Tip:
Highlight text to annotate it
X
qubit@subscene.com
Translate: V2T ( Viettorrent translate Team )
Burn buttery, lay động
Chim sơn ca đang hót thật hay
Muôn loài sửa mình thức tỉnh
Hoa lá dường như bừng nở
Mùa xuân đáng yêu đã về
Những chú sóc chuột ríu rít chuyện trò, ca hát.
Cùng đồng ca khúc hát mùa xuân
Mùa tươi đẹp nhất để hát ca
Một mùa xuân thật đang yêu
Trong khu rừng, chúng ta chơi đùa cả ngày cùng lũ thỏ
Tôi rất tiếc phải nói rằng đây không phải là bộ phim các bạn định xem.
Bộ phim bạn định xem sẽ cực kì khó chịu đấy!
Nếu bạn muốn xem một bộ phim về những chú yêu tinh bé nhỏ và vui vẻ,
tôi chắc là vẫn còn rất nhiều ghế trống ở phòng chiếu số 2.
Tuy nhiên nếu bạn thích những
câu chuyện về...
nhừng đứa trẻ mồ côi lanh lợi, dễ thương,
hay những ánh lửa đáng ngờ, những con đỉa hút máu,
Thức ăn kiểu Ý và những tổ chức bí mật,
hãy ngồi lại,
Như tôi vừa thuật lại
về số mệnh đáng buồn của
những đứa trẻ nhà Baudelaire.
Tên tôi là Lemony Snicket,
chẳng vui vẻ gì khi có
nhiệm vụ lưu giữ câu chuyện này
Violet Baudelaire, người chị cả,
cũng là một nhà phát minh giỏi nhất thế giới
ở cái tuổi 14
Bất cứ ai biết Violet đều có thể nối rằng
cô ấy đang sáng tạo ra thứ gì đó..
..khi cô ấy buộc mái tóc dài của mình bằng dải ruy-băng
Trong cả đống những thứ bị bỏ đi và những đồ phế liệu.
Violet biết sẽ luôn có cái gì đó,
thứ mà cô ấy có thể làm lại thành
một đồ dùng hữu ích,
dùng cho mỗi dịp khác nhau.
Và không ai kiểm tra những phát minh của violet
giỏi bằng em trai của cô bé
Klaus Baudelaire, người con thứ, rất yêu sách,
hay đúng hơn là những thứ cậu học được từ những quyển sách
Nhà Baudelaire có một thư viện lớn trong biệt thự.
Một căn phòng chật kín với
hàng nghìn quyển sách đủ thể loại.
Và chẳng có gì làm Klaus thích thú
hơn là được dành cả buổi chiều vùi đầu trong sách.
Và cậu nhớ mọi thứ đã từng đọc qua.
Người em út Sunny lại có một sở thích khác,
cô bé thích cắn mọi thứ với 4 cái răng sắc
Có rất ít thứ mà Sunny không thích cắn
Sunny đang ở cái tuổi
mà thường hay la hét inh ỏi và nói những điều ngô nghê
Ví dụ như:
có lẽ là,
" Nhìn vào hình dáng huyền bí
xuất hiện từ đám sương mù kìa"
hay,
"Ông chủ ngân hàng Poe làm gì...
mà lại băng qua bãi cát
để tìm chúng ta ở bãi biển Briny?"
Các cháu,
Tôi rất lấy làm tiếc báo với các
cháu một điều thật không may...
Thật tiếc phải nói điều này,
bố mẹ các cháu đã qua đời vì vụ hỏa hoạn,
ngôi nhà cũng đã bị thiêu trụi.
Nếu bạn từng mất đi nhừng người thân yêu
bạn sẽ thấy được nó tệ thế nào.
Và nếu bạn chưa từng,
thì không thể tưởng tượng được nó,
không ai biết chính xác nguyên nhân đám cháy.
Tôi và cộng sự đang điều tra bằng tất cả khả năng của mình.
Nhưng tất cả những gì chúng tôi tìm đuợc là:
Ánh sáng chói loà..
..bùng lên từ một khoảng cách khá xa,
do hiệu ứng khúc xạ và hội tụ ánh sáng.
Từ khoảnh khắc đó, cả khu nhà chìm trong biển lửa,
Điều bí ẩn về nguồn gốc của ánh sáng,
và những bí mật khác bắt đầu hé mở trước mắt bọn trẻ.
Mỗi gia đình đều có những bí mật riêng, chưa được tiết lộ.
Nhưng khi Klaus nhận ra,
rằngsự khám phá bé nhỏ ấy
khiến cậu quay cuồng trong những câu hỏi.
Sao cái kính thiên văn nhỏ này
lại giấu trong ngăn bàn cha?
Liệu còn có những điều bí mật về cha mẹ mà vẫn bị giấu kín?
Những câu hỏi đáng sợ có thể sẽ không bao giờ được giải đáp.
Và như thế,
những đứa trẻ nhà Baudelaire trở thành mồ côi.
Tôi đã cảnh báo rồi
Đây là cơ hội tốt để ra khỏi phòng chiếu ,
phòng khách hay máy bay nơi bộ phim đang được chiếu đấy.
Chưa muộn để bắt đầu một bộ phim về những chú yêu tinh vui vẻ đâu.
Đi với bác.
Với tư cách là trưởng phòng quản lí Mulctuary
và là người thi hành di chúc của cha mẹ các cháu
Ta có trách nhiệm pháp lý quản lí số tài sản
cho đến khi các cháu đủ tuổi,
và gửi các cháu tới người họ hàng gần nhất.
Vậy, ta đưa các cháu đến sống với Bá tước Olaf,
ngay trong thành phố này, chỉ cách đây 37 dãy nhà!
Cháu không biết cái từ "gần nhất" có ý nghĩa gì
Chúng cháu không biết Bá tước Olaf
Có chứ, tất nhiên là các cháu biết.
Ông ấy là người chút 3 đời,
hay chắt 4 đời gì đó của các cháu.
Và ông ấy là một diễn viên rất cừ đấy.
Không thú vị à?
Các cháu phải thấy mình rất may mắn đấy
Những người như ông ấy rất hiếm khi rộng lượng như vậy
Tới nơi rồi, nhà mới của các cháu đây.
Rất đáng yêu phải không?
Xin chào
Chắc hẳn đây là những đứa trẻ nhà Baudelaires
Xin chào!
Tôi rất tiếc về tai nạn
nhưng rất vui khi biết các cháu sẽ đến
Chào mừng. cô là thẩm phán Strauss,
tòa phúc thẩm thành phố
Cháu là Violet.
Em trai cháu, Klaus và em gái Sunny
Poe, phòng quản lý Mulctuary, chào cô
Đáng yêu quá.
Ngôi nhà thật tuyệt.
Cảm ơn.
Đừng tỏ ra xa lạ nhé.
Đến thăm tôi bất cứ khi nào các cháu muốn
- Thăm ư?
- Ý bà là,
Bà không sống với Bá tước à?
Với ai--? Bá tước Olaf? Ồ không.
Không hề. Ông ấy..là hàng xóm của tôi
Cứ vào
Ta không có cả ngày đâu, vào thôi nào.
Ồ xin chào...xin chào...xin chào...
Ta là Bá tuớc Olaf của các cháu đây.
Chào mừng đến với ngôi nhà xinh đẹp của ta.
Hi vọng các cháu sẽ thấy ánh sáng cùng với sự ấm áp trong...
...đám lông tơ.
Hay như người Hi Lạp cổ hay nói
Orphanis. . .
. . .encribo. . .
. . .hay thứ gì-gì-gì đó.
Âm nhạc đạt tới đỉnh cao
Kết thúc trên chân phải.
và đập vào hốc.
Không chính xác như tôi mong,
nhưng mọi người bắt đúng ý đấy
Cháu yêu
. . .Violet.
Thật vui khi gặp cháu (tiếng Pháp).
Xin chào
Đây chắc hẳn là Klaus.
Young Klaus.
Bên trái của cháu ổn đấy .
Còn. . .
. . .cái gì đây?
Ta xin lỗi, ta đâu có nói "con khỉ"
Chuối.
Em gái cháu Sunny.
Ta phải nói, các cháu trông thật chán. Sao mà ủ rũ vậy?
Cha mẹ cháu vừa qua đời.
Ồ, tất nhiên. Thật là khủng khiếp
Đợi đã, để ta làm lại lần nữa.
Đưa ta nhưng dòng đó. Nhanh lên, khi nó còn nóng hổi trong đầu ta
Bố mẹ cháu vừa mới
. . .qua đời?
Ồ, đúng vậy.
Ông. Poe. . .
. . .tôi sẽ nuôi nấng những đứa trẻ này.
nếu chúng thực sự muốn điều đó.
ông có thể gọi đó là một gánh nặng, một sự hi sinh
ngài lầm rồi.
Và nên xấu hổ vì điều đó.
Cái ý nghĩ.
Ah, tôi kí nhận cho những người may...Ý tôi là
. . .bọn trẻ.
