Tip:
Highlight text to annotate it
X
Năm 1925. Vua George V cai trị một phần tư
người dân trên thế giới.
Nhà vua yêu cầu con
trai thứ của mình, Công tước xứ York,
Đọc bài diễn văn bế mạc Hội chợ Triển lãm
Ở Wembley, London.
Dịch bởi: phiemdu - onnyru@gmail.com
S2U.vn
Bài diễn văn của Nhà vua
Hai phút nữa sẽ lên sóng phát thanh,
thưa Hoàng tử điện hạ.
Điện hạ?
Cảm ơn.
Ở micro. Xin hãy hoàn thành trọng trách,
thưa điện hạ.
Thần chắc chắn điện hạ sẽ làm xuất sắc.
Chỉ cần bình tĩnh.
Đến lúc rồi.
Chào buổi trưa.
Đây là đài BBC, chương trình phát thanh
quốc gia và đế chế
Hiện đang đưa mọi người đến sân vận động
Wembley,
đến với buổi lễ bế mạc Hội chợ Triển lãm.
Nơi Hoàng tử điện hạ, Công tước xứ York,
sẽ đọc một thông điệp nhắn gửi từ thân phụ
ngài: Bệ hạ, Vua George V.
58 thuộc địa và xứ tự trị Anh quốc đã tham gia,
Biến Hội chợ Triển lãm này trở thành Hội chợ
hoành tráng vào bậc nhất thế giới.
Điện hạ nhớ cho, đèn nháy sáng ba lần.
Sau đó ánh sáng đỏ giữ nguyên,
người sẽ lên sóng.
Sử dụng phát minh mới của sóng vô tuyến điện,
Buổi lễ khánh thành Hội chợ là lần đầu
tiên Nhà vua
Đọc diễn văn trên sóng vô tuyến điện.
Kết thúc đợt thứ nhất,
Người kế thừa ngai vàng, Hoàng tử điện hạ,
Hoàng tử xứ Wales,
Đã lên sóng lần đầu tiên.
Và ngày hôm nay,
em trai của ngài, Hoàng tử, Công tước xứ York
Sẽ lần đầu đọc qua sóng vô tuyến
bài diễn văn của ngài cho quốc gia và toàn thế giới.
Ta đã nhận được...
Từ Bệ hạ... N-n-n...
Nhà vua.
Xin hãy hít sâu vào phổi,
thưa Hoàng tử điện hạ.
Thư giãn thanh quản của người,
thế có được không?
Hút xì-gà sẽ giúp làm dịu thần kinh và
tăng sự tự tin cho điện hạ.
Bây giờ, nếu Hoàng tử điện hạ có thể
vui lòng xòe tay ra...
Nó đã được tiệt trùng rồi.
Một...
Hai, ba, bốn...
Năm.
Sáu.
Bảy.
Bây giờ... Thần xin mạn phép người?
Hoàng tử điện hạ hãy cho chúng vào
trong miệng.
Phiền ngài, bác sĩ.
Mục đích của việc này là gì?
Một phương pháp cổ điển,
nó đã chữa cho Demosthenes.
Đó là ở thời Hy Lạp cổ.
Từ đó đến giờ nó vẫn hiệu nghiệm chứ?
Bây giờ, nếu điện hạ có thể vui lòng đọc...
Những từ ngữ phong phú này.
Xin hãy kháng cự lại những viên bi,
thưa điện hạ.
Hãy phát âm!
Tập trung thêm một chút nữa,
thưa điện hạ.
Suýt chút nữa ta đã nuốt trọn cả viên bi rồi!
Cảm ơn ngài rất nhiều, bác sĩ,
Quả thật đây là một phương pháp...
thú vị nhất.
Công nương.
Ngậm bi à!
Hắn ta muốn thì cứ đi mà ngậm lấy...!
Tíc tắc, tíc tắc.
Anh biết anh không thể thế này mãi mà,
Bertie.
Anh biết.
Hứa với anh đi...
Hứa với anh: Không một lần nào nữa.
Không lần nào nữa.
Xin chào.
Có ai ở đây không?
Tôi đang trong nhà vệ sinh.
A, phu nhân Johnson.
Bà đây rồi.
Tôi xin lỗi vì không có tiếp tân.
Tôi thích mọi thứ thật đơn giản.
"Nghèo nàn và nội dung đã là giàu có,
và giàu có đủ."
- Sao cơ?
- Shakespeare đấy. Bà khỏe chứ?
- Ông thế nào?
- Ho như cuốc kêu.
Giờ nói chuyện này có vẻ hơi kì lạ, nhưng..
Tôi sợ là bà đã đến muộn.
Vâng, tôi e là vậy.
Ông Johnson đâu?
Ông ấy không biết tôi đến đây.
Khởi đầu không mấy hứa hẹn, nhỉ.
Không.
Không. Thế này...
Chồng tôi không gặp một ai có thể chữa được
cho ông ấy cả. Sợ là ông ấy đã bỏ cuộc.
Ông nhà chưa gặp tôi.
Ông có vẻ tự tin vào bản thân nhỉ.
Chà, tôi tin vào những người muốn được chữa
trị dứt điểm.
Dĩ nhiên, ông ấy khao khát được chữa khỏi.
Chồng tôi...
Ông ấy bị yêu cầu phải nói trước công chúng.
Có lẽ ông nhà nên đổi công việc khác?
Ông ấy không thể.
Ông nhà ký hợp đồng nô lệ rồi ư?
Gần như vậy.
Chà, chúng ta cần đức ông chồng của bà
hạ cố đến đây...
Ừm... Thứ Ba có vẻ ổn đấy...
Ông ấy có thể kể cho tôi nghe những
chi tiết riêng tư,
Khi ấy tôi sẽ đưa ra chẩn đoán cụ thể.
Ta có thể bắt đầu từ đó.
Xin lỗi, bác sĩ ạ.
Tôi không có 'đức ông chồng'...
Chúng tôi không 'hạ cố đến'.
Và chúng tôi cũng không bao giờ kể
chuyện riêng tư cả.
Ông...
phải là người đến chỗ chúng tôi.
Tôi rất tiếc, thưa phu nhân Johnson,
Rừng nào cọp nấy.
Bà cứ nói chuyện với chồng của bà về chuyện này,
và sau đó bà có thể điện thoại lại cho tôi.
Cảm ơn vì đã ghé qua.
Chúc bà buổi chiều tốt lành.
Và nếu chồng tôi là Công tước xứ
York thì thế nào?
Công tước xứ York?
Phải, Công tước xứ York.
Tôi tưởng trong giấy hẹn ghi là 'Johnson'?
Xin tha lỗi, thưa...?
Công nương.
Johnson là tên dùng trong thời Đại chiến;
Khi Hải quân Hoàng gia không muốn kẻ địch
biết ông ấy ở trên tàu.
Thần... bị xem là kẻ thù sao?
Nếu ngươi tiếp tục bất hợp tác
thì sẽ là như thế.
Ngươi sẽ nhận thức được thận trọng là
cần thiết đến mức nào.
Dĩ nhiên rồi.
Làm thế nào người tìm ra thần,
thưa Công nương?
Chủ tịch của Hiệp hội Trị liệu Ngôn ngữ.
Là Eileen McLeod?
Bà ấy là một người rất dễ chịu.
Bà ta đã báo cáo với ta rằng những phương pháp
đối lập của ông 'rất mâu thuẫn và không chính thống'.
Ta đã cảnh cáo bà ấy...
Những từ đó không phải là từ ta lấy làm
ưa chuộng.
Thần có thể chữa khỏi cho phu quân của
công nương.
Nhưng để phương pháp của thần thành công,
thần cần lòng tin và sự bình đẳng tuyệt đối.
Ở đây, trong không gian an toàn tại phòng tư vấn
của thần.
Không có ngoại lệ nào cả.
Nếu đã vậy, trong trường hợp này...
Khi nào ngươi có thể bắt đầu?
Vẫn xóc lắm, con ạ.
Cha bắt con lái chậm quá, cha!
Con đã ghé qua chỗ chơi bài đón mẹ chưa?
Rồi cha, cả ngày trời nay con gần như ngồi
chết cứng trong xe.
Hôm nay ta có một vị khách đặc biệt.
- Con có thể rời bàn không ạ?
- Đặc biệt như thế nào?
Không, con phải ngồi lại, nghe cuộc đối thoại chán
ngắt, kém thông minh và dở hơi của cha mẹ con.
- Cảm ơn cha...
- Và mẹ nữa.
- Con cũng đi ạ.
- Con đi gặp Jean à?
Không cha, là người khác.
Bác sĩ? Bác sĩ? Đi giúp anh con giặt quần
áo đi.
Được rồi cha.
Đó là ai thế, Lionel?
Nếu anh đã không nói được thì nhắc đến
làm gì nào?
Myrtle, đó chỉ là một người đàn bà
tìm kiếm người giúp đỡ cho chồng mình thôi.
Ồ! Và anh có một cuộc hẹn.
Để thử vai.
- Một trong những vai ưa thích nhất của cha.
- Không phải vai nào cha cũng thích hay sao?
Sẽ rất vui.
Em chắc chắn anh sẽ thể hiện tốt mà.
Họ là một đoàn rất có tiếng tăm.
Từ Putney.
Chuyện đến đây là hết.
Ngày mai, chương IV.
'Chuyến bay'.
- Con không biết liệu các bạn ấy có bay
được không.
- Không thể đợi được!
Ồ, bay xa à.
Các bạn ấy thật may mắn phải không?
Cha ơi, cha kể chuyện đi cha!
Thôi, cha làm cánh cụt được không?
Nhưng giờ con muốn nghe chuyện
về cánh cụt cơ.
Cha kể nhanh thôi nhé.
Ngày xửa ngày xưa, có hai nàng công chúa...
Công chúa Elizabeth và
công chúa Margaret.
Cha của hai nàng là một con cánh cụt.
Bởi vì ông ấy bị một mụ phù thủy ác độc
phù phép biến thành như vậy.
Điều này rất bất tiện cho ông ấy
Vì ông ấy muốn ôm... hai cô con gái của
mình trong vòng tay...
Nhưng ông không thể, vì khi con là cánh cụt
cánh của các con sẽ như cánh của con
hải âu lông sẫm.
Hải âu lông sẫm đâu có cánh.
Cánh chim cánh cụt hình dáng giống như
của hải âu lông sẫm.
Và để làm cho mọi chuyện tồi tệ hơn...
Mụ phù thủy đưa ông ấy đến Nam Cực,
Mà đi bộ về sẽ rất xa,
Nếu các con không bay được.
Nên... khi ông ấy xuống nước,
Ông ấy bơi... qua mặt nước thật nhanh...
Đến nỗi ông ấy đến được vịnh Southampton
vào giờ ăn trưa.
Và từ đó, ông ấy đón tàu 2.30 đi đến Weybridge,
Xuống ga Clapham và hỏi...
Một con vịt trời đi ngang đó đường đến
Cung điện Buckingham.
