Tip:
Highlight text to annotate it
X
CÁI TRỐNG THIẾC
Subtile by pjah@hotmail.com
Tôi sẽ bắt đầu từ rất lâu trước khi tôi tồn tại.
Trước cả khi người mẹ đáng thương của tôi được sinh ra,
Bà tôi, Anna Bronski,
Khi đó vẫn còn trẻ và ngây thơ,
Đang ngồi trong chiếc váy 4 lớp giữa cánh đồng khoai tây.
Đó là năm 1899,
Ở trung tâm vùng Kashubia.
Cái gi đó đang di chuyển trên đường chân trời,
Như thể đang nhảy vậy.
Làm ơn.
Có ai đi qua đây không?
Tên là Koljaiczek?
- Một con đom đóm. - Thấp và vai rộng.
Tôi thấy anh ta. Chạy như con dơi thoát khỏi địa ngục.
Chạy lối nào?
Tôi không tin đâu.
- Nó đã biến mất rồi. - Nếu không có ở đây thì chắc hắn đang ở Bissau.
Phải bắt được hắn hoặc một người khác ở một nơi khác.
Trời mưa rồi.
Ra được rồi, Koljaiczek.
Tên tôi là Joseph.
Vậy đó, ông nội tôi là một kẻ đốt nhà.
Một kẻ đốt nhà nhiều lần,
bởi vì trong tất cả các vùng của West Prussia ,
nhà máy cưa là nơi mồi lửa cho Chủ nghĩa Dân tộc Ba Lan.
Joseph và Anna đã lẫn trốn cùng với các bè gỗ
được gần một năm.
Đó là thời gian để cảnh sát bắt kịp
ông nội tôi.
Chạy đi!
Đừng bắn!
- Đừng bắn anh ấy! - Tôi sẽ bắn đây!
Sau cú bổ nhào đó,
không ai còn nhìn thấy Koljaiczek một lần nào nữa.
Một số người nói ông bị chết đuối.
Những người khác nói
ông trốn sang Mỹ,
ở đâu đó ở Chicago, dưới tên của Joe Colchic,
ông trở thành một triệu phú.
Họ nói ông làm ra tài sản của mình nhờ gỗ,
nhờ các ngành công nghiệp,
và nhờ lợi ích của bảo hiểm cháy.
Đối với bà tôi,
bà ngồi năm này sang năm khác trong cái váy 4 lớp của bà,
rao bán hàng ngoài chợ.
Ngỗng đây!
Không quá béo và không quá nạc đây.
Và bà già dần đi.
Chiến tranh thế giới lần thứ nhất đã đến,
và thay vì ngỗng,
bà chỉ có củ cải để bán.
Củ cải đây!
Bà mẹ nghèo khó của tôi cũng đã trưởng thành.
Cô quan tâm đến Jan, người anh em họ của cô.
Jan đã được gọi tham dự chiến tranh, nhưng anh muốn được gần cô.
- Tên gì ? - Bronski, Jan
- Sinh năm nào?
-1898.
Ho đi.
Một lần nữa.
Bị từ chối.
Không đần, không cứng cổ. Với quân đội anh là một người tàn phế;
Lần đầu tiên, mẹ tôi được ôm người anh họ Jan trong vòng tay,
Và tôi nghi ngờ
nếu có bao giờ họ ôm nhau mà hạnh phúc hơn.
Chuyện tình lãng mạn thời chiến không hề bị quấy rầy
cho đến khi xuất hiện ông Matzerath.
Alfred Matzerath, sinh tại Rhineland,
là thần tượng yêu thích của tất cả các y tá tại Bệnh viện Silberhammer
cho sự vui vẻ của hắn tại Rhenish.
Cô ta đã nói gì?
Cô ta nói ông là một người đầu bếp bẩm sinh, thưa ông Matzerath.
Ông biết làm thế nào để chế biến những cảm xúc vào món súp.
Cuộc chiến đã kết thúc.
Danzig được tuyên bố là nhà nước tự do.
Ba Lan được có bưu điện riêng của họ,
nơi Jan Bronski đến làm công việc đóng dấu tem.
Alfred Matzerath cũng ở lại Danzig.
Chúng tôi, người Kashubians đã luôn luôn ở đây.
từ lâu trước người Ba Lan,
và, tất nhiên, rất lâu trước người Đức.
Đó là chuyện cũ rồi, Jan à . Bây giờ chúng ta đã có hòa bình.
Người Đức, người Ba Lan, người Kashubians -
Tất cả chúng ta sẽ sống với nhau trong hòa bình.
Con không biết.
Vâng, rồi con sẽ biết.
Hai người đàn ông, do đó, mặc dù cảm xúc khác nhau, tương tự như cảm xúc của họ dành cho Mama,
lại thích nhau,
và chính ba người họ lại mang tôi, Oskar,
vào thế giới.
Mặt trời trong các dấu hiệu của Virgo.
Sao Hải Vương thống trị ngôi nhà thứ mười của cuộc sống của tôi,
Và neo Oskar vào một nơi nào đó giữa phép lạ và ảo tưởng.
Rặn đi, rặn đi.
Rặn đi, Agnes, rặn đi! Rặn mạnh lên
Gần được rồi!
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy ánh sáng của thế giới này
la dưới hình thức của một bóng đèn 60-watt.
Alfred, đó là một cậu bé!
Em biết nó sẽ là một cậu bé,
thậm chí nếu đôi khi em nói rằng nó sẽ là một bé gái.
Không được khỏe lắm.
Tôi lắng nghe một cách nhiệt tình và phê phán
những phản ứng tự phát đầu tiên của cha mẹ tôi.
Nó sẽ là nhà kinh doanh .
Bây giờ chúng ta biết sẽ làm quần quật như nô lệ vì cái gì.
Khi bé Oskar được ba tuổi,
Nó sẽ có một cái trống thiếc.
Chỉ có viễn cảnh của cái trống mới ngăn cản tôi
thể hiện mong muốn của tôi mạnh mẽ hơn
để được trở lại bụng mẹ.
Bên cạnh đó, dây rốn của tôi đã bị cắt.
Không còn gì để làm nhiều hơn được nữa.
Và do đó, tôi hầu như không thể chờ đợi cho đến lần sinh nhật thứ ba .
Ai kết hôn cho chúng ta, nói với họ đi
Em nói với họ đi. Đây là hồng y
Hồng y giáo chủ đã kết hôn cho chúng ta
Hồng y giáo chủ đã kết hôn cho họ
Bầu trời xanh là nhà thờ của chúng ta
Là ai đây?
Oh, hóa ra là cậu bé Oskar.
Muốn ăn bánh nữa không? - Dạ không, cảm ơn.
miệng của con bẩn quá.
- Thêm một ngụm nữa , thưa bà? - Ồ, có.
Nó không giống như một quả táo mà bạn cho đi.