Ông sẽ không nhận được xác nhận bảo hộ
chính thức cho đến sáng ngày Thứ Năm
Thế tôi làm gì với chúng cho đến lúc đó?
Gì cơ?
Ý tôi là. . .
Ông không hiểu à? Ông trông ổn. khỏe mạnh đấy chứ!
Ah, Tốt hơn là tôi nên trở lại ngân hàng.
Ở lại uống chút gì đã?
1 ly Pooctô? Sanka?
- Ồ, tôi cho là--
- Để khi khác.
Các cháu, nếu cần bất cứ thứ gì, cứ thoải mái nhé!
Ồ không, chúng tôi ổn.
Nếu có câu hỏi nào...
Ta thấy là nơi ở khiêm tốn này
không được như lâu đài Baudelaire,
Nhưng ta sắp có một khoản lớn để sửa sang
ta nghĩ nó sẽ
khá là quyến rũ khi hoàn tất
Cùng dạo quanh một vòng nào?
Đây là phòng khách.
Và bếp.
Ta biết các cháu đang nghĩ gì đấy:
''Nên đặt một cái sắc kí (TLC) nhỏ ở đây"
Ta tin là các cháu đã được tiêm phòng uốn ván.
Cả bại liệt, đậu mùa, thương hàn và sốt rét.
Phòng này để giải trí, hoặc nô đùa
Trần nhà sẽ được sửa, nhưng ta cũng chưa biết là khi nào...
Các cháu không sợ độ cao đúng không?
Tưởng tượng xem,
rằng một con khỉ lại sợ độ cao.
Nhà hát.
Lối này.
Cái gì trên kia ạ?
Một cái tháp. . .
. . .nơi mà các cháu không bao giờ được bước chân tới. . .
. . .trong bất kì hoàn cảnh nào.
Còn đây là nơi các cháu sẽ ngủ.
Thời gian cho phép, đến 9 giờ tối.
- Nhưng mặt trời chưa lặn mà.
- Nhưng mặt trời còn chưa lặn.
Tôi không biết mọi người có bao giờ để ý đến điều này không?
nhưng những ấn tượng ban đầu thường hoàn toàn sai
ví dụ như, khi Sunny ra đời, Klaus không hề thích cô bé
Nhưng khi Sunny lên 6, hai đứa lại rất hợp nhau
Cụm từ đó có nghĩa là nô đùa và cắn hàng giờ liền
Trong trường hợp Bá tước Olaf, tuy nhiên. . .
Bọn mồ côi!
. . . chúng đã đúng.
Mỗi buổi sáng. Ngài Olaf ra lệnh cho bọn trẻ
làm một tá những việc vặt kinh khủng
Sau đó ông ta lén đi vào tòa tháp bí ẩn
thật không may mắn cho lũ trẻ
Moi việc trở nên tồi tệ hơn.
--tắm trong băng ở Baja,
và ta nhận ra rằng có những cô gái lanh lợi
đã đánh cắp bản tính của ta
- Không!
- không!
tưởng tượng được sự ngạc nhiên của ta không.
Lũ nhóc, đây là đoàn kịch của ta.
Đoàn kịch đấy,.
Chúng trông thật nghèo khổ.
Lũ nhóc xấu xí kia.
Sao không vào bếp và chuẩn bị bữa tối đi?
Bữa tối ư?
Đó là một từ tiếng Pháp chỉ một bữa ăn vào buổi tối.
Lật đằng sau. Xem đi
Chúng ta sẽ có bữa tối lúc 8:00 tại phòng ăn
và ta hi vọng một sự im lặng tuyệt đối trong khi tập vở kịch
- Nhưng chúng cháu chưa nấu bữa tối bao giờ
- Mà đã 7:30 rồi
Tám giờ!
Món Pasta.
Được rồi. Thử đi.
Ngay bây giờ,
Ai sẽ diễn
Ngài Bá tước đẹp trai nhất trên thế giới?
Ngài sẽ làm nó chứ ạ?
Được.
''Pasta puttanesca.''Món Italian gồm rất ít thành phần, chị biết đấy.
Tuyệt vời.
Sunny. giúp một tay nào.
- Được rồi, chúng ta cần một cái lọ,
- Chẳng có cái nào
-Và một cái lọc.
- Không có luôn.
Cảm ơn.
Và một cái chảo.
Đây là một phần nhỏ ta thích gọi là
''Ghế điện''
Ta nghĩ là nên bật nó lên.
có ai ngoài đó không?!
Cái lọc. Hay lắm.
Sunny, thấy cái lọ chưa?
Sunny, không phải cái đó. Nó là cái ống nhổ.
Ống nhổ ? Ý em là, giống như. . .?
Chúng ta sẽ làm sạch nó 2 lần.
Được chứ?
Tuyệt, rất tuyệt.
Kiểm tra thời gian nào.
Quay lại thời tiền sử,
Khi khủng long thống trị Trái đất.
Những đứa trẻ mồ côi nhà Baudelaire tới dọn bàn.
Chúng mày muốn gì?
Bữa tối đã sẵn sàng.
Puttanesca.
Gọi ta là gì đấy?
Là món pasta. Pasta puttanesca.
Thế còn thịt bò quay đâu?
Thịt bò quay?
Đúng rồi.
Đó là một thuật ngữ Thụy Điển chỉ bò được quay lên.
Nhưng ông đã không nói là ông muốn thịt bò quay.
Chúng mày biết đấy, có cả một thế giới rộng lớn ngoài kia
với đầy những đứa trẻ mồ côi tuyệt vọng
chúng sẵn sàng bơi qua cả một đại dương đầy đinh nhọn
chỉ để được lấp trong cái bóng tài năng của ta
Nhưng ta không quan tâm đến chúng
Ta đã lựa chọn việc mở lòng mình
với 2 đứa trẻ đáng yêu
và vị tổng giám mục gớm giếc của chúng.
Tất cả đòi hỏi của ta chỉ là
những thứ bất ngờ chút xíu
trong khi ta thích thú với sự may mắn lớn lao
mà bố mẹ chúng mà để lại
- Không.
- Tại sao, mày --
Đến lúc chúng mày phải học
một chút vè sự tôn trọng rồi.
Để nó xuống!
Đồ quái vật!
Mày thấy đấy. Nó bị trượt.
Ông sẽ không nhận được 1 cắc nào
cho đến khi Violet đủ 18 tuổi
Ồ, vậy sao?
Ai nói thế?
Luật pháp. Xem lại đi.
Chúng tôi sẽ gọi cho ông Poe ngay bây giờ.
Chúng mày dám ?
Ta rất thất vọng, bọn nhóc
Chúng mày đang ở đâu thế?
Em không sao chứ?
Dạ.
Klaus, em làm gì thế?
- Em phải đi.
- Đi đâu?
Về nhà.
Đây là nhà của mình.
không phải.
Nhà là nơi có cha mẹ bế em lên giường đi ngủ.
Nơi có cha mẹ dạy em đạp xe.
Nơi mẹ cha cùng nghẹn ngào xúc động
khi đứa con lần đầu tới trường.
Đây không phải là nhà mình.
Sao họ có thể làm vậy với chúng ta?
Bọn người xấu.
không phải họ. Chính là Ba và Mẹ.
- Klaus!
- Gì?
Violet, chị cũng nghĩ như thế mà.
Sao họ có thể?
Họ chẳng dành kế hoạch nào cho chúng ta cả?
Ồ, có thể đã có 1 kế hoạch đấy.
Thế à, chắc vậy.
Em có nhớ khi Ba mẹ đi Châu Âu không?
Và chúng ta đã nghĩ là Ba mẹ trừng phạt chúng ta
khi họ không viết lại một dòng nào
Sau đó ta thấy họ đã viết một bức thư rất dài.
Nó bị thất lạc rồi.
Em có nhớ chúng ta đã cảm thấy tội lỗi như thế nào
khi đã có những ý nghĩ xấu về họ chưa?
Điều này giống như thế đấy.
Không, không giống.
Tại sao?
Bởi vì họ đã không ở Châu Âu, họ đã không quay trở lại.
Chị có nghĩ được thứ gì giống như
cái cảm giác được ở nhà mình không?
''thánh đường''
đó là một từ có nghĩa một nơi rất an toàn
trong một thế giới đầy rẫy bất ổn.
Giống như là ốc đảo trong một sa mạc rộng lớn
hay một hòn đảo giữa bão tố biển khơi ư?
Những đứa trẻ nhà Baudelaire thưởng thức
buổi tối trong cái thánh đường mà chúng cùng nhau xây dựng.
Hiểu rồi, hiểu rồi.
Nhưng trong trái tim của chúng cái thế giới đầy rắc rối chỉ ngay kề bên.
Môt thế giới mà tôi rất buồn phải
nói rằng, chỉ có thể miêu tả bằng những từ sầu thảm
Quyền giám hộ được công nhận.
Chân thành cảm ơn ông. Thật vui được làm việc với ông.
Lũ nhóc, ta vừa suy ngẫm lại tình trạng của chúng ta
và ta nhận thấy ta đã hơi lạnh lùng
Trong truờng hợp này, đó là từ rất có ý nghĩa đấy
sự xấu xa thuần túy.
nghiêm khắc nhưng công bằng.
