Tip:
Highlight text to annotate it
X
Edmund! Tránh ra khỏi đó mau.
Peter! Con nghĩ mình đang làm gì vậy?
Peter, xuống tầng hầm nhanh lên. Ngay bây giờ!
- Đi thôi!
- Chờ đã...
Đi thôi, bỏ nó lại đi!
Mẹ ơi!
Lucy, đi thôi!
- Đi nào con, nhanh lên!
- Chạy đi!
- Chạy đi!
- Nhanh lên!
- Mẹ ơi!
- Chờ đã! Còn bố!
- Ed!
- Edmund, không!
- Con sẽ mang bố ra!
- Peter, trở lại đây!
- Ed! Trở lại đây!
- Edmund! Nằm xuống!
- Đi thôi, thằng ngốc này, chạy đi!
Ra ngoài mau!
Cố lên!
Nhanh lên!
Sao mày không chịu nghĩ đến những người khác vậy?
Mày thật ích kỳ!
- Mày đã có thể khiến mọi người chết.
- Dừng lại đi.
- Ổn rồi.
Sao mày không làm theo những gì mày được bảo?
Xin hãy bố thí cho người nghèo.
Chúa phù hộ ngài.
Trẻ em và những người đi sơ tán...
Hãy giữ thứ này trên mình nhé, con yêu.
Con ổn chứ?
Con gái ngoan! Con đủ ấm chứ?
Nếu bố ở đây, bố sẽ không bắt chúng con đi.
Nếu bố ở đây thì chiến tranh đã kết thúc
và chúng ta đã không phải đi đâu cả.
Hãy nghe lời anh trai con nhé, Edmund?
Hứa với mẹ là con sẽ chăm sóc các em.
Con sẽ chăm sóc các em, mẹ à.
- Chàng trai tốt.
- Tất cả lên tàu!
- Tạm biệt, con yêu!
- Chào mẹ!
Susan.
Hãy là một cô gái tốt.
Hãy nắm tay anh trai con.
Đừng để rời tay anh trai con nhé.
Được rồi. Các con đi thôi.
- Tất cả lên tàu!
Này bỏ em ra. Em có thể tự lên tàu mà.
Bỏ em ra!
Cô có thể lấy vé của cháu không?
Cho cô xem vé.
- Peter.
- Được rồi. Các cháu lên đi.
- Vâng, cảm ơn cô.
Đi nào.
Đi theo đường này.
Đi nào, Lucy.
Bây giờ chúng mình phải luôn ở cạnh nhau.
Mọi việc sẽ ổn thôi.
- Chào mẹ! Con yêu mẹ!
- Tạm biệt, các con yêu.
- Tạm biệt mẹ! Chúng con sẽ nhớ mẹ! Hẹn gặp lại.
- Con yêu mẹ! Tạm biệt!
- Hẹn gặp lại.
- Hãy viết thư cho chúng con, mẹ nhé.
- Mẹ yêu con.
BIÊN NIÊN SỬ CỦA NARNIA
Sư tử, Mụ phù thủy và Chiếc tủ quần áo
Ga Goosey Station đây. Ga Goosey.
Đưa tay cháu cho bác nào. Đi thôi!
Giáo sư biết chúng ta tới mà.
Có lẽ chúng ta bị dán giấy sai.
- Lại đây nào!
Oa.
- Bà Macready?
- Ta e là như vậy.
Vậy là chỉ có thế?
Ta cứ nghĩ các cháu còn đem theo gì nữa chứ?
Không, thưa bà.
Chỉ có chúng cháu.
Những đặc ân nho nhỏ.
Đi nào. Tốt lắm. Đi nào.
Giáo sư Kirke không quen với việc
có trẻ con trong nhà.
Và, bởi vậy, có vài điều luật chúng ta
cần phải tuân thủ.
Không được la hét...
... hay chạy nhảy.
Không tự tiện dùng các đồ vật.
Không chạm vào các cổ vật quý giá.
Và trên hết,
không được làm phiền giáo sư.
Tối qua, không quân Đức
đã thực hiện một cuộc tấn công
vào nước Anh.
Những người sống sót sau cuộc đột kích...
Khăn trải giường ở đây lộn xộn quá.
Chiến tranh rồi sẽ kết thúc, Lucy à.
Chúng ta sẽ sớm về nhà thôi.
- Ừ, nếu như nhà chúng ta vẫn còn ở đó.
- Đáng ra giờ này em phải đi ngủ rồi!
- Phải rồi, thưa mẹ.
- Ed!
Em thấy bên ngoài đấy.
Chỗ này rất rộng lớn
Chúng ta có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn.
Ngày mai sẽ rất tuyệt.
Thật đấy.
"Gastrovascular."
Lại đây, Peter. Gastrovascular.
- Đó là tiếng Latin à?
- Đúng vậy.
Có phải nó có nghĩa là
"trò chơi tồi tệ nhất được nghĩ ra lúc nào"?
Chúng ta có thể chơi trốn tìm.
Nhưng chúng ta đang rất vui rồi.
Thôi nào, Peter.
Làm ơn đi?
- 1, 2, 3, 4...
- Cái gì cơ?
...5, 6, 7, 8,
...9, 10, 11...
...24, 25, 26...
Anh vào đây trước!
... 75, 76, 77, 78, 79, 80,
81, 82, 83, 84,
- 85, 86, 85, 86, 87, 88...
...89, 90, 91, 92,
- 93, 94, 95...
Sao chú lại trốn cháu vậy?
Không phải vậy.
Ừ, ...
Chú chỉ... chú...
Không phải. Không. Chú chỉ... chú
Chú chỉ...
Chú chỉ không muốn làm cháu sợ.
Chú không phiền chứ nếu cháu hỏi...
Chú là gì vậy?
À, phải, chú là...
Phải, chú là một thần đồng áng.
Vậy còn cháu?
Cháu chắc phải là một người lùn không râu?
Ồ, không! Cháu là một bé gái.
Và, thực ra thì, cháu là người cao nhất trong lớp.
Vậy cháu là con gái của Ê-va?
Mẹ cháu là Helen.
Vậy thật ra cháu là con người.
Phải rồi.
Cháu đang làm gì ở đây vậy?
Cháu đang trốn trong tủ quần áo
ở một căn phòng trống và...
Phòng trống? Chỗ đó ở Narnia à?
Narnia? Đó là cái gì vậy?
Trời ạ, cháu đang ở Narnia mà.
Tất cả mọi thứ từ cột đèn
mọi con đường dẫn đến lâu đài Cair Paravel
bên Biển Đông,
mọi que củi và hòn đá cháu thấy,
mọi băng tuyết đều là Narnia.
Tất cả đều trong chiếc tủ quần áo đó.
Tủ quần áo? Chú xin lỗi.
Hãy để chú tự giới thiệu.
Tên chú là Tumnus.
Thật vui vì được gặp chú, Tumnus.
Cháu là Lucy Pevensie.
- Ồ, bắt tay cháu đi.
- Ừ... Tại sao vậy?
Cháu... cháu không biết.
Mọi người vẫn làm vậy khi họ gặp nhau.
Vậy là, Lucy Pevensie
đến từ thành phố tuyệt diệu Tủ Quần Áo
ở vùng đất kỳ diệu Phòng Trống.
Cháu có muốn cùng uống trà với chú không?
