Tip:
Highlight text to annotate it
X
"TRỞ VỀ QUÁ KHỨ"
Hiệu chỉnh & dịch thêm: HạnhNĐ PV Drilling
Castle...gard.
Nạp!
-250.
-250 sẵn sàng!
Nạp!
-300.
-300 sẵn sàng!
Nạp!
Chết rồi!
Ngoài kia nóng như lửa và tay
anh ta lạnh như nước đá!
Ngoài những vết thương
bên ngoài cái gì cũng lệch!
Thậm chí cả tĩnh mạch
cũng sai vị trí. Chờ nhé...
Nhìn trái tim đi này. Động mạch
chủ cũng không đúng chỗ.
Cột sống nữa.
Cũng thế, cũng lệch ngang
đốt sống thứ 3.
Tay này trông như 1 con búp bê
bị cắt rời ra và dán trở lại vậy.
Không có ví, không giấy tờ
chỉ có thứ này quanh cổ.
Trên đó có ghi ITC,
nên chúng tôi đã báo họ.
-Nhóm công tác ngoài sa mạc.
-Những người công tác tốt nhất của ta.
Xin lỗi 2 anh...
Tôi là Frank Gordon từ ITC.
Tôi đến nhận xác Vince Taub.
Chào anh. Tôi là Bác sĩ Cova.
Tôi sẽ lo mọi thủ tục
Cảm ơn.
Vincent Taub...
Đúng là bùa hên của Vinnie rồi.
Cảm ơn.
Thật đáng buồn khi nhắm mắt
và chỉ có cơ quan đến nhận về.
-Xin lỗi cảnh sát trưởng.
-Vâng.
Gordon.
Tôi đang nhận xác đây.
- Anh ta đi một mình hay đi với Decker?
- Chỉ có mình Taub ở đây thôi.
-Lấy xác về nhanh lên!
-Cả ảnh X quang và hồ sơ nữa.
Lấy hết đi, được chứ?
Liệu có khó khăn gì không?
Không, không khó khăn gì.
Họ đã tỏ ra rất dễ dãi.
Nếu việc này lộ ra, ITC sẽ tiêu ngay.
Biết vì sao anh ta lại xuất hiện
ngoài sa mạc không?
Không biết. Có thể vì đã dùng
bộ định vị trong không gian hẹp?
-Có thể vì cả triệu lý do khác....
-Như vậy cũng chưa được.
Anh ta chết rồi, Robert.
Taub chết rồi.
Anh Gordon, Castlegard ở đâu?
Anh ta chỉ nói có 1 cái tên đó...
''Castlegard''.
Giống tên 1 công viên giải trí quá.
Cả lớp nghe đây! Ngày 4 tháng 4,
1357. Castlegard, Pháp.
Quân đội Anh với bộ áo giáp đỏ
đã chiếm làng Castlegard.
Lúc đó, quân Pháp vẫn
tiến về phía trước
tìm cách đẩy lùi họ ra khỏi đó
về hướng dòng sông
đi qua tu viện cổ và qua khỏi
rặng đồi ở đây.
Để yên đi Chris, kẻo lại làm
đổ hết bây giờ.
Quân đội Anh, lúc đó, đã rút về
Lâu đài La Roque
Nơi có tường thành vững chắc,
rất nhiều lương thực
và 2 bên đã chuẩn bị tinh thần
cho 1 cuộc vây hãm dài hạn.
Quân đội Pháp tìm cách đẩy lùi
quân xâm lăng Anh ra khỏi đất nước
Ngài Oliver thì cố sức đánh bại
quân đội Pháp.
Người đã có 1 tù nhân,
1 người phụ nữ.
1 người giàu có, xuất thân từ
thành phần quý tộc.
Em gái của Chỉ Huy Trưởng Arnaut
Công nương Claire.
Người treo cổ nàng trên tường thành
cho tất cả quân lính Pháp thấy.
Thay vì làm quân đội Pháp nản
điều này khiến họ nổi điên
và họ lăn xả vào tấn công lâu đài
và chiến thắng kẻ thù với lòng
hận thù sôi sục.
Tường thành La Roque đã thất
thủ trong chỉ 1 đêm
chỉ vì cái chết của 1 người phụ nữ,
Công nương Claire.
Thôi được, hôm nay giảng giáo khoa
như thế cũng đủ rồi.
Vui lòng tự đi tìm hiểu thêm!
Chào Chris.
Chào Bố.
Dao cạo râu của Marek đây.
Ôi, Chris, hay quá. Cảm ơn con.
Cầm giúp bố 1 tí nhé.
Muốn ủi thì ủi đi.
-Con tưởng bố chỉ đi như thường lệ...
-Đúng thế.
Lần trước, bố cạo sạch râu,
rồi bán nhà.
sau đó cả nhà phải dọn đi Kentucky
ở 1 năm.
-Mẹ con muốn thay đổi ấy mà.
-Sao việc này cứ xảy ra cho con hoài?
Vì bố đã già hơn con rất nhiều.
1 ly bia nhé?
Uống đi cho bớt nóng.
Ủi nhiều, nóng lắm.
Con biết có việc gì rồi.
Bố sắp cạo râu...
vậy có chuyện gì nữa?
Gần đây có những
khám phá mới lạ
Doniger trợ cấp cho ta quá nhiều
-Đó là 1 tỷ tỷ phú may mắn.
-Chẳng ai may mắn cỡ đó
Chắc chắn hắn biết 1 điều gì đó.
Có cái gì kỳ kỳ trong vụ này.
Gần đây hắn trốn bố
Và bố nhất định tìm cho ra...
Biết đâu mọi thêm được 1 ít tiền nữa.
Cho vào giỏ giúp bố đi,
và đừng làm nhăn.
Tốt hơn hết con đừng cho
ai biết về việc này.
Nhất là Kate.
-Con bảo Kate làm gì?
-Đây.
Con nói cũng hay đấy.
'Con bảo Kate làm gì?'
Con đến thăm bố 2 lần 1 năm,
ở đến phát ngấy...
Kỷ lục là 3 tuần.
Có lẽ con bắt đầu thích
khảo cổ học thật sự.
Lúc bé con ghét Phục sinh vì
phải đi tìm trứng
Ừ, vì bố giấu trứng kỹ quá.
Vấn đề không phải vậy.
Con vẫn còn đến đây là vì Kate.
Chris.
Con...
Bố rất quý con, nhưng con
làm cháy áo bố đấy.
Xin lỗi bố...
Con và Kate thuộc
2 thế giới khác nhau.
Con đã thấy mọi việc giữa mẹ
con và bố rồi đó.
Nhưng Bố à, đừng giận con,
nhưng con đâu phải như bố.
Nhưng Kate thì có.
Nếu đó là giữa môn khảo cổ học và con.
thì con sẽ thua.
-Xin lỗi!
-Xin lỗi!
Tôi có mang bia đến này.
-Anh tốt quá!
-1 nửa lon bia thì đúng hơn.
Nửa lon bia.
-Cô vừa tìm ra gì đó?
-Các bậc thang.
Những bậc thang cô nói...
Chúng đi về đâu?
Chúng chẳng đi đâu nhưng nhờ
chúng tôi sẽ tìm ra đường hầm
ăn thông đến La Roque.
Tôi giúp với, được không?
Cứ cho tôi biết phải làm gì.
-Tưởng anh không thích việc này?
-Không phải thế.
Uống bia đi. Xả hơi 1 chút.
-Vậy thì lấy lon đầy mà uống.
-Anh thật tốt quá!
-Chúc sức khỏe.
-Chúc sức khỏe.
-Cảm ơn.
-Không có gì.
Liệu anh có đi theo nghề của
bố anh không?
-Không.
-Không à?
Không hề. Đằng nào tôi cũng
không hảo chuyện đời xưa mấy.
Không à? Thế anh quan tâm điều gì?
Hình như tôi đã biết câu trả
lời cho câu hỏi đó.
Tôi cứ mong cô sẽ để ý thấy chứ.
Còn tôi đang mong anh sẽ đừng
mong tôi để ý.
Vậy không có gì cả à?
-Chris, anh là con ông chủ.
-Vậy
...có 1 chút gì đó rồi.
Trễ rồi, mai tôi sẽ làm tiếp!
Cảm ơn anh vì lon bia...
-Lâu rồi, không tập thể dục à?
-Tôi cũng già rồi
-Anh mê bắn cung nhỉ?
-1 thói quen tôi không thể bỏ!
Đưa đây tôi kẻo lại đứt mất 1 thứ
gì đó còn cần dùng đến sau này.
Trở lại vấn đề tình yêu
-Tối qua vui không?
-Không.
Bị các khu di tích đổ nát qua mặt,
cảm giác thế nào?
Chán lắm.
Hết sức chán.
Thật tình là không hiểu nổi quý vị.
Quý vị sống trong quá khứ.
Biết đối với tôi quá khứ là gì không?
Đó là lý do bố mẹ tôi chia tay.
Quá khứ là điều tôi đã phải
nuốt vào từ lúc còn bé...
Chẳng nhà khảo cổ nào nghĩ
đến tương lai cả!
Cậu nói gì vậy? Tương lai có là
gì ngoài những thứ cũng như vậy?
Cũng thiết bị, cũng máy móc
như thứ cậu vừa cưỡi đến đây...
Quá khứ mới là nơi người ta
sống thật...cậu biết không?
Ngày xưa, người ta
quan tâm đến nhau.
