Tip:
Highlight text to annotate it
X
Đội kỵ binh có một lịch sử hào hùng.
Từ những năm 1700, kỵ binh
đã đi đầu trong mọi đối kháng chính.
Những cuộc đối kháng mà
nước Mỹ đã dính líu đến.
Các bạn là niềm tin của
sự kế thừa tốt đẹp đó.
Và tôi rất tiếc khi nhìn các bạn ra đi.
Nhưng các bạn đang phụng sự
cho đất nước của các bạn.
Và các bạn đã thể hiện khả năng
chiến đấu cho mục tiêu của kỵ binh,
và hoàn thành nhiệm vụ của nó.
Không bao giờ bỏ rơi đồng đội
đã ngã lại phía sau, bất luận là sự
xung đột nào hay kẻ thù nào.
Tôi cảm ơn các bạn,
nước Mỹ cảm ơn các bạn.
Chúc các bạn may mắn
ở bất cứ nơi nào các bạn đến.
Và hãy nhớ kỵ binh là
những người đi đầu.
Mobile, *** Alabama
-Chào Tricia.
-Chào.
-Chào Tricia.
-Chào Dale.
Em biết làm sao
Khi qua một đêm mà không có anh.
Nếu phải sống mà thiếu anh,
cuộc đời ấy còn là gì.
Giờ đây,
em cần có anh trong tay em
Chào em con chim ruồi.
Chào anh, xem anh kìa.
Anh là thế giới, linh hồn và trái tim em.
Tớ dám bỏ cả nửa đời ra để có được
một người phụ nữ như thế.
-Con gái anh thế nào?
-Nó khoẻ lắm.
Thế à?
Gì vậy, em đùa với anh đấy sao?
-Gì?
-Cưng ơi!
Em có thể thấy được có chút gì
của anh trong này không?
Con... sẽ là hoa hậu ***
Alabama? Chắc là bố sẽ rất
lấy làm hạnh diện về điều đó.
Em muốn biết sao em có thể thở được
nếu anh ra đi.
Tricia Poe?
Em là thiên thần bé nhỏ.
Hãy đến cùng với bọn anh cho
đỡ tẻ lạnh nhé cưng?
-Không, cảm ơn.
-Ông đại uý Huckleberry của em là đây?
-Em có biết quý ông đây không?
-Chỉ là 1 người bình thường.
Phải, tôi chỉ là 1 kẻ tầm thường.
Một con chó săn bình thường.
Đãy là một dịp rất đặc biệt và
nếu như ông không phiền, tôi muốn
dành nó để nhảy cùng vợ của tôi.
Tao nói thế này, thằng lính, mày hãy
mua cho bọn tao một lượt rượu nữa đi.
Cameron, đừng, chẳng đáng gì cả.
Này.
-Đi nào ông bố, hãy nhảy thôi.
-Đồ nhát cáy!
Chỉ vì mấy thứ như mày
mà chúng ta thua ở Việt Nam.
-Chúng mình không cần rắc rối.
-Thế mà mày hạnh diện lắm sao?
Anh biết không, chỉ đến đó trong
tích tắc, anh lại là một gã như thế.
Anh biết thế.
Em mong là quân đội sẽ làm
cho hắn lớn khôn hơn.
Hắn đã được thế rồi đấy.
Làm sao em sống được mà thiếu anh
Em muốn biết
Làm sao em có thể
thở được nếu không có anh.
Nếu anh ra đi.
Này, Gomer!
Tao nghĩ mày cần giúp đỡ một chút
để hộ tống mụ già của mày về nhà.
Cameron, về nhà thôi, lên xe đi anh.
-Vào đây.
-Cameron.
Cameron lên xe đi.
Dale!
Dale!
Lãnh thứ này nè, thằng khốn!
Tricia!
Tricia!
Chúa ơi! Hắn chết rồi,
thằng này chết rồi! Cameron!
Thừa nhận sự thật và xin khoan hồng.
-Tôi không nhận mình có tội.
-Anh có thể lãnh 10 năm.
Thừa nhận anh chỉ chịu 4 năm,
có thể chỉ một năm.
Cameron Poe, anh bị buộc tội
ngộ sát cấp độ một,
bằng kỹ năng quân sự của mình, anh
là một thứ hung khí gây sát thương,
không tuân phục luật pháp cũng như
với những người đã gây hấn với anh,
vì anh đã đáp trả bằng
vũ lực chết người.
Đó là nguyên cớ dẫn đến
phiên toà này. Và anh sẽ bị
nhà tù liên *** giam giữ.
Tại đó anh sẽ bị tống giam với một
thời hạn không ít hơn 7 đến 10 năm.
KHÔNG TẶC
Chào em cưng.
Vào đây đi em.
Tricia yêu thương, anh luôn
nghĩ đến em, đến khóe môi, nụ cười.
Anh không giận dữ với những
trách móc đã trút lên anh,
mặc dù vậy, thật đau xót khi
nghĩ rằng anh không có đấy,
để nhìn thấy con chúng ta chào đời
và được nâng niu trong vòng tay em,
cùng nụ cười đầu đời của nó.
Anh đã nhận được quà của em,
những viên kẹo dừa anh yêu thích.
Hôm nhận hàng, anh cũng
gặp một người, Baby-O,
chàng ta cũng thích thứ này lắm.
Còn bây giờ là con gái Casey
xinh đẹp của chúng ta.
Anh nhận thấy con lớn thêm
từ tấm hình mà em gửi.
Anh cho Baby-O xem và
phản ứng của anh ta thật đơn giản.
Anh ta nói, ''Tạ ơn Chúa
là con bé giống y như mẹ nó''.
Anh buộc lòng phải đồng ý.
Thật vui, nhưng nơi anh đang ở trong
này, có lẽ là nơi tồi tệ nhất thế giới.
Tuy vậy, bằng một cách nào đó,
anh lại có cảm giác là con người
còn sống may mắn nhất.
Bố thương yêu, hôm nay
con đã bắt đầu đến trường.
Cô giáo của con là cô Gordon,
cô ấy thật dễ mến.
Trong giờ ra chơi, tất cả bọn con
đã cùng nắm tay nhau đến sân chơi.
Casey yêu thương,
thật vui sướng khi đọc thư con.
Bố vui khi con yêu thích cô giáo
của con như vậy. Còn bố thì
không có được giờ chơi giống con.
Mặc dù vậy, bọn bố cũng có ra ngoài,
nhưng thường thì không nắm tay nhau.
Vợ tôi và tôi sẽ làm đám cưới
trên một chiếc thuyền buồm.
(Tiếng Tây Ban Nha)
Bố yêu thương,
Hôm nay là ngày đầu con học lớp 1,
con không thích thế.
Ngày mai con không muốn đến đó,
Thằng Scotty Dalton răng đen...
gọi con bằng đủ thứ tên.
Mẹ nói con phải đến trường,
hãy nói với mẹ đừng bắt con làm vậy.
Casey thân yêu,
Bố mong rằng con vẫn còn
đi đến lớp 1 của con.
Đi học là chuyện rất quan trọng,
mẹ con nói đúng.
Bây giờ con đừng lo lắng về chuyện
thằng nhóc Scotty Dalton.
Đôi lúc con gặp phải những người
như vậy, nhưng đừng để chúng
làm con vấp ngã.
Bố yêu thương,
Bố có về nhà không?
Casey thương yêu,
Tất nhiên là bố sẽ về nhà.
Chỉ thêm một ít lâu nữa thôi
rồi chúng ta sẽ ở cùng nhau,
con có thể đoan chắc là
chúng ta sẽ được như vậy.
Con chim ruồi của anh,
Hãy ướp lạnh nước chanh,
cột chặt một dải băng màu vàng
quanh cây sồi già,
vì cậu trai này sẽ về nhà
với cô nàng của nó.
Sẽ quay về vĩnh viễn.
Anh mong rằng anh sẽ không
làm cho Casey hay em thất vọng.
Yêu thương, Cameron.
Bố của mình sẽ về đến nhà
vào ngày 14 tháng 7.
Ngày sinh nhật của con là ngày 14.
Con sẽ gặp bố lần đầu tiên vào
ngày 14 tháng 7.
Con nóng lòng được gặp bố nhiều
lắm. Đây có phải là điều dễ thương
nhất mà anh nghe được không?
Phải đấy, anh bạn.
Còn bây giờ thì cái gì đây?
Không thể nào gặp con gái mình
trong ngày sinh nhật của nó,
Không thể nào gặp con gái mình
mà không đem món quà nào cho nó,
bây giờ thì được rồi phải không?
-Phải, nhưng chỉ là con thỏ Bunny thôi.
-Không sao cả.
Ý tôi là nó sẽ thích, đúng không?
Ngay cả là cái này hay chỉ là
cái ống kem đánh răng...
Và hai gói thuốc lá Pall Mall ở căntin.
-Đó là quà.
-Tôi sẽ nhớ thế vào ngày
sinh nhật của anh.
Phải, cứ làm thế đi anh bạn.
Nó đã đươc làm để trình lên
Ủy bạn phóng thích Liên ***.
Cameron Poe đủ tư cách
để được tha bổng.
Hẳn phải lâu lắm tôi mới nhìn thấy
được một tờ như thế này,
mà có tên mình trong đó.
Cái ngày ấy sẽ đến với cậu
vào một lúc nào đó.
Tôi không lo lắng chuyện ấy đâu
Phải, nhưng ở nhà tù mới mà
anh sắp đến,ai sẽ là người
trông chừng cho cậu đây.
Chúa sẽ trông chừng cho tôi,
anh có biết tôi nói gì không?
Tôi đươc về nhà rồi!
Đừng có rưới nước lên tôi như vậy,
buông ra đi nào.
Bước ra!
Tạm biệt!
Ngủ ngon.
Những chuyến bay hàng năm
của cảnh sát Hoa Kỳ,
đưa 155,000 tù nhân đi khắp đất nước,
trong việc thuyên chuyển,
nghe tố tụng và khám nghiệm y khoa.
Như các anh biết, chuyến bay
hôm nay là một chuyến bay đặc biệt.
Chúng ta đang chuyển tù đến
nhà tù Feltham Alabama.
Nơi có hệ thống thuận lợi an ninh
tối đa mới nhất.
Đãy là nơi đã được thiết kế làm nhà
kho tệ nhất trong những cái tệ nhất.
