Tip:
Highlight text to annotate it
X
Con không thật sùng đạo...
...nhưng xin Người hãy giúp con...
...Con hứa...
105.
Tận 105?
Ôi, lạy Chúa tôi!
Mở bồn tắm, gọi bác sĩ.
Cho con bé vào bồn tắm.
Bác sĩ Carter, 655...
Ông ấy sẽ không có ở đó mất.
Cái cặp nhiệt đô. Là gì?
Thủy ngân.
Làm sao lên cao thế đươc?
Có khi mình lại gọi được ông bác sĩ.
Susan. Susie.
Ngồi dậy nào con.
- Con lạnh.
- Mẹ biết. Mẹ biết.
Chút thôi.
Lạnh quá!
Con thấy lạnh vì con sốt quá đấy mà.
Susan, tỉnh đi nào. Susan.
Susan!
Con bé có tỉnh táo không?
Hay là bối rối?
Cháu nói là nhìn thấy một người đàn ông trong phòng ngủ.
Chú có lạnh không?
Okay, mở ra nào.
- Mọi người tránh nào.
- Buồng 2 trống chứ?
Vâng, trống.
Cho cô bé đeo ống thơ.
Cho cô bé thở ôxi. Mười lít.
Xem tình trạng của cô bé luôn đi.
Nhịp thở thế nào?
Không thấy nhịp tim đâu nữa.
Chú là Chúa à?
Không.
Tên chú là Seth.
Chúng ta sẽ đi đâu?
Chúng ta về nhà.
Mẹ đi cùng được chứ?
Không.
Mẹ sẽ không chịu đâu.
Có...
...một ngày nào đó.
Chú hỏi cái này nhé?
Vâng.
Cháu thích gì nhất?
Pyjama (Đồ đi ngủ).
Cô bé biết rõ là mình thích gì.
- Pyjama?
- Bằng nỉ, và bọc cả chân.
Pajamas.
Lựa chọn hay đấy. Còn gì nữa?
Trong thang máy tòa nhà Bradbury...
...một người đàn ông tình cờ chạm vào phần da trần
của một phụ nữ...
...cô ta quay lại và nhìn một cách rất là...
Và họ...?
Ừ.
Một ngày tốt đấy chứ.
Có bao giờ cậu tự hỏi, cái đó như thế nào?
Chạm vào gì đó?
Chưa bao giờ.
Có, có mà.
Hiếm khi. Nhưng mà có.
Được chạm.
Có phải ngày nào anh cũng đòi hỏi chuyện ấy đâu.
Có 2 lần một tuần thôi mà.
Con bé mắt xanh.
Đừng hòng lão chịu bỏ nó.
20 phút. 20 phút. Cái gì trong thành phố
chết tiệt này cũng 20 phút
Nhưng chả bao giờ là 20 phút cả.
Mình thì ngồi ghế cao thế này cả ngày.
Còn con mụ đấy lúc nào cũng có ghế ngon.
2 cân 8 ...
Con gái tôi sinh con gái.
20.000 $ lãi 21%...
Trả bằng thẻ khác lãi 14%.
Mẹ kiếp!
Federal 595 chậm lại để hợp
với đoàn bay. Hết.
Lạy chúa, tỉnh táo nào!
Cô bé hỏi mình, liệu có trở thành
thiên thần được không.
Tất cả bọn họ đều muốn đôi cánh.
Mình không biết phải nói thế nào cả.
Nói với họ sự thật thôi.
Thiên thần không phải là con người.
Chúng ta chưa bao giờ là con người
Nếu mà mình làm cho cô bé đôi cánh bằng giấy thì sao?
Nói thật với con bé đi.
Mình nói rồi.
Và...
Con bé phản ứng thế nào?
Cố bé nói rằng "có cánh có gì hay,
khi mà không cảm nhận được gió lướt trên mặt mình?"
Trên đường 101 qua trung tâm Los Angeles,
không có ách tắc nào...
Mẹ kiếp! Chúa ơi!
Chúng ta có gì thế?
Bệnh nhân nam 50 tuổi bị nhồi máu cơ tim vách trước sáng nay...
lên cơn co giật khi đang đi bộ thể dục
Đội y tế đã giúp ông ta tỉnh lại,
nhưng điện tâm dồ thì xấu kinh khủng.
Ông ấy bị chứng tăng huyết áp.
Chỗ đường chéo này cũng có vẻ kín quá.
Ai tẩy cho ông ta vậy?
Rosenberg.
- Vào ngay giờ đấy.
- Bênh nhân muốn gặp chị.
Ông ta yếu lắm rồi.
Bác sĩ tới rồi.
Hôm nay cho xuống 32 nhé.
Ống hút.
Jimi.
Kẹp ven.
Thằng ku nhà mình bắt đầu
tự đi được rồi.
Ba bước không cần đỡ nhé.
- Thế có quay phim lại không?
- Lúc đó mình còn không ở đấy mà.
Làm bố thế thì chán quá.
Thấy đúng thế không?
Cho nhỏ lại đi.
Vặn xuống nửa vòng,
để lại chút tiếng thôi.
Giảm xuống nửa vòng,
rồi đấy.
- Mọi người sãn sàng chưa?
- Sãn sàng.
Bắt đầu thôi.
Đang xuống.
Đã kẹp lại và xong đường thông máu.
Mẹ kiếp.
Quên gì ah?
Gạc.
Đúng là ăn hại.
A, thấy rồi!
Cảm ơn mọi người.
Trưởng lão đang đợi ở đường dây số 2.
Nhịp đập vẫn sẽ chưa bình thường đâu.
- Có vẻ khá lên đấy nhỉ?
- Ừ, cũng có dáng đấy chứ.
Có dáng ấy hả?
Mẹ! Tim đập nhanh quá!
