Tip:
Highlight text to annotate it
X
Đây là một con đường riêng.
Anh phải cần giấy phép.
- Anh có giấy phép chứ?
- Tôi không có giấy phép.
Anh có giấy phép chứ?
Được, vậy thì chúng ta có rắc rối.
Chúng tôi có thể mua
giấy phép được không?
Được, nhưng tốn tiền đấy.
- Bao nhiêu?
- Bốn trăm pesos.
Anh kia cũng vậy, 400 pesos.
Cái gì bên dưới tấm bạt thế?
- Vài thùng thức ăn thôi.
- Cho tôi thấy đi!
Nắm xuống đất đi cưng. Mày bị bắt rồi.
Đúng đấy, bọn mày tiêu rồi.
Tên anh bạn là gì?
Javier Rodríguez Rodríguez.
Javier Rodriguez Rodriguez.
Anh làm việc tuyệt vời lắm.
Nhưng đến đây thì bọn ta sẽ lo.
Đem mấy thằng tù và
chiếc xe tải theo chúng ta.
Sao anh bạn phát hiện được vụ này?
Một con chim nhỏ nói với tôi.
Tên con chim nhỏ của anh bạn là gì?
Nó không có tên.
Lại thêm một thằng vô danh khốn kiếp.
Đối với một sĩ quan cảnh sát của ***...
thì anh có nguồn cung cấp tin tốt lắm đấy.
- Này, Có phải đó là tướng Salazar không?
- Ông ta tự cho mình là ông chủ lớn.
Thế ông ta làm gì ở quanh đây?
Thứ gì đó, tao không biết.
Họ lấy luôn mấy cái còng của chúng ta, Manolo.
Người cung cấp thông tin này, được trả tiền bởi
cảnh sát, đang dùng tiền thuế của người dân...
để tiếp tục thói quen ma túy
trọng tội của mình, đã có sự liên kết...
Đó là việc chấp thuận của cảnh sát
để dựng nên một nông trại tư nhân,
một nông trại mà những người Mỹ trung
thực đang làm việc cho cuộc sống của họ.
Và chính phủ, trong sự vội vàng, đã xem
nó như là một tập đoàn tội phạm ngiêm trọng...
- Người trung thành với sự thật lại là người bị nghi ngờ nhất.
- Ông Rodman...
thật xấu hổ khi thân chủ của
ông lại không sữ dụng nhiều ý thức...
trong việc lựa chọn những gì ông ta trồng...
như ông ta đã làm trong việc
lựa chọn luật sư cho ông ta,
nhưng, cách đây không lâu,
chỉ có duy nhất một thay đổi là...
Tôi đang nghe sự tranh luận
của ông về tên của thân chủ ông.
Ông có thể đứng đây cả ngày và tranh luận
về các điều luật trong và ngoài của *** Illinois,
nhưng ông không thuyết phục được tôi...
Đó là việc chính phủ của chúng ta không hề
bị phạt khi sữ dụng những thông tin nặc danh.
Hơn nữa, không có bảo hộ
quyền sở hữu thiêng liêng ở nước ta.
Ông phát triển cần sa trên nông trại của ông,
dù chỉ là vài chục gram hay một mẫu Anh,
nông trại đó có thể bị tịch thu...
và nó có thể bị phát mải.
Cái quái gì thế?
Ông có thể quảng cáo cho rất
nhiều người về cái thứ này.
- Nó từ bạn bè của ông tại Warren, Putnam và Hudson.
- Một cây gậy đánh cá.
- Anh nghĩ họ muốn gì nào??
- Bảo vệ nhửng thứ của tiểu *** họ.
Uh... arizona.
Arizona
Sáng kiến thuốc cần sa trị bệnh.
Hoặc tôi hay nghi ngờ quá đáng?
Mark... tôi nhớ anh lắm.
Cám ơn vì anh đã chịu cực khổ như thế.
Chào ông, hôm nay ông ra sao?
Ông đã có một đứa con gái.
Tại sao
lại quan trọng khi phải xử lý vấn đề ma túy đó?
Bởi vì nó là một vấn đề có ảnh
hưởng đến tất cả các gia đình.
- Nhưng tôi có kế hoạch để trở lại đây nhanh như tôi có thể.
- Ông có cảm giác thế nào về...
Được rồi, Gordon, không được
nhiều chuyện, không được móc mủi,
không được khạc nhổ và không
xoạc chân mày ra như thế.
- Tao nghe rồi.
- Mày nghe rồi đó cưng.
- Tao là thằng ngon lành mà.
- Chỉ cần mày đừng kể bất cứ chuyện cười gì.
- " Đừng kể bất cứ chuyện cười gì."?
- Đừng kể chuyện cười, nó sẽ tiêu tùng, Ray.
- Đâu có gì đâu.
- Mỗi lần mày kể chuyện cười, là nó tiêu tùng.
- Đừng kể bất cứ chuyện cười gì.
- Mày biết vấn đề là sao không?
Mày căng thẳng quá, người anh em.
Tại sao mày không thả lỏng chút,
hít thật sâu vào?
Hít chậm thôi, kéo dài một chút.
- Thôi nào, họ đang tìm chúng ta, người anh em.
- Thôi nào.
Chúng ta sẽ tóm mấy thằng
khốn đó. Chúng ta biết chắc mà.
Tao có thể kể chứ? Có thể chứ?
- Oh, cưng, tao có thể kể chứ?
- Kể đi, tới giờ trình diển rồi.
Chúng tôi đang tìm ông Eduardo Ruiz.
Chúng tôi có một cuộc hẹn lúc 2:00.
Ông ta ở ngay căn phòng
phía sau cuối hành lang.
Cảm ơn cô.
Vào trong đi các cậu.
Thôi nào, mấy người,
để nghe hắn nói.
- Sẽ tóm hắn bên ngoài.
- Anh khỏe không?
- Cũng được, anh thì sao?
- Tôi khỏe.
Xem nào, chuyện gì thế Ed? Có phải
chúng ta mua bán" hàng trắng hay "gì thế?
Mấy người đã bao giờ mua 1/4 tấn
như thế trước kia chưa?
- Không?
- Tôi không nghĩ như vậy.
Nó là một hợp đồng thật
lớn đấy, đúng không?
Nó không phải là thứ mà anh có thể bỏ vào
một cái bao cao su và đưa vào bụng của vài con lạc đà.
Chưa biết phải cần bao nhiêu nông dân nữa?
Anh cần có đường dây từ đây đến Mexico City.
Ông nói chỉ xuất hiện một lần, chúng tôi củng xuất hiện
một lần và mẹ kiếp, giờ thì chúng tôi đang ngồi tại đây.
- Chắc là tôi không thể cung cấp cho các anh thứ gì đó để uống?
- Tôi có thể cung cấp cho ông bạn một câu chuyện cười.
Anh muốn nghe chứ? Tôi có một chuyện đấy.
Thôi nào, người anh em.
Chỉ là chuyện cười. Hãy để tôi kể.
Tôi sẽ kể cho anh nghe.
Được rồi, tại sao các cơn bão đều
được đặt tên theo phái nữ?
- Tôi không biết.
- Bởi vì khi họ đến, họ ướt và hoang dã.
Khi họ bỏ đi, thì họ lấy
nhà của anh và xe hơi.
- Đó là sự thật..
- Mày không mắc cười hả?
Tao cười khúc khích đấy, mẹ kiếp.
- Các bạn... của chúng ta đó.
- Yo
Được rồi, chiếc xe van đó. Không được di
chuyển trước khi họ đem thằng Ruirz ra ngoài.
Tôi đã nói với mấy anh không cần phãi lo lắng.
Tôi có một câu chuyện cười khác.
Thôi nào, làm ơn, chỉ một
chuyện nữa thôi. Thoãi mái đi.
Một thằng kia, xâm cái hình
lên "thằng nhỏ" của hắn.
Một bên nói có,
phía bên kia nói không.
- "Trên thằng nhỏ của hắn"?
- Yeah. Mấy chử "có" và "không."
Vì thế, vợ hắn nói là: "Giữ nó đi. Anh cho tôi biết làm
thế nào để nấu ăn, làm thế nào để làm sạch nhà...".
- Bọn quái nào thế?
- Cảnh sát địa phương.
Chuyện mẹ gì thế...
Chết tiệt! Người chúng ta bị hạ!
Vào đó ngay! Đi!
- DEA!
Cái áo chống đạn đã chặn
được nó. Tiến lên đi!
Đi. Chết tiệt.
Chết tiệt!
- Tao nghỉ chúng ta đã mất dấu hắn, Ray.
- Yeah, tao cũng nghĩ vậy.
- Đừng có nhúc nhích, mẹ kiếp!
- Đưa tay mày đây!
Ra ngoài, thằng chó chết!
Ra ngoài ngay!
Đây có phải là những thứ họ mang đi ngũ...
hay là họ mang cả như
thế này trong lúc ngũ nhỉ?
Đó có thể là bộ trang phục khi ngũ.
- Nó giống như một áo hút thuốc.
Ông ta sẽ đi hút thuốc đây.
Được rồi, cha đẻ của bi kịch của
những người Hy Lạp là ai? Bất cứ ai? Bất cứ ai?
Được rồi, Đó là Aeschylus.
3 phần của ông ấy? Vở Oresteia.
Mẹ kiếp, đúng lắm. Có ai đó
có thể tắt trò chơi Seth machine không?
- Không
- Chính xác lắm, điểm cộng.
Và "bi kịch" là hạ màn.
Nhưng chờ chút.
- Có phải ông ta là chồng của bà ấy không?
- Đúng.
Oh, này, vậy... bạn có muốn thử vài thứ không?
Vâng.
- Bạn đang làm gì thế?
- Chỉ nhìn thôi.
Những gì bạn phải làm là hít vào và giữ nó.
Cái gì thế, giống như ***?
Không phải "giống như",
mà là nó đấy.
Được rồi, hít nào! Hít nào!
Giữ nó. Giữ nó.
Thấy sao?
Giờ thì bạn thấy rồi.
Oh, sao thế, oh, chúng đánh hay thế.
Nhìn chúng kìa, thật dể thương
- Helena, Thằng bé chơi tốt lắm.
- Chú hổ nhỏ.
Chú hỗ nhỏ, mình hy vọng thế.
Chúng tôi sẽ rất hạnh phúc nếu thằng
bé trở thành Tiger Woods.( tay chơi gôn xuất sắc)
vậy sẽ kiếm được nhiều tiền như anh ta.
- Chúa ơi, thịt vịt à?
- Vịt. Cảm ơn bạn rất nhiều.
- Helena, bạn chưa bao giờ gọi thịt vịt.
- Tôi biết, tôi biết.
Tôi không gọi nó, có lẻ ai đó.
Vâng, anh hoặc cô ấy rất sành ăn.
- Tôi yêu vịt, bạn thì sao?
- Thơm ngon quá. Muốn thêm nửa không, Nan?
- Ồ, có chứ. Cảm ơn bạn.
- Nó như một con chim béo.
Có cholesterol tốt, và có
cholesterol xấu, khó xử cho tôi quá.
- Ừm, ngon tuyệt.
- Bạn có biết những gì họ nói về rượu vang đỏ.
Rất tốt cho bạn. Có cholesterol
trong rượu vang của tôi.
- Bạn được phép để uống rượu vang đỏ.
- Người Pháp làm thế, đúng không?
Tôi là dân Châu Âu.
Tôi đã nói thế với bác sĩ của tôi.
"Tôi là châu Âu và tôi được
phép uống rượu vang đỏ.."
Oh, bác sĩ của tôi nói rằng
nó rất tốt khi tôi có thai.
- Một ly một tuần.
- Rồi sau đó chồng tôi,
anh ấy nói: "Được rồi, bây giờ em
có thể đi và được uống một ly rượu vang."
Vậy là tôi được 2 ly.
- Có vui không con?
- Dạ có.
- Cảm ơn nhiều.
- Con có thể mang cái túi vào với con chứ?
- Không, cục cưng.
- Còn gậy đáng gôn của con thì sao?
- Đưa gậy cho tôi.
- Được rồi.
Con sẽ có, nhanh nào. Chúng ta phãi về thôi.
Đặt như thế này, được chứ?
Đó là nơi mà Tiger Woods
thường để nó. Cám ơn nhé.
- Không có chi.
- Được rồi.
David, con phải hứa với mẹ,
không được vung cái gậy đó trong xe.
Được rồi.
Cho đến khi anh chính thức nắm
Văn phòng kiểm soát ma túy quốc gia,
sẽ không có trường hợp nào anh phát biểu
với báo chí mà không có sự bảo vệ...
và không qua văn phòng này...
hoặc có ai đó trong phòng.
Có rất nhiều lợi ích trong trung tâm này.
Ngay bây giờ, họ đang sợ hãi anh.
Lý do họ đang sợ hãi anh là vấn đề kỹ thuật,
anh có quyền phủ quyết ngân sách của họ.
