Tip:
Highlight text to annotate it
X
Mày có đi không?
- Tôi sẽ đón cô ta giùm cậu
- Cảm ơn.
- Chào
- Chào.
Bác sĩ Klyczynski đến phòng ER
Bác sĩ Klyczynski đến phòng ER.
- Xin lỗi
- Xin chờ một chút? .
- Hãy điền vào đây và đến kia chờ
- Không, tôi là bác sĩ Forster.
Tôi phải báo cáo ở đây.
Cô sẽ chăm sóc 22 bệnh nhân
hôm nay ở tầng này và tầng kế.
- 22 à?
- Buổi sáng im lặng.
Nếu cô có rắc rối gì hãy gọi tôi
nhưng đừng lạm dụng nó.
Sinh viên thực tập
sẽ giúp cho cô.
Ông ta làm gì ở đây?
Tôi yêu cầu MRl mà.
- Họ nói khoảng 4 giờ nữa
- Ông ta sẽ chết.
Đừng để ý Forster, MRl.
- Thang máy lên lầu 2 ở bên phải
- OK.
Hãy theo bảng hướng dẫn
Sẽ đông lắm đấy.
Bác sĩ Kly- - .
- Cô đưa tôi đi đâu à?
- Hi vọng là thế.
- Sáng nay ông thấy sao?
- Tôi sẽ làm nó chứ? .
Đúng.
Alex!
Em làm bánh bina nè
Rất ngon đấy.
Không thể.
Ngoài này lạnh lắm
Đừng ngã bệnh nhé.
Không bao giờ.
Em nghe nói anh mua nhà rồi
và em là người biết sau cùng.
Anh nghĩ là đã nói rồi.
Khoan.
Ở đâu? .
Ngoài thị trấn
Gần bờ biển.
Gần bờ biển? Không có nhà ở đó.
Anh không có ý nói là nhà sàn chứ?
- Em có sao không?
- Không. Anh bị điên à? .
Sao anh mua nó, Alex? .
Nó bằng kính mà.
Mona? .
Em mang giày ống đi.
Này Gonzalez!
- 430
- Cô bị lạc à? .
- Vâng.
- Rồi sẽ quen thôi.
- Tôi là Madhvi.
- Tôi là Kate Forster. Chào.
Sai chỗ rồi
Cô thực tập ở đâu? .
Một bệnh viện nhỏ ở
gần North Shore.
Chào người mới
Chào mừng đến đây.
Tôi là người thuê trước...
Hi vọng bạn sẽ thích ở đây như tôi.
Tôi đã ghi lại địa chỉ của bưu điện.
Nhưng bạn biết nó sẽ như thế nào không.
Vậy nếu có gì xảy ra xin bạn hãy
gởi thư cho tôi nhé?
Tôi rất trân trọng
Dưới đó là địa chỉ của tôi.
Tái bút: cảm ơn trước.
"Xin lỗi về những dấu chân trên cửa
Chúng có trước khi tôi đến"
"Nó rất sắc sảo"
Dấu chân à?
Cô ta nói gì vậy nhỉ? .
Chà cưng.
Sửa đèn thôi.
Thức ăn cho chó hả? .
Thức ăn cho người.
Ê!
Lại đây.
60 độ trong ngày Valentine
Không phải Chicago.
TV nói đó là cảnh báo toàn cầu.
Băng đang tan chảy
nước sẽ bao phủ Trái Đất.
Cảm ơn vì chúng ta không thấy nó.
Gì vậy? .
Không có gì.
Là cuốn của cha con.
- Dostoyevsky?
- Đúng.
Nó kể về kẻ đã chặt đầu
một phụ nữ nghèo bằng rìu...
Và cho đến nay vẫn ăn năn về nó.
Hay đấy.
- Vậy à?
- Thật sự rất hay.
Hẹn gặp ở đó.
Con nghĩ sao? .
Những người già đang đến thị trấn.
Không gì cả.
Khi ba con mất, đúng là khó khăn.
Và bây giờ nữa.
Cầm quyển sách của ông ấy
Mẹ cảm thấy ba con còn ở đây.
Biết rằng ông ta đã từng đọc trang đó...
Đọc những từ đó.
Chúa ơi!
Gọi cấp cứu đi!
Chúng tôi cần xe cấp cứu tại Daley Plaza.
Có người đã bị xe bus đụng
Cho đội cứu thương đến.
Tránh đường ra.
Lên vỉa hè đi.
- Ra khỏi đường đi
- Sếp?
Lên vỉa hè đi!
Lên vỉa hè đi!
Tôi muốn đào mống ở dãy 17 hôm nay.
Tôi biết cậu là lính mới, nhóc.
Gì hả?
Ít nhất tuần tới mới làm được.
Nào, Mulhern.
Cậu biết mà.
Hãy đưa Clemens và Rodriguez
ra khỏi mái nhà.
Jorge có thể dùng xe cẩu ở dãy 14.
Và kêu thêm 4 hay 5 người nữa.
Những người không làm việc
ở dãy 7 và 10.
Paulie, Carlos, Frank, Danny,
còn anh bạn cao lớn tên gì?? .
- Rafael.
- Rafael.
- Đi thôi
- OK.
- Sẵn sàng chưa?
- Rồi.
- Tôi cần nó cho dãy 10 và 11
- Này.
Xin mời nhân viên vệ sinh đến phòng khâu.
Nhân viên về sinh đến phòng khâu.
- Này.
- Chào.
Tôi nghe chuyện ở Daley Plaza.
Đội cứu thương nói cô thấy ông ta.
Vâng. Tôi đã tự hạ mình.
Kate, Tôi sẽ nói cho cô nghe.
Cô là bác sĩ còn trẻ.
Hi vọng là cô sẽ nghe.
Và ngày nghỉ, cô hãy đi thật xa.
Đi đến chỗ mà cô thấy được chính mình.
Cô. Forster mến:
Tôi đọc thư cô...
Và tôi e rằng có sự hiểu lầm.
Theo tôi biết, căn nhà này
đã bị bỏ trống trong vài năm.
Có lẽ là thư của cô nói về căn nhà
Sandburg dưới bờ biển- - .
'' Vì không có ai sống ở đây.
Nhưng tôi tò mò về chuyện dấu chân''.
Ông Wyler, Tôi rất quen với
căn nhà Sandburg...
Và tôi có thể đoán chắc là chưa hề
ở đó.
