Tip:
Highlight text to annotate it
X
LÃNH TRỌN
Dịch phụ đề: QKK
- Em cần tiền.
- Vâng, một buổi sáng đáng yêu, phải không?
Mặt trời chiếu rọi, chim chóc líu lo.
Chỉ có một nha sĩ tôi quen
không biết làm ra tiền.
Ồ, vậy sao? Còn cha cô ta thì sao?
Trong nghề nha sĩ,
chồng tôi rất thành công.
- Chỉ là thêm một chút việc khác.
- Vâng, có một từ để gọi việc đó.
Nó được gọi là tham ô.
Vậy em cần bao nhiêu, em yêu?
- Năm chắc là đủ.
- Năm ngàn? Để làm gì?
Em biết gì không? Cha em sẽ rất hãnh diện đó.
Để... anh coi có thể làm được gì.
Chúc quý bà có một ngày vui vẻ.
Em sẽ vui... nếu anh cho em một ân huệ
là đi chết đi.
♪ Đời khiến ta say
♪ Anh đừng nghĩ gì
♪ Tôi có đôi lời
♪ Biết đâu có thể làm dịu nhẹ lòng anh
♪ Tôi chẳng lo nghĩ gì
♪ Vì cuộc đời chẳng có gì hay
♪ Thế giới này là một mớ tạp nham
♪ Kẻ thì được nhiều, người thì chẳng bao nhiêu
♪ Tôi vẫn thường khốn khổ
♪ Nhưng cuối cùng đã thấy chút sáng soi
♪ Cho nên đừng lo nghĩ gì
♪ Vì cuộc đời chẳng có gì hay
♪ Đừng mất công làm người hùng nổi giận
♪ Hết hồi khổ tận rồi sẽ tới cam lai
♪ Kìa có biết bao người
♪ Xả láng cuộc đời
♪ Mà không áy náy
♪ Vì cuộc đời chẳng có gì hay
Xin lỗi. Ông đang dọa tôi đó hả?
Tôi không nghĩ vậy.
Nghe nè, tôi đổi ý rồi. Ok?
Được, tôi sẽ trả tiền lại cho ông.
Vâng, thưa bà DuPré. Thứ ba lúc ba giờ.
Vâng. Gặp lại bà sau.
Chào bác sĩ.
Được rồi. Tin tốt đây, ông Boulez.
Chúng ta không cần nhổ cái răng.
Chỉ khoan thôi.
Nghe tôi đây, bác sĩ. Không khoan gì hết.
- Không khoan?
- Không khoan.
Tôi ghét máy khoan. Cho nên anh cứ xịt hơi,
kéo cái răng ra và ta vẫn còn là bạn. Ok?
Tốt!
- Tôi lấy hamburger và thịt chiên.
- Tôi muốn một hamburger...
- ...lần này không có sốt mayonnaise.
- Không mayonnaise?
Không mayonnaise. Không chút nào. Ok?
- Thế nào cô ấy cũng bỏ mayonnaise.
- Tôi nói cái này được không?
Bỏ con mụ lẳng lơ đó đi.
- Xin lỗi?
- Vợ ông đó. Bỏ bà ấy đi.
Tìm một người khác và bắt đầu lại từ đầu.
- Jill...
- Oz, nghe nè. Tôi biết không phải việc của tôi.
Tôi biết tôi chỉ mới làm cho ông
ba tuần thôi.
Nhưng tôi chỉ nói những gì tôi thấy, thưa ông.
Vợ ông không phải là người tốt.
- Cô đang muốn tranh luận hả?
- Sao lại tự dày vò mình? Ly dị bà ấy đi.
Tôi không đủ khả năng.
Cô ấy đã làm cho tôi khánh kiệt.
Tôi đang trang trải nợ nần cho cha cô ta.
Bởi vậy bà ta cố chịu đựng cho tới khi
trả hết nợ. Bà ta chỉ lợi dụng ông.
Cô ấy không lo chuyện đó được.
mẹ cô ta...
Đúng là một cách hay để... Cô ấy... Nó...
Vâng, cô ấy là một người chống Chúa.
Ông biết không, ông sẽ ban cho thế giới
một ân huệ nếu ông ám sát bà ta.
- Cô có biết ai làm việc đó không?
- Ngoài chúng ta ra?
- Đây rồi.
- Cám ơn.
Nói chơi thôi hay ông muốn tôi ra giá?
Cô nên nói chuyện với vợ tôi.
Cô sẽ phát tài.
- Sao ông lại nói vậy?
- Bảo hiểm nhân thọ.
Tôi chết có giá hơn là sống.
Phải, ngay phòng ăn.
Dọn ba cái đồ nhựa cũ ra khỏi đó.
Mấy anh có thể làm chậm hơn nữa không, các bạn?
Chào! Anh chắc là người láng giềng mới.
Tôi tên Nicholas Oseransky. Gọi tôi là Oz.
- Jimmy.
- Chào.
Jimmy Jones.
- Trước đây ta đã gặp nhau chưa?
- Chưa.
- Anh chắc chứ?
- Chắc.
- Tôi nhớ hay lắm. Tôi có vấn đề với những khuôn mặt.
- Trông anh quen lắm. Anh từ đâu tới?
Ông Jones. Ông muốn để cái này ở đâu?
Trật tự! Trật tự!
Trên lầu, phòng ngủ phía sau.
Anh vừa nói gì?
- Anh có sao không?
- Không sao.
Chắc không? Bởi vì trông anh...
có vẻ như đầy hơi.
Tôi... tôi... tôi mới ăn hamburger.
- Họ có bỏ mayonnaise vô không?
- Có.
Anh có thể cho tôi biết tại sao họ làm vậy không?
Bất cứ người Mỹ minh mẫn nào cũng biết thứ
gia vị duy nhất mà họ từng bỏ vô hamburger...
...là sốt cà!
Hay có thể một vài loại sốt đặc biệt
mà anh rất thích ở Canada này!
Mà tôi nghĩ là cũng có mayonnaise trong đó!
Nhưng khi họ trét cái thứ mayonnaise
đó vô, tôi có thể giết ai đó!
Tôi thật sự, thật sự không muốn làm anh bực.
Ai bực? Tôi chỉ nói chuyện thôi mà.
- Tôi phải về nhà.
- Ok.
- Thư giãn.
- Cám ơn.
- Oz!
- Hả!
Cám ơn đã ghé lại...
để chào mừng tôi làm hàng xóm.
Ok.
Dọn dẹp! Dọn dẹp
Chúng ta phải dời đi.
Chúa ơi!
Chúa ơi! Anh vừa tình cờ gặp
người hàng xóm mới kế bên.
- Em có biết hắn là ai không?
- Thế nào anh cũng nói cho em nghe mà.
Đó là Jimmy hoa Tulip Tudeski.
- Và cái đó có ý nghĩa gì?
- Hắn là tay giết mướn cho băng đảng Gogolak!
Băng đảng Gogolak! Cái băng đảng người
Hungary ở Chicago cai quản vùng North Side.
Tay Jimmy đó từng là
cánh tay đắc lực của Lazlo Gogolak!
- Gợi cảm đấy!
- Sophie, gã đó đã từng giết 17 người.
- Sao cái tên lại ngớ ngẩn vậy?
- Tulip?
Đó là loại hoa hắn thích. Nó là thứ mà
hắn thường gởi tới đám tang của nạn nhân.
- Không biết hắn làm gì ở đây?
- Nhiều khả năng là ẩn trốn.
Hắn đã phản Lazlo Gogolak. Lazlo đang
sống quảng đời còn lại trong tù.
Jimmy chỉ bị có năm năm. Dave nói
với anh là hắn từ chối bảo vệ nhân chứng.
- Bảo vệ khỏi cái gì?
- Anh chắc là Janni con của Lazlo muốn...
... một trong những... em biết mà,
muốn ra giá cho cái đầu của hắn
Ý anh là... một hợp đồng?
Một hợp đồng đen?
- Thấy khá hơn chưa?
- Vâng, cám ơn.
- Hãy đi chơi một vòng.
- Đi một vòng?
- Ừ, đi một vòng.
- À...
Tôi không quen ai ở thành phố này.
Tôi muốn mình đi chơi một vòng.
Anh chỉ cho tôi những cảnh đẹp nhé?
- Nó không giết anh đâu.
- Hứa nhé?
- Tôi đoán anh không phải là người Canada?
- Chỉ do hôn nhân thôi.
- Anh từ đâu tới?
- Chicago.
Không phải Chicago... Chicago.
Tôi sinh ra ở đó nhưng... tôi thật sự
không biết gì về Chicago.
Ok.
Vâng! Hoàn toàn quên hết
những gì liên quan tới Chicago.
- Tôi từ Jersey.
- New Jersey?
Vâng. New Jersey.
Nếu anh từ Jersey, anh tới từ Jersey.
Jersey là một nơi nữa mà tôi
tuyệt đối không biết gì hết.
- Anh luôn căng thẳng vậy sao?
- Vâng.
