Tip:
Highlight text to annotate it
X
Các chữ viết tắt trong phim :
1)EEC - Hội đồng tương trợ kinh tế châu Âu.
2)Monty - từ viết gọn của tên
Montgomery hoặc Montague
Dịch từ nguyên bản tiếng Anh.
Người dịch : lthien1963
CHÚ CHIM TRÊN DÂY
NHÀ TÙ QUỐC GIA MỸ
Chào người anh em.
Chỉ nhiêu đây thôi sao?
Không có va ly à?
Đi ra khỏi đây đi.
Đừng hút thuốc trong xe.
THÀNH PHỐ NEW YORK
- Chào cô Graves. Xin mời.
- Chào anh.
- Chào.
- Rất vui khi gặp cô.
Quý ông đang chờ cô.
Tôi cất hộ cô áo khoát nhé?
Không, cám ơn anh, tôi sẽ không ở lại.
Brad, Dex, xin lỗi tôi không
thể ở lại ăn trưa được.
Tôi có cuộc họp với họp Ban
Lãnh đạo ở Detroit. Sẽ không lâu đâu.
- Đừng lấy gì cho tôi cả
- Không, có thể cho tôi Coke kiêng.
Thôi lấy cho tôi nước Evian đi.
Tôi sẽ lấy nước San Pellegrino.
Không đá nhé.
Về việc làm ăn.
Không có làm ăn gì hết.
- Khách hàng đã từ chối.
- Cô nói gì?
Cô ta nghĩ công ty cô
ấy đáng giá nhiều hơn.
Cô ta nghĩ vậy hay là cô?
Chờ chút, cái này nhìn hay đây.
Gà xông khói à?
Hãy nói cho chúng tôi biết
cô muốn gì và không nói...
Gà xông khói à?
Tôi cần đi gọi điện thoại.
Chúng tôi ở đây.
Cô tìm kiếm cái gì nữa?
Tôi đang tìm 1 thế giới chơi công bằng.
Nơi mà các anh tai to mặt lớn của liên đoàn
không phải lúc nào cũng đạt được theo ý mình.
Chồng cũ của cô vẫn còn xúi giục cô à?
Anh phải trả tiền cho tôi vì câu nói này đó.
Ai là chồng cũ của cô ta vậy?
Tôi và cái lưỡi nhiều lời của tôi.
Chào Pookie!
Đừng gọi em là Pookie.
Xin lỗi. Anh chỉ muốn nói âu yếm
thôi mà. Chuyện gì vậy em?
Không có gì, em chỉ đang
ở cuộc gặp gỡ công việc
và em không có nhiều
thời gian đâu, nhưng...
Anh có nhớ anh đã nói anh muốn làm
tình với em ở một chỗ lạ lùng không?
Nào làm nhé. Detroit sao rồi?
Rất ly kỳ. Dù gì chủ nhật này họ sẽ
lắp đặt 1 cái màn hình TV lớn...
và tuần tới anh có buổi trình diễn
Mile High Mall ở Denver.
Vậy nguyên tuần, em làm gì
một mình ở Detroit bây giờ?
Mua 1 chiếc Chevy.
Chứng tỏ em là 1 người Mỹ đi.
Em không yêu anh và
em không muốn nhớ anh.
Hãy gọi điện cho anh khi nào em tới nhé.
Tạm biệt.
Ông Sorenson và Diggs.
Được rồi, mời vào. Ăn tiệc vui nhé.
Cám ơn ngài nhiều. Chúng
tôi sẽ lo tất cả vụ này.
Tôi rất hân hạnh.
Chuyện gì vậy ông chủ?
- Họ đồng ý chứ?
- Họ đâu có điên.
- Mấy tên Colombia muốn làm gì vậy?
- Hết sức rõ ràng!
Mấy tên hải quan trong tay chúng ta rồi và
cảnh sát biên phòng cũng vậy, tất cả đều ổn.
Chúng ta chỉ có 1 vấn đề nhỏ,
phía trên chúng ta là mây.
Nhóm cacten đưa ra lời đề nghị 50 triệu đô.
Họ cho thời hạn 30 ngày, nếu chúng ta
có thể loại bỏ được vấn đề nhỏ này.
Jarmin. Họ biết Jarmin phải không?
Đến lúc dứt điểm chuyện này.
Chúng ta sẽ tìm hắn và khử hắn.
Nói dễ hơn làm.
Lần này chúng ta tự làm
sao cho mọi chuyện cho xong.
Ngày đẹp trời.
Nhưng chúng ta có ít mây để thổi đi.
Đóng cửa lại, Billy Ray.
Không ai lái xe trong thời tiết
xấu như đêm nay đâu.
Tại sao anh không vứt mẹ cái
bồn đó đi và lên nhà ăn tối hả?
Anh lúc nào cũng 1 mình, không tốt đâu.
Anh ở thành phố đã 3 tháng
mà không có nổi 1 người bạn.
Ít nhất tôi không thấy ai.
Sao anh không đi tắm rửa,
đến nhà và làm quen với vợ tôi tối nay?
Anh có nghe tôi nói không?
Tôi tắt Radio đây.
Anh ngủ gục dưới đây hả?
Chúa ơi! Giúp tôi Marvin!
Giúp tôi! Kéo tôi ra!
Kéo tôi ra khỏi đây!
- Giữ đó!
- Giúp tôi với.
Kéo tôi ra nào!
Chết tiệt!
Lấy cái này ra khỏi tôi!
Tôi sẽ đi bằng gì nếu không có chân đây?
Nhìn anh kìa!
Đầu óc anh có vấn đề gì nghiêm trọng à?
Tôi xin lỗi. Tôi chỉ muốn thay đổi
không khí buồn tẻ quanh đây thôi.
Anh buồn hả?
Tôi buồn dữ lắm. Anh đừng giận nhé.
Tôi là người hiếu động lắm.
Tôi là người như vậy.
Bởi vậy tôi hay chạy đi chạy lại lòng vòng.
Tôi giống cha tôi. Cha tôi là người bán
dạo, bán lược chải đầu ở Kentucky.
Anh nói cha anh nuôi heo ở Tennessee mà.
Ông ấy nuôi heo và bán lược chải đầu.
Anh nói chuyện vớ vẩn.
Anh đừng nói là anh chưa bao giờ
kéo chân ai trước đó nhé.
TIẾNG KÈN XE.
Tôi sẽ đi coi cho.
Marvin, cám ơn anh đã mời tôi ăn tối.
- Tôi có thể giúp gì, thưa bà?
- Đổ giùm xăng không pha chì.
Xăng không chì à? Được rồi.
- Nào, đó là WJB trên radio phải không?
- Tôi không biết
Đúng rồi, nó đấy.
Đây là đài phát thanh thập niên 60.
Tôi nghe cái này cả ngày.
Cô biết họ nói gì về thập niên 60 không?
Nếu cô không thể nhớ họ,
nghĩa là cô chưa ở đó.
TIẾNG CƯỜI KHOÁI CHÍ.
Có muốn tôi kiểm tra máy
móc dưới nắp ca pô không?
Khỏi. Xe này tôi thuê.
Cô đi đến Detroit và cô
đã thuê 1 chiếc BMW?
Giống như đi đến nước Đức
và ăn xúc xích Jimmy Dean (Mỹ).
Ở Tennessee, nơi tôi sinh ra, tôi chưa
từng thấy chiếc xe nào giống chiếc này.
Tôi chỉ biết xe ngoại
nhập khi tôi đã 22 tuổi.
Anh từ Tennessee à?
- Vâng, thưa cô, tôi là người phía nam.
- Tên anh là gì?
Billy Ray.
Mẹ tôi đặt tên theo tên của 2 tên vô
lại mà có thể là các ông bố của tôi.
Cô trả tiền mặt hay thẻ vậy?
Rick phải không?
Xin lỗi, tôi không hiểu?
- MasterCard được không?
- Được chứ.
- Anh làm tôi rất nhớ đến 1 người.
- Tôi hả?
Vâng, một chàng trai.
Một người đàn ông.
Tên là Rick Jarmin.
Máy bay anh ấy rớt ở Mexico.
15 năm trước.
- Tôi chưa bao giờ đi Mexico cả, nhưng...
- Anh cười giống anh ấy.
- Tôi không có gì đặc biệt cả.
- Anh nhìn giống anh ấy.
Tôi không biết cô nói gì.
Cần ký tên cái đó không?
Chúc cô 1 ngày tốt đẹp.
- Billy Ray?
- Thưa cô?
Anh có hình xăm không?
Hình xăm à? Không.
Trên vai phải của anh, 1 con chim bồ câu.
Tôi không có hình xăm.
Tôi sẽ không đi khỏi đây đến khi
anh cho tôi xem vai của anh.
Tôi hy vọng không ai thấy hết.
Đây này. Cô vừa lòng chưa?
Vai phải.
Tôi bị dính vài mảnh bom ở Việt nam.
Phía dưới sườn của tôi.
Cô muốn xem không?
Tôi xin lỗi. Bạn tôi chưa bao giờ
tham gia vào cuộc chiến tranh đó.
Nghĩa là sao?
Anh ấy phản đối chuyện giết nhau.
Tôi sẵn lòng giúp ngài, thưa ông
nhưng sĩ quan Baird đã về
hưu rồi và công việc của ông
ấy đã giao cho người khác rồi.
Không thể nào! Ông ấy không thể
về hưu mà không nói cho tôi.
Ông ấy phụ trách hồ sơ của tôi
trong 15 năm sau cùng.
Hãy cho tôi tên hiện tại và số
căn cước của anh, tôi sẽ
nối máy anh với viên sĩ quan
phụ trách hồ sơ mới của anh.