Tôi thích phong cách xưa nhưng
tôi nghĩ căn nhà đó không đến 6000 m2.
Để tôi thử lại.
Tôi đã từng sống ở đó trước khi đi.
Bây giờ tôi đang sống ở 1620 North Racine
Chicago.
Và tôi hi vọng anh sẽ hồi âm sau khi
nhận được thư.
Năm nay là 2006.
Cả năm hỏi thăm.
2006? .
Ý cổ là sao, 2006? .
Chúa ơi.
Chúa ơi!
- Chào ông Wyler.
- Chào ông Wyler.
- Chào ngài
- Chào!
Chào ông Wyler.
Ông Wyler.
Thưa ngài.
Tôi nhận được xét nghiệm hô hấp...
Giống như một vòng lẩn quẩn.
Đúng vậy.
- Hai tiếng à? Em đùa à?
- Anh nói gì vậy? .
- Ông ta không nói một lời
- Ông cụ khó tính, cau có mà.
Em nghĩ anh nói hơi quá.
Anh định đi đâu? .
Em yêu nơi đó.
Không thể tin là nó còn chạy được.
Ừ.
Trông anh ghê quá.
Tôi cũng nhớ cậu.
Quên ông ta đi!
- Condos.
- Riviera Estates.
- Cậu đùa à?
- Không thể tin được.
Tôi đã quay về sau 4 năm...
-... Và tôi có thứ này
- Thứ gì? .
Em trai tôi nghĩ
nó là Frank Lloyd.
- Nào
- Ba giành chỗ cho em.
Trong nhà máy nhỏ đó...
Trong khi em không xây dựng nhiều
như các công ty điện thoại.
Thật sự rất buồn cười.
Em đã có kế hoạch
Một sự phát triển thật sự.
Không cần đào móng
Anh nghĩ sao? .
- Em đang định nói nó với anh
- Em có tầm nhìn xa.
Hãy nói chuyện về...
Anh muốn cho em biết là anh đã mua nhà.
- Ở đâu?
- Trên hồ.
Một căn nhà sàn
anh tiết kiệm tiền đấy.
Nó tệ lắm
Đã bị bỏ nhiều năm rồi.
Vậy là anh mua nhà sàn bỏ hoang à.
Một lý do hay...
Để bán nó và tham gia vào toà chung cư.
- Anh cũng có nuôi chó
- Chó à?
Nó không biết từ đâu đến.
- Chúng ta làm gì ở đây?
- Anh gởi thư cái đã.
Chắc là ở đây
1620 North Racine.
Nhưng...
Không có gì ở đây.
- Chúng ta gặp ai à?
- Có ai sống ở đây không?
Có.
Anh nghĩ là vậy.
Chúng ta bấm chuông chứ?
Cô Forster mến:
Tôi đã đến 1620 North Racine,
và không có ai.
Nó là công trường xây dựng.
Trong ảnh trông nó đẹp lắm
nhưng đã 18 tháng rồi.
Tôi có nhớ lầm không?
Có lẽ cô để địa chỉ sai
vì cô để ngày tháng sai.
Anh muốn đùa giỡn à.
Nếu thật sự anh ở năm 2004...
Thì...
Cho biết đi.
Nhớ không?
Mình không được vui hôm đó.
Tao biết.
OK. Người bí mật.
Nếu thật sự anh biết
mình đang ở đâu và lúc nào...
Thì anh cần nó.
Mùa xuân năm đó có tuyết rơi
và ai cũng bị bệnh.
Hãy nghĩ ngơi, uống nhiều nước
Lời khuyên của bác sĩ.
Tuyết à.
Về nhà ba thôi.
Jackie.
Jack.
Jack, Lại đây nào!
''Không thể nào...
Nhưng nó đã xảy ra. ''.
OK.
Mình đang ở đâu? .
Rất thông minh.
''Nhà sàn''
Nhà sàn, anh thấy đó
Tôi cũng đang ở đây mà.
Nhưng tôi mệt mỏi rồi.
Tôi đi đây. Tạm biệt!
Cảm ơn, tạm biệt.
Có lẽ chúng ta nên giới thiệu
về bản thân.
Tôi là bác sĩ, chữa bệnh cho mọi người.
Ít nhất là thế.
Tôi là kiến trúc sư.
Tôi thích xây dựng.
Và khi dự án hiện tại được giải quyết.
Nó cho phép tôi ở đây.
Và như thế là đủ rồi.
Nhưng cho tôi biết bây giờ cô làm
ở 1 bệnh viện ở Chicago...
Và cô đã ở đâu?
Cách đây 2 năm...
Tôi đang làm việc
trong một bệnh viện ở Madison.
Cho tôi biết về tương lai đi.
Sẽ như thế nào trong năm 2006?
Tôi e rằng thế giới vẫn như vậy.
Tất nhiên chúng ta mặc đồ bằng kim loại
và lái xe bay...
Và không ai nói cả
vì chúng ta đọc được suy nghĩ người khác.
Nhưng sự thật thì...
Đàn ông không thay đổi gì trong năm 2006.
Nói về quá khứ
Tôi đã nghĩ về những dấu chân.
- Làm sao có thể?
- Tôi nghĩ chúng ta có cùng 1 con chó.
Vậy à?
Con của cô thế nào?
Theo bác sĩ,
nó đã được 8 tuổi...
Ở chỗ anh là 6 tuổi.
Nó có lông dày, đôi mắt buồn
và ngủ như người.
Không biết tại sao tôi gọi nó là Jack.
Chào, Jack.
Trong đây đẹp lắm.
Đừng đi ra ngoài
Hãy ăn ở đây.
- Này
- Chúng ta phải ăn.
Cháu làm gì vậy?
Cháu nên ngủ đi.
Anh sẽ nấu ăn.
Anh nghĩ anh không thích nấu ăn.
Không, em không thích nấu ăn.
Cô ta có lấy chú ấy không? .
- Cháu nghĩ sao?
- Cháu không biết. Chú ấy già rồi.
Em đi đâu vậy?
- Không già đâu.
Bồ của mẹ cháu hói đầu.
Chú ấy rất tốt...
-... Nhưng mẹ không lấy chú ấy
- Không à? .
''Luôn luôn tốt hơn nếu đi vòng quanh''.
Mẹ cháu nói thế.
Có lẽ phụ nữ nên làm thế
chờ đợi điều tốt hơn...
