Tip:
Highlight text to annotate it
X
Hey, gọi đúng đến Doug rồi.
Xin lỗi đã bỏ lỡ cuộc gọi của bạn.
Vui lòng để lại tên và số máy,
tôi sẽ liên lạc lại với bạn.
Xin chào, đây là số của bác sĩ
Stuart Price, Nha sĩ Xuất sắc.
Làm ơn để lại lời nhắn ngay sau.....
Hey, Phil đây. Để lại lời nhắn nhé,
hoặc không cũng chả sao.
Làm ơn đi. Đừng có nhắn tin, đĩ lắm.
- Có được gì không?
- Con đã thử hết. Chỉ toàn vào thẳng hộp thư thoại.
- Phải có 1 lời giải thích chứ?
- Em yêu à, đó là Vegas đấy.
Không có thời gian trong các sòng bạc.
Không có cửa sổ, hay đồng hồ.
Chắc nó phải như ngồi trên đống lửa ấy chứ.
Và em sẽ không bao giờ rời khỏi bàn
khi em đang ngồi trên đống lửa ấy.
Anh có làm thế lúc sắp cưới không?
Tracy, Phil đây.
Phil, các anh đang ở chỗ quái nào thế?
Em đang cuống hết cả lên đây.
Uhm, nghe này...
Tụi anh loạn mẹ nó rồi.
Anh đang nói về cái gì thế hả?
Bữa tiệc của hội độc thân, suốt cả đêm.
Có chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát và, uhm...
Tụi anh lạc mất Doug rồi.
- Cái gì?
- Tụi anh không thể tìm thấy Doug.
- Anh nói gì thế hả Phil?
- Bọn em sẽ làm đám cưới trong 5 tiếng nữa đấy.
Yeah.
Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.
Phim được Mít - Bon - Bờm dịch sang tiếng việt.
I 4 V N . C O M . V N
Anh nhích người lên 1 chút...
Cảm ơn.
Whoa, dê nó vừa thôi!
Ổn mà Alan.
Ông ta chỉ đo cho cậu thôi mà.
Nhưng tí nữa thì đụng phải chày của tớ.
Xong cả rồi.
Giờ anh có thể thay đồ rồi đấy.
Cảm ơn, Floyd.
Cảm ơn rất nhiều.
Ổn mà anh bạn.
Chúng ta tiếp tục nào.
Cậu biết đấy, Doug.
Tớ đang nghĩ là...
Nếu như cậu muốn đi Vegas
mà không có tớ, cũng hoàn toàn ổn thôi.
Cậu đang nói gì thế?
Phil và Stu đều là chiến hữu của cậu
và đó là bữa tiệc hội độc thân của cậu.
Thôi nào, Alan.
2 người đó đều rất quý cậu mà.
Tớ cũng không muốn cậu phải
lăn tăn vì tớ là anh vợ cậu.
Không phải như vậy đâu...
Không phải như vậy đâu.
Tớ đã nói rồi mà, Alan.
Bọn mình chỉ dành 1 đêm ở Vegas.
Chẳng có gì là ghê gớm cả.
Không những thế, cậu không chỉ
là anh vợ, giờ cậu làm anh tớ luôn.
Tớ muốn cậu biết điều này, Doug,
tớ sẽ câm như hến.
Dù có gì xảy ra đêm nay, tớ sẽ
không bao giờ hé răng một lời.
Được rồi. Hiểu rồi. Cảm ơn...
Tớ không nghĩ điều đó....
Nghiêm túc đấy, tớ không quan tâm có chuyện gì.
Tớ không bận tâm nếu chúng ta giết ai đó.
Hả?
Cậu nghe rồi đấy.
Đây là Thành phố Tội lỗi.
Giữ lấy linh hồn.
Được rồi, hiểu rồi.
- Cảm ơn.
- Không, cảm ơn cậu.
Tớ mến cậu quá.
Ôi không. Sid.
- Thật đấy chứ?
- Thôi nào, chúng ta là người 1 nhà rồi mà.
Bố chắc đấy chứ?
Bố rất yêu chiếc xe này mà.
Doug, nó chỉ là 1 chiếc xe.
Nhưng hãy chắc rằng khi con đến nơi...
nhớ che chắn các lốp xe
để cát không thể dính vào nó.
Chắc chắn rồi ạ.
Dễ mà bố.
Đừng để Alan lái xe.
Bởi vì nó có vấn đề đấy.
- Con hiểu ạ.
- Phil cũng thế. Ta không thích nó lắm.
- Con xin hứa chỉ mình con lái.
- Tốt.
Và nhớ rằng. Cái gì xảy ra ở Vegas
sẽ ở lại Vegas.
Trừ cái bệnh mụn rộp.
Của nợ đó sẽ theo về cùng con đấy.
Chờ chút, khoan đã, tôi vẫn còn
1 vài điều phải dặn các em.
Và 90$ cho chuyến đi thực tế đến
đài thiên văn Griffith tuần sau.
Nộp bây giờ hoặc sẽ phải ân hận mãi
vì đã lỡ những kinh nghiệm quý báu, các em.
- Em làm tốt lắm.
- Cảm ơn thầy Wenneck.
- Cảm ơn, Wilson.
- Cảm ơn Bob...
- Sao phải đậu xe gần thế hả?
- Yeah. Có vấn đề gì sao?
Chúng ta không nên ở đây.
- Sao lại thế Alan?
- Tớ không được phép đến gần trường học dưới 200 feet.
- Gì cơ?
- Và cả tiệm Chuck E. Cheese nữa.
- Thưa thầy Wenneck.
- Giờ là cuối tuần rồi Nick. Tôi không
biết em. Em không tồn tại đâu.
- Ôi chết tiệt. Xe đẹp thật đấy!
- Yeah. Tớ lái nó nhé.
Không có cơ hội đâu, nhưng...
Đừng giẫm lên thế...
Cậu có im đi không, và lái đi trước khi
mấy thằng hâm kia lại đến hỏi tớ tiếp.
- Ai đây?
- Alan - anh trai của Tracy.
- Tớ gặp cậu khoảng 4 lần rồi nhỉ.
- Ồ đúng rồi. Thế nào ấy nhỉ?
- Anh đừng có quên chai Rogaine đấy.
- Rogaine, đã kiểm tra.
Và đừng quên dùng nó.
Em hoàn toàn có thể nói được khi nào anh quên.
Tóc anh sẽ mỏng hơn đấy.
Sử dụng Rogaine, đã xong.
Và nhớ gọi ngay cho em khi
anh đến khách sạn, đừng có như...
buổi hội thảo ở Phoenix. Em đã phải
chờ anh gọi những 2 tiếng đồng hồ.
Anh là người phát ngôn chính mà.
Anh đã lên bục muộn ấy.
- Vẫn...
- Ờ, em lúc nào cũng đúng. Anh xin lỗi.
- Có chuyện gì thế?
- Em không biết.
Em chỉ biết là anh sẽ đến câu lạc bộ
thoát y khi anh đi khỏi đây.
Melissa, bọn anh đi đến
thung lũng Napa mà.
Thậm chí anh còn không biết có
câu lạc bộ thoát y ở đồng nho đó.
Em chắc chắn là nếu có dù chỉ
1 cái, Phil cũng sẽ đánh hơi ra ngay.
Sẽ không giống thế đâu.
Với lại, em biết anh cảm thấy
thế nào về cái loại đó rồi đấy.
Em biết, đó là những gã trai và những
bữa tiệc độc thân. Thật gớm guốc.
Em đúng mà. Thật gớm guốc.
Đừng làm bộ lâm ly bbi đát thế chứ.
Những nơi như thế thật bẩn thỉu.
Và điều tồi tệ nhất là...
cái cô gái nhỏ bé uốn éo, khoe mông
trên cái sàn diễn chó chết kia,
- cũng là con gái của ai đó.
- Cũng là con gái của ai đó.
- Anh cũng đang định nói thế.
- Thấy không?
Em chỉ mong rằng bạn anh
cũng được chín chắn như anh.
Thực ra họ đều trưởng thành cả rồi.
Em chỉ cần hiểu họ thêm 1 chút nữa.
Loa loa.. Bác sĩ Đồng Dâm.
Bác sĩ Đồng Dâm.
- Anh nên đi đây.
- Ý tưởng hay đấy, bác sĩ Đồng Dâm.
Cuối tuần vui vẻ.
Anh sẽ nhớ em lắm đấy!
Phượt nào!
Hey, Vegas!
Vegas, bé yêu ạ.
Vegas.
Đi nào, mới chỉ đến Barstow.
Mọi người vượt qua hết cả rồi.
Đương nhiên là không được. Tớ hứa
với Sid, chỉ có tớ lái chiếc xe này.
- Hơn nữa cậu lại vừa uống rượu.
- Gì cơ, bây giờ cậu là cớm đấy à?
Cậu biết là tớ lái xe rất lụa
khi say mà.
Đúng đấy. Đừng quyên Phil luôn là
anh chàng lái xe say xỉn của bọn mình.
Alan, cậu muốn giải thích gì với họ không?
Các cậu, ông bố tớ yêu cái xe này
còn hơn cả tớ, thế đấy.
Tớ bỏ cả vợ và con ở nhà
để đi đến Vegas với mọi người.
Cậu biết là nó khó đến thế nào không?
Cậu tuyệt thật đấy, Phil.
Tớ đã bị chế nhạo.
Tớ căm ghét cái cuộc sống thối tha.
Có thể tớ sẽ không về đâu.
Tớ sẽ ở lại Vegas.
Vậy cơ đấy.
Cậu biết đấy, Doug. Cậu cứ
tận hưởng nốt đi, vì tới thứ 7 này...
Cậu sẽ bắt đầu chết đi 1 ít,
mòn mỏi mỗi ngày.
Đó là lý do tại sao tớ quyết
sống độc thân đến tận bây giờ.
- Oh, vậy à? Đó là lý do cậu không có vợ?
- Ừ.
- Rồi. Biết vậy cũng tốt.
Tớ vẫn ổn chứ, Alan?
- Phải, cậu khá lắm.
- Rồi, được rồi.
- Oh, Jesus Christ!
- Ôi, Chúa tôi.
Nó tuyệt thật đấy.
Không tuyệt chút nào cả!
Các cậu có vấn đề àh.
Như kẻ mất trí ấy.
Chúng ta suýt nữa thì ngỏm rồi.
Cậu nên nhìn mặt cậu lúc này.
Kinh điển thật đấy.
- Hài thật.
- Chẳng vui chút nào cả.
- Anh bạn có cái xe đẹp thật đấy.
- Đừng có sờ vào.
Thậm chí là đừng có nhìn.
Đi đi. Đi chỗ khác kiếm ăn, nghe chưa.
Cũng đừng có mà nhìn tôi.
Yeah, tốt nhất là ông nên đi tiếp đi.
- Anh ta thật sự rất hài hước đấy.
- Uhm... cũng được.
Tôi sẽ tẩn một lão già công khai.
Cậu ấy vẫn thế à, kiểu như, tâm thần ấy?
Tớ cũng nghĩ thế, anh ta không
bình thường, hơi kỳ quặc.
- Có đáng lo không?
- Không.
Tracy dặn tớ không nên để anh ta
đánh bạc hay uống rượu quá nhiều.
Chúa ơi, anh ấy như thằng quỷ,
cùng với những chỉ thị cặn bã.
Thêm chai nước.
- Chỉ thị từ Melissa à?
- Oh, ừ.
Tớ nói với là bọn mình dạo 2 giờ
ở vùng rượu vang, và cô ấy tin hết.
Cậu có nghĩ là không bình thường
khi bọn cậu đã yêu nhau được 3 năm...
- mà cậu vẫn phải nói dối về chuyện tới Vegas.
- Yeah, tớ biết mà.
Nhưng tin tớ đi, nó không đáng để tranh luận đâu.
