Tip:
Highlight text to annotate it
X
Source by TLHP@Updatesofts.com
Edited by linhvudienanh.blogspot.com
May mắn nhé em.
Xin chào. Tôi có hẹn với bà Emily Charlton?
- Andrea Sachs?
- Vâng.
Tuyệt lắm, Phòng nhân sự
rất là thú vị.
Theo tôi nào.
Tôi là phụ tá thứ 2
của cô Miranda...
Nhưng phụ tá thứ nhất của cô ấy
mới vừa được thăng chức nên giờ
tôi là phụ tá thứ nhất.
- Ồ cô sẽ tự sắp xếp chỗ của mình
- À, tôi sẽ làm.
Miranda đã sa thải 2 cô gái trước
chỉ sau vài tuần.
Chúng tôi cần tìm người nào
có thể ở lại đây lâu, cô hiểu chứ?
Vâng, tất nhiên rồi.
Mà Miranda là ai?
Ôi chúa ơi, tôi sẽ giả bộ
như cô chưa hề hỏi tôi chuyện đó.
Cô ấy là chủ biên tập
của tạp chí Runway, không đùa đâu.
Cô làm việc cho cô ấy một năm
thì cô có thể tìm việc ở bất kỳ
tạp chí nào cô muốn.
Có cả triệu cô gái muốn
công việc này đó.
Nghe như là một cơ hội tuyệt vời đây
Tôi rất thích đó.
Andrea,
Runway là một tạp chí thời trang...
Vì vậy cô phải có hứng thú
với thời trang.
Điều gì làm cô nghĩ tôi
không thích thời trang?
Ôi chúa ơi.
Không! không!không!
Có chuyện gì vậy?
Cô ấy đang trên đường đến,
nói với mọi người đi!
Cô ta không thường đến trước
9 giờ mà.
Tài xế của cô ấy nhắn tin vậy
và mặt cô ấy trông rất đáng sợ.
- Chúa ơi, những người này!
- Ai đây?
Tôi không thể nói với anh.
Mọi người! cột thắt lưng đi!
Có ai ăn củ hành không vậy?
Xin lỗi cô Miranda.
Tránh ra nào! Ồ!
Tôi không biết tại sao
rất khó để xác nhận một cuộc hẹn à.
Tôi biết, tôi xin lỗi
tôi đã xác nhận đêm qua rồi.
Chi tiết của sự bất tài của cô
không làm tôi hứng thú đâu.
Nói với Simone là tôi không chấp nhận
cô gái đã gửi bản layout cho tôi.
Tôi yêu cầu một người sạch sẽ,
khoẻ mạnh, luôn mỉm cười,
Còn cô thì dơ dáy, mệt mỏi và bụng phệ.
Còn R. S. V. P. Là đồng ý
đến bữa tiệc Michael Kors.
Tôi muốn tài xế đón chở tôi đến
lúc 9 giờ 30, và đón tôi lúc 9 giờ 45.
- Đúng 9 giờ 45
- Gọi Natalie ở Glorious Foods,
nói cô ta là không được.
Tôi muốn thức ăn nóng.
Sau đó gọi cho chồng cũ tôi và nhắc anh ta
có cuộc họp phụ huynh vào tối nay ở Dalton.
Sau đó gọi cho chồng tôi , nói anh ta
gặp tôi ở chỗ tôi gặp Massimo.
Nói Richard tôi thấy mấy tấm hình
anh ta gửi về đề tài lính
nhảy dù nữ...
Họ không thật hấp dẫn.
Không thể tìm được lính nhảy dù nữ
dễ thương và mảnh dẻ hơn sao?
- Không
- Tôi đang liên lạc với các ngôi sao?
không hẳn vậy.
Tôi cũng phải xem mọi thứ
mà Nigel làm trang bìa 2
của Gwyneth.
Tôi muốn biết cô ta giảm cân chưa?
ai đây?
Không có ai cả. Um, uh- .
Phòng nhân sự đưa cô ấy lên
để thử vị trí trợ lý,
tôi đang phỏng vấn cô ấy.
Nhưng cô ấy thiếu kỹ năng
và đã chọn sai việc.
Tôi sẽ phải tự làm việc đó
vì 2 người cô đưa trước đây...
Hoàn toàn không thích hợp.
Đưa cô ta vào đây, chỉ vậy thôi.
Được ạ.
- Cô ấy muốn gặp cô
- Ồ vậy sao?
Đi đi nào!
- Cái này bẩn quá, đừng để
cô ấy nhìn thấy , đi đi!
- Đó là...
Cô là ai?
Tên tôi là Andy Sachs.
Tôi vừa tốt nghiệp trường đại học
Tây Bắc.
Cô làm gì ở đây?
À, tôi nghĩ tôi có thể làm
ở vị trí trợ lý của cô.
Và um- .
Ừ, tôi đã đến New York như một nhà báo
và đã gửi thư đi khắp nơi...
Và cuối chùng tôi nhận được
điện thoại từ cô Elias- Clarke...
Và gặp cô Sherry ở phòng
nhân sự.
Là về chuyện này.
- Vậy cô đã đọc tạp chí Runway chưa?
- Uh, chưa.
Trước hôm nay cô đã
từng nghe tên tôi chưa.
Chưa.
Và cô không có phong cách
thời trang.
À, um tôi nghĩ nó phụ thuộc vào- - .
Không, không, đó không phải
là một câu hỏi.
Um tôi đã làm tổng biên tập
của tờ báo hằng ngày Tây Bắc.
Tôi cũng từng thắng giải quốc gia
về nhà báo ở trường đại học.
Với một loạt kinh nghiệm
mà tôi vừa nêu có thể giải thích- .
Đủ rồi.
Ừ, cô biết sao không.
Cô nói đúng, tôi không
phù hợp ở đây.
Tôi không gầy nhom và quyến rũ...
Và tôi không biết gì về thời trang.
Nhưng tôi thông minh.
Tôi học hỏi rất nhanh
và chịu khó làm việc.
Tôi đã loại Cavalli cho Gwyneth...
Nhưng vấn đề là, với cái mũ lông
mà cô ấy đang đội...
Trông như cô ấy đang diễn
ở sân khấu chính ở Golden Nugget.
Cảm ơn đã dành thời gian cho tôi.
Cô bé buồn đó là ai vậy?
Chúng ta sẽ làm trước và sau
tôi không biết thế nào?
Brown and Law, làm ơn
Cảm ơn.
- Andrea.
- Hmm?
Khoan nào, cô có việc làm
ở một tạp chí thời trang à?
- Mm- Hmm.
- Phỏng vấn qua điện thoại à?
- Wow.
- Ow! Đồ quỷ.
Miranda Priestly là một người nổi tiếng.
Được rồi Doug , làm sao anh biết về cô ta
còn tôi thì không?
- Thực ra tôi là một cô gái
- Ồ!
- Điều đó giải thích nhiều chuyện đó
- Trông nghiêm trọng quá.
Miranda Priestly là một người tài giỏi
tôi cá là có hàng tá cô muốn
công việc này.
Ừ, tuyệt có điều là
tôi không phải là họ.
Này cô phải bắt đầu ở đâu đó
đúng không?
Ý tôi là nhìn Nate lùn nè.
Thôi nào, khăn giấy? xin chào.
Ừ còn Lily, cô ấy làm việc
ở phòng tranh, uh cô biết- .
Ồ tôi xin lỗi, chính xác anh muốn
làm gì nào?
À, may mắn cho tôi
tôi đã có công việc trong mơ của mình.
Anh là người hợp tác
tìm thông tin!
- Ồ , cô nói đúng, công việc
của tôi thật vớ vẩn
- Không!
- Thật chán phèo,
- Không sao, bình tĩnh nào.
- Tôi đang cố
- Này, uống đi.
- Tôi sẽ uống, sẽ uống mà
- Ừ, đúng rồi.
- Tôi muốn cạn ly vì công việc
trả tiền phòng
- Vì công việc trả tiền phòng.
Vì công việc trả tiền phòng.
Ồ anh, anh thấy cách ăn mặc
của những cô gái ở toà soạn Runway.
Anh không có gì để mạc
khi làm việc cả.
Thôi nào, em sẽ trả lời điện thoại
và pha cà phê.
Em cần một cái áo dài cho việc đó?
Em nghĩ em có thể.
À anh vừa nghĩ em lúc nào
trông cũng rất đẹp.
Aww!em nghĩ anh luôn nghĩ vậy mà.
- Này, đi thôi, về nhà tôi
- Ừ.
Anh nghĩ có vài việc chúng ta có thể làm
mà không cần quần áo.
- Vậy sao?
- Mmm.
Alô?
Andrea, Miranda đã quyết định chọn
áo vét mùa thu cho tháng 9...
Cô ấy sẽ dành Sedona cho tháng 10.
Cô phải đến văn phòng ngay
và lấy cà phê mà cô ấy đặt khi đi.
- Bây giờ hả?
- Ừ, lấy viết và viết xuống đi.
- Bây giờ hả?
- Ừ, lấy viết và viết xuống đi.
Tôi muốn một ly không bọt
thêm rượu...
Còn 3 cà phê có sữa.
Nóng.
Alô?
- Cô ở đâu vậy?
- Ồ tôi sắp tới rồi.
Coi chừng!
Sao cà phê của tôi
chưa có nữa?
Cô ta chết rồi hay sao vậy?
Không.
Ồ tới rồi.
- Tôi hy vọng cô biết việc này là
một công việc rất khó-
- Umm.
Vì cô đã làm sai.
Nếu cô làm lộn xộn thì
tôi sẽ bị chửi đó.
Bây giờ chờ ở đây
và đừng vứt cái đó lung tung.
Đầu tiên cô và tôi
sẽ trả lời điện thoại.
Sau một hồi chuông phải
nhấc điện thoại liền.
Không được để lại ghi âm
cô ấy rất ghét.
Nếu tôi không có ở đây Andrea, Andrea- .
Cô ngồi sát bàn quá.
- À giả sử tôi phải-
- Gì? không.
Một lần một trợ lý đã bỏ chỗ vì
cô ấy phải mở thư...
Và Miranda đã lở chuyến Lagerfeld...
Trước khi lên máy bay 17 tiếng
để đến Úc.
Bây giờ cô ấy làm việc ở TVGuide.
Luôn ở bàn làm việc, hiểu rõ.
- Uh-
- Văn phòng Miranda Priestly.
Không, cô ấy chưa xong.
Xin lỗi ai đang gọi ạ?
Vâng tôi sẽ nói cô ấy
cô đã gọi lại.
