Tip:
Highlight text to annotate it
X
Phụ đề dịch bởi: •TR•
www.trancongtruc.co.nr
Dịch bởi •TR•
www.trancongtruc.co.nr
Mình đọc tới đâu rồi nhỉ?
Tới chỗ mà tên sát thủ...
...quyết định sẽ làm gì với cô gái tàn tật.
Đúng rồi... Đúng rồi...
Này, cậu có nghe thấy không?
Có gì vui à?
Lạ quá!
Những người kia trông có vẻ như...
Chuyện quái gì vậy nhỉ?
Claire, cậu có thấy không?
Claire?
Claire? Claire!
Mình đọc tới trang nào rồi nhỉ?
Trang nào...?
Thỏ Trắng đành hỏi:
"Anh làm ơn chỉ giùm
em đường về nhà với!"
Thỏ Đen đáp:
Chỉ cần một điều kiện...
Thỏ Trắng hỏi:
"Điều kiện gì?"
Thỏ Đen nheo mắt: "Ở lại với anh một đêm,
rồi sáng mai anh chỉ đường cho".
Christ, Mckenzie bị rơi!
Medic, chúng tôi gặp tai nạn nghiêm trọng
ở phía Nam của công trình.
Hãy cho xe cứu thương gấp.
Chúa ơi...
Phải đưa anh ta đi...
- Hey!
- Có người rơi!
- Davis?
- Ôi, lạy Chúa, anh ta bị rơi!
có người bị rơi!!!
- Lạy Chúa!
- Cái quái...?
Tránh xa chỗ đó ra!
- Có ai... Cứu!
- Coi chừng!
Xin Chúa cứu giúp...
Thầy không biết liệu có em nào đã nghe nói
về bài báo này trên tờ New York Times...
về sự biến mất của loài ong mật chưa?
Rõ ràng là, loài ong mật đang
biến mất trên cả nước.
Hàng triệu con...
Không tìm thấy xác, không có dấu vết gì cả,
Chúng biến mất một cách bí ẩn.
Điều này đáng sợ, hả?
Hãy nghe một vài giả thuyết về
lý do điều này diễn ra.
Không có gì để nói sao? Nào, các em.
- Laura.
- Bệnh dịch chăng?
Có lẽ đúng. Virus
hay bệnh truyền nhiễm nào đó.
Nhưng nó xảy ra trên toàn bộ đất nước
liên tiếp ở 24 ***.
Điều đó thật khó hiểu.
- Môi trường bị ô nhiễm?
- Có thể.
Chúng ta đã đổ quá nhiều chất có hại
cho môi trường sống...
khiến ong bị giết chết?
Nhưng lưu ý là ko tìm thấy bất cứ xác ong nào cả.
Tiếp tục đoán đi.
Dylan?
Trái Đất ấm lên.
Nhiệt độ tăng lên đến mức gây ra rối loạn...
khiến ong bị mất phương hướng.
Có thế.
Jake?
Em không có ý kiến gì sao?
Em không quan tâm đến
điều gì đang xảy ra cho loài ong sao?
Em cần phải quan tâm nhiều hơn nữa
đến khoa học, Jake.
Biết tại sao không?
Bởi vì em có khuôn mặt rất hoàn hảo.
chỉ có điều đó là 1 khuôn mặt hoàn hảo
khi em chỉ mới 15 tuổi.
ở người, mũi và tai phát triển
thêm một inch mỗi năm.
Vì thế khuôn mặt em đúng là hoàn hảo...
nếu em có nó...
sau 5 năm nữa...
Nào, các em.
Hãy quan tâm hơn đến khoa học.
Điều gì có thể là nguyên nhân
khiến ong biến mất?
Đó là bí ẩn của Tự Nhiên
chúng ta không thể nào hiểu hết được.
Trả lời hay lắm Jake.
Cậu ta nói đúng đấy.
Khoa học sẽ cần phải phát triển hơn nữa
mới có thể in vài lý do chấp nhận được vào sách của các em.
Nhưng cuối cùng thì,
Phải có 1 giả thuyết nào đó cho điều này.
Chúng ta không biết được
liệu có một thế lực nào đó..
đứng đằng sau vụ này hay không.
Muốn trở thành một nhà khoa học giỏi, các em cần phải có
sự tôn trọng đến những quy luật của Tự Nhiên.
Jake?
Mỗi năm mũi của con người
phát triển thêm được bao nhiêu ạ?
Chuyện nhỏ thôi, anh bạn. Okay?
Đừng quá lo lắng về nó.
Thầy bắt đầu cảm thấy
rối với em rồi đó.
Chúa tể bóng tối.
Đừng nhìn vào mắt bà ấy!
Phó hiệu trưởng!
Tôi giúp gì được cho bà đây?
E là tôi phải làm gián đoạn
anh một lát, thầy Moore.
Được rồi, các em, trật tự nhé.
Thầy quay lại ngay.
- Chuyện gì vậy?
- Tôi không biết.
- Chuyện gì vậy?
- Không biết nữa.
Bà triệu tập tất cả giáo viên à?
Đó là ý của ngài hiệu trưởng.
Ông ấy muốn gặp các giáo viên.
Chuyện gì thế nhỉ?
Được rồi!
Có vẻ như đang xảy ra một sự kiện.
Công viên trung tâm vừa mới bị tấn công
Có lẽ là bởi bọn khủng bố.
Ồ, không!
Sự việc vẫn chưa được khẳng định.
Đó là một loại chất độc hóa học
phát tán từ không trung...
chất độc được phát tán vào bên trong
và gần khu vực công viên.
Theo báo cáo thì...
các dấu hiệu nhiễm độc là:
Đầu tiên là nói năng ngớ ngẩn.
Thứ hai là cơ thể sẽ mất định hướng.
Cuối cùng là... bị điên loạn.
Công viên trung tâm à?
Lạ thật.
Tôi đã nói chuyện với Bộ Trưởng Giáo Dục
Ông ấy nói chúng ta không nên cho học sinh biết về điều này.
Vì thế, tôi muốn thầy cô giữ kín chuyện này, cả ở nhà
cho đến khi mọi việc sáng tỏ.
Được chứ?
Hãy trở lại làm việc đi.
Các em vẫn phải làm đề tài
khoa học cho tuần tới đấy nhé.
Luật đầu tư khoa học là như thế nào?
Xác định các tham số,
thiết kế các thử nghiệm...
quan sát và đo lường cẩn thận...
diễn giãi các dữ liệu thử nghiệm...
Này các em...
Không có gì.