Ông ấy bơi dọc dòng sông Thames,
chui qua rãnh thoát nước, và làm cho đầu bếp,
Mẹ hai nàng công chúa và bà Whittaker
một phen hoảng sợ.
Khi những nàng công chúa nghe được câu
chuyện kì lạ đó,
Họ chạy ùa đến nhà bếp, ở đó họ tắm gội
cho cánh cụt,
Cho ông ấy một con cá thu và một cái hôn.
Và khi những nàng công chúa hôn ông,
Đoán xem ông ấy biến thành gì nào?
Một chàng hoàng tử đẹp trai.
Một con hải âu đuôi ngắn phục phịch.
Với đôi cánh thật là to
Để ông có thể ôm trọn hai cô con gái
của mình vào lòng.
Nào, nào.
Đến giờ đi ngủ rồi. Ngủ đi các con.
Cho lũ ngựa vào chuồng đi.
Nhanh lên, đến giờ rồi.
- Chúc cha mẹ ngủ ngon.
- Cho chúng ăn, chải lông cho chúng rồi
ngủ đi nhé.
Bà Simpson cũng đến chứ?
Anh trai anh kiên quyết mời.
Anh ấy có nghiêm túc không?
Về chuyện bà ta đến ăn tối à?
Không. Về bà ta ấy!
Một phụ nữ đã từng kết hôn?
Anh ấy không nghiêm túc đâu.
Bà ta thì có đấy.
Nhân tiện, em nghĩ em đã tìm ra được một
người khá thú vị.
- Ở phố Harley. Một bác sĩ.
- Anh không muốn nói đến chuyện này.
Đã bàn xong vấn đề này từ trước rồi.
Phương pháp của ông ta có vẻ khác lạ...
Ngay bây giờ à?
Ngay bây giờ.
"Bây giờ là mùa xuân của niềm bất hạnh,"
"Làm mặt trời chói lọi thiêu đốt
mùa hè xứ York."
"Và những đám mây lơ lửng trên mái nhà
chúng ta"
"Đã bị chôn sâu dưới đáy biển."
"Và giờ những ngọn đồi của chúng ta
đều được bao phủ trong những vòng hoa
chiến thắng."
Cảm ơn!
Phát âm hay lắm, ông...?
Logue. Lionel Logue.
Thế này nhé, ông Logue.
Tôi không nghe được tiếng kêu thét của một
sinh vật dị dạng khao khát được làm vua.
Cũng như tôi không nhận ra được vua Richard
Đệ Tam là vua xứ thuộc địa.
Tôi biết lời thoại.
Tôi đã từng đóng vai này rồi.
- Ở Sydney à?
- Ở Perth.
Trong nhà hát lớn của thị trấn, đúng không?
Rất phấn khởi.
Tôi được đánh giá tốt.
Vâng.
Chà... Lionel,
Tôi nghĩ Hội Kịch nghệ
Tìm kiếm một người trẻ trung hơn, và...
Vương giả hơn một chút.
Không, anh phải đóng cái này trước.
Đóng chưa? Đúng rồi.
Em tìm thấy ông bác sĩ này
ở đâu?
Thông tin mật.
Bên cạnh mấy quảng cáo của Pháp,
ở Shepherd's Market.
Ông ấy được đánh giá rất cao.
Dành phần lớn tiền kiếm được cho
người nghèo.
Ôi trời, có khi nào ông ta là
Bôn-sê-vích không?!
Không có tiếp tân.
Ông ấy muốn đơn giản.
Nhà Johnson.
Bây giờ ông có thể vào trong,
thưa ông Johnson.
Lionel nói...
Bà có thể ở đây đợi nếu bà muốn,
thưa bà Johnson.
Hay, hôm nay là...
Một ngày r-rất đẹp trời.
Có lẽ r-rất nên đi dạo.
Thế được chưa, bác Lionel?
Xuất sắc, Willy.
Con có thể ngồi đây đợi mẹ con.
Chào bà Johnson.
Ông Johnson, xin mời vào trong.
Cháu ăn kẹo không?
Thằng nhóc Willy ấy rất ngoan.
Nó gần như không nói được tiếng nào
khi nó đến chỗ tôi lần đầu.
Các con trai của tôi làm.
Khéo tay, phải không?
Xin ngài cứ tự nhiên.
Tôi được nói là không ngồi quá gần.
Tôi tin là khi nói chuyện với một
Hoàng tử,
Phải đợi Hoàng tử chọn chủ đề trước.
Đợi ta bắt đầu...
Một cuộc đối thoại...
người ta có thể phải đợi khá lâu.
Ngài có biết câu đùa tếu nào không?
Tính toán thời gian không phải là
thế mạnh của ta.
Một tách trà nhé?
Không, cảm ơn.
Tôi nghĩ tôi sẽ uống một tách.
Ngươi có định chữa trị cho ta không,
bác sĩ Logue?
Chỉ khi ngài cũng có hứng thú với
việc đó.
Làm ơn, xin hãy gọi tôi là Lionel.
Ta thích gọi bác sĩ hơn.
Tôi thích Lionel hơn.
Tôi sẽ gọi ngài thế nào?
Hoàng tử, sau đó là điện hạ.
Hơi trang trọng quá ở chỗ này.
Tôi thích tên hơn.
Hoàng tử Albert... Frederick Arthur George?
Còn Bertie?
Chỉ gia đình ta mới gọi ta như vậy.
Hoàn hảo.
Ở đây, tốt nhất chúng ta nên bình đẳng.
Nếu ta và ngươi bình đẳng, ta đã
không ở đây.
Ta sẽ ở nhà với vợ ta.
Và không một ai sẽ quan tâm đến
chuyện đó.
Làm ơn, đừng làm vậy.
Cái gì?
Tôi tin là hút thuốc vào phổi sẽ
giết chết ngài.
Những bác sĩ trị liệu cho ta bảo hút
thuốc giúp thư giãn cổ họng.
Họ là một lũ ngu ngốc.
Họ đều được phong tước hiệp sĩ.
Vậy cho họ ra trận chính thức đi.
Tư dinh của tôi, luật lệ của tôi.
Cảm ơn.
Kỷ niệm sớm nhất của ngài là gì?
Sao?
Ý ngươi là Trái Đất à?
Ký ức đầu tiên của ngài.
Ta không...
Ở đây để bàn chuyện riêng tư cá nhân.
Vậy tại sao ngài lại ở đây?
Vì ta nói lắp, quỷ tha ma bắt!
Ngài có vẻ hơi nóng nảy?
Một trong nhiều khuyết điểm của ta.
Khuyết tật bắt đầu từ khi nào?
- Ta đã luôn như thế này rồi!
- Tôi ngờ vực điều đó.
- Đừng nói ta! Đây là tật của ta!
- Đây là chuyên môn của tôi.
Tôi khẳng định với ngài,
không có đứa trẻ sơ sinh nào bị nói lắp cả.
Khuyết tật của ngài có từ khi nào?
Bốn hay năm tuổi gì đó.
Thế là phổ biến.
Ta được kể lại như thế.
Ta không nhớ được đã nói như vậy.
Tôi có thể hiểu. Ngài có ngần ngừ
khi suy nghĩ không?
Đừng lố bịch.
Còn khi ngài nói chuyện một mình?
Ai cũng có lúc thao thao bất tuyệt
được, Bertie.
Đừng gọi ta kiểu đó!
Tôi sẽ không gọi ngài bằng tên
nào khác nữa.
Vậy thì chúng ta không nói chuyện.
Ngươi có đang tính phí không, bác sĩ?
Cả một gia tài.
Hy vọng là nó chịu sôi.
Vậy, khi nói chuyện một mình,
ngài có nói lắp không?
Dĩ nhiên không.
Vậy điều đó chứng tỏ trở ngại của ngài
không phải là một phần vĩnh viễn
trong con người ngài.
Ngài nghĩ nguyên nhân là từ đâu?
Ta không biết.
Ta không quan tâm.
Ta nói lắp.
Và không ai chữa được cả.
Tôi xin cá với ngài, ngài có thể đọc không
chút vấp váp ngay ở đây, ngay lúc này.
Và nếu tôi thắng, tôi được quyền
hỏi chuyện.
Còn nếu ta thắng?
Thì ngài không phải trả lời.
Cá cược thường...
dùng tiền.
Một đồng siling mỗi lần cho
ngài vui vậy?
Hãy xem thử đồng siling của ngài?
Ta không...
mang theo tiền.
Tôi cứ có cảm giác buồn cười là
ngài sẽ không mang.
Tôi sẽ trả tiền cược giúp ngài.
Lần sau ngài có thể đưa lại cho tôi..
Ai nói là có lần sau chưa?
Tôi cũng chưa đồng ý có chữa
cho ngài không.
Xin đứng dậy.
Và xem qua cái này.
Ta không đọc được.
Vậy ngài thua tôi một siling,
vì không chịu cố gắng.
"Tồn tại...
hay không tồn tại... Đó là..."
Ta không đọc được!
Tôi vẫn chưa xong.
Tôi sẽ thu âm giọng đọc của ngài và
phát lại cho ngài nghe bằng chính cái máy đó.
Một phát minh xuất sắc.
Mới nhất từ Hoa Kỳ.
Hiệu Silvertone.
Ngài hãy đeo vào.
Có thể thắng được một đồng siling đấy.
Ngài có thể về nhà trong giàu có.
- Ngươi đang mở nhạc.
- Tôi biết.
Làm sao ta nghe ta đang đọc gì được?
Chắc chắn trí não của một Hoàng tử phải biết
miệng của Hoàng tử đó đang làm gì chứ?
Ngươi không biết nhiều về các Hoàng tử
trong Hoàng gia, đúng không?
Không có hy vọng.
Không có hy vọng gì!
Ngài rất trôi chảy.
Không lẽ tôi lại dối gạt Hoàng tử của
một vương quốc để lấy 12 đồng penny?
Ta không tưởng tượng được người Úc
làm thế nào để sinh nhai.
Để tôi bật lại cho ngài nghe.
Không.
Nếu đã vậy tôi sẽ hỏi chuyện ngài.
Cảm ơn bác sĩ.
Ta không cảm thấy...
Phương pháp này thích hợp cho ta.
Cảm ơn vì đã dành thời gian.
Tạm biệt.
Thưa ngài?
Bản thu âm này miễn phí.
Xin hãy giữ nó như quà lưu niệm.
Không.
Tốt rồi.
Vua George V.
Phát thanh Giáng sinh năm 1934.
Cho hiện tại, nghĩa vụ mà tất cả chúng ta
đều hướng đến
Là đạt được một nền hòa
bình hợp lí...
Nằm trong khuôn khổ của chúng ta
Để đạt được sự phồn vinh trong quãng thời gian
nhiều khủng hoảng
Mà không phải tự tìm kiếm
Và dẫn dắt chúng ta, những người đã
bị ngã lòng
Hay bị đè nén bởi gánh nặng trong
nhiều năm qua.