Còn bây giờ thì hầu hết những
kẻ này là những tên tù chung thân,
một số mang án tử hình,
những tên lợi dụng thể xác người khác.
Từng đứa một trong chúng nó đều thế.
Này quý cô,
quý cô là tên của con chó trong phim
Walt Disney. Tên tôi là Bishop,
với anh là lính canh Bishop.
Tôi phải tiêm một mũi thuốc
trước khi chúng ta bay đi đâu đó,
lính canh Bishop.
-Tên anh là gì?
-Odell.
-Tối qua tôi đã không được tiêm rồi.
-Thôi được, anh bị tiểu đường hả?
Được rồi, thuốc lnsullin của anh
sẽ được giao khi lên tàu.
-Cameron.
-Có, thưa cô.
Anh có biết rằng mình vẫn còn bị
quản chế như là một tù nhân không?
Hiểu chứ?
Có, thưa cô. Chẳng phiền hà gì
khi mà tôi đã về đươc đến nhà.
-Nhằm vào sinh nhật của con gái tôi.
-À, chúc mừng anh.
Tôi đã bị bắt giam
trước lúc nó ra đời 3 tháng.
-Nó chưa bao giờ gặp tôi cả.
-Và sao lại không?
Không có cách nào để nó gặp bố nó
ở phòng thăm trong tù bao quanh...
Những chiếc bánh tự làm và
những tên sát nhân đói khát tình yêu.
-Không thể được.
-Những gì anh có ở đây là việc đi và
nói nguyên do phục hồi nhân phẩm.
Vậy ngày hôm nay, hãy làm một ví dụ
cho 3 từ có hiệu lực của chúng ta.
Vững chắc, Thẳng thắn và Thận trọng.
Tất cả vào việc.
Chúng ta đã bốc dỡ 6 tên
xuống thành phố Carson,
phần còn lại được xích với Feltham.
Tốt, hãy qua thỏa thuận với
mấy anh chàng bên D.E.A.
(Cơ quan Bài trừ ma túy)
-Anh có biết anh chàng này không?
-Chưa bao giờ có vinh hạnh ấy.
Anh ta là một tuyệt tác,
một tuyệt tác thật sự.
Duncan, vui được gặp anh,
chiếc xe đẹp quá.
Đẹp à? Sunset xinh đẹp,
bẩm sinh các trẻ sơ sinh đều đẹp.
Còn chiếc xe này là một sự lôi cuốn.
Duncan, đây là Vince Larkin,
anh ấy đến giám sát cuộc vận chuyển.
Vince, Duncan Malloy, .
nhân viên D.E.A.
Rất vui được gặp anh,
tôi chắc chúng ta sẽ có...
Một thời gian tốt đẹp để
làm việc cùng nhau.
-Chào Willie, khỏe không?
-Chào, khỏe không Sếp?
-Biết nhau rồi chứ?
-Sims, D.E.A., rất vui được gặp anh.
Hồ sơ người của anh,
Francisco Cindino, con của Eduardo.
Người vận chuyển ma túy chính
từ Columbia.
Đãy sẽ là chuyến bay của
toàn các ngôi sao.
Thằng nhóc này là nguồn thông tin
đầy hứa hẹn về việc làm ăn gia đình.
-Số 11 rưỡi vừa chứ?
-Vừa.
Nhìn hắn xem, một chàng sinh viên
dễ thương, đúng không?
Chúng ta đã thẩm vấn hắn cả tháng
trời mà hắn chẳng chiịu phun ra thứ gì.
Đãy là cơ hội chót trước lúc
F.B.l. đem hắn đi.
Bước qua khỏi xác tôi mấy thằng
khốn này sẽ đến chốn tiên.
Chúng ta sẽ đón ông Cindino ở
thành phố Carson.
Rồi từ đó cho đến lúc máy bay
hạ cánh ở Alabama, chúng ta
có 2 giờ để bắt hắn nói.
Chúng tôi thu xếp một chỗ
cho anh bên cạnh hắn,
để hắn biết là một thứ gì đó
lắm mồm trong đám kẻ trộm.
Lắm mồm?
Lắm mồm là cái thứ gì ?
Là ba hoa, dông dài, dạt dào vô kể.
Vậy tán gẫu thì sao?
Từ vựng gì của mấy cậu ở đây vậy?
Chàng trai đồng nghĩa,
tôi nghĩ thế thích hợp hơn.
-Anh có súng rồi chứ?
-Rồi.
-Chà, súng à?
-Chúng ta có luật mà các vị.
Chúng tôi cũng vậy, nhân viên
của chúng tôi đi kèm theo súng.
Không một ai mang lên máy bay cả,
có cả 1 kho vũ khí nhỏ trên máy bay
Súng có trong phòng lái, ngăn khóa.
Thế đấy!
Hơn thế nữa, chúng tôi biến máy bay
thành giống như một nhà tù.
Không đem vũ khí lên máy bay,
một thời gian ngắn.
Người của tôi không lên
máy bay đó khi không có súng.
Thế thì người của ông đừng lên.
Thôi được, đưa cho anh ta.
Đưa súng cho anh ta!
-Tránh tiếp xúc bằng mắt.
-Tôi biết rồi.
-Nhìn vào cây bút, đó là
dấu hiệu của việc gây hấn.
-Larkin... tôi biết rồi.
Thôi đươc.
Foxtrot Charlie,
sẵn sàng cho tù nhân xuống xe.
Chờ đợi lần chuyển giao tiếp.
Chúng tôi đã nói với các anh rằng
chuyến bay hôm nay là đặc biệt.
Đó là William Bedford,
Tên thường gọi Billy Bedlam.
-Giết người tập thể.
-Tương tự. Hắn bắt gặp vợ hắn
đang trên giường cùng một gã khác,
để mặc người vợ một mình,
hắn lái xe đến nhà gia đình vợ,
giết mẹ cha cô ta, anh chị em cô ta
và cả con chó của cô ta.
-Xét người hắn.
-Còn người anh em đẹp trai kia là ai ?
Nathan Jones,
Tên thường gọi Diamond Dog.
Nguyên là đại tướng của
du kích da đen Guerrilla..
Hắn đã cho nổ tung cuộc họp
của Lực lượng Vũ trang Quốc gia.
Tôi xin trích dẫn, Chúng đại diện cho
nền tảng tiêu cực của da trắng.
Hắn có viết 1 cuốn sách trong tù tên
Những phản ánh trong mắt Diamond
Tờ NewYork Times gọi nó là
sự đánh thức cho cộng đồng da đen
Người ta đang nói đến tài tử
Denzel Wasington trên phim.
Đóng cửa số 1 .
Còn đây là tên làm hết tất cả
mọi chuyện. Bắt cóc, cướp của,
giết người, tống tiền.
Foxtrot Charlie, tiến hành tiếp tục,
vòng đai đã được an ninh.
Các anh đã đươc
thông đường di chuyển.
Tên hắn là Cyrus Grissom,
Tên thường gọi vi khuẩn Cyrus
39 tuổi, đã có 25 năm
trong trại cải hóa.
Nhưng tự bản thân đã phấn đấu cho
hắn tốt hơn, đạt được 2 bằng cấp
kể cả bằng giáo sư pháp lý.
Đồng thời cũng giết chết 11
bạn tù, khích động 3 cuộc
nổi loạn và vượt thoát 2 lần.
-Thích khoác loác rằng hắn giết
nhiều người hơn chứng ung thư.
-Được rồi, mở rộng miệng ra.
Nhấc lưỡi lên.
Cyrus là một bức hình quảng cáo
cho tội phạm điên loạn.
Hắn là một sản phẩm thực thụ
của hệ thống.
Hắn là gì, một trong những đàn anh
xã hội học đã nghĩ rằng chúng ta...
chịu trách nhiệm cho sự sinh sản
ra những con thú này sao?
Không, nhưng tôi có thể chỉ ra 1 vài
dấu vết của nó, nếu như chuyện ấy
làm cho anh cảm thấy dễ chịu.
Trông cái của quý này đang
đi kìa. Này, mày là một thằng
mọi đen dơ xương đấy.
-Từ từ chứ.
-Mở miệng ra.
-Giống như mùi phân của ai
trong miệng mày vậy.
-Ông đã nói là ông yêu tôi mà.
-Bước đi khuất mắt tao!
-Được thôi, được thôi.
Larkin, ai thế kia?
Đó là Cameron Poe, đang
được phóng thích để về nhà.
-Hắn không là gì cả.
-Được rồi, tiến hành đi.
Willie, không một ai trên tàu
biết điều tối mật của anh,
ngay cả những lính canh của tôi.
-Chào lính canh Bishop.
-Chào Larkin.
Ông bầu, lực lượng cảnh sát Mỹ có
thói quen thuê những thứ mọt sách...
hợm hĩnh và hay
chọc tức người khác à?
-Larkin là người giỏi nhất
mà chúng tôi có được.
-Phải.
Tôi vẫn cứ còn thích nghiền nát
thanh quản của hắn dưới giày tôi.
Xét hắn!
Quay về hướng tôi.
-Cái giống gì đây?
-Cái đó cho con gái tôi.
Tôi không màng mấy bà mẹ
có than khóc gì hay không.
Nhưng không có đồ đạc của
cá nhân nào đươc đem lên tàu cả.
Ngay khi mà ông biết được tôi đang
quay lại tại một điểm nào đấy.
Có phải anh đang nói những gì tôi
đang làm ở đây là ngớ ngẩn không?
-Ông nghe rồi đấy.
-Này, tránh xa đi.
Bây giờ nhìn vào thứ này,
phần trình diễn thời trang.
Vứt miếng giẻ rách này đi, đồng hương.
-Ngay đây.
-Các nhân viên chú ý!
-Kiểm tra các tù nhân lần cuối.
-Cánh chim của tự do.
3 phút nữa cất cánh.
Sao thế bồ, chuyện gì vậy?
Tớ ngỡ cậu đã là ai khác chứ,
Pinball Parker.
Cướp có vũ trang, cố ý đốt nhà,
nghiện ma túy. Tớ là người rất
dễ thương, ấy thế mà lại bị bắt.
Tiếc thật!
Được rồi, nhìn tôi đây.
Để đó cho tôi.
Mở miệng!
Mấy người làm trễ buổi tiệc rồi đấy.
-Xong.