Mẹ tôi lại gọi điện.
Bà ấy sợ quá.
Tôi đã trấn an rằng khả năng có chuyện gì đó
xảy ra ở Philadenphia là rất thấp.
Chưa ai bắt ta phải
rời khỏi thành phố, đúng chứ?
Tôi cho bà ấy 1 vài phép tính.
Làm giáo viên Toán cũng thú vị đấy!.
Khiến người ta tin hơn vào các con số thống kê.
Bà ấy vẫn muốn tôi rời thành phố
để về ở với bà.
Bà ấy muốn anh
và Alma cùng đến.
Đợi tôi suy nghĩ chút nhé?
Em nghe tin từ New York chưa?
Em ổn chứ?
Này, em khỏe chứ?
Ừ, anh khỏe.
Nghe này, anh muốn hỏi em điều này.
Mẹ của Julian muốn chúng ta rời thành phố
và đến ở với bà ấy.
Em nghĩ sao?
Anh sẽ đi cùng Jess và Evette Ngặp em ở ga nhé.
Này Julian, nếu Alma có biểu hiện lạ,
anh cứ lờ đi, nhé?
Sao vậy?
À cô ấy hơi lạ một chút.
Xem như không có gì đi nhé.
- Lạ?
- Thôi nào...
Cô ấy có vẻ hơi xa lánh
hay gần giống thế.
- Sao vậy?
- Tôi chỉ có thể nói vậy.
- Cô ấy tránh mặt anh à?
- Tôi đâu nói thế!
Không nghiêm trọng đâu!
Thư giãn đi nào.
Này...
Tôi phải nói với anh điều này
vì chúng ta là bạn tốt...
Sao vậy, có chuyện gì thế?
- Tôi gặp cô ấy vào lễ cưới của anh.
- Lại là lễ cưới? Gì thế?
Tôi tình cờ đi vào căn phòng nọ và,
thấy cô ấy đang khóc.
Cô ấy nhìn lên,
Tôi thấy gương mặt cô ấy.
Cô ấy đang giấu anh
điều gì đó, Elliot.
Tôi nghĩ...
anh cần phải hỏi cho ra lẽ.
Các quan chức địa phương và liên ***
đang lên kế hoạch để đối phó với biến cố này...
- Em thu dọn xong chưa?
- Dạ rồi.
- Họ đang nói gì vậy?
- Họ đang sơ tán thành phố New York!
Bộ não chúng ta được trang bị
cơ chế tự bảo vệ.
để phản ứng lại những hoạt động có hại.
Điều này được kiểm soát nhờ
sự kết hợp các tín hiệu thần kinh trong não.
Khi việc truyền dẫn các tín hiệu thần kinh này
bị ngăn chặn bởi chất độc...
chúng ta sẽ bị dẫn đến tình trạng ảo giác,
khó thở và bị liệt.
Loại chất độc thần kinh này
sẽ làm đảo lộn mọi chức năng tự vệ của não...
ngăn chặn sự truyền dẫn các
tín hiệu não vốn theo một trình tự xác định..
làm gây ra các hiện tượng tự đả thương
dẫn đến biến cố vừa qua.
Đó là cách thức
mà chất độc đã hoạt động...
Nó khiến người ta tự sát.
theo cách nghĩ dân gian thì
nó giống như là hiện tượng ma ám vậy.
2 phút nữa anh dọn xong.
A lô?
Không cần phải vội đâu.
Quý ông, vui lòng cho kiểm tra..
Elliot! Elliot!
Elliot!
Kết quả khám nghiệm tử thi
nạn nhân đầu tiên cho thấy:
Chất độc là một hợp chất tự nhiên.
Các cuộc tấn công
được khoanh vùng tại NewYork.
Tàu đi Harrisburg sắp khởi hành.
Này, Jess. Evette đâu?
Cô ấy đang mua vài thứ.
Cô ấy bị kẹt xe.
- Cô ấy nói sẽ đi chuyến tàu sau.
- Chúng ta chờ vậy.
Cô ấy muốn chúng ta đưa Jess đi trước
Càng sớm càng an toàn.
- Vậy còn Alma đâu rồi?
- Nhà vệ sinh.
Chào, Julian.
Tôi mua đấy.
Cũng vất vả như lúc mua búp bê Cabage Patch
khi nó được bán lần đầu tiên.
- Cô khỏe chứ?
- Tốt. Còn anh?
Khỏe.
- À... Hai người hết giận rồi à..?
- Tôi rất mừng khi cô quyết định đi theo.
Cám ơn... à... Elliot,
Em nói chuyện với anh 1 chút nhé?
Được thôi.
Cho xem vé nào,
Quý ông quý bà
- Anh nói cho anh ấy biết chuyện chúng ta à?
- Không.
- Vậy sao anh ấy nói vậy?
- Anh ấy đoán thôi mà!
Em yêu anh, Elliot. Nhưng mà anh đâu cần
thông báo cho mọi người cùng biết như thế chứ!
Anh đâu phải người như vậy.
Đây là chuyện của chúng ta.
Em bực mình thật đấy.
Nhưng sẽ hết thôi.
Khi đến đó, em sẽ ổn. Được chứ?
Tốt.
Em lên tàu đây.
Chúng ta đâu nhất thiết
phải ngồi gần nhau đâu nhỉ.
Được.
- Chào cháu.
- Chào dì Alma.
- Cháu thế nào rồi?
- Cháu hơi mệt.
Dì cũng vậy.
- Này, sao vậy?
- Sao?
Cô ta sao thế.
Cô ấy cần thời gian điều chỉnh.
- Anh cũng đừng để tâm nhé.
- Hãy cho cô ấy cơ hội!
Ừ, được rồi.
Anh không muốn tôi xen vào thì thôi vậy...
- Không cần anh glàm vậy đâu!
- Được rồi! Tôi nghe anh.
Jess, nói bố cháu
đưa vé cho chú được không?
Cám ơn.
Gặp lại trên tàu nhé, Jess.
Ta đi nào.
Mẹ có đến gặp chúng ta
ở nhà bà không bố?
Mẹ sẽ đến đó
bằng chuyến tàu sau.
Mẹ con luôn bị trễ mà.
Thôi nào, thôi nào.
Mẹ biết rồi. Biết rồi.
Hôm nay lạnh nhỉ, Sal?
Hơi lạnh.
Này, tôi đây.
Tôi đang ở trên tàu.
Tôi chỉ muốn nói vài điều,
được chứ?
Anh đừng gọi cho tôi nữa.