Cho tất cả, cho riêng từng người,,
Ta chúc một Giáng sinh an lành.
Chúa phù hộ chúng ta.
- Khi biết cách làm rồi thì thấy rất dễ.
- Bệ hạ?
Thử đi con.
- Chúc mừng Bệ hạ.
- A, ông Wood.
Một thiết bị xuất sắc. Chap đã chỉ cho ta.
Giờ thì ta đã biết.
Cứ để micro làm việc của nó.
Cảm ơn.
Ngồi thẳng lưng lên.
Mặt hướng thẳng vào nó và nhìn
trực diện vào.
Như bất cứ người đàn ông Anh quốc
tươm tất nào.
Cho thấy ai là người nắm quyền.
Cha, con k-không ng-nghĩ con c-có-có
thể đọc được.
Thứ thiết bị kinh khủng này sẽ thay đổi tất cả
nếu con không chịu thay đổi.
Trong quá khứ, một nhà vua chỉ cần
Nhìn có vẻ đáng kính trong quân phục
và không ngã khỏi ngựa của mình.
Còn giờ đây chúng ta phải vào nhà
của từng người dân một và làm họ cảm mến mình.
Cái gia đình này đã trở thành những tạo
vật tầm thường, thấp kém nhất...
Chúng ta đã trở thành... diễn viên!
Chúng ta không phải là một
gia đình, chúng ta là một công ty.
Nhưng vào bất kì lúc nào,
ai cũng có thể bị sa thải.
Anh trai yêu quý của con, nhà vua tương lai.
Những vị hôn thê nó có hứng thú lại luôn là
vợ của người ta!
Anh ấy đã chia tay Công nương Furness rồi.
Và chuyển sang quý bà Simpson,
một phụ nữ có hai đời chồng còn sống đó.
Ta đã nói thẳng với nó, rằng không một
phụ nữ ly hôn nào
Lại được chấp nhận ở hoàng cung.
Nó nói, kết hôn với cô ta làm nó vô cùng
hạnh phúc.
Ta nghĩ nó nói vậy chỉ vì cô ta đang
hầu giường nó.
"Con thề với cha", nó nói thế.
"Con thề với cha chúng con không
có bất kì quan hệ trái luân lý nào."
Nhìn thẳng vào mặt cha nó...
và nói dối!
Khi ta chết, nó sẽ hủy hoại chính bản thân nó,
Gia tộc này, và đất nước này trong vòng
12 tháng. Ai sẽ dọn dẹp đống đổ nát đây?
Ngài Hitler, người đang đe dọa cả một nửa
châu Âu,
Hay là Marshall Stalin ở bờ bên kia?
Ai sẽ che chở cho chúng ta đây, lũ đi
ủng, hay là làn sóng vô sản?
Hay là con?
Trong tình cảnh anh trai con đang
lẩn tránh trách nhiệm của nó, con phải
làm nhiều hơn.
Thử đi.
Dùng sóng vô tuyến.
Nói đi, con trai!
- Một trong những... k-kì công của k-kh-
- Khoa học hiện đại.
Cứ bình tĩnh.
Nói cho cẩn thận vào.
Khoa học, ta đã có thể...
Thoải mái đi!
- Cố gắng lên!
- Vào ngày Giáng sinh này...
Ta gửi đến tất cả...
Làm đi!
Quân lừa đảo.
- Ngươi đang mở nhạc.
- Tôi biết.
Làm sao ta nghe ta đang đọc gì được?
Chắc chắn trí não của một Hoàng tử phải biết
miệng của Hoàng tử đó đang làm gì chứ?
Ngươi không biết nhiều về các Hoàng tử
trong Hoàng gia, đúng không?
"Tồn tại hay không tồn tại, đó chính
là vấn đề."
"Chịu đựng tất cả những viên đá,"
"Những mũi tên
của số phận phũ phàng,"
"Hay là cầm vũ khí vùng lên mà chống lại với sóng gió
của biển khổ, chống lại để mà tiêu diệt chúng?"
"Chết, là ngủ không hơn."
"Và tự nhủ rằng ngủ đi là chấm dứt
hết mọi đau khổ của cõi lòng"
"và muôn vàn vết tử thương mà
hình hài phải chịu đựng,"
"Kết liễu cuộc đời như thế..."
Không có hy vọng.
Không có hy vọng gì!
Hoàn toàn là công việc.
Không bàn chuyện r-riêng tư nhảm nhí.
Ta nghĩ ta đã nói rõ như thế trong lúc
nói chuyện rồi.
Ngài đã có đồng siling ngài nợ tôi chưa?
Ta chưa có.
Tôi không nghĩ vậy.
Hơn nữa, ngươi đã lừa ta!
Những bài tập thể lực và vài xảo thuật
là rất quan trọng.
Những gì ngài đang yêu cầu chỉ giải quyết
được bề nổi của vấn đề thôi.
Thế là đủ.
Theo như ta thấy, thì chồng ta...
Gặp khó khăn về cơ, không kiểm soát
được trong lúc diễn thuyết.
- Ta...
- Có lẽ chỉ cần tập trung chữa chuyện đó.
- Ta sẵn sàng làm việc, bác sĩ Logue...
- Lionel thôi.
Ngươi có...
ngươi có sẵn lòng làm tốt phần việc
của ngươi không?
Được.
Ngài muốn sử dụng phương pháp
cơ giới?
Chúng ta cần làm các cơ ở cổ họng ngài
thư giãn và làm lưỡi ngài tăng thêm sức mạnh.
Bằng cách lặp đi lặp lại những câu
luyện cơ miệng, ví dụ thế này.
"Nồi đồng nấu ếch nồi đất nấu ốc."
- "Nồi đồng nấu ếch nồi đất nấu ốc."
- Tốt lắm!
Bụng của ngài mềm, chúng ta cần phải tăng
sức mạnh cho cơ hoành.
Những phương pháp cơ giới đơn giản.
- Đó là tất cả những gì ta cần.
- Và đáng giá một đồng siling.
Quên đồng siling quỷ quái ấy đi!
Có thể, vào một vài dịp,
Ngươi sẽ được yêu cầu đến trợ giúp...
Trong một số sự kiện nhỏ.
- Thế có chấp nhận được không?
- Dĩ nhiên.
Phạm vi công việc tối đa của ngươi
là như thế.
- Tuần tới chúng ta gặp nhau?
- Tôi sẽ gặp ngài mỗi ngày.
Cảm nhận cơ hàm của ngài đang giãn ra.
Thả lỏng cơ thể.
Vai xuôi ra.
Hít thở sâu!
Giãn căng lồng ngực.
Đặt tay lên hông.
Thở mạnh hơn.
Rất tốt.
- Ngài cảm thấy thế nào?
- Đầy khí nóng.
Không phải nói trước công chúng cũng
giống thế sao?
Ta và phu nhân rất vui mừng trong
chuyến thăm quan trọng...
Hít vào, và Công nương nhấc người lên.
Thở ra từ từ, Công nương ngồi xuống.
- Anh ổn chứ, Bertie?
- Ừ.
Chuyện này cũng khá vui đấy chứ.
- Mẹ...
- Nói chữ 'M' ngắn lại.
Đến khu nhà máy...
- Thở mạnh, và Jack, và Jill.
- Jack và Jill, cùng đi lên đồi!
Nhún chân thôi.
Tốt lắm.
Điều này sẽ không cho phép chúng ta...
Thả lỏng vai.
Nồi đồng nấu ếch
Nồi đất nấu ốc.
Trí nhớ tệ quá, Bertie.
Tiếp tục thôi.
- Con cua, con cua.
- Đức vua, đức vua.
Ai hét vọng ra ngoài cửa sổ là đã học
được cách nói hay.
30, 40, 50!
Hít thở sâu.
Để cho từ ngữ tuôn ra.
Không có hiệu quả!
Tiếp tục nào, Bertie.
Ngài làm được.
Nồi đồng nấu ếch, nồi đất...
- Ba...
- 'Ba', nhấn giọng chữ 'B'.
Điền trang Sandringham, năm 1936.
- Chào, Bertie.
- Chào anh, David.
- Xin lỗi, anh phải lái về.
- Không sao.
Em đợi lâu không?
Chúa ơi, lạnh ghê gớm!
Dạo này anh ở đâu?
- Anh bận lắm.
- Em cũng vậy.
- Elizabeth bị viêm phổi.
- Anh rất tiếc. Cô ấy sẽ khỏe lại thôi.
Cha thì không.
Để anh lái cho.
Ông già gân lại đang cố tình đây.
Cố tình chết?
Chết gấp gáp, để làm chuyện của
Wallis rối rắm thêm đây.
Ôi, lạy Chúa lòng lành, David.
Anh biết cha đã ốm lâu thế nào rồi mà.
Wallis đã giải thích cho anh rồi.
Cô ấy rất giỏi chuyện đó.
Về mặt pháp lý, dựa trên giấy tờ đã được công nhận
bằng con dấu chính,
Mang ngày tháng ở Westminster,
Ngày 11 tháng 6 năm 1912,
Bệ hạ, Nhà vua George V đã chỉ định, ra lệnh
và tuyên bố sẽ có một người bảo vệ,
Ta không hiểu.
Là Custos Regni,
thể theo nghi thức của Hội đồng Lập pháp.
Đây là thủ tục của Hội đồng Lập pháp,
thưa Bệ hạ.
- Hành động gì mới được?
- Hành động đại diện cho Bệ hạ.
Ta thấy rối rắm quá.
Ta không hiểu được.
Ta vẫn chưa hiểu...
- Xác nhận.
- Cảm ơn Bệ hạ.
Cảm ơn.
Bệ hạ đã thấy khỏe hơn chưa?
Không. Ta không thấy khỏe hơn một
chút nào. Ta thấy... mệt mỏi.
A, gần đây nàng còn trượt băng không?
Trượt băng...
Không. Không, George à.
Phải, không sao cả. Dĩ nhiên.
Anh biết chứ, em yêu, một cuộc điện thoại,
dù là một cuộc điện thoại thật dài và vui vẻ đi
nữa, cũng là một sự thay thế khập khiễng,
Cho ôm nhau thật chặt và cùng thiếp ngủ.
Cũng như không được nằm bên em,
Như dạo này mình thường xuyên làm.
David, ăn tối.
Anh đang nói chuyện với Wallis!
Là Bertie.
Không, không có gì quan trọng.
Anh cũng không muốn.
Không.
Em gọi anh sau nhé?
Được rồi. Tạm biệt.
Wallis nhớ anh kinh khủng.
Mẹ nói anh muộn giờ ăn tối.
Mẹ quên là cái đồng hồ vớ vẩn của cha
Luôn chạy nhanh cả nửa tiếng à?
Bệ hạ thế nào?
Ta hy vọng người không bị đau.
Không, không, thưa điện hạ,
giờ người đã bớt rồi.
Cảm ơn.
