Tip:
Highlight text to annotate it
X
CHUYỆ N TÌNH
CHUYÊò N TIÌNH
-Coì týòa saìch naÌy không?
-Anh coì thý viêòn riêng kia maÌ.
-HaÞy traÒ lõÌi câu hoÒi cuÒa tôi!
-TraÒ lõÌi câu cuÒa tôi trýõìc ði!
Chuìng tôi coì quyêÌn sýÒ duòng
thý viêòn õÒ Radcliffe.
Tôi không noìi ðêìn quyêÌn lõòi,
maÌ chuyêòn phaÒi traìi õÒ ðõÌi.
Harvard coì 5 triêòu týòa saìch.
Radcliffe chiÒ coì vaÌi ngaÌn.
Tôi chiÒ câÌn 1 quyêÒn. NgaÌy mai
tôi thi kiêÒm tra, meò kiêìp!
Dân cao ðãÒng liêòu ãn noìi cho
ðaÌng hoaÌng ðâìy nheì.
ÐiêÌu giÌ khiêìn cô nghiÞ tôi ði
hoòc cao ðãÒng?
-Trông anh coì veÒ giaÌu vaÌ dôìt.
-Thâòt ra tôi ngheÌo maÌ thông minh ðâìy.
Tôi mõìi laÌ ngheÌo vaÌ thông minh.
-Sao cô biêìt cô thông minh?
-ViÌ tôi seÞ không uôìng caÌ phê võìi anh.
-Ai laòi ði mõÌi cô?
-Thêì mõìi laÌ dôìt ðâìy.
Vãn hoòc tôÒng hõòp 105,
CuÞng ðýõòc.
Nhaòc 150. CuÞng khaì.
Music 201, lõìp sau ðaòi hoòc aÌ?
-Âm hoòc thõÌi Phuòc hýng.
-Âm hoòc laÌ caìi khiÒ giÌ?
Không phaÒi chuyêòn bâòy baò
ðâu, anh cao ðãÒng õi.
NaÌy, cô khoì chiòu, tên tôi laÌ Oliver.
-Tên hay hoò?
-Tên.
-Vâòy Oliver giÌ?
-Barrett.
-Barrett nhý nhaÌ thõ?
-ÝÌ, nhýng không hoò haÌng giÌ caÒ.
-Barrett nhý Ðaòi saÒnh Barrett?
-ÝÌ.
ThiÌ ra tôi ðang ngôÌi caÌ phê võìi
1 ðaòi saÒnh cuÒa ðaòi hoòc Harvard?
Không phaÒi. Ông côì tôi xây tãòng
cho Ðaòi hoòc Harvard thôi.
ÐêÒ chãìt cuÒa ông âìy dêÞ ðâòu vaÌo chýì giÌ?
Nêìu cô nghiÞ vêÌ tôi têò thêì, thiÌ
duò dôÞ tôi ðaÞi caÌ phê laÌm giÌ?
Tôi thiìch thân hiÌnh anh kia.
-Tôi hoòc Khoa hoòc Nhân vãn.
-NhiÌn không biêìt ðâu.
-Ðoì laÌ 1 chýõng triÌnh hoòc bôÒng.
-Tôi cuÞng biêìt anh thông minh.
-Thâòt aÌ?
-VaÌ biêìt anh ðang týìc tôi nýÞa.
-Jenny?
-GiÌ?
NaÌy, cô sinh viên Radcliffe khoì
chiòu. Thýì 6 naÌy coì trâòn ðâìu hockey.
-RôÌi sao?
-Tôi muôìn mõÌi cô.
Sao tôi laòi phaÒi ði xem hockey?
-ViÌ tôi laÌ câÌu thuÒ.
-Cho bên naÌo?
Sao laòi ngôÌi ðây khi baòn beÌ ðang chõi?
Tôi ðang biò phaòt.
-Taòi sao?
-Côì gãìng quaì sýìc.
-Nhý vâòy laÌ lôÞi aÌ?