Chúng ta phải học cách tôn trọng cơ thể con người một lần nữa.
Và với ba đồng xu -
Cậu muốn cái gì?
Điều quan trọng chính là tiền tệ ổn định.
Và có rất nhiều để uống!
Vì vậy, đây là đồng Mác rất ổn định
và ba đồng xu!
Uống vì tuổi trẻ!
Và uống vì sắc đẹp!
Vẻ đẹp thực sự là tuổi trẻ
Tôi có thể gọi cô bằng tên ?
Sau đó, tôi sẽ gọi Lina.
Chúng tôi sẽ không còn trẻ như vậy khi chúng tôi gặp nhau lần tới!
Chim hoạ mi dịu dàng của cô đã hát bài hát cả đêm
Tình yêu, oh, tình yêu
Là một quyền lực
Tuyệt diệu
Chim hoạ mi nhẹ nhàng
Hát bài ca của cô cả đêm
Tình yêu, oh, tình yêu
Đáng yêu làm sao.
Jan, đưa thẻ đây.
Tôii sẽ chỉ bỏ những cái này vào trong máy giặt thôi
và rửa một vài cái ly.
12 Tháng 9,
Năm 1927.
Năm tới, con sẽ cao chừng này,
và sau đó cao chừng này, và sau đó cao đến đây này,
và sau đó cao lớn như tôi.
Tránh ra đi!
Mới nguyên từ hầm rượu. - Và đây là ly.
Vì vậy, anh sẽ không phải uống từ chai.
- Chơi không, ông Scheffler Heavens? - Không.
Cứ chơi đi. Tôi sẽ chỉ xem thôi.
Và đã đến giờ đi ngủ của tôi rồi.
- Anh ấy luôn luôn mệt mỏi . - Em không nên kết hôn với một người thợ làm bánh mỳ.
Oskar, đã lâu lắm rồi kể từ khi bà để cho
bất cứ ai chui dưới váy của bà.
Hãy chơi một ván nhỏ đi!
Hãy xem nơi các quân J ở đâu.
Hey, người anh họ, anh không có quân rô!
Không tranh luận. Đánh đi.
Tôi có hai quân rô.
Làm sao tôi biết được?
Ngày hôm đó,
ảnh hưởng đến thế giới người lớn
và tương lai của chính tôi,
Tôi quyết định tạm thời dừng lại -
không lớn nữa
và sẽ vẫn luôn là một cậu bé ba tuổi,
một tên lùn, một lần và cho tất cả.
Một, hai, ba ...
Lạy Chúa tôi, nó ở đây này.
Điều gì đã xảy ra?
Nó ngã xuống cầu thang!
Hãy làm gì đi!
Tại sao cánh cửa hầm mở?
Nó đang chảy máu kìa.
Alfred, đó là lỗi của anh! Anh không đóng cửa hầm!
Tôi chỉ đi lấy bia cho mọi người.
Chạy đi gọi bác sĩ đi.
- Có vẻ tệ quá.
- Anh! Đó là lỗi của anh!
Anh không đóng cửa hầm!
Thôi đi! Thôi!
Hãy bình tĩnh! Cái gì xảy ra đã xảy ra rồi!
Oskar nhỏ bé của tôi.
Cậu con trai bé nhỏ của tôi.
Làm thế nào điều này có thể đã xảy ra?
Hai tuần trên giường và Oskar sẽ khỏe như mới.
Chỉ bị chấn động chút xíu thôi mà.
Nhiều gạc lạnh.
Cú ngã của tôi đã thành công hoàn toàn.
Câu chuyện gia đình là thế này: Trong ngày sinh nhật thứ ba của nó,
Oskar nhỏ bé của chúng ta rơi xuống cầu thang hầm.
Nó không bị gãy bất kỳ cái xương nào, nhưng nó không bao giờ lớn lên được nữa,
không cao thêm một phần nhỏ nào của 1 inch.
Lại tiếng trống . Ồn ào quá.
Đó là Oskar nhỏ bé của tôi, tất cả lại trở nên tốt đẹp.
Chúc ăn ngon miệng.
Mẹ đã bảo, không đánh trống trong nhà.
Hơn nữa, trống đã bị hỏng. Con sẽ làm bị thương chính mình.
Anh ở lại chứ? Chúng tôi đang có nấm
Xin lỗi. Đã đến giờ Bưu điện làm việc rồi.
Hãy để tôi đi.
Nếu con tự làm mình bị thương, đó sẽ lại là lỗi của bố đấy.
Thấy không? Bố đã nói với con rồi.
Hãy đưa bố cái trống và bố sẽ cho con kẹo socola.
Hãy đưa cho họ đi. Chú sẽ mua cho con 1 cái trống mới.
Không! Oskar không muốn!
Chúng ta sẽ xem sao.
Alfred, tại sao anh phải luôn luôn sử dụng vũ lực?
Trống của tôi!
Và như vậy, tôi phát hiện ra giọng nói của tôi có khả năng
như một tiếng thét the thé
Và không có ai dám lấy trống của tôi nửa.
Mảnh vỡ mang lại may mắn.
Bởi vì khi trống của tôi bị mang đi, tôi gào lên,
và khi tôi gào lên, những đồ có giá trị bị vỡ tung thành từng mảnh.
Là bà phù thủy ác độc?
Không, không, không
Ba lần bạn đi xung quanh mù, lần thứ tư, đầu ra!
Bà sẽ nhốt bạn vào hầm
Và sau đó bà ấy sẽ xé xác bạn
Hãy nhìn xem, cô ấy kia kìa
Như thế đủ rồi!
Hãy coi chừng, hoặc tao đi xuống!
Nhưng không có gì để phải bàn cải
Ôi vinh quang của mặt trời
Màu xanh của bạch dương và xanh lá cây của giống
Như để đáp trả
cho Đất Mẹ già nua đã dành riêng
cho Nhân loại của mình
Tôi sẽ lấy một chiếc.
Cô hãy xem này...
một củ khoai tây khác thường.
Nó sưng mọng lên này,
mãi mãi mang hình dạng mới ...
và vẫn còn tươi nguyên.
Tôi yêu khoai tây
bởi vì nó nói chuyện với tôi.
Có, khoai tây năm nay to hơn năm ngoái.
Oskar, lại đây. Con đang làm gì đấy?
Oskar học viết.
Dừng lại đi.
Con sẽ không bao giờ học đọc và viết
các tác phẩm kinh điển vĩ đại,
các chân lý vĩnh cửu:
"Từ cái chết đến cuộc sống!";
Giữ yên như thế. Bây giờ bố đã nhìn thấy tất cả các con rồi.
Dịch sang bên phải một chút, Alex.
Cô tặng em nhân ngày đầu tiên đến trường này.
Tấ cả các em nhìn đây, xin vui lòng.
