Tip:
Highlight text to annotate it
X
LÃNG TỬ CAO NGUYÊN
Dịch phụ đề: QKK
Đi thôi, đồ khốn.
Bia.
Và một chai rượu.
Không mấy ngon.
Chỉ có vậy thôi.
Anh cần gì nữa không?
Chỉ một chút bình yên để uống.
Bọn tép riu lang thang thường
không ghé Lago.
Cuộc sống ở đây hơi ngắn đối với chúng.
Hay có khi mày tưởng mày đủ nhanh
để chơi với tụi tao, hả?
Nếu tụi mày còn sống sót thì
cũng không bao giờ nhanh bằng.
Vâng, thưa ông?
Cạo râu và tắm nước nóng?
Vậy là 90 xu.
Tiền mặt.
Ý tôi muốn nói là thường thì
90 xu đưa trước...
...nhưng, thật ra không quan trọng.
Trước hay sau, có gì khác nhau đâu?
Nước hoa chỉ thêm 10 xu nữa thôi.
Nước hoa đinh hương.
Quý cô rất thích.
Ta sẽ làm chẵn một đồng nghe?
Không à.
Xong ngay, quý ông.
Sẽ phục vụ quý ông ngay.
Ngồi ghế đi.
Mày không thích tụi tao làm bạn hả?
Mày bị sao vậy?
Tao đang nói chuyện với mày,
đồ cứt heo.
Chắc là nó có cứt heo trong lỗ tai.
Tao không biết cái nào thúi hơn,
hắn hay là thứ cứt trong cái chai này.
Anh vừa nói anh tên gì nói lại coi?
Tôi không có nói.
Phải. Chắc là anh cũng không có nói
với chúng, phải không?
Sao anh đi đứng không cẩn thận?
Nhìn nè. Rách hết rồi.
Không cần phải bày trò như vậy.
Bày trò gì?
Nếu cô muốn làm quen,
sao không nói thẳng?
Làm quen?
Nếu cái mặt không quá hãm tài thì
anh sẽ rất thú vị!
Chờ một chút.
Tôi vẫn chưa xong với anh.
Ở xa thì thấy anh cũng được lắm.
Nhưng tới gần thì rõ ràng là thất vọng,
phải không?
Vì đôi chân của cô, thưa cô.
Chúng cũng bự như cái miệng của cô.
Anh biết anh là gì không?
Chỉ là đồ cặn bã.
Có cung cách của một con dê
và phải cần một chai rượu để lấy gan.
Chính cô mới là người cần
một bài học về tư cách.
Không phải học của anh, đồ say sỉn.
Buông tôi ra.
Buông ra!
Buông tôi ra!
Buông tôi ra!
Bỏ tôi xuống!
Anh làm gì vậy?
Anh làm gì vậy?
Ngựa của tôi.
Một phòng.
Ông có muốn đăng ký không,
thưa ông?
Có ai không, làm ơn cứu tôi.
Cứu tôi!
Tao nguyền rủa chúng mày!
- Chào. Ngủ ngon không?
- Được.
Nè, ông có định ở lại không?
Có để dành phòng cho một đêm nữa không?
- Tôi sẽ cho anh biết sau.
- Được rồi. Tùy ông.
Chào.
- Tôi vẫn còn chưa tắm.
- Tắm nước nóng có ngay. Thưa ông.
Châm ít nước nóng vô cái bồn.
Quý ông đây muốn tắm.
Ông có thể máng quần áo
lên cái móc ngay đó.
- Cô Peekins giặt đồ... Xin lỗi.
- Ngay đây, đại úy, sếp.
Trừ khi ông muốn Mordecai đem
quần áo đi trong khi ông đang tắm...
Cô Peekins giặt đồ được lắm.
Cổ dùng thuốc giặt tẩy rận.
Không ngứa ngáy, không trầy xước.
Châm nước đi, Mordecai,
trước khi nó nguội.
Chúng ta hãy để cho quý ông đây thoải mái.
Tôi đang muốn nói chuyện với anh.
Hay là sẵn tiện tôi lấy cái ghế đẩu...
...và ngồi ngay đây nói chuyện luôn, hả?
Anh thấy vậy có được không, hả?
Chuyện là về Billy Borders.
Tôi không quen người đó.
Anh bỏ lỡ cơ hội làm quen rồi,
bởi vì anh đã bắn hắn hôm qua.
Hắn và lke Sharp
và Fred Morris.
Anh biết, đó chỉ là những cái tên
phòng khi anh quan tâm.
Tôi không mấy quan tâm, Cảnh sát trưởng.
Không thể trách anh được.
Billy, hắn không phải là một người đáng yêu, không.
Hắn không có nhiều nhân tính.
Những chuyện hắn làm chỉ là chuyện xấu, toàn xấu.
Vậy điều ông muốn nói là
sẽ không có buộc tội, đúng không?
"Tha thứ và quên đi."
Đó là phương châm của chúng tôi.
Đồ khốn kiếp bẩn thỉu!
Tao sẽ giết mày!
Tổ mẹ, Callie!
- Callie, bà vật!
- Buông tôi ra, đồ mập địt!
Thôi đi!
Nói với hắn tôi rất biết ơn...
...nếu hắn đừng rời thị trấn
cho tới khi tôi nói chuyện với hắn.
Tổ mẹ!
Tao sẽ giết mày!
Không hiểu tại sao tới bây giờ
cổ mới nổi giận?
Có lẽ bởi vì anh đã không quay lại
làm thêm cái nữa.
Tôi thấy chúng ta không có lựa chọn nào.
Ta không còn thời gian để cầu cứu...
...và Cảnh sát trưởng của chúng ta thì...
...vô dụng.
Xin lỗi tôi tới trễ.
Có chuyện gì xảy ra hả?
Không, không.
Ông Thị trưởng đang phát biểu.
Trong trường hợp anh chưa nghe,
Stacey Bridges và anh em nhà Carlin...
- ...nghe nói sẽ ra tù hôm nay.
- Chúng sẽ tới đây?
Theo báo cáo thì đó là kế hoạch của chúng.
Không có lý do gì chúng thay đổi.