Với tất cả sự tôn trọng, tôi
chẳng biết cô là ai cả.
Nếu tôi đưa cho cô tên tôi và số,
cô sẽ biết hết mọi thứ
về tôi, từ chiều cao cho đến
màu của quần lót luôn à.
- Xin chờ chút.
- Không, chờ đã. Chết tiệt! Chào?
Tôi xin lỗi!
Có người mà ông chờ anh ta gọi điện.
Anh ta đang trên đường dây.
Anh ta không muốn cho tôi tên và địa chỉ.
Anh ta muốn gặp Lou Baird.
Rick à? Công việc sao rồi?
Joe Weyburn đây. Nhớ tôi không?
Chúng ta đã làm quen với nhau ở
phòng thí nghiệm hình ảnh ở Cleveland.
1978 phải không? Không, năm 1979.
Tôi không nhớ ông.
Anh biết chúng ta, đặc vụ
FBI nhìn giống nhau mà.
Anh đã là 1 thành viên trong ban
nhạc Rolling Stone phải không?
Anh đang ở đâu vậy, Rick?
Lou ở đâu vậy? Ông ấy không
nói cho tôi biết ông ấy nghỉ hưu.
- Sao ông ấy không làm vậy?
- Để tôi nói sự thật, ông ấy mất dấu anh.
- Ông ấy mất dấu tôi à?
- Vâng.
Bởi vậy chúng tôi cho ông ta nghỉ việc.
Bây giờ tôi lo chuyện này.
Ông ấy đâu? Ông ấy về hưu ở đâu?
Thôi mà. Ông ấy về hưu ở đâu vậy?
Có lần ông ấy đã đưa tôi số điện
thoại của em gái ở St. Louis.
Ông ấy đã đi nghỉ phép ở đó.
Ông ấy ở đó phải không?
Tôi được đón tiếp nồng hậu chứ?
Ông ấy không còn liên quan nữa, Rick.
Anh bị rắc rối gì hả?
Không hẳn. Sorenson đâu?
Theo như tôi biết, đang
nghỉ ngơi trong tù thì phải.
(Đã được thả trước thời hạn)
Nói chung anh đừng quá lo lắng.
Hắn không bao giờ ra khỏi đó.
Còn đồng bọn của hắn?
- Diggs à?
- Ừ.
Nơi ở: Không xác định.
Trừ khi hắn đi săn anh...
hắn hầu như chắc chắn
đang sống sung sướng
bằng tiền kiếm được do
bán ma tuý ở Nam Mỹ.
- Chúng tôi không biết hắn ở đâu.
- Hạnh phúc quá vậy!
Vậy cái gì đây...
Thời gian di dời?
Để tôi nghĩ.
Ông có thể đưa tôi đi đâu?
Anh đang ở đâu? Lấy tên gì?
Thôi nào, tôi chỉ cố gắng
làm công việc của tôi thôi.
Bowers, Billy Ray. Tôi sống ở cây
xăng Marvin's Motown Motors.
Số 1840 đường Canoga, Detroit.
Ông ghi lại chưa? Tôi không lập lại đâu.
Ai đó đã nhận ra tôi rồi.
Tôi muốn ra khỏi đây trước khi họ quay lại.
Lưu file "K329: Richard Jarmin"
vào đĩa mềm? Đồng ý lưu.
Được rồi.
Hai ngày nữa.
Hai ngày à?
Ráng chờ đi và chúng tôi sẽ cử
người đến đón anh.
Ok, tôi sẽ chịu đựng vậy.
Xoá file "K329: Richard Jarmin"?
Đồng ý. Đang xoá. Đã xoá xong.
Sự suy giảm đáng kể việc
bán hàng ở nước ngoài...
trong 2 quý phản ánh sự tác động
tiêu cực lên sự vững chắc đồng đô la...
và bộc phát cuộc cạnh tranh
hàng hoá ở Châu Âu và Châu Á.
Các quốc gia EEC gần
đây tăng thêm thuế
nhập khẩu đối với hàng
hoá của chúng ta...
điều đó rõ ràng là để duy trì lợi nhuận
các cổ đông của chúng ta mong chờ...
chúng ta cắt giảm chi phí sản xuất.
Trong khi sự thật chi phí của
chúng ta tăng vọt...
sẽ được trả bằng việc thu lợi của
Coleman Shipping, chúng ta sẽ rõ...
Anh làm em sợ.
Ai phản đối tất cả điều này?
Cô Graves trả lời chưa?
- Cô Graves!
- Vâng.
Không.
Cô không có ý kiến biểu
quyết cuối cùng à?
Vâng. Không, tôi chưa quyết định.
Tôi rõ rồi.
Vợ tôi nói: "Marvin anh
không còn trẻ nữa.
Hãy suy nghĩ về việc đề xuất hợp tác
với anh bạn trẻ làm việc cùng với ông".
- Chúng tôi không có con trai.
- Ông chỉ mới biết tôi có 3 tháng.
Sao anh tin tôi lảng vãng hoặc
không chôm chỉa đồ của anh?
Tôi để ý nghiêu cứu anh rồi.
Đôi tay nhanh hơn con mắt.
Tôi đi lên gác ngủ 1 chút đây.
Gặp anh sáng mai nhé.
Hãy suy nghĩ về chuyện hợp tác.
- Marvin!
- Gì vậy?
- Hẹn gặp ông sáng mai.
- Nghĩa là anh đồng ý rồi hả?
Tôi chắc chắn sẽ suy nghĩ về việc ấy.
Chúc ngủ ngon.
TIẾNG NHẠC.
Cây xăng đóng cửa rồi ông ơi.
Cây xăng đóng cửa rồi.
Nó không hoạt động trước 6g30 sáng.
Billy Ray Bowers hả?
Tất cả các anh từ văn phòng Weyburn à?
Mày có giọng nói vui lắm.
Chó thật!
Mày luôn là 1 diễn viên phải không, Rick?
- Mày làm ra vẻ là bạn tao, quên rồi hả?
- Không bao giờ.
- Mày đã bán rẻ tao.
- Tôi không bao giờ đồng ý giúp ông giết người.
Vẫn còn là người làm chuyện bao đồng hả?
Bạn tao, ông Diggs đang lo lắng về điều đó đấy.
Tao phải ngồi bóc lịch vì mày,
còn nó thì vẫn còn bị buộc tội.
Mày thấy đó mày là nhân chứng sống
duy nhất có thể đưa nó vào sau song sắt...
Nó làm gì được cho mày?
Mày vẫn là đầy tớ cho nó à?
Còn mày thì sao, anh hùng à?
Trốn chui nhũi trong cái hố mỡ bò 15 năm à?
Tao nghĩ sẽ không ai xây cho
mày tượng đài đâu.
Muốn nói câu cuối cùng nào nữa không?
TIẾNG KÈN XE.
Chuyện gì vậy?
Chạy khỏi đây đi! Chạy, tự cứu mình đi!
Cẩn thận!
Cứu!
- Để anh vào!
- Rick, anh phải không?
Vâng, anh đây! Cho anh vào!
- Sao em biết được đây là anh?
- Anh đây, Muffy. Mở cái cửa chết tiệt ra đi!
- Em làm cái quái quỷ gì ở đây vậy?
- Em à? Còn anh thì làm gì nào?
Bị bắn vào mông.
- Cô ta thấy anh rồi.
- Tôi cũng thấy cô ta mà.
- Anh cám ơn.
- Anh mượn điện thoại em nếu được.
Nước đá. Anh cần nhiều đá.
- Em sẽ đi lấy cho anh. Anh đi vào phòng đi.
- Đó là dãy phòng tổng thống đấy.
- Ok, anh gọi điện thoại nhé?
- Em sẽ đến đó liền.
- Cô Graves?
- Ông Takawaki!
Cô có tiệc nhỏ à?
Vâng. Bữa tiệc cho các cô gái.
Có thể lần tới không?
Có thể.
Tôi không quan tâm nếu
họ rời khỏi đây hôm nay.
Tôi phải gọi được cho họ.
313...
555-7000.
Vâng. Dãy buồng Tổng Thống.
Nhân viên trực? Chúa ơi!
- Rick?
- Cái gì vậy?
Anh ổn chứ?
Anh bị bắn vào mông
Em có tin không?
Em có thể vào không?
Anh đang trần truồng.
Em chịu đựng nổi nó không?
Em đã chịu đựng nó nhiều năm rồi.
Em nghĩ em có thể chịu đựng nó bây giờ.
Đây là lưng và mông của anh.
Anh nghĩ viên đạn đã đi qua..
Việt nam à?
Không, anh tẩy con bồ câu
bằng máy đánh bóng.
Em thật sự băn khoăn để nghe chuyện này.
Anh cần ít băng, thuốc kháng
sinh và một ít chất khử trùng.
Có hay bị bắn không?
Chỉ có 2 lần trước đó.
Em có thể giúp anh không?
Em có thể nhìn vào mông anh không?
Anh bỏ em ở bàn thờ.
Trong thời gian đó em luôn
nghĩ như vậy, rõ chưa?
Anh đi khỏi với Jamie để tìm vận may...
và anh quay trở lại để cưới em.
Em nhớ có đúng không vậy?
Nếu không thì sửa em nhé.
Anh bị mất tích trong máy bay.
Kể như mất tích, coi như là đã chết.
Em đã viếng thăm nơi tưởng niệm anh, và
khóc rớt nước mắt như 1 quả phụ đau buồn.
Em thề em sẽ không bao giờ quên anh.
Thật sự, em đã không quên được.
Em vẫn mang mấy tấm hình
chết tiệt của anh trong ví.
Cho đến 1 ngày, em đi đến cây xăng..