Đúng rồi hãy nhớ là cô và tôi
có công việc hoàn toàn khác nhau.
Ý tôi là cô đi lấy cà phê
và làm những việc vặt.
Còn tôi lo về thời khoá biểu
của cô ấy...
Các cuộc hẹn và chi tiêu của cô ấy.
Và, quan trọng nhất um...
Tôi phải đi cùng cô ấy đến Paris
cho tuần lễ thời trang vào mùa thu.
Tôi phải mặc đồ sang trọng
tôi phải đi xem biểu diễn và tiệc tùng.
Tôi sẽ gặp hết các nhà tạo mẫu
Thật tuyệt vời.
Bây giờ cô ở đây, tôi sẽ
đi đến phòng nghệ thuật để đưa họ quyển sách.
- Quyển
- Đây là quyển sách.
Nó ma- Két hết mọi thứ...
Đang thịnh hành.
Và chúng ta sẽ chuyển nó về nhà
Miranda mỗi đêm, và cô ấy.
Đừng đụng vào, cô ấy sẽ đưa lại
cho chúng ta vào sang mai với
những ghi chú của cô ấy.
Bây giờ trợ lý thứ 2 sẽ lo việc này...
Nhưng Miranda rất thích sự riêng tư
cô ấy không thích người lạ vào nhà.
Cho đến khi cô ấy quyết định
cô không còn...
Tôi thích việc chờ đợi này.
Ồ Emily tôi phải làm- .
Tự làm đi.
Alô, văn phòng cô Priestly.
Hmm. Đúng rồi văn phòng.
Miranda Priestly.
Um, cô ấy đang họp
tôi có thể ghi lại lời nhắn không?
Uh- Huh.
Cô có thể đánh vần từ Gabbana?
Alô?
Tôi đoán là không rồi.
Tôi nghĩ là 8, 5 cm.
Um, uh, ông thật tử tế...
Nhưng tôi nghĩ tôi không cần thứ này.
Miranda đã mướn tôi
cô ấy biết tôi thế nào.
Vậy sao?
Emily.
Emily?
Cô ấy gọi cô đó.
- Chúng ta chỉ cắt nghiêng ở đây
- Đó không phải là điều tôi
yêu cầu anh.
Tôi không có nghe rõ à
là cô đó Emily.
- Tôi đã gọi cô bao nhiêu lần rồi?
- Thật ra là Andy.
Tên tôi là Andy
Andrea nhưng mọi người gọi là Andy.
Tôi cần 10 hay 15 bộ đầm
của Calvin Klein.
- Cô cần loại nào-
- Hãy đi hỏi ai khác mà cô muốn hỏi đi.
Và chắc chắn chúng tôi có chỗ
ở nhà hàng Pier 59 vào 8 giờ sáng mai.
Remind Jocelyn tôi phải xem vài cái cặp
mà Marc đang làm.
Và nói với Simone là tôi sẽ đón Jakie
nếu Maggie không rãnh.
- Demarchelier đã xác nhận chưa?
- D- Did D- Demarchel- .
Demarchelier.
Gọi cho anh ta.
Uh, được rồi.
- Emily?
- Vâng?
Không có gì.
Chỉ là thiếu sự chỉ dẫn.
Cô gọi Demarchelier chưa?
Uh, Demarchelier.
- Bỏ đó đi
- Cô có- .
Tôi gọi từ văn phòng Miranda Priestly.
Patrick đang nghe!
Uh, không, cô ấy đã gọi tôi vào đó
và bảo tôi về Pier 59.
Và cái gì đó về Simone, Frankie
và ai nữa...
Và cô ấy cần vài cái áo đầm từ
chỗ Calvin Klein.
Và cái gì đó về cặp.
- Cô ấy không nói váy loại nào à?
- Không.
- Cô ấy nói loại, màu, kiểu dáng, vải gì sao?
- Tôi đã hỏi cô ấy.
Cô không được hỏi Miranda bất cứ thứ gì.
Đúng vậy, tôi sẽ lo việc này
và cô sẽ đi đến chỗ Calvin Klein.
Eh- Tôi?
Ồ tôi xin lỗi, cô có việc
làm đầu tiên rồi đó.
Lấy váy, cô phải đi đi.
Uh- .
Miranda?
- Cô ở đó à?
- Tôi đang đi, tôi sẽ gọi lại ngay- .
- Alô? chào
- Trong khi cô ra ngoài...
Miranda cần cô ghé qua Hermès
lấy 25 khăn choàng cổ mà chúng ta
đã đặt cho cô ấy.
- Được.
- Cassidy đã đến bài tập ở Dalton
ghé qua lấy nó luôn.
Miranda đã đi ra ngoài gặp Meisel
và cô ấy muốn có Starbucks khi
cô ấy quay về.
- Starbucks nóng.
- Cô có thể đọc lại- .
Alô?
Ôi chúa ơi.
Sao cô đi lâu vậy?
tôi phải đi tiểu!
Sao? cô không đi từ khi
tôi đi ra ngoài sao?
Không, không thể, tôi phải trông
chừng chỗ mình chứ?tôi mắc lắm rồi.
Ồ chào.
Treo áo đi, làm đi!
Được rồi.
Bây giờ chuẩn bị
việc xem lại lúc 12:30.
Mọi người sẽ tập chung lại
điện thoại sẽ không để reo.
Xem lại, xem lại.
Ừ, các nhà biên tập sẽ lựa chọn
và Miranda sẽ chọn.
Cô ấy sẽ chọn mọi thứ
cho mỗi kỳ phát hành.
Xem lại là một cuộc họp lớn
tôi không biết tại sao cô không biết
điều đó chứ , Andrea.
- Cô xong chưa?
- Ồ chào.
Được rồi sau khi đi vệ sinh
Serena và tôi sẽ đi ăn trưa.
- Đây là cộng sự mới của tôi.
- Chào.
- Mà tôi đã nói với cô
- Tôi nghĩ cô đùa thôi.
Tôi sẽ đi ăn trưa 20 phút
còn cô có 15 phút.
- Khi tôi quay lại, cô có thể đi
- Được rồi.
Cô ấy mặc đồ gì vậy?
Váy của bà ngoại cô ấy.
Hmm. Bắp sô đơ à.
Đó là một lựa chọn thú vị.
Cô biết cellulite là thành phần
chính trong món bắp sơđơ không.
Vậy không cô gái nào ăn cái gì à?
Không từ khi 2 người trở thành
4 người mới và 0 trở thành 2.
- À tôi là 6
- Là 14 mới.
Ô dính áo rồi.
Ồ không sao, tôi chắc cô
làm dính nhiều thứ lắm rồi.
Được rồi, ông nghĩ áo của tôi
trông gớm ghiếc.
Tôi hiểu mà.
Nhưng ông sẽ không ăn mặc
thời trang mãi được...
Vì vậy tôi không thay đổi gì
vì tôi đã có công việc này.
Ừ đúng vậy.
Hàng tỉ đô la đầu tư cho ngành
thời trang để làm gì?
Cho sắc đẹp bên trong.
Alô.
Được, đi thôi.
- Miranda họp trong vòng 30 đến một tiếng.
- Mmm!
- Cô ấy luôn sớm hơn 15 phút
- Nghĩa là gì?
- Cô đã trễ , đi thôi
- Trời!
Xin lỗi.
Chào ông Ravitz.
Nigel.
- Việc phát hành?
- Ồ vâng, tháng 9 tuyệt nhất của chúng ta.
Nghe nói Miranda đã duyệt áo vét mùa thu
và để Sedona ra.
Trả cho tôi bao nhiêu?
Khoảng 300, 000.
Chắc là áo vét đó tệ lắm đây.
- lrv Ravitz.
- Ồ tôi xin lỗi.
Đây là Andy Sachs,
trợ lý mới của Miranda.
Chúc mừng cô.
Hàng triệu cô gái muốn
việc làm này.
Tạm biệt.
- Hmm?
- Chủ tịch của Elias- Clarke, lrv Ravitz.
Cô biết họ nói gì không?
gã lùn thông minh.
Không, tôi thấy nó hời trước rồi.
Họ bỏ thắt lưng thực ra- .
- Những bộ đồ đó ở đâu vậy?
- Chúng ta sẽ có ngay.
- Đứng, xem và nghe thôi
- Và tôi nghĩ cái này rất thú vị- .
Không, không tôi chỉ-
nó là trở ngại tôi.
Tại sao không xem xét
đến yếu tố tao nhã?
Mọi người có hàng giờ để chuẩn bị
Mà lại gây bối rối cho tôi.
Quảng cáo ở đâu?
- Chúng ta có vài cái từ nền cộng hoà Banana
- Chúng ta cần thêm không?
- Ồ đây có thể -
anh nghĩ-
- Ừ.
À, cô biết tôi mà.
Cho tôi váy của nữ diễn viên ba lê
tôi sẽ lo.
- Nhưng anh nghĩ nó giống-
- Như Lacroix từ tháng 7 hả?
Tôi đã nghĩ vậy
nhưng không nó cần thêm phụ tùng.
Thì nó sẽ tuyệt hơn.
Dây lưng đâu
sao không ai lấy sẵn?
Đây.
- Chúng rất khác nhau
- Hmm.
Có gì vui à?
Không, không, không có gì- .
Chỉ là cả 2 thắt lưng nhìn
trông như tôi vậy.
Tôi vẫn đang học hỏi
về những thứ này và uh- .
Thứ... Này.
Ồ tôi hiểu rồi.
Cô nghĩ chuyện này không có
dính gì đến cô.
Cô hãy đi vào phòng nhỏ của cô...
Và cô hãy chọn- Tôi không biết-
thay cái màu xanh...
Bởi vì cô đang muốn nói với thế giới
là cô rất nghiêm túc, , .
Khi chọn thứ gì cô đeo vào lưng.
Nhưng cô không biết là
cái thắt lưng đó không chỉ có màu xanh.
Không phải màu ngọc lam.
Nó là màu xanh da trời.
Và cô cũng vô tình không biết sự thật...
Trong năm 2002, Oscar de la Renta đã
chọn một chiếc áo choàng màu xanh da trời.
Và tôi nghĩ nó là của Yves Saint Laurent.
Người đã trình diễn
áo vét lính màu xanh da trời?
- Tôi nghĩ chúng ta cần một chiếc áo vét
- Mmm.
Và màu xanh da trời liên tục
có trong bộ sưu tập của 8 nhà thiết kế khác.
Và nó tràn ngập trong các cửa hàng...
Và đi vào những ngõ ngách...
