Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tháng Tám, 1962
là thời kỳ sóng gió của nước Pháp.
Nhiều người cho rằng
Tổng thống Charles De Gaulle ...
... đã phản bội tổ quốc
khi trả độc lập cho Algeria.
Những kẻ cực đoan, hầu hết từ quân đội ...
... thề sẽ giết ông để trả thù.
Họ tập trung thành lập
một phong trào bí mật ...
và tự gọi mình là OAS.
Hội nghị Bộ trưởng kết thúc!
NGÀY CỦA "CHÓ RỪNG"
Sub: Lê Huy
Họ đến muộn quá.
Thời gian từ phát đầu
tới phát cuối là bảy giây.
Tổng cộng đã có hơn 140 phát.
Vài viên xuyên thủng xe Tổng thống.
Một viên cách đầu ông hai phân.
Nhưng như có phép lạ,
ông và những người khác không bị thương.
Sáu tháng sau:
Hầu hết nhóm mưu sát
đều bị bắt và xử án.
Người cầm đầu, Trung tá Bastien-Thiry,
bị kết án tử hình.
Đến phút cuối, luật sư của ông ta
cố gắng hoãn cuộc hành hình.
Đề nghị ân xá đã bị bác.
Không thể làm được gì nữa.
Tôi rất tiếc.
Không cần thiết.
Vì Chúa, ông không biết là
ông sắp bị bắn sao?
Ông không hiểu.
Không người lính Pháp nào
sẽ chĩa súng vào tôi.
Bắn!
Đây là bản tin 8 giờ sáng,
ngày 11/03/1963.
Một giờ trước đây,
trong sân pháo đài Ivry, ngoại ô Paris ...
... Trung tá Bastien-Thiry đã bị xử bắn ...
... vì chủ mưu ám sát
Tướng De Gaulle tháng Tám vừa qua.
Tổ chức OAS giờ đây dường như
đã hoàn toàn tan rã ...
... vì lực lượng an ninh quốc gia chúng ta
đã hoạt động hiệu quả.
Người ta cũng biết
lãnh đạo mới của OAS ...
... Đại tá Mark Rodin,
nguyên chỉ huy lính dù ở Algeria ...
... đang trốn chạy và ẩn náu
đâu đó ở nước Áo.
Vụ hành hình hôm nay khẳng định
OAS đã bị xoá xổ ...
... một lần và mãi mãi.
Tình hình tài chính thế nào, René?
Không lạ gì khi thành viên bỏ cuộc.
Họ mất niềm tin.
Càng ngày chúng ta càng làm họ chán nản.
Chúng ta sẽ không thất bại!
Ta làm được gì? Ta bị vô hiệu hóa.
Mọi cảnh sát Pháp đều biết ta.
Bọn chỉ điểm bám quanh ta.
Ta phải tìm một người ngoài.
Người ngoại quốc.
- Người ngoại quốc? Tại sao?
- Một tay giết thuê.
Một người chưa từng hoạt động ở Pháp
sẽ không có trong hồ sơ cảnh sát.
- Hắn có thể đi lại tự do.
- Hạng đó tốn tiền lắm.
Phải.
Tôi sẽ tìm đúng người.
Chúng ta nên gặp lại nhau
sau ba tháng nữa, ở Vienna.
Trong khách sạn nhỏ hai anh đều biết:
Khách sạn Kleist. Ngày 15/06.
Một thị trường nhỏ.
Tôi đã nghiên cứu 11 hồ sơ
trong suốt ba tháng qua.
Chỉ có bốn người có vẻ thích hợp.
Sau khi đã đọc tài liệu,
các anh nghĩ sao?
- Một người Anh đã làm hết việc này?
- Tôi không tin.
- Thật đấy.
- Hắn đã giết gã ở Congo?
Và Trujillo?
- Vâng.
- Đó là người ta cần, phải không?
Tôi cho là vậy.
Tôi vui khi mọi người đều đồng ý
với hồ sơ cuối cùng.
- Vì hắn sẽ tới đây bất cứ lúc nào.
- Sao?
Chiều nay hắn sẽ tới từ London.
Wolenski.
Thủ tục thôi, anh biết rồi.
Mời vào.
Chúng tôi không phải là khủng bố,
mà là những người yêu nước.
Chúng tôi hành động vì
những người đã hy sinh ở Algeria ...
... và ba triệu người Pháp
đang sống ở đó.
Các ông muốn loại bỏ ông ta?
Là người chuyên nghiệp,
anh nghĩ có làm được không?
Làm được.
Vấn đề là trốn thoát ra sao.
Người chuyên nghiệp
phải cân nhắc kỹ càng.
Về nguyên tắc,
anh nói có thể làm được?
Phải, với đủ thời gian
và có kế hoạch tốt.
Sẽ khó khăn hơn so với
những mục tiêu khác.
Tại sao?
Vì De Gaulle có đội ngũ an ninh
tốt nhất thế giới.
Thông tin của họ là hạng nhất.
Các ông biết không chỉ nỗ lực
của riêng các ông đã thất bại ...
... mà còn gây khó khăn cho người khác.
- Sao anh dám ...
- Ông đừng để cảm xúc chi phối.
Đó là lý do các ông phạm nhiều sai lầm.
- Nếu chúng tôi thuê người chuyên nghiệp ...
- Các ông phải thuê người chuyên nghiệp.
Tổ chức của các ông
bị bọn chỉ điểm thâm nhập ...
... nên những quyết định của các ông
không giữ bí mật được lâu.
Vụ này phải được
một người ngoài làm.
Câu hỏi duy nhất là ai làm
và tốn bao nhiêu?
Anh làm không?
- Có.
- Bao nhiêu?
Hiểu rồi, đây là vụ làm ăn để đời.
- Không thể tiếp tục làm nữa.
- Bao nhiêu?
- Nửa triệu, tiền mặt.
- Sao?
Một nửa ứng trước
và một nửa khi hoàn thành.
- Nửa triệu franc?
- Đô-la.
Anh có điên không?
Đổi lại các ông sẽ có nước Pháp.
Tôi nghĩ đó là giá phải chăng.
Nếu các ông không kham nổi,
không còn gì để bàn nữa.
Chúng tôi chấp nhận.
Bao nhiêu người biết việc này?
- Chỉ bốn người chúng ta.
- Hãy giữ đúng như vậy.
Việc này đòi hỏi bí mật tuyệt đối.
Không giữ lại các ghi chép.
Nếu một ai trong các ông bị bắt,
tôi sẽ dừng ngay.
Các ông nên ở nơi an toàn có bảo vệ
đến khi xong công việc. Được chứ?
Đồng ý.
Tự tôi lên kế hoạch.
Không ai được biết chi tiết
và sẽ không nghe gì từ tôi nữa.
Đây là tên và số tài khoản
ngân hàng của tôi ở Thụy Sĩ.
Khi họ báo cho tôi $250.000 đầu tiên
được chuyển tới, tôi sẽ tiến hành ...
... nếu tôi đã sẵn sàng.
Dù sao tôi cũng không vội.
Đồng ý.
Tất cả tôi cần ở các ông
là một số điện thoại ở Paris ...
... để tôi có thể hỏi về những thay đổi
trong kế hoạch của De Gaulle.
Người liên lạc không được biết
tôi là ai hay về chuyện này.
Gửi số điện thoại cho tôi bằng thư.
Anh nghĩ bằng cách nào
chúng tôi kiếm tiền nhanh như vậy?
Dùng mạng lưới của các ông
để cướp ngân hàng.
Một điều cuối cùng.
Anh sẽ dùng bí danh gì?
Sao không là "Chó Rừng"?
Tại sao không?
Anh không cần gì từ chúng tôi nữa.
Anh sẽ làm việc độc lập.
Không hẳn.
Cần có hợp tác của De Gaulle.