Có khi chúng đã hối cải.
Giáo sĩ, chúng sẽ đốt thị trấn này thành
tro bụi, và ông cũng biết vậy mà.
Điều chúng ta bàn hôm nay là tìm
ra cách nào để ngăn chặn chúng.
Chúng ta phải tìm ra cách, và phải nhanh.
Tuy nhiên, lương tâm của tôi
không cho phép tôi tham gia...
...vào việc thuê một tay súng chuyên nghiệp.
Hay có lẽ ông muốn ra ngoài đó
và tự mình ngăn chặn chúng, Giáo sĩ?
Tôi chỉ là một tôi tớ của Chúa.
Đã tới lúc chúng tôi nói rõ cho ông hiểu,
Đức Cha.
Borders, Morris và Short
là những tay súng chuyên nghiệp...
...ăn lương của Công ty Mỏ Lago...
...để bảo vệ quyền lợi của chúng ta
cũng như quyền lợi của thị trấn này.
Chúng là cà uống bia
và rong chơi cả một năm ròng.
Rồi tới một ngày trước khi chúng ta
thật sự cần bọn khốn kiếp đó...
...thì chúng lại rủ nhau đi chết.
Cho nên nếu ông có đề nghị gì
thì chúng tôi sẽ hân hoan lắng nghe.
Nếu không thì,
xách cái lương tâm của ông đi chỗ khác...
...để chúng tôi còn suy nghĩ ra cách
cứu cái mạng chó của ông.
Chúa ơi!
Thời gian qua nhanh quá.
Con lớn của bà Peekins đang
không khỏe. Tôi đã hứa...
...xin quý vị thứ lỗi.
Rồi, chúng ta đang bàn về việc
thuê một tay súng.
Nhưng chúng ta không biết chút gì
về cái gã đó.
Chúng ta biết hắn là người giỏi nhất
mà chúng ta có thể tìm được.
Phải, với một cây súng giấu trong áo khoác.
Ba phát ba tên.
Một tên ngay giữa hai mắt!
Một phát súng thần sầu nhất
mà tôi từng nghe nói tới.
Tôi vẫn cho là chúng ta sẽ
chuốc lấy rắc rối!
Chúng ta biết gì về hắn?
Hắn là ai? Hắn từ đâu tới?
Anh cứ việc đi hỏi hắn đi.
Mặc dù ba tên vừa rồi đã
không làm nên trò trống gì.
Buông tôi ra!
Tổ bà ông!
Buông tôi ra, đồ mập địt!
Buông tôi ra!
Tránh ra khỏi tôi!
Nè, lại đây. Chuyện gì đây?
Tôi đang ở dưới đó thăm dò
gã khách lạ kia...
- ...thì cổ xông tới quậy tưng như là...
- Được rồi, Sam.
Các người định để cho hắn
ra đi yên lành sao?
- Hãy kiên nhẫn một chút, được không?
- Kiên nhẫn?
Khi một người ngang tàng như vậy...
...cô cũng nên nương hắn một chút
cho tới khi hắn đi quá xa.
Vậy chớ ông cho tới đâu
mới là quá xa?
Chẳng lẽ cưỡng hiếp giữa ánh sáng ban ngày
là không có tội trong thị trấn này sao?
Có rất nhiều thứ đang có nguy cơ
vì sự cuồng loạn của cô.
Cuồng loạn?
Tôi còn nhớ có một sự cuồng loạn
trong đêm nọ cách đây không lâu.
Callie, câm miệng lại đi!
Morgan, đưa cổ ra khỏi đây.
Tôi sẽ gặp lại cô sau.
Chừng nào cái thên khốn mắt lé
đó còn thở thì không!
Trong thị trấn này còn có
một người đàn ông nào không?
Tôi muốn nói một người đàn ông
chân chính còn đủ hai bi!
À...
...tại sao không?
Bởi vì tôi không phải là một tay súng.
Đừng có tưởng mập là ngu ngốc.
Hơn nữa, tôi không có thù oán gì
với mấy người này.
Ông muốn cho biết họ là ai không?
Stacey Bridges và các em họ hắn,
anh em nhà Carlin.
Trước đây chúng làm việc cho công ty.
Thứ mà anh gọi là
"Những kẻ giải quyết rắc rối."
Cũng y như ba tên mà
anh đã cho ra đi hôm qua...
...ngoại trừ khi chúng ở đây trước đây,
có vô số rắc rối.
Và chúng cũng đã giải quyết được...
...ngoại trừ việc chúng quá ngạo mạn.
Bắt đầu bức hiếp mọi người
và nắm quyền kiểm soát thị trấn...
- ...và chúng tôi đã phải...
- Đã phải làm gì?
chúng tôi đã phải giao chúng cho chính quyền,
là vậy đó.
Chính tôi đã còng tay chúng.
Nè, anh không muốn ăn miếng bánh này sao?
Anh biết chuyện gì đã xảy ra không, anh bạn?
Chúng đã chôm một thỏi vàng
trong văn phòng mỏ...
...và giấu dưới sàn căn lều của chúng.
Mấy người này có vẻ hơi bất cẩn,
phải không?
Ý tôi là một công ty mỏ vẫn thường
để những thỏi vàng nằm thơ thẩn vậy sao?
Cái đó có vẻ cũng hơi lạ.
Thật ra mà nói, Stacey cứ liên tục
đưa ra lý do này trước tòa...
...để nói rằng hắn đã bị kết tội oan.
Đó là lý do chúng thù chúng tôi.
- Để tôi cho ông biết phải làm gì, Cảnh sát trưởng.
- Gì?
Khi mấy anh bạn đó trở lại thị trấn...
...ông chỉ việc còng tay ngay bọn chúng.
Tôi hả?
Hình như tôi quên nói...
...lúc đó cả ba tên đều bất tỉnh.
Nghe nè, tôi không phải là cảnh sát.
Người ta chỉ đeo cái thứ này cho tôi...
...khi tay Cảnh sát trưởng trẻ Duncan đó bị giết.
Anh biết không, hắn bị quất tới chết
ngay dưới con đường này.
Bị quất bằng roi da.