-Con người còn có danh dự.
-Không, không!
Anh biết không, đối với tôi đó
là 'kiếm hiệp kỳ tình...' lãng mạn...
Lãng mạn?
Cậu muốn biết 'lãng mạn'
là gì à? Theo tôi.
Lại đây!
Nhanh!
Anh lại vừa tìm ra gì đấy?
Lại 1 tảng đá từ dưới đất trồi lên à?
Không. Đây là 1 hầm mộ xưa 600
năm của 1 hiệp sĩ và vợ mình.
-Nhìn kìa, có phải cô ta đẹp không?
-Đúng là xuất sắc...
Vui lắm. Còn 1 điều nữa...
Ở đây, họ nắm tay nữa đây.
-Cũng hơi lạ đối với thời kỳ đó.
-Cũng hơi khác thường hả?
Chúa ơi, đằng này, người hiệp
sĩ này chỉ có 1 tai.
Điều gì đã xảy ra?
Cái gì?
Một tai? Chỗ đó thiếu đấy chứ.
Có lẽ vành tai ở đâu đây dưới đất.
Tôi làm việc khảo cổ.
Tượng đó như vậy đấy.
-Cũng được.
-Tin tôi đi.
Anh nghĩ họ là ai?
Không quan tâm thì hỏi làm gì?
-Vì tôi thắc mắc, được không?
-Thấy chưa?
-Muốn nghe tôi nói thế chứ gì?
-Ừ.
Ai cũng thắc mắc vì những điều
này... đó là lý do ta ở đây.
Không phải chỉ có là đất đá...
Đó là những người này
Họ là ai, và câu chuyện của họ ra sao?
Khảo cổ giúp chúng ta hiểu
ta từ đâu đến...và ta đi về đâu...
-Cậu biết tôi hay nói câu gì...
-''Con người tự làm nên lịch sử''?
-Tôi nói thế thường lắm à?
-Luôn miệng.
Dù những người này có là ai
Họ cũng đã cùng nhau...
...làm nên lịch sử.
Tốt hơn hết là đi thật...thật là
chậm. Thận trọng là tốt nhất.
Nhanh lên, nhanh!
Sụt lở ở tu viện!
Sụt lở ở tu viện!
Tôi đang đứng đó và nền nhà
sụt lở dưới chân tôi.
-Hầm mở ra lâu chưa?
-15 phút!
Có 5 phút trước khi không khí
có tác dụng...
-Nhanh lên đi.
-Cẩn thận đó.
-Ngay bên dưới chỗ tôi làm việc...
-Vụ này tôi chưa biết...
Mọi người chú ý có được không?
Phải cẩn thận, hiểu chưa?
Tôi sẽ yểm trợ...đừng lo.
-Ai đi trước?
-Thôi, đi đi.
-Ai đi trước?
-Tôi.
-Đưa dây xuống! Kate xuống!
-Rồi, hạ tôi xuống từ từ!
-Tín hiệu điện tử đâu!
-Nhớ cẩn thận!
-Được rồi, 1..2. Có nghe tôi nói không?
-Nghe rõ lắm.
Được, cứ giữ như vậy!
-Hạ Kate xuống!
-Hạ thấp xuống!
Từ từ, anh em!
Hết sức chậm.
Từ từ, thật chậm.
Đang đến tầng đầu...
-Từ từ!
-Hạ xuống, anh em!
-Hạ Marek thêm nữa!
-Không khí ngột ngạt quá!
Kate, nhớ cẩn thận!
Đến nơi rồi! Chúa ơi!
Ngay bên dưới chỗ tôi làm việc!
Cô có sao không? Không sao.
'Không sao' cũng không đúng!
-Một...
-Cho thêm dây!
-Thêm nữa đi!
-Nhanh lên anh em!
-Ôi Chúa ơi!
-Thật khó tin!
Ta là những người đầu tiên đặt
chân đến đây từ 600 năm qua!
Những...
...những thứ này...
...thật quá đẹp!
Anh em sẽ không ngờ được
tình trạng của...
-Gì đấy?
-Lại đây mà xem.
Không, không thể được.
Chúa ơi!
-Gì đấy?
-Ôi Chúa ơi!
1 hộp tài liệu!
Có 1 bao giấy dầu
và tài liệu bên trong!
-Nhìn xem, còn y nguyên!
-Phải thật cẩn thận nghe chưa.
Nhanh lên, lấy cái túi!
-Thật khó tin!
-Đây là 1 khám phá nổi tiếng!
Cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận!
Đèn đâu?
Tôi cần ánh sáng!
Ôi Chúa ơi!
Chúa ơi!
-Ôi chao!
-Đưa đèn đây!
-Thứ
-Tuyệt vời!
thứ người khốn nạn nào lại đi
làm hỏng 1 thứ quá đẹp thế này?
Chắc không phải là 1 nhà khảo cổ!
Phải chuồn lẹ thôi. Đi!
Anh em, chúng tôi lên đó!
Kéo lên! Nhanh đi!
Bọn tôi cần lên nhanh, nghe chưa?
-Cầm giúp đi!
-Làm gì đấy, Marek?
-Không có gì.
-Làm gì đấy?
Chắc chắn đây là tròng kính
hiện đại!
Biết rồi. Và kính thì đến giữa những
năm 1700
Nhưng Stern, hôm nay
hầm mới mở ra!
Chưa ai xuống dưới đó trước
Kate và tôi!
Nếu tưởng như vậy là lạ,
thì nghe đây.
-Cái gì đây?
-1 trong những tài liệu tìm thấy...
Chỉ là danh sách những vật ở đó...
Có gì đặc biệt đâu?
Và rồi chúng tôi đã thấy điều này...
Nhìn đi.
Giáo sư?
''Cứu tôi - E.A. Johnston?''?
-''4/2/ 1357''?
-1357.
-E.A. Johnston.
-Có chuyện gì đấy?
Tôi đã đối chiếu chữ ký...
dứt khoát là chữ của ông ấy.
Nhưng ông ấy vừa đi có 2 ngày.
Đúng là bố anh viết, nhưng lại
là cách đây 600 năm.
Có chuyện gì đấy?
Francois đang tìm cặp kính kia...
để xem số độ có khớp không?.
Vậy cậu bảo tôi đây là chữ ký
của Giáo sư và nó xưa 600 năm?
-Cậu hút thứ ma tuý gì đấy?
-Hay là anh giải quyết đi.
Nếu hiểu, tôi đã giải thích rồi.
Tôi chỉ biết mực này xưa 600 năm.
Tôi biết...đây là bố tôi.
Đúng ông ấy rồi.
-Ông ấy đùa đấy mà.
-Không...không đời nào
mà ông ấy lại phá hiện vật như vậy.
Không đời nào.
-Có thử nghiệm carbon chưa?
-Dĩ nhiên là rồi.
-Phải có 1 nguyên nhân khác!
-Tôi đã làm 3 lần!
Như tôi vừa bảo...
Bố của anh đã viết câu đó...
nhưng ông ấy viết cách đây 600 năm.
Tôi đếch cần biết về chính sách của ITC...Tôi là con ông ấy!
Cho tôi nói chuyện với ông ấy ngay!
Tôi đã thấy kính của Giáo sư...
ở trên bàn của ông ấy.
Hoàn toàn khớp...nhìn này.
Hay là thử tròng kính xem sao.
Thật chán quá. Hoặc là có ai nói
Giáo sư Johnston đang ở đâu
hoặc là tôi báo với giới chức
trách là bố tôi bị bắt cóc!
Như vậy rõ ý chưa?
Cứ nói ở đâu và lúc nào.
Cái gì thế?
Doniger cho máy bay đến đón ta.
Đi New Mexico à?
Thu xếp đi anh em.
Xin chào.
Steven Kramer, ITC.
Frank Gordon, an ninh...
-Bố tôi đâu?
-Rồi anh sẽ được gặp bố.
-Doniger đâu?
-Doniger chờ bên trong.
-Anh Kramer sẽ giải thích mọi thứ.
-Anh nói đi.
Tại sao chúng tôi có 1 tài liệu
xưa 600 năm...
-...với nét chữ của ông ấy...
-Kêu cứu nữa?
Tôi sẽ giải thích ngay khi qua
vòng rào bảo vệ.
ITC luôn luôn dẫn đầu trong ngành khoa học.
30 năm trước, 1 cái máy đã
cải cách công cuộc kinh doanh...
bằng cách gửi tài liệu đi chỉ
với 1 nút nhấn...
Doniger đã có ý làm điều đó với
vật thể 3 chiều
-Như 1 cái máy fax?
-Đúng như vậy?
Ông ấy định chuyển vật thể
từ nơi này sang nơi kia?
-Theo tôi!
-Nhưng đó là điều không thể!
Nếu thế thì phải có 1 vi tính
với triệu triệu bộ xử lý!
Chúng tôi đã thiết kế 1 cái máy
có thể fax vật thể 3 chiều.
Tôi sẽ giải thích các tấm gương này sau.
Cái máy này sẽ khiến FedEx và UPS dẹp tiệm!
-Ông đã làm được việc ấy à?
-Vâng.
Trong phạm vi 1 căn phòng.
Nhưng chúng tôi đã muốn chuyển
đồ đạc xuyên lục địa...
nên chúng tôi đã thiết kế
1 cái máy to hơn...
Cái máy to hơn?
Nên...cái máy mà chúng tôi vừa đi qua...
-....chính là cái máy thật?
