Tip:
Highlight text to annotate it
X
BABE - CHÚ HEO CHĂN CỪU
(translated by Mp3sony)
Đây là câu chuyện về một trái tim
không thành kiến
và cách mà nó làm thay đổi mãi mãi
thung lũng của chúng ta.
Cách đây chưa lâu lắm...
khi mà lợn không có được sự tôn trọng nào,
ngoại trừ từ đồng loại
Chúng sống cả đời trong một thế giới
tàn bạo và không có ánh sáng mặt trời
Vào thời đó, những chú lợn tin rằng
càng lớn và mập nhanh
thì chúng sẽ được lên thiên đường
của lợn càng sớm
- Haa! Haa! Dậy đi!
- Một nơi thật tuyệt vời đến nỗi...
- không lợn nào muốn quay về.
- Yo! Yeah!
Tạm biệt mẹ.
Đến cái ngày mà cha mẹ chúng được
đến một thế giới khác hạnh phúc
đó không phải là lúc buồn rầu
với những chú lợn con.
Chỉ là một bước nữa tới cái ngày
mà chúng cũng phải lên đường.
Có lẽ bởi vì chú chỉ có một mình
Có lẽ nỗi buồn làm chú dễ bị bắt hơn
Dù lý do gì thì trong hàng ngàn con lợn
trong trại ngày hôm đó...
...chỉ có một được chọn.
- Con này thế nào, Harry?
- Vừa đúng ý tôi.
- Tôi nợ anh bao nhiêu nhỉ?
- Con lợn còi thôi mà, Harry.
Con còi nhất và vô dụng nhất.
Bà thật khiêm tốn, Esme Hoggett ạ.
Đoạt 9 trong 10 giải nhất về
làm mứt và kẹo dẻo ...
thì không phải là may mắn đâu.
May mắn cũng góp phần mà.
Trái cây của nhà tôi năm nay rất tốt
Và nguồn nước cũng tuyệt vời.
Dĩ nhiên, chúng tôi không dùng
nước của thị trấn.
Arthur Hoggett! Ông thế nào, Arthur?
Mấy con cừu của ông ra sao?
Tới đây, thử vận may của ông đi.
Đoán thử nhé, Arthur?
Vì mục đích tốt thôi mà.
- Tôi không nuôi lợn.
- Giáng sinh mà. Nghĩ mà xem, thật thú vị!
Được đấy, Lợn.
Chú lợn và người nông dân chú ý lẫn nhau
Và trong một khoảnh khắc,
có cái gì đó chạy qua cả hai.
- Cảm giác mờ nhạt về một số phận chung.
- Hah. Thật lạ lùng.
Lần đầu tiên chú nhỏ này
không la hét ầm ĩ
Bây giờ thì ông đoán đi.
Mười sáu pound, năm ...
Eo ơi!
Và hai ounce.
Này! Ông Hoggett!
Hey! Ông Hoggett ơi!
Cám ơn ông, Arthur. Chúng tôi sẽ cân
chú ỉn nhỏ này sáng mai.
Chúng tôi sẽ gọi điện nếu ông thắng.
Nếu ông thắng, Arthur. Nếu thắng!
Muốn đoán cân nặng của lợn không, thưa ngài?
Ủng hộ cho câu lạc bộ Lion.
Ooh!
Ta sẽ làm gì với một chú lợn đây,
hả Nữ công tước?
Nghĩ xem nào.
Hai tảng thịt hông xông khói.
Ôi, và những miếng thịt, thận,
gan, ướp muối mấy cái chân.
Để dành máu của nó cho món
bánh pudding đen. Có điện thoại.
Ông Hoggett!
Tin tốt đây, Arthur.
Ông trúng được con lợn rồi.
Oh
Loài lợn chắc chắn là ngu ngốc.
Oh, oh, oh, oh.
- Cái gì thế hả mẹ?
- Là một con lợn.
- Họ sẽ ăn thịt nó khi nó lớn.
- Họ có ăn chúng ta không?
Tin tốt là không! Ông chủ chỉ
ăn những con vật ngu ngốc...
như lợn, vịt hay gà.
Yea!
Trông nó ngốc quá mẹ ơi.
Không ngu như cừu, nhớ lấy.
Nhưng lợn chắc chắn là ngu.
Xin lỗi, chúng tôi không ngu.
- Nghe được đấy. Cậu là ai?
- Cháu là một Trắng Lớn.
- Ừ, đấy là tên giống. Tên cậu là gì?
- Cháu không biết.
Mẹ cậu gọi cậu là gì để phân biệt
với các anh chị em khác?
Mẹ cháu gọi tất cả như nhau.
Là gì hả cậu bé?
Mẹ gọi chúng cháu là Babe.
Có lẽ chúng ta không nên nói
quá nhiều về .. à ... gia đình
Cháu muốn mẹ.
Này này, cháu phải làm một
cậu bé dũng cảm
Ta rời mẹ khi bằng tuổi cháu, và
đám cún con cũng phải sớm rời ta thôi.
Nhưng ta sẽ để mắt đến cháu, nếu cháu muốn,
chỉ đến khi cháu vui trở lại
Chú lợn nhỏ hơi buồn một tí.
Nó sẽ ngủ với chúng ta...
chỉ đến khi nó khá hơn thôi.
Đến khi nó khá hơn.
Nhưng mẹ ơi, cậu ta sẽ
làm ướt giường mất!
Nói bậy!
Nếu cháu muốn làm gì, thì
nhớ đi ra ngoài nhé, được không?
Ngoan lắm.
Yea!
Yeah! Yeah! Chào đón cậu ta đi!
Tên cậu là gì hả lợn?
- Vị của cậu ta thế nào?
- Cậu ấy đến từ đâu?
Mọi việc vốn là như thế!
Cho ta qua! Này, biến đi!
Ta phải làm gì đó với
cái con vịt điên khùng này.
Ooh! Ooh!
Doodle-loo-dee-doo.
- Tiếng gì thế?
- Chỉ có Ferdinand mới thế thôi.
- Ferdinand là gì?
- Anh ta là một con vịt.
- Anh ta muốn trở thành gà trống.
- Anh ta ghét làm vịt.
- Chúng ta sẽ bắt anh ta một ngày nào đó,
và ăn thịt nhé, mẹ?
- Ừ, các con.
Yeah! Ai muốn ăn vịt nào?
Babe, cháu chờ ở ngoài này.
- Lợn không được phép ạ?
- Lợn còn sống thì không.
- Xin lỗi cháu. Chỉ có chó mèo được vào nhà.
- Tại sao thế?
Chỉ là mọi thứ vốn như vậy.
Whoa!
- Ow!
- Lợn con, lợn con!
Ooh, món đặc biệt cho mày đây.