Chúa ơi! Bàn xoa!
Tắt mẹ nó nhạc đi. Gọi cô ta quay lại.
-Sạc lên 2 đi,
- Đang lên 200
Bác sĩ Rice.
Sẵn sàng!
- Không có nhịp tim.
- Tiêm thuốc gây mê chưa?
100 ml rồi.
Tăng lên 300 đi
- Vẫn không có gì cả.
- Bắt đầu ép.
Tắt báo động đi!
Thôi. Không tác dụng gi đâu.
Phải mở lại thôi.
Mất bao lâu đây?
Phải mất 10 phút.
Đập đi nào! Chẳng thấy gì cả.
Dao.
Bàn xoa trong. Cho lên 20.
Sẵn sàng.
Giật.
Nada.
Cho lên 30.
Giật.
Không có phản ứng gì.
Tom, tôi phải quay lại với mấy đường thông máu.
Sắp xong rồi.
Cho xin 7 phút nữa.
Đập đi nào.
Đừng thế chứ.
Ông ấy sắp đi rồi.
Ông ấy sẽ chẳng đi đâu cả.
Nào, đừng làm thế chứ.
Mẹ khỉ, đập đi!
Tom!
Đập đi!
Tom!
Bà là bà Balford?
Thế còn bác sĩ đâu?
- Tôi là bác sĩ.
-Oh, tôi xin lỗi.
Vâng, tôi là người phẫu thuật cho chồng bà.
Ông ấy thế nào rồi?
Ông ấy đã không qua khỏi.
Cái gì?
Chúng tôi đã phục hồi được
đường máu tới tim...
...nhưng ông ấy bị loạn nhịp tim cấp tính
và chúng tôi đã không làm ông ấy tỉnh lại được.
Từ từ. Xin lỗi, nhưng tôi không hiểu.
Cô vừa bảo làm sao?
Tôi rất lấy làm tiếc.
Nhưng, nhưng...
Xin lỗi cô.
Cô vừa nói gì?
Chuyện gì thế này?
Lạy Chúa tôi!
Trên bàn mổ, trên bàn mổ của tôi. Tôi xin lỗi.
Tôi xin lỗi mà.
Thật sự xin lỗi mà. Điều gì đã xảy ra thế này?
Bị tắc sau khi ghép? Hay là gì?
Trong sách dạy thế mà. Đúng là dạy thế mà.
Thật sự xin lỗi.
Phòng mổ trở nên quá rộng lớn.
Còn mình lại quá bé nhỏ.
Sao mình lại trở nên bé nhỏ thế cơ chứ?
Đáng lẽ mình phải tiếp tục.
Mình phải mát xa quả tim lâu hơn.
Đáng lẽ mình phải thế, quay lại và mat xa quả tim.
Giờ thì mất rồi.
Mất rồi.
Này, cậu đã bao giờ bị nhìn thấy chưa hả Casiel?
Thì cậu chả đang nhìn mình còn gì.
Không, không phải mình, cũng không phải
lúc chết hay mê sảng.
Cậu đã bao giờ bị nhìn thấy...
như kiểu mình là người bình thường ấý?
Có một lần trong bữa tối,
một bà mù tự nhiên quay qua chỗ mình..
...và bảo mình đưa bà ta lọ mù tạt.
- Nhưng bà ấy mù cơ mà.
- Thế mà bà ấy biết mình ở đó.
Cô bác sĩ trong phòng mổ...
cố ấy nhìn thẳng vào mặt mình.
Cô ta không thấy cậu đâu, Seth.
Không thể thấy cậu được.
Không ai có thể thấy cậu,
trừ khi cậu muốn họ thấy cậu.
Thế nếu mà tớ muốn thế?
Sao cậu lại muốn thế?
Thì để giúp.
Mở ra!
Mở ngay!
Tất cả nằm xuống!
Làm đi! Nằm xuống!
Mẹ kiếp! Đưa tiền cho nó đi!
Mình có quên tắt đèn không ấy nhỉ?
Mình quên không tắt đèn rồi.
Đáng lẽ mình nên tới chỗ Ralph.
- Bỏ tiền vào!
- Từ từ, tôi đang bỏ đây, okay?
Mình còn chưa thấy Grand Canyon.
Có khi còn chẳng bao giờ thấy lũ cháu nữa.
Mình đang làm gì thế này?
Bình tĩnh. Bình tĩnh nào.
Hạ nhiệt đi anh bạn.
Bình tĩnh nhé.
Mẹ ơi!
Họ đâu cần nhìn thấy bọn mình đâu.
Hey, chị đến sớm thế.
Có chuyện gì thế?
Ferris đang tìm em đấy.
Maggie.
- Có chuyện gì thế?
- Không phải em làm phẫu thuật van hai lá à?
Họ hủy rồi
Ai hủy?
Sheffield.
Sao lại là anh nói với em?
Ông ấy bận.
Đúng là đồ nhát gan.
- Maggie, em đang ốm.
- Em chả ốm đau gì sất.
- Em đang ốm. Em không
phẫu thuật được.
Họ đã đổi lịch sang thứ hai rồi.
Van gì cũng được. Không có gì to tát đâu mà.
Thật là thiếu chuyên nghiệp,
làm em bẽ mặt với nhóm của em.
Anh đã xem biểu đồ của Balford.
Anh ở trong Hội đồng.
Cái đó được mang ra xem xét.
- Không phải lỗi của em.
- Em biết.
Thế vấn đề là gì nào?
Em cũng chẳng biết nữa.
Em đã cố hết sức rồi.
Chúng ta chiến đấu cho sự sống của mọi người, phải vậy không?
Đã bao giờ anh tự hỏi, chúng ta chiến đấu với ai?
Chắc là em điên và mất cân bằng.
Em mệt mỏi quá đấy.
