Tip:
Highlight text to annotate it
X
Người dịch:Cloud2342
DVD Shop 150/150 Lê Lợi Đà Nẵng
Tên tôi là Quintus Dias.
Tôi là lính của La Mã.
Và hiện giờ không phải lúc bắt đầu hay kết thúc một câu chuyện.
Hai năm ở biên giới.
Nơi chó chết nhất trên thế giới này.
Vùng đất đầy dẫy sự chết chóc.
Centurion Dias,lạnh chết mẹ thế này mà còn ngồi nhìn gì thế.
Tớ không ngồi nhìn.
Tớ chỉ tự hỏi có gì ngoài kia thôi
Đội tuần tra sẽ về vào rạng sáng.
Cậu nên đi ngủ đi.
Chúng tôi ở đây lâu đến nỗi quên đi cái lạnh thấu đến tận xương.
Và những cơn mưa của miền Bắc như cắt da cắt thịt.
Chúng tôi mất những người dũng cảm nhất vì loét chân,
Thì tên vua Gorlacon chó chết
lại bắt đầu rục rịch phát động chiến tranh biên giới.
- Chào quý ông.
- Chào Ngài.
Đêm lạnh đang đến.
Ba tôi luôn tin rằng để có thể hạ được kẻ thù,
Thì cần phải biết địch biết ta.
Tôi hiểu rõ kẻ thù của mình.
Chúng không có gì ngoài sức mạnh và không ngại mở màng một cuộc chiến.
Và chúng biết rõ những khó khăn mà chúng tôi có,
nấp trong bóng đêm như những con thú,
và tấn công mạnh và quyết liệt vào ban đêm.
Và khi bình minh chúng tôi chỉ còn việc đếm xác và đem chôn những người hy sinh.
Đây là một cuộc chiến không vì danh dự và không ngày tàn.
Giết hết!
Marcus, chạy ngay về Agricola!
Mở cửa!
Đi nhanh lên!
- Gratus.
- Bảo trọng.
Virilus! Virilus!
Thắng rồi.
- Phải thế chứ!
- Phải!
Lại đi!
Đủ rồi!
Cậu đã chơi rất hay nhưng giờ hãy uống với tôi đã.
Septus, rót nào.
Lại đi, Virilus.
Cậu say rồi. Quá say rồi.
Và mất tỉnh táo nữa.
Dù có mười lần nữa thì cậu vẫn thua tôi thôi?
Mẹ kiếp! Lại đi!
Chơi luôn!
Septus, cậu làm trọng tài cho vụ này nhé.
Cố lên!
Cố lên!
- Virilus! Virilus! Virilus!
- Hạ hắn đi.
Virilus. Virilus.
Bọn thua cuộc.
Septus?
Còn đợi gì nữa hả anh em?
Cho chúng một trận đi!
Mẹ kiếp thứ rượu có tác dụng mạnh thật!
Từ khi nào con người đã học cách giải khuây bằng cách này nhỉ?
Theo luật nói rằng không cho các chiến binh La Mã say sỉn.
Septus bạn tôi ơi,cậu không biết tôi cũng là một chiến binh La Mã hả.
- Anh lính còn đủ sức ra trận nữa không đó?
- Như ăn cơm bữa thôi.
Tôi có mật hàm cho tướng quân.
Giờ hãy chỉ ta đến nơi đó trước khi ta cho các ngươi một trận.
Mày là ai vây?
Ta là phái viên của Agricola.
Giờ thì mau xuống ngựa và đưa chỉ thị cho tao
trước khi tao cho mày một trận!
Mày không biết đây là tướng quân hả.
Có chuyện rồi
Agricola chỉ thị cho quân đoàn 9.
Chúng ta sắp có chiến tranh rồi, Septus.
Thông báo cho mọi người nhổ trại và kiểm tra quân ngũ.
- Xin lỗi tướng quân...
- Giờ về Agricola .
- Và nói rằng chúng ta sẽ đến trong 1 giờ nữa.
- Vâng thưa ngài.