- Và cứ đi lanh quanh
- Có lẽ.
Nhưng nếu không cẩn thận,
bà ta có thể đợi cả đời.
Em muốn anh mang thứ gì về không?
Một chai rượu nhé...
Để kỷ niệm.
- Anh nên quay lại lúc nào?
- 7 giờ.
Xin lỗi đã gởi thư trễ.
Cả một tuần dài trực ca đêm.
Rất vui khi cô hồi âm
Tôi nghĩ cô đã bỏ tôi.
Cô nên biết
cô là kết nối duy nhất cho tương lai tôi.
Sao không nói về những thứ chúng ta
thích đi?
Để xem
Đọc sách cho Jack.
- Nó thích cuốn nào?
- Dostoyevsky.
Đối với tôi
vào một ngày nắng đẹp...
là lúc tôi có thể đọc mọi chi tiết...
Mỗi viên gạch và cửa sổ
mà tôi thích.
Hãy đi dạo với tôi vào thứ bảy
Tôi sẽ chỉ cô xem.
Anh điên à?
Sao lại là tôi?
Không sao đâu.
Lúc này là mùa hè mà.
Đến lượt cô.
Bắt đầu từ đâu đây.
Khi tôi ngửi mùi hoa.
Khi trời bắt đầu mưa
ngay khi buổi picnic kết thúc.
Và tôi thích cả mùi của Jack.
Cô không quên nói về chồng cô chứ?
Tất nhiên, tôi thích anh ta cũng là bác sĩ.
Phẫu thuật cho những con vật nhỏ bé.
Tôi cũng đã kết hôn.
Có 8 con
và không đứa nào giống tôi cả.
- Tôi lo lắng, Kate
- Tôi cũng vậy.
Tôi còn độc thân.
Tôi cũng vậy.
Số 27.
Bà ấy rất đẹp
Ba tôi từng kể...
Bà là bà ngoại
trong các ngôi nhà trong thành phố.
Ba tôi thường dẫn tôi đi dạo
giống như tôi đang dắt cô vậy.
- Alex?
- Kate?
Tôi ước gì chúng ta
đi dạo cùng nhau.
Mẹ thấy sao? .
Cậu ta có vẻ là người tốt.
Còn gì nữa không?
- Cậu ta viết văn rất hay
- Mẹ à...
Hãy nhìn ngày trên thư đi.
- Ý con là thời gian à?
- Vâng.
- Chi tiết quá
- Chi tiết à?
Khoảng...
Vào một ngày khác.
Tiến độ thi công không tốt
Ba đang vội.
Tất nhiên.
Ba có nhạc hay nhỉ.
Đúng. Âm nhạc sẽ giúp ích.
Nietzsche từng nói.
''Cuộc sống sẽ vô nghĩa nếu không có
âm nhạc ''.
Ba nói cho con rồi, đúng không?
Con uống gì đi.
Con có muốn uống chút rượu không?
Cũng được.
Thứ lỗi cho ba tò mò...
Nhưng con đã đi đâu sau nhiều năm?
Ba nghĩ Kerouac theo sau con.
- Con xin lỗi.
- Gì hả?
Con cứ lên đây nếu muốn.
Ba đang làm gì vậy? .
Ba đang cố nhớ mọi thứ.
Đúng là không dễ.
Để ba cho con biết.
Trong trường hợp này.
Ba đang viết bảng ghi nhớ.
- Chúng ta có trong đó không?
- Con nghĩ sao? .
Con muốn không? .
Còn ba? .
Tất nhiên.
Con là một phần của ba mà.
*** nói về con cho người thứ ba nghe?
Không có.
Vì ba đang viết về bản thân.
Ba nghĩ nó thích hợp khi có con.
Ba nghĩ con sẽ thích.
Những thứ này là gì?
Những thứ con đã làm à? .
Không. Là của ba.
Từ một căn nhà con mới mua trên hồ.
Ba nghe nói chỗ đó nhếch nhát lắm...
Có người đã bị kẹt ở đó.
Chìu ba đi.
Con định đùa hay sao?
Nào.
Nói đi.
Con đã ở đâu?
ba muốn biết.
Con đang cố quên ba.
Hay tha thứ cho con.
Có thành công không? .
Không.
Cho con biết nếu ba cần nhớ lại điều gì.
Được.
Lấy 1mg găng tay
Và 300 kim tiên khi cần dùng.
- Rõ chưa?
- Rõ.
Giữ lại nào.
Ông ta bị tim. Chậm thôi.
- Có nhịp tim không?
- Có rồi.
- Mạnh hơn rồi
- Những ngày dài.
Tôi đã làm việc 30 tiếng.
Bất cứ lúc nào tôi ngừng lại để nghỉ...
Tôi nhận ra mình bị cô lập.
Tin tôi đi,
Anh hơi liều lĩnh đấy.
Con đó à?
OK.
Chơi hay lắm.
Không phải tôi phàn nàn đâu.
Tôi yêu công việc này.
Và chuyến đi đến Chicago
khiến tôi học thêm nhiều điều.
Nhưng tim tôi vẫn còn ở nhà sàn đó...
Và những cái cây.
Tôi nhớ hàng cây.
Đừng lo, Kate.
Chúng ta sẽ gặp nhau.
Cho dù chúng ta cách xa
Tôi sẽ tìm cách đến gần cô...
Và chăm sóc cô.
Katerina.
Cầm lấy.
- Con nên ăn nhiều một chút
- Con không ốm đâu.
Hãy nhớ hồi nhỏ con ăn như thế nào?
- Bằng tay.
- Con nhớ rồi.
Mẹ có viết thư cho ông ta không?
- Ba con à?
- Không, Clark Gable.
Với ba.
Mẹ...
Gì hả, mẹ? .
Trước bạ con.
Vậy à? .
Chính là ông ta.
Mẹ có yêu ông ta không?
Có.
Sao mẹ không lấy ông ta? .
Để con có thể hỏi mẹ câu hỏi này.
Trông nhỏ hơn rồi.
Ba hoàn thành nó khi nào? .
Em chưa sinh ra.
Anh lên 8.
Corbusier gặp Frank Lloyd Wright.
Ba đã chơi bài với họ.
- Em giúp một tay nhé
Vâng...
Em không thể bơi.
Nên có cầu thang dưới nước
một cái cổng, và khoang tàu.
Em đang ở trong 1 cái hộp.
