Tip:
Highlight text to annotate it
X
Nowhere.To.Run
DEPARTMENT OF PRISONS
Anh bạn, anh không sao chứ?
Không sao, cám ơn.
Đừng lấy khẩu shotgun,
chỉ việc mở cửa thôi.
Chân của tôi!
Bị gãy rồi.
Lại đây!
Mày rõ thủ tục quá rồi!
Đưa hai tay ra sau lưng! Bước!
Chân của tôi!
Cái nào bị gãy, tay hay là chân?
Mặt của mày!
- Đi thôi!
- Cứ thong thả.
Được rồi, đưa hết chúng đi. - Làm đi!
Chó chết!
Ăn cắp xe là xuống địa ngục đấy.
Đi thôi! Nhanh lên!
Tao đã nói là sẽ cứu mày ra mà.
Billy!
Lẽ ra tao đã vào tù,
chứ không phải mày.
Mày tha thứ cho tao chứ?
Tao tha thứ cho mày.
Tao mãn nguyện rồi.
Tao -- tao không thể...
để điều đó làm tao ray rứt
cho đến cuối đời.
Anh nghĩ nên có cái đó?
Một ít whiskey
Tôi đã chẳng bán thịt
nếu không có whiskey.
- Anh đi đâu mà đến chỗ này?
- Đi săn. Trong bộ đồ vest ư?
- Săn gì vậy?
- Hồng hạc.
Cảnh sát liên *** đã vây bắt
được 12 trong số 18 tù nhân....
Vẫn còn 6 tù nhân chưa rõ tung tích...
và được xem là có thể có vũ khí
và rất nguy hiểm.
Ông đã thấy hồng hạc chưa?
Chưa, thưa anh.
Chưa bao giờ...và sẽ không bao giờ.
Chắc chứ?
Vâng, thưa anh.
Bao nhiêu vậy?
Bọn con phải đi ngủ?
Phải.
- Con vẫn chưa dọn giường.
- Chưa.
Mẹ ơi, chúng ta kiếm
con chó khác được không?
Để xem đã, con yêu.
Chúc ngủ ngon.
Cả con nữa.
- Chúc mẹ ngủ ngon.
Ngủ ngon nhé.
- Ai đặt tên cho Chúa là ''Chúa''?
Chúa đặt.
Chúa đặt tên cho Chúa là ''Chúa'' sao?
Sao ngài không đặt cho mình
tên là Tom hay Chaelie?
Con bỏ thêm muối vào
cái này nhé mẹ?
Được.
- Không sao đâu.
- Lại là chất nổ nữa hả?
Ừ, không sao đâu, con yêu. Cứ ăn đi.
- Lọ muối đâu hả mẹ?
- Cần muối làm gì, Mookie.
Đi mẹ, một chút thôi.
- Bree, con đã đem lọ muối đi chỗ khác?
- Không. Không thể tin được.
Người hành tinh lấy nó rồi.
- Mookie--
- Thật mà. Anh ta đã đến đây. Con nghe mà.
- Người hành tinh không có thật.
- Không phải đâu. Anh ta đã đến đây.
Con không được bịa chuyện ra nữa.
- Con không có !
- Có đấy ! Làm ơn thôi đi!
WORLD'S GREATEST DAD
''Người Bố Tuyệt Nhất Thế Giới.''
Hey, Sam, tôi đây, Billy đây.
Ước gì tôi có mặt để
chia số tiền đó với anh....
nhưng tôi nghĩ nếu anh đang nghe
cuộn băng này thì bây giờ nó là của anh.
Anh xứng đáng với nó, anh bạn.
Anh đã ngồi tù suốt thời gian qua vì tôi.
Không biết tôi sẽ đi đường nào.
Dù lên hay xuống....
tôi nghĩ mình cũng sẽ có cơ hội
50-50 được gặp Elvis.
Anh thích bộ vest tôi đã chọn cho anh không?
Nhớ sống kín đáo và đừng can dự vào
những chuyện mà anh thường làm.
