Tip:
Highlight text to annotate it
X
Phụ đề tiếng Việt: ngodat (joinmovie.com)
Hồi hộp hả, chú bé?
Matty, khi cha cháu bị bắt...
Ta đã hứa với ông ấy là sẽ
chăm sóc cháu.
Ta coi đó là một vinh dự.
Không phải vì ông ấy là Benny Chains...
cũng chẳng phải vì mẹ cháu là
em gái ta, mà là vì cháu.
Từ lúc còn nhỏ, cháu đã cứng cỏi...
rất cứng cỏi.
Khi cháu xuống đó, hãy quả quyết...
bởi vì đó là thằng chó chết...
phải chịu trách nhiệm về
vụ của cha cháu.
Matty, đêm nay là thời điểm
cháu trở thành một người đàn ông.
Thật là sai lầm. Hoàn toàn sai lầm.
Teddy, mày biết mà.
Mày phải biết.
Đây là Bobby Boulevard mà.
Đời là vậy, Matty.
Luôn luôn là thằng mà cháu
chẳng bao giờ mong muốn.
Ê, Matty.
Dạo này sao rồi, chú bé?
Ê, Bobby.
Ồ, không, Matty. Matty, thôi nào.
Chú có lý do gì để phản bội chứ? Không.
Thôi mà. Ê, ê, Matty...
ai đã dạy cháu đấm cú móc, hả?
giành cho cháu 7 điểm với cha cháu
trong lần đầu tiên cháu đặt chân lên...
sân bóng ném với ông ấy, hả? Ai?
Là ông, Bobby.
Cáu có nhớ lần chú mua cho cháu
hộp đồ "Hustlers" không?
Cháu đã kiếm cả đống tiền...
khi bán chúng cho bọn trẻ con
ở Aquinas Prep.
Không phải chú sao, chú thề.
Chú không phải là kẻ đưa tin.
Câm mẹ mày mồm đi!
Ta thấy khá hơn rồi.
Làm đi, Matty. Giờ là lúc bắn
vào bụng hắn, con trai à. OK?
Cháu phải quyết định,
gã này đáng sống hay đáng chết?
Cố lên.
Hãy nhẹ nhàng xiết cò.
Cháu xin lỗi, Bác Teddy.
Được. Không sao.
Đừng lo.
Nghe này, con sẽ không bị loại
vì việc này. Ta biết.
Ra ngoài đi.
Bác sẽ làm gì ông ta?
Chả có gì nhiều.
Đánh hắn một trận thôi.
Đưa nó ra khỏi thành phố.
Hôm nay là ngày may mắn
của mày, Bob.
Đi đi. Đây.
Đi gọi điện thoại đi.
Được. OK, Jill.
Đúng. Tôi sẽ gặp anh
ở sân vận động. Tạm biệt.
Vậy, ông Demaret.
- Matty.
- Matty. Được.
Bên nhân sự bảo với tôi là ông
được thăng chức trợ lý...
nhưng ông đã bảo Joanne
thuyết phục tôi gặp ông.
- Vậy...
- Xin lỗi.
Tôi muốn làm người đại diện,
ông biết đấy, một đại diện thể thao.
Tại sao tôi lại phải cử ông làm việc đó?
Nói thật lòng, ông McCreedle...
tôi luôn mong muốn công việc đó.
Khi còn nhỏ,
tôi bắt đầu đi xem các trận bóng...
và tôi nhớ đã bỏ rất nhiều thời gian
một mình...
nhưng tôi vẫn luôn theo dõi cả mùa bóng.
Tôi có người chú làm trong công đoàn
soát vé và hướng dẫn chỗ ngồi...
Chi nhánh 176, vì thế tôi quen
tất cả những người hướng dẫn...
tại sân Yankee và Shea.
Trước khi tôi biết điều đó,
tôi đã gắn bó với sân Garden...
và không bao giờ bỏ lỡ
một trận nào của Rangers hay Knick.
Theo như tôi còn nhớ,
làm việc với các cầu thủ...
luôn luôn là điều mà tôi mong muốn.
Nói hay lắm. Ờ, hãy xem giấy tờ
có gì nào.
"Cử nhân ngành Tiếp thị Thể thao."
- Làm việc..."Ubonne Plumbing"?
- Đúng vậy.
Giờ đã phá sản.
Anh từng là chủ tịch.
"White's Taxi and Livery."
Cũng là chủ tịch.
"Gianda's Catering Hole."
Đó là chỗ của Benny Chains, đúng không?
Vâng, đúng vậy. Ông ấy là chủ sở hữu.
Vậy, anh có họ hàng với ông ấy không?
Có, ông ấy là cha tôi.
Ồ, quan hệ khá gần gũi nhỉ.
Anh rất nhiệt tình...
nhưng không có kinh nghiệm gì
để tôi có thể...
- Xin hãy nghe tôi, tôi biết...
- Không, tôi rất mừng là anh đã tới.
Tôi biết ông nghĩ gì, tôi đã từng
được nghe điều đó.
Câu chuyện luôn luôn giống nhau.
Tôi luôn bị đo ván khi người ta
nhắc đến tên cha tôi.
Ông chỉ việc...
ông có thể làm việc này, phải không?
Hãy bỏ qua cái tên đó và
hãy thuê một kẻ...
sẽ hết lòng làm việc cho ông.
Xin hãy cho tôi một...
Xin ngắt lời anh.
Anh đã thể hiện rất tốt...
nhưng tôi nghĩ tôi biết anh
đang cố gắng làm những gì.
Anh tỏ ra dễ thương và đáng kính...
rồi tôi thuê anh, và sau đó
thì anh siết cổ tôi.
Xin ông nghe tôi nói được không?
Khi cha tôi bắt đầu dựng lên
cơ nghiệp này...
anh biết có bao nhiêu thằng
giống như anh và bố anh...
nhảy vào cướp phá không?
Cho anh biết ông ấy đã nói gì với chúng:
Cút mẹ chúng mày đi.
Với tất cả lòng kính trọng,
ông đã hiểu lầm tôi.
Thế à?
Tôi đến xin việc, được chưa?
chỉ xin việc thôi, Đ.M.
Các công tố viên đang kêu gọi...
một hồi chuông báo tử cho
tệ nạn tội phạm có tổ chức...
bản cáo trạng đã được gửi cho ủy ban.
Việc tố tụng của chính phủ chỉ là
đòn tấn công cuối cùng...
vào cấu trúc quyền lực yếu ớt của...
Quá đã!
Tôi mồi bóng cho anh.
Đồ khốn, Benny.
Quá hay.
Tay đó chơi quá hay.
Đó là lý do hắn là ông chủ.
Khăn.
Cháu có biết vì sao
rất khó hạ bố cháu không?
Hầu hết mọi người để bóng nảy lên,
nhưng Benny Chains đoán trước được.
Ông ấy tấn công, không ngần ngại.
Gì thế?
À, cháu đi phỏng vấn trong thành phố.
Mua cho hai người một ít đồ ngon.
- Lại xin làm đại diện thể thao?
- Vâng, cũng là lần cuối cùng.