Chào buổi sáng.
Chào buổi sáng, các em.
Tên tôi là Spollenhauer, là giáo viên của các em.
Hãy ngồi xuống.
Và bây giờ, các em yêu quý, có em nào biết một bài hát gì đó không?
Em chắc phải là Oskar nhỏ bé.
Chúng tôi đã nghe rất nhiều về em.
Em đánh trống rất tốt.
Có phải Oskar của chúng ta là một tay trống giỏi không các em?
Nhưng bây giờ hãy đặt trống xuống đi.
Nó phải được yên lặng.
Sau khi học, em có thể lấy nó lại.
Oskar, em không biết vâng lời.
Bây giờ tôi sẽ đọc cho các em thời khóa biểu.
Thứ hai: Tập làm văn, số học, tập đọc,
tôn giáo.
Tất cả cùng nhau: Tập làm văn.
Số học.
Oskar, hãy dừng lại !
Tôn giáo.
Đi ra!
Lạ quá. Rất lạ.
Nó mấy tuổi, nó có biết nói không?
6 tuổi, thưa Bác sĩ.
Inge, hãy cởi quần áo cho Oskar.
Đã bao lâu kể từ khi nó ngã xuống cầu thang?
Ba năm, vào ngày 12 tháng 9.
Chúng ta nên kiểm tra cột sống của nó một lần nữa.
Hãy là một cậu bé tốt. Tôi sẽ trả nó lại ngay.
Oskar, đưa cho tôi cái trống. Tôi sẽ giữ nó.
Hãy xem nào, em không thể cởi áo sơ mi của em.
Oskar, nếu con không tốt, bác sĩ sẽ không chữa cho con được.
Nào, cậu bé. Đưa trống cho tôi .
Rất ngạc nhiên.
Tôi sẽ viết một bài báo
về việc này cho một trong các tạp chí y học,
nếu chị không có phản đối.
Thật kinh ngạc.
Thực sự tuyệt vời.
Một hiện tượng lạ ở địa phương,
sức mạnh của tiếng thét
như là một hậu quả của
sự phát triển bất thường trong thanh quản
của cậu bé Oskar Matzerath.
Chúng ta cũng có thể loại bỏ giả thuyết
về một sự phát triển đồng thời của các dây thanh âm
Con có nghe thấy không? Trong một tạp chí y khoa.
Thế bác sĩ có nói tại sao nó không lớn không?
Điều đó thì phải hỏi bố nó
Tại sao nó không phát triển.
Có thôi đi không?
Nó là lỗi của cô, cũng như của tôi.
Nếu không nói là nhiều hơn.
Thế ai để cửa hầm mở, tôi hay anh?
Bác Hailandt ơi, đến nhổ vào nồi xúp này đi.
Hãy nhìn những gì tớ tìm thấy trong ao! Hai con ếch!
Nó vẫn nổi!
Mày đang làm trò gì đó, Tom Thumb?
Bắt Oskar thưởng thức hương vị của món xúp này đi!
Quay lại đây. Mày sẽ thích món này mà.
Một trò vui đây.
Mở miệng của mày ra.
Tốt, huh?
Chỉ cần thêm một chút.
Môi và họng của tôi bỏng rát
Tôi muốn tìm khoảng trống và dùng mọi cơ hội
để thoát khỏi sự ngược đãi của bọn nấu súp
bằng cách đi vào thị xã
một mình hoặc với mẹ tôi.
Trống của cháu bị hỏng rồi.
Có muốn ông sửa nó cho cháu không?
Không, nó sẽ có một cái trống mới, thưa ông!
Xin chào
Xin chào, Chú Jan
Em sẽ đi tiếp chứ?
Anh phải đi bây giờ.
Anh có một vài việc vặt phải làm.
Tạm biệt, Agnes.
Cái này là để mua trống cho cháu đó, Oskar.
Tạm biệt, anh trai.
Một ngày tốt lành, ông Markus.
Chúng ta không có ai ở đây à?
Oh, bà Matzerath.
và Oskar bé nhỏ nữa chứ! Đến đây mua trống mới à?
Vâng, thưa ông Markus. Lại mua trống nữa.
Oskar luôn luôn như vậy.
Tôi không bao giờ biết ngày này là ngày gì,
ý tôi là thứ mấy trong tuần,
ngoại trừ khi cô đến đây
Sau đó, một cái gì đó nói với tôi : lại là Thứ năm.
Cô có bàn tay rất đẹp. Quý như vàng đó.
Oskar, có thấy cái hộp đó không? Đưa nó cho bác.
Đúng nó rồi đấy.
Nhìn xem, bà Matzerath.
Vớ lụa rất đẹp.
Lụa 100%. Chất lượng tốt nhất.
Một, hai, ba đôi.
Hãy mua đi.
Chúng rất phù hợp với cô, và lại là một món hời.
Chúng quá đắt đối với tôi.
- Chúng rất hợp thời trang.
- Có lẽ dịp khác vậy.
Tôi sẽ giảm giá một nửa đồng gulden (tiền Hà Lan) .
Vậy đã rẻ chưa nào?
Không, Markus, vậy là giống như cho không rồi.
Lấy đi, và đừng đặt câu hỏi.
Và bây giờ, Oskar,
Bác có thể làm gì cho Hoàng tử tí hon đây?
Oh, chúng ta cần có một cái trống mới, đúng không?
Hãy chọn một cái đi. Cháu biết là chúng để ở đâu mà!
Con thấy chưa, Oskar?
Nó rất hạnh phúc.
Ông Markus,
bé Oskar ở lại với ông trong nửa giờ được không?
Tôi có một số việc kinh doanh quan trọng.
Ah, vâng.
Tôi sẽ trông chừng cậu bé như con mắt của tôi vậy.
Hãy đi lo việc kinh doanh quan trọng của cô,
và đừng lo lắng.
Hoàng tử tí hon sẽ ở lại với tôi
trong khi cô chăm lo việc kinh doanh quan trọng của cô,
giống như mọi ngày thứ Năm khác.
Chúng tôi sẽ đóng cửa.
Danzig đã và sẽ luôn luôn thuộc về nước Đức.
Nếu vùng đất đó không dành cho dân tộc Đức,
tất cả các vùng phía đông
sẽ phải chịu thua vì sự man rợ ...
Có một cuộc đi dạo tốt đẹp chứ?
Mọi người đều có thể nghe Lãnh tụ nói, nhưng chúng ta...
Có chuyện gì với cô?
Tôi bị bệnh.
Nó là gì?
Tôi đi đây
Thật ngu xuẩn!
Và bây giờ, thưa quý bà và quý ông, người lùn nhất trong số những người lùn:
Ông Bebra và những người lùn của mình!
Xin giới thiệu!
Oh, đây là người ba tuổi, người đã chọn ngừng phát triển.