Anh hành xử như gã tâm thần
thích gây chú ý vậy.
Tôi có cảm giác ớn lạnh
như thể khi chuẩn bị đi tắm...
và thấy bóng anh
trên rèm cửa nhà tắm vậy!
Chúng ta đã cùng ăn
bánhTiramissu với nhau mà?
Chỉ vậy thôi.
Tôi đã nói với anh vậy thôi mà.
Anh cần ra ngoài và
xối nước lên đầu cho tỉnh lại!
Cái gì? Khi nào?
Ở Philadelphia?
- Có tin gì mới à
- Philadelphia đã bị tấn công!
Lạy Chúa. Evette!
Gọi cho mẹ đi! Gọi cho mẹ!
Em yêu?
Em đang ở đâu vậy?
Sao?
Cái gì? Anh không nghe được.
Anh nói anh không thể nghe gì cả.
Nhắn tin cho anh!
Nhắn tin cho anh!
Anh không nghe được gì!
Họ cho rằng nó bắt đầu từ
công viên Rittenhouse Square.
Lại là công viên?
Cô ấy đang trên xe buýt
đến New Jersey.
- Con muốn nói chuyện với mẹ.
- Mẹ đang xuống xe.
Cô ấy đang đến 1 thị trấn ở Princeton.
Để con nói chuyện với mẹ.
- Em không sao chứ?
- Họ nói Boston cũng bị tấn công rồi!
- Em nghe tin ở đâu vậy?
- Một người bạn làm chung nói.
- À Evette sao rồi?
- Cô ấy đi bằng xe buýt.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy, Elliot?
Thật tình là
anh không biết.
Giờ sao?
Sao chúng ta phải dừng lại?
Tôi không biết.
Này ông?
Tàu đã được
dừng lại.
Đây là trạm dừng cuối
của tất cả mọi hành khách.
Hả, ông nói vậy là sao?
Chúng tôi đang ở đâu đây?
- Filbert, Pennsylvania.
- Filbert?
Có ai biết
nó ở đâu không?
Này những thông tin
vô nghĩa đó là sao vậy?
Chuyện gì xảy ra vậy?
Này, tại sao lại chặn chúng tôi?
Các ông không thể bỏ chúng tôi lại đây!
Anh bạn, chúng tôi bị mất liên lạc.
Với ai?
Mọi người.
Con sợ.
Con muốn gặp mẹ.
Đừng ngốc vậy.
Chúng ta không sao mà.
Sẽ ổn thôi.
Ồ xin lỗi.
Con bé sợ quá.
Chúng ta giống nhau cả, Jess à.
Chỉ là cô không muốn thể hiện cảm xúc ra ngoài.
Con bé đang run.
Tôi biết. Hễ xa mẹ
là nó rối lên như vậy.
Họ không tiết lộ gì cả.
Chúng ta kẹt ở đây rồi.
Jess ổn chứ?
Con bé không nói gì nữa.
Chúng ta đang ở một thị trấn nhỏ thôi, Jess.
Sẽ không sao đâu.
Con ở đây nhé. Bố lại đằng kia một lát.
Sao? Con muốn đi chung à
Con có thể đi...
Thôi đi đi. Tôi giữ cho.
Nhớ lấy một ly sữa.
Ừ.
Cháu có biết mọi vật đều sinh năng lượng?
Khoa học đã chứng minh.
Mọi vật đều có giác quan. Chúng có thể
thu nhận được các màu sắc của cháu...
khi cháu suy nghĩ
những sự việc khác nhau.
Những người đang giận dữ sẽ phát ra mức
năng lượng khác so với người đang buồn rầu.
Thấy chiến nhẫn này chứ.
Chiếc nhẫn này có thế
nói được cháu đang nghĩ gì.
Hãy xem cháu đang nghĩ gì nào?
Ồ, màu vàng!
Hay đấy. Điều đó có nghĩa là
cháu sắp sửa cười đấy.
Chú không bịa đâu.
Màu vàng thì có nghĩa là vậy.
Chắc hẳn là cháu sắp sửa phì cười
hay đại loại vậy.
Có điều gì đó rất tuyệt
sắp sửa xảy đến.
Chúng ta sẽ đợi.
Chú có cả ngày để chờ mà!
Ồ Chúa ơi.
Nó đây rồi. Hay lắm!
Cái nhẫn đó thực sự hiệu quả.
Thật ngạc nhiên!
Chúa ơi!
Xem cái này đi.
Chị tôi gửi cho tôi.
Đây là những gì xảy ra nửa giờ trước
ở sở thú Philadelphia.
Lạy Chúa!
Loại khủng bố gì đây?
Bây giờ họ không chắc
có phải là khủng bố không nữa.
Mới đây, chính phủ vừa chính thức thông báo...
đang xem xét lại liệu đây có phải
là hành động của bọn khủng bố.
Theo thống kê
các sự cố ghi nhận được thì..
ngày càng có vẻ không giống
như hành động của khủng bố.
Các sự cố xảy ra
giới hạn ở vùng Đông Bắc...
mục tiêu bị tấn công là
các thị trấn ngày càng nhỏ.
Chúng ta đang ở đâu?
Vùng bị tác động nhiều nhất là
từ Massachusetts đến Maryland.
Chúng ta ở ngay trung tâm.
Mọi chuyện ổn chứ?
Nếu ở đây,
chúng ta sẽ chết.
Dù gì thì...
có vẻ như chúng ta sẽ an toàn
nếu cách xa nơi này 90 dặm.
Đi thôi.
Này!
Xin lỗi, thưa ông?
Làm ơn cho chúng tôi đi nhờ được không?
Chúng tôi không có phương tiện di chuyển.
Chúng tôi kẹt ở đây!
Này ông, nghe tôi nói chứ?
Chúng tôi không xe. Chúng tôi
còn có cháu bé nhỏ. Làm ơn!
-Đi đi.
- Này ông!
Ông không định...
Thật không ngờ
mọi người lại tệ đến vậy.
Có xe kìa.
Chào.
Chúng tôi có một
vườn cây phía đầu đường.
Chúng tôi cần lấy
vài món đồ rồi sẽ đi..
đến bất cứ nơi nào
không còn chuyện quái quỷ này.
-Vẫn còn chỗ đấy.
-Chúng tôi còn 2 người nữa.
Cũng được.
Julian!
Julian ổn chứ
Chúng ta đi nhờ được rồi.
Ông ấy có thể chở hết chúng ta.
Elliot, tôi không thể
gọi điện cho vợ tôi được nữa.
- Bao lâu rồi?