À, và Sam này... Tôi rất vui được biết anh.
Vào đi.
Vào đi, Lonnie.
Đây là ông Dunston.
Lonnie Poole.
Ông ta sẽ phụ trách một số việc về
an ninh và giám sát.
Đừng chú ý đến tôi.
Tôi đã tóm tắt với ông Dunston mọi chuyện rồi.
Bà Anderson thế nào?
Cô ta khá cứng đầu
nhưng tôi sẽ tìm cách.
Chúng ta sẽ cần đến khu đất của cô ta.....
và chỗ của gia đình Lewis kế bên đó.
Tổng cộng 30 hecta ngay giữa
tòan bộ khu phát triển.
Ông được huấn luyện an ninh
trong lãnh vực nào, ông Dunston?
- Sở cảnh sát Cleveland.
- Sao ông lại rời ngành?
Chọn một lá đi.
Cứ chọn đi.
Coi nào. Chọn một lá đi.
Rồi chưa? - Rồi.
- Đặt lại vào bộ bài.
Cái cô Anderson ấy...
anh có ngủ với cô ta không?
Đếch phải chuyện của ông.
Gã này là ai thế?
- Kia các anh, thôi mà.
- Tôi không muốn nghe chuyện này.
- Phải lá bài của anh không?
- Không.
Chắc là tôi đã để trượt mất.
Lonnie, anh đi làm việc đi nhé?
Rất vui được gặp anh.
Xin lỗi về chuyện vừa rồi.
Tôi không lạc quan lắm về
thành công của anh bạn trẻ đó.
Một số chủ đất đó có thể
là những vỏ cứng khó đập vỡ.
Nếu vậy chúng ta sẽ dùng búa.
- That was nice.
- lt was.
Họ lại đến gặp em?
Em không muốn nói chuyện này.
Họ lại đến phá khu đất
của gia đình Braemers.
- Biến mọi thứ thành một hồ nước.
- Em biết. Nhà của em cũng bị rung chuyển.
Thì sao chứ?
Ừ thì...những người này...
họ muốn gì đó, họ có thể chơi xấu.
- Anh nói gì vậy?
Em sống ở đây.
Họ không doạ được em đâu.
Em rất đặc biệt, em biết không?
Anh sẽ gặp em sau.
Em sẽ không bỏ nhà của mình đâu.
Người hành tinh, phải không?
Sao chú không ném trả lại quả bóng?
Có phải chú đến từ không gian?
Sao chú lại có súng?
Chú là người xấu sao?
Không !
Chú thích vú hả?
Thỉnh thoảng.
Cháu thấy những thứ đó ghê thấy mồ.
Tên cháu là Mike,
nhưng mọi người gọi cháu là Mookie.
- Tên chú là gì?
- Sam.
Ngày mai gặp lại nhé chú Sam?
Có thể ngày mai chú không còn đây.
Chú không biết nhóm lửa à?
Chú phải để không khí vào
nếu không nó sẽ không cháy đâu.
- Chú tính nấu gì đó sao?
- Nướng thịt.
Cứ để cháu.
Cháu sẽ nướng cho chú.
Tệ thật.
Chúa ơi. Em phá hỏng mọi chuyện.
Em không thể ở đây.
Anh đâu phải sếp của em.
Đây là em gái Bree của cháu.
Đây là Sam. Anh sẽ nướng cho
chú ấy một miếng thịt.
Cha cháu đã để bọn cháu
nấu nướng khi đi cắm trại.
- Anh làm sao nhớ được chuyện đó.
- Có, anh nhớ chứ.
Cha các cháu đâu?
Chết rồi. Ông ta bị '' phình mạng''.
Phìng mạch.
Em chẳng biết gì cả.
Bố đang ở trong nghĩa trang.
Bố là một bộ xương.
Không phải!
Bọn cháu phải về. Tạm biệt chú Sam
Đừng nói ai đã gặp chú ở đây nhé?
Sao lại không?
Vi chú ấy không muốn, hiểu chưa?