Cảm ơn chú rất nhiều, nhưng cháu...
Cháu thực sự nên quay về.
Nó chỉ cách đây một góc phố thôi.
Và ở đó có lửa ấm
với bánh mì nướng, trà và bánh ngọt.
Và có thể chúng ta sẽ ăn cá mòi.
- Cháu không biết nữa.
- Thôi nào.
Không phải ngày nào chú cũng có bạn mới.
Được rồi, vậy cháu sẽ tới nhà chú một lúc,
nếu như chú có cá mòi.
Cả một thùng đầy.
- Ổn chứ?
- Mm-hm.
Chúng ta tới nơi rồi.
Vào đi.
- Ngay sau cháu.
- Cháu có thể giúp gì chú không?
- Cảm ơn cháu nhiều.
- Ồ.
Ồ.
Đó là cha của chú.
Ông ấy đẹp quá.
Ông ấy rất giống chú.
Ồ, không.
Chú thật sự không giống ông lắm.
Cha của cháu đang phải chiến đấu trong chiến tranh.
Cha chú cũng từng vậy.
Nhưng đã lâu lắm rồi.
- Trước mùa đông kinh hoàng này.
- Mùa đông đâu có tệ.
Có trượt tuyết và chơi ném bóng tuyết.
- Ồ! Và cả Giáng sinh nữa!
- Không phải ở đây.
Bọn chú đã không có Giáng Sinh suốt 100 năm nay rồi.
Sao cơ? Không có món quà nào
suốt 100 năm nay sao?
Lúc nào cũng là mùa đông,
không bao giờ có Giáng Sinh.
Một mùa đông thật dài.
Nhưng cháu sẽ thích Narnia mùa hè.
Bọn chú nhảy múa quanh thần rừng suốt đêm,
và, cháu biết không, bọn chú không bao giờ thấy mệt.
Và cả âm nhạc nữa. Ồ, âm nhạc!
Em có muốn nghe một chút không?
Ồ! Được chứ.
Cháu có biết
- bài hát ru nào của Narnia không?
- Ồ, không, cháu xin lỗi.
Tốt đấy.
Vì cái này nghe chẳng giống điệu ru nào cả.
- Ồ, cháu nên đi thôi.
- Muộn quá rồi.
Chú là một gã thật tệ.
Ồ, không đâu.
Chú là thần đồng áng tốt nhất mà cháu từng gặp.
Chú e là cháu đã lấy ví dụ nhầm rồi.
Không. Chú chẳng làm điều gì xấu cả.
Lucy Pevensie, đó không phải là điều chú đã làm.
Mà là điều chú đang làm.
Chú đang làm gì vậy?
- Chú đang bắt cóc cháu.
Đó là Chúa Tuyết.
Bà ta là người làm cho nơi đây
luôn luôn là mùa đông, luôn luôn lạnh.
Bà ta đã ra lệnh.
Nếu bất cứ ai thấy có con người
xuất hiện trong khu rừng,
thì phải bắt lại cho bà ta.
Nhưng chú Tumnus, chú đã không làm vậy.
Cháu đã nghĩ chú là bạn của cháu.
- Ngay bây giờ. Có thể bà ta đã biết cháu ở đây.
Khu rừng đầy những kẻ do thám của bà ta.
Một vài cái cây đã về phe bà ta.
Cháu có thể tìm được đường về từ đây chứ?
- Cháu nghĩ vậy.
- Được rồi.
- Chú sẽ ổn chứ?
Này.
Chú xin lỗi. Rất xin lỗi.
Đây.
Giữ nó đi. Chú cần nó hơn cháu.
Không có chuyện gì đâu,
Lucy Pevensie,
chú rất vui vì đã được gặp cháu.
Cháu làm chú ấm áp hơn tất cả thời gian 100 năm qua.
Giờ đi đi.
Đi đi!
- ... 99, 100.
Sẵn sàng chưa, anh tới đây.
Ổn rồi! Em đã về đây! Em ổn!
Yên lặng đi! Anh ấy đang tới đấy!
Em biết không, anh nghĩ hai em
không có sáng kiến gì hay trong trò này cả.
Anh không tự hỏi em đã ở đâu sao?
Đó chính là vấn đề.
Đó là lý do anh ấy tìm thấy em.
Vậy là anh đã thắng?
Anh nghĩ là Lucy không muốn chơi nữa.
Em đã ở đấy hàng giờ mà.
Lucy, thứ làm bằng gỗ duy nhất ở đây
là mặt sau tủ quần áo.
Chơi 1 trò một lúc thôi, Lucy.
Bọn anh không có trí tưởng tượng như của em.
Nhưng em không tưởng tượng.
Đủ rồi, Lucy.
Em không nói dối mà.
Được rồi, anh tin em.
- Thật sao?
- Dĩ nhiên rồi.
Chẳng phải anh đã kể với em
về cánh đồng ở tủ bát đĩa sao?
Khi nào thì thôi được đây?
Em đang khiến mọi chuyện tệ hơn đấy?
- Chỉ đùa thôi mà?
- Khi nào em mới lớn lên được chứ?
Im đi! Anh cứ nghĩ mình là bố,
nhưng không phải vậy.
Hay đấy.
Nhưng... nó thực sự đã ở đây.
Susan nói đúng đấy, Lucy.
Đủ rồi.
Lucy.
Em ở đâu?
Boo!
Lucy.
Hy vọng em không sợ bóng tối.
Lucy?
Lucy?
Lucy!
Lucy.
Em ở đâu?
Lucy.
Bây giờ anh tin em rồi.
Lucy.
Lucy?
Ồ!
- Thả tôi ra!
- Chuyện gì vậy, Ginarrbrik?
Bảo ông ấy thả tôi ra đi!
Tôi chẳng làm gì sai cả?
Sao mi dám nói chuyện
với Nữ hoàng của Narnia?
Tôi không biết!
- Vậy từ nay mi sẽ biết!
- Khoan đã!
Tên cháu là gì vậy, con trai của Adam?
Edmund.
Vậy Edmund,
làm cách nào mà cháu tới được vương quốc của ta?
Tôi không chắc.
Tôi chỉ đi theo em gái tôi.
- Em gái cháu? Các cháu có bao nhiêu người?
- Bốn.
Lucy là người duy nhất đã từng ở đây.
Nó nói nó đã gặp một thần đồng áng tên là Tumnus.
Peter và Susan không tin nó. Tôi cũng vậy.
Edmund, cháu có vẻ lạnh.
Cháu có muốn ngồi cùng ta không?
Cháu muốn uống thứ gì đó nóng không?
Vâng, thưa Nữ hoàng.
Đồ uống của cháu đây.
Sao bà có thể làm như vậy?
Ta có thể tạo ra mọi thứ cháu muốn.
- Bà có thể làm tôi cao hơn chứ?
Bất cứ thứ gì cháu muốn ăn?
Kẹo gôm?
Edmund?
Ta rất muốn gặp gia đình cháu.
Tại sao?
Họ chẳng có gì đặc biệt cả.
Ồ, ta chắc họ không sáng sủa như cháu.
Nhưng cháu thấy đấy, Edmund,
ta không có đứa trẻ nào cả.
Và cháu chính xác là...
... người ta đang tìm kiếm để,
một ngày nào đó, trở thành Hoàng tử của Narnia.