Thứ kinh khủng nhất mà tôi từng thấy.
Tại sao lại có ai đó muốn làm
một việc như vậy?
Tôi không biết. Dù sao thì cũng không phải
là một ai đó trong thị trấn này.
Làm sao ông biết?
Đây là một thành phố lương thiện
và những người này là những người tốt.
Nghe nè, anh bạn, chúng tôi sẽ rất vui
nếu anh giúp chúng tôi giải quyết vấn đề này.
Vấn đề duy nhất của các ông
là thiếu một chút lòng can đảm.
Các ông không cần tôi.
Nhìn nè.
Đặt vài người bắn súng trường giỏi
trên nóc tòa nhà đó.
Có lẽ thêm vài tay súng săn ở dưới
phía sau mấy cái bao thóc đằng kia.
Thêm vài người trên mái nhà này.
Một chòi canh ở trên trong cái tháp.
Có khi là một tay súng trường.
Vậy thì sẽ kiểm soát được tình hình.
Chúng tôi phải tốn bao nhiêu
để có được những thứ đó?
Cuộc mai phục.
chúng tôi phải tốn bao nhiêu?
Cảnh sát trưởng, tôi không chắc mình có
thích thị trấn này nhiều như vậy không.
Đây là một thị trấn kính Chúa.
Đây là những con người ngoan đạo.
Ông thích họ thì ông cứu họ.
Nếu tôi trả cho anh bất cứ gì
anh muốn thì sao?
Bất cứ gì?
Tín dụng không giới hạn.
Nghĩa là vậy đó.
Một tài khoản mở không kiểm toán.
Điều ông Thị trưởng muốn nói là...
...anh được toàn quyền trong thị trấn này.
- Bất cứ gì tôi muốn, hả?
- Phải, cứ nói đi. Cứ tự nhiên.
Cứ tự nhiên! Nói đi.
Tôi rất hân hạnh.
Vâng, anh hai.
Bất cứ gì anh muốn ở đây...
...chúng tôi sẽ làm hết sức mình
để có cho anh.
Ngay cả nếu đó là vài em da đỏ
hay Mễ...
...để ủ ấm cho anh ban đêm.
Nè, ông!
Bỏ mấy ngón tay nhám nhúa
ra khỏi mấy cái mền...
...và coi chừng mấy thằng nhóc đó.
Bọn man rợ khốn kiếp.
Và còn nữa,
về việc tổ chức cuộc mai phục...
...mọi người trong thị trấn này,
ít nhiều đều thuộc quyền của anh.
Của ông đây.
- Không, không.
- Kêu ổng cứ lấy đi.
Cứ lấy đi.
Bất cứ gì tôi muốn, hả?
Thấy sao?
Không tệ. Tôi lấy mấy cái này.
Được rồi, vậy là ba đôi giày may tay...
...và một dây nịt khóa bạc.
Vậy là... năm và hai, nhớ chín...
...chính xác là...
Không tính tiền.
Nè, mau lên.
Tôi muốn đãi mọi người một ly.
Vâng, thưa ông. Một vòng cho cả nhà.
Đây.
Quý ông đây đang đãi một vòng
cho cả nhà.
Không công bằng. Tôi cũng gọi một ly.
Sao tôi không có vậy?
Anh sẽ có một ly bia ngay đây.
Lên đây đi.
Đây.
Rồi, vậy là một vòng cho cả nhà.
Còn gì nữa không, thưa ông?
Ông cũng uống gì đi.
Rất cám ơn ông, thưa ông.
Tôi sẽ hút một điếu xì-gà.
Và tôi sẽ hút sau.
Rồi, bây giờ tính luôn
điếu xì-gà là 8 đô rưỡi.
Không tính tiền, Lutie.
Ông cũng có dự họp. Bất cứ gì
hắn muốn trong thị trấn này, hắn lấy.
- Ông cũng đã biểu quyết.
- Tôi không biết nó có nghĩa là rượu miễn phí.
Ai cũng phải góp chút vốn.
Đúng không?
Đúng.
Đã tới lúc thị trấn này
có một Cảnh sát trưởng mới rồi.
Tôi là Cảnh sát trưởng?
Tôi là Cảnh sát trưởng!
Tôi xin lỗi, Sam...
...nhưng trông ông rất tức cười khi
hắn đeo cái huy hiệu cho thằng lùn.
Tôi không còn lùn nữa.
Tôi là Cảnh sát trưởng.
- Và Thị trưởng.
- Và tôi là Thị trưởng.
- Có phản đối gì không?
- Không, không có gì.
Tôi là Thị trưởng.
Tôi là Cảnh sát trưởng.
Không còn "Mordecai, đem nước đây."
"Mordecai, lấy đồ đi giặt.
don dẹp đi."
Bà hú!
Tôi sẽ tuyên bố một ngày nghỉ.
Bà hú!
Chờ một chút.
Tôi không thể làm Cảnh sát trưởng
nếu không có súng.
Có phải đó là cỡ súng mà anh đang tìm?
Không, cái kia. Cái kia được đó.
Bất cứ gì quý ông đây muốn,
hắn phải có.
Lệnh của ông Drake và ông Allen.
Tô muốn mọi người trong trung đoàn
có một khẩu súng trường này.
Trung đoàn nào?
- Trung đoàn Tình nguyện Thành phố Lago.
- Chưa từng nghe tới.
Ông phải nghe. Ông cũng có trong đó.
Và ông nữa, ông nữa
và tất cả mọi người ngoài kia.
Tôi muốn mọi người ra đường
trong mười phút nữa để tập luyện.
Phải, đúng rồi.
Bridges, hai anh em Carlin...
...đừng quên giữ vé quay về
khách sạn thân yêu này.
Và đừng lo...
súng không có đạn.
Còn ngựa của chúng tôi thì sao?
Chúng tôi đã có ba con ngựa tốt.
Vậy chớ mấy anh nghĩ sáu tháng qua
mấy anh ăn gì?
Tổ mẹ hắn!
Tao không ăn ngựa của chính mình!
Cái thứ cám hắn cho chúng ta ăn không phải là
ngựa của mình. Hắn đã bán chúng rồi.