Mày thật là miếng thịt nhỏ may mắn
Ngon tuyệt! Ừ, đúng thế, yum, yum, yum.
Ai sẽ lớn nhanh thành một
chú lợn béo tốt nào?
Là mày! Là mày! Yum, yum, yum.
- Chúng ta đang đi đâu?
- Làm việc với đám cừu.
- Cừu là gì?
- Cừu là con vật với lớp áo len dày.
Và cái đầu đầy len cũng dày. Con người
không thể chăm sóc chúng nếu thiếu chúng ta.
- Vì sao họ cần chúng ta?
- Vì ta là chó chăn cừu! Yeah!
- Cháu không được đi.
- Tại sao không?
Chúng ta phải làm việc của chó. Cháu là lợn.
Việc của cháu là ở đây và ăn cho hết.
Chúng ta sẽ quay về vào cuối ngày.
Bọn họ không nghĩ là mình nhớ.
Mình sẽ không quên điều gì đâu.
Dường như cừu sinh ra
chỉ để chịu đựng.
Xin chào? Cháu xin lỗi.
Đồ sói khốn kiếp!
- Cháu không phải sói. Cháu là lợn. Bà là ai?
- Ewe.
Cháu là Lợn. Bà là gì thế?
Ta là Ewe. Tức là cừu cái!
- Bà là cừu!
- Ta không phải cừu thông thường.
Ta là một con cừu cái giống Border Leicester.
Còn tên ta là Maa.
Oh.
- Bà có chuyện gì thế, Maa?
- Chân bị gãy. Và ta ho kinh khủng.
Và cũng không còn trẻ trung gì nữa.
Hmph.
- Có vẻ là chú lợn con tử tế. Tên cháu là gì?
- Babe.
Không giống như đám sói đó.
Đối xử với bọn ta rất tệ.
- Cắn bọn ta ngay khi vừa thấy, lũ dã man!
- Cắn ư?
Tệ hơn nữa kia. Nhiều con sói rất tồi tệ,
chúng hạ gục cừu và xé ra từng mảnh.
Fly sẽ không bao giờ làm thế!
Fly sao? Ta nói cho cháu biết,
đó là một sinh vật xấu xa.
- Không phải.
- Tất cả lũ sói đều tàn ác với cừu. Luôn luôn.
Lũ tàn bạo! Chúng là như thế.
Ta không muốn thấy một tâm hồn đẹp
như cháu liên quan đến bọn chúng
Chiều hôm đó khi thấy Fly,
trong đầu óc chú lợn con là
một mớ những câu hỏi
Thô bạo, tàn ác, dã man?
Những con chó làm gì cả ngày
trên đồng cỏ?
- Chào cháu, Babe? Một ngày vui vẻ chứ?
- Vâng, cảm ơn.
Con cừu già hẳn đã sai về Fly.
Và chú lợn hứa với lòng rằng sẽ
không nghĩ xấu về sinh vật khác lần nào nữa.
Tội ác và Trừng phạt!
Buổi sáng của một tội ác khủng khiếp...
bắt đầu như bình thường ở nông trại Hoggett.
Cho qua! Cho qua!
Bay đi nhanh!
- Ngay bây giờ!
- Lên, lên, lên.
Nee-nee-nee-nee.
Hmm?
Tôi đã lo là tiếng chuông sẽ chói, nhưng
tiếng nhạc nghe cũng dễ chịu đấy.
Tôi vào cửa hàng của O'Halloran,
và cái đồng hồ đã ở đó chờ tôi.
Thật là một cách thú vị để
thức dậy mỗi buổi sáng!
Hoggett, anh yêu. Đi nhà thờ thôi.
Khi bắt tay vào một tội lỗi trơ tráo,
một con vịt sẽ cần một tòng phạm.
Một sinh vật đáng tin cậy,
nằm ngoài mọi sự nghi ngờ
và trên hết, phải đặc biệt sai khiến được.
Hey! Suỵt!
Gì thế?
Trông cậu giống như một chàng trai trẻ
thông minh, thạo đời và sáng suốt.
- Ai cơ, cháu à?
- Yeah. Theo ta. Ôi cậu bé, sẽ vui lắm!
Chúng ta đang làm gì thế?
Chúng ta đang đi đâu?
Bây giờ con vịt biết chính xác
việc phải làm là gì.
- Cái đồng hồ phải biến mất. Cuộc sống của nó
phụ thuộc vào chuyện đó.
- Cậu thấy chưa?
- Rồi.
- Tốt lắm.
Thế là cháu đi qua bếp,
băng qua phòng khách ...
- Tốt, tốt.
- ...vào phòng ngủ.
Lấy con gà máy và mang ra ngoài này.
- Con mèo thì sao?
- Đem ra trong im lặng.
- Xuất sắc.
- Cháu không nghĩ là mình làm được.
Chuyện đó trái luật. Chỉ có chó mèo
được phép vào trong nhà.
Đó là luật tốt, nhưng chuyện này còn
quan trọng hơn luật lệ. Là sống và chết.
- Thật sao?
- Mm-hmm. Theo ta.
Nghe đây, có vài thứ cháu phải biết.
- Con người ăn thịt vịt!
- Ông nhắc lại được không?
Đa số vịt đều muốn quên đi, nhưng thực tế
là con người thích ăn những con vịt béo tốt.
Cháu không nghĩ thế. Ít ra là
với vợ chồng ông chủ.
Thôi đi. Con người không ăn thịt mèo.
Vì sao nào?
- À, mèo thì...
- Chúng được cần vì chúng biết bắt chuột.
Người ta không ăn thịt gà trống. Vì sao?
Chúng làm gà mái đẻ trứng và gáy báo thức.
Ta từng thử làm gà mái đẻ trứng,
nhưng không thành công.
Thế là ta chuyển sang gáy, và lạ chưa,
ta đã phát hiện ra tài năng của mình.
Nhưng ta sẽ không còn hữu dụng nữa
nếu họ dùng một cái máy làm thay việc đó.
A, quả là một sự bội bạc!
- Một con gà máy!
- Ôi chao.
Ôi chao thôi à?
Ta cho rằng cuộc đời của một con vịt...
không có quá nhiều thứ hay ho..
Nhưng Lợn à,
Ta chính là tất cả những gì ta có.
Sao ông lại cần tôi làm việc này?
- Ta dị ứng với lũ mèo.
- Ồ!
Bọn chúng làm ta hắt xì.
Ahh.
Đừng lo, cháu sẽ không
làm con mèo tỉnh giấc đâu.
Sinh mạng ta nằm trong tay cháu.
Ôi chao.
Không!
Đi nào.
Không, không, không!
Chân cháu, chân cháu kìa!
Gỡ sợi dây ra khỏi chân đi.
Chò đã. Để ta chỉ cho.