Có thể là trở thành Hoàng đế.
Thật chứ ạ?
Dĩ nhiên rồi, cháu chỉ cần
đưa gia đình cháu tới.
Ồ.
Vậy nghĩa là,
Peter cũng sẽ trở thành Hoàng đế?
Ồ, không đâu.
Nhưng một vị Hoàng đế cần có người hầu.
Cháu nghĩ cháu có thể đưa họ tới đây.
Phía trên khu rừng,
cháu thấy hai ngọn đồi chứ?
Nhà của ta nằm giữa chúng.
Cháu sẽ thích nó, Edmund.
Có cả một căn phòng kẹo gôm ở đó.
- Cháu có thể có thêm chút kẹo gôm chứ?
- Không!
Đừng cố thỏa mãn sự thèm ăn của cháu.
Bên cạnh đó, ta và cháu sẽ sớm gặp lại nhau thôi.
Cháu cũng mong vậy, thưa Nữ hoàng.
Ta sẽ nhớ cháu đấy.
- Yah! Yah! Yah!
Edmund?
Ồ, Edmund! Anh cũng đã tới được đây?
Nơi này tuyệt vời chứ?
- Em đã ở đâu vậy?
- Chỗ chú Tumnus. Chú ấy vẫn ổn.
Chúa Tuyết chưa phát hiện ra việc anh ấy gặp em.
Chúa Tuyết?
Bà ta tự gọi mình là Nữ hoàng của Narnia,
nhưng thực ra không phải vậy.
Anh vẫn ổn chứ? Trông anh dễ sợ quá.
Vậy, em trông mong gì chứ?
Nơi này lạnh quá.
- Làm cách nào để ra khỏi đây?
- Đi nào.
Lối này.
Peter, Peter, dậy đi!
Peter, dậy đi!
- Nó ở đó! Nó có thật!
- Shh.
- Lucy, em đang nói về cái gì vậy?
- Narnia!
Nó ở trong tủ quần áo đúng như em nói.
- Chỉ là mơ thôi, Lucy.
- Không phải vậy!
Em đã gặp lại chú Tumnus!
Edmund cũng đã đến đó.
Em đã thấy thần đồng áng?
Thực ra anh ấy không cùng em tới đó.
Anh ấy...
Em đã làm gì, Edmund?
Em chỉ chơi chung với nó thôi.
Em xin lỗi, Peter.
Em không nên khuyến khích nó,
nhưng anh biết con nít ở tuổi này
thế nào rồi đấy.
Chúng không thể ngừng giả bộ.
- Ồ
Tụi nhóc chúng mày mà còn đùa nghịch nữa
là sẽ phải ngủ trong chuồng ngựa đấy!
Giáo sư. Tôi xin lỗi. Tôi đã bảo chúng
là không được làm phiền.
Không sao mà, bà Macready.
Tôi chắc là có lời giải thích hợp lý.
Nhưng trước tiên, tôi nghĩ cô gái nhỏ này
cần một cốc sô-cô-la nóng đấy.
- Đi cùng ta nào.
Có vẻ như các cháu khiến quản gia của ta khó chịu.
Xin lỗi ông.
Chuyện này sẽ không lặp lại đâu.
Đó là em gái của chúng cháu, Lucy.
- Một cô bé hay khóc.
- Đúng vậy, thưa ông.
- Cô bé có vẻ bối rối.
- Đó là lý do cô bé khóc.
Không có gì đâu ạ.
- Bọn cháu có thể xử lý chuyện đó.
- Ồ, ta đã thấy rồi.
Con bé nghĩ nó tìm thấy một vùng đất ma thuật
trong tủ quần áo ở tầng trên.
Cháu nói gì cơ?
Tủ quần áo, tầng trên ạ.
Lucy nghĩ nó tìm thấy một khu rừng trong đó.
Con bé không ngừng nói về điều đó.
- Như thế nào cơ?
- Như một người mất trí vậy.
Không, không phải về cô bé.
Về khu rừng ấy.
- Ông không nói ông tin con bé đấy chứ?
- Các cháu không tin con bé sao?
Nhưng không thể như vậy được.
Ý cháu là, theo logic, điều đó là không thể.
Họ đã dạy cái gì ở trường học vậy?
Edmund nói bọn chúng chỉ giả vờ.
Cậu bé đó là một người thành thực chứ?
Không. Đây là lần đầu tiên.
Được rồi, nếu cô bé không mất trí
và không nói dối,
theo logic chúng ta phải thừa nhận rằng
cô bé đang nói thật.
Ông nói rằng chúng cháu nên tin con bé?
Cô bé là em gái các cháu, phải không?
Các cháu là gia đình của nó.
Hãy hành động như 1 gia đình.
Peter đang tới
và anh ấy chuẩn bị ném bóng!
Ồ!
Ồ! Dậy đi nào, búp bê mơ giữa ban ngày.
Sao chúng ta không chơi trốn tìm?
Anh tưởng em bảo đó là trò chơi của con nít.
Bên cạnh đó, chúng ta có thể
tận hưởng không khí trong lành.
Làm như không khí ngoài này
không giống không khí bên trong vậy.
- Em sẵn sàng chưa?
- Còn anh?
- Giỏi lắm, Ed.
- Anh đã ném bóng mà!
- Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
- Bà Macready!
Mau lên!
Không, không, quay lại đi!
- Mau lên!
- Ồ, hẳn em đang đùa.
Vào trong đi!
- Ngón chân của em!
- Anh không giẫm lên chân em mà!
- Lùi lại đi.
- Các em ngừng xô đẩy được không?
Không thể nào.
Đừng lo.
Em chắc đó chỉ là trí tưởng tượng của chị thôi.
Anh không cho là nói xin lỗi..
... là đã đủ.
- Không, không đủ đâu.
- Nhưng cái này thì đủ đấy!
- Ồ!
- Ồ!
Au!
Dừng lại đi!
Em là kẻ nói dối.
- Nhưng anh chị cũng đây có tin nó.
- Xin lỗi Lucy đi.
- Hãy nói anh xin lỗi đi.
- Được rồi! Anh xin lỗi.
Ổn rồi mà.
Một vài đứa trẻ không biết khi nào
thì nên ngừng giả bộ.
Ồ, hài hước đấy.
Có lẽ chúng ta nên quay lại.
Sao chúng ta không đi dạo một vòng nhỉ?
Anh nghĩ nên để Lucy quyết định.
Em muốn mọi người gặp chú Tumnus!
Được rồi, vậy sẽ gặp chú Tumnus!
Nhưng chúng ta không thể đi bộ trong tuyết
với quần áo như thế này được.
Không.
Nhưng anh chắc là giáo sư sẽ không phiền
nếu chúng ta mặc chúng đâu.
Hơn nữa, nếu em nghĩ về sự logic,
thì chúng ta đâu có mang chúng
ra khỏi tủ quần áo.
- Đây là một chiếc áo choàng con gái!
- Anh biết.
... rất nhiều đồ ăn ngon,
và chúng ta sẽ có rất nhiều..
Lucy?
Lucy!
Ai đã làm chuyện này vậy?
"Thần đồng áng Tumnus bị bắt giữ
với tội danh phản bội Nữ Hoàng Jadis
Nữ Hoàng của Narnia
vì đã thân thiết với kẻ thù
và làm bạn với con người.