Bọn khốn!
Aeron.
Gorlacon. Hắn chỉ là nông dân cho đến khi vợ hắn bị giết.
Giờ thì hắn đã thay cầm cày bằng cầm kiếm.
Hắn đã thay đổi cách sống của người Picts .
(người Picts: Tổ tiên của người Scotland )
Vì thế mọi người đã tôn hắn làm vua.
Agricola có kế hoạch gì với bọn ta?
- Mẹ kiếp bọn Pict!
- Khi nào thì có quân tiến về phía Bắc?
Ta là lính La Mã! Ta sẽ không khuất phục!
La Mã sẽ nghiền nát bọn mày.
Nhưng mày sẽ chết trước.
Tôi không biết anh làm thế nào nhưng phải hạ gục chúng.
Và mang tên Gorlacon về đây cho tôi.
Governor, ông là nhà chính trị,
còn tôi chỉ là lính.
Nhưng theo tôi nhận thấy với vụ này thì ông khó mà quay về Rome
Xương thịt của ta ở Rome.
Nơi này chỉ là bãi tha ma.
Và người của tôi.
Và tôi sẽ không hy sinh vô ích vì trò chơi của ông đâu.
Được rồi.
Coi thế này được không hả tướng quân.
Chính phục Britain dù là sai lầm.
Nhưng với một trận lớn chúng ta có thể thay đổ tất cả.
Với quân đoàn 9 do anh chỉ huy,
chúng ta có thể đè bẹp kẻ thù
Và anh và người của anh sẽ trở về trong giàu có và vinh quang.
Người của tôi đã đủ vinh quang rồi.
Nhưng đủ nhận thức để nghe lệnh không?
Được rồi...
Đánh rắn phải đánh dập đầu.
Tôi sẽ tìm ra tên Gorlacon.
Và tôi có một món quà đặt biệt cho anh.
Tướng Virilus, gặp Etain,
người săn mồi của ta.
Không nói được gì như cô ta sẽ săn được bất cứ gì.
Cô ấy mang dòng máu của sói.
Ta xin lỗi phải bày ra màng kịch này.
Nô lệ chả đáng gì.
Chỉ có tin tường là vô giá.
Tôi không cần biết cô ả đánh thế nào...
Cô ta bị câm,không điếc!
- Tôi đã đủ người rồi.
- Nhưng không được như cổ!
Cổ biết về bọn Picts.Biết chúng sống và ẩn trốn thế nào.
Cổ có thể giúp anh khi ở trên núi.
Cô ta làm gì ở đầu kia nhỉ?
- Cô ta sẽ canh gác cho chúng ta vào ban đêm.
- Để tôi coi nào.
Đừng để mắt đến cổ.
Thôi mà mấy anh.
Cổ bị câm, còn anh thì cứ thích chọc thế.
Cô ấy không dể chơi đâu.Nếu là anh tôi sẽ tránh xa.
Không có lưỡi nhưng khi lên giường thì.. rên thế nào nhỉ.
- Cẩn thận.
- Ồ!
Tôi nghĩ rằng bọn Pict "khó nhai đây".
Cô là một trinh sát tốt nếu kiếm cho anh được mấy con gà rừng.
Tôi đồng ý.
Tôi sẽ không đùa với sói nữa.
Báo.
Có 3 tên Pict đang đuổi theo một tù nhân ở chân đồi.
Tôi nghĩ đó là người La Mã.
Chỉ huy Remus,
chỉnh đốn đội hình!
Chạy hả! Chạy hả!
Chạy nè!
Chúng ta chả lấy được gì từ hắn.
Chúng ta không cần tù binh.
Biết làm gì rồi đó.
Người hay thuyền?
Người.
Tớ thắng.
Xin lỗi nghe cu. Lệnh là lệnh.
Hê?
Ơn chúa là anh tìm thấy được tôi.
Đừng cám ơn chúa. Là cô ấy đó.
Etain,do thám của chúng ta. Cổ tìm ra anh.
Tên anh là gì?