Đ.M chúng nó. Bác biết đấy, Teddy,
năm vừa rồi...
cháu đã đi phỏng vấn 14 lần.
Rất nhiều công ty, tất cả đều từ chối.
Nghe này, với mấy thằng củ cặc đó,
cháu cũng giống như bọn ta ở đây.
Vâng, đúng vậy.
Đã đến lúc cháu phải
giải quyết việc đó.
- Ê, được rồi.
- Ê, thằng du côn!
Làm ván nữa không?
Lạy Chúa, nhanh thế.
May mắn sao?
Chơi thế đủ rồi!
Thằng cha đó xì hơi rồi.
Tôi còn biết nói gì đây?
Có cái này cho bố đây.
OK, rất đúng hẹn. Đây.
Bo cho con.
Của Cristian à?
Ừ. Hắn là người lịch sự, dễ mến.
Ngày xưa ta chơi gái ở chỗ hắn
chả bao giờ phải mất tiền.
Ta cũng cảm thấy hơi tệ
khi thu tiền sâu của hắn.
Vậy, sao bố lại thu?
Phải thế. Chúng ta thu tiền khắp nơi mà.
Những thằng đáng lẽ phải...
chung tiền sâu hàng tuần,
nhưng lại không đưa đủ tiền.
Chúng ta sẽ phải làm sao...
nếu không thu được số tiền đó?
Theo bác thì chúng muốn quịt
hay là chúng không kiếm được?
Không kiếm được?
Chả bao giờ không kiếm được.
Thế con nghĩ người ta thôi chơi gái...
thôi đánh bạc và thôi không vay
nặng lãi tháng này sao?
Con bị cái đéo gì thế?
Con không hiểu à?
Có đứa đang ăn cắp tiền của mình.
Này, Bố già,
có việc gì cho con làm không?
Không. Chả có gì cho con cả.
Chúng ta làm hết rồi.
Thôi mà. Teddy,
bác phải giúp cháu chứ?
Chính bác đã nói vậy mà.
Ngoài khu Brooklyn,
chả thằng nào coi cháu ra gì.
Con phàn nàn cái gì?
Con lái xe Cadillac.
Bố, con toàn phải làm
những chuyện vặt vãnh...
lo việc cho bọn taxi,
trông coi mấy trò chơi cứt đái...
mấy cuộc họp vớ vẩn,
đến lúc làm việc lớn rồi.
Con sẵn sàng đánh lớn mà.
Nếu hai người kẹt ở đây...
phải có việc gì đó con có thể làm,
đúng không?
Con mua bánh sandwich cho bọn ta!
Con làm được gì khác nào?
Được, hẹn gặp lại.
Ê, Tony.
Mấy quý cô này... hóa đơn của họ
hôm nay do tôi trả, OK?
Được ngay.
Món tráng miệng,
có bột cho các em hít.
Để lại số điện thoại cho Tony.
Chris, tôi không có ý gì...
nhưng ông già cậu sẽ
không thích việc này đâu.
Ông ấy dặn không lấy thóc
đãi gà rừng nữa.
Cậu đã làm ông ấy rất đau lòng
kể từ khi cái danh sách đó...
xuất hiện trên tờ "Post."
Anh muốn tôi nói gì đây?
Phụ nữ yêu quý tôi.
Sao?
Sao mấy thằng nghiện đó lại lấy
giấy báo để lau kính nhỉ?
Không biết.
- Của mày đây.
- Cảm ơn đại ca.
Đừng, đừng làm vậy.
Khác nào tống tiền.
Lau xong thấy còn bẩn hơn.
Thôi mà, cậu làm sao thế?
Thằng đó phải làm công việc
mạt hạng nhất thế giới.
Không, công việc mạt hạng nhất
là lau sàn nhà ở Show World.
Nói cho cậu biết,
tớ sẽ chẳng chùi sàn nhà...
nhưng việc đó chả còn gì
buồn cười với tớ cả.
Chả bao giờ nghĩ tớ sẽ có một
công việc tử tế.
Ông già muốn tớ ăn trưa, ăn tối
ở nhà 5 ngày 1 tuần.
Hồi tớ mới lớn...
tớ chả bao giờ thấy ông ấy
ăn trưa, ăn tối ở nhà.
Cậu hiểu đúng đấy.
Ông chỉ đạo bọn đàn em làm việc
trong khi ông ấy ngồi ở Bergen...
nhấm nháp cà phê và đếm tiền.
Ờ, ông ấy phải ẩn mình.
Cậu biết mà.
Dính án lần nữa,
ông ấy sẽ bị chung thân, phải không?
Nhưng ông ấy vẫn mang tiếng là
Scarpa và tớ phải chịu những gì?
Một nhà hàng con con...
và những rắc rối ông ấy để lại.
Báo chí lên án. Cảnh sát theo dõi.
Ủy ban kiểm soát rượu khám xét.
Chưa kể đến việc đi đến đâu
cũng thấy người ta xì xào.
Chấp nhận đi, Chris.
Đối với người bình thường...
chúng ta là bọn tội phạm,
cậu có hiểu không?
Nhưng với dân xã hội,
với mấy bố già...
chúng ta chả là cái đinh gì,
chỉ là hai thằng sai vặt.
Đ. cụ nó. Đôi khi tớ nghĩ có khi
phải thay tên đổi họ.
Không, tớ cần cái tên đó.
Mỗi tuần được 'tẩn' một phát...
ít nhất.
- Ê, Johnny Marbles.
- Matty.
- Scarpa.
- Sao?
Suýt nữa đâm vào một cái
máy bay ở trên kia.
Né một chiếc máy bay chở khách
Aer Lingus. Mấy thằng chó Ai-len!
Sao cậu không bỏ cái chuồng lợn này...
rồi nâng cấp lên một chiếc phản lực?
Thu nhận tớ.
Bay khắp thế giới...
toàn làm việc với mấy em tiếp viên.
Tớ lại muốn làm việc với
ông già cậu.
Nghiêm chỉnh đấy. Cậu tiến cử tớ
với ông già được không?
Bảo ông ấy là mọi thứ lượn lờ
trước mũi tớ cả năm trời rồi.
OK, mười tháng, tớ sẵn sàng rồi.
Lo xong mọi việc rồi.
- Đi được chưa?
- Được. Taylor đâu?
Chả có gì cho cậu cả, anh bạn.
Tao đã kiểm tra đồng hồ trên máy.
Máy đã được chơi rất nhiều.
Tao đưa cho mày cái chìa khóa đó
để mày có thể...
lấy một ít cho riêng mày.
Nhưng một nửa số tiền đó là của tao,
và tao muốn lấy lại.
Tôi biết nói sao đây, Taylor?
Tôi làm ăn ở đây.
Tôi phải trả chi phí.
Nếu tôi không trả tiền kịp thời cho anh,
tắt hết máy đi.
Mang máy ra khỏi cửa hàng.
Mày làm cái đéo gì thế?
Mày điên à?
Đấy là máy của mày!
Đừng làm thế với tôi, người anh em.
Thằng bán sữa được nhận tiền...
thằng bán khoai tây rán được nhận tiền...
thằng giao bia được nhận tiền...
thằng đéo nào cũng có tiền...
thế mà mày định quịt ông à!