Và anh còn sống nhăn với đám người săn đuổi
anh và anh yêu cầu em nhìn vào mông anh à?
Cái đó tạm gọi là rõ ràng. Rick vẫn
còn sống nhăn và bị bắn vào mông.
Đoán ai còn sống và bị bắn vào mông?
Rick! Em sẽ nhìn vào mông anh ấy bây giờ!
Anh dối trá...
hèn nhát...
đồ chó đẻ...
gian xảo, đáng ghét, tồi tệ...
Em không thể nghĩ hết những điều
kinh khủng để nói về anh, đồ con hoang!
Anh nghĩ điều đó không
kiểm tra cái mông của anh.
- Anh sẽ nghe. Nó chắc là của anh.
- Anh không được trả lời điện thoại của em.
Allo?
Vâng. Tốt ạ. Em đang tắm.
Em sẽ về nhà ngày mai.
Vâng. Tạm biệt.
Gã đó à?
- Gã nào?
- Harper. Jeremy III.
Gã giàu sụ, đồ khốn nhà quê.
Người mà em lấy.
- Em nhớ hắn hả?
- Anh biết là em lấy chồng rồi à?
Vâng. 4 tháng sau khi anh biến mất.
Đó là việc làm tốt đẹp nhanh chóng
dành cho bà goá phụ đau buồn.
Anh ở đâu vậy?
- Em phải chờ đợi và tìm kiếm.
- Em cô đơn.
Em cô đơn vì vậy em làm trò hề
trong trường đại học!
Jerry vua bom Na pan.
Sao em có thể làm thế?
Không phải thế. Gia đình anh
ấy sản xuất bột giặt.
- Hoá chất Cornwall hả?
- Không. Đồ chùi bếp.
Đừng đùa chứ!
Họ rất giàu nhờ vào chiến tranh.
Chiến tranh hả? Thật à?
Anh trốn nghĩa vụ quân sự phải không?
Hay là anh quá nhu nhược để nói
là anh không muốn cưới em?
Anh không sao chứ?
Vâng. Anh cảm thấy hơi chóng mặt.
- Tốt hơn để em gọi bác sĩ
- Đừng gọi.
Khách sạn Four Seasons đây.
Có phải bàn tiếp tân?
Có nhà thuốc không ạ?
Vâng. Dĩ nhiên rồi.
Làm ơn mang lên giùm băng gạc,
băng dán và ô xy già nhé.
- Có ngay, thưa cô Graves.
- Cám ơn.
Được rồi. Chuyện gì xảy ra vậy?
Ai đã chặn đường hoặc truy đuổi anh vậy?
Em có con chưa?
- Chưa.
- Em có giọng của bà mẹ đấy.
Em là luật sư. Em có giọng của luật sư.
Em có thể giúp anh.
Anh sẽ nói với em chứ? Rick
Để mai.
Mai anh sẽ kể cho em.
Trời ơi.
Rick Jarmin còn sống.
- Don, công việc thế nào rồi?
- Murray, anh biết ai đã làm chuyện này không?
Có thể. Tôi có điện thoại từ 1 nhân chứng
nói rằng có vài tiếng súng...
và cặp nam nữ bỏ trốn trên
chiếc xe Beemer (BMW) xanh.
- Chúng tôi sẽ xem chuyện gì xảy ra.
- Trung sĩ, tốt nhất ra xem cái này.
Gặp anh sau nhé, Don
Đây này.
Cám ơn nhiều.
Tôi có quyền thô lỗ.
Tôi đã để lại tin nhắn cho hắn.
Tôi đã chờ...
Hắn đến lấy rồi à. Khi nào vậy?
Tôi muốn tóm hắn.
Không, có chứ, nhưng...
Tôi sẽ chỉ cách cho, thử tìm bằng tên xem
Thử tên Bowers.
Billy Ray Bowers.
Không có ai có tên đó trong
danh sách của chúng tôi.
- Không có hồ sơ của Billy Ray Bowers?
- Không, thưa ông.
- Thử tên Jean-Pierre Fouret.
- Không có, thưa ông.
- Thử Turnbull, Jodie.
- Không.
- Thử Carlson, Matthew.
- Không có, thưa ông.
Thử Jarmin, Richard.
Rick Jarmin. Xem có ai có tên đó không.
Rất tiếc, thưa ông. Chúc một ngày tốt lành!
Có gì đó không ổn!
Anh không còn tồn tại nữa.
Em đang chờ ai à?
Em đã đặt bữa sáng lúc 7g00.
- Mấy giờ rồi?
- 6g48.
- Em có súng không?
- Dĩ nhiên là em không có súng rồi.
- Em có loại vũ khí nào không?
- Không. Chỉ là bữa ăn sáng thôi mà!
Marianne, mặc quần áo vào, nhanh lên!
Vâng, chúng ta sẽ ra khỏi đây.
Anh nói chúng ta là sao?
Em không ra đó đâu!
Đã 4 lần anh bị mưu sát.
Nếu mở cửa em sẽ chết.
Nghe em nói này. Chúng ta đang ở
trên nóc của pháo đài vững chắc.
Vâng! Tổng thống, trùm dầu mỏ ở đây.
Bạn bè của Lee lacocca ở đây.
George Harrison ở đây.
Vâng! Vì họ có nhiều tiền
để mua bảo vệ tốt nhất.
Đừng hoang tưởng nữa.
Anh ghét làm bà già nhưng hoang
tưởng giúp anh sống sót.
- Sáng nào họ cũng đến.
- Tin em đi.
- Ra nhận bữa sáng nè cô Graves.
- Em đặt món gì vậy?
- Em đặt món gì vậy?
- Em đặt...
nước nho, bánh croissant (sừng bò)...
và gì nữa?
Mận khô.
Hỏi xem hắn đem gì đến.
- Hỏi đi, cá là hắn không nói được.
- Bữa ăn sáng có gì vậy?
Ít bánh mì và trái cây.
Tôi sẽ ra ngay. Rick, kéo ghế ra ngồi đi.
Em sẽ chia cho anh mận khô.
Rồi anh sẽ kể hết chuyện cho em.
Đừng tháo dây xích chứ.
Chỉ khua lên để hắn tưởng em tháo ra rồi.
Ý anh là thế này hả? Được chưa?
- Vâng.
- Em buồn cười anh quá.
Ôi, Chúa ơi!
- Lấy chai xịt đi.
- Em đi lấy đi!
Chai xịt! Chai xịt!
Nhanh lên nào!
- Đi nào! Lên trên!
- Đợi chút! Em lấy ví tiền đã.
- Nhanh lên!
- Em không thể làm như vậy được, Rick.
Em nói gì vậy?
Lee Lacocca làm thế này đấy.
Em sợ lắm, Rick.
Em bắt đầu mặc quần lót từ khi nào vậy?
Cho em biết chuyện gì xảy
ra đi hoặc họ muốn giết
em đơn giản là do chuyện
đã xảy ra giữa chúng ta?
Theo anh mau.
- Em cần phải biết chuyện này.
- Anh cũng vậy.
Lẽ ra Chính phủ Liên
*** phải bảo vệ anh...
nhưng chúng lại muốn khử anh.
- Những tên đó là ai vậy?
- Cựu đặc vụ chống ma tuý.
Anh bỏ tù 1 gã và gã kia
biết anh có thể bỏ tù hắn...
nên muốn giết anh và
bất cứ ai đi cùng anh.
Tại sao vậy?
Anh làm chứng chống lại chúng.
Đó là lý do.
- Về cái gì?
- Chuyện dài lắm.
Không phải lúc để nói về chuyện này.
Giúp với!
Chúa ơi!
Đó là cửa vào VIP hả?
Chào buổi sáng. Hôm nay thế nào?
- Em đói quá!
- Chúng ta kiếm đường ra khỏi phòng này.
- Rất nguy hiểm nếu trở về phòng.
- Em cần phải thay đồ.
Không! Chúng ta sẽ mua cái khác, ok?
Nếu đây không phải là giấc mơ thì
em đang ngập trong đống phân.
Anh nợ em 1 lời giải thích.
Ra khỏi đây rồi, anh sẽ kể
cho em nghe mọi thứ.
Không. Đừng nói với anh là...
không có chìa khoá xe.
Bị lừa rồi nhé!
- Anh phải cho em cây xúc xích!
- Lấy cái đó ra khỏi mặt em
Đi ra khỏi đây nào.
- Công việc em ở đó thế nào rồi?
- Tuyệt.
Hãy kể cho em nghe chuyện.
Em có nhớ khi Jamie và anh
kêu gọi mọi người góp tiền...
để đi về phía nam
và kiếm vàng thật Acapulco không?
Em nhớ là anh đã mượn máy bay
của bố anh ấy để bay đến Mexico.
Đó là lần cuối em còn biết tin về anh.
Có vẻ rất đơn giản.
Bay về phía nam, lấy 1 cặp thuốc phiện.
Nhưng không, bọn anh thật sự đã
được gây ấn tượng với bản thân.
Bọn anh bắt đầu ăn uống, câm miệng...
và trước khi bọn anh biết có gã
tên Sorenson dính mũi vào.
- Mọi việc rắc rối thêm.
- Một việc chết tiệt.
- Anh luôn thích cơ hội lớn.
- Em không hiểu đâu.
Hiểu chứ. Bọn anh luôn là 2 gã ngố.
Chẳng có gì để phản đối.
Chẳng có gì để tố cáo với nhà chức trách.
Thẻ vàng của cô đây.
- Em lấy đâu ra thái độ đó vậy?
- " Rick Jarmin, đồ khốn".
- Chuyện gì với em vậy?
- Em ăn mặc lịch sự.
Em gọi thoái hoá là lịch sự à?