Nhưng từ giờ chúng ta sẽ là một gia đình. Ta có thể làm điều đó cho các cháu
Ta sẽ là một người cha tốt nhất.
Ta biết điều đó. Và cùng nhau vui một chút nào.
Soda. Soda. Chuối.
Xong chưa.
Violet, Cái khóa đâu?
Xin chào. Tôi sẽ lái xe ra ngoại ô chơi một chuyến
với bọn trẻ yêu quí.
Cái đồng hồ chạy đùng giờ chứ?
Gì vậy?
Em nghĩ đó là một cái thời gian biểu.
Kiwi Dưa hấu ngạc nhiên không. Những thứ yêu thích nhất đấy.
Chạy thôi!
- Ông ta cầm chìa khóa rồi.
- Thử bất cứ thứ gì đi.
Lũ sóc chuột ríu rít hát ca
Bá tước Olaf? Poe đây.
Tôi gọi lại trả lời câu hỏi về quyền thừa kế
- Tạ ơn chúa. Chú Poe
- Ai thế?
Violet Baudelaire.
Chúng cháu đang trong xe của Bá tước
Ồ, chào cháu, Violet. Ở trong xe ngài Olaf à?
Bây giờ,Ông ấy không có ở đây, nhưng--
Cháu đang lái xe một mình à?
Không. Chúng cháu...Chiếc xe đang ở trên đường ray mà tàu hỏa thì đang đến gần.
Xin lỗi , Violet, Ta không thể nghe thấy gì.
Ta đang lái xe cạnh tàu!
Chúng cháu sắp bị đâm rồi.
Uh. Ta không nghe được vì cái tàu ầm quá!
Ta sẽ gọi lại cho cháu khi đến ngân hàng! Chào cháu!
Klaus, Em đã từng đọc sách về tàu hỏa rồi.
Chúng ta phải làm gì đây?
Cái chuyển đường ray.
Kia!
Xa quá!.
Không, phải có thứ gì đó ta có thể dùng để kéo nó.
- Chẳng có gì cả.
- Luôn luôn có thứ gì đó..
Sunny,cắn đầu của con yêu tinh đó đi.
Nhanh, kéo nó lại.
- Violet.
- Bắt được rồi.
Em không có ý cản chị đâu.
- Làm tốt lắm.
- Cảm ơn. Kéo nào.
Ông Poe, ông Poe thân mến. Chúng ta không thể nói về
vấn đề này như những người đàn ông hiểu biết à?
Tôi xin lỗi, Bá tước Olaf.
Cho phép một đứa trẻ ở cái tuổi như Sunny lái xe
thể hiện trách nhiệm làm cha mẹ không tốt.
Ông ta cố giết chúng cháu.
Đừng có cường điệu quá, Klaus.
Cái xe thậm chí chưa vào số mà.
Tôi có thể có giây phút riêng tư với lũ trẻ được không?
Tạm biệt các cháu.
Vui thật.
Ta sẽ bắt được chúng mày. Dù có chạy đi đâu.
Dù chúng mày có làm gì, ta cũng sẽ tìm được.
Chết chắc rồi.
Đưa chúng đi. ông Poe. . .
...trước khi mất cảm xúc này.
Trừng trị một tên quí sứ vô dụng
dường như đã là cả một ngày của 3 đửa trẻ lanh lợi
Nhà Baudelaire đã nếm mùi chiến thắng
trên đường trở về nhà.
Những gì đang chờ đón chúng phía truớc,
vẫn là ẩn số,
nhưng dù thế nào,
chúng vẫn giữ sự lạc quan tỉnh táo.
rằng người bảo hộ kế tiếp sẽ tốt hơn người trước.
Hay ít nhất cũng đừng cố cán mỏng chúng ra với một con tàu.
Ông có biết ông ấy là nhà khoa học gì không ạ?
Không. Ta đã quá bận rộn sắp xếp cho 3 cháu rồi.
Chẳng còn thời gian mà tán chuyện nữa.
Xin chào!
Ôi chúa tôi.
Nhìn cháu này. Violet phải không?.
Nhớ ta không?
Ta cũng chẳng mong điều đó.
Cháu mới chỉ bé xíu khi ấy.
Và, Klaus, Chúng ta chưa bao giờ gặp nhau! Chào cháu
Thật rắn giỏi. Như một chú mãng xà Myanmar.
Sunny, sunny bé nhỏ. Cháu rất giống mẹ đấy.
Cảm ơn ngài Poe. Tôi sẽ ngăn chúng khỏi vi khuẩn đường ruột.
Ồ, tôi nên vào trong nhà.
Với tất cả những thứ này ư.
Ngài không thể ngăn những con bọ cứng đầu
từ đám ruột bầy nhầy của con trăn Nam Mỹ đâu.
Các cháu, nhớ này, bất cứ khi nào cần,
các cháu có thể liên lạc với ta
qua điện thoại hay fax nhé.
chúc một ngày tốt lành.
À, chúng ta đã thoát khỏi ông ấy rồi phải không?
Vào trong nào. Không còn nhiều thời gian đâu. Chúng ta
còn phải đóng gói đồ đạc nữa.
Đóng gói ạ?
Ông nói ''đóng gói'' ạ?
Uhm. Chúng ta phải đóng gói tất cả hành lý.
Những thứ thật sự cần thiết như quần áo hay đại loại
như vậy.
Và cả ghi thẻ cho tất cả lũ rắn cùng đi nữa.
Đi đâu ạ?
Ồ, ta đã đề cập đến việc sẽ đi Peru với các cháu chưa nhỉ?
- Chưa hề.
- Đúng, chúng ta sẽ đi Peru.
Sáng mai.
Không thú vị ư?
Lối này tới phòng để loài bò sát.
Chào mừng tới ngôi nhà nhỏ bé của ta.
Các cháu có biết chút gì về loài rắn không?
Toàn những diều đọc được từ sách thôi ạ.
Không nhiều lắm.
Ừ, sẽ có nhiều thứ ở đây mà không có trong sách đâu.
Để ta đặt người bạn to lớn này lên giường
và giới thiệu với các cháu vài người khác nhé!
Đằng này...
Con rắn hổ mang 2 đầu.
Có những đốm rất đẹp.
Nó là con đực hay cái ạ?
Ta không biết. Ta nghĩ hỏi vê điều đó
thật là không lịch sự cho lắm.
Qua đằng này, con cóc 3 mắt Tây Tạng
Chúng ta không thể dừng tiếng trầm bổng này được.
Om. Ribbit.(tên con sông)
Và các cháu phải được
xem phát hiện mới nhất của ta.
Được tìm thấy ở Tanzania. Rắn Vipe chết người.
Trợ lý của ta, Gustav và ta
có thể là những người duy nhất đã từng nhìn thấy nó
Ôi, tôi xin lỗi, cái máy đánh chữ bị kẹt.
Để tôi chỉnh lại đã.
Rồi.
Đây rồi.
Bây giờ,
Ta đang dừng ở đâu nhỉ?
À, đúng rồi. Sự tấn công chết người của con Vipe.
Không có gì phải lo lắng đâu.
Các cháu sẽ chẳng sao đâu.
Nó không thể nào làm hại các cháu được.
Đi nào.
Một con rắn Vipe mà vô hại với bọn cháu?
Không, không
Đó là con vật to lớn và yếu đuối.
Một trong những loài ít nguy hiểm và
thân thiện nhất
trong thế giới động vật.
Chỉ là sự nhầm lẫn thôi.
Ta chỉ gọi nó như thế để dọa
những kẻ huênh hoang khoác lác.
trong ngành nghiên cứu bò sát.
Chú Monty,
Sao chúng ta lại tới Peru?
Ngay sáng nay, ta đang phân vân,
''Làm sao chúng ta có thể cùng đi với nhau được?''
Và ta nghĩ là ở Peru, có rất nhiều rắn đúng không ạ?
Vậy tại sao chúng ta lại đi?
Violet, Cháu có biết là rắn sợ chúng ta hơn là chúng ta
sợ nó không?
Ít người biết lắm.
Khi bị đe dọa, con rắn sẽ lẩn trốn
tới nơi yên tĩnh, an toàn.
Như một nơi thiêng liêng-thánh đường.
Nơi chúng không còn cảm thấy nguy hiểm.
Đó là lí do tại sao ta đi Peru.
Đợi đã, cái kính thiên văn nhỏ.
Cháu đã thấy 1 cái giống như vậy của cha cháu.
Tán gẫu sau nhé.
Ngay lúc này ta cần, là một nhà phát minh,
một độc giả
và một người chuyên cắn mọi thứ.
biết ai như thế không các cháu?
Cao cao trên thảo nguyên
Thấp thấp dưới vùng Tay
Bonnie George Campbell
Lăng xăng cả một ngày
Lên yên và thít cương
Trông anh thật mạnh mẽ
Ngựa của anh đã về
Nhưng anh thì chẳng thấy.
Cây dã yên thảo, ta đã kể gì với các cháu về nó chưa?