Ông ta sẽ không nghe đội vệ sỹ
mà tránh xa những nơi công cộng.
Ra về vui vẻ nhé, ông Chó Rừng.
NGÂN HÀNG GRENOBLE
960.000 franc?
Chuyện này phải chấm dứt!
Anh là Trưởng Đội đặc nhiệm.
Anh có ba tuần để điều tra xem
OAS có liên quan ...
- ... và nếu có, họ đang mưu tính gì?
- Chính là OAS, Đại tướng.
Những tên chúng ta bắt chỉ là cá nhỏ.
Họ được lệnh làm nhưng không biết lý do.
Bộ trưởng lại đang thúc tôi.
Chúng tôi đã thẩm vấn
tất cả thành viên OAS lộ danh.
Họ không biết gì.
Thậm chí ở cấp lãnh đạo.
- Nhóm mật thám thế nào?
- Không có gì.
Nhưng sáng nay chúng tôi biết
Rodin và hai người khác đang ở Rome.
Chúng tới đó ngày 18/06.
Chúng lấy hai tầng trên cùng
ở khách sạn Garibaldi.
- Anh vẫn theo dõi chúng?
- 24 giờ mỗi ngày.
Cách nào? Ở đâu? Khi nào?
Xin chào. Giấy khai sinh.
Paul Oliver Duggan.
Sinh ở xứ đạo Sambourne Fishley,
ngày 03/04/1929.
Điền vào mẫu. Anh sẽ thấy
hồ sơ năm 1929 trên tầng đó ...
- ... bên trái, gian thứ nhất.
- Được. Cám ơn.
Cám ơn ông.
Xin lỗi, làm ơn cho biết
bao nhiêu cu-ron một bảng Anh?
Tỷ giá chính thức là 19,34.
Xin chào.
Cho hai chai thuốc nhuộm tóc.
Một màu nâu hạt dẻ
và một màu xám.
Tôi chỉ có hiệu Clairol, ông à.
Tốt rồi. Và một chai dung môi.
- Nó ở đây mà.
- Vậy sao?
A-lô.
Vâng.
A-lô, Zurich hả?
Vâng, ông Kola là tôi đây.
Đúng rồi. Tài khoản số 50664.
Tiền đã đến.
Bao nhiêu?
Người liên lạc là Valmy.
ĐT: MOLITOR 5901
Xin chú ý.
Hàng không Ý thông báo
chuyến bay 127 đi Genova.
Khách lên máy bay ở Cổng số 5.
Khách sạn Garibaldi có chủ là
người Pháp rất ủng hộ OAS.
Đội Phản ứng nhanh đã cử thêm
nhân viên từ Paris tới Rome ...
... để tiếp tục theo dõi chúng cả ngày.
Rodin, Montclair và Casson
sống ở tầng trên cùng.
Tầng dưới là các vệ sĩ ...
... cựu lính dù hay lính lê dương.
- Bao nhiêu người?
- Tám.
- Họ sợ bị bắt cóc.
- Tôi biết Rodin, không phải là kẻ nhát gan.
Cửa thang máy ở tầng trên cùng
được hàn dính lại ...
... và mọi thứ phải
thông qua các vệ sĩ.
Không ai trong chúng
bước ra khỏi khách sạn từ 5 tuần nay.
Mối liên lạc duy nhất
với thế giới bên ngoài là một người:
- Phụ tá Wolenski.
- Cho tôi biết về hắn.
Bersie, làm ơn chiếu phim.
Đây là Wolenski.
Hắn đến bưu điện
cả sáng lẫn chiều.
Thấy không?
Ông phải chặt tay hắn
mới lấy được thư.
Hắn luôn chờ xe chở thư tới
rồi mới bỏ thư.
Rồi hắn đi nhận thư.
Tất cả thư được gửi tới hộp thư chung
với tên người nhận là Partrier.
Wolenski, tất nhiên,
tự cho mình là người đó.
Đại tá Rolland đây.
Tôi muốn có tất cả hồ sơ lưu của anh
về một lính lê dương ngoại quốc.
Tên hắn là Viktor Wolenski.
Nếu OAS đang mưu tính điều gì,
người của chúng phải biết chứ.
Anh phải tìm ra chúng là ai
và chúng liên lạc ở đâu.
Tự tôi mở cửa vào đây.
Tôi đi pha cà phê.
Denise.
Tôi yêu cầu cô hủy hết tất cả
vì sự an toàn của chính cô.
Tối nay tôi sẽ làm.
Có lẽ tôi nên giúp cô ngay bây giờ.
Họ biết tất cả về hôn phu của cô.
Tôi có một nhiệm vụ
rất quan trọng cho cô.
Nó không dễ chịu lắm.
Nói đi.
Họ muốn cô làm thân với
một quan chức ở Điện Elysée ...
... một người thân cận với De Gaulle.
Có thể nguy hiểm.
Chắc chắn là khó chịu.
Quan chức đó là ai?
Tôi sẽ cho cô biết sau một tuần.
Xin chào.
Vâng, xin mời vào.
Ông nghĩ là ông làm được?
Chắc chắn.
Tôi sẽ lấy cây súng có sẵn,
sửa đổi chút ít.
Trọng lượng phải rất nhẹ và
phải có nòng ngắn.
Nòng ngắn. Tiếc nhỉ.
Cuối cùng, phải có nòng giảm thanh
và một ống ngắm.
Anh sẽ bắn ở khoảng cách nào?
Tôi vẫn chưa rõ,
nhưng chắc không quá 120 mét.
- Người đó đang di chuyển?
- Đứng yên.
Anh sẽ nhắm vào đầu
hay vào ngực?
Chắc chắn vào đầu.
Có cơ hội bắn phát thứ hai không?
Tôi nghĩ có thể, nhưng không chắc.
Dù sao, tôi cần nòng giảm thanh để trốn thoát.
Trong trường hợp đó,
anh nên dùng đạn kích nổ.
- Tôi sẽ làm cho anh một số viên.
- Glycerine hay thủy ngân?
Tôi nghĩ là thuỷ ngân.
Nó sạch hơn nhiều.
- Thêm Campari nhé?
- Không, cám ơn.
Có vẻ như ..
... cây súng phải được thông quan
mà không bị nghi ngờ.
Nhận ra không?
Toàn bộ phải được làm
thành những ống nhôm rỗng ...
... được xoáy vào nhau. Cái trên cùng ...
... lắp với giá đỡ súng. Cái phía dưới,
chốt với khoá nòng bên trong.
Cái tựa vai súng gập đôi
cho cả hai mục đích ...
- ... dù sao cũng không thay đổi.
- Tuyệt lắm.
Hai cái cuối gắn ống ngắm
và nòng giảm thanh.
À, đây, phải.
Xuất sắc. Rất đơn giản.
Tôi sẽ cần cây súng khoảng sau hai tuần.
Nếu anh có thể gặp tôi ở đây ...
... ngày 13/08, anh có thể thử súng
và bàn về những chi tiết cuối cùng.
Tốt lắm. Ngày 13/08.
Bây giờ là vấn đề chi phí.
Tôi phải tính 1.000 bảng
cho loại công việc này ...
... anh biết đấy và ...
... thêm 100 hay 200 bảng
cho nguyên vật liệu.
Xong.
Giờ tôi trả ông một nửa
và phần còn lại khi giao hàng.
Anh nghĩ sao? Tuyệt vời hả?
Tôi biết anh không tới Genova
để lấy bằng lái xe.
Bất cứ ai ở London cũng có thể làm được.
Vấn đề là tôi không có thời gian
để chơi trò hóa trang.
- Dù sao tôi cũng không giỏi chuyện đó.
- Quên chuyện hóa trang đi.
Quan trọng là nước da.
Trông phải xám xịt và mệt mỏi.
Trong quân đội chúng tôi đã
chơi trò giả ốm để trốn việc.