- Đi thôi.
- Anh sẽ mách Mẹ.
Anh không được mách, nếu không
em sẽ mách mẹ là anh hút thuốc.
Anh đâu có hút!
Mẹ ơi? Nó bị sao vậy?
Cút đi!
Mẹ ơi! Mẹ, bọn họ là ai thế?
Nằm xuống!
- Ra khỏi xe ngay.
- Các ông làm các con tôi sợ đấy!
Để họ yên.
Sam!
- Mày là thằng nào?
- Người phụ trách bãi đậu xe.
Coi nào.
Ở yên đó.
Anh là ai?
Chú ấy là bạn con.
Tên chú ấy là Sam.
Mẹ sẽ để chú ấy đứng mãi đó sao?
Thế anh săn gì?
Chủ yếu là nai.
Hiện không phải mùa săn nai.
Phải, và cả thỏ.
Chúng ta có nhiều thỏ lắm mà, Mẹ.
- Tôi không cho phép săn trong đất của tôi.
- Tôi chủ yếu chỉ cắm trại thôi.
Tôi cũng không cho phép cắm trại.
Những người đó là ai?
Coi nào, các con. Đi ngủ đi.
- Cho bọn con thức thêm một chút đi.
- Không được. Đi ngủ thôi.
- Bọn con vẫn chưa chào chú Sam.
- Thì chào đi rồi đi ngủ.
Mẹ sẽ lên ngay
Quê anh ở đâu?
Quebec.
Anh làm gì ở đó?
Có khác gì đâu chứ?
Chỉ là một câu hỏi vô hại thôi mà.
Tôi là một luật sư.
- Anh học đánh nhau ở đâu vậy?
- Ở trường luật.
Những gã đó là ai?
Tôi nghi là bọn săn trộm.
Cám ơn cô đã mời cà phê.
Chúc ngủ ngon.
Chờ đã.
Anh không phải ngủ trong rừng nữa.
Anh có thể ngủ trong chuồng ngựa của tôi.
Không, cám ơn.
Anh có thể săn ở đây nếu muốn.
- Tôi tưởng cô không cho săn bắn.
- Có lẽ tôi đã đổi ý.
Cô sợ đám người đó sẽ quay lại sao?
Quên chuyện đó đi.
Chờ đã. Bao nhiêu?
Bao nhiêu cho chuồng ngựa này?
- Anh không cần trả tiền tôi .
- Cô chắc chứ?
Tránh ra.
Đừng bước vào trước chiếc xe.
Chẳng vui gì đâu.
Mẹ sẽ quay lại ngay.
Tôi nghĩ tốt hơn anh nên
mặc những cái này.
Anh là ai?
Một người bạn của Clydie.
- Tên anh là gì?
- Sam.
- Trong túi quần đó có chứng minh chứ?
- Dĩ nhiên.
- Trong ngày này.
- Tôi đang trần truồng.
Đâu có phiền gì đến tôi.
- Gã này là ai?
- Anh làm gì vậy?
- Hắn là ai?
- Anh họ của em. Từ Quebec.
- Hắn nói anh hắn là bạn em mà.
- Người anh họ thứ 3 bên họ mẹ em.
Anh bị làm sao thế?
Thật buồn cười.
Bỏ súng xuống đi.
Xin lỗi.
Anh nói chuyện với em một chút nhé?
Chú ăn thêm nhé?
Ừ. Cám ơn.
Đưa giúp cháu lọ muối.
Chiếc mô tô cũ trong chuồng ngựa.
Tôi muốn mua nó.
Anh sẽ trả bao nhiêu?
Tôi không biết.
200 được không?
300.
Không chịu thì thôi.
Tôi sẽ mua.
Chú sắp bỏ đi à?
- Chú phải sửa nó trước đã.
- Nó hư nặng lắm, không sửa được nữa.
- Của quý chú ấy to lắm.
- Bree!
Thật mà!
Lúc đó chú ấy đang tắm dưới hồ.
Của quý của chú ấy
cũng bình thường thôi.