-Đi thôi cưng.
Gì thế Cochise?
Thế nào rồi?
Tớ mới ngủ với cậu mà.
Đừng trút hết mấy vết thương
đầu gối lên cho tớ.
Trông giống như cậu muốn lột
da đầu của dân đen vậy.
Mày nhìn gì thế, giẻ rách?
Chẳng có gì, tôi chỉ thán phục
cái chuồng của anh.
Trông vừa vặn với anh ghê lắm!
Chào mừng lên tàu.
Chà, như tôi nhìn thấy quanh đây
có rất nhiều con người danh tiếng.
Tôi thấy có 11 công việc hiện tại,
2 mô phỏng khó khăn,
và một đơn xin phỏng vấn thật.
Nhưng tôi muốn nói với các vị rằng...
không một thứ nào trong số này
gây ấn tượng với tôi cả.
Bởi vì chúng tôi có luật lệ trên con tàu
và những luật lệ đó sẽ được thi hành.
Giống như ở nhà trẻ vậy,
các anh sẽ nắm tay mình lại.
Để dìm âm lượng của mình xuống.
Và nếu như có ai trong các người
cảm thấy cần hét lên, khạc nhổ,
cắn, các người sẽ được chữa trị.
-Tiên sư mày, đồ heo!
-Nhét miệng và đóng gói thứ
bánh xốp quốc xã này lại.
Thấy đấy, đây là thứ làm cho
tao lên tinh thần.
Những luật lệ này phải được thi hành.
Nếu như ẩn giấu điều rắc rối,
nếu có ai trong các người muốn
vượt qua sự hướng dẫn của tôi,
như thế là nhục mạ cái xoang mũi
thanh tú của tôi, tinh hoàn của các vị
sẽ trở thành tài sản riêng của tôi.
Thế đã khá rõ.
Tốt.
Mày là một tội phạm nổi tiếng.
Phải, tên tao là Johny 23.
Mày là Johnny 23, tao biết mày rồi.
23 vụ hâm hiếp.
Nhìn này, mỗi trái tim cho mỗi đứa
trong 23 con bồ của tao.
Chúng đã gọi tao là Johnny 600,
nếu như chúng nó biết sự thật.
Trông như không cùng cánh với
chuyện ấy. Dù gì đi nữa, tao
coi khinh mấy thằng hiếp dâm.
Với tao, mày là thứ ở một nơi nào đó
giữa gián và thứ hàng trắng,
được tích lũy ở hốc miệng
của mày khi mày thật sự khát.
Nhưng trong trường hợp của mày,
tao sẽ cho đó là một ngoại lệ.
-Lính canh Falzon.
-Gì?
Tiếp viên, tiếp viên, phim trên
chuyến bay hôm nay có gì thế?
Tao nghĩ là mày sẽ thích đấy, Cyrus.
Nó có tên là Tôi sẽ không bao giờ
làm tình với phụ nữ trên bãi biển nữa.
Những từ vừa nói trên đã đoạt giải
ngắn gọn nhất chưa từng có cho tao.
Cái thằng buồn cười thật!
Mong sao cho chiếc máy bay này
suông sẻ khi chở đám quỷ trên đó.
Coi nào, Ginny,
đây là bộ máy chiến nhất mà.
Điều duy nhất chúng ta phải lo là
đậu phộng hôi và sự nhiễu loạn.
Đóng cổng trước.
Đóng cổng giữa.
-Tôi cần mũi tiêm của tôi.
-Đến ngay đây.
Tay trái.
Tù trưởng, nếu như qua khỏi
chuyện này mà không sao,
mong là ông không giữ ác cảm.
Mày làm chuyện gì thế?
Cứu với! Lửa!
Lấy bình chữa lửa, mở cổng giữa!
Tên Mohican cuối cùng
đang bốc cháy.
Có nhìn thấy cái thằng khỉ đó
không, tự nhiên hắn phát hỏa.
Hắn là phù thủy đó.
Tôi đã thấy thứ ấy ở kênh Discovery.
Báo động! Báo động!
Lửa cháy ở khoang đuôi.
-Có cháy.
-Ở đâu?
Cô ta báo lửa cháy ở khoang đuôi.
Đầu tiên tôi cứ ngỡ hắn hát bài
Y.M.C.A. rồi thì lửa phát cháy.
Chết thật!
Trời ơi, cố lên Bobby!
Đưa roi điện cho tôi.
Tránh xa mấy lọ lnsulin của tôi ra.
Bobby mở cửa!
Mở cái cửa chết tiệt này ra!
Pinball, tiến lên, moi gan chúng!
Đi đi!
Pinball sau lưng kìa!
Lấy súng ra khỏi hộp khóa đi, Mack.
Đi ra sau và kiểm xem chuyện gì.
Đi!
Bắn chết hắn đi, Cyrus!
-Chúa ơi!
-Nói với dưới kia là có nhiễu loạn,
nhưng mọi thứ đã được kiểm soát.
Nói đi, bằng không tao sẽ
giết mày. Không có tao thì
mày không có ai lái máy bay cả.
Tao chẳng bao giờ nghĩ xa lắm đâu.
Thôi được, tôi làm, cứ bình tĩnh.
Nếu mày nói một chút gì
về chuyện này trên máy,
mày sẽ thuộc về những con ruồi
bu quanh cái xác thối rữa của mày.
Thành phố Carson?
Thưa quý vị, cơ trưởng mới
của các vị đang nói đây.
Tao là người duy nhất có súng trên
máy bay. Chào mừng không tặc!
-Chuyện gì vậy?
-Nghe rõ, Carson.
Bình tĩnh, Vince. Chỉ sốc một chút,
phi công nhấn nút báo động.
-Có chắc là một chút không?
-Phi công đã kiểm tra, mọi thứ đều ổn.
Đã xác nhận và có cả
người của anh nữa.
Con heo này nó nặng quá!
Chán thật!
-Nếu tao thả mày ra,
mày sẽ chơi đẹp chứ, Billy?
-Có khả năng không?
Tao sẽ dành một chỗ trống
trên tay cho mày đây.
Coi nào, bỏ thuốc của tôi ra đi.
Xin lỗi, cái thứ khốn kiếp này
ngáng đường tớ.
Tao sẽ dùng từng chút trên
người mày để thoả mân cho tao.
Thôi được, đừng vội quá thế.
Thế chứ!
Không, không.
Để tao làm mày đau.
-Mày làm gì đó?
-Tao không cho phép mày làm vậy.
-Mày có biết tao là ai không?
-Mày là cái thằng mà
ngày nào cũng xấu cả.
Không phải lúc cho chuyện này
và cũng không phải chỗ.
Đúng lúc đấy chứ!
Bình tĩnh, nó nói đúng,
không phải lúc. Không phải chỗ.
-Mày là ruồi phải không, Johnny?
-Không.
Mày phải nhớ kỹ khi mày nhìn
con bé đó, bởi vì nếu của quý
của mày nhảy phóc ra khỏi quần,
thì mày sẽ văng ra khỏi
chiếc máy bay này.
Ở Carson bao nhiêu người,
lên bao nhiêu xuống bao nhiêu?
-6 xuống và 10 lên.
-Tim số 6.
Tôi biết 3 trong mấy người
anh em này, họ quay lại ngay đấy.
Có 3 người khác là Benson,
Carls và Popovitch.
-Chúng ở đâu?
-Câu đó hay đấy, Cyrus.
Tôi sẽ tìm thấy ngay.
Thằng phi công muốn biết
tiếp đến là gì?
Nó sẽ hạ cánh xuống phi trường
Carson đúng theo lịch.
Xuống đó à? Luật pháp ở dưới kia,
mày mất trí rồi sao?
Theo bản đánh giá tâm thần
vừa rồi của tao thì đúng vậy.
Diamond Dog, phiền mày một chút.
Bọn mày nghĩ là bọn mày tự do
hay chưa? Chưa đâu.
Bây giờ nghe đây,
từ 40 đến 50 lính canh...
vũ trang bằng shotgun đang
chờ chúng ta ở trạm kế tiếp.
Nếu bọn mày làm đúng chính xác
những gì bọn tao nói,
thì số sống sót còn lại trong
chúng ta sẽ di tản đến...
một nước không có luật dẫn độ.
Tao đang nói đến những
bãi biển cát trắng...
Uống rượu dưới những mái dù,
cùng mấy em khỏa thân.
Chuyến di tản ấy được chi trả đầy đủ.
Thế thì ai chi đây?
Ông chủ của chúng ta,
Francisco Cindino.
Tất cả mọi người đứng yên.
Đừng, đừng, Cyrus!
Vác xác ra ngay đây lập tức!
-Mày thì trong tích tắc thôi con.
-Ra ngay!
-Bình tĩnh đi, ông chủ.
-lm miệng!
-Mày là thằng khốn nào?
-D.E.A., tao là thằng khốn ấy đấy.
-Bây giờ mày nói sao?
-Vậy rất thông minh, Cyrus.
Mày nghĩ tao màng đến con bé
lính canh mà mày đang giữ à?
Có thể mày không nghe tao nói gì,
tao là D.E.A. Mày biết chữ ấy
nghĩa là gì rồi chứ?
-Mày là thằng mọi đen bỉ ổi nhất
trên máy bay này.
-Câm miệng!
Mày là D.E.A? Mày đang làm gì
trên chuyến bay này?
Đừng ép tao, Cyrus. Thề có Chúa,
tao sẽ bắn cho nổ tung đầu nó ra.
Lần sau mày chọn
một tấm chắn người.
Còn bây giờ tốt hơn là mày
buông 2 thằng đen chết rồi đó ra.
lm đi!
-Bắt hắn đi.
-lm lặng nào, cưng.
-Tôi nghĩ là ông nên dừng lại.
-Bước lui ra nào.
-Lui ra!
-Dừng lại, trước khi có người bị giết!
-Lui lại!
-Được thôi, tôi lui đây.
-Bước lui!
-Ông đang ở trong một tình huống
mà ông không khống chế nổi.
Tao không thể hả?
Không thể hả?
-Mày toi mạng rồi.
-Câm họng!
-Tên mày là gì, phạm nhân?
-Tên tao à?
-Phải.
-Poe.
Giỏi lắm, Poe, rất giỏi.
Trôi chảy lắm, anh bạn.