Dừng lại đi. Xoay ...
Suỵt.
Không, không! Cách khác. Xoay lại....
Không, dùng lại đi! Ôi!
Dừng lại, dừng lại!
Không được, đồ ngốc. Ra ngoài ngay.
- Nhưng ông nói không có cháu không làm được.
- Ta làm được. Tin ta đi, làm được.
- Ông chắc chắn chứ?
- Ừ!
- Ra ngoài và canh gác đi.
- Được ạ, ý hay đấy.
Ôi trời, muốn làm gì thì tốt nhất
là tự mình làm lấy thôi.
- Hmm.
- Canh gác cái gì ạ?
Ahh! Ahh!
Thôi đừng lo.
Cứ đi với ta và làm ơn nhé,
đừng nói thêm lời nào nữa. Xin cháu đấy.
Được ạ.
Aah...
Không được hắt xì, Ferdie.
- Giữ hơi lại đi.
- Ahhh...
Hắt ...xì!
Đó là lỗi của ta. Ta đã thử
nới lỏng kỷ luật một chút.
Nhưng không được. Sự việc hôm nay
chứng minh rằng như thế không được.
Kể từ bây giờ, tất cả chúng ta
đều phải tôn trọng luật lệ.
Mỗi sinh vật đều có số mệnh riêng cuả nó.
Mỗi con vật phải ở đúng chỗ.
Và chỗ đúng của lợn là bên dưới cái xe ngựa,
chứ không phải ở trong kho thóc.
Và chắc chắn là không bao giờ
được ở trong nhà.
- Thế có dễ hiểu không?
- Vâng, thưa ngài.
Bây giờ, cân nhắc việc mi chơi với bạn xấu.
Vì mi còn nhỏ dại...
nên sẽ khó phân biệt tốt xấu,
ta sẽ phạt nhẹ tay.
Ta cấm mi nói chuyện hoặc
giao du qua lại với...
...con vịt đó, mãi mãi.
- Ý của ta đã rõ ràng chưa?
- Dạ, "giao du qua lại" là gì ạ?
Cậu bé à, nó nghĩa là...
cháu không được đi đâu
gần với con vịt đó.
Với con vịt đào tẩu, khi nào hắn xuất hiện,
hãy cho hắn biết là :
Vịt thì phải cư xử cho ra vịt.
Không được gáy và làm những trò quỷ khác.
Hắn phải chấp nhận mình là ai
và biết ơn vì điều đó.
- Tất cả chúng ta cũng phải thế.
- Nghe rồi, nghe rồi!
Rex tiếp tục nói cả đêm.
Ở nơi khác, người ta còn nói nhiều hơn.
Chủ đề là bữa tối Giáng sinh...
và liệu món chính năm nay sẽ là
món heo quay...
hay là món vịt nướng vàng.
Thịt heo quay thì thơm, ngon.
Khi nhai còn có tiếng rào rạo.
Sẽ thêm phần thú vị.
Bắt lấy nó!
Bắt con lợn! Bắt con lợn!
Bắt lấy nó! Bắt lấy nó!
- Suỵt!
- Ferdinand à!
- Mọi người đang đi tìm ông đấy.
- Suỵt, suỵt.
- Nơi này là gì vậy?
- Chuyện gì xảy ra ngoài đó thế?
Rex không được vui cho lắm.
Toàn là luật lệ mới!
Cháu không được phép ... ối
Không được phép gì?
Hả?
- Lợn con!
- Sao cơ? Cháu không thấy ta đúng không?
Và cháu cũng không thấy ông đâu nhé.
Tất cả mọi sinh vật đều đến lúc...
khi thời thơ ấu kết thúc...
và cánh cửa vào đời với tư cách
người trưởng thành phải mở ra.
Những chú chó con của Fly cũng thế.
Tuy nhiên, thời điểm đó luôn luôn
là quá sớm đối với Fly.
Chó con, chó con. Lại đây nào.
Tiền trong túi tôi đấy.
Fly ơi?
Cháu gọi bà là Mẹ được không?
Và thế là chú lợn đã...
...tìm được vị trí của mình
trong cái thế giới nhỏ của nông trại.
Và nó rất hạnh phúc, ngay cả trong giấc mơ.
Thịt heo rất thơm ngon.
- Xin chào!
- Ông bà khoẻ không? Chúc mừng Giáng sinh!
Cháu gái yêu quý của bà sao rồi?
Bà có kẹo dẻo này.
Hôn chúng ta đi nào.
Đoán xem chúng ta có món gì
cho bữa tối đêm Giáng sinh.
- Lợn quay đấy nhé.
- Cháu ghét lợn.
Đám ồn ào ngớ ngẩn, nếu mọi người hỏi
tôi sẽ nói như thế.
Đám mèo nói, con người gọi đó là
Giáng sinh.
Giáng sinh! Ăn tối Giáng sinh!
Bữa tối đồng nghĩa với cái chết.
Chết do tàn sát!
Như vậy Giáng sinh là tàn sát!
Giáng sinh là tàn sát!
Ồ!
Được rồi!
Chờ đã.
Ăn thịt lợn! Blaah! Lũ man rợ!
Bà được quay lại đồng cỏ rồi Maa.
Ôi bạn trẻ, bi kịch luôn xảy ra
với dòng giống nhà cháu.
- Ta sẽ luôn nhớ đến cháu.
- Cháu có thể đến thăm bà mà.
Ta cũng mong thế, nhưng ...
Mà thôi, ta không nên hy vọng quá nhiều.
Oái!
Và thế là, cũng đến đêm Giáng sinh.
Và thời gian cho chú lợn cũng sắp hết.
- Ông có làm thịt nó tối nay không?
- Mmm.
Tốt, sáng mai thì tiết canh sẽ khô.
- Đáng tiếc quá!
- Cái gì cơ?
Không có gì.
Ông đang bập bẹ tiếng gì thế?
Tôi đang tiếc sẽ mất giải "Thịt ngon"
ở hội chợ năm tới, thế thôi.
Con lợn đó có cái đùi tròn rất đẹp.
Đẹp thật. Chỉ là...
...chờ đợi thì ngốc quá, tôi nghĩ thế.
Đây rồi!
- Gia cầm.
- Ghê quá. Gà hả bà?
Không đâu, là vịt nướng vàng.
Mẹ ơi, trông rất tuyệt vời đấy.
- Cháu sẽ không ăn miếng nào đâu!
- Khó tin quá.
Ferdinand!
Nếu cậu ở ngoài này, thì ai nằm trong đó?
Tên cô ấy là Rosanna.
Sao lại là Rosanna?
- Tính tình cô ấy rất tốt.
- Oh, Ferdinand.
- Tôi không thể nhìn tiếp được nữa.
- Thật là!
