Tip:
Highlight text to annotate it
X
Đôi khi...
Bác sĩ Lecter và tôi nói chuyện
với nhau khi yên tĩnh...
về những khoá học khoa
học mà tôi đang theo và...
Những khoá học về tâm lý
được đăng ký qua bưu điện
phải không y tá Barney?
Không phải thưa ông.
Tôi không coi tâm lý học
là một môn khoa học...
và bác sĩ Lecter cũng vậy.
Bây giờ, Barney, trong khi ông
đang làm việc ở nhà thương điên...
ông đã chứng kiến Clarice Starling
và Hannibal Lecter gây
ảnh hưởng lẫn nhau.
Gây ảnh hưởng lẫn nhau ư?
Nói chuyện với nhau.
Vâng, dường như đối với tôi họ...
Tôi hiểu là ông đang hăm hở biện
minh cho phí tư vấn của mình...
nhưng tại sao chúng ta
không bắt đầu với những gì
mà ông đã nhìn thấy...
chứ không phải ông nghĩ gì
về những gì ông nhìn thấy?
Cordell, đừng có như thế.
Barney có thể cho chúng ta
biết quan điểm của mình.
Barney, hãy cho chúng tôi
biết ý kiến của ông về
những gì ông đã nhìn thấy.
Có chuyện gì giữa họ?
Hầu hết thời gian...
Bác Lecter không trả lời
những người tới thăm.
Ông ta chỉ, ví dụ...
mở to mắt nhìn thật lâu
để xúc phạm người đó...
những người đến
để xem xét ông ta.
Với Starling thì ông ta
trả lời những câu hỏi của cô ta.
Cô ta quan tâm đến ông ta.
Cô ta có mưu đồ gì đó với ông ta.
Ông ta nghĩ cô ta
duyên dáng và vui vẻ.
Clarice Starling và Hannibal Lecter...
trở nên thân thiện?
Về mặt hình thức thì như vậy.
Và ông ta thích cô ta?
Cảm ơn Barney.
Cảm ơn rất nhiều
về tính thật thà của ông.
Và giữ những thứ tuyệt vời...
từ kho tàng bác sĩ Lecter của ông nhé.
Tôi vô cùng thích chúng.
Ông Verger.
Suýt nữa tôi quên mất.
Tôi có thể lấy được cái này.
Anh nghĩ sao hả Cordell?
Tôi nghĩ nó sẽ giết ông mất.
Bao nhiêu?
250...
ngàn đô.
Cordell...
lấy tấm séc 250.000.
HANNIBAL (sự im lặng của bầy cừu 2)
Sao mà cô ta có thể
ngủ như vậy được?
Cô ta đã phải tham gia cùng
đội xuất kích suốt đêm qua.
Cô ta đang ngủ dưỡng sức.
Không có chi thưa ông.
Chúng ta có người tên
Bolton bên cảnh sát D.C.
Được rồi, mọi người chú ý.
Đây là bản đồ bố trí.
Xin lỗi, tôi là sĩ quan Bolton,
cảnh sát D.C.
Tôi đã nhìn thấy nó
từ huy hiệu của anh?
Tôi chỉ huy nơi này.
Vậy để chúng ta không
dẫm chân lên nhau...
Để tôi giải thích lý do
tại sao tôi ở đây.
Tôi ở đây vì tôi biết Evelda Drumgo.
Tôi đã từng bắt bà ta
hai lần theo lệnh bắt của RlCO.
DEA và ATF, ở đây hỗ trợ tôi...
về mặt ma túy và vũ khí.
Anh ở đây là do thị trưởng
của anh muốn anh có vẻ
hăng hái chống ma túy,
đặc biệt là sau sự kết tội,
về ma túy của chính ông ta,
và hy vọng là sẽ đạt được điều
đó khi anh tham gia vào đây.
Miệng cô khá thông minh đấy.
Này sĩ quan, nếu anh không phiền...
Tôi sẽ rất cảm kích
nếu anh để tôi tiếp tục nói.
Được rồi, nhìn vào đây.
Chợ cá...đằng sau là con sông.
Bên kia đường, tầng trệt
là phòng pha chế.
Evelda Drumgo bị HlV dương tính.
Bà ta sẽ ''xiên và cắn'' chúng ta
nếu có chuyện gì vậy hãy cẩn thận.
Nếu tình cờ anh là người đưa bà ta
vào xe đi tuần của chúng ta...
trước ống kính nhà báo
sĩ quan Bolton...
anh không cần phải
đẩy đầu bà ta xuống.
Chúng ta muốn bắt bà ta bên trong
chứ không phải ngoài đường.
Chúng ta có thể đến gần chiếc xe.
Nếu mọi việc thuận lợi
theo ám hiệu của tôi...
chúng ta tấn công phía trước
DEA tấn công phía sau...
D.C.P.D. sẽ hỗ trợ cho họ.
Bà ta sẽ cho người canh chừng ít
nhất là trong phạm vi ba dãy phố.
Chúng đã hỗ trợ rất đúng
lúc cho bà ta lần trước...
cho nên đừng tự biểu diễn
màn anh hùng nhé.
-Hôm nay bận quá nhỉ.
-Công nhận là đúng.
Cho tôi một ly cà phê?
-Anh có thấy không?
-Thấy rõ.
Ê, có gì mới không?
Mẹ kiếp, đó là...
bà ta đi cùng ba gã
đều trang bị vũ khí.
Bà ta mang theo cái gì đó.
Bà ta mang theo đứa bé.
Này Brigham, chỗ này đông quá.
Nhiều người quá.
Tôi nghĩ là cứ ém binh.
Anh nghĩ sao?
Tôi đồng ý.
Tất cả đơn vị, giữ nguyên vị trí.
-Đội Whiskey nghe rõ.
-Burke nghe rõ.
Đây là Bolton.
Cứ theo dõi mục tiêu.
Tôi nói là tất cả các đơn vị giữ,
nguyên vị trí, Bolton, ngay lập tức.
-Quá muộn rồi, chúng ta
phải lao vào thôi!
-Bolton, giữ nguyên vị trí.
Giữ nguyên vị trí.
Bà ta mang theo em bé.
Tất cả các đơn vị giữ nguyên vị trí.
Hạ khẩu súng đó xuống, Bolton.
Hắn có súng, bắn hắn đi!
Ra quân. FBl!
Dừng lại!
Ngưng nổ súng!
Đừng!
Evelda, bước ra khỏi xe!
Starling, là mày đó hả?
Bước xa ra khỏi cái xe!
Giơ hai tay lên, Evelda.
Làm ơn đi...
giơ hai tay lên.
Mày có khỏe không?
Đừng làm điều này.
Làm cái gì?
Không sao đâu.
Cô biết mà. Cô biết mà.
Cô biết mà, không sao đâu cưng.
Các bạn bè, gia đình và đồng
nghiệp tập hợp lại nơi này...
tại nghĩa trang quốc gia Arlington...
để chôn cất nhân viên cảnh
sát BATF, tên John Brigham...
bị bắn chết khi làm
nhiệm vụ vào thứ Sáu.
Anh ta đã 40 tuổi.
Cuộc tấn công bọn buôn
ma túy xấu số đã lấy đi
sinh mạng anh ta và 5 người khác...
là vụ mới nhất trong chuỗi
các vụ xô xát không ngớt...
bắt đầu với Waco, Texas...
mà theo đó bên Tư Pháp và FBl...
đã bị chất vấn về việc tại sao
không dùng óc suy xét...
mà lại thích dùng hoả lực hơn.
Lần này là sĩ quan đặc
biệt FBl, Clarice Starling...
chỉ huy lực lượng tấn công
gây thiệt hại.
Starling đã đạt được sự nổi tiếng
khoảng 10 năm trước...
khi cô được cung cấp thông tin bởi...
bác sĩ Hannibal
''Kẻ ăn thịt người'' Lecter...
mà sự việc đã đưa đến việc
giải cứu Catherine Martin...
con gái của cựu nghị sĩ
từ Tennessee.
Tuy nhiên, khi quay trở lại công
việc cuối tuần này...
cô ta sẽ không được nổi tiếng nữa.
Luật sư Telford Higgins...
đại diện một trong những
gia đình có người bị giết chết...
nói rằng ông sẽ
chuẩn bị hồ sơ kiện.
Vâng thưa ông.
Gọi cho tôi Sở Tư Pháp.
Agent Starling?
Đây là John Eldridge bên DEA.
Trợ lý giám đốc Noonan,
đương nhiên là cô biết.
Larkin Wayne bên Văn Phòng
Trách Nhiệm Chuyên Gia.
Bob Sneed bên ATF.
Benny Holombe, trợ lý thị trưởng...
và Krendlr. Cô đã biết Paul.
Paul đã đến từ bên Toà Án
một cách không chính thức
là một ân huệ cho chúng ta.
Hay nói một cách khác là anh
ta ở đây mà như là không có.
Chắc cô đã biết về việc
đưa tin trên báo và TV?
Tôi chẳng có liên quan gì đến
những tin tức đó thư ông Krendler.
Người phụ nữ đó đang ôm đứa bé.
Có ảnh về chuyện đó.
Tôi nghĩ là cô cũng
nhận thấy vấn đề đó.
Không phải trên tay bà ta.
Trong một cái địu con
choàng ngang ngực.
Trong tay bà ta có khẩu MAC-10.
Nghe này, tôi đến
đây để giúp cô, Starling.
Công việc sẽ khó khắn hơn
với thái độ hiếu chiến như vậy.
Tôi có thể nói chuyện tự do
được không ông Pearsall?
Cơ quan của ông đã
gọi cho văn phòng này...
để bổ nhiệm tôi giúp ông
về cuộc bố ráp này.
Tôi sẽ cố làm điều đó.
Tôi đã thể hiện óc suy đoán của
mình rõ ràng nhưng bị làm ngơ...
và bây giờ một nhân viên
và người bạn tốt bị chết.
Cô đã bắn và giết chết
5 người ở ngoài đó Starling.
Cái đó mà cô định
nghĩa là óc suy đoán tốt sao?
Cuộc bố ráp này là 1 mớ xấu xí.
Tôi rơi vào một tình huống
mà tôi phải...
lựa chọn giữa cái chết và bắn
người phụ nữ có mang một em bé.
Tôi đã chọn.
Tôi đã bắn bà ta.
Tôi đã giết một người mẹ
đang ôm con...