- Thấy rồi sao?
- Mẹ không muốn nghe về của quý nữa.
- Chú sẽ ngủ chung giường với mẹ cháu?
- Thôi thế là đủ rồi!
Không ai sẽ ngủ trong giường mẹ
trừ mẹ ra.
Cháu đã đổi ý?
Cháu muốn giúp chú?
Đó là một giá rất tốt. Tốt hơn bất cứ
giá nào mà người khác đưa ra.
Tôi đâu có bán nó
cho bất cứ ai khác.
Tôi không muốn bán nó.
Bà Anderson, tôi biết rõ
tình hình tài chánh của bà.
Thứ lỗi cho tôi nếu đây là
một lời khiếm nhã.
Bà không có khả năng chi trả.
Và nếu không trả nổi, ngân hàng
sẽ tịch biên để trừ nợ.
Là bởi vì ông đã mua cổ phần của ngân hàng.
Ngân hàng chẳng bao giờ tịch biên
cho đến khi các người kéo đến.
Cũng phải mất cả tháng
mới nhận được lệnh tịch biên.
Cô ấy sẽ thuê một luật sư.
Và anh ta sẽ khởi kiện.
Như thế sẽ trì hoãn được đến vài tháng.
Và ông cũng phải ra hầu toà.
Nếu em không muốn bán,
thì đừng bán.
Thứ lỗi cho tôi nhé.
Thật ra anh là ai?
-Anh họ của tôi , Sam.
Franklin Hale
Rất vui được gặp anh.
Cám ơn bà đã giành thời gian,
Bà Anderson.
Quý vị, chúng ta về thôi.
Thật lạ lùng, đúng không?
Một phụ nữ nhỏ bé ở giữa
một cánh đồng lúa mì.
Và cô ta đang làm gì chứ?
Cô ta đang cản đường chúng ta.
Sự phát triển mà tôi đề nghị...
là một trong những phát triển
lớn nhất tại miền Tây...
và đại diện cho một sự đầu tư
toàn diện vào cộng đồng các bạn....
với trị giá gần một tỉ đô la.
Điều mà chúng ta đang bàn ở đây
là vẻ đẹp tự nhiên.
Phải nói như vậy.
Thung lũng này của các bạn...
là một trong những nơi xinh đẹp
khác thường mà tôi được thấy.
Công ty của tôi hoặc chính tôi...
cũng chẳng bao giờ dám nghĩ
đến việc xúc phạm một vẻ đẹp như thế.
Nhưng vùng đất này có thể được sử dụng
một cách hiệu quả hơn nhiều....
và theo cách mà mọi người đều có lợi.
Tôi muốn bảo đảm với mọi người --
Tất cả các người nên xấu hổ với chính mình.
Bán hết các di sản của mình
- Ông xây dựng sân golf quanh tôi.
- Tôi sẽ không bán đất của mình!
- Cứ để anh ta nói..
Anh ta có quyền.
Anh bạn thân mến,
đương nhiên sẽ có những lời phản đối
với một dự án như thế này.
Nhưnh hội nghị đồng nhân dân đã hiểu được sự thâm thuý
trong các ý tưởng của chúng tôi...
Tôi biết rõ mánh lới của các người
và nó không hiệu quả đâu.
Không ai được cướp đất của tôi!
Được rồi, Tom.
Họ không thể buộc chúng ta bán đất.
Cô chắc về điều đó chứ, Clydie?
Chúng ta về thôi, em yêu.
Có chuyện rồi! Dậy mau!
Chuồng ngựa của người hàng xóm.
Kêu mẹ cháu dậy.
Nói mẹ cháu gọi sở cứu hoả.
- Cô không sao chứ?
- Chồng tôi đang ở trong đó!
Lùi lại!
Đưa con ngựa đó ra!
Đi thôi!
Sẽ ổn thôi.
Các bình xăng!
Chúng sắp nổ đấy!
Lùi lại!
Lạy Chúa.
Các bình xăng sắp nổ rồi!