Vậy ra chúng ta không thể đến Vegas
nhưng cô ta có thể cưỡi thằng bồi trên tàu du lịch.
Được rồi, đầu tiên, hắn thằng bán bar.
Và lúc đó cô ấy đang phê thuốc.
Và đáng lẽ cậu phải biết là
hắn thậm chí chưa đút được vào.
- Và cậu tin thế à?
- Ừ, tớ tin điều đó.
Bởi vì cô ấy kinh cái bọn tinh trùng.
Của các anh hết $32.50.
35.50$. Để tớ trả cho.
Đây nói rằng chúng ta nên làm theo nhóm.
Ai sẽ là chỉ điểm của tớ nào?
Tớ nghĩ là cậu không nên cờ bạc
quá nhiều đêm nay, Alan ạ.
Cờ bạc à? Có ai
nói cái gì về cờ bạc à?
Sẽ không gọi là cờ bạc nữa nếu
cậu biết chắc rằng mình sẽ thắng.
Tính bài dễ như trở bàn tay.
- Nó bất hợp pháp đấy.
- Không phải vậy. Nó bị phản đối, giống như...
tự sướng trên máy bay ấy.
Tớ chắc chắn nó là cũng bất hợp pháp.
Ừ, có thể là sau vụ 11/9
mọi người trở nên nhạy cảm quá chăng.
Bin Laden, cảm ơn ông rất nhiều đấy.
- Mặt khác, cậu phải cực kỳ thông minh để tính bài.
- Oh, vậy à?
- Không dễ ăn đâu.
- Có lẽ chúng ta nên với Rain man...
vì thực tế thì anh ta đã làm vỡ nợ
các sòng bạc mà vẫn là một "thằng đàn"
Hả?
Anh ta là một "thằng đàn"
Thằng đần chứ.
Đến nơi rồi đây.
- Chào mừng tới Caesar's.
- Xin chào.
- Lấy phòng ạ.
- Ờ.
- Chúng tôi đã đặt chỗ với tên bác sĩ Price.
- Được rồi, để tôi kiểm tra cho các anh.
- Bác sĩ Price? Stu, cậu là nha sĩ cơ mà?
Đừng có mà cố mơ tưởng thế.
- Đâu phải mơ tưởng, đó là sự thật.
- Anh ta là 1 nha sĩ đấy. Đừng băn khoăn quá thế.
Và nếu có ai đó lên cơn đau tim,
cô vẫn nên gọi 911.
Chắc chắn chúng tôi sẽ làm thế.
Tôi hỏi 1 câu được chứ?
- Ở đây được dùng máy nhắn tin chứ hả?
- Ý anh là gì cơ?
- Cục gạch của tôi mất sóng.
- Tôi không chắc lắm.
Hay là có điện thoại công cộng không?
Một đống điện thoại tự động? Tôi có việc.
- Có điện trong phòng anh đó.
- Thế được rồi.
Chúng ta có 2 phòng ở tầng 12.
Như vậy được không?
- Nghe tuyệt đấy.
- Thực ra, tôi tự hỏi liệu có cái biệt thự nào không.
- Phil, chúng ta thậm chí còn chưa nhận phòng.
- Không cần thiết đâu.
Chẳng ghê gớm lắm đâu. Ta có
thể ngủ chung mà. Một đêm thôi.
Nếu phải ngủ chung giường, tớ sẽ bám lấy Phil.
- Cậu giỏi chuyện đó chứ hả?
- Không, tớ không giỏi cái đó đâu.
Chúng ta không ngủ chung giường.
Gì chứ, chúng ta mới 12 tuổi à?
Lisa, tôi xin lỗi.
Nhưng 1 biệt thự giá bao nhiêu?
Chúng tôi còn 1 biệt thự trống đây,
và 4200$ cho 1 đêm.
- Nó tuyệt chứ?
- Khá là tuyệt đấy.
Chúng tôi lấy nó.
- Đưa cô ấy thẻ tín dụng của cậu đi.
- Tớ không thể đưa thẻ cho cô ấy được.
- Bọn mình "cam pu chia" nhé.
- Cậu điên à? Không, đây là chuyện của bọn tớ.
Cậu không hiểu đâu.
Melissa sẽ kiểm tra sao kê đấy.
Chúng tôi chỉ cần thẻ
tín dụng để làm thủ tục thôi.
Chúng tôi sẽ không rút 1 xu
trước khi các anh trả phòng đâu,
- lúc đó anh có thể tính lại sau.
- Hoàn hảo. Thật hoàn hảo. Cảm ơn Lisa.
Thôi ta để mai tính tiếp đi.
Đi nào.
Tốt rồi.
- Tôi hỏi cô 1 câu nữa nhé.
- Vâng.
Cô chắc biết rất rõ.
Đây thực sự phải là Cung điện Caesar không?
Ý anh là sao?
- Caesar đã từng sống ở đây?
- Không
Tôi không nghĩ thế.
Bố khỉ!
Đây là Vegas mà.
Ôi trời......
Chỗ này rộng vãi.
Nói gì đây.
Đây mà gọi là một phòng à?
Cảm ơn các cậu.
Hay là tớ nên nói cảm ơn cậu nhỉ, Stu.
Không có gì.
Tất cả chỉ vì tớ yêu cậu lắm.
Được rồi, các quý cô, chọn phòng đi.
Thay đồ nào. 30 phút nữa lên hàng.
Anh ước gì em có thể nhìn thấy nơi này,
bởi vì em, hay tất cả mọi người...
sẽ thích nó lắm đấy. Yeah.
Không, yên tĩnh lắm.
Không TV hay điện thoại.
Và chỉ có một cái radio nhỏ dễ thương
ở tất cả các phòng.
Còn gì nữa?
Bọn anh đã gặp ông chủ.
Tên ông ta là gì nhỉ?
Ceasar Palace.
Yeah, nghe giống món salad nhỉ.
Được rồi, anh phải đi đây. Bọn anh
sắp được nếm rượu của ông ấy.
Được rồi, chờ đã. Anh yêu em.
Bye.
Tớ thậm chí chẳng định nói cái gì nữa.
Thật đáng xấu hổ.
- Alan đâu?
- Cậu ấy xuống dưới nhà rồi.
Cậu ấy nói là phải lấy vài thứ.
Tốt. Vì tớ muốn
cho cậu xem thứ này.
- Cái quái gì thế?
- Cậu nghĩ nó là cái gì?
Đúng là cái mà tớ nghĩ đấy.
Tớ nghĩ nó là một sai lầm khốn nạn.
Tớ định cầu hôn với Melissa
ở đám cưới của cậu. Ngay sau nghi lễ.
- Stuey, chúc mừng cậu.
- Cảm ơn, Doug.
- Cái nhẫn đẹp thật.
- Ừ, của bà ngoại tớ đấy.
Bà trải qua suốt quãng thời gian ở
Trại tập trung Do thái cùng nó. Đúng kiểu đấy.
Tớ không hiểu được.
Cậu chẳng nghe tớ nói chó gì cả?
Phil, bọn tớ đã hẹn hò được 3 năm.
Đến lúc rồi. Phải vậy thôi.
Thứ nhất, chuyện này thật nhảm nhí.
Thứ hai, cô ả quá là đĩ đượi.
Ê, là vợ sắp cưới của cậu ấy đấy.
Thật đấy. Các cậu biết thật thế mà.
Ả đó táng cậu ấy.
Đúng là 2 lần vì tớ không được lễ độ lắm.
Cô ấy cứng rắn. Và tớ tôn trọng điều đó.
Wow. Cậu ta đang chối kìa.
Kể cả chuyện ả cưỡi thằng thủy thủ.
Không phải thằng thủy thủ. Hắn là
bán bar trên tàu du lịch. Cậu biết mà.
Các cậu, tớ đứng ngay đây, vậy mà
tớ chẳng thể nghe các cậu đang nói gì.
-Ê các cậu, sẵn sàng thả chim chưa?
-Cái gì?
Hãy thả chim ra. Các cậu biết,
đại loại, ai sẽ thả chim ra.
Ai xốc gã này lên nào?
-Được, Alan. Bọn tớ đã sẵn sàng
thả chim ra. Chúc mừng. / -Cám ơn.
-Cậu không thực sự muốn đeo nó đúng không? /
-Đeo cái gì? / -Cái túi đó.
Thực ra cậu muốn đeo nó hay
cậu muốn giễu bọn tớ?
Tớ đừng tất cả đồ của tớ trong đó.
Nhiều người khen lắm rồi đấy.
Hơn nữa, nó không phải là cái túi.
Nó gọi là cái xắc cốt. Indiana Jones có một cái.
Cả Joy Behar cũng thế.
Bọn em đang đi lên, mấy anh.
Ờ, quá chuẩn.
Thật à?
Bọn ta lên à?
Tớ vừa mới nói
rất rõ ràng, okay?
Chúng ta chắc chắn không
cần phải lên đây.
Nào Stu. Chúng ta đã bao cả,
nên có thể làm cái mẹ gì cũng được.
Chèn cái cửa vào đi.
Anh em, lên đây.
-Thế quái nào mà cậu tìm ra chỗ này?
-Biết mà làm gì.
-Cậu ổn chứ? / -Ừ.
-Ngắm xem này.
-Có phê không chứ? / -Quá tuyệt.
Wow. Thật không đây?
-Alan, thế nào hả bạn hiền? / -Tốt.
Đằng đó có gì thế, Alan?
Là tháp Eiffel đó.
-Ít rượu Jägermeister. Ý tưởng tốt.
-Tụ tập vui đó. / -Trên mái nhà.
Hay thật đó. Tớ muốn nâng ly.
Mừng Doug và Tracy.
Để đêm nay chỉ là...
một có gợn nhỏ trong
cuộc hôn nhân dài lâu và lành mạnh.
Chúc mừng.
-Như hồi còn đi học.
-Tớ muốn nói đôi điều.
Tớ muốn ...
Tớ muốn nói vài lời.
-Tớ chuẩn bị sẵn cho đêm nay.
-Được rồi, Alan.
Xin chào.
Chuyến đi thế nào. Tôi biết tại sao
họ lại gọi đó là Thành phố Tội lỗi.
Ha-ha-ha.
Các cậu có thể không biết điều này,
nhưng tôi cảm thấy mình hơi cô độc.
Tôi có xu hướng nghĩ bản thân mình
như một người sói đơn độc.
Nhưng khi em tôi đưa Doug về nhà,
tôi biết anh ấy là của riêng tôi.
Và bầy sói của tôi đã có thêm 1 mạng.
Như vậy là đàn sói
chúng tôi có hai mạng.
Đầu tiên tôi chỉ có một mình trong đàn,
và sau đó Doug đến tham gia.
Và cách đây sáu tháng, khi
Doug giới thiệu tôi với các bạn...
Tôi nghĩ, "Chờ một giây.
Có thể nào ...?"
Và bây giờ tôi biết chắc. Tôi chỉ cần
thêm hai gã vào đàn sói của tôi.
Được rồi.
Bốn bọn ta là sói. Cùng chạy quanh
sa mạc với nhau. Ở Las Vegas.
Tìm bọn vũ nữ thoát y và ***.
Vậy đêm nay, tôi xin nâng cốc.
Cậu có cái gì đó thế?
-Cái mẹ gì thế này?
-Cậu làm gì thế?
Thế là thế nào?
Uống máu ăn thề kết huynh đệ.
-Mẹ kiếp chứ. Alan, không.
-Tớ không làm đâu. Ngăn anh ta lại.
Alan, bọn tớ không tự cắt tiết đâu.
Đưa con dao đây. Chậm thôi. Cám ơn.
Cậu sao không? Cần một bác sĩ không?
Cậu ấy ổn. Tốt đẹp cả mà.
-Cậu chắc chứ? / -Tớ ổn.
-Hoàn hảo.
-Alan, lại đây, bạn hiền.
-Tham gia vào đi, đồ điên.
Được rồi. Vì một đêm
chúng ta sẽ không thể nào quên.