- Khoản 2 giờ rồi.
Lúc đó cô ấy trên
chiếc xe buýt đến Princeton.
Chiếc xe này sẽ đón
những người còn ở đó.
Họ nói có thể nhét
thêm 1 người nữa thôi.
Đi thôi!
Hãy suy nghĩ kỹ đi!
Cô ấy đang tìm
quà sinh nhật cho Jess.
Một loại đồ chơi búp bê.
Đó là lý do cô ấy ko đi với chúng tôi.
Tôi phải đi đón cô ấy
Tôi sẽ tìm anh sau.
Tôi chỉ muốn...
anh dẫn bé Jess theo. Nhé?
Đi với anh sẽ an toàn hơn.
Đừng nhìn tôi vậy.
Tôi chỉ cố làm điều tốt nhất.
Khả năng Princeton
bị tấn công là không nhiều.
Ừ.
Anh có muốn tôi đưa ra
một con số...
- ... để chúng ta cảm thấy nhẹ nhõm hơn không?
- Ừ!
62% là sẽ không bị tấn công.
- Anh đi đón cô ấy đi, Jules.
- Chỉ là vài sự kiện kỳ lạ thôi.
Chúng ta sẽ ổn.
Chúng ta sẽ sớm gặp lại...
Tôi phải đi rồi.
Tôi sẽ đón con bé, Julian...
Đừng nắm tay con tôi
nếu cô không muốn!
Bố đi đón mẹ con đây.
Giữ tấm hình nhé.
Tham quan chút đi.
Chúng tôi sẽ trở lại ngay.
Chúng tôi lấy theo xúc xích
để ăn dọc đường.
Anh biết đấy... Xúc xích
tuy hình dáng hơi tế nhị.
Nhưng chúng rất ngon,
Nhiều protein.
Anh cũng thích xúc xích,đúng chứ?
Nhân đây, tôi nghĩ là
tôi biết nguyên nhân gây ra vụ này.
- Ông biết sao?
- Đó là những cái cây.
Chúng có thể thải ra hóa chất.
Cô thích xúc xích chứ,
Phải không?
Nào, chúng tôi chuẩn bị đi đây..
nhưng chúng tôi sẽ sớm quay lại,
Ổn chứ?
Cây cối có thể phản ứng lại sự kích thích
của con người. Khoa học đã kiểm chứng.
Đã đem theo mustard chưa?
Đừng nhìn ra ngoài.
Đừng!
Ngừng lại.
Chỉ nhìn vào tôi thôi.
Đóng lỗ thông gió lại.
Tôi sẽ ra một câu đố
cho cô, được chứ?
Cô phải đưa ra
câu trả lời...
Cái gì?
Cô sẽ có bao nhiều nếu tôi nói rằng
tôi sẽ trả cho cô 1 xu vào ngày thứ nhất..
và sau đó 2 xu vào ngày thứ hai,
và sau đó là 4 xu vào ngày thứ ba...
và cứ thế nhân 2 lên mỗi ngày như vậy
trong vòng 1 tháng.
Vậy cuối tháng
cô được cả thảy bao nhiêu tiền?
- 10 đô?
- Nhiều hơn.
Tiếp tục nhìn tôi đây này.
Hãy nhìn vào tôi.
- 20 đô?
- Không. Tiếp tục đi. Tiếp tục.
30... 30 đô.
Tôi sẽ trả lời.
Hơn 10 triệu đô.
Cô sẽ có hơn 10 triệu đô
vào cuối tháng.
Muốn tôi đố câu khác không?
Nước nhiễm độc
là một trong nhiều giả thuyết...
được cho là nguyên nhân
các sự kiện ở Đông Bắc.
Chúng ta phải băng qua nơi này...
Một nơi thiếu vắng thông tin liên lạc.
Một thị trấn nhỏ tên Holcomb.
Ở đó sẽ có đường xa lộ
cách đường liên *** khoảng 30 dặm.
Có xác động vật ở phía trước à?
Dừng xe lại đi!
- Anh không nghĩ đó là...?
- Anh không biết.
Anh có ống nhòm trong túi.
để quan sát hàng xóm...
- Cho tôi mượn bản đồ nhé?
- Elliot...
Đừng gây hoảng sợ, được chứ?
Jess sẽ nghe đấy.
Xác chết, phải không?
Em biết đó là xác chết mà.
- Chắc chắn đó là xác chết!
- Làm ơn, cho tôi mượn bản đồ.
Chúng ta phải quay lại.
Có một ngã rẽ
cách 1/4 dặm ở phía sau.
Chúng ta phải đi đường khác thôi.
Đó là quân đội. Chúng ta an toàn rồi!
Tôi là Private Auster.
Tôi đóng quân ở Trại Lính Westover
cách đây 10 dặm.
Tôi nghĩ họ đã bị tác động
bởi những gì đang xảy ra.
Tôi bị mất liên lạc với họ.
Khi tôi về đến trại,
tôi thấy...
những sợi kẽm ***... trên các hàng rào
Đường đó bị cấm rồi!
Có một thị trấn cách khoảng
8 dặm phía sau chúng tôi.
Xác chết nằm đầy
trên đường vào thị trấn.
Thật tồi tệ!
Chúng ta vẫn còn 2 hướng để chọn mà.
Ngừng lại!
Dừng xe lại!
Tôi sẽ nói chuyện với họ.
Xin chào. Vui lòng dừng xe lại.
Xin lỗi...
Joey là ai thế?
Không ai cả.
Có gì khá hơn không?
Anh không thể
gọi cho Julian được.
Chắc là anh ấy sẽ ổn.
Họ sẽ không sao đâu.
Hay là anh ta biết điều gì đó.
Anh đang nói gì thế?
Anh chẳng biết nữa.
Tại sao nó lại bắt đầu
từ những công viên chứ?
Giống y chang!
Cách đây khoảng 9 dặm.
Họ bảo có một chiếc xe buýt...
nằm trên mặt hồ...
Cách đây 5 dặm
Xác chết đầy dãy...
Được rồi.
Đừng ai đi đâu cả nhé.
Chúng ta tạm thời
ở lại đây rồi tính tiếp.
Có một phụ nữ
đang gọi cho con gái.
Con gái bà ấy
đang ở Princeton.
Bạn anh cũng ở đó phải không?
Nào!
Sẽ ổn thôi, con yêu,
Không sao đâu.
Con bé sợ quá...
Cứ ở yên trong phòng,
đừng mở cửa vì bất cứ lý do gì nhé.
Cứ ở yên đấy ngắm
cây bên cửa sổ, con yêu.