Lùi lại đi!
FLAMMABLE
Sẽ ổn thôi mà.
Chú có bị phỏng không?
Không, chú đã gặp may.
Chú sẽ về nhà sao?
Hay chú sẽ ở lại?
Trong một thời gian.
Rồi cũng đến lúc chú phải
về, đúng không?
Cháu thật sự không nhớ về bố cháu.
Không phải như cháu nói cháu nhớ.
Cháu đã làm tốt,
đã phát hiện ra đám cháy.
Cháu đã không sợ.
Chú biết.
- Chúc ngủ ngon.
- Chúc ngủ ngon.
Tôi đã sống ngoài này một mình
kể từ khi chồng tôi mất.
Tôi đã luôn nghĩ sẽ đối phó được
với bất cứ gì xảy ra.
Tôi cũng chẳng biết tại sao lại kể anh chuyện này.
Tôi đâu quen anh.
Sam....
Đó là tên thật của anh?
Vâng.
Đôi khi bỗng nhiên mệt mỏi.
Ngày mai mọi chuyện sẽ ổn.
Mọi chuyện đều sẽ tốt hơn vào buổi sáng.
Những thứ này để làm gi?
Để thắng.
- Thế còn cái này?
- Đó là miếng đệm.
Anh đang sửa loại xe hơi nào thế?
Không thể phải xe hơi.
Một chiếc mô tô.
một chiếc gi?
- Mô tô.
Anh không phải người vùng này,
đúng không?
- Ông cũng vậy.
- Đúng rồi.
Anh là người Canada đã kéo
lão Tom Lewis ra khỏi một chuồng ngựa đang cháy?
Chính là anh, đúng không?
Chú ấy cũng đã cứu được
tất cả bầy ngựa nữa đấy.
Thật không?
Quả là một việc tuyệt vời.
- Loại nào vậy?
- Loại nào gì?
Chúng ta đang có loại nào?
Loại mô tô nào?
Triumph.
Bây giờ mô- đen đó đã không
còn sản xuất nữa.
- Đúng vậy.
- Ừ, đúng vậy.
Về thôi.
Vâng, gặp lại nhé.
Chúc anh may mắn
với chiếc mô tô.
Mất bao lâu mới biết lái một chiếc như thế này?
Bây giờ tôi sẽ chỉ cho anh.
Tôi không muốn biết , miễn là
ông biết mình đang làm gì là được.
Đừng để bị bắt đấy, hiểu chưa?
Tôi cứ tưởng đã lo hết đám cảnh sát địa phương.
Hắn đã được trả tiền ,
nhưng tôi không chắc vậy.
- Ông chẳng có gì phải lo.
- Ai lo chứ?
Tốt.
- Lá bài của ông phải không?
- Ừ. Sao anh làm được như vậy?
Có phép mà.
Mẹ ơi, đám cưới của mẹ đó hả?
Ừ.
Anh vào đi.
- Uống cà phê nhé?
- Cám ơn cô.
Chú Sam, bố cháu đấy.
Coi nào. Nhìn bố cháu xem.
Mẹ ơi, sao bố lại bế mẹ như thế?
Đó là điều chú rể thường làm--
bế vợ mình đi để họ cùng nhau
bắt đầu một cuộc sống mới.
- Là con đấy!
- Bé quá.
Chắc chắn bố có
nụ hôn rất tuyệt vời.
Ừ, đúng vậy.
Ở đây đẹp quá.
Đó là thung lũng mặt trăng.
Chúng tôi gọi nó là vậy.
Anh ngửi thấy mùi hoa violet không?
Trên trái đất này chẳng có mùi nào
thơm hơn mùi hoa violet.
Anh không quen với điều này.
Anh chưa lập gia đình sao?
Rồi,
-Lâu lắm rồi.
Cô nhớ chồng mình chứ?
Vâng.
Có những ngày tôi rất nhớ anh ấy.
Tốí nay anh thích ngủ
trong phòng tôi không?
Cô là một phụ nữ rất đặc biệt.