Chúc mừng.
Cái mẹ gì thế?
Kiểm soát bản thân đi chứ. Mẹ kiếp.
Cậu có thể xỏ cái quần vào được không?
-Phil, đừng vào phòng tắm.
Alan, bình tĩnh đi, tớ đây mà.
Phil, có con hổ trong phòng tắm.
Có chuyện gì thế?
Có con mèo rừng trong phòng tắm.
Được rồi, tớ xem thế nào.
Cẩn thận. Đừng.
Bố nó chứ. Hắn không nói phét.
Có con hổ thật.
Không, làm gì có.
Có.
Nó to tổ bố.
-Bạn hiền ổn chứ?
-Không, tớ đau nhức quá.
Mẹ kiếp. Nhìn xem chỗ này.
Tớ biết. Phil, họ giữ thẻ tín dụng
của tớ dưới gác. Tớ say quá.
Sao mà hổ lại vào được
phòng tắm? Nó suýt thịt tớ.
Cậu nhớ xọc cái quần vào nhé?
Tớ không thích nhắc lại đâu đấy.
Quần, vào lúc này ư?
Tớ chẳng còn cái nào.
Chuyện quái gì xảy ra tối qua
Hey, Phil, tớ mất một cái răng à?
Oh, Chúa tôi.
Cái răng cửa ngách của tớ bay mất rồi.
Được rồi, bình tĩnh đi.
Tốt đẹp cả thôi. Mọi thứ đều ổn.
Alan, gọi Doug dậy đi.
Làm phát cà phê và
biến mẹ nó khỏi Nevada ...
trước quản gia đến.
Tớ sẽ nói sao với Melissa? Tớ mất
cái răng. Tớ chẳng biết sao lại thế.
Cậu làm tớ loạn chưởng rồi.
Ong hết cả thủ. Bình tĩnh nào.
Sao mà bình tĩnh được?
Nhìn xung quanh xem.
Này, các cậu, cậu ấy không có đây.
-Cậu đã kiểm tra hết các phòng chưa?
-Rồi, tớ nghía khắp mọi nơi.
Thêm nữa, nệm của cậu ấy cũng biến rồi.
Có thể cậu ấy ra bể bơi kiếm
đồ ăn. Gọi di động xem nào.
Trông tớ như thằng nhà quê ấy.
-Alan. / -Hey.
-Phil đây.
-Oh, chào Phil ...
Đây là điện thoại của Doug.
-Như phân. / -Ừ.
Cái mẹ gì thế?
Con của đứa bỏ mẹ nào nhỉ?
Alan, cậu chắc là không nhìn thấy
bất cứ ai khác ở đây chứ?
Ừ, tớ đã kiểm tra tất cả các phòng.
Không có ai cả.
Xem nó có vòng cổ hay gì không.
Ổn rồi, con ơi.
Stu, không có thời gian cho việc này đâu.
Cùng đi tìm Doug thôi.
Ta sẽ lo chuyện đứa bé sau.
Phil, bọn ta sẽ không bỏ lại
đứa bé trong phòng.
Có một con hổ chết tiệt trong phòng tắm.
-Nó không phải con của chúng ta.
-Ừ, lần này thì tớ đồng ý với Stu.
Tốt rồi. Ta sẽ mang nó theo. Ít nhất
thì cậu cũng phải kiếm cái quần?
Tại sao chúng ta không thể nhớ
cái quái gì đêm qua?
Bởi vì rõ ràng là chúng ta
đã có một đêm quá tuyệt vời.
Vậy sao cậu không dừng lại
một phút để suy ngẫm,
tự hào về chính mình.
Oh, xinh qua. Nó tên gì thế?
Ben.
Carlos.
Carlos?
Ê, Phil, xem này.
Nó xóc cái củ chuồi của nó đấy.
Cùng làm với nó đi anh bạn.
Không phải ở trên bàn, Carlos.
Tớ đã tìm khắp mọi nơi.
Phòng tập, sòng bạc, lễ tân không ai
thấy Doug. Cậu ấy khôngcó ở đây.
Cậu ấy ổn. Cậu ấy lớn rồi mà.
Nghiêm túc đấy, Stu. Cậu phải
bình tĩnh. Có ít nước trái cây đây.
Được rồi, chỉ cần lần lại xem nào.
Việc cuối cùng mà chúng ta
còn nhớ đêm qua là gì nào?
Đầu tiên là ta lên mái nhà
và làm vài phát Yager.
-Sau đó chúng ta đã ăn tối tại
The Palm, phải không? / -Đúng rồi.
Rồi ta chơi súc sắc ở Hard
Rock, và tớ nghĩ Doug có ở đó.
Nghe được đấy.
Không, cậu ấy chắc chắn có ở đó.
Các cậu biết không? Tớ thậm chí
không nhớ đã đi ăn tối.
Tớ biết. Cái mẹ gì thế này?
Tớ chưa bao giờ say xỉn đến thế.
Sau Hard Rock tớ tối sầm lại.
Tớ như trống rỗng.
Lúc 10 giờ cậu ấy vẫn còn
vậy là ...
cậu ấy lạc trong khoảng
mười hai tiếng từ đó đến giờ.
Gì thế này?
Ối trời. Đó là răng của tớ.
Sao cậu lại có nó?
Còn gì trong túi nữa?
Không, thế là tốt đấy.
Xem lại túi cậu đi.
Cậu có gì không?
Tớ có cái hóa đơn ATM của The Bellagio.
11:05, $ 800.
Choáng thật.
Tớ có một phiếu hầu phòng ở Caesar's.
Hình như là lúc 5:15 sáng.
Oh, chó. Đêm qua chúng ta chạy xe?
Vừa lái vừa say. Kinh điển.
Tay cậu có gì thế?
-Cái con mẹ gì đây?
- Jesus. Phil, đêm qua cậu đi viện.
Tớ đoán vậy, yeah. / Cậu ổn không?
Ổn, Alan. Tớ vẫn đẹp như thường.
-Có chuyện quái gì thế?
-Stu, thế này tốt đấy. Giờ có manh mối rồi.
Hey, Stu. Xem này.
Các cậu đã bao giờ thấy cu nào làm thế chưa?
Alan, không hay đâu.
Cậu có chắc là cậu đủ điều kiện
chăm sóc cho nó?
Cậu nói cái khỉ gì thế?
Tớ tìm thấy nó trước mà.
Cậu đã tìm thấy nó trước?
Ừ.
-Ở đâu? / -Coffee Bean.
Ê, Phil, tớ không nghĩ là Doug
muốn chúng ta lấy con Mercedes.
Thư giãn đi, chúng ta sẽ cẩn thận.
Bố tớ mê mẩn vì cái xe
và ông ấy đã giao phó cho Doug.
Alan, giờ chúng ta có vấn đề lớn. Doug
có thể nằm viện. Cậu ấy có thể bị thương.
Hãy lo việc xe sau.
Các cậu, xem kìa.
Là nệm từ phòng Doug?
Cái mẹ gì thế?
Ê, có chuyện gì thế?
Mấy thằng cứt đái quăng cả
giường ra ngoài cửa sổ đêm qua.
Không thể.
Vài thằng không chịu nổ nhiệt ở Vegas.
Sẽ ổn thôi, Stu.
Làm thế quái nào mà cái nệm ...
Xe của các ngài đây, thưa sĩ quan.
Ôi trời.
Rồi, cư xử bình tông. Đừng có nói
câu nào. Chỉ cần lên xe rồi phắn.
-Stu, có 5 cò không?
-Không.
Lúc về tôi sẽ tìm anh nhé.
Cảm ơn, thưa ngài.
Oh, Chúa tôi.
Cậu vừa cào nó.
Tôi kính có sao không?
Kính cậu vẫn tốt, đồ khỉ đột.
Thật là bất hợp pháp.
Cậu chẳng bao giờ lạc quan ở bất cứ đâu à?
Ừ chúng ta kẹt trong
một xe cảnh sát bị đánh cắp...
với một đứa bé chắc chắn
là đang bị lạc ở ghế sau.
Có gì mà lạc quan chứ?
Tớ thấy cái xe cớm này hơi bị ngon.
Cảm ơn Alan. Ngon lắm.
Doug sẽ thích nó.
Đi nào.
Xem đây này.
-Oh, không. Đừng, Phil. Đừng thế nà.
-Coi nhẹ như không đi.
-Đừng có gây thêm sự chú ý chứ.
-Chú ý đây. / -Xin lỗi.
Chú ý, xin vui lòng
tránh đường.
Tôi nhắc lại. Xin vui lòng giải tán.
Phil, dừng xe đi.
Tớ muốn xuống xe. Tấp vào đi.
Quý cô, mặc bộ lông báo ...
cô có thân hình tuyệt lắm.
Tránh khỏi vỉa hè.
Tớ nên làm 1 thằng cớm chó chết.
Nghe này, tôi đã nói với anh.
Anh vào đây chỉ bị chấn thương nhẹ,
vài vết tím ở sườn.
Chẳng có gì to tát.
Tuy không anh nào có thể
thuật lại chuyện gì đã xảy ra.
Ông có nhớ bọn tôi
đến đây mấy thằng?
Tôi không biết. Tôi nghĩ là
chỉ có các anh.
Chắc chắn không có đứa bé.
Và còn một tay nữa.
Đó là gã hội chúng tôi.
Cậu ta ổn chứ?
Ờ, lúc đó anh ta ổn. Chỉ hơi
điên điên. Tất cả các anh đều thế.
Được rồi. Đứng lên.
Và quay lại.
Được rồi, thế.
Và ho.
Ho.
Thêm lần nữa nào.
Được rồi. Làm tốt lắm.
Felix, ông khoác cái áo vào được rồi.
Y tá sẽ đến ngay đây.
Tôi sẽ gặp ông sau ngày nghỉ cuối tuần.
Cảm ơn, bác sĩ.
Các anh, tôi thực sự phải đi. Tôi xin lỗi.
Tôi có ca mổ trên tầng 4.
Tôi biết. Chúng tôi chỉ cần
thêm đôi phút của ông thôi.
Được. Đút vào đây đi.
Tôi không muốn khử trùng lại.
Đi với tôi.
Được rồi, ta có đây.
Bệnh nhân Phil Wenneck.
Nhập viện lúc 2:45 a.m.
Chấn thương nhẹ như tôi đã nói.
Vài vết thâm tím. Hơi bị đẹp.
Ông không phiền nếu tôi ngó qua
phát chứ. Tôi thực ra cũng là bác sĩ.
Đêm qua anh cũng nói vài lần rồi.
Nhưng, thực sự, anh chỉ là một nha sĩ.
Được rồi, thú vị đây.
Kết quả xét nghiệm máu sáng nay.
Họ tìm thấy một lượng lớn
Roophyllin trong người anh.
Roophyllin? Roofies? Thông thường
được gọi là "Thuốc mê hấp diêm?" (Date *** Drug
- cho gái uống xong đơ luôn, làm gì thì làm)
Anh bảo là hôm qua tôi bị hiếp?
Thực ra là ...
tôi không nghĩ như vậy. Nhưng,
ai đó đã đánh thuốc các anh.
Tôi không ngạc nhiên là
các anh không nhớ chuyện gì.
Thày lang, không ai trong chúng tôi
có thể nhớ tí gì đêm qua. Nhớ chứ?
Ai có thể đánh thuốc được cả lũ bọn tôi chứ?
Không phải lo nữa đâu.
Đến giờ thì nó đã bị thải ra hết rồi.
Các anh sẽ ngon thôi. Tôi phải đi đây.
Chờ tí, bác sĩ làm ơn đi.
Có bất cứ điều gì khác như
chúng tôi đã nói chuyện gì không?
Hay chúng tôi đã đi những đây?
Thực ra cũng có đấy.
Đêm qua các anh nói về
mấy đám cưới nào đó.