được kí bởi Maugrim,,
Đội trưởng Đội Cảnh sát mật.
Nữ Hoàng muôn năm."
Được rồi.
Chúng ta thật sự nên quay về ngay thôi.
Vậy còn chú Tumnus?
Nếu như chú ấy bị bắt chỉ vì đã
liên hệ với con người,
- Chị không nghĩ chúng ta có thể làm được gì nhiều.
- Chị không hiểu sao?
Em là con người đó.
Bà ta hẳn đã biết được chú ấy đã giúp em.
- Có lẽ chúng ta nên gọi cảnh sát.
- Cảnh sát đây rồi.
Đừng lo, Lu.
Chúng ta sẽ nghĩ ra cái gì đó thôi.
Tại sao vậy?
Ý em là, tên đó chỉ là một tên tội phạm.
Có phải con phim đó vừa gọi chúng ta không?
Đó... đó là một con hải ly.
Lại đây, anh bạn.
Lại đây, anh bạn.
Tôi sẽ không ngửi nó đâu,
nếu như cậu muốn thế.
- Ồ.
Xin lỗi.
Lucy Pevensie?
Vâng?
Đó là chiếc khăn mùi xoa tôi đã đưa cho chú Tum...
Tumnus. Anh ấy đưa nó cho tôi
trước khi bị bọn chúng bắt đi.
Chú ấy ổn chứ?
Lại đây.
- Hai người đang làm gì vậy?
- Chị ấy nói đúng đấy.
Làm sao chúng ta biết được có thể tin nó?
Ông ấy nói ông ấy quen thần đồng áng.
Nó là một con hải ly.
Nó không nên nói gì cả.
Mọi việc vẫn ổn chứ?
Vâng. Chúng cháu chỉ đang nói chuyện.
Sẽ tốt hơn nếu ta tới một chỗ an toàn.
Ông ấy muốn nói tới những cái cây.
Mau lên nào. Chúng ta không muốn
ở lại đây sau khi trời tối đâu.
Ồ! Có vẻ như bà ấy đang đun nước.
Một cốc Rosy Lee tuyệt hảo.
- Nó dễ thương quá.
- Nó vẫn còn lộn xộn lắm.
Vẫn còn nhiều việc phải làm.
Một số thứ vẫn chưa xong.
Nó sẽ rất tuyệt khi được hoàn thành.
Hải Ly, anh đó hả?
Em lo muốn chết.
Nếu em còn thấy anh ra ngoài
với Lửng một lần nữa, em...
Ồ!
Họ không phải là những con lửng.
Ồ, tôi không bao giờ nghĩ
tôi sống để thấy chuyện này.
Nhìn bộ lông của anh này.
Anh còn không cho em 10 phút để khuyên anh?
Anh sẽ dành cho em cả tuần
nếu như anh thực sự cần giúp đỡ.
- Ồ, vào trong đi,
và chúng ta sẽ xem xem
có thể lấy cho các bạn một chút đồ ăn,
- và sự hiếu khách.
Giờ, cẩn thận. Hãy coi chừng bước đi của cậu.
Thông cảm vì sự bừa bộn nhé.
Không thể lôi anh Hải Ly
ra khỏi chiếc ghế của anh ấy.
Chúng ta sẽ vào trong ngồi chứ?
Chúng cháu có thể làm gì
để giúp chú Tumnus chứ?
Chúng sẽ đưa anh ấy tới chỗ Bà Chúa Tuyết.
Cậu đã biết chúng nói gì rồi đấy.
Chỉ mất một lúc để chúng xông vào rồi trở ra.
Fish 'n' chips chứ?
Nhưng cô bé à, vẫn còn hy vọng.
Nhiều hy vọng.
Ồ, phải rồi, hơn cả hy vọng ấy chứ.
Aslan đang hành động.
Aslan là ai?
Aslan là ai?
Cậu nói đùa tệ quá.
Sao cơ?
- Cậu không biết sao.
- Chúng cháu thật sự chưa ở đây lâu.
Phải rồi, ông ấy là vị vua duy nhất của khu rừng.
Người lớn tuổi nhất.
Vị vua thực sự của Narnia.
- Ông ấy đã ra đi một thời gian dài.
- Nhưng giờ ông ấy đã quay trở lại!
Và ông ấy đang đợi các bạn ở gần Bàn Đá.
- Ông ấy chờ bọn cháu sao?
- Cậu nói đùa sao!
Họ còn không biết về lời tiên tri!
- Được rồi, vậy là...
- Xem này.
Aslan trở lại,
Tumnus bị bắt, cảnh sát mật,
tất cả những chuyện đó xảy ra
là do các bạn!
- Ông đang buộc tội chúng cháu sao?
- Không! Không phải là buộc tội.
- Mà là cảm ơn các bạn.
- Có 1 lời tiên tri.
"Khi máu mủ của Adam...
.. ngồi lên ngai vàng ở Cair Paravel,
... thời kỳ đen tối sẽ chấm dứt."
- Nó thực sự không vần lắm.
- Ta biết.
Các bạn đã quên mất điểm mấu chốt!
Lời tiên đoán này đã có từ rất lâu...
rằng 2 người con trai của Adam
và 2 người con gái của Ê-va
sẽ đánh bại Chúa Tuyết
và mang lại sự bình yên cho Narnia.
Và 2 người nghĩ đó là chúng cháu?
Tốt hơn là như vậy, vì Aslan
đã chuẩn bị quân đội cho các bạn rồi.
- Quân đội của chúng tôi?
- Mẹ đã gửi chúng ta đi...
... để chúng ta có thể rời xa cuộc chiến.
Cháu nghĩ là các vị đã nhầm rồi.
- Chúng cháu không phải là anh hùng.
- Chúng cháu đến từ Finchley.
Hmm.
Cảm ơn vì sự hiếu khách.
- Nhưng chúng cháu thật sự phải đi rồi!
- Không, các bạn không được đi!
Ông ấy nói đúng.
Chúng ta phải giúp chú Tumnus.
Việc đó nằm ngoài tầm tay của chúng ta.
Cháu xin lỗi,
nhưng đã đến lúc chúng cháu
phải về nhà rồi. Ed?
Ed?
- Anh sẽ giết nó.
- Cháu không nên làm vậy.
Trước đây Edmund đã từng tới Narnia chưa?
Mau lên!
- Edmund!
- Shh! Chúng sẽ nghe thấy cháu mất!
Không!
- Tránh ra!
- Cậu sẽ rơi vào tay bà ta mất.
- Chúng ta không thể để nó đi như vậy.
- Anh ấy là anh em chúng ta.
Cậu ấy là con mồi thôi!
Chúa Tuyết muốn cả 4 người!
- Tại sao lại thế?
- Để ngăn lời tiên tri trở thành sự thật.
Để giết các cậu!
- Tất cả là do lỗi của anh.
- Lỗi của anh sao?
Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra
nếu như anh chịu nghe em!
- Em biết trước chuyện gì sẽ xảy ra sao.
- Em không biết,
đó là lý do vì sao ta nên trở về
trong lúc ta còn có thể!
Dừng lại đi!
- Chuyện này sẽ chẳng giúp gì được Edmund.
- Cô bé đúng đấy.
Chỉ có Aslan mới có thể giúp em trai của cậu.