- Anh không biết gì về em cả.
- Anh có số của em mà, bé yêu.
Chúng tôi thấy 1 chiếc BMW màu xanh.
Anh hoàn toàn chẳng thay đổi.
Em chưa bao giờ gặp ai thần thánh hơn anh.
Hãy nói thật nhé, có bao giờ em
quyên góp cho người nghèo cái gì chưa?
Hay là em và Vua bom Na pan Jerry
tích trữ tiền triệu của mình phải không?
- Bột giặt!
- Vâng, chúng ta bị nhầm.
Vâng. Bọn em rất giàu
và tích trữ nhiều tiền.
Thỉnh thoảng bọn em mới mời
1 người nghèo đến vào dịp Lễ Tạ Ơn.
Không cho anh ta ăn gì.
Bọn em ăn gà tây trước mặt
anh ta và nhìn anh ta đói rũ.
- Em thả anh xuống đâu?
- Vâng. Wisconsin.
- Wisconsin à?
- Vâng. TP. Racine, Wisconsin.
Anh phải tìm ra Lou Baird.
Ông ta là người duy nhất anh
tin có thể giúp anh ẩn náu trở lại.
- Ông ta làm gì ở Wisconsin?
- Ông ta không ở đó. Ông ấy ở St. Louis.
Em lại đi cùng với Rick Jarmin nữa rồi.
Tay nhanh hơn mắt.
Cuốn địa chỉ của anh đang ở Wisconsin.
Em gái ông ấy sống ở đó
và anh nghĩ ông ấy về hưu ở đó.
Em nghĩ anh không trong chương
trình bảo vệ nhân chứng nào cả.
Anh là tên tội phạm bèo nhèo
bị cảnh sát truy đuổi mà thôi.
Em đừng nghĩ như thế.
Hoặc anh không trả nổi
nợ bài bạc, cá cược.
- Anh nguỵ biện nhảm nhí bậy bạ về FBI.
- Tới Wisconsin chỉ có 6g đi xe.
- Em có cuộc sống của em.
- Nhưng em vui vẻ chứ?
- Em phải về nhà.
- Đặt tay lên mặt đồng hồ. Cấm cử động.
Lấy súng ra khỏi mặt tôi.
Các anh có quyền giữ im
lặng và mời luật sư.
Chết tiệt! Tôi là luật sư đây.
- Anh là Billy Ray Bowers?
- Anh ấy bị tội gì?
Cả hai người bị buộc tội
đã giết Marvin Marsent.
Các người bị nhận diện
tại hiện trường vụ án.
Rick, nói với họ đi.
- Nói gì?
- Về chương trình bảo vệ nhân chứng.
Các người sẽ có thời gian nói
với chúng tôi lúc vào tù.
Đặt cả 2 tay anh ra sau đầu.
Lái đi!
Vào xe đi!
Im miệng và lái cái chết tiệt này đi!
Anh đã giết ông ấy rồi hả?
Không. Anh thích ông ấy.
Họ đã giết ông ấy.
Sau đó anh sẽ bào chữa cho sự vô tội!
Anh sẽ không bao giờ làm được.
Họ sẽ giết anh trước khi anh có cơ hội.
Em cũng sẽ như vậy thôi.
Lấy chân của em ra!
Chết rồi! Ôi, Chúa ơi!
Em làm gãy chân của anh mất!
Đừng có ré lên nữa!
Hãy nhìn xem em đi đâu.
Hãy đi về hướng bắc càng sớm càng tốt.
Lấy mặt anh ra khỏi chân ga!
Chết tiệt!
Cái này không tốt cho em.
- Anh làm gì vậy?
- Anh ngồi vào chỗ của em. Tránh ra nào.
- Chiếc xe này thuê đấy.
- Chúng ta có thể làm hỏng nó nếu anh lái nó.
- Em lo lắng về Hertz à? Tránh ra nào!
- Đưa anh lái cho!
Em làm cho cả 2 chúng ta bị giết.
Tránh ra nào!
Chúa Giê xu!
- Anh nghĩ chúng ta đã chạy thoát rồi.
- Chúng ta đang ở đâu vậy?
Họ không còn ở đây nữa.
- Chúng ta đang trong hầm xe lửa.
- Chúng ta đang ở chỗ địa ngục nào vậy?
Chết tiệt!
Quay lại!
Tôi không biết. Kẹt rồi!
Chết tiệt!
Anh làm gì vậy?
Anh suýt làm chúng ta bị giết rồi.
Anh đã làm cho em 1 thú vui.
- Em không vui tí nào à?
- Không!
Em không tin là khi anh kéo...
Phải nói là em lái xe rất giỏi.
Em sợ quá đi!
Em sẽ thích ở Racine.
Thành phố nhiều biến cố.
Chiếc xe được thuê bởi Marianne Graves,
1 luật sư từ New York.
Làm thế nào mà cô ta dính
vào đây tôi không biết
nhưng tôi cũng không thích điều này.
Hãy gọi cái này là bắt cóc.
Hắn sẽ giết cô ta y như hắn đã
giết ông chủ của hắn ở cây xăng.
Tôi không thích tất cả việc giết chóc này.
Xoá sổ nhân chứng...
Joe, anh đang định chuồn
khỏi chúng tôi hả?
Đó không phải là ý hay đâu nhé, Joe.
Vui lòng đừng hút thuốc!
Chúng tôi không muốn báo
cho nhà chức trách biết rằng
20 năm trước đây anh chịu trách nhiệm...
trong việc bán ma tuý bị tịch thu
bên ngoài cửa sau của kho cảnh sát.
Vâng, Joe. Đặc biệt bây giờ anh đã
kiếm được một sự nghiệp to lớn.
Thư giãn đi!
Tôi đang làm mọi thứ có thể. Tôi đang
dùng việc bắt cóc để lôi kéo FBI vào.
Chúng tôi đã khoá số
điện thoại, thẻ tín dụng,
tài khoản ngân hàng của người phụ nữ.
Câu lạc bộ xe hơi. Họ sẽ xuất đầu lộ diện.
Khi họ ra tay, Jarmin sẽ bị bắn hoặc ở tù
rục xương. Sau đó hắn là của các anh.
Chúng tôi đang mong chờ điều đó, Joe ạ.
Hắn chuyên nghiệp lắm.
BẾN PHÀ HỒ LỚN
DETROIT ----> RACINE.
Toàn tờ 100 đô! Đó là tất cả em mang theo.
"Dành cho 2 trong 3 ngự lâm quân,
với tình yêu, luôn luôn. Jamie."
Chúng ta đang ở đâu vậy?
Đường tắt.
Có chuyện gì vậy?
Không có gì.
Anh chưa nói với em là Jamie đã chết.
Chúa ơi!
Cậu ấy bị Sorenson và Diggs giết.
Chúng là 2 đặc vụ chống ma tuý,
bọn thoái hoá.
Chúng bắt Jamie và anh
vì cái túi tiền bọn anh mang...
và doạ bỏ tù bọn anh
nếu không làm đúng theo lời chúng.
Bọn anh chỉ vừa mới đùa giỡn...
và ngày hôm sau bọn anh bị gài bẫy
trong vụ mua bán ma tuý lớn.
Bọn chúng cần máy bay của bọn anh.
Chúng bắt bọn anh bay dưới tầm ra đa
đến 1 đường băng mật ở đất Mỹ...
và mọi chuyện xảy ra ở đó.
Do Diggs và Sorenson bị
chính phủ giám sát...
cho nên khi bọn anh hạ cánh thì
đã rất nhiều có cảnh sát chờ sẵn.
Sorenson rút súng bắn.
Hắn giết 1 cảnh sát tuần tra biên phòng.
Hắn làm bị thương 1 người khác.
Bằng cách nào đó, Diggs đã trốn thoát được.
Anh và Jamie dự tính
vật ngã Sorenson xuống...
trước khi hắn giết thêm người khác nữa.
Bọn anh đã sai lầm. Jamie bị dính
1 viên đạn không chì vào ngực.
Anh ngồi 3 tháng ở nhà tù Mexico...
trước khi FBI đề xuất dứt
khoát miễn tội cho anh...
vì đứng ra làm chứng chống lại
Diggs và Sorenson.
Đó là lúc anh tham gia Chương Trình
Bảo Vệ Nhân Chứng.
Kể từ đó mọi việc rất vui vẻ.
Tại sao anh không gọi cho em?
Anh không muốn em liên luỵ.
Dù sao em cũng sắp lấy
chồng nên anh không
muốn quấy rầy và đã nói dối.
Chuyện như vậy đấy.
Ở đây à? Không.
Anh nghĩ ở đây nè.
Mọi cái xung quanh đã thay đổi.
Vâng, ở đây. Hy vọng nó vẫn ở đây.
Nếu không phải thì sẽ tệ lắm.
Em sẽ đi tìm nhà vệ sinh.
Anh có tiền lẽ không? Tôi là cựu chiến
binh, tôi muốn khám bệnh ở bệnh viện.
Chờ chút.
- Tôi quay lại ngay.
- Anh cần gì?
Anh muốn lấy gì? Anh làm gì vậy?
Xem em có gì nào.
Em không có tiền nhỏ hơn à?
Đây, người anh em.
- Như tôi là được 3 bữa đấy.
- Anh cho tôi hết chỗ này à?
- Sao anh dám làm chuyện như vậy!
- Gã đó đang đói.
Cái đó phải để em quyết định chứ!
Tiền của em mà!
- Em kiếm nhiều tiền. Có gì kia chứ?
- Em làm việc vất vả như trâu để kiếm ra!
Sao em không mang tiền nhỏ hơn?
Mang toàn tờ 100 đô làm gì?
Vì địa vị xã hội à?
