Tip:
Highlight text to annotate it
X
HIỂM HỌA HIỆN HỮU.
Mục tiêu ở vị trí 0- 2- 0.
liên lạc 0- 2- 0.
- Tầm... 20. 000.
- Tầm xa... 20. 000 hải lý.
- Hướng 2- 5- 5.
- Hướng 2- 5- 5.
- Tốc độ 13.
- 13 hải lý.
Bọn cao bồi!
Đội tuần dương 1.
Tàu Enchanter Mobile.
Xa nhà quá đấy!
Đánh thức họ đi!
Xem ai vậy?
Tàu Enchanter!
Đây là đội tuần duyên Hoa kỳ!
Dừng lại cho chúng tôi lên tàu!
Enchanter, tàu của các anh mang
cờ Hoa Kỳ, chúng tôi sẽ lên tàu.
Dừng lại ngay!
Cho thủy thủ đoàn tập họp ở mũi tàu!
- Muốn gì hả?
- Quỳ xuống!
Thuyền trưởng... Thuyền trưởng!
Nói đi sếp!
Chuyện xấu đấy!
Tốt nhất là cho quay video đi!
Tổng hành dinh C.I.A.
Langley - *** Virginia.
Vào đi Jack.
- Hồ sơ trên bàn anh cao đến đâu?
- Cỡ này!
Bây giờ thì cỡ này!
Nghe chuyện ở Nam Caribe chưa?
Tôi cần biết đầy đủ chi tiết.
- Bao giờ?
- Càng sớm càng tốt!
Jack! Kín đáo nhé!
Nghĩa là sao?
Rồi anh sẽ hiểu.
Bí mật vậy!
Nhưng tôi thích chuyện bí ẩn.
- Ryan, John P.
- Cho vào.
- Của ông đây.
- Cảm ơn.
- Ông biết phải đi đâu chứ?
- Biết, cảm ơn.
- Đậu xe ở đâu?
- Ngay đàng kia.
Tôi đang ở hành lang...
Đang tới...
Phòng ngủ.
Có máu trên sàn tàu.
Thu được 19 vỏ đạn...
Cùng hai khẩu súng... Đã bắn họ.
Mẫu xét nghiệm máu cho thấy phù
hợp với thủy thủ đoàn, ông Hardin.
Và vợ, cùng con trai và con gái.
Vết máu trên khăn trải giường...
Trên các ngăn kệ hai bên mạn tàu.
Họ bị giết trong phòng ngủ,
có lẽ trong khi đang ngủ.
Rồi bị kéo lên trên và ném xuống biển.
Hai người đàn ông bị bắt giữ đã đầu
hàng sau khi ý định thoát khỏi
đội tuần tra thất bại.
Chúng ta biết gì về họ?
hai người bị bắt đó?
Bị bắt 5, 6 lần về tội buôn ma túy
ở Bogota, thưa tổng thống.
Ma túy...
Nghi ngờ có quan hệ với nhóm Cali,
không phải nhóm Medellin.
- James, sao vậy?
- Theo cơ quan bài trừ ma túy.
- Tại sao?
- Có gì lạ đâu, thưa ngài?
Chuyện cướp biển và sát nhân thôi!
Đâu phải lần đầu!
Nhưng đây là lần đầu
một người bạn của tôi bị giết.
Dạ vâng.
- Trong đó thế nào?
Ông không sao chứ?
- Ừ.
Đã 36 giờ không hề chợp mắt.
Tôi có được việc không?
Anh thấy sao?
Đùa đấy! Anh làm việc rất tốt.
- Anh phải dạy khoa ngoại giao, Bobby!
- Tôi thấy sao nói vậy, việc của tôi mà!
- Và đó là việc của ông...
- Chờ chút.
Đóng cửa lại.
Tôi đã hứa với nhân dân Hoa Kỳ
sẽ làm gì đó về chuyện ma túy.
Ngài đang làm đấy!
Chúng ta ủng hộ nỗ lực của
nhân dân Columbia chống lại
những tập đoàn tội ác...
Nhưng chẳng đi đến đâu! Bọn buôn
ma túy sẽ nghĩ chúng ta bất lực?
Chúng cứ việc tiếp tục, mãi mãi,
mà không gặp phản ứng gì?
Ngài gợi ý một tiến trình hoạt động
phải không?
Tiến trình hoạt động mà tôi muốn...
Lại là việc không thể gợi ý được!
Tôi chưa rõ, chúng ta đến đâu...
Những tập đoàn ma túy này.
Là một hiểm họa trước mắt đối với
an ninh quốc gia của Hoa Kỳ!
Đồn điền Ernesto Escobedo.
Cali, Colombia.
Mẹ ơi, lại đây mau!
- Cortez! Cortez!
- Anh khỏe chứ?
Khỏe, rất vui gặp lại anh.
Làm lại nhé... Xong chưa?
Tao đánh đây...
Ông biết ông đã làm gì không?
Giết một tên trộm.
Giết một tên đang ăn cướp...
Của tao.
Cả vợ, con trai và con gái hắn...
- Không cần biết đến hậu quả.
- Có chứ!
Các con của hắn sẽ lớn lên,
để trả thù cái chết của bố chúng.
Vào lúc tôi không ngờ à?...
Không được.
Đó là bạn thân.
Và là bạn hữu chính trị
của tổng thống Hoa Kỳ!
Tôi không ngạc nhiên chút nào!
Nhưng ít nhất cũng liên quan đến ông.
Chúng sẽ làm gì nào?
Săn đuổi tôi? Hay bắt tôi?
Anh làm tôi hoảng quá!
Ông có thể ngưng một chút
cho tôi nói một chuyện quan trọng ?
Cảm ơn.
Nghe này. Ông trả tiền để tôi
làm tư vấn pháp luật cho ông,
và tôi đang làm việc đó.
Giữ cho ông sinh tồn
nhờ những thông tin.
Nếu ông bỏ qua lời khuyên của tôi,
tiếp tục điều hành công việc thế này.
Với những quả banh thay vì
dùng đầu, thì sẽ xảy ra hai việc.
Tôi nghỉ việc... Còn ông thì bị giết!
Anh quên cho tôi biết
chuyến du lịch của anh.
- Tôi không hề quên.
- Anh liên hệ với người khác. Họ là ai?
Castro lúc nào cũng hỏi
về nguồn của tôi.
- Còn tôi lúc nào cũng trả lời như cũ.
- Castro đâu có trả tiền cho anh như tôi!
lời khuyên vừa rồi,
ông không phải tốn tiền.
Một phụ nữ.
Anh lợi dụng một phụ nữ.
- John, em ăn gì? Bánh mì nướng nhé!
- Bánh quế.
- Không có thì giờ làm bánh quế đâu.
- Có ai thấy chìa khóa của bố không?
Trên bàn hay trong túi anh đấy!
- Chìa khóa đâu rồi ta?
- Bánh kẹp.
- Bánh mì nướng đi mà!
- Cảm ơn.
- Tạm biệt.
- Không được nổi!
Nó không được nổi lên. Tàu lặn mà.
Nó đang ở trong nước.
Alô?
Khi nào?
Tôi tưởng mình bị cúm.
Tôi vẫn còn nghĩ mình bị cúm.
Nếu họ không nói khác đi.
Họ nói gì với ông?
Khối u ác tính ở tuyến tụy,
nếu tôi không nghe lầm.
Vậy nghĩa là sao?
Nghĩa là tôi đang nguy khốn!
- Ý tôi là... Họ có mổ được không?
- Có thể.
Họ bảo vậy. Có thể được .
Nhưng nghe như là không.
Kìa, một người trong bọn họ!
Này, tôi đã chết đâu kia chứ!
Nhưng nằm bệnh viện,
không ở văn phòng.
Nghĩa là không biết
chuyện gì đang xảy ra.
- Tôi cần anh đến đó.
- Đến đâu?
Văn phòng tôi. Làm việc thay tôi.
Khoan...
Tôi rất ghét không rõ chuyện gì
đang diễn ra, Jack!
Tôi không biết công việc
của ông ra sao cả.
Anh đã thấy rồi.
Anh từng vào Nhà Trắng mà!
- Một lần thôi, tôi ghét nó lắm!
- Không, Jack ạ!
Muốn biết hoạt động chính trị
ở Washing ton không? Có bốn từ...
Coi chừng lưng anh.
Bobby, anh là người đầu tiên biết,
cũng có thể là thứ ba, thứ tư gì đó...
Tôi chỉ định Ryan
làm quyền phó giám đốc C.I.A.