-Đúng vậy.
Chúng tôi đã thiết kế nó với
gấp ngàn lần năng lượng.
Chúng tôi đã thử chuyển 1 thứ
gì đó từ New Mexico...
đến 1 cái máy sinh đôi với nó
ở phòng thí nghiệm tại New York.
Đây mới là phần thú vị nhất!
Kiện hàng đã không bao giờ đến nơi...
1 vài giờ sau...
Nó lại xuất hiện ở đây.
Khoan. Vậy nó đã biến mất đâu
đó giữa New Mexico và New York,
-Lúc đó nó đã đi đâu?
-Chúng tôi cũng đã tự hỏi điều đó.
Nên chúng tôi đã chuyển máy ảnh
đi nhiều lần liên tiếp...
và đã thu được ảnh của chính
nơi đó, 1 khu đồi nhiều cây cối...
Đó là lúc ông Doniger có quyết
định thật xuất sắc...
là hướng máy ảnh lên trời.
Nên 1 khi chúng tôi đối chiếu
vị trí các ngôi sao với chân trời
chúng tôi đã hiểu máy ảnh không
những chỉ ở sai vị trí...
-...mà cũng ở sai thời điểm nữa.
-Như vậy nghĩa là sao?
Máy ảnh đã ghi lại hình ảnh
cây cối mọc hoang...
...gần Castlegard, nước Pháp
vào năm 1357.
Vậy anh đã tình cờ khám phá
cách du hành trong không gian?
Không, coi như chúng tôi tình cờ
khám phá ra 1 lỗ mọt.
1 lỗ mọt chỉ đưa đến 1 nơi và 1
thời điểm duy nhất trong quá khứ.
1357, Castlegard.
Nên anh đã chuyển kính và tài
liệu của bố tôi trở lại thế kỷ 14?
Không đâu, Chris.
Bố của cậu đang ở thế kỷ 14.
Sao?
-Chúng tôi cần cậu tìm ông ấy về.
-Ông Robert Doniger,
Thật không nghĩa lý gì cả.
1 lỗ mọt là 1 sức ép khủng khiếp.
1 người làm sao đi qua được!
1 mảnh giấy đi qua 1 đường
dây điện thoại không được..
...nhưng chuyển fax vẫn được!
Tất nhiên, khi đã chia lá thư
thành 1 dòng phân tử...nhưng...
-Mẹ kiếp.
-Này, cho tôi nói...
Tôi không cần biết lý do
hay cách nào...
Tôi chỉ lo cho bố tôi. Ông ấy
biết những điều này không?
Tôi đã nghĩ là có thể giúp qua
giúp lại...chúng tôi chỉ gợi ý...
Tôi nghĩ ta có thể giúp lẫn nhau.
Chúng tôi gửi ông ấy những dấu vết...
...về những nơi có thể khai quật...
và ông ấy sẽ có thể khám phá...
vì sao chúng tôi cứ bị kẹt vào
thời điểm và địa điểm đó.
Thì ra đó là lý do ông đã tài trợ
cuộc khai quật này!
Ông ấy tinh ý hơn chúng tôi nghĩ.
Chúng tôi đã tiết lộ quá nhiều,
và ông ấy đã bắt đầu nghi ngờ...
nghi ngờ nhiều thứ.
Sao lại có thể để ông ấy đi như vậy?
Có Chúa mới biết...
Ông ấy đã tỏ ra khá thuyết phục...
và đã nhất định xin đi...
-Bây giờ ông ấy kẹt ở đó.
-Và vì vậy mà đến lượt các anh.
Chúng tôi trông giống
chuyên viên lỗ mọt lắm à?
Anh cho Giáo sư trở về thời
chiến tranh xâm lăng Anh?
-Phải.
-Anh đã đưa ông ấy trở về thời hỗn loạn.
Chúng tôi cần những chuyên viên
văn hoá...bác học thì không,
Người của tôi không biết gì về
thời Trung cổ cả.
hay cách hoà nhập, vốn là điều
cần thiết...
nếu muốn tìm cho ra Giáo sư
và đưa ông trở về.
Vậy để chúng tôi tìm ông ấy
về, đơn giản thôi mà.
Chúng tôi lên cái máy đó và trở về
năm 1357 để lôi ông ấy về?
Khi ông ấy chia ta thành 1 dòng
điện từ!
-Tại sao chúng tôi phải làm vậy?
-Chúng tôi phải biết nhiều hơn!
-Tôi biết quý vị có rất nhiều câu hỏi.
-Rất nhiều câu hỏi.
Giáo sư đã đi được 72 giờ...
Ông ấy càng ở lâu,
sẽ càng khó tìm ông ấy hơn.
-Đúng rồi.
-Bob?
Xin lỗi, phải cho họ thay quần áo
nếu họ nhận lời đi.
-Frank, vào thay áo với họ đi.
-Tôi không đi đâu.
-Gomez và Baretto đã sẵn sàng.
-Chúng tôi cần suy nghĩ...
-Tôi muốn cậu đi.
-Chúng tôi chưa nhận lời mà.
Steve, đưa họ vào phòng chuẩn bị!
Được thôi, xin mời.
Cảm ơn....xin mời đi lối này.
Cảm ơn.
Cứ đi theo Steve. Cậu ấy
sẽ đưa quý vị đến phòng chuẩn bị.
Bob, Gomez và Baretto
là 2 người giỏi nhất của tôi.
Họ có thể xử lý bất cứ tình
huống nào. Tôi không đi đâu.
Tôi thì thật sự muốn anh đi.
Và nếu cậu thấy Decker...
cậu biết phải làm gì rồi đấy.
Robert...
Ban nãy đúng là 1 bài diễn văn
thật hay đấy.
Suýt nữa tôi cũng tin luôn.
-Anh không quên gì đấy chứ?
-Gì?
Thôi đi, nhìn ảnh X quang của Taub chưa?
Nhìn động mạch cậu ấy đi.
Đó là chuyến đi thứ 10 của cậu ta!
Còn đây là chuyến đi duy nhất của họ!
Ít nhất cũng phải cho họ biết ta cũng
chưa rõ vì sao anh ta xuất hiện ở sa mạc..
Anh không nghĩ...họ cũng
nên biết điều đó sao?
Nói thế đủ rồi.
Làm sao bố tôi lại kẹt ở đó?
Doniger cho ông ấy 1 giờ...
Có sự cố rồi tôi lạc ông ấy
trong rừng.
-Anh bỏ bố tôi lại?
-Thời gian không có nhiều.
Tôi phải về nếu không thì kẹt cả 2.
Thà ông ấy kẹt hơn anh,
đúng không?
Này, có 1 vài điều phải bàn
trước khi lên đường.
Họ cần dữ liệu y học về các anh.
Đó là để lập trình chuyến về.
Thay quần áo và mặc những
quần áo kia đi.
Chọn bộ nào cũng được.
Vật dụng cá nhân xin cất vào đây.
Xin giới thiệu 2 người bạn
Bill Baretto, Jimmy Gomez.
Họ sẽ đi theo ta. Bạn từ
thời Thủy quân lục chiến.
-Sao lại cần Thủy quân lục chiến?
-Phòng khi có gì trục trặc.
Tôi cần dự phòng trước.
Thôi, thay quần áo đi.
Thật không ngờ ông lại làm vậy.
Anh có hiểu cái máy này không?
Nó chia ta ra thành từng phân tử nhỏ...
Có nghĩa là trong 1 khoảnh khắc
ta không còn nữa.
-Lắng nghe đi, cậu ấy có lý!
-Khoan, khoan, chờ đã!
Tôi không cần cô, cô Ericson.
Hay là Chris.
-Tôi cần anh, anh biết sơ đồ.
-Không ai rành nơi này bằng tôi.
-Tôi đi.
-Tôi nhất định không ở lại.
Tôi không đi...đừng động đến tôi!
Cảm ơn.
Stern, cậu không phải đi...
cậu là 1 nhà vật lý.
-Cậu có đi cũng chẳng làm gì
-Xin lỗi...
Nhưng chúng tôi cần cậu đó, Francois.
-Sao lại cần cậu ấy?
-Vì cậu ấy rành tiếng Pháp.
-Đúng rồi.
-Tìếng Pháp của tôi dở lắm.
-Đừng, đừng!
-Chúng tôi cần cậu ấy.
-Tôi sẽ lo cho cậu.
-Đừng ép người ta chứ!
Francois, cậu phải tự quyết định!
Bố anh sẽ làm điều đó vì tôi...
nên tôi nhận lời.
-Thôi được.
-Ừ.
Cảm ơn.
Cảm ơn.
-Lõi xoắn đã sẵn sàng!
-Đang kiểm tra!
Chuẩn bị bệ phóng!
Vi tính đã xong, ông Doniger.
Bảo Gordon là phải đi thôi.
Giữ phần cho tôi vài lon bia lạnh, nhé?
Stern.
Ở nhà theo dõi nhé!
Không sao đâu.
Bọn tôi sẽ trở về sớm mà.
-Bình tĩnh nhé!
-Còn nhớ tôi nợ 50 đô không?
Thôi, nhanh lên!
Frank, chỉ có 6 giờ và thời gian
qua nhanh đấy.
Hãy đeo những bộ định vị này
quanh cổ.
Có thể dùng bộ định vị để
để trở về.
Frank sẽ giải thích cấu hình
của chúng một khi đến nơi.