- Anh kiếm được thuốc nổ không khói không?
- Có lẽ được.
Anh nuốt vài miếng nhỏ thuốc nổ.
Nó sẽ làm anh thấy như bị ốm
và biến da thành màu xám.
Sau khoảng một giờ ...
... anh sẽ thấy khỏe lại
nhưng da của anh vẫn xám xỉn.
Tôi sẽ thử.
Còn giấy tờ Pháp thì sao?
Căn cước Pháp ổn rồi.
Còn cái kia, tôi chưa từng thấy
nó như thế nào ...
... để làm nhái.
Tôi sẽ nhờ người bạn ở Pháp
ăn cắp để làm nhái.
Cho tôi thêm thời gian và tiền.
Thêm bao nhiêu?
Năm trăm.
Ba trăm bảng?
- Nửa bây giờ, nửa lúc giao hàng.
- Khi nào tôi gặp lại anh?
Tôi sẽ trở lại Genova ngày 14/08.
Đúng chỗ ta gặp nhau tối nay lúc 6 giờ.
Chắc anh có vụ lớn lắm.
Có vài điều tôi muốn nói rõ.
Khi xong việc, tôi muốn
những phim âm bản ...
... và tất cả những tấm ảnh anh đã chụp.
Anh cũng sẽ phải quên cái tên Duggan ...
... và cái tên trên giấy tờ Pháp
anh sắp làm.
Hiểu chưa?
Nhàn hạ quá hả?
Ước gì tôi được như bà.
Tất cả người thuê nhà đều đi nghỉ.
Mấy giờ rồi?
- 5 giờ 30.
- Tôi phải khẩn trương.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt.
Ông ta đó. Thấy chưa?
Áo khoác sáng màu.
Ông ta là quan chức của Điện Elysée.
Ông ta sẽ cùng vợ con
đi nghỉ ở Thung lũng Loire.
Cô không còn nhiều thời gian.
Tôi muốn có Wolenski.
Sắp xếp đưa hắn qua biên giới.
Sao? Đừng bận tâm Chính phủ Ý.
Khi hắn đã vào Pháp,
đem hắn tới Paris ngay lập tức.
Anh ngu lắm, Viktor.
Tự anh phải biết,
cuối cùng ai cũng phải khai.
Chính anh đã chứng kiến
chuyện đó ở Đông Dương.
Và tất nhiên ở Algérie.
Cho chúng tôi biết
họ đang đợi gì ở khách sạn đó!
Rodin, Montclair, Casson.
Họ đang mưu tính gì?
Họ đang gặp gỡ ai?
Không ai à? Không một mống nào hả?
Vậy họ đã ở đâu trước khi tới Rome?
Nói đi, Viktor.
Quay lại một chút.
Giữ đó. Dừng.
Hỏi:
Rome, Viktor.
Tại sao họ tới Rome?
- Không trả lời.
- Xong.
Hỏi: Tại sao họ ở Rome?
- Trả lời: Bí mật.
- Xong.
Hỏi: Họ đã ở đâu tại Vienna, Viktor?
- Không trả lời.
- Xong.
Đó là một cái nhà?
Tôi hỏi anh đó là một cái nhà?
Trả lời:
Kleist.
Tiếp tục.
Hỏi: Kleist là ai?
Hắn làm gì?
Họ đã làm gì tên khốn đó?
Tôi không hiểu được.
- Cho ra loa.
- Từ đâu?
"Kleist là ai?" Chỗ đó.
Kleist là ai?
Hắn làm gì?
Jack? Jackie?
- Là Jackie à? Đúng không?
- Jackie?
Không thể.
Quay lại, lần này mở to lên.
Đứng lại, Rex!
Rex, tới đây!
Ông ổn chứ?
Tôi nghĩ vậy.
- Ông có muốn tôi gọi cấp cứu không?
- Không, không, không.
Ông chắc chứ?
Tôi vẫn sống tốt.
Đấy. Thấy chưa?
Tôi xin lỗi.
Không phải lỗi của cô.
- Xin lỗi phải gọi ông tới, Đại tá.
- Không sao.
Cuốn băng nằm trong máy
nếu ông muốn nghe lại ...
- ... và đây là bản chép lại.
- Được rồi.
Chó Rừng.
Tôi đã nghĩ Wolenski
dùng nó để chửi thề ...
... nhưng không phải.
Vàng hoe.
Xin lỗi, Đại tá. Người ngoại quốc ...
... có thể là người ngoại quốc tóc vàng?
Một người tóc vàng?
Kleist là người ngoại quốc?
Đại tá, 4:30 rồi.
Âm mưu mô tả như trên, theo tôi ...
... là ý tưởng nguy hiểm nhất
mà bọn khủng bố ...
... có thể đang dàn dựng ...
... nhằm ám sát Tổng thống De Gaulle.
Nếu âm mưu như thế có thật ...
... và nếu một sát thủ ngoại quốc,
biệt danh có thể là "Chó Rừng" ...
... thực tế đã tham gia vào
kế hoạch mưu sát ...
- Xin lỗi.
- Mưu sát Tổng thống ...
... tôi phải thông báo với ngài Bộ trưởng,
theo quan điểm của tôi...
... chúng ta đang có
tình trạng khẩn cấp quốc gia.
Xuống hàng.
Báo cáo trên đây là tối mật
và chỉ để một mình ngài đọc.
Viết vào lúc 8 giờ ...
... ngày 14/08/1963.
Báo cáo Bộ trưởng Nội vụ.
Bảo giao liên sẵn sàng ...
... và quên hết mọi điều anh vừa nghe.
Sao?
Nếu Rolland nói đúng ...
... toàn bộ mạng lưới điệp viên của ta
trong OAS đều vô dụng.
Tổng thống phải được cảnh báo.
Tôi sẽ yêu cầu một cuộc phỏng vấn.
Cho tôi Điện Elysée.
Ngài Bộ trưởng.
Xin chờ, thưa ngài.
Ngài Bộ trưởng Nội vụ.
Của anh đây.
Tất cả trong đó.
Bằng lái xe Duggan và
căn cước Pháp khá dễ ...
... nhưng cái thứ ba nhức đầu quá.
Quăn góc điệu nghệ hả?
- Anh còn quên gì không?
- Xin lỗi?
Bằng lái gốc.
Tôi đã nói là phải lấy lại.
Tôi nghĩ ta nên nói về việc đó.
Thực tế là bằng lái gốc không có ở đây.
Nhưng đừng lo.
Nó đã ở một nơi rất an toàn.
Không ai có thể lấy được ngoài tôi.
- Anh muốn gì?
- Tôi đang định nói đây.
Điều tôi đề nghị chỉ là
một trao đổi đơn giản.
Tôi đưa anh bằng lái gốc ...
... và tất cả phim âm bản tôi đã chụp ...
... với một số tiền.
- Bao nhiêu?
- Một ngàn bảng.
Nó đáng giá cho những giấy tờ kia chứ?
Phải, tôi nghĩ vậy.
Một quý ông người Anh
luôn có đầu óc nhanh nhạy.
Tôi sẽ có 500 đầu tiên vào trưa mai,
nhưng ta không gặp ở đây.
Ở đây đâu có vấn đề gì.
Đây là nơi rất yên tĩnh và riêng tư.
Mọi thứ ở đây đều không ổn.
Quên đi. Không ai tới đây
trừ khi tôi mời.
Anh biết đó, trong nghề của tôi
cần phải thận trọng.
Tôi đã yêu cầu nhôm.
Tôi đã thử nhôm nhưng nó cong ...
... như tờ giấy ăn.
Tôi phải dùng thép không rỉ.
Nhưng nó vẫn tốt.
Trông cũng như nhau.
Tôi có thể thử ở đâu?
Ở Rừng Montemorro.
Anh có thể đi và về trong ngày.
- Xin lỗi.
- Tôi không cần cái hộp.