Nỗi sợ này quá lớn đối với 1 con vịt.
Mất hết cả hồn vía.
Luôn có sự phân chia đẳng cấp
ở những vùng đất cổ xưa
Cách suy nhất để tìm được hạnh phúc
là tập chấp nhận...
...chấp nhận mọi thứ như
xưa nay nó vẫn vậy.
Mọi thứ đều hôi thối cả. Tôi sẽ không chịu
trở thành kẻ bỏ đi đâu. Tôi đi đây.
Chúc mọi người may mắn.
- Ông định đi đâu?
- Chưa biết nữa.
Nhưng ta là một chú vịt thông minh.
Ta sẽ đi phiêu lưu xem sao.
- Cháu sẽ nhớ ông lắm, Ferdie.
- Ferdie? Chưa có ai gọi ta như thế cả.
Chúc may mắn nhé Lợn.
- Ta đi khỏi chỗ này đây.
- Tạm biệt ông.
À, giúp ta một chuyện đi nhóc?
- Gì cũng được.
- Mở cổng giùm ta đi.
Ah! Ah! Ahh!
Ha ha ha! Whoa!
Chú lợn biết sẽ là trái luật khi
đi ra ngoài nông trại.
Nhưng chắc chắn có gì đó là sai.
Dễ thương quá, con trai ạ.
Là cái gì thế?
Là máy fax. Bố mẹ có thể gửi thư
cho chúng con qua đường điện thoại.
- Hmm.
- Ồ.
Nếu vào khi khác, chú lợn
có lẽ sẽ vui thích...
khi lần đầu tiên được ra
bãi chăn thả cừu..
Nhưng bây giờ, không gian đang
tràn ngập nỗi sợ hãi.
Bà Maa và đồng loại đang bị đe doạ.
Này Frank, có thích món thịt lợn
cho bữa tối nay không?
- Lợn con, cháu vẫn còn sống!
- Bà Maa!
Chuyện gì đang xảy ra thế?
Mấy người đó là ai vậy?
Tôi sẽ bắt nó ra. Chạy vòng đi Sniff.
Ông chủ đâu rồi?
Hình như có gì đó không ổn.
- Sao thế cháu yêu?
- Cái này không phải!
Cháu muốn có cái nhà giống như
cái trên tivi cơ!
Thôi mà, thôi mà.
Nhanh lên. Gọi chó về đi!
Bỏ đám cừu đi! Nhanh lên!
Đi thôi!
Chó ngoan.
Lợn ngoan.
Oooh.
Oooh!
- Này, bố nói chú lợn nhỏ là lợn canh gác đấy.
- Thôi ông ơi!
Hết con vịt nghĩ mình là gà trống,
lại đến con lợn nghĩ mình là chó!
Một chú lợn nghĩ mình là chó!
Một chú lợn nghĩ mình là chó!
Một máy giặt, một cái đài,
một đồng hồ báo thức mới.
Mẹ nghĩ cái máy fax này hay đấy,
nhưng không dùng có được không con?
Chúng con đã có một cái rồi mẹ à.
Đó là một sáng chế tuyệt vời đấy.
Chúng ta có thể gửi fax cho nhau.
Đừng sợ dùng nó chỉ vì nó mới.
Những khoản này đáng lo ngại lắm bố.
Hàng tháng các khoản chi phí
nhiều hơn các khoản thu nhập.
Nó sẽ thâm vào khoản dự trữ mất.
Bố cần phải hiện đại hoá, tăng thêm
vài dòng tiền đi vào.
Nhà mình vẫn còn dùng ngựa và
xe kéo cơ đấy!
- Bố ơi?
- Hay thật đấy.
- Cái gì cơ?
- Mấy con gà, và chú lợn đó.
Làm được gì với lợn chứ?
Chẳng gì cả.
Nhìn xem kìa. Gà xám và gà trắng.
Đi thôi, Rex. Đi thôi, Fly.
Đi thôi, Lợn.
Đi thôi, Lợn!
Có lẽ ông chủ hài lòng với
việc con đã làm hôm qua.
- Con có làm gì nhiều đâu.
- Con yêu, nếu không có con thì...
...người ta đã bắt hết đàn cừu rồi.
- Rex không vui với con à?
- Ôi, ông ấy sẽ ổn thôi.
Chỉ cần hôm nay con đừng lại gần ông ấy.
Như mọi khi, Fly, Rex.
Được lắm.
Mẹ nhanh quá. Con sẽ không bao giờ
chạy như bay được giống mẹ.
Lợn sinh ra không phải để bay con à.
Nhưng tốc độ không phải là tất cả,
mà là thái độ.
Bọn cừu cần phải biết ai là chủ.
Rồi, ra đi.
Mmm!
Lùa ra đi Lợn.
- Ông ấy muốn con đưa cừu ra bãi.
- Ra đi nào Lợn.
Nhớ đấy, con phải vượt trội hơn chúng.
Phải trên cơ, và chúng sẽ làm bất cứ gì
con muốn. Ra đi.
Gâu!
Gâu, gâu, gâu!
Gâu! Gâu! Gâu, gâu!
Gâu, gâu, gâu!
Lố bịch quá mẹ ơi.
Không sao. Đây là lần đầu của con mà.
Nhưng con đang làm như chúng là ngang hàng.
Chúng là cừu. Là kẻ thấp kém hơn.
- À, họ không phải thế đâu.
- Chúng là thế mà!
Chúng ta là chủ. Nếu để chúng nghĩ khác,
chúng sẽ lấn lướt con ngay.
- Fly, cho con lợn ra ngoài đi.
- Làm cho chúng thấy mình là kẻ dưới. Quát mắng đi.
- Nhưng bọn họ sẽ cười con.
- Vậy thì cắn chúng.
Hãy tàn nhẫn. Sao cũng được.
Bắt chúng theo ý con.
- Đủ rồi!
- Ra đi! Đi đi!
Ra ngoài kia đi, lũ ...
Lũ, à, đầu to kia!
- Ow!
- Lợn con, thôi cái trò ấy đi.
Cháu bị cái gì nhập thế? Ta vừa mới khen
cháu là một chú lợn con tốt bụng.
Bà Maa, cháu chỉ cố trở thành chó chăn cừu.
Hah! Bộ chưa đủ sói trên thế giới hay sao...
mà một cậu bé tử tế như cháu
lại muốn thành hư hỏng thế?
Cháu không xấu đâu, lợn con.
Tôi và bà là hậu duệ của
những chó chăn cừu vĩ đại.
Chúng ta mang trong mình dòng máu
của loài Bahou cổ xưa.
Chúng ta có vị trí của mình.
Và hôm nay tôi thấy hổ thẹn vì
những điều đó đã bị phản bội.
- Rex, nó chỉ là một con lợn con.
