Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chào mừng tới Scotland xinh đẹp.
Đây là năm của vua chúng ta 1828.
Và đây là nơi tôi làm việc.
Một khu chợ ở Edinburgh,
thủ đô của chúng ta.
Họ gọi đây là
"Sự khai sáng của người Scot".
Khai sáng?
Anh có thể vừa lừa tôi đấy.
Ý tôi là, nhìn vào tình trạng của họ mà xem.
Những người quanh đây được coi là khai sáng...
...chỉ là những sinh viên y khoa.
Họ tới học theo chân
những vị bác sĩ nổi tiếng của chúng ta.
Edinburgh là trung tâm y học của thế giới.
Tới học ở đây nhé, các chàng trai.
Một khu vực của thành phố,
anh có Trường học Giải phẫu của Barclay.
Được điều hành bởi nhà giải phẫu đáng kính,
bác sĩ Robert Knox.
Giờ có vài người nói ông ta là
nhà phẫu thuật tốt nhất của Scotland.
Tất cả những gì tôi có thể nói về bác sĩ Knox
là ông ta ăn mặc rất bảnh.
Thật diêm dúa.
Ah, không gì sánh được việc bắt đầu
một kì mới với xác chết tươi nguyên.
- Phải không, Patterson?
- Thật vậy, thưa thầy.
Ta nghĩ hôm nay mình nên bắt đầu
bằng việc mở đỉnh hộp sọ.
Chắc chắn sẽ cho những cậu học trò mới
vài thứ để viết ở nhà.
Và ở khu vực khác của thành phố...
Đại học Hoàng gia về giải phẫu
của Scotland.
Được điều hành bởi
giáo sư Alexander Monro.
Ông ta...
Anh dùng từ thế nào nhỉ?
Rất bảo thủ.
Đó chính là động mạch chủ.
Thưa quý vị, dù sao thì cũng phải
cho tôi xin chút xíu thời gian.
Tới giờ diễn rồi.
Maggie O'Donnell ở West Port,
được biết đến là Mad Maggie.
Ngươi bị kết án vì những tội ác dã man
bao gồm trộm cắp...
...mại dâm, say rượu giữa đông người
và một quan điểm lệch lạc.
Ngươi có gì muốn nói trước khi
xuống địa ngục không?
Nhất trí!
Ta chỉ hi vọng dưới đó nóng nực
như chúng luôn nói!
Anh chỉ có thể dạy giải phẫu
bằng cách cắt cơ thể người.
Và luật ở đây nói rằng
anh chỉ có thể cắt những xác chết...
...những người như Mad Maggie ở đây,
những người vừa mới chết.
Và chúng tôi bán
cho người trả giá cao nhất.
Nhưng giờ, Giáo sư Monro,
tên tởm lợm đó.
Đã dùng ảnh hưởng của mình
để qua mặt luật pháp.
Xác chết đâu, Angus?
Nhưng chúng ta đã thỏa thuận.
Giáo sư Monro ở Đại học Hoàng gia
từ giờ sẽ lấy hết những cái xác đó.
Giờ khi nhu cầu cung cấp "hàng"
vượt quá giới hạn...
Nó tạo ra một cơ hội làm ăn...
...đang đợi đúng những con buôn
khôn ngoan bước vào.
Thưa quý ông, quý bà, tập trung lại đây!
Tập trung lại đây!
Tên tôi là William Burke.
Như các bạn,
bạn của tôi Hare và tôi...
...đã tới đây để tìm việc.
Chúng tôi đã từng đào kênh, xây đường,
chúng tôi đã bắt đầu một cuộc sống mới.
Nhưng không ai trong chúng tôi quên được
mảnh đất quê hương, Emerald Isle.
Một mảnh đất bí ẩn có người đàn ông...
- Đi vào vấn đề đi, Willy.
- Được rồi, xin lỗi.
Ở hạt Donegal,
ở những dốc cao nhất, xanh nhất.
Có một loại rêu mà
bất cứ ai có học thức sẽ nói rằng...
Nó chữa được mọi nỗi đau đớn.
Thưa quý vị,
một vết cắt nhỏ nhất...
...có thể đưa vào những chất độc
ở khắp xung quanh.
Và trước khi bạn biết,
não bạn bắt đầu mưng mủ.
Nhưng chỉ chạm vào rêu từ đồi
Donegal này, thưa quý vị.
Điều đó sẽ biến đi trong chớp mắt.
Một vết mủ xuất hiện.
Bạn không quan tâm gì hết.
Nhưng bỗng dung có hai!
Rồi ba!
Và trước khi bạn biết,
sự đau đớn của Job đã ở ngay trước bạn!
Một mụn cóc, thưa bà.
Bắt đầu rất nhỏ, phải không?
Nhưng nếu không chạm vào rêu này,
nó có thể lớn như cái đầu của bà!
Đây không phải rêu.
Nó là mốc của pho-mát.
Chúng là hai tên lừa đảo!
Bọn khốn nạn!
Bọn lươn lẹo!
BRUKE AND HARE
Được dịch bởi Yoyo@Subteam I-Max.Vn
Thưa các quý ông!
Các quý ông, Chúa đã tạo ra
thiên đường và trái đất.
Nhưng việc vĩ đại nhất của Chúa,
tạo vật hoàn hảo nhất chính là Con người.
Việc học giải phẫu người,
vì thế...
Không hề khác hơn sự thông suốt trực tiếp
với ý nghĩ của Chúa trời.
Thưa quý ông...
Tôi sẽ cho các bạn một mẫu người...
...với tất cả vẻ đẹp lộng lẫy của nó.
Chúa ơi!
Tôi có một sự thanh minh
rất, rất tốt, thưa thầy.
Patterson?
Hãy nghe cái lời thanh minh rất, rất tốt của cậu nào.
Không bằng lòng với việc
tàn sát bệnh nhân của ông ta...
Monro giờ đã sử dụng
ảnh hưởng chính trị...
...để ngăn cản sự tiến bộ của y học.
Beggars không thể lựa chọn, thưa thầy.
Tôi phải dùng tới cái xác duy nhất
tên trộm mộ McTavish đã để lại.
Đó là tên bất tài thứ ba ta nhận được
từ McTavish và quẫy...
...đào trộm mộ của hắn
trong vòng ba tuần qua.
Ta không thể tiếp tục thế này.
Tôi có thể làm gì không, thưa bác sĩ?
Cậu có thể bắt đầu cầu nguyện, Patterson,
cho một điều có thể cứu chúng ta.
Và đó là gì, thưa thầy?
Một thiên tai kinh khủng và đáng sợ
ngay ở Edinburgh.
Một tai nạn hay một...
một thiên tai.
Thứ gì đó đẻ ra số lượng lớn
những tử thi ta cần cho công việc.
Như vậy không tốt hay sao, thưa thầy?
Phải, Patterson.
Nó sẽ rất tốt đẹp.
Anh nói với vợ mình
là sẽ kiếm được việc làm.
Anh nói dối.
Một sự kinh doanh lòng tin, Willy,
không phải như sự lừa dối.
Và anh nghĩ Lucky sẽ hiểu được
sự khác biệt đó?
Cô ấy không phải là người đàn bà
dễ tha thứ đâu.
Tôi sẽ không nghe một từ nào
nói xấu cô ấy.
Được rồi.
Tôi đồng ý là cô ấy có
vấn đề với những cái chai.
Nhưng là vì đang chiến đấu
với những điều xấu xa của chính cô ấy.
Ngoài ra cô ấy đã bị ràng buộc
để luôn có tinh thần cao mà.
- Hôm nay là ngày trả tiền thuê của Old Donald.
- Ah!
Ah, thấy chưa?
Trong mọi đám mây mù,
luôn có một ánh sáng bạc mà.
Tiền nợ chúng tôi đâu, ông Hare?!
Anh biết trông thật tệ, em yêu.
Nhưng có lời giải thích xứng đáng.
Em thấy không, Willy đã tới đây
với một mặt hàng mới thật không tưởng.
- Rêu Donegal.
- Nó đã bắt đầu một sự thành công ầm ỹ.
Phải, xem ra mọi rắc rối của chúng ta
đã qua hết rồi.
Chúa ơi, mùi gì vậy?
Một tai nạn đó mà.
Anh là một tên vô dụng lười chảy thây, William Hare.
Chúng ta hoàn toàn phá sản rồi.
Vậy tiền thuê của Old Donald?
Ông ta chết rồi.