Đ.M mày!
Có tiền. Có tiền
Có ngay.
Ê, Teddy. Rất vui được gặp ông.
Ê, Deserve, vừa nhắc đến ông xong.
Nhìn ông ta kìa. Teddy Deserve.
Được hôn còn nhiều hơn kinh thánh.
Gặp lại các cậu sau.
Một ngày nào đó, Taylor, cậu sẽ
bước vào đây với Teddy.
Không. Ông ấy sẽ sử dụng tôi
khi nào thích hợp...
và biết là tôi làm được việc.
Nhưng tôi sẽ không đánh mất
bản thân mình vì điều đó.
Mẹ tôi là người Do Thái, các cậu biết
điều đó có ý nghĩa thế nào với họ.
Bác đã thấy sự kìm nén của cháu
ở sân bóng ném...
cháu biết đấy,
nói về việc cháu đã sẵn sàng.
- Cháu thật lòng đấy chứ?
- Vâng.
Chúng ta đã làm việc đó trước đây rồi, Matty.
Lúc đó cháu mới 12 tuổi, Teddy.
Bác còn chấp nhặt chuyện đó
bao lâu nữa, hả?
Đến lúc bỏ qua chuyện đó.
Cháu có nghĩ thế không?
- Đúng luôn.
- Bác cũng thế.
Bác đã bảo với cha cháu.
Thật sao?
Cháu nhớ vấn đề mà chúng ta đã
nói không?
- Số tiền thiếu hụt?
- Đúng.
Georgie Yarkus ở Spokane...
đang quịt tiền của cha cháu
trong một thời gian ngắn.
Phải đi thu số tiền đó.
Nhưng chúng ta không tin được ai cả.
Chúng ta vẫn đang xem xét chi tiết...
- nhưng cháu có thể dính vào.
- Vâng?
Bác đã làm hết sức, Matty.
Chính cháu phải thuyết phục ông ấy.
Gặp lại cháu sau.
Ê, tươi tỉnh lên.
- Chào Matty.
- Mọi việc thế nào?
Nghe được đấy, Jimmy.
Công việc ra sao?
Ê, gì vậy, Matty?
- Ê, tình hình thế nào, Joe?
- Ê, đồ của khách đấy, Matty.
- Ê, Vito.
- Ê, Matty.
- Công việc thế nào?
- Tốt.
- Ê, Matty!
- Chào anh em. Ê.
Mới đi sắm com-lê à?
Được. Cứ tự nhiên.
Trống cửa 20! Trống cửa 20!
Cố lên.
Em bé của Billy cần có bánh mì.
Bố cần thu số tiền này
của thằng Yarkus ở Spokane?
Để con làm cho.
Câu trả lời là 'Không'.
Con bị theo dõi khi vượt qua biên giới
tiểu *** với tất cả số hàng đó...
bọn FBI sẽ lần từ con ra bố,
Chết mẹ tao còn gì.
Nghe này, con có thể làm việc này
cho bố...
vì Marbles có máy bay.
Nó có thể bay tới đó và bốc hàng.
Cách đó là tốt nhất. Ngoài ra,
đó là một việc rất đơn giản.
Khoan đã. Marbles à?
Thằng đó hơi khùng khùng,
mà với nó thế đã là tốt rồi.
Thôi mà. Bay vào, bay ra.
Bố, nghe con nói. Thề có Chúa,
nó thay đổi rồi.
Còn có tôi kiểm soát mọi việc.
Bố coi thường con thế sao?
Con có thể làm được vụ này.
Matty, bố ghét phải chém con,
nhưng bố có kinh nghiệm này:
Một gã làm được việc gì đó
vì hắn cần phải làm.
Giờ, có thể đó là việc của bố.
Cái cách mà bố nuôi dạy con,
không cho con làm việc này việc kia...
nhưng bố mất rất nhiều thời gian
để xác định...
con cần những gì.
Không phải là không có gì,
nhưng tất cả những ai làm việc này...
vì họ không còn cách nào khác
để sinh tồn.
Con cũng thế.
Tao đã tìm được cơ hội
cho chúng ta, Marbles.
Mày phải bay đến Spokane.
Cánh đồng Felts.
Ở đó có một thằng tên là Georgie Yarkus.
Nó sẽ đưa mày một cái túi.
Đừng nhìn vào trong túi...
không mở cái túi đó,
không làm mất nó.
Chỉ dừng lại để đổ xăng,
sau đó quay lại máy bay...
và bay thẳng về nhà gặp tao.
Nhớ đừng làm hỏng việc.
Benny Chains bảo tao nhắc mày,
"Đừng làm hỏng việc."
Tôi biết, chỉ dừng lại đổ xăng.
Khỏi lo.
Tôi sẽ giữ cẩn thận
suốt quãng đường về.
Thôi nào, giữ tỉnh táo.
Rồi, một lần thôi.
- Chúc chuyến bay tốt đẹp.
- Cảm ơn nhiều.
- Chào Louise.
- Cảnh sát trưởng.
- Công việc thế nào, Louise?
- Tốt, Donnie.
- Ờ.
- Nói lại đi, Tease.
Nếu có tiền tao sẽ mua gì
mày biết không?
Tao tin là tao biết, Decker.
Doctor Go-Fast thiết kế
một loại xe trượt chuyên nghiệp.
- Chắn đằng trước bằng sợi carbon.
- Chỗ ngồi giảm rung.
- Ờ. giảm sóc Z-roller.
- Tốc độ vãi cả lờ luôn.
Cả bánh xe cũng cực kỳ luôn.
Chính xác, bánh xe cực kỳ luôn.
Có vẻ không phải thuốc lá, Stan.
Không, cỏ đấy, Donnie.
- Muốn xử lý ngay bây giờ không?
- Để tôi xử lý sau.
Ê. Đổ 54 gallon.
Tôi đi ngay đấy.
Thề có Chúa, Matty.
Đ.M, thề có Chúa.
Mày đã làm gì?
Tao thề có Chúa. Tao không hề
quay lưng dù chỉ một giây.
Mày đang nói gì, hả?
Tao dừng lại đổ xăng, tao không
để cái túi trên máy bay...
Tao nói thật đấy.
Nhưng mấy thằng cớm...
Cớm? Cớm nào?!
Chúng nhìn tao chằm chằm.
Cứ như thể chúng biết hết
những tội lỗi mà tao đã phạm.
Tao không thể quay lại máy bay.
Mọi việc đều có vẻ hiển nhiên.
Tao phải quyết định:
đi thẳng về phía chúng,
khai ra cha mày...
hoặc cất giấu cái túi.
Mấy thằng nhóc đang xuống
đường băng để...
Cái gì? Tôi không được mời sao?
Không, tôi sẽ nói về việc đó,
nhưng tôi chỉ muốn...
dành cho cậu một lời mời,
vì tôi...
54 gallon, độ octane 100,
nồng độ chì thấp.
116.10 đô-la, thưa ngài.
- Thẻ tính dụng hay...
- Tiền mặt, tôi trả tiền mặt.
Khỏi trả lại.
Đừng làm vậy, thưa ngài.