Yeah. Không tệ. Chiến hữu Doug
của chúng tôi mai cưới vợ.
Tôi muốn rút lại 1 vé.
Không. Bình tông đi.
Các anh cứ nói về cái
đám cưới mà anh vừa rời đó.
Ở Best Little Chapel.
Các anh cứ nói cái đám cưới đó
bệnh hoạn đến thế nào...
Và các anh phát điên lên vì nó.
Tôi hy vọng điều này giúp được anh.
Tôi thực sự phải đi đây.
Anh có biết Best Little Chapel không?
Ông biết nó ở đâu không?
Tôi biết. Nó ở góc giữa
mua bản đồ' và 'phắn mẹ nó đi'.
Tôi là bác sĩ, đâu phải hướng dẫn viên.
Tự đi mà tìm lấy, được chứ?
Các anh lớn rồi!
Thằng nhóc này thì sao?
Cứ để nó trong xe.
Chúng ta chỉ đi có 5 phút thôi mà.
Đừng bỏ nó lại trong xe.
Nó sẽ ổn. Tớ đập cửa kính rồi.
- Nhỡ họ không nhớ chúng ta thì sao?.
- Thì làm cho họ nhớ.
Xin lỗi ngài.
Xem mấy tay kia nào. Có chuyện gì vậy?
Quên tớ rồi à?
Các bạn nhớ Eddie chứ. Các bạn muốn gì
ở tớ nữa? Lại đây nào bạn của tôi.
Nhìn cậu này.
Cậu khùng bỏ bố.
Xảy ra chuyện gì thế bạn?
Nghe này, tớ muốn nói vài lời.
Trong đời tớ đã gặp mấy thằng bệnh.
Đây là anh chàng điên khùng nhất,
dã man dại nhất mà tớ từng gặp trên đời.
Tay này mất trí rồi.
Sao rồi hả thằng khùng khốn nạn?
Tớ tưởng nó tính cắn chym tớ rồi
Chuyện gì vậy? Không thích Eddie à?
Các cậu không ôm tớ à?
Không phải vậy đâu Eddie.
Chỉ là...
Bọn tớ đang không thể nhớ được
chuyện gì đã xảy ra ở đây đêm qua.
Đã có một đám cưới ở đây à ?
Cậu đã tổ chức một đám cưới ở đây à?
Cậu làm tớ cười vãi bi mất.
Eddie, chắc chắn bọn tớ đã ở đây đêm qua.
Bọn tớ đang tìm một người bạn, Doug.
- Cậu có nhớ cậu ấy không?
-Có. Một anh chàng bé nhỏ, trông như con khỉ.
-Cậu đã thấy cậu ấy?
-Tất nhiên.
Cậu có thể kể hết về những chuyện
đã xảy ra đêm qua không?
Các cậu không nhớ gì cả à?
Chúc mừng cậu, Stu.
Cậu đã cưới vợ rồi.
Chuyện này không thể xảy ra được.
- Ôi trời.
- Nhìn này.
Tớ nói với cậu một điều.
Trông cậu thực sự hạnh phúc ở đây.
Thế đó. Toi đời rồi.
Stu,được rồi. Khốn kiếp thật.
Melissa sẽ không biết tí gì đâu.
Chuyện này chưa bao giờ xảy ra.
Tớ sẽ lo vụ này.
Ê, tất cả đống này là gì thế?
Một thùng đồ xa xỉ.
Đó là thứ mà các cậu đã đặt.
Tôi có những cốc cafe.
Cậu có mũ lưỡi chai bóng chày hử?
Và những tờ lịch thơ mộng
với ảnh của Stu và Jade.
- Tên cô ta là Jade à?
- Cô ấy đẹp lắm cậu ạ.
Ngon. Rất căng. Bưởi như thế này này.
Nhưng là vì cô ta vẫn đang cho con bú.
- Đó là lý giải về đứa bé.
- Ồ, Carlos./ -Tuyệt lắm.
Được rồi. Eddie, thỏa thuận thế này.
Đêm qua bọn tớ đã mắc sai lầm lớn.
Bọn tớ cần cuộc hôn nhân này
phải được hủy bỏ ngay lập tức.
Cậu định hủy bỏ?
Tất nhiên tớ phải hủy bỏ.
Nó làm tan nát trái tim tớ
và sẽ làm tớ rất buồn.
Nhưng không vấn đề gì.
Tớ sẽ cho cậu giá tốt nhất.
Tớ không thể làm chỉ với ý cậu ta được.
Tớ cần cô gái. Tớ cần cả hai bên đồng ý.
Không vấn đề gì. Tuyệt lắm.
Rất tuyệt phải không Stu?
Thôi nào, bạn thân.
Cô ta chắc là biết Doug đang ở đâu.
-Kinh khủng./ -Được rồi.
Bọn tớ cần địa chỉ của cô ấy. Cô ấy
phải điền một số giấy tờ phải không?
Tất nhiên rồi.
Ê, xin lỗi chứ.
Có chuyện gì với cô vậy?
Đi lấy giấy tờ ngay nào.
Tôi mất cả đời để đợi cô rồi.
Nhanh nào. Nhanh lên nào.
Này Phil còn chiếc xe của bố tớ thì sao?
Tớ chắc là Doug đang giữ nó.
Chúng ta sẽ lấy lại.
Sau đó tớ đề nghị chúng ta đốt quách
cái xe cảnh sát cùng tất cả mớ rác rưởi này.
Đốt nó ư? Cậu là ai thế?
Tớ không biết, Phil. Hình như tớ
đã cưới một người hoàn toàn xa lạ.
Một tình cảnh
cực kỳ chó má.
Cốc này, mũ này, xe này. Tất cả là chứng cứ
của đêm cái đêm chưa từng xảy ra.
Đó là lý do tại sao chúng ta phải đốt hết.
Tớ là một giáo viên.
Tớ có một gia đình.
Tớ sẽ giữ bí mật. Nhưng tớ sẽ
không đốt chiếc xe cảnh sát chết tiệt này.
Tốt. Vậy tớ sẽ làm.
- Có cần tớ giúp không?
- Có. Cảm ơn.
- Khốn thật. Doug phải không?
- Tớ không có gì./ - Là Doug đấy.
Đó là Mellisa.
- Đừng trả lời.
- Tớ phải trả lời. Cô ấy đã gọi hai lần rồi.
Nào cưng ơi.
Em khỏe không?
Anh đó hả.
Đây là lần thứ ba em cố gọi anh đấy.
Anh biết. Lễ tân ở đây điên lắm.
- Anh nghĩ những cây tùng đã chặn hết sóng.
- Em ghét điều đó.
Vậy đêm qua thế nào anh?
Thực sự vui vẻ. Hầu như yên tĩnh.
Đêm qua rất tuyệt.
- Nghe hay quá.
- Bọn anh đang ở chỗ làm rượu vang.
Sẽ tốt hơn nếu ta
cho nó bú, cậu biết mà.
Bọn anh định đi lái máy kéo.
Nên có lẽ anh phải đi đây.
- Lái máy kéo à?
- Hay lắm.
Đi nào. Ra khỏi xe mau.
- Chuyện gì thế?
- Họ chỉ khởi động máy kéo thôi mà.
Anh nghĩ nó hơi trục trặc.
Thằng quỷ đó đâu rồi?
Nào, bình tĩnh đi. Tôi nghĩ là
chúng ta đang cùng tìm một người.
Làm quái gì thế?
Anh ở chỗ khốn nào thế?
Có trẻ con ở đó à?
Sao lại có trẻ con?
Bọn anh trong xưởng rượu vang. Dê đấy.
Hắn đâu rồi?
Tôi không biết anh đang nói về cái gì.
Ngài có thể làm ơn khởi động
máy kéo để chúng ta ra khỏi đây không?
Tớ đang cố nhưng chúng ta bị chặn bố nó rồi.
Ôi chúa tôi. Cái quỷ gì
đang xảy ra đó thế, Stu?
Này, có trẻ con trong này đấy!
Ai đó vừa nói về trẻ con.
- Ra khỏi xe ngay.
- Đó là dê con.
Mấy thằng Tàu,
dính vào chuyện của tao làm gì hả.
Biến khỏi đây ngay.
- Ra khỏi cái xe chó chết mau.
- Phil, hắn có súng đấy
Anh sẽ gọi lại sau.
- Chúng bắn Eddie rồi.
- Mẹ chúng nó chứ.
Đi, đi, đi.
Đúng là khốn nạn thật.
Bọn chúng là ai vậy nhỉ?
Chúng ta sẽ ổn thôi.
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
Chuyện khốn gì xảy ra thế?
Tớ chẳng biết gì.
Sao cậu không để cuộc gọi
tới hộp thư thoại?
Cười đếch gì mà đểu thế hả.
Đó là Ted Danson và chương trình
Magnum P.I., là diễn viên người do thái.
- Im đi, Alan. Phòng nào ấy nhỉ?
- Phòng 825.
Tớ đã kiểm tra chỗ cô ấy.
Tớ thấy nó. Tớ sẽ gọi lại cho cậu sau.
Ơn chúa. Nó đây rồi, cả bố nó nữa.
Em đang loạn hết cả lên đây.
Mẹ nhớ con quá, cục cưng của mẹ.
Anh yêu, em nhớ anh quá.
Cái quái gì đã xảy ra với các anh thế?
Thực ra, bọn tôi hy vọng
cô nói sẽ cho chúng tôi biết.
Ý anh là gì?
Sáng nay em ngủ dậy,
Em đi mua cho các anh ít cà phê,
và khi em về thì các anh đã đi rồi.
Sao các anh im lặng thế?
Anh không im lặng.
Nó đáng yêu quá.
Em phải cho Tyler bú.
Vào trong đi các anh.
Cậu nghe thấy không?
Đứa bé tên là Tyler.
Em nghĩ rằng trông nó
cũng giống Carlos, anh ạ.
Được rồi, có chuyện gì vậy?
Trông các anh lạ lắm.
-Nhìn này, cô là Jade phải không?
-Rất hài hước, Phil.
Đúng rồi, Jade. Uh.
Cô có nhớ bạn chúng tôi không, Doug ấy?
Anh đùa đấy à? Anh ấy là
người tuyệt nhất trong đám cưới mà.
Chính xác. Chúng tôi không
thấy cậu ấy và chúng tôi hơi lo.
Ôi Chúa tôi.
Doug đến nỗi thế ư.
Em sẽ đi lau rửa cho bé.
Thôi nào. Bố không cố ý đâu.
Ôi Chúa tôi.
Sao thế chàng trai?
Cậu phải nén nó lại chứ.
- Mẹ kiếp
- Cô ấy hot quá nhỉ. Cậu nên tự hào về bản thân đi.
Cô ta đeo nhẫn của bà tớ.
Chiếc nhẫn mà tớ sẽ tặng cho Melissa.
Có nhớ cái nhẫn
Trại tập trung của bà tớ không?
Cô ta đang đeo nó.
Tớ chưa từng biết là có thể mang nhẫn
thoát được khỏi Trại tập trung.
- Xong rồi.
- Tốt.
Bé chỉ rất đói thôi.
Tốt rồi.
Đêm qua, cô có nhớ lần cuối cùng
nhìn thấy Doug là lúc nào không?
Em không thấy anh ấy sau lễ cưới.
Lễ cưới. Okay.
Lúc đó là mấy giờ?
Em đoán khoảng 1 giờ sáng.
Bởi vì em phải quay lại làm việc cho hết ca.
Và rồi khi em ra ngoài.
Em về khách sạn cùng với Tyler.
Và Doug có ở đó không?
Em không thấy Doug.
Bởi vì các anh đã say bí tỉ rồi.
Căn phòng thì lộn tung lên.
Còn em thì xoắn lấy Stu.
Tôi có một câu hỏi.
Cô đã nói là khi ca của cô kết thúc.
Có nghĩa là cô là một y tá à?
Hay là một người chia bài Blackjact?