Tôi là Quintus Dias.
Quân Nhì.
Lính của của biên giới Inch-tuth-il.
Xin lỗi vì chúng tôi đã đến trễ.
- Các anh là quân giải vây hả?
- Không hẳn.
Tôi là Titus Flavius Virilus,
Chỉ huy quân đoàn 9.
Chúng tôi đến đây để tham chiến.
Để tôi theo với.
- Tướng quân.
- Centurion Dias.
Ha!Giờ thấy anh giống người La Mã rồi đó.
Thấy sao?
Có bị thương đôi chút thưa ngài.
Nhưng không có gì ảnh hưởng.
Tốt,nhưng cũng có những vết sẹo mà khó mà lánh được.
Anh dã trốn thoát từ hang ổ của Gorlacon,
nhưng tôi không biết anh đến với tôi có thật như là một mãnh thú không.
Tôi quay về đây là để chiến đấu thưa tướng quân.
- Nói giống lính lắm.
- Đấu sĩ thưa ngài.
Cha tôi là Scipio Dias.
Tôi đã thấy ông chiến đấu và dành tự do như thế nào.
Ông ấy là người đáng kinh.
Ông đã dạy tôi rằng.Khi chiến đấu hãy chọn trận đấu cho chính con
Lại đây chàng trai.
- Septus.
- Vâng ạ?
Ta nghĩ cậu trai này xứng đáng được làm vài ly.
Đến với chúng ta. Nó sẽ làm cho chúng ta ấm hơn.
Cám ơn.
Ngày mai cưỡi ngựa cạnh ta.
Có lẽ ta sẽ dạy cho cậu về sự hiếu khách của bọn Pict.
- Cám ơn. Bothos.
- Vâng ạ.
- Septus,ta sẽ đi một vòng coi sao.
- Dạ.
- Chào, tướng quân.
- Tôi không hiểu trong tiếng của bọn Picts.
Nếu ta nói "địt mẹ mày" thì nói sao ạ!
Tôi chưa bao giờ thấy tướng quân nào quý mến lính như ông ấy.
Ông ấy huấn luyện chúng tôi trên bàn rượu như cha của chúng tôi ấy,
đôi lúc thì như người anh em.
Và trong trận đấu ông ấy như chúa trời đang lấy đi những linh hồn.
- Cậu đọc nó ở đâu thế?
- Ta thấy nó ghi trong nhà xí ấy.
- Ông ta thực là như vậy.
- Ông tàn nhẫn nhưng không có đạo đức giả.
Tôi sẵn sàng hy sinh vì ổng mà không cần gì.
Có mai phục!
Điều chỉnh đội hình!
Nhanh lên!
Tạo lá chắn bảo vệ ngựa!
Nhanh lên!
Được rồi các trai!
Chú ý!
Bọn chúng đang ra từ trong màng sương,các cậu chuẩn bị nhé.
Quintus, ra xem hậu quân.
và nói với chỉ huy Remus
điều chỉnh đội hình.
- Giữ vững.
- Chú ý vào!
Sẵn sàng!
Chú ý.
Giữ nguyên hàng ngủ!
Giết chúng!
- Quintus.
- Bothos.
- Anh không sao chứ.
- Ừ. Có người đã cứu tôi.
Brick, ở đây.
- Tướng quân đâu?
- Không.
Cúng ta phải đi thôi.
- Anh đi được chứ?
- Ừ.
Di nào.
Đi thôi.
Trong sự hỗn mang của cuộc chiến,
khi mà dưới chân của là những bãi máu,thịt,
và xác của những người bạn và kẻ thù,
Thật dể dàng nhìn thấy sự cứu rỗi.
Nhưng ở đây chỉ có những người lính đã chiến đấu và ngã xuống.
Và chúa sẽ không bao giờ đặt chân đến nơi này.
- Thax.
- Ơn chúa là chúng ta còn ở đây.
Mình cậu à?
Macros, quân nhì.
Leonidas, kị binh.
- Còn lại chừng này thôi sao?