- Vậy mới là sỉ nhục.
Cháu xin lỗi đã cắn bà.
Bà không sao chứ ạ?
Ta không gọi đó là cú cắn được.
Miệng cháu làm gì có răng, mới là nướu thôi.
Các bà thấy rồi đó, một trái tim vàng.
Ahh. Trái tim vàng.
Không cần phải làm những trò ngớ ngẩn
của lũ sói đâu cậu bé.
Một chú lợn con tử tế như cháu
thì chỉ cần yêu cầu là đủ rồi.
Cám ơn rất nhiều. Các bà thật là tốt bụng.
- Rất hân hạnh.
- Lợn con tử tế quá!
Con làm thế nào vậy?
Con đã yêu cầu họ, và họ làm.
Con đã yêu cầu thật lịch sự.
Chúng ta không yêu cầu cừu đâu con.
Ta nói bọn chúng phải làm điều gì.
Con đã làm thế mà mẹ.
Họ rất thân thiện đấy.
Có lẽ Rex sẽ thân thiện hơn một tí
nếu con nói chuyện với ông ấy.
Không, không, con nên để việc đó cho mẹ.
Rex này?
Tôi biết hôm nay thật là khó khăn cho ông
khi nhìn thấy những điều đó xảy ra.
Nhưng nó không đáng phải khổ sở thế.
Làm ơn đi, không phải trong một
đêm đẹp thế này chứ.
Bà đã nhồi nhét những suy nghĩ đó
vào đầu nó.
Đồ phản bội hai mặt ...
Nằm xuống!
Nằm xuống, Rex. Fly!
Một đám mây đen bao phủ thung lũng.
Và chú lợn cảm thấy mọi vấn đề
đều do lỗi của mình.
Nhưng chú chắc là mình biết cách
làm cho mọi thứ trở lại như cũ.
À, ừm, xin lỗi ngài.
Nhưng cháu, cháu ...cháu nghĩ là
các rắc rối...
Nó không bị bệnh ho sốt.
Càng không thể là bệnh dại.
Chắc là do hooc-môn rồi.
- Thế còn ý kiến của ông Hoggett, rằng
conchó ganh tỵ với chú lợn con?
- Tôi không nghĩ thế.
Không à! Thế chúng tôi làm gì đây?
Ông bà có thể nhốt nó lại hoặc là ...
thiến đi. Tôi có thể làm vào thứ 3.
Không.
Hoặc là thứ 4 cũng được.
Hoggett không muốn thiến con chó đâu.
Nó là chó giống mà.
Dĩ nhiên là tôi có thể làm cho
nó bình tĩnh lại,
nhưng nó sẽ không làm việc được đâu.
Tôi sẽ đưa ông thuốc để
bỏ vào thức ăn của nó.
Chó ngoan.
Chú lợn chăn cừu.
Một con lợn làm công việc của
chó chăn cừu?
Rex nằm bẹp, còn Fly bị thương khi đánh nhau,
bác nông dân Hoggett không còn lựa chọn nào.
Maa! Maa! Ông chủ cần phải
cho mọi người uống thuốc.
Cháu ơi, ta cũng biết thế!
Nhưng thứ đó ghê lắm.
- Cháu biết, nhưng tốt cho mọi người mà.
- Cậu bé, nếu cháu đã nói thế.
Shoo! Shoo!
Khi ý nghĩ đó lần đầu chạy qua trong óc,
bác nông dân Hoggett đã vội xua đi.
Nhưng, giống như những ý tưởng kì quái khác
của ông, nó không chịu bỏ đi.
- Người ta làm gì thế ạ?
- Đó là thử thi chó chăn cừu.
Giống như một cuộc thi dành cho
chó chăn cừu phải không?
Và chủ của chúng nữa. Cách thi giống như
vượt chướng ngại vật.
Làm sao họ quyết định được người thắng?
Dựa vào thời gian và sai sót.
Sẽ có điểm cho tốc độ.
Và bị trừ điểm nếu có sai sót.
Mỗi khi một con cừu đi sai đường thì
tính là lỗi và con sẽ bị trừ điểm.
- Nghe hay thật đấy!
- Với chó chăn cừu, không còn khoảnh khắc nào
đáng tự hào hơn lúc đó.
- Rex và ta đã từng ...
- Hmm?
Thôi bỏ đi.
Oh.
Rex là một nhà vô địch phải không?
Ông ấy đáng lẽ trở thành nhà vô địch vĩ đại nhất,
nhưng lại không được.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Khi Rex đang ở trên đỉnh cao,
mưa mùa đông đã gây ra một trận lụt lớn
ở thung lũng.
Rex và ông chủ đã đưa được gần hết
đàn cừu lên chỗ đất cao.
Rồi Rex quay lại tìm những con bị lạc.
Ông ấy đã tìm thấy chúng. Chúng bị kẹt
khi dòng nước đang dâng lên.
Ông ấy cố dồn chúng ra chỗ an toàn,
nhưng chúng không hề nhúc nhích.
Quá sợ hãi và quá ngu ngốc để
cứu mạng chính mình.
Trời thì lạnh cóng và
nước thì tiếp tục dâng cao.
Rex ở lại với chúng suốt đêm.
Đến khi trời sáng, bọn cừu chết đuối.
- Và khi người ta tìm thấy Rex, ông ấy chỉ còn thoi thóp.
- Ôi, mẹ ơi!
Hai tuần nghỉ ngơi trước lò sưởi ấm áp
đã giúp ông ấy đứng dậy được.
Nhưng thính giác của ông ấy
không còn như cũ nữa.
Ông ấy không muốn ai biết, nhưng thực sự
ông ấy gần như điếc hoàn toàn.
- Có phải vì thế mà ông ấy hay cáu kỉnh?
- Chuyện đó chưa đủ một nửa lý do nữa.
Chuyện đó xảy ra chỉ một tháng trước
kì thi toàn quốc.
Ông ấy đã cố hết sức, nhưng không thể nghe được
hiệu lệnh của ông chủ, và phản ứng chậm.
Sự thật đau lòng là thế, nhưng nếu không có
sự ngu ngốc của đám cừu,
Rex đã là vô địch của các nhà vô địch.
Chó ngoan.
Thế đó, đúng rồi. Tốt.
Đi thế này nhé.
Bây giờ, xuyên qua đây như thế này.
Sau đó, cong sang bên trái.
Cong một vòng rộng nhé.
Một vòng rộng. Qua cái cổng này ở đây.
Đó là lúc bà Hoggett bắt đầu lo lắng
cho ông chồng của mình.
Nhưng bác nông dân Hoggett biết rằng
cái ý tưởng nho nhỏ đó...
cái ý tưởng cứ luẩn quẩn quanh ông,
từ chối không chịu đi...