Tạm thời thôi,
cho đến khi James khỏi bệnh.
Tôi muốn anh giúp anh ấy trong
chương trình trợ giúp Colombia.
Anh ta sẽ phải thuyết phục ủy ban
giám sát xuất thêm 75 triệu đôla nữa.
Đừng bắt anh ta làm trò cười!
Chuyện ám sát gia đình Hardin thì sao?
Tôi đang phụ trách.
Tổng thống đang cho họp báo.
Vậy hai người sẽ làm việc với nhau,
tay trong tay.
Hay lắm!
Margaret, cô cứ để các thứ lại
chỗ cũ nhé?
Ryan. Tôi không ngờ đấy!
Không phải đồng đội,
ý anh nói vậy phải không?
Một chú bé hướng đạo sinh.
Chú bé tin vào sự trung nghĩa,
trong sạch, và không móc ngoặc.
Thì xóa giùm chú ta sự ngô nghê đó!
Hắn là phó giám đốc C.I.A. Đấy,
phức tạp lắm!
Hắn cần biết gì?
Không gì cả. Hắn không cần biết gì cả!
Và sẽ không biết gì cả!
Tôi muốn một bản sao
sắc lệnh viết tay của tổng thống.
Cho phép tiến hành hoạt động
chống bọn buôn ma túy.
- Anh muốn gì?
- Ông nghe rồi!
Hắn đâu có biết chuyện đó!
Để tôi giải thích rõ ràng. Đây là công
việc của ông. Không phải của tôi.
Trừ khi tôi được phép trên
giấy trắng mực đen, chuyện này
sẽ bể trước khi bắt đầu!
Vì tôi không là người duy nhất
bị mất ghế khi vỡ lở!
Từ: Cố vấn an ninh quốc gia.
Tổng thống cho phép phó giám
đốc C.I.A. Robert Ritter.
Điều hành chiến dịch Phản Công.
Mục tiêu: điều hành chiến dịch bán vũ
trang chống lại tập đoàn ma túy Cali.
James Cutter.
Thành phố Panama
Panama.
Phản công
một cái tên khôn ngoan lắm!
Trả thù là một động cơ rất là...
Rất nguy hiểm!
Anh lo liệu nổi không? Tôi cần
câu trả lời có hay không thôi!
Ông đang tìm chuyện
rối ren chính trị đấy!
- Có hay không?
- Họ muốn vậy à?
Họ muốn điều mà chính quyền
ở nhiệm kỳ đầu nào cũng muốn.
Nhiệm kỳ hai.
Tôi không nghĩ đám
ở trên đồi tán thành.
Vui lòng tính tiền.
Đúng không?
Nghĩa là không?
Bực thật!
Tôi muốn tiền chuyển vào trương mục
của tôi trước khi tôi nhấc một ngón tay.
- Đồng ý.
- Tôi cần liên lạc vệ tinh.
- Và một toán xâm nhập.
- Anh muốn một lữ đoàn cũng có.
Chỉ cần 12 người hiểu biết về chiến
tranh bí mật. Lực lượng đặc biệt.
Biết nói tiếng Tây Ban Nha.
Phi trường Dulles
Thủ đô Washing ton.
- Ông khỏe không?
- Rất khỏe!
- Lý do của cuộc viếng thăm?
- Công việc.
- Công việc gì ạ?
- Buôn bán máy cày.
Tôi chế tạo, bây giờ đem bán.
- Ông ở lại đây bao lâu?
- Vài hôm.
Tất nhiên là mạo hiểm.
Nhưng có cách nào khác đâu?
Chẳng lẽ tưới vào võng mạc
6000 tia coban? Hình ảnh đó
chẳng khả quan chút nào!
Vẫn đẹp hơn một khối u
phát triển trong hộp sọ!
Bà ta tên gì hở?
Em... Có đói không?
- Đói lắm!
- Ta có thể quên chuyện ăn trưa đi.
- Lần trước cũng vậy, anh nhớ không?
- Anh nhớ không à? Còn em?
- Mơ hồ thôi!
- Để anh nhắc em nhớ...
- Có lẽ phải thế...
- Xin lỗi... Bàn của ông đã sẵn sàng.
- Cho người khác đi. Anh đi gọi taxi.
- Moira?
- Chào. Chị khỏe không? Jack sao rồi?
- Anh ấy vẫn khỏe.
- Chị vẫn làm cho FBl à?
- Vâng. Trong văn phòng giám đốc.
- Ai vậy?
- Bạn...
Ông Roberto Landa.
- Trông giống Jack của chị không?
- Thế à? Tôi không thấy rõ.
- Chỉ khác là tuýp Latin.
- Jack Latin à? Vậy đáng xem lắm!
Tôi phải đi. Chào chị.
Ta biết đây không phải là cướp biển.
Cướp biển phải cướp tàu.
Bọn này có vé bay đi Botoga,
ngay buổi sáng sau vụ giết tróc.
- Chào Dan.
- Sao rồi?
Chúng tôi đang tìm nguyên do.
Dan Murray, FBl.
- Ralph Williams. Đội bài trừ ma túy.
- Nói gì chưa?
- Rồi. Chúng tôi vô tội.
- Tới khi công tố viên đề nghị...
Ông ta làm rồi.
Bình thường hay quăn tít?
Thậm chí còn đề nghị gà rán,
tức ghế điện.
Anh nghĩ sao?
một đòn giáng xuống...
Một doanh nhân Mỹ đáng kính
cùng gia đình à?
Anh chỉ cho là ông ấy đáng kính thôi!
Nội dung của đĩa đã được mã hóa.
Đề nghị đưa tên người sử dụng. I 0.
Chúng ta có hồ sơ ghi chú,
thư, thẻ tín dụng...
Hóa đơn điện thoại... , tất cả những
thứ anh cần để mở khóa.
- Gì thế này?
- Niên giám trường trung học.
- Những vụ hẹn hò, đội bóng đá...
- Anh nghĩ vậy à?
- Tôi không biết.
- Thôi được. Để xem có gì đây.
- Không có sữa?
- Không có chút sữa nào hết.
Người ta thích ngày sinh nhật.
Cam đoan mật mã của ông
là ngày sinh của ông.
- Gần đúng rồi.
- Hay đảo ngược?
Được rồi, ngày sinh là...
Nếu đúng thế thì quá dễ.
Thử đảo ngược xem.
Không. Hay là của bà xã?
Không. Của con trai?
- Có thể là...
- Các tháng.
Con trai đảo ngược cho anh đây!
Không! ngày của vợ đảo ngược.
Ngày con gái đảo ngược.
Phải đổi.
Được rồi!
Tháng của vợ... Ngày của con gái...
Năm của con trai.
Nhưng không đảo ngược.
Xin lỗi!
- Ln cho tôi tên này.
- Vâng.
Giỏi lắm!
Tổng hành dinh FBl.
Ba năm trước Hardin nhận được
một số vốn đầu tư lớn bằng ngoại tệ.
Và ông ta đã đầu tư vào 20 trung tâm
mua sắm chính ở Mỹ.
Giữa tình trạng ế ẩm thế này,
ông ta đã gửi những số lời kỷ lục đi...
ít nhất cũng gửi cho lRS, mà ông ta
sợ hơn sợ người hùn vốn của mình.
Theo biên bản ông ta đã đưa.
Các trung tâm làm ăn không khá.
Nhưng sự thật ông ta bỏ túi riêng
số lời khổng lồ, 650 triệu đôla.
Và gửi vào các trương mục ở
Luxembourg, Panama.
- Và quần đảo Cayman.
- Vì vậy họ thanh toán ông ta.
Ai?
- Người hùn vốn.
- Những người hùn vốn là ai?
Rõ ràng là ông ấy rửa sạch tiền buôn
ma túy của các tập đoàn đen Colombia.
Chúa ơi! Tôi quen ông ta
40 năm nay, từ khi còn đi học.
Gần như cùng đi làm...
Vậy tốt chứ sao?
Báo chí sẽ tha hồ...
- Không ai ngoài những người
ở đây biết chuyện đó cả.
- Họ sẽ biết, rồi họ sẽ biết thôi.
Chuyện sẽ lọt ra ngoài thôi.
Ngài nói đúng. Đến lúc đó thì...
Chúng ta bác bỏ quan hệ của ngài...
Với Hardin, bằng cách nào đó.
- Sao?
- Sao ạ?
- Tháo ngòi.
- Anh không đồng ý sao?
Không.
Có, nhưng...
Tôi muốn đi theo hướng ngược lại.