Mai gặp lại nhé.
- Trễ rồi.
- Đâu có trễ hơn mọi khi đâu.
Có chuyện gì vậy?
Em chỉ cảm thấy không thích.
- Bọn trẻ còn thức sao?
- Không. Có chuyện gì vậy?
Em vẫn còn xúc động về
vụ chuồng ngựa của Lewis?
- Vậy là chuyện gì?
- Em không biết .
Khi nào biết, nhớ cho anh biết!
Chắc là mụ ấy chẳng trồng
gì được ở đây nữa.
Lại đây!
Đánh 3 cái rồi.
mày đã bị loại.
Đây là làm ăn, Mr.Dunston.
Nhưng những chuyện này có thể
hơi phức tạp một chút.
Nếu tôi không có được
đất của Bà Anderson
vào cuối tuần này, thì tôi sẽ mất giấy phép.
Nếu mất giấy phép,
tôi sẽ mất vụ làm ăn này.
Nếu anh và đội quân gà mái của anh...
không thể thuyết phục được
một phụ nữ bán đất của mình....
thì tôi sẽ phải tìm người khác .
- Anh đã tìm hiểu được gì về hắn?
Tôi biết hắn không phải anh họ cô ta.
Tốt lắm, Lon.
Tôi chẳng cần biết hắn không phải là gì.
Tên khốn bày đã bắt đầu
làm tôi khó chịu rồi đấy.
Tôi sẽ phải ra đó và cho hắn
một số lựa chọn....
để quanh quẩn gần đây.
Tôi sẽ coi đó là một vinh dự nếu
ông cho phép tôi làm việc đó.
Thật không?
Tốt thôi.
Clydie không có đây.
Tôi biết rồi.
- Tôi vẫn chưa thấy chứng minh của anh.
- Tôi tưởng chuyện này đã xong.
Để hai tay lên cửa chuồng ngựa. Bước!
Dang chân ra.
- Anh bắt tôi sao?
- Có thể đấy.
Vì tội gì?
Tôi vẫn chưa quyết định.
Sao mày không để cô ta yên?
Mày đang phá hỏng mọi việc đấy.
Vì mọi người, mày
hãy biến đi chỗ khác!
Nếu quan tâm đến cô ta,
anh đã không làm thế này.
Sam?
Chuyện gì vậy?
Có phải do chuyện xảy ra ở
bãi cỏ tối qua?
- Ai đánh anh vậy?
- Là chuyện riêng thôi.
Sao anh lại làm thế?
Sao anh không nói với tôi?
Tôi không biết anh là ai.
Tôi không biết tại sao anh đến đây.
Cô muốn tôi đi không?
Muốn.
Không
Tôi không biết.
Tôi không biết mình muốn gì.
Tôi không biết mình đang làm gì.
Chào con yêu.
Em con đâu?
Con không biết.
Chắc đang chơi đâu đó.
- Chú Sam đâu?
- Vẫn đang ngủ.
- Chú ấy không có trong chuồng ngựa.
- Chú ấy ở trong phòng mẹ.
Suốt đêm sao?
Hay quá.
Con đi gặp chú ấy được không?
Để chú ấy ngủ thêm vài giờ nữa.
- Thêm vài giờ nữa? Mẹ đã làm gì chú ấy?
- Mookie!!
Có phải cô bé gái này là của cô?
- Bree, con đã làm gì thế?
- Con đang chơi mà.
Chú ấy muốn chơi với con.
Chú ấy có thể rút một lá
bài ra khỏi tay con.
Cô không nên để trẻ em ra ngoài như thế.
- Tôi có quen ông không?
Vào trong đi
- Tạm biệt.
- Tạm biệt.
Tôi ngạc nhiên là
anh vẫn còn đây.
- Không đúng.
- Đúng vậy đó.
Nếu tôi còn gặp anh đến gần
cô ta hay bọn nhỏ...
Tôi sẽ giết anh.
Anh dường như là một anh chàng thông minh.