Sẽ có ai đó
đến đón con.
Nói con bé đừng lại gần cửa sổ!
Hãy bảo con bé đi!
Con, đừng lại gần cửa sổ!
Hỏi con bé xem Princeton
có bị tấn công không?
Con à, có người muốn biết tình hình
ở Princeton như thế nào rồi.
Nó bảo mọi người đều
đã chết hết ở bên ngoài.
Con cứ ở yên trong phòng nhé...
Con yêu, con đang nói gì lạ vậy?
Có chuyện gì thế?
Con nói gì cơ?
Tất cả đều chết hết?!
Sao? Stacy, con
đang làm mẹ sợ đấy!
Mẹ không hiểu con đang nói gì cả.
Cái gì? Con bé nói năng
chẳng có nghĩa gì cả.
Phép tính.
Con thấy... trong phép tính.
Phép tính. Phép tính.
Stacy?
Stacy Ann!
Ôi Chúa ơi..
Tôi nghe tiếng gió từ bên ngoài.
Không, không...
Stacy! Stacy! Stacy...
Chúng ta quay về xe nhé Jess?
Lại đây.
Elliot's quả là kiên cường!
Phải. Anh ấy không
bao giờ chịu đầu hàng.
Anh có biết rằng cây cối có
khả năng xác định các mối nguy hiểm.
Cây thuốc lá khi bị sâu hại tấn công..
sẽ tiết ra một hóa chất thu hút
ong bắp cày đến để tiêu diệt chúng.
Chúng ta không hiểu tại sao
cây cối có được khả năng này.
Chỉ biết rằng chúng đang phát triển nhanh.
Nếu đúng vậy thì ông
nghĩ đó là giống cây gì chứ?
Cây cối có khả năng liên lạc
với các giống cây khác.
Các cây cao có thể liên lạc
với cây bụi, cây bụi với cỏ..
và nhiều giống khác nữa.
Radio nói rằng cuộc tấn công này
bắt nguồn từ các thành phố...
sau đó là thị trấn,
và giờ là các con đường.
Đúng vậy.
Dù là điều gì đang xảy ra,
chúng đang diễn ra ở các địa điểm ngày càng nhỏ hơn.
Vậy thì chúng ta không nên
ở trên các con đường đông đúc.
Bọn khủng bố hay là gì đó
có lẽ đang quan sát các con đường.
Chẳng có lý do gì
để tôi phản đối cả.
Chúng ta đang ở
trong phạm vi tấn công.
Nếu như đã không thể
thoát khỏi vùng bị tấn công được..
chúng ta sẽ tìm nơi an toàn
ngay bên trong khu vực bị tấn công.
Chúng tấn công theo số đông.
Chúng ta nên
đến nơi có ít người.
Nơi không
có ai đi lại.
Đây là ông Collins,
ông ấy là nhà kinh doanh bất động sản nơi này.
Nếu chúng ta đi về phí Tây,
chúng ta sẽ đến Hạt Arundell.
Nó không có trên bản đồ,
chỉ có dân địa phương mới biết.
Đường xá rất xấu.
Hầu như chẳng ai rời khỏi đó cả.
Dân số ở đó không đáng kể.
Đó sẽ là nơi an toàn cho chúng ta.
Chúng ta sẽ tạm ở đó
chờ mọi việc trôi qua.
Mọi người đồng ý hết chứ?
Chúng ta nên chia thành 2 nhóm.
Một nhóm muốn đi ngay bây giờ...
và một nhóm cần lấy thêm đồ đạc trên xe.
Chúng ta cần đi theo nhóm!
Ở cạnh nhau nhé!
Chúng ta đi trước,
Chúng ta đi nhanh nào.
Hay là chúng ta chờ
những người còn lại..
để đi chung một nhóm lớn?
Điện thoại em cũng mất sóng?
Có gì sao?
Thôi được, em sẽ nói với anh vậy...
Cái người chung chỗ làm,
anh ta tên Joey.
Chúng em đã ra ngoài và ăn nhẹ với nhau.
Em đi ăn với anh ta nhưng lại
nói với anh là phải làm thêm giờ.
Bây giờ em cảm thấy ray rứt,
nhất là khi chúng ta có thể sắp chết.
Em chỉ muốn anh biết điều đó.
Em đã lừa anh sao?
Súng là bạn của tôi!
Nó sẽ không rời khỏi tôi!
Private Auster?
Súng là bạn tôi đấy!
Chúa ơi!
- Không ổn rồi...
- Không ổn sao?
Độc tố?
Chất độc đã tác động đến họ rồi sao?
Những người kia
đang tự giết hại lẫn nhau?!
Anh là nhà khoa học mà?!
Chúng ta phải làm gì đây?
- Chúng ta phải làm gì đó.!
- Để anh nghĩ đã..
- Họ đang chết!
- Tôi cần thời gian...
Chúng phóng độc?
Chúng ta đâu có ở gần đường xá?
Chúng ta không thể
chỉ đứng nhìn ở đây được!
Tôi cần thời gian!
Chỉ một giây thôi!
Chúng ta rồi sẽ bị đưa tin
như những tên rác rưởi...
Những người bàng
quang trước tội ác!
- Chúng ta không phải là những tên rác rưởi!
- Chỉ một giây thôi!
- Trong nhóm đó có cả trẻ con!
- Elliot xin hãy bảo chúng ta phải làm gì!
Tôi cần một giây suy nghĩ, được chứ?
Tại sao không ai cho tôi chỉ một giây suy nghĩ cả?!
Thôi nào, phải tỉnh táo,
phải sáng suốt...
Phải xác định... qui luật...
đưa ra các thử nghiệm...
quan sát cẩn thận, đo lường,
mình đang cố làm như vậy..
diễn giải các kết quả thử nghiệm
phân tích, diễn giải...
Nếu là cây cối thì sao?
Nhóm đó đông hơn chúng ta.
Chúa ơi, nó đang diễn ra như vậy!
Nhóm đông hơn sẽ bị tấn công trước!!
Chúng đã làm như thế!
Cây cối đã phản ứng lại
hoạt động của con người.
Chính cây cối đã gây ra chuyện này?
Anh điên rồi!
Chúng ta phải cứu họ!
Họ đã chết rồi!
Điều gì sẽ xảy ra nếu
cây cối xem chúng ta là mối đe dọa?
Hi vọng là nó chưa lan truyền
đến khu vực này của cánh đồng.
Ở nơi nào đó trong cánh đồng này
đang tiết chất độc ra không khí...
chúng sợ khi thấy
có quá đông người.