Và tôi cảm thấy hối tiếc.
Chính tôi cũng bực tức về điều đó.
Xin lỗi, tôi phải dừng
cuộc họp này lại...
và sẽ gọi điện lại cho từng người.
Tốn thời gian.
Cô có kẻ ngưỡng mộ bí mật,
Starling.
Không có gì nhiều để xem nhưng
ông ta có bạn ở những vị trí cao.
Còn nhớ Mason Verger?
Nạn nhân thứ 4 của Lecter...
người giàu có.
Người duy nhất còn sống.
Ông ta có tin tức mới về Lecter.
Ông ta sẽ chỉ chia sẻ cho mình cô.
Anh nó là chia sẻ với mình tôi
có nghĩa là gì?
Cô muốn nó thì chộp lấy nó đi.
Chúng tôi thì không.
Tôi không nói chuyện với ông,
Krendler.
Khi nói chuyện với ông
thì tôi sẽ nhìn ông.
Tại sao chúng ta thì không?
Lần cuối cùng ông ta gọi...
là lúc chúng tôi bỏ Lecter khỏi danh
sách 10 tên bị truy nã hàng đầu.
Ông ta đã buồn vì điều đó.
Chúng tôi nói: ''Đời mà!''
Ông ta nói, ''Đây là việc thượng
nghị viện đã bỏ sót ủy ban...
''làm cho cuộc đời của
các người khổ sở hơn''.
Những đóng góp chính trị
của gia đình ông ta...
có lẽ không đủ để mua chức nghị sĩ...
nhưng đủ để thỉnh thoảng thuê nó.
Không có lý do gì để làm
lại việc đó một lần nữa...
nếu thật sự ông ta có cái gì đó mới.
Đây là một phi vụ tốt cho cô,
Starling.
Cô không thể làm ngơ
như nó không có.
Cô nên quay về vụ án nổi tiếng đó.
Tôi sẽ lo liệu giới truyền thông
về vụ giết Drumgo của cô.
Mọi người sẽ vui vẻ.
Tôi không vui.
Có lẽ cô không có
khả năng để vui.
Ông Krendler...
khi ông ở ngoài đường...
ông biết là mình sẽ nhận một
viên đạn trong khi làm nhiệm vụ.
Ông chấp nhận nó hay bỏ đi.
Ông sẽ sống với nó.
Những gì ông không
mong đợi hay chấp nhận...
là nhận một chỗ làm
đằng sau phòng sếp mình...
để làm chính xác những
việc mà họ đã dạy ông.
Điều đó làm ông không vui.
Đương nhiên là cô nói đúng,
Starling...
nhưng nó thực sự không
thay đổi được gì cả.
Nó thay đổi mọi thứ,
nó đã thay đổi tôi.
Tôi là Cordell Doemling,
bác sĩ riêng của ông Verger.
Xin chào.
Xin cô vui lòng đậu xe
ở phía cuối nhé.
Ông Verger, Nhân viên
Starling đã đến.
Xin chào ông Verger.
-Có phải là chiếc Mustang không?
-Đúng thế.
Loại 5 lít?
Nhanh.
Cordell, tôi nghĩ anh nên
để chúng tôi tự nhiên.
Tôi nghĩ mình nên ở lại.
Có thể tôi sẽ có ích.
Anh sẽ có ích nếu đi chuẩn
bị bữa trưa cho tôi.
Tôi muốn gắn cái microphone này...
vào áo hay gối của ông,
nếu ông cảm thấy thoải mái.
Sao cũng được.
Đây, nó sẽ làm cho dễ dàng hơn.
Cô biết không, tôi đã cảm ơn
thượng đế về những gì đã xảy ra.
Nó là sự cứu rỗi linh hồn tôi.
Cô có chấp nhận Chúa không
nhân viên Starling?
Cô có lòng tin không?
Tôi được nuôi dạy theo thuyết Lu-ti.
Đó không phải là những gì tôi hỏi.
Đây là sĩ quan đặc biệt
Clarice Starling...
5-1-4-3-6-9-0...
đang lấy cung Mason R. Verger
vào ngày 20 tháng 3.
Tôi muốn kể với cô về trại hè,
-Đó là thời thơ ấu tuyệt vời...
-Chúng ta sẽ nói chuyện đó sau.
Chúng ta sẽ nói chuyện đó bây giờ.
Tất cả đều là chịu đựng.
Đó là trại Cơ đốc giáo,
cha tôi thành lập...
vì người nghèo, rủi thay,
loại bỏ những bé trai và bé gái...
mà sẵn lòng làm bất kỳ
điều gì vì thanh kẹo.
Ông Verger, tôi không
cần biết về sự phạm tôi tình dục.
Không sao đâu.
Tôi có sự được miễn từ
Đoàn Luật Sư Mỹ...
và tôi có sự được miễn từ Chúa.
Và không ai đụng tới cả.
Ông đã bao giờ nhìn thấy
bác sĩ Lecter...
trước khi phiên toà ctử,
ông ta chữa bệnh cho ông?
Ý cô là sao?
Mang tính xã hội hả?
Ý tôi là như thế.
Vâng nếu ông không phiền
khi nói về chúng.
-Không hề, tôi không xấu hổ.
-Tôi đâu có nói ông như thế đâu.
Không. Chúng tôi gặp nhau
như thường lệ giống như
bệnh nhân và bác sĩ.
Ông ta đến nhà ông như thế nào?
Đương nhiên là tôi mời ông ta.
Đến nhà của tôi.
Tôi đến bên ctửa với bộ đồ,
''mời gọi'' nhất của tôi.
Tôi e ngại rằng ông ta sẽ sợ tôi...
nhưng ông ta dường như không hề sợ.
Đến bây giờ vẫn còn cảm thấy lạ.
Tôi cho ông ta xem đồ chơi của mình...
dây thòng lọng của tôi được
dựng lên giữa những thứ khác.
Nó giống như là tự treo
cổ nhưng không phải vậy.
Nó cảm thấy tuyệt trong khi...
Cô biết mà.
Và hắn nói, ''Mason...''
Mason, có muốn phê 1 chút không?
Và tôi nói: ''Tôi sẽ ư?''.
Và...
khi nó thấm vào thì tôi như đang bay.
Ông ta nói: ''Mason...
''cười tôi xem nào...
''để có được lòng tự tin
của một đứa trẻ''
Khi tôi cười...
hắn nói: ''Tôi thấy được
anh làm như thế nào.''
Người bác sĩ giỏi tiến đến
tôi với một mẩu gương vỡ.
''thử cái này''.
thử lóc mặt mình ra xem''.
''Và cho chó ăn''.
Bây giờ tôi vẫn còn
có thể nhìn thấy được.
thử lại lần nữa.
Tôi e là không.
Đó là trò giải trí.
Dường như nó là ý kiến
hay vào lúc đó.
Ông Verger, ông đã chỉ cho tôi rằng...
ông đã nhận được thông tin mới.
Thông tin này từ đâu tới?
Buenos Aires. Từ hai tuần trước.
Gói đồ đến từ đâu?
Câu hỏi hay.
Trên đó chẳng viết gì cả.
Cordell, chúng ta đã
ném nó rồi hả?
Tôi e rằng là vậy.
Trời ơi.
Cô nghĩ là nó sẽ có ích sao?
Tôi hy vọng là vậy.
Tôi hy vọng nó sẽ giúp cô bắt hắn...
nhằm giúp rtửa sạch
vết nhơ cô bị gần đây.
Cảm ơn, tôi nghĩ đó là,
tất cả những gì mình cần.
Cô có tìm thấy mối quan
hệ tốt với bác sĩ Lecter...
trong cuộc nói chuyện
trong nhà thương điên không?
Tôi biết là tôi đã tìm được trong
khi đang lóc thịt mặt mình.
Chúng tôi trao đổi thông tin
theo cách thông thường thôi.
Nhưng luôn qua lớp kính?
Không vui sao?
Cái gì chứ?
Cô có thể nhìn vào mặt tôi...
nhưng cô ngượng khi tôi
nói tên của Chúa.
Đang tìm cái mình cần hả?
Anh có chắc đây là tất cả không?
Hiện tại là tất cả, còn có thêm nữa...
nhưng nó được lựa chọn
từng chút qua nhiều năm.
Đống này đáng giá rất nhiều tiền
trong một phạm vi nào đó.
Nó giống như ma túy
biến mất quanh đây...
từng chút một.
Để tôi đi!
Này Barney.
Nhớ tôi không?
Cô có đồng ý với biên bản
ghi chép, nhân viên Starling...
rằng tôi chưa đọc quyền của mình?
Tôi không có Mirandized Barney.
Ông ta không nhận biết
được quyền của mình.
Khi ông đem bác sĩ Lecter
qua bên cảnh sát Tennessee...
Họ đã không lễ phép với ông ta.
Bây giờ họ đã chết rồi.
Họ chỉ có thể sống sót làm
bạn với ông ta trong ba ngày.
Ông đã tồn tại với ông ta 6
năm trong nhà thương điên.
Sao mà ông làm vậy được?
Nó không chỉ là vấn đề lễ phép.
Đúng là như vậy đấy.
Ông có bao giờ nghĩ là sau khi trốn
thoát ông ta sẽ tìm đến ông không?
Ông ta đã từng nói với tôi
là bất cứ khi nào có thể...
ông ta thích ăn những kẻ thô lỗ.
Ông ta gọi họ là''những kẻ
thô lỗ không giới hạn lĩnh vực''.
Thế còn cô? Cô có bao giờ,
nghĩ hắn sẽ theo cô không?
Cô có nghĩ về ông ta
chút nào không?
Mỗi ngày ít nhất là 30 giây.
Tôi không thể không nghĩ.
Ông ta luôn ở bên tôi như
một thói quen xấu.
Ông có biết chuyện gì xảy ra
với đồ đạc của ông ta không?
Sách vở, giấy, tranh ảnh....
Mọi thứ bị vứt đi khi
chỗ đó đóng ctửa,
sự cắt giảm.
Barney, tôi vừa phát hiện
ra rằng bác sĩ...
Lecter đã ký bản sao của,
cuốn ''Thú Vui Nấu Ãn''...
và bán cho nhà sưu tập
tư nhân với giá16.000.
Nó có thể là đồ giả.
Người bán làm bản khai,
có tuyên thệ quyền sở hữu...
người ký là Karen Phlox.