Quan trọng nhất là 1 bộ sẽ có
thể đưa các bạn về nguyên vẹn.
-Nên...đừng làm mất.
-Còn vũ khí?
Không chơi thứ gì hiện đại cả,
nhất là vũ khí.
-Bộ định vị sẽ hoạt động 6 giờ
-6 giờ?
-Sau 6 giờ nó tự tắt.
-Rồi sao nữa?
Tôi sẽ đưa tất cả về, đừng lo.
Ồ.
Rất tiếc...Francois, thời đó
họ chưa có kính.
Nhưng không có kính...tôi không...
Không sao đâu. Chính vì cặp kính
mà chúng tôi mất vị Giáo sư..
Tôi buộc phải cho các bạn biết
là có 1 chút đau đớn...
Nghe nói rất đau...
nhưng không lâu đâu.
Chỉ vài giây...không khó chịu nhiều.
Xin bỏ qua cho tôi...tôi không
có ý làm các bạn sợ.
-Rồi, chúc may mắn.
-Thôi, làm đi.
Được rồi, cô Ericson,
trông cô xinh lắm.
Chúc may mắn!
Đừng lo nhiều, nhất định sẽ
về kịp giờ ăn trưa!
-Cứ cho là đi thực địa đi.
-Quá hay đối với 1 nhà khảo cổ.
-Thật không ngờ ta làm việc này.
-Từ từ...không có thanh chắn đâu.
Josh, xuống, xuống đây mà xem.
Josh, xuống, xuống đây mà xem.
-Ừ, được rồi.
-Hãy đứng thành vòng tròn.
-Dang ra.
-Hãy đi quanh vòng tròn!
Hít thở sâu...thư giãn...
Ta sẽ trở về chóng thôi.
-Xong cả chưa?
-Kiểm tra hệ thống!
Vào đi Josh, đóng cửa lại.
-Chúc may mắn.
-6 giờ và đếm ngược.
Marek? Marek, xin vào vị trí.
Mọi người sao rồi?
-Chúng ta đang làm gì đây?
-Nắm lấy cơ hội 1 đời người!
Không có gì phải lo...
chúng tôi sẽ lo cho cậu.
Cứ bình tĩnh...mọi việc sẽ ổn.
-Chuỗi ADN đã nạp
-Cảm ơn...
-Rồi, nạp đi!
-Nạp!
-Mất bao lâu?
-Vài giây thôi.
Cẩn thận nhé!
Chuẩn bị kính!
Mẹ kiếp!
Cậu ấy đâu? Francois!
-Không sao chứ?
-Francois đâu? Francois?
-Kia kìa!
-Francois!
Kéo cậu ấy lên!
Bây giờ phải chờ thôi.
Đưa tay đây.
-Nhanh lên!
-Francois, nắm cho chắc!
Nắm chắc nhé!
-Này, nắm lấy tay tôi!
-Ổn cả chứ?
Không sao chứ?
Mọi người không sao chứ?
Đúng là suýt chết thật.
Thôi, đi lên đồi này...xin theo tôi.
-Đúng là 1 bước đầu đáng nhớ
-Xưa nay lúc nào cũng đến trên bờ!
-Gordon, phải đây không?
-Hình như thế.
Anh nghĩ thế à? Đây là Pháp
năm 1357 sao?
-Cũng có thể là Oregon.
-Gordon, đây là đâu?
lm đi! Đúng rồi, nước Pháp
năm 1357.
-Nếu đây là Pháp, thì tôi đã về nhà.
-Nhanh lên, đi đi.
Để tôi giải thích bộ định vị.
Nhấn đây, sẽ thấy thời gian còn lại...
Nắm chặt nó, nó sẽ giúp ta về
nhà. Nhưng đừng làm vậy!
-Tại sao?
-Vì chưa tìm được bố cậu ấy!
-1 điều nữa!
-Nấp đi! Nấp mau!
-Cậu ta bảo trốn...Tất cả trốn đi!
-Thôi được, trốn đi!
Đi nhanh lên! Nhanh!
Francois, nhanh lên!!
Hay lắm, Ngài De Kere.
-Đuổi theo hắn!
-Tuân lệnh!
Tìm những tên kia!
Tìm hiểu xem chúng là ai!
Nhanh lên, nhanh!
Chúa ơi, Baretto!
Có tín hiệu!
Họ trở về!
-Ôi Trời ơi!
-Gọi bác sĩ mau!
Có ai gọi bác sĩ đi!
-Cái gì vậy? Cái gì?
-Cái gì vậy?
Gì thế?
Lựu đạn! Nằm xuống!
Chúa ơi...hắn đi rồi!
Nằm xuống! Hắn thấy bây giờ!
Này, lại đây!
Chạy đi...nhanh lên! Nhanh!
Thôi đi đi.
Nhanh lên, Chris!
Kate!
Marek!
-Người của tôi đâu? Marek đâu?
-Bọn lính đuổi theo Baretto.
Anh ta lãnh vài mũi tên rồi
nhấn bộ định vị. Đi rồi!
Anh ta bị 2 mũi tên và có lẽ
đã dùng bộ định vị...
-Gomez đâu?
-Tôi không thấy anh ta.
Chúa ơi...
Đừng nhìn!
-Anh làm gì vậy?
-Mẹ kiếp...bộ định vị cậu ấy đâu?
Tìm bộ định vị làm gì?
Anh ta chết rồi!
-Anh làm gì vậy?
-Đưa tất cả trở về!
-Chúng tôi không đi đâu cả!
-Nếu chết...thì còn cứu được ai?
-Im lặng!
-Đâu thể làm như vậy!
Tại sao không?
Phải có ít nhất 10m trống chung
quanh từ trường mới hoạt động.
-Sao?
-Tôi đã cố giải thích...
Đừng làm mất. Quý lắm đó.
và nếu nghe lời tôi, thì tôi sẽ
tìm bố cậu và đưa tất cả về.
-Francois, không sao đâu!
-Tìm Marek đi.
-Còn Gomez?
-Không làm gì cho anh ta được nữa rồi.
-Phải đi thôi, nhìn đây.
-Francois, nhanh lên.
lm đi, bọn lính đến!
Cậu đã chạy ngang chúng tôi
trong rừng, không sao đâu!
-Mất dấu rồi!
-Mẹ kiếp!
-Đi lui lại và tìm tiếp!
-Tuân lệnh, Ngài De Kere.
Tìm phía bờ sông mau!
Chúa ơi, con gái à?
Không sao đâu!
Bắt bọn Pháp khốn kiếp!
Đuổi theo! Giết hết!
Cẩn thận đó!
-Đây rồi.
-Không!
Cứu, cứu với!
Im đi!
Cậu ta đã biết là không được
đem thứ gì hiện đại theo!
Tên quỷ sứ đã mang theo
1 quả lựu đạn!
Thật không tin được.
Dây xoắn, dây xoắn!
Mẹ kiếp! Cậu ta đã biết quy định!
Không được mang vũ khí hiện đại theo!
-Gomez?
-Đang kết nối!
-Vậy...
-Bộ định vị!
-Những người còn lại đâu?
-Gọi bác sĩ lại đây mau!
-Không biết nữa.
-Đưa bao tay đây.
Có ai cùng về với anh ta không?
Không biết! Tôi cũng chỉ biết
như cậu là cùng, ok? Chờ đi!
Nếu họ tìm cách về lúc này thì sao?
-Không có đâu.
-Đừng kết luận vội vã!
Đâu thể bỏ lại 7 người trong
quá khứ như vậy!
-Hãy nói là ông có kế hoạch dự phòng!
-lm đi!
Tôi không biết! Không biết!
Làm ơn nói là ông có kế hoạch
dự phòng!
Có, có kế hoạch dự phòng!
Đi đi!
Gordon! Gordon! Marek đây! Chris!
Cô gái Pháp này sẽ dẫn ta
quay lại Castlegard.
Được, được lắm! Đi thôi!
Nhanh lên!
Ôi chao! Làng Castlegard.
Đến nơi rồi.
Mọi người đi đâu đấy?
Khoan, chờ chút.
-Hôm nay là ngày gì?
-Marek...
Ngày 4 tháng Tư.
-Đúng rồi, ngày 4 tháng Tư.
-Năm 1357.
-Ngày La Roque thất thủ?
-Khoan...khoan!
-Anh nói gì vậy?
-Quỷ sứ thật.
-Xin lỗi?
-Anh đưa chúng tôi trở về
ngay ngày lính Pháp tấn công.
Đêm nay cả nơi này sẽ cháy rụi!
Xin dẹp lịch sử qua 1 bên và làm
ơn đi tìm Giáo sư giùm đi.
Đi theo tôi!
Đi nào.
Tôi là 1 nhà vật lý, có việc gì làm
không? Tôi có thể giúp.
-Làm dược sĩ có khi còn hay hơn.
-Hay đó, Robert.
-Có tấm kính thay sắp giao rồi.
-Liệu sẽ mất bao lâu?
5 giờ 27 phút.
Sao ông biết 5 giờ 27 phút?
Bởi vì đó là thời gian còn lại!
1 khi bệ phóng này sửa chữa xong
và nếu bộ định vị của họ ngưng,
cho người trở về tìm họ được không?
Điều giữ lỗ mọt đó mở ra chính
là các bộ định vị.
Nhưng anh đã mở ra và đóng lại
nó cả chục lần!
-1 khi bục này...
-Này, chúng tôi còn chưa biết
mình đã làm gì để kết nối
với cái lỗ mọt đó...