Tên tôi là Bebra.
Hậu duệ trực hệ
của Hoàng tử Eugene ...
có cha là Louis XIV,
và không phải là người vùng Savoy, như đã được tuyên bố.
Tôi đã dừng tăng trưởng của tôi
vào ngày sinh nhật thứ mười của tôi.
Muộn còn hơn không.
Hãy nói cho tôi biết, Oskar thân mến của tôi,
hiện giờ, cậu phải là 14 hoặc 15 tuổi?
Mười hai tuổi rưỡi ạ.
Không! Và cậu nghĩ tôi bao nhiêu tuổi nào ?
35 tuổi.
Đồ nịnh hót!
Tôi mà 35 tuổi.
Tôi sẽ được 53 tuổi trong tháng tám đến.
Tôi có thể là ông nội của cậu.
Cậu cũng là một nghệ sĩ phải không?
- Không hẳn là như vậy.
Mặc dù ...Như Ông thấy đó, cháu có thể tuyên bố
là có một chút nghệ thuật.
Cậu phải tham gia với chúng tôi. Cậu phải như vậy!
Ông đã biết, thưa ông Bebra ...
để nói sự thật,
Cháu thích được làm một khán giả hơn
và hãy để đóa hoa nghệ thuật
nhỏ bé của cháu trong bí mật.
Oskar quý mến của tôi ơi,
hãy tin tưởng một đồng nghiệp có kinh nghiệm.
Người như chúng ta không bao giờ phải ngồi làm khán giả.
Người như chúng ta phải biểu diễn
và chạy show,
Hoặc những người khác sẽ làm việc đó cho chúng ta.
Và những người khác đó đang đến.
Họ sẽ làm điều thần kỳ.
Họ sẽ bắt đầu diễu hành với những ngọn đuốc.
Họ sẽ xây dựng nền tảng và củng cố chúng,
và từ những nền tảng đó rao giảng sự hủy diệt của chúng ta.
Họ đang tìm kiếm cậu, người bạn quý mến.
Nhưng chúng ta sẽ còn gặp nhau nữa.
Chúng ta quá nhỏ bé để có thể đánh mất lẫn nhau.
Xin chào.
Lại đây.
Tạm biệt.
Họ đang đến!
Bây giờ em có thể mở chúng ra.
Cảm ơn chú, Chú Jan
Chúc một ngày chủ nhật dễ chịu cho tất cả các bạn.
Những cái xà cạp chết tiệt này cứ rơi xuống!
Chào buổi sáng, người anh em họ.
Tôi cần có một đôi giày ống.
Anh biết là giày đó rất đắt mà.
Hoặc ít nhất là đôi ghệt bằng da thuộc vậy.
Trông tôi thế nào?
- Đi biểu tình à?
- Ừ, tại khu đất hội chợ.
Một cuộc biểu tình lớn.
Em khỏe không?
Gauleiter Löbsack đang nói.
Và đây là những gì ông ấy nói.
Tôi đã nói với bạn, đây là những ngày lịch sử.
Một người đàn ông không thể đứng một bên.
Phải gia nhập
Bạn nên đọc tập thơ Người canh giữ Danzig.
Tình cảm của bạn với Ba Lan đến là điên khùng.
Tôi đã nói với bạn một nghìn lần rồi.
Tôi là người Ba lan.
Hãy suy nghĩ vượt lên trên điều đó đi.
Mang theo chiếc ô của anh đi.
Trời có vẻ như sắp mưa đấy.
Một cái ô? Với bộ đồng phục này?
Món hầm gần xong rồi.
Bây giờ hãy trộn đều nó liên tục.
Trong 20 phút nữa là xong món hầm.
- Anh không muốn ăn một chút trước khi đi?
Không có thời gian đâu.
Nhiệm vụ là nhiệm vụ,
và rượu schnapps là schnapps.
Hỡi các đồng bào nam nữ thân yêu của tôi
đến từ Danzig và từ Langfuhr,
từ Ohra, Schidlitz
và Praust,
từ vùng núi đến đồng bằng,
Tôi biết tất cả các bạn
ấp ủ một mong muốn
Nó là mong muốn chân thành của chúng ta
liên tục kể từ khi
Hòa ước Versailles ô nhục
chia tách chúng ta khỏi
Tổ quốc Đức yêu dấu của chúng ta.
Và mong muốn đó là
Đưa vùng Reich trở về nhà!
Nhà nước tự do nghĩa là gì?
khi đã quá hào phóng đánh tráo chúng ta?
Khi sông của chúng ta lại là ao nuôi tôm của người Ba lan.
Và ở giữa thành phố cổ kính thân yêu của chúng ta,
lại bị một bưu điện Ba Lan gây cản trở
mà chúng ta không cần đến sự có mặt của nó.
Người Đức chúng ta đã có
bưu điện
thậm chí trước khi người Ba Lan
nghĩ đến chuyện viết thư.
Chúng ta dạy cho chúng những bảng chữ cái.
Và bây giờ, các đồng chí thân mến,
Chúng ta hãy chào đón
vị khách quý của chúng ta đến từ Reich
người mà Lãnh tụ gửi đến chào mừng chúng ta.
Đồng chí Albert Forster
đã đến quảng trường này.
Cát đã rơi vào trong chiếc giày của tôi.
Hey, anh có thể bắt chúng
bằng áo quần à?
Có, chắc chắn là cô có thể.
Có cá thực không, hay chỉ là giày cũ?
Chúng ta hãy xem nhé.
Có lẽ có cái gì ở đó.
Đưa bao đây.
Anh có cho là chúng béo chứ hả?
Anh đã phải nhìn thấy chúng
sau trận chiến Jutland,
giữa chúng ta và người Anh
Hiểu tôi muốn nói gì chứ?
Sau trận chiến,
nó to mập như thế này này.
Ông ta đòi 1,50 đồng
Nhưng tôi chỉ trả cho ông ta một đồng.
Đừng mong đợi tôi sẽ đụng đến món cá chình của anh.
Đừng nói có trống không như vậy.
Tôi sẽ không bao giờ ăn cá nữa. Tất nhiên là cá chình.
Cô đã luôn luôn ăn nó, và cô biết nó từ đâu đến.
Yên lặng!
Đừng bao giờ đánh trống nữa cả.
- Để thằng bé yên đi!
- Ngồi xuống!
Ai phải chịu trách nhiệm? Ai để cửa hầm mở?
Đó là chuyện cũ. Hãy ngồi xuống đi.
Xem chúng có ngon không nào.
Nào. Hút đi
Cá chình tươi với sốt thì là,
ít lá nguyệt quế và một ít vỏ chanh.
Đừng bắt cho cô ấy ăn nếu cô ấy không muốn.
- Tránh chuyện này ra.
- Để cô ấy yên đi.
Cô ấy sẽ chỉ nôn mửa thôi.