-Jenny, tôi ðang côì tâòp trung!
-Tâòp trung laÌm giÌ?
-ÐêÒ haò tên quyÒ sýì kia kiÌa.
Côì lên Harvard, côì lên!
Coì ðiònh chõi bâÒn không?
Coì khi naÌo anh haò tôi?
-Không im thiÌ tôi laÌm ngay ðâìy.
-Tôi ði ngay ðây, chaÌo nheì.
-Bây giõÌ tôi xem Hockey rôÌi ðoì.
-Cô thiìch ðoaòn naÌo nhâìt?
-Luìc anh teì ngôÌi ban naÞy ðoì.
-CaÒm õn ðaÞ ðêìn xem.
Chýa cho pheìp anh hôn maÌ.
-Tôi cao hýìng maÌ.
-Tôi thiÌ không.
-Coì khi vaÌi thaìng tõìi tôi không goòi cô
-Taòi sao?
Hay biêìt ðâu laìt nýÞa vêÌ nhaÌ tôi
laòi goòi cô ngay ðâìy.
-CaÌ chõìn.
-ThiÌ ra cô chiÒ biêìt xoÒ ngýõÌi ta,
nhýng ngýõÌi ta xoÒ laòi, thiÌ giâòn.
-ChaÌo, bâÌy thuì cuÒa tõì.
-ChaÌo Ollie.
-Chõi ra sao?
-Thãìng õÒ baÌn choìt.
-Thãìng em Cavilleri aÌ?
-Ðâu phaÒi chuyêòn cuÒa câòu.
-Tõì laÌ baòn câòu maÌ!
-Barrett laòi coì ðaÌo mõìi aÌ?
Jenny Cavilleri. 1 em mê nhaòc
gôìc ðaÒo Rhodes ðâìy.
-Biêìt cô ta rôÌi. Khoì chiòu lãìm.
-Chõi dýõng câÌm cho hôòi Bach.
-CoÌn võìi Barrett?
-NaÌng võÌ laÌm cao chýì giÌ.
Simpson. Thôi nheì.
Thôi ðuìng rôÌi.
Alô, Jen?
Cô seÞ nghiÞ giÌ nêìu tôi noìi
tôi nghiÞ laÌ tôi ðang yêu cô?
-ÐýÌng noìi yêu nêìu anh
không nghiÞ thâòt loÌng.
-Sao em laòi nghiÞ vâòy?
Ai cuÞng biêìt anh qua nhýÞng con sôì.
LaÌ sao?
NgýõÌi ta biêìt anh viÌ tiêÌn cuÒa
õÒ Radcliffe, haÌnh lang naÌo
cuÞng ðãòt tên laÌ Barrett.
-Em ðiêÌu tra vêÌ anh ðâìy aÌ?
-Em ðâu coì ði ãn tôìi võìi bâìt cýì ai.
-Anh chiÒ laÌ bâìt cýì ai thôi sao?
-Vâòy anh nghiÞ sao?
Cuôìi tuâÌn naÌy em ði chõi môòt miÌnh nheì.
CoÌn anh thiÌ seÞ bâòn võìi Francis LaPierre.
-Vui lãìm ðâìy.
-Em ghen aÌ?
Ghen võìi ðôòi trýõÒng ðôòi hockey Cornell?
CuÞng biêìt ðoòc baìo thêÒ thao cõ ðâìy.
Em xem anh ðâìu võìi Cornell
cuÞng ðýõòc vâòy.
Không, anh seÞ bâòn lãìm.
AÌ, phaÒi. Chýìc vô ðiòch.
-Coì giÌ hõn chýìc vô ðiòch aÌ?
-Hõn nhiêÌu.
Tao seÞ ðaì maÌy trõÒ vêÌ Montreal!
Ðýìng dâòy!
Câòu thua rôÌi, Barrett. Thôi ði!
-Tao seÞ ðaình maÌy võÞ mãòt!
-Tao seÞ ðâòp maÌy trýõìc!