Chúng ta phải lên đầu ngọn gió!
Chia thành 2 nhóm ngay!
Nó đến đấy!
Giữ chặt tay cô!
Không có gì xảy ra cả.
Số lượng người trong nhóm...
Lẽ nào đúng như vậy sao?
Các cậu tên gì?
- Jared.
- Josh.
Đợi đã!
Tôi sẽ xem thử
có cái bản đồ nào không.
Hãy đợi ở đây.
Một giả thuyết đang được đặt ra
liệu có phải do các nhà máy năng lượng hạt nhân?
chỉ riêng vùng Đông Bắc
đã có hơn 15 cái!
nhiều hơn bất cứ nơi nào khác
trên toàn nước Mỹ...
Có thể đã có sự rò rỉ từ các nhà máy này.
Dẫn đến nhiễm độc không khí
Có 1 căn nhà đằng kia.
Đi nào!
Cũng có thể là một lỗi ngớ ngẩn
của bọn khủng bố chăng?
- Chúng làm rơi hóa chất ngoài cánh đồng.
- Rơi ở một cánh đồng như Bubble, Pennsylvania ư?
Em không biết nữa.
Chất độc có thể phát tán nhanh trong không khí ,
Có lẽ từ đâu đó gần cánh đồng chứ không phải bên trong cánh đồng!
Có rồi.
Thực vật cũng có hóa chất
để có thể gây ra chuyện này.
Chúng phát tán vào không khí.
- Anh thực sự nghĩ rằng cây cối là thủ phạm?
- Anh không chắc.
Nhưng nếu đúng vậy,
con người đang tự gây ra thảm họa...
bằng cách
cứ tập trung thành nhóm lớn...
Chúng ta phải đến nơi nào có ít người nhất
như vậy sẽ được an toàn.
Tóm lại... dù đó là do khủng bố,
rò rỉ hạt nhân, hay cây cối...
Tốt nhất là cứ tránh xa con người ra!
Có lẽ đây là Arundell.
Cách đây 10 dặm.
Được rồi... chắc ở đây có toilet.
Em dắt Jess đi vệ sinh rồi ta sẽ lên đường.
Nhanh lên nhé.
Chào.
Tôi tên Elliot Moore.
Tôi không hề có ý xấu
Không hề có ý làm hại.
Chúng tôi chỉ muốn sử dụng nhờ toilet,
rồi sẽ đi ngay.
Hi vọng là không sao chứ.
Nhựa.
Mình đang nói chuyện
với một cái cây bằng nhựa!
Ngớ ngẩn...
Mọi người đâu hết rồi?
Họ đang đến... Chủ nhà này chắc hẳn đã đi rất vội.
Nhìn này, đồ giả!
- Tại sao lại xảy ra chuyện này?
- Thầy không chắc lắm, Josh.
Nhưng thầy có đọc một bài viết
về bờ biển Australia.
Họ phát hiện rất nhiều
vi khuẩn thời nguyên thủy...
cách đây hàng triệu năm...
xuất hiện trong nước biển.
Chúng rất độc với con người, các ngư dân
tiếp xúc với nó đều bị thiệt mạng.
Có vẻ như lần này cũng tương tự vậy
Hiện tượng loài ong bị biến mất...
có lẽ cũng chỉ là một phần của chuyện này.
Hiện tượng kỳ lạ ở Australia
phát sinh rồi tự biến mất.
Chúng ta phải sống sót
cho đến khi nó qua đi.
Em không tin đó là do Tự Nhiên.
Có thể không.
Đó có thể chỉ là cách giải thích khác.
Đi thôi.
Có người tới!
Chúng ta không thể ở đây được.
Gần đường lộ quá!
Sẽ ngày càng có
đông người đến đây.
Có phải 2 nhóm vừa tụ lại không?
Quá đông người!
Chạy đi!
- Đó là con của thầy ạ?
- Không.
- Thầy không có con sao?
- Không.
Sao vậy?
Thầy... có vấn đề à?
- Ồ, không. Cô ấy muốn đợi thêm.
- Thật à? Chờ gì chứ?
Này.
Sao lại nói về chủ đề này nhỉ?
Thầy đã rất yêu quý cái này.
Em xem được chứ?
Thầy cũng nên có trách nhiệm cao
trong các mối quan hệ chứ.
- Như vậy sẽ tạo khác biệt đấy.
- Ồ, cám ơn em!
Này, không phải đồ chơi đâu!
Vật kỷ niệm của thầy đấy!
Elliot, nhìn này!
Nào!
Thông báo khẩn cấp:
Tất cả những ai còn vẫn còn ở trong
khu vực nhiễm độc vùng Đông Bắc...
cần phải di chuyển ngay đến
địa phận của cảnh sát.
Thôi nào!
Đây là thông báo khẩn:
...còn trong khu vực nhiễm độc...
Jess cần phải được nghỉ ngơi
và ăn uống nữa.
Em chắc chứ?
Chúng ta nên tiếp tục đi.
Em biết.
Nhưng con bé mới có 8 tuổi.
Hả?
Nếu sắp phải chết,
Anh muốn em biết điều này.
Anh từng làm trong ngành Dược
một khoảng thời gian.
Lúc đó anh đã gặp
một dược sĩ rất dễ thương.
Thật đấy!
Anh đến hỏi chuyện cô ấy
để mua lọ thuốc ho.
Dù lúc đó anh chẳng bị ho tí nào...
chỉ giả vờ thôi...
Lọ thuốc mà anh mua đó
chắc chắn không thừa đâu nhỉ...
Phải không cô dược sĩ?
Anh không đùa chứ?
Cám ơn anh.
- Này, vậy không tốt đâu!
- Em trông chừng nó cho, một lát thôi mà.
Thầy Moore, em nghĩ
có thể mở được cửa này.
Khoan, chúng ta trở thành du đãng khi nào thế?
Có thể làm mọi điều mình muốn à?
Thôi nào, mọi người.
Có ai ở nhà đâu chứ?!
Chúng ta chỉ lấy thức ăn cho Jess thôi mà.
Dù sao thì chắc cũng chẳng
còn ai sống ở đây từ lâu rồi.
Mọi người đi hết cả.
Có lẽ chúng ta
sẽ để lại ít tiền.
Đây là cây gì vậy nhỉ?
Có lẽ là cây Gỗ Thích.
Không cao lắm.
Thôi được, Josh.
Mở cửa đi.
Đợi đã!
Tôi thấy gì đó.
- Có người bên trong!