- Chết.
- Chết!
"Chết" của em ý là sao?
Ý tôi là chết đấy.
Ông ta ngừng sống và chết.
Vậy ông ấy đã không trả tiền thuê ư?
Cô đang nói rằng Old Donald đã chết?
Như thằng điếc lòi.
Vậy nên đề xuất của tôi là hai anh
tự bàn bạc và...
...tống khứ cái xác đi
trước khi nó bắt đầu bốc mùi nơi này...
Hơn cả hai anh.
Bọn anh nên làm điều đó thế nào đây?
Dùng trí tưởng tượng ấy, William.
Đó là những gì anh làm tốt nhất những ngày này mà.
Nó không hiệu quả.
- Rồi, ấn chân phải của ông ta xuống.
- Nó không được đâu!
- Sẽ làm gẫy lưng ông ta mất.
- Cái gì?!
Phải, hoặc là như thế,
hoặc chúng ta phải cắt chân ông ta.
Tôi biết một khu xây dựng ở New Town.
Chúng ta có thể để ông ta ở đó.
Không có vấn đề gì đâu.
- Không biết về chuyện đó đâu, William.
- Nó sẽ là một phần của cái bánh thôi mà.
- Là chỉ thêm một dặm nữa hay hơn.
- Chỉ một dặm nữa hay hơn?
Dừng lại ở kia đi, William.
Công việc này khát quá.
Phải, dậy nào.
Xem lại ngôn ngữ của mày đi,
cái thằng ngu lại còn tỏ ra nguy hiểm!
Chúng ta sẽ làm gì bây giờ, William?
Chẳng còn kênh mương để đào nữa.
Đừng lo, Willy.
Tôi có rất nhiều ý tưởng mà.
À ừ, nhưng không có tiền để làm.
Không có kế hoạch.
Nhưng đủ tiền
cho một cốc rượu cuối cùng.
Tôi sẽ uống vì điều đó.
- Hai cốc loại lớn, Eileen.
- Có ngay.
Willy! Làm ăn thế nào?
Không thể tốt hơn, Fergus.
Ông thì sao?
Đa dạng hóa là nghề của chúng tôi.
Ông McTavish đã dấn thân vào cờ bạc,
phân phối thuốc phiện và...
...đĩ điếm.
Chúng tôi hoàn toàn đã
ngoài vòng luật pháp.
Vậy là không đào mộ nữa?
Eh, không còn đáng
bận tâm điều đó nữa.
Lính nhỏ Tam Mclintoch và
lực lượng của ông ta...
Họ đã công khai một cuộc chiến
với bọn trộm nghĩa trang.
Ông ta tuần tra nghĩa trang mỗi tối.
Thật là điều nhục nhã.
Chúng tôi thường bán cho Bác sĩ Knox
3 bảng một tử thi.
Và những ngày này,
ông ta sẵn sàng trả gấp đôi số đó.
Tôi nghĩ cuộc sống ở đây
thật quá rẻ mạt?
Vậy đó.
Nhưng cái giá sẽ tăng vụt
một khi anh chết.
Willy...
Vậy ông bác sĩ đó sẽ trả tiền cho chúng ta
để cắt rời Old Donald ra?
Old Donald đã ở thiên đường rồi.
Đây chỉ là cái đống buồn tẻ của ông ta thôi.
Anh đưa ra nhiều ý nghĩ
ghê chết đi được.
Khi nào tôi đã từng để cậu thất vọng chưa?
- Khi nào anh từng để tôi thất vọng?!
- Ôi, thôi nào, Willy.
Oh!
Thật khốn nạn!
Thật sai lầm.
Chỉ có một khu phẫu thuật
ở Edinburgh thôi, Willy.
Không, những gì chúng ta đang làm
là sai lầm.
Xin lỗi đã làm phiền thầy.
Nhưng có hai người đàn ông
ở cửa muốn gặp thầy.
Họ xuất hiện
cùng với một thùng cá trích, thưa thầy.
Ta không thích cá trích, Patterson.
Đưa chúng đi đi.
Tôi tin có thứ gì khác
trong thùng cá trích dành cho thầy.
Tôi phải khen ngợi hai anh
đã giữ sự tươi nguyên của ông ta đấy.
Cảm ơn, bác sĩ.
Tại sao ông ta lại uốn một nửa như thế này?
Hẳn ông ta đã chết
trong một tai nạn xây dựng nào đó.
Đó chính là điều đã... có phải
đó là điều đã xảy ra không, anh Bruke?
Nhất trí, anh Hare, phải,
đó chính là điều đã xảy ra.
Được.
Ta sẽ trả 3 bảng.
Chúng tôi mong được 6 bảng, thưa ông.
Ta sợ rằng mình không thể trả hơn
4 bảng 10 xu.
Bác sĩ Knox, chính ông đã khen ngợi
chúng tôi trong việc giữ...
...sự tươi mới của nó, thưa ông.
Thật đúng là kẻ bán hàng đó, phải không Hare?
Ông có thể trả 5 bảng 10 xu chứ?
Nhiều nhặn gì chứ... công việc xây dựng
đang diễn ra ở Edinburgh.
Nếu chúng tôi đã, uh, có
chuyện không may gì đó...
Ông sẽ thấy thú vị chứ, bác sĩ?
Ta sẽ trả các anh 5 bảng cho
những nỗ lực của mình.
Và ta sẽ trả như thế cho bất cứ
sự không may nào các anh có thể giao.
Ngoại trừ mùa hè, khi chúng ta có
vài vấn đề nhỏ để giữ chúng tươi mới.
Tôi hoàn toàn hiểu,
thưa bác sĩ Knox.
Được rồi, Patterson.
Chuẩn bị quý ông này cho bài học nào.
Vậy còn tư thế của ông ta thì sao?
Làm thẳng ông ấy ra.
Ta chắc ông ta sẽ không phàn nàn đâu.
Thưa thầy?
Kéo thẳng ra.
Những anh bạn này sẽ giúp đỡ.
Rồi đưa họ ra. Ngủ ngon nhé.
Được rồi, giúp tôi một tay nào.
Đây là vì sản phẩm mới của chúng ta.
Vậy chính xác thì
chúng ta sẽ tìm thêm chúng ở đâu?
Oh, còn rất nhiều sản phẩm nữa...
đang đợi chúng ta đào lên.
Nó đang nhìn tôi đấy.
Tôi chắc nó biết
chúng ta đang làm gì.
Quên con chó chết tiệt ấy đi, Willy.
Để mắt tới đám dân quân ấy.
- Anh biết đây là nơi linh thiêng mà.
- Chỉ đồn thổi thôi.
Trông sống động đó.
Ai ở đó?!
Mở lưỡi lê!
Là đội dân sự!
Nghe đây, các anh!
Agh!
Họ có súng!
Ôi, vì lòng thương hại, Private.
Đi nào.
Cẩn thận chứ.
Hoặc chúng ta tự bại lộ
và liều mình để chạy.
Hoặc chúng ta sẽ chạy
để liều mình lĩnh hội vài đường đạn.
Cho dù tôi mong được chạy đi thế nào,
tôi cũng nghĩ mình nên đi sau.
- Đếm tới ba nhé.
- Được. Một...
Ow!!
Bắn đẹp lắm, thưa ông!
Cảm ơn cậu, hạ sĩ.
Tôi không thể tin được.
Sáu năm trong đội dân quân Donegal,
và tôi chưa từng bị trầy da.
Vậy mà ba tiếng làm thằng trộm mộ,
tôi đã dính một phát vào mông.
Được rồi, Willy,
cho tôi xem vết thương của cậu nào.
Được rồi, cẩn thận đó.
Tôi nghĩ cậu có một cặp mông
đáng yêu hết cỡ.
Chào buổi tối, bà McFie.
Nó có tệ không?
Nó chỉ là một vết trầy thôi mà,
đồ trẻ con to xác.
- Nhưng nó vẫn đau đấy.
- Thôi nào, Willy.
Oh, ai đã hét lên ở nghĩa trang
như một cô gái nhỏ vậy?
Cậu!
Vì Chúa, cô ấy lại chìm trong men rượu nữa rồi.
Em không sao chứ, cục cưng?
Là Chúa.
Chúa đang trừng phạt chúng ta.
Oh, em biết điều đó không đúng mà.
Đầu tiên là Old Donald.
Giờ là Joseph.
Chuyện gì đã xảy ra với Joseph?