Một cái hộp bằng kính
mà em có thể thấy mọi thứ.
Nhưng không thể chạm vào nó.
Không có sự liên kết giữ em và
những gì em thấy.
Em không biết nữa.
Ông ta xây cái cầu này...
-... Ngay giữ nhà
- Để chứa đựng.
Và kiểm soát.
Ngôi nhà này là sở hữu
không phải liên kết.
Ý anh là nó đẹp.
Nhưng chưa hoàn hảo.
Tất cả là vì ba.
Ba biết cách xây nhà
nhưng không phải gia trang.
Nhưng em biết đó...
Anh nghĩ ba muốn chúng ta làm những gì
mà ba không thể.
Nhưng chấp nhận nó...
Nghĩa là chấp nhận ông không tiến triển...
Và ba có thể làm hơn thế.
Và nó tra tấn ông.
Anh có nhớ đã đến đây với mẹ không? .
Anh nhớ mẹ đã cố
thể hiện điều đó...
Với chúng ta...
Với ba.
Còn Visionary Vanguard thì sao? .
- Nó thế nào?
- Nào.
Anh không thể thuyết phục em là anh sẽ
vui vẻ khi xây những cái hộp cho khách ư?
Không ai khâm phục anh đâu.
- Khâm phục anh à?
- Vâng, Visionary Vanguard.
Đó là ý của anh.
Anh không thể.
Nhưng em có thể giữ tên đó.
Thôi nào.
Anh và em.
Henry, Anh xin lỗi. Anh không thể.
Chỉ là...
- Gì hả?
- Anh có kế hoạch khác.
Anh có bạn gái à? .
Không...
Không.
- Vậy là gì? Anh ngại à?
- Không. Anh không ngại.
Thôi nào.
Anh không có thời gian đâu.
Vậy khi nào anh có thời gian? .
Em nghĩ là anh điên ư.
Anh Wyler mến:
Anh đã sẵn sàng cùng chơi game với tôi
chưa?
Cách đây 2 năm
Tôi đã đón chuyến xe 145 đi Madison...
Từ trạm Riverside
và tôi đã bỏ quên 1 thứ ở đó.
Đó là món quà của ba tôi.
Nếu anh tìm thấy nó
anh vui lòng bỏ nó vào hộp thư nhé?
Nó rất có ý nghĩa.
Thân mến, Kate.
- Lời nhắc nhở cuối cho chuyến 5:46.
- Em có thật sự muốn biết không?
- Tất cả lên tàu
- OK.
Anh sẽ gọi cho em.
Kate, Anh đã tìm thấy nó.
Một ngày nào đó anh sẽ đưa cho em.
Tin anh đi.
Anh biết nó rất quan trọng với em.
Có thể em không nhớ
nhưng chúng ta đã gặp nhau.
Ít ra anh đã thấy em.
Em chưa bao giờ nói rằng em thật xinh đẹp.
Có lẽ anh thấy ai khác.
Năm nay là năm xui của em.
Tóc nâu dài
Quý phái, ánh mắt tuyệt trần.
OK. OK.
Anh đã thấy em.
Nhưng em không biết anh trông thế nào.
Chúng ta nên gặp nhau trong tương lai gần...
Và em có thể cho anh biết em nghĩ gì.
Một cuộc hẹn.
OK.
Sao anh không gọi cho em vào ngày
10/ 7 /2006...
lúc 9 :05 tối.
- Alô
- Kate?
- Vâng.
- Morgan đây.
Morgan.
Anh đang ở Chicago. Anh đến đi họp
nhưng đã bị huỷ.
Nên anh nghĩ là gọi cho em.
Em có ăn chưa? .
- Chưa.
- Anh cũng chưa. Anh đang đói lả đây.
- Chúng ta ăn nhanh mà.
- OK.
- Được chứ?
- Được.
- Bồi bàn!
- Coi chừng.
- Được rồi
- Xin đấy chứ.
- Hoàn hảo
- Không, Morgan.
- Không phải.
- Không, tin anh đi.
Được rồi.
Xin chào.
Vui lòng chờ.
Chờ một chút nhé?
- Chúng tôi muốn đặt 1 bàn 2 người
- Tên ông là?
Không. Chúng tôi chưa đặt trước.
Xin lỗi ông.
Chúng tôi đã hết bàn cho đến tháng 10.
Tháng Mười hả? .
À...
Tôi sẽ quay lại sau.
Đi thôi.
Không sao đâu.
Thôi mà.
Đây là nhà hàng ngon nhất
Không ai có bàn ở đây đâu.
- Không phải.
- Vậy là gì?
Anh đã làm không đúng.
- Không có cuộc họp
- Em sẽ thấy anh nếu như...
- Giá như
- Ambush.
Cà phê có thể trở thành
bữa ăn tối...
- Bữa ăn tối có thể thành
- Thành gì?? .
Anh còn một số việc cần làm.
Morgan, việc gì?
Anh lúc nào cũng có 10 giai đoạn cả.
Chúng ta hẹn hò 1 tuần à? .
Và anh đã vạch cả kế hoạch tương lai
cho chúng ta rồi.
Hồi đi thực tập, anh là nhân viên nhà đất
Em đã đến nhà anh...
Anh đã mời cả làng đến gặp em.
Anh còn nhớ là em đã nhanh chóng
làm bạn với họ.
Anh nói gì vậy? .
Em biết anh nói gì mà.
- Gã đó
- Gã nào?
- Gã mà em đã liên lạc qua thư từ
- Em không có gì với anh ta.
Chúng ta đâu còn là học sinh nữa đâu?
Vậy em gọi nó là gì?
Một nụ hôn.
Chỉ là một nụ hôn
ngẫu nhiên với anh ta.
Anh biết gì không?
Các quý ông...
Đội 381 ở Riviera Estates
đã xong việc.
Xin chúc mừng.
Làm tốt lắm.
- Ngồi xuống...
- 44 dặm.
Chúng ta không sợ trễ chỉ là chúng ta
muốn nhắc nhở.
Không sao
Họ hiểu rõ công việc của mình mà...
Nhưng chúng ta có thể dùng đồ dự phòng.
Và nước ở dãy 14
phải được san lắp.
lm đi!
- Gì hả?
- Em thất vọng về anh.
- Tại sao?
- Anh đáng lẽ nên làm trước.
- Anh nghĩ vậy mà.
- Anh không hề để ý gì cả.
Nhớ không?