Cô gái đó không đáng vậy đâu.
Và tôi cho anh biết, anh sẽ không chỉ phải
đốí phó với cái gã cảnh sát địa phương đó.
Anh sẽ phải đối
phó với tôi. Hiểu chưa?
Tôi sẵn sàng chờ.
Tôi cũng vậy.
Ừ, vậy thì chờ.
F.B.l. vừa rời văn phòng tôi.
- Anh muốn gì?
- Tôi biết anh là ai rồi.
Tôi sẽ giúp ích
cho tất cả mọi người.
Anh đi đi.
Cứ đi nơi khác là được.
Tôi sẽ không thể ngăn cản những gì sẽ xảy ra.
Thế còn Clydie và nơi này?
Anh đang làm cho nó
giảm giá trị đối với cô ấy.
Nếu quan tâm đến cô ta,
anh sẽ phải đi.
Lạy Chúa.
- Tôi đã từng là một tên cướp.
Có một ngân hàng,
và một người bảo vệ đã bị bắn hạ.
Anh là một tên sát nhân.
Có một thanh niên, Billy--
tôi đã cho anh ta theo
trong một vài phi vụ.
một người bảo vệ sắp sửa bắn tôi.
Thì Billy đã bắn ông ta trước.
Tôi đã bị bắt.
Khốn kiếp!
Anh không có quyền chen vào
cuộc đời chúng tôi.
Anh phải đi.
- Cô sẽ mất khu đất này.
- Không, tôi sẽ không mất.
Tôi có thể tự lo cho mình.
Trước khi đến tôi cũng đã
sống rất ổn định.
Tôi đã sống cô đơn
trong một thời gian dài.
Tôi cũng vậy.
Tôi cứ tưởng sẽ dễ dàng hơn khi
nói chuyện với anh trên cuộn băng...
nhưng bây giờ tôi
cũng không chắc nữa.
Tuyệt lắm, Lonnie.
Rất tuyệt đấy.
Sao anh lại để hắn đi?
Nếu tóm cổ hắn thì bây giờ
anh đã nổi tiếng rồi.
Nhưng hiện nay không phải là lúc để
bọn cảnh sát liên *** hoặc FBl..
lúc nhúc kéo đến đây, đúng không?
Anh nói rất đúng, Lonnie.
Anh luôn biết suy xét.
Bây giờ thì sẽ không quá khó
để phá vỡ nơi cư trú
của bà Anderson.
- Tôi sẽ lo chuyện đó ngay.
- Cám ơn anh, Lonnie.
Tôi không cần biết hắn đã ra đi.
Tôi vẫn cho rằng hắn rất nguy hiểm.
Tôi cũng vậy.
Tôi nghĩ đích thân chúng ta
phải giải quyết tình hình.
Chào Pete.
- Có gì mới không?
- Không có gì.
Xin lỗi.
Chiếc mô tô bên ngoài
là của anh?
- Chính ta đã phục hồi nó?
- Chỉ cần bỏ ra chút công sức.
- Anh người ở đâu?
Quebec.
Chạy nó từ Canada đến đây?
Vâng.
Anh chắc là một thợ máy giỏi.
- Cà phê nhé?
- Vâng.
- Có mua gì ăn không?
Món đặc biệt của hôm nay là bánh mì dồn thịt.
Hay ông có thể ăn phần thịt nướng
còn sót lại của gã đó.
Mookie?
Tôi cứ tưởng sẽ dễ hơn khi nói
chuyện với cô trên băng.
Nhưng bây giờ thì
tôi cũng không biết.
Tôi chẳng bao giờ thay đổi những gì
tôi đã làm cho dù có hối tiếc đến mấy.
Mookie sẽ nghe rất nhiều về tôi.
Hầu hết những điều đó
là không có thật.
Xin cho tôi gởi lời chào nó.
Nói nó là tôi không bao giờ có ý
làm cho ai đó bị liên luỵ...
nhất là nó.
Khốn kiếp!
Cho một trực thăng đến đây ngay.