Không chỉ cứu sống cái mạng này,
anh bạn còn thành
bạn tốt của Cyrus.
Cyrus, tôi có ít tin tốt
và vài tin xấu đây.
-Thế à? Tin tốt là gì?
-Tin tốt là đã tìm thấy Benson,
Carls và Popovitch.
-Vậy còn tin xấu?
-Tin xấu là anh chàng này toi rồi.
Đãy là Benson.
Cái gã dòng dõi *** bị dính
một viên ngay vào đầu này là Carls.
Và cái xác hắn đang lôi vào kia
chính là Poppvitch.
Tôi không biết phải nói sao với
anh chuyện này, nhưng bọn mình
hụt mất 3 thằng da trắng.
Hay như bọn chúng nói ở Ebonics,
Chết me bon mình rồi!
Nghe này, tôi chỉ muốn biết,
Được rồi.
-Anh không có thiện ý khi nói
thằng đen chết rồi ấy đấy chứ?
-Đưa khẩu súng cho tao.
Có đấy, tao nói thiệt.
Nghe đây, Ở Carson đang chờ để
nhận 6 đứa trên chuyến bay này,
và chúng ta sẽ giao cho chúng
đúng số chúng mong. Vậy nên
tao cần 3 đứa tình nguyện.
Coi nào, đi thôi.
-Đừng có nhìn tớ như thế,
-Còn cô ta thì sao?
Tao lãnh 8 bản án tất cả,
tao sẽ không xuống máy bay.
Tôi cần có lnsullin, phải không?
Ấy thế mà chúng lại đá vỡ cả rồi.
Nếu không tiêm thêm mũi
nào nữa trong vài giờ tới,
thì người ta sẽ gởi hoa đến
viếng ở nhà mẹ tôi. Tôi xuống.
-Tao già quá để làm chuyện này rồi.
-Không hề có ý xúc phạm.
Tôi có thể tự lo liệu cho mình.
Tôi cũng thấy cô lo liệu thế.
Đi đi, ra sau xem còn ai khác?
-Ngay đây anh bạn,
hai người chúng tôi nữa.
-Tuyệt, ra phía sau.
Dừng lại đâ, người bọn chúng
đang đợi là da trắng.
-Chú mày không còn may mắn nữa.
-Coi nào.
Tao nói với mày thế này, ngồi xuống,
rồi cộng sự của tao sê
mang niên giám đến cho mày,
và mày gọi cho
văn phòng khẳng điịnh.
-Mày cứ đi đi.
-Thế đấy!
Tôi đi, 2 giờ nữa tôi sẽ chết.
Không.
Tôi sẽ xuống và sẽ la toáng lên,
Chuyến bay này sẽ không
rời khỏi Carson đươc.
Chúng ta cần thêm một thằng trắng
tình nguyện nữa.
Thằng phi công da trắng.
Khoan, phi công hả?
Thế rồi ai lái máy bay?
Bình tĩnh, Billy.
Chào mừng đến với máy móc.
-Đâ gọi chưa?
-Carson báo đang có
bâo cát bên dưới đó.
Hoàn hảo.
Điên thật!
Trung tâm cải huấn Vacaville,
*** California.
Xà lim D-8 trống,
sẵn sàng thanh tra.
Người thuê chót là Cyrus Grissom.
Những vết trầy trên tường có
khả năng là một thứ vũ khí sắc bén.
-Vậy còn những chiếc kệ bị mất?
-Gì thế này?
Trông như là ***.
Anh tìm thấy gì ở đó à?
Tôi không biết nữa, nó mềm nhũn.
Còn bon heo sót lại thì sao?
Kiên nhẫn, chúng vẫn còn hữu dụng.
Được rồi, ông già,
bây giờ ông là Popovitch.
Các vị, khoảng 2 giờ nữa chúng ta
sẽ hạ cánh xuống Nevada.
Việc dán băng chỉ phòng hờ có ai
trong các vị đột nhiên bốc đồng,
và rít lên như heo.
Không phải là vì không tin vào
các vị, nhưng hãy nhìn nhận
thế này, các vị là tội phạm.
-Nào, đưa đầu qua đây.
-Tao muốn ở lại.
Cái gì?
-Tao đổi ý.
-Cyrus, chúng ta có một thay đổi nhỏ.
Tao còn 15 năm nữa và
tao cho là tao sẽ ghét chính mình...
nếu tao lỡ dịp uống rượu dưới
bóng dù bên cạnh các em khỏa thân.
Mày còn 15 năm à?
Mới tức thì đây mày còn rất
nóng lòng ra khỏi máy bay mà.
Tao biết, sự sợ hãi vì tự do,
tao cho là thế.
Đỡ nó đứng lên,
tháo còng ra cho nó.
Chọn một thằng gác và mặc đồ
của thằng chết vào cho nó.
-Cậu làm chuyện gì vậy?
-Ở lại
Chúng nó nhét miệng tất cả mọi
người khi chuyển qua xe buýt dưới kia.
Khi mà cảnh sát biết được thì phải
mất cả giờ rồi và lúc đó cậu sẽ chết.
-Cả cô ta cũng vậy.
-Poe hãy nghĩ đến con gái của anh.
Vậy con gái tôi sẽ nghĩ gì khi
tôi bỏ các người lại đây?
Mất danh dự hay chết,
chon cái nào?
Cậu cứ làm như cậu còn là lính
ky. binh không bằng, chúng ta
sẽ gặp rắc rối hết cả đám.
Cậu không còn là người như trước,
cậu là phạm nhân.
-Tôi đã nói là tôi sẽ lấy lại cái này.
-Tiên sư mày, thứ xe rác!
Mẹ tôi sống trên những toa xe ấy.
Bây giờ mặc vào đi.
Tôi vừa cứu mạng của ông đấy.
Được rồi, anh lính.
Có kế hoạch gì không?
Có thể.
Sếp, có nhiều chuyện
lạ lắm dưới này.
Gì vậy? Cái này trông như
một bức vê hình máy bay.
-Xà lim đó của ai?
-Virus.
Mở cửa!
Hình của con gái tao đâu?
Ở đâu nói cho tao biết?
Hình con gái tao đâu?
Nghe nói trên ấy mấy anh
có chuyện gì hả?
Phải bó chúng nó lại thành một bó.
Mạnh tay với mấy thằng
nhổ nước bọt và làm bậy.
Lên xe đi, đồ khốn, lên xe!
Đi đi, chúng tôi ngay cổng đây.
Chúng ta đã chiếm được
máy bay rồi, thấy thế không?
lm miệng đi, Curly.
Mày sẽ bị bắt đấy!
Không có đâu, Jose.
Chắc là bọn mày đùa với tao rồi!
(Tiếng Tây Ban Nha)
Gửi từ Bogota, Columbia.
Màu cam... và đen.
Thế nào rồi, xong cả đấy chứ?
Đúng vậy.
-Bay được chứ?
-Đúng vậy.
-Đúng là thứ trắng rác rưởi
của các người.
-Đúng vậy.
Anh làm gì trên này vậy?
Chào cưng, có khỏe không cưng?
Anh chỉ ráng né cơn bão
để ăn bữa trưa của mình thôi.
Đãy là khu vực cấm.
Đừng lo, cưng.
Không sao đâu, anh là cớm mà.
Anh làm việc cho nhà tù hay là gì?
Phải, văn phòng... cải huấn.
Khiếp đảm!
Chúng khoét hết những cặp mắt.
Bữa tiệc ly!
-Thế thôi à?
-Một đứa nữa.
Thêm một đứa đến trễ.
-Ai?
-Garland Greene.
Chắc là thích thú lắm.
Cái khỉ gì thế?
Garland Greene đó, anh bạn.
Chúa trong tranh biếm họa.
Đó là Garland Greene.
-Một Marietta hư hỏng.
-Trơ xương.
Hắn đã làm thịt 37 người,
từ trên xuống dưới miền ven biển.
Người ta nói hắn giết chết
những người của nhà Marson,
rồi làm họ như một gia đình gà gô.
Hắn lên đúng chuyến bay rồi.
Nhưng anh biết gì không?
Anh cần phải đi rồi đấy.
Tina, cô có một đôi mắt đẹp nhất mà
từ 5,10 năm nay tôi mới được thấy.
''Met ca-- Me--
Me, et cetera. ''
"''Cetera''" Gặp... tôi...
Gặp tôi... Arson.
Gặp Cars.
Gặp Cars, gặp Cars.
Đâu đây?
Thành phố...
Carson.
Chúa ơi, ở đây và đừng
động vào thứ gì cả.
Cậu làm gì vậy? Cứ để đó, ông ấy
nói là đừng động vào gì cả kia mà.
Đừng mở ra
Cái khỉ gì?
Mày có muốn vui tí nữa không?
Tiếp tục đi!
Ráng đi!
Chúng tôi đang có một tình huống
ở đây. Tốt hơn là cho ai đó
gọi cảnh sát liên ***.
Báo động! Báo động!
Lính gác không phải là lính gác.
-Chúng là đồ bịp.
-Chúa ơi!
Mạnh giỏi chứ?
-Gần xong chưa?
-Không còn lâu nữa đâu.
-Bảnh lắm, Cyrus!
-Lên đường!
A!
Cô có nghe có tiếng gì
như là máy bay không?
Jailbird 1 , các anh chưa được phép
thông đường để cất cánh.
Chẳng có ai trên máy bay này
màng đến cả.
Hiểu chưa? Cảm ơn,
tao sẽ ở lại trên này cả tuần.
Cochise, tao đây.
Pinball, tôi xin lỗi.
Cất lên, bay vào tự do.
Tin tôi đi, đây sẽ là ngày mà
các vị không bao giờ quên.
Cứ việc bước lên máy bay,
các vị sẽ tự tìm thấy chỗ ngồi.
Bọn chúng nó có cách nào dò ra
chuyến bay này không?
Có chứ, cái đó gọi là hộp trả lời
tín hiệu, mỗi máy bay có một cái.
Vậy thì cái hộp đó đâu?
Đãu rồi?
Ông có chắc chiếc máy bay này
an toàn không?
Không vấn đề gì, tôi đã bay cả ngàn
lần rồi, chỉ vài phút thôi là xong.
Các cô phía sau kia ổn cả chứ?
Chúng ta sẽ theo dõi hộp trả lời
tín hiệu và sẽ biết chính xác...
chúng đang ở đâu.