Ông có biết Karen Phlox?
Ông nên biết.
Bà ta đã điền vào đơn
xin việc của ông...
chỉ ở phần cuối, bà ta ký ''Barney''.
Tiền hoàn thuế của ông
cũng giống như thế.
Cô muốn cuốn sách?
Tôi có thể lấy nó lại.
Tôi muốn bản chụp X-quang
sau khi ông làm gẫy tay Lecter...
trong suốt vụ tấn công
người y tá đó.
Và tất cả những gì ông có.
Chúng tôi thường nói chuyện
vào ban đêm.
Sau khi những tiếng la hét ngớt đi...
Thỉnh thoảng chúng tôi
nói chuyện về cô.
Cô có muốn biết ông ta
nói gì không?
Lấy bản chụp X-quang đi.
-Tôi không phải là gã xấu.
-Tôi đâu có nói vậy.
Bác sĩ Chilton là người xấu.
Sau buổi viếng thăm
đầu tiên của cô...
hắn bắt đầu ghi lại những cuộc
nói chuyện của cô và Lecter.
Chúng...là vô giá.
Đi đi thôi.
Mày đau buồn thế là đủ rồi.
Và ông ta nói gì?
Ông ta nói gì về tôi vào ban đêm?
Ông ta nói về những hành vi
được thừa hưởng được
kiểm soát bằng mạch điện ttử...
Ông ta dùng di truyền học
vào chim bồ câu làm ví dụ.
Chúng bay lên không trung...
lộn ngược lại sau để biểu diễn,
ngã xuống đất.
Có những con chim nông cạn.
Có những con chim sâu sắc.
Cô không thể nuôi
hai con chim sâu sắc...
hay con chúng, hay cháu chúng
sẽ lộn nhào xuống...
đập vào mặt đất và chết.
Sĩ quan Starling là một
con chim sâu sắc, Barney.
Chúng ta hãy hy vọng bố hoặc
mẹ cô ta không phải như vậy.
Chắc chắn, chỗ hợp dòng
kỳ quái của những sự kiện...
vẫn chưa trốn thoát khỏi cô,
Clarice.
Jack Crawford đu đưa cô
trước mặt tôi...
rồi thì tôi đã giúp cô một chút.
Cô có nghĩ là là bởi vì
tôi thích nhìn cô...
và tưởng tượng nếm cô
sẽ ngon nhường nào...
Clarice?
Tôi không biết. Vậy hả?
Tôi ở trong phòng này
đã 8 năm rồi, Clarice.
Họ sẽ chẳng bao giờ,
thả tôi ra khi tôi còn sống.
Cái tôi muốn là một khung cảnh.
Tôi muốn một cái ctửa sổ nơi mà
tôi có thể nhìn thấy cây hay nước.
Tôi muốn ở Viện Liên ***...
tránh xa khỏi bác sĩ Chilton.
Quan hệ thư từ thời Capponi
quay trở về thế kỷ thứ 13.
Bác sĩ Fell có thể nắm trong tay mình,
bàn tay không phải của người Ý...
một bức thư từ chính
Dante Alighieri...
nhưng ông ta có công nhận không?
Tôi nghĩ là không.
Thưa quý ông, các ông đã xem
xét ông ta ở thời trung cổ Ý...
và tôi sẽ không phủ nhận
rằng ngôn ngữ của ông ta
thật đáng khâm phục...
với một straniero, nhưng...
liệu ông ta có quen thuộc
với phẩm cách...
của thời kỳ tiền phục hưng Firenze?
Tôi nghĩ là không.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu
ông ta bất chợt thấy bức thư
trong thư viện Capponi...
ví dụ như *** de Cavalcanti?
Liệu ông ta có nhận ra không?
Tôi nghĩ là không.
Chúng vẫn còn đang được bàn cãi.
Quan hệ thư từ thời Capponi,
quay trở về thế kỷ thứ 13.
Sogliato muốn có việc
cho cháu mình.
Nhưng những nhà nghiên
cứu dường như thoả mãn...
với những kẻ bù nhìn
tạm thời mà họ chỉ định.
Nếu ông ta là chuyên gia
về Dante...
để ông ta giảng về
Dante đến Studiolo.
Hãy để ông ta đối mặt
với chúng nếu ông ta có thể.
Tôi sẽ chờ đến ngày đó.
Nào hãy định ngày.
Rất tốt, vào ngày 14.
Bác sĩ Fell?
Chánh thanh tra Rinaldo Pazzi
của Questura.
Tôi có thể giúp gì được nào?
Tôi xin lỗi. Tôi đang điều tra
sự mất tích...
của người tiền nhiệm ông...
Bonaventura. Tôi tự hỏi liệu...
''Người tiền nhiệm''
ám chỉ tôi đã có việc làm.
Rủi thay, tôi vẫn chưa có.
Mặc dù tôi rất hy vọng.
Họ đang cho tôi coi sóc thư viện.
Để có thu nhập.
Những nhân viên lần đầu kiểm tra...
đã không tìm ra thư di chúc
hay bất kỳ di chúc về tự sát nào.
Tôi tự hỏi liệu ông có thể...
Nếu tôi tìm thấy gì ở thư viện Capponi...
được nhét trong ngăn kéo hay quyển
sách...Tôi sẽ gọi ông ngay lập tức.
Cảm ơn.
Ông đã được phân công trở lại.
Xin lỗi?
Ông đã ở trong vụ án Mostro,
chắc chắn rằng tôi đã đọc.
Vâng đúng thế.
Bây giờ thì ông lo vụ này.
Tôi nghĩ vụ này kém phần
quan trọng hơn.
Nếu tôi nghĩ về công việc
mình theo những thành ngữ đó...
thì tôi nghĩ tôi đồng ý.
Một người mất tích.
Xin lỗi?
Liệu ông bị đuổi khỏi một cách
bất công trong vụ quan trọng hơn...
hay là ông xứng đáng được như vậy?
Nói về chuyện đó thì bác sĩ Fell...
những đồ dùng cá nhân của ông ta...
vẫn còn nằm ở palazzo chứ?
Được đóng gói gọn gàng trong 4
va li và có bản kiểm kê kèm theo.
Chao ôi...không có mẩu thư nào cả.
Tôi sẽ cho người đến lấy nó.
Cảm ơn ông đã giúp đỡ.
Cảm ơn.
Làm đến đâu rồi?
Có manh mối gì chưa?
Ừ, tất cả đều là manh mối nhưng
không có cái nào dẫn đến ông ta cả.
Tôi không biết làm sao mà
cô sống với những thứ đó.
Trời ơi.
Cái này từ ''Những Kỷ Lục
Guinness trên Thế Giới''...
chúc mừng tôi vì là
''Sĩ quan FBl nữ...
''Người đã bắn và giết nhiều người''
Geoffrey, vui lòng ra ngoài nhé?
Chắc rồi.
Clarice thân mến...
Tôi đã theo đuổi với sự nhiệt tình...
theo những diễn biến về
sự xấu hổ và ghét bỏ của
công chúng dành cho cô.
Chuyện đó đối với tôi
thì không là gì cả...
trừ việc bất tiện khi bị bỏ tù.
Nhưng cô có thể không nhìn xa.
Trong những buổi thảo luận
của chúng ta trong ngục tối...
đối với tôi rõ ràng là cha cô...
người gác đêm đã chết...
đã có danh tiếng lớn trong
hệ thống giá trị của cô.
Tôi nghĩ thành công
của cô trong việt kết thúc...
nghề nghiệp của Jame Gumb
thành người may y phục
thời trang cho phái nữ...
đã làm cô hài lòng nhất...
bởi vì cô có thể hình dung
cha cô hài lòng.
Nhưng bây giờ, than ôi,
cô đang bị tiếng xấu với FBl.
Cô có tưởng tượng rằng
cha cô rất xấu hổ với việc
cô bị ghét bỏ không?
Cô liệu có thấy ông ta
nằm trong quan tài...
bị dày vò bởi sự thất bại
của cô không?
Sự hối tiếc về kết cục tốt đẹp
của một nghề nghiệp đầy ước hẹn?
Có cái gì còn tệ hơn sự nhục
nhã này không hả Clarice?
Liệu sự thất bại này có...
phản ảnh đúng cha mẹ mình không?
Liệu nỗi sợ hãi nhất trong
cô rằng bây giờ và mãi mãi...
họ tin rằng họ thật sự là...
vết xe cũ, sai lầm
cho cô lần mò theo?
Và rằng chính bản thân cô cũng thế?
Tiện đây, tôi không thể
không nhận thấy rằng...
trên trang web ngu xi của FBl...
tôi đã được đưa lên từ...
kho lưu trữ những tội phạm...
và được nâng lên có uy tín hơn...
Danh sách 10 tội phạm hàng đầu.
Liệu nó có phải sự trùng hợp
hay là cô đã quay trở về vụ án?
Nếu như thế thì tốt.
Tôi cần phải thôi không nghỉ hưu
nữa và quay trở về với công chúng.
Tôi mường tượng rằng
cô đang ngồi trong tầng hầm tối...
bao quanh là đống giấy tờ
và màn hình.
Có chính xác không nào?
Hãy nói thật tôi nghe đi
sĩ quan đặc biệt Starling.
Thân ái, ông bạn già
Hannibal Lecter, M.D.
Tái bút.
Hiển nhiên là nhiệm vụ mới này
không phải là sự lựa chọn của cô.
Tôi cho nó là sự mặc cả...
nhưng cô chấp nhận nó, Clarice.
Công việc của cô là
phải diệt được tôi.
Nên tôi không biết phải
chúc cô khỏe như thế nào...
Nhưng tôi chắc chắn rằng
chúng ta sẽ có nhiều cuộc vui.
Ta-ta.''H''.
Trong thư...
chỉ có một phần
của dấu tay ở đây.
Không đủ làm bằng chứng
ra toà, nhưng...
Tôi biết đó là ông ta.
Ông ta đang ở đâu khi viết bức
thư này là điều tôi muốn biết.
Giấy sẽ không giúp gì được.
Và miếng vải đắt tiền phía bên...
nhưng nó không hiếm
đến nỗi cô không tìm được...
ở hàng ngàn ctửa hàng...
trên toàn thế giới.
Mực của nó cũng vậy.
Sáp của nó cũng thế.
Và dấu bưu điện ở Las Vegas,
cô có thể kiểm tra...
nhưng tôi cá là nó đến
từ dịch vụ hòm thư khác.