Giống như mọi chuyện trong đời tôi hầu như
đều tồi tệ, tất cả bắt đầu với bà chủ nhỏ của tôi.
Trở về từ đầu, cha cô ấy và tôi
cùng nhau làm một phòng khám nha khoa.
- Anh là một nha sĩ?
- E là vậy.
- Anh đã tự tử?
- Sao, nào, sao anh lại nói vậy?
Có lần tôi đọc được rằng
những nha sĩ có khuynh hướng tự tử.
Jimmy, tôi ghét cuộc đời tôi nhưng
chắc chắn là tôi chưa muốn chết.
Tốt hơn anh nên tập làm quen với nó
bởi vì anh phải vậy.
Tao sẽ giết mày! Tao sẽ bóp cổ mày!
Mọi người đều chết...
... sớm hay muộn.
- Tulip?
- Không!
Vậy, anh đang nói, cha vợ anh...
Vâng, trớ trêu thay ông ấy là người tự tử.
- Thông tin đâu có sai.
- Ông ấy bị bắt gặp đang quấy rối một bệnh nhân.
Một bệnh nhân vị thành niên.
Một bệnh nhân vị thành niên nam.
- Làm ơn, thôi đi!
- Tôi biết. Và rồi thằng nhóc đó bắt đầu tống tiền ổng.
Và chuyện đó xảy ra đúng ngay lúc IRS
quyết định điều tra ổng về tội gian lận thuế.
Thế là ông già Aaron cần tiền, và cần gấp,
cho nên ổng đi vay nóng,
Ổng vay tiền trên danh nghĩa công ty,
mà tôi chẳng hề hay biết, rồi tiến đến...
Đi Vegas, Atlantic City, Reno.
Thua hết tiền và làm anh mắc kẹt
với một đống giấy nợ. Đúng không?
Anh nói đúng. Hoàn toàn chính xác.
Vậy rồi, tiếp theo sau vụ tai tiếng
là phá sản và tỏ tịa,
vợ tôi và mẹ cô ấy quyết định
tốt hơn là chuyển trở về đây.
Anh thích sống ở Canada không?
Không, tôi... tôi sống ở đây với vợ tôi.
Anh có chắc anh là một nha sĩ?
- Vâng. Sao?
- Bởi vì tôi chưa từng gặp một nha sĩ mà tôi thích.
Vâng, tôi luôn cố làm cho
mọi người càng ít đau càng tốt.
Tôi cũng vậy.
Ê!
Chuyện này rất tốt.
Tôi mừng vì chúng ta quen biết nhau.
Anh biết gì không? Tôi cũng vậy.
- Anh đi được rồi.
- Phải.
- Oz!
- Vâng, em yêu.
- Cám ơn Chúa anh đã về nhà.
- Cám ơn Chúa anh đã về nhà.
Em có một ý. Em nghĩ ra một cách
để ta có thể trả hết nợ của cha.
- Em tìm được việc làm?
- Không!
- Không?
- Người hàng xóm của ta.
Có một cái giá cho cái đầu của hắn.
Đó là kế hoạch của em?
Ám sát hàng xóm của chúng ta?
Đây là những gì anh sẽ làm.
Anh sẽ tới Chicago để tìm xem ai là
người ra giá cho cái đầu của hắn.
- Cái đầu của Jimmy Tudeski!
- Rồi anh nói với họ là anh biết hắn ở đâu...
- ... sau khi anh thương lượng tiền thù lao chỉ điểm.
- Tiền thù lao chỉ điểm một kẻ giết mướn?
- Có vấn đề gì sao?
- Nó làm cho anh thành một bọn với... kẻ sát nhân.
- Nhưng hắn là một kẻ giết người.
Chính anh nói vậy mà.
- Đó chính là một lý do khác để không nên làm.
Được rồi. Cho dù hắn đã làm gì, hắn đã
ngồi tù. Hắn đã trả nợ cho xã hội.
À, bây giờ hắn có thể trả nợ cho chúng ta luôn.
Nghe nè, anh biết chuyện này nghe có vẻ điên rồ,
nhưng hôm nay anh đã đi chơi với gã này
và hắn... khá dễ thương, em biết không?
Vả lại, hắn chưa làm gì hại anh cả.
- Hắn quyến rũ em.
- Sao?
Hắn quyến rũ em!
Con thú đó... hắn đã ve vãn em!
Khi nào?
Trước đây. Buổi sáng.
Trước khi anh về nhà.
Hắn nói hai người chưa từng gặp nhau.
- Anh tin ai? Vợ anh hay một kẻ giết người?
- Anh có cần phải trả lời không?
- Nicholas!
- Được rồi, được rồi!
Cứ cho là... hắn đã ve vãn em.
Hắn đã ở trong tù năm năm. Hắn tuyệt vọng.
Hắn đã ngủ với một cái cối xay thịt.
Đồ con heo! Anh làm tôi ghê tởm!
Có một kẻ giết người lừng lẫy
sống sát bên nhà.
kẻ có thể tàn sát hết chúng ta trong giấc ngủ
và anh không thèm động đậy một ngón tay.
Đúng rồi. Anh sẽ không động đậy một
ngón tay, bởi vì đó là việc điên rồ.
Anh làm việc đó cho em...
và em sẽ cho anh ly dị.
Và nếu anh không làm việc đó cho em, em thề,
em sẽ làm cho cuộc đời anh khốn khổ tận cùng,
em sẽ làm cho mấy năm vừa qua
trông giống như một cuộc dạo chơi nhàn hạ.
Em đã đặt vé cho anh rồi.
Chín giờ sáng mai anh sẽ đi.
Tốt hơn là anh nên thu dọn đi.
Được rồi, vậy, khi nào ông về?
Tôi phải sắp lại mọi lịch hẹn của ông.
- Không hơn vài ngày đâu.
- Ông đi một mình phải không?
Vâng.
Tốt. Ông có thể cho tôi một ân huệ lớn trong khi
ông còn ở đó? Hãy đi ra ngoài và "vui vẻ"!
- Jill!
- Gọi cho tôi ngay khi ông về.
Tốt hơn nữa, gọi cho tôi ngay sau đó.
Gọi cho tôi ngay trong lúc đó.
Tôi muốn biết tất cả mọi chi tiết.
Được rồi, đừng có mong đợi ở anh nhiều quá.
Anh không chắc là anh sẽ liên lạc được với họ.
Có vẻ như băng Gogolak không có
số miễn phí 1800 hay gì đó.
Em biết là anh sẽ làm hết sức mình.
Cái đó là sao?
Chúc may mắn, anh yêu.
Và mau trở về nhà.
Có túi nôn trên máy bay không?
Anh là Jimmy Tudeski, phải không?
Jimmy hoa Tulip?
Đừng lo. Bí mật của anh an toàn
với em, anh chàng gợi cảm.
Nhưng... anh sẽ không bao giờ tin được ông chồng
yêu quý của em đang âm mưu gì đâu.
Anh đã trở lại Chicago à? Tuyệt!
Nói nghe nè. Gặp tôi ở bar
Ekins Oyster trong 45 phút nữa.
- Dave, anh không có gì phải lo lắng.
- Sao tôi lại không lo được?
Anh nói là anh tới đây để bán đứt
Jimmy Tudeski cho Janni Gogolak...
Nhưng tôi không định bán đứt hắn.
Anh nghĩ tôi muốn tự tử sao?
À, vì anh là một nha sĩ mà.
Nghe nè, tôi không có ý định
bán đứt ai hết.
Lý do duy nhất tôi ở đây là vì
tôi muốn tránh xa Sohpie.
Tôi có việc phải làm cho xong. Tôi sẽ tới
khách sạn của anh ngay khi xong việc.
- Trong khi đó hứa với tôi là anh sẽ
không làm điều gì ngu ngốc.
- Sao anh lại còn nói vậy?
Anh đã cưới Sophie, phải không?
Nếu vậy thì tôi sẽ lấy séc nhé?
- Xin lỗi. Chắc là tôi lộn...
- Anh tìm phòng mấy?
- 519.
- Anh tới đúng chỗ rồi.
Anh là Nicholas Oseransky?
- Anh là ai?
- Chúng tôi biết anh có thông tin...
... về nơi ở của Jimmy hoa Tulip.
- Ai nói với anh vậy? Dave hả?
- Dave là ai?
- Hắn... hắn đã nói gì với anh?
- Quên Dave đi.
Vì mục tiêu trước mắt của chúng tôi,
không có Dave nào hết. Dave không hiện hữu.
Vì vậy... chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi.
Anh biết hay không biết?
Thông tin về nơi ở của Jimmy hoa Tulip?
- Tôi không hiểu anh đang nói gì, anh bạn.
- Vậy sao?
Vậy chắc là tôi đã được báo tin sai.
- Tôi xin lỗi.
- Không sao.
Bây giờ... thử lại lần nữa.
- Chúng tôi biết anh có thông tin...
- Ai đã nói với anh vậy?
Tại sao anh cứ bận tâm
với những chuyện vụn vặt như vậy?
Điều quan trọng là chúng tôi biết rằng
anh biết Jimmy Tudeski ở đâu.