Nó nghĩ ta là một cái cây.
Mà ta biết bài hát đó. Ba mẹ chúng cháu
thường hay hát nó.
Chắc chắn đấy. Họ hát nó cho ta.
- Chú có con không?
- Có chứ.
Một người vợ và một mái nhà.
Cho đến vụ hỏa hoạn.
Một đám cháy ư?
Ta hơn ai hết hiểu các cháu đang trải qua
những gì.
Nhưng mọi chuyện sẽ qua thôi.
Chúng ta sẽ ở nơi mọi người hiểu và yêu mến chúng ta.
Những người biết trân trọng những đứa trẻ tài năng.
có thể sáng chế, đọc và cắn mọi thứ.
Chú Monty, sao chú lại làm tất cả những thư này vì chúng cháu?
Đó không phải là cái mà gia đình hay làm cho nhau sao?
"Và những đứa trẻ nhà Baudelaire cùng nhau tới Peru
bắt đầu chuyến phiêu lưu tuyệt vời
với người bảo hộ đáng yêu của mình...
Hết. ''
Có vài lời, tôi ước mình có thể viết ra.
Ồ, tôi sẽ chấp nhận bất cứ thứ gì để có thể nói rằng câu chuyện
đã kết thúc ở đây.
Nhưng than ôi, nhiệm vụ của tôi không
phải là thêu dệt nên những cái kết có hậu
khi mà chúng không hề xảy ra
trong cuộc đời bất hạnh của những đứa trẻ nhà
Baudelaire.
Rất đau lòng khi phải thú nhận rằng,
những rắc rối của chúng mới chỉ bắt đầu.
với 2 nốt nhạc.
Xin chào.
Tôi đang tìm tiến sĩ Montgomery Montgomery.
Tôi là Stephano. Người Italia,
và tôi ở đây để trợ giúp cho công việc nghiên cứu của ông
với tất cả sức lực của mình.
cũng như để tạo điều kiện cho việc quan sát.
Ông là bá tước Olaf.
Sao cháu lại nói thế?
Tôi chưa bao giờ được gặp ông Olaf,
nhưng nếu tôi có thể,
tôi chắc là ông ấy trông hoàn toàn khác.
Ông là Olaf và chúng tôi sẽ không để ông vào đâu.
Ồ, có lẽ các cháu nên đánh giá lại giả thuyết của mình.
Đó là lí do tại sao các cháu phải tránh xa cái này.
Những lời nói đầy kinh nghiệm đấy,Ông. Stephano.
Ồ ông nói tôi là một nhà thông thái ư.
Và thật may ông đã đến.
Không có gì.
Người trợ lí chính của tôi, Gustav,bị ốm và điện báo không thể đi
cùng 1 giờ trước đây.
Anh ta ước mình có thể đi cùng.
Tạ ơn chúa ông đã có mặt.
Ồ, tôi chỉ là một người ngưỡng mộ ông thôi, nếu được.
Việc ông làm đã ảnh hưởng sâu sắc đến nghiên cứu của tôi.
ở Monterey Bay Aquarium. . .
. . .trong cả biển rắn.
Đó là loài rất không ổn định.
- Có thể chúng ta --
- tôi đã bị cắn 43 à 700 lần.
Hầu hết vào mặt.
Các vết thương đều đã lành.
Nhưng đó là một công việc thật nguy hiểm,
thậm chí ria mép của tôi cũng bị lệch đây này
Những đứa trẻ có thể giúp tôi với những cái túi này được không?
Phần thân trái của tôi bị yếu về mặt thần kinh.
- Tất nhiên rồi, các cháu--
- Chú Monty--
Thôi mà, đừng tỏ ra thô lỗ thế chứ.
Đi nào.
Ông ta đến đây làm gì?
Không biết.
Chẳng có giây phút nào tốt đẹp với lão nổi tiếng xấu xa đó.
Nhưng sự xuất hiện trở lại của bá tước,
khi những bí mật của tiến sĩ Montgom được tiết lộ cho bọn trẻ,
còn hơn những gì Klaus có thể chịu đựng.
Violet, nghe này.
Cái kính nhỏ của chú Monty. Nó y hệt cái kính trong ngăn bàn ba.
- Trùng hợp thôi,Klaus.
- Violet, Không phải.
Có một lí do thôi.
Bon trẻ có thể giúp chúng ta mở rộng nghiên cứu ở Peru.
Có kinh nghiệm gì với bọn trẻ không?
Trẻ con thật là xa lạ với tôi.
Tôi chưa từng có con.
Tôi biết chúng là một phần quan trọng của môi trường.
Ông ta sẽ không bao giờ để chúng ta một mình
với chú Monty.
Phải nhắn tin cho chú ấy.
Để chị.
Tôi sẽ cho con moray (một loại cá) ăn,
và tất nhiên, tôi sẽ chú ý.
Một lần thôi.
Một lần.
Tôi có 1 con cá trích muối hun khói
và tôi cho con moray ăn.
Một đội từ National Geographic đã tới.
Họ đang ghi hình lại mọi thứ.
Rất nhièu người chưa biết về moray,
nhưng ông nghĩ, ông biết " Đó không phải là con vật cực kì khỏe".
Ý tôi là, nó cũng khá là khỏe đấy.
Nhưng nó trốn vào hang như thế nào
Chuyện dài lắm,
bệnh khí lặn sâu,
phải phẫu thuật lại. . .
À vâng, theo hiểu biết của tôi,
Peru là một nơi tươi đẹp.
Những bãi biển, và con người.
Những luật giám hộ rất linh hoạt.
Là sao?
Tôi có nói mà?
Darn neurotoxins.
Oh, Stephano, ông có khiếu kể chuyện đấy.
- Phải không, các cháu?
- Vâng ạ.
Ông có thể lấy nhựa cây dã yên thảo được không?
Dã yên thảo, lấy nhựa. . .
Giờ thì xem, tôi có thể làm gì--
Tôi có được. . .?
Chắc chắn rồi. tôi sẽ xem lại
Họ thường hay gọi tôi là
ông MacDonald già trong phòng chế nhựa cây,
vì tôi lấy nhựa mấy thứ này cả ngày.
Nhưng mấy cái vú nhỏ này khó bắt quá.
Thôi được, sao không làm thế nà
đi bắt đầu bữa tiệc mà không có tôi, rồi sau đó. . .
Tôi không chắc là tôi sẽ lấy được nhựa đâu. Tôi ngố lắm.
Ông ta vẫn nhìn à?
Vâng.
Đừng nhìn ta. Giả vờ như đang nói chuyện với Klaus.
Được.
Nhận được thông điệp rồi. Đừng lo lắng, chú biết rồi.
- Chú biết ư?
- Ừ.
Con moray không bao giờ ăn cá trích muối. Quá mặn
Và cháu có thấy cái cách ông ta nhìn cái túi của chú không?
Cái túi chú để nọc rắn độc.
Các cháu đã đúng.
Stephano là tên lừa đảo.
Dạ.
Tên gián điệp từ Hội nghiên cứu bò sát.
Ông ta tới đánh cắp con Vipe
- Không.
- Không phải. Chú Monty--
Chết tiệt. Kết thúc rồi. Tôi rất mong được lấy nhựa.
Đến giờ đi ngủ của
bọn trẻ ròi thì phải?
Đúng vậy.
Ngày mai khởi hành sớm nhé,các cháu.
Ngủ nào.
Chúc ngủ ngon.
và nếu các cháu không thể ngủ yên,
thì ta ở ngay dưới nhà nhé, ta ngủ rất ít.
Thực ra, ta hiếm khi ngủ lắm.
Cháu có khóa của không?
Ta không nghĩ vậy.
Oh, Dã yên thảo, ta sẽ nhớ mày đấy.
Mày thật là một cô gái ngoan, phải không?
và thật duyên dáng.
Đúng là mày đấy.
Đúng vậy.
Thật tò mò, cái chết của một người yêu quí.
Chú Monty?
Chỉ giống như đi bộ lên phòng ngủ trong bóng tối
và nghĩ rằng chỗ này nhiều bậc thang hơn chỗ kia
Bước chân hẫng trong không khí,
và giây phút bóng tối ùa về.
Chú Monty?
Nỗi thương tiếc của bọn trẻ không chỉ cho người chú
mà cho cả niềm hi vọng mong manh về một mái ấm.
Niềm hi vọng đã sụp đổ vì một lão diễn viên ác độc.
Tôi phải có trách nhiệm trong bi kịch này.
tôi đã phải cảnh cáo ông ta
rằng con rắn Vipe chết người
là loài độc nhất trong tự nhiên
Tôi biết. Tôi đã phát hiện ra.
Sao cơ?
Ngài thám tử?
Co gái, cái lồng đã mở, chả có con rắn nào, một xác chết.
Ông biết tôi đang nghĩ gì mà?
Tôi đang nghĩ, ai sẽ đánh thức tôi dậy vào 9 h sáng ngày mai?
Đó chắc chắn là một vết rắn cắn.
Không còn câu hỏi nào cả
Cảm ơn tiến sĩ.