- Em chắc chứ?
Đúng, có bóng người di chuyển.
Thầy thấy rồi!
Ngừng lại đi.
Chúng tôi cần một ít thức ăn!
Chúng tôi có bé gái nhỏ.
Chúng tôi chỉ muốn tìm cho con bé ít thức ăn.
Tốt nhất là đi đi!
Chúng mày định
mang thứ chất độc đó vào à?!
Ông ơi, không có chất độc nào cả.
Ở đây hoàn toàn bình thường mà.
Radio nói phải ở yên trong nhà.
Ông xem, chúng tôi vẫn ổn mà.
Ngoài này chẳng có gì xảy ra cả.
Ông có thể xem này.
Cứ nghe giọng chúng tôi.
Chúng tôi hoàn toàn bình thường.
[Hát] Old black water,
keep on rollin
Mississippi moon,
wont you keep on shinin on me
Thấy chứ? Chúng tôi bình thường mà.
Chúng mày không thể ở đây được.
Tốt nhất là đi đi.
Không xong rồi..
Mở cửa đi, đồ tồi!
Này thôi đi Josh
Họ có lý do của mình.
- Có hơn một người trong ấy.
- Jess!
Jess, lại đây.
Dừng lại! Nghe này, chúng ta chỉ muốn
xin thức ăn thôi, đừng làm vậy nữa!
- Jess, lại đây.
- Josh, dừng lại.
Không được cho chất độc vào đây!
Ông không cần phải sợ đâu!
Không khí ngoài này vẫn tốt mà.
Chắc chắn chúng mày
là đồng bọn của khủng bố!
Không phải tại
khủng bố đâu, ông ơi!
Josh, dừng lại ngay!
Họ bị điên rồi,
thầy Morre à!
Ra đây đi!
Mày sẽ không thể làm hại nữa!
Không!
Jared!
Chúng ta sẽ thoát khỏi
cơn ác mộng này.
Elliot...
Ta phải đi!
Phải bảo vệ Jess!
Đếm đến 3, chúng mày
phải cút khỏi cổng nhà tao!
Chưa có thêm người dân nào vượt qua
đường ranh giới trong vài giờ qua.
có lẽ họ vẫn còn trú ẩn bên trong
khu vực nhiễm độc vùng Đông Bắc...
chờ mọi việc trôi qua.
Chúng ta sẽ nghe giáo sư
Kendel Wallace, đến từ Carnegie Mellon...
Thưa giáo sư,
ông khuyên chúng ta điều gì?
Theo các tính toán về sự gia tăng
và mức độ căng thẳng...
của các báo cáo sự cố
trong khu vực nhiễm độc...
Bằng biểu đồ, có thế thấy sự cố
đang tăng nhanh và mức độ ngày càng trầm trọng.
Sáng mai sẽ là đỉnh điểm của sự cố.
Dạng sự cố kỳ lạ này đã từng xảy ra tại Australia.
Nếu giống vậy thì theo tính toán,
sự cố sẽ lên đến đỉnh khoảng 9 giờ sáng mai...
... rồi hoàn toàn biến mất!
Tất nhiên, đây cũng chỉ là xác suất!.
Dư luận cho rằng chính phủ
có thể có liên quan...
đến thảm kịch đang
xảy ra tại vùng Đông Bắc.
và giờ thì dư luận ấy đã bùng lên
bởi những rò rỉ thông tin nội bộ...
rằng chính CIA phải chịu
trách nhiệm trong sự việc này...
họ đã tiến hành thử nghiệm hóa chất
với các đặc tính hầu như tương tự...
như các loại vũ khí hóa học độc hại.
CIA và Nhà Trắng đang rất đau đầu
và từ chối phản ứng lại luồng dư luận này.
Biểu đồ cho thấy các sự kiện xảy ra
chỉ gói gọn ở vùng Đông Bắc...
bắt đầu từ Maryland, lan rộng
mọi ngả đường đến Massachusetts.
Nhà này không có điện
Đến đó thử xem.
Có vẻ như không có ai lui tới
nơi này từ lâu lắm rồi!
Để anh đi.
2 người cứ chờ đây nhé.
Cái đó là của Clement.
Con chó săn của tôi.
Anh lạc đường à?
Chắc chắn là vậy. Không ai sinh sống
trong vòng vài dặm gần đây cả.
Tại sao anh lại nhìn
ly nước chanh của tôi?
Tôi đoán điều tốt mà tôi nên làm
là mời anh bữa tối.
Tôi không định mời lại lần nữa đâu!
Hi vọng mọi người ăn đủ no.
Tôi không nghĩ mình có khách.
Nơi này đẹp quá!
Tôi còn một
căn khác ở phía sau.
Từng được sử dụng để
giấu các nô lệ bị săn đuổi.
Nó có ống nghe ngầm
dưới đất thông đến nhà chính.
Người ta có thể nghe tiếng của nhau
cứ như đang ở cùng 1 căn phòng vậy.
Nào, 2 người có chuyện gì vậy?
Ai săn đuổi ai?
Xin lỗi bà?
Bao giờ cũng vậy, chẳng có
cặp nào đến với nhau, hay yêu nhau...
mà không phải dẹp bớt lòng tự cao lại...
Phải có một người săn đón người còn lại.
Đó cũng là trường hợp của chúng tôi.
Vậy là ai thế?
Tôi biết mà! Tôi biết mà!
Đừng bao giờ chạm vào
thức ăn mà không xin phép!
- Bà có Radio chứ, bà Jones?
- Không.
Với tôi, ở đây là quá đủ.
Tự sửa chữa đồ đạc.
Tự trồng thức ăn.
Dù tôi không gặp được ai.
Dù mọi thứ có vẻ không tự nhiên.
Vậy làm sao bà
liên lạc với mọi người?
Không cần.
Vậy làm thế nào bà biết có chuyện gì xảy ra?
Chẳng hạn 1 sự kiện thế giới?
Bà Jones à, ờ, bà có biết
đang có chuyện ở bờ biển phía Đông không?
Dù đó là chuyện quan trọng
gì mà anh định nói với tôi..
Đừng nói.
Hãy giữ cho mình đi.
Thế giới đã không quan tâm đến tôi.
Tôi cũng không quan tâm đến nó.
Tôi nghĩ đến lúc
các người nghỉ ngơi rồi.
Phòng khách ở trên lầu, bên trái
Cẩn thận cầu thang.
- Em cảm thấy sợ, Elliot.
- Sẽ ổn mà.
Em sợ vì mọi thứ.
Chuyện của Joey, em thật ngốc quá!