Em có những khoảnh khắc như vậy.
Sao không gọi cho anh?
Tại lúc anh ở cùng em, em đâu có ngủ.
Anh có ở hay không, thì em cũng đâu có ngủ.
Em là một bác sĩ giỏi.
Em biết điều đó.
Thứ hai quay lại đây và tiếp tục cuộc chiến.
Xin lõi bác sĩ?
Gặp em sau.
"As I walk along the stony shore
of the pond in my shirtsleeves..."
"...Amazon basin in the north,
once an island sea..."
"The highest truth on the
subject remains unsaid...
...probably cannot be said.
For all that we say ...
is the far-off remembering
of the intuition..."
"...she begins to pull away from
the awareness she had once..."
"Commencing search. "
Searching my soul.
Cái thẻ làm sao thế này?
Cô ấy nhìn mình suốt nãy giờ.
"Có lẽ mình cứ ở đây..."
"Một buổi tối tuyệt vời,
khi cả cơ thể cảm thấy minh mẫn..."
Nếu mình kêu lên thì sao nhỉ?
Tự dưng bây giờ mình kêu lên thì sao?
"Khi một người đàn bà quyết định
ngủ với người đàn ông..."
" Anh vẫn biết luôn có một mùa xuân...
khi anh biết rằng dòng sông lại chảy sau băng tan.
Khi cơn mưa buốt giá cứ tiếp tục
và giết chết mùa xuân..
...khác nào một tuổi trẻ đã vô cớ ra đi."
Họ đã chuyển lịch mổ cho anh sang thứ hai rồi.
Hôm qua có gì không?
Bọn họ có giải đánh golf.
Ai mà biết được với bọn họ?
Xin chào, Ông Messinger.
Chữ "G" nhẹ, như là "mesenger".
Trên môi ông có gì vậy?
Gì đấy? Bịchảy nước dãì à?
- Ông lấy cái thứ này ở đâu ra?
- Cái gì, tôi là tù nhân chắc?
Thế ông muốn gì, khỏe mạnh
hay là cứ ăn đồ Ben & Jerry?
Cuộc phẫu thuật này không đơn giản chút nào.
Nếu ông cứ tiếp tục ăn thế này...
thì tốt nhất nên bỏ đi.
Tiết kiệm được 30 ngàn $.
Này cố, nếu cuộc phẫu thuật
vào đúng như hôm qua như dự định,
thì giờ tôi đang nằm hút nước cà rốt rồi.
Chuyện quái gì đã xảy ra thế?
Hoàn cảnh không thích hợp cho việc tiến hành.
Tiến hành cái gì. Tên tôi là Nathan Mesinger,
và tôi nằm ngay đây này.
Hello, hello, hello...
Bay đi, bay đi. Đừng có đập.
ĐỪng có đập!
Do you know the Muffin Man,
the Muffin Man, the Muffin Man?
Hi, Anne.
Em lên có việc gì thế?
Em đang đi tới chỗ chụp X quang...
... và nghĩ là vào đây chút và...
...trốn.
Trốn ai?
Đáng lẽ em nên vào khoa nhi.
Ôi, đừng.
Tất cả đàn ông em gặp toàn là đã có vợ,
không thì cũng khám phụ khoa.
Đừng bao giờ hẹn hò thằng nào biết
còn nhiều hơn em về sự trinh trắng của em.
Cậu bé tội nghiệp.
Nó khóc suốt thôi.
- Thằng bé bị sao vậy?
- Không được che chở.
Người ta tìm thấy thằng bé trong một thùng rác lớn
phía sau House of Pies.
Bọn chị kiểm tra hết rồi...
từ nồng độ thuốc phiện cho tới tiểu đường.
Nhưng chả có gì cả.
Em mượn chút nhé.
Chị đã làm siêu âm chưa?
- Em nghe thấy gì à?
- Đáng làm đấy.
Được rồi, bé con.
Thế em đang trốn gì thế?
Vợ bệnh nhân.
Bà ấy muốn em nói rằng ông ấy sẽ ổn...
và rằng em có mọi sự tin tưởng...
... và em thì lại không.
Và sau thời gian vừa rồi, sau chuyện vừa rồi...
...em chợt cảm thấy...
...em ko cầm chắc cái gì cả.
Không gì cả.
Và nếu đã như vậy...
...thì em làm gì được đây?
Xiin lỗi.
Anh là người nhà bệnh nhân?
Vâng.
8 giờ là hết giờ thăm nuôi rồi.
Sao lại có cái đấy?
Gì cơ ạ?
Hạn chế giờ giấc ấy.
Không phải thăm nuôi là giúp bệnh nhân à?
Anh tới thăm ai?
Ông Mesinger?
- Lúc này đây á?
- Vâng.
- Em.
Tôi không cần người thăm.
Không phải em ốm?
Không.
Tôi là bác sĩ ở đây.
Em đang tuyệt vọng?
Tôi đã mất một bệnh nhân.
Em đã làm mọi thứ có thể?
Tôi đang giữ quả tim của ông ấy trong tay
khi ông ấy qua đời.
Như vậy ông ấy không cô đơn.
Có, ông ấy cô đơn.
Mọi người đều chết.
Không phải trên bàn mổ của tôi.
Con người chết khi cơ thể họ chia lìa.
Công việc của tôi là ngăn việc đó lại.
Không thì tôi làm gì ở đây?
Không phải lỗi của em, Maggie.
Tôi đã muốn ông ta sống.
Ông ấy vẫn đang sống.
Có điều không phải theo cách mà em nghĩ.
Tôi không tin vào điều đó.
Có những thứ là sự thật,
cho dù em có tin hay không.
Sao anh biết tên tôi?
Thế tên anh là gì?
Seth.
Seth.
Tốt nhất là anh nên ra khỏi đây, Seth...