David, nếu cha con còn khỏe,
thói lề mề sẽ không được dung thứ đâu.
Không gì trong những điều gây khó
chịu thế này sẽ được dung thứ.
Thưa điện hạ, người cũng biết là thần rất
lấy làm mừng vì người khác với Nhà vua...
Cả về hình dáng lẫn tính tình.
Thần muốn người biết là mỗi khi Nhà vua
tỏ ý ngờ vực phẩm giá của người,
Thần luôn cố gắng vì lợi ích của người,
trình bày với Bệ hạ một cách tốt đẹp nhất.
Ta có thể tin
Ngươi luôn biết đặt lợi
ích của ta trong trái tim.
Ta e là buổi kinh cầu nguyện sẽ không
lâu đâu.
Cứ tiếp tục tự nhiên.
Chúng con gửi gắm người anh em của chúng con,
George,
Cho Chúa nhân từ, người tạo ra và
tái sinh chúng con.
Nhà vua muôn tuổi.
Ta hy vọng, ta sẽ làm tốt như ông
ấy đã làm tốt.
Chuyện gì thế?
Khổ thay cho Wallis.
Anh đã vào bẫy rồi!
Suốt 25 năm bão tố lẫn huy hoàng
chói lọi vừa qua,
Nếu có một điều Nhà vua quá cố
dạy cho chúng ta
Đó sẽ là nghệ thuật của một nhà lãnh
đạo: làm anh em với nhân dân.
Lúc sinh thời, Nhà vua đã là ngôi
sao Bắc đẩu soi đường cho đất nước.
Cha ơi?
Đến giờ Shakespeare rồi kìa cha?
- Con chắc không?
- Làm đi cha.
Suy nghĩ cẩn thận đấy nhé.
Em cá là kịch Scotland.
Không, là kịch Othello cơ.
Lúc nào cũng là kịch Othello.
"Ngài sợ à? Đừng sợ."
Caliban!
Ôi! Chúa lòng lành...
Con đoán mò chứ gì!
Đừng nghe anh thông thái, cha.
Tiếp đi cha.
"Hòn đảo đầy những tiếng ồn, âm thanh và
không khí ngọt ngào"
"Làm tâm hồn vui vẻ
chứ không đau đớn."
"Thi thoảng hàng ngàn nhạc cụ réo rắt
bên tai tôi;"
"Và thi thoảng là những tiếng thì thầm,"
"Nếu tôi đã tỉnh dậy sau giấc ngủ dài,
chúng lại làm tôi say ngủ."
Được rồi, nào học giả, tiếp theo
là gì nào?
"... Và rồi, trong cơn mơ, những đám mây
sẽ nở ra"
"Và sự phồn vinh đã sẵn sàng trút xuống
thân thể tôi..."
"Khi tôi thức dậy, tôi bật khóc để được
mộng mơ lần nữa."
Thật là một lối suy nghĩ đáng buồn.
Bệnh nhân tiếp theo của cha đến sớm.
Đi đi các con, cha xin lỗi.
Đợi một chút, Clifford.
Bertie!
Người ta không nói là ngài sẽ đến.
Tôi rất tiếc về thân phụ ngài.
- Ta không định không mời mà đến.
- Ồ không... Xin mời vào.
Ta vẫn đang luyện tập. Mỗi ngày một
tiếng. Bất chấp mọi chuyện.
Đang có chuyện gì à?
Lúc nãy tôi đang, xin thứ lỗi, đang
chơi với các con.
Hôm nay ngài có muốn tập luyện không?
- Trực thăng Curtiss hai tầng.
- Tôi sẽ pha sữa nóng.
Logue, ta muốn món gì đó nặng hơn.
Khi cha tôi mất tôi không có mặt được.
- Tôi vẫn buồn vì chuyện đó.
- Ta có thể hiểu.
- Cha ngươi làm gì?
- Cha tôi nấu bia.
Ít nhất cũng luôn được uống
bia miễn phí.
Ly này để tưởng nhớ cha của ngài.
Ta được báo là...
Đây là những lời cuối cùng của cha ta trước khi
ra đi:
"Bertie dũng cảm hơn tất cả các anh
em của nó gộp lại."
Ông ấy không thể nói trực tiếp
với ta.
Anh trai ta.
Ngài ấy thế nào?
Ngài hát thử xem.
- Ngươi nói sao?
- Ngài biết bài hát nào không?
- Bài hát à?
- Phải.
- "Swanee River".
- Tôi rất thích bài hát đó.
Cũng là bài hát ưa thích của ta.
- Hãy hát cho tôi nghe
đoạn điệp khúc.
- Không. Dĩ nhiên không.
Ta đã luôn thích ráp mô hình. Cha ta không
cho phép.
Ông ấy sưu tập tem.
Ta cũng phải sưu tập tem theo.
Ngài có thể nói hết, nếu ngài hát.
- Ta sẽ không ngồi đây mà líu lo
như chim đâu.
- Ngài có thể, với tôi.
- Vì ngươi kì khôi.
- Tôi xem đấy là một lời khen.
Luật là luật.
Ta không hát "Swanee River" đâu.
Vậy thử "Camptown Races" xem.
"Anh trai D của tôi, anh ấy nói với tôi,
doo-dah doo-dah..."
- Âm tiết nối nhau sẽ giúp
ngài phát âm liền mạch.
- Không.
Ngài có cảm thấy lạ lẫm không khi giờ
David đã lên ngôi?
Nói thật, ta nhẹ nhõm cả người...
Khi biết mình không phải là vua.
Nhưng nếu ngài ấy không có con nối dõi,
thì người nối ngôi tiếp theo sẽ là ngài.
Và con gái ngài, Elizabeth,
sau đó sẽ nối ngôi ngài.
"Ngươi đang nhầm to đấy, bác sĩ ơi,
bác sĩ à."
Lionel thôi. Thấy chưa? Ngài đâu có cà lăm.
Dĩ nhiên không, vì ta đang hát!
Chà, coi như phần thưởng nho nhỏ, ngài
có thể bôi keo lên những thanh trục này.
Ngài có thể bôi keo lên những thanh trục này.
- Các con ngươi không phiền chứ?
- Không, không hề.
David và ta... đã rất gần gũi. Tuổi trẻ
máu nóng... ngươi biết đấy.
Cùng theo đuổi một thiếu nữ à?
David luôn rất hữu ích trong việc sắp
xếp những cuộc gặp mặt.
Chúng ta đã từng gặp gỡ chung
Một chuyên viên
tư vấn, Paulette, ở Paris.
Dĩ nhiên là không cùng một lúc.
David có trêu chọc ngài không?
Có, luôn luôn làm vậy.
"Buh-buh-buh-Bertie".
Cha ta khuyến khích. "Nói đi con!"
Ông ấy bảo làm thế sẽ giúp ta
thôi cà lăm.
Nói "Ta đã từng rất sợ cha ta,"
"Và các con ta
cũng sẽ sợ ta một phép."
Ngài bẩm sinh thuận tay phải ư?
Tay trái. Ta bị phạt.
Bây giờ dùng tay phải.
Phải, chuyện này rất phổ biến trong
những người nói lắp.
Ngài còn bị phạt vì tội gì khác không?
Chân vòng kiềng.
Nhiều thanh nẹp kim loại được làm ra...
Phải đeo suốt cả ngày lẫn đêm.
Hẳn phải đau lắm.
Thống khổ cực độ.
Giờ thì chân thẳng.
Trong gia đình, ngài gần gũi ai nhất?
Các bà bảo mẫu.
Nhưng không phải bà đầu tiên...
Bà ấy thương David... rất ghét ta.
Khi chúng ta đến trình diện cha mẹ
hằng ngày,
Bà ấy sẽ nhéo má ta.
Ta khóc và được giao lại vào tay bà ấy...
Ngay lập tức.
Rồi sau đó...
Bà ấy sẽ...
Ngài hát đi.
"Rồi bà ấy sẽ cho ta nhịn đói,"
"Thật lâu và thật lâu."
Mất ba năm cha mẹ ta mới để ý.
Như ngươi có thể tưởng tượng,
Chuyện đó
làm ta bị đau bao tử.
Giờ vẫn bị.
Còn em trai của ngài, Johnnie?
Ngài có thân thiết với ngài ấy không?
Johnny...
Cậu em đáng yêu.
Bị động kinh...
Và...
Nó khác biệt.
Mười ba tuổi thì mất. Nó bị giấu
cho ít người thấy.
Ta chỉ được bảo là nó không lây bệnh.
Một ly nữa không?
Một ly nữa.
Ngươi biết không, Lionel, ngươi là
thường dân người Anh đầu tiên...
Người Úc.
Ta thực sự nói chuyện.
Thỉnh thoảng, khi ta đi xe qua đường phố,
và ta thấy
Những người dân thường nhìn ta chăm chú,
Ta cảm thấy chấn động khi nhận ra ta biết
quá ít về đời sống của họ,
Cũng như họ biết quá ít về đời sống của ta.
Cảm ơn.
Bạn bè là như thế này.
Ta đâu có biết.
"Nồi đồng nấu ếch nồi đất nấu ốc."
"Nồi đồng nấu ếch nồi đất nấu ốc."
- Thôi, được rồi anh.
- Anh phải tập tiếp. Tại em.
- "Nồi đồng nấu ếch..."
- Ồ không!
Cây sồi ngàn năm tuổi... bị đốn để
làm đẹp cảnh quan!
Chị ta nghĩ chị ta là ai!
Dù sao thì... ta cũng vẫn phải cố tỏ ra
vui vẻ với bà Simpson.
Anh có biết chị ta gọi em là "Đầu bếp
béo ú người Scotland" không?
- Em đâu có béo.
- Em đang béo ra.
Nhưng em hiếm khi vào bếp mà.
- "Nồi đồng nấu ếch..."
- Im đi nào!
Ba, hai, một...
Hoàng tử và Công nương xứ York.
Thật vui sướng được gặp mặt cả
hai người.
Chào mừng đến với ngôi nhà tranh
thôn dã của chúng tôi.
Tôi đến vì được Bệ hạ mời.
Chào Bệ hạ.
- Em khỏe không?
- Xin lỗi chúng em đến muộn.
Rất hân hạnh được gặp, bà Simpson.
Hân hạnh.
Chào, David.
Em thấy là anh đang thay đổi khu
vườn một chút.
Phải, đúng vậy.
Anh vẫn chưa xong đâu.
Đừng chê ta cư xử kém cỏi nhé,
ông Churchill.
Ngược lại, thưa Công nương.
Nghi lễ xã giao hoàng gia phải được công nhận
bởi chủ nhà chính thức,
Mà trong trường hợp này là Bệ hạ.
Không phải thường dân.
Cảm ơn.
- Bà ấy có quyền năng gì với Bệ hạ nhỉ?
- Ta chịu.
Hiển nhiên là bà ta cũng có vài...
kĩ năng, học được trong lúc ở Thượng Hải.
David...
Đây, có ngay em yêu.