Để tôi mở hộp tiền.
- Chờ một chút.
- Không, mất thời gian quá.
Sao cậu vội vàng thế?
Tôi có việc.
Ê, cái này không dán tem.
- Tôi có tiền trả lại rồi đây.
- Không, không sao.
Lấy tiền thừa đi, con trai!
Ở đây không thấy có ai cầm
nhiều tờ một trăm như vậy.
1 đô 17 xu...
18, 19, 20.
40, 60...
Chừng nào chúng còn qua đây.
- Chuyến bay đó đi đâu thế?
- Chuyến cuối cùng trong này.
Họ bay tới Billings.
Nghe tao nói đây! Thế đứa đéo nào
lấy tiền hả, Marbles?!
Matty, tao không biết.
Mặt đường như cứt!
Quá tuyệt luôn!
Đ.M. Được rồi,
mày đang ở chỗ đéo nào?
Wibaux, Montana.
W- e-e-b-o--
Không, W-i-b-a-u-x.
- X?
- Ờ, X.
Mày muốn tao làm gì bây giờ?
Đừng làm gì cả, OK?
Chúng tao đến ngay.
Mày đang làm gì thế?
Giờ mày là diễn viên ba-lê à?
Không, Thái cực quyền. Đầu tiên...
Tập trung thư giãn, lấy nhu chế cương.
Tao đau nhừ người vì
ngủ trên máy bay.
Ngoài ra, đó là võ công giết người đấy.
Mày đang cửng vếu lên thì có.
Đau thế. Nhưng tao hấp thụ được
cú đánh của mày.
Câm mõm, được không?
Tao liều mạng vì mày.
Tao cho mày cơ hội. Rồi sao?
Matty, tao đã bảo mày,
có mấy thằng cớm.
Cảm giác như bị bẫy vậy.
Tao biết nói sao bây giờ?
Nghe này, tao biết
tao chơi hỏng vụ này...
Không, mày không chơi hỏng vụ này.
Mày chơi chết tao.
Matty, tao thề, được chưa?
Dù tao phải làm việc...
suốt quãng đời còn lại,
tao cũng sẽ trả lại mày đầy đủ.
Mày thấy nó lần cuối ở chỗ nào?
Ngay đây.
Mày bảo tao không rời mắt khỏi nó.
Tao đã làm thế.
Tao nghĩ nó được chuyển tới Billings.
Tao đã lầm.
Tao đã theo dõi tất cả hành khách.
Cả phi hành đoàn nữa
Tao theo dõi toàn bộ số hành lý.
Nó phải ở đâu đó quanh đây.
Tao đi với chúng mày, được chứ?
Muốn làm đéo gì thì làm.
Hôm qua anh bạn tôi mất một cái túi...
và tôi tự hỏi nếu cô có thể...
Ê, tìm thấy cái túi chưa?
Tôi đã nói tối hôm qua,
Tôi phụ trách các đồ bị thất lạc...
và không có cái túi nào cả.
Louise, tôi biết điều này nghe có vẻ
không bình thường...
nhưng cái túi đó rất quan trọng.
Tôi cần cô cho tôi biết danh sách
hành khách đã tới đây...
nhân viên sân bay, địa chỉ nhà riêng...
số điện thoại, mọi thứ đại loại như vậy.
Thưa ngài, điều đó là không thể.
Ồ, tôi sẵn lòng chi tiền mà.
Tôi chỉ có thể gọi cảnh sát trưởng...
và yêu cầu ông ấy giúp các ông tìm kiếm.
Không, không được.
Cô có thể cho tôi biết ai ở đây
cho thuê ô-tô không?
Tôi đây.
Hãy nhìn nơi này.
Bọn mình có thể kiểm soát toàn bộ
trong vòng một tuần.
Việc đầu tiên cậu làm ở một
thành phố mới...
là kiểm soát việc vận chuyển.
Tớ sẽ viết tên tớ lên toàn bộ
các xe chở rác chạy qua đây.
Nghe đây, có kẻ đã lấy số tiền đó.
Bác tao bảo chúng ta phải cho
chúng biết mình là ai...
khiến chúng đi tìm chúng ta.
Khiến chúng van lạy
mình lấy lại số tiền đó...
khiến chúng sợ hãi, chừng nào
mình còn để ý tới chúng.
OK, làm thế nào đây?
Tao không biết.
Làm thế này:
mình tìm thằng đầu gấu nhất ở đây...
Ý tao là thằng nào gân nhất.
Cái thằng mà tất cả những đứa khác
đều sợ...
và mình tẩn cho nó đần mặt ra...
đánh cho nó một trận nhớ đời...
đánh theo kiểu nó chưa từng thấy
bao giờ.
Có vẻ số lượng bọn chúng
đang tăng lên, Donnie.
Tốt nhất là nên để ý.
Để tớ lo vụ này.
- Công việc thế nào?
- Tốt.
Nghe này, Tôi cần một số thông tin.
Tôi muốn cô cầm số tiền này.
Tôi không thể.
Tôi chỉ làm đến 14:30 thôi.
Nghe này, cưng, tên em là gì?
Bernadette.
Bernadette. Em chỉ cần cho anh biết
làm sao để...
gây rắc rối ở thị trấn này.
Hồi xưa thì có lẽ anh gặp rắc rối
rồi đấy.
Nhưng từ khi tôi lấy chồng...
anh có thể tới quán Shamrock tối nay.
Cứ như là đang ở nhà vậy.
Giỡn mặt sao?
Ở đây họ làm ăn tử tế, Matty.
Công việc hợp pháp.
Lấy bàn đi. Tớ đi gọi bia.
Xin chào. Các anh dùng gì?
Không, bọn anh ổn... rất ổn.
Nghe này, bọn tôi đang tìm
thằng chủ quán này.
Chủ quán sống ở Mile City.
Không, không, Ý tôi là thằng nào
bảo kê quán này.
Tôi là quản lý ca đêm.
Anh có gì bán à?
Thôi, bỏ đi. Cho tôi 3 bia, được không?
7 đô rưỡi.
Đây, Khỏi trả lại.
Ê, Gordy.
Xin chào, ông bạn.
Cố bắn trúng nhé.
Dính chấu.
Xin chào, ông bạn!
Cố bắn...
Trúng rồi.
Xin chào, ông bạn. Cố...
Trúng rồi.
Cậu có thấy thằng nào
không bình thường không?
Không, tớ đang theo dõi.
Brooks và Dunn là đứa nào?
Họ thực sự giỏi, phải không?
Họ là người Teri ưa thích.
Ê, Teri, đến đây.
Khỏe không, cưng?
Người ta nhảy theo nhạc này sao?
- Đúng vậy.
- Thử xem nào.
- Thử?
- Ừ, lại đây.
Được. Cực dễ luôn.
Lạy Chúa.
Anh nhảy hay lắm. Anh từ đâu tới?
Brooklyn.
Ô, tuyệt.
Những người này rất dễ mến, Gordy.
Chúng tôi chỉ khiêu vũ thôi.
Sao mày không biết tự trọng thế?
Mày hỏi thăm về tao.
Mày toại nguyện chưa?
Mày bảo kê chỗ này à? Đúng là mày?