...không thì bảo vệ sẽ nghĩ
anh là bệnh nhân tâm thần.
- Đang ở mức nào rồi?
- Dưới một lít.
Ống hút.
I am stuck on Band-Aid brand
'Cause Band-Aid's stuck on me
Không chết đâu nhé, ông Messinger.
Cho tới khi ông cho tôi số phone của Seth.
I am stuck on Band-Aid brand
'Cause Band-Aid's stuck on me
Đôi mắt ấy.
Cái cách anh ấy nhìn...
...thẳng vào mình.
Seth.
Seth là tên kiểu gì nhỉ?
Hey!
Em biết anh ở đây mà.
Có vị muối.
Ca cấy ghép của anh xong lúc 2 giờ sáng.
Anh ổn chứ?
Yes!
Có lẽ anh muốn được
trả lại cuốn này.
Cái đoạn về mùa xuân ấy?
" Anh vẫn biết luôn có một mùa xuân".
Sao anh biết điều đó...?
Biết gì? Anh đâu có đưa em cuốn này.
Không phải anh á?
Em lấy nó ở đâu thế?
Hi. Tôi là bác sĩ, hình như có bệnh nhân
nào đó để quên trong văn phòng của tôi.
- Anh xem hộ ai đã lấy cuốn đó được không?
- Tôi không cho chị biết là ai được.
Chỉ có thể xem lúc nào thôi.
Rồi, cho tôi 5 phút.
Hello, Maggie.
Thật vui được gặp lại em.
Thật lạ lại gặp anh.
Lạ tốt đấy chứ.
Em thích Hemingway hả?
Vâng, bắt đầu thích.
Anh xem được chứ?
"Khi tôi ăn những con sò với vị mặn nồng của biển...
...và cái vị kim loại lợm người...
...khi tôi húp chất nước trong mỗi vỏ sò...
rồi cuốn nó xuống với một tợp rượu vang.
...Tôi đã mất đi cảm giác trông rỗng...
...và bắt đầu cảm thấy sung sướng."
Ông ấy chẳng bao giờ quên diễn tả vị của các thứ.
Anh thích thế.
Anh có hay tới đây không?
Anh sống ở đây mà.
Anh làm gì?
Đọc.
Không, ý em là, công việc của anh.
Anh là người đưa tin.
Kiểu gì thế?
Đưa tin bằng xe đạp?
Không, người đưa tin của Chúa.
Có tin nào cho em không?
Anh vừa đưa cho em rồi đấy.
Anh dùng máy nhắn tin của em ah?
Em thường không nhận được tin nhắn trừ khi anh bíp em.
Chắc chắn là em được bíp rồi đấy.
- Ông Messinger thế nào rồi?
- Ông ấy ổn rồi.
Cuộc phẫu thuật diễn ra rất tốt.
- Vậy hẳn là ngày tốt rồi.
- Hẳn là ngày tốt rồi.
Vui là hôm nay em không để ai chết cả.
- Em là một bác sĩ cừ.
- Sao anh biết?
Anh có cảm giác thế.
Chứng cứ mỏng manh quá.
Hãy nhắm mắt lại.
Một chút thôi.
Anh đang làm gì ?
Anh đang chạm vào em.
Chạm vào em.
Sao em biết?
Vì em cảm thấy.
Em nên tin vào điều đó.
Em tin điều đó vẫn chưa đủ.
- Đi đâu đó với anh.
- Đi đâu?
Anh không quan tâm.
Anh muốn làm gì?
Bất cứ điều gì.
Cái đó như thế nào?
Vị nó như thế nào?
Em diễn tả thử xem. Như Hemingway ấy.
Ừ thì, vị nó như là...
...quả lê.
Anh không biết vị quả lê như thế nào à?
Anh không biết với em quả lê có vị như thế nào.
Ngọt...
...mọng nước.
Mềm trên đầu lưỡi.
Có hạt...
...như là đường cát tan trong miệng anh.
Anh thấy sao?
Tuyệt vời.
Lần đầu tiên khi em nhìn vào kính hiển vi,
em đã biết em muốn trờ thành bác sĩ.
Okay, đưa tay anh ra đây.
Để làm gì?
Chúng ta xem máu của anh.
Không thể nào.
Đúng là đàn ông.
Em chắc anh biết là ngưỡng đau của phụ nữ...
...gấp 9 lần đàn ông.
Anh xem này.
Sáng thế.
Đấy là máu của em đấy.
Tất cả những tế bào đấy.
Tất cả chúng là em.
Chúng và cả những khoảng cách ở giữa nữa.
Nếu như tất cả chúng là em...
...những cái tế bào này...
vậy khi chúng chết đi, là kết thúc.
Em không rõ. Em nghĩ thế.
Em giải thích cái đấy như thế nào?
Cài gì cơ?
Huyện thoại vĩnh hằng về Thiên đường.
Em đã nghĩ là em đã khám phá ra.
Nhưng không phải thế?
Không.
Bởi vì chuyện xảy ra ở phòng phẫu thuật,
và em..
bị choáng váng. Em có cảm giác rằng có cái gì đó
lớn hơn ở ngoài kia. Cái gì lớn hơn em,
lớn hơn anh, và nó...
Thế có điên không anh?
Không hề.
Em đã không thể cứu ông ấy.
Em đã làm mọi thứ đều đúng...
...vậy mà vẫn không thể.
Điều đó đáng lẽ không xảy ra.
Và em...
Em đã khóc.
Vâng
- Tại sao con người ta lại khóc?
- Ý anh là gì?
Ý anh là, điều gì diễn ra theo tự nhiên?
Well.
Các ống dẫn nước mắt óc tác dụng cơ bản
là bôi trơn và bảo vệ mắt.