Nếu phóng viên hỏi hai người
có phải là bạn không,
tôi sẽ nói, phải, là bạn thân đấy!
Nếu họ hỏi hai người
có phải là bạn thân không,
tôi sẽ bảo, bạn cả đời rồi!
Họ sẽ không biết đâu mà lần!
Không có gì để viết! Hết chuyện!
Tôi muốn nói thật vô nghĩa nếu
tháo ngòi một quả bom đã...
Nổ rồi!
Pháo đài Hunter Liggett,
*** California.
Thấy hắn không?
Được! Di chuyển đội anh qua trái 2m.
Đúng vậy! Dừng lại!
Chạm vào đám cỏ màu sáng đó.
Quân bắn trả nằm tại chân anh!
Ở đây không có gì cả, thượng sĩ!!
Sư hắn! Hắn giỏi thiệt!
Gần quá!
Sao hắn di chuyển nhanh như vậy?
Tôi thấy rồi!
Tới ngay. Chạy ngay tới!
Cứ tới!
Bên trái! Bên trái!
Dừng lại!
Quân bắn tỉa ngay chân anh!
Gì thế?
Hắn đã ăn trưa ở đây, thượng s?!
Hơn 100g thức ăn McDonald,
với phó mát!
Khỉ thật!
Sư nó! Viên thứ tư rồi!
Thôi được anh thắng rồi. Ra đi!
Anh lính, làm sao anh
tiến gần thế được?
Quân du kích tiến gần đến huấn luyện
viên nhờ một tên khốn lén lút, thượng sĩ ạ!
Anh biết phải nộp phạt bao nhiêu khi
xả rác ở California không, Chavez?
Vâng, thưa sếp.
Tôi đã theo dõi anh ở sân tập du kích.
Anh khá lắm!
- Đợt tập huấn sắp xong,
phải không Trung s?
- Vâng, thưa sếp!
Đang háo hức... Muốn về thăm
vợ và lũ con chứ gì?
- Tôi không có vợ con.
- Vậy anh có gì?
Anh thường quan hệ với ai,
điện thoại hay thư từ gì không?
Nếu ông không phiền,
tôi muốn biết ông là ai.
Ông Clack và tôi đang hợp tác
trong một nhiệm vụ đặc biệt.
Anh sẽ đi trong vài tháng,
và sau đó nếu còn sống.
Anh có quyền chọn nhiệm vụ
trong Lực lượng đặc biệt.
Cứ như là tưới thê dầu
Vào một vụ bê bối khác.
Thưa tổng thống, vào thời điểm
Được báo cáo, ông và Hardin
Là bạn thân, đúng không?
Không, không phải bạn thân,
Mà biết nhau cả đời rồi!
Tôi nói đấy!
Anh bảo ngài nói thế!
- Sao?
- Em có nói gì đâu?
- Nhưng em nghĩ gì đó!
- Không!
Em chỉ thấy lạ là sao hôm nay
anh ăn mặc cẩn thận quá.
Đâu phải ngày nào ta cũng phải
tỏ ra là một người đáng tin cậy.
- Bố bảo ai nói cái gì hả bố?
- Không có gì quan trọng!
- Ngài tổng thống phải không?
- Phải.
Mẹ bảo mẹ kiếm tiền
còn nhiều hơn tổng thống!
Có thể mẹ nói đúng đấy! Tạm biệt.
Tôi muốn cám ơn, Tiến sĩ Ryan,
về tin mà ông cho tôi biết chiều nay.
- Cảm ơn thượng nghị sĩ.
- Chúng ta phải trợ giúp người Colombia.
Trong cuộc chiến của họ nhằm hạn chế
hoạt động của những tập đoàn ma túy.
Nhưng... Tôi vẫn thắc mắc
Làm sao có thêm quỹ...
Để thúc đẩy chương trình này?
- Ông hiểu ý tôi chứ?
- Tôi nghĩ là không.
Ông bảo nỗ lực này có lợi cho chúng ta.
Điều đó được khẳng định qua văn bản.
Sự trợ giúp của ta chỉ hạn chế ở
cung cấp phương tiện và cố vấn.
Tôi có đọc qua.
Tôi đã đọc một văn bản,
viết cách đây 35 năm.
liên quan đến một mảnh rừng già
ở đông Nam á!
Xin lỗi. Bà so sánh lời yêu cầu của
chúng tôi về việc xin quỹ tài trợ chống
ma túy với chuyên viên ở đó sao?
Tôi đang so sánh mỗi đề nghị đưa ra.
Với Hội đồng Lập Pháp,
cần dựa trên những sự việc cụ thể!
Tôi không biết nói sao!
Ông hãy bảo đảm là chúng tôi
đã được nghe tất cả sự thật.
Tôi nghĩ tôi đã nói hết.
Vậy hãy bảo đảm với chúng tôi
về sự gia tăng ngân sách.
Không dùng cho bất cứ một hoạt động
quân sự vụng trộm nào cả.
Tôi không hiểu bằng cách nào
bà lại dẫn đến sự liên quan đó.
Kinh nghiệm lâu năm, thưa ông!
Không có quân đội?
Tôi nói rõ vì tôi không muốn có
bất cứ sự lầm lẫn nào!
Không có quân đội!
Ông hứa được không?
Tôi xin hứa!
Chú ý! thẻ bài! Lấy ra,
đưa cho người ngồi phía trước.
lục soát các túi xem còn gì...
Có thể dùng nhận dạng không.
Xuống sát lắm rồi!
Đã thấy vùng đổ bộ, chuẩn bị!
Chúc may mắn! Hạ chúng nó nhé!
Chuẩn bị đáp!
Từ Robert Ritter.
Gởi James Cutter.
Họ đã đến nơi. Chúc mừng James.
Ông đã có cuộc chiến của riêng mình.
Chào Bob.
- Ông khỏe không?
- Khỏe thưa ông.
Rất vui được gặp anh.
- Chào Jack!/ - Chào anh!
- Ryan! Anh vào đây.
- Biết mọi người cả chứ?
- Vâng.
- Càfé, Bagel!
- Cho cafe đen.
- Sao, gia đình thế nào?
- Khỏe ạ!
- Bao giờ tôi được gặp bà bác sĩ Ryan?
- Cô ấy rất mong được gặp ngài!
- Tốt. Ngồi đi!
- Cảm ơn!
- Vậy... Tiền còn đó phải không?
- Thưa ngài... ?
Trong trương mục bên kia đại dương
của Hardin, 650 triệu đô...
- Cộng số lẻ.
- Và tiền lẻ...
- Chúng ta có số trương mục.
- Vâng.
Vậy còn chờ gì, lấy đi!
lấy ra và cho nó luân chuyển.
650 triệu và cả tiền lẻ.
Tăng gấp 10 lần khi làm vốn chính trị!
Sao?
Sự quan hệ giữa Hardin và tập đoàn
ma túy chỉ là giả thuyết thôi.
- Giả thuyết à?
- Một giả thuyết của tôi.
- Giả thuyết sao?
- Tôi biết tiền ở đó.
Nhưng Hardin làm cho ai...
Tôi không biết.
Chúng ta cần xác minh,
trước khi tịch thu tiền.
Vậy... Thì đến đó xác minh đi!
- Đi đâu?
- Colombia!
Tôi sao?
Tôi để anh một mình hai tuần và anh
đã rơi vào một cái bẫy gấu lớn!
Tôi không biết nghĩ sao.
Anh đang nghĩ chuyện
gây ấn tượng với tổng thống Mỹ.
Lẽ ra anh không nên làm vậy!
- Tháng 11.
- Tháng giêng đây.
Của năm ngoái!
Ở đó có một người... ít ra trước đây
cũng ở đó. Clark!
Đã rút lui... Người tốt.
Khi bị dồn vào thế bí, cứ tìm anh ta.
Thưa đô đốc Greer...
- Đến giờ trị bệnh.
- Chết thật!
lại nữa rồi!
Gã Ritter sao rồi?
Ritter là Ritter!
Anh ta không động gì đến tôi!
Chắc không?
Phải canh hắn như canh chim ưng!
- Hôm nay đô đốc thấy thế nào?
- Khỏe!
Chúng tôi sẽ đưa ngài về phòng,
để ngài nằm nghỉ.
Ngài sẽ thấy thoải mái.
Biến Số , Dao Găm đây.
Chuẩn bị nhận tin.
Biến Sô, Dao Găm đây.
Chuẩn bị nhận tin.
Dao Găm nghe rõ.
Tín hiệu 5/5.