1 sự cân chỉnh may mắn...1 sự kết
hợp ngẫu nhiên các vòng xoắn...
Vấn đề là...quả lựu đạn...có lẽ đã làm hỏng
hết bất cứ khả năng nào tái tạo lại nó.
Vậy, nếu bộ định vị ngưng...
họ có thể kẹt ở đó luôn sao?
-Ý anh nói vậy à?
-Có thể như vậy.
Anh em, nhanh lên! Nhanh lên!
Nhanh lên! Đi lối này!
Lâu đài La Roque đang chờ chiến
sĩ của mình!
-Tu viện!
-Nhìn kìa.
Thật không ngờ, ta đã tìm hiểu
nó bao lâu nay.
Đúng là Castlegard!
Nó hơi khác. Tôi đã hình dung
sai phần bên phải.
-Cái tháp đó ở đâu ra?
-Nếu bố tôi đang ở đó thì sao?
-Ừ, anh nói đúng.
-Làm sao vào đó bây giờ?
Anh em, có lính tới đó.
-Nhóm người kia!
-Nhanh lên!
Sao chưa chuẩn bị?
-Chạy, chạy đi!
-Khoan! Dừng lại!!
-Chạy, chạy đi!
-Đừng để chúng thoát!
Kéo con ngựa đó đi chỗ khác!
Thưa Ngài!
-Bắt lấy!
-Lại đây nào!
-Chúng là ai?
-Chúng tôi bắt được trong làng!
Ta là Ngài Oliver.
Ai đại diện cho các ngươi?
-Thưa, tôi.
-Giọng của ngươi lạ quá.
Chúng tôi là người Xcôtlen, thưa Ngài.
Xcôtlen? Các ngươi đến ám sát
chúng ta sao?
Ban đầu là lão già, giờ lại đến
nhóm người này.
Sao người Xcôtlen lại thích ngôi
làng này thế nhỉ?
-Có lẽ vì Ngài nhân từ...
-Hẳn thế rồi.
Cô nương.
-Xin lỗi Ngài.
-Cứ để hắn nói.
-Thưa Ngài, ông lão ngày vừa nhắc...
-Edward De Johnness?
Hắn bảo hắn là 1 pháp sư.
-Các ngươi biết hắn à?
-Thưa, đó là Thầy của chúng tôi.
-Ông ấy vẫn khỏe chứ?
-Lão bảo đã đến đây 1 mình.
Chúng tôi đi sau ông ấy và ông
ấy không biết chúng tôi đã đi tìm.
Ngươi là ai?
Ừ, ngươi đó. Người mà đầu gần
đụng trần nhà.
Francois, thưa Ngài.
1 người Pháp?
Khoan, khoan. Chúng ta đều
là người đàng hoàng cả.
Người này là phiên dịch của
chúng tôi.
Xin bỏ qua cho họ. Tôi đang chiến
đấu chống Pháp cũng như Xcôtlen.
Có quên ai không nhỉ? Có chiến
tranh với Tây Ban nha không nhỉ?
Arnaut đã cho nhiều gián điệp
trà trộn vào hàng ngũ của ta.
-Cậu ấy không phải gián điệp.
-Không à?
-Đó là bạn chúng tôi.
-Chắc chắn là vậy rồi.
Đằng nào cũng quá cao để
làm gián điệp.
-Dịch đi!
-lm.
Dịch đi.
-Tôi là gián điệp.
-Xin lỗi, chưa nghe.
-Có nghĩa là...
-Francois, đừng nói.
Tôi là 1 gián điệp.
Chúa ơi, đúng là 1 phép lạ.
1 người Pháp biết im lặng.
-Có nghe tiếng gì không?
-Không.
Nói lớn lên! Nhanh!
Tôi là gián điệp!
Biết ngay mà.
-Chúa ơi!
-Giết tên Pháp cho ta!
Cho chúng vào chung với lão già,
có khi còn cần đến sau.
Tìếp theo là ai?
-Không!
-Đừng, Chris!
Đừng! Đừng!
Ôi...Francois. Francois.
Vào trong!
-Đi lên! Nhanh!
-Đừng đẩy tôi chứ!
-Này, để mặc người ta!
-Nhanh lên! Nhanh nào!
-Nhanh lên, bọn Xcôtlen khốn kiếp!
-Bám chắc nhé!
Tôi đang lên đây này!
Đằng này này Andre!
Lối này, nhanh lên!
Bộ định vị của tôi! Anh em
tôi làm mất rồi!
Đừng lo, chỉ cần 1 bộ để đi về,
đúng không?
-Không lẽ nào việc này là có thật!
-Cẩn thận đồ đạc còn lại đấy!
Lũ khốn kiếp đó đã giết Francois!
Giáo sư!
Giáo sư!
-Kate?
-Vâng.
-Kate. Chúa ơi, Kate.
-Giáo sư không sao chứ?
Chúa ơi, vậy là được tin của
tôi rồi à?
Chris, bố anh đấy.
-Có Chris và cả Marek nữa.
-Bố?
-Con!
-Bố!
-Chris, con của bố!
-Mừng là bố vẫn còn đây!
Chúa ơi!
Chuyện gì thế?
-Con mất máu nhiều quá!
-Không phải máu con...
Máu của Francois.
Cậu ấy chết rồi.
Oliver ra lệnh giết cậu ấy
chỉ vì cậu ấy người Pháp.
Có 1 gã tuốt kiếm ra và thế là
đâm Francois.
Giáo sư, điều gì đã xảy ra?
Tôi tìm cách tránh lính Anh, nhưng
chúng tìm ra tôi trong tu viện...
Tôi đã thuyết phục Oliver tôi là
giáo sĩ trên đường đến Dublin...
Tôi chưa đọc Shakespeare.
Giáo sĩ là gì?
-1 nhà khoa học.
-Hắn kết tội tôi là gián điệp.
-Rồi làm sao bố còn sống?
-Bố hứa với Oliver 1 vũ khí mới.
Loại vũ khí gì?
1 thứ lửa cháy mạnh đến nỗi thậm
chí đến nước cũng không dập tắt được.
'Lửa Hy Lạp'?
Giáo sư đã hứa 'Lửa Hy Lạp'?
Giáo sư, xin lỗi, nhưng ông có
biết ông đã làm gì không?
Ông đã tạo cho lính Anh 1 lợi thế
đáng kể trong cuộc chiến này.
-Lẽ ra họ phải thua cuộc chiến chứ!
-Tôi chỉ có 1 mình!
-Marek, Marek!
-Tôi xin lỗi, ông nói đúng.
Vấn đề là khi bọn chúng đến đây...
và giải chúng ta đến LaRoque
và chuẩn bị chiến đấu
thì không thể nào thoát đi đâu nữa.
Lúc đó coi như chết chắc.
-Có trốn thì phải trốn đi bây giờ!
-Khoan, khoan!
Có nhớ cánh đồng nơi có nhà
tranh của nông dân không?
Đó là nơi duy nhất có đủ không
gian để dùng bộ định vị.
-Làm sao đi đến đó?
-Phải làm thật nhanh...
-Còn 4 giờ.
-4 giờ nữa thì dư sức.
Tôi có ý kiến: ta có lợi thế 650
năm kiến thức với những người này.
Không có lý do gì lại không thể
về nhà trong 20 phút!
-Thôi được, tìm lối ra đi.
-Cùng tìm đi!
Ở đây có 1 cái lỗ đủ to để trèo qua
-lm lặng!
-Thôi được.
Cô ấy đi cùng nhóm ta đã bắt
trước đây, thưa Ngài.
Cho tôi hỏi vì sao ông lại
xâm phạm đất của tôi?
Nào, nào.
-Cô làm gì vậy?
-Tôi định làm thế này!
Tôi sẽ leo xuống tường. Khi không
có ai, tôi sẽ giải thoát anh em.
-Đồng ý!
-Cô không đi đâu hết!
Sao? Tôi nhất định sẽ...tôi...
Marek, tôi là người trèo giỏi nhất!
Tôi trèo giỏi nhất!
Nếu có ai phải đi...thì đó phải là tôi!
Nhưng đà nhà này sẽ không giữ nổi
tôi, hay anh hay anh nữa, Chris
-Không, không!
-Khoan, chờ 1 chút!
Nhưng họ có thể bắt cô, Kate!
Kate, không phải việc đùa đâu!
Cô có sẵn sàng giết người không?
Tôi sẽ làm điều gì cần làm!
Không được, cô sẽ không đi đâu hết!
Mọi việc sẽ ổn, nghe chưa?
Có 1 điều còn tệ hơn là chết ở
đây và đó là sống ở đây!
Tôi nhất định không làm cả 2.
Tôi sẽ đi, không sao đâu.
Cô ấy nói đúng!
Kate.
-Cẩn thận..nhớ cẩn thận!
-Dễ mà, mọi việc sẽ rất dễ.
Chris, tôi cần anh giúp, nào.
Giữ cái này lại và giữ cho nó mở.
Được không?
-Kate, cẩn thận đó!
-Rồi, tôi đi đây.
-Từ từ...
-Có lính canh bên ngoài!
Tôi sẽ leo lên trên mái nhà vòng qua.
-Có cửa sổ ở bên.
-Ừ, cẩn thận đó.
Được rồi! Bám chắc nhé!
Được rồi, nắm chắc, đừng buông!
-Có sao không?
-Có chỗ gác chân rồi.