Không, Las Vegas là điểm
cuối cùng mà nó tới.
Nó sẽ là cuộc tấn công
vào khẩu vị của hắn.
Cô không cảm thấy mắt cô
đang di chuyển qua
cơ thể mình sao Clarice?
Tôi chắc chắn thấy được
là cô nhìn thấy.
Và mắt cô không di chuyển đến
những thứ mà cô muốn sao?
Vậy thì nói cho tôi biết đi nào.
Không, đến lượt cô
nói cho tôi biết đi Clarice.
Cô sẽ không còn kỳ nghỉ nào để
nghỉ trên hòn đảo bệnh than đó đâu.
Tôi kể cho cô nghe và
cô kể cho tôi nghe.
Không kể về vụ án này
mà về chính cô.
Có hay không Clarice?
Kem bôi tay.
Mùi long diên hương thô.
Cây oải hương vùng Tennessee.
Dấu vết của những mùi khác.
Mùi lông cừu.
Đáng yêu.
Long diên hương là gì?
Nó là sản phẩm của cá heo.
Than ôi, chúng tôi rất thích
nhưng không thể nhập khẩu được.
Đạo luật về những loài
gây nguy hiểm.
Nơi nào thì không bất hợp pháp?
Japan, đương nhiên.
Một vài nơi ở Châu Âu.
Chắc chắn là cô có thể tìm
được nó ở đâu đó ở Paris...
Rome, Amsterdam.
Có thể London.
Hương vị này được làm
thủ công riêng cho những
yêu cầu của một người nào đó.
Liệu có biết được
ctửa hàng nào không?
Đương nhiên, tôi sẽ
cho cô danh sách.
Nó sẽ ngắn thôi.
Tôi cần vé xem opera.
Tôi không nghĩ mình có cái nào.
Nó được bán hết rồi.
Chính là cô vợ trẻ đẹp
với đôi môi rộng mở...
chính là người muốn có
vé xem opera.
Benetti.
Cái gì?
Tua lại.
Tôi không thể tua lại.
Đang đang sang băng.
Cái gì đây?
Camera từ một tiệm bán
nước hoa ở Via Della Scala.
FBl thông qua cảnh sát
quốc tế yêu cầu copy.
-Tại sao?
-Họ không nói.
Họ không nói ư?
Không, thật là lạ...
giống như họ cố tình không nói vậy.
Chúng ta sẽ đi xem opera chứ?
Xin lỗi.
Có, chúng ta sẽ đi.
Anh có vé không.
Không, nhưng anh sẽ có.
Thật ra anh muốn xem
để mua từ đây.
Đừng ngồi hàng sau nhé.
Lần này em muốn xem.
Chắc chắn là không
ngồi gần hàng sau đâu.
Cho dù mất bao nhiêu tiền.
Nói cho tôi biết đi Clarice,
cô có muốn làm hại những kẻ...
bắt buộc cô xem xét nó không?
Thật là tuyệt hảo khi nếm nó.
Thật là tuyệt hảo khi
nếm mùi vị kẻ thù.
Nó thật là tuyệt.
Nói cho tôi biết đi Clarice...
Kỷ niệm xấu nhất
thời thơ ấu của cô là gì?
-Trời ơi, Starling!
-Tôi có thể giúp gì được
hả ông Krendler?
Cô làm gì mà ngồi trong tối thế?
Nghĩ về tục ăn thịt người.
Những người bên Tư Pháp
cũng đang nghĩ vậy.
Cô biết gì không?
Họ đang nghĩ, ''Chính xác
là cô ta làm gì Lecter?''
Ông không tò mò sao hắn
lại ăn nạn nhân của mình ư?
Và vấn đề là ở chỗ nào?
Cô đang viết một cuốn
sách hay bắt một cái móc?
Để cho thấy sự khinh miệt
của ông ta đối với những
người làm ông ta tức giận.
hay một cái gì đó để,
biểu diễn trước công chúng.
Trong trường hợp người thổi sáo,
Benjamin Raspail...
ông ta làm như vậy để
chứng tỏ âm thanh...
của dàn nhạc những người,
say mê âm nhạc Baltimore...
phục vụ những người,
thổi sáo không mấy tài năng...
với hội đồng...
với chai Montrachet
trị giá 700 đô la.
Bữu ăn đó bắt đầu
với những con sò xanh.
từ Gironde...
sau đó là lá lách cừu non...
và món tráng miệng...
và rồi anh có thể đọc trong này,
''Cách nấu nướng cho người sành ăn''.
''Một góc tối đáng chú ý,
và món ragu hào nhoáng...
''những yếu tố cấu thành
không bao giờ quyết định''.
Tôi luôn hình dung ông ta
là kẻ đồng tính..
Tại sao ông nói như vậy Paul?
Ừ thì từ những thứ vớ vẩn này.
Nhạc trong phòng,
tiệc trà và thức ăn.
Không phải ý tôi là
bất cứ thứ gì cá nhân...
nếu cô co nhiều cảm tình
với những người này.
Tôi đến đây là để làm
cô cảm động, Starling...
tốt hơn hết là tôi
thấy được sự hợp tác.
Không có sự chia cách ở đây.
Tôi muốn được cập nhật
thường xuyên hiểu chưa?
Nếu cô làm việc với tôi...
rồi thì nghề nghiệp
của cô sẽ phát triển.
Nếu không thì tất cả
những gì tôi phải làm là...
kẻ một đường ngang qua tên cô
chứ không phải là gạch dưới nó...
và nó kết thúc.
Paul, anh có vấn đề gì vậy?
Tôi bảo anh về nhà với vợ đi.
Như thế là sai sao?
Đừng tự tâng bốc mình, Starling.
Chuyện đó đã lâu lắm rồi.
Tại sao cô cứ giữ nó lại gây,
khó chịu tong người vậy?
Ngoài ra thành phố này đầy
những em ''nhà quê mơn mởn''.
Nó nói rằng tôi cũng không
phiền lòng nếu đi với cô bây giờ...
nếu cô muốn xem xét.
Trong phòng tập, bất cứ lúc nào.
Không dùng những miếng lót nhé.
Có khả năng nào nó được gửi đi,
cùng những thư thường không?
Không, tôi thức đêm làm
nó cho cô mà chính tôi
còn điền vào tờ gửi đi mà.
Đó là ngay ngày hôm sau
cái ngày cô yêu cầu.
Tôi làm ngay lập tức mà.
Tôi không biết chuyện gì xảy ra.
Đáng lẽ bây giờ cô có rồi chứ.
Tôi không nhận được?
Anh gửi cho tôi cái khác nhé.
Chắc rồi. Tôi sẽ làm một
bản khác đặc biệt cho cô...
Nhân viên cảnh sát...Clarice?
Đúng không?
Tôi gọi cô là Clarice nhé?
Nhân viên Starling.
Tôi rất cảm kích.
Tên anh là gì?
Tên tôi là Franco Benetti.
Nhân viên Franco Benetti.
Cảm ơn rất nhiều,
nhân viên Benetti.
-Tôi sẽ gửi cho cô vào ngày mai?
-Được rồi.
Không có gì chứ hả?
Vẫn chưa có gì cả.
Vẫn còn chờ từ Florence
và London.
V
Vi
Vie
Vie-
Vie-S
Vie-Su
Vie-Sub
Vie-Sub o
Vie-Sub on
Vie-Sub onl
Vie-Sub only
Vie-Sub only i
Vie-Sub only in
Vie-Sub only in v
Vie-Sub only in vi
Vie-Sub only in vie
Vie-Sub only in viet
Vie-Sub only in viett
Vie-Sub only in vietto
Vie-Sub only in viettor
Vie-Sub only in viettorr
Vie-Sub only in viettorre
Vie-Sub only in viettorren
Vie-Sub only in viettorrent
Vie-Sub only in viettorrent.
Vie-Sub only in viettorrent.v
Vie-Sub only in viettorrent.vn
Vie-Sub only in viettorrent.vn b
Vie-Sub only in viettorrent.vn by
Vie-Sub only in viettorrent.vn by X
Vie-Sub only in viettorrent.vn by Xp
Vie-Sub only in viettorrent.vn by Xpa
Vie-Sub only in viettorrent.vn by Xpam
Số mà bạn vừa gọi
hiện không hoạt động.
Xin vui lòng kiểm tra số...
Tôi có thông tin về Hannibal Lecter.
Ông đã báo cho cảnh sát chưa?
Tôi được yêu cầu khuyến
khích ông làm như vậy.
Liệu tiền thưởng có được trả trong
những trường hợp đặc biết không?
Tôi có thể đề nghị ông
liên hệ luật sư...
trước khi có những
hành động trái pháp luật?
Có một luật sư ở Geneva,
chuyên gia xuất sắc về việc này.
Tôi cho ông số gọi miễn phí nhé?
Số là 0-0-4-1-2-3-3-1-7.
Cảm ơn vì đã gọi.
Tôi vừa nói chuyện với ai đó.
Có khoản tiền 100 ngàn trả trước.
Để hội đủ tiêu chuẩn đó...
ông phải cung cấp dấu tay,
Một khi dấu tay được xác nhận...
phần còn lại của số tiền sẽ được
giao cho người thứ ba làm chứng...
tại ngân hàng
Geneve Credit Suisse...
và có thể được xem bất cứ lúc nào...
chỉ phải thông báo trước 24 giờ.
Để lập lại bằng tiếng Pháp,
ấn phím 2.
Bằng tiếng Tây Ban Nha,
ấn phím 3.
Bằng tiếng Đức...
Bác sĩ Fell? Thanh tra Pazzi.
Vâng tôi có thể thấy ông.
Lên trên này.
Tách một cái.
Lẽ ra tôi nên khuyến
khích ông kêu thêm ai đó.
Những cái va ly này,
tôi e rằng chúng hơi nặng.
Có lẽ ông sẽ giúp tôi mang chúng.
Ý tôi là chỉ mang xuống lầu thôi.
Vâng lối này..
Đây rồi.
Đó là tờ chi tiết hành lý sao?
Cho tôi xem nhé?
Đương nhiên.
Ông là một người của...
dòng họ Pazzi?.
Có phải tổ tiên ông đã bị,
treo cổ ở Palazzo Vecchio?
Francesco de Pazzi?