ông không nên bỏ qua nó...
vì trong nó có hạt mầm của số mệnh.
Đóng cánh cổng lại như thế này,
và thế là xong.
Một ngày bi thảm.
Mẹ ơi, hôm nay chúng ta làm việc sớm được không?
Con ơi, mặt trời còn chưa mọc mà.
Con có thể bắt đầu làm việc khi gà gáy.
Bây giờ thì ngủ tiếp đi.
E hèm.
Ừm, cháu xin lỗi.
Xin chào ngài. Bây giờ cũng gần bình minh rồi...
- Thì sao?
- Xin lỗi đã làm phiền ngài.
Gần sáng rồi, và cháu tự hỏi là sáng nay
không biết ngài có thể gáy sớm hơn vài phút không
- Ra khỏi đây đi!
- Nhưng mà, ơ...
- Biến đi!
- Vâng.
Whoa!
Bây giờ thì chú lợn đã hiểu vì sao
cừu gọi tất cả chó là sói.
Và người chú tràn ngập một cơn giận dữ
sâu sắc và ghê gớm.
Bà Maa! Bà Maa ơi!
- Bà có sao không?
- Chào cậu bé.
Ôi, Maa, bà dậy được không?
Ta không biết nữa.
Xong rồi Maa ạ. Bọn sói đã chạy hết rồi.
Cháu sẽ gọi ông chủ tới đây
để chăm sóc cho bà.
Bà sẽ không sao đâu!
Bà sẽ khoẻ thôi!
Ôi, Maa! Maa!
Maa! Maa!
Maa!
Maa!
Về nhà đi Lợn.
Fly biết rằng chỉ có một số phận
cho bất kỳ sinh vật nào...
giết một con cừu ở
trang trại của ông Hoggett
Nhưng Fly không bao giờ có thể tin được
rằng Babe lại là kẻ giết cừu,
vì thế bà ấy trở lại đồng cỏ để làm điều
chưa từng làm : nói chuyện với bầy cừu.
Hãy nói cho tôi biết.
Ai đã giết trưởng lão?
- Sói! - Sói. Đó là từ duy nhất mà
đám ngốc các người biết à?
- Sói!
- Ý các người nói là một con chó hả?
- Babe đâu rồi?
- Là sói hay là Babe?
Sói! Babe!
Bác nông dân Hoggett đang mang theo
thứ gì đó trên tay.
Một vật hình ống, đen và sáng bóng.
Đi thôi, Lợn.
Chú lợn có một ký ức mơ hồ là
cái ống sáng bóng đó làm ra thức ăn,
và đoán là sẽ có điều bất ngờ
không mong đợi nào đó...
sẽ nhảy ra từ hai cái miệng nhỏ tròn tròn đó.
Babe! Sói!
Babe! Sói!
Im lặng đi!
Fly quyết định phải nói thật chậm,
vì một thực tế phũ phàng của tự nhiên
là cừu rất ngu ngốc...
và chưa có ai thuyết phục được bà ấy
tin điều ngược lại.
Làm ơn, các người làm ơn...
tốt bụng nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?
Im lặng nào!
Làm ơn nói cho tôi biết
chuyện xảy ra sáng nay.
Bầy cừu nói thật chậm rãi...
vì chúng tin rằng sự thật của tự nhiên
là sói rất ngu dốt...
và không có gì có thể
khiến chúng nghĩ ngược lại.
Babe đã đến! Cậu bé cứu chúng tôi!
- Bọn sói đã giết Maa.
- Nhưng Babe đã đuổi bọn sói đi!
Cám ơn! Cám ơn!
Cám ơn các bạn rất nhiều!
Rất vui được nói chuyện với bà.
Hooey! Hoggett! Hooey! Arthur!
Ồ, ông đây rồi! Ông đang nghĩ gì thế?
Cảnh sát gọi điện thoại đến đấy.
Họ nói rằng có chó dại trong vùng.
Hình như nhà Mitchell mất 6 con cừu sáng nay.
Ông làm gì với khẩu súng thế?
À, tôi ... chẳng làm gì cả.
Chú lợn của số phận!
Rất là đơn giản nhé. Ông đặt vào lò
nửa tiếng ở 350 độ.
Tôi đã làm cho ông món thịt thỏ hầm
dành cho ngày thứ 6.
Bây giờ cho Nữ Công Tước, gan vào buổi sáng
và tim cho buổi tối.
Trừ thứ 6, cá nướng vào buổi sáng
và gan nấu chín cho buổi tối.
Hâm nóng lên một tí nhưng nhớ kiểm tra nhé,
vì nó sẽ cắn thử trước khi ăn đấy.
Chắc là xe bus đến đấy.
- Chào ông.
- Bà đi vui vẻ nhé. Tạm biệt.
Chào mọi người!
Ôi Valda yêu quý.
Tôi biết là mình phải có mặt
tại Hội nghị toàn quốc.
Dù sao tôi cũng là Trợ lý tổng thư ký
của vùng Đông Bắc.
nhưng tôi rất lo lắng khi
phải để ông già đó một mình.
- Vẫn hành động lạ lùng à?
- Toàn những chuyện ngớ ngẩn.
Những chuyện kỳ cục nho nhỏ, mà chỉ có
một người vợ mới chú ý thấy.
- Chắc ông ấy sẽ không làm gì tệ quá trong 3 ngày đâu.
- Chắc là không đâu.
Vào đi.
Vào nhà đi!
Ồ, chào buổi tối. Thời tiết tệ quá nhỉ.
Ho ghê quá!
Đã lâu rồi kể từ khi Arthur Hoggett...
có một con vật mà ông tin tưởng vào
khả năng của nó nhiều như thế.
Luật thi chó chăn cừu.
Và với cuộc thi Chó chăn cừu toàn quốc
chỉ còn cách 2 ngày nữa,
ông đã không để chuyện con vật đó lại là
một chú lợn làm nhụt chí mình.
Ông đã lo lắng, vì ông là một người thật thà,
khi tiêu đề ghi là "Tên chó"
Và vì thế ông điền gì vào cũng sẽ là nói dối.
Nhưng may mắn, trong chốc lát,
đã đến với ông.
"Lợn"
Không có gì đâu mà! Thật đấy.
Tôi chỉ... chỉ
Whoa, whoa! Từ từ, whoa!
Ôi không.
- À, có chuyện gì thế?
- Ôi không.
Yên nào, yên nào
- Lợn ngoan, lợn ngoan.
- Hả? Hả?
Yên nào.
Hả?
Có rất nhiều mèo tốt bụng trên thế giới
Nhưng ở đâu mà chẳng có kẻ xấu.
Hãy chú ý đến câu ngạn ngữ cổ,
"Coi chừng con mèo xấu bụng đang mang mối thù"
- Con thấy thế nào?