An toàn.
Gà đã vào nồi.
- Luộc đi.
- Nghe rõ.
Cưng ơi... Anh trễ rồi. Tạm biệt.
Chúc anh một chuyến đi vui vẻ.
Em không muốn điều này.
Vậy đừng nói.
Cẩn thận nhé anh.
Thủ đô Bogota,
Colombia.
Giờ địa phương cũng như
Giờ Washing ton. 11g16 trưa.
Nhiệt độ khoảng 36 độ C.
Tiến sĩ Ryan!
Jean Fowler. Nhân viên đặc biệt
của cơ quan bài trừ ma túy. Chào anh.
- Mới đến Bogota lần đầu?
- Phải.
Đừng đứng đây kẻo lại ăn đạn đấy.
- Hai người này là...
- Anh em ruột.
Đừng làm thế.
Tăng số máy lạnh cho Tiến sĩ.
Kính chống đạn!
Chúng tôi không có hình.
Escobedo là gián điệp.
Thậm chí không biết rõ họ tên,
nhưng chắc chắn ông ta có mặt.
Người vô hình à?
Nhẹ nhàng thôi!
lui, hai tay sát lại.
Không hai tay kìa!
lui s, canh chừng gã chỉ huy!
Đúng rồi! Giỏi lắm!
lại mất một chiếc máy bay nữa!
- Ai làm chuyện này?
- Theo tôi thì...
Tôi không bảo anh đoán!
Tôi có thể đoán mà!
Có kẻ đã bỏ nhỏ với bọn
cảnh sát bài trừ ma túy.
Không lý nào! Nếu cảnh sát biết,
thì tôi là người đầu tiên được báo.
Ernesto!
Anh nghĩ một trong những bọn kia
định phá tôi, sau chuyện
tôi chơi thằng Mỹ đó à?
Đó không phải là vật cản
như ông nghĩ đâu.
Tìm xem đó là kẻ nào.
Đại tá nghĩ sao?
Một cơ hội.
Một cơ hội, Sipo.
- Chào ông.
- Vui lòng cho tôi nhận thư.
- Tiến sĩ Ryan!
- Clark! Xin lỗi tôi đến muộn.
Tôi có 10 phút.
Tôi chắc rằng Hardin liên quan tới
tập đoàn ma túy. Đó là tiến ma túy.
- Nhưng không thể chứng minh!
- Sẽ làm được.
- Tôi hỏi một câu, được chứ?
- Được.
Sao ông nói với tôi chuyện này?
Tôi ra khỏi cuộc chơi lâu rồi!
Vậy mà có người nói...
Anh ở đây và nắm rõ thành phố này.
- Anh là một tay chơi.
- Ai nói với anh vậy?
Jim Greer.
Ông ấy ra sao rồi?
Không khỏe lắm!
Bệnh ung thư...
Thời kỳ cuối.
- Ông ấy là một người tốt...
- Và rất giỏi.
Ông ghiền cafe phải không,
Tiến sĩ Ryan?
- Vâng, tôi thích uống cafe.
- Thử uống hiệu Lindo xem.
- Lindo à?
- Tôi nghĩ ông sẽ thích.
- Thưa tổng thống, tôi có vài tin vui.
- Tốt!
Người hùn vốn với Hardin ở đây...
Có thể tổng thông đã nghe tên ,
Ernesto Escobedo.
Có lý đấy! đây có phải là
một giả thuyết khác của anh không?
Không, đây là một sự kiện. Như những
trùm ma túy khác dưới đây.
Escobedo cũng có những việc
làm ăn hợp pháp. Hardin lúc
trước đang làm những việc này:
Nhập khẩu. Một trong những
Thứ đó là cafe. Bản thân công
Việc không có nghĩa gì.
Nhưng ông ta trả tiền cafe nhiều
quá! 6200 đô cho 450g cafe.
- Cafe này đắt quá!
- Đồng ý với ngài!
Đây là tin vui, vậy đúng rồi!
Thưa ngài, còn một tin không vui lắm.
Ôi trời!
Cơ quan bài trừ ma túy nghi rằng
chính quyền ở đây muốn tịch thu
nguồn vốn đó.
- Hay ít nhất cũng lấy phần lớn!
- Đó là tiền của chúng ta mà!
- Tiền của chúng ta tìm ra.
- Ta có thể cô nói với họ như vậy.
Ta có thể cố nói với họ như vậy.
Hay thôi, không thèm báo...
- Với tất cả sự kính trọng đối với ngài...
- Cứ nói với họ là tiền của chúng ta.
Tôi không biết nói sao, tôi không
phải là người thương lượng!
Anh có quen ai
trong chính phủ đó không?
Chưởng lý của họ là bạn học của tôi.
Jacobs sẽ đến đó. Anh ta sẽ lo liệu và
thương lượng. Đó là tiền của chúng ta.
Cảm ơn.
Cảm ơn!
Tôi ghét công việc này quá!
Tập trung!
Đội Demo lên!
Bắn vào hầm!
Đi mau. Chạy mau! đi! Nhanh lên!
Nằm sát xuống! Nằm xuống!
Thằng nào làm chuyện này
xem như đã quá cố!
Thằng nào dám quậy tao,
coi như tiêu!
Nghe không?
Mày nghe rõ chưa?
Thưa ông Jacobs, vui lòng ký!
Cô Moira... Sao cô không báo
bệnh để xin nghỉ ngày mai.
Và ngày mốt?
Tôi không cho ai biết đâu!
Đâu phải ông không còn ở đây
nghĩa là hết việc đâu!
- Lộ trình của ông!
- Cô muốn tranh luận chuyện này sao?
Cô làm việc nhiều quá!
Tạm biệt!
- Landa đây.
- Xin cho gặp Roberto Landa.
Tôi là Moira Wolfson.
Xin bà chờ một chút.
Để tôi tìm ông ấy,
có lẽ đang ở trong xưởng.
- Tôi nghe.
- Có bà tên Moira Wolfson gọi cho anh.
Em đã nói anh ở trong xưởng.
Anh nói đi!
- Moira!
- Chào anh!
Vài ngày tới anh có rảnh không?
Em có đấy.
Xếp em vừa rời Hoa Kỳ.
- Anh gọi lại cho em sau nhé!
- Vâng, gọi về nhà em. Tạm biệt.
Chào quí vị! Có tin vui
về cuộc chiến chống ma túy.
Cuộc điều tra của Bộ Tư pháp.
Đã truy ra nhiều trương mục gửi
Ngân hàng, từ Luxembourg.
Đến quần đảo Cayman, được
Dùng để rửa tiền buôn ma túy.
Với một mức độ chưa từng có!
Với sự hợp tác của
5 chính phủ nước ngoài.
Ta đã thực hiện bước cần thiết...
Để tịch thu sô tiền đó.
Con sô lên đến 650 triệu đô!
Và cũng tịch thu 20 nguồn vốn đầu tư
vào công ty liên doanh nhà đất ở Mỹ...
Là những cơ sở chính
trong hoạt động rửa tiền.
Thưa tổng thống,
Ngài bảo là 650 triệu đô?
Đúng! 650 triệu và sô lẻ.
Chúng đang cướp tiền của tôi!
- Phần của chúng ta thì sao?
- Xin lỗi. Lúc này rất khó nói!
Đâu có khó, mày cướp tiền tao!
Tao làm ra tiền, mày đánh cắp.
Thưa tổng thống! Chúng tôi có
Thể tiếp xúc với giám đốc FBI,
Ông Jacobs, về chuyện này không?
- Không được!
- Phải có thằng chết để trả món nợ này!
Đích thân ông ấy tiến hành cuộc
Điều tra và đang rất bận rộn.
Phải tránh đại lộ này.
Chúng sẽ đến từ phi trường.
Theo đại lộ El Dorado
đến Gran America.
Santa Fe là chỗ của chúng ta.
Mặc dù rất thích có mặt ở đây.
Tôi vẫn phải về Washing ton để lo vài
việc. Buộc lại vài mối dây lỏng lẻo.
Đừng bỏ máy!
- Alô?
- Vẫn nghe đây, Moira.
- Emil, rất vui gặp anh!
- Vâng, anh Andy.
- Nhân viên Murray, đại sứ Ferri s.
- Xin chào.
- Cái này sẽ giúp anh nắm rõ.
- Được rồi, ta đi.
- Thức ăn thế nào?
- Giống thức ăn Mễ Tây Cơ.
Tôi ghét ăn đồ Mễ lắm!
- Chào em.
- Chào anh.