Không hiểu rồi, con Vipe không thể giết ông ấy.
bởi vì nó là loài thân thiện và ít nguy hiểm nhất.
trong thế giới loài vật.
Ông không ngại nêu tôi bỏ qua
thủ tục giấy tờ trong trường hợp này chứ?
Thế là tốt nhất. Bọn trẻ vừa trải qua quãng đường dài.
thay đổi kế hoạch tại điểm này có phải là một ý hay không?
Chúng ta sẽ tới Peru ngày mai mà.
- và vé thì không trả lại được.
- Không.
Tiến sĩ, ông nghĩ sao?
Cơ hội duy nhất cho chúng để gần gũi hơn.
Gần gũi hơn. Cảm ơn.
Từ những lần phỏng vấn với các nhân chứng gần đây.
tôi đã biết được kế hoạch của nhà Baudelaire:
Sunny dũng cảm sẽ ở lại đây
Tiếp cận với con Vipe
với một quyết định thật đơn giản
không. ông ta là Bá tước Olaf,
còn ông tiến sĩ là kẻ đỗng lõa.
Ông ta đã cố giết chúng ta với con tàu.
- Ông ta lấy con tàu ở đâu ra?
- Ta sẽ lấy con tàu ở đâu?
Bọn trẻ, ngu ngốc thế là đủ rồi.
Ông Stephano chẳng có quan hệ gì với Bá tước Olaf.
Ai là Ngài Olaf đẹp trai vậy?
Ông Olaf là người giám hộ đã phạm sai lầm.
Vết săm thì sao?
Lão Olaf có một vết săm hình con mắt trân mắt cá chân ông ta.
Bất cứ cái gì, lũ trẻ.
Mới toanh.
Ông ta là một diễn viên. Ông ta che đậy nó sau lớp hoá trang.
Tiến sĩ, giúp tôi
-đưa bọn nhóc này ra xe.
- Không.Ông Poe--
- Không được,Poe!
- Tôi sẽ gửi bưu thiếp cho ông.
Có 1 điều, mà mọi người chứng kiến đều ý.
Là cái âm thanh họ nghe được thật là gây shock
Nó vẫn còn ám ảnh họ đến tận bây giờ.
Chết tiệt. Một vai diễn rất tốt đấy.
Bum buttery, chim sơn ca hót vang
Thư giãn nào, các cháu, nhà chức trách đang
truy lùng Stephano đấy,
từ cái trán rô không lông mày đến cái mắt cá chân không hình xăm!.
Đồ quỉ sứ Italia.
Dù vẫn ở trong kiểm soát
của một ông chủ ngân hàng kém cỏi,
nhưng nhà Baudelaire có thể vui mừng
vì họ đã lột đựoc cái mặt nạ của Bá tước Olaf
giống như khi họ băng qua được mặt hồ đóng băng Lachrymose.
Tuy nhiên, Klaus biết không chỉ đơn giản như vậy.
Cậu biết có thứ gì đó vẫn còn ẩn giấu.
thứ duy nhất để tiếp tục suy đoán chỉ
là chiếc kính nhỏ,
với những điều được kể về đám cháy và 2 từ trong một mẩu giấy.
Dì Josephine?
Chưa bao giờ nghe kể về dì ấy.
Chị có ngạc nhiên không khi chẳng một người họ hàng nào
nghe thân thuộc với chúng ta.
Dì Jofsephine?
Baudelaire? có phải các cháu đó không?
Vâng ạ.
Tuyệt quá.
Vào đi. Vào đi.
Cơn bão Herman
sắp tới rồi.
Ôi, Violet, xem cháu kìa.
Chào dì.
Vào đi, nhanh lên, các cháu.
- Gì thế?
- Có vấn đề gì à??
Không cần nhanh thế đâu. Các cháu sẽ vấp phải cái thảm chào mừng mất.
và tự làm đau mình đấy.
Nhanh nhưng không cần quá vội vàng đâu.
Được không?
Dì xin lỗi ở đây lạnh quá.
Thỉnh thoảng trở lạnh quá. Không chịu được.
Dì có muốn cháu mở to cái lò sưởi lên không ạ
dì Josephine?
Ồ không, ta không bao giờ mở cái lò sưởi đó.
Ta sợ nó nổ lắm.
Các cháu, đừng dùng những cái nắm cửa nhé!
Chỉ cần đẩy vào tấm gỗ trên cánh cửa và nó sẽ mở.
Tại sao ạ?
À, ta luôn thấy sợ những cái nắm cửa
khi chúng có thể vỡ vụn ra thành hàng nghìn mảnh,
và một trong số những mảnh vụn có thể làm đau mắt.
''Delmo'' không phải 1 từ.
Ta có thể hiểu là ta sẽ phải dạy cháu thứ tiếng Anh chuẩn mới được.
Ngữ pháp là điều tuyệt diệu nhất trong cuộc sống,
không thấy thế a?
- Chắc thế rồi.
- Ta yêu ngữ pháp.
Hoàn hảo. Món súp ngon lắm.
Thực ra đó là món súp dưa chuột lạnh.
Ta chưa bao giờ nấu thứ gì nóng cả.
Ta rất sợ bếp lò bùng lên thành đám cháy.
Em trai cháu đâu?
Trong bếp ạ.
Klaus ơi?
Cháu làm gì đấy?
Lấy khăn ăn ạ.
Chúng ở đây rồi. Tránh xa cái tủ lạnh ra.
Nó mà đổ sẽ đè bẹp cháu đấy
Vâng.
Các cháu có muốn xem một vài bức tranh không?
Cẩn thận. Đừng để bị rách.
Đây là lke ạ?
Ông ấy đẹp trai phải không?
Mọi thứ dì làm ,dì Josephine.
Dì huấn luyện sư tử ạ?
Ồ, ta có tính phiêu lưu khi lke cón sống
Chú Monty?
Dì biết chú Uncle Monty?
Không. Đó không phải là bức ảnh tốt của ta.
Đợi đã, Đây. . .? Đây là bố mẹ chúng cháu đúng không ạ?
Một câu lạc bộ ạ?
Sao mọi người đều có chiéc kính nhỏ này?
Ta không thích cái cách ta nhìn bức ảnh.
Ike chết trong đám cháy đúng không?
Không ,không, không, đừng có ngốc thế chứ.
Ông ấy bị ăn thịt.
Lại đây, để ta chỉ cho.
Nhìn cái đèn chùm này.
Nếu nó rơi, nó sẽ xuyên qua các cháu.
Ike và ta đã khám phá nhiều vịnh nhỏ và lạch ở vùng hồ Lachrymose,
từ cảng Horrid,
tới tất cả các lối tới hang Curdled
Gần tảng đá đó là nơi con đỉa hút máu đã tấn công.
Đỉa Lachrymose có 6 hàng răng
và một cái vòi sắc nhọn
Chúng mù, nhưng có thể đánh hơi được mùi con người
từ khoảng cách xa hàng dặm.
Nếu thấy mùi thức ăn, cả bầy sẽ bám theo.
Ta đã nói với ông ấy, ''lke, đợi ở đây 1h rồi mới được xuống nước"
Nhưng. . .
. . .ông ấy chỉ đợi có 45 phút,
và. . .
Ta xin lỗi.
Klaus!
Nơi đó riêng tư. Đó là phòng của lke
Ôi chúa ơi, ta ghét làm thế.
Dì Josephine, đã bao giờ dì nghĩ tới
việc chuyển đến một nơi khác chưa?
Có thể khi rời chỗ này, dì sẽ cảm thấy khá hơn.
Ta sẽ không bao giờ,
không bao giờ bán ngôi nhà này.
Ta ghét bọn môi giới nhà đất.
có 2 loại sợ hãi
có lí trí và không có lí trí.
sợ những người môi giới nhà đất là sự sợ hãi không căn cứ, không lí trí
Thời gian này thật tồi tệ phải không?
Chúng ta sẽ dẫn dì ra khỏi nhà.
Cẩn thận mấy trái lê kia.
Hột lê có thể mắc vào trong cổ họng.
Và xem lại cỗ xe ngựa. Nó như sắp bị gãy rồi.
Mọi việc sẽ ổn thôi, Dì ạ!
Đức Chúa trời cho sấm rền vang.
Điềm gở rồi,
Một điềm xầu đúng không?
Không, đó là lỗi của ta
Ta thực sự thấy tội lỗi
vì đã va phải con gái bà
Dì Josephine, đây là--
Một cặp xinh đẹp, cháu và mẹ cháu.
Nhất là bà.
Dì Josephine--
Cho phép ta giới thiệu về mình nào
không, để Klaus và cháu ( I ) giới thiệu trước.
- Đây là--
- ''Klaus và cháu ( me )''
không vấn đề gì . Đây là
Sao lại không vấn đề gì?
Cháu đang đùa ta đấy à?
Tại sao ư, đó chỉ có thể là lời nói luyên thuyên của một gã ngư dân chuyên nghiệp.
ngữ pháp đúng rất quan trọng
cháu không nên ăn nói như thế trong thế giới của ta.
là sao?