- Chỉ còn lại chúng ta thôi.
Đã đến lúc về nhà rồi.
Chúng ta cần tìm thi hài tướng quân.
Ông ta xứng đáng được mai táng.
Tướng quân còn sống.
- Cậu chắc chứ?
- Tôi đã thấy chúng bắt ông ta.
- Lối nào?
- Hướng Bắc.
- Vậy chúng ta sẽ theo hướng Bắc.
- Các cậu định theo sau bọn Picts hả?
Chúng luôn cử người tuần tra trong rừng để kiếm người còn sống.
- Chúng ta làm thế chả khác đưa cổ vào tròng.
- Nếu tướng quân còn sống thì đây là nghĩa vụ của chúng ta.
- Anh đã ở đâu thế?
- Ở trong bếp ra.
Làm tốt lắm anh lính.
Tôi là Tarak.
Không phải là lính,chỉ là đầu bếp thôi
Gì cũng được.
Giờ chúng ta cần tìm thức ăn và vũ khí.
Bỏ giáp ra đi.Chúng ta sẽ đi nhanh hơn
Mẹ kiếp Macros đi nhanh thật.
Anh ta đã dự thi marathon trước khi gia nhập quân đội.
- Sao anh biết?
- Anh bếp luôn biết mọi chuyện.
Tôi đã nói là chúng ta không nên tin con điếm đó mà.
Giờ chúng ta biết chúng đưa Tướng Quân đi đâu.
Đi thôi.
Lối này.
Trèo lên núi mau lên!
Có thức ăn nè.
Không!
Nấm độc đó.Nó có thể giết anh trong vài phút.
Bằng mắt thường chúng ta thấy chúng giống nhau.Nhưng là khác
Cám ơn.
Tarak. Anh là người Assyrian phải không?
Phải.
Nhưng đó không phải là tên thật.
Người ta đặt cho tôi
- Thế tên thật của anh là gì?
- Tên anh khó nói lắm.
Nó tượng trưng cho những ngọn núi Hindu Kush nơi tôi sinh ra.
Cậu là Leonidas phải không?
- Tôi là người Hy Lạp.
- Vào đây cho ấm.
- Con anh thì sao Bothos?
- Tôi chỉ là lính thôi.
Tôi chỉ biết có thế.
Người ta bỏ tôi trên đường.Sau bị bán,rồi được mua và cuối cùng là thế này
Anh thử nói xem Bothos.
Anh cảm thấy tốt hay là xấu?
Macros?
Tôi đã chạy trốn cuộc đời của mình ở Numidia.
Sau đó đến Hy Lạp.
Tham gia chạy thể thao.
Giờ thì tôi lại chạy nữa rồi.
Còn xa lắm mới về nhà.
- Chắc đây là chuyến đi cuối cùng của tôi.
- Bố vẫn còn trai lắm.
Tôi đã có một nông trại ở Tuscany,
nơi luôn có nắng ấm.
Brick...
Tên anh có nghĩa là gì nhỉ?
Cũng dể thôi... giống Ubrickulius.
Chắc mẹ anh sáng suốt ... lắm nhỉ.
Bà ta đã chơi một thắng hề để ra tôi.
"Brick" nghĩa là thế sao.
Đi ngủ đi. Tôi sẽ canh lượt đầu.
- Tướng quân.
- Người của tao đâu?
Về với chúa rồi.
Đồ phản bội!
Cổ không thể trả lời ông vì cổ không thể nói. Biết vì sao không?
Khi còn bé cổ đã đến chỗ của chúng tao rồi.
Làng của cổ bị tàn sát vì dám kháng cự lại bọn La Mã các người.
Để tao kể nhé,
các người móc mắt bố cô ta.
Thay phiên nhau hiếp mẹ cô ta đến chết.
Etain đã chứng kiến chuyện đó...
...trước khi chúng mày hiếp luôn cổ.
Và cuối cùng chúng mày cắt lưỡi cổ để cho thấy
sức mạnh của Đế Chế La Mã.