Vậy hãy đưa chúng cháu tới chỗ ông ấy.
Đứng yên đó, kẻ lạ mặt kia,
hoặc ngươi sẽ không bao giờ còn cử động được nữa.
- Ngươi là ai?
- Tôi là Edmund!
Tôi đã gặp Nữ hoàng trong khu rừng!
Bà ấy bảo tôi hãy trở lại đây!
Tôi là con trai của Adam!
Hmm. Thật xin lỗi,
vị khách may mắn được Nữ hoàng yêu quý.
Hoặc sẽ không may mắn như vậy đâu.
Đi lối này.
Hãy chờ ở đây.
Thích chứ?
Uh... vâng, thưa Nữ hoàng.
Ta nghĩ là cháu thích nó.
Nói cho ta, Edmund...
Các chị em gái của cháu bị mù sao?
Không ạ.
Và anh trai của cháu, phải chăng cậu ta...
... không thông minh?
Cháu nghĩ vậy.
Nhưng mẹ thường nói...
Vậy sao ngươi lại tới đây một mình?!
- Cháu đã cố gắng!
- Edmund! Ta chỉ đòi hỏi ở ngươi rất nhỏ.
- Họ không chịu nghe cháu.
- Vậy mà ngươi thậm chí còn không làm được.
Cháu đã đưa họ tới được một nửa đường.
Họ đang ở một ngôi nhà nhỏ trên đập
cùng những con Hải Ly.
Được rồi.
Ta nghĩ rằng ngươi cũng không
đến nỗi thật sự thất bại?
Vâng, cháu tự hỏi,
liệu cháu có thể có chút kẹo gôm
bây giờ không ạ?
Vị khách của chúng ta đang đói đấy.
Đi lối này.
- Maugrim?
Ngươi biết phải làm gì rồi đấy.
Nhanh lên nào! Chúng ở ngay sau chúng ta!
- Xong ngay đây.
- Bà ấy đang làm gì vậy?
Rồi sau này cậu sẽ phải cảm ơn tôi đấy.
Đây là một cuộc hành trình dài
và ông Hải Ly trở nên cáu kỉnh mỗi khi ông ấy vội.
Anh đang cáu đây!
Bắt chúng đi..
- Bà nghĩ chúng ta sẽ cần mứt chứ?
- Chỉ khi nào Chúa Tuyết phục vụ bánh mì thôi.
Nhanh lên.
Lửng và tôi đã đào nó.
Nó đi ra ngay cạnh nơi ở của Lửng.
Anh nói với em rằng nó đến chỗ mẹ anh mà!
Lucy!
Chúng vào đường hầm rồi.
- Nhanh lên! Lối này!
- Nhanh lên!
- Chạy đi!
- Nhanh lên! Nhanh lên!
Anh nên mang theo bản đồ chứ!
Không còn lối nữa rồi.
- Mau lên nào, Lucy!
Em rất tiếc, anh yêu.
Cậu ấy là bạn thân nhất của anh.
Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?
Đó là điều xảy ra nếu ai dám ngăn cản Chúa Tuyết.
Bước thêm bước nữa xem, kẻ phản bội kia,
ta sẽ xé xác ngươi đấy!
Thư giãn đi. Tôi là người tốt mà.
Vậy sao? Ngươi nhìn giống như
một tên đốn mạt vậy.
Một gia đình không được hòa thuận lắm.
Nhưng ta có thể tranh cãi sau.
Giờ ta phải đi ngay thôi.
Ông có ý gì không?
Xin chào các quý ông?
- Chúng ta đã bỏ lỡ điều gì sao?
- Đừng có nịnh bợ ta!
Ta biết lòng trung thành của ngươi đặt ở đâu.
- Bọn ta đang tìm vài con người.
Con người? Ở tại Narnia sao?
Ông có nghĩ đó là một thông tin
đáng giá không?
Phần thưởng là mạng sống của ngươi.
Không nhiều,
nhưng vẫn còn.
Những kẻ chạy trốn đâu rồi?
Hướng Bắc. Chúng chạy về hướng Bắc.
Đánh hơi chúng đi.
Họ đã cố giúp Tumnus.
Chúa Tuyết tới đây trước khi tôi kịp làm điều đó.
Ông ổn chứ?
Ước gì tôi có thể nói rằng chúng sủa
tệ hơn chúng cắn.
Đừng quằn quại nữa!
Anh còn tệ hơn anh Hải Ly vào ngày tắm vậy.
Ngày tệ nhất trong năm.
Cảm ơn sự tử tế của chị,
nhưng tôi e đây là tất cả thời gian
tôi có thể dành cho việc chữa trị.
Ông sẽ đi sao?
Thật vinh hạnh, thưa Nữ hoàng,
nhưng thời gian còn rất ít
và Aslan muốn tôi chiêu mộ
thêm nhiều binh lính.
- Anh đã gặp Aslan sao?
- Ông ấy thế nào?
Giống như những gì ta đã được nghe nói.
Cậu sẽ rất vui khi được ở bên cạnh ông ấy
trong cuộc chiến chống lại Chúa Tuyết.
Nhưng chúng tôi không định đánh nhau.
Nhưng đó là điều không thể nghi ngờ,
Hoàng đế Peter, lời tiên tri!
Chúng tôi không thể chiến đấu mà thiếu cậu.
Chúng tôi chỉ muốn em trai.
Nếu...
Nếu cậu không ăn nó...
Tôi tới đây, nhưng
...nhưng chân tôi.
Ông Tumnus.
Đó là phần còn lại của ông ấy.
- Cậu là anh trai của Lucy Pevensie.
- Tôi là Edmund.
Phải rồi, mũi cậu rất giống.
Em gái cậu vẫn ổn chứ?
Cô bé an toàn chứ?
Tôi không biết.
Người của ta đã xé nát chỗ đó.
Gia đình nhỏ của ngươi chả thấy đâu cả.
- Chúng đã đi đâu?
- Tôi không biết!
Vậy ngươi chẳng còn giá trị gì với ta.
Khoan đã! Hải Ly đã nói gì đó về Aslan!
Aslan?
Ở đâu?
- Tôi...
- Nữ hoàng, cậu ta là người lạ.
Cậu ta chẳng thể biết gì cả.
Ta nói... Aslan ở đâu?
Tôi... tôi không biết.
Tôi rời khỏi đó trước khi họ nói điều đó.
Tôi muốn gặp bà!
Guard!
Nữ hoàng.
- Giải thoát tên kia đi.
A! A!
Ngươi có biết tại sao mình ở đây không?
Bởi vì ta tin vào một Narnia tự do.
Ngươi ở đây...
... bởi vì thằng bé kia đã tố giác ngươi.
Vì kẹo.
Mang hắn lên tầng trên.
- Và chuẩn bị xe trượt tuyết cho ta.
Edmund nhớ gia đình cậu ta đấy.
Giờ đây, Aslan đặt doanh trại ở gần Bàn Đá.
- Chỉ cần vượt qua dòng sông băng.
- Dòng sông?
Dòng sông đã bị đóng băng suốt 100 năm nay.
- Xa quá.
- Đó là thế giới.
Cậu tưởng nó nhỏ sao?
Nhỏ hơn vậy.
Khi ngươi sẵn sàng, con trai của Adam.
Yah! Yah! Yah!
Nhanh lên nào!