Hai người thuê nhà đã qua đời.
Xin chào?
Ông không sao chứ, Joseph?
Trông tôi có ổn không hả,
hai thẳng thiểu người Ai-len này?!
Các người sẽ không lấy được áo khoác của tôi đâu.
Ta nhớ rồi.
Old Nosey đã từng ở đây.
Ông ấy nói, "Đứng lên, các cậu.
Maitland, đây là lúc của cậu".
Và chúng tôi đi, chiến đấu,
chiến đấu với Frogs.
Tôi đã từng kể cho hai cậu nghe về lần đó chưa...
Lần đó...
Tôi đã nhìn thấy ông ấy,
người đàn ông nhỏ bé, Napoleon?
Phải, đó là một niềm vui.
Và cái mũ ngu si ấy.
Tha thứ cho con, Cha.
Vì con không biết mình làm gì nữa.
Ông ta không nên ra đi như thế.
Một anh hùng phải được yên nghỉ
giữa những đồng đội...
...ở một góc xa xôi nào đó
trên cánh đồng xa xứ...
...Giữa chiến trường, xung quanh
là những người đồng chí của mình.
Không, Willy, điều này còn tốt hơn thế.
Một người xứng đáng được chết trong
sự thoải mái của chiếc giường, xung quanh là bạn bè.
Không tái diễn nhé, William.
Old Joseph
là người cuối cùng với tôi đó.
Chúng ta sẽ nói về chuyện đó sau, Willy.
Giờ thì hãy mỉm cười
và cố tỏ ra quan trọng nhé.
- Er, excusez-moi...
- Ông không được bước vào khi đi chúng.
- Nhưng chúng là hàng Pháp đó.
- Chính xác. Lượn đi cho nước nó trong.
- Cái gì cơ?
- Lượn đi cho nước nó trong.
- Mũ ư?
- Ông ấy?
- Mũ?
- Ông ấy, lượn.
- Chúng tôi là khách mời.
- Tên?
William Wordsworth.
Kèm thêm một người.
Chào mừng tới McOakley's,
thưa ông Wordsworth.
Tôi rất ngưỡng mộ những bài thơ của ông
về đóa thủy tiên.
Oh, tốt quá.
Hay lắm, hay lắm.
Không có cơ hội đâu. Lượn.
Đi đi.
Ông có những gì rồi?
Thật kì quặc khi mà
đỉnh cao của văn hóa...
...lại được bán rẻ mạt ở Edinburgh
trong quán rượu cóc này.
Đó là lí do tôi đang dự định...
đừng cười tôi...
Chúng ta sẽ diễn vở...
"Macbeth."
Nó có mọi thứ.
Tình dục, giết người, ma thuật, sự phản bội.
Tôi nghĩ đó là ý tưởng vĩ đại đó Ginny.
- Thật ư?
- Thật chứ.
Chỉ có một vấn đề nhỏ.
Macbeth không phải là vua à?
Điều đó sẽ không biến ông ta
thành đàn ông chứ?
Tôi đang nói tới một vở kịch của Shakespeare
đầu tiên chỉ toàn diễn viên nữ!
Nhưng sẽ rất tốn kém đó Ginny.
Không ai muốn làm lại điều đó lần nữa đâu.
- Không bao giờ.
- Không ai phải quay lại làm việc cả.
Cái chúng ta cần là một ông bầu
giàu có và sáng suốt cắn câu mà thôi.
Cậu đang làm gì thế?
Thứ khiến họ say mèm
và làm tớ trở nên trơ trẽn, Em à.
Tôi phải đã chết
một giờ trước cơ hội này...
Tôi đã sống một cuộc đời hạnh phúc...
Ai đó đã uống hơi nhiều rồi.
Ai có thể thông minh, đáng kinh ngạc,
điều độ và giận dữ...
...trung thành và trung lập
trong khoảnh khắc?
Không ai cả.
Cuộc hành trình bạo lực
của tình yêu...
...đã vượt qua những thứ ngăn cách.
Các người chưa từng nghe tới
William bloody Shakespeare ư?
Tôn trọng tí đê!
Thật vớ vẩn.
Em có thể giúp gì cho ông?
Uh... chỉ là, những lời nói của cô thật...
Thật tuyệt vời, thưa cô.
- Bác sĩ.
- Bác sĩ.
Bác sĩ!
Trông ông như vừa được một món hời lớn,
thưa bác sĩ Monro.
Ông hẳn biết chuyện này là về cái gì.
Tôi biết.
Nhưng thứ lỗi, tôi cần có vài lời
với bác sĩ Knox.
Tôi sẽ rất ngạc nhiên nếu Knox
nói chuyện với ông, giờ thì...
Xin lỗi, thưa bác sĩ Lister.
Và làm ơn đừng hiểu nhầm, nhưng...
Hơi thở của ông thật ghê tởm.
Ah!
Bác sĩ Knox.
Thật hạnh phúc khi gặp ông quá.
Phải, tôi chắc thế mà.
Và những học trò mới của ông,
họ thích thú với những bài giảng chứ?
Er, không bằng với chuyện
họ đang du hí với vợ ông đâu.
Oh, ta ghét cái thằng cha này.
Thưa bác sĩ, giáo sư, các quý ông,
xin hãy ổn định chỗ ngồi.
Xin chú ý.
Đức vua sẽ ở lại
cung điện Holyrood trong vòng 8 tuần.
Với sự sáng suốt của mình, ngài đã quyết định...
...tiến hành một cuộc thi để
thúc đẩy sự phát triển của y học.
Theo đó, đức vua đã quyết định
trong cuộc viếng thăm của mình...
Ngài sẽ lắng nghe những buổi thuyết trình
từ những bác sĩ hàng đầu của Scotland.
Bất cứ ai được ngài quyết định là
đã tạo ra một bước tiến vĩ đại...
...trong lĩnh vực y học.
Sẽ được trao Huân chương Hoàng gia
và một món tiền thưởng hậu hĩnh.
Mmm!
Sự vinh dự này được trao cho tình trạng
kinh tế xã hội vô cùng của Edinburgh...
Ở Scotland, trong nghề y...
Và dĩ nhiên, cho người nhận nó.
Cảm ơn, và chúc buổi tối vui vẻ.
Thưa ngài Harrington, tôi chỉ...
Vâng, tôi biết...
Em đã đóng Agnes trong Molière's
"Trường học dành cho người vợ"...
...ở nhà hát Garrick ở London.
Và sau đó, mọi thứ thật khó khăn...
Và em đã chuyển sang cho...
một rạp hát ngoài trời.
- Ah, như rạp xiếc?
- Đôi lúc.
Rồi em trở thành một vũ công.
Và giờ em đang cố gắng trình làng
vở kịch đầu tiên của mình.
- Nghe thật thú vị.
- Đúng thế mà.
Em chỉ cần tìm kiếm
những người đầu tư mà thôi.
Dù sao cũng nói đủ về em rồi.
Hãy kể về ông xem nào.
Ông làm nghề gì vậy?
Er, tôi trong hội cung cấp dụng cụ phẫu thuật.
Xin lỗi đã chen ngang, Willy, nhưng
chúng ta nên về nhà thôi.
- Khởi đầu nhanh đấy.
- Thật vui khi được gặp ông, ông Bruke.
- Tôi có thể gặp lại em chứ?
- Em rất vui.
- Tối thứ Sáu thì sao?
- Em sẽ gặp ông ở đây vào lúc 7 giờ.
Chúc ngủ ngon, thưa cô.
Đi nào, Willy.
- Chúc ngủ ngon.
- Ngủ ngon.
Tôi sẽ không giải thích nữa đâu.
Ông Wordsworth đã ở trong câu lạc bộ rồi.
Không thể nào.
Tôi chính là ông ta.
Vừa mới trở về từ chuyến du lịch đại lục.
Và tôi là Samuel Coleridge.
À ừ, và tôi là thằng chết tiệt Robbie Burns!
Giờ thì lượn đi, cả hai bố!
Một quý ông thật lạ lùng và lập dị.
Tôi chưa từng thấy rằng có
nhiều điều để học hỏi về chân người như thế.
Bác sĩ Knox? Ông sẽ xuất hiện ở ủy ban chứ?
Dĩ nhiên rồi.
Và tôi tin mình sẽ chiếm ưu thế
ở cuộc thi của đức ngài.
Và sao mà ông biết được điều đó chứ,
bác sĩ Knox?