Điều duy nhất thư ký anh biết về nước
Mỹ là những gì cô ấy đọc trong sách
tạp chí du lịch và tạp chí nhân dân.
- Chỗ này thế nào?
- Anh vào trong thì biết.
Chỗ này... Xấu xí quá!
Vậy sao?
Tôi dám chắc anh không uống nước.
Họ có đem nước lên phòng,
nhưng tôi vẫn uống nước suối.
Vậy anh đánh răng bằng gì?
Dùng nước suối đóng chai đi,
nếu không bị tào tháo rượt đó.
Vụ cướp này
liên quan đến chính quyền à?
lùi lại! Lùi lại!
- Vượt qua luôn!
- Nằm sát xuống!
Khốn kiếp! Lùi lại!
- Đi đi! Chạy mau!
- Bình tĩnh nào, Andy!
Chạy tiếp đi Jack!
Tới đây!
Dan!
Dan! Dan!
Chúng ta không thể ở lại đây!
Xe kìa! Còn chạy được không?
Còn chạy được!
Khói sẽ che cho chúng ta,
chỉ còn cách đó thôi. Tôi đỡ anh ấy.
Chạy bên hướng tài xế đi!
Sẵn sàng chưa? đi!
- Vào đi!
- Chạy đi!
Tôi đến dọn dẹp đây.
Xin lỗi.
- Có điện thoại cho bác sĩ Ryan không?
- Xin bác sĩ chờ chút!
Trên đường phố Bogota
Hôm nay, có 10 người chết
Và 8 người bị thương.
5 trong sô những người chết
Là mật vụ.
- Cathy?
- Đừng nói với em là
Anh dính đến chuyện đó.
Anh ở ngay chuyện đó đây!
Dan bị giết rồi, em ạ...
Dan Murray.
Anh đứng cách 3m,
không thể làm gì được!
- Anh về nhà ngay đây.
- Đội ơn chúa!
Anh yêu em!
- Chuyến đi của anh là bí mật mà?
- Có đấy!
- Vậy thì tôi không hiểu! Có chuyện gì?
- Không ai biết cả!
- Sao bọn ấy ngốc thế?
- Họ nghĩ có thể làm mọi chuyện.
Anh biết gì không?
Họ lầm rồi!
- Đúng!
- Họ lầm!
Họ thách thức
quyền lực tối cao của Hoa Kỳ.
Không nhắn qua điện thoại nữa.
lão ta muốn họ nhận tin,
dù điện thoại reo hay không.
- Ông ta bảo vậy sao?
- Nghe có giống lời ông ta không?
Ông ta không thể nói rõ ràng, khi
sự sáng tỏ là điều ông ta tránh né!
Ông ta muốn nói
phải tháo găng tay nhung ra.
Tôi đã bảo với anh,
tôi không dính tới chuyện đó mà.
Tôi ước được ra tay đấy!
Chúng đáng bị như vậy,
nhưng không phải do tôi!
Vậy ai làm?
Anh biết không,
anh không có câu trả lời.
Có phải Castro cũng vậy không?
Không có trả lời?
- Ông sẽ không muốn nghe trả lời đâu.
- Có đấy!
Chuyện đó được ngụy trang
như do ông ra tay.
Do một kẻ trong nhóm thực hiện.
Như anh đã nghi ngờ.
Luôn là một kẻ ghét anh nhất!
Đưa điện thoại đây!
- Rojas.
- Anh có làm chuyện đó không?
Tôi có làm không à?
Anh gọi điện hỏi tôi thế thôi sao?
Anh không bàn bạc với
chúng tôi, đẩy chúng tôi
vào tình thế nguy hiểm!
Rồi bây giờ anh muốn tôi tin
Không phải anh làm?
Không phải tôi, Enrique!
Bọn Mỹ sẽ trả đũa tất cả chúng ta.
Tôi thề tôi không có
Nhúng tay vào việc đó!
Anh nói dối mà bảo tôi tin sao?
- Chào Ernesto!
- Đừng, đừng, đừng!
Đừng gác máy!
Chúng ta phải họp!
- Khi nào?
- Càng sớm càng tốt!
Tối mai đi! Tôi không bảo anh.
Tôi hỏi ý anh!
- Vui lòng họp tôi mai nhé?
- Chiều mai đi?
Hắn sợ đấy! Tôi không biết ông
đã nói gì, nhưng ông đã làm đúng!
lạ quá anh thấy không?
Jacobs và thư ký của hắn
bị giết cùng ngày.
Anh ta không phải thư ký!
Mà là nhân viên an ninh.
Ai?
- Anh không nhớ tên anh ta.
- Em đang nói chuyện Moira mà?
Moira, anh nhớ không,
thư ký của Jacobs.
Anh biết Moira rồi.
Nhưng em nói gì vậy?
- Cô ta gọi anh ta là Jack Ryan Latin.
- Gọi sao?
- Cô ta gọi anh ấy như thế!
- Vấn đề anh ta là người Nam Mỹ.
Điều đó làm anh nghĩ rằng,
có mối quan hệ giữa cái chết
của cô ta với Jacobs.
Các vị cho rằng đã nhìn thấy người
có liên quan đến hai cái chết đó à?
Cô ấy đã thấy!
Cô ấy thấy à?
Tôi nhìn thấy anh ta từ xa,
phía sau lưng.
- Có chiều cao trung bình,
kích thước trung bình?
- Cho tôi xem được không?
Đó là chuyện mấy người
ở căn nhà chòi ấy nói?
Kiểm tra các cuộc điện thoại
sang Venezuela chưa?
Mất liên lạc rồi.
- Vậy là không có manh mối gì sao?
- Có chứ!
Một cái tên giả trong sổ đăng ký,
một thẻ tín dụng bị đánh cắp.
Hai nhân chứng, có người nhìn thấy
hắn ta, nhưng không rõ lắm...
Khoan, khoan. Chờ chút!
Anh phát lại lần nữa được không?
Moira, máy vẫn chạy!
Đó là giọng nói của tên sát nhân...
Có lẽ thế.
Jack, có mấy thứ này cho anh đây.
Lấy từ máy trả lời điện thoại tự động.
Còn cái này mới thu hôm qua,
tôi cho anh nghe nhé!
Moira, máy vẫn còn đang chạy.
Hắn sợ đấy! Tôi không biết ông
Đã nói gì, nhưng ông đã làm đúng!
Đại tá, so sánh hai cái đó cho tôi.
Hắn là người Cuba.
Khoảng 35- 45 tuổi.
Học ở Hoa kỳ. Miền đông.
- Đúng là cùng giọng nói đó.
- Anh chắc không?
- Chắc!
- Chắc đến mức nào?
90%.
- Tôi cần một cái tên.
- Ta sẽ so hàng trăm ngàn giọng nói...
Tôi biết. Tìm tên hắn đi, nhanh lên.
Vịnh Panama.
lên cao độ 300.
Đã nhắm mục tiêu.
- Hector!
- Enrique!
Rất vui gặp lại anh.
Vì gặp lại nhau đâu dễ.
Rojas, Diaz...
Cái quái gì vậy?
Cái gì thế?
Đồ chơi mới của tôi, thích không?
Anh thấy chưa?
Đó là mục tiêu mới của anh,
trừ khi nó quá nhỏ.
Biến Sô Tê Giác đây.
Có nghe rõ không?
Nghe rất rõ, Tê Giác!
- Có xe không?
- Đọc mã thôi!
Điểm sáng ngay mục tiêu!
Bắt đầu chơi!
Tiến công.
Mở máy rồi! Mục tiêu đã điểm!
Hạ đi.
Fernandez, Vega...
Hình như cả nhà đấy.
Khốn kiếp!
Sao hắn không sửa con đường này?
Chó chết!
Vậy mà tôi nghĩ đã có đủ mọi người.
Cứ nhắm mục tiêu.
Thưa sếp!
Bùm!!!
Chúa mẹ ơi!
Xác suất sai lầm có thể là 0.
liên hệ với vụ nổ từ trên không.
Chúc một ngày đẹp.
Hắn tên là Cortez, FelixCortez.
Là một đại tá mật vụ Cuba
Cách đây vài năm.
Sau đó chuyển sang làm cho nhóm
khủng bố Macheteros ở Puerto Rico.
Rồi hắn lại biến mất. Hôm qua chúng
tôi thu được cuộc nói chuyện của hắn
với một thành viên của tập đoàn Cali.
Tôi sẽ fax những gì tôi biết về.
Hắn ló mặt, anh hãy chụp liền.