- Hơi mệt ạ.
Con cần ngủ thật ngon để có được
sức khoẻ tốt nhất cho ngày mai.
Đừng thức khuya quá. Chúc con ngủ ngon.
Chúc mẹ ngủ ngon.
Ôi, hãy thứ lỗi cho ta vì
ta đã cào cháu nhé.
Ta chỉ hoảng sợ một chút thôi.
Tính của loài mèo đó mà
Vâng, nhưng mà ...
Cháu cảm thấy ổn về ngày mai chứ?
Mm-hmm. Cháu nghĩ là sẽ ổn thôi.
Có lẽ ta không nên nói ra điều này, nhưng
ta không chắc là liệu cháu có nhận ra ...
những con vật khác cười nhạo cháu nhiều thế nào
với cái trò chó chăn cừu này.
Sao họ lại làm thế?
À, họ nói rằng cháu đã quên mất mình chỉ là lợn.
Nghe ngốc quá nhỉ?
Họ còn nói rằng cháu không biết
lợn thì như thế nào.
Ý bà muốn nói gì?
- Cháu biết...vì sao lợn ở đây mà.
- Bọn cháu ở đây vì gì?
À, lũ bò ở đây vì sữa.
Lũ chó ở đây giúp chồng của bà chủ chăn cừu.
Còn ta ở đây vì ta đẹp và
để bà chủ âu yếm.
Thế à?
Thực tế là lợn không có lý do nào cả.
Cũng giống như vịt không có lý do nào vậy.
- Cháu không...
- Được rồi, vì cháu ta sẽ nói thẳng ra.
Vì sao ông bà chủ nuôi vịt? Để ăn thịt chúng.
Vậy tại sao họ nuôi lợn?
Thực ra những con vật không có lợi ích gì
lại có một lợi ích.
Ông bà chủ cần phải ăn. Đó chắc chắn
là lý do thuyết phục nhất...
khi cháu nghĩ đến chuyện đó.
Họ ăn lợn sao?
Thịt lợn, người ta gọi thế. Hoặc là
thịt lợn xông khói.
Người ta chỉ gọi là lợn khi nó còn sống.
Nhưng mà, cháu là lợn chăn cừu!
Chồng của bà chủ chỉ đùa giỡn một chút
với cháu thôi.
Tin ta đi, không sớm thì muộn,
mọi con lợn đều bị ăn thịt.
Đó là quy luật của thế giới.
Ồ, ta đã làm cháu tháu thất vọng phải không?
- Mẹ ơi?
- Mm-hmm.
- Mẹ ơi!
- Thánh thần ơi!
Con làm gì ngoài trời mưa thế?
Con nên tự lo cho chính mình
với một ngày trọng đại đang chờ con chứ.
- Lợn chỉ để ăn thịt phải không mẹ?
- Ai nói với con thế?
Con mèo nói thế. Lợn không có lý do nào khác
ngoại trừ để ăn thịt.
Có thật thế không?
Đúng vậy. Với nhiều con lợn thì đúng vậy.
Vậy là cha mẹ, anh chị em của con,
- tất cả đã ...
- Có lẽ vậy con ạ.
- Con có muốn nói về chuyện đó không?
- Không có gì đâu ạ.
Con hiểu, con sẽ ổn thôi mà.
Cả ông chủ ... cũng thế?
Ừ.
Ôi! Ôi!
Babe?
Babe!
Babe!
Babe!
Babe!
Babe bỏ đi rồi.
Rex?
Làm ơn đi?
Gọi ông chủ.
Nó ở đây.
Chờ một chút, Lợn.
Cháu sẽ được về nhà sớm thôi.
Nó bị cảm lạnh, nhưng không hiểu được
vì sao lại không chịu ăn
Tôi không biết vì sao, Arthur ạ.
Chỉ có thể nói với ông thế này.
Nếu không mau truyền dịch cho nó,
ông sẽ mất nó đấy.
Thôi nào con trai. Lấy lại can đảm đi nào.
Ông chủ cần con.
Chúng ta làm thôi.
Ăn đi Lợn. Ăn đi nào
Nào chàng trai
Ăn đi chứ.
Nghe này, Arthur, tôi sẽ nói cho ông biết
chúng tôi có thể làm được gì.
Ông ra thứ 3 theo danh sách, nhưng có thể
đưa ông xuống cuối cùng được.
Dù sao thì ông phải có mặt trước 3h30,
nếu không ông sẽ bị loại.
Được rồi.
Xin chào mừng quay lại với cuộc thi
Chó chăn cừu toàn quốc...
đang diễn ra tại bãi trình diễn Kingsmith ,
trung tâm của vùng chăn nuôi cừu.
Thời tiết có vẻ hơi u ám,
nhưng chúng ta cũng đã được chứng kiến
vài màn biểu diễn tuyệt diệu của các chú chó tài năng.
Ở đây nhé.
Xin lỗi các bác cừu.
Xin chào! Chào buổi sáng, tất cả mọi người!
Tôi chưa từng gặp cừu nào có
khuôn mặt đen và khoẻ mạnh như thế.
Người ta có cho các bác ăn tốt không?
Babe, để mẹ thử.
Được rồi, bọn đần độn!
Chú ý đây này!
Bây giờ, bọn mi sẽ phải chú ý nghe
những gì chú lợn này nói...
hoặc là ta sẽ vào đó và
xé các ngươi thành từng mảnh.
Không nghĩ là có chuyện này. Cứ nói chuyện
với bọn chúng đi. Để mẹ xem có cách gì không.
- Nhìn như tranh ấy nhỉ? Bãi chăn thả của chúng ta lên TV.
- Ngoài chuyện thời tiết ra.
- Nhìn kìa! Ông Bert nhà bà!
- Bert Ford và chó Sweep đã làm rất tốt.
- Sweep có chút vấn đề với cánh cổng đấy Clive.
- Thực ra là nhiều.
- Chuyện này sẽ làm Bert mất điểm đây.
- Đừng lo, Valda. Chút sơ suất thôi mà.
Nhìn xem, tốt hơn rồi đấy.
Lạc nhiều cừu quá. Sweep thông thường
vẫn là chú chó đáng tin cậy.
Này, dừng lại!
Nếu đám cừu đó không nói chuyện với Babe,
ông chủ sẽ trông giống một thằng ngốc.
- Tôi không biết phải làm gì nữa.
- Có một cách.
Tôi đi đây, sẽ cố gắng về kịp giờ.
E hèm, thời tiết này thật là tệ cho các bác,
ra ngoài bãi trong khi mưa thế này.
Này, con chó kia có vẻ rất vội.
Thôi đi Nick, bia và TV đang chờ tôi đó.
Thí sinh cuối cùng là Lợn.