Barrett, ra khoÒi sân!
Quân Montreal laòi caìi!
Sao? Francis LaPierre
ðaình tôi trýõìc kia maÌ!
-VaÌo ðoì!
-Chaìn quaì!
Chãìc phaÒi coì thiòt boÌ rôÌi.
Thôi aò. Baìc siÞ lo vêìt thýõng cuÒa con rôÌi.
Yì bôì baÒo laÌ ðêÒ ãn trýa âìy maÌ,
không phaÒi ðêÒ ðãìp lên.
-Con phaÒi ãn võìi ðôòi.
-AÌ cuÞng ðýõòc.
-Mãòt con coì ðau không?
-Thýa không aò.
-ÐêÒ bôì baÒo Jack Wells khaìm laòi cho con.
-Thôi aò, không câÌn ðâu.
-Jack laÌ chuyên viên.
-Ðâu coì giÌ ðãòc biêòt.
Xe bôì ðãÌng kia,
bôì ðýa con ði 1 ðoaòn nheì?
ÐêÒ con ði bôò võìi bôì ra xe.
Con ðaÞ coì tin giÌ týÌ trýõÌng Luâòt chýa?
Thâòt ra con chýa quyêìt ðiònh
hoòc trýõÌng Luâòt.
Bôì chiÒ hoÒi laÌ trýõÌng Luâòt
ðaÞ choòn con chýa thôi maÌ.
-Chýa.
-CuÞng không coì giÌ phaÒi lo.
-Lo giÌ?
-Hoò câÌn ngýõÌi gioÒi nhý con.
-Hoò không coì ðôòi hockey.
-Oliver, con coì nhýÞng ðýìc tiình khaìc.
Râìt tiêìc bôì ði ðýõÌng xa maÌ
Harvard laòi thua.
Bôì ðêìn xem con chõi laÌ chuÒ yêìu.
Hiêòu trýõÒng Ðaòi hoòc Luâòt
laÌ 1 ngýõÌi baòn hoòc cuÒa bôì.
Nhý vâòy cuÞng tôìt.
-ChaÌo con.
-ChaÌo bôì.
-Cho con gõÒi lõÌi thãm meò.
-Bôì seÞ noìi.
SaÒnh Briggs. Sandy Davidson
nghe ðây!
Jennifer Cavilleri.
Coì cuôòc goòi ðýõÌng dây 2.
Cô âìy nghe ðiêòn thoaòi dýõìi nhaÌ.
-LaÌ õÒ ðâu?
-VoÌng qua goìc laÌ ðêìn.
LaÌm õn viÌ Chuìa, Phil!
Vâng, vâng 1 triêòu leÒ 1 lâÌn vâng!
Chýì sao. Tôi cuÞng yêu ông nýÞa, Phil.
ÝÌ, cuÞng yêu nýÞa.
ChaÌo nheì.
-Sao vâòy? Trông anh bõ phõÌ quaì.
-Anh biò thýõng.
Nhýng coì laÌm tên kia biò thýõng
nãòng hõn không?
Khi naÌo maÌ chãÒng thêì?
-Jenny?
-GiÌ?
-Phil laÌ ai?
-Bôì em.
Em goòi bôì em laÌ Phil haÒ?
-Tên ông âìy maÌ. Chýì anh goòi bôì laÌ giÌ?
-LaÞo khoì chiòu.
-Noìi thãÒng vaÌo mãòt ông âìy aÌ?
-Anh coì thâìy mãòt ông âìy ðâu?
-Taòi sao? Ông âìy mang mãòt naò?
-Môòt caìch naÌo ðoì.
Ông âìy phaÒi týò haÌo chýì. Anh laÌ
sinh viên saìng giaì cuÒa Harvard.
-Ông âìy cuÞng vâòy.
-Coì giÌ hõn chýìc vô ðiòch?
Ông âìy cheÌo thuyêÌn ðõn
õÒ Thêì vâòn hôòi 1928.