Anh biết rồi mà. Em là một vũ nữ thoát y.
Về mặt kỹ thuật thì em là người tháp tùng,
nhưng thoát y là cách tốt nhất để bắt khách.
Thông minh đấy.
Rất hiểu biết.
Nhưng tất cả đã là quá khứ rồi
giờ em đã cưới được một bác sĩ.
Tôi chỉ là nha sĩ thôi.
Cảnh sát đây. Tất cả đứng yên!
Bảo đứa bé im ngay.
Okay.
Sau khi chụp ảnh lưu hồ sơ,
ta mang họ xuống đó…
họ sẽ chờ để
các sĩ quan thẩm vấn.
Tin chú đi. Các cháu không muốn
ngồi lên những cái ghế đó đâu.
Chúng ta gọi nơi này là Loserville.
Theo chú.
A lô.
Chào Tracy, Phil đây.
Chào Phil. Các anh đang ở đâu đấy?
Bọn anh đang ở spa trong khách sạn.
Tuyệt. Em chỉ tắm nắng thôi.
Doug có ở đó không?
Tất nhiên cậu ấy có ở đây.
Sao cậu ta lại ko có ở đây chứ?
Em chỉ ngạc nhiên là
tại sao anh lại gọi cho em.
Bọn anh có thỏa thuận
là ko gọi cho bạn gái hoặc vợ.
Bọn anh chỉ gọi cho bạn gái của nhau thôi.
Được rồi. Chuyện gì thế?
Em không tin được chuyện này đâu.
Bọn anh được khuyến mại một đêm ở khách sạn.
Thế à?
Ừ. Khách sạn ở đây buồn cười lắm.
Loạn hết cả lên.
Đó là người dọn phòng và hầu phòng.
Bọn anh đã hình dung ra cách
để xài nốt đêm nay ở đây và rồi...
Bọn anh sẽ trở về
hoàn toàn thư thái vào sáng mai.
Các anh muốn ở lại một đêm nữa à?
Nhưng mai là đám cưới rồi.
Đó là lý do tại sao
bọn anh sẽ dậy thật sớm và...
bọn anh sẽ thừa thời gian để quay về.
Okay. Anh có chắc đó là ý hay không?
Wenneck, Price, Garner. Phòng số 3.
Okay, Trace, anh phải đi rồi.
Nói chuyện với em sau nhé.
- Đi nào, nhanh lên.
- Xoay một vòng đi.
- Chờ một giây.
- Tớ sẽ bước qua.
Chúng tôi đến đây.
Các vị. Chúng ta có vài tin tốt
và vài tin xấu.
Tin tốt là, chúng tôi đã tìm thấy
chiếc Mercedes của các vị.
Tin tuyệt vời.
Nó ở bãi giam xe ngoài kia.
Chúng tôi thấy nó lúc 5 giờ sáng nay.
Đỗ ở giữa Las Vegas Blvd.
- Thật kỳ lạ.
- Đúng vậy. Rất kỳ lạ.
Còn có một chú ý nữa.
Viết thế này: 'không tìm thấy máy đo,
nhưng có 4 đô đây."
Tin xấu là...
Chúng tôi không thể cho các anh
ra tòa trước sáng thứ hai.
Ngài sĩ quan, không thể thế được.
Chúng tôi phải về L.A
vào ngày mai để làm lễ cưới.
Các anh đánh cắp xe cảnh sát.
Chúng tôi không ăn cắp cái gì cả.
Chúng tôi tìm thấy nó đấy chứ.
Đáng ra chúng tôi phải được thưởng
hay gì đó chứ. Như kiểu chiến lợi phẩm?
- Tôi gặp bọn khùng như anh hàng ngày
- Ngày đếch nào cũng thế.
Đi Vegas đi.
Chúng ta sẽ nhậu và quậy phá.
Chôm một cái xe cảnh sát đi,
thực vui lắm đó.
Các anh nghĩ là chuồn được à?
Ở đây thì quên đi!
Quên đi nhé!
Dạ thưa...
- Nếu có thể. Tôi giả sử rằng chiếc xe đó
là của một trong hai người./ - Yeah.
Tôi không phải là cảnh sát
Tôi không phải người hùng.
Tôi là một giáo viên phổ thông.
Nhưng nếu một học trò của tôi
mất tích trong chuyến đi thực tế...
đó là điều cực kỳ tệ đối với tôi.
Anh rút ra được gì từ chuyện đó?
Đúng vậy, Phil. Cậu rút ra cái gì?
Không ai muốn xấu cả.
Chúng tôi phải tổ chức lễ cưới.
Và anh chẳng cần để mọi người
đồn thổi về mấy thằng du lịch ghê tởm...
đã 'mượn tạm' chiếc xe của anh đêm qua.
Kết luận là, tôi nghĩ chúng ta có thể
thỏa thuận. Tất nhiên, quý cô.
Anh nói sao?
Để tôi hỏi anh một câu.
Có ai trong số các vị mắc bệnh tim
hay bất cứ thứ gì tương tự không?
Không
Được rồi các em.
Hôm nay là một ngày rất vui.
Các quý ông đây có lòng
hảo tâm tự nguyện minh họa...
Cách sử dụng súng điện
để hạ gục một kẻ tình nghi.
Gì cơ?
Bây giờ, có hai cách sử dụng súng điện.
Ở cự ly gần.
Hoặc có thể bắn từ xa.
Có ai muốn xung phong
lên đây bắn thử không?
Cháu nhé, cô gái trẻ.
Lên đây đi nào.
Lại đây nào, anh chàng đẹp trai.
Lại đây.
Không phải cậu, Jesus béo ị.
Lui về sau đi.
Cậu đấy, cậu bé xinh trai.
Đơn giản lắm. Tất cả những gì
cháu phải là lấy mục tiêu, ngắm và bắn.
Cháu thực sự không muốn làm việc này đâu.
Cháu có thể. Hãy tập trung vào.
Đừng nghe lời gã điên đó.
Hãy nghĩ cho thật sáng suốt.
Kết liễu hắn đi.
Trúng ngay bi.
Quá là đẹp.
Làm tốt lắm. Vỗ tay hoan hô nào.
Được rồi./ Khá lắm.
Làm tốt lắm, giỏi lắm.
Rất tuyệt đấy.
Này, chúng ta chỉ còn một phát nữa thôi.
Ai muốn lên đây bắn nào?
Cậu mập, lên đây đi.
Được rồi. Vẫn như đã hướng dẫn.
Chỉ cần chọn mục tiêu, ngắm và bắn.
Đúng rồi đó. Mục tiêu là hắn.
Tôi thích sự mạnh mẽ.
Dữ như hổ. Tốt lắm
Cậu đang nắm 50.000 vôn đó cậu nhóc.
Đừng có ngại tung đòn sấm sét.
Trúng mặt rồi.
Hắn vẫn đứng được.
Bình tĩnh đi các em. Dễ thôi mà.
Đã từng gặp rồi.
Chỉ cần bổ sung 1 tí nữa thôi.
Xong phim.
Một số tên to lớn.
Các em phải cho chúng 2 phát.
Được rồi.
Ai muốn lấy dấu vân tay nào?
Nào lên đi.
Mẹ chúng nó chứ.
Cậu có nghe tớ nói không đấy?
Đúng là nhảm nhí. Tớ sẽ kể
với mọi người là ta đã lấy cắp xe cảnh sát.
Hắn đã để chúng ta đi mà.
Ai quan tâm chứ.
Tớ quan tâm. Không thể để thế được.
Không thể gí điện người ta thế
chỉ để làm trò tiêu khiển.
Bọn cảnh sát thật tàn ác.
-Tớ kiếm ít sô đa. Có ai cần gì không?
- Không.
Cậu ta không thể in cái mồm được.
Lạy chúa Jesus.
Alan, anh không sao chứ?
Tớ chỉ thấy lo thôi.
Nếu có chuyện với Doug thì sao,
những chuyện tồi tệ.
Thôi nào, cậu đừng nghĩ thế.
Lỡ cậu ấy chết rồi thì sao?
Tớ không thể mất tiếp một người
thân yêu nữa. Quá đau lòng.
Tớ đã rất đau buồn khi ông tớ mất.
Tớ xin lỗi. Ông mất như thế nào vậy?
- Trong chiến tranh thế giới thứ 2.
- Hy sinh trong một trận đánh à?
Không ông trượt tuyết ở Vermont.
Chỉ là cùng lúc chiến tranh diễn ra.
Alan, Doug sẽ không sao đâu.
- Sao cậu ấy không gọi điện?
- Tớ không biết, nhưng ta sẽ tìm ra.
Tớ nói chuyện này nhé.
Cược 6 ăn 1 là xe đã như cứt nát rồi.
Stu, không phải lúc này.
Nghiêm túc đấy, cậu muốn cá bao nhiêu?
Nó hỏng rồi.
Đủ rồi. Alan thực sự lo lắng.
Đừng làm cậu ấy rối thêm nữa.
Xin lỗi, Alan.
Chúng ta sẽ bắt đầu lần từ chiếc xe,
và mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Oh, khốn thật. Tôi không thấy gì cả.
Tôi không nhìn được.
Oh, cảm ơn chúa.
Sẽ ổn cả thôi.
Có gì không?
Tớ có một điếu thuốc.
- Tớ thấy một đôi giày đen
- Một đôi giày phụ nữ à?
- Tớ không biết.
- Của ai thế nhỉ?
- Tớ không biết. Của đàn ông, cỡ 6.
Thật kỳ lạ.
Cái gì thế này, da rắn à?
Oh, xem này.
Đó là cái bao cao su dùng rồi, Alan.
Vứt nó khỏi xe đi.
Nòng nọc bắn đầy vào tớ rồi.
Vứt nó đi.
Oh, Chúa tôi.
Làm cái chết tiệt gì thế?
Chúng ta phải đồng tâm chứ các cậu.
Cái gì thế?
Trong cốp xe.
Doug ở trong cốp xe.
Chó chết chưa.
- Mở nó ra
- Được rồi
Làm ơn thôi đi.
Tôi theo phe anh.
Mày định chơi tao hả?
Không ai chơi anh đâu.
Chúng tôi ở phe anh mà. Tôi ghét
Godzilla. Tôi cũng ghét hắn.
Hắn phá hủy các thành phố.
Làm ơn.
Đây không phải lỗi của anh.
Tôi sẽ cho anh cái quần.
Cái chết tiệt gì thế nhỉ?
Tớ bị chảy máu trong rồi.
Gọi 911 giùm với.
Đúng là điên thật.
Thằng nào thế nhỉ? Hắn điên thật.
Các cậu,
tớ cần nói chuyện này.
Đêm qua ở trên mái nhà,
trước khi chúng ta ra ngoài...
Tôi đã pha một thứ vào Yagermeister.
Cái gì?
Tớ xin lỗi, tớ đã phạm sai lầm lớn.
Cậu đánh thuốc mê bọn tớ?
Không, tớ không đánh thuốc mê.
Đã bảo chỉ là ít ecstasy.
Ai bảo cậu đó là ecstasy?
Cái thằng tớ mua.
ở cửa hàng rượu.
Sao cậu lại cho bọn tớ uống ecstasy?
Vì tớ chỉ muốn chúng ta
có thời gian vui vẻ thôi mà…
Tớ biết là các cậu không thể chấp nhận.
Mỗi người chỉ có phát thôi mà.
Tớ thường chơi 3 phát một đêm.
Nhưng đó không phải ecstasy, Alan.
Đó là rooofies.
Cậu nghĩ tớ biết điều đó ư, Stu?
Cái thằng bán nó cho tớ
có vẻ như thực sự không bình thường.
Tớ xin lỗi. Ý cậu là thằng bán thuốc
không phải là người tốt á?
- Bình tĩnh đi.
- Bình tĩnh cái mẹ gì.
Anh ta đầu độc chúng ta. Tôi mất cái răng.
Tôi đã cưới một con điếm.