Có chuyện khỉ gì vậy?
-Sims thì sao? Sims bị làm sao rồi?
-Duncan.
-Chúng giết anh ta rồi.
-Chúng cướp máy bay.
Cho tôi biết, điều cơ bản
để cớm hoạt động là gì.
Còn anh, anh đã để cho
nhân viên của tôi bị giết chết.
Anh ta mang súng lên máy bay.
Nếu tôi biết các người làm việc kiểu
này, thì tôi đã bảo anh ta mang cả
tiểu liên *** lên trên ấy nữa kia.
Không ai trông coi những
chuyến bay này cả, không có ai.
Anh ta mang súng lên máy bay
và để cho bị giết vì chuyện ấy.
-Anh ta đã thỏa hiệp sự an toàn
cho người của tôi.
-Người của ông là đồ bất tài!
Họ đã để cho một đám thổ phỉ
bị xích bị nhốt, cướp máy bay.
Tôi không đứng đây để nghe
những thứ vớ vẩn này.
Các anh, hãy làm cho được việc đã.
Được rồi.
Chúng ta sẽ làm gì bây giờ?
Kế hoach ra sao?
Ông lập kế hoạch phải không?
Chúng ta đang làm đấy.
Những kế hoạch ngẫu nhiên cho
những thứ giống như không hiện hữu.
Những tình huống
không định liệu trước.
Tốt hơn anh nên bắt đầu
không định liệu trước,
vì đây là một tình huống mà cần thiết
được thực hiện ngay lập tức.
Tôi cần trực thăng, lấy 1 vài chiếc
và cho vũ trang.
Tôi không quan tâm là của vệ binh
quốc gia, của không quân hay là gì,
Chỉ cho đến đây và cho đến ngay!
Anh muốn làm gì với hắn?
Tao không biết, nhưng đối xử như
thế này là không phải cách...
với một báu vật của quốc gia.
-Thả hắn ra.
-Có chắc không?
Công việc của mày đáng yêu lắm.
Họ đã đúng hướng rồi,
Đông nam hướng Arizona.
-Pinball không qua khỏi.
-Không à? Thế thì tệ thật!
Tao thích Pinball.
-Mày muốn gì?
-Tao muốn biết kế hoạch thế nào.
Việc gì mày quan tâm đến?
Tao cũng dính vào chuyện này như
mày.Bọn ta đều là phạm nhân.
Cyrus Grissom, nghe rõ trả lời.
Có. Nghe rõ, khai báo danh tánh đi.
Đãy là nhân viên liên *** Vince
Larkin và Duncan Malloy của D.E.A.
Nhân viên Malloy, tôi rất tiếc
về người cộng sự của ông.
Thật không có gì đáng buồn khi
nhìn thấy một người lớn mà tè ra quần.
Nghe này, Grissom, đồ con thú!
Tao mà tóm được mày thì mày
sẽ van xin khi lên ghế điện.
Tao không thích thằng đó, nếu nó
còn nói nữa thì cuộc đối thoại kết thúc.
Anh ta sẽ không nói nữa,
anh ta nói xong rồi, đã rời khỏi đây.
Tốt, thế thì tao sẽ nói với mày,
luật lệ thế này.
Trước hết, tao hỏi rồi
sau đó mày đặt câu hỏi.
-Được rồi, câu hỏi là gì?
-Ở Carson, bọn bò chúng mày
phát hiện bọn tao bằng cách nào?
Một trong những lính canh...
Một trong những lính canh...
đã giả vờ lên cơn đau tim và bọn tao
phải loại bỏ sự ức chế của anh ta.
Tao hiểu rồi,
vậy còn câu hỏi của mày là gì?
Mày bay đi đâu trên chiếc
máy bay của tao, Cyrus?
-Bọn này sẽ đi chơi Disneyland.
-Mày nói dối, Cyrus.
Mày cũng thế, Vince.
Không gì làm tao buồn hơn
một nhân viên mất bàng quang
trên máy bay.
Phi trường Lerner, Poe.
Ở đâu đó, là nơi tập kết của chúng ta.
49 phút,
từ bất kỳ thẩm quyền tương tự.
Thế đấy, bây giờ thì mày đã biết.
Xin vui lòng chú ý.
Chuyến bay 475...
-Con có hồi hộp không?
-Có.
Con chắc chắn là xinh lắm.
-Bà Poe.
-Đúng rồi.
Tên tôi là Grant, nhân viên
cảnh sát Đặc nhiệm Liên ***.
Có một vấn đề nhỏ trên
chuyến bay của chồng bà.
Người ta yêu cầu phải có mặt của bà,
Phản lực cơ đang chờ sẵn ngoài kia.
Đang nghĩ gì thế, Hillbilly?
Tao đang nghĩ chuyện gì hả?
Phải, đúng rồi.
Tao không biết là mấy thằng lính
da đen như mày...
lại đang nhận lệnh từ một tên da trắng.
Mày có thấy như thế là lạ không?
Nó có nghĩa là một sự kết thúc,
anh bạn da trắng.
Một sự kết thúc.
Thấy đấy, tao có thể chơi với
dân da đen mà thôi, khi tao
đã đến nơi mà tao đang đến.
Và rồi ngày của chó bắt đầu.
Mấy chuyện này nghĩa là sao?
Chẳng là gì, ngoại trừ
chúng bằng cách nào đó...
người ta đã loay hoay để gom lại
từng con sâu bọ trong vũ trụ...
lên chuyến bay này và rồi bằng cách
nào đó để chúng chiếm chuyến bay.
Lại bằng cách nào đó,
làm chúng ta mắc kẹt ở giữa.
Chào Garland.
Đãy là tài liệu của Cameron Poe.
Vợ của anh ta đang trên đường đến
đây, huy chương cao cả của ky. binh.
Đã có một chút chuyện khi còn bé
nhưng không nghiêm trọng.
Giải thích cho tôi biết tai sao
mấy chuyện này lại thành vấn đề.
Vấn đề thứ nhất, ta có 1 chiếc máy bay
ở trên kia đầy những tên giết người,
hiếp dâm và những kẻ trộm cắp.
Và chúng ta có Cameron Poe,
một người tình nguyện lãnh án ngộ sát.
Không một nhóm nào biết tông tích,
anh ta là một can phạm đang trên
đường được về nhà.
Vấn đề thứ hai, Poe có cơ hội
để thoát ra khỏi chuyến bay.
Nhưng không làm, vậy là sao?
Vấn đề thứ ba. Lính canh của
chúng tôi, tên Falzon nói rằng
1 phạm nhân tên là Cameron Poe...
đã nhét cuộn băng của Sims
vào người anh ta.
Những vấn đề này
có thú vị hay không?
Các ông cứ làm bài toán cho
chuyện này, và chúng ta có
đồng minh trên chuyến bay ấy.
Đồng minh à?
Đây là tên tội phạm, kẻ giết người.
Đọc hồ sơ này đi.
Bảo vệ vợ mình khỏi một đám say
sưa và anh ta đã giết chết tên ấy.
Chuyện ấy có thể xảy ra cho
bất kỳ ai, cả ông lẫn tôi.
Tôi không phải là một
trong những con thú này.
Chính xác là khi nào cả bọn chúng
trở thành những con thú?
Khi chúng không còn màng đến
luật pháp, đến văn minh.
Mức độ văn minh trong một xã hội,
có thể đánh giá bằng sự quan sát ở
những người tù của xã hội đó.
Dostoevsky đã nói thế
sau khi ở tù ra.
Bố mày! Cyrus Grissom đã nói thế
sau khi bắn vào đầu người của tôi.
Vấn đề là làm thế nào
cho máy bay hạ xuống.
Bắn hạ nó!
Phải, khi nào chuyện này nằm
trong quyền hạn của D.E.A.?
Một nhân viên thứ hai
của D.E.A. đã bị giết chết.
Tôi đã được ủy quyền để mang
những tên giết Sims ra công lý.
Và tôi trích dẫn rằng bằng tất cả
những điều kiện cần thiết.
Không định kèm chuyện
bắn hạ máy bay.
-Có thể có, cũng có thể không.
-Có phải vậy không?
-Cho tôi biết là ông không thật tình
thưởng thức chuyện này đấy chứ.
-Đây là một tình huống quyết liệt.
Họ là người của ông trên ấy.
Tất cả những ai đã ký vào điều khoản
không con tin, họ đều biết lý do.
Ông là ai mà quyết định cho
sinh mạng con người ở đây?
Có biết bao nhiêu là
con người vô tội trên ấy!
Bây giờ chỉ là vấn đề thời gian.
-Cho chuyện gì?
-Tấn công bằng trực thăng,
chúng ta truy đuổi.
Khỉ chưa!
Sếp, đừng làm chuyện này.
Con người này đang ở trong
một tình trạng không lý trí.
Đầu óc của anh ta không chính xác.
Lui lại, nhân viên Larkin.
Công việc của anh hết rồi.
Máy bay hết chỗ.
Quý vị, sau 5 giờ bay nữa...
chúng ta sẽ bay trên bờ biển Mexico,
nhưng trước tiên chúng ta phải
đổi máy bay.
Cảm ơn và chúc chuyến bay vui vẻ.
E.T.A. thế nào?
Đang bay ở 228 dặm giờ,
còn chừng 7 1 phút.
Vấn đề ở chỗ là chúng ta không
bay được 228 dặm một giờ,
mà chúng ta đang ở tốc độ 205 dặm
một giờ, chúng ta đang lết đi đấy.
Các thiết bị hạ cánh không ăn khớp.
Chúng ta sẽ trễ.
-Không, Cyrus, chuyện ấy
không thể chấp nhận được.
-Kiểm tra thiết bị.
-Tao biết cái chó gì về mấy thứ ấy.
-Hoc.
Hillbilly!
Poe.
Gì?
Cyrus muốn mày kiểm tra
các thiết bị hạ cánh.
Vậy thì tao sẽ được thấy một vài
cảnh bầm dập khi xuống đấy.
Những cái cây và những thứ khác.
Khốn kiếp!
Đó là chuyện đã xảy ra cho Pinball.
Cắt thả nó xuống, nó đang
lôi chúng ta xuống từ từ đấy.
Việc mai táng không thích hợp.
Nhìn cái thứ khỉ phía kia kìa!
Nhanh lên đi!
Hillbilly.