Mày là người tao cần...
nếu tao muốn làm rõ một số việc?
Không, tao là Brucker. Tao đang hỏi
mày muốn cái đéo gì.
Tao cũng là người quyết định
là mày và lũ bạn mày...
có thể ra khỏi đây hay không!
Ờ, đúng thằng này đấy.
500.
500 gì? Thằng chó.
Đánh nhau lấy 500.
Đó là số tiền mà tao thường đặt
khi còn bé.
Đánh nhau trên phố lấy 500...
và mày có thể chứng tỏ là
mày thực sự ngon lành.
Mày cần đánh nhau để lấy kinh nghiệm,
để rèn luyện.
Thế là tao đánh.
Tất nhiên, khi đánh nhau...
mày đừng nghĩ về việc mình
có ngon lành hay không.
Nó khiến mày mất tập trung.
Bỏ qua mọi suy nghĩ ngớ ngẩn.
Nhưng sau đó...
sau lúc đó...
mày sẽ nhận ra chính con người mày.
Nghe này, tôi không gây chuyện
với anh, đúng không?
Cho mày biết,
mày học được rất nhiều...
trong lúc mày kiếm 500,
chả có gì quan trọng hơn...
Thằng chó đẻ.
Nghe đây.
Trước khi chúng tao đến,
thị trấn này là của mày, phải không?
Đây là cách mà chúng tao lấy lại nó.
Chúng tao bị mất một số thứ.
Thằng nào lấy đồ của tao hiển nhiên
sẽ lòi mặt ra...
nên tao muốn mày tìm thằng đó.
Khi tìm thấy, đến gặp tao ở khách sạn.
Cậu có nghĩ cái thằng vớ được
số tiền đó...
lại ngu đến mức vác tiền chạy lông nhông?
Được.
- Chocodiles?
- Ồ, được.
Cái đó?
Ông để Cocoa Puffs ở đâu?
Nghe điện được không, Teddy?
- A lô?
- Ê, Teddy. Cháu đây.
Là cháu à? Matty đấy.
Cháu đi đéo đâu thế?
Cháu đi cùng Marbles. Cháu đang cố
lo vụ này.
Và cháu nhận thấy hầu như
sự việc đã nằm trong tay.
Đừng có đái vào lưng tao
rồi đổ vạ là trời mưa.
Mày cho tao biết mọi chuyện xem nào.
Ê, bố già, nghe này. Con gặp
một chút rắc rối, thế thôi.
- Ờ, rắc rối sao?
- Cháu đang ở đâu?
- Mai cháu sẽ về nhà.
- Mày sẽ về nhà?
Tao đã bảo mày đừng đi đâu cả.
Ít nhất thì mày cũng giữ cái túi,
phải không?
Vâng, con sẽ lấy cái túi ngay bây giờ.
Mày không giữ cái túi à?!
- Bố già, nghe này...
- Nó năn nỉ tôi!
Con kiểm soát mọi việc,
con thề đấy.
Nó năn nỉ tôi xin làm việc này,
và anh, anh thuyết phục tôi...
giao việc cho nó.
Bố, bố có nghe con nói không?
Đáng lẽ tao phải biết rõ hơn mới phải.
Cứt thật.
Matty, trong túi đó không phải là
sắt vụn đâu.
Có khoảng nửa triệu đô trong đó...
và bây giờ, vì cháu mà bố cháu
mắc nợ...
thằng Georgie chó chết Yarkus.
Nếu ta không lấy lại được cái túi đó...
trong vòng 48 giờ tới,
ta sẽ có 3 sự lựa chọn:
nhảy lầu, trôi sông,
hoặc xơi đạn chì.
Lấy lại số tiền khốn nạn đó ngay.
Vâng, cháu biết. Teddy, nghe này...
Cháu đang cố thu xếp vụ này...
Đ.M. mày!
Clueless, làm ơn.
Gọi Santos ở chỗ 504.
- Nghiệp đoàn Vận chuyển Hàng không?
- Ừ.
Ta cần biết lịch trình một chuyến bay
và số hiệu.
Trông không giống một buổi
khiêu vũ tối Thứ Năm...
- phải không, Heslop?
- Vâng.
Ê, Clute,
có ai ở đây...
tự nhiên vung tay quá trán không?
Có, hai thằng nhóc đi xe trượt.
Chúng xới tung cả quầy thịt bò...
vung vãi khắp sàn nhà.
Ê, Gordy.
Mày mới mua bộ loa nghe ngon nhể.
E là tao có tin xấu cho chúng bay đây.
Có giống như vết sẹo trên mặt...
Tao không đùa đâu, Tease,
rõ chưa?
Hãy nhìn mấy thằng chó kìa.
Ngụy trang...
ngồi trong rừng cả ngày,
săn bọn gà tây.
Chúng làm thế để làm gì nhỉ?
Vào trong rừng, tóm được một con
toàn lông.
Cậu biết đấy, tớ đã đi một lần.
14 tháng 11 năm 1986.
- Thôi nào.
- Ờ.
Chỉ có tớ và ông già tớ,
về vùng quê để săn hươu.
Tớ còn nhớ, tớ bị dựng dậy
lúc 4:15 sáng.
Có tiếng đập cửa.
Toàn bộ cánh cửa vỡ tung ra.
Lực lượng đặc nhiệm, FBI,
cảnh sát New York.
Chả còn cơ hội nào cho
Benny Chains đêm hôm đó.
Tớ luôn tự hỏi mọi chuyện
sẽ thế nào...
nếu bố con tớ rời khỏi đó
đêm hôm trước?
Ít nhất còn được 2 ngày bố con ở
cùng nhau trước khi ông ấy bị bắt.
Trời! Được!
Đáng nhẽ cậu cũng thế này, hả?
Ờ, cái mũ, cái lưới che mặt,
mọi thứ.
Một con đường khác cho tớ.
Biết nói sao đây?
Tôi đã tìm thấy thứ mà anh yêu cầu.
Cậu có nghĩ nếu chúng ta trả lại tiền...
chúng sẽ tha cho chúng ta không?
Đang nghĩ đây.
Cậu có tin được không?
Hai thằng nhóc con.
Về nhà cậu nhặt được một cái túi
đầy cứt chó...
cậu đi tìm chủ nhân để trả lại, sao?
- Donnie.
- Xin chào, Stan.
- Quay lại mỏ muối à?
- Ghé qua chỗ này trước.
Được, không, tới thấy...
việc chia tiền là đúng.
Có thể mang theo xe trượt không?
Không, phiền phức lắm.
Phải hy sinh cái xe trượt thôi.
- Nhưng còn đồ đạc của tớ.
- Ê...
chúng ta sẽ mua đồ mới.
Đến lúc rồi.
- Ô, cứt thật.
- Ô, cứt thật.
Cái đéo gì thế nhỉ?
Tao biết mày không bị ốm,
đồ dối trá.
Đ.M. Ê, ông bô.
Cẩn thận cái mồm mày.
- Trong túi có gì đấy?
- Không biết, tự xem đi.
Mấy điếu cỏ tao thấy chúng mày hút
phải không?
Đưa tao cái đó!