- Câm miệng.
- Đúng là hắn đã làm vậy!
Khi chúng ta tới Lago,
chúng ta có thể ăn ngựa của thị trường.
Chiên hay nướng cũng được.
Chắc là mình phải đi bộ.
Có vẻ như hai lão Drake và Allen
sẽ không nhớ đâu.
Họ sẽ nhớ.
Cách này hay cách khác,
họ sẽ nhớ.
Được rồi.
Các người không muốn bị bắn.
Các người không muốn cửa hàng
hay nhà của mình bị đốt.
Các người không muốn ai đụng tới vợ mình.
Các người không muốn xảy ra bất cứ chuyện gì.
Chỉ có điều là các người sợ
không dám làm gì.
Hay không biết cách làm.
Nhứt cư!
Bắn!
Tôi không nhớ có cho mượn
toa xe của mình để bị bắn tiêu...
...bởi mấy thằng ngu ngoài đó.
Con dao đó mà cắm vô mông ông
thì trông ông vô cùng tức cười đó.
Bắn đi! Bóp cò đi!
Coi nào!
Ông vẫn còn ở đó hả?
Không, tôi vừa mới đi.
- Bà hú! Lần nào anh cũng làm được vậy sao?
- Dám chắc là hắn làm được.
Chúng ta sẽ không lo lắng bất cứ gì
trên đời này nữa.
Chuyện này sẽ là một buổi dã ngoại.
Được rồi, cứ kéo nó theo sau, hả?
Các anh là thợ mộc?
Vâng, thưa ông.
chúng tôi sửa đồ hư.
Các anh có thể làm vài cái bàn lớn
để cho nhiều người ngồi được không?
- Như là cho buổi dã ngoại của nhà thờ?
- Chính xác.
À, ông có thể dùng ghế băng
và bàn 12 người.
Các anh có thể làm nội
trong sáng mai không?
- Nếu chúng tôi có gỗ.
- Các anh sẽ có gỗ.
Đi theo tôi.
- Anh định tổ chức dã ngoại thiệt hả?
- Có phản đối gì không?
Không, chỉ vì đây là điều quái đản nhất
mà tôi từng nghe.
- Ông vẫn chưa nghe phần hay nhất.
- Đó là gì?
Ông sẽ phải cung cấp bia và rượu.
- Chào Giáo sĩ.
- Chào, Sư huynh Belding.
- Bà Lake vừa hỏi ông.
- Bà già thân mến sao rồi?
Bả hoạt bát như một con chim sẻ.
Tôi không biết làm sao bả được vậy.
Bả có sức mạnh của niềm tin,
Sư huynh Belding.
Tạ ơn Chúa.
Sức mạnh của niềm tin.
Đáng tiếc kho thóc của anh.
Bị mối hay sao?
Kho thóc của tôi không có bị gì hết.
Nó cứng như thép.
Vậy tại sao hai gã Mễ
đang tháo nó ra?
Sao?
Bọn khốn các người muốn làm gì
kho thóc của tôi vậy?
Làm chính xác theo lời tôi.
Anh bị trưng dụng kho thóc, Belding.
Có phản đối gì không?
Các bạn có thể quay lại làm việc được rồi.
Các anh có phiền cho tôi biết
chuyện gì đang diễn ra ở đây được không?
Anh cũng có thể giúp họ.
Các người muốn tôi giúp các người
phá kho thóc của mình?
Chờ một chút.
Có lẽ hắn sẽ hữu dụng hơn
nếu hắn giúp chúng ta thu gom...
...vài món mà chúng ta vẫn còn thiếu.
Vài món? Vài món gì?
Để làm gì?
Anh có danh sách, Cảnh sát trưởng.
Đọc cho hắn nghe đi.
Chúng ta vẫn còn thiếu 35 ra giường...
...một con bò quay...
...và 200 thùng sơn đỏ.
Sơn đỏ?
Chúng tôi trông cậy vào anh
với món ra giường.
- Còn gì nữa không?
- Còn.
Anh cần bao lâu để đuổi hết mọi người
ra khỏi khách sạn của anh?
- Sao?
- Đuổi hết mọi người ra.
- Cần phải bao lâu?
- Tôi không thể đơn giản...
Tôi có tám người đang ở
trong mấy cái phòng trên đó.
Họ biết đi đâu bây giờ?
Đi ra ngoài.
Mày biết là không nên bước vô trại
của người ta và...
Cái giống ôn gì vậy?
Nè, Stacy, hình như tụi mình
được ba con ngựa mới.
Chờ một chút.
Hắn có bộ đồ mới.
Nhanh hơn!
Bắn đi! Bóp cò đi!
- Có tiến bộ gì không?
- Chút đỉnh.
Lew và tôi đang suy nghĩ.
Có lẽ chúng ta đã quyết định vội vã.
Anh muốn nói gì?
Có lẽ chúng ta không cần một sự giúp đỡ nào
từ bên ngoài để giải quyết vấn đề của mình.
Dave à, có khi chúng ta còn không có
vấn đề gì nữa.
Bất cứ ai bị tống vô tù...
...đều cũng thề là sẽ quay lại
để đòi lại công bằng, đúng không?
Nhưng thật ra anh có nhớ được là có ai
đã từng quay lại và làm bất cứ gì chưa?
Tôi không thấy có ai.
Anh có thấy ai không?
Anh muốn tống khứ tay súng này đi,
phải vậy không?
Dave, chúng ta phải làm trước khi quá trễ.
Hắn đang làm cho cả thị trấn này
trở thành một trò cười.
Cho thằng lùn đó làm Cảnh sát trưởng.
Đuổi người của tôi ra khỏi
khách sạn của tôi.
Bắt phân nửa phụ nữ trong thị trấn
may những tấm ra giường lại với nhau.
Cho hai tên Mễ dưới kia đóng
những cái bàn dài ăn dã ngoại.
Lutie Naylor quay nguyên một con bò.
- Làm như ăn dã ngoại thiệt.
- Ngay trong thị trấn của chúng ta.
- Tôi thấy vậy mà hay.
- Anh muốn nói gì?