Khi anh có cảm xúc. Chúng hoạt động quá
và tạo ra nước mắt.
Sao lại thế? Sao lại quá như thế?
Em chịu.
- Có lẽ...
- Có lẽ xảm xúc trở nên mãnh liệt...
...và cơ thể không thể chịu đựng được.
Suy nghĩ và lý trí của anh trở nên quá mạnh mẽ
Cả cơ thể anh khóc.
Em phải đi đây.
Em phải đi. Anh cứ ở đây.
Đừng đi đâu đấy nhé.
Ở yên đây nhé.
- Rút ống ra
- Ông ấy không thở được.
Tại cái ống bị khóa.
Ông thấy thế nào?
Sẵn sàng lướt sóng rồi.
Tôi sợ những ngày đó đã qua rồi.
Ông có cái hình xăm gợi cảm thế.
Vợ ông có nói gì không?
Vợ tôi đấy.
Kiểm tra tình hình ông ấy 15 phút một nhé.
Tôi biết cậu ở đấy, cho dù không thấy cậu.
Quay về đi, và bảo với họ là tôi không đi đâu.
Chưa đi đâu.
Em đã ở đâu thế?
Ôi, chết. Em quên béng mất bữa tối.
Bữa tối nào?
Với ai?
Ờ, một anh chàng em mới gặp. Em va phải anh ta,
và bọn em kiếm gì đấy ăn.
Anh đóng đồ của em đấy à?
Còn gì nữa.
Nói chuyện...
...và em bị goị rồi anh ấy biến mất.
Sao anh lại đóng đồ của em?
Earl, mày làm gì thế này?
Anh nghĩ là chúng ta nên bay tới Tahoe,
và mượn cái ca bin của chú em...
...có lẽ đi dã ngoại một chút.
Cái gì thế?
Lạy Chúa, có phải là...?
Maggie, là con ve thôi mà.
- Kiếm hộp diêm đi em.
- Bọn mình không đốt nó đấy chứ, Jordan.
- Phải lấy con này ra.
Không thể để nó chui vào trong được.
- MÌnh không thể đốt mỗi cái đầu con ve được.
- Thế em lấy ít cồn đi.
- Ok
- Em không có.
- Em không có tí cồn nào à?
- Em đâu có mổ ở nhà đâu.
Thế còn dầu ô liu?
Loại nào?
Dầu tiêu đỏ hay hương thảo?
Hương thảo.
Thế em và bạn em...
Anh chàng tên gì ấy nhỉ?
Seth.
Ừ, hai bạn nói những gì?
Về cái chết.
Thôi nào, ngày nào bọn mình chẳng giải quyết sống với chết.
Sao lại không nói về nó được cơ chứ?
Anh hy vọng là em sẽ không
cầu nguyện trong phòng mổ.
Nói chuyện một chút được không anh?
Để lúc đi cắm trại đi.
Jordan, lúc này em không đi được.
Chúng ta cần có thời gian bên nhau.
Okay, để xem mình có ở cạnh nhau
được 5 phút không.
Để xem mình có ở yên
được 5 phút không, chi là ở bên nhau.
Làm gì?
Chỉ ở đây thôi.
Để anh đi lấy bản đồ.
Em nói thật đấy.
Chỉ có hai đứa thôi.
Thế anh nên làm gì?
Chỉ nhìn em thôi.
Em không làm được nhé.
Em không làm được.
- Em thua rồi nhé.
- Anh ăn gian.
#That old black magic called...#
#...love.#
#Thank you very much.#
#Welcome back. We've been talking
to mothers who are members of the ***.#
Cậu muốn xem gì không?
Tớ cũng thôi.
Sao ông biết tôi ở đây?
Tớ biết mà.
Ha, trông cậu ổn đấy nhỉ.
Tớ quên mất bọn cậu trông ổn thế nào rồi.
30 năm yên lặng.
Cậu khá đấy, nhóc, tự xuất hiện như thế.
Tớ đánh giá cao. Thật đấy.
Như thế đơn giản hơn.
Tớ phải nói thế này, là tớ thấy khỏe.
Có lẽ cậu nên xem lại đơn hàng
hay gì đó...
...tại vì tớ chắc là
tớ không cảm thấy mình đang chết.
Ông không chết.
Rồi. Thế cậu làm cứ lượn lờ suốt
quanh phòng tớ làm gì?
Có mình tớ ở đây thò mông ra ngoài quần thôi.
trừ khi là...
Có thể là...
cô bác sĩ đó hả?
Ha, chắc chắn rồi.
Cô bác sĩ.
Cô ấy đẹp đấy.
Hơi màn hình phẳng...
... nhưng cũng chỉ cần đầy tay tí thôi mà.
- Ông là ai?
- Hay đấy.
Cái này người ta gọi là...
...khả năng cầu may.
Tra từ điển đi,
cậu sẽ thấy ảnh của cậu với tớ.
Cảm ơn nhé.
Sẵn sàng đối phó chưa?
Vì tớ có thể trả lời mọi câu hỏi của cậu.
Bánh mỳ Pháp ở đây thế nào?
Tuyệt vời.
Lấy cho tôi đi.
Tớ nghĩ tớ nên tự giới thiệu.
Đưa tay ra đây nào.
Bắt lấy tay tớ. Như thế.
Chắc hơn chút. Nữa.
Như thế.
Đừng, thế chặt quá.
Thế. Tốt đấy.
Nathaniel Messinger.
Kẻ tham ăn, kẻ ham khoái lạc...
... trước kia là người trên thiên đàng,
giờ được thêm vào loài người.
Tôi không tin.
Cần bằng chứng hả?
Cậu lượn lờ ở thư viện.
Cậu có thể nói mọi thứ tiếng.
Cậu đi với tốc độ của ý nghĩ...
...và giờ cậu đang đọc ý nghĩ của mình.