- Tôi đâu làm chuyện đó được.
- Không phải cô, cảnh sát Colombia.
Cảnh sát Colombia sẽ không bắt
thành viên của tập đoàn.
Trừ khi có mối tử thù nào đó.
Anh sa bẫy rồi.
Khoan đã, Jack.
Chúa ơi! Jack, ở đây có chuyện!
Ít nhất 30 người đã bị sát hại
Kể cả đàn bà và con trẻ.
Theo cảnh sát, bom nổ trên xe của một
Trong những cộng tác viên của Rojas.
- Jack?
- Vâng, chuyện vừa xảy ra phải không?
- Chuyện vừa xảy ra phải không?
- Vừa xảy ra.
Gửi tất cả cho tôi!
Chúng tôi sẽ theo dõi khi dò ra hắn.
Tất nhiên , nếu hắn còn sống.
Tôi đi đây!
- Anh bảo chính xác như phẫu thuật mà!
- Đúng vậy. Rất hoàn hảo!
- Người ta vừa khiêng xác một đứa kìa!
- Giết chúng, anh bảo vậy mà!
- Tôi biết tôi nói gì.
- Bây giờ đổi ý đã muộn!
Tôi không đổi ý.
Có điều, tôi chưa tính đến
loại thiệt hại phụ này.
- Ông ta cũng vậy.
- Chuyện sẽ được hiểu như tôi muốn.
Sự cạnh tranh kết thúc
bằng vụ nổ bom trên xe.
Chúc ngủ ngon.
Cho thấy cuộc chiến du kích
Chông tập đoàn ma túy.
Là do những đơn vị bài trừ ma túy
Colombia...
- Chào Rose.
Bà đã xong bản báo cáo chưa?
- Vừa xong.
Tên nạn nhân vụ nổ bom
không là bí danh à?
Không, tất cả đều được xác minh.
Ông muốn tìm tên ai?
Hắn không có đây.
Không có... Cortez.
- Tại sao in lại?
- Ritter đòi.
Ritter? Hôm nay trông bảnh đấy.
Cám ơn nhiều.
Bom xe hơi...
Bom xe hơi nổ như thế nào?
- Thì nó nổ.
- Tung lên?
Còn hỏa tiễn?
- Hố sâu hơn phải không?
- Vâng, điển hình của nó!
Bây giờ cho hình vệ tinh lên đi!
Chất nổ HMXvà TNT.
Khi pha trộn hai thứ này 70/30
ông sẽ có hỗn hợp Octol.
Đủ nổ trên xe. Cũng phá một hố sâu.
- Chất này rất bền, rất đắt tiền.
- Chiếc xe vẫn ở ngay hố chứ?
- Rất tàn bạo.
- Chung quanh đây
sẽ có những mảnh vụn.
- Octol được chế ở đâu?
- Nhiều nơi lắm. Châu Âu, Mỹ...
Nhưng không ai dùng nó cả.
Không ai làm nổi trừ giới quân sự.
Và Bom không lực. Nhưng cái này
không phải bom không lực.
Có vết Cellulose dính trên mọi thứ.
Phải có mảnh bom ở đây.
Không hề có!
Không có mảnh bom!
Bom bọc Cellulose
điều khiển bằng laser...
Vé mời.
Bọn Mỹ dính vào.
Chúng ta có vài điều giống nhau.
Không ai trong chúng ta
áp dụng chính sách.
Mà không được chủ nhân cho phép.
Ít nhất cũng là thỏa thuận ngầm.
Hai ta đều biết có quân đội Mỹ
Ở Colombia.
Trong một cuộc chiến bất hợp pháp.
Tôi sẽ ở tại khách sạn Paloma
De Oro, thành phố Panama vào thứ tư.
Đề nghị chúng ta nên gặp mặt.
- Sô 6, Point đây.
- Số 6 nghe.
Cái đó ở đây nhiều lắm. Tôi thấy từ
100 đến 150 người có vũ trang.
Đang chờ đợi gì đó.
Quân đội Colombia phải không?
Không, hình như lính đánh thuê.
Được rồi.
Trở lại đây đi. Vụ này sẩy rồi.
Nhắc lại. Hủy công tác.
150 người vũ trang à?
Vui lòng đưa tay lên!
Cảm ơn đã trả lời thư tôi.
Thật nhanh chóng.
Tôi không liên quan gì
đến cái chết của ông Jacobs.
Đó là một hành động điên rồ!
Nhưng điển hình của những người
tôi giúp việc.
- Anh muốn gì?
- Giống như ông. Nước khoáng.
Ông cho là bao giờ dân Mỹ
Còn cần ma túy thì vẫn có
Người cung cấp không?
Tôi không muốn ở đây lâu.
Anh đã nói đến cuộc chiến
Giữa băng đảng. Nghĩa là sao?
- Thì ông và tôi muốn cùng một thứ!
- Cùng một thứ?
Thì ông đã dám làm mọi chuyện đấy.
Ông cứ lo bọn cá cơm.
Tôi sẽ tính con cá mập đã tẩu thoát!
Một khi Escobedo qua đời...
Tôi sẽ dễ dàng giúp ông.
- Giúp tôi à?
- Giúp đất nước ông, nhân dân ông...
Bằng cách xây dựng lại đường dây
ma túy. Cho nó được điều hòa!
Ông nghĩ sao nếu tôi hứa là...
Sẽ giảm một nửa lượng ma túy
đổ vào xứ ông?
Anh dùng sản phẩm
của mình quá nhiều!
Tôi cũng hứa nhiều vụ bắt bớ.
Mà cảnh sát của ông
nhờ thế được tin tưởng.
Thử tưởng tượng xem, những vụ bắt
giam ngoạn mục. Ma túy giảm mạnh.
Không còn bạo lực vô nghĩa nữa.
Ông sẽ có chiến thắng của ông!
Đổi lấy cái gì?
Tôi cũng cần một chiến thắng
Để khẳng định vị trí.
Với những gì còn sót lại trong
Tập đoàn, mới có thể giúp ông.
Tôi cần phải chiến thắng bọn lính
đã cho nổ bất cứ thứ gì chúng thấy!
Cho tôi bản đồ vị trí của chúng.
Cắt liên lạc với chúng!
Cơ quan bài trừ ma túy gửi cuộn băng
theo dõi. Nhưng tôi chưa nhận được.
Anh nghĩ gì... Khi anh nói dối?
Anh biết anh sẽ chết và nghĩ là...
Như vậy cũng hay!
Anh sống đã nhiều.
Có một gia đình thương yêu mình.
Có nghề nghiệp
mà anh cho là đáng kể...
Anh nghĩ anh đáng trọng.
Thế rồi anh thấy cái này!
Tôi chỉ ngại là nếu tôi đào sâu hơn...
Không còn ai thích
những gì tôi tìm được.
Anh đã tuyên thệ...
Nếu anh còn nhớ...
Khi lần đầu làm việc với tôi.
Tôi không muốn nói đến
cố vấn an ninh quốc gia.
Mà người chủ ông ta kìa!
Tôi không nói đến tổng thống.
Anh đã hứa với...
Người chủ của ông ta.
Anh đã hứa...
Với nhân dân Hoa Kỳ...
Là nói tức là việc làm!
Còn gì nữa không?
Tôi mang cho ông vài tạp chí mới.
Tình trạng đông Timor
đã tương đối ổn định.
- Vậy thôi à?
- Trừ chuyện kia.
Chúng ta làm được một số việc.
Kết quả trước mắt sẽ đến ngay.
lượng ma túy đổ vào giảm đi,
nên giá cả tiêu thụ tăng vọt!
Tức là chính phủ giỏi điều hành.
Vậy sao gọi là tin xấu?
Tôi lo về vụ bom trên xe vừa rồi xảy
ra quá sớm sau vụ ám sát Jacobs.
Bọn phóng viên sống vì loại chuyện đó.
- Chúng sẽ tìm cách liên hệ.
- Ông chắc chúng sẽ làm chứ?
Tôi đã nghĩ đến lúc xóa mọi chuyện.
- Nếu ông nghĩ như vậy...
- Tôi nghĩ như thế.
Vậy thì xóa sạch!
Nó chưa bao giờ xảy ra.
Tôi nghĩ có thể được.
Nhưng sẽ dễ dàng hơn nếu ông
cho tôi biết hệ thống của ai.
- Chào Tiến sĩ Ryan.
- Chào anh.
Chúng ta lại tiến xa hơn
về vụ ngày sinh đó.