Tôi đang tạo ra bản đồ hoàn thiện
về cơ thể con người.
Cả trong và ngoài.
Nếu một thứ như vậy tồn tại...
Nó sẽ tạo ra bước đột phá từ kể từ Vesalius.
Nó cũng không thể tồn tại.
Một bản đồ như thế hoàn toàn vô dụng
trừ phi nó chính xác 100%.
Và không họa sĩ nào có thể đảm bảo điều đó.
Không phải minh họa hay phác thảo,
tôi đồng ý đó.
Vậy ông định làm thế quái nào chứ?
Ông sẽ thấy, giáo sư à.
Đến thời gian thích hợp.
Xin phép.
Đi thôi, Patterson.
Đã xong chưa vậy?
A, sẵn sàng rồi.
- Tốt rồi.
- Xin phép ông.
Uh, Patterson?
Patterson?
Un, deux, trois, quatre, cinq,
six, sept, huit, neuf.
Patterson?
Voilà .
MercÃ.
Ah! Merde.
Ah!
Voilà .
Tuyệt vời.
Đây là máy ảnh.
Một thiết bị có thể
lưu trữ những hình ảnh mãi mãi.
Máy ảnh?
Oui.
Chúng ta có thể tiến tới
với thứ gì đó tốt hơn thế này.
Đó là một đêm tuyệt vời.
Đêm tuyệt nhất của đời tôi.
Đó là một thế giới khác.
Một thế giới cao sang
nơi có không khí dịu nhẹ và mọi thứ đều có thể.
Đó là nơi chúng ta thuộc về, Willy.
Chúng ta nên giữ kín việc thực hiện
cơ hội này.
Cho tới khi Lucky tự giải quyết được vấn đề
với chính mình.
Không vấn đề, William.
Hơn nữa, để chúng ta gặp thêm
một vài thứ không may kiểu đó nữa.
Chúng ta cần tới vận may của thần chết.
Cậu nhầm rồi, Willy.
Những người như chúng ta
tự tạo nên vận may cho chính mình.
Ý anh là sao?
Anh vừa bị chập à?
Không, Willy.
Chúng ta đã dính vào vụ làm ăn này.
Điều đó không cho chúng ta quyền
định đoạt số phận người khác.
Con người ta sẽ chết từ lúc rời khỏi bụng mẹ.
Số phận của họ đã được định đoạt rồi.
Tất cả những gì chúng ta sẽ làm...
là giúp họ một chút thôi.
Cậu biết không...
Trông cậu rất thanh lịch
trong bộ cánh mới đấy.
Người đẹp vì lụa mà.
Nếu anh nghĩ có thể thuyết phục tôi
như thế, anh lầm rồi.
Tôi không quan tâm tới quần áo.
Nhưng cậu quan tâm tới đàn bà, phải không?
Và nếu một cô gái đẹp giá một cánh tay
hay cẳng chân, thì đó là rất nhỏ.
Và cô Ginny đó,
là một người đẹp đó.
Rất xinh đẹp.
Tài năng.
- Đó là chưa kể tới phần...
- Được rồi, anh đạt được mục đích rồi.
Nhưng không phải như thế này.
Có một nơi ở Old Town
sẽ phù hợp với chúng ta.
Thưa quý bà...
Ta sẽ...
...ra đường lớn...
Phải rồi.
Người tiếp theo chúng ta
chỉ cần đâm dao vào tim là đủ.
Không!
Và ta sẽ quay lại Scotland xưa!
Tôi có một ý tưởng khác.
Yah!
Yah!
Đánh xe! Cái thứ chết giẫm này
không thể đi nhanh hơn sao?
Yah!
Họ đang tới!
Nhanh lên, Willy, nhanh lên!
Nhanh lên!
Yah! Yah!
Cố lên, Willy.
Cố hết sức đi nào.
Yah! Yah!
Aaaah!
Ôi mịa nhà mình.
Tôi nói với cậu đó, Willy.
Nó sẽ kết thúc trong nháy mắt.
Và tôi nói với anh
là tôi không thích ý này tí nào.
Và tôi tin chắc
đây là cách duy nhất.
Anh biết không, William.
Tôi đã liều mình với sự lố bịch một lần.
Và tôi đã tự kết thúc hết rồi.
"When a body meets a body
comin' through the rye"
"When a body meets a body,
a body cry?"
Ai đó?
Có ai ở đó không?!
Agh! Ah!
Ông có tí lửa không?
Agh! Ah!
Ông...
ông không sao chứ?
Cái chết bất ngờ
của người đàn ông này...
...hiển nhiên sẽ xảy ra với các cậu.
Kết quả trực tiếp của việc tham ăn!
Em đã nấu món yêu thích cho anh.
Cá vược hun khói và khoai tây nghiền.
Thật đáng yêu.
Cảm ơn em.
Em không ngu đâu, William.
Ba cái xác chết
và một túi đầy tiền?
Việc hai người đang làm
không thể coi là thiên tài được.
Đó là ý tưởng đẫm máu nhất
mà các anh từng có.
Một điều kiện...
Em muốn được một bảng mỗi xác.
- Một bảng?
- Người bắt đầu có những bộ cánh lạ lùng...
...cũng bắt đầu có những ý tưởng lạ lùng.
Hãy nghĩ đó như một đòi hỏi
giữa vợ chồng với nhau.
Kiểu như hợp đồng hôn nhân đó,
nếu anh sẵn sàng.
Có thể tên em là Lucky.
Nhưng anh mới là người may mắn, cục cưng à.
Tôi sẽ không nghe ông nói đâu.
Tôi đang theo dõi ông đấy.
Tôi đang theo dõi ông.
Oh, sâm-panh!
Em rất ấn tượng đó, William.
Hẳn ông có rất nhiều tiền.
Cảm ơn.
- Vì những tin tốt.
- Vì những tin tốt.
- Mmm.
- Tin mới là gì vậy?
Tôi vừa mới quyết định tài trợ vở kịch của em.
Không!
Ông Bruke!
Ai ở đằng kia
cùng với Ginny Hawkins vậy?
- Đó là Willy Burke.
- Ai?
Công nhân thường xuyên ở Gravediggers.
Thường làm ăn với William Hare.
Họ đang uống sâm-panh.
Tìm ra xem thủ đoạn của hắn là gì.
Em có thể hỏi ông điều gì đã
thuyết phục ông dũng cảm...
...tài trợ cho một vở kịch toàn diễn viên nữ vậy?
Em có tài năng không tưởng, Ginny.
Tôi đã được chứng kiến
vào buổi tối chúng ta gặp nhau.
Một tài năng như thế
là món quà của Chúa.
Thấy nó bị hoài phí
chỉ vì một mớ tiền...
Thật là bôi bác.
Em không biết ông lại tha thiết
với kịch nghệ như vậy, ông Bruke à.
Không phải kịch nghệ, Ginny.
Mà là em.
Cảm ơn vì một buổi tối tuyệt vời,
ông Bruke.
Uh, cứ gọi là William.
Oh, xin lỗi. Um...
Khi nào tôi có thể gặp em nữa, Ginny?
Ở nhà hát Lyceum.
Thật ư? Khi nào?
Khi chúng ta trả tiền cọc.
Ngủ ngon nhé, William.
Tôi cần nhiều tiền hơn nữa.
Thật nhanh.
Đừng nói là cô ấy
đã "tấn công" cậu đêm đó.
Cô ấy là một diễn viên,
chứ không phải gái làm tiền.
Khác nhau chỗ nào chứ?
Tôi sẽ tài trợ cho vở kịch của cô ấy.
Với kinh tế trong
tình hình hiện tại...
Tôi nghĩ mình phải cảnh báo
một sự đầu tư quá mạo hiểm như thế.
Không có gì là về tiền bạc cả, William.
William Hare?
Không có thời gian để ngủ quên
trên chiến thắng đâu.
Hoặc uống đến say khướt như thế.
Anh có công việc phải làm đó.
Bọn anh vừa bàn về nó.
Sao em không tham gia cùng nhỉ?
- Cô ấy biết ư?
- Phải, cô ấy biết.
Đừng lo, Willy.
Tôi có thể giữ mồm miệng mà.
Xin lỗi đã làm quá lâu nhé.
Nhưng tôi vừa nói chuyện với
bà già ở đằng kia.
Thật bi kịch.
Mất cả nhà vì bệnh đậu mùa,
và khiến bà ấy thành kẻ vô gia cư.