Nghe nè, tôi thật tình không...
- Anh có muốn la lên cầu cứu không?
- Vậy có được gì không?
Không.
- Anh là ai?
- Franklin Figueroa.
Biệt danh Frankie Figs.
Tôi làm cho Janni Gogolak.
Ôi, Chúa ơi.
Vậy... Jimmy ở đâu?
Nghe nè, tôi thề...
Người anh em, tin tôi đi. Anh không
muốn khiêu vũ với tôi suốt đêm đâu.
Chỉ vì một thằng cặn bã như Jimmy T?
Tự cứu mình đi.
Nghe nè, tôi thật tình không...
Có lẽ tôi biết hắn ở đâu.
Được, tốt rồi. Nhưng đừng nói với tôi.
Hãy đi nói với Janni.
Được rồi. Anh không phiền nếu tôi
đi nhổ máu một chút chứ?
- Xin cứ tự nhiên.
- Cám ơn.
Cha tôi...
... là một người vĩ đại.
Một người có "tầm thấy" và...
... nghị lực.
Một người theo đuổi niềm tin của mình.
Không giống như đồ chuột...
... chui đống cứt... Tudeski.
Ông có thể...
Làm ơn gọi Cynthia được không?
- Uống gì nhé?
- Ồ, không, cám ơn.
- Uống gì đi.
- Vui lòng cho tôi một Scotch và soda.
Tôi muốn ông hiểu.
Frankie đã nói cho tôi biết ông
đang có một vấn đề về lương tâm.
- Vâng, chỉ là không có gì trong đó là ý của tôi.
- Vậy ông nghĩ nó là ý của tôi? Không.
Nếu tôi có quyền lựa chọn, cha tôi...
... vẫn đang điều hành mọi chuyện
và tôi thì đang ở đâu đó như...
... tôi cũng không biết.
Aruba.
Thật tình thì, Aruba không đẹp vậy đâu.
- Xin lỗi?
- Có thể ông thích nó.
Tôi đã hưởng tuần trăng mật ở đó
và đó là lý do chắc chắn tôi không thích nó.
Có điều ông cần phải nhớ là,
khi chúng tôi nói về Jimmy Tudeski,
chúng tôi không nói về loài người.
Chúng tôi nói về loài gặm nhấm.
Chúng tôi nói về...
loài "cấy sinh".
- Tôi đã nói tới đâu?
- "Cấy sinh". Tôi nghĩ là "cấy sinh".
Chúng tôi nói về một ai... Nghĩ thử coi!
Một cái gì...
... không xứng đáng để thở...
... khí trời.
Janni, lại tự nói về mình nữa phải không?
Ông Oseransky,
đây là Cynthia.
Vợ của Jimmy.
- Cynthia, có vẻ như ông...
- Bác sĩ.
- Xin lỗi?
- Bác sĩ Oseransky. Ông ấy là một nha sĩ.
Sao cũng được.
Có vẻ như người bạn nha sĩ của
chúng ta đây biết Jimmy ở đâu.
- Ô? Tới để nhận hợp đồng?
- Không.
Janni, anh nên biết rằng, bởi vì tôi là
người tìm ra gã này... tôi muốn nó.
- Hợp đồng là của tôi.
- Khi nào tôi còn cầm trịch.
- Khi nào tôi được trả hết giá.
- Tôi muốn thấy con chuột không xương đó quỳ lạy.
- Tiền không thành vấn đề.
- À, bây giờ tôi đã nghe hết rồi!
Có tin nổi không?
Anh chàng này? Sẵn sàng giết người.
Ông Oseransky.
Frankie sẽ theo ông về Canada.
Ông sẽ dẫn hắn tới cái người
mà ông tin là Jimmy Tudeski.
- Nhưng, thưa ông...
- Frankie, anh sẽ báo tin cho tôi chứ?
Vậy là xong.
Ông... ông Gogolak?
Vợ tôi sẽ làm cho cuộc đời tôi
thậm chí còn khổ sở hơn bây giờ...
... nếu tôi không hỏi.
Có chút tiền thưởng nào cho người
chỉ điểm trong vụ này không?
Tiền thưởng?
Nói ông nghe nè.
Bảo vợ ông là chúng tôi sẽ giải quyết.
Cynthia, đừng đi vội.
Chúng ta nên nói chuyện một chút.
Sáng mai tôi sẽ gọi anh.
Chúng ta sẽ đi chuyến sớm nhất.
Bác sĩ. Anh không định làm điều gì
ngu ngốc như cố bỏ rơi tôi phải không?
Không.
- Anh đã nói chuyện với ai?
- Anh đang nói gì vậy?
- Anh biết Frankie Figs phải không?
- Tôi có biết hắn.
À, vâng, khi tôi trở về nhà sau bữa ăn,
hắn đang ngồi trong phòng tôi.
- Frankie Figs đã ở trong phòng anh?!
- Và hắn biết hết những gì tôi biết...
- ... về chỗ ở của Jimmy hoa Tulip!
- Hắn đã làm gì?
Sau khi chơi nhạc trên quả thận của tôi,
hắn đưa tôi đi gặp Janni Gogolak.
- Oz, hãy nói là anh đang đùa đi.
- Anh đã kể với ai? Tôi muốn biết chính xác là ai!
- Không ai hết. Tôi thề.
- À, vậy thì, sao...
Tôi phải làm gì bây giờ?
Tôi sẽ nói chuyện với anh sau. Tôi phải đi.
- Phục vụ phòng nghe.
- Tôi là bác sĩ Oseransky ở phòng 519.
Tôi cần một chai Scotch lớn.
- Nghe?
- Là tôi đây.
Oz! Công việc thế nào?
Công việc thế nào?
Tôi vừa làm một chuyện khủng khiếp!
- Chuyện gì mà khủng khiếp vậy?
- Anh phải rời khỏi thành phố, rời khỏi Canada.
- Cần phải biến ngay. Tôi đang ở Chicago.
- Phải, tôi có nghe về chuyện đó.
Anh đã gặp Janni chưa?
- Làm sao anh biết được?
- Bình tĩnh.
Tôi biết hết mọi chuyện. Ok?
Đừng lo.
- Nhưng...
- Tôi sẽ giải thích mọi chuyện khi anh quay về.
Trong lúc đó, sao anh không tận hưởng
những ngày còn ở đó? Vui vẻ lên.
Chúng ta sẽ nói chuyện khi anh quay về.
Nếu anh nói vậy, Jim.
Anh có muốn mời tôi vô không hay để tôi xuống
nói với người của Janni rằng anh bất lịch sự?
Người của Janni ở dưới lầu à?
Vâng, mời vô.
Tôi thích đàn ông biết cư xử.
Janni sai tôi tới để coi anh có thật thà không.
Janni là loại người dễ tin.
- Vậy, anh có hay không?
- Tôi có hay không...
Biết thằng chồng láu cá của tôi đang ở đâu?
- Bà Tudeski...
- Cynthia. Người phụ nữ này sắp trở thành góa phụ.
- Cô không hiểu đâu.
- Tôi không hiểu cái gì?
Anh muốn 30 miếng bạc, phải không?
(Judas bán Chúa)
Điều thắc mắc duy nhất của tôi là
sao anh không tự làm việc đó một mình?
- Sao tôi không...
- Giết Jimmy và lãnh tiền?
Có vấn đề gì? Anh không có
bụng dạ cho việc đó sao?
Hay vấn đề của anh nằm ở...
phía dưới một chút?
- Anh vừa nôn mửa sao?
- Vâng. Tôi đang định chải răng.
- Tôi sẽ đợi.
- Ok.
Bà Tudeski...
Cynthia, không có gì trong đó là ý của tôi.
Rõ ràng là anh đi 1.000 dặm
tới đây để bán đứt Jimmy.
Đó chính là điều tôi muốn nói.
Đó không phải là ý của tôi. Nó là kế hoạch của vợ tôi.
Cô ấy muốn tôi đi Chicago
và bán đứt Jimmy.
Có lẽ tốt nhất là cô trở về chỗ Janni
và nói là tôi bị khùng.
Rằng tôi bị nổi điên. Tôi bị
mất cân bằng hóa học. Tôi bị chập mạch.
Có lẽ đó là điều tốt nhất.
Bởi vì...
Nói với hắn là tôi cư xử đúng như
cái cách mà tôi đang cư xử ngay bây giờ.
Nhưng anh có biết Jimmy ở đâu, phải không?
Nghe nè, bà Tudeski,
tôi không muốn ai chết hết.
Và đó là thật tình đó.
- Cô muốn gì?
- Tôi muốn gì à?
Tôi chỉ muốn mau kết thúc chuyện này.
Tôi sợ muốn gần chết.
Đó là phục vụ phòng.
Trước khi tôi nôn, tôi đã gọi Scotch.
Của anh đây. Cám ơn.
Cô nghĩ sao với một ly rượu?
Tôi nghĩ là không đá, không nước,
trong một cái ly cao.
Tôi biết nói sao? Tôi còn trẻ. Jimmy không giống
như bất cứ người đàn ông nào tôi từng gặp.