Ngữ pháp là tất cả.
Tại sao ư, vì nếu ngữ pháp không vững
mọi thứ đều sẽ sai lệch.
Và ông có dễ dàng biến tấu ngữ pháp.
Làm chúng bóng bẩy hơn hoặc cường điệu hơn.
Điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào bà
Thuyền trưởng Sham. . .
. . hân hạnh được phục vụ.
Ông ta nói dối đấy.Ông ta chính là Bá tước Olaf.
Người đàn ông tồi tệ mà các cháu nói với ta à? Ông ta ở đâu cơ?
- Ngay trước mặt dì đấy.
- Ở đâu cơ?
- Đằng sau Ngài Sham á ?
- Không.
Ta sẽ cho hắn biết tay.
Thuyền trưởng Sham chính là lão Olaf.
Và, cháu sẽ không nhắc lại chuyện này nữa đâu!
Chỗ đau ở chân của ta!
Klaus!
Sao cháu lại làm thế với người đàn ông tội nghiệp này?
Tôi rất xin lỗi.
Thật là chẳng hay ho tí nào đâu.
Ta sẽ không bỏ qua đâu.
Nó chỉ là 1 đứa trẻ nghèo khổ ở OshKosh B'Gosh.
Ta đã từng phải đương đầu với những thứ này.
chân ta đã bị cắn nát bởi những con đỉa quái ác.
Tại sao ta không đợi 1 tiếng rồi mới xuống bơi?
Tại sao? tại sao?
Lũ quái vật đó cũng đã cướp đi chồng tôi.
Ra khỏi đây.
Không thật sự như thế.
Lũ đỉa khốn kiếp đó đã đày đọa niềm hi vọng vào cuộc sống
suốt cuộc đời ta.
Chắc rồi, ta đã kiếm được chỗ đậu tốt.
nhưng có ai mà lại thích một thằng cha
chỉ còn một chân và khuôn mặt thì như đít gà(!)
Ta cô đơn như con mòng biển trên tảng đá ấy, cô bé ạ.
Ôi, Sham.
Ông sẽ tới ăn tối với chúng tôi hôm nay chứ?
- Không!
- không được đâu!
Không, không, chúng ta chưa biết gì vè điều đó mà, mẹ
Tôi sẽ làm xước cả sàn nhà với cái chân giả này thôi.
Ta sẽ đặt báo xuống
Các cháu sẽ giúp chuẩn bị bữa tối với món puttanesca.
Một bữa ăn tuyệt vời nhất từ sau khi ta bị mất chân đây
Ôi, chúa ơi, các cháu đón ông Sam vào nhà đi.
Ông cứ ở đây và đợi món puttanesca đi
- Nhưng--
- "Nhưng" không phải là một câu nói đâu Klaus.
Dì Josephine.
Này, mày chưa trả cho cái đó.
Trẻ con ngày nay.
Dì Josephine?
Dì Josephine?
Dì có đó không?
Dì Jo?
Dì có đấy không?
Dì Josephine ơi?
Ôi ,không.
không.
Chúng ta đã quá muộn.
Quá muộn rồi.
Nó viết gì thế?
Dì đã tự tử.
''Violet, Klaus và Sunny,khi các cháu đọc được những dòng này,
có lẽ ta đã ra đi."
Trái tim của ta đã nguội lạnh như Băng ( I ke ),
và ta không thể chịu đựng ( I nbearable ) cuộc sống này thêm được nữa.''
''Không chịu đựng được ư''? ( I nbearable )
Tiếp đi.
''Ta biết các cháu không hiểu được
cuộc sống buồn tẻ của một người góa bụa'' ( dowadg )
Dì viết sai từ "góa bụa" ( dowader )
Chả sao đâu. Đọc tiếp đi.
''--và là cái đã dẫn ta đến hành động ( ak t ) tuyệt vọng này"
Dì lại viết sai từ"hành động" ( act )
Đây là thư tuyệt mệnh mà. Sao em cứ soát lỗi chính tả
làm gì?
Dì nói là niềm vui lớn nhất trong cuộc đời dì
là ngữ pháp mà.
Sao dì lại viết sai nhiều thế được?
Nếu em chuẩn bị nhảy qua cửa sổ,
em chắc cũng sẽ viết sai nhiều như thế thôi.
''Các cháu phải biết là, ta hạnh phúc khi làm thế"
Lời chúc thư cuối cùng của ta,
ta muốn cả ba cháu được thuyền trưởng Sam chăm sóc,
ông ấy là một người tốt và xứng đáng"
Đó là kế hoạch của ông ta.
Ông ta ép dì phải viết những thứ này.
và sau đó ông ta đẩy dì qua cửa sổ.
Không, đây không phải chúc thư, đó là một lời nhắn.
Không phải là chữ ''lke,'' đâu
Mà là chữ '' băng giá'' , có chữ cái C.
và, cụm "không thể chịu đựng được'' có chữ U.
Đường tới Hang Curdled, ở kia.
( thông điệp có nghĩa "hẹn gặp các cháu ở Hang Curdled")
Dì chưa chết. Dì đang trốn thôi.
ở Hang Curdled ư?
Sunny!
Ike đã khám phá ra bí mật của vụ cháy.
Klaus, chúng ta phải đi thôi.
Tránh xa cái tủ lạnh ra.
Sao ạ?
Nó mà đổ, nó đè bẹp em đấy!
Không thể nào.
Nó kết thúc chưa?
Violet, chị nên cột tóc lại đi.
Violet, chị nghĩ sao?
Đưa chị bình cứu hỏa.
Sao?
Vì ta cần phải dời cái mỏ neo này.
- Gì ạ?
- Giúp chị nào.
Đếm đến 3, ta sẽ bẻ cái trục đó.
- Bẻ nó à?
- Đúng.
- Đó là cái duy nhất giữ chúng ta.
- Chính xác.
Chị có chắc đã buộc tóc cẩn thận chưa?
Đếm đến 3.
1.
2.
3.
Đợi đã.
Từ từ nào.
Đợi đã. Bám vào, Sunny.
Ngay bây giờ!
Chúng ta làm gì nữa?
Dì còn sống. Ta phải đi báo nhà chức trách.
- Không.
- Gì vậy?
- Họ sẽ không nghe đâu. không bao giờ.
Đó là Olaf. Lão ta sẽ không dừng lại.
Ta phải tự tìm dì thôi.
Này các cháu.
Đây là Ông Sham,
người bảo hộ mới.
Các cháu cần ở nơi cháu ở. và chúng ta tới nơi cháu tới
Em đã bao giờ đọc quyển sách nào về hàng hải chưa?
Klaus đã từng đọc 15 quyển sách về hàng hải và 2 quyển về khí
tượng học.
Nhưng chỉ là lí thuyết thôi,
phải có thực hành nữa
Những đứa trẻ đã chuẩn bị để đi tới Hang Curdled
qua hồ nước đầy nguy hiểm
Khi bão tố qua đi, con nước trở nên êm đềm
là lúc chúng cảm thấy 1 chút thành công.
Giây phút mừng vui hiếm hoi trong cuộc đời đầy sóng gió
Bọn trẻ đã thành công.
Nếu người giám hộ không thể cứu chúng,
thì chính bọn trẻ sẽ cứu bà.
Dì Josephine?
Dì Josephine?
Dì Josephine ơi?
Dì có đó không?
Dì Josephine!
Ôi các cháu.
Các cháu đã làm được, các cháu đã giải được manh mối
trong chúc thư của ta.
Chúng cháu rất mừng dì không sao cả!
Thật kinh khủng
Lão Olaf ép ta viết cái đó,
và ta rất khó khăn mới thêm được những lỗi chính tả đó vào.
Các cháu có mang thức ăn khô
vào không?
Đồ ăn khô ư?
Chúng cháu vừa mới trải qua cơn bão mà!
Ôi, vậy thì? Làm sao chúng ta có thể
sống sót được trong cái hang này?
khi chẳng có chút đồ ăn nào
Sống ở đây ư?
Không, không, không, dì ơi. Dì phải quay về với chúng cháu!
Dì đã gửi chúng cháu cho Ông Sam. Dì là bằng chứng
duy nhất chứng tỏ đó là lời nói dối!
Không, không, không được đâu.
Điều đó quá nguy hiểm. Ta rất tiếc.
Quá nguy hiểm ư? Dì là người bảo hộ của chúng cháu chứ!
Ta sẽ không nói thêm về điều này đâu.
Dì biết đấy,
Hang Curdled đang bị bán rồi.
Vậy?
Trước khi quá muộn, người ta sẽ đến xem nó.
có cả bọn môi giới nữa.
Dì Josephine,
Điều này có nghĩa gì?
Cháu tìm thấy nó ở đâu?
Trong phòng lke.
Những đám cháy này.
Sao ông ấy lại điều tra chúng?
Chúng ta đã cùng làm điều đó. Chú Monty, lke và. . .
bố mẹ chúng cháu.
Họ là những người đi đầu.
Các cháu,
có những người tốt và xấu trên thế giới này.
Những kẻ đã châm lửa và những người
dập lửa.