Xin lỗi.
- David, em đã cố tìm gặp anh.
- Gần đây anh bận tối mặt.
Bận làm gì?
- Làm vua.
- Làm vua à?
Đó là một công việc bấp bênh
trong thời gian này.
Nga hoàng đâu?
Em họ Wilhelm đâu?
Em đang làm anh chán đấy.
Làm vua là vứt quyền trượng đi nhưng lại
mua thêm ngọc trai cho Wallis,
Trong khi bao nhiêu đoàn người đang hành
quân khắp châu Âu, hát bài ca cờ đỏ à?
Lo lắng làm gì. Ngài Hitler sẽ giải quyết
chuyện đó.
- Ai sẽ giải quyết Hitler??
- Loại '23 ở chỗ quái nào nhỉ?
Và anh để người đàn bà ấy ở trong
buồng của mẹ!
Mẹ vẫn chưa vào giường, phải không?
- Thế không vui đâu.
- Đây rồi.
Wallis thích rượu hảo hạng nhất.
Em không quan tâm anh chung giường
với người đàn bà nào ban đêm,
Chỉ cần ban ngày anh xuất hiện thực thi
nghĩa vụ của mình!
Wallis không chỉ là người anh chung chăn gối.
Anh đã định sẽ cưới cô ấy.
- Anh nói sao?
- Cô ấy đang chuẩn bị đơn ly hôn.
Lạy Chúa nhân từ.
Anh không thể ban cho cô ấy một
tước vị và một biệt thự thôi à?
Anh không thể để cô ấy là nhân tình.
David, nhà thờ không chấp nhận chuyện
ly hôn và anh đang là người đứng đầu nhà thờ.
- Anh không có quyền gì hay sao?
- Rất nhiều ưu ái.
Không giống như vậy.
Dân chúng yêu dấu của em được phép
lấy người họ yêu, tại sao anh lại không thể?
Nếu anh là thường dân, anh dựa trên cơ
sở nào để làm vua đây?
Nghe như em đã nghiên cứu hiến pháp
đáng chán của chúng ta thì phải.
- Còn anh nghe như chưa đọc.
- Ra là thế!
Có phải tất cả là vì chuyện này không?
Ôn luyện lại... kể từ những buổi học
diễn thuyết đó?
Hội đồng nói thế.
Em đang c-cố...
Vươn đến nhiều thính giả hơn nữa à,
B-b-b-Bertie?
- Không...
- Cái gì?
Anh không hiểu.
Em trai đang cố gắng lật anh mình khỏi
ngai vàng.
C-c-cũ mèm một cách xuất sắc đấy.
Wallis!
Nãy giờ anh đi đâu thế?
- Nãy giờ em nói chuyện với ai?
- Không có gì quan trọng.
- Chao ôi... trông anh lịch lãm lắm nhé.
- Anh đang cố đấy.
Mọi cố gắng đều đổ sông đổ biển.
Anh trai ta...
Ta không thể...
Ta không thể nói lại được một từ nào!
Tại sao ngài lại nói lắp với David nhiều
hơn với tôi?
Vì ngươi được trả tiền để lắng nghe!
Bertie, tôi không phải kĩ nữ.
Thôi tỏ ra sắc sảo đi!
Có điều gì ở David làm ngài ngừng nói?
Có điều khốn kiếp gì ở ngươi mà cứ làm ngươi
lải nhải suốt về chuyện này hả?
Thô tục nhưng rất trôi chảy.
Ngài không nói lắp khi người nói tục.
- Khốn kiếp!
- Ngài chỉ chửi được thế thôi ư?
Ngươi là quân khốn nạn đê tiện!
Một đứa nhóc hư hỏng trong
trường học còn làm tốt hơn.
Như c*t!
Như c*t, như c*t, như c*t!
Như c*t, như c*t, như c*t!
Ngài có thấy những từ này phát âm
rất trôi chảy trên lưỡi ngài không?
- Vì ta đang tức giận!
- Ngài biết từ 'M' chứ?
- Mất dạy?
- Ôi, Bertie.
Mẹ kiếp. Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp!
Quân đê tiện khốn kiếp!
- Mẹ kiếp, mẹ kiếp!
- Đúng thế! Ngài thấy không! Không có
chút ngần ngại nào cả!
Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp! Như c*t, như c*t!
Khốn nạn!
Cha ơi? Chuyện gì vậy cha?
Cha xin lỗi. Làm xong bài tập đi con.
Chà... đấy là một phương diện khác của ngài
mà tôi ít khi được thấy.
Không. Không, chúng ta không được làm thế.
Một cách công khai.
- Hãy ra ngoài hít thở khí trời.
- Không Logue, ta không nghĩ đó là ý hay.
Có chuyện gì vậy?
Tại sao ngài lại tức giận?
Logue, ngươi không biết đâu.
Anh trai ta đang mê mẩn một
người đàn bà...
Đã kết hôn hai lần.
Bà ta đang xin ly hôn và David cương
quyết đòi lấy bà ta.
- Chà.
- Công nương Wallis Simpson xứ Baltimore.
Vậy không đúng.
Phải là Hoàng hậu Wallis xứ Baltimore?
Không thể tưởng tượng nổi!
- Ngài ấy có thể không?
- Chắc chắn không.
Nhưng anh trai ta vẫn sẽ làm thôi.
Mọi thứ sẽ hỗn loạn.
- Họ không thể tiếp tục sống kín đáo sao?
- Giá mà họ chịu.
Chuyện này sẽ dẫn ngài đến đâu?
Ta biết vị trí của ta.
Ta sẽ làm bất cứ việc gì...
Trong quyền hạn của ta
để giữ anh trai ta trên ngai vàng.
Nghiêm trọng đến vậy ư?
Vị trí của ngài có thể là ở trên ngai vàng.
Ta không phải người thay thế
cho anh trai ta.
- Nếu ngài phải làm, người sẽ là một minh
quân hơn David.
- Chớ có lộng hành!
Ngươi đang tiến sát đến tội danh
mưu phản đấy!
Tôi chỉ nói ngài có thể làm vua.
Ngài có thể làm được!
Đó là mưu phản!
Tôi chỉ đang cố làm cho ngài nhận ra
rằng ngài không nhất thiết phải để
nỗi sợ hãi điều khiển mình.
Ta có đủ lắm rồi!
- Ngài sợ cái gì mới được?
- Những lời lẽ độc địa của ngươi!
Vậy tại sao ngài lại tìm đến tôi?
Ngài không phải dân lao động trung lưu,
Cần học lớp diễn thuyết,
để tán hươu tán vượn...
Đừng có chỉ dẫn công việc của ta!
Ta là con... vua.
Em trai của vua.
Ngươi là đứa con đáng thất vọng của
một tay nấu bia!
Một kẻ không có kinh nghiệm kiêu căng
từ rừng rú đi ra!
Ngươi không là ai cả.
Chấm dứt những buổi học đó.
Văn phòng của Thủ tướng.
Số 10 phố Downing.
Không phải vì bà ấy là người Mỹ.
Đó là vấn đề ít đáng bàn nhất.
Mà bởi vì bà ấy sắp sửa là một phụ nữ
Mỹ ly hôn chồng hai lần.
Và Nhà vua, người đứng đầu nhà thờ
Anh giáo...
Không thể lấy một phụ nữ đã ly hôn.
Và thưa điện hạ, thần xin lỗi vì
sự trần trụi này,
Theo như điều tra của Hoàng gia Scotland,
Nhà vua không phải
luôn luôn có quyền hạn riêng
Với tình yêu và quan hệ của...
bà Simpsons.
Bà ấy đã san sẻ chúng với một tay
buôn xe đã qua sử dụng và đã có vợ
Ông Guy Trundle.
Ngoài ra, cũng có đồn đại là...
Đại sứ của Hitler, Bá tước von Ribbentrop,
Gửi tặng bà ấy 17 đóa cẩm chướng một ngày.
Nếu Nhà vua vẫn tiếp tục khước từ lời khuyên
của chính phủ,
Người sẽ phải thoái vị.
Hoặc không chính phủ của người không còn
lựa chọn nào khác ngoài xin từ chức.
Thủ tướng,
ông sẽ bỏ đất nước...
Mà không có chính phủ sao?
Nhà vua làm những gì người muốn,
hay làm những gì thần dân của người
đợi chờ người sẽ làm?
Trong lúc quan sát những vị Thủ
tướng đến rồi đi,
Một vấn đề cũ lại nổi lên trở lại:
Liệu Nhà vua có thể tách bạch được
chuyện công và đời sống riêng tư?
- Có chuyện gì à anh?
- Có chút rắc rối với một bệnh nhân.
Có phải Nhà vua đang trọng bạn bè
và những thú vui riêng hơn không?
Không giống anh lắm...
Sao vậy?
Ông ấy sợ.
- Sợ cả chính cái bóng của mình.
- Không phải vì vậy mà người ta
tìm đến anh sao?
Ông ấy có thể trở thành một người
vĩ đại, nhưng ông ấy đang chống lại anh.
Có thể vì ông ấy không muốn mình vĩ đại.
Có thể đó chỉ là điều anh muốn thôi.
Có lẽ anh đã vượt quá giới hạn.
Vậy hãy xin lỗi.
Làm thế sẽ tốt cho cả hai.
Tôi rất tiếc, thưa ông Logue,
Công tước đang rất bận.
Tôi rất sẵn lòng đợi.
Hoặc tôi có thể quay lại lần sau.
Như tôi đã nói, Công tước rất bận.
Cảm ơn.
Cảm ơn.
Quốc hội sẽ không ủng hộ cuộc hôn
nhân của họ.
Nhưng còn nhiều lý do khác nữa để lo âu,
thưa điện hạ.
Nhà vua bất cẩn với giấy tờ quốc gia.
Bệ hạ thiếu lòng tận tụy và ý
chí kiên định.
Đang có nhiều lo âu không biết Bệ hạ sẽ
đứng ở đâu khi chiến tranh với Đức nổ ra.
Chúng ta sẽ không gây chiến chứ?
Thực tế là có, thưa điện hạ.
Thủ tướng Baldwin có thể phủ nhận,
Nhưng ý đồ của Hitler đã quá rõ ràng.
Chiến tranh với Đức sắp đến,
Và chúng ta cần một vị vua có
thể đoàn kết toàn dân.
Ta e là... anh trai ta
Hiện thời tinh thần đang không
minh mẫn.
Điện hạ có nghĩ điện hạ sẽ lấy
tên hiệu là gì chưa?
Dĩ nhiên không phải là Albert rồi,
thưa điện hạ. Âm hưởng Đức quá nhiều.
Còn George thì thế nào?
Tiếp theo phụ thân của điện hạ?
George VI... Sẽ là một sự tiếp nối tốt,
ngài có nghĩ thế không?
David! Cảm ơn Chúa.
Trông anh kiệt sức quá.
Anh thế nào?
Bertie. Đã có quyết định rồi.
Anh phải ra đi.