Chủ nhân là Arthur Hoggett.
- Có phải là "Hoggett" không?
- Tôi nghĩ là đúng!
- Hả?
- Ông ấy nói là Hoggett. Nghe rõ lắm.
Chắc là Hoggett khác. Chúng tôi chỉ có
2 con chó, và chắc chắn chúng ...
không thể ...
Sói! Sói!
Sói! Sói!
Im đi, đồ trẻ con!
Chú lợn nhỏ đang gặp rắc rối.
Chuyện gì xảy ra với Babe của chúng tôi thế sói?
Lũ cừu ở cuộc thi không chịu
nói chuyện với thằng bé.
Chúng không nghe. Thằng bé không biết làm gì cả.
Không biết bọn ta giúp gì được không.
- Giúp sói là không đúng.
- Ông chờ ở đây đi sói.
Bà phải nói to lên. Tôi ... tôi hơi bị nặng tai.
Tôi yêu cầu ông chờ ở đây đi sói.
Hãy nghe lời một con cừu già nói.
Chúng tôi sẽ xem có thể giúp gì cho ông.
Xong việc. Đóng cầu dao diện lại.
Thật là chán nản khi phải ngồi đây ...
đoán mò xem điều gì đã gây ra sự trì hoãn.
Chúng tôi đã có người đang trên đường
đến phòng trọng tài
Và sẽ thông báo cho các bạn biết nguyên nhân
ngay khi chúng tôi tìm ra.
- Có lẽ là thử thuốc kích thích chăng?
- Có thể lắm.
Tôi chưa từng nghe đến chuyện thử doping
ở một cuộc thi chó chăn cừu.
Chúng tôi có thứ may ra giúp ích được
cho chú lợn nhỏ.
Mật mã! Mật mã!
Trước khi nói cho ông nghe,
- ông phải hứa danh dự với chúng tôi.
- Điều gì?
- Đối sử lịch sự!
- Đúng! Ông phải đối xử đàng hoàng với chúng tôi.
Tôi sẽ cố.
- Không được cắn!
- Đúng thế. Sói phải tránh cắn cừu chúng tôi...
- bằng mọi giá!
- Được! Tôi cũng sẽ cố chuyện đó.
Thật là lố bịch! Chúng ta sẽ thành kho chuyện cười
cho bất kỳ hội chó chăn cừu nào...
- ở bất kỳ nước nào trên thế giới.
- Không có điều luật nào...
Chúng ta sẽ nói điều đó sau khi
uỷ ban trọng tài họp xong.
Năm tới ta sẽ có gì, một con linh cẩu
biểu diễn nhảy qua vòng à?
Quan trọng hơn tất cả, ông phải hứa là...
không được để mật mã mà
chúng tôi sắp đưa cho ông...
...được sử dụng để chống lại cừu
ở bất cứ nơi nào.
Tôi xin hứa điều đó. Và tôi cũng sẽ nhắc
lợn con điều đó.
- Chúng ta đã hứa với nhau!
- Điều này là vì Babe.
Maa hẳn cũng muốn thế.
Baa, hỡi cừu đực, cừu cái.
Baa, hỡi cừu đực, cừu cái.
Với giống nòi, với bộ lông và với bầy đàn của mình,
hãy thành thật.
Cừu hãy thành thật.
Baa, hỡi cừu đực, cừu cái.
Là thế sao?
Đó là mật mã sao?
Ông Hoggett, các vị trọng tài muốn tôi
chuyển lời tới ông rằng..
họ thất vọng khi một người như ông,
đã có sự hợp tác lâu dài và đáng quý với
Hiệp hội chó chăn cừu quốc gia,
đáng lẽ phải thấy hổ thẹn với...
những quy ước mang tính lịch sử
đã từ lâu chi phối môn thể thao này.
Tuy nhiên chúng tôi không thấy điều luật nào...
có thể ngăn cản ... con vật của ông...
được thi đấu.
Uỷ ban quyết định rằng, nếu ông muốn tiếp tục
thì chúng tôi không thể cản ông được.
Ông muốn làm gì?
Dường như đã có người đi ra
Tôi hy vọng là không còn vấn đề gì nữa,
chúng ta sẽ được xem Hoggett
và con chó của ông ấy tên là Lợn.
- Một cái tên không thường gặp lắm. Lạ nhỉ?
- Lợn.
Có ai muốn chơi bài không?
Ôi trời ơi! Xem kìa.
Ông ta là một gã dở hơi!
Thí sinh số 23, ông Arthur Hoggett và Lợn.
Chuyện này thật không tin được.
Và dường như còn chưa đủ. Chúng ta có
một chú chó chạy lạc trong bãi.
Họ sẽ dồn nó lại để bắt chứ?
Chú chó sẽ cho vài gợi ý để làm
một chú lợn chăn cừu.
Bây giờ thì tuỳ vào nó thôi.
Ra đi Lợn.
Đi về đi!
Baa, hỡi cừu đực, cừu cái!
Baa, hỡi cừu đực, cừu cái!
Với giống nòi, với bộ lông và với bầy đàn của mình,
hãy thành thật.
Cừu hãy thành thật.
Baa, hỡi cừu đực, cừu cái!
Cậu ... cậu vừa nói gì?
Tìm một con chó đi, Hoggett.
Thôi nào, Esme. Có phải là tận thế đâu.
Ông ấy định đứng đó đến khi hết giờ à?
Hay đây là một kiểu biểu tình?
Có lẽ chúng ta nên sắp xếp một cuộc
phỏng vấn với chú lợn chăn cừu?
Hoặc với người huấn luyện lợn chăn cừu.
Sẽ là một đề tài đáng giá đấy.
Thần thánh ơi!
- Này!
- Suỵt.
Đó là Babe!
Tôi ... tôi ...
- Nó, ừ...
- Hmm.
Ồ, làm tuyệt lắm! Cháu không nói được mình
biết ơn các bác thế nào cả.
Bây giờ, ân huệ cuối nhé.
Nếu 3 quý bà có vòng cổ
bước ra khỏi vòng tròn,
cháu sẽ rất biết ơn.
Và thế là trong tất cả sự chúc mừng,
trong tất cả sự huyên náo của
tiếng ồn ào và sự phấn khích,
có hai hình bóng vẫn đứng yên lặng và...
vẫn bên cạnh nhau.
Lợn làm được rồi! Ghi bàn tuyệt đẹp!
Yippee! Yippee!
Và cho dù mọi người trên khán đài
hay trong phòng bình luận...
...hoàn toàn không biết nói gì,
thì người đàn ông mà trong đời kiệm lời hơn
bất cứ ai trong họ...
lại biết chính xác phải nói gì.
Được lắm, Lợn ạ!
Được lắm.
1và 2 và 3. Bắt đầu.