Không! Do khẩn cấp.
- Đó là việc khẩn cấp mà.
- Nhưng không phải của em.
Thái độ đó khiến nữa số
người trên thế giới chết đói.
Em không thấy anh cho người nghèo ăn!
Vậy em vừa thấy gì?
Anh là đồ đểu!
Anh à?
Mattie?
Mattie Carlson? Chúa ơi!
- Mattie?
- Anh phải kể cho em nghe.
Khi anh bỏ việc ở đây.
Anh nợ gã này rất nhiều tiền.
Chào.
Các anh không tin được ai ở đây đâu!
Đó là Mattie Carlson điên đấy!
- Em chờ trong xe nhé? Em điên mất.
- Đừng bảo em.
Anh cần phải kể cho em.
Anh là thợ cắt tóc à?
Em không có nhiều lựa chọn
khi trong trò chơi đổi chỗ ở.
Tôi không tin nổi!
Raun điên lên mất! Anh ấy chết mất!
Tôi không thể tin được!
Không thể chào bạn cũ à?
Mèo gặm lưỡi anh rồi hả?
Nói gì đi chứ!
Chào, Scotty.
Chào bạn yêu quý!
Tôi không tin là anh quay lại.
- Anh sao rồi?
- Tốt lắm.
Tôi thích...
Cái đó ư? Nó bẩn lắm.
Tôi phải cột nó lại.
- Tuyệt diệu.
- Ai đây.
Em gái tôi.
Chào. Đi nào. Đi gặp Raun đi.
- Ông ấy mong gặp anh lắm!
- Tôi cá là hẳn như vậy rồi.
Anh trai cô là 1 thiên tài.
Một Michelangelo về tóc.
Tôi không phóng đại đâu.
Chúng tôi mất 1/2 khách
khi anh ấy đi khỏi đây.
Anh ấy bỏ đi vào bữa ăn trưa.
Cô có tin nổi không?
Kế sinh nhai! (Bơ và bánh mì)
- Cô gái ngốc ngếch ạ.
- Anh ấy luôn làm tóc cho tôi.
Anh đã trở lại?
Anh sẽ phải trả nợ cho Raun.
- Raun, nhìn ai quay trở lại nè.
- Chào, Raun.
Chào, Matthew.
Tôi cá là ông ngạc nhiên khi gặp tôi.
Ông gầy đi. Tóc nữa! Ông trẻ ra 10 tuổi!
Thôi đi! Đồ tồi!
Tôi biết. Xin nhận tội.
Kẻ bạo ngược luôn vậy.
Ông nói đúng. Nhưng tôi
đến để trả nợ cho ông.
Có bao giờ hết điều kỳ diệu không?
- Anh còn giữ đồ đạc, sổ địa chỉ của tôi chứ..
- Cho tôi xem tiền đi, tôi sẽ cho anh xem sổ.
Chờ chút nhé?
- Em buồn cười lắm à?
- Vâng.
- Anh cần 2000 đô tiền mặt.
- Được rồi.
- Một trong hai ta trở thành kẻ thích vật chất?
- Vâng.
- Em giúp anh chứ, thôi nào?
- Em được gì chứ?
Nếu anh có cuốn sổ,
anh có thể đến chỗ Lou Baird
và sẽ trả tiền lại cho em nhanh hơn.
Nếu anh không lấy được cuốn sổ
em có thể kẹt lại cùng anh.
Thế nào?
Tôi viết séc cho ai đây?
Tôi không chắc séc của cô có
ổn hay không? Tôi cần tiền mặt!
- Nhà băng bên kia kìa.
- Tôi có thể lấy cuốn sổ không?
Chúng ta sẽ bàn khi tôi thấy tiền mặt.
Sau đó tôi muốn 1 lời xin lỗi.
Rồi anh có thể làm tóc cho tôi.
- Sao phải làm nhiều thế?
- Rick! Cũng phải thôi mà.
- Ai đây?
- Em gái anh ta.
- Sao cô ta gọi anh ấy là Rick.
- Tôi gọi anh ấy là "sick" (bệnh hoạn)
Đúng, hắn bệnh thật!
Tiền mặt. Lời xin lỗi. Tóc.
Theo thứ tự đó. Tôi sẽ chờ.
Bằng lái xe và 3 căn cước.
Thẻ tín dụng được chứ?
Ngưng giao dịch. Báo ngay cho cảnh
sát địa phương. Đối tượng bị truy nã vì...
tình nghi gây hoả hoạn,
giết người và bắt cóc.
Có trang bị vũ khí và rất nguy hiểm.
Detroit Michigan.
Anh ta đi đâu?
- Giữ họ lại.
- Tôi sẽ không giữ họ lại.
Thưa ngài?
Chuyện gì vậy?
Nhanh lên đi, chúng tôi đang vội!
Dĩ nhiên rồi.
Được rồi.
Hãy lấy những gì các anh muốn.
- Anh làm gì vậy?
- Tôi sẽ làm nhanh hết sức.
- Đây này.
- Anh hiểu nhầm rồi đấy.
Đứng yên!
Cấm nhúc nhích!
Giơ tay lên!
Nằm xuống sàn!
- Thẻ tín dụng của em!
- Quên nó đi!
Để em lấy thẻ vàng của em đã
Đi mà? Để em lấy nó.
Tất cả nằm xuống không cô ta sẽ ăn đạn!
- Ví của em!
- Đi nào!
- Chuyện gì vậy anh cảnh sát?
- Tất cả sang bên đường kia đường đi!
Vâng.
Em không đi cùng anh đâu!
Em không có lựa chọn nào đâu.
Họ theo sau em đó và không chỉ là cớm.
Em làm gì đây?
Chạy trốn như anh cả đời à?
Được thôi, tùy em.
Chúng ta sẽ chết nếu chúng bắt được ta.
Giờ thì lên xe và nói tạm biệt.
Đi nào.
Tạm biệt, gã du côn.
Tạm biệt.
Anh làm gì vậy?
Đây là chiếc xe. Lieberman?
Bao vây phía sau. Lấy McCurrin theo anh.
Kiểm tra mọi thứ.
Vâng, thưa ông, tôi làm ngay.
- Bao vây tất cả các cửa hàng.
- Vâng.
- Kéo cái này ra đi.
- Vâng, thưa ngài.
Bao vây tất cả các cửa hàng.
Tôi đang làm gì chuyện quái quỷ gì vậy?
Lên xe đi!
- Anh đang làm gì ở đây vậy?
- Anh nhớ em.
- Em ổn chứ?
- Sao anh quay lại?
Anh quên 1 thứ.
Raun muốn chơi à!
- Cái gì đây? Gã cột tóc trên tay lái?
- Tiền mặt của anh đây. Đưa tôi cuốn sổ.
Nhiều hơn số anh cần đấy.
Đưa tôi cuốn sổ.
Đưa tôi theo anh với!
Thành phố này cần anh hơn.
Ngưng nói chuyện phiếm đi.
Hãy ra khỏi đây!
Bao nhiêu đây đủ để bù cho mọi hư hỏng.
Hư hỏng gì?
Chết thật!
Bám chặt!
Coi chừng!
Tôi thấy kẻ tình nghi phía trước và
đang đuổi theo.
Bám chặt!
Ra khỏi đường này!
Tôi đang theo kẻ tình nghi và
đang đuổi theo ở khu phố Tàu.
Coi chừng!
Tôi sắp bắt kịp. Tôi đang đuổi theo.
Anh đang làm gì với mặt mũi của anh
ở vỉa hè của tôi vậy?
Tôi không đuổi theo nữa rồi!
Anh có thể làm nhanh hơn không?
Tôi vội lắm.
Tôi sẽ làm nhanh hết mức tôi có thể!
Mọi người yên đấy!
Không ai được di chuyển!
Không di chuyển. Giơ tay lên.
Nằm xuống sàn nhà ngay!
Có vẻ như cô ấy ở đó tự nguyện.
Hãy nhìn vào đoạn này.
Anh sẽ đến đây chứ?
Cô ấy cố quay lại lấy tiền trong khi
bạn trai của cô ấy muốn trốn đi.
Hắn ta không phải là bạn trai của cô ấy. Chúng ta có
thể hiểu đúng lại chứ? Tôi là bạn trai của cô ấy.
Cô ấy không phải là nạn nhân của
vụ bắt cóc cho nên FBI đã rút rồi.
Chuyện này đã giao lại cho
nhà chức trách địa phương.
Chào Joe. Đây là Paul Bernhardt.
Joe Weyburn, cộng tác viên của chúng tôi.
Anh ấy làm việc ở đây.
Có cách nào để tóm được họ không vậy?
Anh ta rõ ràng thường làm việc
ở khu phố buôn bán này.
Có lẽ phải đi đến đó điều tra lại từ đầu.
Không có hồ sơ của việc làm trước đây,
chúng ta chỉ có thể chờ và xem.
Cứ tiếp tục suy nghĩ đi nhé.
Tạm biệt ông Bernhardt.
"Matthew Carlson, Raun's of Racine."
"Jodie Turnbull, trang trại Muncie."
Vâng!
Nói với ông ấy là có Rick
Jarmin cần nói chuyện.
Chuyện khẩn cấp, ok?
Jarmin. J-A-R-M-l-N.
Khi nào được ạ?
6g chiều hả? Tôi sẽ gọi đúng giờ, thưa cô.
Ok, cám ơn vì...
Vâng. Ông ấy sẽ nhớ tôi.
Tin tôi đi, ông ấy sẽ nhớ tôi mà.
Cám ơn cô lần nữa!
Chào cô.
Hallelujah!
(câu nói ca ngợi Chúa)
Ông ấy ở đó. Sẽ đến sau 6g.