Bắt được rồi đấy.
Nhanh lên đi nào!
Tạm biệt, Pinball.
Chán chưa, bà thấy thế không,
thấy không?
Cứ mỗi lần tôi đánh sáp xe...
là y như có đủ 10 dấu chân
hay phân chim.
Cái đó xem như là điềm may chứ?
-Chuyển đèn rồi.
-Ôi trời!
-Mày trong toán Q phải không?
-Phải.
Tao nghe nói mày ở 15 năm.
Đúng thế.
Vậy chúng nhét mày trong
khu phía bắc phải không?
Phải.
Phải.
Buồn cười thật!
Tao cũng ở trong khu bắc đây,
mà tao lại không biết mày.
Mày biết gì?
Mày nghĩ nó có nghĩa gì?
Chẳng là gì,
không có gì lường gạt đây cả.
Có 160 con mèo ở khu bắc,
và tao thì không muốn biết 159
con trong chúng nó kể cả mày.
Mày nghĩ sao về chuyện đó?
Đúng rồi.
Hắn là nguồn gốc của sự giận dữ
không đúng chỗ.
Bà mẹ đã ôm hắn quá lâu
mà lại không đủ.
Sự rầy rà vừa rồi, ông chú
hớt lẻo đêm qua, bất kỳ thứ gì.
Bây giờ hắn giận dữ đến thế.
Khoảng khắc khinh xuất
thật sự làm hắn đau đớn.
Gây cho hắn nhức đầu.
Hạnh phúc cho quý ông tổn thương.
Hắn ta làm sao vậy?
Ý nghĩ đầu tiên của tôi...rất nhiều.
-Chào.
-Chào.
-Tôi là Vince Larkin.
-Tôi là Tricia Poe.
Rất vui được gặp cô.
Đãy hẳn là Casey. Chào Casey.
-Chào chú Vince Larkin.
-Vui gặp cháu.
Thế mọi người có khỏe không?
Xin lỗi là tôi đã linh tinh như thế,
hỏi ngớ ngẩn quá.
Cô muốn gặp chồng cô ngày hôm
nay thế rồi mọi chuyện lại xảy ra.
Có lẽ ông nói cho tôi biết
chính xác là chuyện gì.
Chúng tôi đang làm hết sức
để máy bay hạ xuống.
Thật ra đó là lý do mà
tôi muốn nói chuyện với cô.
Tim đâu ra kính đó hả anh bạn?
Của riêng nhét dưới rốn.
Này, đó là kính mát của em đấy.
Bây giờ của anh rồi, em gái.
Có vẻ như chồng cô, Cameron có
cơ hội để thoát ra khỏi máy bay.
Nhưng anh ta không làm...
và tôi đang mong rằng...
Cô có thể giúp chúng tôi
hình dung ra được lý do.
Phải có cả hai chúng tôi,
tôi không biết.
Có khả năng bất thường là có
một vài người được phóng thích,
sợ hãi thật sự cái ngày
tự do đó của họ.
Một mức độ chắc chắn ăn sâu vào.
Sợ hãi về nhà,
sợ hãi sống trong xã hội.
-Có gì có thể hiểu được không?
-Không, không phải con người
của Cameron như thế.
Nếu ông biết anh ấy,
nếu như ông đọc được thư anh ấy.
Hoặc giả nếu ông đã có
nói chuyện điện thoại với anh ấy.
Ý tôi là anh ấy đã chờ đợi cái
ngày này suốt 8 năm nay rồi.
Anh ấy sẽ...
Thấy đấy, anh ấy có đứa con gái
bé bỏng này để mà về với nó kia mà.
Như ông thì ông không làm
điều như thế sao?
Vậy thì phải có một lý do mạnh mê
lắm để giữ anh ấy lại trên máy bay.
Đã biết Cameron, tôi chắc chắn
có một lý do xác đáng.
Có lẽ nếu như ông có gặp,
hay có nói chuyện với anh ấy,
thì ông có thể nói giùm với anh ấy
là về nhà thôi, được chứ?
Có được anh ấy bên cạnh
thì hay biết chừng nào.
Sẽ như thế.
Vince, đường dây 1 .
Cái xác từ trên trời rơi xuống đây.
Vince Larkin, tôi là Grasso,
Sở cảnh sát Fresno đây.
Chúng tôi đang có vấn đề
với một cái xác ở đây.
Vâng, rơi từ trên trời xuống.
Tôi không cho là hắn là phi hành gia.
Vậy chuyện đó liên can gì đến tôi?
Tên ông viết đầy trên cái xác đó.
Chiếc hộp trả lời tín hiệu
mới vừa rồi ở Arizona.
Cái xác lại rơi ở Fresno.
Phi trường Lerner, chúng bay vòng.
-Chúng bay về...Liên lạc với Sếp...
-Devers gọi.
Xin vui lòng. Cảm ơn.
-Vince?
-Quay lại đi.
Máy bay đang hướng đến
phi trường Lerner.
-Đó là một quâng đường
chừng 100 dặm tính từ đây.
-Chó thật.
Chúng tôi đang truy theo chiếc hộp
trả lời tín hiệu đến Arizona.
Nghe tôi đây, có một cái xác
từ trên trời rơi xuống.
Trên đó có một lời nhắn.
Chúng ta đã tóm được tín hiệu
hướng 12 giờ và cách 30 dặm.
-Vince, làm ơn giùm. Chúng tôi
đang bám ngay sau đuôi chúng.
-Hãy nghe tôi nói đây.
Đó là tên tôi, lời nhắn viết trên
cái xác là nhắn cho tôi.
-Ông đuổi theo sai...
-lm phứt đi!
A-lô?
Các anh, tôi cần một máy bay
trực thăng ngay bây giờ.
Ông và tôi cả hai chúng ta
đều hết việc rồi.
Tôi cần đến phi trường Lerner
và tôi còn có chừng 50 phút nữa.
Nếu như ông có xe tốc độ,
ông có thể lái đến đấy.
Vince Larkin, tôi làm ở văn phòng
Cảnh sát Đặc nhiệm Liên ***.
Hãy phái tất cả lực lượng mà ông có,
Cảnh sát trưởng, quân đội liên ***,
Vệ binh quốc gia.
Chờ cho tôi một phút.
Người của ông nên tiến hành
với một sự cẩn trọng tối đa.
Vấn đề trước hết là thời gian,
trước khi chúng tìm thấy kho vũ khí.
Larkin, Vince Larkin,
nhân viên Đặc nhiệm.
Vậy chứ ông nghĩ làm sao
tôi có được số điện thoại?
...Điều rõ ràng đối với hội đồng
Phóng thích của Hoa Kỳ là...
Poe.
Có thế!
Được lắm!
Bỏ con thỏ vào lại trong thùng.
Tao biết mày là thứ rác rưởi
Và tao đã đúng.
Mày đã vờ theo tụi tao.
Mày đã được tự do.
Tao nói bỏ con thỏ
vào lại trong thùng.
Chết đi!
Sao mày lại không chịu
bỏ con thỏ vào trong thùng?
Tiếp đến, phía dưới bên cánh trái
của các vị,
các vị có thể nhìn thấy vách đá
dựng đứng Renoir.
Chúng ta chỉ còn cách máy phát
tín hiệu vài giây nữa.
Trời ơi!
Hủy bỏ! Hủy bỏ!
Nếu chiếc máy bay ấy mà chở được
30 tù nhân thì tôi là Elvis Presley.
Chuyến ngoạn cảnh của chú Bob
Chó thật!
Bay 300 dặm để tóm lấy mấy cụ
cúp thùng thiếc kia!
Chúng ta cần đến
phi trường Lerner ngay.
Liên lac với Vince Larkin cho tôi.
Hai ngã, một đứng vững.
-Không phải lỗi của tôi.
-Không phải nói chuyện đó với tôi.
Hầu hết những kẻ sát nhân, việc
phạm tội là cần thiết hơn ước muốn.
Nhưng những con người vĩ đại,
Dahmer, Gacy, Bundy...
Họ làm điều ấy vì chúng kích động họ.
Đừng có...
Tao chẳng có gì chung sống
với chúng và mày nữa.
Đừng nói với tao như thế,
chúng là bọn điên.
Bây giờ thì anh nói chuyện ngữ nghĩa.
Nếu như tôi nói với anh điên là...
làm việc 50 giờ mỗi tuần,
ở một văn phòng nào đó 50 năm,
và cuối cùng rồi họ nói rằng
anh bị tống khứ thế thì sao?
Kết thúc ở một cái làng về hưu nào đó.
Mong rằng sẽ chết trước khi
đau khổ vì bị sỉ nhục,
về việc làm một nhà xí đúng thời hạn.
Anh có xem đó là điên không?
Giết chết 30 người, có nói chuyện
ngữ nghĩa hay không thì cũng là điên.
Một cô gái.
Tôi đã lái xe qua 3 tiểu *** để
đội lên đầu cô ấy một chiếc mũ.
Hôm nay là sinh nhật của con gái tôi.
Làm ơn đừng san xẻ cho tôi
mấy chuyện đó nữa.
Được rồi, bọn chết tiệt chúng mày
ngồi khum đầu kẹp vào giữa 2 chân.
Tao sẽ cho cục cưng này
hạ xuống hố cát kia.
Tháp không lưu Lerner nghe rõ, trả lời.
Tháp không lưu Lerner,
anh có đó không Phil?
Coi kìa, trả lời tôi đi.
Tôi hạ cánh đây.
Chúa ơi!
Coi chừng!
Coi chừng!
Phi trường Lerner,
tao rất vui khi ở đây.
Cảm ơn vì đã chọn hâng Không tặc.
Máy bay đâu hả Francisco?
Tao không biết, cứ kiên nhẫn.
Cái thằng vừa rồi nói với tao
hãy kiên nhẫn à?
Tao đã đốt và cho trò của nó
vào một chiếc túi.
Cyrus, chúng đã ở đây rồi còn gì.
Mấy thằng ngu khốn kiếp!
Chúa ơi!
Tao mong là nó thích cát.
Muchacho, chạy lên đài kiểm soát
xem thử có thấy gì không.
Đi với bọn tao.
-Đi thôi, mình xuống đi nào.
-Tôi không thể.
-Anh không nên lôi anh ta đi.
-Tôi sẽ đưa anh ấy ra khỏi
chiếc máy bay này.