Tôi sẽ quay lại ngay.
May mắn là đã khiến bà ta say mèm.
Giờ cậu chỉ cần giữ bà ta thôi.
Tôi đang cố đây!
Đây là cách người ta giải thoát
những người lính khỏi sự nghèo khổ...
Trên chiến trường.
- Oh, nó gọi là gì?
- Vẫn chưa thực sự có cái tên.
- Có thể chúng ta nên đặt tên cho nó.
- Hãy bỏ qua đi, William.
Được rồi, được rồi...
nhân danh bạn tốt nhất của tôi.
Từ giờ nó sẽ được gọi là...
"Kẻ thiếu não."
Cứu! Cứu! Cứu!
Cứu! Cứu!
Bà ta chết chưa?
Rồi.
- Rồi, ngỏm rồi.
- Tôi thật sự hi vọng thế đó.
Và với những kẻ đối nghịch,
không người đàn bà nào được sinh ra.
Ta sẽ cố gắng lần cuối cùng.
Giáng đòn đi, Macduff!
Và khiến hắn ta phải là kẻ đầu tiên khóc lóc,
"Làm ơn dừng lại, đủ rồi!".
Cảm ơn, Lucy.
Nó rất...
Hãy qua nào.
Thật thú vị lắm.
Xong rồi. Tôi sẽ liên lạc lại sau.
- Đừng nín thở như vậy chứ.
- Shh, im lặng nào, các quý ông.
Xin lỗi.
Tôi tưởng chúng ta đã thống nhất
là anh ngậm miệng lại cơ mà?
Tôi đã trả giá cho chuyện này đủ
để không phải chịu thêm bất cứ sự trì hoãn nào nữa.
Tôi chỉ đang cố thành thật thôi mà.
Đây là nhà hát, William.
Không phải là nơi cho sự thành thật.
Tiếp theo!
Cô Clarissa Windsor đang đọc
phần của mình trong vở Macbeth.
Cảm ơn!
Chúng ta cần một buổi
thử giọng khác.
Có thể là hai đó, Willy.
Sẽ không có vấn đề gì, phải không?
Eh... không, không.
Em có bao nhiêu thời gian tùy thích, cưng à.
Anh có thể mở khuy áo cho em không, anh yêu?
Được thôi.
Em tin là
công việc của anh vẫn ổn chứ?
Uh... anh
không thể phàn nàn gì hơn.
Em chỉ không biết bao giờ chúng ta có thể
tìm người diễn Macbeth thật thuyết phục không.
Anh nghĩ em nên diễn vai đó.
Tại sao anh nghĩ em có thể
vừa diễn vừa chỉ đạo?
Tài năng và cách nhìn của em.
Em đã được ban cho
rất nhiều tài năng.
Và em có cách nhìn.
- Anh nghĩ vậy ư?
- Anh biết mà.
Lên đi, Willy.
Chúng ta sẽ có một cuộc
trò chuyện nhỏ với ông McTavish.
Để tôi cho hai người biết
mọi thứ làm việc thế nào trong thành phố nhỏ này.
Bất cứ ai cố gắng bắt đầu
một việc làm ăn mới ở đây...
...phải chấp nhận trả cho tôi
một phần hoa lợi nhỏ.
Và đổi lại, tôi đảm bảo
các anh không bị dính vào pháp luật.
Các anh sẽ không bị quấy rầy bởi
chính quyền, sự cạnh tranh...
Hoặc bất cứ đối thủ nào
có thể xuất hiện.
Vậy chúng tôi sẽ trả tiền để...
Được bảo hộ?
Tại sao, phải. Tôi thích điều đó đấy.
Sự bảo hộ.
Chúng ta nói tới bao nhiêu phần trăm nhỉ?
- 50%.
- Một nửa?!
Đừng không hạnh phúc vậy chứ, các cậu.
Ông McTavish vẫn chưa nói
phần tốt đẹp đâu.
Và, uh...
phần tốt đẹp là gì?!
Cậu vẫn còn được sống.
Chúng ta nên bỏ đi ngay lập tức.
Tới London hoặc Mỹ.
Tôi nghĩ có thể mình có
chị em họ ở đó.
Và từ bỏ sự nghiệp sinh lời
chúng ta đã tìm ra?
Tôi không nghĩ vậy đâu.
Chúng ta phải chấp nhận yêu cầu
và kiếm nguồn cung cấp.
Hoàn hảo.
Phải, nhưng McTavish
không phải là kẻ dễ chơi, phải không?
Điều cuối cùng tôi muốn làm
là lên giường với thằng cha đó.
Nhưng cậu lại muốn lên giường
với Ginny, đúng chứ?
Và để làm điều đó, cậu sẽ phải
ở lại đây...
...và tiếp tục tài trợ
vở kịch của cô ta.
Liệu biển lớn có thể rửa sạch
máu từ tay ta?
Ah! Không! Ahh!
Đây là bàn tay ta đã nhuốm máu.
Đã biến những màu xanh
thành màu đỏ.
Cánh tay ta là màu của ngươi.
Nhưng ta thật xấu hổ
khi có một trái tim quá trong trắng.
- Đợi, dừng lại đã.
- Oh, gì nữa đây?!
Không, có gì đó vẫn chưa đúng.
Tôi cần suy nghĩ đã.
Ginny, làm ơn đi!
Hãy nói đi xem nào!
Em không thể làm gì để khiến cho
nhân vật này thừa nhận giết người.
Tại sao, Ginny...
anh ta đã làm vì tình yêu.
Và quyền lực.
Macbeth không hoàn toàn xấu xa.
Có những dấu hiệu của... lòng tốt
và sự hối hận bên trong anh ta.
Điều đó khiến anh ta trở thành
một anh hùng bi kịch vĩ đại nhường ấy.
Toàn bộ vở kịch này là về... sự đấu tranh
nội tâm giữa xấu và tốt bên trong anh ta.
Đúng và sai.
Anh thật sâu sắc, William.
Phụ nữ thích điều đó ở đàn ông.
- Anh có thể gặp em tối nay không?
- Uh, um...
Em không nghĩ đó là một ý hay.
Ngày mai em phải khớp đồ hóa trang.
Đây là công việc mang tính đột phá.
Giờ đức vua sẽ ngự ở Holyrood
chỉ trong ba tuần.
Công việc này sẽ hoàn thành đúng lúc chứ?
Tôi phải tăng cường tốc độ,
nhưng tôi không thấy bất cứ trở ngại nào.
Ngài Astley-Cooper đã được phong tước...
...nhờ việc mổ thành công
một ung nhọt trên đầu của đức vua.
Ta chỉ có thể bắt đầu tưởng tượng
tới mức độ ban quyền...
...đức ngài sẽ trao cho ông
khi nhìn thấy những...
Oh, tôi gọi chúng là
"ảnh chụp", thưa ông.
Ảnh chụp.
Tuyệt lắm.
Xin phép.
Chào các quý ông.
Có khó khăn khi đạt mục đích không, bác sĩ?
Tôi thừa nhận ban giám khảo
là một sự bất tiện nhất thời.
Nhưng kể cả ông, Monro,
cũng không thể chặn ngang sự phát triển đâu.
Một ngày tốt lành, thưa các quý ông.
Anh đang có một công việc làm ăn thuận lợi đó, Willy.
Anh biết.
Nhưng vấn đề là...
nguồn cung cấp sản phẩm.
Cái gì?
Giết người.
Đó là cách anh kiếm tiền.
Nó không có hiệu quả.
Đó là công việc khó khăn đấy.
Mọi người bắt đầu chú ý đấy.
Những tin đồn điên rồ
đang lan truyền khắp West Port.
Tiếp đi, Willy.
Giúp em nghĩ nào.
Vấn đề là không ai thích
giải quyết những xác chết.
Vì vậy, với một khoản phí,
anh có thể giành được chúng.
Bán cho họ một cỗ quan tài cho những người thân,
sắp xếp một đám tang.
Phải, và khi mọi người đang đau lòng,
họ không nghĩ tới mức giá là bao nhiêu cả.
Chúng ta có thể gọi là
"cửa hàng tang lễ".
Cửa hàng tang lễ, không.
Nghe bình dân quá.
Em thích gọi là "dịch vụ tang lễ" hơn.
Ôi Chúa, phải!
Phải, một ý tuyệt vời!
Oh, đừng dừng lại! Đừng dừng lại, Willy!
Ah, ông Hare.