Tôi trả tiền mua cá chình. Chỉ cần ăn thử chúng.
Chúng đã được làm sạch và rửa sạch.
Không có mật. Mắt và gan tốt, khỏe mạnh.
Và như vậy nghĩa là cá tươi!
Tất cả các bộ phận kinh tởm đã bỏ đi hết.
Oskar, ngồi xuống.
Tôi quần với cái bếp lò cả giờ đồng hồ.
Có một số người đúng ra phải rất hạnh phúc
khi ăn cá chình của tôi.
Tôi không biết phải làm gì!
Alfred, bình tĩnh lại đi.
Tôi không thể nói chuyện với cô ấy
Và cá sẽ bị nguội lạnh mất.
Phụ nữ nhạy cảm hơn.
Anh nói chuyện với cô ấy đi.
Chỉ vậy cô ấy mới bình tĩnh lại.
Có cần anh hâm nóng lên chút xíu?
Không, tôi không làm điều đó với Bronski.
Anh ta đã đứng nhầm bên
khi anh ta làm việc với bưu điện Ba Lan.
Đừng đặt cược vào Ba Lan.
Nếu phải đặt cược, hãy đặt cược vào người Đức.
Sớm hay muộn, họ sẽ chiếm lấy tất cả.
Hãy tưởng tượng khi người Đức đến
và cô đang mắc kẹt với Bronski,
một người Ba lan cực đoan.
Cô sẽ gặp rắc rối sau đó.
Tại sao không đặt cược vào Matzerath?
Hoặc, nếu cô cho tôi một vinh dự lớn,
hãy đặt cược vào tôi,
Markus Sigismund,
là người đã được rửa tội.
Không, Markus. Hãy làm ơn!
Chúng ta có thể đi đến London
như mọi người khác, trước khi người Đức đến.
Nhìn kìa. Còn có cậu ta nữa.
Chúng ta sẽ đưa cậu ấy cùng với chúng ta tới London.
Cậu bé sẽ sống như một hoàng tử.
Cảm ơn ông, Markus, nhưng không thể được,
và không phải vì Bronski.
Tôi vui mừng khi được biết điều đó.
Tôi đã có cảm giác là không phải vì anh ta.
Hãy tránh xa Bronski,
và gắn bó với Matzerath.
Nào.
Hãy chơi trống đi
Một hai, một trong hai ...
Cậu không biết hay không muốn chơi?
Thằng ranh con!
Vì cậu có thể làm mọi thứ khác.
Con đã phạm tội trong tư tưởng, lời nói và hành động.
Một mình hoặc với những người khác?
Với người khác.
Khi nào và ở đâu?
Thứ Năm hàng tuần, trên đường Tischlergasse.
Nhưng, con à, đó cũng là một khu phố ô trọc?
Con không thể tránh nó được,thưa cha.
Con đã cố nhưng con không thể.
Nhưng, bà Matzerath quý mến của ta,
còn có hậu quả.
Hậu quả đang ở đây, thưa Cha.
Con nghĩ con đang làm gì đấy?
Đứa bé hỗn xược.
Thưa Cha, Con sẽ phải làm gì với đứa trẻ?
Con yêu Oskar bé nhỏ của con,
nhưng nó đã 14 tuổi.
Nó luôn luôn gặp rắc rối, và giờ đây này!
Oh, thưa Cha
Hãy cầu nguyện, bà Matzerath, hãy cầu nguyện.
Oskar, nín đi.
Tôi đã nói gì với chị?
Ah vâng , lại là cá chứ gì.
Cô ấy không ăn. Cô ấy nuốt nó xuống.
Và cô ấy ngạc nhiên
khi nó không trôi xuống.
Lạy Chúa, làm thế nào điều này có thể xảy ra được?
Điều này đã xảy ra trong ba tuần rồi.
Đầu tiên là cá trích hun khói và cá mòi.
Bây giờ là cá trích ngâm.
Tôi đã thử tất cả mọi cách.
Bây giờ tôi hết cách rồi.
Tại sao anh không gọi cho tôi sớm hơn?
Agnes, cho mẹ biết có gì không ổn?
Con biết món cá không phù hợp với con mà!
Lấy nó đi.
Một người cộng sản duy nhất gia nhập đảng
làm cho Fuhrer hạnh phúc hơn
hơn mười người bảo thủ
những người chỉ tham gia trong sợ hãi,
mà không biết rằng một kỷ nguyên mới đã bắt đầu.
Đúng, một kỷ nguyên mới!
Không muốn sống.
Không muốn chết.
Con không biết.
Có quá nhiều của tất cả mọi thứ, và nó cứ chồng chất lại.
Mẹ đã già để nói rằng mẹ cũng vậy,
nhưng chính mẹ đã tạo ra như vậy.
Con nghĩ là dễ dàng lắm sao khi Koljaiczek,
cha của con,
biến mất dưới các bè gỗ
và không bao giờ trở lại?
- Nhưng ít nhất ông ấy đã được đi!
- Ra đi, con nói là người đàn ông đã ra đi.
Làm sao con có thể nói như thế
khi con làm điều đó với hai người đàn ông
và không bao giờ có đủ?
Con sẽ làm điều đó, mẹ!
Con đang có thai!
Phải vậy không?
Có rất nhiều phòng ở đây mà.
Khi nào thì sẽ sinh hả con?
Không bao giờ! Nó sẽ không bao giờ được sinh ra!
Tôi không có cách nào biết được!
Trợ giúp cô ấy.
Tại sao em không muốn có con?
Không quan trọng nó là ai.
Không có chơi kèn trumpet ở đây.
Đi đi và thổi với bọn Áo Nâu của mày.
Chẳng bao lâu mày sẽ thôi không được thổi nữa.
Đồ lợn Đức Quốc xã!
Đồ lợn đỏ!
Ông đang làm gì ở đây?
Ông không có kinh doanh ở đây mà !
Lý do ông đang ở đây
Ông muốn biết ông là gì không?
Một tên Do thái.
Mày là như vậy đó.
Ah, Oskar bé nhỏ.
Xem những gì họ đang làm với Markus,
người cũng đã được rửa tội giống như họ?
Trống của cháu bị hỏng?
Hãy đến chỗ của bác.
Cháu sẽ có một cái trống mới.
Một ngày đẹp!
Cô ấy đi đến một nơi mà mọi thứ đều rất rẻ.
Vâng, trời hôm nay đẹp lắm.
Một ngày không thể nào quên.
Anh đã nhìn thấy Chúa?
Tôi cũng đã thấy Chúa.
Một ngày đẹp.
Chúa lòng lành.
Ngài đang vội.
Thời đó đã từng có một tay trống.
Tên của nó là Oskar.
Nó đã mất người mẹ đáng thương của nó,
người đã ăn nhiều cá quá.