Các bạn vẫn còn trẻ mà.
Nếu ông ấy còn giục chúng ta nhanh lên 1 lần nữa,
anh sẽ cho ông ấy vào một cái mũ lông lớn.
Nhanh lên nào!
- Ông ấy hơi hách dịch.
- Đằng sau các bạn! Đó là bà ta!
- Chạy đi! Chạy đi!
- Chạy đi!
Nhanh lên!
Trong này!
Xuống đi! Xuống đi!
Nhanh lên, nhanh lên!
Có lẽ bà ta đã đi rồi.
- Tốt hơn tôi sẽ ra nhìn.
- Không.
Sẽ thật tệ cho Narnia nếu cậu chết.
Anh cũng vậy, Hải Ly.
Cảm ơn, em yêu.
- Cái gì vậy? Cái gì...
- Shh, shh, shh.
- Ra đi!
Tôi hy vọng các bạn đều ngoan
vì có một người muốn gặp các bạn đấy.
Giáng Sinh vui vẻ!
Dĩ nhiên rồi, Lucy,
kể từ khi cháu đến.
Xem này, em đã gặp rất nhiều thứ
kể từ khi tới đây, nhưng...
- Chúng cháu đã nghĩ ông là Chúa Tuyết.
- Phải rồi, ta rất tiếc về điều đó,
nhưng ta đã lái nó rất lâu hơn bà ta.
Cháu tưởng không có Giáng Sinh ở Narnia.
Không có. Đã rất lâu rồi.
Nhưng hy vọng mà các cháu mang đến
chính là khởi đầu
cho việc Chúa Tuyết mất đi sức mạnh.
Ta cá rằng các cháu có thể làm được điều đó.
- Những món quà!
Nước ép hoa lửa.
Một giọt có thể chữa lành bất cứ vết thương nào.
Và ông hy vọng
cháu sẽ không bao giờ phải dùng tới thứ này...
Cảm ơn ông...
...nhưng cháu nghĩ mình đủ dũng cảm.
Ông chắc là vậy.
Nhưng chiến trận là một thứ tồi tệ.
Susan.
Hãy tin vào cây cung này
và cháu sẽ không bắn trượt.
Điều gì xảy ra với "cuộc chiến tồi tệ"?
Nếu như cháu gặp rắc rối,
hãy thổi nó và cho dù cháu ở đâu
cũng sẽ có sự giúp đỡ.
Cảm ơn ông.
Peter.
Thời điểm để sử dụng thứ này
sắp tới rồi.
Cảm ơn ông.
Chúng là những công cụ, không phải là đồ chơi.
Hãy dùng chúng thật tốt và thông minh.
Giờ ta phải đi đây.
Mùa đông sắp kết thúc,
và mọi thứ cần được dọn dẹp khi các cháu tới.
Aslan muôn năm!
và Giáng Sinh vui vẻ!
- Giáng Sinh vui vẻ!
- Giáng Sinh vui vẻ!
- Hẹn gặp lại năm sau!
- Chào ông!
Hãy nói với em ông ấy là có thật.
Ông ấy nói mùa đông sắp kết thúc.
Em biết nó có nghĩa là gì chứ.
Sẽ không còn băng nữa.
- Chúng ta phải vượt qua sông ngay bây giờ!
- Những con hải ly đã xây đập nước sao?
- Ta không phải người nhanh nhẹn.
- Mau lên nào!
Khoan đã! Anh đã nghĩ gì chưa vậy?
- Chúng ta không còn thời gian đâu.
- Em chỉ muốn ta thực tế.
Không, em chỉ cố tỏ ra thông minh thôi.
Như mọi khi.
Chờ đã. Có lẽ tôi nên đi trước.
Có lẽ vậy.
Anh không ăn kiêng sao?
Em không thể biết trước được
miếng thịt nào sẽ là miếng cuối cùng em có thể ăn.
- Nhất là với tài nấu nướng của em.
Nếu mẹ biết những việc ta đang làm...
Mẹ không ở đây.
Không!
Chạy đi!
Nhanh lên!
- Không!
Peter!
Đặt nó xuống đi, cậu bé.
- Ai đó có thể bị đau đấy.
- Đừng lo cho tôi!
Chạy đi!
Hãy rời đi khi các ngươi còn có thể,
và em trai ngươi sẽ ra đi cùng ngươi.
Dừng lại đi, Peter!
Có lẽ chúng ta nên nghe ông ta!
Đúng là cô gái thông minh.
Đừng nghe hắn!
Giết hắn đi! Giết hắn đi!
Ồ, thôi nào. Đây đâu phải cuộc chiến của cậu.
Tất cả những gì Nữ hoàng của ta muốn
là cậu mang gia đình cậu rời khỏi đây.
Xem này, một người trong bộ áo choàng
đưa cho anh một thanh kiếm
cũng không khiến anh trở thành anh hùng đâu!
Đặt nó xuống đi!
Không, Peter!
Narnia cần cậu!
Hãy giết hắn khi cậu còn có cơ hội!
Chuyện gì vậy, con trai của Adam?
Ta sẽ không đợi mãi đâu.
Và dòng sông cũng vậy.
Peter!
Bám chặt vào anh!
Tuyệt thật.
Anh đã làm gì vậy?
Lucy!
Lucy!
Có ai thấy áo khoác của em không?
Đừng lo, cô bé.
Anh trai cô đã chăm sóc cô rất tốt.
Và ta không nghĩ cô sẽ cần
chiếc áo khoác đó nữa đâu.
Ấm quá.
Thần sẽ đi kiểm tra xe trượt tuyến.
Thưa Nữ hoàng.
Chúng thần đã tìm thấy kẻ phản bội.
Hắn đã trợ giúp kẻ thù khi ở Shuddering Woods.
Thật mừng vì ngươi đã tới.
Ngươi đã rất có ích cho bầy sói của ta
tối qua.
Có lẽ bây giờ ngươi có thể giúp ta.
- Tha thứ cho thần, thưa Bệ hạ.
- Ồ, đừng lãng phí thời gian với mấy câu tâng bốc đó.
Không có ý thô lỗ,
nhưng tôi không nói chuyện với bà.
Bọn người đang đi tới đâu?
Khoan đã! Không! Đừng.
Hải Ly đã nói gì đó về Bàn Đá,
và rằng Aslan có một đội quân ở đó.
Một đội quân?
Cảm ơn ngươi, Edmund.
Ta mừng vì con vật này
đã được thấy sự trung thực...
... trước khi hắn chết.
- Không!
Hãy nghĩ xem ngươi về phe nào, Edmund.
Bọn ta...
... hay bọn chúng.
Đi đi. Tập hợp những kẻ trung thành.
Nếu Aslan muốn một cuộc chiến tranh, ...
... hắn sẽ có chiến tranh.
Sao bọn họ đều nhìn chúng ta vậy?
Có lẽ họ nghĩ chị trông rất buồn cười.
Đừng rối lên. Em trông rất đáng yêu mà.
Chúng tôi đến để gặp Aslan.
Chào mừng cháu, Peter, con trai của Adam.
Chào mừng các cháu, Susan và Lucy,
con gái của Eva.
Và chào mừng các bạn, Hải Ly.
Cảm ơn hai người.
Nhưng còn người thứ 4 đâu?
Đó là lý do chúng cháu ở đây.