Vâng, bị lột trần truồng...
với sợi thòng lọng quanh
cổ ông ta trên ctửa sổ...
quằn quại kháng cự ngay
bên cạnh tổng giám mục...
dựa vào tường đá lạnh.
Thât ra, tôi đã tìm thấy một
bản dịch rất hay ở đây trong...
thư viện ngày hôm nọ.
Nếu ông thích tôi có thể...
lấy cắp nó cho ông.
Tôi nghĩ rằng nó sẽ
gây nguy hiểm...
cho việc bổ nhiệm làm
người quản thư lâu dài của ông.
Chỉ khi nào ông tiết lộ thôi.
Nhắc tôi xem ông ta phạm tội gì?
Ông ta bị buộc tôi đã giết
Giuliano de Medici.
Một cách bất công sao?
Không, tôi không nghĩ vậy.
Vậy thì ông ta không bị buộc tội.
Ông ta đã làm thì ông ta có tội.
Tôi nghĩ rằng điều này làm
cho cuộc sống ở Florence...
với gia đình mang tên Pazzi
sẽ không được thoải mái...
ngay cả 500 năm sau.
Không thật sự như vậy.
Thật ra, tôi không thể
nhớ lần cuối cùng...
là khi nào tôi nghĩ về nó...
cho đến khi ai đó nhắc đến.
Thường thì người ta không nói cho
anh biết những gì họ đang nghĩ.
Họ sẽ theo dõi nó và ông...
sẽ không tiến lên được trong đời.
Xin lỗi ông nhưng....
Tôi thường nói những gì
mình suy nghĩ.
Tôi sẽ quay trở lại ngay
để giúp ông.
Căn phòng chúng ta đang đứng
được xây dựng vào thế kỷ 15.
Nó đẹp lắm.
Vâng, đúng như thế.
Thật không may hệ thống lò sưởi...
được gắn vào cũng
khoảng thời gian đó.
Thật là tiếc.
Được rồi, cùng lôi những
thứ này xuống đi.
Chắc chúng phải nặng
như thân thể người ta vậy.
Và cả bộ?
8 ngàn.
-Cái này bao nhiêu?
-50 ngàn.
Tôi lấy cái đó.
Làm giỏi lắm.
Khi mày giật ví hắn,
hắn sẽ tóm lấy cổ tay mày.
Tôi đã làm chuyện này,
vài lần rồi thanh tra ạ.
Không giống những lần đó.
Nếu không có dấu tay
rõ ràng trên vòng tay này...
thì mày sẽ nghỉ hè
trong tù ở Collicciano.
Đưa cho tôi cái vòng tay.
Đi mà rtửa tay của mày đi.
Hắn đang đến kìa.
Grazie.
Tôi lấy được rồi.
Hắn ta tóm lấy tôi đúng lúc.
Cố đâm vào cái ấy của tôi.
Nhưng hắn đã trượt.
Để tao giúp mày.
Không, đừng.
Có 16 điểm phù hợp
với nhau thư ông Verger.
Y chóc.
Pronto.
Carlo?
Mason?
Chào, có khỏe không?
Rất khỏe.
Tôi sẽ đến gặp ông chứ?
Ừ tôi hy vọng là sớm thôi.
Nhưng...
trước tiên tôi cần anh khăn
gói cho đám tuỳ tùng của anh.
-Bây giờ sao?
-Đúng, tôi biết.
Cái ngày mà anh nghĩ không
bao giờ xảy ra sẽ đến.
Cordell sẽ gửi bản fax
những mẫu đơn bên thú y...
thẳng đến Hội Sức Khoẻ
Động và Thực Vật...
nhưng anh cần phải có bản
khai của bác sĩ thú y từ Sardinia.
Chúng thế nào rồi?
Rất to, Mason...rất là to.
Tommaso.
Nói lại lần nữa đi?
Chúng rất là to, Mason...
thực sự là to.
Có lẽ khoảng 270 kg.
Ông có nghe thấy không?
Nghe!
Âm thanh chúng thật quái lạ .
Tuyệt vời.
Toàn bộ số tiền còn lại...
sẽ được trao khi giao nộp
tên bác sĩ còn sống.
Đương nhiên là ông
không phải tự tay bắt hắn...
mà chỉ cần chỉ điểm hắn.
Thật ra chúng tôi sẽ
lo liệu mọi việc ông
không cần phải quan tâm...
Nếu nó là phạm vi về
việc tham gia của ông...
từ giờ phút này.
Tôi muốn tham gia để chắc
rằng mọi việc trôi chảy.
Những người chuyên nghiệp
sẽ thu xếp được .
Tôi là người chuyên nghiệp.
Ông thích buổi biểu diễn chứ?
Rất thích.
Allegra, đây là bác sĩ Fell,
người trông coi thư viện Capponi.
Phu nhân Pazzi.
Tôi rất vinh dự.
Ông đến từ Mỹ hả bác sĩ?
Không hẳn là vậy,
tôi đã từng đến đó.
Tôi luôn muốn sang thăm Mỹ.
Đặc biệt là New England.
Tôi đã thưởng thức
nhiều món ăn ngon ở đó.
Tôi nhận thấy rằn cô rất
thiết tha với lời nhạc kịch.
Tôi nghĩ cái này sẽ làm cô thích.
Bài thơ đầu tiên của
Dante ''La Vita Nuova''
Hay lắm.
Rinaldo, xem nó đi.
Tôi có thể thấy.
''tình yêu vui sướng
vang lên trong tôi...
''trong khi chàng ôm
trái tim tôi trong tay chàng...
''và trong cánh tay chàng...
''người đẹp của tôi ngủ thiếp...
trong chiếc mạng che mặt.''
''Rồi chàng đánh thức nàng,
và run sợ và ngoan ngoãn...
''nàng ăn trái tim cháy bỏng
trên tay chàng...
''Đang chảy máu.
Và ta thấy chàng đang rời bỏ ta.''
Bác sĩ Fell, ông có tin rằng...
một người đàn ông có thể quá
bị ám ảnh vì một người phụ nữ...
dù chỉ gặp một lần không?
Liệu rằng hằng ngày chàng ta
có cảm thấy sự nhói đau của
cảm giác khao khát cô nàng...
và nhận thấy rằng cô nàng
như một món ăn không?
Tôi nghĩ là vậy.
Nhưng liệu cô nàng có
thấy được những rào cản
từ nỗi tuyệt vọng của chàng...
và khát khao chàng không?
Xin vui lòng giữ nó.
-Tôi không thể.
-Tôi năn nỉ đấy.
Allegra.
Chúng ta kiếm thứ gì đó ăn nhé.
Đương nhiên.
Tại sao lại không?
Có phải là ông không hả bác sĩ?
Xin vui lòng cho nói chuyện với...
Chánh thanh tra Rinaldo Pazzi.
Đây là sĩ quan Clarice
Starling từ FBl Hoa Kỳ.
Chờ một chút.
Pazzi! FBl.
Tôi không có ở đây.
Thanh tra Pazzi, Nhân viên
Starling từ FBl. Xin chào?
Thật ra tôi đang định về.
-Ngày mai tôi gọi lại cho cô nhé?
-Không mất nhiều thời gian đâu.
Trước tiên tôi muốn cảm ơn ông...
đã gửi cho tôi cuốn băng video
từ ctửa hàng bán nước hoa.
Khi tôi nói ông,
ý tôi là ban của ông...
Nhân viên Benetti.
Anh ta có đó không? Tôi có thể
nói chuyện với anh ta không?
-Xin lỗi, anh ta về nhà rồi.
-Thôi được.
Tôi nên nói điều này
với ông hơn là với anh ta.
Tôi trễ cuộc hẹn quan trọng rồi.
Người mà chúng tôi tìm,
thưa thanh tra...
xuất hiện trong cuốn băng
là Hannibal Lecter.
Ai?
Bác sĩ Hannibal Lecter.
Ông đã nghe bao giờ chưa?
Tôi nghe không quen chút nào cả.
Cuốn băng xác định rằng hiện tại
hay gần đây, ông ta ở Florence.
Thật sao?
Hắn ta là người rất nguy hiểm.
Theo chúng tôi biết
thì hắn ta đã giết 14 người....
Bây giờ tôi phải đi đây...
Starling. Một phút nũa thôi.
Ông có chắc là chưa bao
giờ nghe tên hắn không?
Tôi chưa bao giờ nghe cả.
Bởi vì tôi thật không hiểu.
Vì có ai đó...
đã xâm nhập vào
hồ sơ VlCAP của ông...
về bác sĩ Lecter một cách thường xuyên...
trên máy tính của ông.
Ở đây mọi người dùng
máy tính lẫn nhau mà.
Có lẽ là một thám ttử nào đó
ở Mostro...
đang tìm danh sách các tên sát thủ.
Tôi đang nói là máy tính
ở nhà của ông kìa.
Ông đang tự mình bắt
hắn ta phải không?
Vì tiền thưởng phải không?
Tôi không thể đủ khả năng
cảnh cáo ngăn không cho
ông làm việc này.
Hắn đã giết 3 cảnh sát
ở Memphis khi đang bị giam...
rạch nát mặt một người
và hắn sẽ giết ông.
Tôi muốn hắn biến khỏi Tuscany thật nhanh.
Tin tôi đi, hắn sẽ biến khỏi
mặt đất nhanh thôi,
đôi chân sẽ biến trước.
Vì tính hám lợi của mình...
và phản bội lại lòng tin
của Hoàng Đế...
Pier Della Vigna đã bị thất sủng,
làm mù mắt và bị tống giam.
Người hành hương Dante
tìm thấy Pier Della Vigna...
trên tầng thứ bảy của địa ngục...
và giống như Judas lscariot...
ông ta bị treo cổ.
Nên Judas và Pier Della Vigna
liên quan đến nhau ở Dante...
nếu nói về tính hám lợi.
Thực ra, tính hám lợi và sự
treo cổ có liên quan đến nhau
trong tư tưởng của thời Trung cổ.
Đây là thuật họa về sự đóng
đinh được biết đến sớm nhất...
được khắc trên hộp bằng
ngà voi ở Gaul khoảng
400 năm sau Công Nguyên
Nó bao gồm cái chết của
Judas bằng cách treo cổ...
Mặt ông ta lộn ngược lên
cành cây treo mình.
Tại đây một lần nữa trên cánh
ctửa của nhà thờ Benevento...
lần này thì ruột ông ta rơi ra ngoài.