Bác sĩ Knox rất hứng thú
với công việc của ông.
Từ giờ, ta sẽ cần tới
hai xác một tuần.
Nhắc lại, xác còn tươi.
Trong tình trạng tốt.
Nó không dễ dàng đâu, thưa bác sĩ.
Ông Hare à, ta chưa từng hỏi
bằng cách nào ông giải quyết những vấn đề đó.
Oh, cộng sự của tôi
và tôi đã có thỏa thuận...
...với những nhà trọ bình dân
ở West Port.
- Bất cứ khi nào ai đó chết...
- Ông Hare à, ta là bác sĩ.
Ta biết sự khác biệt giữa những cái chết
bởi nguyên nhân tự nhiên và không tự nhiên.
Edinburgh là một nơi rất nguy hiểm,
bác sĩ Knox à.
Và điều gì đó vừa mới nói với ta rằng,
nó sẽ còn trở nên nguy hiểm hơn nữa.
Ta không muốn kết án, ông Hare à.
Nhưng ta biết kết quả của việc ta làm
và những bác sĩ ta đang huấn luyện...
...hàng ngàn, có thể là hàng triệu mạng sống
sẽ được cứu.
Hai cái một tuần,
ông có thể lo được chứ?
Rất sẵn lòng, thưa ông.
Một người còn đòi hỏi gì nữa?
Các anh có một nơi
hết sức tuyệt đẹp đó.
Các anh muốn bao nhiêu?
Không gì cả.
Willy, làm gì đó đi!
Thả người của ta ra!
Các quý ông...
Cảm ơn Chúa khi chúng ta
đang sống trong thời đại khai sáng.
Khẩu hiệu của thời đại chúng ta
là "sự phát triển".
Sự phát triển về nghệ thuật.
Khoa học, công nghệ.
Vận chuyển.
Xã hội.
Làm ơn giúp tôi.
Fox, lấy tập giấy của anh lại đây.
Trong tất cả những lĩnh vực đó...
Chúng ta đã tiến nhanh hơn và xa hơn
trong hai thập kỉ qua...
...hơn hai thế kỉ trước.
Chưa bao giờ con người...
...lại có nhiều tự do và cơ hội đến thế.
Đây là năm 1828,
và chúng ta đang xây dựng một thế giới mới.
Một thế giới mới tốt đẹp hơn.
Hạ sĩ, giữ họ yên lặng đi!
Yên lặng!
Nhưng những nhà khoa học,
đây là vai trò của chúng ta!
Trách nhiệm của chúng ta là người tiên phong
cho sự vận động này.
Đây không phải là lúc nghỉ ngơi.
Không phải lúc cho những giới hạn nửa vời.
Đây không là lúc ngủ quên
trên những thành tựu đã đạt được.
Đây là lúc để làm việc chăm chỉ hơn...
...và nhanh hơn bao giờ hết.
Các quý ông, ta sẽ cho các cậu xem...
Một sự mổ xẻ đa dạng!
Anh không nghĩ trông em
hơi giống đàn ông quá ư?
- Hơi giống đàn ông quá đấy?
- Anh nghĩ trông em thật đáng yêu.
Em sẽ gặp anh vào thứ sáu.
Làm tốt lắm, Fox.
Giờ tới làm ở New Town nào.
Willy.
Dân quân đã dán thông cáo
khắp các đường phố.
- Chúng ta?
- Không!
Của những người chúng ta đã...
Anh biết rồi đấy...
Họ đang tới gần đó, William.
Vậy đó là cơ hội
để chúng ta không làm điều đó nữa.
Tôi đang tính toán, Willy.
Tôi có đủ tiền để bắt đầu
một công việc mới của chúng ta.
- Công việc gì?
- Dịch vụ đám tang.
Dịch vụ đám tang?
Đó là nơi mọi người
mang xác chết tới chôn cất.
- Và chúng ta sẽ không phải giết họ?
- Họ đã chết rồi mà!
Cảm ơn.
Tôi thích điều đó đấy.
Tôi biết mà.
Chúng ta sẽ tiến thẳng tới trước, Willy.
Và không ai...
không ai có thể ngăn chúng ta.
Được rồi... Shh! Mọi người.
Tôi muốn đề nghị nâng cốc.
Tới người đã làm việc vất vả
và có lòng tận tụy...
...để khiến chuyện này thành hiện thực.
Tới William Burke.
Tới William Burke!
- William Burke.
- Không, thôi nào.
- Em làm anh ngượng đó.
- Em biết mà.
Đó là em đó!
Oh, Willy.
Em không biết cảm ơn anh thế nào.
Tôi có thể nghĩ ra vài cách đó.
Tới mua một vé chứ, Danny?
Ruột gan phèo phổi không phải
thú tiêu khiển của tôi, William.
Đây là làm ăn.
Giờ thì lên đi.
Tôi vừa quyết định đưa anh
và Bruke vào trong tập đoàn.
Xin lỗi?
Anh sẽ có những công nhân bình thường.
Một món tiền đều đặn.
Chúng ta sẽ là đồng sự.
Đồng sự, phải không?
Nhưng Willy và tôi giờ sẽ
không làm trộm xác nữa.
Mm, đấy là anh nói thế.
- Tôi có lựa chọn không, Danny?
- Dĩ nhiên là có chứ, William.
Tự do là điều phân biệt con người
với súc vật.
Chủ đề cuối cùng của chúng ta.
Đó có phải là Danny McTavish không?
Danny McTavish đã bị cắt ra bởi
bác sĩ Knox.
Tôi là Đội trưởng McLintoch,
và đây là Đội dân quân Edinburgh.
Danh tiếng ông đi trước cả ông,
Đội trưởng McLintoch.
Cảm ơn ông.
Cuộc chiến lố bịch của ông với những kẻ trộm xác
là một mẫu mực của sự bất tài.
Sớm nay tôi đã được lưu ý rằng...
Ông đã mổ xẻ công khai một thi hài.
Đây là ông ta nếu
thông tin của ông là chính xác.
Lấy lại bình tĩnh đi chứ, Private.
Ông đã có được cái xác này bằng cách nào?
Patterson?
Tôi tin rằng nó được vứt
trong ngõ ở sau tòa nhà này.
Vài sinh viên đã tìm thấy ông ta.
Đây là một tên côn đồ khét tiếng,
Danny McTavish.
Ah, ít nhất thì cái chết của hắn ta
cũng không quá vô ích.
Thánh Peter có thể nhìn vào công việc của hắn
cho việc giảng dạy y học.
Fox, đưa tay đây.
Một vết thương phòng vệ,
xóa sạch dấu vết của một trò bẩn thỉu.
Và ông, đã che giấu chứng cứ đó.
Đó là một sự buộc tội xúc phạm,
Đội trưởng McLintoch.
Tôi sẽ báo cáo chuyện này với Đô đốc.
Đức vua Harrington
sẽ đứng về phía tôi khi xét xử chuyện này.
Tôi cược công việc của mình vào đó.
Ông vừa mới làm rồi.
Er, Ginny?
Bao nhiêu người ngoài đó?
Đầy kín phòng.
Cảm ơn anh.
Khi nào ba chúng ta
có thể gặp lại nhau?
Trong bão tố, sấm chớp hay trong cơn mưa?
Khi sự hỗn độn này chấm dứt.
Khi trận đánh này biến mất và chiến thắng.
Trước khi vầng thái dương mọc.
Nơi nào vậy?
Trên cây thạch nam.
Ở đó gặp... Macbeth.
Nếu ta đứng đây, ta đã nhìn thấy hắn!
Thật nhục nhã!
Máu đã chảy ở đây từ xa xưa.
Trước khi đạo luật của con người
thanh lọc sự an nhàn...
Và từ đây,
những kẻ giết người đã được xét xử.
Quá khủng khiếp với đôi tai!
Có một thời gian,
khi trí não không tồn tại.
Con người sẽ chết,
và đó là kết thúc.
Nhưng giờ hắn ta sẽ sống lại lần nữa!
Cùng với hai mươi kẻ sát nhân đã chết
trên vương miện của chúng!
Và đẩy chúng ta ra khỏi ngai vàng của mình!
Nó còn lạ lùng hơn.
Hơn cả một vụ giết người.
Tất cả những người mất tích
của chúng ta đều ở đây.
Qu'est ce que vous faites ici?
Ai đã làm tất cả chuyện này?!
C'est moi.
Hoan hô!
Ginny?