Chúng cháu cần sự giúp đỡ của ông.
Chúng cháu có một chút rắc tối.
Em trai chúng cháu đã bị Chúa Tuyết bắt.
Bắt giữ? Chuyện đó thế nào?
- Cậu ấy đã phản bội họ.
- Vậy cậu ta đã phản bội tất cả chúng ta!
- Bình tĩnh nào, Oreius.
Ta chắc là có lời giải thích.
Thực ra đó là lỗi của cháu.
Cháu đã quá nghiêm khắc với nó.
Tất cả bọn cháu đã nghiêm khắc với nó.
Thưa ông, anh ấy là anh em của chúng cháu.
Ta biết.
Nhưng điều đó khiến sự phản bội đó càng tồi tệ.
Tồi tệ hơn cháu nghĩ.
Đó là Cair Paravel,
thành trì của 4 ngai vàng.
Cháu sẽ ngồi ở 1 trong 4 ngai vàng đó, Peter,
vị vua cao nhất.
Cháu vẫn nghi ngờ lời tiên tri sao?
Không ạ.
Aslan, cháu không phải là người như ông nghĩ đâu.
Peter Pevensie đến từ Finchley.
Hải Ly cũng kể rằng cháu
định cho ông ấy vào một cái mũ.
Peter, có một Phép Thuật Tối Cao,
mạnh hơn bất cứ ai trong chúng ta,
nó chi phối Narnia.
Nó định nghĩa đúng và sai,
và chi phối vận mệnh của tất cả chúng ta.
Ta... và cháu.
Nhưng cháu thậm chí
còn không bảo vệ được gia đình mình.
Cháu đã đưa họ an toàn qua 1 quãng đường xa.
Không phải tất cả.
Peter, ta sẽ làm những gì có thể để giúp em trai cháu,
nhưng ta cần cháu cân nhắc về điều ta hỏi cháu.
Cũng như cháu, ta muốn gia đình mình được an toàn.
Có phải là là hoàng tử nhỏ của chúng ta
cảm thấy không thoải mái?
Cậu ấy muốn chiếc gối lông của cậu sao?
Sự đối đãi đặc biệt cho một cậu bé đặc biệt!
Đó không phải điều ngươi muốn sao?
Chị nhìn rất giống mẹ.
Mẹ không có một chiếc váy như vậy
trước chiến tranh.
Chúng ta sẽ mang về cho mẹ.
Một thùng đầy!
Nếu như ta có thể quay về.
Xin lỗi vì chị đã như vậy.
Chúng ta đã từng rất vui vẻ, phải không?
Đúng vậy. Trước khi chị trở nên buồn tẻ.
Thật sao?
Đừng cố chạy nữa.
- Chúng tao đã mệt rồi.
- Và chúng tao sẽ giết mày nhanh thôi.
- Susan!
Lùi lại ngay!
Peter! A!
Nhanh lên.
Chúng ta đều đã trải qua chuyện này trước đây rồi.
Ta đều biết là mày đã không đâm kiếm.
Peter! Cẩn thận!
Không! Để yên đó!
Đó là trận chiến của Peter.
Có thể mày nghĩ mày là Hoàng đế,
nhưng mày sắp chết rồi...
... như một con chó!
- Cẩn thận!
Peter!
- Đi theo hắn.
Hắn sẽ dẫn tới chỗ Edmund.
Peter.
Lau sạch kiếm cháu đi.
Hãy đứng lên, Peter người diệt sói,
Hiệp sĩ của Narnia.
Các nhân ngư sẽ ở cánh trái.
Chúng ta sẽ để dành lại người khổng lồ
và cho người lùn đi trước.
A!
Tên tù nhân!
Người không giết thần sao?
Không phải bây giờ.
Chúng ta có việc phải làm đấy.
Edmund!
Điều đã làm thì đã làm rồi.
Không cần phải nói lại với Edmund về quá khứ.
Chào mọi người.
- Em ổn chứ?
- Em chỉ hơi mệt thôi.
Hãy đi ngủ đi.
Và Edmund...
... đừng lạc đường.
Narnia sẽ không hết bánh mì nướng đâu, Ed.
Anh chắc họ sẽ cho chúng ta một ít khi trở về.
Chúng ta sẽ về nhà sao?
Các em sẽ về nhà.
Anh đã hứa với mẹ sẽ giữ các em an toàn.
Nhưng không có nghĩa là anh sẽ
không ở lại và chiến đấu.
Nhưng họ cần chúng ta.
Cả 4 chúng ta.
Lucy, chuyện này quá nguy hiểm.
Em suýt nữa là chết đuối!
Edmund suýt nữa thì bị giết!
Đó chính là lý do ta nên ở lại đây.
Em đã thấy những gì Chúa Tuyết có thể làm.
Và em đã giúp bà ta làm những điều đó.
Chúng ta không thể bỏ đi và để họ hứng chịu điều đó.
Vậy em nghĩ là ta nên ở lại.
Em đi đâu vậy?
Em sẽ luyện một chút.
Mau lên, Ed! Rút gươm ra nào,
như cách Oreius đã chỉ chúng ta.
- Giờ đỡ kiếm đi.
- Hây!
- Peter! Edmund!
- Ối, ngựa!
- Tên tôi là Philip.
- Ồ.
Xin lỗi anh.
Chúa Tuyết muốn gặp Aslan.
Bà ta đang tới đây.
Jadis, Nữ Hoàng của Narnia!
Jadis, Nữ Hoàng của Narnia!
- Đi đi, Chúa Tuyết!
- Nữ Hoàng của Đảo Hiu Quạnh!
Bà không thuộc về chỗ này!
Hãy đi khỏi đây mau!
Ông có một kẻ phản bội, Aslan.
Tội của cậu ấy là đã không chống lại bà.
Ông đã quên những luật lệ đã xây dựng nên Narnia sao?
Đừng trích dẫn nó với tôi, Chúa Tuyết.
Tôi đã ở đó khi nó được viết.
Vậy hẳn ông sẽ nhớ mọi kẻ phản bội đều thuộc về ta.
- Máu của nó thuộc về ta.
- Vậy hãy lại đây đi!
Cậu thực sự nghĩ sức mạnh nhỏ bé của cậu
có thể phủ nhận lời nói chính xác của ta sao...
... Hoàng đế nhỏ?
Aslan biết trừ khi ta có máu,
theo như những luật lệ quy định,
toàn bộ Narnia sẽ sụp đổ
và bị diệt vong trong nước và lửa.
Nó phải chết...
trên Bàn Đá...
... như truyền thống.
Ông không thể cự tuyệt ta.
Đủ rồi.
Ta sẽ nói chuyện riêng với bà.
Bà ta đã từ bỏ việc đòi máu con trai của Adam.
Làm thế nào để ta biết ông sẽ giữ lời hứa?
- Susan!
- Mm?
Cả hai cháu phải đi ngủ rồi chứ?
Chúng cháu không thể ngủ.
Làm ơn, Aslan.
Bọn cháu có thể đi cùng ông không?
Ta sẽ rất vui nếu các cháu theo một đoạn.
Cảm ơn ông.
Tới lúc rồi.
Từ đây, ta sẽ đi một mình.
Nhưng Aslan...
Cháu phải tin ta.
Chuyện này nhất định phải xảy ta.