Thời đó đã từng có một người cả tin
người tin vào ông già Noel.
Nhưng ông già Noel, thực sự lại là
một người rỗng tuếch!
Thời đó đã từng có một người bán đồ chơi.
Tên của ông là Sigismund Markus,
và ông bán trống thiếc sơn màu đỏ và trắng.
Thời đó đã từng có một tay trống.
Tên của nó là Oskar.
Thời đó đã từng có một người bán đồ chơi
có tên là Markus ...
và ông đã lấy tất cả các đồ chơi
trong thế giới đi cùng với anh ta.
Ngày 01 Tháng Chín 1939.
Bạn biết ngày đó, tôi giả sử vậy.
Đó là khi tôi đã phạm phải
tội lỗi thứ hai của tôi.
Đối với tôi, Oskar - tay trống,
không chỉ đánh trống
đưa người mẹ đáng thương của tôi vào ngôi mộ của bà.
Tôi cũng đã kéo
người chú đáng thương của tôi,
và có lẽ cũng là cha tôi, Jan Bronski,
đến bưu điện Ba Lan,
và do vậy gây ra cái chết của ông.
- Dừng lại. Ông không thể đi qua.
- Tại sao không? Tôi làm việc ở đây.
Ngoài phạm vi. Không có ai được phép vào
Chúng tôi chỉ muốn xem Kobyella.
Nó là người Ba lan! Chặn nó lại!
Đây là thời gian dữ dội.
Nhanh lên, người ta phân phát các loại vũ khí.
Anh luôn luôn là người cuối cùng.
Mang súng trường này.
Mũ bảo hiểm.
đạn dược ở đàng kia.
Cháu đang làm gì ở đây?
Kobyella, sửa chữa trống.
Không thể.
Kobyella không có thời gian dành cho cháu bây giờ.
Bronski, anh điên à?
Đưa cậu bé này ra khỏi đây đi.
Đi đi và trốn ở đâu đó, Oskar.
Chú phải ở lại đây.
Đi ngay đi, nhanh lên.
Ngày 01 tháng 9,
lãnh thổ Đức đã bị xâm phạm.
Đêm qua, lần đầu tiên,
Ba Lan nổ súng vào quân chính quy Đức
ngay trên đất Đức.
Từ 5:45 sáng nay hỏa lực của chúng đã được đáp trả lại.
Từ bây giờ, bom sẽ được trả lời bằng bom.
Chú Jan ở đâu?
Trống! Jan, cái trống!
Leo xuống!
Cái trống!
Oskar, kiếm chỗ nấp đi!
Cháu không thể ở lại đây, Oskar.
Kiếm chỗ nấp đi! Súng bắn đó!
Hey, Kobyella, đừng bỏ cuộc.
Tôi sẽ buộc ông lại.
Như thế ông sẽ không lật ngửa ra.
Có phải lượt của tôi?
Với một Play, hai Contras, ba Schneider, bốn lần Clubs.
Như vậy là 48, hoặc 12 pfennigs (tiền xu Đức).
Này, không phải hòa đâu nhé.
Tôi không thể chơi bài với chính mình.
Hãy ráng lên đi.
Kobyella, sao vậy?
Kobyella, tôi xin ông!
Tôi đã có một ván bài tốt.
Hãy nhìn xem, một ván bài tốt.
Agnes!
Bà ấy đã chết rồi mà.
Chúng tôi đầu hàng. Đừng bắn!
Bỏ vũ khí xuống!
Đứng yên! Giơ tay lên!
Xếp thành! Đi ra!
Mày muốn đi ra, hoặc là gì?
Mày cũng vậy!
Họ quay phim chúng tôi để làm một phim phóng sự
đã được chiếu trong tất cả các rạp phim,
bởi vì kinh nghiệm của Oskar
ở bưu điện Ba Lan tại Danzig
đã đi vào lịch sử như
trận chiến đầu tiên của Thế chiến II.
Thành phố Hanseatic tự do của Danzig
tổ chức lễ mừng sự hợp nhất của các bức tường gạch Gothic
với Đế chế Đức vĩ đại.
Gì? Họ bắn Jan Bronski?
Đây là một thời điểm quan trọng trong cuộc sống của con.
Giữ mắt của con mở ra. Con sẽ có những câu chuyện để kể.
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ ngất xỉu nếu ông ấy nhìn tôi!
Ống ấy đến kìa!
Họ đã thu thập lại
tất cả các băng đạn.
Tất cả, nhưng còn một cái.
Họ luôn luôn quên một cái.
Đây là Maria. Cô ấy muốn làm việc cho anh.
Anh đã nói rằng anh cần ai đó
cho khách hàng.
Công việc không thể để như thế này.
Và cả cho Oskar ở đây nữa.
Lạy mẹ Mary, đầy ơn phúc. Chúa cùng với Người.
Phép lạ thiêng liêng của Mẹ, và sự linh thiêng được sinh ra từ Người.
Mẹ Maria, Đức Mẹ Chúa Trời,
Hãy cho con lòng hiếu thảo, tình yêu, hy vọng và can đảm.,
bây giờ và tại giờ chết của chúng con.
Lạy Chúa, cứu vớt chúng con
Amen.
Và đưa tôi lên trời.
Em đã đi vào nhà tắm?
- Tôi có nên chơi bài gì đó cho em?
Vâng, bài "Mary, đức Mẹ kính yêu."
Maria, con yêu Người
Với tất cả trái tim con
Mãi mãi và bao giờ
Chúng con sẽ không bao giờ chia lìa
Đi đi!
Bất chấp sự cuồng đắm vô danh của tôi,
Maria là tình yêu đầu tiên của tôi.
Chị bao nhiêu tuổi?
Vừa qua tuổi 16.
Tôi cũng vậy.
Tôi không thể tin điều đó.
Tình yêu không thể là điều tội lỗi
Ngay cả khi nó đã đến
tôi cũng sẽ không quan tâm
Maria tỏa mùi của vani.
Tôi tự hỏi tại sao.
Có phải cô đã lau mình với một số rễ cây nào đó?
Hay đó là một loại nước hoa rẻ tiền
mà cô ấy đã xịt lên người?
Oskar quyết tâm để tìm hiểu.
Bạn đang làm gì?
Hey, dừng lại nó!
Cậu là đồ ranh con.
Cậu lao đầu vào mà không biết cái gì.
Xin chào buổi tối.
- Có bị trễ không?
- Có thể.
Có quá nhiều chiến thắng để ăn mừng.
Con có thể ngủ với Maria.
Phòng ngủ của tôi có rất nhiều chỗ cho Oskar.
Cậu ta chỉ bé như một con tôm.
Nhanh, Oskar, đi ngủ thôi.
Hãy đến đây!
Nhìn xem. Nó rất hạnh phúc.
Chúc ngủ ngon.
Đã 15 phút rồi.