Nhưng chưa ở đây.
Ông ấy đến bác sĩ. Quỷ tha ma bắt!
Ông ấy làm việc ở Sở thú.
Ông ấy đã kiếm cho anh 1 chỗ làm ở đó.
Anh chưa kể cho em nghe về
chuyện anh đã làm ở Sở thú..
Em không muốn nghe về Sở thú
Em muốn ra khỏi rừng cây này.
Em đang mặc áo casơmia ở cái nóng 38ºC.
Em không thích chờ ở đây cho đến 6g chiều.
- Được rồi...
- Sao cơ?
Anh biết 1 chỗ để đi.
Nó nằm trên đường chúng ta sẽ đi qua.
Chỉ 2g đi xe thôi.
- Em không phản đối chứ?
- Vâng.
- Em nói gì?
- Không có gì.
Hoặc là nói hoặc là không,
rõ chưa nào?
BỆNH VIỆN THÚ Y ĐỒI JASMINE.
Đứng lên và toả sáng đi nào.
Em cần ngủ đêm.
Ê, tới đây nào!
Đồ chó. Mày vẫn còn sống à.
Hy vọng nó sẽ khoẻ hơn sau khi giải phẩu.
Jodie?
Rach. Em sao rồi?
- Em không nghĩ là em gặp anh lần nữa.
- Anh chắc là em ngạc nhiên khi thấy anh.
- Em nhìn tươi tắn lắm.
- Em cũng không biết nói sao nữa.
Gã này đã xây dựng 1 nữa
chỗ này và biến mất.
Anh xin lỗi, đây là Marianne Graves.
- Còn đây là Bác sĩ Rachel Varney.
- Chào cô.
- Anh đã làm việc ở đây à?
- Vâng.
Anh là thợ mộc và là một...
phi công chính, nhà thiết kế, mọi thứ.
Rồi chỉ một ngày, đi khỏi đây.
Anh xin lỗi về điều đó.
Anh đã phải đi gấp.
Một gã đã kiếm anh sau khi anh đi khỏi.
Tới giờ hắn vẫn đang kiếm anh.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Họ bắn vào mông anh.
Hãy cầm nó giùm. Đúng là hai người
định chơi trò cút bắt à? Để em xem nào.
Chỉ là 1 viên đạn nhỏ
đi xuyên thẳng qua.
Không, nếu chảy máu thì sao.
Để em xem thử.
Kéo quần anh xuống đi.
Không phải ở ngoài này.
Anh e thẹn gì chứ?
Trước kia em đã thấy rồi mà.
Tôi xin lỗi. Cô là vợ anh ấy à?
Cô đùa à? Không thể nào.
Hai người đi đi và có sao đâu.
Tôi sẽ gọi Taxi.
Đó không phải là ý hay.
Cô ấy mệt lữ rồi.
Cô ấy cần ăn chút gì đó, tắm rửa và ngủ.
Tôi xin lỗi.
Cô có thể xử dụng phòng
cho khách để tắm và ngủ.
Jodie, anh có thể ở lại
đây đêm nay không?
Anh không biết nữa.
Tiến lên đi Rick. Giải trí đi.
- Cô ấy luôn gọi anh là Rick.
- Em không quấy rầy anh đâu.
- Thật sự không phải vậy đâu.
- Vâng, là vậy đó.
- Nó đã xảy ra.
- Nó đã xảy ra như vậy mà.
Anh ấy giúp tôi đứng trên chân.
Chỉ cho tôi làm mọi việc như thế nào.
- Tôi tin mà.
- Anh sẽ thấy chuồng ngựa.
Tất cả đã hoạt động.
Mỗi ý tưởng của anh đều đã hoạt động.
Phòng khám bệnh động
vật lớn ở phía sau đó.
Lấy một để biết một.
Dây đeo nịt ngựa rất tuyệt vời.
Anh có muốn xem không?
Có chứ. Đi nào!
- Anh chưa thấy nó bao giờ đâu.
- Anh chưa bao giờ biết nó sẽ thế.
- Thật mà.
- Marianne, đi nào.
Em chắc là cô ấy không quan
tâm tới đâu. Cô ấy mệt lữ rồi.
Em cũng thích xem dây đeo nịt ngựa.
Chào Silver! Nhìn này!
Có vẻ hoang dại hả?
Ông chủ nghĩ rằng em điên khi em
đưa cho họ xem bản vẽ của anh.
Anh nghĩ anh cũng
điên khi anh vẽ chúng.
Đến đây xem này.
- Nó hoạt động ngon lắm.
- Nó hoạt động.
- Công việc tốt lắm.
- Anh là thiên tài.
Chúng ta hãy để nhà phát minh
xử dụng cái bàn của mình nào.
Thay đồ ra và nằm lên nào.
- Cô ấy tốt nhất ra khỏi đây.
- Tôi sẽ ở lại.
Tôi cũng đã thấy nó trước kia rồi.
Tuyệt. Cô có thể phụ.
Hãy lấy ô xy già và miếng gạc
từ trong tủ đằng kia.
Đi nào. Cởi quần ra và nằm lên bàn.
- Thôi nào. Đừng như em bé nữa.
- Hãy dịu dàng với anh, okay?
Em sẽ suy nghĩ về điều này.
Em sẽ dịu dàng.
Lạnh quá.
Mấy con bò không bao giờ có ý kiến.
Nằm úp bụng xuống.
- Xoay qua.
- Lật qua.
Anh lấy Milkbone được không?
(Milkbone. Bánh cho chó, hình khúc xương)
Em có ý nghĩ gì?
Hãy nhìn này.
Nó thế nào?
Không tệ, nhưng không tuyệt lắm.
Lau sạch nó đi.
- Cái đó là gì vậy?
- Em không biết.
Axit Sulfuric?
Em làm gì vậy?
Anh ghét mấy thứ này.
- Cô sao rồi?
- Tốt.
- Cảm giác ra sao?
- Cảm giác gì?
- Cái này nè.
- Cái gì?
Miếng gạc.
- Tôi nghĩ cô cần 1 ít không khí trong lành.
- Không, tôi ổn.
Tôi sẽ thả chàng cao
bồi của cô ngay mà.
Có thể chỉ một luồng gió sẽ giúp tôi.
Cô ấy mệt quá rồi và cần ăn cái gì đó.
Vậy, cô ấy là ai vậy?
- Cô ấy chỉ là bạn cũ của anh.
- Vâng, được rồi.
- Một người bạn cũ thật à.
- Anh có chắc về điều đó không?
Khi em đặt dao lên mông anh,
anh có dám nói dối đâu.
Chắc có gì nguy hiểm lắm
cho nên anh mới bỏ trốn hả?
Rất nguy hiểm.
Anh có nghĩ một ngày nào đó anh quay
lại đây khi anh xử lý xong việc đó không?
Nếu anh giải quyết được nó,
anh sẽ đi khắp nơi.
Em hỏi vì em đã đính hôn để lấy chồng.
Chúc mừng em. Thật là tuyệt vời!
Nhưng em sẽ nghĩ lại nếu...
anh nghĩ có ngày nào
đó anh quay trở lại đây.
Em lúc nào cũng thẳng thắn, Rachel.
- Anh xong rồi đó.
- Cám ơn em.
Anh được suy nghĩ trong bao lâu?
Cần trả lời sớm hả?
Đám cưới vào chủ nhật.
Anh là người cá cược tồi, em biết rồi đấy.
Không nên đặt hy vọng vào anh.
Chúc em hạnh phúc nhiều.
Hãy đến đây nào!
Xin lỗi cho anh 1 phút.
Anh chưa bao giờ lật đật giống
như vầy mỗi khi em nổi giận.
Em không sao chứ?
- Quên đi.
- Quên cái gì?
Em cần gọi điện để ra khỏi đây cho hai
người có thể sống hạnh phúc mãi mãi.
Không phải vậy đâu. Cô ấy...
trong vòng tay của anh và anh thì
trần truồng. Em đã thấy rồi mà.
Chẳng là gì cả.
Và tên em là Dumbo.
Ai mà quan tâm chứ?
Chuyện gì với em vậy?
Sao em quan tâm vậy?
- Em đã lấy chồng hạnh phúc, phải không?
- Em không.
- Em không hạnh phúc à?
- Chưa lấy chồng.
- Chưa à?
- Chưa có gì xảy ra cả.
Anh ta là người ngu ngốc.
Tốt nhất em đừng quan hệ với anh ta.
Trái tim em không thể
chịu đựng điều đó lần nữa.
Có nhớ lúc em thấy đĩa bay không?
Lúc đó chúng ta hút thuốc
bằng loại cỏ gì đó nặng lắm.
Em nghĩ là em thấy cái khác nữa.
Cái gì vậy?
- Bạn của anh hả?
- Không, trời ạ!
- Đi đi! Em sẽ ở lại đây.
- Được rồi.
Hãy ra khỏi đây!
- Tạm biệt Rach. Cám ơn em nhiều.
- Em sẽ bắn che cho anh.
Hãy bay nào!
Em sẽ giết anh!
- Nhanh lên Rick!
- Chuẩn bị chưa?
Cột chặt tóc giả của em lại.
- Cái này có thể đi nhanh nhất không?
- Nhanh nhất rồi đấy.
Giữ nào!
Ôi, Chúa ơi!
Em sẽ ói ra mất!
Em không có đùa đâu!
- Anh điên rồi hả? Anh làm gì vậy?
- Anh sẽ làm hư cánh quạt của hắn.
- Cái quái gì vậy?
- Hắn ta làm gì vậy?
Châm lại! Hắn đang cắt cánh quạt!
Chúng ta đang rơi!