Và đi vào những ngõ ngách...
Nơi cô không bao giờ
vứt thứ gì vào sọt rác.
Tuy nhiên biểu tượng
máu xanh một triệu đô la...
Và vô số công việc...
làm cô suy nghĩ thật hài hước
rằng cô đã có một sự lựa chọn...
Rằng cô là người được miễn thuế
trong ngành công nghiệp thời trang.
Khi sự thật...
Cô đang đeo một chiếc thắt lưng
mà cô đã chọn trong phòng này...
Từ đống đồ đó.
Sau đó em nói
không tôi không thấy sự khác nhau...
Giữa 2 cái thắt lưng hoàn toàn
giống hệt nhau...
Và anh nên thấy cách cô ta nhìn em!
Em nghĩ da mặt cô ta
chảy ra hết luôn rồi.
Không vui chút nào cả.
Cô ta không vui trừ khi mọi người
quấn quanh cô ta.
Và luôn muốn khen ngợi cô ta.
- Ai?
- Họ gọi họ là những kẻ lắm mồm.
Nghe như gót giầy của họ
được làm để đi trong sảnh đá cẩm thạch.
Nghe tiếng
Clack, clack, clack. Clack, clack.
Và họ hành động như
đang chữa trị bệnh ung thư hay sao đó.
Cả đống thời gian và năng lượng...
Mà những người đó phí vì
cái gì chứ?
Sáng đó họ mất 300, 000 đô vì
thứ gì đó...
Có lẽ là một sự bắt đầu tốt đẹp.
Để bán cho mọi người
thứ mà họ không cần nữa!
Chúa ơi!
- Em không đói nữa
- Sao?
- Đó là lý do những cô gái đó ốm nhom
- Ồ không, không được.
Đưa anh, mất 8 đô cho món đó đó.
Anh biết gì không?
Em chỉ chịu đựng một năm thôi
một năm.
Và sau đó em sẽ làm điều em
đã làm khi đến New York.
Nhưng em không thể để Miranda
đuổi em được, không thể.
Bình tĩnh nhé cọp con. R.
- Ồ xin chào Miranda
- Gọi lsaac cho tôi.
Tôi không thấy bữa sáng của tôi
trứng của tôi đâu?
Xin lỗi!
Đón Polaroids.
Kiểm tra thắng xe của tôi.
Mấy tờ báo tôi để ở bàn
sáng hôm qua đâu?
Các cô gái cần ván lướt sóng hay
cái gì đó cho mùa nghĩ xuân.
- Alô
- Chị em sinh đôi cần dép tong.
- Ow!
- Ôi chúa ơi!
Lấy giầy của tôi ở Blahnik
sau đó đi đón Patricia.
- Là ai?
- Ngoan nào cưng, ngoan nào!
Gọi cho tôi ở cửa hàng Madison.
Đụat bữa tối nay ở nơi có
cảnh đẹp.
- Gọi lsaac cho tôi
- Ghi chú 36 làm ơn gửi hôm nay.
- Mọi người đâu rồi?
- Sao không có ai làm việc hết?
Gọi Demarchelier.
Tôi gọi từ văn phòng cô Miranda Priestly.
Patrick đang nghe.
Cảm ơn chúa, là thứ 6 đúng không?
Ít nhất Miranda sẽ đi Miami,
chúng ta sẽ không phải trực điện thoại
tuần.
Cha tôi từ Ohio đến.
Chúng tôi sẽ ra ngoài ăn tối
có lẽ là đi Chicago.
Cô có đi đâu cuối tuần này không?
Có.
Vâng Nate đã nói là rất tuyệt.
Anh ấy đã xin ở đây nhưng
họ muốn người có kinh nghiệm hơn.
- Này
- Huh?cái gì vậy bố?
Bố không muốn con
cứ trốn tiền thuê nhà.
- Bố làm sao-
- Chỉ là.
Con sẽ giết mẹ mất.
Bố cảm ơn bố...
Mm- Hmm.
- Rất vui được gặp bố
- Bố cũng vậy.
Vậy bố muốn bắt đầu
tra hỏi con bây giờ...
Hay sẽ chờ đến sau bữa ăn?
Con nghĩ con để bố thưởng thức
bánh mì trước à.
Không không, không sao
Bố hỏi đi.
Bố mẹ chỉ hơi lo.
Bố nhận mail của con lúc con
ở văn phòng 2 giờ sáng.
Con gặp rắc rối về tiền bạc
con không nói gì hết.
Điều đó không công bằng.
Con đã viết email đó.
Bố chỉ muốn con hiểu tại sao
có người chấp nhận luật sư Stanford...
Trở thành một nhà báo
và giờ con chưa từng làm việc đó.
Bố, bố phải tin con.
Thành trợ lý của Miranda
phải mở nhiều cửa lắm.
Emily sẽ đi Paris cùng Miranda
vài tháng...
Và cô ấy sẽ gặp gỡ các nhà biên tập
từ các tạp chí nổi tiếng.
Và trong một năm, có thể đế
lượt con.
- Được chứ?
- Mm- Hmm.
Bố con thể đây là kỳ nghĩ của con.
Đây là cơ hội của con.
Sếp của con.
- Con xin lỗi bố, con phải nghe máy
- Nghe đi, bắt đi.
- Alô Miranda?
- Chuyến bay của tôi đã bị huỷ.
Vì lý do thời tiết vớ vẩn.
Tôi phải về nhà tối nay
2 đứa nhóc có mục kể chuyện vào
sáng mai ở trường.
- Sao?
- Ờ trường!
- Để xem tôi có thể làm gì
- Tốt.
Chào, um, tôi biết
giờ đã trễ rồi...
Nhưng tôi hy vọng anh có một chuyến bay
nào cho sếp của tôi...
Từ Miami về New York
trong tối nay không?
Uh- .
- Dừng lại, cảm ơn
- Ừ, loại trực thăng nào cũng được.
- Từ Miami về New York
- Cảm ơn.
- Yup, tôi cần nó tối nay, tôi cần -
- Ow!
- Con nghĩ bố ra cửa kia-
- Con yêu! không sao.
- Ở đây nè con
- Tối nay.
Chào tôi muốn hỏi có chuyến bay nào
tối nay từ Miami về New York.
Tôi biết là có bão.
Không bay được
không bay được ý anh là sao?
Cho Miranda Priestly,
cô ấy là khách hàng thân của các anh.
Vâng, chào, tôi cần một trực thăng
từ Miami về New York.
Vâng, xin lỗi, chờ chút nhé
Alô? Miranda, chào.
Tôi đang cố tìm máy bay cho cô
nhưng không ai chịu bay vì thời tiết xấu.
Làm ơn- Tôi không biết - Đang mưa phùn.
Phải có ai ra ngoài chứ.
Gọi Donatella. Lấy máy bay của cô ta.
Gọi bất cứ ai mà chúng ta biết
họ có máy bay , lrv?
Gọi bất cứ ai- Đây là trách nhiệm của cô
việc của cô.
Đưa cô về nhà.
Chúa ơi! cô ta đang giết con.
Bà ta muốn con làm gì
gọi bảo vệ quốc gia và đưa bà ta
ra khỏi đó hả?
Tất nhiên không phải rồi, con
có thể làm vậy không?
Đi nào.
Đi nào.
Bọn nhóc kể chuyện rất tuyệt vời.
Chúng kể chuyện Rachmaninoff.
Mọi người rất thích.
Mọi người ngoại trừ tôi...
Bởi vì tôi không ở đó.
Miranda, tôi xin lỗi.
Cô biết tại sao tôi mướn cô không?
Tôi luôn mướn những cô gái- .
Phong cách, mảnh dẻ...
Và tôn thờ các tạp chí thời trang.
Nhưng thường thì họ hay- .
Tôi không biết- Thất vọng và um...
Ngu ngốc.
Và cô với ấn tượng đơn xin việc...
Và bài nói của cô. - .
Tôi, um tôi nghĩ cô khác biệt.
Tôi đã nói với chính mình,
cứ thử đi.
Thử lần này.
Mướn một người thông minh và mập mạp.
Tôi đã hy vọng.
Tôi đã tin điều đó.
Cô đã làm tôi thất vọng um- .
Hơn bất kỳ cô gái ngu ngốc nào khác.
Um, tôi đã làm hết mọi thứ
tôi có thể nghĩ ra.
- Uh-
- Đủ rồi.
Xin lỗi, cô nghĩ
cô đang đi đâu vậy?
Cô ta ghét tôi, Nigel.
Và vấn đề của tôi là bởi vì- .
Ồ khoan đã , đó
không phải vấn đề của tôi.
Tôi không biết tôi có thể làm gì
vì nếu tôi làm đúng thì
không được đánh giá đúng.
Cô ấy không nói cảm ơn.
Nhưng nếu tôi làm gì sai
cô ta sẽ trách mắng tôi.
- Vậy bỏ việc đi
- Sao?
- Bỏ việc
- Bỏ việc hả?
Tôi có thể đưa một cô gái khác đến
thay vị trí của cô trong 5 phút.
Không, tôi không muốn bỏ việc
thật không công bằng.
Nhưng tôi chỉ muốn nói
tôi muốn có lòng tin...
Vì sự thật là tôi
đang cố gắng.
Andy, nghiêm túc mà nói.
Cô không cố gắng.
- Cô đang rên rỉ
- Tôi- .
Cô muốn tôi nói gì với cô?
Cô muốn tôi nói cô thật tội nghiệp
Miranda đang ăn hiếp cô, Andy tội nghiệp à?
Hmm? tỉnh lại đi.
Cô ấy chỉ làm việc của cô ấy.
Cô không biết cô đang làm việc ở một nơi...
Sản xuất ra những nghệ sĩ
tài giỏi nhất của thế kỷ sao?
Halston, Lagerfeld, de la Renta.
Và họ đã làm gì, họ
tạo ra cái gì...
lớn hơn cả nghệ thuật
vì cô sống trong nó.
À, không phải cô
mà là những người khác.
Cô nghĩ đây chỉ là một cuốn tạp chí hả?
Không chỉ là một cuốn tạp chí.
Đây là tia sáng dẫn đường của hy vọng- .
Ồ tôi không biết nói sao- .
Như một cậu bé đang lớn lên
ở đảo Rhode với 6 anh em...
Giả bộ chơi đá banh
khi anh ta phải học lớp khâu vá...
Và khi đọc Runway.
Cô không biết có bao nhiêu
huyền thoại đã phải qua nó.
Thật tệ khi cô không quan tâm
điều đó.