À, vâng, hắn là sát thủ đầu tiên mà tôi biết.
Ở hội quán đồng quê của cha tôi
không ai thích hắn.
Một người chồng tệ hại.
Thường xuyên lừa dối tôi.
- Sao cô không...
- Ly dị hắn?
Jimmy không tin tưởng ở ly dị.
Hắn nghĩ đó là tội lỗi.
Tôi biết, Một tên giết mướn với nhiều
phẩm hạnh. Hình dung thử xem!
Và bây giờ vì hắn đã ra khỏi tù...
hai người có định trở lại với nhau không?
Ý anh là giả sử Frankie và Janni
không giết hắn trước?
Không.
Jimmy và tôi đã hết.
Cho dù nếu tôi có muốn làm lại lần nữa,
điều mà tôi thật tình không muốn,
thì luôn có một chuyện khác
giữa chúng tôi.
Chuyện gì khác?
- Sự thật là hắn muốn giết tôi.
- Sao?
Anh là một anh chàng dễ thương.
Tiền.
Ồ! Chắc cô... cô giàu lắm hả?
Tiền mà Lazlo Gogolak cho chúng tôi
như một món quà cưới.
Chỉ là nó không phải là một món quà. Lazlo chỉ
cho tiền qua trạm chúng tôi để tránh FBI.
- Bao nhiêu tiền?
- Mười triệu đô-la.
- Trạm dừng địa ngục.
- Cách duy nhất để lấy tiền...
... là Jimmy và Janni và tôi
cùng ký tên.
Nếu anh không có đủ cả ba chữ ký,
anh cần hai chữ ký...
... và một giấy chứng tử.
- Hay một chữ ký và...
- Hai giấy chứng tử.
- Vì vậy nếu Jimmy giết cô...
- Và Janni. Hãy quên Janni đi.
- Thì hắn sẽ lấy được tiền. Tất cả số tiền.
- Lãnh trọn nguyên dây.
Nếu cô nói với hắn là cô
không cần tiền thì sao?
Tôi đã nói rồi. Tôi không muốn một xu.
Hắn biết là tôi không muốn ở với hắn
và hắn thì không muốn ly dị.
- Nhưng giết người, đối với hắn thì được?
- Đó là nghề của hắn.
Nếu là tôi, tôi chỉ cần mười triệu.
Vậy phải cần bao nhiêu để
anh giết vợ anh?
- Tôi đang nói về cô.
- Tôi, vậy, bao nhiêu?
Đó là điều tôi đang nói. Tôi nghĩ cô là
tạo vật đẹp đẽ nhất mà tôi từng trông thấy.
- Không thể tin được là tôi dám nói ra điều đó.
- Tôi chắc chỉ là Scotch nói.
Không, là tôi nói.
Tôi đã trải qua bảy năm vừa rồi chỉ
để ngồi đợi một chuyện gì xảy đến.
Tôi đã không biết đó là chuyện gì...
... cho tới khi cô bước vào căn phòng
ở nhà Janni Gogolak.
- Tôi xin lỗi. Tôi đã làm cô bối rối.
- Tôi phải đi.
- Đừng.
- Làm ơn.
Anh là một anh chàng dễ thương...
nhưng tôi phải đi.
Đi thôi.
Mấy anh biết là đêm vẫn còn sớm mà.
Mấy anh vội gì mà phải về?
Những gì anh vừa nói
có đúng là ý của anh phải không?
Tôi còn rãnh tới nửa đêm.
Trong lúc này...
- Hứa với tôi một điều.
- Mọi điều.
Anh sẽ từ từ.
Tôi đã không làm tình trong năm năm.
Tôi cũng vậy.
Tôi đã cưới vợ.
Sắp tới giờ rồi.
Lần nữa à? Anh đã ăn gì,
ăn trưa với hàu phải không?
Thật ra là có.
Jimmy biết anh ở đây.
- Ở đây với em?
- Ở đây, ở Chicago, nói chuyện với Janni.
- Làm sao? Làm sao hắn biết?
- Bởi vì anh nói với hắn.
- Anh... sao?
- Hắn đã biết sẵn rồi.
- Làm ***ết?
- Anh đoán là bà vợ yêu quý của anh.
- Mụ đang muốn anh bị giết sao?
- Hình như vậy! Đó là tất cả những gì
mà anh có thể nghĩ ra.
Nhưng khi anh nói chuyện với Jimmy...
hắn không có vẻ bực tức.
Không có đâu. Hắn sẽ là bạn tốt nhất
của anh cho tới khi...
Hắn giết anh, phải không?
Và rồi sau đó, hắn sẽ theo đuổi em.
Anh sẽ không để cho chuyện đó xảy ra.
Anh sẽ không để cho Jimmy giết em.
Anh sẽ đưa Frankie tới Canada
và dẫn hắn tới chỗ Jimmy.
- Và Frankie sẽ giết hắn.
- Anh không thích chuyện đó,
nhưng khử Jimmy vẫn tốt hơn.
Oz, anh không hiểu sao?
Cách nào thì em cũng chết thôi.
- Tại sao? T... tại sao?
- Khi Jimmy chết rồi,
Janni còn muốn em sống làm gì?
- Hắn cũng muốn giết em...
- Để hắn có thể ẳm hết mười triệu đô-la.
À, anh sẽ không để cho chuyện đó xảy ra.
Anh thề anh sẽ không để cho ai giết em.
Trong tình huống như thế này, đó là
điều lãng mạn nhất em từng được nghe.
Cám ơn.
Sao? Anh đã nói với Jimmy?
Anh làm vậy để làm quái quỷ gì?
Tôi cảm thấy tệ lắm.
Tôi thích hắn. Tôi đã thích hắn.
- Vậy anh không còn thích hắn nữa sao?
- Khó có thể làm bạn với một ai đó muốn giết mình.
Nếu anh muốn đá đít tôi khỏi Janni thì,
nói cho anh biết, tôi cũng muốn nện vô mông anh.
Tôi biết.
- Tôi có thể trám cái kẻ hở đó cho anh.
- Thật sao?
- Vâng, anh đi ra đi vô còn được.
- Giỡn hoài? Cái này hả?
Vậy là ông đã làm rồi phải không?
Ông đã làm những gì tôi khuyên ông chưa?
- Không, không. Tôi sẽ không trả lời câu hỏi đó!
- Vậy là ông đã làm?!
- Biết ngay mà. Ông đã làm tình!
- Làm ơn đừng có hét lên!
- Cô ấy là ai? Tôi muốn nghe hết tất cả!
- Tôi phải đi đây
- Nếu có gì khẩn cấp, tôi có đem máy nhắn tin.
- Ok, được rồi. Vậy đi.
Nhân tiện, mụ phù thủy có gọi. Mụ và
mẹ mụ đi chơi thác Niagara vài ngày.
Chắc là tạo chứng cứ ngoại phạm.
Tôi đi đây.
Sao anh không về khách sạn với tôi?
Dĩ nhiên, ngoại trừ anh thích về nhà giữa
thanh thiên bạch nhật với Jimmy ngay kế bên?
Vâng, tôi sẽ đi với anh.
Frankie Figs.
Jimmy T.
Sao rồi, anh bạn? Có gì không, em bé?
Nè, Frankie! Chào mừng tới Montrreal.
- Có gì không, anh bạn?
- Trông anh khỏe lắm!
- Oz, anh có vẻ lo lắng. Phải không, Frankie?
- Ừ, phải đó.
Sao không thư giãn đi? Coi nào! Frankie
đã nói với tôi rằng anh thẳng thắn như thế nào.
Bây giờ thay quần đi. Chúng ta sẽ đi ra ngoài.
♪ Có một bài ca
♪ Hai ta cùng hát
♪ Anh, người yêu em
♪ Em, người yêu anh
♪ Và ta sẽ sống
♪ Mãi mãi bên nhau...
Tôi sẽ lấy coca và thịt chiên
nhưng tôi sẽ trả burger này lại.
Nếu anh có bỏ chút mayonnaise nào vô đó,
tôi sẽ xông tới nhà anh, chặt chân anh ra,
phóng hỏa đốt nhà anh, và đứng nhìn
anh lết cái thân tàn ra khỏi đó. Ok?
Pierre?
Tôi ổn.
Anh ổn hả?
Để tôi nói anh nghe chuyện này, Oz. Anh
không ổn. Anh biết vợ anh muốn anh chết.
Quá sức tưởng tượng của tôi.
Tôi nghĩ anh nên biết.
Tôi không phải người đầu tiên ả ta tìm tới.
- Người...
- Sát thủ đầu tiên.
- Còn có những người khác?
- Ít nhất một.
Hình như đã thất bại,
bởi vậy cô ả mới tìm tới tôi.
Anh đã nói gì với cô ta?
Ý anh là... tôi có nhận hợp đồng không?
Không. Tôi đã không nhận hợp đồng.
- Cô ta ra giá bao nhiêu?
- Mười ngàn.
Không ngạc nhiên anh đã bác bỏ ả!
Anh đã gạt bỏ cô ta thật à?