-Chúng tôi sẽ kéo cô vào.
-Thôi, được rồi!
-Được rồi, cẩn thận đó!
-Tôi phải đi tiếp!
Người kia! Gom bọn trẻ lại và đi đi!
Bên ngoài đã trống!
Giữ chiến tuyến! Tất cả vào vị trí!
Quá nhiều bia...
Lát nữa trở lại hãy chơi tiếp.
Bảo chúng yên lặng!
-Trời ...!?
-lm ngay!
Nắm lấy vũ khí mau!
-Đi thôi, Chris!
-Rất tiếc!
Ta sẽ đi ra lối ta đi vào, khoẻ? Marek?
-Marek!
-Ừ, ừ, đi trước đi!
-Tôi sẽ đi phía sau!
-Thôi được, đi đi!
Kate, phải đi thôi!
Cẩn thận đó!
Nhanh lên! Đi thôi! Nhanh!
Im lặng!
Anh em cứ đi trước!
Tôi sẽ theo sau!
-Đang làm gì đấy?
-Lắng nghe đi.
-Cậu điên à?
-Đi thôi!
-Tôi sẽ theo kịp với bộ định vị!
-Nhanh lên!
-Anh ấy đâu?
-Theo sau. Có bộ định vị.
-Robert!
-Gì?
Chuỗi ADN đang kết nối...
ngay lúc này.
-Rõ!
-Hoạt động tốt chứ?
-Hoan hô!
-Tốt quá!
-Đừng động đậy, đừng nói 1 lời!
-Phản bội!
Chúa ơi, sao không nghe lời tôi nói?
Mẹ kiếp!
Chúa ơi, ngừng lại!
Người Xcôtlen! Tôi đây mà!
Ngừng lại!
Sao? Sao? Anh nói gì?
Cái rìu, đưa tôi cái rìu!
Giúp tôi trông chừng bế mặt tường!
Dời thứ đó mau, dồn hết lại!
Để ngay ở cửa!
-Cứu tôi!
-Tránh đường!
Ta bảo tránh đường!
Làm ơn, nhanh lên! Bắt đầu đi!
Đi đi!
Lính canh!
-Gã đó là ai?
-Tên hắn là De Kere.
Nhanh lên! phải trở về bờ sông!
Dẫn thêm lính theo!
-Chúng tôi không đi nếu không có Marek.
-Tôi không quan tâm đến Marek.
Mục đích của tôi là tìm Giáo sư,
còn quý vị tôi không lo nổi.
Tôi đã mất Gomez, Baretto. Quý vị
tự lo hay là theo tôi. Thôi đi!
Ra bờ sông, nhanh!
Có tín hiệu từ trường!
Có người đang tìm cách quay về!
-Mạnh không?
-rất yếu.
-Vậy nghĩa là sao?
-Có nghĩa là họ vẫn còn sống!
Đứng lại!
Nhanh lên! Nhanh!
Anh ta đâu rồi? Gordon đâu?
Đâu...?
-Kia kìa, kia kìa.
-Thấy rồi, nhanh lên!
-Khoan, coi chừng!
-Chris! Bỏ vũ khí xuống!
Rồi, đi đi!
Mẹ kiếp!
-Nhanh lên!
-Định bỏ bọn tôi lại như bố tôi đấy à?
-Người ta đang tìm!
-Không có thì giờ!
-Nghe này, nghe này!
-Ai cũng đang nhìn đấy!
-lm đi!
-Kate, nhấn nút đi!
Nhấn đi! tôi không đi mà
không có Marek!
-Nhấn nút đi!
-Không đi đâu hết!
Marek có bộ định vị riêng.
Lục soát từng căn nhà và
từng trang trại!
-Mẹ kiếp!
-Kate, nhấn nút đi!
Ta có thể trở lại tìm Marek sau.
Nhấn nút đi, nấn ná lâu quá rồi!
-Nhấn mau lên!
-Nó không hoạt động!
-Không được!
-Tôi biết cách làm mà!
-Sao lại không được?
-Tôi không biết!
-Nếu nó không hỏng thì đã về nhà rồi!
-Mọi người, giải tán đi!
Phải tìm 1 chỗ trốn ngay!
Kỵ binh, tản ra!
Lục soát hết các căn nhà!
Tìm khắp nơi và bắt chúng về cho ta!
À, nhân tiện, tôi là Andre Marek.
Castlegard là làng của cô, đúng không?
-Đừng lo, cô sẽ trở về đó.
-Không.
Lính Anh sẽ đốt sạch tất cả
trước khi đến La Roque.
-Không, La Roque sẽ thất thủ.
-Vâng...
Nhưng sẽ có nhiều người chết
và nhiều tháng chiến đấu nữa
trước khi điều đó xảy ra.
Người Pháp đã xây dựng tường
thành và biết nó vững chắc đến đâu.
La Roque sẽ thất thủ đêm nay!
Chỉ có 1 nhà tiên tri...hay 1 kẻ
điên mới có thể nói điều đó...
Trường hợp anh, có lẽ là anh điên.
Miễn làm cô cười là được.
Cô có ... gia đình chưa?
Chưa.
Làng tôi đã chiến đấu chống
lính Anh từ trước khi tôi ra đời.
Không có thì giờ
nghĩ đến chồng con...
Tôi hiểu.
Cô có quen...với ai không?
-Tôi có quen ai không à?
-Ừ.
Thì quen anh đây.
Tôi biết, nhưng ý tôi hỏi là có ai...?
Có ai mà cô hay gặp không?
-Mà tôi hay gặp?
-Ừ.
Không. Lính Anh có thể đang
trốn dọc bờ biển...
hay ở trong rừng. Chúng có thể
ở khắp nơi!
Chúa ơi, cũng vui thật...
Ta nói cùng 1 thứ tiếng...
nhưng cô chẳng hiểu tôi nói gì
cả, đúng không?
Bắt lấy chúng!
Không, không!
Không sao, đó là người Pháp,
họ sẽ giúp ta!
-Cô là Công nương Claire!
-Công nương?
Nghe thật là dễ thương....
Công nương Claire.
Bắn!
Bắn!
Tìm chúng mau!
Tôi đã giết người đó!
Phải chấp nhận như vậy!
-Trong này!
-Tìm ra chúng rồi!
-Đã tìm ra chúng, thưa Ngài.
-Đến đây ngay!
-Nhanh lên!
-Đừng để chúng thoát!
Nhanh lên!
Vào trong!
Đi vòng ra lối sau!
-Im đi và lại đằng kia!
-Nhanh lên!
-Đốt hết!
-Không!
-Không! Đừng làm vậy!
-Đừng!
Chris, ra khỏi đó đi con! Chris!
Chris! Con trai tôi trong đó!
Chris, đi ra đi con!
Cứ việc giữ người đàn ông đó.
Không Đừng!
Được rồi, nhanh lên!
-Nhanh lên!
-Chris, chờ em với!
-Nhanh lên!
-Chờ với!
-Claire!
-Arnaut.
Anh tìm em cả tuần nay,
em đã đi đâu?
Em không sao.
Kẻ đó là ai?
Anh ấy đã cứu em!
Anh ấy tên André Marek.
Tôi là Arnaut, cảm ơn anh
đã cứu em gái tôi.
Anh ấy bảo rất biết ơn đã đưa
em gái anh ấy về bình an...
-Mi là người Anh!
-Tôi là người Xcôtlen!
Arnaut, anh ấy đã cứu 1 người lính
của anh nữa!
-Người Xcôtlen à?
-Vâng.
Nếu vậy, tôi thật không biết bày
tỏ lòng biết ơn thế nào cho đủ.
Có 1 cách đấy. Xin anh giữ
cô ấy an toàn.
-Tôi có thể tự lo!
-Nhìn là thấy rõ rồi.
Xin anh đừng để cô ấy đi đâu xa,
nhất là đêm nay.
Đừng lo...cô ấy sẽ được bảo vệ kỹ.
Tôi phải đi đây, phải về Castlegard
để tìm bạn tôi!
Có lẽ tôi sẽ phải xin anh 1 con
ngựa và 1 thứ vũ khí.
Anh sẽ không qua khỏi chiến
tuyến Anh!
Chúng đang di chuyển từ làng đến
La Roque...Đêm nay phải tấn công!
-Không được trở về đó!
-Tôi phải tìm lại bạn bè tôi!
Tôi rất tiếc...
Được, tôi sẽ cho anh điều anh xin...
-Cảm ơn anh lần nữa.
-Cảm ơn.
-Công nương Claire...
-Claire.
Ước gì ta đã gặp nhau 1 lúc khác...
André Marek!
Anh có gia đình chưa?
Chưa.
Arnaut?
Arnaut đã xuống ngựa và đang
đi cùng em gái.
Hay lắm. Vào đó, giết Arnaut
và đi ngay!
Chúa bảo vệ các anh!
Tôi phải vào trong La Roque
tìm bố tôi đã!
-Anh không đi được đâu!
-Anh sẽ có cách!
Không có cách nào đâu!
Anh sẽ bị giết!
Chúa ơi, trốn đi!
-Anh không còn cách nào khác!
-Còn!
Còn 1 cách khác!
-Gì, đường hầm à?
-Ừ.
Em chưa bao giờ tìm ra nó,
Em không biết là có nó!
-Đã luôn có 1 tin đồn!
-Ừ, nhưng đó là tin đồn!
-Bố anh đang gặp nguy hiểm!