Ông Pazzi.
Không dễ dàng gì, nhưng tôi
có được số này mà không hề
nói với họ tại sao.
-Xin lỗi.
-Không có chi, xin mời.
Xin mời tham gia cùng chúng tôi.
Cảm ơn.
Trong cái đĩa này...
từ sự cải biên thế kỷ 15
về ''Địa ngục''...
Thi thể của Pier Della Vigna được,
treo từ một cây đang chảy máu.
Tôi sẽ không gán cho
nói sự tương đồng
với Judas lscariot...
nhưng Dante Alighieri không cần
sự minh họa đáng buồn nào.
Chính thiên tài của ông ta
đã làm cho Pier Della Vigna...
bây giờ ở trong địa ngục...
rít lên trong giận dữ...
như thể ông ta vẫn còn
đang bị treo.
Tính hám lợi...
treo cổ và sự tự hủy diệt.
''Tôi sẽ tự làm tổ ấm cho mình...''
hãy là giá treo cổ của tôi''.
Xin cảm ơn quý vị đã chú ý theo dõi.
Tôi không phải là chuyên gia nhưng
tôi nghĩ ông đã có việc làm rồi.
Cảm ơn.
-Tôi mời ông uống nước nhé?
-Sao ông tốt thế. Tôi rất thích.
Chờ tôi một phút để dọn đồ.
Cứ từ từ mà làm.
Allegra, anh sẽ về
muộn hơn một chút.
Anh sẽ đưa bác sĩ Fell
đi uống chút gì đã.
Tôi có thể thấy người ta
đang đi ra.
Ừ, chào cưng nhé.
Vợ tôi.
Lẽ ra tôi nên cho họ xem cái này.
Tôi không tưởng tượng
nổi là mình nhớ nó thế.
Nhớ không?
Tôi đã nói với ông về nó.
Nó là bản dịch mà tôi tìm
thấy trong thư viện Capponi.
Ông có thể hiểu nó không?
Ở đó có tên đấy.
Người mà tôi đã kể với ông.
Đó là tổ tiên của ông...
treo cổ dưới những cánh ctửa sổ đó
Francesco de Pazzi.
Dựa theo những chủ đề có liên
quan tôi phải thú nhận với ông...
Tôi đã suy nghĩ rất nghiêm chỉnh...
về việc ăn thịt vợ ông.
Nếu ông nói những gì
tôi muốn biết...
thì có thể tôi cảm thấy thoải mái,
rời bỏ Florence mà không dùng bữa.
Tôi sẽ hỏi ông rồi xem sao nhé?
Vậy...
Có phải ông đã bán tôi
cho Mason Verger?
Chớp mắt hai lần là đồng ý,
còn 1 lần là không nhé.
Có phải ông đã bán tôi
cho Mason Verger?
Ừ, tốt lắm. Cảm ơn.
Và những người của hắn ta
đang đợi tôi ở ngoài không?
Như thế là chớp một cái hả?
Ông bị lẫn lộn rồi.
Vui lòng đừng bị lẫn lộn...
bởi vì cuối cùng tôi cũng
róc xương Signora Pazzi.
Ông có nói với ai ở
Questura về tôi không?
Không, tôi nghĩ là không.
Ông có nói cho Allegra biết không?
Không ư? Chắc không?
Tôi tin ông.
Được rồi, chúng ta đi nào.
Tim ông đang run lên vì sợ hãi kìa.
Nó không phải là tim ông.
Tôi sẽ trả lời nhé?
Ngay tức khắc.
Tôi đã nói chuyện với
trưởng bộ phận của ông.
Một ngày nào đó ông sẽ,
cảm ơn tôi hoặc là không....
Tôi không quan tâm.
Ông sẽ sống sót.
Thanh tra Pazzi?
Clarice đó hả?
Xin chào Clarice.
Tôi e rằng tôi sẽ có
tin xấu cho cô.
Ông ta chết chưa?
Cô có thấy mẩu nhắn
của tôi không?
Tôi hy vọng cô thích mùi kem
bôi tay. Tôi đặt riêng cho cô đấy.
Ông ta chết chưa hả bác sĩ Lecter?
Clarice, không có thứ gì
trên thế giới này...
mà tôi thích hơn việc
tán phét với cô.
Rủi thay, cô gọi không đúng lúc.
Xin thứ lỗi cho tôi.
Hẹn gặp lại nhé.
Một người bạn cũ.
Được rồi, yên nhé.
Chúng ta đi đây.
Tôi sẽ đi bọc đằng sau.
Giết hắn nếu anh phải làm thế!
Để ruột lòi ra ngoài hay vô trong?
Giống như Judas.
Ông bị lẫn lộn ư?
Vậy tôi sẽ quyết định cho
nếu ông cho phép.
Chào buổi tối.
nhìn nó giống cái vẫy
tạm biệt không?
hay là vẫy chào?
Anh nghĩ sao?
Liệu Lecter muốn ngủ với cô ta
giết, ăn thịt hay làm gì cô ta hả?
Chắc là cả ba...
mặc dù tôi không muốn
đoán nó sẽ theo thứ tự nào.
Đây là những gì tôi nghĩ.
Cho dù Barney có thể muốn
làm cho nó lãng mạn thế nào...
hay làm nó như
''Người Đẹp và Quái Vật''...
Mục tiêu của Lecter, theo như,
kinh nghiệm cá nhân của tôi...
luôn là sự làm cho hèn hạ...
và chịu đựng.
Cordell, bỏ cái thứ chết tiệt
này khỏi tôi đi.
Tôi không thể thở trong cái này.
Hắn đến trong lớp vỏ một
người thầy thông thái...
như hắn đã làm với tôi và cô ta...
nhưng tình trạng khốn cùng
của nó làm hắn phấn kích.
Tôi sẽ lôi kéo hắn...
cô ta cần bị chịu khốn khổ.
Để làm cho cô ta
hấp dẫn đối với hắn...
để cho hắn nhìn thấy cô ta chịu khổ.
Để cho những tổn hại hắn thấy...
đề nghị tổn hại hắn có thể làm.
Khi con cáo nghe tiếng
con thỏ gào thét...
nó sẽ lao đến...
Không phải để giúp.
Tôi không hiểu.
Chẳng có gì phải hiểu cả, Paul.
Tất cả những gì ông phải hiểu,
đó là cái gì xứng đáng với ông.
Không, cái tôi không hiểu là
tại sao cô ta không cân nhắc nó.
Cô ta như mũi tên thẳng đứng vậy.
Cô ta không cân nhắc
vì cô ta không nhận được nó.
Cô ta không nhận nó
vì nó chưa bao giờ được gửi.
Nó chưa bao giờ được gửi vì
Lecter không viết chúng.
Hắn không viết chúng
vì tôi viết chúng.
Ông nghĩ sao?
Ông nên biến đi...
nếu ông không làm cho cô ta thoát
khỏi rắc rối ngay từ nơi đầu tiên.
Ý tôi hỏi là ông nghĩ sao
về số tiền?
Năm.
Cứ nó thẳng ra đi như là ''Năm''.
Hãy nói với lòng kính trọng
như nó đáng được hưởng.
500 ngàn.
Khá hơn nhưng chưa nhiều lắm.
-Nó sẽ thành công chứ?
-Nó sẽ thành công.
Nó sẽ không đẹp mắt.
Sao cũng được?
Thằng khốn.
Tôi chưa bao giờ thấy nó trong đời.
Thế cô giải thích như thế nào
khi nó nằm trong văn phòng cô?
Tầng hầm của cô?
Ông muốn tôi trả lời thế nào?
Tôi giữ nó với lý do gì kia chứ?
Có lẽ vì bản chất của
nội dung chính nó.
Nó đọc giống như là... một lá thư tình.
Nó đã được kiểm tra dấu tay chưa?
Không có dấu tay nào cả.
Phân tích chữ viết?
''Cô có bao giờ nghĩ...
''tại sao người ít học lại,
không hiểu được cô không?''
''Đó là do câu trả lời của cô,
dành cho câu đố của Samson.
''Em là sự ngọt ngào trong cảnh vật''
Đối với tôi nghe rất giống hắn ta.
Ý ông nói ông Krendler,
là kẻ bị tính dục đồng giới sao?
Xin lỗi giám đốc Noonan..
Tôi đang buộc cô tạm nghỉ...
cho đến khi việc phân tích
tài liệu nói với tôi...
một cách chắc chắn là có sai lầm.
Cô vẫn được hưởng bảo hiểm
và phúc lợi y tế khác.
Trao vũ khí và huy hiệu
cho nhân viên Pearsall.
Tôi muốn nói một điều mà
tôi nghĩ mình có quyền.
Nói đi.
Tôi nghĩ ông Mason Verger
đang cố gắng bắt Lecter...
vì mục đích trả thù cá nhân.
Tôi nghĩ ông Krendler
đồng loã với ông ta...
và muốn nỗ lực của FBl
chống lại Lecter...
phục vụ cho ông Verger.
Tôi nghĩ ông Krendler được
trả tiền để làm điều này.
Hôm nay may mắn là cô không
bị bắt phải thề thốt gì, Starling.
Thề ư! Anh cũng cũng
phải thề nữa!
Clarice, nếu thiếu chứng cứ...
thì cô sẽ được hồi
phục lại chức vụ...
mà không cần toà phán xét...
nếu cô không nói hay
làm gì trong lúc này...
thì chuyện đó là có thể được.
Bị loại khỏi công việc điều tra
ở hiện trường do cuộc
điều tra nội bộ đang tiến hành...
Sĩ quan đặ biệt Clarice Starling,
người kỳ cựu 10 năm
làm việc tại cục...
đã bắt đầu sự nghiệp
của mình với việc được giao...
là phỏng vấn kẻ điên cuồng cực
kỳ nguy hiểm Hannibal Lecter.
Sớm hôm nay, chúng ta
đã nghe bình luận...
người phát ngôn Sở Tư Pháp
Paul Krendler.
Ông ta kìa.
Ông có nhận xét gì về
quyết định của Sở Tư Pháp?
Bên FBl và Sở Tư Pháp...
đang xem xét rất kỹ
lời buộc tội này...
và đúng, chúng rất nghiêm trọng.
Tôi muốn thêm vào
chi tiết cá nhân.
Starling là một trong những nhân
viên giỏi nhất mà chúng tôi có.
Đã biết cô ta qua nhiều năm...