Anh cũng sẽ có nhửng cuộc họp với
các thượng nghị sĩ và các nghị viên,
mỗi người với một câu hỏi
được chuẩn bị đặc biệt.
Nhửng câu hỏi được thiết kế chỉ cho
một việc - Làm cho họ trông thông minh hơn.
Nếu anh bắt bẻ họ, họ sẽ không
nghĩ rằng anh tôn trọng họ.
Nếu anh xử lý câu hỏi với sự
khiêm nhường, thì họ sẽ.
Đây là sự tôn trọng của anh đối
với họ và tổng thống của họ.
Anh phải gặp một người,
khi anh ta trở lại từ Trung Quốc và Nga.
Chúng tôi sẽ để 2 người cùng thảo luận
với nhau một thời gian, để cả 2 có thể phối hợp.
Ngoài ra, một tháng nữa tính từ hôm nay,
anh sẽ mở một cuộc họp báo đầu tiên.
Trong đó, anh sẽ phác thảo Chiến lược của tổng
thống để chiến thắng trong cuộc chiến tranh về ma túy.
Ngài thẩm phán, tôi chỉ muốn được rõ ràng về một điều:
Tôi không phải là một người đảng phái.
Tôi là một người đưa ra các giải pháp chính trị.
Trong suốt vài tuần tới, nếu ông cho phép tôi,
tôi sẽ giúp ông có một sự hiểu
biết kinh ngạc trong vấn đề này.
Và ai là người quan trọng nhất,
theo quan điểm của tôi, ở Mexico.
Tôi biết mỗi người mà ông phải gặp.
Tôi biết những gì họ muốn và lý do tại sao.
Điều quan trọng nhất là họ thích ông.
Và không quan trọng lắm
nếu họ cũng thích tôi.
Đó là lý do tại sao tôi có thể giúp bảo vệ ông.
Cũng giống như anh bảo vệ cho Landry?
Tôi biết ông đang ám chỉ chuyện gì.
Nếu tôi có thể nói một điều:
Về cơ bản, thì Landry là một người độc đoán.
Ông ta thậm chí không biết phải làm
thế nào để cho mình được giúp đỡ.
Có một phần chính trị trong công việc này và đó
cũng là điều mà ông tướng không kiên nhẩn được.
Tướng quân, tôi là Bob Wakefield.
- Ông thẩm phán, rất hân hạnh được gặp ông. Cám ơn.
- Rất vui khi gặp ngài, thưa ngài.
- Jeff, cho chúng tôi một chút riêng tư được chứ?
Vâng, thưa ngài. Tôi sẽ ở ngay phía ngoài.
- Mời ông ngồi.
Cảm ơn.
Ngài đã làm việc thật tốt, thưa Tướng quân.
Văn phòng Quốc kiểm soát ma túy quốc gia...
đã ở trong tình trạng tốt hơn
khi ngài điều khiển nó.
Tôi không chắc là tôi đã làm
nó thay đổi dù là nhỏ nhất.
Tôi đã thử.
Tôi thực sự đã làm.
Tôi nghĩ rằng có một số dấu hiệu
tích cực. Công việc chỉ mới bắt đầu.
Tôi đã có kế hoạch để tiếp tục nó.
Ông có thể tin chắc như thế.
Ông sẽ ở đây trong 2 năm, tối đa là 3.
Họ hứa cho ông thứ gì thế,
một tòa án chăng?
Tòa án Quận? Hay tòa Kháng cáo?
Tòa tối cao thì không được rồi.
Đây là một công việc khó khăn.
Tôi có ý định sẽ tập trung hết vào nó.
Ông đã biết, khi Khrushchev
bị tống ra ngoài.
Ông ta ngồi xuống và viết 2 bức
thư cho người kế nhiệm của ông ta.
Ông nói, "Khi bạn tự đưa bạn vào một tình
huống mà bạn không thể thoát ra được,
hãy mở lá thư đầu tiên,
và bạn sẽ được giải cứu.
Và khi bạn lại gặp tình huống khác
và bạn không thể thoát nữa,
thì hãy mở lá thư thứ hai".
Vâng, và cũng đủ sớm khi thằng cha
này rơi vào tình huống khó khăn,
do đó hắn mở lá thư đầu tiên. Nó viết
thế này, "Đổ lỗi tất cả mọi thứ cho tôi."
Vậy là hắn đổ mọi thứ cho ông già,
tác dụng như thần.
Rồi hắn lại rơi vào tình huống thứ hai
và hắn không thể thoát được,
thế là hắn mở lá thư thứ hai.
Lá thư viết thế này,
"ngồi xuống và viết lại 2 lá thư".
Vâng.
Anh có muốn biết đó là loại xe gì không?
- Đó là một chiếc Ford Explorer màu nâu.
- Nó đã ở đây và bị ăn cắp. Tôi muốn làm một bản báo cáo.
Một báo cáo sẽ không giúp
các bạn tìm thấy chiếc xe.
- Cảnh sát sẽ không tìm thấy chiếc xe của bạn.
- Anh là cảnh sát mà.
- Bạn gọi cho người đàn ông này...
và anh ta sẽ tìm thấy chiếc xe của bạn.
- Tôi không hiểu.
Làm sao người này biết ai
đã trộm xe chúng tôi?
Cảnh sát sẽ nói cho anh ta.
Tại sao họ sẽ nói cho anh ta,
và họ không nói với chúng tôi?
Bởi vì chúng ta trả tiền cho hắn, đồ ngu.
Phải không? Và hắn ta trả tiền cho cảnh sát,
và sau đó xe chúng ta đột nhiên xuất hiện.
Rất đúng, rất đúng.
Chỉ cần cho anh ta tiền.
Cho anh ta tiền.
- Hãy bắt đầu bước lên vỉa hè.
- Đây nè, cầm đi.
- Không, không.
- Không à, cầm đi mà.
Xin bước lên vỉa hè giùm,
bước lên vỉa hè.
Gọi cho anh ta,
chúc một ngày tốt lành.
- Javier Rodriguez.
- Si. ( tiếng Mexico )
Chúng tôi muốn anh đi với chúng tôi.
- Đi đâu?
- Chỉ một quãng ngắn thôi.
Theo tôi.
Biên. ( tiếng Mexico )
Tôi xin nói một điều cho ông,
ông Thẩm phán,
và đó là ông sẽ không bao giờ giải
quyết được vấn đề này bên phía cung cấp.
Khi vẫn còn những nhu cầu ở đây,
trong các thành phố của chúng ta.
Và cuộc tấn công ma túy của Mexico
sẻ chẳng mang lợi lộc gì cho ông.
Chúng tôi là đại diện của Merck và Pfizer và
những khách hàng quan trọng của chúng tôi...
nhận ra rằng, chúng ta không chiến đấu một cuộc
chiến tranh truyền thống ở đây với kẻ thắng và người thua.
Tôi không biết ông có thể thắng
cuộc chiến này không.
Mọi người đều nói rằng chúng ta
cần tuyên chiến với ma túy,
nhưng nếu 25% số học sinh
trung học đang sử dụng ma túy...
- Và nếu ông có thể giảm xuống
chỉ còn 10% thôi, thì sẽ gây ấn tượng lớn.
- Đúng lắm.
Tôi sẽ chúc mừng ông.
Đó là một thành tích ấn tượng,
nhưng ông vẫn còn có 10% học
sinh đang sử dụng ma túy.
Có thể vui lòng cho tôi một ly
scotch pha soda được không?
Giá của *** và ***
đã xuống rất thấp,
nhưng độ tinh khiết đã tăng lên.
Mọi thực thi pháp luật đã đạt được là
bọn trẻ có được ma túy với giá rẻ và tốt hơn.
Giáo dục, phục hồi chức năng,
công tác phòng chống...
đó là điều không đáng kể
đối với các phóng viên.
- Ừmm.
- Họ muốn thấy mọi người trong nhà tù.
Họ muốn thấy khía cạnh đẩm
máu trong vấn đề ma túy.
Cám ơn các vị rất nhiều cho
việc chia sẻ quan điểm của mình.
- Tôi mong được làm việc với các vị trong tương lai.
- Vâng, hảy gọi cho tôi.
Tôi có một dự luật tốt về điều trị chờ được chấp thuận.
Tôi có thể sử dụng việc giúp đở của ông.
- Tuyệt vời. Tôi mong lắm. Cám ơn Thượng nghị sĩ.
- Được rồi. Tôi vui lắm.
Nếu một thẩm phán hoặc một chính trị
gia sẵn sàng đặt một cục san hô trong miệng họ,
- Tôi sẽ viết một câu chuyện về nó.
- Đúng lắm.
- Đứng thẳng và độc lập.
- Đúng.
Tôi không quan tâm ai là Tổng thống.
Tôi không quan tâm ai là thành viên của đại hội.
Tôi không quan tâm những người
mà anh có thể thỏa thuận.
Nếu anh độc lập và dùng thế đứng đấy để
bắt nạt đúng luật, thì đó là sức mạnh của anh.
Một cây gậy pháp luật được thực
thi đúng đắn sẽ tạo ra...
củ cà rốt lợi nhuận kinh tế là sự thật.
Người nghiện không bỏ phiếu.
Mấy người làm quái gì ở đây thế?
Mày thích phong cảnh ở đây không?
- Màn hình TV đủ lớn chưa?
- Đồ ăn ra sao?
Hy vọng mọi thứ đều tốt đẹp
vì nhừng thứ tốt này sẽ...
theo mày trong một thời
gian dài, Eduardo.
Tôi là một người kinh doanh hợp pháp.
Tôi có tàu đánh cá ngừ. Tôi là ngư dân.
- Kiểm tra đi!
- Câm miệng mày lại!
- Mẹ kiếp, có thể đó thằng khốn!
- Các người không thể đến đây làm thế.
- Tôi muốn gặp luật sư của tôi.
- Được rồi.
Mày chịu chơi lắm.
- Eddie... mày có rắc rối nhiều đấy.
- Không sao đâu.
Mày biết gì không? Với số lượng
*** tìm thấy trong vụ này...
- Cũng dư sức bị tù chung thân trong một số tiểu ***, đúng không?
- Đúng, tiểu *** Texas.
- Họ sẽ chiên hắn.
- Chắc chắn.
Chúng ta đã tóm được hắn đang
thỏa thuận trong cuốn băng.
Chúng ta cũng tóm được việc khoác
lác chất lượng về việc làm ăn của hắn.
- Chúng ta đã tóm được thằng khốn này.
- Mày tiêu rồi.
Không, không phải mày,
hắn tiêu rồi.
Tao chỉ thấy một cách để ra
khỏi sự phiền hà này.
Mày phãi làm chúng tao tin
mày có một ông chủ.
Nhìn này, nếu không có ông chủ,
thì mọi thứ sẽ đổ lên đầu mày.
Không.
Không, đó là một cái án tử hình.
Tôi sẽ không bao giờ sống sót tới phiên tòa.
Bọn tao sẽ bảo vệ cho mày.
- Mày làm việc cho ai?
- Đây là sự cưỡng bức.
Đó là một từ lớn cho một ngư dân.
Một từ lớn đó. Mày làm việc cho ai?
Tôi biết một từ khác lớn hơn.
Miễn tố.
Dể dàng mà ông bạn.
Có chuyện gì thế?
- Chúng tôi có trát khám xét nhà của bà.
- Sao?
Carl!
Chồng tôi!
- Thư giãn, thưa bà.
- Carl!
Thưa bà, dừng lại đây.
Bà không thể tiến thêm nữa.
- David, đến đây!
- Thưa bà, tôi có trát tòa cho việc lục soát.
Ông ta sẽ quay trở lại.
Họ đem cha đi đâu thế?
Ông ấy sẽ không sao.
Ông ấy sẽ không sao. Họ chỉ
đưa ông ta về văn phòng và nói chuyện.
Thoải mái, họ sẽ không
làm hại ông ấy.
- Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- Ông ấy sẽ không sao.
- Họ đang làm gì vời cha thế?
- Cha không sao đâu con.
Không sao đâu cục cưng, không sao.
Không phải anh.
Anh.
Tôi sẽ đợi ở đây.
Năm năm với cảnh sát Tijuana.
Ba năm trong cảnh sát tiểu ***.
Cha mẹ của anh mất khi nhà của
họ bị ngập trong mưa năm 93.
Không may mắn chút nào.
Anh kiếm được 316 đồng một tháng.
Đó là những gì họ trả.
Được rồi, xem này.
Đây có thể là quá khứ...
Và chúng ta có thể nói chuyện
về tương lai của anh...
Nếu anh có thể cho tôi một ân huệ.
Nếu tôi có thể.
Tôi muốn quét sạch các tập
đoàn tội phạm ở Tijuana.
Tôi có thể làm gì để giúp?
Tên hắn là Francisco Flores.
Hắn là một sát thủ.