Anh bảo em lấy chúng.
Đúng... Đúng.
Không chính xác như anh nhớ nhưng...
- Anh thích không?
- Thích.
Em nghĩ tối nay chúng ta nên đi chơi.
Nếu anh rảnh.
Jack? Jack.
Này, Jack.
Jack!
Nào, Jack!
Alex, Khoan!
Jack!
Jack!
Jack!
Jack!
- Của anh à?
- Vâng. Cảm ơn.
Lại đây, Jack.
Mày nghĩ gì vậy, cô bé?
Mày nghĩ gì vậy? .
- Nó chưa bao giờ bỏ chạy cả
- Anh nên trông chừng nó.
- Nó tên gì?
- Jack.
Jack. Tên hay cho một cô bé.
Tôi nên kiếm một con như của anh
Bạn gái tôi thích chó lắm.
- Chúng ta đã gặp nhau rồi à?
- Tôi không nghĩ vậy.
- Morgan Price.
- AlexWyler.
- Anh có cần giúp một tay không?
- Vâng.
- OK.
- Anh sống ở đây lâu chưa?
Vài tháng thôi.
Tôi ở trên hồ.
- Hồ à? Tôi cũng nghĩ vậy
- Alex.
- Ơn Chúa anh đã tìm thấy nó.
- Ừ.
Mona, Morgan.
Morgan, Mona.
- Chào.
- Chào.
- Rất hân hạnh
- Rất vui khi gặp anh.
Giày đẹp nhỉ.
Đừng nghĩ là tôi sẽ uống hết chỗ này
một mình nhé...
Tối nay tôi có tổ chức tiệc.
Rất hoan nghênh hai bạn.
Alex.
Danh thiếp của tôi đây...
-... Tôi định thuê nhà ở gần hồ
- OK.
Là Kate, bạn gái tôi
chẳng hề thích nơi này.
Và tôi hứa sẽ tìm chỗ khác
khi cô ấy thực tập xong.
Nếu có tin gì...
- Cô ta chắc là bác sĩ hả?
- Vâng.
Alex.
- Rất hân hạnh, Morgan.
- Rất hân hạnh.
Này Morgan,
tiệc lúc mấy giờ vậy? .
8 giờ. Là sinh nhật Kate.
Là sinh nhật Kate.
Nào, Jack.
- Xin chào.
- Chào.
- Ông dùng chi?
- Cho tôi 1 ly rượu trắng.
- Cảm ơn
- Rất hoan nghênh.
Theo như quy tắc xã hội...
Người ta không nên uống 1 mình
sau 10 giờ đêm...
Trừ lý do chính đáng.
Lý do của cô là gì? .
Gosh, Không có.
Tôi có.
Đứa út của tôi chuẩn bị vào đại học.
Marie.
Một ngày kia con bé sẽ không còn
nhỏ nữa...
Và nó sẽ có chiếc Volvo
và lái đến California.
Hi vọng là cô ta biết đang làm gì.
Đừng nói.
- Premed chứ?
- Bingo.
- Anh khoẻ không?
- Khoẻ, cảm ơn.
Anh hãy làm quen với bạn tôi.
Alex, Mona, Wootch.
- Susan, Johnny.
- Chào.
Để tôi đi lấy chút gì uống
Quán bar ngày đây mà.
Lại đây nào
Đây là Marjorie.
Sao cô không nói trước hả? .
Chúng tôi sẽ làm bánh hay gì đó cho cô.
Thời gian sẽ qua thôi.
Tôi không thích làm lớn lên.
Cô giữ kín trong lòng nhiều quá.
Không có gì sai cả.
Nhưng đôi lúc tôi tự hỏi
ngoài công việc ra cô còn gì nữa?
Gia đình? Bạn trai?
Tôi đã có 1 thứ rồi.
Anh ấy tên Morgan.
Morgan? Morgan.
Một cái tên gợi cảm.
Ngạc nhiên chưa.
Mừng sinh nhật, Kate.
Mừng sinh nhật.
Bắt được rồi nhé.
Đây là Kate
Chào, Kate.
Đây là Alexvà Mona.
Chào
Chào.
Anh chàng này sẽ giúp chúng ta
tìm 1 căn nhà ở bờ hồ.
Đúng không?
Chúng tôi không có bánh sinh nhật.
Rồi tôi kết thúc ở đó.
Bây giờ tôi rất hạnh phúc
đó là điều tôi đã làm đúng.
Thế cô viết về ai?
Tôi không thể giúp- - Mỗi khi
cô đến bệnh viện trực.
-... Cô đã viết gì đó về
1 người.
Nó cũng bình thường thôi.
làm sao cô gặp được?
Chúng tôi không có.
Cái gì?
Không.
Câu chuyện về đời tôi
Cô đùa sao?
Giữ khoảng cách với mọi thứ.
Mọi người.
Người đàn ông đứng
trước mặt tôi...
là người đã từng muốn cưới tôi...
Tôi đã từ chối, và chạy
trốn anh ấy.
Trong lúc ấy...
Người đàn ông, tôi không thể gặp...
Thì tôi lại muốn trao trọn
trái tim cho anh ta.
Anh ấy phải viết 1 lá thư định mệnh.
Thật hay.
Thật an toàn.
Chúa ơi, anh ấy đi tù à?
Không.
Cô là 1 trong những phụ nữ đó à?
Không.
Anh ta chỉ là 1 người sống ở bờ hồ
Anh ấy là 1 kiến trúc sư.
Ôi Chúa ơi.
Chúc mừng sinh nhật.
Cám ơn.
Tôi mong đây là 1 năm thật tuyệt với cô
Cám ơn.
Tôi là Alex.
Một gã sống ở bờ hồ.
Vâng, anh khoẻ không?
Cho phép tôi.
Thế anh sẽ tìm giúp chúng tôi
1 căn ở bờ hồ chứ?
Hi vọng vậy
Vâng.
Nếu tôi có thể.
Thế anh là nhân viên kinh doanh
bất động sản sao?
Không tôi chỉ sống ở đấy thôi.
Tuyệt chứ?
Vâng, cô sẽ thích nó
Cô sẽ thuê nó khi tôi dọn đi.
Thật sao?
Kate, cô có...
Đọc Persuasion chưa? .
Gì thế? .
Do Jane Austen viết
Tôi biết ai viết.
Vâng, nó...
Nó là tác phẩm của tôi.
Sao anh lại nói về nó?