Ống giảm thanh.
Báng súng.
Và ống ngắm.
Đây.
Cò.
Cò súng.
- Tác phẩm tuyệt vời.
- Tôi biết.
- Thật tuyệt vời.
- Vâng.
Đây là để thử súng.
Tôi đã lấy ra sáu viên ...
... để chuyển thành đầu nổ.
Cho tôi một viên.
- Xin chào quý vị.
- Xin chào.
Mời ngồi.
Tôi tin mọi người đã đọc
báo cáo của Đại tá Rolland?
Chiều nay tôi đã gửi
một bản tới Tổng thống.
Không may, vì một nước Pháp cao quý ...
... ông ấy phải hạn chế
quyền hạn của chúng ta.
Dừ sao, ông ấy cũng không thay đổi ...
... lịch xuất hiện trước
công chúng vào mùa hè.
Chúa ơi.
Cuộc truy tìm tên Chó Rừng này
phải giữ bí mật tuyệt đối.
Không cần phải nói,
mọi người phải tuyệt đối giữ kín ...
... và không đưa vấn đề này
ra ngoài căn phòng này.
Nhưng, thưa Bộ trưởng ...
Nhưng không thể được!
Tổng thống rất nguyên tắc.
Chúng ta có phương án an ninh
dự phòng nào, thưa Bộ trưởng?
Không có.
Đại tướng Colbert.
Ở Vienna có tiến triển gì?
Nhân viên chúng tôi đã điều tra
Khách sạn Kleist.
Họ có ảnh của Rodin,
Montclair và Casson tại quầy lễ tân.
Có vài giao dịch tiền bạc.
Ông ta khẳng định là biết họ.
Họ đã tới đó ngày 14/06.
Có khách khác nào không?
Một người đến chiều hôm sau.
Hắn rời đi sau nửa tiếng.
Lễ tân chỉ mô tả được là
người đàn ông đó ăn mặc đẹp ...
... độ tuổi ba mươi và tóc màu sáng.
Chắc phải có bản mô tả đầy đủ hơn.
Của ai?
Rodin, chẳng hạn.
Tôi không tin hắn nhận bất kỳ
lời mời nào của chúng ta, Đại tá.
Thanh tra Berthier,
có gợi ý gì không?
Chúng tôi đang bơi trong vụ này.
Điệp viên của ta trong OAS
không thể nhận diện được hắn ...
... vì ngay OAS còn không biết hắn là ai.
Đội Đặc nhiệm không thể khử hắn.
Họ không biết ai để khử.
Biên phòng không thể chặn hắn ở biên giới
vì không biết hình dạng hắn ra sao.
Bốn mươi tám ngàn hiến binh
không thể truy nã hắn.
Họ không biết ai để truy nã.
Cảnh sát không thể bắt hắn.
Họ không biết ai để bắt.
Không có tên,
mọi đề xuất đều vô nghĩa.
Vậy, nhiệm vụ đầu tiên là tìm ra tên.
Có tên, chúng ta có
một hộ chiếu với gương mặt.
Có gương mặt, chúng ta sẽ bắt.
Nhưng để tìm ra tên hắn,
và tìm trong bí mật ...
... phải do thám tử thực hiện.
Ông Thanh tra,
ai là thám tử giỏi nhất lực lượng?
Thám tử giỏi nhất ...
... là người phó của tôi,
Claude Lebel.
Claude!
Berthier muốn gặp anh.
- Sao? Bây giờ hả?
- Ông ấy cho xe tới đón.
Đừng về muộn hơn 9 giờ.
Thanh tra Lebel.
Xin chào.
Nên nhớ, anh có toàn quyền
trong cuộc điều tra này ...
... cùng với toàn bộ nguồn lực của
tất cả các bộ phận ở đây.
Chỉ thị của tôi rất đơn giản:
không công khai và không thất bại.
Anh giữ riêng bản sao báo cáo.
Có hỏi gì không?
Không, thưa Bộ trưởng.
Nếu vậy, tôi không giữ anh nữa.
Cám ơn Thanh tra.
Đưa các báo cáo
và cất vào tủ của tôi.
- Vâng, thưa Bộ trưởng.
- Tạm biệt quý vị.
- Tạm biệt.
- Cám ơn.
Anh phải gác lại tất cả công việc.
Dọn sạch bàn đi.
- Anh cần văn phòng mới không?
- Không.
Từ giờ, đó là phòng chỉ huy
nhiệm vụ này, không gì khác.
Bộ trưởng nói muốn có
báo cáo công việc của anh ...
... mỗi buổi tối kể từ bây giờ.
- Tại đây, đúng 10 giờ.
- Ôi, Chúa ơi.
Tôi biết.
Anh chỉ phải tìm ra hắn
trước khi hắn tìm tới De Gaulle.
- Chắc ông ấy có lịch làm việc.
- Tôi chắc là có.
Vấn đề là chỉ mình ông ấy biết.
Ông ấy có thể xuất hiện sáng mai
hay có thể không trong một tháng.
Anh phải bới tung hết lên để tìm ra hắn.
Sau đó, chúng ta để Đội Đặc nhiệm
làm nốt, đội hành quyết.
Chắc chắn anh sẽ bị áp lực
cho công việc như thế này.
Dù sao, cứ đi và tìm ra
tên Chó Rừng này, được không?
- Khoan đã.
- Gì?
- Tôi cần người phụ.
- Ai?
Caron và hắn phải được lệnh.
- Tôi phải xin phép.
- Tất cả tôi cần là Caron.
Ông biết họ sẽ làm gì ông
nếu không nhanh chóng bắt được hắn.
Tôi được giao nhiệm vụ
và chúng ta phải làm.
Nhưng chưa có vụ án nào xảy ra.
Chúng ta dựa vào đâu để
truy lùng kẻ phạm tội?
Chúng ta bắt đầu bằng ý tưởng là
sau De Gaulle ...
... chúng ta là hai người quyền lực
nhất nước Pháp.
Bây giờ ghi.
Thuyên chuyển thư ký của tôi
đến khi có thông báo mới.
Anh sẽ là thư ký đồng thời
là phụ tá của tôi.
Tôi cần cái giường, chăn len ở đây
và tất cả những thứ khác...
... gồm đồ để tắm và cạo râu.
Thêm phin pha cà-phê
và nhiều cà-phê.
- Được rồi, sếp.
- Chuyển qua phần tổng đài.
Tôi muốn một điện thoại viên giỏi,
người giỏi nhất của họ.
Tôi cần mười đường dây
làm việc cả ngày.
Nếu có vướng mắc,
bảo họ gặp Berthier.
Việc này có quyền ưu tiên cao nhất.
Ông có muốn họ làm gì ngay không?
Một đường dây cá nhân với các chỉ huy ...
... phòng hình sự của các nước sau:
Hà Lan, Bỉ, Ý, Tây Đức ...
... và Nam Phi.
FBI của Mỹ...
... Phòng Đặc vụ của Cảnh sát Anh.
- Bao nhiêu rồi?
- Bảy.
Gọi người chỉ huy ở nhà
hay tại văn phòng.
Yêu cầu họ nhận cuộc gọi
của tôi vào sáng mai ...
... để xem có ai nghe lén.
Bây giờ tôi sẽ xuống Phòng Lưu trữ ...
... để xem tên Chó Rừng này
đã từng hoạt động ở Pháp chưa.
Sếp, làm sao ông biết Chó Rừng
tới từ một trong những nước này?
Tôi không biết.
Nhưng hắn phải có hồ sơ ở đâu đó.
- Xin lỗi, anh đến muộn, em yêu.
- Cái gì đã giữ anh lâu vậy?
- Có một cuộc họp dài.
- Em đã chờ anh nhiều giờ rồi.
Vâng, tôi xin lỗi gọi vào giờ này, nhưng...
Vâng, tôi biết là 7 giờ ở Washington.