Hắn lo về vủ khí cho bọn tội phạm.
Tôi phải nói chuyện với hắn.
Tôi cần anh tìm hắn và mang hắn đến đây.
- Thật điên rồ!
- Đừng phá đám, Manolo.
Mày không biết thằng "Frankie Flowers" sao?
Một thằng giết mướn!
Tâm thần! Điên khùng!
- Ai biết được hắn giết bao nhiêu người!
- Vậy tao sẽ đi một mình.
Và chúng ta không thể yêu cầu trợ giúp...
Vì hắn sống ở Chicago.
Ah.
Được lắm... định làm cha bất ngờ hay gì đây?
Thật vinh dự, cảm ơn con.
- Chào cưng.
- Chuyến đi tốt chứ?
- Cha khỏe không?
- Chuyến đi tốt và cha củng khỏe. Cha chỉ không thể tin được chuyện này.
- Washington thế nào hở cha?
- Nó giống như, ừ...
Nó giống như Calcutta,
bao quanh bởi nhiều ăn mày...
Chỉ loại ăn mày khoác
cái áo 1500 dồng...
và họ không nói "Xin vui lòng"
và "cảm ơn bạn."
Vậy chúng ta đặt trường hợp
trước khi có trọng tài phân xử.
Không có ai trong họ là
chyên gia trong vụ này.
"Superfund" chỉ là một trong các chử đó.
Mọi người đã ngừng chú ý.
- Thật bực bội.
- Em cũng vậy.
Cha đã gặp tổng thống?
Cục cưng, cha của con
biết ngài Tổng thống.
Chỉ như thế đó... ngài Tổng thống
của hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
Ông chủ mới của cha,
lãnh đạo của thế giới tự do,
đã đánh dấu cha trong
một buổi hẹn ngắn.
Không có ai trong số bạn của con tin
rằng cha nhận làm cái công việc chết tiệt đó.
- Caroline.
- Con xin lỗi, nhưng ý con là, thôi nào.
Nó tốt, nó tốt lắm cha.
Nó tuyệt vời, vậy thôi.
Arnie, cảm ơn Chúa.
Helena, tôi...
Làm ơn cho tôi biết chuyện
gì đang xãy ra.
Chuyện gì đã xãy ra?
Họ đến nhà và họ mang anh ấy đi.
Họ lục soát nhà tôi.
Hãy để tôi cho cô biết chuyện
gì đã xãy ra, được chứ?
Trước hết, Carl không có ở đây.
DEA đã bắt anh ấy.
Họ sẽ giam anh ấy cho đến
khi anh ấy tự thu xếp được,
mà có lẻ sẽ vào ngày mai.
Vậy cô đang lãng phí thời gian của cô
ở đây, đúng không? Hiểu ý tôi chứ?
- Vâng.
- Được rồi, giờ thì tôi không thảo luận về bất cứ điều gì...
qua điện thoại.
Đừng nói chuyện với hàng xóm
của cô, đừng ra ngoài sân...
- Anh ấy phạm tội gì, Arni?
- Tôi không biết.
Nhưng sẽ không có trường hợp
tôi nói về chuyện đó ở đây.
Bây giờ, cô về nhà với con
của cô, được chứ?
Cô?
Cho tôi một chai Budweiser được không?
- Xin lỗi.
- Sao?
Anh có thể cho tôi một điếu chứ?
Sẽ thú vị lắm đễ biết sao anh
làm chuyện này nhanh thế.
Tất cả chúng ta đều có nhửng điểm yếu.
Thiên Chúa rất tinh tế.
Amen.
Nghe tởm quá.
Tất cả nhửng gì...
nhửng gì tôi đang nói là...
chưa bao giờ thấy ai đã nói bất kỳ
chuyện gì có thể gây bất lợi cho họ.
Chúng ta đều nhìn nhau
và gật đầu với những thứ này...
những phản ứng mà chúng ta
đã được đào tạo để thực hiện.
- Phản ứng...
- Không phải nhửng phãn ứng thật sự.
Những cuộc thảo luận xã hội,
đạo đức giả, nụ cười giả...
nhửng thứ nhảm nhí bề ngoài.
Tôi có bao giờ nói thế này:
"Này... tôi thấy khó chịu khi ở
trong đám đông này."
"Tôi cũng không biết đang làm cái quái gì."
"Tôi biết bạn đang sợ,
và không sao, bạn biết là bởi vì..."
Hello? Mẹ kiếp,
chính xác quá.
Chúng ta luôn hành động như chúng ta có tất cả
các câu trả lời và chúng ta hoàn toàn bất khả chiến bại...
như cha mẹ chúng ta và cũng như
cha mẹ họ và cả trước đó nữa..
Tôi xin lỗi, tôi là người số 1 nói lên chuyện đó,
nhưng đó là chuyện vớ vẩn khốn kiếp.
- Cho ví dụ?
- Tôi biết bạn mơ tưởng đến Caroline hàng đêm,
thay vì Vanessa, người mà bạn
mong ước được yêu thương.
Thậm chí còn để tôi bắt đầu
trong cái hiệp ước đó.
Bởi vì hiệp ước đó là gì?
Chúng ta là một bộ sưu tập ngẫu nhiên các lợi
ích của bản thân, và chúng ta đột ngột quyết định...
là chúng ta sẽ bắt cặp với nhau và cùng xuống
tàu của ông Noah. (nhân vật trong kinh thánh)
Thực tế thì, cho thông tin của bạn.
Khi tôi mơ tưởng,
tôi không chỉ nghĩ về Caroline,
tôi nghĩ về bạn với Caroline.
- Vậy sao, thế nào?
- Baby...
Đó là những gì tôi đang nói - Mỉa mai.
Mẹ kiếp, luôn luôn mỉa mai.
Bạn đang sợ, và bạn nghĩ rằng
nếu bạn thừa nhận điều đó.
Mọi người sẽ nghỉ bạn yếu đuối...
hoặc họ sẽ không thích bạn...
hoặc bất cứ điều gì bạn nghĩ
rằng nó sẽ xảy ra, nhưng...
Bạn có thể yên lặng 1 giây và
lắng nghe mình hay không?
Sao?
Mẹ kiếp, bởi vì bạn nói đúng.
- Mẹ kiếp, tôi phê quá.
- Yeah?
- Yeah.
- Được rồi, đợi chút.
Tại sao chúng ta không...
thay đổi điều này,
cái mô hình xã hội này?
Tại sao chúng ta không
thể làm khác được?
- Yeah.
- Nhưng tại sao ngay cả bạn cũng nói về nó?
Nhưng chúng ta đang thực
hiện nó, như.. Kể từ lúc này.
Bạn đang nói, "Tại sao
chúng ta không làm điều gì đó?"
- Vậy sao bạn không làm điều gì đó?
- Đó là những gì tôi nói, Seth.
Bạn tự làm nó cho bạn... tôi đang nói là
nếu bạn hiểu nó, thậm chí bạn sẽ không nói về nó.
Vanessa, có gì đó,
tôi cảm thấy sao ấy.
Đó là một mô hình xã
hội, bạn biết chứ?
Spence, bạn có sao không?
Anh ta bệnh rồi.
Anh ta không thở được.
Chúa ơi, diển kịch hả, tiêu mẹ rồi.
- Khoan!
- Chúng ta làm gì đây?
Ôi chúa ơi!
- Ai đó gọi bác sĩ!
- Khoan, cha bạn là bác sỉ. Hãy gọi ông ấy.
Không, ông ấy là chuyên viên ngiên cứu.
- Gọi cha bạn, ông ấy là bác sỉ.
- Nghiên cứu loại gì thế?
- Mẹ kiếp, lập bản đồ bộ gen lợn.
Hãy gọi cha của bạn!
Ông ấy chuyên giải phẫu thần kinh!
Tôi không thể gọi cha tôi!
Mới 3 giờ sáng!
Anh ta sẽ chết trên sàn ngay
đây nếu bạn không làm gì đó.
Không, anh ta không thể chết trên sàn như thế.
Cha mẹ anh ấy còn ở đảo Barbados.
Tránh ra! Tránh ra!
Được rồi, không có ai còn bất
cứ thứ gì, đúng không?
Khốn kiếp!
Bọn tao biết mày đã giết ông
xếp tình báo của bọn tao.
Bọn tao cũng biết rằng mày...
đã giết cảnh sát trưởng ở
Tijuana và Mexico City.
Một câu hỏi.
Tại sao mày chống lại?
Cha tôi có tiền.
Đó không phải là câu trả lời chính xác.
Bọn tao cũng tìm ra...
chính mày đã hạ sát một người
hàng xóm của tướng Salazar.
Một nông dân nghèo.
Người của mày giết luôn
cháu gái của ông ấy.
Đó cũng là một điều ngu ngốc để làm.
Mày tiêu rồi.
Tôi có tên tại trường con trai tôi.
Tôi có quỷ đầu tư riêng theo tỷ
lệ tại chính ngôi nhà mình.
Tôi nghĩ rằng tôi có quyền được biết
nếu chồng tôi là một nhà kinh doanh hợp pháp.
Dĩ nhiên rồi.
Tôi đã quen với Carl 20 năm.
Anh ấy thậm chí còn không chạy ẩu.
Carl là một thành viên rất quan trọng của
cộng đồng này, và khi chúng ta vượt qua được...
vụ kiện của cảnh sát và luật sư
của quận và DEA,
họ sẽ thay đổi tên của các công
viên công cộng sang tên của chồng cô.
Carl rất giỏi, rất giỏi trong
việc làm ăn của anh ấy.
Đó là buôn lậu ma túy
bất hợp pháp vào nước này.
- Họ đang thì thầm. Họ đang thì thầm.
- Tao biết.
- Không thể nghe thấy.
- Tao biết. Con bọ khốn kiếp ở xa quá.
Nó nằm gần nhà bếp.
Chúng ta sẽ không được mẹ gì.
Họ đang nói gì đó.
Âm thanh như họ đang làm chuyện mờ ám.
Tao có thể nghe sự rung chuyển từ nhà họ.
Tao không nghĩ rằng cô
ấy làm thế, người anh em.
Thôi nào, tao mơ về nó.
Giấc mơ thực tế đó.
Sự đổ vở của tầng lớp cao
cấp, bọn nhà giàu.
- Bọn da trắng. Này.
- Da trắng, tao biết, tao biết.
Tao không nghỉ cô ấy làm
thế, người anh em.
Cô ta quen biết Arnie Metzger.
Cô ấy cũng quen phân nửa
thành phố Sandiego.
- Mày muốn cá không?
- Lấy tiền trong túi mày.
- Tao chơi đó.
- Tao thích lắm. Tao thích khi mày làm thế.
- Mày muốn cá bao nhiêu? Bao nhiêu?
- Tao chơi đây. Tao có 12 đồng.
- Được rồi, đưa cho tao 10 đồng cho chẵn.
- Được rồi.
- Đẹp lắm.
- Chờ một phút. Gì?
- Cô bao nhiêu tuổi?
- Mười sáu.
Cô sống với cha mẹ?
Vâng
Họ vẫn còn sống với nhau chứ?
Vâng
- Cô có làm việc không?
- Tôi làm việc tình nguyện.
Tôi đọc cho người mù,
một ngày một tuần trong hai giờ.
Trong trường học?
Vâng
Riêng tư?
Vâng.
Thành tích học tập của cô ra sao?
- Tôi đứng thứ ba trong lớp.
- Có nghĩa là gì?
- Tôi nhận được điểm A, tất cả đều là A..
- Thật sao?
Cô còn gì khác nữa?
Tôi ở trong đội tuyển quốc gia.
Tôi cũng có mặt trong nhóm có
chỉ số thông minh cao và đội tuyển toán.
Tôi tham gia vào câu lạc bộ
Spanish và làm diễn viên.
Tôi cũng làm lớp phó trong lớp của tôi.
Tôi đang chơi cho đội tuyển bóng chuyền.
Cô muốn cho tôi biết là cô đang
làm gì ở đây không, Caroline?
Carol.
Oh, con cưng.
Có sao không con?
Không sao đâu con.
Caroline, sao con biết chắc
thằng nhóc đó sốc thuốc?
Anh ta không thường chơi với bọn con.
Anh ta là một trong số mấy
thằng nhóc hippi. ( dân chơi )
Con không thuộc thành phần như thế.
Sao con quen với thằng nhóc
tên Seth, thằng đã lái xe đó?
Anh ấy là bạn con.
Anh ta cũng là người đã làm
mọi thứ trong cái tình huống này.
Anh ấy cũng có vài chai bia, nhưng...
không phải là anh ấy muốn làm thế.
Chúng con chỉ không biết phãi làm gì.
Không phải lỗi của con.
Được rồi, ba mẹ hiểu mà cưng.
Ba mẹ phải nói chuyện chút.
Riêng tư.
- Anh nghĩ nó nói dối.
- Em cũng vậy.