Ngay cả khi tôi tới gặp Janni?
Anh không tới gặp Janni.
Jimmy đã cử tôi tới gặp anh.
Tôi biết là Frankie rất thuyết phục.
- Nhân tiện, bàng quang anh sao rồi?
- Tốt, cám ơn.
Vậy sao anh lại muốn tôi tới gặp Janni?
- Để anh nói cho hắn biết tôi ở đâu.
- Rồi hắn sẽ tới đây và anh có thể giết hắn?
Chính xác! Nhân tiện... tôi rất hân hạnh
được xử vợ anh dùm cho anh.
- Xử vợ tôi?
- Đánh ả.
- Nện ả.
- Nện cô ta?
Ồ! Biết rồi, tôi nghĩ anh muốn nói...
Bởi vì cô ta nói với tôi...
anh biết không, lạm dụng cô ta.
Tức cười thật.
Tại sao lại tức cười?
Thật ra, tôi đã không muốn nói với anh điều này,
nhưng... sự thật là, vợ anh tới tìm tôi.
- Và?
- Oz... mình là bạn.
Bạn bè thì không nghĩ tới chuyện
bậy bạ với vợ của nhau.
Vả lại... tôi không thấy tính cách
của vợ anh là hấp dẫn.
Anh vừa ra khỏi tù.
Anh đã ở suốt năm năm trong tù
và anh không thấy vợ tôi hấp dẫn?
Cô ả không phải là người tốt.
Anh đã giết 17 mạng người... và
anh không nghĩ vợ tôi là người tốt?
Tôi giết bao nhiêu người không quan trọng.
Điều quan trọng là... tôi đối xử ra sao
với những người đang còn sống.
- Chấm dứt chuyện này chưa?
- Khoan đã.
♪ Những bước chân tình nhân
♪ Chia xa
Tôi nghĩ là đã đủ lâu rồi.
Hãy gọi cho Janni.
Hắn tới đây càng sớm càng tốt.
Sau khi giết Janni, anh có định
trở lại Chicago không?
Không. Tôi đã hết việc ở Chicago rồi.
Còn vợ anh thì sao?
Anh có định trở lại với cô ấy không?
- Anh có định giết cô ấy luôn không?
- Với một cái giá phải hơn 10.000 đô-la nhiều!
- Anh không thể làm vậy được!
- Tại sao không?
Bởi vì cô ấy là vợ anh!
Jimmy, anh đã đúng về gã này.
Hắn là một anh chàng cực kỳ ngọt ngào.
Mấy bà vợ thích hắn
và hắn vẫn còn tin vào lời thề hôn nhân!
Tôi cũng vậy. Đặc biệt là
"Cho tới khi cái chết chia cắt chúng ta."
Đó là máy nhắn tin của tôi.
Tôi phải trở về văn phòng.
Lời thề hôn nhân hay không...
Tôi vẫn phải cảnh giác.
Cho anh hay là vợ anh
vẫn còn đang rao tìm sát thủ.
Chúc may mắn.
Ông biết không? Tôi nghĩ lại rồi,
tôi nghĩ mình sẽ nhổ cái răng đó ra.
Oz! Gì vậy? Có chuyện gì vậy?
Ôi, không! Oz, không! Để tôi lấy nó ra!
Oz!
- Tôi là bạn ông. Hãy nói với tôi.
- Tôi cần phải nói chuyện với ai đó...
- ... bởi vì tôi sắp làm chuyện...
- Bình tĩnh lại.
Tốt rồi.
Trước hết, tôi vừa khám phá ra là
vợ tôi muốn tôi bị giết.
- Ai đã nói với anh?
- Một người bạn.
- Người nào tôi biết không?
- Hắn là người hàng xóm kế bên nhà.
Và đây là chỗ tức cười.
Hắn cũng là một kẻ giết mướn!
- Vậy sao? Hắn tên gì?
- Jimmy. Jimmy Tudeski.
Jimmy hoa Tulip?
Jimmy hoa Tulip sống kế nhà ông?
Và ông quen hắn?!
Oz, ông có thể giới thiệu tôi với hắn không?
Jill... gã này là một kẻ giết người chuyên nghiệp.
Oz, tôi đã chờ được gặp gã này nhiều
năm rồi. Làm ơn đi, Oz. Đi mà!
Ôi, Oz!
Nhanh lên, nhanh nào!
- Gì vậy, Oz?
- Tôi không biết.
Đó là ông. Ông Tudeski, ông không hiểu đâu.
Tôi là một trong những fan lớn nhất của ông.
Tôi đã dõi theo việc làm của ông ngay từ khi còn nhỏ.
Đó là lý do tại sao tôi cố gắng muốn vô nghề.
- Nghề gì?
- Giết mướn. Đó là cái tôi muốn làm.
Chỉ cần được một buổi chiều bên ông,
tôi biết là tôi có thể học được rất nhiều.
Vậy mời vô.
Anh nữa.
Những cái này là gì?
- Sao anh quen cô ta?
- Cô ấy là phụ tá của tôi.
- Anh có biết cổ là sát thủ không?
- Tôi vẫn còn trinh trắng.
Nói một cách chuyên nghiệp,
tôi chưa từng giết ai.
- Oz sẽ là người đầu tiên của tôi.
- Xin lỗi?
- Vợ ảnh đã thuê tôi.
- Đó là cô?
Nó phải được dàn dựng giống như một tai nạn,
nên tôi tới làm việc cho ảnh để tìm hiểu
những thói quen của ảnh.
- Tốt. Thông minh.
- Cám ơn.
Nhưng rồi sau khi biết ảnh,
tôi... bắt đầu thích ảnh.
- Sai lầm đầu tiên.
- Tôi biết!
Cô phải tới gần, nhưng không được quá gần.
- Oz, sao anh không tự rót một ly martini?
- Đã bốn giờ chiều rồi.
Được rồi...
Đừng tự đòi hỏi mình quá cao.
Cô còn cả một tương lai phía trước.
Tôi nhớ lần đầu tiên tôi bắt đầu,
tôi làm cũng chẳng hay gì.
Tôi làm được vài vụ, nhận được ít tiền,
ăn chơi. Tôi đã làm mọi chuyện tôi thích.
Và tôi được Lazlo Gogolak tuyển.
Hắn muốn tôi khử một trong những
người em họ.
- Có phải đó là vụ Stanley Posilansky?
- Phải.
Dù sao đi nữa, Lazlo không muốn
nó trông giống một vụ ám sát.
Rồi tôi tiếp cận Stanley, đó là một gã
nhỏ con, dễ thương, vui tính, thu hút.
Có một kiểu khôi hài rất kỳ lạ.
Làm cho tôi cười hoài.
Tôi đã thực sự thích hắn như một con người.
Cô hiểu ý tôi chứ?
Ông đã tiến quá gần.
Vâng, tôi đã tiến quá gần.
Khi giờ phút của sự thật tới... tôi nghẹn thở.
- Hắn?
- Tôi. Tôi nghẹn thở
Tôi không thể làm được. Thực ra...
Tôi nói với hắn tôi tới để giết hắn.
Tôi nói: "Chạy đi, Stanley, chạy!
Chạy đi! Trốn đi. Chạy xa đi."
Chúng tôi bắt tay, chia tay như những người bạn.
Tôi quay lại để bước ra xa...
và con chồn hôi đó bắn vô lưng tôi.
Viên đạn chui ra ngay đây.
- Vậy rồi ông làm gì?
- Sau việc đó tôi thật tình không ưa Stanley nữa.
Hắn đã phải... chết rất chậm.
Và vết thẹo đó là một điều nhắc nhở.
Đừng bao giờ tiến quá gần.
Xin lỗi!
Xin lỗi!
Không muốn ngắt ngang hay gì gì, nhưng cô
sẽ giết tôi phải không? Đó là kế hoạch hả?
- Tối nay cô làm gì?
- Không có kế hoạch gì.
Muốn giúp chúng tôi không?
Tôi và Frankie Figs.
Khoan đã. Có phải ông đang cho tôi một việc làm không?
Chỉ khi nào cô thấy thích.
Thật là một vinh hạnh.
Giấc mơ của tôi thành sự thật rồi!
- Mục tiêu là ai?
- Janni Gogo.
Janni Gogo?
Sờ tay tôi nè. Nổi da gà rồi!
Điện thoại!
Điện thoại làm tôi sợ.
Lại nó nữa!
- Anh bị sao vậy?
- Tôi không biết.
Vâng. Frankie.
Được, tốt. Gặp anh sau.
- Tin tốt chứ?
- Quá tốt.
Hình như Janni Gogo đang trên đường
tới đây... đem theo vợ tôi.
- Vợ ông?
- Vợ anh... Hắn đem... Tại sao?
Janni muốn chăm sóc cô ta
trong khi đồng thời chăm sóc tôi.
- Vậy ông định làm gì? Cứu cô ấy?
- Không. Tôi cũng muốn cô ấy chết nữa.
- Thật sao?
- Phải. Cô có vấn đề gì sao?