Dừng lại.
Cậu đang làm thế mà.
Không thể nào.
" Có những thứ là sự thật cho dù
bạn có tin hay không"
Làm thế nào mà ông...?
- Cậu chọn.
- Chọn á?
rơi xuống Trái đất này.
Cậu lao đầu xuống, nhảy bổ xuống,
bổ nhào xuống.
Cậu nhảy khỏi cầu.
Nhảy qua cửa sổ.
Cậu vừa quyết định làm và cậu làm luôn.
Cậu tỉnh dậy người đầy mùi,
và đau từ đỉnh đầu tới ngón chân cái...
...và đói không thể tưởng được...
...có điều cậu chẳng biết đói nghĩa là gì
hay bâ hay bất kỳ cái gì trong những thứ đó...
...cho nên là bối rối lắm và đau nữa, nhưng mà thích lắm, rất thích đấy.
Con người.
Nghe này, cậu nhóc:
Ngài cho những thằng cha dưới này
quà tặng lớn nhất của vũ trụ.
Cậu nghĩ là Ngài không cho chúng ta sao?
Quà gì?
Tự nguyện, anh bạn ạ.
Tự nguyện.
Không có việc làm.
Không quá khứ, không được đào tạo.
Không căn cước.
Rồi một ngày, tớ đi bộ
ngang qua một chỗ xây nhà.
Nhà chọc trời.
Và tớ nghĩ," Mình làm được."
Cậu thấy đấy, mấy người dưới này...
nhiều người sợ độ cao lắm,
cậu hiểu mình đang nói không?
Cái đó có duy nhất mình đủ khả năng.
Ngoài ra, mình có cảm giác ở nhà khi ngồi trên này.
Tớ thích những gì tớ làm.
Và tớ làm tốt mấy cái đó.
Hey, cái thứ này sẽ giết cậu đấy.
Còn ai khác không?
Những người như ông.
Có chứ, họ ở đâu đấy.
Cậu thấy họ đấy, nhưng hầu như là
cậu chỉ đi ngang qua họ.
Không ai thích nghĩ về cuộc sống trước đây.
Cậu biết đấy, cái mà họ đã từ bỏ.
Vậy sao ông làm vậy?
Con gái tôi, Ruth...
thằng chồng ngu ngốc của nó, Frank...
và mấy đứa cháu ngoại.
Petie lên bốn, Hannah thì lên 6.
Và vợ tớ nữa, Terasa
Ông có...
...nói cho bà ấy biết ông là ai?
Có thử một hay hai lần gì đấy.
Rồi tớ lại nghĩ, "Sao lại làm thế với bà ấy?"
Làm gì?
Cái đó quá sức với họ.
Con người không tin vào chúng ta nữa.
Vẫn tập trung vào lúc mặt trời mọc chứ hả?
Cả lúc mặt trời lặn, có.
Đưa tớ tới đấy nhé.
Ông nghe thấy gì không?
Chịu.
Tớ không nghe thấy.
Nhưng cái này thì cậu lại không
cảm nhận được đâu.
Nathan!
Quay lại đi.
Tớ còn đợi con sóng to kia.
Từ từ.
Từ từ.
Từ từ để làm gì?
Bơi đi!
Và sau đó cậu...
...ngã.
- Ngã?
- Lặn.
Cậu vừa quyết định làm...
...và cậu làm luôn.
Và khi thức dậy, cậu...?
Ừ.
Để hít không khí.
Nếm vị nước.
Đọc báo.
Để nói dối.
Qua kẽ răng.
Để cho chó ăn.
Để chạm làn tóc cô ấy.
Thế cậu còn đợi gì nữa?
Ở trên này còn quá nhiều thứ đẹp đẽ.
Đúng thế.
Lại là anh.
Ngày mai bọn em cho ông Mesinger
bạn anh xuất viện.
Tốt quá.
Gia đình ông ấy có tổ chức một bữa tiệc chào mừng.
Anh có đi không?
Em đi chứ?
Chú cún này tên Earl.
Cậu ấy nói với anh rồi.
Nó còn kể gì với anh nữa?
Rằng cậu ấy lo khi em không bao giờ ngủ.
Và cậu ấy thích nhìn em cười.
Có lúc em nghĩ là có mỗi Earl là hiểu em thôi.
Thế còn bạn trai em?
Em yêu anh ta chứ?
Yêu ấy à? Em cũng không rõ nữa.
Cái đấy thì có nghĩa gì?
Anh hy vọng là em có thể nói với anh.
Có một từ...
...diễn tả một phản ứng hóa học...
Thật cứt quá. Em thật cứt quá.
Em đợi cả ngày, chỉ hy vọng được
có thêm chỉ một phút với anh...
...và thậm chí em còn không biết gì về anh.
Thế em muốn biết gì?
Tại sao lúc nào anh cũng mặc đúng một bộ này.
Sao anh không cho em số điện thoại?
Anh đã lấy vợ chưa?
Chưa.
Anh là kẻ vô gia cư?
Không.
Anh có đánh trống không?
Sao anh chưa bao giờ chạm vào em?
Anh không muốn làm em đau.
Anh sẽ không làm em đau.
Anh có cảm thấy không?
Giá mà anh có thể làm em hiểu được...
Em hiểu.
Gặp lại anh sau.
Hey, bác sĩ.
Không, để tôi ôm cô một cái xem nào.
Lại đây.
- Hi.
- Cảm ơn cô đã tới.
Ông trông khỏe lắm.
Đây chẳng phải là thiên đường sao?
Xem này.
Đi nào, đi gặp mấy người với tôi.
Cô đói chứ?
Uống chút bia nhé, Seth.
Cậu từ đâu tới?
Ở trên.
Phía Bắc. Ờ, Canada.