Anh thích gì ở nó? .
Chỉ là 1 người bạn đã nhường
nó cho tôi, và tôi tự hỏi...
Nó là 1 cái gì đó.
Thật là tuyệt.
Vâng.
Nó nói về...
Về sư chờ đợi.
Hai người đó... Họ gặp nhau.
Họ đã phải lòng nhau nhưng
không đúng lúc.
Họ phải chia tay.
Và rồi...
Một năm sau, họ gặp lại nhau.
Họ có 1 cơ hội khác.
Anh biết đấy họ không biết nếu
1 thời gian dài trôi qua.
Nếu họ đợi quá lâu, và nếu...
Quá trễ để hành động.
Sao cô lại thích nó?
Tôi không biết.
Đừng hiểu lầm, nó thật tuyệt.
Không, nó thật kinh khủng
Thật là kinh khủng.
Thật là kinh khủng
Thật là kinh khủng.
Vâng, Thật là kinh khủng.
Một câu hỏi riêng tư...
Cô có bao giờ vấp
phải chuyện đó chưa?
Tôi à, không không.
Khi tôi...
Khi tôi 16 tuổi...
Tôi đã yêu 1 anh chàng.
Anh ấy chơi đàn Ghi ta...
Và tôi dời nhà...
Đến San Francisco
để có thể sống với anh ấy.
Vâng, anh ấy rất tin tôi
tôi có 1 chất giọng tốt...
Và mơ thành ca sĩ.
Tôi yêu San Francisco.
Vâng, anh ấy là mối tình đầu của tôi.
Hầu như chỉ 1.
Anh ấy chắc là 1 người rất tuyệt
Tôi không biết.
Chắc là thế, tôi không thể tìm
thấy ai khác như thế.
Vâng, sự thật là.
Tôi không thể nhớ nổi
anh ta như thế nào.
Thật à?
Vâng.
Thật là tệ nhỉ.
Cha tôi đã ngăn cản.
Cô gặp rắc rối
Ông ấy đã đến.
Vâng, tôi gặp rắc rối
Ông ta đưa tôi đến Chicago.
Vâng.
Và ông ấy bệnh.
Ông ấy mong tôi trở thành bác sĩ.
Và rồi, cuối cùng tôi
cũng là 1 bác sĩ.
Ông ấy đã đúng.
Tôi cảm thấy giúp người rất tốt.
Rồi ông ấy mất.
Kate.
Gì thế?
Tôi...
Anh... ? .
Tôi chỉ...
Gì chứ? .
Cô biết bài này chứ? .
Vâng.
Cô hát à?
Không.
Chẳng ai muốn nghe tôi hát đâu
Anh cũng thế.
Tôi không có ý đó, cô
biết đấy...
Nhưng vâng.
Tôi có thể nhảy.
Kate.
Này.
Alex chỉ đang nói với em về
căn nhà ở bờ hồ thôi.
Vâng, âm thanh đó nghe rất tuyệt
Đúng vậy.
Alex, trễ rồi.
Vâng.
Vâng.
Tạm biệt.
Chính là anh.
Anh làm việc tối mai à?
Vâng.
Sao anh không nói gì vậy?
Cô sẽ uống đến khi tôi điên
hay say mèm hoặc cả hai.
Vâng, nhưng...
Tôi thích anh
Anh nên nói gì đó.
Sao chứ? Cô đã
cùng với bạn trai cô.
Anh biết sao không? Xin lỗi
Anh thật nhút nhát.
Tôi không nhút nhát.
Thật chứ?
Thế còn bạn gái anh thì sao?
Gì chứ?
Tôi đã nói cô rồi...
-... Cô ấy không phải là bạn gái tôi
Anh ta cũng không phải là bạn trai tôi.
Thật ư, thế anh ta là gì?
Anh cô sao?
Chúng ta có 1 anh hề, Những gì chúng
ta có là 1 anh hề cho bữa sáng sao?
Thật tuyệt, cuộc chiến đầu tiên.
Cô có thể viết 1 bài hát về nó
và hát ở San Francisco.
Cái gì?
Alô.
Này, Henry.
Gì chứ?
Hãy cho tôi biết anh cần gì?
Vâng, tôi sẽ.
Chào
Xin chào.
Tôi tìm cha tôi, tôi không biết
ông ấy ở phòng nào. Simon Wyler? .
Ông. Wyler, kiến trúc sư à?
Vâng.
Tôi là Anna Klyczynski.
Tôi là người điều trị cha anh.
Chuyện gì thế?
Ông ấy sao rồi?
Ông ấy ổn, chỉ là bị bệnh tim nhẹ.
Ông ấy không nguy
hiểm và ổn định...
Nhưng nó đòi hỏi 1 sự can thiệp.
Ông ấy đã đồng ý kế hoạch
vào sáng mai.
Rất vui vì cha đã nói khá dễ.
Con không cần phải đến đây
Cha hoàn toàn khoẻ.
Hoàn toàn bình thường.
Nhưng cha bị bệnh tim đấy.
Cha có Chúa phù hộ.
Không nói nữa.
Con có thể giữ kín thì tốt.
Con chỉ muốn cha biết 1 điều rằng
nếu cần gì thì cha cứ gọi.
Cà fê.
Gì chứ? .
Con nghe không.
Cà fê.
Có chuyện này mà anh chưa
bao giờ nói với em, Kate.
Em thấy đấy, đó là cha anh người
đã xây nhà ở bờ hồ.
ý anh là ông ấy tự tay xây.
Chuyện đó cách đây rất lâu
trước khi ông ấy nổi tiếng...
Khi ông ấy còn 1 gia đình và
tôn thờ mẹ anh.
Bà ấy tên Mary,
và ngôi nhà là quà cho bà ấy.
Bà ấy rất thông minh và vui tính.
Bà ấy có thể làm mọi thứ nhưng
đã chọn chăm sóc anh và anh trai...
Và giúp anh ta xây dựng sự nghiệp.
Anh ấy càng thành công thì càng
không thể tiếp tục sống chung.
Cuối cùng thì bà ấy không thể
sống với anh ấy thêm nữa.
Bà ấy bỏ anh ta.
Trong năm đó, bà ấy bị bệnh.
Thật bất hạnh là bà ấy không
thể học cách quên được anh ta.
Anh ta đã không dự đám tang.
Khi anh hỏi tại sao...
Rồi sao, Alex. Anh ấy nói gì?