Cổ đã về hướng bắc và gia nhập với bọn tao.
Chúng ta đã huấn luyện để cổ là người của mình.
Và khi cổ đủ tuổi chúng tao gởi cổ đến chỗ các người
để giả vờ tuân lệnh để lừa các người vào tay bọn tao.
Vẫn còn lính canh.
Ban đêm chúng ta sẽ vào đó.
Đi nào.
Đi nào.
Brick, Bothos, đi với tôi.
còn lại đánh một vòng quanh trại do thám.
Tướng quân.
- Quân đoàn đâu?
- Chỉ còn có tôi và một vài người nữa.
Mẹ kiếp.
Chết tiệt
Coi nào.
Để ta lại đi.
Câm mồm.
- Chúng ta cần một cây rìu.
- Đi đi!
Chúng tôi không bỏ rơi ngài đâu.
Anh không nghe lệnh tôi sao. Đi ngay.
Chúng ta đi thôi.
Đi mau!
Đưa họ về nhà.
An nghỉ nhé.
Thax đâu?
Tôi có chút vấn đề.
Tôi đi lấy mũ cho Tướng Quân .
Thế ông ta đâu?
Không cứu được. Đi nào.
Vậy chúng ta đến đây mà chả được gì!
Mẹ kiếp.
Người thấy các ngươi đã làm gì không?
Trước khi chết,ta nói cho người biết,bọn nó sẽ không trốn thoát đâu.
Giỏi thì làm đi.
Anh bạn La Mã này sẽ nếm thử sắt của chúng ta coi có cứng và bén không.
Các người còn đợi gì nữa?
Sợ tao hả?
Không ai đủ dũng khí hả?
Lại gặp lại mày rồi con...
sói cái.
Đi thôi!
Coi nào. Chúng ta cần tiếp tục di chuyển như cách tôi đã chỉ.
- Coi chân tôi nè?
- Khi chúng phát hiện chúng sẽ đuổi theo ta.
Chúng ta cần đi về hướng bắc.
Nhưng người của chúng ta ở hướng Nam mà.
Đó là nơi chúng đợi chúng ta.
Coi nào... chúng ta cần trốn khỏi chúng.
Vì chúng ta khôn hơn chúng.
Chúng ta về hướng bắc sau đó đánh một phát, về tây, đến nam.
Có thể vài ngày cũng có thể vài tuần.
Nhưng chúng ta có thể tránh xa khỏi kẻ thù và là cách chúng ta có thể về nhà.
Đi nào!
Chắc anh cần cái này đó thủ lĩnh.
Mỗi khi bọn Picts đổi theo bạn chúng sẽ không bao giờ dừng lại.
Họ đã chạy hàng giờ thậm chí hằng ngày.
Chúng không thèm ăn không thèm ngủ.
Etain, giống như một con sói sinh ra là để săn mồi.
Ả có giác quan và cả bản năng.
Ả có thể đánh mùi được những dấu vết,
chạy theo những vết con mồi bỏ lại.
Giờ ả là kẻ đi săn.
Còn chúng tôi là con mồi.
Đi thôi! Mau lên
Dừng đã!
- Leo, chúng ta cần đi mau!
- Không nghỉ một chút thôi.
- Tôi không thể đi,lạnh quá.
- Đỡ nó coi.
Brick, tìm xem có nơi nào có thể trốn được không.
Được rồi,để tôi giúp.
Cậu bé chạy càng ngày càng chậm tôi sợ không thể lo được.
Chúng ta sống nhờ thống nhất chứ không chết vì chia rẽ...hiểu không.
Anh có thể theo nó nếu anh bạn muốn,
nhưng tôi đổi ý rồi,
Tôi sẽ tự lo cho mình.
Tự chết đi nhé.
Họ bắt đầu vẽ lên mặc mình màu xanh lam,
nó không phải để trang trí.
Đó là nghi thức hiến tế.
Đối với người Picts,
họ sắp chết vì chuyện này.
Và vì nó...
họ không còn được quay lại.
Những người này giỏi hơn tôi tưởng.