Vậy phải kiểm soát nó, chặt cánh nó:
Bằng cách kiểm soát trường học và
lịch trình hoạt động của nó đến khi chắc chắn.
Robert, anh yêu, rõ ràng là
Caroline đã phạm một lổi xấu,
nhưng anh không nghĩ là bị nhốt
một đêm trong tù là chưa đủ sao?
Ý em là chúng ta đã từng có lúc như thế.
- Chúa biết hết, em cũng từng thử mấy loại ma túy đó...
- Anh không muốn nghe chuyện đó nữa.
Về những thử nghiệm lúc em ở đại học.
Chúng ta sẽ không gọi đó là
những thử nghiệm, vậy thì gọi nó là gì?
- Chuyện này khác.
- Tại sao?
- Vì con bé mới 16 tuổi!
- Em nghĩ nó đang tìm hiểu và khám phá bản thân mình.
- Chúng ta phải chấp nhận cho nó tự do để tìm hiểu.
- Em muốn cho nó tự do?
Vậy con bé có thể hư hỏng
như mấy đứa khác?
Anh không đưa ra thông báo rằng gia
đình chúng ta sẽ chấp nhận hành vi này...
bỡi vì chúng ta không làm.
- Hiểu chưa?
- Tất nhiên, nhưng chúng ta cũng không muốn đẩy con bé xa hơn.
Con bé phải hiểu rằng chúng ta thông
cảm những gì con bé đã tiếp xúc.
Em biết chuyện này bao lâu rồi?
Em biết bao lâu rồi?
Sáu tháng.
Kỹ thuật của tôi sâu sắc hơn
của anh, Javier.
Sâu sắc hơn nhiều.
Khi hắn yêu tôi như một người cha,
hắn sẽ không bao giờ
nói với ai là hắn đã ở đây.
Hắn sẽ cho tôi biết tên cấp trên của hắn.
Sau đó, chúng tôi sẽ tóm họ
và họ cũng sẽ cho nhửng cái tên mới.
Và sau cùng thì ai đó sẽ đưa
chúng tôi đến thằng Yuan Obregón.
Và trong ngày đó, các tập đoàn
tội phạm Tijuana sẽ tiêu tùng.
Nhục nhã quá.
Nhục nhã quá, Francisco Flores.
Không sao, Salazar đang ở đây.
Giờ thì cậu đang ở giữa những người bạn.
Sự đối xữ hổ thẹn này sẻ
được chấm dứt ngay lập tức.
Bảo vệ!
Dạ, thưa Tướng quân.
Anh chịu trách nhiệm về chuyện này?
- Chúng ta không phãi là kẻ man rợ!
- Dạ, thưa Tướng quân.
- Cậu ta đả ăn chưa?
- Tôi không biết, thưc ngài.
- Tìm quần áo cho cậu ta.
- Dạ thưa ngài.
Thưa ngài chánh án, đây là một người
đứng đầu một tổ chức tội phạm hình sự lớn...
với các liên hệ quốc tế, mà chúng
tôi chỉ có thể bắt đầu tìm hiểu.
Vụ án chống lại anh ta rất ngiêm trọng.
Không phải là nguy cơ bỏ trốn
mà đãm bảo là anh ta sẽ bỏ trốn.
Người dân yêu cầu ngài từ
chối quyền tại ngoại. Cám ơn ngài.
Thân chủ của tôi không
có nguy cơ bỏ trốn...
hơn ngài hoặc như ngài biện lý ám chỉ.
Anh ấy là một trụ cột của
cộng đồng anh ta,
một người đàn ông có gia đình
với một người vợ và con ở La Jolla,
cộng đồng mà anh ta đã nhận
làm quê hương trong suốt 20 năm qua.
Theo sự điều tra của chúng tôi
sẽ nhanh chóng cho thấy rằng,
tội của thân chủ tôi không có gì...
hơn là những buộc tội
hình sự thông thường.
Vì vậy, chúng tôi yêu cầu ngài thả
ngay anh ta để tại ngoại hầu tra.
Tôi từ chối cho tại ngoại.
Tôi cảm kích khi ông đến thật
sớm trong buổi sáng này.
Thẩm phán Wakefield, một vinh dự
cho tôi khi giải quyết chuyện này.
Con bé chỉ là vai phụ. Dù sao thì hồ sơ đó
sẽ biến mất trước khi sinh nhật 18 tuổi của nó.
Tuy nhiên, đây là vấn đề nhạy cảm
đối với tôi, Chắc ông hiểu rõ.
Giống như tôi đã nói,
đó chỉ là khinh tội sở hữu.
Thật dễ dàng để làm nó biến mất.
Một trong những điều phiền tôi:
Thằng nhóc mà họ bỏ đấy có *** và *** trong nó.
Nghiêm trọng đấy. Thằng nhóc
thật may còn sống sót.
Vậy tôi phãi hỏi điều này:
Con gái ông chơi gì thế?
Tôi không biết ý ông muốn nói gì?
Ý tôi là... ông đã hỏi con bé về loại
ma túy mà nó sử dụng chưa?
Chưa.
Tôi không biết.
- Con bé có bất kỳ cơ sở điều trị chuyên môn nào giúp đỡ không?
- Không, không, không bao giờ.
Con gái tôi là một trong nhửng sinh
viên hàng đầu tại trường học của nó.
Vâng, tôi hy vọng nó vẫn như thế.
Yeah, chào, Robert đây.
Tôi muốn anh làm sạch lịch
trình của tôi trong 3 ngày tới.
Vì tôi mệt mõi khi nói chuyện với nhửng
kẻ chưa bao giờ rời khỏi bàn giấy.
Đã đến lúc xông lên tuyến đầu.
Carlos Ayala bắt đầu trong ngành
kinh doanh bằng các...
bất động sản tại Tijuana, tàu thuyền đánh
cá trên Ensenada, dâu tây hydroponic.
Sau đó, anh ta đã gặp gở anh em
Obregón của tập đoàn tội phạm Tijuana.
Sử dụng phép phân tích hồi qui,
chúng tôi đã thực hiện một nghiên cứu...
về lưu lượng xe tại biên giới
và tính toán các tỷ lệ.
Tỷ lệ thất bại không cao lắm, và chúng tôi
đã tính toán để giãm tỷ lệ đó xuống hơn nữa.
Vậy anh trả tiền cho hải quan?
Vâng, anh đã biết, tại Mexico...
thực thi pháp luật là một
hoạt động kinh doanh.
Không quá nhiều ở Mỹ,
nhưng dù sao thì chúng tôi...
Chúng tôi thuê những người lái xe không
còn gì để mất và quẳng các sản phẩm có vấn đề lên đó.
Một số bị chặn lại, nhưng số thoát được cũng
đủ chơi. Đó là chuyện không khó lắm.
Các cậu xem đi, chuyện này đã được thực hiện
nhiều năm và nó sẽ còn tiếp tục nhiều năm nữa.
Hiệp định thương mại sẽ làm các cậu
khó khăn hơn, vì biên giới biến mất.
Các cậu sẽ nhận thấy trong 1, 2 năm tới đây,
các công ty vận tải Mexico...
có thể đi từ Mỹ đến Mexico và ngược lại.
Và các công ty vận tải như UPS,
dHL, FedEx thì sao nào?
- Tự do cho tất cả.
- Gì thế, chúng ta đang trên show truyền hình của Larry King sao?
Chết tiệt.
Nói cho chúng tôi những gì
mà chúng tôi chưa biết, Eddie.
Các cậu làm tôi nhớ đến những người
lính Nhật còn lại trên đảo hoang...
Những người có suy nghĩ
Thế Chiến II vẫn còn xảy ra.
Hãy để tôi được là người đầu tiên cho các cậu biết,
chính phủ của các cậu đã đầu hàng cuộc chiến này từ lâu rồi.
Tôi không nghĩ rằng tất cả các phát
biểu này sẽ trợ giúp anh trước tòa án.
- Nó thực sự là một thái độ xấu.
- Rất xấu. Rất xấu.
Nhìn, Ed, chỉ có một vấn đề với
tất cả tính toán này. Anh đang ở đây.
Vâng, tôi đã tham lam, đúng không?
- Đúng, anh đã.
- Yeah.
Đã quyết định kiếm thêm
chút cháo và bị ai đó bóp cổ.
Carl không bao giờ làm chuyện ngu ngốc như thế.
Vâng, Carl thuê anh,
đó là một sai lầm.
Carl và tôi là bạn từ thuỡ nhỏ.
Anh ấy là người rất trung thành.
Javi.
Một số người trong chúng ta đi dự tiệc.
Ai?
Esteban, Guzmán, Tomás, tất cả bọn họ.
Bạn mới của mày.
Vâng
- Đi thôi...
- Không
- Sẽ vui lắm.
- Ngày khác đi.
Ở nhà tôi có một số loa B & W.
Tôi cũng mua một máy ghi đỉa CD trước kia.
Tôi thu đỉa nhửng bài hát tôi thích.
Như mua chúng tại cửa hàng.
Cậu và tôi có rất nhiều điểm chung.
Không phải tất cả, nhưng rất nhiều.
Cả 2 chúng ta đều học
hỏi nhiều thứ từ bọn Mỹ.
Cha của cậu là một kỹ sư, phải không?
Cha tôi, cầu cho ông ấy yên
nghỉ, cũng là một kỹ sư.
Tôi đã bị âm thanh cuốc hút từ khi còn rất trẻ.
Hầu hết mọi người không quan tâm...
nhưng đối với tôi nó rất quan trọng.
Ngôn ngử La tinh có một câu thế này:
"In vino veritas - Rượu sẽ mang ra sự thật."
Sử dụng cái này để viết xuống...
địa chỉ của những thằng khốn
đã giết chết đội trưởng của tôi.
Và không phải là nơi chúng ở
tuần trước, mà là nơi chúng ở bây giờ.
Nơi chúng ở trong giây phút này.
Và tốt hơn nữa là nơi chúng
sẽ ở vào ngày mai.
Cậu biết nơi chúng sẽ đến
vào ngày mai. Đúng không?
Báo cáo của cơ quan thông
tin của chính phủ:
"Hôm qua, lực lượng của Quân đội
Mexico, dựa trên một nguồn tin vô danh...
đã phối hợp với cảnh sát để bắt giữ các
thành viên của tập đoàn anh em Obregón.
Người cầm đầu cơ quan chống ma túy liên ***,
tướng Arturo Salazar, đã cho biết tại Mexico City...
Đó là một đòn quét làm tê liệt
anh em nhà Oberegón...
người được báo cáo là đang
thống trị thị trường ma tuý...
ở thành phố Tijuana và phần còn
lại của tiểu *** Baja California.
Tướng Salazar cũng cho biết rằng,
các nhân viên đã mất nhiều giờ...
để xác nhận rằng Porfirio Madrigal,
người đứng đầu các tập đoàn đối thủ...
cũng qua đời vào cuối tuần
trong một ca phẫu thuật tạo hình."
Đây, ngay tại đây.
Ra ngoài, thằng khốn!
- Anh sẽ giết tôi?
- Không
Không, bọn Obregóns sẽ
làm điều đó cho chúng tao.
Cửa khẩu San Ysidro, California:
Trung bình 45.000 xe và 25.000
người đi bộ qua mỗi ngày.
- Tăng gấp 3 trong 6 tháng qua?
- Chất ma túy cũng tăng như thế.
Nó có nghĩa là, lượng ma
túy củng tăng như thế sao?
Đó là một cách tính đáng sợ,
nhưng tôi tin điều đó là sự thật.
Từ trái tim, tôi yêu thích để nói là
chúng ta đã chặn được từ 60% đến 70%.
Nhưng thực tế thì chúng ta chỉ tiếp
cận được 40% đến 50% trong số đó.
Và giờ thì đó là một số tiền vỉ đại.
Đó là lý do bạn thấy rất nhiều
những vụ giết người diễn ra.
Một cuộc chiến giữa các băng.
Khi mọi thứ đang tốt đẹp,
người ta không giết nhau.
Khi mọi thứ đi và khi họ
đang mất nhiều hàng.
Và khi họ mất đi nhiều lái
xe và nhiều người vào tù.
Mọi người bắt đầu giết lẩn nhau.
- David sao rồi?
- "David sao rồi?"
- Ồ, thằng bé tuyệt lắm, Carl.
- Ồ, Helena...
Nó đã nhìn thấy cha nó bị kéo
đi bởi các đại diện liên ***.
- Và giờ thì nó không sao.
- Được rồi.
Thậm chí em còn không thể bắt đầu
nói với nó là anh đang ở đâu...
Và khi nào anh về nhà,
nếu anh không bao giờ về.
Helena... chúng ta sẽ vượt qua vụ này.
Anh hứa.
- Anh sẽ làm mọi thứ vì em.
- Anh có tưởng tượng được mọi thứ ở ngoài kia không?
Hả? Thẻ tín dụng của chúng ta thì hết tiền.