Bởi vì nơi này, nơi không có
nhiều người chết để làm...
Cô chỉ làm việc.
Cô muốn biết tại sao cô ta
không hôn lên trán cô.
Và cho cô một ngôi sao vàng
ở bài tập về nhà vào cuối ngày.
Tỉnh lại đi cưng.
- Được rồi, tôi đang bối rối
- Mmm.
Tôi không muốn.
Tôi muốn muốn tôi biết
việc tôi phải làm- .
- Nigel?
- Hmm?
Nigel, Nigel.
Không.
Tôi không muốn biết cô mong
đợi tôi làm gì.
Không có gì trong nhà kho cả
chỉ có cỡ 6 là vừa.
Tôi bảo đảm với cô.
Cái này cùng cỡ
2 và 4.
- Được rồi, chúng ta sẽ thử nhé
- Áo phon sô?
Cô cầm lấy và cô sẽ thích nó.
- Lấy hiệu Dolce cho cô
- Hmm!
Và giầy.
- Jimmy Choo s.
- Hmm.
- Manolo Blahnik.
- Wow.
Nancy Gonzalez. Tôi thích cái đó.
Narciso Rodriguez.
Chúng tôi thích hiệu này.
- Uh, có lẽ vừa đó
- Sao?
Được rồi, Chanel. Cô sẽ trông liều lĩnh
hơn khi mặc đồ Channel.
Chúng ta phải đến phòng thẩm mỹ
chúa mới biết nó mất bao lâu.
Tôi không biết tại sao Miranda
mướn cô ta.
Tôi cũng vậy, hôm kia
chúng ta ở hiệu làm đẹp.
Cô ta cầm ống cuộn tóc
Shu Uemura và nói cái gì vậy ?
Tôi chỉ biết lúc tôi nhìn thấy cô ta...
Cô ta trông kinh- - .
Văn phòng Miranda Priestly.
Không, cô ấy không có ở đây
tôi sẽ chuyển lời lại.
Vâng cảm ơn tạm biệt.
Sao- - .
- Cô mang giầy
- Channel.
Vâng đúng vậy.
Cô trông đẹp lắm.
- Ôi chúa ơi
- Sao?
- Đúng vậy mà
- lm đi Serena.
- Ngày mai gặp lại
- Chúc ngủ ngon.
Coi chừng tay anh nhé?
Anh nghĩ sao?
Uh, anh nghĩ chúng ta nên ra khỏi đây...
Trước khi bạn gái anh thấy anh.
Áo choàng rất tuyệt.
Mm- Hmm.
Chúng ta sẽ dùng màu đỏ tía.
Phải tìm.
Vậy chúng ta đã trải qua
cả học kỳ trên khoai tây thôi à.
Anh phải chiên và ép nó.
- Mạnh làm sao?
- Chào, xin lỗi tôi đến trễ.
Có một cuộc khủng hoảng
trong văn phòng.
- Tôi phải tìm một dãi băng buộc đầu
bằng da trăn
- Da trăn bây giờ rất thịnh.
Tôi có mấy món quà cho
các bạn đây.
Sẵn sàng chưa nào?
- Cái gì vậy?
- Là điện thoại *** và Olufsen.
Charlie Rose đã gửi cho Miranda
nhân sinh nhật cô ấy.
Tôi đã nhìn thấy nó trên mạng
Giá 1, 100 đô đó.
- Sao?
- Wow!
Và tôi có vài sản phẩm của
Mason Pearson.
- Một ít Clinique.
- Ooh!
- Tôi thích công việc của cô đó
- Ồ còn nữa!
Một thứ nhỏ nữa.
- Cô muốn chứ? cô muốn- Ồ
- Muốn, muốn, muốn chứ!
- Tôi nghĩ cô ấy thích nó
- Ôi chúa ơi! cái này là hàng mới
của Marc Jacobs!
Cái này đã hết hàng ở mọi nơi rời
cô lấy ở đâu vậy?
Miranda không xài nữa vì vậy- .
Không, không, không, cái túi này giá
cũng 1, 900 đô, tôi không thể lấy nó.
Không, cô cứ lấy đi.
- Sao phụ nữ cần nhiều túi thế nhỉ?
- lm đi.
Cô có một cái, cô bỏ tất cả
đồ vào đó chỉ vậy thôi.
Thời trang là không thiết thực.
Những đồ phụ tùng chỉ
đơn thuần là những thứ bằng hình...
Từng có hình dạng giống hệt nhau.
- Ôi nó đẹp quá.
- Cái đó cũng vậy.
Ừ, nhưng những thứ phải dốc túi ra
để có được Runway hơn cả
tiền vốn đó.
Đây là bài luận của Jay Mclnerney,
một chút của Joan Didion.
Và phỏng vấn với Christiane Amanpour.
- Trông như có ai đó vừa uống Kool- Aid.
- Anh làm gì- .
Anh lấy được rồi, Quý bà rồng.
- Ồ là Miranda?
- Để tôi nói với cô ta.
- Tôi phải nghe
- Tôi sẽ nói với cô ấy lấy
trứng bác của cô ấy đi.
Lily, không, không! bỏ xuống đi!
tôi sẽ trả lời!
Sẽ-
đưa tôi điện thoại đi.
Chào Miranda.
- Ooh. Shh.
- Tất nhiên.
- Shh!
- Uh- Huh. Tôi sẽ đi ngay.
Các cậu không nên làm
những chuyện vớ vẩn vậy.
Um, xin lỗi.
Tôi tìm ông James Holt.
Um, anh ta ở ngay đằng kia.
- Ồ cảm ơn
- Không có gì.
- Tôi bỏ đồ ở ngoài đó, tôi sẽ
cầu nguyện cho họ cải thiện
- Thật chứ?
- Xin lỗi
- Xin chào.
Tôi là Andy
tôi đến lấy đồ cho Miranda Priestly.
Ồ vâng, cô chắc là Emily mới.
Rất vui được gặp cô.
- Ồ xem cái túi kìa, đẹp đất.
- Ah.
Làm bằng da, làm thủ công
kết thúc với phần tua như kim loại.
Thật sự rất đẹp
ai làm cái túi đó vậy?
Là anh.
Hmm. Duh. Lối này.
Uh, đây rồi.
Nó là phác hoạ váy của Miranda
cho buổi biểu diễn.
Cũng là mẫu chính của bộ sưu tập
mùa xuân của tôi, là tối mật đó.
- Tôi sẽ thật cẩn thận
- Làm ơn hãy làm vậy.
Lại đây nào, cô đang làm việc
chó Miranda Priestly.
Cô phải uống một ly rượu mạnh.
Xin lỗi các cô nhé.
Cho cô ấy một ly rượu.
Là một thứ chết chóc, vui vẻ nhé.
- Anh ta nói đúng đó.
- Hmm?
Rượu mạnh, tôi đã uống
ở tiệc lần trước của Jame.
Tôi đã tỉnh lại ở Hoboken và không mặc gì
chỉ có áo phonsô và nón cao bồi thôi.
Ah. à.
Khôn ngoan.
- Uh, chào
- Christian Thompson.
Christian Thompson?
anh đùa à.
Không, anh... Anh đã viết
cho những tạp chí mà tôi thích.
Thực ra tôi đã xem lại
những bài luận sưu tầm của anh
cho bài báo ở trường đại học của tôi.
Ý cô là vẻ đẹp trai của tôi
và sự quyến rũ chết người của tôi à?
- Không, nhưng-
- Cô làm gì nào?
Ồ à, tôi muốn làm việc ở nào
như New York hay hội chợ phù hoa.
- Tôi cũng là một tác giả
- Vậy sao?
- Mm- Hmm.
- Tôi nên đọc tác phẩm của cô
sao cô không gửi nó qua chứ?
Sao ạ?
Chuyện đó... Cảm ơn nhiều
chuyện đó thật tuyệt.
Nhưng thật ra bây giờ tôi
đang làm trợ lý cho cô Miranda Priestly.
Ồ cô đùa à,
thật tệ.
- Whoa.
Cô sẽ không thể sống nổi với Miranda.
- Sao chứ?
- Cô trông đẹp, thông minh.
Cô không thể làm việc đó.
Tôi phải đi.
Được rồi.
À, rất, rất vui được gặp cô
Cô gái Miranda.
Emily?
Gọi cho văn phòng James Holt, nói họ
tôi muốn xem trước vào hôm nay lúc 12:30.
Nói với những người khác
sẵn sàng đi trong vòng nữa tiếng.
Nhưng chúng ta không chờ cho đến thứ 3
cô ấy nói tại sao không?
Có, cô ấy đã giải thích
mọi quyết định của cô ấy rất cặn kẽ.
Sau đó chúng tôi đã chải tóc cho nhau
và nói về chương trình thần tượng Mỹ.
Tôi hiểu ý cô.
- Xem qua gì ạ?
- Chào Miranda.
Miranda đòi hỏi xem trước
tất cả các bộ sưu tập...
Trước khi họ đem trình diễn.
- Rất vui được gặp cô
- Chào James.
- Và cô ấy nói với họ cô ấy nghĩ gì?
- Theo cách của cô ấy.
Uh, mùa này làm tôi
nghĩ đến ý tưởng suy ngẫm...
Về sự hoà hợp giữa đông và tây.
Đó là một sự đánh giá
một cái gật đầu là tốt, 2 cái là rất tốt.
Chỉ có một nụ cười trên hồ sơ
và đó là Tom Ford vào năm 2001.
Dãi lưng thêu.
Cô ấy không thích nó,
cô ấy sẽ lắc đầu.
Đây là bộ váy chúng tôi
đã thiết kế đặc biết dành riêng cho cô.
Tất nhiên sau đó sẽ là
một cái bĩu môi.
Nghĩa là gì?
Kết thúc thê thảm.
Đi đi.
- Tôi chỉ không hiểu, tôi thật sợ đó
- Thật buồn cười sợ.
- Anh lo chuyện đó
- Tôi sẽ nói với anh ta.
Vậy vì cô ấy bĩu môi
mà anh ta sẽ thay đổi toàn bộ sưu tập sao?
Cô vẫn không hiểu à?
Ý kiến của cô ấy là điều
quan trọng nhất.
- Gọi cho chồng tôi và xác nhận bữa tối đi
- Ở Pastis? đã xong.
Và tôi sẽ cần thay quần áo.
À tôi đã chuẩn bị quần áo
sẵn sàng rồi.
Tốt lắm, And, Andrea, tôi muốn cô
đem sách đến nhà tôi tối nay.
- Kêu Emily đưa chìa khoá
- Mm- Hmm.