Em nghĩ họ rất thích.
Năm cuộc gọi ở hậu trường
và tất cả mọi người đều đứng dậy hoan hô.
Anh thích nói là sự thành công bất ngờ.
Đây là ngày hạnh phúc nhất trong đời em.
Chuyện gì vậy, Willy?
Trông anh không vui lắm.
Anh mừng cho em, Gin. Anh...
Anh không thể ngăn ý nghĩ
giờ mọi thứ đã kết thúc.
Em thực sự không cần anh nữa.
Anh đúng. Em không cần anh.
Nhưng em rất muốn có anh.
Thật ư?
Mm! Oh!
Chúng ta nên đưa vở kịch tới London.
Biến nó thành nhạc kịch.
Em được ban cho giọng hát thiên thần mà.
Phải, họ có thể làm điều gì đó mới mẻ
ở West End.
Hơn nữa, Edinburgh đã thay đổi.
Mọi người đều thay đổi.
- Anh cũng thay đổi.
- Em cũng thế.
- Oh, em muốn chúng ta ở cùng nhau, Willy.
- Tối nay ư?
Ngày mai. Tối nay em là một ngôi sao mà.
Em phải tỏa sáng đây.
Oh, Mary kìa. Mary!
Oh, Ginny!
Họ chắc chắn yêu chúng ta rồi!
Nó không tồi đâu, nhưng như ông có thể thấy,
những bức hình này chính là tương lai.
Ông đã giết những người này sao?!
Chắc chắn không!
Họ đều đã...
Ông nói như nào nhỉ?
Cắt ra từng mảnh.
Đồ công tử bột Pháp tởm lợm!
Tôi chỉ đang làm
những gì tôi được sai bảo.
Ông được bảo cái gì?
Sai bảo bởi ai?!
Trông ta thế nào, Pattterson?
Như một người sẽ được
đi vào lịch sử, thưa thầy.
Vâng?
Chúng tôi có vấn đề dân sự khẩn cấp
dành cho bác sĩ Knox.
Ngài ấy không ở đây.
Ow...
Chúng tôi sẽ rất biết ơn
nếu ông có thể nói ông ta ở đâu.
Ngài ấy đang có một buổi thuyết trình
chính thức ở Điện Holyrood.
Mài nhọn giáo đi.
Chúng ta sẽ tới thăm Đức vua.
Chào buổi sáng, Willy.
Vì Chúa, cuối cùng cô ấy cũng đã từ bỏ.
Không! Không.
Mặc dù tôi dám chắc
tối nay sẽ là tối đó.
Tôi biết một trò rất kinh ngạc
cậu có thể làm với cái lưỡi đó.
Cảm ơn, William!
Không thể tồi tệ hơn được nữa.
Ý ông là đức ngài có thể ngủ gật sớm hơn?
Xin lỗi, các ngài muốn chúng tôi
làm gì với những thứ này?
Ta không quan tâm.
Giải thoát chúng đi.
Bác sĩ Robert Knox!
Đức vua đang mong chờ
được nhìn thấy bản đồ cơ thể người của ông.
Tuyệt vời.
Lời khuyên của tôi là nên
thuyết trình ngắn gọn.
Và đừng bắt đức vua phải đọc nhiều quá.
Đức ngài có thể
chỉ cần nhìn vào những bức tranh này.
Bác sĩ Robert Knox!
Đứng lại ngay đó!
Tôi yêu cầu ông bỏ tay khỏi những bức hình đó
nhân danh Đô đốc.
Có cần tôi nhắc lại không, Đội trưởng,
tôi chính là Đô đốc.
Chính xác thì ông nghĩ
mình đang làm gì ở đây?
Giải quyết một vụ phạm tội, thưa ông.
Ông đang nói cái quái gì thế?
Tôi đang nói về giết người, thưa ông.
Cặp kia chứa những bằng chứng phạm tội.
Tôi không biết những thứ ngớ ngẩn
mà anh chàng nhỏ này đang cố chứng minh là gì.
Nhưng ông ta đang chế nhạo
nghề nghiệp của chúng tôi.
Tôi muốn ông ta bị đưa đi.
Là ông, người đang chế nhạo
nghề y đấy.
Và nếu có một phần sự thật
trong những lập luận của người này...
Tất cả chúng ta đều phải trả giá.
Đức ngài đã yêu cầu
được xem công việc của tôi.
Tôi phải hoàn thành tâm nguyện của ngài.
Một ngày tốt lành.
Hoặc ông bỏ tay ra khỏi
những bằng chứng đó, bác sĩ Knox...
...hoặc tôi sẽ phải bắt ông!
Ông sẽ không chạm được vào nó.
Bao nhiêu tử thi đã được dùng
để tạo ra hồ sơ này?
- 16.
- 16?!
Và ai đã cung cấp
16 tử thi này?!
Dân quân Edinburgh!
Không ai được di chuyển!
Ôi trời ơi là trời!
Tha thứ cho anh nhé.
Ông và bà Hare.
Tôi bắt giữ cả hai người vì nghi ngờ
đã giết người ở cấp độ một!
Chúng ta đã làm những điều kinh khủng, William.
Người ta có quyền được sống chứ.
Không ai có thể trách chúng ta được.
Ginny có thể.
Ah.
Cô ấy sẽ tìm hiểu, phải không?
Rồi cô ấy sẽ biết hết.
Tôi sẽ không dối cậu đâu, Willy.
Đó là điều có thể đấy.
Thật không thể tin được.
"Macbeth bị kết tội giết người."
Cô thực sự không biết, phải không?
Đội trưởng,
ông không có quyền giữ chúng tôi ở đây.
Tôi có mọi quyền.
Cô có ngồi xuống không?
Giờ thì, bà Hare, tôi có vài câu hỏi
muốn hỏi bà.
Tôi sẽ không nói gì hết,
đặc biệt với một tín đồ Scotland.
Một nửa dòng máu của tôi là Do Thái.
Tôi đang bị ngược đãi
bởi những kẻ ngoại đạo!
Đây là sự sỉ nhục.
Tôi yêu cầu được nói chuyện...
với Đô đốc!
- Tôi yêu cầu được thả ngay lập tức!
- Ngay lập tức!
Tôi yêu cầu được nói chuyện
với một người theo đạo.
Cô Hawkins và bà Hare.
Hoặc giữ yên lặng,
hoặc tôi sẽ đem xử bắn cả hai người!
"Đội trưởng Tam McLintoch
của Dân quân Edinburgh..."
"...đã bắt được thủ phạm của
những vụ giết người khét tiếng ở West Port."
"Danh sách nạn nhân bao gồm
bà Mary O'Toole ở New Town...
"Daft Jamie ở West Port...
"Nô lệ được thả tự do
John Martin ở London...
Bà Susanna McCorkindale
ở Aberdeen!"
Nhân danh luật pháp!
Tôi yêu cầu các người giải tán ngay lập tức!
Đi bắt những tên khốn nạn đó!
Lên nào!
Đứng yên.
Giết những tên khốn đó!
Tôi không thể sống với lương tâm của mình.
Được chứ?
Tôi phải thú nhận thôi.
Giây phút chúng ta ra khỏi đây,
tôi sẽ tìm cho cậu một thầy tu.
Không có cách nào
màn thưa che mắt thánh được.
Tôi sẽ thú nhận
với những người cầm quyền thích đáng.
Đó thật là, thật là một ý tưởng hay đó, Willy.
Vì như vậy cậu sẽ được
treo thòng lọng vào cổ.
Không gì xứng đáng với tôi hơn thế.
Chưa nhắc tới việc
thòng lọng quanh cổ tôi nữa đấy.
Và Lucky.
Và Ginny.
Để tôi giải quyết cho.
Ahh, thật vui khi được gặp lại ông, Đội trưởng.
Được rồi.
Ông có thể nói cho chúng tôi biết
chúng tôi nên làm những gì không?
16 lần giết người
ở cấp độ một.
Nghe nghiêm trọng đấy.
Ông có bất cứ cái xác nào không?
Hay có ai chứng kiến tận mắt?
Thực tế thì, ông có
bất cứ bằng chứng nào không?
Tất cả đều ở đây, các chú ạ.
Đội trưởng, có tin nhắn
từ Đức vua Harrington.
Đức ngài muốn gặp ông,
một cách nhanh nhất.
Đức ngài cũng yêu cầu
mang hồ sơ của bác sĩ Knox cùng với ông.
Đội trưởng.