- Đâu có gì. Tôi đâu có quen cô ấy.
- Tôi không thể tin được mấy người!
Coi mấy người kìa, khoan thai bàn về chuyện
ám sát một người phụ nữ xinh đẹp, vô tội,
người mà chỉ có một tội lỗi duy nhất là
đã cưới anh, Jimmy.
cho nên tôi không muốn nghe thêm chút nào nữa.
Mấy người biết tôi sẽ làm gì không?
Tôi sẽ...
Tôi sẽ...
Tôi sẽ đi!
Được rồi!
Cái này kéo hay đẩy? Sao?
Trả lời đi.
Đó là điện thoại của tôi, cám ơn.
A-lô?
- Ai vậy?
- Họ gác máy rồi.
- Đang chờ ai gọi à?
- Có phải là chuyện của mấy người không?
Lấy túi đi. Máy bay đang chờ
và tôi sẽ không chờ đâu.
Ôi, Chúa ơi.
- Anh không thích Walther sao?
- Cứ xài cái nào cô thấy tiện.
- Đó là cái James Bond vẫn dùng.
- Vậy sao?
- Vâng.
- Tôi vẫn thích...
Có cách nào để mấy người
đừng làm chuyện đó không?
Oz, sao không thư giãn đi? Tôi hứa là sẽ không ai
biết anh có dính líu tới chuyện này đâu.
- Đó không phải là vấn đề.
- Vậy vấn đề là gì?
Anh vẫn đang muốn giết vợ anh!
À...
Phải!
Tôi có lý do chính đáng để giết vợ tôi.
Tôi có mười triệu lý do
chính đáng để giết vợ tôi.
Được rồi, vậy... nếu tôi nói không thì sao?
Anh biết không, nếu tôi nói tôi sẽ
không để cho anh làm vậy thì sao?
Anh là một anh chàng hào hiệp nhất
mà tôi đã từng gặp trong đời.
- Anh có thấy tại sao tôi không thể giết ảnh chưa?
- Tôi thích hắn.
Oz... thôi đi.
Anh hãy thư giãn. Tới đây, ngồi trên cái ghế
yêu thích. Uống thêm một ly martini.
Nghe tôi nói. Chuyện tối nay sẽ tới,
cho dù anh có muốn hay không.
- Và... anh phải tham gia.
- Tôi? Tham gia?
Đúng. Anh, tham gia. Anh phải tham gia.
Anh sẽ đi với Frankie tới gặp Janni.
Nếu không thấy anh, Janni sẽ nghi ngờ,
hắn sẽ leo lên máy bay và bay về Chicago,
và chúng tôi không muốn vậy.
- Jimmy.
- Oz.
Đó là chuyện phải tới, Ok?
Và...
... tôi nói với anh với tư cách một người bạn.
bởi vì... nếu anh phá hư chuyện,
tôi sẽ rất ghét...
... tôi thật tình rất ghét phải giết anh.
Tôi sẽ rất ghét điều đó.
Tôi ghét còn hơn là mayonnaise nữa.
- Anh biết tôi ghét mayonnaise thế nào rồi.
- Vâng, tôi biết.
Và tin tôi đi, anh muốn Janni Gogolak chết.
Anh sai chỗ đó.
Tôi không muốn ai chết hết.
Nếu chúng tôi không xử Janni Gogolak,
thì hắn sẽ xử anh.
- Bọn Gogolak không để sót nhân chứng đâu.
- Ôi, bây giờ...
Chết tiệt, Jimmy! Ma xui quỷ khiến gì
anh dọn tới ở kế nhà tôi?
Oz, anh không biết ở sân vườn sau nhà
có loại đất gì sao?
- Chỉ sau hai ngày, tôi đã trồng được
mấy cây cà chua nhỏ...
- Ôi, Chúa ơi!
Phải! Phải! Phải!
Phải... Phải! Phải!
- Sao em lại ngừng?
- Tối nay anh có định làm chuyện đó không?
- Tối nay, bất cứ khi nào. Cho máy chạy đi!
- Với giá 10.000?
Chờ một chút. Em đã nói
là ta sẽ làm chuyện đó với giá 15 mà.
Em đổi ý rồi. Nhưng nếu anh nghĩ là
em nên tìm người khác, em có thể...
Không, không, không, không.
Nghe nè, sao ta không dứt giá... 12.500?
Em có thể sống với 12.500.
Trong khi chồng em thì không.
Hắn sẽ không sống. Anh hứa.
- Chắc cô là...
- Jill St Clair.
Và tôi có thể nói, anh Figueroa, rằng
việc anh làm với Kevin Vincent,
cái đó và chuyện ám sát Ronald Abramson,
cả hai đều là... những công trình nghệ thuật.
- Tôi thấy cô học bài xong rồi đó.
- À, tôi có một cuốn sổ ghi chép.
- Frankie!
- Sao rồi, anh bạn?
Em yêu, sao em không đi gọi Oz?
Anh muốn dợt qua một lần nữa,
để chắc chắn ta sẽ làm trôi chảy.
- Em bé dễ thương đó.
- Rất có tiềm năng.
Tới giờ nhảy rồi.
Tôi có chiếc xe giống vậy.
- Thật không?
- Không.
Được rồi, không ai nhúc nhích.
Mọi người im lặng.
Chúa ơi, tôi sẽ thích chuyện này.
Vậy... bây giờ thì sao?
Bây giờ chúng ta sẽ chờ...
- ... hắn ngủ.
- Ok.
Mộng đẹp, Jimmy.
Bắt đầu đi.
Chúng ta có khách.
- Có ai quen không?
- Vợ Oz và vài gã.
Chắc là người thế chân em. Sát thủ mới.
Bây giờ mình không thể làm được gì.
- Cứ theo dõi họ.
- Ok.
Anh yêu cái quần của em.
- Vậy hắn thế nào, người xấu đó, chồng em đó?
- Không.
Thật ra thì, có vẻ như ai cũng thích hắn.
Có lẽ đó là điều em ghét nhất về hắn.
- Nào hãy bàn tính lại một lần nữa.
- Để làm giống ôn gì?
Anh chỉ muốn bảo đảm rằng
mình không sai sót.
Em có muốn hắn chết theo
một cách đặc biệt nào hay không?
Sao em lại quan tâm? Em đang đi
ra ngoại quốc. Mua áo tang.
Nha sĩ... kéo rèm xuống.
Hôm nay!
Ôi, Chúa ơi! Sao lại ngay lúc này...
Anh có vợ rồi phải không?
Vợ anh có cái...
Sản phẩm cho phụ nữ! Có. Có.
Ở ngay đằng kia. Để anh chỉ cho em.
- Đừng c' lâu.
- Đừng clâu?
- Đừng có lâu
- Hiểu rồi.
Anh tạo một tiếng động nhỏ,
hắn ra khỏi giường coi có chuyện gì...
... và anh làm hắn chết! Ok?
- Hiểu em không?
- Phần chết hả?
Lục soát căn nhà một tí
cho nó giống một vụ trộm.
Và anh lết mông trở ra xe,
và chúng ta sẽ a-lê hấp về thác Niagara.
Nơi mà em sẽ trả anh 5.000
đô-la còn lại?
Mẹ em đang chờ anh với tiền ở đó.
Mẹ em, bả biết chuyện này không?
Mẹ em cũng muốn chuyện này xảy ra
giống như em.
Và em thật sự, thật sự muốn nó xảy ra.
- Chúng sẽ giết anh!
- Sao?
Sau khi xong với Jimmy, Janni sẽ
xử lý anh. Em tới để báo cho anh biết.
Ôi, vậy ra...
Janni sẽ không giết được ai.
Jimmy đang chờ chúng.
- Vậy ra Jimmy...
- Jimmy và Frankie, họ đang...
- Móc ngoặt.
- Đúng.
- Và anh? Anh có móc ngoặt với họ không?
- Anh chỉ làm bộ thôi.
Nhưng, nghe nè... anh có một kế hoạch.
Tới giờ rồi. Hai người ở lại đây.
Ê! Em biết mấy gã này không?
Không.
Ai vậy?
- Đó có phải là Janni Goglak?
- Băng đảng Gogolak.
Có thể lắm. Cái gã mà họ gọi là
Jimmy hoa Tulip sống kế bên nhà.
Jimmy hoa Tulip. Chết tiệt!
Hắn là một sát thủ. Ở lại đây.
- Ai vậy?
- Anh không biết.
Em thơm quá!
Bắn đi!
- Bây giờ anh có súng. Có định dùng nó hay không?
- Giết hắn đi, Thiếu tá.
Vâng, giết hắn đi, Thiếu tá. Tiến tới đi!
Hãy cho hắn thấy là ông không sợ chết!
Bắn đi!
Có vẻ như ông chưa muốn bắn.
Anh nên cười khi thời thế thay đổi.
Một viên đá ít nhiều gì cũng không xứng đáng để chết.
Chào. Mấy anh muốn tìm ai hả?
XOM LƯƠN:
Coi chừng chết!
Đã nói rồi!!!
Chào, Janni.
Coi chừng cái đầu!