- Phải giữ cẩn thận
- Tất nhiên rồi.
Nếu cô có thể đem sách đi
có nghĩa là tôi phải làm điều gì đó đúng.
Tôi không phải người điên.
Ồ cô biết không cô ấy
đã gọi tôi là Andrea?
Ý tôi là cô ấy không gọi tôi là Emily,
chuyện đó không tuyệt sao?
Ừ whoopee. Đúng rồi.
Điều quan trọng là cô phải làm chính xác
những gì tôi nói.
Ồ được rồi.
Sách phải được đem đi
khoảng 10:00, 10:30...
Và cô phải chờ cho đến sau đó.
Cô sẽ đem đến nhà Miranda
một quyển sách thật sạch sẽ khô ráo.
Xe sẽ đến đón cô đến thẳng nhà
của Miranda.
Cô phải tự vào trong.
Andrea. Cô không được nói chuyện với ai.
Không được nhìn ai.
Chuyện này vô cùng quan trọng
cô như một người vô hình.
- Cô hiểu không?
- Uh- Huh.
Cô mở cửa và đi qua sảnh.
Cô phải lau giầy sạch sẽ ở nhà kho
để đi vào trong , từ phía cầu thang.
- Uh-
- Và cô để quyển sách trên bàn có hoa.
- Mẹ kiếp!
- Cái cửa đó ở bên trái.
Được rồi.
Cảm ơn.
- Cô đưa quyển sách cho chúng tôi đi
- Shh, bàn- Bàn nào ?
- Không sao, lên đây đi
- Không tôi không thể.
- Sao? được rồi
- Lên đi.
- Ừ không sao, lên đi
- Xin đừng nói nữa.
Hay cô mang sách lên lầu đi
Emily lúc nào cũng làm vậy.
Vậy à? đúng rồi
cô ấy lúc nào cũng làm vậy.
Vậy à? được rồi.
Anh muốn em làm gì?
ra ngoài vào giữa đêm hả?
Anh có một cuộc họp đầu tư
rất gấp...
Và anh đã ngồi đó chờ em gần một tiếng.
Em đã nói với anh điện thoại của em
không gọi được, không ai có tín hiệu cả.
Em biết mọi người ở nhà hàng nghĩ - .
Ông ta lại ngồi chờ cô ta nữa.
- Được rồi, được rồi
- Ồ không Shh!
Chuyện nay không phải là 1
chuyện lớn.
Chị em sinh đôi nói chào tôi
và tôi chào lại.
- Sau đó tôi lên lầu đưa cho nó cuốn sách và-
- Cô đã lên lầu?
Ôi chúa ơi, sao cô không lên giường cô ấy
và kêu cô ấy kể chuyện?
Được rồi, tôi biết tôi
đã phạm một sai lầm.
Andrea, cô không biết đâu.
Nếu cô bị đuổi điều đó
sẽ huỷ chuyến đi Paris của tôi.
Nếu chuyện đó xảy ra thì tôi sẽ
tìm cô hang cùng ngõ hẻm.
Cô ấy sẽ đuổi tôi à?
Tôi không biết,
cô ấy không vui.
Andrea?
Miranda, về chuyện tối qua tôi- .
Tôi cần truyện Harry Potter mới
cho 2 đứa con.
Được ạ, tôi sẽ xuống
cửa hàng Barnes& Noble ngay.
Cô có bị té và bị đập đầu
vào mặt đường chưa?
Tôi nhớ là không có.
Chúng tôi đã có truyện Harry Potter xuất bản
2 đứa con tôi muốn biết chuyện gì
xảy ra tiếp theo.
Cô có thể in bản thảo không?
Chúng ta biết những người trong ngành xuất bản
chuyện đó không có vấn đề chứ?
Cô có thể làm bất cứ chuyện gì
đúng không?
Ừ Bobbsey. Mẹ biết.
Mẹ đang làm việc đó cho con mà.
Cô ta không hiểu nổi.
Tôi cò thể gọi cho J. K. Rowling
Tôi sẽ không thể có bản copy
quyển sách đó.
Con gái của tôi sẽ lên xe lửa
đến nhà bà nó lúc 4 giờ….
Vì vậy phải có quyển truyện ở đây
không trễ hơn 3 giờ.
- Tất nhiên rồi!
- Tôi thịt bò của tôi ở đây
trong 15 phút nữa!
Không vấn đề gì cả!
Được rồi, tôi có 4 giờ
để lấy bản thảo không thể có.
Smith & Wollensky mở cửa lúc 11:30
làm sao tôi lấy thịt bò được?
Được rồi, tôi sẽ quay lại sau 15 phút.
- Chúc tôi may mắn đi!
- Không đời nào.
Vâng, vâng, tôi tôi đang đến
cho cô Miranda Priestly.
Rất quan trọng.
Vâng, tôi biết là không thể lấy...
Nhưng, tôi muốn hỏi nếu anh
biến điều không thể thành có thể...
Nếu điều đó là có thể.
Vâng tôi muốn nói về bản thảo
của truyện Harry Potter.
Uh, không, chưa xuất bản.
Không có cơ hội nào sao?
Nói với cô ấy là cho cô Miranda Priestly.
Vì tôi nghĩ có khác biệt đó.
Tôi sẽ gọi lại sau nhé.
Có lẽ anh không nhớ tôi,
chúng ta đã gặp nhau ở tiệc của James Holt.
Tôi là trợ lý của cô Miranda Priestly.
Bản thảo Harry Potter?
Ồ cô đùa à.
UH, xin lỗi đã hỏi anh,
nhưng tôi hết cách rồi.
Nói với cô ấy là không thể
cô sẽ thực hiện kế hoạch B.
À, chúng ta đang nói về Prilesy.
Không có kế hoạch B
chỉ có kế hoạch A thôi.
Cô ấy về chưa? tôi bị đuổi chưa?
Tôi ít khi nói chuyện này với mọi người.
Nhưng cô phải bình tĩnh.
Chúa ơi!
Áo khoác, túi xách.
Cái gì vậy? tôi không thích
tôi sẽ ăn trưa với lrv.
Tôi sẽ quay về lúc 3 giờ
tôi muốn Starbucks của tôi có sẵn.
Ồ và nếu cô không có
quyển truyện Harry Potter vậy thì...
làm phiền đừng quay lại.
Alô.
Bỏ việc ? em chắc chứ?
Em thất bại rồi
Dù gì cô ấy cũng sẽ đuổi em.
- Có lẽ em nên đập cô ấy
- Wow.
Andy, tốt cho em,
chúc mừng, em được tự do.
- À em sẽ gọi lại cho anh sau
- Được rồi.
Alô.
Tôi rất thông minh
Không hẳn vậy.
- Làm tượng kỷ niệm sự vinh quang của tôi đi
- Không thể nào.
Ồ được đó, bạn của bạn tôi
làm về báo nghệ thuật...
Và cô ấy có một bản thảo.
Ô không, vì điều đó có nghĩa
tôi thực sự đã làm một điều đúng.
Chỉ- ồ!
Christian tôi chỉ- - .
Nghe này, cô muốn bản thảo đó
cô nên nhanh lên, tôi sẽ gặp cô
ở St. Regis.
Xin lỗi.
- Chào mừng đến St. Regis.
Tôi giúp gì được cho cô?
- Ồ có đấy.
- Uh , tôi có hẹn ờ quầy bar King Cole
- Ngay lối đó.
Chào.
- Cô có một giờ
- Cảm ơn.
Một bản copy, 2 đứa con gái tôi sẽ làm gì?
chia ra đọc à?
Ồ không, tôi làm đến 2 bản...
Và đóng bìa, sắp xếp lại
vì vậy nó không giống bản thảo.
Đây là bản copy dư
để phòng hờ.
Mấy quyển copy đó lấy đâu ra?
tôi chưa thấy nó có ở đâu cả.
Chúng đang cùng bọn trẻ
trên tàu đến nhà bà ngoại.
Còn gì khác tôi có thể làm
cho cô không?
Mm- Mmm. Được rồi.
Được rồi.
- Chào anh
- Chào em, anh vừa đến Dean & Deluca.
Họ bán 5 đô cho một trái dâu ở đó.
Nhưng anh nghĩ khi em bỏ việc...
Chúng ta nên ăn mừng.
- Nghe này Nate
- Khoan nào.
Em bỏ việc mà vẫn làm
dự án khoá học cho 2 chị em sinh đôi à?
Hay nhỉ.
Được rồi, sau khi chúng ta nói chuyện,
em nhận ra...
Không nên vứt hết công sức
làm việc mấy tháng qua.
Chỉ là phút yêu lòng của em.
Ừ cũng vậy hay
công việc hay chủ của em đều như nhau.
Sao cũng được, đó là
công việc của em.
Nate.
Thôi nào.
Em vẫn là em mà.
Em vẫn muốn mọi thứ như cũ mà.
- Mm- Hmm.
- Em hứa vẫn là Andy,
chỉ có quần áo đẹp hơn.
Anh thích quần áo cũ hơn.
Vậy sao?
Vậy sợi dây chuyền này?
anh thích nó không?
Không hả? bộ đầm này,
nó mới đó.
Eh.
ÀA, còn một thứ khác cũng mới...
Em nghĩ anh sẽ thích.
Uh... Cái này thế nào?
Anh không thích nó
nên nên- - .
Không, không, không.
Số này nhìn 2 lần?
số này là số 2?
- Chào
- Chào, quay lại xem nào cưng.
Ồ tôi thấy rồi, hiểu rồi, hiểu rồi.
Đây là bộ sưu tập
thành phố nhiệt đới phải không?
Ừ, giải phóng phụ nữ hiện đại
trong những bộ đồ thú để vào thành phố lớn.
Tốt đi đi.
Tỉnh thoảng tôi không tin
tôi lại nói chuyện này cả ngày trời.
- Bobby, lại đây, để tôi xem nào
- Ồ cảm ơn.
- Chắc là Miranda có cái nay sớm nha
- Mm- Hmm.
Nói với cô ấy tôi đã chuyển sang Dior
cho Rocha.
- Ồ tuyệt, không thể chờ
- Xin lỗi.
- Thái độ vậy là sao?
- Tôi xin lỗi.
- Đừng làm tôi phải chăm cô như những người mẫu
- Tôi xin lỗi.
Hôm nay là ngày bận rộn.
Cuộc sống riêng của tôi đang
ngàn cân treo sợi tóc.
Tham gia câu lạc bộ, điều đó sẽ giúp
cô làm việc tốt hơn đó cưng.