Tôi muốn theo dấu vết hắn.
- Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?
- Chỉ khoá cửa thôi.
- Có bao giờ chúng ta khoá cửa đâu.
- Thì phải bắt đầu làm thế thôi.
Mẹ ơi, mẹ sợ gì đó phải không?
Không, con yêu,
mẹ chỉ cẩn thận thôi.
Cẩn thận khác với sợ.
Đến lượt mẹ.
- Đại lộ Kentucky.
- Của ai vậy?
Không ai cả.
6. Ở đâu? Mẹ đang ở đâu?
Chạy đi!
Bắt bọn nhóc!
Các ông muốn gì?
Cố mà xài thang.
- Bree, lên trên lầu.
- Mở cửa ra, bọn nhóc.
Anh sẽ trèo ra cửa sổ và kêu cứu.
- Không được đâu. Anh sẽ ngã đấy.
- Không đâu. Anh trèo rồi mà.
Em sẽ mách mẹ.
Thằng nhóc trèo qua cửa sổ rồi.
Làm ơn đừng hại các con tôi.
CIydie?
Có chuyện gì vậy?
Bây giờ đi tìm thằng nhóc kia đi chứ.
Ta ở đây này,
tên mập ngốc nghếch!
Bước ra đi, nhóc.
Coi nào, nhóc.
tao sẽ không hại mày đâu.
Ở yên đây.
Tao sẽ giết tên nhóc khốn kiếp đó.
Thôi được. Không đe doạ nữa. Không vớ vẩn nữa.
Cô biết chúng tôi đến để làm gì rồi.
Lại đây, cưng.
Cháu ở yên trong này,
và không được gây ồn.
Tôi chán ngấy cái thị trấn này.
Tôi muốn về nhà.
Cô phải ký vào hợp đồng.
Bút đây.
- Tôi rất tiếc mọi chuyện phải như thế này.
Ngay đây.
Tốt lắm.
Xuống địa ngục hết đi.
Bây giờ cút đi. Đi đi.
- Đây là nhà tôi!
- Chúng tôi không thể đi trước khi đốt nó.
E rằng tôi không dám mạo hiểm.
Al, anh làm nhé.
Canh chừng cô ta.
Nó đâu?
Đứng lên.
Sam!
Không được hại chú ấy! Không!
Cháu không sao chứ?
Núp sau lưng chú.
Vĩnh biệt, thằng khốn.
- CIydie!
- Sam !
- Không được đến gần hơn.
- Thả cô ta ra.
- Đừng nghĩ đến điều đó.
- Thả cô ta ra!
Bỏ súng xuống.
Bỏ súng xuống ngay.
Làm ngay!
Tôi không sao.
Đưa hai tay lên đầu.
Tôi sở hữu nửa thung lũng này.
- Có một tên tù trốn trại trong đó.
Quay người lại hướng mặt vào nhà.
Đi đi. Anh vẫn có thể trốn thoát.
Sam Gillard,
Ngôi nhà đã bị bao vây.
Bước ra với hai tay đưa lên đầu.
Sao họ lại muốn bắt chú?
Chú đâu làm gì sai trái.
Cách đây đã lâu, chú đã làm một điều
mà chú không được phép làm.
- Họ sẽ tống chú vào tù?
- Phải.
- Cháu không muốn chú đi.
- Chú phải đi.
- Cháu không muốn chú đi.
- Tạm biệt, Mookie.
Tạm biệt, Bree
Chú sẽ quay lại chứ?
Anh sẽ tìm cách.
Thế nào anh cũng sẽ tìm được cách
quay lại với em.
Dù phải mất bao lâu,
bọn em vẫn sẽ ở đây.
Anh biết.
- Em yêu anh.
- Anh yêu em.
Anh đã cứu được
nhiều mạng sống ở đây.
Rồi họ sẽ chiếu cố đến điều đó.
- Tạm biệt, anh bạn nhỏ.
- Tạm biệt, Sam.
Đi đi.
Thằng khốn!
Mày biết tao là ai không?