Ngồi đi.
Oh, cảm ơn.
- Sô-cô-la?
- Uh, cảm ơn.
Thị trưởng Provost và tôi
rất ham muốn được biết...
...chúng ta sẽ làm như thế nào
trong trường hợp này.
Hiện tại, chúng tôi đã giam giữ
Bruke và Hare rất cẩn thận.
Họ sẽ không chấp nhận bất cứ điều gì,
và tôi chắc cho đến đúng lúc...
...Tôi hết việc với chúng,
chúng sẽ bét nhè, tôi chắc chắn như thế đó.
Nhưng đó có thực sự là điều
chúng ta muốn, Đội trưởng?
Xin lỗi, thưa ông?
Thành phố này nổi tiếng
vì khả năng y học của nó.
Sinh viên từ khắp nơi trên thế giới
tới học tập ở những trường giải phẫu của chúng ta.
Họ mang tới rất nhiều tiền.
Chúng ta có quyền tự hào về tình trạng của mình
cũng như truyền thống của chúng ta.
Sẽ thật đáng tiếc nếu làm hoen ố chúng...
...chỉ vì một vụ bê bối
như giết người công khai này.
Đặc biệt là vụ giết người
có thể làm tổn hại tới...
...danh tiếng của sự kính trọng
những trường dạy y của chúng ta.
Chắc các ông không gợi ý cho tôi
thả hai tên đó ra?
Không, không, chúng ta cần ai đó
chịu những tội này, nhưng không có xét xử.
Thành phố này sẽ rất biết ơn...
...sự xử lý tinh tế công việc này của ông.
Thực tế, trong thành phố này...
Dân quân nên được
chỉ huy bởi một thiếu tá.
Hoặc thậm chí là đại tá. Hmm?
Thật vậy.
Tôi đảm bảo, thưa các ngài,
thành phố này có thể trông cậy vào tôi.
Mọi thứ đã dàn xếp xong xuôi.
Chúng tôi sẽ trông mong điều đó, đại tá.
Cảm ơn.
Vậy để tôi nó thẳng ra nhé, đội trưởng.
Đại tá.
Đại tá?
Nếu một trong chúng tôi thú nhận
đã phạm những tội này...
...những người khác sẽ được tự do?
Chính xác.
Nhưng thật sỉ nhục!
Tất cả chúng tôi đều vô tội!
Không ai nhận tội mà họ không hề phạm phải...
...chỉ để ông nổi tiếng
với đám khốn ngoài kia!
Được rồi, William!
Đây là cơ hội cho một trong chúng ta
làm điều đúng đắn.
Cậu gọi đó là đúng đắn ư?
Loại người nào
sẽ làm điều như thế chứ?
Tôi.
Cảm ơn Chúa.
Thêm một điều kiện nữa.
Em biết những điều anh đã làm.
Anh rất xin lỗi, Ginny.
Anh không mong đợi
em sẽ tha thứ cho anh.
Thật là lãng mạn.
Thú tội để cứu sống cuộc đời của người mình yêu.
Giống như Shakespeare vậy.
Chưa từng có câu chuyện nào
lại đau buồn đến thế...
Như của Ginny và chàng Romeo của cô.
William Burke ở West Port...
...trước là hạt Donegal ở Ireland...
Đồ cặn bã người Irish!
Ngươi bị kết án vì phạm tội cực kì tàn ác
là trộm mộ và giết người hàng loạt.
Ngươi có điều gì muốn nói
trước khi xuống địa ngục không?
Chỉ duy nhất điều này thôi.
Tôi đã làm điều này vì tình yêu.
Tôi biết anh ta dường như
là một người tốt.
Và tôi đoán các bạn
nên tôn trọng sự thật...
...anh ta đã thực hiện sự hiến tế cuối cùng
vì tình yêu.
Nhưng anh ta đã giết tất cả
những con người kia chỉ vì tiền.
Và điều đó thật xấu xa.
Cảm ơn.
Và những người còn lại...
Vị bác sĩ kia
cuối cùng tới Tân Thế giới.
Sau tất cả,
chuyện gì cũng đều kết thúc ở đó.
Bắt chuột đây!
Bắt chuột đây!
Fergus đã đưa sự bảo hộ lên một mức mới...
...và tạo ra cơ hội bán
bảo hiểm nhân thọ.
Và người bạn Pháp của chúng ta ở đây,
anh ta cũng nhân vật tiếng tăm be bé.
Anh ta trở lại Paris
và tiếp tục công việc của mình.
Allez, allez, allez.
Vite, vite, vite.
Ah, lại đây.
Tôi không thể sống thiếu em.
Em thật xinh đẹp.
Ah, arrêt! Arrêt!
Nói "pho-mát" nào!
Fromage!
Nicephore được biết đến phổ biến
như một trong những nhà phát minh ra máy ảnh.
Parfait. Bravo.
Đức Ngài Harrington, đã sống sót
qua cơn bão sát nhân ở West Port...
...cuối cùng cũng đã bị ép từ chức
sau khi tự truyện của Đại tá Tam McLintoch...
...được xuất bản.
Nhưng ngôi sao thực sự là...
...thư kí trẻ của Giáo sư Monro,
Charles Darwin.
Anh ta đã tiếp tục viết một cuốn sách
gần như bán chạy như Kinh thánh.
Có thể nói đó là người sống sót phù hợp nhất.
Và chứng cứ sống đó
chính là cô gái trẻ Ginny.
Cô ta cuối cùng cũng vượt qua được nỗi đau
và trở thành một diễn viên nổi tiếng.
Cô ta thật kinh khủng!
Xuống đi!
Chà, không nổi tiếng đến thế.
Và hai anh hùng của chúng ta,
William Hare đã theo đuổi giấc mơ của mình.
Cuối cùng, chỉ có
Hare có được Huân chương Hoàng gia.
Và William Burke đã kết thúc
giống như những nạn nhân của mình.
Ta sẽ bắt đầu từ đâu đây?
Ta nghĩ đó là chân.
Khi anh thức dậy...
Anh biết mình sẽ là...
Anh biết mình sẽ là
người đàn ông thức dậy bên em...
Khi anh ra đi...
Anh biết mình sẽ là...
Anh sẽ là người đàn ông
đi cùng em...
Nếu anh say...
Anh biết mình sẽ là...
Anh biết mình sẽ là người đàn ông
say mèm bên cạnh em...
Và nếu anh nói nhăng cuội...
Anh biết mình sẽ là...
Anh sẽ là người đàn ông
nói nhăng cuội bên cạnh em.
Nhưng anh sẽ đi bộ 500 dặm...
Và anh sẽ đi bộ 500 dặm nữa...
Chỉ để là người đã đi 1000 dặm...
Để gục xuống dưới cửa nhà em...
Khi anh làm việc...
Anh biết mình sẽ là...
Anh sẽ là người đàn ông
làm việc chăm chỉ vì em.
Và khi tiền bạc...
...tới từ những việc anh làm.
Anh sẽ đưa từng xu một cho em.
Khi anh về nhà
Khi anh về nhà
Anh biết mình sẽ là...
Mình sẽ người đàn ông
về nhà với em...
Và nếu anh già đi...
Anh biết mình sẽ là...
Anh sẽ là người đàn ông
già đi bên cạnh em.
Nhưng anh sẽ đi 500 dặm...
Rồi lại 500 dặm nữa...
Chỉ để là người đã đi 1000 dặm...
Để gục xuống bên cửa nhà em.
Khi anh cô đơn...
Anh biết mình sẽ là...
Anh sẽ là người cô đơn
khi vắng em.
Khi anh mơ...
Anh biết mình sẽ mơ...
Anh sẽ mơ về thời gian
anh ở bên em.
Khi anh ra đi
Khi anh ra đi
Anh biết mình sẽ là...
Mình sẽ là người đàn ông
đi bên cạnh em.
Và khi anh về nhà
Khi anh về nhà
Anh biết mình sẽ là...
Anh sẽ là người đàn ông
quay về nhà vì em.
Anh sẽ là người đàn ông
quay về với em.
Nhưng anh sẽ đi 500 dặm.
Và lại đi 500 dặm nữa.
Chỉ để là người đã đi 1000 dặm.
Để được gục xuống dưới cửa nhà em.
Và anh sẽ đi 500 dặm.
Và lại 500 dặm nữa.
Chỉ để là người đã đi 1000 dặm.
Để gục xuống dưới cửa nhà em.