Vậy thì tôi phải lập
một chương trình khác.
Được rồi cưng! Bắt tay vào việc!
Tốt!
Đúng đấy! đây rồi!
Phản công. Là gì vậy?
Tôi quên nói với ông.
Sau khi có mã số.
Chờ ông ta đi khỏi hãy mở máy
vì ông ta sẽ biết đấy.
Muộn quá rồi!
Chết rồi!
Cutter!
- Bob, Jack Ryan ở đây này.
- Chào Jack!
Chúng ta đã có một khởi đầu
không mấy tốt!
Chúng ta cùng làm việc,
nên sẽ hiểu nhau rõ hơn.
Anh có chơi tennis không?
Tennis. Anh có chơi không?
- Có, có!
- Vậy thì hôm nào gặp nhau nhé?
Tuần tới được không?
Chơi một giờ trước khi đi làm.
- Jack...
- Sao?
Ăn trộm trên máy vi tính là trọng tội!
Những tội ác chống lại hiến pháp
cũng vậy.
Thằng khốn!
Tên khốn!
lên nào! Lên nào!
Anh sẽ đi tù.
Cái gì vậy? Anh có cái gì đây?
Anh phạm pháp!
Đúng là một tên
hướng đạo sinh ngờ nghệch!
Nhìn lại mình xem! Anh nhìn cái gì
cũng hoặc đen hoặc trắng.
Không phải đen hay trắng, Ritter.
Mà đúng hay sai!
- Thấy chưa! Lại nữa rồi!
- Tại sao tôi không biết chuyện này?
Anh ngập sâu đến cổ thì có!
Chính anh ra trước Quốc hội.
Xin tiền cho vụ đó!
Chính anh nói dối Quốc hội!
- Tôi không nói dối!
- Anh bảo với họ không có quân đội.
- Vậy mà có đấy, Jack!
- Tôi không biết chuyện đó.
Không. Tôi không nhớ.
Phải học dùng chữ đi!
- Ai cho phép chuyện này?
- Chắc chắn, họ sẽ hỏi anh câu đó.
- Ai cho phép chuyện này?
- Tôi không nhớ, thưa thượng nghị sĩ.
Tôi không được chỉ định để làm
chuyện này. Đây là việc
của bọn làm chính trị.
Ai cho phép làm chuyện này, Cutter?
Cutter không làm
nếu không được phép.
- Tôi mà rơi anh cũng rơi theo.
- Lại sai nữa rồi.
Tôi có một thẻ miễn tù viết tay đấy!
Tổng thống cho phép Phó
Giám đốc ClA Robert Ritter.
Điều khiển chiến dịch Phản công,
bao gồm tất cả những trợ lực cần thiết.
Chiến dịch này được xem là cần thiết
cho sự an nguy của đất nước Hoa Kỳ.
Anh không được một trong những
cái này phải không Jack?
Màu xám!
Cuộc đời này màu xám, Jack!
Có cách nào để anh thoát khỏi
mớ bòng *** này không?
Hoàn toàn không.
Tôi nghe.
Chính tôi đây.
Bao giờ?
Ông James hả?
Cảm ơn.
Đô đốc James Greer đã hiến dâng
cuộc đời cho đất nước và gia đình.
Trao tặng cả hai sự hiểu biết
và tình thương của mình.
Ông đã phục vụ đất nước này
hơn 50 năm.
Gia nhập hải quân lúc 17 tuổi.
Tốt nghiệp trường sĩ quan.
Đem về 3 sao cho màu cờ của mình.
Ông ấy đã trải qua
những biến cố của đất nước.
Và từng góp phần
làm sáng tỏ mọi sự kiện.
Bằng sự hiểu biết, trung thực,
liêm chính và can đảm của mình.
Không thấy, nhưng tôi
biết chúng ở dưới.
Cách vị trí của anh
5km hướng chính đông.
Cứ tới. Ta sẽ bẩy chúng.
Ông ấy không bao giờ bị đánh lừa
Bởi ý tưởng một con người...
Có thể giải quyết
mọi bất hạnh của thế giới.
lúc nào cũng là một chiến sĩ
ở Nam thái bình dương, đại Hàn.
Việt Nam và Washing ton.
Ông đã chiến đấu với tư cách
là một thành viên của tập thể.
- Để bảo vệ những lý tưởng...
- Dao Găm, Biến Số đây.
- Của dân tộc.
- Dao Găm, Biến Số đây.
Chúng ta gửi thân xác người bạn
Vào vòng tay chở che của đất.
Và với Chúa trên cao
chúng ta ký thác linh hồn.
Riêng chúng ta nhớ mãi tinh thần.
Và nguyên tắc sống của ông.
Chúng ta luôn nhớ mãi về ông.
Biến Số, Dao Găm đây.
Biến Số, Dao Găm đây.
Tôi không nhận được tín hiệu.
Chúng tôi đang bị tấn công ác liệt.
Cần yểm trợ bằng không quân!
Biến Số, Dao Găm đây.
Biến Số, Dao Găm đây.
Ông ở đâu?
Nhân danh dân tộc
chúng ta xin chia buồn.
- Ông là một người yêu nước vĩ đại.
- Cảm ơn.
Jean Fowler gọi Tiến sĩ Ryan.
Anh Jack hả?
Anh phải nghe chuyện này.
Vừa thu được sáng nay.
Biến Sô Dao Găm đây. Bị tấn công
ác liệt. Cần yểm trợ không quân.
Biến Sô Dao Găm đây.
Ông ở đâu?
Jack, anh muốn tôi làm gì đây?
Sang lại một băng.
10 băng đi.
Gửi cho tôi càng sớm
Càng tốt, cảm ơn.
Chúa ơi! Họ sắp bỏ
những người lính đó lại.
Hắn đi chiếc Pan Am 915.
Sẽ đến Bogota lúc 7g50 chiều.
- Vâng.
- Ritter đây.
- Anh mất biệt đâu vậy?
- Chúng tôi gặp vấn đề.
Thảm họa rồi! Tôi không liên lạc
với lính của tôi được.
Chúng tôi phải cắt liên lạc với vệ tinh.
- Clark à?
- Phải gì chứ?
Ryan... Hắn đã khám phá ra tất cả.
Hắn dọa sẽ công bố với Quốc hội...
Nếu ta không chấm dứt chiến dịch.
Được, thì kết thúc. Nhưng thư thả
một chút để chúng tôi đi khỏi đã.
Clark, anh chưa hiểu sao? Không
thể làm gì nữa, chấm dứt ngay.
Tôi lên máy bay... Đi giết hắn đây.
Ritter?
Hắn đang đến chỗ anh đó.
Hãng Hàng không Hoa Kỳ,
Chuyến 19g50. Không có bảo vệ.
- Ai đó?
- Cố vấn an ninh quốc gia Cutter.
Khi Ryan đi rồi, chúng ta tiếp tục.
Ông hiểu không?
Vâng, thưa ông.
Clark...
- Ôi, chúa ơi!
- Vào xe mau.
- Đừng làm thế. Tôi tới tìm ông.
- Thì gặp rồi. Vào xe đi!
lái xe đi.
Clark...
lái xe đi.
- Ritter đây.
- Ryan chết rồi.
Bằng cách nào?
Tôi giết hắn. Trở lại đi.
Anh đã bảo khử thằng Ryan. Rồi chúng
ta tiếp tục công việc đúng không?
Anh đến đây làm quái gì?
Giúp anh đem những người lính đó ra.
Làm gì được mà giúp?
Anh cần gì?
Một chiếc trực thăng.
Một chiếc trực thăng à?
- Gì vậy? Giải trí à?
- Lúc nào cũng giải trí cả.
- Phi công của anh là chủ quán này?
- Hắn sống ở đây.
Hắn đây.
Chào ông. Tôi thuê... Trực thăng này.
Rất tiếc chúng tôi không
cho thuê nữa. Chỉ bán thôi.
Bao nhiêu?
Hai triệu đôla.
Phi công của tôi
và tôi phải bay thử đã.
Được, ông cứ đặt tiền thế chân.
Bao nhiêu?
Hai triệu đôla.
Ông có nhận chi phiếu
của công ty không?
Có.
- Ta đi nào.
- Cái đồ quỷ này to quá hả!
- Đã lái loại này chưa?
- 9 giờ.
- Xuống khỏi trực thăng của tôi.
- Không, của tôi. Đi thôi.
lần cuối họ liên lạc với tôi
họ đang ở đây.
Điểm rút lui gần nhất là ở đây.
Hẽm núi này.
Thấy rồi.