-Tất cả chúng ta cũng vậy!
Này, nếu có đường hầm đó...
thì nó phải có lúc này, năm 1357.
Em biết nó ở trong tu viện đó,
em biết chắc!
Em cũng muốn cứu bố anh
như anh muốn vậy!
Anh phải tin em, em biết có nó ở đó!
Em biết chắc!
Anh phải tin em!
Đi thẳng hàng!
-Đi tiếp!
-Đi đều bước!
Giết Arnaut!
Claire!
Claire! Claire!
Đi nhanh!
Nhanh lên, anh em!
Marek! Marek!
-Marek!
-Tôi không sao!
Lần này là Chris và Kate, Marek.
-Chris và Kate thì sao?
-Họ chết rồi!
-Chúng đã giết họ!
-Sao?
Cũng lâu quá rồi, hả, Frank?
Chúa ơi!
Tôi tưởng cậu chết rồi!
Ừ, và đó là lý do cậu sai Taub
quay trở về ám sát tôi.
Không phải để ám sát cậu,
để đưa cậu về.
-Ừ, như cậu bây giờ chứ gì!?
-Không...xin nghe tôi nói!
-Will, tôi sẽ cần cậu giúp...
-Cái gì đây?
Đằng nào nó cũng hỏng rồi!
Quý vị còn không đầy 1 giờ rưỡi!
-Nó hỏng rồi!
-Láo!
Cậu phải tin tôi, không phải lỗi
tôi, hiểu không?
-Tôi còn gia đình...
-Thế à?
-Cậu đã gặp vợ con tôi!
-Cậu có gia đình à?
-Cậu có gia đình....
-Tôi có gia đình...
-Tôi cũng vậy!
-Đừng!
-Không!
-Không, không!
-Mẹ kiếp!
-Ôi, Chúa ơi!
Lần cuối cùng thấy hắn, hắn chạy
trối chết để tìm 1 chỗ trống nhấn nút...
Tôi bị thương, 3 mũi tên cắm vào người...
Ngày trước tôi từng là William
Decker, Nhân viên ITC số 273.
Bây giờ...
Tôi là Ngài William De Kere,
Phụ tá của Ngài Oliver.
Hôm nay trông cậu ấn tượng đấy.
đối với 1 nhà khảo cổ.
-Sao anh lại biết tên tôi?
-Tôi biết tên tất cả quý vị.
Bọn tôi đọc hết các bài báo cáo khai
quật của quý vị trước khi về quá khứ.
Anh đã về đây mấy lần rồi?
Đủ để biết các lỗi chuyển tiếp
1 cách tận tường.
Lỗi chuyển tiếp?
Doniger, tên khốn kiếp đó không
hề cho quý vị biết gì, phải không?
Lỗi chuyển tiếp là gì?
Lỗi ở chuỗi ADN
trong quy trình tái tạo.
-Cũng như lúc gửi fax...
-Các biến thái...các sai lệch.
Nhưng các điểm sai lệch không
phải ở nét chữ...
đó là các bộ phận thân thể...
các cơ quan nội tạng...
Tôi đã trở về đây quá nhiều lần...
1 lần nữa tôi sẽ không sống sót...
Những hư hỏng đó...có thể sửa
chữa...nhưng không phải ở đây!
Thời này lại càng không!
Anh phải trở về!
Sao không đơn giản là nhấn nút?
Chúng ta ai cũng có thể trở về cả!
Tên ta là De Kere.
và đây là quê hương ta.
Ngài Oliver đang chờ lửa Hy Lạp!
Sau đó, nếu các vị sống sót đó là
nhờ kiến thức lịch sử!
Giúp tôi có uy tín thì tôi sẽ lên...
và quý vị sẽ lên theo...
Tôi xuống...quý vị sẽ xuống theo!!
Tôi xuống...quý vị sẽ xuống theo!!
Marek, bộ định vị của anh đâu?
De Kere, Decker, gã gì gì đó,
gã đã lấy của tôi.
Chúa ơi!
Chúng tôi là bạn của Edward
De Johnness.
-Edward De Johnness.
-Vị Giáo sĩ
Đó là cha tôi.
-Người Anh có làm gì ông ấy không?
-Chúng tôi không biết!
-Chúng tôi định nhờ ông giúp!
-Chúng tôi cần ông giúp!
Vào đây!
Phải nhanh lên! Không còn
nhiều thì giờ nữa!
Ngài Oliver yêu cầu được thấy
trước khi đêm xuống!
Tốt hơn hết là đừng làm ông
ấy thất vọng!
Chúng chuẩn bị rồi, có đầy đủ đây.
Chất liệu hơi thô, nhưng được.
Tôi nói gì vậy?
Đâu thể làm việc này!
Đâu thể cho chúng chất cháy đó
và thay đổi dòng lịch sử?
-Có khi tôi đã làm điều đó rồi.
-Cậu nói vậy là sao?
Lúc mới đến đây ta đã được
1 cô gái giúp...
cô ta đã dẫn ta đến Castlegard.
Tôi đã quay lại tìm cô ta lúc trốn thoát...
Cô gái đó hóa ra là Công nương Claire,
em gái Hiệp sĩ Arnaut
-Anh nói thật à?
-Thật!
Tôi đã giao cô ấy lại cho quân
Pháp để họ bảo vệ cô ấy.
Đó là 1 người quan trọng! Cái chết
của cô ấy sẽ giúp người Pháp thắng!
-Các bạn không hiểu sao?
-Nói nhỏ thôi, được không?
Bây giờ ta phải theo phe Oliver
chỉ để sống sót!
Chính xác đây là nơi em đã đào!
Đúng rồi. Đây là nơi mà...
Đúng đây rồi ở đây
Em nói gì vậy?
Đây là khu vực mà em đã đào...
-Xin lỗi, ông ấy nói gì?
-Lính của Arnaut sẵn sàng tấn công!
-Không còn nhiều thời gian!
-Bậc thang kia. Nó ở bên dưới!
Đẩy hết lên đây!
Có khá nhiều ná đấy, thưa Ngài.
1 chút lửa sá gì với
tường thành bằng đá?
Phải đẩy ná đến trước...và luôn luôn bảo vệ chúng.
Tôi tin vào anh em!
Đây là gian phòng đó.
Miệng hố ở đây!
-Ta đã xuống lối này...
-Ở đây đâu có gì!
Marek làm việc ở kia...và cái hộp ở...
Chúa ơi, cái hộp kia kìa!
Đây là mảnh giấy bố anh đã viết lên!
Kính của bố anh!
-Ừ phải đi thôi!
-Không, để lại chứ!
Nếu không tìm ra vật này, sau này
sẽ không tìm ra bố anh đâu!
Để lại đi!
Phải đi chứ! Phải đi đến La Roque!
Không, bức phù điêu đã bị hư hại.
có ai đó đã đập nát nó!
''Tên khốn kiếp nào lại làm
hư hại 1 vật quý giá...''
Chính là mình.
Chính là mình!
Chính mình là tên khốn kiếp...
Cô ấy làm gì vậy?
Khoan, lui lại, lui lại!
Coi chừng ! Coi chừng!
Ôi, chính là đường hầm!
Chính là đường hầm!
Đưa đuốc đây!
Đưa cái đó đây cho tôi. Kate!
Coi chừng, để anh vào..
-Gọi...Arnaut?
-Vâng, gọi Arnaut. Đi đi!
-Xin làm ơn nhanh lên!
-Kate, vào đây!
Được chưa?
Ừ, được rồi.
Cẩn thận! Dầu cháy đấy, coi
chừng nổ tung hết!
Nhẹ tay! Đừng làm đổ!
Được rồi!
Chuẩn bị ná!
Chuẩn bị ná!
Mẹ kiếp!
-Không sao chứ?
-Ừ nhanh lên, không kịp đâu!
-Chuẩn bị ná!
-Chuẩn bị ná! Chuẩn bị ná!
Mang nước lại đây!
Ngài Oliver, tay giáo sĩ đã sẵn sàng
À, bây giờ ta sẽ thấy.
-Thưa, tôi chưa bao giờ...
-Làm ngay đi!
-Làm ngay!
-Lửa của người Hy Lạp!
-Marek, bắn đi!
-Nhanh lên, nhanh lên nào!
Chuẩn bị ná!
Cứ bắn ngay đi!
Bắn không được!
Bắn đi!
-Bắn đi!
-Sẵn sàng, bắn!
Tránh đường ra, đi đi!
Cho tôi qua!
Thế thôi à?
Ngươi đã dối ta...ngươi đã hứa...
Lẽ ra ta phải treo cổ ngươi...
-Sao?
-Xin phép Ngài...
Càng đổ thêm nước,
lửa càng cháy!
Tốt!
Đỡ hơn nhiều.
Chúa ơi, ngươi đúng là 1 nhà
ảo thuật, chứ không phải pháp sư.
Ta muốn dùng cho tất cả các
khẩu súng. Sẽ cần mấy người?
-20
-20
-Cho người này 20 người.
-Tuân lệnh!
Lối này!
Cung thủ lên tường thành!
Cung thủ lên tường thành!
Cung thủ lên tường thành!
-Có 81%.
-Không...hết rồi.
Tôi sẽ không đùa giỡn với mạng
sống của họ như vậy!
Không thể có 100% hiệu quả
từ lõi xoắn nối lại!
Tỷ lệ an toàn nhỏ nhất là bao nhiêu?