Những người trong ngân hàng,
anh nên thấy kiểu nhìn của họ khi em đi vào.
Em còn nhận một lá thư
từ chính phủ nói rằng...
bất cứ thứ gì em bán từ căn nhà
sẽ bị tịch thu đễ trừ vào thuế thu nhập.
Còn lủ bạn bè khốn kiếp của chúng ta...
Không ai giúp, không ai
sẽ đón tiếp chúng ta.
Không ai muốn dính dáng
với chúng ta cả, Carl.
Vậy anh chỉ cần nói cho tại sao
anh trút tất cả chuyện này lên em.
Helena...
Chỉ cần cho em biết phải làm gì.
Em không mang một đứa trẻ vào
cuộc sống mà em đang chịu đựng.
Em sẽ không làm điều đó, Carl.
Em muốn cuộc sống của
chúng ta quay trở lại.
Yeah, chúng ta thông minh hơn.
Chúng ta biết sự khác biệt.
Xin chào. Ding, ding, ding.
Chúng ta có một người chiến thắng.
- Chào các bạn.
- Xin chào.
- Chào. Phòng 310, làm ơn.
- Được rồi, 28 đồng và vui lòng cho tôi xem căn cước.
- Được thôi.
Bạn ơi, tôi yêu nơi này.
Uớc gì chúng ta có thể ở lại đây.
Chỉ cần được ở đây mãi mãi và mãi mãi...
làm một ngôi nhà nhỏ tại đây.
Tôi muốn, ừ...
Tôi muốn có sex và làm ngay sau khi
cả hai chúng ta cùng ưng chịu.
Được rồi.
Lần đầu tiên tao đã làm tình trên
một bải biển y như thế
- Mày đã làm gì trên bãi biển?
- Làm tình, ông bạn.
Mất trinh khi còn là một sinh viên năm thứ hai.
- Đẹp lắm.
- Ừ, thật ngọt ngào.
Cô ta xử mày có tốt không?
- Thằng đó là ai thế?
- Tao không biết.
- Tao chưa bao giờ nhìn thấy hắn trước đó.
- Hắn ta đang đi thẳng lại đứa nhỏ.
David!
David, trở lại đây!
- Mẹ, Mẹ.
- Làm ơn đặt con trai tôi xuống.
Không nên để con cô
lang thang với người lạ.
Karen, nếu hắn ta cố bỏ đi với đứa trẻ,
cô phãi lộ mặt thôi.
Bà Ayala, chồng bà nợ nhiều tiền,
bẻ gãy cổ thằng nhóc này cũng không trả đủ.
Tốt hơn là bà nên làm gì đó trước
khi thằng nhóc này biến mất.
Và nó sẽ không xuất hiện tới giờ tin tức buổi tối.
Bà chỉ có một lần cảnh cáo.
Trả lần đầu là 3 triệu.
- Javier.
- Đây?
Chuyện gì thế, Ana?
Manolo đêm qua không về nhà.
Vào đi, vào đi, ngồi xuống nào.
Tôi không biết anh ta ở đâu.
Anh ấy không ở cùng anh tối qua sao?
Không.
Tôi lo quá.
Đừng lo lắng quá nhiều.
Nó làm cho cô xấu xí.
Cô có muốn một tách cà phê không?
Cà phê với đường?
- Không
- Không à?
Nhìn này, Javier.
Tôi đã xếp quần áo cho anh
ấy trong mấy ngày trước.
Nhìn những gì tôi đã tìm thấy này.
Nó là gì thế?
- Mày đang làm gì thế?
- Chỉ bạn bè làm việc thôi.
Có Salazar trong đó không?
Không.
Tuần tới ông tướng đến Mexico City...
và tao sẽ không để bỏ lại phía sau.
Javier Rodriguez.
Tin đồn là anh không được
hạnh phúc lắm trong công việc.
Có lẽ chúng tôi có thể giúp đỡ.
- John, Anh khỏe không? Bob Wakefield, hân hạnh.
- Thẩm phán, chào mừng ông.
- Thật tốt khi gặp anh, anh khoẻ không?
- Lâu quá không gặp.
EPIC rất độc đáo.
Đó là một cơ sở có hơn 15 cơ quan
khác nhau của tiểu *** và địa phương...
tham gia vào tập hợp các tin tình báo....
và đãm bảo rằng thông tin
được lọc ra có ích...
cho nhửng người đang chiến đấu
để ngăn chặn nạn buôn bán ma túy.
Từ đây, chúng ta có khả năng theo
dõi tàu, máy bay, tàu thuyền,
bất cứ thứ gì mang ma túy.
Khi thông tin đến, chúng tôi có thể kiểm
tra với cơ sở dữ liệu khác nhau...
để xem nếu nó có trong
hệ thống hay không.
Và hầu hết là năng lượng đó sẽ được
tập trung vào hai cartels đúng không?
Juarez và anh em nhà Obregón,
có phải hai tập đoàn đó sẽ là quan trọng nhất?
Đó là hai mối đe dọa rõ ràng nhất ngay bây giờ.
Họ là những thế lực chi phối trong buôn bán,
cả hai phía bên Mexico và tại Hoa Kỳ
Làm thế nào các tập đoàn
tội phạm đó lại đạt được...
trình độ của trí thông minh và
tinh tế mà họ đang cho thấy?
- Craig, tại sao anh không trả lời câu hỏi đó?
- Một ngân quỉ không giới hạn.
Vậy thực tế là anh đang nói ngay cả
một quốc gia có kích thước như chúng ta...
và cả ngân sách mà chúng
ta ném vào vấn đề này,
- Họ có thể cạnh tranh ngang ngửa sao?
- Không, chúng vượt xa chúng ta.
- "Vượt xa"?
- Quá trình giải ngân của chúng ta không địch lại chúng.
Căn nhà mà ông đang tìm kiếm
ở đó thuộc về Porfirio Madrigal.
Biệt danh của hắn là Scorpion. ( Bò cạp )
Tôi sẽ để ông tự tìm hiểu nó nghỉa là gì.
Có phải đó là người đã chết
trong lúc phẫu thuật tạo hình?
Theo thông tin tốt nhất của
chúng tôi thì đúng thế.
Ai là người cộng tác với ông ở bên đó?
Không ai cả.
Được, vậy ai là người làm
nhửng công việc của tôi ở bên đó?
Người của ông chưa chen vào đó được.
Tôi muốn mọi người suy nghỉ thoải mái...
trong vài phút tới.
Chúng ta đang làm gì ở Mexico?
- Thôi nào, các bạn, hãy thoải mái.
- Không giới hạn?
Không giới hạn.
Từ quan điểm của DEA, chúng ta cần một lực
lượng đặc nhiệm kinh ngiệm và các quỹ phù hợp.
Và được trang bị,
đào tạo không hạn chế.
Nhanh nào, các bạn,
tôi muốn nghe từ tất cả mọi người:
FBI, quan thuế, điều trị.
- Có ai từ cơ quan điều trị trên máy bay này không?
- Không, Thưa ngài thẩm phán.
Sau đó, tôi muốn biết tại sao không có
ai từ cơ quan điều trị trên máy bay này.
Vâng, thưa ngài.
Chúng ta cần phải đánh gục một trong
những tập đoàn Juarez hoặc Tijuana...
không phải vì chúng đang là
một biểu tượng, nhưng...
Qủi thật, chúng đang là một biểu tượng.
Vì thế chúng ta cần gởi một thông điệp.
Khi Carlos Ayala thuê luật sư Michael Adler như phòng tuyến luật pháp của mình,
tôi đã gửi Ben Williams xuống
San Diego như là một công tố viên.
Tại sao? Bởi vì đó là một biểu tượng.
Đó là một biểu tượng rằng chúng ta
đang gửi người giỏi nhất.
Và thông điệp đó là chúng ta đang
săn đuổi những kẻ cầm đầu của chúng.
Vậy...
ngay bây giờ...
chỉ trên chuyến bay này...
cửa đập được mở...
cho những ý tưởng mới.
Vào một ngày đẹp trời,
cô có thể thấy Mexico City.
Tôi xuống nơi này một ngày có khi 2 lần,
để được thoãi mái nói chuyện.
Tôi đả có kinh ngiệm về chuyện
này khi còn ở Miami vào năm 85.
Nước mỹ cấm vận toàn bộ vùng Caribben.
- Đó là trò chơi lớn của bọn Mafia đầu xỏ.
- Arnie, tôi cần tiền.
Vài người, tôi nghĩ đó là người
của Obregons, đã đe dọa David.
Họ muốn đợt thanh toán
đầu tiên là 3 triệu.
Oh, Helena.
Tôi muốn cho cô lắm, nhưng bản
thân tôi, tôi... không có số tiền đó.
Làm ơn đi. Có ai còn thiếu
tiền chúng ta không?
Có, có nhiều người thiếu cô tiền,
nhưng không có ai trả.
Carl's vơ việc vào anh ấy quá nhiều.
Còn thứ gì khác nữa không về chuyện làm ăn
và các doanh nghiệp hợp pháp của chúng tôi?
- Không phải chúng tôi sở hữu một công ty xây dựng...
- Chỉ là cái máy để rửa tiền.
Chỉ cần cho tôi biết điều gì đó tích cực, Arnie.
Vì chúa, hãy cho tôi một số tin tốt.
Tôi rất tiếc.
Tôi chỉ chịu đựng và không cần tự hỏi nhửng
gì đang xảy ra nếu anh ấy không thoát được.
Chỉ không bao giờ tự quyết định
được bản thân mình như trước kia.
Luôn luôn có một ai đó. Luôn luôn.
Tôi nhớ lần đầu tiên khi tôi nhìn thấy cô...
Cô Helen Watts thánh thiện
từ một nơi nào đó.
Bằng cách nào đó tôi biết rằng ngay cả khi nguy hiểm,
kỷ năng sống còn của cô củng khá tốt đó cưng.
Rất vui khi anh nghĩ vậy, Arnie.
Tôi chỉ tưởng tượng đến khoản nợ nguy hiểm,
người mẹ 30 tuổi của 2 đứa con...
mà chồng cũ đang được so sánh
với trùm ma túy Pablo Escobar.
Tôi không biết có bất cứ ai
muốn đến với loại người như thế.
Anh có không?
Anh có không?
Hai người không thích tôi, đúng không?
Thưa cô, với tất cả sự tôn trọng,
chúng tôi không có ý kiến.
Có lẽ là vì tôi sẽ có...
căn nhà đẹp nhất mà anh chưa bao
giờ thấy trong cuộc sống khốn khổ của anh.
Ông già thật sự giữ lời hứa của mình.
Tướng quân là một người uy tín.
Họ sẽ nói bất cứ điều gì để có
được những thứ họ muốn...
và sau đó nó luôn luôn vào
ngày mai, ngày mai, ngày mai.
Nghề nghiệp nguy hiểm, Tôi đoán thế.
Còn mấy cái túi?
Tình yêu của em, nó đẹp làm sao!
Anh thấy sao rồi, tốt chứ?
Anh đẹp trai lắm.
Nghe này...
Scorpion vẫn còn sống.
Vào đi!
Porfirio Madrigal đâu có
chết sau tất cả mọi chuyện.
Điều đó có nghĩa rằng tướng Salazar
đang làm việc cho các tập đoàn Juárez.
Tao không thể tin rằng chuyện
này không quan trọng với mày.
Chuyện này đâu có gì lạ, Manolo.
Đó là lý do tại sao Salazar lại
quan tâm đến việc làm sạch Tijuana.
Và ông ta đả có kế hoạch tiển
bọn Juan Obregón. Khốn kiếp thật.
Đúng thế.
Mày có biết ông ta sẽ trã bao
nhiêu tiền cho thông tin này?
- Bao nhiêu?
- Một đống tiền đấy chiến hửu.
- Chuyện gì thế ông bạn?
- Lấy kính của mày ra!
Lấy kính của mày ra để tao có
thể nhìn thẳng vào mắt mày.
Chúng ta sẽ giử mồm trong chuyện này.
Được rồi.
Anh nghỉ bọn anh có thể tìm
được bọn trùm ma túy Mexico.
Tướng Salazar.
Thật tốt để có người cộng tác
làm việc với mình ở đó.
Nghỉa là anh sẽ đi nhiều hơn nữa?
Có thể.
Có lẻ anh cần làm một cuộc hẹn
ngắn với con gái anh đấy.
- Barbara...
- Bởi vì chuyện đó ngoài khả năng của em, Robert.
Anh nghĩ rằng điều quan trọng là
bọn anh duy trì một mặt trận thống nhất.
Nếu anh bắt đầu những ám chỉ
về một cuộc chiến tranh,
em sẽ đâm chiếc xe này vào một cột điện thoại.
- Anh củng lo lắng như em vậy.
- Ồ, em không nghĩ như thế.
"Hãy để tôi yên. Hãy cho tôi một số tiền.."