Liệu tôi có xứng để lãnh đạo họ?
Ba tôi dạy tôi rằng trong cuộc sống,nghĩa vụ và vinh quang là tất cả.
Một người đàn ông không biết nó chả khác gì con thú.
Tôi đã hứa với tướng quân đưa những người này về nhà.
Đó là bổn phận.
Và nghĩa vụ của tôi.
Giỏi lắm chàng trai. Đi nào.
Uống đi còn nóng đó.
- Cái gì vậy?
- Dạ dày.
Chất dể tiêu đều ở trong này.
Thử đi,ngon lắm
Quintus. Chúng có thể nghe thấy chùng ta cách đây 1 dặm đấy.
Gì thế?
Đi thôi!
Đi thôi!
Lối này!
Chạy đi, nhanh lên.
Lên nào!
Nhanh đi!
Chúng đang đến đó!
- Chúng ở sau đó.
- Nhanh lên.Chúng ta cần nhanh lên.
Coi nào. Đưa tay cho tôi!
Không!
Mẹ kiếp!
- Chúng ta nhảy thôi.
- Anh có làm sao không đấy?
- Làm đi!
- Mẹ nó.
- Tôi không thể!
- Không anh có thể!
Anh có thể làm mà!
Không! Tarak!
Không sao chứ? Lên nào.
- Bắt lấy.
- Bắt được anh ta rồi.
Tarak đâu?
Chúng ta mất anh ta rồi.
Thax, Macros đâu?
Lên thôi.
Coi nào.
Cởi bỏ đồ ra.Nó nặng quá
Mẹ nó chứ.
- Đủ sức chạy chứ?
- Ừ.
Thế thì chạy thôi.
Chúng theo hướng dòng chảy tìm ta.
Cứ thế.Đi đi
Mẹ nó chứ!
- Cô ta biết chỗ chúng ta.
- Con điếm đó. Sao nó biết nhỉ?
Ả là thợ săn ả đánh mùi được chúng ta qua hướng gió.
- Sao rồi?
- Chúng đang lập trại quanh thung lũng.
Chúng không lo vì chúng biết chúng ta ở đâu.
Nhưng ả ta không chắc chắn... về chúng ta.
Bothos, trông coi Leo.
- Anh định làm gì?
- Tiên pháp chế nhân.
Coi nào.
Quintus!
Giết hắn rồi đi thôi.
Không!
Chúng chặt đầu anh ta rồi.
- Bothos!
- Chúng đang tính gì trong đầu thế nhỉ.
Chúng không chiến đâu vì bảo vệ đất hay tự vệ.
Chúng giết chúng ta vì để báo thù.
Và chúng không từ bỏ...
...cho đến khi chúng ta van xin chúng... được chết.
Vậy thực sự ông muốn quỳ gối van xin sao?
- Hết rồi.Hết hy vọng rồi
- Hết gì chứ?
Hy vọng chỉ được viết ở trong thơ ca thôi.
Hy vọng chỉ là chuyện viễn vông, Bothos.
mà chuyện viễn vong thì không có thật.
Giờ chúng ta làm gì?
Đi thôi,nhân lúc bọn chúng chưa quay lại.
Chúa đã bỏ rơi chúng ta.Thì chúng ta phải tự lo thôi
Macros. Macros.
Tôi... đi không nổi rồi.
Tôi không đi nổi rồi.
Macros, bằng cách này,
chỉ có một trong 2 ta thành con mồi thôi.
- Đồ chó!
- Đừng lo, Macros.
Chúng sẽ giải quyết nhanh lắm.
Đừng bỏ ta! Thax!
Thax!
Đừng tới!
Chúng ta sẽ nghĩ ở đây.
Chúng ta cần thức ăn và nơi để nghỉ.
Nơi quái nào thế này nhỉ?
- Tôi đi lấy ít nước nghe.
- Ừ.
Brick, vào trong đi.
Vào trong ngay.
Tôi sẽ đợi anh trong đó.
Anh biết nói tiếng của tôi.