Cậu làm sao thế. Cô ta đẹp đấy chứ.
- Cái đồ đần độn.
- Ngôn ngữ của cậu thật kinh khủng.
Mẹ nó chứ.
Hãy hít thở sâu đi nào.
Tốt rồi các cậu.
Ít nhất thì đó cũng không phải là người lạ
đầu độc ta, có Chúa mới biết vì lí do gì .
Cậu đúng, Phil.
Đó là tất cả những gì tốt nhất.
Giờ thì chúng ta ổn hơn nhiều rồi.
Tớ có chuyện này
muốn nhắc hai cậu.
Người bạn tốt nhất của chúng ta,
Doug đang úp mặt xuống cái cống nào đó…
với một thằng nghiện,
đang phập vào mông cậu ta.
- Không đến nỗi như thế đâu.
- Đó là sự thật.
Thế này chẳng ích gì đâu.
Hãy đoàn kết lại đi các bạn.
Quay về khách sạn và
tớ sẽ gọi vài cú điện thoại...
Có thể Doug đã quay lại đó.
Có thể cậu ấy đang ngủ.
Thôi nào. Đi nào.
Stu, giúp chút được không?
Im đi.
Ôi chúa ơi. Cậu không sao chứ.
Alan, tớ xin lỗi.
Đợi đã các cậu.
Con hổ thế nào nhỉ?
Nếu nó thoát ra thì sao?
Tớ quên mất
cái con hổ giời đánh đó.
Thế quái nào nó vào đó được?
Tớ không biết. Vì tớ không nhớ.
Stu, bình tĩnh đi.
Đó là một tác dụng phụ
của roofies, mất trí nhớ.
Anh đúng là quá ngu để ăn chửi.
Cảm ơn.
Này, vào đi.
Chúng ta để nhạc bật à?
Đừng có hành động đột ngột thế chứ.
- Thằng quái nào thế này?
- Lũ chết tiệt nào thế?
Trật tự.
Mike Tyson?
Đoạn tôi thích nhất
sắp đến rồi đây này.
♫Tôi có thể cảm nhận nó đang đến trong không gian đêm nay.
Dàn đồng ca phụ họa, các bạn ạ.
♫Oh, Lord.
♫Nhưng tôi đã chờ đợi khoảnh khắc
này trong suốt cuộc đời.
Thêm lần nữa nào, các bạn.
♫Oh, Lord.
Sao anh lại làm thế?
Ngài Tyson muốn biết tại sao
con hổ của ông ta lại ở trong phòng tắm.
Bình tĩnh đã.
Việc đó hoàn toàn không cần thiết.
Tôi là fan cuồng nhiệt.
Khi anh hạ nốc ao Holmes...
Giải thích đi.
Đêm qua chúng tôi bị phê thuốc.
Chúng tôi chẳng còn nhớ tí gì.
Thật đấy. Bọn tôi gặp
rắc rối đủ các kiểu đêm qua.
Và giờ thì không thấy ông bạn đâu.
Còn nếu anh muốn khừ chúng tôi,
cứ làm tới đi, tôi cũng chẳng bận tâm.
-Stu, cậu nói cái gì thế?
-Tớ chẳng bận tâm.
Sao các anh lại
muốn chôm con hổ chứ?
Bọn tôi lên cơn rồ
khi làm chuyện ngớ ngẩn đó.
Tôi không tin các anh.
Chờ đã, sao các anh tìm ra chúng tôi?
Một trong số các anh rơi cái áo,
sáng nay tìm thấy trong chuồng hổ.
Đó là của Doug.
Phải, Doug. Ví của cậu ấy
và cả chìa khóa phòng trong đó.
-Đó là thằng bạn mất tích.
-Tôi quan tâm cái mẹ gì.
Các anh có thấy anh ta?
Tôi ngủ như chết.
Bởi vì nếu anh ta mà thức,
thì vụ này đã xong phim rồi.
Có khi con hổ đã
xơi tái bọn họ giống như Omar.
Vô cùng thương tiếc.
Chuyện gì đã xảy ra với Omar?
Đừng lo về Omar.
Anh ta chẳng còn với chúng ta nữa.
Tôi biết là đòi hỏi hơi nhiều, nhưng
anh có nghĩ là chúng tôi có thể...
ngó một vòng xem có
manh mối gì của bạn tôi không?
Đương nhiên. Anh nghĩ là chúng tôi
sẽ mang con hổ về bằng cách nào khác?
Đi thôi, Nhà vô địch.
Tôi xin lỗi?
Chúng tôi không cho nó lên con Bentley.
Anh đưa nó đến đây, thì anh mang nó trở lại.
Anh còn nghĩ gì?
Khoảng 40 phút được chưa?
Đừng để tôi phải quay lại vì nó đó.
-Đó là Mike Tyson.
-Đúng là Mike Tyson thật.
Tôi vừa bảo,
anh ấy còn phong độ lắm.
Cậu ổn không?
Không biết moi cậu ấy ở đâu ra nhỉ?
Thế này có vẻ không công bằng.
Oẳn tù tì rồi mà.
Chẳng có gì công bằng hơn.
Alan nên làm thế.
Alan lĩnh một đòn của Mike
Tyson. Vì Doug.
Sao lại rắc tiêu lên miếng thịt thế?
Anh đây biết hổ có thích tiêu không.
Hổ thích tiêu.
Chúng ghét quế.
Phil, chỉ cần làm thế.
Cậu cần làm điều đó.
Tớ muốn thế, nhưng cậu đã thua.
Thế là không đúng.
Tớ găm 5 phát roofies trong đó.
Chỉ cần vào đó và ném cho nó.
Tốt rồi.
Hãy chắc là nó chén sạch đấy.
Hey, mèo con.
Hey, cưng. Ngoan nhé.
Một chút điểm tâm này.
Bọn tao muốn mày xơi cái này, okay?
Làm một tợp đi...
Ta làm gì bây giờ?
Chờ thôi.
♫Hổ mơ về chuyện gì
khi thiếp đi ngủ gật.
♫Chúng có mơ về lũ ngựa vằn,
hay Halle Berry trong bộ Catwoman.
♫Đừng lo nhé, cái đầu nhỏ xinh,
chúng tôi đưa bạn về với Tyson...
♫và cái giường hổ ấm cúng của bạn.
♫Còn sau đó chúng tôi sẽ tìm
bạn thân nhất Doug của chúng tôi...
♫Và sau đó chúng tôi sẽ ôm
vòng tay chặt nhất tình bạn hữu...
♫Doug, Doug, hỡi .. Doug,
Dougie-Doug, Doug.
♫Nhưng nếu cậu đứt cước
trong cơn phê hàng đá (methamphetamine)...
♫thì bọn tớ cũng chẳng hơn gì.
♫Rốt cuộc cũng sẽ toi cả mà thôi.
Cẩn thận chứ.
Mũi nó đấy.
Này các cậu, khi nào
sao chổi Halley lại xuất hiện?
-Ai thèm quan tâm.
-Cậu biết không, Stu?
Tớ nghĩ là 60 năm một lần
hay gì đó.
-Không phải đêm nay, phải không?
Không. Tớ không nghĩ thế.
Nhưng cậu không biết chắc?
Không.
Tớ có thằng em họ, Marcus,
nó được xem 1 lần, hơi bị choáng.
Tớ muốn chắc rằng tớ sẽ
không bao giờ bỏ lỡ sao chổi Halley.
Vậy nếu các cậu bây giờ
có được một ...
Ra mau.
Ối giời ơi.
Stu, nó thịt tớ.
-Cậu bị cào.
-Tớ đang chảy máu.
-Tớ không làm được. /- Thò cái tay thối
vào đi. Cậu phải lái xe chứ.
Tớ run quá.
Alan, bọn tớ cần cậu, bạn hiền.
Đây là lúc cậu tỏa sáng, okay?
Bố tớ giết tớ mất.
-Thế thôi.
- Tốt rồi.
Giữ thẳng.
Đến muộn thế.
Kiểu gì thì kiểu, bọn tôi đã
phải đẩy 1 dặm đấy.
Vào đi, Mike có thứ
muốn cho các anh xem
Nó mất kiểm soát, anh bạn.
Anh xem hạ nhiệt cho nó đi.
Khi quay về nhà, chúng tôi
đã xem qua camera an ninh.
Hay quá.
-Oh, là Doug.
-Ơn trời, cậu ta vẫn sống.
Đó là bạn chúng tôi. Đó là
chiến hữu đang mất tích.
Chúng tôi là lũ bạn thân nhất.
Vậy sao không tập trung xem đi.
Tôi không thức cả đêm đâu.
Vâng, đương nhiên rồi.
Đó là tớ. Tớ trên TV kìa.
Tớ chưa bao giờ được lên TV.
Thật à?
Thật thế chứ Alan?
Anh làm tràn nước hồ bơi, anh bạn.
Có lẽ, tôi..
tôi nên đợi bên ngoài?
Tôi nghĩ đó là một ý tưởng tốt.
Đừng có động vào cái gì đấy.
Anh ta không phải là...
bọn tôi biết không nhiều về anh ta.
Nhân tiện, kiếm cái xe
cảnh sát đó ở đâu thế?
Chúng tôi chôm nó từ 1 thằng cớm ngốc.
Ngon đấy.
Vỗ tay nào.
Phải nói rằng tớ chưa từng thấy
một tạo vật đẹp thanh tao, vương giả đến thế.
Cẩn thận chứ, Stu.
Mẹ cái con hổ này.
Oh, Chúa tôi.
Khiếp thật.
Ai trông như phân thế hả?
Ai đó rõ ràng là
rất có vấn đề.
Tớ bệnh thật.
Tất cả chúng ta có như vậy.
Nó hết sức hữu ích.
Bởi vì bây giờ ta biết rằng chiến hữu
Doug của chúng ta còn sống lúc 3.30.
Cảm ơn lần nữa.
Chúng tôi xin lỗi vì đã lấy trộm con hổ của anh.
Đừng lo chuyện đó. Như anh đã nói,
tất cả chúng ta câm như hến khi làm hỏng việc.
Tôi đã nói thế.
Ai cũng bảo là Mike Tyson bị khùng,
nhưng tớ lại nghĩ là anh ta cũng đáng yêu.
Tớ nghĩ hắn cũng thường thôi.
Tớ nghĩ là đã đến lúc
chính thức thông báo cho Tracy.
Hallelujah. Rốt cuộc thì Phil
cũng nói cái gì đó có ý nghĩa.
Chúng ta không có nhiều lựa chọn.
Ai mà biết được có thể cô ấy đã nghe từ Doug.
Tớ luôn bảo
như thế rồi mà.
Chúng ta phải hoàn toàn trung thực
và báo cho cô ấy mọi chuyện.
Không cần phải khai hết đâu.
Ta có thể giấu vụ
tớ thịt em cave.
Chỉ cần tập trung vào Doug thôi.
Tớ sẽ mói thế nào với
ông già về cái xe đây?
Alan, yên tâm đi. Chỉ một tí bên trong thôi.
Tớ quen 1 gã ở L.A
rất thạo về nội thất.
Oh, Jesus.
Oh, Chúa tôi.
Các anh ổn chứ?
Tớ biết gã đó. Đó là
cái gã trong thùng xe.
Xin mời ra khỏi xe.
Mấy cái thằng này đã bắn Eddie.
Tao muốn lấy lại cái túi, mấy thằng đần.
-Túi của anh?
-Đó đâu phải là túi, đó là cái xắc cốt.
Đó là túi, hiểu chưa?
Và bọn mày chọn nhầm mặt để ăn cắp rồi.
Chờ một tí.
Chúng tôi lấy trộm của anh ư?
Chúng tôi không nhớ chuyện gì
đã xảy ra đêm qua.
Vậy hãy giúp chúng tôi vỡ ra 1 tí.
Hình như, các anh tụ tập
ở bàn súc sắc đêm qua.