Thêm một chút nữa thôi. Chỉ cần một chút nữa.
Nhưng hãy cẩn thận.
Đừng lo lắng.
Sắp rồi. Sắp rồi.
Chỉ cần thêm một ít.
Nhưng cẩn thận!
Được mà!
Nửa đi!
Cái gì -
Alfred, dừng lại!
Đó có phải là lỗi của đứa trẻ đâu,
anh không cẩn thận?
Lỗi của tôi? Ai yêu cầu nhiều hơn?
Tôi nói: "Hãy cẩn thận. Nó sẽ về sớm"
Nhưng nó không bao giờ về cả.
Không bao giờ đủ.
Bọn cô tất cả đều như nhau.
Vào, ra, kết thúc.
Đó là ý tưởng của ông về tình yêu.
vậy thì hãy đi tìm ai đó khác đi.
Ông nghĩ tôi như một loại chuông điện?
Và ông không bao giờ cần đề phòng!
Đừng oang oang nửa. Tôi đã chán ngấy.
Quay trở lại với bọn bạn
của ông đi, bọn kinh phong.
Tôi cần một sự thay đổi, đó là chắc chắn.
Phụ nữ!
Tất cả bọn chúng đều là một lũ trơ tráo. Đánh chúng đi!
Hãy kiếm cho mình một tên tù chiến tranh
nếu cô đang nóng.
Có lẽ những con ếch đó sẽ đem lại bia.
Có lẽ nó sẽ đáp ứng cô.
Tôi thấy tình yêu là một cái gì đó nhiều hơn sự dâm ô.
Thời gian tới tôi sẽ chơi bài.
Sau đó, tôi sẽ biết mong đợi những gì.
Cậu là tên lùn nhỏ bé bẩn thỉu!
Cậu là thằng lùn điên khùng!
Cậu thuộc về một nơi điên khùng,
đồ đáng khinh xấu xa!
Oskar, tôi không có ý đó.
Bây giờ con sẽ có phòng riêng của con.
Con sẽ sớm được 17 tuổi.
Hãy lại đây
Anh sẽ đóng băng khi ra khỏi đó.
Anh có muốn đến đó một thời gian không?
Hãy đưa gần lại một chút, Oskar.
Choàng lên người, nó sẽ ấm hơn.
Nó sợ lạnh.
Greff không cho chúng ta đủ ấm.
Mời vào.
Hãy bắt đầu đi.
Greff muốn đông cứng cơ thể của mình.
Ông ấy yêu tuổi trẻ và cơ thể cứng chắc,
nhưng ông ta thích con trai hơn con gái.
Chiến thắng thông qua sức mạnh và niềm vui
Điểm yếu của tôi là sợ lạnh.
Người trinh sát không bao giờ lạnh.
Họ đang làm tốt ở phía đông.
Leningrad sẽ thất thủ vào bất kỳ ngày nào.
Kiev quan trọng hơn vì có dầu.
Sẽ nhanh thôi! Nhanh hơn nhiều so với
năm 15, khi tôi còn trong quân đội.
Moscow là điểm chủ yếu.
Alfred, anh khác.
Chúng tôi sẽ làm gì nếu không có bà?
Vâng, người Kashubians vẫn còn tốt cho một cái gì đó.
Oh, ước gì tôi có thể chỉ ra là có!
Nhưng tôi cần thiết trong mặt trận ở nhà.
Moscow phải được xóa sổ,
hoặc chúng ta sẽ phải ăn tất cả những người dân.
Fuhrer hiểu biết đó.
Họ đã gửi Herbert của tôi để phía trước.
Để cho anh ta chiến đấu.
Kỷ Luật tiểu đoàn.
Tất cả các kẻ thù của chúng ta đều bị đói!
Điều đó sẽ kết thúc chiến tranh.
Ức hay đùi?
Tôi muốn cái đùi.
Cái đó ngon và mềm đấy.
Các quốc gia châu Âu là của chúng ta.
Mừng sức khỏe người Phần Lan.
Món ngỗng không thể thiếu rau ngải đắng!
- Người Magyar, người Rumanians,.
- Oskar, quả là một bữa ăn hoành tráng.
Chúng ta đang băng qua các đại dương .
Chúng tôi đang đi thuyền buồm
Ăn ngỗng không, Greff?
Anh biết là tôi không ăn thịt.
Một đất nước trẻ trung
đã sẵn sàng cho cơn bão
Hãy nâng cao các biểu ngữ
Đây không phải là ngỗng Kashubian nữa.
Đó là ngỗng Đức.
Dù sao nữa, nó cũng ngon.
Bây giờ con đã có một em trai, Oskar.
Con sẽ sớm có thể chơi với nó.
con trai của người bán thịt đã bị giết.
Anh ta đã được nhận huân chương Chữ thập hạng nhất.
Hạng hai!
Nếu tôi nói hạng nhất, đó là hạng nhất!
Trong mọi trường hợp, anh ta đã chết.
Kurt, con trai của tôi
Con chắc chắn là con trai của tôi.
Khi con lên 3,
Bố sẽ cho con một cái trống,
và nếu con không muốn lớn,
Bố sẽ chỉ cho con cách làm thế nào.
Một chữ ký, xin vui lòng.
Tôi có thể có chữ ký của cậu?
Tôi có thể yêu cầu cậu giúp một vài việc?
Rất phù hợp với cậu.
Oskar yêu quý của tôi!
Tôi rất vui mừng khi gặp lại cậu !
Tôi đã nói với cậu chưa?
Chúng ta quá nhỏ bé để mất nhau.
Tuyệt, rất tuyệt!
Cậu đã không phát triển thêm một inch nào.
Cho phép tôi giới thiệu Oskar,
một người bạn cũ,
người có thể hét làm bể kính.
Signorina Roswitha Raguna,
Người mộng du tuyệt vời.
Niềm vui của tất cả binh sĩ của chúng ta
ở mọi mặt trận,
và của tuổi già của tôi.
Bạn đang ngạc nhiên khi thấy tôi trong đồng phục này,
nhưng Bộ Tuyên truyền tiếp cận chúng tôi
và yêu cầu chúng tôi xuất hiện
trước khi nhà lãnh đạo hàng đầu của đất nước.
Chính trị bẩn thỉu!
Và bây giờ chúng tôi giải trí quân đội.
Đây là một món quà từ Oskar.
Cậu rất tài năng.
Tại sao cậu không tham gia cùng với chúng tôi?
Cái gì giữ cậu ở đây?
Đúng đấy, hãy tham gia cùng với chúng tôi, người đàn ông trẻ.
Hãy chơi trống của cậu, hét làm vỡ ly sâm banh và bóng đèn .
Quân đội Đức chiếm đóng
trong nước Pháp hoa lệ, trong Paris rực rỡ,
sẽ cảm ơn bạn.