Nếu em lấy được sợi dây
đai, hãy cài nó lại.
Và khép đầu vào giữa các đầu gối.
- Em làm gì bây giờ?
- Hôn vào mông và nói tạm biệt.
Chúng ta không còn bánh
xe đáp và đang rơi.
Em không muốn chết!
Em chết chưa vậy?
Chưa.
Nhưng sẽ chết nếu không ra khỏi
đây ngay. Cái này không tốt cho em.
Giúp em với.
Giữ lấy nào.
Đi nào. Cái này sắp nổ tung lên đấy.
Đã 5 năm rồi chưa bay lại nhưng
anh vẫn chưa mất kỹ năng bay.
Giống như đi xe máy vậy. Em không
thể quên cách điều khiển được.
Em không thể đi cái này lần nữa đâu.
Em sẽ đi ra đường và đi nhờ xe.
Em không quan tâm nếu
họ có bắt và chúng ta chết.
Em cần ăn uống. Em cần tắm rửa.
Em cần ngủ.
Em cần xoa bóp.
Em cần cắt móng tay. Em cần
khám bác sĩ chuyên khoa của em.
Anh cần 1 chai bia. Hãy nhìn này.
Vùng đất hứa kia rồi!
Chúng ta không có tiền
và không thẻ tín dụng.
Anh sẽ nói với gã phụ trách.
Đưa cho anh ta cái này
- Đưa anh ta đồng hồ của em.
- Cho anh thở đã.
Nếu hắn không lấy cái đó,
hãy bán thân em đi.
Em không quan tâm.
Tôi sẽ cố gắng đến đó sớm trưa mai.
Cám ơn. Tạm biệt
Đây này. Theo hành lang.
Gặp anh sáng mai.
Ngày mai lúc 7g30, trước khi anh biết.
- Cám ơn, Norman.
- Chúc ngủ ngon.
Chào chú chó.
Marianne, em ở trong này hả?
Ở đây không có khoá
và không có nắm cửa.
Cần thận cánh cửa.
Bản lề bị rớt ra rồi.
Sao em không chọn phòng khác?
Tay chủ nói "Hãy chọn cái tốt nhất".
- Chỉ phòng này có TV thôi.
- Vậy là có sự văn minh.
Anh ngạc nhiên nếu chúng
ta được đưa lên tin tức.
Chết tiệt!
Ở đây dù gì cũng
chẳng có thứ gì tốt cả.
Em vừa mới tắm xong.
Em đang quấn khăn.
Em đang treo quần áo lên.
Đây là câu chuyện hay.
Rất cám ơn nếu anh không nhìn em.
Còn gì để nhìn nữa đâu.
Nói đến mới nhớ, anh vẫn
còn cầm đồng hồ của em.
Anh không đưa cho anh ta.
Mai ta cần nó.
Chúng ta cần kiếm 1 chiếc xe
hoặc cái gì đó.
Lou Baird nói là muốn gặp trực tiếp anh.
Anh đã gọi cho em ông ấy.
Và cố nói rõ vấn đề.
Nhưng bà ấy nói sẽ không
hay nếu bàn qua điện thoại.
- Tại sao?
- Anh không biết.
- Hay là phone bị nghe lén?
- Chúa ơi.
Anh biết là em sẽ nói thế.
Hy vọng là không phải
Đừng đến đó Rick.
Hãy gọi cảnh sát.
Em biết là anh không thể làm thế.
Sao anh hoang tưởng về cớm thế?
Họ có thể giúp anh.
Còn 1/2 ngày là anh gặp Lou Baird.
Anh sẽ không đi...
Sao anh biết ông ấy
là 1 phần của cái bẫy?
Vì ông ấy không thể như thế.
Ông ấy đã cứu sống anh nhiều lần
để giúp anh được như bây giờ.
Sáng mai chúng ta sẽ
tìm thị trấn gần nhất...
đổi đồng hồ của em để lấy
xe cũ hoặc cái gì đó tốt.
Anh biết anh đang làm gi
Em có khăn tắm không?
Đó không phải là khăn tắm.
- Ai sẽ trả tiền phòng khách sạn?
- Họ cần 1 nữ hầu phòng.
- 1 nữ hầu phòng à?
- Anh sẽ giúp em.
Chỉ có 12 phòng Không lâu đâu.
- Gì vậy? Em lầm bầm gì thế?
- Em chúc may mắn.
- Sáng mai em sẽ đi khỏi đây.
- Anh đã hứa với ông ấy rồi.
Em thì không, đúng không nào?
Sáng mai em sẽ gọi cho văn phòng...
gởi gấp cho em 1 ít
tiền để trả tiền phòng.
Em sẽ mua luôn nơi chết tiệt này
luôn nếu cần và em sẽ đi khỏi đây.
- Bình tĩnh nào. Em ăn trúng gì vậy?
- Bình tĩnh nào?
Em mới tắm với con gián quỷ sứ
Nó bò trên tóc em.
Nó còn vuốt râu nữa chứ.
Còn chưa nói đến việc anh bán
em cho chủ của nó nữa chứ.
- Em bực mình lắm hả
- Vâng, đúng vậy.
Làm hầu phòng sẽ tốt cho em.
Chúa ơi!
- Ngưng chuyện vớ vẩn ấy đi.
- Chuyện gì?
Cái kiểu lầm bầm đó
làm anh phát điên.
Anh từng tự hỏi sao ta lại
cùng đi với nhau chưa?
Ta đã đồng ý cùng với nhau điều gì chưa?
Anh đã từng thôi chọc tức em chưa?
- Chuyện chăn gối.
- Chuyện ấy à.
- Em thật sự không nhớ
- Không nhớ thật ư?
Em không nghĩ là ta từng gần gủi.
Ta gần gủi nhau chỉ làm trò rẻ tiền.
- Anh sẽ không bao giờ lo lắng về mình.
- Dù sao em cũng có bạn trai.
Một bạn trai rất tuyệt vời.
- Bạn trai em là ai vậy?
- Sao anh hỏi em như vậy?
- Sao không? Lẽ tự nhiên mà.
- Anh sẽ coi thường anh ấy.
- Không đâu.
- Anh sẽ có. Em hiểu anh mà.
Tuỳ em thôi.
- Cứ nằm trên tấm mềm phủ đi.
- Tại sao?
Khăn tắm bị ướt. Em phải cởi nó ra.
Chắc vậy.
Tốt hơn rồi.
Cám ơn anh.
Hãy kể về bạn trai của em đi.
Hắn thế nào trên giường?
Hắn biết quăng chân không?
Em sẽ không bàn về tình dục
với anh tối nay. Chúc ngủ ngon!
Anh không có bạn gái trong 5 năm.
- Thật à?
- Thật.
Ông Wiggly chỉ có bánh mì
và nước trong 5 năm.
- Thật sao?
- Thật chứ.
Anh nghĩ như vầy là bất công.
Anh lạnh không?
Không lạnh lắm.
Anh cảm thấy quen thuộc chứ?
Anh nghĩ em nói là không nhớ.
Em thấy ích kỷ khi chui trong mền.
Em rất ích kỷ không chỉ lúc trong mền.
- Thật tệ khi anh nói vậy.
- Tại sao?
Em đã bắt đầu có hứng.
- Thật tệ cho em. Anh thì không.
- Anh không hứng à?
- Không.
- Tốt.
Thôi đi, em sẽ dừng lại chứ?
Nếu em làm lần nữa...
Đừng bảo em phải làm gì.
Em không dừng lại được.
Anh định làm gì,
định phạm thêm trọng tội à?
Ngủ thôi!
Anh không thể. Bạn trai em tên gì?
Cứ nói với anh, anh sẽ ổn.
Thật chứ? Ok. Anh ấy tên Paul.
Nghe có vẻ ngốc.
Ai tên Paul đều là thợ hàn mối.
Im đi nào. Ngủ đi.
- Thật thế à?
- Cái gi?
Về chuyện 5 năm?
- Tưởng em không muốn bàn.
- Đúng vậy.
- Vậy thì im đi.
- Im à?
Vâng, em sẽ im ngay.
Chúa ơi.
Để em nhìn anh nào.
Em nhớ anh.
Lạy chúa, em nhớ anh lắm.
Cảm giác này thật chứ?
Em lại mơ nữa rồi.
Anh có nhớ giấc mơ
sau khi ta ân ái không?
Giấc mơ về 7 chú lùn hả?
Không. Anh nhớ giấc mơ
chúng ta ở giữa đại dương...
trên con tàu lớn không?
- Vâng.
- Chỉ có chúng ta thôi.
Không ai xung quanh.
Chỉ có chúng ta.
- Một giấc mơ đẹp.
- Ta không thể làm thế sao?
Chúng ta không thể tìm
được cách nào sao?
Anh đã tốn 15 năm để tìm kiếm nó.
Nếu tìm thấy nó, anh sẽ đến và đón
em mặc cho em lấy chồng hay chưa.
- Thật sao?
- Vâng.
Nhưng giờ ta chẳng làm gì.
Ta phải đi thôi.
Anh đi xem loại xe nào có thể đổi
bằng đồng hồ của em.
Phải có đường ra nào đó.
CHUÔNG ĐIỆN THOẠI REO.
Vâng?
Paul hả? Em Marianne đây.
Không, em ổn.
Em thật sự ổn mà.
Em không thể nói được. Em ổn.
Em chỉ cần anh giúp bọn em.
Em chỉ cần anh gọi cho ai đó. Đi mà!
Vâng, chết tiệt!
Em không có đủ thời gian.
Marianne, xe ngựa của
em đang chờ em đó.
- Làm ngay nhé! Em phải đi rồi.
- Em trốn ở đâu vậy?
Tốt hơn hết là thu dọn đồ đạc.