Anh ấy nói:''bà ấy đã chết khi
tôi rời khỏi căn nhà''.
Và rồi anh ta tặng anh 1 nụ cười
của nhà kiến trúc sư của năm.
Anh mong em thông cảm.
Con mong cha phải trốn khỏi 3 cô y tá
và người điều trị của cha.
Nóng quá.
Có phải nó được lọc
hết chất cafein không?
Đáng lẽ thế, nhưng không.
Thật không tệ, cám ơn...
Con trai.
Không có chi
Anh con đâu?
Anh ta về rồi
Anh ấy không khoẻ.
Cha biết anh ấy sao mà, anh ta lo lắng
Vâng, cha biết.
Cha e là nó thừa hưởng từ mẹ con.
Bà ấy luôn lo lắng quá mức.
Cha đang xem gì thế?
Vâng, đây, xem đi.
Nó là bản thảo cho nhà bảo tàng.
Ai đây?
Người mới.
Con thích cách này, nơi
để các ngọn đèn.
Nguyên liệu gì? .
Granite. Aluminum.
Bản hiệu màu trắng thẳng
theo Meier...
Nhưng màu bên trong chạy đến
cửa sổ, đó là sự khác biệt.
Tuy không mới,
nhưng nó sạch sẽ và gọn gàng.
Con thích nó.
Lần cuối con ở Barcelona khi nào?
Cách đây 1 năm, với cha, mẹ và Henry.
Con còn nhớ lần đến
Casa de la Caritat? .
Những người hành khất.
Đúng rồi. Con đã đề cập đến Meier.
Bảo tàng Barcelona của anh ta xây
ở nơi giống như ở Casa de la Caritat.
Nước này lợt quá.
Meier đã thiết kế mái vòm
cũng lợt như thế...
Và ở bên trong thì thật
lộng lẫy.
Nó thật quan trọng
vì nó quyết định...
Vẻ đẹp toàn cấu trúc. Nhưng con biết
hoàn toàn con là con của 1 khẩu
súng.
Giờ thì...
Con đang định xây ở đâu?
Con không biết.
Nhưng con nói con thích nó
Đưa trên đó thôi.
Coi nào.
Con biết tốt như là cha từng
làm ánh sáng ở Barcelona...
Tương tự như ở Tokyo.
Và ánh sáng ở Tokyo
thì khác ở Prague.
Nó là 1 công trình vĩ đại, thật ý
nghĩa khi được thử...
Một kiến trúc sư lấy
nó vào tài khoản.
Anh ta biết rằng nếu muốn hiện
hiện thì phải bàn bạc với thiên nhiên.
Luôn là ánh sáng.
Này, tôi có 1 chuyện gấp
đổi ca với tôi nhé.
Alô.
Ông. Wyler?
Vâng.
Đây là bác sĩ Klyczynski
ở bệnh viện thành phố Chicago.
Tôi e là có tin khó cho anh đây.
Em rất tiếc, Alex.
Em ước gì có thể ở bên cạnh anh.
Chúng ta sẽ cùng ngồi và ngắm
nước và ánh sáng...
Trong căn nhà mà cha anh đã xây.
Và nói với anh rằng mọi thứ
sẽ ổn thôi.
Nếu em có thể làm gì
cho anh hôm nay...
Tại đây...
1 điều nhỏ nhoi, đơn giản
cho tương lai...
Em mong là như thế.
Nó sẽ không được công bố
trong 2 năm...
Nhưng em không nghĩ anh sẽ
không còn phải chờ lâu nữa.
Em mong sự giúp đỡ đó như
là em yêu anh nhiều bao nhiêu.
Em sẽ ở đó, em hứa đấy.
Anh nói gì ngày mai?? .
Nhưng, Alex,
nó phải là ngày mai cho anh.
Anh phải đợi 2 năm nữa
Anh biết, anh sẽ đợi.
Anh chắc chứ? Anh không biết.
Anh chưa bao giờ chắc chắn
điều gì trong đời anh.
Được thôi, em sẽ gặp lại anh
2 năm nữa.
Gặp lại em sáng mai.
Kate...
Em muốn đi đâu? .
Mare.
Anh đặt bàn khi nào? .
Cách đây 2 năm.
Cách đây 2 năm à?
Vâng.
Hai năm ư?
Tính đến ngày mai.
Chào
Chào, tên gì?? .
Forster.
Cho tôi biết tên nhé?
- Wyler.
Or Wyler, tôi không chắc lắm.
Tôi nghĩ chúng tôi phải xem lại.
Tuyệt
- Wyler à? .
Wyler.
Phục vụ sẽ đến ngay.
Chào cô.
Cám ơn
Chúc may mắn.
Còn ly nào cho quí cô không? .
Anh đã không ở đó.
Anh đã không đến.
Anh không hiểu.
Phải có gì đó xảy ra
Anh xin lỗi.
Chúng ta đã có 2 năm, Kate.
Chúng ta có thể cố 1 lần nữa.
Không, Alex, muộn rồi.
Nó đã xảy ra.
Đừng đổ cho anh, Kate.
Còn Persuasion thì sao?
Em đã nói với anh, họ đợi.
Rồi họ gặp nhau, và
có 1 cơ hội khác.
Cuộc sống không
phải là sách, Alex.
Và nó không hơn 1 giây nào cả.
Em đã ăn tối với mẹ ở Daley Plaza...
Và 1 người đàn ông bị giết ngay
trước mặt em.
Ông ấy chết trong tay em.
Và em nghĩ.
''nó không thể kết thúc chỉ
như thế trong ngày lễ Tình nhân. ''.
Em nghĩ đến những người yêu ông
ấy và đợi ông ấy ở nhà...
Rồi chẳng bao giờ gặp
lại ông ta nữa.
Và rồi em nghĩ.
''Chuyện gì nếu ở đó không có ai? ''.
Nếu anh sống cả đời mà
không đợi ai thì sao?
Em đã lái đến ngôi nhà bên bờ
hồ để tìm câu trả lời.
Và em tìm ra anh.
Và em để mất bản thân mình.
Mất đi những giây phút đẹp nhất.
Nhưng đó không phải
là sự thật, Alex.
Em phải học cách sống 1
cuộc sống mà em có.
Xin đừng viết nữa.
Đừng cố tìm em.
Để em và anh đi.
Alô.