Ai làm điều đó?
Là Olaf phải không?
Ta nói rất nhiều rồi. Bố mẹ các cháu biết câu trả lời
cho điều đó,
và xem chuyện gì đã xảy ra với họ đấy.
Bố mẹ chúng cháu ư? Họ đã nói gì?
Chúng ta không bao giờ nên rời
bỏ cái hang đó.
Chưa muộn để quay lại đâu,
và ta sẽ thử vận may với những người môi giới.
Dì Josephine,
Bố mẹ cháu đã nói gì vậy?
Chúng ta sẽ chết mất.
- Gì cơ?
- Lũ đỉa!
Ta đoán thật là điều tuyệt vời
khi không ai trong số chúng ta bị ăn thịt.
Dì Josephine!
Có vết nứt trên con thuyền!
Klaus, ta phải làm gì ?
Chúng đang ăn thuyền!
Chúng ta đang chìm dần!
- Klaus, mái chèo.
- Hết rồi, phải chịu thôi
Dì Josephine, như thế chẳng giúp được gì đâu.
Một con thuyền.
Đằng này! đằng này!
Nhưng như sự khó chịu mà lũ đỉa Lachrymose mang lại,
có cái gì đó dần hiện ra trong sương mù
còn khó chịu nhiều hơn thế.
Xin chào, xin chào.
Ta nhớ các bạn quá.
Trông như thể các bạn đang cần trợ giúp nhỉ.
Ông mới cần giúp đấy, khi chúng ta quay trở lại thị trấn.
Dì Josephine sẽ kể hết mọi việc.
Ta sẽ bị bắt và tống vào tù.
và các người sẽ sống thật hạnh phúc
với bà giám hộ,
dành thời gian sáng tạo, đọc sách
và cả mài sắc bộ răng khỉ nữa chứ.
Lòng dũng cảm cao quí sẽ chiến thắng.
Và cái thế giới xấu xa này sẽ dần trở thành
một nơi tươi đẹp ư.
Và moi người sẽ hát hò, nhảy múa, cười vang
như những con yêu tinh bé nhỏ
Một kết thúc thật có hậu.
Các người đang nghĩ vậy ư?
Bởi vì ta nghĩ sẽ chẳng có ai tin lời một người đã chết đâu.
Dì sẽ không sao, dì Josephine.
Dì sẽ kể mọi chuyện.
Không, không, không, ta sẽ không kể gì cả.
Ta hứa đấy.
Đừng ném ta cho lũ đỉa.
Ông đã có vận may.
Ông có lũ trẻ.
Dì Josephine!
Xin mà.
Chào mừng lên tàu, nóng hổi nè (Hot Potato).
Tôi sẽ đi. Tôi sẽ nhuộm tóc.
Tôi sẽ đổi cả tên.
- Thế còn chúng cháu thì sao?
- Im lặng nào. Người lớn đang nói chuyện.
- Ta cho là ta sẽ không giết bà.
- Không
Xét một mặt nào đó, với sự thành khẩn ít
ỏi của bà,
bà không có là một người đáng tin cậy cho lắm.
Nhưng. . .
. . .Ta có thể mở lòng nhân từ.
''không có.''
Gì?
Ông nói Không có ư. Sai ngữ pháp rồi đấy
phải nói
''Bà không phải là một người
đáng tin lắm".
Cảm ơn đã sửa cho ta.
Không có gì.
Không, không, không
Dì Josephine!
- Dì Josephine.
- Ông không thể--
- Dì Josephine. Dì ơi--
- Dì Josephine. Nhảy đi!
Chắc bạn đọc hình dung được.
Dì Josephine.
Chúng ta đã làm tất cả những gì có thể.
Mọi người bình tĩnh.
Các cháu? phải các cháu đó không?
Ông. Poe! Chúng cháu--
bị đuối nước
Tôi đã cứu nó! tôi cứu thằng bé khỏi bọn đỉa
Trở lại địa ngục đi, đồ quỉ dữ
Chúng mày không bắt được thằng bé đâu.
Bá tước Olaf?
Ông làm gì ở đây thế?
Ông. Poe, Bá tước Olaf,
Ngài đang làm gì ở đây vậy?
Tôi biết, tôi biết
Tôi không nên đến.
Nhưng khi tôi nghe thấy bọn trẻ bị nguy hiểm, tôi phải đi
Mặc dù tôi không phải...
. . .người giám hộ của chúng
Dường như tôi đã nghĩ sai về ông.
- Không!
- không.
Ông vừa chứng minh là ông là người
bảo hộ thực sự có khả năng.
Và tôi sẽ bỏ lỡ trách nhiệm của mình
nếu tôi không để bọn trẻ với ông ngay lập tức.
- Tại sao, nếu không phải nhờ ông,
- Đừng nói thế!
Tôi không thể đánh mất những báu vật
của mình được.
Mặc dù ý nghĩ về tài sản thừa kế khổng lồ
luôn làm tôi đau đầu.
Ồ, đừng lăn tăn về nó.
Luật đã nói rõ là ông sẽ không đuợc thừa kế
gia sản nhà Baudelaire
nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra với bọn trẻ.
Nói gì cơ?
Không, không. Có ngoại lệ, tất nhiên,
là họ hàng ruột thịt hoặc đã thành vợ chồng.
Thật không?
Ông Poe,
tôi kể cho ông nghe về vở kịch mới của mình chưa?
Nhà phê bình.
Nhà phê bình đấy!
Áo choàng, thưa ngài.
Đừng cố thay đổi vẻ ngoài điểm trai của tôi.
Ông ta làm gì thế?
Sao chúng ta lại trong vở kịch?
Ông ta dùng nó như đạo cụ.
Nó nói rằng nếu 2 người đã cưới nhau,
họ có quyền với tài sản của cả hai.
Không, chỉ là vở kịch thôi. Ông ta không thể lấy số tài sản
bằng việc cưới chị trong một vở kịch được.
Ta không thể ư?
Chủ mưu. "Caesar phải chết.
Caesar phải chết. Caesar phải chết.''
Để có một đám cưới hợp pháp,
phải được chấp thuận bằng lời giao ước của cả 2 người.
Rất đúng ở đây.
Thẩm phán Strauss, bà sẵn sàng vào việc chưa?
Nhìn cháu kìa.
Violet, thật xinh đẹp.
Cháu là cô dâu, ta là quan tòa, ai là chú rể?
Không, thẩm phán Strauss, bà không hiểu
Vở kịch là thật.
Vâng! Vâng.
Phải là thật. Vì thế ta mới tuyển bà.
Tất cả những diễn viên khác
đều thiếu một cái gì đól
Ta đang tìm kiếm từ nào nhỉ?
- Tóc?
- Tay?
sự chân thật
Giờ thì nhớ này, Thẩm phán Strauss,
Bà phải nói những từ chính xác
như trong một lễ cưới thật.
Phải chính xác đấy. Khán giả quan sát rất kĩ.
Mọi người đều đang theo dõi đấy.
Sao ông phải nói cho tôi về điều đó?
Chúa ơi!
Trang điểm cho bà ấy đi.
Tận hưởng đi.
Điều này thật nực cười. Violet chỉ mới 14.
Chị ấy chưa đủ tuổi lấy chồng.
Nó có thể nếu được sự chấp thuận của
người giám hộ
Người đó là ai? Vâng, chính ta đây.
Kiểm tra lại đi, mọt sách.
Vâng, khi nàng nói "tôi đồng ý" và kí vào
chứng nhận kết hôn
nàng sẽ thực sự trở thành cô dâu yêu quí của ta.
Ngươi sẽ giúp ta sửa soạn
làm sạch, cắt móng chân gọn gàng
Này, đám cưới không phải buổi dã ngoại đâu.
Phải thật chú ý
Tôi sẽ không bao giừ nói đồng ý. Không bao giờ
Ta nghĩ nàng có thể...
. . .một khi nàng xem cái này.
Để chị ấy yên!
Thả con bé ra.
- Không!
- Nên hiểu ra vấn đề thì hơn!
Nếu mày không nói "đồng ý"
hay nếu có bất cứ điều gì ngăn cản đám cưới
Ta sẽ nói điều này
và đứa bé sẽ không yên đâu
Rền vang!
Sao ông có thể làm thế
Nó chỉ là một đứa bé
Ôi, Violet, Violet, Violet
Violet.
Nàng đã 14 tuổi rồi
Nên biết không thể có tất cả những gì nàng muốn được
có muốn một cuộc sống hạnh phúc không?
Một mái nhà?
Một nơi của riêng nàng tràn đầy không khí vui vẻ ?
Còn ta muốn gì ư?
Ta muốn gia tài kếch xù đó
và mọi cuộc điều tra chống lại ta đều
phải chấm dứt.
giúp ta có cái ta muốn chứ...
. . .đêm nay.
Mọi người đang đợi đấy.
Thưa quí vị, quí vị có thể xích lại gần đây không
để chứng kiến một lễ cưới hoành tráng.
Không. đám cưới không dành cho chị
Chúng ta cần phải làm.