Anh biết không, toàn bộ cái trò nhập nha
này là để cố giết tôi?
Người của anh tốt thật đó! Anh thật...
Tạm biệt, Janni.
- Có chuyện gì vậy?
- Oz đã trốn đi cùng với vợ anh.
- Và sát thủ của Sophie thì đứng ngay ngoài kia.
- Được rồi. Để anh lo hắn.
Em nên mặc đồ vô.
Em biết gì không?
Tốt hơn cứ để nguyên như vậy.
Trong vòng 60 giây,
thò đầu ra khỏi cửa sổ.
Ê!
- Làm giỏi lắm.
- Cám ơn, Jimmy.
Anh trở lại ngay.
Cô biết không, tôi không thể nghĩ ra gì đẹp hơn
một phụ nữ đẹp khỏa thân cầm súng.
Và cô là hiện thân của mọi vẻ đẹp, phải không?
Đừng nghĩ bậy nghe.
Một cái mông ngọt ngào.
Tôi giúp được gì không?
- Bây giờ mặc đồ được rồi.
- Ok.
- Anh muốn để ở đâu?
- Cứ bỏ ngay đó.
Oz muốn làm gì mà bỏ trốn
với vợ anh như vậy?
- Em có thể nhắn tin. Anh sẽ hỏi ảnh.
- Nhắn đi.
Bây giờ chẳng phải là thúi hoắc rồi sao?
Được rồi, có lẽ là hắn sẽ không theo chúng ta.
Có lẽ hắn cứ để mặc cho chúng ta đi.
Ok. Có thể anh sẽ nói chuyện với hắn.
Nói lý lẽ với hắn. Tụi anh là bạn mà, đúng không?
- Đó chính là điều Harry Lefkowitz đã nghĩ.
- Và chuyện gì xảy ra với hắn?
Anh không muốn biết đâu.
Đó là máy nhắn tin của anh.
Anh biết.
Đó là Jimmy.
Jimmy, là tôi đây.
Oz, anh suy nghĩ quái quỷ gì vậy,
sao lại chạy trốn với Cynthia?
Tôi xin lỗi. Nhưng tôi không thể để anh giết cổ.
Ý anh là sao?
Đâu phải việc của anh!
Jimmy, tôi đã yêu cô ấy.
Nghe nè, tôi...
- Anh vừa nói gì?
- Tôi yêu cổ.
Anh nói gì vậy, anh yêu cổ?
Anh chỉ vừa mới gặp cổ thôi mà!
- Hắn nói hắn yêu Cynthia.
- Có lý!
- Vậy ra chính cô nàng này!
- Chính cô nàng này sao?
- Cô nàng mà ảnh tấp ở Chicago!
- Cô nàng mà...
Vợ tôi.
Anh tấp vợ tôi hả, Oz?
Tôi thấy không cần phải diễn đạt
thẳng thừng như vậy. Có.
Không, khoan, khoan! Anh đi tới Chicago
và giở trò bậy bạ với vợ tôi?
Có phải đó là điều anh muốn nói?
- Phải vậy không? Phải...
- Jimmy, bình tĩnh.
Tôi thề có Chúa...
Hắn có vẻ đau khổ. Anh vừa làm
một kẻ giết người hàng loạt đau khổ.
Tìm cho ra hắn ở đâu. Cứ ở yên đó.
- Oz, anh hết xẩy!
- Sắp thành một cái xác hết xẩy.
Nói với Jimmy là tôi có thể nghĩ ra
một lối thoát cho chuyện này.
Tôi biết là mấy người có
vài cái xác nằm chung quanh.
Vâng, và cho anh biết. Một trong họ là cớm.
Hắn nói gì? Hắn nói gì?
Bảo hắn cứ ở yên đó
và tôi sẽ tới ngay.
Nghe hay đó. Để tôi coi tình hình
như thế nào và sẽ nhắn máy cho anh sau.
Ok. Tạm biệt.
Jimmy, lần cuối cùng anh đi nha sĩ
là khi nào?
Anh thật tình nghĩ vậy phải không?
Những gì anh đã nói.
Về cái gì? Yêu em? Tất nhiên!
Vậy em nghĩ tất cả những chuyện vừa qua là gì?
Tình dục.
- Ý em là tình dục tuyệt vời, nhưng...
- Nghe cũng hay.
Chẳng lẽ tất cả chỉ có ý nghĩa với em vậy thôi sao?
Đừng hiễu lầm em, Oz.
Em thích anh nhiều lắm.
À, thật tuyệt khi nghe vậy,
nhưng anh có tin cho em đây.
Anh không thường liều mạng dấn thân
vì những người chỉ thích mình.
Vâng, em thích anh.
Nhưng...
Lại một lần nữa, ai biết? Có lẽ...
Có lẽ cái cảm giác đó em đã
dồn nén từ lâu trong bụng...
Có thể đó là tình yêu.
Máy nhắn tin của anh.
Anh biết.
- Nghe đây?
- Là tôi.
- Để tôi nói với anh một điều. Anh ngon lắm.
- Vâng. Ai biết được?
Jill đã kể về ý của anh.
Và...
Tôi nghĩ cũng nên thử.
- Jimmy, cám ơn anh.
- Nhưng anh cũng nên biết...
... tôi thất vọng, Oz.
Tôi vô cùng thất vọng về anh.
Anh là người cuối cùng mà tôi
muốn làm thất vọng,
nhưng mọi chuyện tôi làm là vì tình yêu.
Vâng, sao cũng được.
- Gặp anh tại văn phòng.
- Được. Cho tôi một tiếng.
Ô, và đừng quên mấy cái xác!
- Cám ơn, Ông Boulez, nhớ tẩy răng.
- Không có chi. Đó là vinh hạnh của tôi.
Ở lại trên tàu. Giữ cái này.
Nếu trong hai tiếng không nghe tin của anh
thì cứ đi. Biến mất. Ra ngoại quốc.
Oz!
Cẩn thận.
Anh là Ngài Cẩn thận.
Oz. Tôi chỉ muốn chắc đó là anh.
Mọi ngưởi ở trong. Nhân tiện,
chịu chơi lắm, anh bạn!
Oz vĩ đại và quyền năng.
Sao không bắt đầu đi?
Vẫn chưa sao.
- Hắn lên chưa?
- Rồi, được rồi.
Để coi hắn có...
Được rồi. Frankie, băng dán ống.
Xong.
Vâng, tôi nghĩ là tốt rồi.
- Thịt quay?
- Thịt quay.
Đêm nay đã trở thành một đêm tuyệt đẹp.
Được rồi. Anh trở lại ngay.
- Cái này nhắc anh nhớ tới ai?
- Lão Charlie đó em.
Được rồi.
Ok!
Bác sĩ. Mấy người này cần gặp anh.
Xin lỗi.
Vô đây, các quý ông.
Bác sĩ Oseransky, tôi là Trung sĩ Buchanan.
Đây là Sĩ quan Morrissey.
Vâng, à, tôi có thể giúp gì?
Ông có phải là chủ nhân chiếc
Toyota Corolla màu nâu...
... bảng số ZSJ 959?
- Đúng. Có vấn đề gì sao?
- Ông có biết chiếc xe đang ở đâu không, thưa ông?
- Tôi cho người hàng xóm mượn. Anh ấy đi câu.
- Người hàng xóm. Có tên không?
Jimmy Jones.
Ông có phiền đưa chúng tôi
tới chỗ ở của ông ta không?
Xe của ông được tìm thấy
gần xi-lô thóc ở Old Port.
- Có hai cái xác trong đó. Bị cháy.
- Ôi, Chúa ơi.
Mức độ cháy làm cho sự nhận dạng
bình thường là không thể được,
vì vậy phải được lấy dấu răng.
Và từ những kết quả,
chúng tôi có thể xác định...
... rằng những thi thể đó là của Janni
Pytor Gogolak và James Stefan Tudeski.
Cả hai đều là những cao thủ
trong tập đoàn tội ác ở Chicago.
- Và các ông nghĩ cái ông James...
- Tudeski.
- ... chính là Jimmy tôi quen?
- Đó là điều chúng tôi định làm rõ.
Đó không phải là xe của Hanson sao?
Đi coi thử coi.
- Hanson là... là ai?
- Môt người của chúng tôi.
Hắn đang làm nhiệm vụ bí mật.
Trước đây đã có chút băn khoăn
bởi vì hắn đã không ký danh sáng nay.
Mẹ em, bả biết chuyện này không?
Mẹ em cũng muốn chuyện này xảy ra
giống như em.
Và em thật sự, thật sự muốn nó xảy ra.
Nó đúng là xe của Hanson.
Nhưng không có dấu vết của hắn.
Nhưng tôi tìm được cuốn băng này.
Bác sĩ Oseransky, xin ông cho chúng tôi
biết vợ ông có thể đang ở đâu không?
Vợ tôi? Cô ấy đang ở thác Niagara
với mẹ cô ấy. Sao?
Tôi không biết phải nói với ông như thế nào,
nhưng hình như mới đây vợ ông đã
tìm cách thuê một sát thủ để giết ông.