Tôi sẽ rất ngạc nhiên nếu những
lời buộc tôi này hoá ra là thật.
Có phải hai ngành cùng thống
nhất quyết định này không?
Hiện vẫn còn sớm để kết tội cô ta.
Ngoan nào.
A, và cái này.
Tôi nghĩ cô ta dễ thương.
Cô ta luôn đối tử tốt với tôi...
lịch sự.
Ông không nghĩ vậy sao?
Ông có biết con chim
sẻ rừng là gì không, Barney?
Nó leo rất cao và nhanh...
và lộn ngược và rơi
xuống mặt đất.
Có những con sẻ rừng
hời hợt và sâu sắc.
Nhưng ông không thể
nuôi hai con sâu sắc...
hay con nó, hay cháu nó,
sẽ lộn và rơi xuống...
đập vào và chết.
Nhân viên Starling là
con sẻ rừng sâu sắc.
Chúng ta hãy hy vọng cha hoặc
mẹ cô ta không phải như vậy.
Pin của máy đó đã yếu rồi,
Clarice.
Tôi lẽ ra đã sạc nó
nhưng sợ đánh thức cô.
Cô sẽ phải dùng cục pin
khác đang trong bàn sạc.
Hy vọng là đèn sạc của nó,
đã chuyển sang màu xanh.
Vì nó sẽ là cuộc gọi lâu, và tôi
không thể để cô mất liên lạc được...
vì ngay cả khi cô bị tước huy hiệu...
Tôi biết là cô sẽ không
từ bỏ nhiệm vụ.
Cô sẽ phai cố lần mò dấu vết.
Vậy, chúng ta sẽ ngắt máy...
đủ lâu để cô thay cục pin...
trên máy sạc.
Chúng ta cho nó ba giây nhé?
Sẵn sàng chưa?
Bắt đầu.
Rất giỏi.
Cảm ơn.
Nếu bị bắt dùng súng
không giấy phép...
ở một quận của Columbia
tiền phạt sẽ rất cao.
Nhưng mang theo súng
nếu cô phải làm vậy.
Bây giờ vào trong xe.
Nguyên nhân chúng ta
phải làm vậy...
là vì tôi thích nhìn cô khi
chúng ta nói chuyện...
với mắt cô mở ra.
Không, nó không làm tôi
phấn khích mà làm tôi hài lòng.
Cô có đôi chân quyến rũ.
Chúng ta đag ở đâu?
Nói tên nó đi.
Đại lộ Massachusetts.
Đi lối đó.
Tôi nghĩ, để bắt đầu...
Cô nói cho tôi biết cảm giác
cô thế nào?.
Về chuyện gì?
Những người chủ mà cô phục vụ
cũng như việc họ đối tử với cô.
Sự nghiệp của cô, đại loại là vậy.
Cuộc sống của cô, Clarice.
Tôi nghĩ chúng ta nên
nói về chuyện của ông.
Nghã tư tới là gì?
Đường Capitol.
Qua hai dãy phố nữa rẽ trái
vào nhà ga Union.
Công viên.
Cuộc sống của tôi ư?
Có gì mà nói nhỉ?
Đôi khi tôi ở trong tình trạng
ngủ đông.
Thụ động một chút
nhưng bây giờ tôi đã trở về nhà...
Tôi rất vui và mạnh khỏe.
Chính cô là người tôi lo lắng.
Tôi không sao cả.
Không, hiển nhiên là cô
không ổn, Clarice.
Cô đã phải lòng cơ quan,
học viện...
chỉ để khám phá ra rằng sau khi
đã dốc hết những gì mình có...
thì nó lại không đáp trả
tình yêu của cô.
Nó làm cô phẫn nộ...
nó làm cô phẫn nộ hơn...
là chuyện chồng con
mà cô đã từ bỏ.
Tại sao như vậy,
cô có nghĩ gì không?
-Sao cô lại phẫn nộ như vậy?
-Nói cho tôi biết đi.
Nói cho cô ư?
Cầu Chúa ban phước cho cô.
Nó không rõ sao?
Cô phục vụ ý tưởng của trật tự,
Clarice. Họ thì không.
Cô tin vào lời thề,
còn họ thì không.
Cô nghĩ rằng nhiệm vụ của mình
là bảo vệ bầy cừu, còn họ thì không.
Họ không thích cô
và cô không giống họ.
Họ ghét cô và ganh ty. với cô.
Họ yếu đuối, ngỗ ngược
và không tin vào thứ gì.
Mason Verger muốn
giết ông đây Lecter.
Hãy nộp mạng cho tôi và tôi,
hứa là sẽ không ai làm hại ông.
Thế cô sẽ ở chung tù
và cùng nắm tay tôi nhé?
Chúng ta sẽ vui thú với nhau.
Không, Mason Verger
không muốn giết tôi...
hơn là tôi muốn giết hắn.
Hắn chỉ muốn thấy tôi chịu cực hình
theo cách không thể tưởng tượng nổi.
Hắn thích quằn quại hơn.
Cô đã vinh hạnh được
gặp hắn chưa?
Đã có rồi.
Mặt đối mặt và nói chuyện chứ?
Hắn hấp dẫn phải không?
Bác sĩ Lecter?
OK, nói chuyện lại với cô đây.
Tôi muốn biết cô sẽ làm gì...
bây giờ tất cả mọi thứ trên thế,
giới mà cô đã từng quan tâm...
đã bị lấy đi khỏi cô.
Tôi không biết, bác sĩ Lecter.
Nói cho tôi biết, Clarice,
cô có nghĩ là mình sẽ làm việc...
như một người hầu phòng
ở khách sạn 66...
như chính mẹ mình không?
Bây giờ cô đang nghĩ gì?
Cô có quan tâm tới tôi không
hả cựu sĩ quan đặc biệt Starling?
Cô có cố gắng tìm dấu vết
của tôi không?
Tôi đang bị theo dõi đó
bác sĩ Lecter.
Tôi biết, tôi nhìn thấy chúng.
Bây giờ cô đang trong tình thế
tiến thoái lưỡng nan phải không?
Cô có tiếp tục cố gắng
tìm kiếm tôi...
mà biết rằng cô đang đưa đường
cho chúng đến tôi không?
Cô có nhiều lòng tin
vào bản thân không, Clarice...
rằng cô tin một cách trung
thực là mình sẽ tình cờ...
Bắt tôi và chúng không?
Nó có thể rất lộn xộn đấy Clarice.
Như là ở chợ cá vậy.
-Nếu tôi làm việc đó cho cô thì sao?
-Làm gì chứ?
Làm hại chúng, Clarice.
Những kẻ đã làm hại cô.
Nếu tôi bắt chúng phải
gào thét xin lỗi thì sao?
Không, tôi không nên nói
như vậy vì cô sẽ cảm thấy...
với sự thấu hiểu hoàn hảo
của mình cái nào đúng sai...
rằng bằng một cách
nào đó cô đạt được.
Đừng giúp tôi.
Không, đương nhiên là không.
Hãy quên đi là tôi đã nói.
Clarice, cô rất là ấm áp...
Cô đã đến quá gần.
Và bây giờ cô bắt đầu lạnh trở lại.
Ừ, ấm trở lại.
Tôi đã quá hào phóng với,
cô và những manh mối...
Bây giờ thì cô tự thân
vận động nhé Clarice.
Hy vọng cô thích bọn chúng,
Clarice. Ta-ta.
Đi.
Tránh ra!
Tôi biết điều đầu tiên một kẻ
mắc chứng cuồng loạn sẽ nói là...
''Tôi không phải là một
kẻ mắc chứng cuồng loạn''
Nhưng tôi không phải vậy,
tôi bình tĩnh mà.
Tôi sẽ hỏi cô lại một lần nữa,
hãy nghĩ kỹ trước khi trả lời.
Nghĩ về những gì tốt đẹp
mà cô đã làm.
Nghĩ về những gì mà cô đã thề.
Hai người đàn ông trên xe
người thứ ba lái xe.
Một người bị đánh gục từ đằng sau.
Tôi nghĩ đó là Lecter.
Tôi sẽ báo cáo nó lại lần nữa với
anh trước mặt những nhân chứng.
Được rồi.
Tôi sẽ cho đó là vụ bắt cóc.
Tôi sẽ ctử người đi cùng
chính quyền địa phương...
nếu ông ta cho chúng ta vào
mà không cần giấy khám nhà.
Tôi cũng nên đi,
anh có thể ctử tôi làm đại diện.
Không, cô không đi đâu cả.
Cô sẽ về nhà và chờ tôi gọi điện...
và kể cho cô nghe chúng
tôi có tìm thấy gì không.
Cảm ơn ông Verger
đã cho chúng tôi khám xét.
Xin lỗi nếu chúng tôi
làm phiền ông ta.
Không có chi, ông ta
luôn vui vẻ muốn gặp ông.
Điện thoại.
Làm ơn đọc số?
Đưa cho tôi một cái.
-Hắn thế nào rồi?
-Đang ngủ.
Đưa hắn ta về nhà.
Bạn đã vào hộp thư của Starling.
Vui lòng tửi lại tin nhắn.
Nhấc máy đi Starling.
Ngoài đó chẳng có gì đâu.
Tôi sẽ nói lại một lần nữa trong
trường hợp cô chưa nghe...
cô không phải là luật sư trong
khi đang bị tạm ngưng công việc.
Tôi hy vọng rằng cô
đang ở trong nhà tắm.
Có gợi nhớ được gì từ trường trung
học sinh vật không hả bác sĩ?
Tôi có thể liệt kê những
tính chất dễ thấy nhất...
nếu nó có thể giúp gợi lại trí nhớ.
Ba cặp răng ctửa...
một cặp răng nanh dài...
ba cặp răng hàm...
bốn cặp răng nanh trên và dưới...
tổng công là 44 cái răng.
Bữa ăn sẽ bắt đầu với
món thịt nguội khai vị.
Chân của ông.
Món chính sẽ là phần
còn lại của ông
nhưng bảy tiếng sau mới ăn.
Trong suốt thời gian đó...
ông có thể thưởng thức...
tác động của món khai vị...
cùng toàn thân nhỏ xuống
từng giọt muối.
Tôi đoán là bây giờ ông đang ước chi...
ông có thể cho chó ăn
phần còn lại của tôi.
Không Mason.
Tôi vẫn thích thấy ông
như thế này hơn.