Thôi nào. Luôn có cách gì đó.
Luôn là như thế.
Không phải thời điểm này.
Nhưng. . .
"Lạc đà" ra đây.
- Đi đi, Klaus.
- Violet.
Chạy đi!
Đi nào "lạc đà".
Không có gì ngăn được bá tước đến với
vị hôn thê của ông
Không có gì ngăn được
Không có gì, không có gì ngăn được
Chẳng 1 thứ gì hết
Thật là một ngày tuyệt vời cho lễ cưới
Chỉ có ngài bá tước đẹp trai ở đây
xứng đáng với cô dâu.
đầu đầy tóc và cũng tràn đầy lòng dũng cảm,
cuộc chiến thật không ngang sức.
Violet sẽ làm gì đây?
Đội quân đang mai phục ông ta.
Luôn có thứ gì đó.
Luôn là như thế.
Và chú rể đầu hói
đã đánh cắp cảm xúc của cô dâu.
Trời! chú rể là một tên đểu cáng.
Chẳng ai đẹp như chú rể
Nếu điều kì diệu là có thật
Bằng cách nào đó bá tước đẹp trai sẽ tới và giải cứu...
Thật là một đám cưới buồn bã
Nhưng đợi đã.
Gì vậy?
là bá tước, trong chiếc trực thăng lên thẳng
Ta không biết họ lại có
loại này.
Đứng thế, đến cưới cô dâu đây
Và ông, ngạc nhiên quá
Cảnh báo này. Cảnh tiếp theo rất sinh động đấy
Biến đi tên vô dụng!
Kẻ trọc đầu dâm dê!
Lấy cái này. Đây nữa
Đợi một chút được không?
Rồi, hãy để đám cưới bắt đầu đi
Đừng nhìn xuống
Đừng nhìn xuống
Ngài Bá tước
có đồng ý lấy cô dâu làm vợ hợp pháp
cùng cô ấy sống đến trọn đời ?
Cho đến khi cái chết chia lìa đôi ta,
Tôi hoàn toàn đồng ý.
Còn cô, Violet Baudelaire,
cô có đồng ý lấy Ngài Olaf
làm chồng hợp pháp của mình,
sống với nhau trọn đời đến khi cái chết chia lìa 2 người không?
Thẩm phán Strauss, tôi--
Tôi đồng ý.
- Ông ta không xứng với cô ấy
- Không.
- Nghĩ vậy àh?
- Không, không xứng
- Tất cả đã chỉ là
- Sunny?
kí vào giấy đăng kí kết hôn nữa là xong,
và đôi ta sẽ
chính thức
và hợp pháp trở thành một đôi
Sunny, chìa khóa đâu?.
Tay phải,
Các cháu, ta rất buồn phải báo về
một việc rất không may mắn
Ta rất tiếc phải nói điều này.
Cha mẹ các cháu đã qua đời trong đám cháy
ngọn lửa đã phá hủy toàn bộ ngôi nhà
Những điều nà không chỉ xảy ra
Thôi nào, thôi nào
Nhìn xem ta đã làm gì với ngôi nhà
nhỏ xinh đẹp của các cháu này.
Kết thúc ở đây thôi
Ông chủ.
Gì thế? ta đang bận
CHúng ta có rắc rối
Ông đang ở đâu?
Nhìn này.
Xin chào!
Và kết thúc vở kịch của chúng ta!
Đợi đã, đó không phải vở kịch
Bá tước Olaf sẽ giết Sunny nếu tôi không làm đám cưới với với hắn
Nực cười thật.
Không, ông phải nghe tôi.
Ông ta chỉ cưới tôi để lấy gia tài nhà Baudelaire
Không, điều này là thật đấy
Sao?
Violet và ta đã là một cặp cưới xin đàng hoàng
vì ông thấy đấy
chúng tôi đã có lễ cưới chính thức
với lời tuyên thệ hợp pháp
trước người đại diện
Chúa ơi, Con đã làm gì thế này?
Xin lỗi. Tôi đã không biết!
Điều đầu tiên,
đưa 2 đứa trẻ hỗn xược còn lại
đi làm con nuôi, riêng từng đứa,
đưa đi thật xa.
Bọn nàu rất quậy khi ở cùng nhau.
- Ông. Poe!
- Tên đểu! Bắt nó!
Vì điều gì?
Vì hắn là con quái vật tham lam!
Thôi đi.
Ôi, ta là quái vật ư?
Mày mới là quía vật
Thôi đi.
Bọn trẻ con cố nói với ông, nhưng đừng nghe chúng
Chả ai nghe lời trẻ con cả
- Thôi đi.
- Nghĩ ông vô tội à?
Ông là đồng phạm.
Cái chứng nhận nói lên rằng tôi đã có gia sản đó.
Thôi đi!
Và các người không thể thay đổi được chuyện này
Nghĩ sao? độc ác quá à? Nói lại với ta nhé
Này, đám cưới chứ không phải đi chơi đâu
Và nhân tiện, ông là một diễn viên tồi
Giờ thì
đứng yên đấy
Nếu chống lại, thì đừng trách ta.
Không cần phải đưa ra ví dụ về việc kinh khủng
ông đã làm với bọn trẻ.
Đầy tội lỗi.
Tôi phải nói rằng, ông Olaf, ông đã bị bắt,
vì quá nhiều tội ác
Trước khi đi tù chung thân, sẽ có phán xét của tòa án
rằng ông ta phải gánh chịu mọi tai hoạ
-mà ông ta đã gây ra cho bọn trẻ.
- Đúng thế!
Tránh ra !.
Ôi, không.
Nhà Baudelaires đã chiến thắng..
..lột mặt nạ kẻ vô dụng đã gây ra các đám cháy
giải đáp được vụ hỏa hoạn nhà Baudelaire.
Nếu tòa án tốt bụng.
Olaf biến mất sau khi đoàn bồi thẩm đảo ngược
bản án chung thân của hắn.
điều gì đang đợi họ vẫn là một bí mật
Nhưng có một thứ họ biết rõ, khi họ vào
ngồi trong xe của ông Poe một lần nữa
Họ đã an toàn
Bây giờ, không phải lo lắng nữa, các cháu
Ta chắc nhà chức trách sẽ bắt được Olaf sớm thôi.
Không, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa
Trước khi chúng ta đi
có thể chỉ còn thời gian cho một điểm dừng cuối cùng
''Violet, Klaus và Sunny.''
Nó đề tên chúng ta.
Nhìn dấu bưu điện này.
có dấu của Anh, Roma, Kênia, và Aixland
Không biết mấy cái này từ đâu
Ai gửi vậy?
Bố và mẹ .
là một lá thư
Lá thư mà chưa bao giờ đến
''Các con yêu quí, từ khi chúng ta ra nước ngoài
chúng ta rất nhớ các con"
có vài việc buộc chúng ta phải kéo dài chuyến đi
Một ngày, khi các con đủ lớn
con sẽ biết về những người mà chúng ta đã là bạn với họ
và cả những nguy hiểm chúng ta phải đối mặt
Theo thời gian, thế giới dường như ít thân thiện và nguy hiểm hơn
Nhưng hãy tin bố mẹ, những điều tốt đẹp luôn nhiều hơn
những thứ xấu xa
Các con chỉ cần quan sát kĩ một chút
và có thể sẽ có một loạt những sự kiện không may mắn sẽ xảy ra.
và đây là những bước đầu tiên trong cuộc hành trình
Chúng ta hi vọng, các con sẽ trở về vòng tay của chúng ta sớm, con yêu ạ
Nhưng trong trường hợp lá thư này đến trước khi chúng ta trở về,
hãy nhớ rằng cha mẹ rất yêu các con.
Chúng ta rất tự hào khi biết rằng, dù cho điều gì xảy ra
3 con hãy chăm sóc cho nhau
với sự yêu thương, dũng cảm và tự lập
như các con luôn là thế.
Nhớ một điều rằng, con yêu, đừng bao giờ quên
Dù bất cứ điều gì xảy ra, chỉ cần có nhau,
các con có gia đình và có mái ấm
là cha mẹ đây
Rước đuốc là một phong tục
được làm theo nhiều cách khác nhau
Nhưng có thể điều ít biết và ngạc nhiên nhất
là khám phá bí mật về kính thiên văn
Bạn đọc thân, có những người trên thế giới này
chẳng biết đến buồn đau
Chỉ biết
những bộ phim thật vui vẻ về những chú chim đùa vui
và những bộ phim vui vẻ
Có rất nhiều người biết rằng
có một điều bí mật cần được giải đáp
Họ bắt đầu tìm kiếm
viết ra bắt cứ manh mối quan trọng
Nhưng câu chuyện này không nói về những người đó
Câu chuyện về nhà Baudelaires.
Họ là những người luôn biết có thứ gì đó
để sáng tạo, để đọc
để cắn và để tạo nên
những thánh đường, không cần biết nó nhỏ thế nào
vì lí do này, tôi vui mừng nói rằng
nhà Baudelaires rất may mắn
qubit@subscene.com
Translate: V2T ( Viettorrent translate Team )