Đó là những gì em nhận được từ con gái chúng ta.
Con bé có một cách để ép buộc
em có vẻ như rất quen thuộc.
Vâng, con bé có một cách tự thử ngiệm
mà anh thấy có vẻ rất quen thuộc với em.
Tôi không phải là một người làm 3 ly scotches...
chỉ để đi bộ trong nhà và nói chào.
Tôi chỉ làm một ly vào bửa ăn
tối để xoa dịu. Đó là sự khác biệt.
- Oh, vậy sao?
- Nếu không, tôi sẽ chết vì chán nản.
Vậy sao anh không đi vào và nói cho con
gái anh biết là anh chán nản như thế nào?
Caroline, mở cửa ngay lập tức.
Ai đó?
Tôi đang tắm.
- Mở cái cửa khốn kiếp ra!
- Một phút.
Xin lổi, tôi phải đi ngũ.
Ôi, Chúa Giêsu.
Cô sẽ không đi đâu nữa, cô gái trẻ.
Cô phải ở ngay tại đó.
Chúng ở đâu?
Mẹ kiếp, chúng ở đâu?
Chúng ở đâu?
Mẹ kiếp ông.
Mẹ kiếp ông.
Tôi không làm gì sai.
Ông giống bọn Gestapo vậy.
Mẹ kiếp tôi, mẹ kiếp tôi. Được lắm, mẹ kiếp mày!
- Javier, rất vui khi gặp anh.
- Anh sao rồi, đồng ngiệp?
Anh có làm các biện pháp mà chúng
ta đã bàn để phòng việc theo dõi chứ?
- Vâng, tất nhiên.
- Anh vui lòng di chuyển vào giữa được không?
- Anh không mang theo vũ khí?
- Không.
- Tất nhiên không.
- Mấy người mang tôi đi đâu?
- Một nơi an toàn.
- Nơi đâu?
Một nơi mà chúng tôi biết đã được bảo vệ.
Anh ta ổn, đi nào.
- Không, không, không được.
- Đừng lo, nó thực sự an toàn.
Không, không, không. Đây là sự an toàn.
Thôi nào, Javier, đóng cửa lại.
Mọi thứ ổn cả, đúng không?
- Đây là sự an toàn.
- Thôi nào.
Được rồi.
Anh thích đi đâu?
- Hả?
- Anh muốn đi nơi nào, Javier?
Tôi tin rằng điều quan trọng là
chúng ta làm việc cùng nhau.
Mexico và Hoa Kỳ,
chung tay để quét sạch bọn ác.
Chúng tôi đồng ý.
Vì vậy, có lẽ anh có thể cho tôi biết về thông tin
của anh trong các chiến dịch của chúng tôi.
Chúng tôi lại nghĩ rằng anh có thể
cho chúng tôi nhửng loại thông tin đó.
Đây là một đề nghị rất khác biệt, người anh em.
Chúng tôi trả tiền cho loại thông tin này.
Có phải đó là nhửng gì anh
đang nói không, Javier?
Được trã tiền?
Các anh thích bóng chày không?
Chúng tôi cần đèn chiếu sáng cho các
công viên để trẻ em có thể chơi vào ban đêm.
Vậy sẽ an toàn hơn.
Vậy chúng có thể chơi bóng chày.
Vậy chúng sẽ không trở thành... ( tiếng Mexico )
Mọi người đều thích môn bóng chày.
Mọi người đều thích các công viên.
Nghe này!
Tôi tin rằng điều quan trọng là
đất nước Hoa Kỳ đả quan tâm...
đến Tijana trong thời điểm này.
Đó là những gì tôi muốn nói đấy các bạn.
Số tài khoản là...
8201 - 4302 - 8091...
2431.
Tạm ứng tiền mặt.
Tôi có thể nhận được bao nhiêu?
Vậy thôi?
Mảy đả bao giờ thử mấy miếng thuốc
dán chưa, người anh em? ( thuốc cai hút )
- Cái gì?
- Thuốc dán.
- Thứ vớ vẫn đó không tác dụng, ông bạn ạ.
- Nó tác dụng với thằng em họ của tao.
- Không có đâu?
- Đúng mà.
Hắn dán mổi lần 5,6 miếng, nhưng nó tác dụng đấy.
- Vậy giờ hắn sao rồi?
- Ồ, hắn chết rồi.
- Hắn chết?
- Không phải vì mấy miếng thuốc dán, người anh em.
- Được rồi, cô ấy sắp ra.
- Chú ý đây.
- Sao hắn chết?
- Vợ hắn bắn hắn.
Cô ấy đang rời khỏi nhà.
Cô ta đi đâu thế?
Có lẻ sang thăm hàng xóm.
Không, tao không nghĩ rằng bọn hàng xóm
khốn kiếp muốn chơi với cô ta trong lúc này.
Cô ta có gì trong tay thế?
Hình như cô ta đang hướng đến chiếc xe van.
Oh, chết mẹ rồi.
- Sao, chúng ta làm sao đây?
- Tao đâu có biết, làm sao bây giờ?
- Mày nghĩ xem cô ta muốn gì nào?
- Làm bạn gái của mày.
Mày nghĩ là cô ta sẽ mời mày
xem cô ta tắm con cô ta chứ?
- Chỉ cần chào thôi, làm đi.
- Được rồi, được rồi.
Cô ta đang đợi bên ngoài xe.
- Xin chào?
- Các anh có muốn vài ly nước chanh không?
- Tôi chỉ mới vừa làm.
- Mày có muốn nước chanh không?
Chắc rồi.
Tôi biết đây là một hoàn cảnh không dể chịu lắm.
Các anh chỉ làm công việc của mình.
Tôi không muốn các anh bị bệnh
hay gì đó giống như thế.
Nhưng tôi xin các anh một đặc ân.
Cô đang yêu cầu chúng tôi một đặc ân?
Có vài người đang đe dọa con tôi.
Việc theo dõi này đã tạo
rất nhiều sự chú ý.
Nó có vẻ giống như đã mang tất cả
hạt chanh ra khỏi thứ đồ uống này.
Anh sẽ chú ý đến tất cả những
gì không bình thường xảy ra chứ?
- Chắc chắn.
- Yeah, tất nhiên là chúng tôi sẽ làm.
- Tôi thực sự cảm kích đó.
- Chắc thế.
- Cảm ơn.
- Cảm ơn vì mấy ly nước chanh.
Không có chi.
Tao sẽ phân tích chuyện này
ngay lập tức, người anh em.
Vậy, đó là ngày sinh hật của tôi...
cũng là ngày mà vợ cũ của tôi tái hôn...
và tôi thì đang ở tầng hầm của một nhà
thờ nói chuyện với một đám đông xa lạ...
nó là một ngày tốt vì...
tôi không phải ăn nhiều vì chán nản.
Điều đó đã đủ để gửi đến tôi thứ gì đó lớn lao.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về bước đầu tiên...
mà tôi đả tin rằng, tôi bất
lực với chứng ngiện rượu...
và rằng cuộc sống của tôi đã trở
thành không thể kiểm soát được.
Bệnh của tôi nói với tôi rằng tôi không có bệnh,
mà đó là ngày sinh nhật của tôi
và tôi có thể có một chút bia,
chỉ một chút thôi với một chút thuốc ngũ.
Sáu tháng sau, tôi thức dậy trong
một căn nhà cai ngiện tại Philly.
Tôi đến từ Dallas, các bạn ạ.
Đó là một bệnh tật,
một cơn dị ứng của cơ thể,
một nỗi ám ảnh của tâm hồn.
Vì vậy, tên của tôi là Marty,
và hôm nay tôi rất tự hào vì đả
bỏ được chứng ngiện rượu.
Và đó cũng là một ngày tốt lành vì tôi
không phải ăn nhiều vì buồn bực.
Cảm ơn.
Xin chào.
Tôi là Caroline. Tôi không chắc
chắn tôi là kẻ ngiện rượu.
Ý tôi là... tôi không thực sự thích uống lắm.
Với lứa tuổi của tôi, thật dể dàng để
chơi ma túy hơn là dính đến rượu chè.
Tôi đoán là tôi đang nổi điên.
Ý tôi là tôi đang nổi điên vì nhiều thứ.
Tôi chỉ không biết chắc là thứ gì.
Nghe anh nói đây, anh đã
xây ngôi nhà của chúng mình...
và anh sẽ không làm mất nó.
Việc làm ăn của anh...
sẽ mất nhiều thời gian để
nghiên cứu sự riêng tư của nó.
Anh đề nghị...
em nhìn thẳng vào bức Coronel.
- Các bức tranh?
- Vào giá trị của nó.
Nếu em có thể hiểu nó,
em nên nhìn vào nó.
Oh, Chúa ơi.
Thưa Thẩm phán,
tôi tuyển dụng những người tốt nhất tại
Mexico cho lực lượng đặc nhiệm của tôi.
Tôi lựa chọn, đặt họ theo một
quy trình kiểm tra nghiêm ngặt.
Và không chỉ về thể chất,
mà còn cả tâm hồn.
Thẩm phán, tôi xin lỗi về mấy cái hộp,
tranh ảnh và nhiều thứ khác,
nhưng tôi quá bận rộn để sắp
xếp chúng gọn lại ở đây.
Tôi biết ông rất tiến bộ trong
hành động đối với các cartel Tijuana.
- Xin chúc mừng, Tướng quân.
- Muchas gracias. (Cám ơn nhiều)
Tôi tin tưởng rằng trước khi kết thúc năm này,
bọn Juan Obregón sẽ bị bắt giam.
Nhưng ông phải hiểu rằng đó
sẽ là một nhiệm vụ rất khó khăn...
vì sự tham nhũng trong các lực lượng cảnh sát.
Hy vọng rằng, việc trao đổi các
phương pháp đào tạo và thông tin...
giữa hai nước chúng ta sẽ giúp đỡ.
Tôi hy vọng như vậy.
Một lưu ý khác, thưa Tướng quân,
chúng ta đang nói về việc viện trợ.
Các nhu cầu là gì?
Chính sách của ông hướng tới điều trị nghiện là gì?
"Điều trị nghiện."
Tự họ sẽ điều trị.
Họ chơi quá liều,
và sau đó sẽ bớt đi một nổi lo.
Những gì tôi muốn các bạn phải làm
ngay bây giờ là viết năm nguyên nhân...
mà có thể dẫn đến việc tái phát của bạn,
và có thể gây nguy hiểm
cho việc phục hồi của bạn.
Năm nguyên nhân, cha mẹ của bạn,
điều gì đó mà họ có thể nói.
Bất cứ điều gì là nguyên nhân của bạn.
Nó thay đổi tùy theo từng người.
Một số người trong chúng ta đã thảo luận...
Linda, chúng ta đã nói
chuyên đó trong mấy ngày trước.
Tôi biết bạn gặp rắc rối với em gái của bạn,
và cô ấy đã khinh thường bạn như thế nào.
Này, " Chân đường",
căn nhà mới của ông bạn thế nào hả?
Mấy người không đùa với tôi chứ.
Đây đâu phãi là thứ mà luật sư của tôi đã thương lượng.
Làm ơn đi, mẹ kiếp luật sư của anh.
Anh sẽ không nhận được loại cafe hão hạng hay...
- Biscotti.
- Yeah, mày cũng không nhận được thứ đó đâu.
- Chọn một cái giường.
- Và tắt điện thoại, Eddie.
Không được gọi đường dài, được chứ?
- Sử dụng 1 - 800 - TỘI PHẠM nếu anh gọi.
Lần đầu ông Ayala gặp tôi vào tháng 1.
Đó là năm 1987.
Ông ta muốn thuê nhà kho dọc theo cảng.
Tôi không đặt nhiều câu hỏi.
Tôi củng là dân làm ăn.
Tôi là thư ký của công ty từ
năm 1991 đến1994.
Tôi đã làm việc cho tất cả sáu công ty,
nhưng chúng không...
Ý tôi là, nó chỉ là một văn phòng trống
rổng với một cái bàn và một điện thoại.
Tôi không bao giờ bán được bất
cứ thứ gì trong suốt thời gian đó.
Đôi khi có người đến,
và họ được trã tiền.
Tôi... tôi không thực sự
biết nhửng gì họ đã làm.
- Ông Ayala có nói tiền đến từ đâu không?
- Không
- Bà có hỏi ông ta tiền đến từ đâu không?
- Không
Vậy bà nghỉ nó đến từ đâu?
- Phản đối.
- Hiệu lực.
Tôi sẽ diển đạt lại, thưa quí tòa.
Bà có cảm thấy như bà đã được tham gia
vào một doanh nghiệp hợp pháp?
Không, không thực sự.
Cảm ơn bà.
Bà đã bị theo dỏi bởi cảnh sát.
Nhưng họ sẽ không thể nghe được
gì ngoài tiếng của bọn trẻ.
Tôi muốn sử dụng một quả bom.
Anh đang đùa à?