- Có xác dưới kia phải không?
- Phải.
- Người của chúng ta phải không?
- Người của tôi.
Kiếm chỗ đáp đi.
Chúng ta tìm những người khác.
Không còn chỗ để thoát.
Không còn chỗ để trốn.
Dấu máu khắp nơi. Tất cả đều
dẫn đến hướng bờ sông.
Đây là những thác nước
được thấy trên không.
Đổ từ trên cao 50m xuống.
Mày bỏ tụi tao. Không tiếp viện.
Mày bỏ rơi tụi tao chết khô, đồ khốn!
- Không phải lỗi anh ta!
- Vậy lỗi ai?
lỗi tại tôi.
Chính tôi.
Tôi ở chốt gác khi diễn ra
đợt tấn công cuối cùng.
Cách hơn một dặm.
Khi tôi đến nơi,
mọi chuyện đã kết thúc.
Chúng bắt đại úy Oso.
Còn những người khác?
Tôi đã chôn họ.
Chúng chở tù binh đi từ chỗ này,
máu vương khắp nơi.
- Có trời biết bây giờ họ ở đâu.
- Escobedo biết.
Ông làm được gì, gõ cửa nhà hắn à?
Chào anh. Tôi muốn gặp Enesto
Escobedo. Tôi không có hẹn trước.
Cảm ơn.
Được rồi.
Đưa tay lên.
Đưa tay lên!
Ví.
Máy ghi âm.
Hắn vào rồi.
Chim sắt, Biến Số đây.
Chim sắt, Biến Sô đây.
Tiến sĩ Ryan. Vào đi.
Ngồi đi. Ông muốn gì?
Quả thật tôi không biết hỏi ai.
Tôi có một vấn đề.
Một người hùn hạp với tôi.
Một tay buôn café, và phụ tá.
Đến làm ăn vùng này.
Họ đột ngột mất tích đêm qua.
Tôi rất lo.
Buôn café à?
Tôi rất cần tìm họ.
Chuyện café bây giờ nguy hiểm lắm.
Vâng.
Nguy hiểm đối với Peter Hardin.
- Ai?
- Khách hàng của hãng café Lindo.
- Café Lindo có nhiều khách hàng lắm.
- Chắc ông có nghe tên người này?
- Ông ta nợ công ty của ông khá nhiều.
- Vậy sao?
Tôi sẽ hỏi kế toán.
650 triệu đô- La.
Và số lẻ.
Anh đề nghị giúp tôi
thu hồi món nợ không trả đó?
- Không.
- Anh đề nghị gì?
Trao đổi.
FelixCortez đã bán đứng ông.
Kế tiếp, hắn giết ông
và gia đình ông để nắm tập đoàn.
Máy ghi âm của tôi đâu?
Mở máy đi.
Đi thôi.
Giới thiệu anh bạn mới của tôi,
Tiến sĩ Ryan.
Tiến s? Sao vậy? Có ai bệnh sao?
Hắn muốn gì?
Sự trở về an toàn của đồng bọn hắn.
Để đổi cái gì?
Anh đấy.
Gã này nói gì với ông cũng là dối trá.
Hắn sống bằng nghề nói dối!
- Ông ta là ClA chứ gì?
- Anh là ClA thì có!
Ông cứ lo cho bọn cá cơm.
Tôi sẽ tính con cá mập tẩu thoát.
Khi Escobedo qua đời,
Tôi sẽ dễ dàng giúp ông.
Vấn đề là...
Tao phải làm gì với mày?
Có lẽ đánh mày bằng cây gậy này!
Đứng lên!
Nhiều vụ bắt bớ ngoạn mục, ma túy
Giảm mạnh, không bạo lực vô nghĩa...
Ông sẽ có chiến thắng của ông.
Đổi lấy cái gì?
- Họ đâu rồi.
- Đang ở đây.
Thằng Mỹ đã giết Ernesto!
Mau lên, đi mau!
Chim sắt gọi Biến Sô.
Chim sắt, Biến Số đây.
Anh ở đâu?
Tôi đang đi đến phía nam của làng.
- Ở yên đó, tôi sẽ đến.
- Nghe rõ.
- Không thấy thằng nào cả.
- Bọn tù binh!
Đi các cậu. Ta về nhà.
Ta về nhà nào mấy nhóc!
Đến xưởng café Lindo đón chúng tôi.
Không chỉ mình tôi có thể
Đưa ông ra trước báo chí, mà
Bọn binh sĩ cũng có thể làm.
Hay ông mạo hiểm với tòa án
Và đám phóng viên .
Chấm dứt sự nghiệp chính trị
Của sếp mình?
Đi mau!
leo lên, phải đi ngay.
Nhanh lên. Lên mau đi.
Khoan, chờ Ryan!
Hả, ta đã ra khỏi đây rồi!
Hạ xuống, anh ta tới kìa.
Mau lên.
Tôi nắm được ông rồi!
Chavez, bắn yểm trợ cho tôi.
Đưa tay cho tôi!
Tổng thống sẽ tiếp ông.
Jack!
Rất vui được tiếp ông tại đây.
Ngồi đi. Ông uống gì?
Không.
- Ngồi đi.
- Tôi thích đứng hơn, thưa ngài.
Ở đây xảy ra nhiều chuyện
mà tôi chỉ vừa được biết.
Bao lâu nay tôi hoàn toàn mù tịt
cũng như anh.
- Những việc đáng ngại.
- Vâng.
Bây giờ chúng ta sẽ tìm
kẻ chịu trách nhiệm, vì sao.
Và giải quyết cách nào.
Phải tiến hành một cách tế nhị.
Nếu không, dân chúng sẽ hiểu lầm.
Chúng ta phải dối trá!
- Tôi có nói thế không?
- Không, ông không nói thế!
- Anh đang rối loạn.
- Tôi đang rối loạn.
Điều đó dễ hiểu thôi. Không phiền
nếu tôi khuyên anh một điều chứ?
Anh cũng biết điều này,
vì anh thông minh.
Không bao giờ quyết định những
chuyện quan trọng khi đang bối rối.
Ngài thì có đấy. Binh lính Mỹ
và thường dân vô tội chết vì vậy.
- Tôi chưa hề ra lệnh.
- Đừng chơi trò đó với tôi.
Tôi không cho phép ông xúc phạm
ký ức về họ, bằng cách giả vờ
không dính dáng đến chuyện đó!
- Anh quở trách tôi à?
- Tại sao ngài dám như thế?
Anh là gì mà sủa với tôi
như con chó hoang thế?
Tôi là tổng thống Hoa Kỳ!
Tôi không vui
khi làm vậy đâu thưa ngài!
Với tư cách quyền phó giám đốc ClA.
Tôi có bổn phận báo cáo chuyện
này lên Hội đồng Giám sát.
- Anh sẽ không làm đâu.
- Không à?
Anh đã tham gia vào ván cờ lớn!
Anh hãy ém nhẹm chuyện này đi.
Nếu anh đưa chuyện này ra
tôi cho anh hưởng hết.
Đề từ từ chúng ta sẽ giải quyết.
Tôi sẽ ủng hộ anh, như vậy có
được không?
Tôi không còn gì để nói với ngài,
thưa ngài.
Đất nước này không chịu nổi
một scandal nữa đâu Jack.
Để tự vệ, nó sẽ không chịu nổi
một thất vọng nữa đến từ bên trên.
Anh sẽ chịu trách nhiệm.
Cutter và Ritter nữa!
Nhưng chỉ như một
cái vỗ nhẹ vào tay thôi.
Và 20 ngàn đô- La
cho một giờ nghe quở trách.
Phần còn lại sẽ đổ lên Greer.
Vâng, anh sẽ kéo ông ta
xuống theo anh.
Phá hủy danh tiếng của ông ta.
Nhưng dù sao...
Potomac chỉ cách anh hai bước.
Rất tiếc thưa tổng thống.
Tôi không tham gia.
Ryan, có rảnh không?
Không.
Chúng ta cần nói chuyện.
Ryan!
Hội đồng xin mở phiên họp.
Mời Tiến sĩ Ryan.
Tiến sĩ Ryan, cảm ơn ông
đã đến hội nghị hôm nay.
Xin vui lòng đứng dậy
và đưa tay phải lên.
Ông có trân trọng tuyên thệ
những lời chứng ông sắp nói ra.
Là sự thật, tất cả thật
và chỉ có sự thật mà thôi không?
Tôi xin thề.
Tiến sĩ Ryan ông đã tuyên thệ
mời ông ngồi.