Nghe như một ý hay khi đem mọi thứ
ra ngoài trời để chúng ta có thể thấy rõ.
Toàn bộ chuyện này
không vì cái gì hết.
Chúng nó chắc chỉ là ba thằng say quắc cần câu
trong một nhà chứa nào đó ở Nogales.
Nếu chúng say bí tỉ ở Nogales thì
chúng ta sẽ biết trong 24 tiếng.
Chắc chắn là chúng ta có thể chịu đựng
được người này thêm một ngày nữa.
Không, tôi nói không. Hắn ám cả thị trấn này
làm cho người ta trở mặt với nhau.
Sao vậy, Morgan?
Cụ thể thì có ai trở mặt với anh?
- Anh có nói rõ ra không, Drake?
- Tự anh hiểu đi.
Tôi sẽ không hy sinh mọi thứ
tôi đã gầy dựng ở đây...
...vì một con điếm tóc vàng nào đó
nổi cơn thảy anh ra khỏi giường.
- Đừng nói chuyện với tôi kiểu đó!
- Tôi sẽ nói bất cứ kiểu gì tôi thích!
Tôi sẽ nói bất cứ gì cần phải nói
chừng nào tôi còn điều hành công ty này.
Cứ nói đi, nhưng thỉnh thoảng anh
cũng phải lắng nghe một chút.
Anh bị sao vậy, Morgan? Anh không có
chia phần lợi nhuận trong này sao?
Không phải là vấn đề lợi nhuận.
Công việc làm ăn này đã lụn bại...
...kế từ khi hợp tác với tay Cảnh sát trưởng
trước, Duncan.
Chúng ta không có lựa chọn nào trong
vấn đề đó, và anh cũng biết vậy.
Sai lầm lớn nhất là thuê tên
Duncan đó ngay từ đầu.
Chính anh đã quyết định việc đó.
Im đi!
Chúng ta phải tin tưởng lẫn nhau.
Cả thị trấn này đều có dính líu
tới chuyện đã xảy ra.
Anh nghĩ tại sao Bridges
và anh em nhà Carlin...
...ngậm miệng suốt bao lâu nay?
Mọi người khác trong thị trấn này
cũng cùng một lý do đó.
Một người chìm, cả đám cùng chìm.
Bây giờ, anh cứ nghiến răng
thêm một thời gian nữa đi.
Tay súng đó sẽ ở lại cho tới khi nào
tôi nói khác. Hiểu chưa?
Đúng vậy, đúng như hắn nói.
Người khách lạ đã ám cho mọi người
trở mặt với mọi người.
Nửa đêm mà bị đuổi ra ngoài đường.
Tên khốn đó!
Ngay đây. Quý vị, để túi lên xe ngay đây.
Được rồi, quý vị.
Cứ việc để túi lên xe.
- Chuyện gì đang diễn ra ở đây?
- Anh trông giống chuyện gì?
Họ đang giải tỏa hết khách sạn của tôi.
Thảy những vị khách đã trả tiền ra ngoài,
ra ngay ngoài đường...
...chỉ để lấy chỗ cho các
thiên thần bảo vệ của chúng ta.
Hắn thích được thong thả, ít nhiều.
Anh có thể thấy bây giờ
ai đang cai quản thị trấn này.
Hắn đang ngồi ngay đó, ông Belding,
nếu ông không thích việc này...
...sao ông không tới đó và nói là
hắn không được làm vậy?
Mordecai...
...chẳng bao lâu sẽ có ngày có ai đó
đạp lên cái cổ ốm nhom của anh.
Và khi họ làm vậy, anh sẽ chẳng
còn gì ngoài...
Nè...
...anh không thể đuổi mấy người này
ra ngoài bóng đêm như vậy.
Vậy là vô nhân đạo, người anh em.
Vô nhân đạo.
Tôi không phải là anh em của ông.
Dưới mắt Chúa trời
chúng ta đều là anh em.
Những người này,
họ có là anh chị em gì của ông không?
Chắc chắn là vậy!
Vậy ông không phiền nếu họ
ở lại nhà ông, phải không?
Được rồi, quý vị, đi thôi.
Bỏ túi ở đây.
Các bạn, đừng lo lắng.
Chúng ta sẽ tìm thấy nơi trú ngụ
ngay chính trong nhà của chúng tôi....
...và quý vị sẽ không tốn thêm một xu nào
hơn giá bình thường của khách sạn.
Thật lố bịch.
- Phòng tôi xong chưa?
- Hai phòng liên thông.
Tốt nhất trong khách sạn.
Một để mua vui cho những người
bạn mới của anh trong thị trấn...
...và một để ngủ...
...nếu lương tâm của anh để cho anh ngủ.
- Tôi sẽ ngủ ngon, thưa cô.
- Có vậy sao?
Cô muốn tự mình chứng kiến không?
Anh nói với bà Belding
sẽ có hai người ăn tối.
Tôi thích thịt gà, chiên.
Còn gì nữa không?
Một chai rượu ngon nhất thị trấn.
Nên nhớ, hắn sẽ không ở đây mãi mãi, đồ...
Cảnh sát trưởng.
Cứu tôi, làm ơn.
Cứu tôi.
- Em làm gì vậy?
- Buông em ra! Anh phải ngăn chặn chuyện này!
Buông em ra!
Ta nguyền rủa tất cả các người.
Làm sao anh vô đây được?
Cô đã có một cơ hội và cô đã bỏ lỡ.
Anh đang làm tôi đau.
Anh muốn gì?
Chỉ một người bạn nữ dễ thương
cùng ăn tối.
- Anh biết anh là gì không?
- Gì?
- Anh là một con thú.
- Cô đúng là biết cách nhìn người.
Cám ơn, nhưng tôi không ăn chung với chó.
Cô có thể, nếu đó là con chó đầu đàn.
- Cho tôi nửa tiếng để chuẩn bị.
- Bây giờ cô đã sẵn sàng rồi.
Tôi có thể sẵn sàng hơn.
Nửa tiếng.
Anh biết không, thật ra, tôi ăn như một con mèo.
Tôi lấy được rồi!