Vậy thì...
bữa ăn tối nay lúc 8 giờ.
Anh sẽ ở lại để thưởng thức
bữa tối chứ...
Cordell?
Nếu anh không bận gì...
Tôi gnhĩ là mình không thích.
Không thích...
hay sẽ không dự?
Em trai mày chắc bây giờ cũng
có mùi giống như mày nhỉ.
Đứng yêu, giơ tay lên!
lm lặng!
Chuyện gì vậy?
Cordell, nhanh lên!
Nằm xuống!
Chào Clarice.
Giống như hồi trước nhỉ.
lm đi.
-Ông có đi được không?
-Tôi có thể cố gắng.
Trông cô khỏe đấy.
Tôi sẽ cởi trói cho ông.
Nếu ông đụng vào tôi
thì tôi sẽ bắn ông.
Hiểu.
Làm cho đúng thì ông sẽ
sống sót qua vụ này.
Nói giống như là người theo
đạo Tin Lành thật sự vậy.
Tốt hơn là nhanh lên.
Nó sẽ nhanh hơn nếu
cô đưa tôi con dao.
Còn một tên nữa ở gác xép.
Không Clarice. Đằng sau tôi.
Cordell, bắn hắn!
Lấy súng và bắn hắn!
Vào chỗ rào ấy ư?
Không, tôi không dính vào
chuyện này.
Anh đã liên quan đến
tất cả chuyện này!
-Bây giờ làm đi!
-Không!
Này Cordell! Sao anh
không đẩy hắn xuống?
Anh có thể luôn nói
người đẩy xuống là ta mà.
Vâng Mary, tôi đây.
Tôi đã quyết định cất cánh sớm.
Tôi sẽ ở căn nhà bên
hồ của mình suốt cuối tuần.
Tôi không muốn có cuộc
gọi nào chuyển đến nhé?
Cho dù là ai đi nữa thì
họ cũng phải đợi nhé?
Mary, trời ơi, hôm nay
là ngày 4 tháng 7 mà.
Cảm ơn.
Mẹ kiếp cái gì vậy?
Tốt, ông mang thêm cả rượu nữa.
Trời ơi!
Có lần tôi cá với người bạn...
Tôi có thể nắm pháo trong tay...
Tôi đoán nhé?
Ông thua cá độ và bạn ông
thì mất ngón tay.
Tôi nói có đúng không?
Nó không đau chút nào cả.
Chúng ta đang chờ khách đến sao?
Ông biết đấy, bữa tối kêu gọi,
thính giác và khướu giác...
những giác quan gần nhất
đến trung tâm của trí óc.
Chúng đi trước hầu hết các
cảm giác của con người.
Chúng tôi đã dò ra số điện của cô...
và các đơn vị sẽ đến
trong vòng 10 phút nữa.
Nếu cô thoát ra khỏi nhà
được an toàn thì hãy đi đi.
Nếu không thì ở lại bên
điện thoại với tôi.
Thưa cô?
Cô có đó không?
...dùng cái nĩa nào.
Ông phải cư tử đàng hoàng
trước những người khách.
Nó là điều quan trọng nhất.
Ông có thể phải dốc tâm
với điều đó.
Ông cần phải làm sao cho
họ có cảm giác được chào đón.
Chúng có phải là cây hẹ tây?
và những nụ hoa giầm không.
Mùi bơ tuyệt quá.
Ông có cảm thấy đói không Paul?
Rất là đói.
Món chính là gì?
Ông không bao giờ nên hỏi.
Nó là mất đi tính ngạc nhiên.
Clarice, Cô đang làm gì vậy?
Cô nên nghỉ ngơi, về giường đi.
Tôi đói.
Paul, đừng vô lễ.
Nói ''Chào nhân viên Starling'' đi.
Xin chào nhân viên Starling.
Tôi luôn muốn nhìn cô ăn.
Cô cầm gì thế Clarice?
Cái gì đó dùng để đập đầu tôi sao?
Để nó lên bàn.
Ngoan lắm.
Cái đó của tôi.
Bây giờ ngồi xuống.
Clarice...thích áo đầm.
Nó đẹp lắm.
-Ông nghĩ sao hả Paul?
-Đẹp.
Sao ông không cầu nguyện đi, Paul?
Tôi ư?
-Cầu nguyện sao?
-Chắc rồi.
Cúi đầu cô xuống.
Thưa cha, chúng con cảm ơn,
Người về sự ban phước của Người...
và trao chúng cho lòng nhân từ của,
Người mà chúng con sắp...đón nhận.
Hãy tha thứ cho chúng con...
ngay cả đồ da trắng
rác rưởi như Starling đây...
và sai khiến cô ta
phục vụ cho con. Amen.
Bây giờ tôi phải nói với ông, Paul...
ngay cả ông tổ của Paul
cũng không thể làm tốt hơn.
Ông ta cũng ghét phụ nữ.
Vui lòng cho tôi chút rượu?
Tôi không nghĩ đó là ý kiến hay.
Không phải với Mocfin.
Tốt hơn hết là ăn nước luộc thịt nhé?
Tiện đây Starling...
đó là công việc dành cho
tôi mà tôi đã mong ước.
Tôi sẽ vào quốc hội.
Vậy hả?
Mon men đến gần
chiến dịch ở trung ương.
Cô có thể là nhân viên văn phòng!
Cô có thể đánh máy
và lưu hồ sơ không?
Cô có thể đọc chính ta được không?
Ghi nhớ điều này:
Washington toàn là những
''em nhà quê mơn mởn''.
Tôi đã nhớ rồi, ông đã từng nói rồi.
Bây giờ thì ông vô lễ rồi,
tôi ghét những người vô lễ.
Uống nước luộc thịt
giống như đứa bé ngoan đi.
Hút vào đi.
Tốt.
Nó không được ngon ông bạn ạ.
Tôi thú nhận là đã bỏ thêm
thứ gì đó vào của ông.
Có lẽ nó không hợp với mùi thìa là.
Nhưng tôi cam đoan
rằng món tới sẽ tuyệt vời.
Coi nào, Clarice. Không.
Ngoan lắm.
Tốt.
Nếu cô quan tâm thì bản thân
não không có cảm giác đau.
Ví dụ, Paul sẽ không nhớ
miếng nhỏ ở đây...
nó là một phần của thùy trên trán...
đó là nơi họ gọi là
có cách cư tử tốt.
Hồ sơ của ông ở các nhà ga
biên giới có 5 đặc điểm.
-Tôi sẽ trao đổi với ông.
-''Trao đổi''?
Dừng lại đi và tôi sẽ nói,
cho ông biết chúng là gì.
Vị của từ đó như thế nào hả Clarice?
Rẻ tiền và như kim loại, giống như..
ngậm một đồng xu vấy mỡ hả?
Ai là Clarice?
Nhân viên Starling, Paul.
Nếu ông không theo kịp
cuộc đối thoại...
thì ông không nên tham gia.
Tôi, Paul. Tôi là Starling.
Thấy chưa.
Đây...
Ngay đây là...
bao bọc não.
Tôi thật sự muốn chút rượu!
Mùi thơm tuyệt.
Ừ chắc rồi. Sao ông
không thử một mẩu?
Tôi thật sự muốn chút rượu.
Nó ngon đấy.
Được rồi, chỉ một chút thôi.
Nếu có cơ hội thì cô sẽ,
phủ nhận tôi và cuộc đời tôi chứ?
Không phải cuộc đời của ông.
Tự do của tôi, chỉ có vậy thôi.
Cô đã lấy mất của tôi.
Và nếu cô làm thế thì họ,
có nhận cô trở lại không?
Bên FBl?
Những người cô coi thường và
họ cũng coi thường cô như vậy?
Liệu họ có gắn huân chương
cho cô không hả Clarice?
Liệu nó có được đóng vào khung
một cách chuyên nghiệp...
treo lên tường để nhìn không...
và gợi nhớ đến sự dũng cảm
và tính liêm khiết của cô sao?
Tất cả những thứ cô cần,
Clarice, là một cái gương.
Tôi đã có những kế hoạch cho
cái miệng thông minh đó...
nhưng tôi sẽ không bao giờ
thuê cô ta đâu.
Paul?
Có nhớ những gì tôi nói không?
Nếu ông không lịch sự
với khách của chúng ta...
thì ông phải ngồi trên bàn
của đứa bé.
Đừng đứng dậy Clarice.
Paul sẽ giúp tôi dọn dẹp
và pha cà phê.
Hãy nghĩ về những gì,
tôi vừa nói nhé Clarice.
Cà phê.
Tôi đã đi ntửa vòng trái đất...
để xem cô bỏ chạy, Clarice.
Để tôi chạy đi chứ?
Nói cho tôi biết, Clarice...
cô đã bao giờ nói với tôi
''Dừng lại'' chưa?
''Nếu cô yêu tôi thì cô sẽ dừng lại''?
Cả ngàn năm cũng không.
Cả ngàn năm cũng không.
Đó mới là cô gái của ta.
Bây giờ nó thật sự là thú vị,
Clarice.
Bây giờ thì tôi không
còn nhiều thời gian nữa...
vậy thì chìa khoá đâu?
Chì khoá đâu?
Phía trên...
hay phía dưới cổ tay hả Clarice?
Nó sẽ thật sự đau lắm đấy.
Giơ tay lên!
Tự xưng danh mình đi!
Tôi là Clarice Starling!
FBl!
Cái gì đó?
Đó là trứng cá muối.
Còn mấy cái kia là gì?
Đó là những quả sung.
Còn đó là gì?
Và cái này?
Cái đó ta không ngĩ là cháu thích.
Nhưng nhìn nó ngon lắm.
-Ù, nó rất ngon
-Cho cháu một miếng nhé?
Cháu là một cậu bé khác thường
đúng không?
Cháu đã không thể ăn
những cái mà họ đưa cho cháu.
Đúng là cháu không nên ăn.
Ngay cả nó cũng không phải thức
ăn mà ta hiểu định nghĩa của nó.
Đó là lý do tại sao ta phải
đem thức ăn của riêng mình.
Vậy cháu thích thử thứ nào?
À, ta cho là không sao đâu.
Và cuối cùng khi mẹ cháu
nói với cháu...
và đương nhiên là mẹ ta
cũng nói với ta...
''điều quan trọng là'',
bà ta đã luôn nói rằng...
''luôn luôn thử những thứ mới''
Há mồm ra nào.