Em không thể chấp nhận.
- Tình thế của anh không cho phép anh
quyết định như vậy.
- Anh e là không còn cách nào khác nữa.
Anh phải cưới cô ấy.
Anh đã quyết.
Xin lỗi em.
Thật là một chuyện tồi tệ.
David, không ai muốn vậy cả.
Em lại càng không.
Cuối cùng ta cũng có thể nói một
vài từ của riêng mình ta.
Ta chưa bao giờ muốn trốn tránh một
việc gì,
Nhưng đến lúc này,
Căn cứ theo Hiến pháp, ta đã không
còn quyền để phát ngôn nữa.
Một vài giờ trước
Ta đã từ bỏ trọng trách
cuối cùng của ta là làm vua.
Giờ đây, ta truyền ngôi lại cho em
trai ta, Công tước xứ York,
Điều đầu tiên ta phải nói là bày tỏ lòng
trung thành với Nhà vua.
Một việc ta làm với tất cả trái tim.
Tất cả mọi người đều biết nguyên nhân
vì sao ta từ bỏ ngai vàng.
Nhưng mọi người phải tin ta, khi ta nói
Rằng với ta, ta cảm thấy không thể nào
gánh vác một gánh nặng trách nhiệm
quá lớn lao
Cũng như từ bỏ nghĩa vụ của một vị vua
Nếu thiếu đi tình yêu và sự ủng hộ của
người phụ nữ ta yêu thương.
Và ta muốn tất cả biết rằng,
quyết định này của ta trở nên dễ dàng hơn
Nhờ ta biết chắc rằng em trai ta,
với thời gian huấn luyện lâu dài,
Trong những công việc của
đất nước,
Và với những phẩm chất rực rỡ;
Em trai ta sẽ có thể tiếp tục công việc
ta để lại
Mà không gây gián đoạn hay tổn hại gì
Cho cuộc đời và sự phát triển
của đế chế này.
Hội đồng Nhậm chức.
Cung điện Thánh James,
ngày 12 tháng 12 năm 1936.
Ta gặp mọi người hôm nay...
Trong một hoàn cảnh mà...
Con có chắc là con thích nó không?
- Đây mẹ.
- Cảm ơn con. Yên ngựa nữa.
- Margaret!
- Vâng, Montezuma.
- Giỏi lắm.
- Đây nữa, mẹ ơi.
- Mẹ ơi, còn cái yên này nữa.
- Cảm ơn con.
Đừng lo, Sally.
Chúng ta sẽ quay lại mà.
Mẹ ơi, liệu mình sẽ có chỗ cho mấy
con ngựa của mình ở nhà mới không?
Dĩ nhiên rồi, con yêu, mình sẽ có cả
một cung điện đầy phòng.
Cúi chào.
Kính chào Bệ hạ.
Thế nào anh?
Anh đang...
Cố làm cho mình quen thuộc...
Với chuyện giấy tờ quốc gia
nhìn như thế nào.
Một thông điệp từ ông Baldwin
mà anh không hiểu một từ nào cả.
Của cải của David.
Phát thanh vào Giáng sinh.
- Anh nghĩ đó là một sai lầm.
- Đừng lo chuyện đó.
Kế hoạch cho lễ đăng quang...
Anh nghĩ đó là một sai lầm còn
khủng khiếp hơn.
Anh không phải là vua.
Anh là sĩ quan hải quân.
Đó là chuyện duy nhất anh biết làm.
Anh không phải là vua.
Anh không phải...
Không.
- Anh xin lỗi.
- Đừng ngốc thế, anh à.
- Người đàn ông yêu dấu của em...
- Anh xin lỗi.
Anh biết không...
Em khước từ hai lần cầu hôn trước
đây của anh,
Không phải vì em không yêu anh,
Mà là vì em không chịu được cái
lồng của Hoàng gia.
Em không chịu được khi nghĩ đến một
cuộc sống chỉ toàn những chuyến công du
và trách nhiệm với công chúng,
Một cuộc sống mà em không có quyền làm chủ.
Nhưng rồi em đã nghĩ...
Anh ấy nói lắp mới dễ thương làm sao.
Họ sẽ để chúng ta yên.
Cầu Chúa cứu giúp Nhà vua.
Đợi một vị vua xin lỗi, người ta
có thể phải đợi khá lâu.
Ta e là chúng ta đến hơi muộn.
Đây là nhà của tôi.
Myrtle đi chơi bài.
Tôi cũng chắc chắn là các con tôi
đã ra ngoài.
Rất dễ thương.
Dễ thương vô cùng.
- Ta ngồi được chứ?
- Dĩ nhiên, thưa Hoàng hậu.
- Người có muốn dùng trà không,
thưa Lệnh bà?
- Được rồi. Để ta tự nhiên.
Hai người đi đi. Hay phải để ta cụng đầu
hai người lại với nhau đây?
Đồng siling của ngươi đây.
Ta hiểu những gì ngươi cố nói với ta, Logue.
Tôi đã diễn đạt sai.
Tôi xin lỗi.
Giờ ta đã ở đây rồi.
Đất nước này đã sẵn sàng cho một
cuộc lên sóng im lặng trong hai phút chưa?
Tất cả những người nói lắp đều sợ họ
sẽ quay trở lại điểm khởi đầu.
Tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra.
Nếu ta thất bại trong công việc của mình,
David có thể quay trở lại.
Ta đã thấy những bức tranh cổ động...
"Cầu Chúa cứu giúp Nhà vua!"
Họ không có ý nói đó là ta.
Mọi nhà quân chủ trong lịch sử
Đều nối ngôi những người đã khuất.
Hoặc sắp sửa ra đi.
Người truyền ngôi lại cho ta không những
còn sống, mà lại còn sống rất mạnh khỏe.
Thật là một đống hỗn độn.
Ta thậm chí còn không thể đọc cho
họ một bài diễn văn Giáng sinh.
- Như cha của ngài từng làm?
- Chính xác.
Ngài ấy không còn ở đây nữa rồi.
Có, ông ấy vẫn còn ở đây.
Trên mặt đồng siling ta vừa đưa cho ngươi.
Đủ đơn giản để cho đi. Ngài không cần phải
mang ông ấy đi trong túi.
Hay anh trai của ngài cũng vậy.
Ngài không cần phải sợ hãi những gì ngài
đã sợ lúc ngài 5 tuổi.
Ngài là một người đàn ông độc lập, Bertie.
Có phải không?
Tiếp theo sẽ là gương mặt của ngài.
- Lionel, anh ơi.
- Myrtle?
- Có được không?
- Có.
Bertie, lại đây.
- Ngươi không sao chứ, Logue?
- Không sao.
- Chúng ta đi ra không?
- Tin tôi đi. Quan trọng lắm.
Chuyện gì vậy?
- Hoàng... Hoàng...
- Là Hoàng hậu, gọi lần đầu.
Sau đó, gọi là Lệnh bà, là 'ênh' trong chữ
'mênh mông', không phải 'ên' trong chữ
'ốc sên'.
Tôi vẫn chưa nói cho bà ấy biết về chuyện
tôi và ngài.
Ngài hãy ngồi xuống. Thư giãn.
Ta được kể là chồng ngươi gọi chồng
ta là Bertie
Và chồng ta gọi chồng ngươi
là Lionel.
Ta tin ngươi sẽ không gọi ta là Liz.
Thưa Hoàng hậu, Lệnh bà có thể gọi thần là
Logue.
Rất vui được gặp ngươi, Logue.
Logue, chúng ta không thể đứng đây
cả ngày được.
- Có, ta có thể!
- Logue!
Tôi cần đợi đến thời điểm
thích hợp.
- Logue, ngươi đang nhát cáy đấy!
- Ngài rất chính xác.
Ra khỏi đây xem!
Myrtle, em yêu!
Em về sớm quá. Anh tin là hai người đã gặp mặt!
Nhưng anh không nghĩ là em biết...
Đức vua George VI.
Rất hân hạnh.
Đức vua và Hoàng hậu có ở lại
ăn tối không ạ?
Chúng ta rất vui lòng, thật tốt bụng
quá, nhưng than ôi...
Đã có một cuộc hẹn từ trước rồi.
Đáng tiếc thay.
- Tổng giám mục.
- Chào mừng Bệ hạ.
Quả là một sự biến đổi huy hoàng,
thưa Bệ hạ.
Thần hy vọng Bệ hạ tha thứ cho thần nếu
chúng thần tiếp tục công việc chuẩn bị.
Và bây giờ xin Bệ hạ hãy vui lòng cho phép
thần giới thiệu về quy trình của buổi lễ.
Chúng ta bắt đầu từ cổng Tây, sau đó
đi qua gian giữa của giáo đường.
Ta thấy những lời tuyên thệ đều được
phát sóng, Tổng giám mục.
A, vâng, sóng vô tuyến điện.
Nó quả là một cái hộp Pandora.
Thần e là thần cũng phải cho phép
máy quay tư liệu
Những thước phim mà sau đó thần sẽ đích
thân chỉnh sửa.
Không ngại ngần gì cả.
Đây là bác sĩ Logue ở phố Harley.
Ông ấy là... nhà trị liệu ngôn ngữ cho ta.
Xin chào ngài Tổng giám mục.
Nếu thần biết Bệ hạ đang tìm kiếm sự
giúp đỡ,
Thần đã giúp ngài chọn lựa.
Bác sĩ Logue...
Sẽ tham dự buổi lễ đăng quang.
Dĩ nhiên thần sẽ nói chuyện với Trưởng linh
mục, nhưng chuyện này sẽ cực kỳ khó.
Ta muốn...
Bác sĩ ngồi ở khu vực của vua.
Nhưng đó là nơi các thành viên gia đình Bệ
hạ sẽ ngồi, thưa Bệ hạ.
Vì vậy mới thích hợp.
Và bây giờ, nếu ngài không lấy làm phiền,
tôi và Bệ hạ cần phải chuẩn bị.
Bạn của tôi, đây là Tu viện Westminster!
Nhà thờ phải chuẩn bị cho lễ đăng
quang của Nhà vua.
Công việc chuẩn bị của tôi cũng quan
trọng ngang ngửa.
Với không gian riêng tư tuyệt đối,
nếu ngài không phiền.
Đó là mong muốn của ta,
Tổng Giám mục.
Thần sẽ chuẩn bị Tu viện theo sự yêu cầu
của Bệ hạ...
Vào tối nay.
Thưa Bệ hạ.
Tôi không thể tin được tôi vừa đi qua Chaucer,
Handel và Dickens.
Mọi chuyện ổn cả chứ?
Bắt đầu thôi.
Ta không đến đây để luyện tập,
Bác sĩ Logue.
Gọi tôi là Lionel.
Phải, thật vậy, ngươi...
Chưa bao giờ...
Gọi ngươi là 'bác sĩ'.
Ta đã làm điều đó...
Cho ngươi.
Không được huấn luyện, không...
bằng cấp, không...
Giấy chứng nhận.