Ở đây là nửa đêm.
Sao?
Làm ơn gọi ông ấy ở câu lạc bộ nhé?
Em đã không ra ngoài.
Em chỉ chờ anh gọi tới.
Không gọi được. Đã có khủng hoảng.
Khủng hoảng?
Khủng hoảng gì?
Đừng bận tâm.
- Khủng hoảng gì?
- Không có gì.
Khủng hoảng gì?
Ông Mallinson.
Xin lỗi vì làm phiền ông.
Tôi, Thám tử Caron, gọi từ Paris.
Tôi không muốn bất lịch sự,
nhưng lẽ ra ...
... những yêu cầu thường lệ
phải qua kênh chính thức?
Khi mọi người đều thức hay hơn chứ?
Tôi xin lỗi, ông Mallinson.
Việc này rất khẩn cấp.
Thanh tra Lebel không muốn
yêu cầu chính thức.
Ông ấy hy vọng ông hợp tác với
chúng tôi không chính thức.
Được rồi.
Tôi sẽ đợi ông Thanh tra gọi lúc 8:30.
Tốt. Chúc ngủ ngon.
Không biết còn gì nữa.
- Ai vậy?
- Một đồng nghiệp cũ.
Vâng?
- Denise đây.
- Valmy đây.
Họ đã biết về Jackal.
Những gì tôi tìm ở Cục lưu trữ
là trong 10 năm gần đây chỉ có ...
bốn tên giết thuê ở Pháp.
Chúng ta bắt được ba. Tên thứ tư
đang ngồi tù đâu đó ở châu Phi.
Vì vậy tên này phải từ nước ngoài.
Chắc chắn có người
phải biết hắn ở đâu đó.
- Tôi nói chuyện với ai trước?
- Scotland Yard ...
... Phòng Đặc vụ.
Phó Thanh tra Mallinson.
Không có tên.
Tôi e rằng không có gì để bắt đầu.
Tất cả là bí mật không chính thức,
hơi khác thường, phải không?
Gây khó cho tôi.
Vâng, tôi hiểu.
Tôi chưa từng nghe về
mưu sát chính trị ở nước này.
- Không phải cách của ta, phải không?
- Thuộc bộ phận của anh đúng hơn ...
- ... vậy tôi giao cho anh.
- Vâng ...
Hãy cố làm sáng tỏ vào ngày mai.
Tôi không có đủ người.
Vâng, thưa sếp.
Giá bao nhiêu?
Vui lòng cho tôi gặp
Phòng Ngoại vụ.
Số nội bộ 905.
Chào, Barrie?
Brian Thomas đây.
Sau một tiếng nữa
gặp nhau ở chỗ thường lệ nhé?
Chúng tôi đã cày nát đồng hồ sơ
đến mờ cả mắt.
Không có gì khớp với bản mô tả.
Nhưng trước khi bỏ, tôi có một ý tưởng.
Nếu tên giết thuê này
toàn làm việc ở nước ngoài ...
... rõ ràng hắn được kính nể
ở Anh, phải không?
Sao nữa?
Người của anh ở nước ngoài. Tôi nghĩ anh có thể
có chút thông tin về một tay gộc như vậy.
Để tôi xem.
Brian, điện thoại của ông.
Thomas đây.
Phải, đúng rồi.
Trò đùa quái quỷ gì thế?
Sao? Bây giờ à?
Riêng tư?
Vâng, tôi sẽ ...
- Ngài Thủ tướng?
- Ngài Thủ tướng, sếp.
Ông ấy nói: "Nếu chẳng may
tính mạng của De Gaulle bị đe dọa ...
"... bởi một người thuộc quốc gia này,
phải ngăn chặn ngay lập tức."
Ông ấy cho tôi toàn quyền
và quyền ưu tiên tối cao.
- Đó là trò đùa?
- Tất nhiên là không, sếp.
Tôi phải gác lại mọi việc đang làm.
Tôi cần ngay sáu người giỏi nhất của ông.
Thông báo đâu?
Uỷ quyền chính thức đâu?
Nghe đây!
Vâng, thưa ngài.
Tất nhiên, thưa ngài.
Tôi e rằng chẳng qua là
chuyện tán gẫu vỉa hè.
Ông còn nhớ Trujillo?
Ý ông là tên độc tài
của một nước cộng hòa Nam Mỹ à?
Phải, Dominica.
Hắn bị giết năm 1961.
Chúng tôi nghe nói một người Anh
có thể dính líu trong đó.
Đó chỉ là
báo cáo chưa được xác nhận.
- Có tên hắn không?
- Charles Harold Calthrop.
Hắn là đại diện ở Ca-ri-bê
cho một hãng vũ khí nhỏ.
Theo lời đồn,
hắn là một tay súng phi thường.
Hắn biến mất sau vụ ám sát đó.
Không ai biết hắn đi đâu.
Calthrop.
- Tất cả chỉ có thế sao?
- E rằng vậy.
Chỉ một cái tên?
Sao ông nghĩ đó có thể là hắn?
Biệt danh bạn ông là Chó Rừng, đúng không?
Chó Rừng trong tiếng Pháp ...
... là "chacal."
Thấy chưa?
Bây giờ có thể là trùng hợp ngẫu nhiên ...
... nhưng ba chữ cái đầu tên Thánh
của hắn, Charles ...
... và ba chữ cái đầu của
Calthrop tạo thành ...
BỘ NỘI VỤ
PHÒNG HỘ CHIẾU
Tất cả về Charles H. Calthrop,
từ năm 1958.
- Có bao nhiêu?
- Hai mươi ba.
Nhờ anh nói với Thanh tra Lebel ...
... có một khả năng nhỏ, rất nhỏ ...
... cái tên là Charles Harold Calthrop.
Đúng. Chúng tôi đã đối chiếu
với Phòng Hộ chiếu.
23 hộ chiếu được cấp
cho Charles H. Calthrop ...
... trong 5 năm vừa qua.
Chúng tôi đã phỏng vấn 12 trong số đó.
Chưa có gì, nhưng tôi sẽ báo cho anh.
Ông có ga-ra cho thuê không?
Xin lỗi.
Ông biết
Charles Calthrop ở đâu không?
- Ông Calthrop?
- Phải.
Tôi nghĩ ông ấy ở nước ngoài.
Ông ấy thường đi lắm.
Cám ơn.
Ta phải xin lệnh khám xét.
Chuyện gì vậy?
Vào đi.
Chúng tôi đã khám hết rồi, sếp.
Đúng là hắn đi rồi.
Xem các anh có gì.
- Cái gì đây?
- Hộ chiếu của hắn.
Chúng tôi đã kiểm tra.
Đúng là hắn.
Xem này. Thị thực Dominica.
Không có dấu xuất cảnh.
Hắn phải lén đi ra.
Các anh vẫn chưa hiểu à?
Phải, chính là hắn. Chắc chắn.
Nhưng anh nghĩ sao
nếu ta đang có hộ chiếu của hắn?
Nếu ra nước ngoài,
hắn đi bằng cách nào?
- Hắn có thể đang nghỉ ở Anh.
- Phải, có thể.
Nhưng cũng có thể không.
Hắn là Charles Harold Calthrop.
Đây là ảnh hộ chiếu của hắn.
Tôi sẽ đưa ảnh cho từng người sau buổi họp.
Tuyệt vời.
Cám ơn, ông Thanh tra.
Calthrop có thể đã vào nước ta
và đang ở khách sạn.
- Phillison.
- Vâng, thưa Bộ trưởng?
Tôi muốn cảnh sát kiểm tra
mọi thẻ đăng ký khách sạn trong 72 giờ qua.
Với anh Pascal cũng thế,
mọi đăng ký trong vùng lân cận Paris.
Đưa tên và ảnh của người này
cho nhân viên của các anh.