-Chúng tôi đã thử nghiệm thành công ở 80%.
-Anh vừa bảo là có 81%.
-Nhưng đó là những vật vô tri!
-Với tất cả các đèn rọi!
1073
01:21:34,140 --> 01:21:36,020
-Còn nhiều thời gian không?
-28 phút!
Không được nhầm lẫn!
-Họ có thể dị dạng!
-Được không?
-Được, làm được..
-Nguy hiểm quá!
Anh nghĩ tôi sẽ để yên cho anh
bỏ rơi họ sao?
-Anh nghĩ tôi muốn vậy à?
-Tôi nghĩ anh không quan tâm!
Họ có cơ hội...sống sót 1 cách nào đó.
Không, anh đã mất quyền quyết
định lâu rồi.
-Anh không còn quyền nữa!
-Này, tôi vẫn có quyền quyết định!
Rất tiếc!
-Bắn xuống hào!
-Tuân lệnh!
Bắn xuống hào!
-Châm lửa mũi tên!
-Châm lửa mũi tên!
-Cung thủ, chuẩn bị!
-Cung thủ, chuẩn bị!
-Kéo!
-Kéo!
Buông!
-Bắn tên!
-Bắn tên!
1 sự bất ngờ cho bọn Pháp!
-Sẵn sàng!
-Kéo
Buông!
Gần đến rồi!
Gần đến rồi, em biết!
Hay quá!
Hay lắm, thưa Ngài!
Ná đâu!
1 lần nữa như vậy, và chúng ta
trở thành lịch sử luôn!
Ôi Trời.
Không!
Ta cứ đi tới trước...hay là qua phải?
Có thể chỉ là...
Hay là đi lên? Ta có thể đi lên!
-Kate...
-Đừng, đừng!
-Kate.
-Không.
Kate.
Có khi ta đã bỏ qua điều gì...
Hay là rẽ sai...
-Ta có thể...
-Muộn rồi!
Quá muộn rồi!
Em bảo anh tin em và em
lại làm anh thất vọng!
Và đã không cứu bố anh được...
Và...
-Em đã làm hại mọi người...
-Không.
-Chúa ơi, em rất tiếc!
-Không, không phải thế.
Kate, lại đây.
Kate, lại đây!
Lại đây, lại đây.
-Đóng cổng thành trong!
-Đóng cổng thành trong!
-Ta bắt đầu chán rồi đấy nhé!
-Sân thành an toàn, thưa Ngài.
Được, nhưng phải dạy cho tay
người Pháp đó 1 bài học.
-Đến giờ rồi!
-Đại úy!
Đến giờ rồi!
Robert.
Còn 13 phút! Cố đưa họ
về xem sao!
Lại bàn việc này nữa hay sao?
Anh làm gì đấy?
Anh tưởng tôi đang làm gì?
Phải bảo vệ quyền lợi chứ!
-Anh làm sao vậy?
-Bao nhiêu người đã chết...
chỉ vì những khám phá khoa học?
-Đó là cái giá của tiến bộ khoa học!
-Nhưng đó là những thanh niên, không phải phi hành gia!
-Biết rồi!
-Chúng đâu có biết!
Nếu họ trở về dị dạng thì sao?
Anh biết báo chí mà!
Họ sẽ xuyên tạc,
gọi đây là cái máy tử thần!
-Nó không hoàn chỉnh!
-Và anh sẽ sửa nó!
-Không.
-Như đã từng sửa mọi thứ trước đây.
-Không.
-Sao?
-Không à?
-Nhất định không!
Thật không ngờ anh lại vất bỏ
chỗ đứng của mình trong lịch sử!
-Tôi đã bỏ rồi. Kết thúc.
-Anh định qua mặt tôi à?
Kramer!
Kramer?
-Chuẩn bị tù nhân!
-Ý Ngài thế nào?
-Trở lại làm việc!
-Trói nó vào tường thành!
Ta muốn chắc chắn quân Pháp
sẽ thấy nó!
Thưa, ngay lập tức!
-Ta sẽ cho anh ngươi chọn!
-Mẹ kiếp!
-Ngươi sẽ bị trói vào tường thành!
-Sao?
Hoặc hắn đầu hàng
hoặc hắn giết ngươi với chính
vũ khí của hắn!
Ít ra 1 kẻ hạ mình đến mức
dùng em mình làm gián điệp
vẫn sẽ còn chút tự trọng nào đó.
Chúa ở cùng ngươi, cô gái ạ.
Cô ấy đó!
Công nương Claire.
Tôi đã giao cô ấy cho Arnaut
để được an toàn!
-Sao bọn Anh lại bắt được cô ấy?
-Đó là lịch sử!
Thế thì lịch sử sẽ thay đổi!
Oliver.
Hãy thả công nương Claire
Giao trả cho ta ngay!
Nếu không, thề có Chúa,
ta sẽ tiêu hủy kho vũ khí của ngươi!
-Marek! Đừng!
-Đi đi! Đi ngay đi!
Đứng lại!
Vì Chúa, kho đó mà nổ,
tất cả chúng ta sẽ chết!
-Cho cô ta xuống!
-Không! Đừng động đến cô ấy!
Nếu hắn ném đuốc, cô ta cũng
chết. Hắn sẽ không làm điều đó!
Lui lại, De Kere. Hay Decker
hay bất cứ tên gì ngươi có.
Ta sẽ cho nổ tung tất cả!
-Cùng đường rồi!
-Người Anh!
-Không! Không phải!
-Người Anh! Đây là 1 cái bẫy!
-Chạy đi!
-Marek!
-Các ngươi làm việc cho Oliver!
-Không phải!
Ta sẽ giết 2 ngươi!
Nằm xuống!
-Phải rồi!
-Yahoo!
Cẩn thận đó, thưa Ngài.
Cung thủ, lên tường thành!
Đây.
-Giữ chiến tuyến ở tháp Đông!
-Oliver!
Giết con bé ngay!
-Arnaut!
-Claire!
Phải tìm những người kia!
Đừng!
Giữ vị trí!
-Bố!
-Chris, con còn sống! Kate! Lạy Chúa!
-Marek đâu?
-Tôi không biết!
Marek kìa. Marek!
Không sao đâu Claire!
Anh đây, anh đây!
-Làm gì vậy?
-Mở cổng!
Chris, ngừng lại!
-Chắc chắn quá.
-Phải cố đứng lên, phải cố ...
-Được không?
-Được.
Đây là vì nước Pháp!
-Phải chuồn nhanh thôi!
-Marek đâu?
-Không biết nữa.
-Anh ta tìm công nương Claire. Kìa.
Không!
Tai tôi! Đứt tai tôi rồi!
Thì ra đó là mình!
Là mình!
-Không được!
-Nó hỏng rồi!
-Được rồi.
-Tôi đi tìm Marek.
De Kere lấy của anh ấy rồi.
-Chạy ra cánh đồng nhanh lên!
-Phải có anh nữa!
Kate! ra giữa cánh đồng và chờ đi!
Anh đi lấy bộ định vị kia!
-Bố, đi với cô ấy đi. Đi đi!
-Cẩn thận!
Ở đây này.
Marek!
Chris. Tôi cứ tưởng cậu chết!
Lấy bộ định vị, đi mau!
De Kere! De Kere đang giữ!
Stern!
Mở cửa ra!
Kramer đâu?
Kramer đâu?
Mẹ kiếp!
Xin hãy...đưa tôi về nhà.
Chạy đi!
-Được rồi, cẩn thận đó!
-Nhanh lên, đi thôi!
-Marek, nhanh lên!
-Cậu đi nhanh đi!
Không còn đầy 1 phút!
Phải về, nhanh lên!
Nhanh lên! Đi!
Nhanh lên! Họ đang chờ!
-Đi đi, cậu đi đi!
-Không, anh phải về cùng!
Tôi ở lại đây, Chris.
Chris, cậu về đi.
Chào mọi người thay tôi nhé.
Tôi sẽ nhớ anh đó, Marek.
Nếu đã làm được thì làm đi.
Còn 1 phút. 81% , được chứ?
-Hắn làm gì vậy?
-Lõi xoắn!
-Nhanh lên!
-Ở đây được rồi!
-Khoan!
-Kia rồi!
-Chờ với!
-Nhanh lên, Marek đâu?
-Anh ấy ở lại!
-Đi thôi!
-Nhấn nút đi!
-Đang làm đây!
Có tín hiệu! Có người trở về!
Sao? Đừng!
-Không!
-Phải...
Không có bộ định vị...
Làm sao tôi trở về?
Marek đâu?
Francois nữa?
-Bố!
-Gì?
Kate vừa gọi con từ tu viện.
Cô ấy đã khai quật hầm mộ
và muốn chúng ta đến...
-Lái xe nhé?
-Đồng ý.
Xem tôi vừa tìm thấy gì này.
Nếu Marek đã về với ta, thì
ở đây đâu có gì...
Chúa ơi.
''Andre Marek.
''và người vợ yêu quý Claire.''
Chúa ơi!
''Cha mẹ của Katherine...
''...Christophe...
''...và Francois.'' Francois thân yêu...
"Gửi đến những người bạn đã cứu sống tôi,
''Tôi đã chọn 1 cuộc đời tuyệt diệu.
''Mất năm 1382.''
Sinh năm 1971 .
Họ đã cùng nhau...
...làm nên lịch sử của họ.
Hiệu chỉnh & dịch thêm: HạnhNĐ PV Drilling