Anh thực sự là rất nóng bỏng
khi diễn trò khỏa thân chạy lòng vòng.
Anh chuồn khi mới chỉ
thắng chưa đến 800 tờ.
Không tệ. 80 nghìn là ngon rồi.
Tốt đây.
Anh bỏ phỉnh vào ví của anh ta,
và sau đó các anh đã mang nó đi.
Nghe không giống chúng tôi.
Có 80 nghìn của tôi trong đó.
Còn cái này?
Không có gì.
Hey, có con ky trong đó đấy.
Đừng để thằng râu nó bịp.
Hắn chỉ là đứa trẻ.
Hắn nhộn nhỉ, béo như con lợn.
Rõ ràng, đây rất đơn giản
chỉ là hiểu nhầm.
Alan cầm nhầm cái ví,
chẳng có gì to tát cả.
Nếu không có gì to tát, thì sao
khi tao đuổi theo bọn mày...
hắn lại gào lên như điên
và ném tao vào thùng xe.
Tôi đã làm thế á?
Anh bảo ông ấy là gà xuân.
Và anh muốn đưa ông ấy về nhà.
Gà xuân.
Đó chỉ là chuyện cười.
Mẹ mày chứ.
Nếu chúng mày muốn thấy thằng bạn
lần nữa, thì mang trả tao 80 nghìn.
Cái gì?
Bạn của chúng tôi?
Các ông bắt Doug à?
Doug.
Bình tĩnh, thằng lông lá.
Được rồi. Tốt rồi.
Các người muốn gì?
Giờ không hay lắm đâu.
Đồ ngu.
Chúng tôi rất lấy làm tiếc,
sửa cũng dễ thôi mà.
Alan, ví ông ấy đâu?
-Tớ không biết. / -Cậu bảo là nó
trong phòng khách sạn, phải không?
Để chúng tôi lấy nó.
Chúng tôi sẽ trả ông, thậm chí
có thể viết ngay séc cho ông.
Không các nào. Chỉ tiền mặt.
Trong kia là người đó.
Buồn ngủ quá.
Đi làm một giấc nào.
Các người không được giữ bạn tao.
Thằng bắt cóc!
Qua xác tao này.
Mang tiền đến Big Rock
ở sa mạc Mojave vào lúc bình minh.
Phắn mẹ nó đi.
Ít nhất thì bỏ cái túi trùm đầu ra chứ.
Cút ra đi.
Các cậu, tớ bảo là tớ đã tìm
trước khi rời khỏi đây sáng nay.
Chẳng thấy đâu cả.
Stu, cậu có bao nhiêu trong ngân hàng?
Khoảng 10 nghìn, có thể nhiều hơn.
Tớ dùng cho đám cưới.
Cậu đã cưới rồi còn gì.
Vậy là tốt rồi.
Hơn nữa không phải là Melissa.
Cô ấy là tệ nhất.
Doug kể là cô ấy đã lăng nhăng với
thằng hoa tiêu, hay đại loại như thế.
Nó là thằng bán bar trên tàu.
Mọi người làm sao thế hả?
Alan, cậu vừa ăn pizza sofa hả?
Ờ.
Bọn mình phải làm gì đây.
Chó chết thật.
Hey, các cậu...
Cậu thấy rồi à?
Không.
Nhưng xem này.
Đổi thôi.
Mười nghìn.
Hey, có ai ngồi chưa?
Chưa, xin thoải mái.
Làm ván blackjack nhé.
Có thế chứ.
Im đi, Vincent.
Tôi sẽ ở lại.
Mẹ.
Splitting 5.
Quá nhiều.
Tôi không biết anh. Nhưng tôi
muốn nhắc anh, thế là ngớ nhẩn đó.
Hey, nào.
Anh ta không thể thua được.
Tôi nghĩ chủ sòng theo dõi anh ta.
Cô ổn chứ?
Tôi lóng ngóng quá. Tôi hồi hộp quá
khi đánh bạc. Lố bịch quá.
Chờ một tí.
Nhẹ nhàng thôi.
Đây là vợ tôi.
-Đau đấy. / -Không đau à?
-Vâng.
-Em ổn không? / -Em không biết.
-Anh cũng không biết.
-Anh nghĩ là em ổn rồi. Dậy nào.
-Thật à, okay.
Xin lỗi. Cô ấy uống
hơi nhiều một chút.
Cám ơn anh bạn.
Của anh này.
Và 100, 200, 300, 400.
Tất cả chỗ này là $ 82.400.
Chết tiệt.
Không thể nào tin được.
-Alan, cậu khá thật
-Cậu cũng thế, Phil.
Tuần sau ta nên làm phát nữa.
Đánh sập cả thành phố luôn.
Tuần au tớ rỗi rồi.
Bây giờ chúng ta cần tập trung
vào việc cứu Doug đi.
Tuần sau thì tớ không ổn.
Ban nhạc The Jonas Brothers đến.
Tuy nhiên, bất kỳ tuần nào
sau đó cũng ổn cả.
Tớ nghĩ rằng có thể nói may mắn
đã thực sự vây quanh chúng ta.
Bọn anh trở lại em ơi.
Bọn tao quay mẹ nó lại.
Chúng tôi đang trở lại.
Cổ điển đi.
Chúng tôi đang quay trở về.
Chúng tôi đang cứu Doug trở về.
Và chúng tôi là ba chiến hữu
thân nhất mà ai cũng muốn có.
Chúng tôi là ba chiến hữu
thân nhất mà mọi người có thể có.
Và chúng tôi sẽ không bao giờ,
không bao giờ, không bao giờ bỏ mặc bạn.
Chúng tôi là ba chiến hữu
thân nhất mà mọi người có thể có.
Ý tôi là ba chiến hữu
thân nhất mà mọi người có thể có.
Giờ sao?
Hãy phát tín hiệu.
Tín hiệu gì.
Nháy đèn đi.
Hãy cho hắn ta biết là bắt đầu rồi.
Bắt đầu cái gì?
Làm ăn.
Dĩ nhiên là đã bắt đầu. Bọn ta vừa vượt
30 dặm trên sa mạc. Hắn biết thế mà.
Phil, phải làm gì đi chứ.
Thôi được.
Thấy không?
Rồi, đi thôi.
Nhộn ghê. Thằng béo
ngã cắm mặt xuống đất.
Cậu ổn chứ?
Được rồi. Chúng tôi có tiền.
80 nghìn. Tiền mặt.
Quăng sang đây.
Rồi tao thả thằng Doug.
Tôi xin lỗi. Trước hết, chào buổi sáng.
Đêm qua chúng tôi chưa kịp biết tên ông.
Ông Chow.
Leslie Chow.
Ông Chow. Rất hân hạnh.
Tên tôi là Stu.
Chúng tôi đánh giá rất cao
nếu có thể nhìn thấy Doug ...
trước khi chúng tôi trao tiền, chỉ để
xác nhận là anh ấy ổn. Nếu có thể.
Tất nhiên, Stu. Có thể chứ.
Okay.
Thấy chưa? Hắn ổn. Giờ đưa tiền
cho tao hay tao bắn hắn...
và bắn hết cả lũ bỏ mẹ chúng mày.
Rồi sau bọn ta lấy tiền.
Chọn đi, bọn chó.
-Đưa tiền cho hắn đi, Stu.
-Okay.
-Tất cả đây.
-Thả hắn đi.
Được rồi, nhẹ nhàng thôi.
Ta-da.
Chuyện đùa kiểu gì thế này?
Thằng quái quỷ nào thế?
Đó không phải là Doug.
Chúng mày nói cái gì thế,
mấy thằng củ chuồi. Nó đấy.
Không, xin lỗi ông Chow.
Đó là không phải bạn chúng tôi.
Chúng tôi tìm Doug da trắng.
Tao đã bảo là mày
bắt nhầm mà, thằng lỏi.
Mẹ kiếp, Alan. Anh lôi tôi
vào chuyện chó chết gì thế này?
Cậu biết hắn?
Ừ. Đây là gã bán ma túy dởm
cho tớ. Dám thế à?
Tôi không bán hàng dởm
cho anh.
Đợi đã. Anh ta bán cho cậu roofilin?
Roofilin? Tôi không bán roofilin.
Cái cứt gì thế này! Doug đâu?
Tôi là Doug đây.
- Anh tên là Doug?
-Vâng, tôi là Doug.
Hắn cũng tên là Doug. Sự nhầm lẫn kinh điển.
Đi thôi.
Hey, Chow! Ông đưa lộn hàng cho chúng tôi.
Không phải việc của tao.
Mẹ kiếp. Trả lại bọn tôi 80 nghìn
và mang hắn ta theo ông.
Không, thôi đi anh bạn. Tôi sẽ là Doug của các bạn.
Oh, yeah. Okay. Ta sẽ nhận lại hắn
Ngay sau mày bú cái
củ lạc Trung Quốc này.
Oh, tởm thật.
Nghe thế nào?
Cháo chào, mấy thằng ái.
Chờ một tí.
Hắn là thằng chó đẻ bỉ ổi.
Anh tình cờ có tí ecstasy nào không?
Không, tôi không có tí chó nào.
Mẹ nó chứ!
Mẹ nó chứ!
Chết tiệt!
Sút!
A lô.
Tracy, Phil đây.
Phil, các anh ở chỗ quái nào thế?
Tôi hoảng quá.
Cám ơn đã cho nhờ về thành phố.
-Tôi có một câu hỏi cho anh.
-Gì thế?
Sao cuối cùng anh lại rơi vào xe Chow?
Cái thằng chó điên đó
bắt cóc tôi hôm qua.
Nhưng tại sao? Nghĩa là, sao lại là anh?
Vì nó nghĩ tôi cùng hội các anh,
vì tất cả chúng ta đều ở Bellagio.
Cái gì?
Chúng tôi đã ở Bellagio?
Ừ. Chúng ta đã chơi súc sắc.
Các anh không nhớ à?
Không. Chúng tôi không nhớ.
Vì mấy thằng lỏi bán ma túy...
đã bán roofilin cho cậu ấy
và nói đó là ecstasy.
Roofilin. Các anh cứ nói từ đó,
Roofilin. Roofilin là quái gì thế?
Wow. Anh là thằng bán ma túy
tệ hạt nhất thế giới.
Roofilin, tôi bảo nhé, là mê để xử
chị em. Anh đã bán roofies cho Alan.
Oh, chó. Chắc là tôi lộn túi.
Lỗi tại tôi, Alan.
Mẹ kiếp, Marsha sẽ
vãi vào mặt tôi vì vụ này mất.
Kiểu gì thì kiểu.
Vui đấy vì chỉ hôm sau,
tôi và cậu bạn trai...
chúng tôi đã tự hỏi tại sao
các anh lại gọi đó là roofies.
Anh biết tôi nói chuyện gì không?
Tôi không biết
anh đang nói chuyện gì.
Sao không gọi là "ngả sàn" hả?
vì khi các anh chơi thứ đó ...
các anh có vẻ khoái ngả ra sàn
hơn là lên nóc nhà.
Còn "hạ thổ" thì thế nào.
Một tên mới cho nó đấy.
Còn cưỡng bức thì sao?
Chờ đã, anh vừa bảo sao?
-Cưỡng bức. / - Không phải cậu. Doug,
anh vừa nói cái gì?
Tôi nói hạ thổ.
Không, trước đó. Anh nói ...
Các anh có vẻ khoái
ngả ra sàn hơn ...
Nghe này, Trace, tôi thực sự xin lỗi ...
A lô?
Tracy, Stu đây.
Stu, nói cho tôi biết đang có chuyện gì?
Không có gì. Đừng nghe Phil.
Cậu ấy đã hoàn toàn mất trí.
Cậu ấy có lẽ vẫn còn
say từ đêm qua.
Doug đâu?
Cậu ấy thanh toán tiền. Chúng tôi
vừa có một bưa ăn ngon và ...
chúng tôi đang nóng lòng
và sẽ trở về ngay.