Cảm ơn cháu, Susan.
Cảm ơn cháu, Lucy.
Và tạm biệt.
Nhìn đây nào. Sư tử vĩ đại.
Muốn chút sữa không?
Tại sao ông ấy không đánh lại?
- Trói hắn lại!
Trói hắn lại!
- Chờ đã!
Trước tiên hãy cạo sạch lông của hắn.
Mang hắn lại cho ta.
Ông biết không, Aslan,
ta đã chán ngán ông.
Ông nghĩ ông có thể cứu thằng bé phản bội đó sao?
Ông cống nạp cuộc sống của ông cho ta
và sẽ chẳng cứu được ai cả.
Quá nhiều tình yêu.
Tối nay...
... Phép Thuật Tối Cao sẽ phải nhượng bộ!
Nhưng ngày mai,
chúng ta sẽ nắm giữ Narnia
mãi mãi!
Trong mọi tri thức,
tuyệt vọng...
... và chết!
Con Mèo Vĩ Đại...
... đã chết!
- Tướng quân.
- Hãy chuẩn bị quân đội cho trận chiến.
Càng nhanh càng tốt.
Quá muộn rồi.
Ông ấy đã chết rồi.
Ông ấy phải biết điều ông ấy làm chứ.
Đi thôi! Đi thôi!
Không. Xem này.
Ta phải báo cho mọi người.
- Ta không thể để ông ấy lại.
- Lucy, không còn thời gian nữa.
Họ cần phải biết.
Những cái cây.
Hãy bình tình, Hoàng Tử.
Tôi đến để đưa tin của em gái cậu.
Bà ấy nói đúng.
Ông ấy đã chết.
Vậy anh phải lãnh đạo chúng ta.
Peter, có một đạo quân ở đây
và họ sẵn sàng theo anh.
- Anh không thể.
- Aslan tin rằng anh có thể.
Và em cũng tin như vậy.
Quân của Chúa Tuyết đã ở rất gần đây.
Mệnh lệnh của cậu là gì?
Chúng đã đến, quân số và vũ khí
lợi hại hơn chúng ta.
Quân số không thể làm nên chiến thắng.
Không. Nhưng tôi cá là nó đóng góp nhiều.
Ta không có hứng thú với tù binh.
Giết hết chúng đi.
- A!
- Tiến lên nào!
Nhìn bầu trời đi!
Anh theo tôi chứ?
Tới lúc chết.
Vì Narnia và Aslan!
Tiến lên!
Tiến lên! Vì Aslan!
Chúng ta nên đi thôi.
Em lạnh quá.
- A!
Susan!
Aslan đâu rồi?
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Aslan!
Nhưng chúng cháu đã thấy con dao. Chúa Tuyết.
Nếu Chúa Tuyết biết ý nghĩa thực sự
của sự hy sinh,
bà ta đã có thể hiểu được
Phép Thuật Tối Cao theo một cách khác.
Khi một nạn nhân tự nguyện,
người không mắc tội phản bội,
bị giết thay cho kẻ phản bội,
Bàn Đá sẽ nứt ra
và cái chết sẽ quay ngược lại.
Chúng cháu đã gửi tin rằng ông đã chết.
Peter và Edmund đã bắt đầu cuộc chiến.
Ta cần phải giúp họ.
Chúng ta sẽ cùng giúp họ, không riêng ai cả.
Trèo lên lưng ta đi..
Chúng ta phải đi rất xa
và có rất ít thời gian.
Và có lẽ cháu sẽ muốn bịt tai lại đấy.
Lửa!
Đúng vậy!
Rút lui! Dụ chúng vào hẻm đá!
- Đó là tín hiệu. Đi thôi!
Ta đang đi đâu vậy?
Bám chặt vào!
Rút lui!
Đi thôi, rút lui!
Dừng lại!
Susan, đây là...
- Chú Tumnus!
Đi thôi, chúng ta phải nhanh lên
và tìm tới lâu đài.
Peter sẽ cần mọi người ta có thể tìm thấy.
A!
Edmund! Chúng đông quá!
Rời khỏi đây thôi!
Hãy đưa chị em em trở về nhà!
Cậu nghe cậu ấy nói rồi đấy! Đi đi!
Peter nói rời khỏi đây!
Peter vẫn chưa phải là vua.
A!
Không thể thế được!
A!
Kết thúc rồi.
- Peter!
- Peter!
Edmund đâu?
A!
Từ khi nào em đã học được cách
làm như em nói vậy?
Ánh sáng trên Biển Đông,
ta trao cho Nữ hoàng Lucy, Sự Dũng Cảm.
Rừng Rậm Hùng Vĩ Phương Tây
Hoàng đế Edmund, Sự Công Bằng.
Ánh Mặt trời rực rỡ phương Nam,
Nữ hoàng Susan, Sự Dịu Dàng.
Và bầu trời trong sáng phương Bắc,
ta trao cho Hoàng đế Peter,
Sự Cao Thượng.
Mỗi Hoàng đế hay Nữ hoàng của Narnia,
sẽ mãi mãi là Hoàng đế hay Nữ hoàng.
Ơn huệ của người sẽ soi sáng cho chúng tôi
cho đến khi những vì sao rơi khỏi thiên đường.
Hoàng đế Peter muôn năm!
Hoàng đế Edmund muôn năm!
Nữ hoàng Susan muôn năm!
Nữ hoàng Lucy muôn năm!
Đừng lo.
Chúng ta sẽ gặp lại ông ấy.
- Khi nào?
- Khi tới lúc.
Ngày nào đó ông ấy sẽ lại ở đây
và rồi lại ra đi.
Nhưng cháu không thể ép buộc ông ấy.
Ông ấy không phải là một con sư tử được thuần hóa.
Không phải vậy.
Nhưng ông ấy rất tốt.
Đây.
Cháu cần nó hơn chú.
Anh ổn chứ, Philip?
Tôi không còn trẻ như trước nữa.
Nhanh lên nào, Ed.
- Để em thở đã nào.
- Đó là tất cả những gì ta có được ở tốc độ này.
- Anh ấy đã nói gì vậy, Susan?
- "Hãy đợi ở lâu đài,
- em sẽ tự bắt con hươu."
Cái gì vậy?
Nhìn nó quen quá.
Như đến từ giấc mơ vậy.
Hoặc là giấc mơ của giấc mơ.
Phòng Trống.
- Lucy!
- Đừng như vậy nữa chứ.
- Lu?
- Nhanh lên nào!
Đó không phải những cành cây.
Ow! Ooh!
- Là những chiếc áo khoác.
- Susan, chị giẫm lên chân em rồi!
Peter, đi đi!
- Đừng xô đẩy nữa!
- Đừng xô đẩy nữa!
Anh không giẫm lên chân em!
Ồ!
Các cháu đây rồi.
Các cháu làm gì trong tủ quần áo vậy?
Ông sẽ không tin những gì chúng cháu kể đâu.
Hãy thử nói xem.
Ta không nghĩ cháu sẽ trở lại được bằng cách đó.
Cháu thấy đấy... ta đã cố gắng.
Liệu chúng ta có trở lại đó được không?
Ta mong là vậy.
Nó sẽ hiện ra khi cháu không tìm kiếm nó.
Và hơn hết...
hãy luôn cẩn thận.
Edited by nguoidanang - HDVietNam .