Đ.M.
Mày lấy cái này ở đâu ra?
Vào nhà đi.
Chúng ta sẽ nói chuyện này.
Vào nhà.
Mình đã từng giàu có.
Đ.M!
Thằng chó đẻ.
Anh nghĩ sao, Stan?
Mang cho cấp trên...
hoặc gọi thẳng cho FBI kể về số tiền?
Tôi nghĩ là,
chúng ta làm việc như chó, Don.
Khổ còn hơn chó.
Đúng vậy.
Và đồng lương rất rẻ mạt, phải không?
Stan?
Vậy, chia đều 50-50.
247 cho cậu, 247.5 tôi.
Lệ phí cho cảnh sát trưởng mà.
Anh biết không, Stan?
Sao anh không giữ tất cả đi?
Tôi thấy không thoải mái chút nào.
Cậu có thoải mái hay không cũng mặc.
Cậu giữ một nửa vì cậu
cùng tham gia với tôi.
Chúng ta là đồng sự, Donnie.
Đồng sự, OK?
Tôi ở đây để tìm kiếm cái túi...
...nhưng cảnh sát? Với tôi là chuyện khác.
Tôi không giỡn mặt với cảnh sát.
Họ sẽ hỏi số tiền ở đâu ra...
- Chúng ta sẽ trả lời ra sao?
- Cậu ấy nói đúng.
Tao phải làm việc gì đó.
Vì khi giúp đỡ mày...
Có lẽ tao đã giết ông già tao.
Sao cậu lại nghĩ vậy?
Đúng, tớ làm mất cái túi...
nhưng tớ không thể bị bắt vì
việc đó.
Việc đó có lợi gì cho chúng ta?
Bị bắt.
Mày có tin được gã này không?
Thế là còn tốt đấy.
Cái túi đó đảm bảo cuộc sống
cho ông già tao.
He cần nó ngày hôm qua.
Tôi có thể giúp gì các cậu?
Tôi muốn nói về nửa triệu đô-la,
thưa Cảnh sát trưởng.
Vậy sao?
Tôi và các bạn tôi, chúng tôi
đang tìm cách ra khỏi thị trấn.
Nhưng trước khi đi, có vài thứ
chúng tôi không thể bỏ lại.
Đây không phải là văn phòng
quản lý tài sản thất lạc.
Mọi người ở đây đều rất cẩn thận
với tài sản của mình.
Ông sẽ không muốn bị xổng một
con bò hay gì đó.
Có lẽ mày ăn gan hùm rồi, thằng nhóc...
đi vào đây như chỗ không người.
Nhưng có lẽ...
cậu nói cậu bị mất tiền,
một số tiền lớn.
Với tư cách là đầy tớ của nhân dân,
tôi sẽ giúp cậu tìm lại.
Sao cậu không kể xem chuyện gì
đã xảy ra?
Nghe này, sao tôi và ông không
nói chuyện riêng một chút?
Thôi được, con trai.
Ông biết đấy, nơi tôi ở, ông cảnh sát...
có một thứ mà các ông gọi là
tinh thần chia sẻ.
Mọi người giúp đỡ lẫn nhau.
Nhưng từ khi tôi tới đây...
Tôi nhận thấy tính cách độc lập.
Vậy sao?
Theo tôi thấy, ông đã theo dõi
số tiền đó...
bảo vệ nó.
Thật lòng tôi rất cảm kích.
Ông và cộng sự của ông có cơ hội
kiếm lời trong vụ này.
Cậu tiến gần tới đích rồi đấy.
Ông còn giả đò sao?
Ông biết tôi là ai không?
Tôi có thể gọi Mary xuống khách sạn...
và bảo cô ta đọc sổ đăng kí cho tôi.
- Sao cậu không cho tôi biết?
- Tôi tên là Matty Demaret.
Nghe này, thường thì tôi không
tình nguyện thế này...
nhưng tôi sẽ nói cho ông biết vì
việc đó rất quan trọng.
Tôi là con trai của Benny Chains.
Tôi đéo quen Benny cái gì Chains đó...
nhưng hay nói về số tiền...
Tôi đã thấy ông lấy tiền từ tay
bọn nhóc, đúng không?
Tôi biết ông đang giữ số tiền đó.
Nên những gì tôi và ông phải làm...
là hai bên hiểu nhau.
Được.
Mày có hiểu cái này không.
Lùi lại! Lùi lại!
Trở lại đằng sau quầy.
Quay lại.
Quay lại!
Coi chừng hắn, Don.
Chính mày gây ra,
thằng chó đẻ.
Cái thằng mà chúng mày đánh
trong quán rượu đó là em họ tao.
Cút đi. Lôi nó dậy!
Quên việc này đi, Marbles.
Đi thẳng ra sân bay.
Chính xác. Chúng ta nên ghi nhận...
đây là một sự tổn thất và chuồn thôi.
Chuồn à? Nhìn nó kìa!
Các cậu định làm gì?
Các cậu định giết hai tên cớm sao?
Dừng xe.
Marbles, dừng xe!
Matty, nhỡ chúng gọi FBI thì sao?
Nếu thằng cớm đó gọi FBl...
hoặc bất kỳ ai khác, thì nó đã làm rồi.
Lệnh báo động đã được phát đi.
Cái khách sạn đó đã lúc nhúc toàn cớm.
Chúng đã bắt ngay chúng ta...
khi ta bước vào đồn cảnh sát.
Chúng không muốn bắt chúng ta...
vì chúng không muốn người khác
biết về số tiền đó.
- Cậu đang nói gì vậy?
- Chúng đang giữ số tiền đó.
Nghe đây, hai thằng mày
có thể chuồn nếu muốn.
Nhưng tao chả đi đâu cả.
Scarpa. Đ.M nó,
Tôi đã nghe cái tên đó rồi.
Ờ, Bill Kurtis đã nói về hắn...
trong chương trình về lịch sử
tội phạm có tổ chức trên đài A&E.
- Cậu xem A&E bằng vệ tinh à?
- Ừ.
Ông có nghĩ đó là con trai hắn?
Có, chắc chắn.
Cậu có biết việc này không, Don?
Thằng Demaret con đó
không dọa xuông đâu.
Bố nó, Benny Demaret...
có vẻ như chỉ đứng thứ hai
sau mấy ông trùm thôi.
Đ.M, Stan. Phó thủ lĩnh à?
Nghe này, chuyện này không đùa được.
Chúng sẽ không bỏ qua số tiền đó.
Chúng sẽ gọi bố chúng và
các chú bác...
và chúng sẽ đến đây tìm số tiền đó.
Nơi này sẽ lúc nhúc toàn bọn chúng.
Cậu xem ti-vi nhiều quá, Donnie.
Chẳng đứa nào dám đến đây...
và làm gì đâu.
Hãy nghĩ xem.
Chúng không thể gọi...
và nói chúng làm mất số tiền.
Nếu không thì chúng đã gọi.
Làm như thế, chúng sẽ bị hết đời
trong một thùng a-xít...
hoặc bị xử lý theo cách nào đó.
Tôi hiểu những gì anh nói.
Tôi chỉ không hiểu sao chúng
lại ra đi tay không.