Hãy cho tôi biết nào cuộc sống của cô
biến thành khói.
Điều đó có nghĩa đến lúc được thăng chức.
Không được rồi, tháng 2
phát hành lại.
Có ai nói gì với người
của Salma chưa?
Rồi, nhưng cô ta thích mặc đồ mùa hè
vì cô ấy có một bộ phim sắp ra mắt.
Không, tôi đang kéo bộ sưu tập
của Toobin vào toà án tối cao- .
Cho phụ nữ.
Và tôi phải xem qua bản thảo mới
của chuyên đề...
Về việc phẫu thuật tạo hình
Không rõ rệt.
Và bản layout này cho việc mở rộng
vùng đất tuyết.
Chưa hay lắm.
Ồ được rồi, tôi sẽ xem qua.
Còn về Testino?
chúng ta đến đâu rồi?
Zac Posen đang sửa chữa cho phù hợp.
Vì vậy tôi nghĩ Testino
chụp nó ở vườn Noguchi.
Tuyệt vời.
Cảm ơn mọi người đã đến dự hôm nay.
Còn bài cho tháng 4?
Đồ nghĩ đến đồ men
um, vòng, mặt dây chuyền và bông tai.
Không, chúng ta đã làm vậy cách đây 2 năm
còn gì khác không?
Um, à họ đang trình diễn rất nhiều loại hoa
tôi đang nghĩ đến điều đó- .
Hoa? cho mùa xuân hả?
Nhưng chúng tôi nghĩ tập trung
vào ngành công nghiệp không gian.
Chúng tôi nghĩ đến sự trái ngược
giữa tính nữ tính của hoa...
Sự non nớt có thể tạo nên
một sự tuyệt vời.
- Không
- Chứ sao?
- Không
- Chứ sao?
Không.
Có ai có cái gì mà tôi có thể
dùng được không?
Có thể lau sạch vi khuẩn?
- Cảm thế nào rồi?
- Thà chết vì nóng còn hơn.
Ôi chúa ơi.
Buổi biểu diễn tối nay
tôi mong nó mấy tháng nay rồi.
Tôi bị từ chối vì bệnh
tôi đang mặc đồ Valentino, vì khóc ướt hết.
Đúng rồi, mọi người sẽ về sớm
để chuẩn bị...
Tôi nghĩ cô đi và ghét lấy túi Fendi của
Marinda ở showroom đi...
Rồi cô về nhà luôn.
Vậy sao? ôi tuyệt quá.
Tôi phải đi tiệm bánh Magnolia trước khi nó đóng cửa
hôm nay là sinh nhật của Nate.
Chúng tôi có một bữa tiệc nhỏ cho anh ấy.
Ừ, tôi đang nghe chuyện đó
và sẽ nghe tiếp.
Tạm biệt.
Tôi yêu công việc của tôi,
Tôi yêu công việc của tôi.
Alô?
Trước buổi diễn tối nay
tôi phải chắc...
2 cô xem đủ danh sách khách mời.
Nhưng tôi nghĩ chỉ trợ lý 1
mới đến buổi biểu diễn.
Khi trợ lý một không thể quyết định trở thành...
Bóng đen truyền dịch bệnh.
Cô sẽ đến và giúp Emily.
- Chỉ vậy thôi
- Được.
Đây là tất cả khác mời
Miranda đã mời hết.
Chúng ta phải chắc là tất cả họ
phải biết cô ấy biết họ là ai.
Và tôi đã phải học mấy tuần đó.
Tôi phải học cái này tối nay thôi sao?
Không, đừng ngớ ngẩn vậy Andrea
Cả cái này nữa.
Các cậu nên bắt đầu trước đi
tôi sẽ đến ngay khi có thể.
Andy, thôi nào, là sinh nhật anh ấy.
Nhưng phải nhanh đó.
Ồ làm ơn tin tôi đi
tôi sẽ tới mà, đây là việc cuối cùng tôi muốn- .
Ồ tôi thích cái đó, uh, tôi
sẽ gọi lại cho cô, tôi phải đi rồi.
- Cái đó vừa với tôi chứ?
- Ừ.
Crisco và một đường dây câu
chúng ta có việc rồi.
À, không hẳn vậy,
ý tôi là- .
Ý tôi là đây là một sự kiện
xã hội.
Ôi chúa ơi, Andy, trông cô
thanh lịch quá.
Ồ cảm ơn Em, cô
trông ốm quá.
- Vậy sao?
- Ừ.
Tôi làm theo cách giảm cân mới đó.
Nó rất hiệu quả
tôi không ăn gì cả.
Sau đó tôi cảm thấy như tôi bị yếu đi
tôi đã ăn một bánh phô mai.
- À nó thật sự có hiệu quả
- Tôi biết.
Bụng của tôi đã giảm vài cân.
Đó là John Folger, giám đốc
mỹ thuật mới của Chelsea Rep.
- John, cảm ơn đã đến dự.
- Chào cô.
- Ồ cảm ơn, rất luôn được gặp cô
- Đừng làm sột soạt nữa.
Tôi xin lỗi, tôi trễ rồi.
Lo làm việc đi, cô phải ở đây.
Emily, lại đây.
Đó có phải là Jacqueline Follet
từ tạp chí Runway của Pháp không?
Ồ chúa ơi, Miranda ghét cô ta lắm.
Cô ta đến sau khi Miranda đi.
- Tôi không- - ồ
- Ừ.
- Miranda, luôn là một sự kiện nổi bật
- Anh đưa Jacqueline theo cùng à.
- Ngạc nhiên chứ
- Ngạc nhiên lắm.
Ồ thật tuyệt, chúng tôi rất vui khi
cô có thể đến tham dự.
Tất nhiên rồi, tôi có kế hoạch
cả năm ở đây.
À, chúng tôi mừng cho cô.
- Chào
- Anh quên ghi chứ của tôi ?
Không, chúng ta sẽ thảo luận
vào thứ 4 này.
- Ừ tôi đồng ý, tối nay không làm việc
- Không phải tối nay.
Vui vẻ nhé.
Em.
Ồ cảm ơn, cảm ơn.
Ôi chúa ơi, tôi không nhớ
tên ông ta là gì.
Tôi chỉ nhìn thấy tên ông ấy
sáng nay trên danh sách.
Là... Ôi tôi biết mà
phải nhớ chứ- - .
Ông ấy là... Chúa ơi tôi biết mà, um- .
Là đại sứ Franklin và
người phụ nữ đi bên cạnh là Rebecca.
- Chào Rebecca. Chào ngài đại sứ
- Miranda.
- Cô trông tuyệt quá
- Ồ cảm ơn.
Cảm ơn.
- Nhìn cô kìa
- Xin chào.
Cô- - Cô thật đẹp.
- Ồ
- Cảm ơn chúa tôi đã cứu công việc của cô.
Tôi đã tìm ra vài thứ cho riêng mình.
Thôi đi
tôi không đẹp như anh nghĩ.
Tôi hy vọng là không.
À, nếu không vì bạn trai...
Tôi có thể đưa cô đi khỏi đây ngay.
- Anh nói như vậy với mọi người à?
- Chính xác.
À, tôi phải đi rồi.
Cô chắc chứ? vì biên tập của tôi
cho từ New York đang ở trong đó...
Và tôi có thể giới thiệu 2 người làm quen.
- Cô đã gửi tác phẩm của cô cho tôi
nhớ chứ?
- Ừ.
Tôi đã đọc vài trang
đó là một tác phẩm dày cộm.
- Ừ
- Nhưng tôi đã đọc không tệ đâu.
Tôi nghĩ cô có tài đó Andy.
Anh ta nên gặp cô.
Sao cô không vào trong?
uống một ly thôi.
Um, được, tôi nghĩ tôi có thể- .
Không, không được
tôi xin lỗi, tôi phải đi thôi.
Được rồi
gửi lời chúc của tôi đến bạn trai cô nhé.
Roy, tôi xin lỗi
anh có thể chạy nhanh không?
Tôi chắc Nate sẽ hiểu mà.
Ừ.
Chào anh.
Chúc mừng sinh nhật.
Nate, em xin lỗi.
Em đã cố đi về
nhưng có nhiều việc quá.
Anh biết đó
em không có lựa chọn nào hết.
Không sao đâu.
Anh sẽ đi ngủ.
Chúng ta không thể nói chuyện sao?
Em trông rất đẹp.
Andrea?
- Cô có quyển sách không?
- Ồ- ừ.
Mm.
Paris là tuần rất quan trọng
của năm nay.
Tôi cần một đội giỏi đi cùng tôi.
Không bao gồm Emily.
Cô muốn tôi- .
Không Miranda.
Emily sẽ chết mất.
Cô ấy chờ đợi chuyến đi paris này.
Cô ấy không ăn mấy tuần nay
tôi không thể... làm vậy.
Miranda, tôi không thể.
Nếu cô không đi tôi sẽ cho rằng cô
không coi trọng tương lai của mình...
Ở Runway hay bất kỳ toà báo nào.
Quyết định là của cô.
Chỉ vậy thôi.
Chào Andy.
- Chào
- Em lên giường sớm chứ?
Uh, 5 phút nữa, được chứ?
Andrea, đừng quên nói với Emily.
Bây giờ làm đi.
Đừng bắt máy.
- Đừng bắt, đừng bắt máy
- Xin chào.
- Emily.
- Chào, tôi xin lỗi tôi đến trễ.
Miranda muốn mấy cái khăn choàng
ở chỗ em.
Cô ấy đã nói với tôi hôm qua
nhưng tôi quên mất.
Và tôi vừa nhớ ra.
Emily, Emily, tôi cần nói chuyện với cô.
Tôi đã gọi về nhà cho Martine,
và cô ấy mở cửa sớm, Whoa tôi xin lỗi!
Cô ấy đã mở cửa sớm vì tôi
tôi đã lấy được rồi.
Được rồi, Emily
khi nào cô đến....
Tôi có chuyện phải nói với cô.
- Hy vọng không có rắc rối gì nữa
- Không có đâu.
À tốt, vì tôi có nhiều việc
trước khi đi, tôi- - .
Ôi chúa ơi!
Emily?
Tôi không quan tâm nếu cô ta
đuổi cô hay đánh cô!
Cô phải nói không.
Emily, tôi không có lựa chọn.
- Làm ơn đi
- Cô biết cô ấy thế nào mà.
Thật cảm động.
Cảm ơn.
Cô biết điều gì...
Đưa tôi làm hết những chuyện này...
Đó là cô là người đã nói
không quan tâm đến chuyện này.