Anh không thể đem anh ấy
đi quá xa như vậy.
-Có thể anh ấy sẽ bị sốc.
-Cô ấy nói phải đấy, Poe.
-Đi đi anh bạn.
-Tôi sẽ không đi nếu
không có cậu và cô.
Đãy rồi, anh chàng
ky. binh của chúng ta.
-Đúng.
-Khỉ gió, Poe!
Đến lúc chiến đấu hay là
tông vào hàng rào.
-Tớ đề nghị cậu tông vào hàng rào.
-Anh ta nói phải.
Cứ đi đi.
Thôi được, cách chơi sẽ thế này.
-Tôi sẽ mang cậu chui qua lỗ kia.
-Nói sao cũng được.
-Cứ làm những gì cậu phải làm.
-Thôi được, cố gắng chịu đựng,
đừng chết trong tay tôi.
Ôi, không! Mày cho là
mày đang làm gì thế?
-Đến lúc giết heo rồi.
-Không làm thế được.
-Nói cho tao biết lý do.
-Chúng là con tin, chúng ta cần chúng.
-Cớ gì mày quan tâm chứ?
-Coi kìa!
Tao không nghĩ ra cớ gì để...
ghim đạn vào óc của lũ mày cả.
Nhưng vấn đề ở chỗ mày biết được
về Cindino bao nhiêu?
Tao cũng không biết gì nhiều hơn
ngoài những điều tao đọc được.
Giống như hắn đặt bom trên
thuyền buồm của ông nghị sĩ,
khi có hai người bà con
của ông ta trên đó.
Vậy chủ định của mày là gì?
Sao hắn lại phải ăn năn vì việc
giết một vài tay súng đánh thuê,
-Nghĩ thử xem.
-Chúng ta đang tranh câi
về chuyện gì thế chứ?
Poe không muốn loại mấy tên này.
Không khó để phỏng đoán, Nathan
thấy thế nào về việc giết lính canh.
Và cũng xu hướng của chính tao là
nổi tiếng và thường xuyên
hiểu biết...về hình phạt.
Cái mà tao thắc mắc là sao
chuyện gì mày cũng có ý kiến vào cả.
Cyrus, đây là món thịt nướng
và mùi vị của nó ngon tuyệt.
Nhưng tao chỉ nói với ông Chó
ngay đây rằng nếu như nó là...
món thịt nướng của tao, thì tao sẽ chờ
cho đến khi máy bay cất cánh lên,
-thì mới bắt đầu chuyện giết chóc.
-Câm miệng lại!
-Mày không muốn đứng thẳng
mà muốn nằm hay sao?
-Cho nó chết!
Bỏ súng xuống!
Bỏ súng xuống, Nathan.
Poe nói đúng,
chúng ta cần có kế hoạch B.
Chúng ta sẽ đổ xăng đầy vào
xe tải và xe ủi.
Quay trở lại kia và đào
lôi chiếc máy bay ra.
Phải.
Viking?
-Đến lúc đi lấy chiếc xe ủi rồi.
-Được.
-Tao sẽ đi lấy xăng vào xe tải.
-Cảm ơn Poe.
Mày chứng tỏ là người hữu ích đấy.
Nhiều người thì nhẹ việc
Bố tao dạy thế.
-Vậy mày có biết bố tao dạy gì không?
-Gì vậy?
-Chẳng có gì.
-Tự học.
Đã tìm thấy Vince Larkin chưa?
Chúng ta có rắc rối để
liên lac với anh ta.
Tất nhiên anh có rắc rối
khi kiếm anh ta rồi.
Hắn đang đi cứu khu rừng mưa
nhiệt đới nào đó, hoặc đang tái chế
đôi giày của hắn hay gì đấy.
Trời ơi!
Này.
Chúng ta có khách đến đấy!
Này!
Chúng ta có khách đến đấy!
Báo với Cyrus!
Cyrus!
Chúng ta còn bao lâu nữa cho
đến khi chúng đến, Nathan?
10 hay 12 phút là tối đa.
Tên chú là gì?
Chú có muốn chơi không?
Chiếc máy bay đẹp đấy.
Mày có thể đem Cindino và rời
khỏi chỗ này tao không màng.
Còn mày bắn thì 20 tù nhân
ngoài kia sẽ nghe tiếng.
Mày hiểu không?
Hoan hô!
Ống hâm thanh!
Đứng im!
Anh là Cameron Poe?
-Đúng.
-Tôi là Larkin đây.
-Chào Larkin.
-Tôi nhận được lời nhắn tin của anh.
-Quân đội đâu?
-Họ sẽ đến đấy.
-Họ sẽ đến đây à?
-Trong chốc lát.
Nghe này Poe, tôi hạ
thứ này xuống được chứ?
-Làm đi!
-Còn anh có hạ xuống không?
Rất tiếc, Sếp, nhưng chỉ có
2 người đàn ông duy nhất tôi tin.
Một người trong đó là tôi
và người kia không phải anh.
-Thế Cindino sẽ chạy và
lôi kéo tất cả mọi người.
-Phải.
Nếu như anh không thể tin một tên
trùm ma túy Nam Mỹ, thì anh tin ai?
Đùa thôi!
Tôi vui vì đã nói chuyện với anh,
bây giờ tôi phải quay về máy bay.
Anh là người tự do, Poe.
-Anh đang làm gì thế?
-Anh không thể mua bán cuộc sống
bạn bè của anh được, thế thôi.
Anh có bạn trên tàu của tôi à?
Tôi biết là mình nghĩ đúng về anh.
Tôi đã đọc hồ sơ của anh,
anh không phải là người xấu như thế.
Mà chỉ vì luôn không đúng lúc
và không đúng chỗ.
Tạm biệt Larkin.
Tôi đã có nói chuyện với vợ của anh.
-Nói chuyện riêng hả?
-Nói riêng.
Và với con gái của anh nữa.
Anh có gặp Casey?
Ừ.
Nếu chuyện này trở nên tệ, Larkin,
tôi e rằng con gái của tôi
sẽ không hiểu.
Nếu anh có nói chuyện lại với vợ tôi,
nói với cô ấy...
Tôi yêu cô ấy.
Cô ấy là con chim ruồi của tôi.
Nhưng tôi không thể bỏ
người đàn ông này được.
Anh sẽ làm giúp tôi chuyện đó,
phải không Larkin?
Chắc chắn rồi.
Còn anh sẽ làm gì cho tôi đây?
Chứ anh nghĩ tôi sẽ làm gì?
Tôi sẽ không để phí một ngày.
Các vị, đi thôi.
Quân tiếp cứu đang đến đấy.
Tôi muốn có máy bay ngay.
Cố lên nào.
-Còn khoảng chừng 10 phút nữa.
-Anh đã nói vậy cách đây 10 phút rồi.
Chào Bob, có muốn ăn tối không?
Chú có bệnh không?
-Sao cháu lại hỏi thế?
-Chú trông mệt lắm.
-Chú bệnh.
-Chú có uống thuốc không?
Chẳng có thuốc men gì
chú phải uống cả.
Có muốn hát không?
Hát hả?
Chú có biết bài Anh ta có cả
thế giới trong tay không?
Có, chú biết.
Anh ta có cả thế giới trong tay
Anh ta có cả thế giới rộng lớn
Hát nào.
-Chàng có cả thế giới
-Chàng có cả thế giới
-trong tay
-trong tay
Chàng có cả thế giới trong tay
Chàng có cả thế giới
-trong tay
-trong tay
Chàng có cả thế giới trong tay
Đã hạ cánh, lập lại,
phi cơ đã hạ cánh.
Nhưng không còn bao lâu nữa,
các anh đang ở đâu?
Chúng tôi đang ở vành đai phía Tây
gần ranh giới của Lerner.
Cindino đâu rồi?
Đó là máy bay của tao.
Cyrus! Cứu tao!
-Trông như mày mất liên lạc rồi.
-Tao đến để đón mày mà.
Làm ơn!
-Đừng giết tôi!
-Tôi sẽ không giết ông đâu, ông cụ.
Thế này, tôi cần một ống tiêm.
Không, ma túy sẽ kết thúc
cuộc đời của con.
Có cái túi cứu thương nào không?
Hẳn phải có một cái bên chỗ
xe cứu hỏa trong sân kia.
Được rồi, cảm ơn.
Cứ nằm yên đây và đừng hoảng.
Nói thì dễ lắm, bộ con
không vâi ra quần sao?
Đưa lên nào
Thế được đấy.
Nạp đạn. Khoá!
Quan tâm vào đây, khán giả, tao sê
làm chuyện này mau và đơn giản.
Đãy là bãi rác, đây là hang ga.
-Đây là máy bay của ta.
-Còn đó là cái gì?
Đó là tảng đá.
-Được rồi.
-Đoàn xe sẽ vào cổng
và băng qua bãi rác này.
Đầu tiên chúng ta sẽ loại bỏ
chiếc chạy trước.
Rồi chúng ta sẽ hạ chiếc cuối,
tạo thành một cái bẫy.
Và trong một cái chuồng hơi ga nén
chặt rất nhiều, rất nhiều người chết.
Nathan, cho tất cả mọi người
vào vị trí. Được chứ?
Mang đến cho tao mấy thùng khí đốt.
Đi nào, các cô.
Đi thôi, cho chúng vào trong đó.
Nếu chúng có gây rối gì, giết bỏ.
Còn em sẽ làm gì?
Cầm lấy cái này và
vô trong bãi chứa.
-Nếu có đứa nào vượt qua,
em cứ cào mặt chúng ra.
-Có ngay thôi.
Vào đi, bọn heo con.
Gần nữa, gần nữa, gần nữa.
Đãy rồi.
Chúa ơi! Họ sẽ bị tàn sát.
Tôi là Larkin đây,
nói với người của anh quay lại.
Ngay bây giờ.
Ngay.
Làm đi! Nổ máy đi
cái xe hôi hám chết tiệt!
-Mày sẽ làm gì?
-Mày làm gì thế kia?
Baby-O không chắc là Mai Tais
hay là Yahtzee ngoài này.
Nhưng cứ làm đại.
Mày sẽ biết là chuyện gì ngay,
con chó!
Bishop.
-Buông tao ra ngay!
-Tao sẽ cho mày dập mông!
Để cho cô ấy yên đi.
Ôi.