Tôi biết lão khốn Hobart đó
giấu nó trong một cái lỗ dưới cửa hàng.
- Nhìn nè. Nhưng tôi đã lấy được rồi.
- Phải, tới thẳng từ Pháp.
Thọc một cây dao vô đó,
mở cái nút ra.
Anh có yêu cầu món tráng miệng
gì đặc biệt không?
Không, tôi đã có rồi.
Không thể sửa được nếu không có một thợ rèn
hay một bác sĩ thú y. Có khi cần cả hai.
Tìm được một người ở ngoài này
cũng đủ xăn dịch rồi.
Để tao nói mày nghe một chuyện, Stace.
Tao nghĩ tụi mình đã thúc ép
chúng quá đáng.
Thích hay không, cuối cùng rồi cả ba
con ngựa này cũng bị què thôi.
Chính tao cũng muốn thấy xi cà que rồi,
12 tháng qua ở tù có ngồi trên ngựa đâu.
Thôi đi, Cole. Chắc là tụi tao phải bỏ
mày với con ngựa lại đây.
Nè, Stace, tao không có ý gì hết.
Nó có thể cỡi ngựa chung với tao
cho tới khi mình gặp được ai đó.
- Tất cả chúng ta đều cần ngựa mới.
- Được rồi! Nhưng đừng có khóc lóc nữa.
Dù sao, tao cũng nói cho tụi mày nghe.
Ngay khi họ phát hiện mấy cái xác đó...
...họ sẽ có một đội quân săn đuổi tụi mình.
Và tao muốn có thời gian để
đòi lại một năm cuộc đời mình ở Lago...
...trước khi làm gì khác.
Vậy theo mày tính sẽ mất bao lâu?
Cả một đời...
...bọn chúng.
Anh ra ngoài trễ vậy, Mordecai.
Gian dâm và tội lỗi xác thịt.
Đó là cái đang diễn ra dưới mái nhà của tôi
ngay bây giờ khi tôi đang nói chuyện với các anh.
Tên khách lạ này đã chiếm
khách sạn của tôi...
...và thảy những con người thanh lịch,
trung thực ra ngoài bóng đêm.
Sao anh không ngăn cản hắn, Lewis?
Anh có súng mà.
Câm cái miệng mập lại, Sam.
Chúng tôi đã chán phải trả tiền cho anh
để làm những chuyện ruồi bu rồi.
- Đừng nói với tôi kiểu đó!
- Quý vị!
Làm ơn! Hãy nhìn chúng ta!
Lạy Chúa,
hãy coi chuyện gì đã xảy ra cho chúng ta!
Phải, đúng y như giáo sĩ nói.
Tên khách lạ này đã làm cho
mọi người thù ghét lẫn nhau.
Còn hắn lên ngôi như một ông vua.
Hắn như một con rắn độc thôi miên
từng người trong các người.
Buổi dã ngoại điên rồ đó.
Hai trăm thùng sơn màu máu đỏ.
Cho dù chính quỷ sứ có cỡi ngựa
tới Lago cũng không thể nào tệ hơn.
Chào mừng tới Lago,
đồ khốn kiếp.
Ra khỏi đây!
Chúa ơi, chuyện gì vậy?
Tôi xin lỗi.
Morg!
Anh đi đâu vậy? Morg?
Hãy đưa tôi theo anh!
Anh phải đưa tôi theo anh!
Anh đi đâu vậy?
Đừng bỏ tôi ở đây.
Hắn sẽ giết tôi!
Ôi, không!
Khách sạn đẹp đẽ của tôi.
Họ đã hứa là sẽ không...
Tiêu hết rồi.
Hoàn toàn mất trắng.
Không hề đụng tới cửa hàng của tôi.
Tôi muốn ông nhìn cảnh cướp bóc này.
Tôi buộc ông chịu trách nhiệm, Cảnh sát trưởng.
Tôi không phải là Cảnh sát trưởng gì hết.
Tôi cần một, hai...
hai người trên kia.
Tôi sẽ cần bốn cái hộp gỗ dài của ông...
...và xẻng của ông,
để những người kia đào huyệt.
Tôi nghĩ có lẽ chúng ta nên để...
- Ngay bây giờ.
- Vâng. Được rồi, mọi người.
Lúc đó anh có ở đây không?
Anh có thấy gì không?
Có ai đó để cửa mở
và bọn chó dại vô nhà.
Ông đi lấy xẻng được không?
Hy vọng anh không trách chúng tôi vì
sự dại dột của Morgan Allen...
...bởi vì những người còn lại chúng tôi đây
đều đồng tình với anh.
Ngay bây giờ tôi thấy
không có mấy đồng tình.
À, có lẽ một chút tiền thưởng nhỏ nhoi
có thể làm cho anh đánh giá cao thêm một chút.
- Nhỏ nhoi cỡ nào?
- Năm trăm một đầu.
Năm trăm một tai?
Xong, xong.
3.000 đô?
Anh hứa cho tên khốn đó 3.000 đô...
...sau những gì hắn đã làm với
khách sạn của tôi?
Hứa là một chuyện. Trả tiền là một chuyện khác.
Hắn dám lãnh một viên đạn lắm.
Cô và Lewis cũng có thể cầm xẻng.
Tôi đã biết là anh tàn nhẫn,
nhưng tôi chưa biết anh có thể đi xa tới đâu.
Cô vẫn chưa biết đâu.
Dù sao cũng không quan trọng.
Tôi không biết bây giờ anh sẽ ngủ ở đâu.
Xác người khắp nơi.
Tất cả phòng đều bị phá banh,
ngoại trừ phòng của chúng tôi.
Khoan. Chờ một chút.
Ôi, không.
Buông ra! Buông ra! Lewis!
Lewis, đừng có đứng trân đó.
Buông tôi ra.
Thôi đi! Nghe nè, anh không cần tôi.
Buông ra!
Buông tôi ra!
- Cô tính làm gì với cái đó?
- Tự vệ.
Chống lại ai?
Chuyện anh đã làm với Callie
Travers không có gì bí mật.
- Chuyện gì?
- Ngày hôm nọ trong chuồng ngựa.