Anh ở nơi đồn trú hả?
Tôi nghĩ các anh đã đi xa về phía bắc rồi chứ.
Đồn trú? Đồn trú nào?
- Hai ngày đi đường về phía nam.
- Họ đã đến đây à?
Chứ anh nghĩ vì sao mà tôi nói được tiếng của anh?
Tôi có thể bị họ bắt.
Nhưng họ nghĩ tôi là bà đồng...
...nên đã bỏ tôi ở đây.
Chuyện này cũng thường.
Thế còn anh?
Chúng tôi đã quá mệt mỏi rồi.
Chúng tôi đã có 3,000 quân nhưng giờ chỉ có 3.
Lại đây.
Brick, bỏ đao xuống đi.
Bothos, có một đồn trú La Mã cách đây 2 ngày đường.
Có nghĩa là chúng ta đang ở biên giới phía tây của Mentieth.
Hai ngày à?
Để tôi coi cho anh bạn này xem.
Quintus, cô ta làm gì thế?
Cô ta là người Pict và là phụ nữ...
Đó là 2 lý do không tin được cô ta!
Ngừng chảy máu rồi đó.
Nấm độc đấy?
Trông ngon quá.
Chân anh thế nào rồi?
Có phải cô ta thần ký lắm phải không?
Quintus, nấm kìa.
- Gì?
- Cô ta đang cố đầu độc chúng ta.
Sao cổ phải chữa chân cho anh rồi giết anh?
Nấm độc có đầu màu trắng.
Đó không phải là loại này.
Ngon lắm.
Đúng là ngon thật.
- Cũng thường thôi.
- Ngon mà.
Người của anh có vẻ nhút nhát.
Họ phải vậy thôi.
Quỷ dữ đuổi theo chúng tôi cả ngày lẫn đêm.
Quỷ dữ?
Họ gọi cô ấy là Etain.
Cô biết cô ấy chứ?
Nếu Etain đã săn anh thì anh chỉ có đường chết.
Nghe có vẻ an ủi đó.
Tâm hồn cô ấy rất trong sáng.
Chỉ vì người La Mã vấy bẩn chúng thôi.
Arianne đâu rồi?
Cô ấy đi làm cho chúng ta bữa sáng.
Anh không sao chứ?
Đi câu cá hả?
Cô nhìn trộm lúc đàn ông đang giải quyết là không nên đâu nhé.
Chứ tôi phải làm sao khi khuyên một người đàn ông
đang tè lên bữa sáng của mình.
Cô giỏi quá.
Chắc có cái gì ở trên thượng nguồn.
Đi nào!
- Gì thế.
- Chúng ta phải rời khỏi đây. Bothos.
Quá trể rồi.
Trốn trong kho thóc và nhớ im lặng.
Chúng tôi mang đến cho cô quá nhiều nguy hiểm.
Chúng tôi phải đi thôi.
Nếu đi bây giờ cô ấy sẽ lột da anh trước khi đêm xuống.
Đợi đến sáng mai anh và người của anh có thể đi được.
Cô cũng là người của họ sao ...
Tôi không phải là người của họ.
Từ khi Gorlacon nói tôi là phù thủy và bỏ tôi ở đây...
...và đây là dấu ấn cho điều đó,
Tôi bị trục xuất để đến sống ở đây một mình.
Có phải tà tâm luôn tồn tại trong mỗi người chúng ta?
Ngay trong ngôi nhà của kẻ thù mình.
Em là thiên thần...
...hay ác quỷ?
- Không sao.
- Được rồi.
Đi nghỉ đi.
Tôi là một lão linh già khó tính...
...nhưng tôi biết nhận lỗi khi biết mình sai.
Tôi xin lỗi đã hiểu lầm cô.
Thế thôi.
- Trời trở lạnh rồi.
- Cám ơn.
Cô đã cho chúng tôi ẩn nấu,chia sẽ phần ăn cho chúng tôi
và còn liều mạng vì chúng tôi nữa.
Vì sao thế?