Ra sau xe!
Ra sau xe!
-Khi mày thức dậy, Bishop,
tao sẽ thành Johnny 24.
-Mày muốn đánh nhau với ai không?
Đừng đối xử với phụ nữ như thế.
Mắc toi!
Ôi!
Lui vào máy bay!
Chúa ơi!
Tốt hơn là nên tư tìm chỗ cho mình.
Mau đi! Lên mau!
Chích mau xong rồi đi!
Chúng ta bị cột dây!
-Cố gắng lên, đi thôi nào.
-Tôi đi đây.
-Bắn vào bánh xe.
-Mặc xác bánh xe, tôi bắn gã phi công.
Có phải xe của anh không, Malloy?
Không thể,
tôi bỏ nó ở văn phòng mà.
Vào một ngày nào đó,
mọi thứ có thể trở nên kỳ lạ.
Phải ngóc đầu lên mới được.
Chết tiệt! Đi nào!
-Và cả anh nữa, khi xong chuyện
rồi thì anh cũng sẽ như thế.
-Được rồi.
Tạm biệt Bob. Tạm biệt!
Nhảy đi cưng.
Tổ ấm ở Alabama
Nơi mà bầu trời lúc nào cũng xanh
Định nghĩa khôi hài là...
Một đám người ngu nhảy nhót
trên máy bay,
hát một bài nổi tiếng của một
ban nhạc đã chết vì rơi máy bay.
Ta làm tất cả những gì cần làm
Bây giờ Watergate không còn
làm phiền tôi nữa.
Tổ ấm Alabama.
Có người báo cho nhà cầm quyền
thành phố Carson.
Có người đã nói với chúng
về điểm tập kết Lerner.
Có người đã giết Billy Bedlam
đáng thương.
Mấy chuyện này có thể do
ngẫu nhiên không? Có thể lắm.
Thế thì ai là người cột dây
giữ máy bay lại?
Vậy tao hỏi tụi bây,
có chuyện gì vậy hả?
Và tao trả lời,
trong chúng ta có kẻ phản bội.
Làm thế nào lôi mặt đứa phản bội ra?
Tao không biết,
nhưng khi tao đếm đến 3,
tao sẽ biết được ai là người
của tao, còn ai thì không.
Sẽ là như vậy, 1 , 2...
Khoan, tao đây.
Là tao đấy.
Đừng nghe lời nó,
thuốc lnsullin làm nó điên rồi.
Trong cả chuyến đi, mày đâ
ở gần với cái chết.
-Phải, tao đây, thằng khốn!
-Không, nó sảng rồi.
-Nó điên đấy.
-Khá khôn ngoan!
-Chúa ơi!
-Không, thế mới khôn.
Bố tôi sẽ về nhà ngày 14 tháng 7
Sinh nhật tôi là ngày 14 tháng 7
Tôi sẽ gặp bố lần đầu tiên
vào ngày 14 tháng 7.
Hãy đến lấy con thỏ này đi.
-Hạ hắn đi, Larkin.
-Chưa.
Bắn đi!
Khỉ chưa kìa, Malloy!
-Ngưng bắn!
-Lên trên này!
-Anh còn chờ gì nữa?
-Đó là máy bay của tôi.
Ông đã rõ chưa, ông Malloy?
Ông có theo tôi không?
Hay là ông cần tôi, muốn tôi vẽ
nó ra bằng màu sáp như thường lệ?
Tôi có một cảm giác xấu lắm.
Tôi cảm thấy như mình
không thể qua khỏi.
Cậu sẽ qua khỏi.
Cyrus Grissom, đây là
nhân viên đặc biệt Vince Larkin.
Chúng tôi sẽ bắn hạ máy bay
nếu anh không trả lời.
Mọi thứ tôi nghĩ đến lúc này
giống như không có Chúa vậy.
Ông ta không hiện hữu.
Cậu đi đâu vậy?
Tôi sẽ đi cho cậu thấy là có Chúa.
-Bắn!
-Malloy, chó chết!
-Ngưng bắn!
-Vâng.
Đứng yên đi thằng nhóc!
-Chuẩn bị hỏa tiễn.
-Rõ.
-Nạp hỏa tiễn.
-Malloy, đừng làm thế.
-Cản đường hắn!
-Chán chưa!
Anh làm khỉ gì thế, Larkin?
-Tôi sẽ không đi đâu, thưa ông.
-Đồ ngu!
Ôi!
Không. Poe!
-Hạ cánh ngay!
-Virus ở cái xó nào?
Tao là chỉ huy mới.
Hạ thứ này xuống.
Khóa mục tiêu.
-Thế chứ!
-Đừng làm vậy, đừng bắn!
Đừng bắn!
-Ai đó?
-Khai báo đi.
-Tôi là Cameron Poe đây.
-Có thế!
Poe!
Poe!
Tôi lập lại, mục tiêu đã bị khóa.
-Malloy, anh ta đã chiếm được máy bay.
-Chúng ta không vượt qua
khu dân cư được, thưa ngài,
Nếu bắn thì bây giờ là đến lúc rồi.
-Đừng bắn!
-Malloy, nghe lời anh ta đi.
Anh ta là bạn.
Anh ta chỉ muốn về nhà để gặp
vợ con mà thôi, đừng bắn.
Đúng lúc rồi, thưa ngài.
-Ngưng bắn!
-Sao a?
-Tôi nói ngưng bắn.
-Cảm ơn.
Poe!
- Poe!
- Cyrus!
Cái gì?
Thế này Poe, phi trường Las Vegas.
Chỉ băng qua dòng chảy kia
là nó, anh thấy không?
Las Vegas muôn năm!
Ngay kia thôi anh bạn,
anh có thể làm đươc.
Tất cả các đường băng đều trống.
-Cố gắng làm đi, Poe!
-Ha cánh đi!
Nghe nói đây, ông bố.
Chúng ta bị bắn trúng một máy.
Hết nhiên liệu và chúng ta
sẽ phải hạ cánh.
Chỉ nói một lời mà thôi là rơi.
Lý ra bắn rơi chúng bên kia sa mạc,
Larkin.
Bây giờ số tử vong của
dân lành sẽ lên hàng khối.
Cột dây vào quý cô, chúng ta sê
có một đêm ngoài Las Vegas.
Chàng có cả thế giới
trong tay
Chàng có cả thế giới trong tay
Chàng có cả thế giới rộng lớn
Câm miệng lại, thằng khùng.
Chúng ta sắp chết rồi!
Anh ta bay đến phi trường nổi không?
Không cách nào, thưa ông.
Chúng tôi cần xe cảnh sát,
cứu hoả và xe cấp cứu.
Cho tất cả mọi người di tản!
Cái này đẹp thật!
Tỉnh lại đi, Cyrus!
Tỉnh lại đi, Cyrus!
Nằm yên đây với tôi.
Tài xế của xe Covette trắng,
Chúng ta lệch khỏi đường rồi,
tôi đi đây.
Trước khi tao giết chết mày, Poe,
tao muốn mày biết...
Cái thứ cuối cùng mà
con bé Casey ngửi...
sê là mùi hơi thở của tao.
Đứng yên!
Được rồi, cô kia.
Đứng yên ngay đó!
Thấy tôi thế nào, hả?
Cậu cừ lắm!
Ối!
Tôi sẽ đến bệnh viện thăm cậu,
cậu sẽ không sao đâu.
-Tên này chết rồi.
-Lôi hắn ra khỏi đó đi.
-Bây giờ anh sẽ làm gì?
-Tôi bắt đầu ngày hôm nay
bằng việc đến một buổi sinh nhật.
Và tôi sẽ đến đó.
-Cảm ơn.
-Cẩn trọng, Sally Bishop.
Poe này.
Lần sau đi xe buýt đi nhé.
Đi đi cưng, đi cùng Ginny với mẹ con.
-Cyrus.
-Grissom!
Đến đây! Đến đây mà bắt tao!
-Súng bắn được không?
-Được.
Vậy thì bắn vào tấm chắn đằng kia.
-Cái khỉ gì thế?
-Tấp vào.
Được, thế cái này thì sao?
Đừng bao giờ mày đến
gần con gái tao.
Lấy cho tôi cái túi.
Chỉ để anh biết, nhân viên Larkin.
Bây giờ có 3 người mà tôi tin cậy.
Có tôi trong đó không?
Đãy là một thứ kỳ lạ có trên
máy bay chất đầy bọn đần độn.
-Anh không sao chứ?
-Có.
Tốt, mừng là chúng ta
đâ không bắn rơi nó.
Thế à, nếu thế thì đâ
tốt hơn nhiều với cách này.
Thế này...
Tôi muốn xin lỗi về chuyện chiếc xe.
Tôi biết một cửa tiệm làm đồng tốt
lắm ở Fresno, nếu có bảo hiểm.
-Tôi đã chán chiếc xe đó rồi.
-Thế lại hóa ra hay!
Em biết làm sao
khi qua một đêm mà không có anh.
Nếu phải sống mà thiếu anh,
cuộc đời ấy còn ý nghĩa gì.
Giờ đây,
em cần có anh trong tay,
em cần anh ôm em.
Chào anh Cameron.
Anh là thế giới,
linh hồn và trái tim em.
Chào con chim ruồi của anh.
Nếu anh có đi, anh yêu,
anh sẽ mang theo.
Anh đã định cắt tóc rồi.
Mang đi mọi điều tốt đẹp
trong đời em.
Bố có quà cho con đây, Casey.
Không có anh.
Hơi bẩn một chút.
Casey, con hãy nhận quà
của bố cho con đi.
Không, cưng ạ, không sao đâu.
Con có một bức hình,
một bức hình của bố.
Bố cũng có một tấm của con nữa.
Anh yêu,
em không biết mình sẽ làm gì,
em sẽ chết mất nếu em mất anh.
Nếu như anh ra đi...
Mừng sinh nhật con, con cưng.
Anh yêu, anh sẽ mang theo mọi điều
có ý nghĩa trong đời em.
Và hãy nói cho em biết làm sao
em sống được khi thiếu bóng anh.
Em muốn biết
Sao em có thể thở được
nếu không có anh.
Nếu anh ra đi.
Làm thế nào,
thế nào mà em có thể
sống còn.
Một người nữa, một người nữa,
ai may mắn đây nào?
Anh ta ư?
Phải, chính anh ta.