Theo tôi nhớ thì cổ
đã vô cùng vui thích.
Tôi hứa với anh là tôi sẽ không vui thích đâu.
- Cô tự tôn quá, thưa cô.
- Tôi tự tôn?
Tôi cũng muốn giúp đỡ cô,
nhưng người ta đôi khi phải nghỉ ngơi.
Giúp đỡ tôi?
Nhưng nếu khoảng nửa tiếng nữa
cô trở lại...
...tôi sẽ coi mình có thể làm được gì,
được không?
Sao, đồ đê tiện, thối tha, khốn...
Anh có bao giờ nghe cái tên
Jim Duncan chưa?
Tôi đã từng nghe rất nhiều thứ.
Chi vậy?
Lúc trước hắn là Cảnh sát trưởng ở đây.
Hắn đang nằm ngoài kia
trong một ngôi mộ không tên.
Người ta nói người chết không yên nghỉ
nếu không có một kiểu bia mộ gì đó.
Anh có tin vậy không?
- Điều gì làm cô nghĩ tôi quan tâm?
- Tôi không biết.
Hắn là lý do làm cho thị trấn này
sợ người lạ.
Tôi đã muốn cảnh báo anh về
việc đó. Khá tức cười.
Có gì tức cười?
Anh hỏi tôi điều đó trong
một khách sạn tanh bành...
...với bảy người chết cho
danh tiếng của anh?
Tôi chỉ ghé qua để uống
một chai whiskey...
...và tắm nước nóng một cái.
Được rồi, nếu anh nói vậy.
Cô không tin tôi?
Anh hai, bất cứ gì anh nói
tôi cũng tin.
Hãy cẩn thận.
Anh là loại người làm cho người ta sợ,
và điều đó rất nguy hiểm.
Chính những gì người ta tự biết
về chính con người mình...
...mới làm người ta sợ.
Tôi không biết mình có nên
làm bia mộ không.
Sam?
Tôi thấy không cần thiết.
Dù sao thì chắc là không có ai
tới khóc lóc họ đâu.
Anh biết phải làm gì rồi.
Vâng, sếp, đại úy.
Được rồi.
Mọi người cầm cọ và bắt đầu.
Anh muốn nói là anh muốn sơn
toàn bộ chỗ này?
- Mọi thứ.
- Chắc anh không muốn nói tới nhà thờ chớ.
Tôi muốn nói đặc biệt là nhà thờ.
Được rồi. Tôi sẽ sơn nếu
anh nói phải sơn...
...nhưng khi chúng tôi xong việc,
chỗ này sẽ trông như địa ngục.
ĐỊA NGỤC
Chào, Lewis.
Anh muốn em tới buổi họp đó với anh,
Sarah. Nó rất quan trọng.
Không.
Không bây giờ, không bao giờ.
Họ vẫn là hàng xóm của em.
Phải, họ là hàng xóm của em,
và họ làm cho em muốn ói.
Núp sau những từ ngữ như niềm tin,
hòa bình và tín nhiệm.
Từ ngữ hay đó.
Hay bỏ mẹ.
- Nhưng chúng ta giấu một kẻ sát nhân đằng sau những từ ngữ đó.
- Em không bao giờ chịu hiểu, phải không?
Chúng ta không hề muốn làm chuyện đó.
Khi Duncan phát hiện ra cái mỏ
là tài sản của chính phủ...
...đó chỉ là một vấn đề kỹ thuật, thiệt đó,
nhưng hắn đã nhất quyết tố cáo chúng ta.
Không chịu nghe lý lẽ.
Có phải đó là lý do?
- Có phải đó là lý do cho chuyện đó?
- Em không thấy sao, Sarah?
Họ sẽ đóng cửa cái mỏ.
Em có biết lúc đó thì chuyện gì
sẽ xảy ra cho thị trấn này không?
Nó sẽ là dấu chấm hết cho mọi thứ
mà chúng ta đã gầy dựng.
Tất cả mọi thứ, tất cả chúng ta.
Và em nữa, bà xã.
Đôi khi chúng ta phải làm những gì cần làm...
...vì lợi ích của mọi người.
- Đó là cái giá của tiến bộ.
- Còn đâu là cái giá của một mạng người, Lewis?
Hãy hỏi các bạn tốt của anh nếu họ biết.
Cái lương tâm chết tiệt của em.
Chắc là nó đã dằn vặt em
bấy lâu nay.
Em đang dọn đồ để đi, Lewis.
Em sẽ không quay về.
Đó là Morg Allen,
hay những gì còn lại của hắn.
Coi nè, hắn làm gì mà cỡi ngựa
lang thang như vậy?
Hắn quay lại để đền cho chúng ta thêm
ít thời gian ngồi tù mà đúng ra là của hắn...
...chỉ có điều hắn chưa biết.
Stacey, giúp tôi.
Tay tôi. Giúp tôi.
Giúp tôi. Stacey.
Tao ngạc nhiên quá, Morg.
Mày đã giúp chúng vu khống tụi tao
vậy mà bây giờ mày có gan...
...dám tới đây để cầu xin
tụi tao ban ân huệ?
Tao ngưỡng mộ mày quá.
Làm gì cho cánh tay tôi đi, Stacey.
Tao sẽ làm, Morg.
Tao sẽ ngồi đây nhìn mày
chảy máu cho tới chết.
Đã có nhiều thay đổi ở Lago.
Anh sẽ cần tôi.
Tôi phải nói cho anh biết.
Nhìn cánh tay mày, Morg...
...tao thấy mày không được chào mừng
ở Lago, và tụi tao cũng vậy.
Tụi tao chỉ muốn biết bằng cách nào
tụi tao đòi lại 12 tháng tù...
...và những thứ khác của tụi tao?
- Stacey, vì tình yêu của Chúa.
- Không. Vì tụi tao.
Mày có thể giúp tụi tao,
và cũng là giúp mày.
Chỉ cần cho tụi tao mã số của cái
hộp sắt trong văn phòng của mày...
...và tao và tụi nó sẽ lẻn vô đó...
...vô cùng lặng lẽ,
lấy những gì của tụi tao...