Khi tôi đã chọn điều gì thì tôi không hối hân đâu.
Đây có ít thức ăn.
Cám ơn.
Chúc may mắn anh lính.
Chúc may mắn bà đồng.
Bothos,đứng lên.Đi nào
Chân tôi!
Nhìn kìa! Thấy không.Có lửa đó
Ở đó có thức ăn và giường ấm.Đi nào
Agricola đã thất thủ.
Hoàng đến Hadrian đã ra lệnh lập một vòng đai mới ở phía nam.
Để đi quanh xem tìm được gì.
- Giờ chúng ta đi đâu?
- Mẹ kiếp.
Sao ả ta biết nhỉ?
Tôi không biết các anh sao chứ tôi mệt chạy quá rồi.
- Tôi chỉ tìm đươc có thế.
- Đủ xơi chúng rồi.
Vì Virilus.
Vì Quân đoàn 9.
Bothos, chúng đánh thọc xườn.
Cổng phía Tây!
Brick!
Lại đây!
- Anh nghĩ còn bao xa?
- Tôi không biết.
Một ngày. có thể là 2.
Đủ rồi đó Thax.
Ôi trời ơi!
Tôi nghĩ các anh là bọn Picts.
Chúng tôi thì nghĩ cậu chết rồi.
Macros đâu?
Sói nhai rồi.
Sao thế? Chỉ còn các anh thôi sao?
Giờ chúng ta có 3 người rồi!
- Chúng ta sẽ không về nhà.
- Cậu đang nói gì thế?
- Chúng ta sẽ đến biên giới à.
- Không.
Agricola đã thất thủ rồi.
Vậy à Rome cuối cùng cũng không có đất dung thân cho chúng ta sao?
Tôi nói sai sao.
Giờ chúng ta chả có gì.
- Anh đã làm gì với thằng nhỏ Thax?
- Tôi không muốn bàn về chuyện đó.
Đây là đường biên của vua Hadrian sao?
Một bức tường?
Ai quan tâm chứ? Chúng ta làm được rồi.
- Đi nào!
- Bothos, đợi đã!
Yên nào thủ lĩnh.
Thax, mày làm gì thế?
Chúng ta không hiểu được người khác nghĩ gì.
Ta hiểu rằng đã nhiều người tốt đã chết vì mày,
và mày sẽ trả giá cho điều đó.
Sao anh bạn lại chọn cách này chứ?
Bothos!
Việc anh thông báo thật đáng sợ.
Anh đã chiến đấu như một người lính và xứng đáng nhân sự biết ơn của La Mã.
Người này sẽ đưa anh về doanh trại để nghỉ ngơi.
Anh trông có vẻ kiệt sức
Chúng ta không thể trở lại Rome trong thất bại.
Tốt nhất là dấu nhẹm chuyện quân đoàn đi
hơn là đưa sự thật sai lầm của chúng ta.
Nếu có bất cứ lời nào lọt ra ngoài,mọi người trên vương quốc này sẽ phỉ nhổ chúng ta.
Đúng là quá mạo hiểm.
Mọi người đồng ý không?
Vận mệnh quân đoàn 9 sẽ được cho vào quên lãng
Đồng ý.
Đồng ý.
Tôi hy vọng thức ăn hợp khẩu vị.
Tôi mang cho anh ít rượu.
Đây là chút ít mà chúng tôi có thể làm cho anh hùng của Rome.
Đây là cách mà Rome đối xử với anh hùng sao?
Bà muốn chôn vùi sự thật mà tôi biết sao?
Anh đã trở nên quá nguy hiểm
Anh định đi đâu?
Nơi thuộc về tôi.
Không!
Anh lại phải giao mạng sống của mình vào tay em rồi cô phù thủy nhỏ.
Tên tôi là Quintus Dias.
Tôi đã trốn khỏi Rome.
Đây không phải là bắt đầu cũng không phải kết thúc câu chuyện về tôi.
DVD Shop 150/150 Lê Lợi Đà Nẵng
Người dịch:Cloud2342