Chỉ... có quá nhiều táo tợn.
Là điều tra của Hội đồng cơ mật?
Ngươi đã yêu cầu niềm tin và...
Sự bình đẳng tuyệt đối.
Bertie, tôi đã nghe ngài diễn thuyết ở
Wembley.
Tôi đã ở đó.
Con trai tôi, Laurie, đã nói, cha, cha có nghĩ
cha có thể giúp được người đàn ông
tội nghiệp đó không?
Giúp thế nào, với tư cách một diễn
viên thất bại à!?
Đúng là tôi không phải bác sĩ,
Và tôi có diễn kịch.
Tôi ngâm thơ trong các phòng trà và
dạy thuật diễn thuyết ở trường học.
Khi Đại chiến xảy ra,
Những người lính của chúng ta trở về
từ chiến trường,
Rất nhiều người trong số họ bị chấn động
tâm lý, không thể mở lời,
Có người nói, Lionel, cậu giỏi chuyện nói
năng mà.
Cậu nghĩ cậu có thể giúp những người lính
khốn khổ này không?
Tôi đã làm liệu pháp cơ, luyện tập thể lực,
thư giãn,
Nhưng tôi biết tôi phải tiến sâu hơn nữa.
Những người lính trẻ đó đã phải
khóc trong sợ hãi,
Mà không có ai lắng nghe họ.
Nhiệm vụ của tôi là truyền cho họ
sự tự tin trong giọng nói
Và cho họ hiểu rằng họ có một người bạn
sẵn lòng lắng nghe họ.
Chuyện này hẳn phải nghe quen thuộc
với ngài chứ, Bertie.
Ngươi đưa ra những lí do cao thượng lắm.
Hãy cứ cho điều tra.
- Tất cả đều là sự thật.
- Đã điều tra cả rồi!
Ngươi không biết là có người theo dõi
nhất cử nhất động của ta hay sao?
Ta đã đảm bảo cho ngươi và ngươi...
- Không có giấy chứng nhận.
- Nhưng rất nhiều thành công!
Tôi không thể cho ngài xem bằng cấp,
không có huấn luyện gì khi đó cả.
Mọi thứ tôi biết, tôi đều biết từ kinh
nghiệm thực tế,
Và cuộc chiến đó... là khá nhiều trải nghiệm.
Thẻ của tôi ghi,
"L. Logue, Các dị tật về nói."
Không phải 'bác sĩ' - không có một từ nào
theo sau tên tôi cả.
- Hãy tống giam tôi vào tháp.
- Nếu ta có thể, ta sẽ làm!
- Tội danh gì?
- Lừa lọc!
Chiến tranh đang đến, ngươi lại
chất thêm gánh nặng cho đất nước
này...
Với một vị vua không có tiếng nói.
Ngươi đã hủy hoại hạnh phúc gia đình ta.
Chỉ vì muốn đánh bẫy...
Một bệnh nhân nổi tiếng
Mà ngươi không có hy vọng
chữa lành!
Sẽ giống như...
Vua George Đệ tam điên loạn,
Điên loạn,
Rồi đây sẽ có vua George người cà lăm
điên loạn,
Người đã để đồng bào mình thất vọng
Trong giờ phút họ cần một minh quân!
Ngươi làm gì thế? Đứng dậy!
Ngươi không được ngồi đó! Đứng dậy ngay!
- Đứng dậy ngay!
- Sao lại không? Nó là ghế mà.
Không, nó không phải chỉ là một cái ghế,
nó là... nó là... Là ghế của Thánh Edward!
Người ta đã khắc tên họ lên nó.
Cái ghế này là nơi bao nhiêu Nhà vua
và Nữ hoàng đã ngồi...
Nó được đặt trong đây bởi một tảng đá!
Là Hòn đá định mệnh,
ngươi đang tầm thường hóa mọi thứ.
Ngài đang tin vào những chuyện vô lí.
Tôi không quan tâm đã có bao nhiêu hoàng
thân đã đặt mông lên đây.
- Nghe ta nói. Nghe ta nói!
- Nghe ngài à?! Dựa vào đâu?
Dựa vào quyền tối cao! Ta là Nhà vua!
Không, ngài không phải! Chính ngài đã bảo tôi
như vậy. Ngài nói ngài không muốn làm vua.
Tại sao tôi lại phải phí thời gian
nghe ngài nói?
Vì ta có quyền được người khác lắng nghe!
- Nghe như thế nào?
- Ta có tiếng nói!
Đúng vậy, ngài có.
Ngài có một lòng nhẫn nại rất lớn, Bertie.
Ngài là người can đảm nhất tôi từng thấy.
Và ngài sẽ là một đấng minh quân.
- Có chuyện gì vậy, thưa Bệ hạ?
- Không sao, Tổng giám mục.
Ông Logue, ông phải biết là ta đã tìm ra một
chuyên viên người Anh thay thế cho ông.
Một người có bằng cấp hoàn hảo.
Do đó, công việc của ông không
còn cần thiết nữa.
Cái gì?
Trách nhiệm của Nhà vua là hỏi ý
và được nhận lời khuyên.
Và Bệ hạ đã không hỏi ý, nhưng giờ Bệ hạ
đã được cho lời khuyên.
Giờ thì ta khuyên ngươi:
Trong chuyện cá nhân này,
Ta sẽ tự đưa ra quyết định.
Điều thần quan tâm là cái đầu của người
thần sẽ đặt vương miện lên.
Tổng giám mục, ta trân trọng ý tốt đó,
Nhưng đó là đầu ta!
Bầy tôi trung thành của Bệ hạ.
Cảm ơn, Bertie.
Ta thử giọng nhé?
Hãy bước lên đây.
Khi ngài và Elizabeth bước qua
cổng Tây,
Hai người sẽ được chào đón bằng giai điệu
"Tôi vui mừng khi họ nói với tôi".
Thật ra ngài sẽ không mừng đến thế đâu,
vì họ hát khá lâu đấy.
Sau đó bạn của ngài, Tổng giám mục,
Sẽ bước lên bậc thang hướng
về phía người
Và nói, "Bệ hạ, Bệ hạ đã sẵn sàng nhận lấy quyền
trượng chưa?"
- "Ta sẵn sàng..."
- Dĩ nhiên là thế rồi!
Để tôi xem thử từ hàng ghế rẻ tiền
âm thanh nghe sẽ như thế nào
Như thế bảo mẫu cũ của ngài cũng
sẽ nghe được.
"Bệ hạ có cai trị người dân Anh quốc,
Ireland,"
"Canada, Úc và New Zealand
dựa theo lãnh thổ"
"Và phong tục của họ không?"
"Ta trang trọng thề sẽ làm vậy."
Lớn hơn nữa! Ở đây tôi không nghe được
ngài nói gì cả!
"Ta trang trọng thề sẽ làm vậy!"
Rất tốt!
"Liệu bệ hạ có dựa theo quyền lực của mình,
để luật pháp và lẽ công bằng, tình thương,"
"Đều được thực thi trong những
phán quyết của người?"
"Ta có."
"Ta có!"
Sau đó là một đoạn rất dài về giữ
niềm tin,
Tiếp tục, thừa thãi, không cần quan tâm.
Đến cuối cùng ngài sẽ nói...
"Những gì trước đây ta đã hứa..."
"Ta sẽ thực hiện"
'Và giữ đúng"
"Nên cầu xin Chúa phù hộ ta."
Và ngài chỉ nói có chừng đó thôi.
Trả lời bốn câu đơn giản,
Hôn quyển sách, kí tên xác nhận
lời thề
Và ngài đã lên ngôi vua.
Rất dễ dàng.
Suýt nữa ông đã đội ngược
vương miện kìa, Tổng giám mục!
Có người đã tháo sợi chỉ đánh dấu vương
miện, thưa Bệ hạ.
Cố gắng đừng làm mất nó, Tổng giám mục.
Tổng giám mục, chúng ta đang không
thấy cha đâu cả.
Nhà vua muôn tuổi!
Rất tốt, rất tốt, Tổng giám mục ạ.
Thần hy vọng Nhà vua và Hoàng hậu
hài lòng với kết quả này.
Tắt máy được rồi.
Không, đợi đã, cứ chiếu tiếp đi.
Ngồi xuống đi, Tổng giám mục.
Vô số những người đàn ông trong
quân phục, với ánh mắt đầy kinh ngạc
Và trí tưởng tượng phi thường, lắng nghe
và bị mê hoặc bởi bài nói của Führer.
Cha ơi?
Ông ấy đang nói gì vậy cha?
Cha không biết, nhưng...
Có vẻ ông ấy nói rất hay.
Bệ hạ, hôm nay thần đến gặp Bệ hạ
Để xin Bệ hạ ký đơn từ chức Thủ
tướng của thần.
Ta rất tiếc phải nghe chuyện này,
ông Baldwin.
Neville Chamberlain sẽ làm Thủ tướng
thay thế thần.
Đó là vấn đề lãnh đạo.
Thần đã sai lầm.
Thần không thể tin được rằng
Trên đời này lại có một người
Thiếu đi lương tâm như Hitler,
Nhưng nhân loại còn có thể bị cuốn vào
Một cuộc chiến hủy diệt lần thứ hai.
Churchill đã đúng ngay từ đầu.
Gây chiến tranh là mưu đồ của Hitler.
Thần rất đau lòng phải rời bỏ Bệ hạ trong
khoảng thời gian khủng hoảng nặng nề này.
Thần sợ là,
Thử thách lớn nhất của Bệ hạ
vẫn chưa thật sự đến đâu.
Ngày 3 tháng 9 năm 1939.
Tôi đang phát ngôn từ phòng nội các,
Ở số 10 phố Downing.
Sáng hôm nay đại sứ Anh ở Berlin
Đã gửi cho chính phủ Đức một
thông điệp cuối cùng
Tuyên bố rằng nếu đến 11 giờ chúng ta
không nghe thấy gì từ phía họ,
Rằng họ không định rút tất cả quân đội khỏi
lãnh thổ Ba Lan,
Chiến tranh sẽ xảy ra giữa chúng ta và họ.
Tôi phải nói rằng, đến lúc này chúng ta
không nhận được một lời hứa hẹn nào,
Và do đó, đất nước này tuyên bố chiến
tranh với nước Đức.
Đây rồi, Bệ hạ!
Bài diễn văn của người.
Người sẽ lên sóng lúc 6 giờ.
Thần đã canh chỉnh cho bài diễn văn
không quá chín phút.
Từ ngữ đã được duyệt cẩn thận.
Thủ tướng sẽ tham dự với Bệ hạ
trong buổi phát sóng
Mà sẽ được phát ra toàn đất nước,
Khắp châu Âu và các nước đồng minh.
Đưa Logue đến đây ngay lập tức.
- Kia là khí cầu ném bom.
- Vâng.
- Hành động nhanh thật.
- Phải.
Chúng ta có nên dừng xe và
tìm chỗ trú ẩn không cha?