Anh không thể chỉ bắn
hắn hay làm gì khác sao?
Tôi không thực sự thích súng.
Bà bắn ai đó vào đầu hai, ba lần...
và một số bác sĩ tài giỏi sẽ
cố giữ mạng sống cho hắn.
Khi nào thì anh làm?
Tôi chưa biết.
Eduardo Ruiz là nhân chứng
duy nhất chống lại Carl.
An ninh sẽ rất chặt chẻ.
- Có thể tôi sẽ không tiếp cận được hắn.
- Anh sẽ có thể tiếp cận được hắn.
Nếu họ có thể tóm được các giáo hoàng và tổng
thống, thì anh cũng có thể tóm được hắn ta.
Cẩn thận, bà bắt đầu lên giọng
như chồng bà rồi đấy, bà Ayala.
Không ai thấy con bé bỏ đi?
Hmm...
Không, tôi hiểu.
Được rồi.
Tôi phải đi đây.
Tôi phải về nhà.
Ông có muốn tôi giúp...
Không sao.
Chuyện gì thế?
Cô có vẻ như sợ hải?
Bởi vì Manolo.
Tôi sợ anh ấy làm chuyện ngu ngốc
và nó sẽ làm anh ấy bị giết.
Tại sao?
Anh ấy nói anh ấy sẽ bán
thông tin cho cơ quan DEA.
Họ sẽ trả anh ấy rất nhiều tiền.
Anh ta có thể nói gì với DEA chứ?
Anh biết mà...
về Salazar và Madrigal.
Javier.
Giờ thì anh ấy ở đâu?
Tôi không biết.
Anh ấy lấy thẻ thông hành và đi mất.
Hôn tôi cái nào.
Đừng nói anh ấy biết nhửng
gì tôi đả nói với anh.
Không đâu.
Ông muốn gì nào? Loại hít hay đá?
Hey, ông muốn loại nào?
Mẹ kiếp!
Mày muốn thứ chó gì?
Yeah.
Đó là sự lưu ý của chúng tôi, thưa quí tòa,
trong nhửng điều khoản riêng tư,
đã được xác lập bởi đại diện
thị trấn Seal Beach...
nhân chứng của chúng tôi đã bị quấy
rầy bởi sở cảnh sát của Seal Beach.
Chúng tôi tin rằng đây là sự không công
bằng khi bà xét xử trong trường hợp này,
và chúng tôi, do đó, xin dừng chuyện
xử án cho đến khi nó được giải quyết.
Ông Adler, đây là một hành động
rất không bình thường.
Tuy nhiên, thưa quí tòa,
chúng tôi cảm thấy khách hàng của chúng tôi
xứng đáng dành được mọi công bằng theo pháp luật.
Tôi hy vọng nhửng thứ này không phãi được
thiết kế để trì hoãn lời khai của Eduardo Ruiz.
Chúng tôi sẽ tạm ngừng phiên
tòa đến 9 giờ sáng thứ hai.
Và tôi sẽ gặp các cố vấn
trong phòng của tôi.
Họ đang đến lối này.
Tất cả bọn họ đều ở đó.
Giờ thì họ đi ngang qua tôi.
Họ có nhiều người quá.
Nghe này, anh sẽ không phiền nếu
chúng ta đi bộ trở lại khách sạn chứ?
- Đi bộ trở lại?
- Vâng.
Họ không vào trong xe.
Họ đang làm gì?
Họ đang tranh cãi hay gì đó.
Chỉ hai con đường và tôi có thể hít
không khí trong lành một chút.
Tôi đã mắc kẹt trong cái phòng như
cầu tiêu trong khách sạn đó suốt 2 tuần.
Tôi không đồng ý thế.
Hảy đứng quanh đây một lúc.
- Tao củng muốn đi chứ không phải vì hắn muốn thế.
- Hãy đi bộ.
Tao thích đó. Được rồi, chúng ta cùng đi.
Họ đang vượt qua tôi.
Tôi không biết.
Tôi nghĩ rằng họ đang đi trở lại tòa án.
Đây có thể là cơ hội cuối cùng cho chuyện này!
Ra khỏi xe và bắn vào đầu hắn!
Có phải mày là thằng khốn quan trọng không?
Tao thực sự là người.
Tao không dụ dổ bọn nhóc chơi ma túy. Mày....
Mẹ mày, đồ chuột.
- Mày có nghỉ mày là một thằng khốn không?
- Tao là một thằng khốn đây!
Di chuyển, di chuyển! Nằm xuống!
- Đi, đi! Chúng tôi cần một xe cứu thương.
- Đi, nhanh lên!
Ray. Ray! Ray! Chờ một phút, Ray!
Manolito, Manolito, Manolito.
Chuyện gì thế, Manolo?
Hình như anh đang chờ người nào đó.
Tôi chỉ tìm con nhỏ hầu bàn.
Tôi đã sẵn sàng để đặt đồ ăn.
Mấy người muốn thứ gì không?
Salad trộn khốn kiếp?
Hay gì đó để uống?
Không, không cần.
Bình tỉnh, bình tỉnh nào.
Anh đã gọi gì thế, Manolito?
Một miếng bít tết.
Được lắm, nếu anh thích bít tết...
thì chúng tôi biết một nơi ngon hơn.
Anh đi với chúng tôi.
Javier không dính dáng gì đến chuyện này.
Tất cả là ý tưởng của tôi.
Trừng phạt tôi, không phải anh ta.
Cho tao một ân huệ.
Đừng kể cho Ana biết tao chết như thế này.
Kể cho cô ấy nghe thứ gì khác.
Vài thứ ngiêm túc.
Kể cho cô ấy tao chết khi
đang làm vài chuyện rất đáng.
Tha thứ cho tao, Javi.
Vận động tay chân một chút!
Anh cũng vậy, Manolo.
Mày xong rồi.
- Ra khỏi chổ đó
- Anh không nghe sao?
Javier, đặt cái len xuống.
Ra khỏi chổ đó, nhanh.
Tôi đã nói với anh không
phải do lỗi của anh ấy.
Câm đi!
Quay lại.
Đi thôi, Javier.
Chuyện xong rồi.
Đừng bực bội, Javier.
Mấy ông già thường làm như thế.
Chúng tôi đã trải qua những chuyện tương tự.
Chúng tôi phải làm điều này để
đảm bảo chúng tôi có thể tin tưởng anh.
Giờ thì chúng tôi có thể.
Giờ thì chúng ta là gia đình.
Xin lổi về chuyện đêm trước.
Em cũng vậy.
Cảm ơn cô đã xuống tới đây, mặc dù tôi
nghi ngờ nó đã là một cuộc hành trình vô nghĩa.
- Tại sao ông lại nói như thế?
- Bueno, pues, tôi nghe những câu chuyện.
Chồng bà trong tù, kinh doanh
của anh ta trong hỗn loạn,
nhiều kẻ đang chiến đấu để giành những thứ để lại.
Chồng tôi là nạn nhân của một người trong
tổ chức của ông, không phải của chúng tôi.
Điều đó là không đúng, bà Ayala.
Tuyến đường của bà đã bị tổn hại.
Có lẻ đã đến lúc tôi nên thương lượng với
các nhà phân phối khác ở Califoina.
- Tôi không nghĩ rằng ông sẽ làm điều đó.
- Bà không nghỉ thế?
Không
Chồng tôi đã làm vài thứ gì đó và anh
ấy gọi là các dự án cho các trẻ em.
- Ông có biết về điều này?
- Tôi không biết. Có lẽ tôi nhớ thứ gì đó.
Nếu bà muốn buôn lậu chất ma
tuý tại Señor Espastico Jacobo,
thì thứ đó không có gì mới, thưa bà.
Không, không phải ở trong.
Con búp bê chính là ***.
Tác động cao, áp lực mạnh để nén ***.
Nó không mùi, không
bị phát hiện kể cả lủ chó.
Không ai phát hiện được.
Tôi không tin bà, thưa bà.
Tôi mang thai đã được 6 tháng.
Tôi sẽ không chơi nó.
- Sau đó, chúng ta sẽ không có thỏa thuận.
- Vâng, được lắm.
Chúng ta không có thỏa thuận.
Xin lổi vì làm phí thời gian của ông, ông Obregon.
Được rồi.
Được rồi, được rồi.
- *** rất tốt.
- Chắc chắn, của ông mà.
Tôi muốn món nợ của chúng tôi được tha.
Tôi muốn là nhà phân phối ma túy độc
quyền cho anh em nhà Obregon ở Hoa Kỳ.
Và tôi muốn nhân chứng chủ yếu chống
lại chồng tôi, Eduardo Ruiz, bị giết chết.
Anh đã nói với sự thật hoàn toàn
trong cuộc phỏng vấn này?
Vâng
- Alex?
- Như đá vậy.
- Đó là điều tốt, Javier.
- Anh đã biết, Javier,
họ đổi điện thoại mỗi 24 giờ.
Có, nhưng tôi có một liên lạc tại MexTel...
những người có thể thông báo
tin tức của họ trong mổi 12 giờ.
Thật tốt để biết đấy.
Vậy, giờ thì các người đả
có thứ các người muốn,
hãy nói về việc làm thế nào
tôi có được nhửng thứ tôi muốn.
Oh, anh không cần phải lo về chuyện đó.
Anh không có bất cứ rắc rối nào ở đây.
Yeah, nhưng trước tiên chúng ta hãy nói về các biện pháp
phòng ngừa mà anh phải dùng để tự bảo vệ mình.
Anh lo lắng về việc tôi nhận
được những gì tôi muốn.
Tôi sẽ lo lắng về bản thân mình.
Oye, Javier, anh nên cảm thấy dể chịu về việc này.
Tôi cảm thấy như một kẻ phản bội.
Helena Ayala vửa rời khỏi Câu lạc bộ Bạch kim,
nơi của anh em nhà Obregón tại Tijuana.
- Yeah?
- Cô ấy đã dừng lại tại biên giới.
Cô ta sạch sẽ, và cô ấy trở
lại San Diego ngay bây giờ.
Được rồi.
- Xin chào?
- Robert, tôi là Jeff Sheridan.
- Tôi đánh thức anh à? Tôi xin lỗi.
- Không, không sao.
Tướng Salazar đã bị bắt.
Thì ra là ông ta đã làm việc cho Porfirio Madrigal...
và các cartel Juarez trong suốt thời gian đó.
Đó là lý do tại sao ông ta đã cố gắng
để đẩy Obregons ra khỏi Tijuana...
- Vì vậy ông và Madrigal có thể chiếm chỗ.
- Sao?
Tôi nghĩ Madrigal đã chết.
Tôi nghĩ chuyện đó đã được xác nhận.
Rõ ràng không. Nó là một vở kịch,
nhưng DEA cung cấp các thông tin
và là một phần của chuyện này.
Do đó, có lẽ chúng ta có thể lợi dụng chuyện này một chút,
nhưng tôi không biết phải nói sao với mọi người.
- Vậy, khi nào ông quay lại?
- Tôi sẽ cố gắng đến đó thật sớm khi tôi có thể.
- Yeah, được rồi, nhưng...
- Robert.
Robert? Robert?
Tôi sẽ gọi lại cho anh sau.
Sao?
- Cái máy Leica của em.
- Nó cũng lấy luôn cái camera video.
Ít nhất chúng ta cũng biết nó còn sống.
Anh đi đâu thế?
Cửa hàng cầm đồ sẽ mở trong 1 giờ nữa.
10 phút sau thì nó đã đến chổ mua ma túy rồi.
Nếu anh có thể tìm thấy thằng đó,
anh sẽ có thể tìm thấy con bé.
Mặc dù estar ser và cả hai có nghĩa là "được,"
họ đã sử dụng rất cụ thể.
Tôi có thể giúp gì, thưa ông?
Xin lỗi.
Seth đã được xin phép.
Anh ta sẽ đi thực tập một chuyến.
Tôi không thể tin rằng cậu đã
mang con gái tôi đến nơi này.
Whoa, whoa. Vậy sao ông không quay lại, ông già?
"Đến nơi này"?
Cái quái gì thế?
Được rồi, ngay bây giờ, từ mọi nơi trên
cái quốc gia vĩ đại của chúng ta,
100.000 người da trắng từ các vùng ngoại ô
đang dạo chơi xung quanh trung tâm thành phố...
hỏi từng người da đen, "Bạn có bất cứ loại ma túy nào không?
Bạn có biết nơi nào tôi có thể mua một số không?"
Hãy suy nghĩ về các hiệu ứng hoang tưởng
của một người da đen, về khả năng của họ.
Chúa ơi, tôi đảm bảo với ông, ông mang 100.000 người
da đen vào khu xóm của ông,
và họ đang hỏi mỗi người da trắng, "Bạn có bất cứ loại ma túy
nào không? Biết nơi nào tôi có thể mua một số không?"
Trong vòng một ngày, tất cả mọi người sẽ thành
dân bán hàng hết - Bạn bè của bạn, trẻ em của họ.