Đó, đó là vấn đề.
Ta không thể để chúng đi.
Tôi nói cho cậu biết,
lần sau gặp lại mấy thằng đó...
tôi sẽ chơi chúng.
Tôi có chó lửa trên máy bay đấy.
Xin lỗi, Johnny.
Đây là một trung tâm nuôi hươu lớn.
Xem này.
Bọn nghị sĩ tiểu *** nghĩ chúng có thể
dạy tôi cách điều hành cửa hàng này.
Ờ, có một khoảng thời gian
chờ đợi ba ngày...
theo luật pháp.
Nhưng chúng chỉ được thi hành...
với mấy thằng nhà quê gốc La-tinh...
mà các cậu thì có lẽ không phải.
Không, thưa ngài. Hoàn toàn không.
Tôi rất biết ơn lòng tốt của ông.
Số tiền này để đền bù thiệt hại.
Chúng gây rắc rối? Tôi nghĩ chúng
sẽ gặp rắc rối.
Không. Không. Không có rắc rối.
Chỉ hỏi han qua loa thôi.
Chỉ hỏi thôi.
Chỉ muốn tào lao với chúng tôi.
Hãy gọi tôi nếu cô thấy chúng.
Ông chắn chắn là không có ai
lạ mặt tới đây chứ?
Không. Ồ, người lạ.
Có, John Heater
đến từ Bãi Biển.
tổ chức một bữa tiệc lớn.
- Không có người lạ?
- Chả có ai xa lạ ngoài cậu.
- Tôi phải nói điều này.
- Gì vậy?
Cậu và Scarpa lấy xe và chuồn đi.
Để tôi ở lại với Marbles.
Dù sao đó là lỗi của nó.
Cậu nói nghiêm túc chứ?
Không, không thể được.
Đó không phải là lựa chọn.
Matty, tớ không chỉ nói về vụ này.
Tớ đang nói về tất cả mọi việc.
Cậu phải làm việc đó ngay từ đầu.
tìm một công việc bình thường,
làm một người lương thiện.
Tớ đã thử rồi.
Chỉ còn mỗi việc này thôi.
Cậu không muốn làm việc này.
Matty, việc này chắc chắn là...
không có tương lai.
Không giống như 30 năm trước.
Không giống như câu chuyện
mà bác cậu vẫn kể...
hồi chúng ta mới lớn.
Giờ là chuyện ăn đạn vào lưng
hay vào đầu...
hay ngồi tù suốt đời.
Thôi bỏ đi.
Cậu biết tất cả mọi thứ,
sao tớ không thấy cậu thoát ra?
Tớ nói cậu. Chúng ta đang
nói chuyện về cậu cơ mà.
Xin lỗi vì đã lôi cậu vào vụ này, Taylor.
Với tớ thì thêm bớt một vụ
có gì đâu.
Chỉ là thêm một vụ thôi.
Các cháu là thương gia đi nghỉ mát à?
Ê, nhìn bác kìa.
Bác kéo đến đây còn nhiều người
hơn cả Sinatra, đúng không?
Teddy, cháu chỉ muốn bác biết
là cháu rất xin lỗi.
Cháu biết cháu đã làm hỏng việc...
nhưng cháu sẽ làm tất cả
để chuộc lỗi.
Marbles, cái giọng của mày
làm tao buồn nôn.
Mày là thằng đáng ghét.
Nếu không phải vì Matty...
tao đã bắn chết mày rồi.
Vì thế, tao rất muốn đá vào dái mày...
như một cầu thủ ghi bàn.
Tình hình thế nào rồi?
Chúng ta có tin mới.
- Bọn cớm dính vào.
- Mấy thằng cớm bẩn.
Ờ, nó nói là cớm.
Chúng trang điểm mặt cháu à?
Chúng làm rất tốt.
- Bác muốn vào trong nói chuyện không?
- Không, nói chuyện ngay tại đây.
Chúng ta đã vượt biên giới tiểu ***
để tới North Dakota.
Nếu có ai nhòm ngó, chúng ta
không muốn chúng tìm thấy ta.
Cảnh sát trưởng Decker suốt đời
làm cảnh sát.
Xuất thân từ quân đội,
được đánh giá cao.
Đã ở đây 18 năm. Hắn kiếm soát thị trấn.
Tốt. Một thằng chuyên điều khiển
mọi việc...
sẽ nghĩ hắn có thể điều khiển chúng ta.
Marbles, trả tiền đi.
Matty, cháu đi với bác.
Cháu có vài thứ muốn hỏi bác.
Mấy đứa bạn cháu sẽ không tới đây...
nếu tụi nó không cố giúp cháu.
Tụi nó không nên bị như vậy, đúng không?
Nếu chúng ta lấy lại số tiền đó...
sẽ không có chuyện gì với Marbles,
được không?
Trước đây, chỉ có một cách
để làm mọi việc...
và hoàn tất công việc.
không rên rỉ, không sai lầm.
Giờ thì ai cũng dính đến tình cảm.
Giờ đây thằng nào mắc sai lầm,
đều kết thúc trên bục nhân chứng...
hoặc xuất hiện trên chương trình
truyền hình Barbara Walters.
Nhưng bác cho cháu biết, Matty.
Một khi cháu đã yêu cầu...
Bác sẽ cho cháu một cơ hội duy nhất.
Sẽ không có gì với bạn cháu. OK?
Cảm ơn.
Bác biết đấy, dù sao thì đây
cũng là lỗi của cháu.
Cháu không còn là trẻ con nữa.
- Cháu đã sẵn sàng làm việc này.
- Tuổi tác không thành vấn đề.
Nếu cháu bảo Taylor,
cháu đưa nó vào trong căn hầm đó...
dù nó mới chập chững biết đi
hay đã 103 tuổi.
Nó cũng sẽ siết cò,
còn cháu thì không...
vì đó không phải là bản chất của cháu.
Điều đó rất tốt, OK?
Từ thất vọng về mình...
còn gã cảnh sát trưởng sẽ
thò mặt ra thôi.
Chúng ta sẽ dàn xếp vụ này.
Có thể cậu muốn đánh dấu.
Tối nay ta có việc.
Tớ không biết. Tớ thấy chưa sẵn sàng.
Chúng tôi đã kiểm tra. Chúng tôi
biết ông là ai, ông Demaret.
Chúng tôi sẵn sàng thương lượng.
Không muốn làm mất lòng
những người như ông.
Tốt. Vậy hãy làm cho xong việc.
Tôi sẽ tới đó.
Không. Tôi không muốn ông
tới đồn cảnh sát của tôi nữa.
Tối nay gặp nhau. Tôi hết ca lúc 12:00
Brickman's Meats.
Qua chỗ đường ray.
- Sao không gặp ngay bây giờ?
- Khi nào là do tôi quyết định.
Nếu cậu thấy lo lắng,
hãy đem theo đám bạn.
Nói cho ông biết,
tôi không thích chơi kiểu này.
Nếu ông muốn nhìn lại
số tiền đó...
cứ làm theo ý tôi.
Không thấy cậu nói gì về việc
rời khỏi đây, sao?
Tôi đang nói đây.