Một sát thủ?
Ôi, Chúa ơi!
Không được hút thuốc ở đây.
Vậy hắn đang ở đâu, bà Oseransky?
- ... những câu hỏi và tốt hơn bà nên trả lời!
- Chào, mẹ!
Bà có thể đặt câu hỏi, nhưng cho tới khi
tôi nói chuyện với luật sư của tôi...
Bà đã nói chuyện với ông ta.
Nhưng ổng không muốn dính tới bà nữa!
Nhân viên đặc biệt Hanson, bà Oseransky.
Bà đã làm gì hắn ta?
- Không phải tôi.
- Chúng tôi có giọng của bà trong cuốn băng!
Ghi chép của hắn cho biết! Bà đã tìm cách thuê
hắn để giết chồng bà. Vậy rồi chuyện gì xảy ra?
Có phải hắn đã phản phé?
Hắn đã phản phé và bà đã giết hắn.
Sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu cái
con nhỏ đó làm được việc của mình!
- Con nhỏ nào?
- Jill!
Tiếp tân của chồng tôi.
- Ô, phải? Cô ta cũng là một kẻ giết mướn hả?
- Đúng! Tôi thuê cô ta. Cổ là một sát thủ.
Kể cũng buồn nếu nó không đáng nguyền rủa như vậy.
Ông có muốn nói chuyện với bà ấy không?
Không. Không, tôi không nghĩ vậy.
Tôi không trách ông.
Mấy ông có biết một luật sư ly dị nào tốt không?
Cô ta đã làm việc đó! Cô ta là một sát thủ!
Ông phải tin tôi.
Đừng lo. Anh đã tính chu đáo đến
từng dấu chấm, dấu phẩy.
- Jimmy có lối đánh vần riêng của hắn, không giống ai.
- Anh sẽ để ý hắn. Em không cần gặp hắn.
Em và Jill tới ngân hàng.
Jimmy và anh sẽ chờ ở bảo tàng mỹ thuật.
- Jimmy ở một bảo tàng mỹ thuật?
- Có nhiều người ở bảo tàng mỹ thuật.
- Hắn sẽ không dám làm gì đâu.
- Thôi được. Nếu anh nói vậy.
Cynthia đâu?
Bây giờ tôi với anh đi.
Tôi sẽ nhắn tin Cynthia. Cô ấy sẽ gọi cho anh
trên điện thoại này và cho anh biết phải đi đâu.
Hãy nghe lời ảnh. Ngài Cẩn Tắc Vô Áy Náy!
- Tôi luôn cẩn thận. Tôi là một nha sĩ.
- Phải.
Các chàng trai hãy tử tế với nhau nhé.
Cho chúng tôi tới bảo tàng mỹ thuật.
Anh nghĩ nếu Cynthia không tới,
anh sẽ an toàn hơn ở bảo tàng mỹ thuật hả?
A-lô.
Vâng. Vâng.
Hy vọng anh không có gì đặc biệt muốn xem
ở bảo tàng mỹ thuật.
- Sao?
- Bởi vì chúng ta không tới bảo tàng mỹ thuật.
Chúng ta tới bến tàu.
- Bến tàu?
- Đúng.
Tôi đã thuê một chiếc thuyền
cho ngày hôm nay.
Phải vậy không, Frankie?
Thấy chưa? Tôi cũng cẩn thận vậy.
Cô là Jill?
Hân hạnh được biết cô.
- Súng đâu rồi?
- Sao cô nghĩ tôi có súng?
Quăng nó đi.
Cô có đem đủ chứng chỉ không?
Hãy đi lãnh tiền.
Mọi việc có vẻ như đâu vô đó.
- Cô muốn chuyển tiền đi đâu?
- Tới một ngân hàng ở Caymans.
- Số trương mục là 0...
- Cho chúng tôi một phút được không?
- Chắc chắn rồi.
- Cám ơn.
Tôi sẽ ở ngay đằng kia.
Chúng ta có thể ra đi.
Cô và tôi.
Với toàn bộ mười triệu.
Vậy? Cô nghĩ sao?
Tôi nghĩ...
- Tôi biết nếu chúng ta làm vậy,
Jimmy sẽ giết Oz.
- Vậy thì sao?
- Anh là một người may mắn, Oz.
- Tại sao anh nói vậy?
Anh sắp khám phá ra người phụ nữ
anh yêu có thật lòng yêu anh không?
Uống bia không?
Nếu đó là tôi, nếu tôi ở vị trí của cô ta,
tôi chỉ cần lấy tiền và bỏ chạy.
Vậy anh dựa vào đâu?
Tôi dựa vào tình yêu.
Tình yêu cho anh có nghĩa là tiền cho tôi.
Và như tôi đã nói trước đây, tôi thật sự
rất ghét phải giết anh.
- Vậy khi nào thì anh sẽ làm?
- Hãy cứ chắc chắn rằng ta có tiền trước đã.
Nhưng anh đang định giết hắn mà?
Jimmy, nghe nè. Hắn đã ở đây! Hắn đã
ở đây khi anh giết Janni và tên cớm!
Nào, tôi bết anh thích gã này...
- Vâng, tôi thích.
- Nhưng hắn phải đi.
- Và nếu anh chưa sẵn sàng để làm việc đó, thì tôi...
- Ê, Frankie, Frankie!
Đừng quên là anh đang nói chuyện với ai, Ok?
Jimmy Tudeski có thể đã chết,
nhưng hắn không thực sự chết, hiểu chứ?
- Rất vui được nghe vậy.
- Lo lái tàu đi.
Thử nghĩ đi, Cynthia. Chúng ta ở đây
lấy mỗi người năm triệu đô-la.
Chẳng lẽ Oz đối với cô
đáng giá như vậy sao?
Sự việc là... là...
- Tôi nghĩ là tôi yêu ảnh.
- Cô nghĩ? Cô nghĩ?
Cô bé ơi, với năm triệu đô-la,
tốt hơn cô phải chắc chắn!
Tôi chắc chắn.
Tôi xin lỗi, nhưng tôi... tôi yêu anh ấy.
Cô yêu? Đó chính là câu trả lời chính xác.
Này ông ơi! Ông trở lại đây được rồi.
Vâng?
Vâng.
Ok.
Ok.
Chúng ta đã có tiền.
Tạm biệt, Oz.
Sao...
Xin lỗi, Frankie. Tôi luôn thích anh.
S... Sao... Sao anh lại giết hắn?!
À, tôi phải giết một trong hai người.
Vậy thì, rõ ràng là anh đã
quyết định đúng.
Tại sao anh lại phải giết hắn?!
Nếu tôi không giết anh, Frankie sẽ làm.
Và... hắn có thể nghĩ là tôi đã mềm yếu,
cuối cùng thì hắn sẽ theo đuổi tôi và số tiền.
Vậy... còn tôi thì sao?
Tôi muốn phần lớn số tiền
được bỏ vào trương mục này.
Tôi cũng muốn một triệu đô-la
bỏ vào trương mục này...
... dưới tên của Bác sĩ Nicholas
và bà Cynthia Oseransky.
- Một triệu đô-la...
- Sao?
Một món quà cưới gởi trước của Jimmy.
Không phải Jimmy đó.
- Chúng tôi xin thêm một phút nữa được không?
- Chắc chắn rồi.
- Cám ơn.
- Tôi chỉ...
- Cái này có thật không?
- Vâng, nhưng để nhận được tiền,
hai người phải có mặt cùng nhau và phải
cho họ xem bản sao giấy hôn thú hợp pháp.
- Jimmy đồng ý ly dị sao?
- Cô không đọc báo sao, quý cô?
Jimmy Tudeski's đã chết rồi.
- Tôi không biết phải nói sao.
- Đến lúc đó... chỉ việc nói: "Tôi đồng ý."
Yo!
Có lẽ tôi đã mềm yếu. Lúc trước,
lẽ ra tôi phải dứt khoát giết anh.
Đừng tự đòi hỏi mình nhiều quá.
Oz... Tôi không biết.
Có lẽ tôi đã thay đổi từ khi tôi chết.
- Tôi không nghĩ vì lý do đó.
- Ý anh là sao?
- Anh yêu cô ấy phải không?
- Cynthia hả?
Chào, Oz. Cynthia đang đợi anh.
Cổ nói anh biết ở đâu.
Dùm gởi lời chào bà góa của tôi nhé?
Bảo trọng.
Cưới anh nhé!
Jimmy đã nói với anh.
Sao?
Anh ấy đã không nói phải không?
Anh chỉ... muốn cưới em?
Không.
Không, anh không chỉ muốn cưới em.
Anh muốn cưới em nhiều hơn bất kỳ ai...
... muốn cưới bất kỳ ai
trong lịch sử loài người.
Vậy bây giờ có đúng lúc không nếu em nói...
... em yêu anh?
Và nói "Có"?
- Em rất muốn cưới anh.
- Vậy em...
... có phiền sống những ngày còn lại
với một nha sĩ nghèo không?
Em có lý do để tin là ta sẽ vượt qua.