...lấy cho mày phần còn lại,
hay để đây một cách an toàn.
Tất nhiên, trước hết tụi tao sẽ
băng bó cánh tay cho mày...
...và để mày trong bóng râm
đằng kia...
...với một bi-đông đầy nước.
Đồ khốn kiếp lưu manh hạ cấp.
Mày nói cái đó đúng lắm.
Cho tao mã số đi, Morg.
Tao thà đưa cho mày mã số
cổng địa ngục.
Đồ chó!
Rõ ràng là trong người hắn
còn nhiều máu quá, phải không?
Dù sao thì hai thỏi thuốc nổ cũng sẽ
giải quyết được cái hộp sắt đó.
Tụi mình không cần nó.
- Dan, mày bắn trúng không?
- Tao không biết.
Tao không nghĩ vậy.
Suýt văng cái chân tao rồi!
- Thằng khốn kiếp nào vậy?
- Chắc là Dave Drake.
Mày bắn trúng cái gì vậy?
- Tiếp tục bắn đi, tổ mẹ!
- Nó bắn văng cái tai tao rồi!
- Có ai trên đó đang giỡn mặt.
- Nó bắn văng cái tai tao rồi!
Nó đã có thể bắn văng cái đầu mày ra!
Bây giờ xuống đi!
Dave, phải mày không?
Ra đi!
Tụi mình sẽ giải quyết chuyện này.
Dù sao thì Morg cũng bị thương
sắp chết rồi.
Tao vừa giải thoát cho nó!
Tao sẽ giết mày!
Đồ khốn kiếp,
tao sẽ giết mày!
Xuống đây đi, đồ khốn kiếp!
Tao sẽ moi tim mày ra!
Đừng lên đó.
Chắc còn nhiều thuốc nổ.
Tao sẽ giết nó,
cho dù là ai ở trên đó.
Tao sẽ giết từng người ở Lago!
Các vị khách đang trên đường tới dự tiệc.
Tập họp mọi người lại với nhau.
Rõ, đại úy!
Được rồi, các bạn, treo cái băng đó lên!
Mau lên!
Chúng đang tới!
Được rồi, mọi người,
nhanh tay một chút đi!
Tôi muốn anh lên cái tháp đó.
Thấy bụi bay thì rung chuông liền.
Anh có chắc là vụ này sẽ ngon không?
Nó sẽ ngon.
Hắn đã quay lại! Hắn đã tới đây!
Đã tới lúc chuẩn bị rồi.
Mọi người bị sao vậy?
Chờ tới khi chúng bị bắn hạ hả?
Được rồi, mọi người,
chắc ở ngoài đang chờ chúng ta.
Tôi chỉ hy vọng là tay súng chúng ta
thuê sẽ làm nên chuyện.
Đừng lo. Hắn sẽ ngon lành.
Đi thôi.
Thưa ông, chúng tôi dự tiệc được không?
Không.
Tôi muốn mọi người có đủ thứ này.
Chẳng phải đã tới lúc chúng ta
ra ngoài đó sao?
Còn rất nhiều thời gian.
Nhưng chúng sẽ tới đây ngay.
Tôi nghĩ Sam nói đúng.
Chúng ta nên ra ngoài.
Còn sau đó thì sao?
Sau khi việc này xong thì sao?
Chúng ta sẽ làm gì?
Anh sẽ sống nhờ nó.
Anh định làm gì?
Có phải anh sẽ bắn phát đầu tiên?
Anh định hạ Stacey Bridges trước?
Hay có khi anh sẽ một mình
hạ hết ba thằng?
- Chừng nào thì anh ra lệnh?
- Tôi không ra lệnh.
Anh ra lệnh.
Mấy lão già, tránh ra khỏi đây!
Bọn chúng tới rồi!
ĐỊA NGỤC
CHÀO MỪNG VỀ NHÀ
Bắn!
Bắn! Bắn!
Bắn chúng!
Đừng bắn!
Một bữa tiệc hả?
Tiệc chào mừng, hả?
Đây là cho bữa tiệc của các người.
Đưa tao chai khác.
Đưa tao chai khác!
- Rồi, bây giờ bữa tiệc kết thúc.
- Buông tôi ra!
Nhìn coi tao tìm thấy gì
trong lùm nè!
Stacey, lúc nào cũng là anh.
Đó là lý do Morg Allen ghét anh.
Hắn biết em yêu anh cỡ nào.
Phải, dám chắc tối nào đi ngủ
mày cũng khóc thầm...
...khi nghĩ tới tao trong cái nhà tù đó.
Nhưng đúng vậy. Thiệt đó!
Phải, bây giờ tao có thể thấy hết rồi.
Mày nằm đó trên cái giường
của Morg Allen...
...khóc lóc và rên rỉ.
Ôi, không!
Đưa tao chai rượu đó.
- Cole, đi chuẩn bị ngựa.
- Có ngay, Stace.
Anh sẽ đưa em theo anh, phải không?
Tao vô một cái nhà chứa ba xu
còn sướng hơn.
- Mày vẫn còn ở đó sao?
- Đúng là tao vẫn còn đây!
Tao muốn biết bọn khốn kiếp nào
mai phục tụi mình.
Đó là điều chúng ta sẽ biết ra ngay thôi.
Mày là ai?
Đừng đánh tôi!
Làm ơn đừng đánh tôi!
Coi nào, Stacey.
Hãy đi khỏi đây.
Câm miệng!
Mọi người ra ngoài.
Mọi người ra ngoài!
- Ra ngoài!
- Đi!
Mau lên. Ra ngoài!
Trong đó mau lên. Đi!
- Vô đó.
- Ở ngay đó!
Thuốc nổ!
Stacey, mấy con ngựa khốn kiếp
chạy mất rồi!
Đi đi. Đi đi!
Cứu tôi.
Cứu tôi!
Mày là ai?
Mày là ai?
Tôi vừa sắp xong.
- Tôi chưa từng biết tên anh.
- Anh biết mà.
Bảo trọng.
Vâng, thưa sếp, đại úy.
NƠI YÊN NGHỈ
CẢNH SÁT TRƯỞNG JIM DUNCAN