Được rồi, sớm gặp lại nhé. Tạm biệt.
Cái chó gì thế?
Tớ biết Doug ở đâu rồi.
Tơ không biết, các cậu. Nó vừa đến với tớ.
Các cậu có nhớ ta thấy cái nệm
của Doug mắc vào bức tượng đó?
Ừ, là vì chúng ta
quăng nó ra khỏi cửa sổ.
Không, không thể. Cậu không thể
mở cửa sổ khách sạn ở Vegas.
Vậy thì sao lại thế được ...
Oh, Chúa tôi!
Chờ đa, có chuyện gì thế?
Doug đã cố báo hiệu cho ai đó.
Chó thật. Sao cậu có thể nghĩ ra thế?
Doug giúp tôi nhận thức được nó.
-Doug?
-Không Doug bạn mình. Doug nhọ.
-Hey, giữ mồm đấy nghe chưa.
-Xin lỗi.
Ai có thể cho tôi biết Doug trắng ở đâu?
Cậu ta ở trên mái nhà, Alan.
Đúng. Cậu ấy trên mái nhà. Chúng ta
phải khiêng cậu ấy lên bằng cái nệm...
Với trò khăm như thế cậu ta sẽ tỉnh dậy trên mái.
Giống như hồi đi trại hè.
Nhớ khi bọn mình quăng ...
túi ngủ của cậu ấy
từ trên cầu tàu xuống hồ?
Nhộn thật nhỉ.
Giờ thì không vui đâu,
vì ta quên mất là quăng cậu ấy ở đâu rồi.
Các anh là lũ chậm phát triển.
Biết chưa?
Như phân. Cậu có nghĩ rằng
cậu ấy vẫn ở trên đó?
Chỉ có một cách để biết được.
Doug.
Doug.
Doug, cậu trên này không, bạn hiền?
Cậu ở đâu, Doug?
Hey, các cậu, cậu ấy ở đây.
Phil, bọn tớ đã tìm thấy cậu ấy trên này.
Cậu ấy ổn.
Cậu ổn chứ?
Oh, trời. Phải đi thôi các cậu. Đi nào.
Bọn tớ tìm cậu khắp nơi.
Có chuyện chó chết gì thế?
Mọi chuyện để giải thích sau,
bây giờ phải đi mau.
Hey, bạn hiền. Ổn chứ?
Không, không ổn.
Trông cậu ngon thật.
Màu da đẹp quá, tớ ghen đấy.
Hôm nay tớ phải cưới vợ.
Đúng, Doug, vì thế cậu cần tập trung
và làm tất cả những gì bọn tớ nói.
Thật ra bây giờ
cậu đang lãng phí thời gian đó.
Thằng chó chết!
Oh, da của tôi cháy rồi.
Không sao đâu. Không phải lỗi của cậu, Doug.
Đừng động vào tôi. Im đi.
Tất cả im đi.
Đưa tôi về nhà.
Chỉ cần đưa tôi về nhà.
Còn chuyến sau đó thì thế nào?
Cô nghiêm túc đấy chứ?
Oh, chó má. Mọi chuyến đi L.A
đều được đăng ký hết rồi.
- Đến Burbank thì thế nào?
- Cũng hết rồi.
Mẹ. Chúng ta không thể lái xe.
Đám cưới bắt đầu trong 3,5 giờ nữa.
Alan, xe đâu rồi?
Nó đi đường nó.
Cậu biết không? Chúng ta có thể lái xe
đến đó. Chúng ta làm được mà. Okay?
Chờ tớ một giây nhé.
Bọn tớ đi đây, kệ cậu đây.
Cậu ấy mất gẫy cái răng à?
Ờ.
-Cảm ơn em đã giúp ra đêm qua.
Thật tuyệt vời. / -Chắc rồi.
Nghe này, Jade ...
Anh không cần phải nói đâu.
Em hoàn toàn hiểu được mà.
Chuyện đó thật ngớ ngẩn.
Ngớ ngẩn, đúng thế không?
Của anh này.
Cảm ơn em. Anh không thể tin là anh
anh lại tặng chiếc nhẫn Trại tập trung của bà...
cho một người vừa mới gặp mặt.
Chẳng biết anh đã nghĩ gì?
-Anh đã thực sự phê lòi. /
-Rõ rồi.
Anh còn tự nhổ răng của mình.
Anh đã tự nhổ răng?
Tại sao anh lại tự nhổ răng chứ?
Alan cá là anh không phải
nha sĩ đủ giỏi để tự nhổ răng mình.
Okay. Tất nhiên anh ta đã cá.
Nhưng anh thắng.
Yeah. Rõ rồi.
Đó là chiến thắng, ngay tại chỗ.
Nên hạ nó xuống.
-Tốt rồi. / -An toàn là trên hết.
Alan, ngon rồi. Nó hạ rồi.
Không. Tớ phải hạ nó xuống đã.
Đừng có phá xe.
Cậu đang làm bẩn xe đó.
Cuối tuần sau em có bận gì không?
Em không biết. Làm việc. Tại sao?
Vì anh định có lẽ anh sẽ trở lại
để mình cùng ăn tối hoặc gì đó.
Thật không? Như kiểu hẹn hò à?
Ừ, giống như hò hẹn. Chỉ có mỗi điều
hy vọng là anh nhớ.
Nghe hay đấy.
Stu.
Stu.
Đi nào.
Đi nào.
Anh phải đi đây.
Okay. Tạm biệt.
Tạm biệt.
Tạm biệt.
Tốt rồi, đi thôi.
Ít nhất thì chuyến đi
cũng không hoàn toàn là thảm họa.
Điều gì khiến cậu nói thế?
Khi tớ tỉnh dậy trên
mái nhà, tình cờ tớ thấy...
có $80.000 phỉng của
sòng Bellagio trong túi.
Oh, Chúa tôi.
Hình như chúng ta đang đi về nhà
với một mớ tiền, các cậu.
Anh ta đến kìa. Anh ta đó.
-Hey, Victor.
-Gì thế, Alan?
Wow, nhìn đường đi! /
Oh, chó.
- Cám ơn, Vic. / - Chào nhé.
- Gã quái nào thế?
- Chiến hữu của tớ.
Xin lỗi, chúng tôi đã đi
vào đường rối điên lên.
-Râu tóc tớ thế nào?
-Đẹp đấy.
Có ngon như Phil không?
Phil thì cổ điển.
Cô ấy đẹp thật cậu ạ.
Xin lỗi con tới muộn.
Vegas.
Anh đã đi đâu?
Sao đỏ như tôm luộc thế?
Em yêu, đó là một câu chuyện dài.
Chúng ta có mặt ở đây hôm nay vì
sức mạnh của tình yêu và ước hẹn ...
Anh chỉ biết là anh rất xin lỗi.
Và anh hứa trong suốt
cuộc sống gia đình của chúng ta...
anh sẽ không bao giờ, không bao
đặt em vào hoàn cảnh thế này lần nữa.
Em có thể tha thứ cho anh không?
♫Vâng. Uh-huh. Quyến rũ thật.
♫Tôi đưa em đến cửa hàng bánh kẹo.
Tôi để em liếm một cây kẹo kéo.
♫Tiến lên đi, đừng dừng lại nhé em.
♫Cứ tiếp đi cho đến khi thỏa mãn.
♫Em cứ làm theo cách của em.
♫Em muốn nó đến thế nào?
Đặt trả lại hay để anh nạp nó?
♫Hạ nó đi em ơi dễ thôi mà.
♫Em cuồng loạn, anh cũng cuồng loạn.
♫Anh có gậy thần.
Anh bác sĩ tình yêu.
- Bố!
- Hey, anh bạn.
Em xin lỗi. Nhưng em mong
chồng chồng em từng phút.
Vui thật đấy.
Lại đây. Trò chơi bóng đá
của con thế nào?
♫Tiến lên đi, đừng dừng lại nhé em.
Cứ tiếp đi cho đến khi thỏa mãn.
♫Nhồi nó cho anh gái ơi
nhẹ nhàng êm ái.
♫Leo lên trên đỉnh
như em trong cuộc đua.
Stu? Anh tránh mặt tôi à?
Hey, Melissa.
Oh, Chúa tôi. Răng anh làm sao thế?
Em đã gặp Alan chưa? Anh của Tracy đó.
Okay.
Tởm thật. Tại sao
anh không trả lời các cuộc gọi của tôi?
Tình hình hơi tệ
khi bọn anh dừng lại...
Anh gọi bảo là nghỉ và
ăn sáng ở Napa ...
Họ nói rằng họ
chẳng hề thấy anh nhận phòng.
Đó là bởi vì bọn anh đã không đi Napa.
Stu, có chuyện chó chết gì?
-Bọn anh đi Las Vegas.
-Oh, thế à? Las Vegas? / -Ừ.
Các anh đến Las Vegas làm gì?
Bởi vì bạn thân nhất của anh sắp cưới
và đàn ông phải làm như vậy.
Thật sao? Nhưng anh cũng làm thế!
Tôi làm thế thì sao, hả?
Tôi đã làm đấy. Bắt bẻ cái gì!
Sao tôi làm thế à?
Đôi khi tôi nghĩ là những gì cô bắt
tôi làm là thực sự cô muốn thế.
Tôi phát bệnh vì lúc nào
cô cũng bắt tôi phải thế này thế khác.
Tôi nghĩ trong mối quan hệ
lành mạnh đôi khi một gã đàn ông…
có thể làm
những gì hắn muốn.
Giờ sẽ thế nhé!
Oh, tốt thôi! Bởi vì dù nó có thế nào
cũng không có tác dụng với tôi đâu.
Oh, thật á?
Ừ.
Kể từ khi nào?
Từ lúc cô cưỡi cái thằng hầu bàn
trong chuyến đi tháng sáu vừa qua.
Boom!
Cậu kể đó là thằng bán bar mà?
Oh, đúng rồi. Tôi phải đính chính.
Nó là thằng bán bar.
Cô chơi một thằng bán bar.
Anh điên rồi.
Cô là...
Cô…
Anh là đồ tồi.
Có vẻ như đó là bản chất của cô.
Alan, khiêu vũ nhé?
Làm đi nào.
♫Hey! Anh sẽ ra đi mãi mãi.
♫Anh sẽ học cách để bay cao.
♫Được gặp em thật là thú vị.
Cút mẹ nó đi.
Tôi đang nghĩ đến việc
kiếm giấy phép bán bar.
Bú bà đây này.
Không, cảm ơn.
♫Hãy nhớ, hãy nhớ, hãy nhớ,
ghi nhớ tên anh, em ơi!
Dougie, tớ nói cho cậu biết,
đám cưới hơi bị hoành tráng đấy.
Tớ sẽ giữ nó 6 tháng.
Cậu lỏi lắm.
Tớ cũng chẳng biết nói sao. Cảm ơn,
làm bữa lại mặt, đúng chứ?
Ờ. Tớ chỉ muốn chúng ta có thể
thực sự ghi nhớ được tí chút.
Hey, các cậu. Xem tớ tìm thấy cái gì này.
Whoa, đó là máy ảnh của tớ.
Yeah, nó nằm ở
ghế sau xe.
Có ảnh trong đó không?
Có. Một số thậm chí là
tệ hơn là bọn ta nghĩ.
Thế chó nào được. Đưa đây xem nào.
Chờ đã.
Chúng ta cùng nhau xem ảnh,
okay? Một lần thôi nhé.
Và sau đó xóa hết dấu vết.
Tớ bảo là xóa hết ngay bây giờ.
Cậu điên à?
Tớ muốn biết làm thế nào tớ lại
rơi vào bệnh viện. Có đây không?
Có, nó đây này.
Các cậu, chỉ một lần.
-Thỏa thuận nhé?
-Đã nhận.
Ối giời ơi!
Reeditted by CaoTungNam for DVDscr.by.xSCR........ENJOY IT!