Đây là lý do: Đó là một thị trường không thể
đánh gục và nó tăng 300% giá trị mổi năm.
Ông có thể ra phố và kiếm 500 đồng trong 2 giờ,
trở về và làm bất cứ chuyện gì trong
quảng thời gian còn lại trong ngày.
Ông đang nói cho tôi biết là người da
trắng sẽ vẫn đi học trường luật sao?
- Ông muốn gì?
- Tôi đang tìm con gái tôi.
Caroline.
Con bé ở đây.
Đây là chổ mua bán, ông già.
Sao ông không biến khỏi chổ này?
Tôi cần phải tìm con gái tôi, được không?
Tôi sẽ trả tiền cho anh.
Được rồi, đợi đấy.
Ông là con mẹ gì?
Ông nghỉ ông đang ở đâu hả?
- Tại sao tôi không ném mẹ ông vào thùng rác cho rồi?
- Tôi có tiền.
- Tôi củng có tiền!
- Tôi có 1.000 đồng trong ví.
- Nó dành cho anh.
- Nếu tôi muốn tiền của ông, ông già, tôi sẽ cướp lấy nó.
Chỉ cần cho tôi biết con *** tôi ở đâu.
Làm ơn, làm ơn đi?
Đừng làm chuyện khốn kiếp đó nữa.
Nhìn, Jesus, ông già, tôi nói với ông đây,
đừng làm như thế nữa.
Hoặc là cảnh sát sẽ tìm được cô ấy,
hoặc cô ấy sẽ gọi cho ông.
Được chứ?
Tôi hứa.
Ana.
Nếu Manolo không làm
nhửng chuyện anh ấy đã làm...
họ sẽ không thể tóm được
Salazar và tên Madrigal.
Anh ấy đã làm vài thứ thật sự tốt.
Hơn nữa, anh ấy đã làm một vài
thứ quan trọng đối với Tijuana.
Tôi củng muốn tin anh lắm.
Cô không cần phải tin tôi...
bởi vì đó là sự thật.
Sự thật đơn giản.
Ngày mai tôi sẽ đốt quần áo của anh ấy.
Tôi biết cô ta trong đó.
Chỉ cần cho tôi nói chuyện với cô ta.
Nhìn này, tôi biết cô ta trong đó, ông bạn!
Không, mẹ kiếp,
tôi biết cô ta trong đó.
Chúa Giêsu Kitô!
Tôi... tôi không chạm vào cô ta.
Anh cút ra khỏi đây.
Chào.
Chào cha.
Chào con.
Hey, chào buổi sáng, Eddie.
- Chào.
- Ngày vỉ đại đây.
Anh là một ngôi sao.
Sao ông bạn không đi tắm?
Ông bạn có mùi hôi.
- Ai đấy?
- Mafia đây.
- Tôi đã có bữa ăn sáng cho anh ta.
- Đang đến đây.
Ở đây.
- Ooh.
- Đừng động đến.
- Thư giãn, Eddie.
- Yeah, yêu thương đi đâu rồi? Tạm biệt.
Anh biết đó, anh sẽ làm nhân
chứng trong 10 ngày.
Và sau đó chúng tôi có thể
quyết định ngừng cho anh ăn.
Anh đang mong sự biết ơn của tôi, khi cả quãng
đời còn lại lúc nào củng phải nhìn ra sau vai của mình.
Wow, nặng nề đó, Eddie.
Anh không thể tưởng tượng chỉ trong một
giây thôi, nếu bỏ qua vụ ma túy của tôi?
Thiệt hại sẽ là gì hả?
Hả? Thiệt hại sẽ là gì?
Một vài người được phê và
dù sao đi nữa thì họ vẩn đang phê.
Đồng nghiệp của anh vẫn còn sống.
Chúng ta không ăn sáng cùng nhau.
Anh không thấy chuyện đó có ý nghỉa gì sao?
Toàn bộ cuộc sống của anh là vô nghĩa.
Anh đang thực sự phá vỡ trái tim tôi.
- Phần tồi tệ nhất thuộc về anh, thợ săn...
- "Thợ săn"?
Phần tồi tệ nhất thuộc về anh, thợ săn.
Là nhận ra sự vô nghĩa của những gì anh làm,
và anh làm nó như thế nào.
Chúc anh có thể sáng suốt hơn.
Món này mùi như phân.
Vậy nhấc mông anh lên và đi tắm một phát đi.
Hãy để tôi nói với anh vài điều.
Anh tóm được tôi vì anh được
bọn Juarez cho thông tin...
nhửng tên đang cố gắng đột nhập vào Tijuana.
Anh đang giúp đở chúng.
Vậy hãy nhớ rằng, anh củng đang làm
việc cho tập đoàn ma túy đó, thợ săn.
- Ai đó?
- Bửa sáng đây.
Nhanh nào, nó đang lạnh đây.
Được rồi, đợi chút.
- Nằm xuống, mẹ kiếp!
- Hey, hey, hey, hey, hey!
- Nằm xuống, mẹ kiếp!
- Hey, hey, tôi chung phía các anh mà!
- Chuyện gì thế này?
- Oh, mẹ kiếp. Gọi xe cứu thương.
- Hãy gọi xe cứu thương! Mẹ kiếp!
- Ngửa lên, xòe tay anh ra!
- Mẹ kiếp! Eddie!
Cố lên!
Oh, gọi cứu thương nhanh lên!
Chết tiệt. Cố lên, cố lên!
Thưa quí tòa, các quí bà và quí ông.
Vì cái chết đột ngột của Eduardo Ruiz,
mọi người đã xác định rằng chúng tôi
không thể tiếp tục sự buộc tội với Carl Ayala.
Oh! Oh!
Cám ơn nhiều lắm. Cám ơn, cám ơn.
Yeah?
Xin chào.
Tôi đã nhận một bản sao của
bài phát biểu của anh.
Nó tuyệt vời.
Vì vậy, Robert, cám ơn anh.
Anh là sự lựa chọn của tôi.
Anh sẽ trở nên vỉ đại.
Tổng thống xin lỗi vì đã không
thể dành nhiều thời gian hơn với anh.
Tổng thống xin lỗi vì đã không thể
dành nhiều thời gian hơn với anh.
Oh, và tôi cũng làm vậy.
Đừng lo lắng về điều đó với con
gái anh, sẽ không có tin tức.
Họ sẵn sàng để xử lý nó như là một
vấn đề gia đình, vấn đề cá nhân.
Dù sao, nếu nó xuất hiện, chúng ta
có thể biến nó thành một bằng khen,
"tôi đã ở chiến hào trong cuộc chiến tranh ma túy.
Tôi đã đối mặt với kẻ thù. Etcetera, etcetera. "
Một người danh tiếng và là
người bạn thân của tổng thống,
gần đây đã được xác nhận trong cơ
quan kiểm soát ma túy quốc gia,
thủ lãnh mới của chúng tôi,
robert Hudson Wakefield.
Cuộc chiến tranh về ma túy là một cuộc
chiến mà chúng ta phải giành chiến thắng,
và là một cuộc chiến tranh mà
chúng ta có thể chiến thắng.
Chúng ta phải giành chiến thắng cuộc chiến này
để cứu nguồn tài nguyên quý giá nhất của đất nước...
Trẻ em của chúng ta.
Sáu mươi tám triệu trẻ em đã là mục tiêu...
bởi những người đã đòi hỏi cuộc chiến này...
và việc bảo vệ các em phải được ưu tiên số một.
Đả có những tiến độ, và có những thất bại.
Nhưng nơi mà chúng ta có
nhửng thất bại ngắn ngủi,
tôi thấy không phải là một vấn đề,
tôi thấy một cơ hội.
Một cơ hội...
để sửa chữa những sai lầm... trong quá khứ...
trong khi lắp đặt một nền tảng cho tương lai.
Điều này cần...
không chỉ có những ý tưởng mới...
mà phải có sự kiên trì.
Điều này sẽ không chỉ...
nguồn tài nguyên, và cần sự can đảm.
Điều này cần...
không chỉ... chính phủ,
mà kể cả gia đình.
Tôi đã đặt ra một...
Tôi đã đặt ra một kế hoạch 10 điểm...
Tôi không thể làm điều này.
Nếu có một cuộc chiến tranh về ma túy,
sau đó nhiều thành viên gia đình
của chúng ta sẽ là những kẻ thù.
Và tôi không biết làm thế nào với cuộc
chiến trong gia đình riêng của bạn.
Làm ơn đến sân bay quốc gia.
Hey, Arnie, thứ Bảy đấy,
anh làm việc cực khỗ quá anh bạn.
Carl, tôi đến trể.
Tôi sẽ đến đó ngay.
Không, không sao Arnie,
để tôi hỏi anh vài chuyện.
Khi nào thì anh nói với tôi về số tiền 3 triệu...
mà chúng ta đã nhận chỉ 2 ngày
sau khi tôi bị bắt đây?
Um... tôi đợi đúng thời điểm.
Oh, anh đã không nghĩ rằng anh có
thể tin tưởng vợ tôi với các thông tin đó?
Tôi không muốn nó bị rủi ro..
Nó có thể bị đông lạnh cùng với mọi thứ khác.
Anh đã tìm hiểu mấy chuyện đó, đúng không?
Anh còn định dọn vào nhà tôi,
nuôi dạy mấy đứa con của tôi,
ngũ trên giường của tôi...
với vợ tôi.
Nghe như là một kế hoạch tốt đẹp.
Oh, hay điên rồ?
Chỉ suy nghĩ chút thôi, được chưa?
Nếu tôi muốn phản anh,
tại sao tôi không bỏ nơi đây và
trốn đi khi thằng Ruiz bị giết?
Tại sao tôi lại ngồi cạnh anh trong
tòa án và nghe lệnh tha bổng?
Hãy để tôi hỏi anh vài điều. Anh nghĩ rằng
có sự khác biệt giữa một lý do và một sự cho phép?
Bỡi vì tôi thì không.
- Vỉnh biệt, Arnie.
- Carl...
Carl?
Nhanh nào anh yêu.
Ra ngoài thôi, mọi người đang chờ anh.
- Ai thế?
- Arnie. Anh ta...
Anh ấy không đến dự bửa thịt nướng được.
- Nhanh nào.
- Chào cô Helena.
- Xin chào?
- Bửa tiệc lớn quá.
- Anh ta là ai thế, bạn của em?
- Ồ, tôi không là ai cả.
Tôi là những ai bắt giữ anh.
- Anh là...
- Anh khỏe không?
- Anh đang làm gì trong nhà tôi?
- Ồ, chỉ nhìn xung quanh.
Anh có nhiều thứ đẹp lắm. Tiền ma
túy mua được nhiều thứ tốt đẹp lắm, Carl.
Nghe này, anh không cần nói chuyện
như thế trong nhà của tôi.
Mày là một thằng giết người khốn kiếp, Carl.
- Mẹ kiếp mày và mẹ kiếp cả vợ mày.
- Này, anh không thể ở đây.
- Đem hắn ra ngoài.
- Mày đụng vào tao, Carl.
- Tao là cảnh sát.
- Tôi không quan tâm.
- Ra ngoài.
- Này! Hey, hey!
- Có phải đó là thứ anh muốn hay không?
- Một câu chuyện đẹp trước khi ngũ, Helena.
Hãy cho hắn biết cô đã giết đồng
nghiệp của tôi như thế nào.
Cô đã giết nhầm người.
Tên của anh ấy là Ray Castro, Helena!
Ray Castro! Cô nhớ đó.
- Anh ta có vấn đề gì thế?
- Mấy tấm thảm, anh yêu.
- Không, không, để anh làm.
- Để em làm.
- Hắn từ đâu đến thế?
- Bên ngoài, anh yêu.
Bọn mày muốn làm gì đây?
Vào nhửng ngày đẹp trời,
tôi có cảm giác đã được nó.
Giống như tất cả các ý nghĩa.
Tôi có thể ở lại trong thời điểm này.
Tôi không cần phải kiểm soát
tất cả mọi thứ trong tương lai...
và tôi tin rằng mọi thứ đều đi đến tốt đẹp.
Vào những ngày tồi tệ,
tôi chỉ muốn lấy điện thoại và bắt đầu quay số.
Tôi muốn kéo tóc của tôi...
và chạy qua các đường phố la hét.
Nhưng cám ơn các bạn tôi đã
gặp trong căn phòng này,
như Margaret và Jim...
và Sarah,
um...
Tôi chắc chắn rằng tôi đã làm được điều đó...
cho đến ngày hôm nay.
Ông có muốn chia sẻ không?
Uh... tên tôi là Robert.
Vợ tôi Barbara và tôi...
Đang ở đây để hỗ trợ cho con gái
của chúng tôi, Caroline,
và chúng tôi đến để lắng nghe.
Người dịch - Hoangtrinhag. HDVIETNAM