Không em tuyệt lắm!,
Chăm sóc Jess nhé.
Em chẳng thích bà ta tí nào.
Có cái gì đó
"tà quái" ở bà ta.
Sao bà ấy có thể
đánh Jess như thế chứ?
Chúng ta cần ở lại ngôi nhà này.
Em muốn anh bảo vệ em mà.
Và đây là cách chúng ta được an toàn.
Cứ kệ bà ta đi.
Tôi nghe tiếng thì thầm.
Các người định trộm à?
Không! Không hề!
Định ám sát
nhân lúc tôi ngủ?
Gì cơ? Làm gì có!
Bà Jones?
Bà Jones?
Người phụ nữ điên rồ..
Mày định trộm đồ của tao!
Không, không bà Jones.
Tôi chỉ muốn nói chuyện với bà.
Tất cả chúng mày, đi khỏi nhà tao.
Ngay bây giờ!
Bà không biết rồi.
Đã có chuyện lớn xảy ra! Ra ngoài
bây giờ rất nguy hiểm cho chúng tôi.
Đi ngay!
Bà Jones, chúng ta
cần nói chuyện bình tĩnh.
Hãy nghe tôi.
Tôi là giáo viên..
Bà Jones?
Ôi, Chúa ơi!
Alma, đóng cửa sổ lại ngay!
và cửa ra vào!
Alma?
Alma!
Alma? Jess?
Cháu nghĩ nó còn bé à?
Có phải không? Nó còn bé mà.
Nó nhỏ quá!
Ngôi nhà này tuyệt quá,
phải không?
Nếu nhà này mà của chúng ta
Ta sẽ làm nó trở nên đẹp đẽ.
Bắt nó lại! Bắt nó lại!
- Này, ếch con...
- Alma?
Chào buổi sáng, Elliot.
Nghe cứ như anh đang ở đây vậy.
Đóng cửa sổ
và cửa ra vào ngay, Alma.
- Sao vậy?
- Bà Jones vừa chết rồi.
Đóng cửa sổ!
Đóng cửa đi Jess!
- Đóng cửa lại hết chưa?
- Rồi.
- Tệ quá Alma.
- Chuyện gì xảy ra vậy, Elliot?
Nó đang diễn ra ở đây.
Hẳn là cây và cỏ
đang tạo ra điều này!
Lúc xảy ra, bà ấy chỉ có 1 mình.
Có vẻ như độ nhạy cảm
đã lên đến đỉnh điểm.
Sẽ là quá nguy hiểm
nếu đi ra ngoài!
Đúng vậy.
Chẳng lẽ đây là kết thúc sao?
Ước gì anh ở đây.
Anh cũng vậy.
Em còn nhớ buổi hẹn
đầu tiên của chúng ta không?
- Em cứ im lặng mãi.
- Anh tặng em một cái nhẫn cảm xúc.
Nó chuyển sang màu tím
khi em đeo nó.
Thế là em thốt lên
"Thế nghĩ là bạn đang yêu đấy!".
Nhờ nó mà em
nói chuyện đấy!
Nhưng sau đó
tra cứu ý nghĩa của nó...
Em mới biết màu tím có nghĩa là
"bạn là người nhiều ham muốn".
- Anh thích điều đó chứ?
- Anh không có ý kiến.
Của anh là màu xanh dương.
Hòa bình, đúng không?
Đúng.
Vậy màu của tình yêu là màu gì?
- Anh không nhớ.
- Em cũng vậy.
- Elliot...
- Hả?
Em chỉ muốn chắc là
anh vẫn còn ở đó.
Kết thúc như vầy
chẳng đúng tí nào.
Nếu chúng ta phải chết,
Anh muốn được ở bên cạnh em.
Anh muốn ở bên em...
và anh sẽ đến với em ngay đây!
Elliot, đừng!
Thảm họa đã kết thúc!
Trước khi chúng ta ra ngoài.
Cô tìm thấy kẹp tóc rồi!
Cháu sẽ không muốn bị trễ
vào ngày đầu đi học trở lại đâu.
Oh, chờ đã.
Cô sẽ bỏ nó vào đây.
Được chứ?
- Cháu ổn chứ?
- Vâng ạ, cô Alma.
Cháu yêu cô.
Cô cũng yêu cháu!
Được rồi. Tan học chú sẽ đến đón cháu.
Tạm biệt.
Bây giờ thì như mọi người đã biết ,
dấu vết của chất độc...
đã được tìm thấy
trong cây cối và các loài thực vật.
Sự kiện này xảy ra giống với sự kiện ở Australia.
Nhưng thay vì dưới biển,
Lần này chúng diễn ra trên cạn.
Thực vật không thể di chuyển đi nơi khác
khi chúng cảm nhận mối đe dọa như những loài khác.
Chúng chỉ còn 1 lựa chọn duy nhất: phán tán nhanh chất độc vào không khí.
Thưa ông, tôi muốn biết
tại sao nó xảy ra quá đột ngột...
bắt đầu thứ Ba, 8 giờ 33 và
kết thúc bất ngờ lúc 9 giờ 27 sáng hôm sau?
À, thực tình mà nói...
đây là một trong những bí ẩn của tự nhiên
và chúng ta chưa thể giải thích đầy đủ được.
thưa ông, có rất nhiều nghi vấn...
tại sao nó chỉ xảy ra
ở vùng Đông Bắc?
- Ông giải thích điều này thế nào đây?
- Theo quan điểm của tôi thì...
Đây chỉ mới là khúc dạo đầu.
Chúng sẽ tiếp tục.
Có lẽ đối với hành tinh này,
loài người đang trở thành mối đe dọa...
Tôi nghĩ mọi người đều hiểu
ý tôi muốn nói gì!
- Đây giống như một lời cảnh cáo vậy!
- Cảnh cáo?
Theo ông nói thì chắc hẳn
nó sẽ tiếp diễn ở một nơi khác nữa à?!
Tôi nghĩ chúng ta cần
thêm thời gian để làm sáng tỏ.
và nếu nó lại xảy ra
ở một nơi nào đó nữa...
Chúng ta mới có thể tin được
những lời ông đang nói.
Có lẽ nên để cái xe đạp lại nhà
trước khi đi làm mới được.
Tối nay anh phụ
Nadia làm tiệc nhé?
Lẽ ra tôi nên để cái xe đạp
ở nhà trước khi đi làm.
Nó làm tôi sợ thật!
- Tôi nên bỏ cái xe đạp.
- Cái gì?
Chúa ơi...
Xe đạp...