Chúng ta phải đi rồi.
- Chào.
- Anh tìm ra em rồi.
Chờ đi em sẽ thấy anh
kiếm được cái gì cho em.
- Nó đang để đằng kia.
- Đồng hồ em kia kìa.
- Đẹp quá hả.
- Em nghĩ vậy hả?
Một chiếc xe tuyệt vời. Hãy nhìn
vào kho báu nhỏ nhắn này, ở đây.
Anh đã mặc cả nhưng cuối cùng anh ta
đã chấp nhận các điều kiện của anh.
Chào. Máy nhánh 2200, xin vui lòng.
Allo.
Vâng, Ông Bernhardt.
Dĩ nhiên, tôi nhớ ông chứ.
Họ đi về đâu?
Cô ấy muốn gặp cảnh sát trưởng liên
*** và vài phóng viên báo chí ở đó.
Ông rất đúng khi gọi cho tôi.
Tôi có thể lo hết vụ này.
Không, ông hãy chờ điện thoại.
Chúng tôi sẽ bảo đảm cô ấy được
an toàn. Ông không phải lo lắng.
Ông có thể coi cái đó là một
điều chắc chắn. Cám ơn ông.
Được rồi. Cuối cùng thì cũng đến.
Chúa ơi, máy nóng quá.
Rất may là chúng ta tới được đây.
Chờ đây. Đợi anh nhé.
Đèn còn sáng, vậy anh
nghĩ phải có ai ở trong đó.
Lou.
- Tôi Rick đây.
- Chờ một phút.
Ông già bướng bỉnh, phải không?
Anh có phiền không nếu chúng tôi vào?
Tôi sẽ gặp các anh ở cửa trước.
- Lou.
- Vâng?
Tôi là Rick Jarmin.
Chúa ơi. Anh đó sao.
Trời đất, Lou.
Vào đây đi. Chào ông.
- Đây là Marianne Graves.
- Anh sao rồi?
Ông làm tôi sợ chết khiếp.
Tôi nghĩ ông quên tôi là ai rồi.
Nói chung, tôi cũng gần quên rồi.
Tôi gặp rắc rối lớn rồi vì tôi
ở trong hoàn cảnh khó khăn.
Và chỉ có ông là người duy nhất
trên thế giới này có thể giúp tôi.
Tôi bắt đầu từ đâu?
Họ cuối cùng đã thả Sorenon ra tù.
Hắn và Diggs theo đuổi chúng tôi, và họ
biết rõ đường đi nước bước của chúng tôi.
Tôi nghĩ có ai đó ở Văn phòng
đang giao nộp chúng tôi.
Tôi làm ở sở thú.
- Tôi có 1 số địa chỉ liên lạc ở đó.
- Ông bố trí tôi ở đó mà, còn nhớ không?
Nó ở dưới chỉ 1 dãy nhà.
Tôi có thể tìm ra bất cứ lúc nào,
ngay cả trong đêm tối.
Molly rất hài lòng.
Anh là Monty hả?
Tôi xin lỗi. Tôi không nghe tiếng chuông.
Anh là người thanh niên gọi
điện thoại cho tôi phải không?
Tôi đã nói với anh tôi nghĩ
ông ấy không còn nhớ.
Bởi vậy tôi đã yêu cầu
anh nên đi đến đây.
Đôi khi lúc thấy mặt làm ông ấy nhớ lại.
(TIẾNG THẮNG XE )
- Marianne, em biết ai đây không?
- Rick!
Đây là cảnh sát trưởng
liên ***. Em đã gọi họ.
Để làm gì?
Em nghĩ đây là cái bẫy. Trong trường
hợp nào, anh cũng nên nói chuyện với họ.
Anh không thể cả đời chạy trốn mãi...
Em đúng về 1 chuyện.
Đó là không còn chỗ để chạy nữa.
- Ông bà có tầng hầm ở đây không?
- Trong nhà bếp.
- Có thể chỉ cho tôi không?
- Em đã làm gì vậy? Em xin lỗi.
Nó được thiết kế để tránh bom.
Không gì có thể vào được.
Hãy đi vào đó và khoá chặt lại.
Đừng ra ngoài cho đến khi yên ắng.
- Anh đi đâu vậy Rick?
- Tôi không biết nữa, Lou ạ!
Sở thú thì thế nào? Ở đó có súng đấy.
- Anh biết rõ từng tấc đường ở đó mà.
- Đó là ý kiến hay lắm.
Ông bà vào đi. Bọn chúng đến rồi.
Sở thú.
Chào?
Nhanh lên anh!
SỞ THÚ
Lou, Моlly, Rick...
Các anh không có gì phải sợ.
Joe Weyburn đây.
- Mấy gã này theo chúng ta phải không?
- Như vậy tốt lắm.
Họ đổi mật khẩu rồi.
Không phải bây giờ!
- Sao em làm được vậy...?
- Em không tin là em đã làm được.
- Đi nào.
- Chờ nào.
Mày không thấy bọn tao nhé, Bob?
Cái đó là của bọn chúng.
Cẩn thận!
Đồ dùng văn phòng: Giấy, viết, bút chì.
Nó ở đây?
Họ để những cái này ở đâu?
- Họ xử dụng súng thật ở đây.
- Cái đó là gì vậy?
Đó là súng bắn thuốc an thần.
Em xin lỗi.
Em xin lỗi vì những gì đã làm với anh.
Em đã gọi họ tới chỗ anh.
Không sao cả, được rồi.
Anh cũng nên xin lỗi em.
Có lẽ là điều tốt nhất.
- 15 năm đủ lâu rồi.
- Vâng đúng rồi.
Hãy khoá cửa lại và ở yên đây
cho dù em thấy cái gì đi nữa.
Đừng ra ngoài. Ở yên đây.
Nếu em thấy anh làm cái này,
anh muốn em nhấn nút này.
Thấy cách làm chưa?
Có thấy mấy cái đèn đó không?
Mở chúng lên.
Giống như vậy đó, ok?
Giữ đầu thấp xuống
Rick, hãy sống sót qua vụ này.
Em không thể dự đám tang khác của anh.
Em nhớ, em ở lại đây.
Bởi vì bên ngoài là sở thú,
rất nguy hiểm.
Anh ấy nói nút nào nhỉ?
Rick? Joe Weyburn đây.
Chúng tôi không muốn làm hại anh.
Chúng tôi chỉ muốn nói chuyện.
Chào mừng đến với
rừng mưa nhiệt đới.
Chúng tôi đã tập hợp 1 bộ sưu tập
của hệ động và thực vật...
bản địa cả hai rừng mưa nhiệt đới
Nam Mỹ và Thảo nguyên Phi Châu.
Đây rồi.
Chết tiệt!
Hình như tao hạ được nó rồi.
Phải bằng cách nào đó để dừng
thứ này lại. Đi tóm con bé đó đi!
Vâng!
Tỉnh dậy! Tất cả bọn mày!
Đứng dậy!
Rời khỏi giường và hoạt động!
Đứng dậy nào!
Đi nào, thằng kia. Đưa tay cho tao.
Câm miệng! Quay lại.
Im ngay!
Chết rồi.
Xin lỗi.
Ngạc nhiên chưa!
Thôi nào. Để tay sau gáy
của mày khép ngón tay lại.
Ngay bây giờ!
Cái chó gì vậy? Lại đằng kia!
Dạng chân ra!
Sorenson, tôi tóm được Jarmin rồi!
Anh cần anh ta làm gì?
Sao anh không...
Không anh bạn, đây là con mồi của
anh ấy. Rất có ý nghĩa với anh ấy.
Cái đầu tôi.
Jarmin, tao bắt được
bạn gái mày đây.
Ra đi, không tao ném
cô ta cho cọp đấy.
Mày nhầm rồi Rick ạ, nếu nghĩ
rằng tao sẽ không làm thế.
Mày thậm chí không muốn xem à?
Tao ghét mày bỏ lỡ cảnh này.
15 năm!
15 năm khốn nạn tao đã chờ điều này!
Em đây.
Em đây. Đưa tay anh đây.
Xin anh!
Em không giữ được.
Em có thể mà em yêu.
Chỉ cần kéo anh về phía em.
Em xin lỗi,
em không thể kéo anh vào.
Anh cũng vậy, nghe này.
Anh đã tự do, anh có thể cưới em.
Anh nói láo. Anh sẽ không cưới em.
Anh có thể nếu em cố
gắng thêm chút nữa.
Ráng sức thêm chút nữa hả?
Khỉ thật, kéo đi thay vì đứng nhìn.
Cha của con em trở thành thức ăn cho cọp.
- Con hả?
- Con.
Anh không sao chứ, anh yêu?
Cô là ai vậy?
Nhìn em này.
Rick, nhìn em này. Em là Marianne.
Anh có nhớ là ta sẽ cưới
nhau và có con không?
Rất vui được gặp cô, Marianne.
Anh là con chuột dơ dáy!
Anh cố ý lẩn tránh chuyện này hả?
Anh không trốn được,
em sẽ kiện anh vì phá lời hứa.
Kiện anh hả, anh không có tiền đâu.
- Em muốn lấy gì, quần lót của anh hả?
- Ừ, em muốn quần lót của anh.
Thôi đi, anh muốn em xem cái này.
Nào dậy đi. Lê cái mông lười
biếng em ra chỗ khác nào.
Em nghe câu này chưa:
"Thứ cũ, thứ mới, thứ đi mượn và thứ..."'
Rất xanh.
Ông Wiggly giương buồm lên.
Thẳng tiến nào!
HẾT PHIM
Thời gian dịch và chỉnh sửa: 8 ngày
TP. HCM, ngày 06/03/2013.