Hắn phải bị bắt ngay khi phát hiện,
và văn phòng tôi được thông báo ngay lập tức.
Tôi muốn mọi đồn biên phòng ...
... sân bay, hải cảng,
làng cá được báo động.
- Đại tướng Colbert.
- Vâng, thưa Bộ trưởng?
Calthrop có thể vẫn ở nước ngoài,
báo cho các điệp viên của ông.
Vâng, thưa ngài.
Trong khi đó, phải tuyệt đối giữ bí mật ...
... tới khi chắc chắn rằng
người này ở trong nước ta.
- Cám ơn. Tạm biệt.
- Tạm biệt.
Văn phòng Thanh tra Lebel.
Vâng.
Cám ơn. Tạm biệt.
Không có ai là Calthrop
đã hợp pháp đi qua ...
... bất kỳ đồn biên phòng nào kể từ đầu năm nay.
Và không khách sạn nào
có khách với tên đó.
Có thể hắn đã bỏ cuộc và đang lẩn trốn.
Nếu người Anh tìm được hộ chiếu
của Calthrop trong phòng hắn ...
... đó là vì hắn không cần nữa.
Đừng đợi người này phạm nhiều sai lầm.
Hắn không phải loại đó.
Tôi bắt đầu cảm nhận
được tên Chó Rừng này.
Hắn có thể ở nước ngoài,
đi du lịch với hộ chiếu giả.
Việc các anh phải làm bây giờ là
đến Phòng Hộ chiếu.
Lấy mọi đơn xin hộ chiếu
trong ba tháng qua.
- Nhưng, sếp ...
- Tôi không biết ai đóng cửa.
Lôi lũ chúng nó dậy.
Đem tất cả giấy tờ
xuống tòa nhà Somerset ...
... đối chiếu các đơn xin hộ chiếu ...
... với giấy khai tử,
không phải giấy khai sinh.
Nếu tìm được đơn đứng tên
một người chết trẻ ...
... người viết đơn đó
có thể là gã của chúng ta.
Nếu không có gì trong ba tháng đầu,
xem ba tháng trước.
Và ba tháng trước nữa, nếu cần.
Đi làm thôi.
Nghe đây?
Công việc thế nào, Hughes?
Có bao nhiêu đơn?
8,041?
Chắc anh phải ở đó cả tuần.
Tôi đưa thêm người nhé?
Một kỳ nghỉ khủng khiếp.
Còn khoảng 4.000 cái nữa,
ông Thomas.
Nhưng nếu không nghỉ ăn trưa,
chúng tôi sẽ làm xong tối nay.
Tổng thanh tra Thomas,
Phòng Đặc vụ.
Hughes đây, thưa ông.
Paul Oliver Duggan.
Sinh ngày 03/04/1929
ở Sambourne Fishley.
Xin cấp hộ chiếu ngày 14/07 năm nay.
Hộ chiếu được gửi ngày 17/07
tới một địa chỉ ở Paddington.
Chắc chắn đó là
một địa chỉ nhà trọ.
Vì sao à?
Vì Duggan chết lúc hai tuổi rưỡi
vào ngày 08/11/1931.
Cho xem hộ chiếu.
Chờ một chút.
- Ông Duggan?
- Sao?
Mục đích ông tới Pháp là gì?
Du lịch.
- Ông mua cái này ở Ý à?
- Không, đi thuê.
Tôi sẽ trả lại nó về Genova
sau khoảng một tuần.
Cho xem giấy tờ.
Có hành lý không?
- Trong cốp.
- Đưa vào trong.
Cám ơn.
CHÀO MỪNG TỚI NƯỚC PHÁP
Khi biết tên mới của hắn,
Lebel sẽ dễ dàng bắt hắn.
Không đơn giản vậy.
Hơn hai triệu người nước ngoài
ở Paris trong dịp này.
Tôi rất xin lỗi, Bộ trưởng.
Thanh tra Lebel
yêu cầu buổi họp này ...
... vì ông ấy có tin mới
về nghi phạm người Anh.
Calthrop đang dùng hộ chiếu giả ...
... với cái tên Paul Oliver Duggan.
Số hộ chiếu là 29491.
Ảnh của hắn sẽ đến
trong vài giờ nữa.
Bây giờ chúng ta làm gì?
Hộ chiếu của Duggan
được cấp ngày 30/07.
Không cần quay lại thời điểm trước đó.
Phòng Đặc vụ ở Anh
đang lần theo dấu hắn ...
... qua danh sách hành khách
hàng không và tàu phà.
Nếu bắt được ở Anh,
họ sẽ giam hắn ngay.
Nếu thấy ở Pháp,
chúng ta sẽ bắt hắn.
Nếu thấy hắn ở nước thứ ba,
Đội Đặc nhiệm sẽ ra tay.
Trong khi đó, tôi rất biết ơn
nếu các vị làm theo cách của tôi.
- Chào ông.
- Gọi tới Paris. Molitor 5901.
Mời vào Phòng số 1.
"Chó Rừng" bị lộ.
Wolenski đã khai trước khi chết.
Nhắc lại: "Chó Rừng" bị lộ.
Phòng 14.
Cám ơn ông Duggan.
Tôi sẽ uống cà-phê ở phòng đợi.
Tôi ngồi đây có phiền cô không?
Cám ơn.
Chán quá, phải không?
Những tạp chí này.
- Tôi lại thấy hấp dẫn.
- Sao?
Những bài về nuôi lợn và máy gặt?
Tôi bị máy gặt hớp hồn.
Thực tế, tôi mong có một cái như thú nuôi.
Vâng.
Anh nói khi nào? Chiều nay?
Nhắc lại lần nữa.
Một chiếc Alfa Romeo thể thao
màu trắng hai chỗ ...
... biển số GE 1741.
Duggan đã qua biên giới
tại Ventimiglia bốn giờ trước.
Gọi London.
Bảo họ từ giờ ta lo chuyện đó.
- Hắn đang ở đâu?
- Làm sao tôi biết?
Bí mật cái gì.
Phải chờ các thẻ đăng ký khách sạn.
Thật điên rồ.
Chúng ta không làm gì được.
Không, tất nhiên,
tôi không sống ở vùng Anpơ.
Tôi chỉ tới đó chơi thôi.
Leo núi?
Chúa ơi, không.
Tôi đã đến Học viện Quân sự
ở Barcelonnette ...
... một trong số
trường quân sự nghiêm ngặt ...
... nhìn con trai tôi nhận nhiệm vụ.
Nó mười chín tuổi rồi.
Tôi không nghĩ là cô nói thật.
- Không may, đó là sự thật.
- Sao lại "không may"?
Tôi không thấy gì là không may ...
Tôi không cầu xin lời ca tụng,
ông Duggan.
- Cô muốn một ly rượu không?
- Không, tôi phải đi ngủ.
Sáng mai tôi phải đi sớm.
- Cô chắc chứ?
- Chắc chắn.
Tạm biệt, ông Duggan.
KHÔNG LÀM PHIỀN
Em phải đi sau vài giờ nữa.
Em phải đi quãng đường dài.
Anh phải về phòng đi.
Chồng em đang chờ à?
Không, anh ấy không có ở đó.
Xin chào.
Xin lỗi bà.
Tối qua chỉ có ba khách mới.
Được rồi.
Bỏ vào ngăn cho Nice.
Có thẻ chưa?
A-lô? Nice hả?
Làm ơn nhắc lại.
Ngồi chờ điện thoại của tôi.
Đừng làm gì.
Tôi chưa muốn đánh động hắn,
nhưng phong tỏa nơi đó.
Không cho ai ra hay vào,
và dừng tất cả cuộc gọi.
Tối qua, hắn ở trong khách sạn này gần Grasse.
- Hắn đăng ký hai ngày.
- Tôi báo động nhé?
Không. Hắn sẽ giết bất cứ ai
cố cản đường hắn.