Không, cứ đi tiếp.
Sẽ không sao đâu.
- Vâng, ngài là...?
- Lionel Logue..
Bộ trưởng Hartley đang đợi tôi.
Đây là con trai tôi, Laurie.
- Cảm ơn con, Laurie.
- Chúc cha may mắn.
- Bài diễn văn của Nhà vua.
- Cảm ơn.
Ta còn khoảng 14 phút trước giờ
lên sóng.
Cảm ơn nhiều.
Cảm ơn.
"Trước mắt có thể là những ngày
tăm tối, và..."
Cố thêm lần nữa.
"Trước mắt có thể là những ngày
tăm tối, và..."
Chuyển những đoạn ngập ngừng thành
khoảng lặng,và tự nói với ngài,
cầu Chúa cứu giúp Nhà vua...
Ta nói liên tục đấy chứ,
nhưng có ai nghe đâu.
Những khoảng lặng dài rất có lợi: chúng
làm một bài nói đạt được sự trang nghiêm.
Thế thì ta sẽ là vị vua trang nghiêm nhất.
Và Lionel này, nếu ta là vua...
Quyền lực của ta đâu?
Ta có thể... Ta có thể thành
lập chính phủ không?
Ta có thể... Ta có thể tăng thuế hay
tuyên bố chiến tranh không?
Không thể! Nhưng ta vẫn phải đứng
mũi chịu sào tất cả.
Tại sao? Vì...
Vì đồng bào ta tin rằng khi ta phát ngôn,
Ta phát ngôn đại diện cho họ.
Vậy mà ta lại không thể nói!
Hãy làm lại từ đầu.
"Trong giờ khắc tang tóc này..."
"Trong giờ khắc tang tóc này..."
Khốn kiếp, khốn kiếp.
"Có lẽ là giờ khắc định mệnh nhất trong
lịch sử, khốn kiếp, của chúng ta"
Khốn kiếp.
"Ta gửi đến mọi nhà của..."
Ngươi thấy không, chữ 'B' luôn khó phát
âm kể cả khi ta hát.
- Biến nó thành 'đồng... bào' đi.
- Đồng... bào ta...
"Đồng... bào"
"Ở trong nước..."
"Và xa xứ..."
Xuất sắc.
"Thông điệp này,..."
"Doo-dah, được phát đi"
"Với cảm xúc sâu sắc, doo-dah-dey,"
"Cho mỗi người dân, giá như ta có thể..."
Mẹ kiếp, mẹ kiếp!
"Đến ngưỡng cửa từng nhà và
nói trực tiếp với mọi người"
Nói trong đầu, ngay bây giờ: Ngài
có quyền được mọi người lắng nghe!
Ta có quyền được
mọi người lắng nghe! Ta có quyền đó!
Giờ thì điệu Waltz. Hãy di chuyển!
Di chuyển nhịp nhàng liên tục.
"Lần thứ hai trong đời của hầu hết chúng ta,
chúng ta..."
"Chúng ta..."
- "Chúng ta... ", ngừng lại ở đây một chút.
- Lionel, ta không làm được.
Bertie, ngài có thể.
- Hãy xem lại đoạn cuối cùng.
- Bertie, đến lúc rồi.
- Tổng giám mục.
- Kính chào Bệ hạ.
Một khoảnh khắc vĩ đại, thưa Bệ hạ.
- Chào Thủ tướng.
- Kính chào Bệ hạ.
Rất vui được gặp lại...
Thủ tướng sớm như vậy.
Thủ tướng ở đây là rất tốt.
Ta chắc chắn hôm nay...
Ông rất bận rộn.
Hãy hy vọng là chúng ta không bị
ngắt ngang bởi tiếng còi báo động nào,
thưa Bệ hạ.
Hay lũ chó khốn khổ.
Chúc mừng. Chúc mừng...
- Bộ trưởng Bộ Hải quân.
- Kính chào Bệ hạ.
Một chặng...
Đường dài.
Chúc Bệ hạ may mắn.
Thần cũng rất sợ thiết bị ấy.
Bẩm sinh thần cũng bị nói lắp.
Ta không biết đấy.
Bí mật gia đình. Thần bị cứng lưỡi.
Phẫu thuật bị xem là quá liều lĩnh.
Rốt cuộc thần lại tận dụng được nó.
- Cảm ơn, Churchill.
- Không có gì, thưa Bệ hạ.
Anh yêu.
- Bao lâu nữa, Logue?
- Chưa đến 3 phút.
Còn 5 giây, thưa Bệ hạ.
5, 4, 3, 2, 1.
- Ông Wood.
- Kính chúc Bệ hạ may mắn.
Ông Wood.
- Ngươi đã trang trí lại, Logue.
- Tôi đã làm nó ấm cúng hơn.
Cần thêm chút không khí trong lành.
Đây, anh yêu.
Nồi đồng nấu ếch, nồi đất nấu ốc.
Nồi đồng nấu ếch, nồi đất nấu ốc,
Nồi đồng...
Bertie, anh à! Xem xem có đang
tắt micro không.
Hãy nhớ là ánh sáng đỏ sẽ chớp bốn lần,
Sau đó tôi sẽ yêu cầu họ tắt nó đi.
Vì chúng ta không muốn con mắt quỷ quái
đó nhìn chằm chằm vào ngài suốt
lúc nói.
Một phút nữa, thưa Bệ hạ.
Em chắc chắn anh sẽ làm xuất sắc.
Bốn mươi giây nữa, thưa Bệ hạ.
Logue...
Dù kết quả có ra sao đi nữa,
Ta cũng không biết phải cảm ơn
ngươi thế nào
Cho những gì ngươi đã làm
Huân chương Hiệp sĩ chăng?
Hai mươi giây nữa!
Hãy quên đi tất cả
Và nói cho tôi nghe.
Nói cho tôi nghe, như với
một người bạn.
Trong giờ khắc tang tóc này,
Có lẽ là giờ khắc định mệnh nhất
Trong lịch sử của chúng ta,
Ta gửi đến...
Mọi nhà của đồng... bào ta,
Những người
Trong nước
Lẫn đồng... bào xa xứ,
Thông điệp này
Được phát đi
Với cảm xúc sâu sắc...
Cho riêng mỗi người
Giá như ta có thể...
Bước đến từng ngưỡng cửa...
Và nói trực tiếp với từng người...
Tự mình làm điều đó.
Lần thứ hai
Trong cuộc đời của hầu hết chúng ta,
Chúng ta...
Gặp...
Gặp chiến tranh.
Hết lần này
Đến lần khác
Chúng ta đã cố gắng kiếm tìm
Một biện pháp hòa bình
Để giải quyết sự khác biệt
Giữa chúng ta
Và những kẻ...
Giờ đây...
Đã trở thành...
Kẻ thù của chúng ta.
Nhưng dường như
Đều vô ích.
Chúng ta đã bị ép buộc phải đứng lên
chiến đấu.
Một cuộc chiến đầy thử thách
Mà nếu chúng ta ca khúc khải hoàn,
Sẽ vô cùng quan trọng cho bất kì
giai cấp văn minh nào
Trên thế giới.
Một nguyên tắc như vậy,
Bỏ qua mọi lớp vỏ bọc bên ngoài,
Chắc chắn hoàn toàn là một
Nguyên lý đúng đắn
Ngay từ thuở ban sơ.
Cho sự an toàn của chính bản thân
chúng ta,
Và tất thảy những người khác,
Chuyện chúng ta khước từ thử thách
Là một chuyện
Không tưởng.
Cho mục đích
Cao cả này,
Giờ phút này
Ta kêu gọi...
Tất cả đồng... bào
Trên quê hương
Và đồng... bào
Xa xứ,
Những người sẽ hành động
Cho chính nghĩa của họ.
Ta yêu cầu mọi người...
Bình tĩnh,
Vững tâm,
Và đồng lòng đoàn kết trong giờ phút
thử thách này.
Nhiệm vụ sẽ rất khó khăn.
Trước mắt có thể là những ngày tăm tối,
Và chiến tranh,
Sẽ không chỉ...
Giới hạn trên chiến trường.
Nhưng chúng ta chỉ có thể hành động
vì công lý,
Một khi đã nhìn ra công lý
Và tuyệt đối
Gửi gắm
Chính nghĩa của chúng ta
Cho Chúa.
Nếu mỗi cá nhân
và tất cả mọi người
Đều gìn giữ niềm tin mãnh liệt,
Khi đó,
Cùng sự giúp đỡ của Chúa,
Chúng ta sẽ
Chiến thắng.
Tuyệt vời, Bertie.
Ngài vẫn còn lắp bắp ở chữ 'w' đấy.
Phải nói vậy một chút
Để họ còn tin đó là ta chứ.
Xin chúc mừng Bệ hạ!
- Một người phát thanh thực thụ.
- Cảm ơn, ông Wood.
Xin chúc mừng Bệ hạ.
- Xin chúc mừng Bệ hạ.
- Cảm ơn.
Sẵn sàng.
- Tốt chứ?
- Hoàn hảo, thưa Bệ hạ.
Bài diễn văn chiến tranh đầu tiên
của ngài.
Chúc mừng ngài.
Ta nghĩ ta còn phải...
Đọc nhiều bài diễn văn nữa như
vậy trong tương lai.
Cảm ơn, Logue.
Làm tốt lắm,
Bạn của ta.
Thần xin cảm ơn,
Bệ hạ.
Em biết Bệ hạ sẽ làm tốt.
Cảm ơn,
Lionel.
Tiến lên chứ?
Xin chúc mừng Bệ hạ!
Gần như còn nói tốt hơn cả thần,
thưa Bệ hạ.
Bệ hạ, thần không nói nên lời nữa.
Xin chúc mừng Bệ hạ!
Cảm ơn các quý ông.
Vậy khi nãy cha thế nào, Elizabeth?
Lúc đầu còn hơi lắp bắp, nhưng sau đó
tốt hơn nhiều, cha.
Chúa phù hộ con!
- Còn con thấy sao, Margaret?
- Cha xuất sắc lắm, cha ơi!
Dĩ nhiên cha phải xuất sắc rồi.
Chúng ta đã sẵn sàng chưa?
Đi nào, các con gái yêu.
Vua George VI phong cho Lionel Logue
Huân chương danh dự Hoàng gia Victoria
vào năm 1944.
Vinh dự to lớn này từ lòng biết ơn của một
vị vua đã giúp Lionel trở thành thành viên
của Hội Hiệp sĩ duy nhất
Được vua ban thưởng để đáp lại những
cống hiến cá nhân của ông cho Hoàng gia.
Lionel ở bên Nhà vua trong mỗi bài diễn
văn chiến tranh.
Thông qua những lần phát thanh
của mình,
Vua George VI trở thành biểu tượng
cho tinh thần quật cường của quốc gia.
Lionel và Bertie làm bạn của nhau đến
lúc cuối đời.
Dịch bởi: phiemdu - onnyru@gmail.com
S2U.vn