Các binh sĩ quý mến của Paris,
Nhà hát tiền phương của Bebra
sẽ biểu diễn cho các bạn,
hát cho các bạn,
và giúp các bạn giành chiến thắng trong cuộc chiến tranh!
Cậu đang suy nghĩ về điều gì vậy?
Về cái váy của Bà tôi .
Và bây giờ, phụ nữ và quý ông,
lần đầu tiên tại Pháp,
một người mới đến chương trình của chúng tôi,
người đàn ông với những vũ khí bí mật
chúng tôi đã nghe rất nhiều về:
Oskar tay trống!
Oskar, sát thủ thủy tinh!
Và bây giờ, Signorina Raguna,
bạn có thể cho chúng tôi biết,
cũng như các quý bà và quý ông hiện diện đêm nay,
chính xác ngày sinh
của Trung sĩ Herzog?
Ngày 11 tháng 4,
1915 ...
ở Bremen.
Đúng quá. Và cả nơi sinh nữa.
Vỗ tay
cho Signorina Raguna, người mộng du vĩ đại.
Tôi thấy họ đang đưa ông champagne.
Nhưng ông sẽ không bao giờ uống.
Tôi xin lỗi.
- Tại sao không?
Nào, tất cả cùng nhảy!
Đừng sợ.
Sẽ không có gì đâu.
Người đàn ông nhỏ của tôi.
Báo cáo! Có một hạ sĩ,
năm chiến sĩ, hết!
Cảm ơn Hạ sĩ.
Nghỉ !
Ông thấy không? Không có gì để báo cáo.
Nó đã như thế này trong nhiều năm.
Luôn luôn có xu hướng như vậy mà,
sự đóng góp tự nhiên.
Nó giữ cho người đàn ông chúng ta bận rộn.
Đó là lý do tại sao chúng ta xây dựng công sự.
Anh có tin vào bê tông?
Chúng tôi không tin nhiều vào bất cứ điều gì.
Tôi có đúng không, Hạ sĩ?
- Đúng, thưa ngài.
Nhưng anh vẫn còn trộn và đổ bê tông!
Oskar, hãy xem đại dương đẹp đến nhường nào!
Bà phù thủy ở đây hôm nay?
Không, không, không
Bà sẽ làm phép thuật
Bà sẽ nhốt bạn vào hầm
Và sau đó bà ấy sẽ xé xác bạn
Bà phù thủy ở đây hôm nay?
Có, có, có
Hãy nhìn xem, có bà ấy
Goody! Một picnic ngoài trời!
Real Hungary xúc xích. Tuyệt vời!
Và sô cô la từ Hà Lan!
Và bây giờ, bắt đầu nào
Ngồi vào đi, các bạn của tôi.
Chúng tôi bắt đầu từ món nào đây?
Ah, trứng cá muối.
lấy từ Stalingrad.
Ah, nó có thể làm dịu tâm hồn của chúng tôi!
Trẻ em! Nhanh chóng!
vấn đề là gì?
Người Mỹ đang đến.
Oskar, tôi phải có cà phê!
Tôi không thể đi mà không có cà phê
- Roswitha, Chúng ta đi thôi.
Một tách cà phê, xin vui lòng.
Roswitha!
Roswitha, tôi không biết em đã bao nhiêu tuổi.
Tôi chỉ biết rằng
em tỏa hương thơm của quế
và của nhục đậu khấu.
Em có thể nhìn thấy trái tim đàn ông,
nhưng em không nhìn thấy
trái tim của chính mình.
Ah, Oskar yêu quý,
chúng ta là các chú lùn và chú hề,
không nên nhảy trên bê tông
vốn đã được đổ cho bọn khổng lồ.
Đi thôi.
Chúng ta phải di chuyển ra ngoài.
- Nào, Oskar, tạm biệt
- Chúc may mắn.
Và không được nản chí nhé.
Nó ít Oskar!
Này Kurt, Oskar đã quay về dự sinh nhật của con.
Em trai của con sắp được 3 tuổi rồi.
Anh có cho em một một món quà này.
Cậu được phép mặc bộ đồng phục này à?
Cậu đã ở đâu?
Chúng tôi đã kiếm cậu khắp nơi.
Cảnh sát tìm kiếm mọi chốn.
Chúng tôi đã phải thề
là chúng tôi không giết cậu.
Vâng, bây giờ cậu đang ở đây.
Beethoven. Bây giờ đã có một thiên tài.
Tắt nó đi. Đó là tất cả rồi.
Chiến thắng cuối cùng.
Alfred, tống khứ cái huy hiệu đảng của anh đi.
Người Nga sẽ ở đây trong chốc lát nữa thôi.
Giấu nó dưới đống khoai tây ấy.
Giơ tay lên!
Oh, cô em này đẹp lắm. Đi nào, đi!
Giơ tay lên!
Được rồi, để tôi làm.
Nhanh lên đi! Tôi còn phải đóng đế giày nữa.
Oh, lạy chúa tôi! Bàn tay của ông ấy!
Bây giờ nó không làm cho anh ấy đau đâu.
Nhân danh Cha, Con và Thánh thần.
Lạy Mẹ Maria đầy ơn phúc. Chúa cùng với Người.
Kurt,
ngừng ném đá.
Phép lạ thiêng liêng của Mẹ,
và sự linh thiêng được sinh ra từ Người.
Tôi có nên hay không nên?
Mày đã 20 tuổi rồi, Oskar.
Mày có nên hay không nên?
Mày là một kẻ mồ côi, Oskar à.
Tôi cần, tôi phải,
Tôi muốn sẽ lớn lên!
Kurt, con đã vừa làm gì?
Anh ta đang lớn lên!
Xem này!
Xem anh ta đang lớn lên này!
Tôi đã nhìn thấy Chúa!
Lạy Chúa!
Xem anh ta đang lớn lên này! Lạy Chúa!
Vậy đúng là người Kashubian đó.
Đầu của chúng ta chịu được những cú đánh mạnh.
Và bây giờ con sẽ đi về phía tây,
nơi mà mọi thứ đang tốt hơn.
Chỉ có bà sẽ ở lại đây,
bởi vì con không thể di chuyển được
Người Kashubians muốn ở loanh quanh như vậy thôi.
Họ phải ở lại để người khác
có thể bợp lên trên đầu họ ...
bởi vì chúng ta không phải là người Ba Lan
cũng không phải là người Đức,
và họ luôn luôn muốn mọi thứ vừa phải.
Liệu nó có đau không?
Tôi hy vọng nó không phải nước trên não.
Khi cậu ta lên 3, cậu ta ngã xuống cầu thang
và ngừng phát triển.
Bây giờ cậu ta rơi vào một ngôi mộ
và muốn phát triển trở lại.
Bà ơi
Bà ơi Bà
Bà ơi! Bà ơi
Bà ơi