Chú nghe này. Chú nghe thấy gì không?
Cháu đang lớn lên đấy.
Cười lên nào, Hannah.
Ông quen Seth bao lâu rồi?
Không lâu lắm.
Nhưng tôi có cảm giác quen cậu ấy lâu lắm rồi.
Làm thế chú ấy đau.
Chú rất giống ông ngoại.
Lại đây.
Xem bánh quy được chưa nào.
Chú Seth, đi nào.
- Tôi giúp được chứ?
- Thế tốt quá.
Thế nào hai người lại quen nhau?
Cậu ấy làm việc với tôi ngoài công trường.
Công việc xây dựng.
Tôi tưởng anh ấy là người đưa tin.
Ừ, anh ấy là một trong số những...
..."gạch nối".
Tôi quay lại ngay.
Anh cắt cái này hộ em.
Anh sinh ở vùng nào ở Canada?
Anh không sinh ra ở Canada.
Bố mẹ anh tên gì?
Anh không có bố mẹ.
Anh có đôi bàn tay quá thanh tú
cho việc xây dựng.
Anh không phải công nhân xây dựng.
Bàn tay anh nhợt nhạt quá. Để em xem nào.
- Sao em làm thế?
- Để em xem tay anh nào.
Không sao.
Họ của anh là gì?
Em biết rồi còn gì.
Em không biết
Plate.
Seth Plate?
Em cắt tay anh.
Em đã cắt vào tay anh.
Em dùng dao cắt vào tay anh.
Em cảm thấy nó cắt. Anh cảm thấy thế.
Không phải giống cách em cảm thấy.
Cái cách em cảm thấy?
Anh nói thế có ý gì?
Ý anh là của bác sĩ?
Hay phụ nữ?Là cái gì?
Cái cách...
...một con người cảm thấy.
Anh không có cảm giác về tiếp xúc.
Anh có cảm gì không?
Đừng sợ.
Anh là đồ quái dị!
Đồ dối trá!
Anh...là ai, là cái thứ gì vậy?
Anh tới đưa ông Balford đi...
...và anh thấy em.
Anh không thể rời mắt khỏi em.
Em đã cố gắng cho ông ấy thế nào.
Và em đã nhìn thằng vào anh...
...như thể anh là người vậy.
- "Đưa ông Balford đi"?
- Anh đã ở đó.
- Bọn anh luôn ở đó, mọi phòng.
Anh đã ở đó chỗ cầu thang...
...lúc em khóc cho ông ấy.
Và anh đã chạm vào em. Em nhớ chứ?
Tại sao anh lại làm thế này?
Bởi vì anh đã đem lòng yêu em.
Tôi không tin anh.
Anh có cảm thấy điều đo không?
Em không muốn tin anh.
Tôi không thể tưởng tượng được!
Ra ngoài đây ngay!
Anh cút đi!
Bác sĩ?
Bác sĩ?
Ai đấy?
Seth?
Anh ở đây phải không?
Em muốn thấy anh.
Hãy để em nhìn thấy anh.
Ở lại đây.
Ở lại đây tới khi em ngủ.
Oh, yes!
Cảm ơn anh.
Thằng bé không ngủ được.
Có ai thẫy thằng bé ngủ chưa?
Chị không rõ. Để kiểm tra thằng ku xem sao.
Bị tịt mũi.
Không khí không vào được.
Sao em lại biết?
Em chỉ...
...biết thế.
Maggie?
Vâng.
Em có một mình thôi chứ?
Vâng.
Trực giác tốt đấy, về đứa bé ấy.
Anh nghĩ thế à?
Anh không thể làm tốt hơn.
Là anh đang ca tụng em đấy.
Anh đang làm gì đấy?
Anh đang chia sẻ thời gian với em.
Em đồng ý lấy anh chứ?
Chúng ta cuối cùng cũng có thể tới hồ Tahoe.
Làm đám cưới ở bên Nevada...
...tuần trăng mật và có thể quay lại trước khi bị nhỡ ca nào.
Em muốn anh làm gì?
Quỳ xuống nhé?
Em muốn anh nói gì?
Chúng ta thuộc về nhau.
Chúng ta cùng kiểu.
Anh không ...
Anh không thật giỏi về
mấy vấn đề của con tim. Ý anh là...
...một trái tim biết nói.
Làm vợ anh nhé.
Chỉ là ...
Cứ nghĩ đi nhé.
Hít vào.
Hít vào.
Tôi khỏe.
Tôi không hiểu nổi sao Chúa lại cho chúng tôi gặp nhau,
nếu như chúng tôi không bao giờ có thể ở bên nhau.
Cậu ấy không kể cho cô nghe rồi.
Kể gì?
Có lẽ cô nên hỏi anh ấy.
Không, tôi hỏi ông.
Seth không biết gì về nỗi sợ...
...về nỗi đau...
...về đói.
Cậu ấy nghe nhạc lúc mặt trời mọc.
Nhưng cõ lẽ cậu ấy bỏ tất cả.
Cậu ấy yêu cô lắm.
Tôi không hiểu.
Cậu ấy có thể xuống.
Cậu ấy có thể từ bỏ sự tồn tại của mình.
cậu ấy có thể từ bỏ sự vĩnh cửu và trở thành...
...một người trong chúng ta.
Cái đó tùy thuộc vào cô.
Sao ông biết những thứ này?
Bởi vì chính tôi đã làm.
Seth?
Seth?
Seth?
Seth, em cần nói chuyện với anh.
Seth, làm ơn đi.
Hãy ở đây đi.
Chúa ơi, làm ơn giúp con vượt qua chuyện này.
Anh thật đẹp quá.
Lúc nào cũng vậy.
Jordan muốn em đi với anh ấy...
...và làm đám cưới.
Anh ấy hiểu em.