Gì chứ, xin lỗi, chờ chút
Tôi không thể nghe, tôi sẽ
quay lại.
Alô, chờ máy.
Alô.
Chào.
Bao lâu nữa đến?
Đang ở quán bar với bạn
Đến đây đi.
Tôi tìm thật là khó.
Tốt đấy.
Thật vui khi nghe giọng anh.
Tôi thật ngạc nhiên khi
nghe giọng anh.
Còn anh thì sao?? .
Vẫn tốt
Thế à? .
Vâng, tôi tìm được việc làm.
Thật sao?
Vâng.
Xin chúc mừng
Thật ngạc nhiên.
Đó là 1 công ty vừa.
Nó ở đây...
Ở Chicago.
Thật là tin tốt.
Này.
Gì? .
Jack.
Này, Jack.
Jack.
Cuối tuần này đến nhé? .
Lỡ mất gì à? .
Chỉ 1 chút thôi.
Thôi được, tôi nghe rồi, vâng.
Kate, anh sẽ gọi lại cho em nhé? .
Vẫn còn muốn thuê nhà
ở bờ hồ à? .
Vì Kate muốn mà.
Làm sao anh biết Kate muốn gì?
Tin tôi đi.
Này, tôi biết anh.
Dù sao thì anh cũng quay về.
Nghĩ gì thế? .
Sao anh lại cứ tìm nhà ở bờ hồ? .
Sao anh không làm
công việc của mình? .
Vì cô ấy.
Anh đang nói về cô gái từ tương lai.
Kate.
Anh vẫn còn đợi Kate? .
Không
Sao lại không? .
Cô ấy muốn tôi thế.
Tại sao? .
Thời gian.
Coi nào.
Đó là điều
Anh cần 1 phụ nữ thật sự.
Một phụ nữ
- Henry, nghe này.
Nghe tôi này.
Cô ấy quan trọng hơn
bất cứ thứ gì.
Bất cứ thứ gì trên đời này.
Tôi đã gặp cô ấy.
Tôi đã hôn cô ấy.
Tôi yêu cô ấy.
Và giờ cô ấy đi rồi.
Đi thật rồi.
Thật tuyệt, hãy ở lại.
Nhưng chúng ta phải ăn.
Chúng ta sẽ ăn ở đây.
Tôi nghĩ cô không thích nấu ăn.
Không, tôi không thích.
Nhưng tôi có gà trong tủ lạnh
và chúng ta sẽ ăn nó.
Thế còn việc rửa chén?
Chúng ta sẽ ăn bằng tay
Vặn nhỏ lại nhé? .
Chúng ta không cần đĩa à?
Vâng, 1 cho anh 1 cho tôi.
Ở đó có 2 trái tim đang mở cửa...
.
.
10... 9... 8... 7... 6....
5, 4, 3, 2, 1.
Chúc mừng năm mới.
Vào đi.
Chào.
Chào.
Nghĩ gì vậy? .
Đây là những gì tôi nhường
bữa ăn cho? .
Tôi nghĩ nó cần.
Vậy là sao?
Tôi tìm được 1 kiến trúc sư.
Tôi đã làm 1 sự bổ nhiệm
cho ngày mai.
Ambush.
Đi nào.
Chúng ta không thể ở nhà tôi
Chúng ta sẽ ở đó 1 năm.
Tôi muốn đi 1 vòng.
Đó là công ty mới.
Mới nghĩa là rẻ.
Chào bác sĩ Forster.
Chúng tôi ở đây 1 lát.
Tuyệt, cám ơn.
Nhân tiện...
Mừng lễ tình nhân.
Chúa ơi, Katie,
Tôi chưa từng cho cô thứ gì.
Tôi xin lỗi, chúng tôi đã bị
che khuất...
Không sao cả.
Cái gì đây?
Đó là lò sưởi.
Bác sĩ Forster?
Xin lỗi đã để cô chờ.
Rất vui được gặp lại
Bác sĩ. Forster. Cô cũng thế.
Chào, tôi là Morgan.
Chào, Morgan. Vanessa Vanderbeck.
Điều đầu tiên cô thấy là những
gì chúng tôi nói.
Thật tuyệt vời.
Chúng tôi có thể sẽ làm nó
với tất cả bằng kiếng chứ? .
Vâng
Tôi có thể chứ?
Muốn uống bia không? .
Tôi xin lỗi, không thể, tôi đang nói với
Vanessa về ngày lễ Tình nhân.
Khoan.
Nói lại xem.
Hôm nay là lễ Tình nhân
Tôi đang nói chuyện với Vanessa.
Rượu Sâm- Banh lanh
và 1 ít sôcôla.
Ngày mấy thế?
14 tháng 2.
14 tháng 2 năm 2006
Vâng.
Tuyệt vời, cám ơn nhiều
Rất sẵn lòng.
Cám ơn, Henry sẽ chắc chắn rằng
có mọi thứ.
Tuyệt, chắc chắn là rất tuyệt.
Cám ơn.
Gì thế?
Katie, tôi phải quay về làm việc.
Ai vẽ bản vẽ này?? .
Chính anh tôi đấy.
Ai là anh của anh?
AlexWyler.
Cô biết anh ta à?
Vâng.
Vâng, tôi biết anh ấy.
Bằng cách nào tôi có thể chạm
vào anh ấy chứ? .
Anh ấy à?
Anh ta ở đâu đó mà tôi có thể... ? .
Tôi xin lỗi.
Anh ấy đã chết...
Cách đây 2 năm.
Đã có 1 tai nạn.
Ở đâu?
Kate.
Khoan, dừng lại.
Tệ thật, trả lời tôi đi.
Chuyện gì thế? Kate.
Kate!
60 độ vào ngày Tình nhân.
Không thể là Chicago.
TV nói là sư ấm lên toàn cầu.
Chẳng có gì sai cả.
Đó là điều nguy hiểm.
Alex...
Tôi biết tại sao anh không
đến tối đó.
là anh ở Daley Plaza hôm ấy.
Chính là anh.
Xin đừng đi.
Xin hãy đợi.
Đừng nhìn em.
Đừng cố tìm em.
Em yêu anh.
Và nó lấy đi hết thời gian của
em và em yêu anh.
Và nếu anh còn quan tâm em...
Hãy đợi em.
Đợi cùng em.
Hãy đợi.
Đợi 2 năm, Alex.
Đến ngôi nhà ở bờ hồ.
Em ở đó.
Anh đợi.