Và không quan tâm đến thời trang
cô chỉ muốn trở thành nhà báo.
Thật vớ vẩn!
Emily, tôi biết cô đang giận
tôi không trách cô.
Đối mặt với nó, cô đã bán linh hồn cô
cho công việc này.
Tôi đã thấy, và cô biết điều gì
thật sự đã giết tôi...
Đó là quần áo mà cô sẽ mặc.
Ý tôi là cô không xứng đáng.
Cô nịt nót.
Chúa ơi, thật không công bằng!
- Emily.
- Đi đi.
- Emily, Tôi-
- Tôi nói cô đi đi.
- Cô sẽ đi Paris xem chương trình thời trang?
- Mm- Hmm.
- Đó lá một sự kiện tuyệt nhất của năm
- Mm- Hmm.
- Cô sẽ gặp ai Galliano?
- Ừ.
- Và Lagerfeld and Nicholas Ghesquiere.
- Ừ.
Ừ anh đang sợ tôi.
- Chào
- Chào.
- Một buổi diễn tuyệt vời, tôi tự hào về cô
- Cảm ơn.
Được rồi bắt đầu chụp ảnh
và làm việc theo cách của cơ.
Đó là cách tôi thiết kế
nó rất ấn tượng.
- Cô sẽ thích nó
- Tất nhiên rồi.
Còn anh, tôi có người anh muốn gặp đó.
Ooh, nghệ thuật và quyến rũ
Dẫn đường đi.
- Gặp sau nha
- Ừ.
Chào cô gái của Miranda.
- Chào
- Tôi vừa nghĩ đến cô.
Ồ thôi đi.
- Thật đó
- Ừ.
Tôi đang chép hình Gaulitier để
phỏng vấn , làm kế hoạch Paris của tôi.
Tôi đang tự hỏi
nếu cô có ở đó.
À thực ra là tôi sẽ đi.
Tuyệt, tôi ở khách sạn nhỏ ở Seventh...
Băng qua đường từ nhà hàng
sẽ làm thay đổi cuộc đời cô.
Tôi xin lỗi, tôi sẽ có nhiều việc phải làm.
Anh sẽ phải tìm ai khác để thay đổi.
À chỉ thử thôi.
Tôi đang tự hỏi nếu tôi có thể.
Lily.
Lily, anh ta chỉ là người tớ biết trong
công việc.
- Ừ trông như đang làm việc
- Cô có việc lớn- - .
Andy tôi biết là người rất yêu Nate...
Cách đây 5 phút...
Nghĩ tôi không biết câu lạc bộ
Monaco rất sang trọng sao.
Vì 16 năm trước, tôi biết mọi thứ
về Andy.
Còn người này?người luôn trốn việc
ở những góc ngã tư, , .
Với một gã mặc đồ rất quyến rũ?
Tôi không biết cô ấy.
- Lily.
- Đi Paris vui nhé.
Em sẽ đi Paris?
Uh, ừ, em vừa quyết định.
Anh nghĩ Paris là việc của Emily hay- .
Tuyệt bây giờ anh sẽ
làm khó em nữa à?
Này, Andy. Andy!
- Andy, có chuyện gì với em vậy?
- Em- em không có lựa chọn?
- Miranda yêu cầu em, và em không thể nói không
- Anh biết.
Đó là câu trả lời gần đây của em
em không có lựa chọn.
- Công việc này làm em căng thẳng
- Nate, em biết được chứ?
Em không tự quyết định
những chuyện này.
Anh giận vì em làm việc trễ
và em lỡ mất tiệc sinh nhật của anh.
- Em xin lỗi
- Thôi nào, anh là đứa trẻ 4 tuổi sao?
Anh- Anh ghét Runway và Miranda.
Anh nghĩ thời trang là ngu ngốc.
Andy, anh đã uống rượu cả ngày.
Anh không thực sự thoải mái.
Anh không quan tâm nếu em
ra ngoài khiêu vũ cả đêm...
Thật trong sáng.
Em thường nói đây chỉ vì công việc.
Em thường đùa vui như các cô gái
trong Runway.
Chuyện gì đã xảy ra?
em trở thành như họ rồi à.
- Thật buồn cười
- Không sao, không sao đâu.
Chúng ta có thể đừng giả bộ như
mọi thứ vẫn bình thường nữa được chứ.
- Anh không có ý vậy phải không?
- Anh muốn nói vậy.
Vậy...
Có lẽ chuyến đi này là thích hợp.
Có lẽ chúng ta nên chia tay một thời gian.
Nate?
Em xin lỗi... Chờ em chút.
Em biết gì không...
Một người em luôn nhấc máy
đó là mối quan hệ thật sự đó.
Anh hy vọng 2 người vui vẻ.
Chào Miranda.
Sao? Miranda.
Maestro. Mmm.
Xin chào? rất vui được gặp cô
cảm ơn đã đến.
- Cô thích bộ sưu tập đó chứ?
- Tất nhiên, tôi nghĩ là bộ đẹp nhất trong năm.
- Điều này rất quan trông cho tôi
- Tôi chúc mừng anh.
- Đây là Emily mới của tôi
- Chào cô khoẻ chứ?
- Tôi khoẻ , cảm ơn
- Rất vui được gặp cô.
Cô thích buổi biểu diễn chứ?
- Miranda. Nhìn đằng này!
Miranda. Nigel.
Miranda, vị trí của tạp chí
ở pháp và mỹ thế nào?
- Tôi vừa nghỉ-
- Ồ.
- Cô vẫn còn nợ tôi vì Harry Potter
- Ồ vậy sao?
- Tất nhiên rồi, cô làm việc tối nay chứ?
- Ồ!
- Không, Miranda có tiệc tối
- Tuyệt, cô rãnh rồi.
Ồ nhưng có vấn đề với bạn trai.
Thôi nào, đừng nói với tôi
đừng nói bạn trai tôi ở đây?
Je suis frs, frs desol.
Ồ anh biết rồi mà
anh không desole.
Không có , mấy giờ tôi đón cô?
- Uh-
- Tôi sẽ gọi cho cô.
Ừ.
Ôi.
Ồ cô đây rồi.
Chúng ta phải xem qua chỗ ngồi
để sắp xếp tiệc trưa.
Ồ vâng.
Tôi có ngay đây.
Đừng đặt chỗ lạnh quá
cô biết tôi sợ lạnh thế nào.
Được rồi.
Vậy...
Trước tiên chúng ta phải chuyển
Snoop Dogg đến bàn của tôi.
Nhưng bàn của cô đã đầy rồi.
Stephen sẽ không đến.
Ồ Stephen là- .
Tôi không cần đón Stephen
ở phi trường vào ngày mai?
À nếu cô nói với ông ấy
và ông ấy suy nghĩ lại chuyện ly dị...
Vậy hãy bỏ đi.
Cô rất mưu mẹo mà.
Sau khi chúng ta về New York
chúng ta phải liên lạc, um...
Với Leslie để xem cô ấy có thể làm cuộc họp báo nhỏ...
Về chuyện này.
Một vụ ly dị khác...
Sẽ được đăng ở trang 6.
Tôi không thể tưởng tượng
họ sẽ viết gì về tôi.
Phụ nữ Rồng, bị ám ảnh sự nghiệp.
Nữ hoàng tuyết lại bỏ
ông Priestly.
Rupert Murdoch
sẽ đi kiểm tra tôi...
Vì tất cả những bài báo mà
tôi đã bán cho anh ta.
Dù sao thì tôi cũng không- .
Không quan tâm mọi người
viết gì về tôi.
Nhưng con gái tôi, tôi chỉ- .
Thật không công bằng cho chúng.
Chỉ là...
Một sự thất vọng khác...
Một sự thất vọng, một người cha khác...
lại đi.
Dù sao thì...
Việc là.
Chúng ta phải tìm ra chỗ thay thế Donatella...
Vì cô ấy đã kể cho mọi người nghe.
Tôi xin lỗi, Miranda.
Nếu cô muốn tôi huỷ
cuộc hẹn tối nay, tôi sẽ huỷ.
Đừng vớ vẩn vậy
tại sao chúng ta làm vậy?
Um, chỉ vì- .
Tôi có thể làm gì khác không?
làm việc của cô đi.
Chỉ vậy thôi.
Chào, tôi cần kế hoạch của Miranda
vào ngày mai.
- Được rồi , vào đi
- Được, cảm ơn.
- Ai phối đồ cho cô vậy?
- Bộ này à?
Ồ chỉ là những thứ tôi
đã bỏ đi.
Quay một vòng tôi xem nào.
- Mm tuyệt vời
- Sao?
- Không thật sự lộng lẫy lắm
- Vậy sao? không sao.
Nhưng tôi nghĩ công việc của tôi
ở đây đã xong rồi.
Oh.
Chúng ta sẽ ăn mừng
tôi sẽ đi lấy champagne.
Mừng chuyện gì?
Cạn ly vì giấc mơ nghề nghiệp.
Mà hàng triệu cô gái mong muốn.
Mà tôi đã có cách đây vài tháng.
Tôi không nói về cô.
Mm- Hmm.
- James Holt-
- Ừ.
Massimo Corteleoni...
Đang đầu tư vào công ty Jame
và đưa ra toàn cầu.
- Mm- Hmm.
- Túi xách, giầy, nước hoa.
Và James cần một cộng sự.
Và người đó có thể là tôi.
- Còn Miranda-
- Không Miranda biết vì - .
- Ồ
- Ồ , cô ấy kêu tôi nhận việc đó
cô có thể tưởng tượng không?
Nhưng, nhưng ông sẽ đi à.
- Mm- Hmm.
- Tôi không tưởng tượng được Ranway
khi không có ông.
Tôi biết, tôi biết
nhưng tôi rất mừng.
Đây là lần đầu tiên trong 18 năm
tôi có thể làm theo ý của mình.
Ôi chúa ơi!
Tôi sẽ có thể đến Paris
và nhìn thấy Paris thật sự.
Xin chúc mừng.
- Huh? Oh.
- Nigel, ông đáng được như vậy.
Cô chắc là vòng mông cô cỡ 60.
- 4
- Thật chứ?
Cạn ly.
- Cạn ly vì ông
- Vì chúng ta.
Để tôi xem nào.
Được rồi, tôi muốn nói là có
những điều Miranda làm cho tôi
tôi không đồng ý. Nhưng- .
- Thôi nào cô ghét cô ấy , thừa nhận đi
- Không.
Cô ấy là người táo bạo...
Không- Không theo một cách tốt.