Hiểu yêu cầu công việc của em.
Em không yêu cậu ta.
Anh ấy và em giống nhau.
Và em cần điều đó.
Và em cần một người có thể
cảm nhận được bàn tay em chạm vào.
Nhưng em có thể cảm thấy anh.
Em đã cảm thấy anh mà.
Em muốn nói tạm biệt.
Em không muốn nhìn thấy anh nữa.
Hey, anh bạn.
Cậu không được ở trong này.
Anh thấy tôi à?
Anh thấy tôi không?
Anh thấy tôi chứ?
Bọn tôi thấy anh.
Cái này là máu đấy à?
Máu này.
Màu đỏ hả?
Đỏ?
Cái này đỏ à?
Màu săc.
Cậu xài nhầm thuốc phiện màu gì thế?
Tốt nhất là lê mông ra khỏi đây đi.
Có chỗ nào để đi chưa?
Maggie.
Maggie.
Xuống và xuống và xuống ta đi
Quay và quay và quay ta đi.
Quay tròn quay tròn
Ta yêu cuộc vui ta đang có
Yêu trò ma thuật cổ xưa...
...gọi là tình yêu.
Ôi tình yêu!
Hi!
Hello!
Làm ơn cho tôi hỏi đi đương nào
để tới bệnh viện?
Tôi có thể giúp gì được ông?
Cho tôi lấy lại hơi cái đã.
Thở đấy!
Maggie Rice.
Có phải ông là bệnh nhân?
Không, làm ơn, tôi chỉ cần tìm cô ấy.
Ông phải gọi lên phòng cô ấy.
Có lẽ ai đó trên đấy giúp được ông.
Cô có biết cô ấy ở đâu không?
Không, thưa ông. Tôi không biết.
Cô có cái máy tính này...
và với mấy cái công nghệ này.
Sao cô lại không tra ra cô ấy được?
Anne!
Maggie đâu?
Vậy anh là bạn của Maggie?
Chuyện gì đã xảy ra với anh thế?
Xin lỗi.
Ổn cả thôi.
Tôi ngã.
Rõ ràng là thế rồi. Ngã khỏi tàu à?
Tôi rơi vào tình yêu.
Làm ơn hãy giúp tôi tìm cô ấy.
Cô ấy đã tới hồ Tahoe.
Chú cô ấy có một cái ca bin ở bên phía Nevada.
Đợi đã.
Cassiel.
Cậu có đó không?
Hello.
Tới đâu đây?
Tahoe!
Reno!
Tahoe!
Tôi tới Reno.
Tôi tới Tahoe.
Lên đi đã, tính sau.
Anh có tới quá trể không?
Sao lại quá trễ?
Jordan?
Em không thể cưới Jordan.
Em yêu anh mất rồi.
Chuyện gì đã xảy ra với anh?
Tự nguyện.
Anh cảm thấy em rồi.
Anh có cảm thấy không?
Có.
Còn chỗ đó.
Thế nào?
Nói cho em anh thấy thế nào.
Anh không thể.
Cố đi.
Ấm.
Đau.
Ổn rồi.
Chúng ta khớp mà
Anh biết.
Chúng ta được tạo ra để ăn khớp với nhau.
Anh luôn hỏi những người đã mất về cái gì
họ thích nhất khi còn sống.
Rồi viết vào cuốn sổ của anh.
Chính thế này.
Là cái anh thích nhất.
Anh thậm chí còn chưa bắt đầu mà.
Chúng ta còn phải sống cả đời bênh nhau.
Anh và em.
Ông và Bà Plate.
Maggie?
Seth.
- Để anh gọi người tới giúp.
- Anh ở đây rồi.
- Ở lại đây với em.
- Để anh gọi người tới giúp.
- Đừng đi.
- Ông lái xe chạy đi gọi rồi.
Hãy ở lại đây đi.
Ở lại đây với em.
Em sợ lắm.
Em hỏng rồi.
Em đã muốn cho anh xem mọi thứ.
Sẽ mà.
Anh đã trải qua từng đấy.
Em xin lỗi.
Lạy Chúa, không, Maggie!
Để được chạm vào em.
...được cảm thấy em.
Để giờ đây anh có thể năm bàn tay em.
em có biết điều đó có ý nghĩa thế nào không?
Em có biết anh yêu em đến thế nào không?
Tiếp tục nhìn anh, okay?
Nhìn thằng vào mắt anh đây này.
Có ai đó quanh đây.
Maggie!
Đừng nhìn họ.
Làm ơn đừng nhìn họ.
Có phải đây là những gì xảy ra?
Đúng.
Đây là những gì xảy ra.
Em không sợ đâu...
Khi họ hỏi em...
...em thích gì nhất...
...em sẽ bảo là...
...chính là anh.
Chúa ơi!
Tớ không thấy cậu, nhưng tớ biết là cậu đứng đấy.
Mình rất tiếc.
Biến đi.
Có phải là cậu không? Cậu là một trong số họ?
Cậu cũng ở đấy phải không?
Không.
Sao Chúa lại làm điều đó chứ?
Mình không biết.
Đến lượt cô ấy hả?
Cậu muốn mình nói gì?
- Có phải mình đang bị trừng phạt?
- Cậu biết hơn thế.
Đó là cuộc sống.
Cậu đang có cuộc sống thật.
Và rồi một ngày...
...cậu sẽ chết.
Cái đấy như thế nào?
Cái gì?
Hơi ấm.
Tuyệt vời lắm.
Nếu cậu biết điều này sẽ xảy ra...
...cậu có làm thế không?
Thà rằng mình được...
...một hơi thở làn tóc em...
...một nụ hôn lên đôi môi em...
...một cái chạm nhẹ bàn tay em...
...còn hơn sự vĩnh hằng thiếu điều đó.
Một thôi.