Ta nên tới đó ngay.
Có người Anh
tên Duggan đang ở đây.
- Hắn đâu?
- Ông Duggan đi rồi.
Ông ấy đi sáng nay, sau 11 giờ.
Tập hợp tất cả khách và nhân viên.
Đừng để họ ra ngoài.
Gọi quản lý.
Lạ thật.
Hắn đặt hai ngày ...
... rồi ngay sau 11 giờ,
hắn bất ngờ trả tiền và rời đi.
Hắn đi được năm tiếng rồi.
Báo động về chiếc xe.
Cô nói là hai người ngủ
ở giường của bà Montpellier?
Vâng. Chắc chắn.
Ông hiểu được mà.
Và ông thấy họ trong phòng đợi?
Đúng vậy.
Tôi phục vụ họ cà-phê và rượu.
Họ có vẻ rất say mê.
- Về cái gì?
- Về nhau, thưa ông.
Ông Duggan có hành lý gì
khi rời đi sáng nay?
- Hai va-li.
- Gì nữa?
Không có đồ gì khác à?
Chỉ hai va-li.
Tôi đưa ra xe cho ông ấy.
Vậy là đủ rồi.
- Anh chụp tất cả chưa?
- Chụp rồi.
Lên phòng hắn lấy dấu tay.
Gửi tất cả về Paris.
Tôi sẽ đi gặp quý bà này.
Có tin khác.
Họ biết chiếc xe của anh.
Hãy tránh đi vài ngày.
- Bà ấy thế nào?
- Rất buồn bực.
Anh chưa nói gì?
Tôi không biết gì về ông Duggan.
Chúng tôi chỉ gặp ở
phòng đợi của khách sạn đó.
- Hắn cùng uống cà-phê với tôi.
- Hắn muốn gì?
Hai người đã nói gì?
Tán gẫu. Tôi nghĩ
hắn cố gây ấn tượng với tôi.
Sao bà nghĩ vậy?
Ông Thanh tra, chúng ta không phải trẻ con.
Vâng, thưa bà.
Sau đó hai người gặp lại,
chỉ trong phòng của bà?
- "Sau đó"?
- Sau đó. Sau tách cà-phê.
Bà nên biết là bà đang rơi vào
tình thế nghiêm trọng.
Chúng tôi cùng ở phòng của tôi. Vậy thôi.
Đến hôm qua, tôi chưa từng gặp người này.
Hắn còn không biết tên thật của tôi.
Tôi rất tiếc
chúng ta đã mất dấu hắn.
Chỉ tạm thời.
Nhưng hắn đã biến mất.
Có thể hắn đã thay đổi ý định?
Chúng ta đã làm hắn sợ.
Có khi hắn quyết định bỏ cuộc?
Hắn chỉ còn cách
trốn qua biên giới thật nhanh.
Không. Tôi nghĩ hắn vẫn ở Pháp.
Có lẽ hắn đang chờ.
- Chờ cái gì?
- Tôi không biết.
Nhưng theo tôi
ta không nên nghĩ là hắn bỏ cuộc.
Xin chào.
Thưa bà, có một quý ông ...
Ngạc nhiên không?
Cám ơn, Michel.
- Để làm sau đi, Ernestine.
- Vâng, thưa bà.
- Phải, em rất ngạc nhiên.
- Tại sao?
Chồng em vẫn chưa về à?
Sao anh tới đây?
Để gặp em.
Anh phải gặp em.
Nhưng tại sao?
Có quan trọng không?
Rà soát các ngọn đồi, nông trại,
quán cà-phê và khách sạn ...
... trong bán kính 10 km từ chỗ tai nạn.
Tìm một người ngoại quốc trẻ,
tóc màu sáng với hai va-li.
Hắn có thể bị thương và đang trốn.
- Paul.
- Hả?
Hôm qua cảnh sát tới đây tìm anh.
- Họ có nói là sẽ trở lại không?
- Không.
Chỉ nói em nên gọi điện nếu ...
Em biết anh trộm chiếc xe đó.
Biển số địa phương.
Em biết việc rất nghiêm trọng.
Em không quan tâm.
Anh có thể kể anh đã làm gì.
Anh có thể ở đây.
Nơi đây an toàn.
Nhưng anh phải nói với em, Paul.
Em sẽ không nói gì hết.
Tạm biệt, ông Duggan.
Cà-phê đây, thưa bà.
Bà ơi?
Xin chào. Cho một vé đi Paris.
- Hạng nào?
- Hạng hai.
- Khi nào tàu đến?
- Một tiếng nữa.
- Cửa số 1.
- Cám ơn.
Giấy tờ.
- Đan Mạch?
- Xin lỗi?
- Đan Mạch?
- Phải.
Ông có việc gì ở đây?
Tôi là giáo viên đang đi nghỉ.
Bà ơi?
Bà ơi?
Thanh tra, bà Montpellier đã bị giết!
- Họ có biết ai làm không?
- Có vẻ là Duggan.
Hôm qua, hắn tới chỗ bà ấy
và lại biến mất cùng chiếc xe của bà.
Không còn bí mật nữa.
Giờ là vụ giết người trực tiếp.
Phát lệnh tổng báo động về Duggan.
Mô tả chiếc xe.
Kiểm tra lúc 6 giờ 30.
Tôi đã thấy chiếc xe.
Hiến binh ở nhà ga nói
chỉ có ba người ...
... lên chuyến buổi trưa tới Paris.
Hai người dân địa phương ...
... và người thứ ba là giáo viên
đi du lịch bằng hộ chiếu Đan Mạch.
Tuổi: khoảng 34. Cao 1 mét 78,
tóc nâu, mắt xanh.
Anh ta không nhớ tên.
Mấy giờ tàu tới ga Austerlitz?
Bảy giờ mười.
Đi thôi!
- Biết chỗ tắm hơi nào tốt không?
- Tất nhiên.
Đưa tôi tới đó.
Rõ ràng là Chó Rừng
đã luôn được báo trước.
Nhưng hắn vẫn quyết làm tiếp.
Hắn muốn thách thức chúng ta.
Ý anh là có rò rỉ từ căn phòng này?
Tôi không thể nói.
Cứ cho là Chó Rừng đang ở Paris
với cái tên và bộ mặt mới ...
... chắc đóng giả là
một giáo viên Đan Mạch.
- Phillison.
- Vâng, thưa Bộ trưởng?
Ông ước tính bao nhiêu người
Đan Mạch vào Paris chiều nay?
Vài trăm người ở thời điểm này.
Chúng ta phải kiểm tra từng người một.
Tôi sẽ tới mọi khách sạn
lúc nửa đêm và 3 giờ sáng.
Sẽ thu thập mọi thẻ đăng ký.
Sẽ điều tra mọi người giống Đan Mạch.
Tốt.
Đồng thời, tôi cố thuyết phục Tổng thống
hủy tất cả các buổi gặp gỡ công chúng.
Người anh đầy hơi rồi.
Tôi nghĩ vậy.
- Tôi chưa từng thấy anh ở đây.
- Tôi từ Đan Mạch, đang đi nghỉ.
Thế à? Tôi biết nhiều về Copenhagen.
Tiếc quá, tôi ở Silkyborge.
Một thị trấn rất nhỏ.
Tôi là Jule. Jule Bernard.
Lundquist. Perl Lundquist.
Anh thích tới nhà tôi
uống một ly không?
Tôi sống rất gần đây.
Vậy thì hay quá.
Vậy là Chó Rừng có hộ chiếu
Đan Mạch, đúng không?
- Hắn phải lấy từ đâu đó.
- Phải.
Nếu hắn phải nhuộm tóc,
chắc là hắn đã ăn cắp.
Phải, tiếp đi.
Tính từ lần đi Paris vào tháng Bảy,
hắn vẫn ở London.