Được rồi, cô ấy rất khó
nhưng nếu Miranda là đàn ông...
Không ai chú ý đến cô ấy
ngoại trừ công việc tuyệt vời của cô ấy.
Tôi xin lỗi, tôi không thể.
- Không thể tin chuyện này,
cô đang bênh vực cô ấy?
- Ừ.
Cô gái bán báo mắt to
kiếm tiền viết chuyện báo chí?
Cô nên đứng phía đen tối.
Tôi bực rồi đó.
- Cô không nên vậy, cô rất quyến rũ
- Quyến rũ?
- Thật chứ?
- Thật.
Vậy anh-
anh biết chúng ta đang đi đâu không?
- Vì tôi đang bị lạc
- Ừ.
Đừng lo, tôi biết thành phố này
trong lòng bàn tay.
Đây là nơi thích nhất của tôi.
Ygertrude Stein đã từng nói...
Mỹ là đất nước của tôi
và Paris là quê hương của tôi.
Thật đó.
Anh làm gì chứ?
Anh viết những điều đó ra...
Và dùng nó cho các cô gái à?
- Tôi là Christian Thompson. Đó là cách của tôi
- Đó là cách của anh.
Tôi là nhà văn
tôi có nhiều thời gian suy nghĩ.
Tôi chưa bao giờ hiểu...
Tại sao mọi người lại say mê Paris...
Nhưng... Nó thật đẹp.
Mm. Tôi không thể, tôi xin lỗi.
Tôi không thể, Nate và tôi
vừa chia tay được vài ngày.
Ooh. Tôi uống nhiều rượu quá.
Đầu tôi quay cuồng.
Tôi biết anh
tôi đang ở trong một thành phố lạ.
Tôi mất hết lý do rồi.
Cảm ơn chúa.
Ừ.
Ôi trời.
Bonjour, cô.
Chuyện này là gì?
Nó trông thế nào?
Ừ, sao?
Báo Runway của Mỹ sẽ như thế nào
khi Jacqueline Follet là tổng biên tập mới.
Họ thay thế Miranda?
Ừ, và cô ấy giao cho tôi
việc quan sát các biên tập viên.
Cô thật sự ngạc nhiên à?
Jacqueline trẻ hơn Miranda nhiều
cô ấy là người mới khi nhận việc này.
Báo Runway Mỹ là một trong những
cuốn tạp chí mắc nhất.
Jacqueline làm giống vậy
để mất ít tiền hơn.
Và lrv-
việc của lrv.
Miranda sẽ bị đuổi và cả cuộc đời
cống hiến cho Runway, ông ta
không thể làm vậy với cô ấy.
lrv sẽ nói với Miranda
sau bữa tiệc cho James.
Cô ấy không biết à?
Cô ấy rất giỏi, cô ấy sẽ không sao.
Tôi phải đi.
Andy.
Andy, xong rồi.
Xong hết rồi cưng.
Tôi không phải cưng của anh.
Alô.
Ôi ! ôi cảm ơn chúa !
cô vẫn ở đó.
- Xin lỗi?
- Tôi phải nói chuyện với cô.
Về Jacqueline Follet.
Mẹo kiếp! mẹ kiếp!
- Vâng
- Ông 0Ravitz, tôi xin lỗi đã làm phiền.
Cô mất trí rồi à?
- Tôi phải nói chuyện với cô
- Đừng làm phiến tôi.
Nhưng, chỉ một - Thôi Miranda!
Miranda. Miranda.
Khoan đã tôi cần nói chuyện.
lrv sẽ đưa Jacqueline Follet
thay vị trí tổng biên tập Runway.
Christian Thompson đã nói với tôi
anh ta sẽ làm việc cho cô ấy.
lrv sẽ nói với cô hôm nay
tôi nghĩ nếu tôi nói với cô
cô có thể sữa chữa được.
Tôi nghe mùi lan Nam Phi?
Sao? không
tôi đã nói với họ- .
Nếu tôi thấy lan Nam Phi ở đâu...
Tôi không thích.
72 năm Runway còn hơn cả 1
cuốn tạp chí.
Nó là biểu tượng của sự thanh lịch
và tao nhã.
Miranda Priestly là người giám hộ
cho biểu tượng đó...
Truyền những cảm hứng đó
cho mọi người trên toàn thế giới.
Thưa quý vị, tôi xin giới thiệu
Miranda Priestly.
Cảm ơn bạn của tôi.
Xin chào.
Cảm ơn các bạn đã đến đây...
Để cùng chúc mừng cho bạn của chúng tôi
James Holt.
Nhưng trước khi tôi nói
về james...
Và ý định của anh ấy...
Tôi muốn chia sẻ với các bạn một tin.
Như nhiều người đã biết...
Uh, gần đây Massimo Corteleoni...
Đồng ý tài trợ cho dự án
mở rộng thương hiệu James Holt...
Và biến thương hiệu của một nghệ sĩ...
lan rộng trên thế giới
là một việc kinh doanh táo bạo.
Runway và James Holt chia sẻ
nhiều thứ chung...
Tổng biên tập xuất sắc.
Và không có gì ngạc nhiên khi đến lúc...
Vì James phải chọn một chủ tịch mới
cho công ty quốc tế James Holt...
Anh ta đã chọn người trong
số gia đình của Runway.
Và hôm nay tôi hân hạnh...
Để thông báo với các bạn người đó là...
Người bạn đồng sự lâu năm của tôi...
Jacqueline Follet.
Cảm ơn, cảm ơn.
Và bây giờ đến phần sự kiện chính...
Chúc mừng James Holt.
Chúng tôi , gia đình Runway rất tự hào- .
Khi thời gian đã đến
cô ấy sẽ trả lại cho tôi.
Ông chắc điều đó chứ?
Không.
Nhưng tôi hy vọng tốt hơn.
Tôi phải hy vọng.
Cô nghĩ tôi không biết.
Tôi biết chuyện gì đang xảy ra.
Nó làm tôi mất chút thời gian đề tìm ra
khả năng của Jacqueline.
Và JamesHolt
đã trả tiền quá cao.
Tất nhiên cô ta sẽ nhảy vào.
Vì vậy tôi phải nói với lrv
là Jacqueline không phù hợp.
Sự thật là, không ai có thể
làm điều tôi làm...
Bao gồm cả cô ấy.
Bất cứ sự lựa chọn nào khác có thể
là tìm ra công việc không thể có...
Và tạp chí là một thứ phải chịu đựng.
Đặc biệt là danh sách đó.
Danh sách các nhà thiết kế
chụp hình...
Biên tập, tác giả, người mẫu
đều phải tìm qua tôi...
Và phải hứa với tôi
là họ sẽ phải theo tôi...
Bất cứ khi nào tôi chọn việc
rời khỏi Runway.
Vì vậy ông ta đã xem xét lại.
Nhưng tôi rất, rất ấn tượng...
Cô đã cố cảnh báo tôi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ
tôi có thể nói điều này nhưng Andrea...
Tôi thật sự- .
Thích làm việc cùng cô.
Cô có thể thấy điều mọi người muốn
và họ cần gì...
Và cô biết tự mình lựa chọn.
Tôi không nghĩ tôi thích điều đó.
Tôi- .
Tôi không thể làm điều cô
đã làm với Nigel , Miranda.
Tôi không thể làm một việc
giống vậy.
Mm. Cô thực sự đã làm rồi.
Với Emily.
Chuyện đó tôi- .
Không, chuyện đó khác
tôi không có lựa chọn.
Ồ không cô đã chọn
cô chọn đi thẳng.
Cô muốn cuộc sống này
Lựa chọn đó là cần thiết.
Nhưng nếu đó không phải là
điều tôi muốn ?
Ý tôi là nếu tôi không muốn
theo cách sống của cô?
Đừng buồn cười quá Andrea
mọi người muốn điều này.
Mọi người muốn như chúng ta.
Tôi phải làm việc trong 20 phút nữa.
Có chuyện gì vậy?
À em chỉ - .
Em muốn nói anh đúng về mọi chuyện.
Là...
Em đã quay lưng với bạn bè
và gia đình em...
Và mọi thứ em tin vào...
Vì cái gì?
Vì giầy dép, áo quần , thắt lưng.
Nate.
Em xin lỗi.
Anh- .
Anh đã bay xuống Boston khi em đi.
Anh đã phỏng vấn ở Oak Room.
Rồi sao?
Em sẽ thấy một đầu bếp mới.
- Anh sẽ xuống đó trong vài tuần
- Tuyệt quá , chúc mừng anh.
Em không biết em sẽ làm gì
khi không có món phô mai nướng lúc nửa đêm.
Anh chắc họ có bánh mì ở Boston.
Có cả Jarlsberg.
Chúng ta có thể tìm ra mà.
Anh nghĩ vậy?
Ừ.
Vậy còn em, em sẽ làm gì bây giờ?
Thực ra hôm nay em
có một việc phỏng vấn.
- Oh, vậy sao?
- Mm- Hmm.
Em mặc vậy à?
lm đi, em thích vậy.
- Andy, Greg Hill.
- Xin chào...
Đi nào.
Kinh nghiệm của cô thật tuyệt
đó là cái chúng tôi cần ở đây.
Tôi chỉ có một câu hỏi đó là Runway?
Tôi chỉ có một câu hỏi đó là Runway?
Cô đã làm việc ở đó dưới một năm.
Cô thu thập được gì ở đó?
Học được rất nhiều...
Tôi không thích việc đó.
Tôi đã gọi đến đó
và hỏi về cô.
Sau đó tôi nhận một tờ fax từ Miranda Priestly...
Nói rằng đó là trợ lý mà cô ta
từng có...
Cô đã làm cho cô ấy thất vọng.
Và nếu tôi không mướn cô
thì tôi là một thằng ngu.
Cô phải làm đúng việc.
Văn phòng Miranda Priestly.
Chào Emily là Andy,
Đừng cúp máy, tôi muốn nhờ cô.
Cô nhờ tôi?
Ừ, tôi có mấy bộ đồ từ Paris...
Và tôi không có dịp để mặc...
Nếu cô muốn lấy...
À tôi không biết
có quá sức chịu đựng không.
Tôi sẽ đến lấy.
Nhưng tôi chỉ giúp cô thôi
tôi sẽ kêu Roy ghé qua lấy chúng
chiều nay.
Cảm ơn Em,
chúc cô may mắn.
Cô có giầy cỡ lớn để mang.
Tôi hy vọng cô hiểu.
Tôi không biết tại sao lại thử thách...
Lấy xe cho tôi khi tôi cần.
Đi đi.