Tôi nghĩ cậu nên đi với tôi.
Matty cần chúng ta.
Matty có đủ người cậu ấy cần.
Bus xe buýt liên tiểu ***
sẽ tới Billings lúc 11:15.
Tớ đã đặt một phòng
cho chúng ta ở Sheraton...
trở về New York vào sáng mai.
Bố tớ đã dàn xếp mọi việc
với Benny Chains...
sáu tháng nữa, sẽ chẳng có ai
nhớ gì cả.
Không được. Không thể nào.
Cậu là anh em họ của tớ...
và tớ phải có trách nhiệm với cậu.
Toàn bộ việc này là lỗi của tớ.
Đây là việc của tớ, tớ cần tham gia.
Nếu cậu muốn thì cứ đi đi.
Được rồi, hãy đi xem chúng ta
sẽ sắp xếp việc này thế nào.
Cậu thua 20 đô.
- Có nhận séc không?
- Tao đi rút tiền...
mày sẽ hủy tấm séc khi tao
rời thị trấn hả? Không.
- Vay tạm bạn bè đi.
- Ê...
Thưa ông Người New York,
sao ông không câm mồm đi?
Mày làm rác tai tao quá.
Đủ rồi đấy, mấy anh bạn.
- Đi uống gì đó thôi.
- Không phải việc của mày.
Mày không muốn tao biến nó
thành việc của tao, hả?
Tin tao đi.
Đi thôi.
Cậu có tưởng tượng
mấy thằng dân tộc này...
lại muốn cứng đầu chứ?
Tuyệt quá. Thật tuyệt khi thấy
các ông tới đây.
Ý tôi là, tôi không ngờ gặp lại
các ông sớm thế.
Tôi nghĩ chúng ta sẽ gặp nhau
muộn hơn...
nhưng mà các ông nhanh
như kỵ binh ấy.
Scarpa đâu?
Cậu ấy biến rồi. Sao? Có chuyện gì?
Thằng anh họ mày đâu?
Đợi chút. Matty nói sẽ không có
chuyện gì với tôi mà.
- Hãy hỏi Teddy.
- Mày nghĩ ai cử chúng tao tới?
Nhanh lên. Scarpa đâu?
Tôi không biết.
Không có thời gian bắn dọa đâu.
- Có thể nó ở khách sạn?
- Chúng tao đã tới khách sạnl, Marbles.
Vậy thì tao đéo biết nó ở đâu.
Thế thì tao đoán chỉ có mình mày thôi.
Có tin được không?
Gần đến giờ rồi.
Tớ đã bảo cậu, Marbles
và Scarpa sẽ rời khỏi chúng ta.
Đó là điều duy nhất cậu có thể
tin tưởng trên đời này.
Sẽ chẳng có ai không chơi mình,
nếu thấy có lợi.
Ờ, giờ thì tớ biết rồi.
Sẵn sàng chưa? Đi thôi.
Không lâu lắm đâu, Donnie.
Cứ bước thẳng vào trong.
Cứ để thằng đó nói chuyện,
được chứ?
Chả cần nghĩ ngợi nhiều.
Chỉ phản ứng thôi.
Sẽ ầm ỹ hơn cậu tưởng...
mà có thể cậu chẳng trúng vào đâu.
Tới đây. Đứng đó.
Hai thằng hề kia đâu?
Tiền của tôi đâu?
Không, chúng tao muốn gặp
cả hai thằng kia.
Nghĩ kĩ đi, bon tao
có thể tìm thấy chúng sau.
Chậm thôi, Farmer Brown.
Jim, đừng chĩa súng vào tao.
- Đ.M! Tao biết mà!
- Câm mồm.
Tao biết mày nghĩ đây là một
tình huống có thể xử lý được...
nhưng có một số tình huống
thì không thể xử lý được.
Nào, một thằng ngu như mày...
ít nhất có đủ thông minh
để đem tiền theo không?
Ê, thằng chó!
Bỏ súng xuống.
Bỏ súng xuống!
Hắn làm đéo gì ở đây thế?
Thế này, Don...
Có rất nhiều tiền trong túi.
Chó chết!
- Lạy Chúa.
- Chó chết.
- Tớ nghĩ cậu đã bỏ chúng tớ.
- Không, tớ phải quay lại.
Marbles đâu?
Cái gì? Tớ nghĩ nó đi với các cậu.
Không.
Nó bảo nó sẽ không bỏ đi.
Hãy xem chúng ta có gì nào.
Chính là ông.
- Ông tới để làm việc này.
- Ta biết những gì ta nói, bé con...
nhưng chẳng có ai gây lộn xộn
như lũ bạn cháu ở đây...
mà lại bước ra sạch sẽ. Không.
Vớ vẩn. Ông tới đây
để lấy số tiền đó.
Chả có khoản thiếu hụt nào cả.
Ông chính là thằng...
đã cướp tiền của bố tôi,
mày là thằng chó.
Matty, không phải vậy.
Đừng có dạy đời tao, Teddy.
Suốt cuộc đời tao,
mày đã chỉ vẽ cho tao.
Mày đã lừa dối tao.
Mày đưa tao vào căn hầm đó
với Bobby Boulevard...
vì mày biết việc đó sẽ hủy hoại tao.
Đêm nay mày tới để giết tao.
Hãy bảo là tao nói sai.
Nói đi. Hãy bảo rằng tao nói sai.
Mày muốn biết cái đéo gì đây?
Ta đã làm những gì ta làm.
Rời khỏi sân bóng ném...
thua thằng bố mày
hết lần này tới lần khác.
Nói cho mày biết,
tao có thể đánh bại hắn...
chỉ bằng một tay...
cho nên, giờ tao lấy những gì
thuộc về tao.
- Không, không được.
- Không được á?
Mày sẽ làm gì, Matty?
Bắn tao à?
Mày sẽ không dám bắn tao.
Đôi giày tao đi còn già hơn mày,
nhóc con...
và cũng cứng hơn.
Taylor?
Tiền đây.
Tốt.
Cuối cùng thì việc này cũng giúp con
thoát khỏi đống cứt mà Teddy vùi con vào.
Đúng vậy, rất tốt.
Nghe này, bố biết bố đã hiểu lầm con.
Matty, giờ con có thể cùng làm với bố.
Đã có lúc con thực sự
mong muốn nghe điều đó.
Từ khi còn bé, con đã cố gắng sống...
đúng với những gì bố muốn.
Con đã hỏng cả đời
vì điều đó... vì bố.
Matty, bố nghĩ đó là
những gì con mong muốn.
Bố chẳng bao giờ muốn
con làm việc này.
Đó là những gì bố nói, nhưng
bố biết sự thật, cũng như con.
Bố chưa từng coi con
như một người đàn ông.
Bố cũng sẽ chẳng bao giờ nghĩ vậy,
nếu con không làm việc này.
Con rút lui.
Gặp lại bố sau, Bố già.
Cậu nói với ông ấy chưa?
Rồi, nói rồi.
Tốt. Cuối cùng thì cậu cũng làm được.
Cả cái này nữa.
- Giờ thì sao?
- Bây giờ?
Rời khỏi cái nơi khốn nạn này.