Nhiều khả năng là hắn đã ăn cắp
ở một trong hai chỗ đó.
Anh sẽ làm gì nếu anh là
người Đan Mạch bị mất hộ chiếu?
Tôi sẽ tới Lãnh sự quán.
- Anh đang gọi Tổng Thanh tra Thomas?
- Vâng.
- Rồi Lãnh sự quán Đan Mạch ở Paris.
- Tốt.
- Tình hình thế nào?
- Không tốt.
678 người Đan Mạch tới Paris hôm qua.
Chúng tôi đang phỏng vấn
những người cao khoảng 1 mét 75.
Nhưng vẫn chưa có
một giáo viên Đan Mạch nào.
- Gửi danh sách tới văn phòng tôi.
- Được.
Ông hoàn toàn đúng.
Một giáo viên Đan Mạch
đã bị ăn cắp hộ chiếu ...
... tại sân bay London ngày 12/07.
Tên: Perl Lundquist,
người Copenhagen, 33 tuổi.
Cao 1 mét 78,
tóc nâu hạt dẻ, mắt xanh.
Nó đó! Chính là hắn!
Perl Lundquist.
Hãy tìm hắn.
Nghe đây?
- Không có tên nào.
- Sao?
Xin chờ một chút, Tổng thanh tra.
Tôi không hiểu.
Không có tên Lundquist
trong đăng ký khách sạn. Không một tên.
Cuộc đàm thoại sau được ghi
vào lúc 6:15 sáng nay.
Số gọi đi đã được xác định là
Molitor 5901.
- A-lô.
- Vâng?
- Denise đây.
- Valmy đây.
Họ biết hắn là giáo viên Đan Mạch.
Họ đang lục soát từng khách sạn ở Paris.
Người liên lạc đã bị bắt một giờ trước.
Rất tiếc là
thông tin bị rò rỉ từ căn phòng này.
Giọng của ai?
Tôi rất tiếc phải báo cáo Bộ trưởng ...
... đó là giọng của bạn tôi.
Hiện giờ cô ấy ở với tôi.
Xin lỗi.
- Chúng tôi nợ anh một lời xin lỗi.
- Cám ơn.
Tôi phải thông báo là
Tổng thống không thay đổi ý định.
Xin lỗi.
Theo tôi, chúng ta có hai ngày
để bắt tên Chó Rừng.
Gì? Tại sao? Sao anh biết?
Tôi ngu quá vì trước đây
không nhận ra việc này.
Tổng thống không có lịch làm việc
bên ngoài Điện ...
- ... hôm nay, ngày mai hay thứ Bảy?
- Không.
Và Chủ nhật thì sao, ngày 25/08?
Tất nhiên!
Ngày Giải phóng!
- Chính là cái hắn đang chờ.
- Chúng ta chỉ còn hơn 48 tiếng.
Chúng ta mù hết rồi, các ngài.
Tất cả ta cần là
ảnh hộ chiếu của Perl Lundquist.
Copenhagen đã hứa gửi cho ta
vào buổi họp tối nay.
Còn một chuyện.
Sao anh biết phải
nghe lén điện thoại của ai?
Tôi không biết,
vì tôi đã nghe lén tất cả.
Anh đã về nhà rồi sao?
Bây giờ ta có
ảnh hộ chiếu của Perl Lundquist.
Đã bỏ lệnh cấm công khai.
Bây giờ là truy tìm trực tiếp kẻ sát nhân.
Ảnh của Lundquist sẽ xuất hiện
trên các báo sáng mai.
Chúng ta sẽ thông báo
trên TV 30 phút mỗi lần.
Mọi cảnh sát và nhân viên CRS ở Paris
sẽ xuống đường kiểm tra giấy tờ ...
... của bất cứ ai nhìn giống nghi phạm.
Điều động tất cả thám tử.
- Tổng được bao nhiêu người?
- Gần 100.000.
- Thanh tra Lebel.
- Vâng?
Tôi xin chúc mừng
anh đã làm tuyệt vời.
Từ bây giờ chúng tôi sẽ lo vụ này.
Chúng tôi không giữ anh nữa.
Và một lần nữa, xin cám ơn.
Anh có thấy không?
- Thấy gì?
- Mặt anh vừa ở trên TV.
- Anh nói gì?
- Tôi vừa đi qua cửa hàng TV ...
... và tôi thấy mặt anh.
- Không bao giờ.
- Có đó.
Không. Đừng tắt.
- Nó nói về cái gì?
- Tôi không biết.
Nhưng tôi thề đó là anh.
Thấy chưa?
Chúng tôi xin lỗi vì cắt ngang
với thông báo sau đây.
Cảnh sát vẫn đang truy lùng
kẻ đã giết bà Montpellier.
Tên hắn là Perl Lundquist,
và đây là ảnh của hắn.
Nếu bạn nhìn thấy người này,
báo ngay cho cảnh sát.
Claude, vì Chúa, dậy đi?
Ông Bộ trưởng muốn gặp anh!
Chúng tôi không thể tìm được hắn.
Hắn đã biến mất.
Biến mất khỏi bề mặt trái đất.
Tôi không nghĩ
chúng tôi biết về loại người ...
- ... anh đang theo đuổi hai tuần qua.
- Ngày mai thì sao?
Tổng thống sẽ thắp
ngọn lửa bất diệt lúc 10 giờ.
Nhân dân tập hợp lúc 11 giờ.
Chỉ có một buổi lễ đại chúng
vào 4 giờ chiều.
Ông ấy sẽ trao Huy chương Giải phóng
cho các cựu binh kháng chiến.
Việc kiểm soát đám đông ra sao?
Đám đông sẽ đứng xa hơn thường lệ.
Hàng rào sắt sẽ đến
vài giờ trước mỗi buổi lễ.
Các nhà trong hàng rào
được lục soát từ trên xuống dưới ...
... kể cả ống cống.
Cảnh sát được cấp huy hiệu
đặc biệt vào phút chót ...
... đề phòng hắn đóng giả
nhân viên an ninh.
Lính bắn tỉa đứng bên trong
nhà thờ Notre Dame ...
... ngay cả giữa Giáo đoàn.
Linh mục đến hành lễ sẽ được
khám xét vũ khí bí mật.
Ta có đội bắn tỉa trên mỗi nóc nhà
dọc theo đường diễu hành.
Dumont đã bố trí
một số sĩ quan cao to ...
... đứng quanh Tổng thống
để không gây chú ý.
- Vui lòng cho tôi qua?
- Để làm gì?
Tôi sống ở đó.
Tôi có phòng ở số 154.
Giấy tờ.
CHỨNG MINH THƯ
THẺ THƯƠNG BINH
Được rồi.
Cám ơn.
Xin lỗi bà.
Làm ơn cho tôi xin
một cốc nước được không?
Tất nhiên. Vào đi. Xin mời.
Nóng quá, tôi đang chờ dự lễ.
Hôm nay anh đến nhận huy chương à?
Không, tôi đã nhận hai năm trước với ...
Tầng trên cùng!
Mấy ông đang làm cái quái gì vậy?
- Ông là ai?
- Charles Calthrop.
Đây là căn hộ chết dẫm của tôi.
Tôi nghĩ ông nên đến Sở, thưa ông.
Chết tiệt, tôi sẵn sàng.
Chắc chắn chính phủ Anh
không tiết lộ ...
... tên Chó Rừng này là người Anh.
Đến giờ ta đều biết ...
... đã có lúc một người Anh bị nghi ngờ...
... và nay đã sáng tỏ rồi.
Chắc chắn, Chó Rừng
đã giả dạng một người Anh ...
... và cũng đã giả dạng
người Đan Mạch và người Pháp.
Không có cách nào chứng minh
lý lịch của hắn.
Nhưng nếu Chó Rừng không phải là Calthrop ...
... vậy hắn là tên quỷ sứ nào?
Sub: Lê Huy