-RôÌi coì thãìng không?
-Không.
-Vâòy sao goòi ông âìy laÌ khoì chiòu?
-Ông âìy dýòa vaÌo anh.
-Bãìt anh laÌm nhýÞng viêòc phaÒi laÌm.
-Coì sao ðâu?
Anh không thiìch phaÒi ðaòt ngâÌn âìy
thaÌnh tiìch õÒ môÞi hoòc kyÌ.
Anh gheìt lên baÒn danh dýò
vaÌ chýìc vô ðiòch, em biêìt.
Ông âìy muôìn anh phaÒi thêì rôÌi khi
ðaòt thaÌnh tiìch, thiÌ ông âìy dýÒng dýng.
-Sao kyÌ vâòy?
-Em biêìt laÌ sau trâòn ðâìu ông âìy
noìi giÌ không?
Ông âìy ðêìn tâòn ðây ðêÒ xem anh chõi aÌ?
Sau khi mâìt giaÒi vaÌ sau khi anh
suyìt biò 1 luÞ Canada ðaình chêìt.
Em biêìt ông ta noìi giÌ võìi
con trai miÌnh không?
-HaÞy ðêìn Ithaca chõi gaìi?
-Bôì quen Hiêòu trýõÒng trýõÌng Luâòt.
Chýì anh mong ông âìy noìi giÌ?
ÐõÌi sôìng tiÌnh duòc cuÒa con thêì naÌo?
-Em bênh ai ðây, Jenny?
-Em ðâu coì biêìt coì 1 cuôòc chiêìn!
-Em không hiêÒu giÌ caÒ!
-HiêÒu nhiêÌu anh týõÒng!
CoÌn laÞo khoì chiòu coì bao giõÌ
biò ðiêÒm thâìp không?
-Ông âìy laÌ hoòc sinh gioÒi nhâìt Rhodes.
-Thêì thiÌ vâìn ðêÌ laÌ thaÌnh tiìch výõòt bâòc rôÌi.
-Thôi boÒ ði, chuyêòn không coì giÌ!
-ÐôÌng yì!
Anh ðâu coì goòi bôì vaÌ baÒo tôi
yêu ông, Phil, tôi yêu ông.!
-Không.
-Ðoì, thâìy chýa?
Anh biêìt viÌ sao không?
ViÌ tên bôì anh laÌ Oliver.
Ðaòi saÒnh Barrett. Không
chaÌo khi ði ngang sao?
-Trông xâìu quaì. Anh chýa vaÌo trong.
-NgýõÌi lõìn quaì nhiÒ.
Sôìng võìi ngýõÌi xýa tiìch cuÞ mêòt quaì.
-Ðâu coì ai nhý vâòy?
-Em thâìy coì 2 ngýõÌi ðâìy.
CaÒm õn nhiêÌu.
Anh ðaÞ chaìn maÌn võÌn chuôòt cuÒa em.
Em laÌ 1 sinh viên Radcliffe hêìt sýìc
thông minh vaÌ khoì chiòu.
Hêìt sýìc khoì chiòu. Ai laÌ ðaÌn ông
em cuÞng haò saìt vaìn.
Nhýng ðâìu khâÒu võìi anh seÞ
không dâÞn ðêìn quan hêò lâu daÌi.
Nêìu em nghiÞ quan hêò võìi nhau
chiÒ coì thêì thiÌ thôi vêÌ hoòc nhaòc ði.
Anh nghiÞ em sõò. Em dýòng lên 1
býìc týõÌng ðêÒ ðýÌng biò tôÒn thýõng.
Nhýng cuÞng viÌ býìc týõÌng ðoì maÌ
không ai ðôòng ðêìn em.
PhaÒi châìp nhâòn nguy hiêÒm chýì.
Iìt nhâìt anh cuÞng công khai
ðiêÌu anh nghiÞ.
RôÌi ðây 1 ngaÌy kia, em seÞ phaÒi
nhâòn laÌ em quan tâm ðêìn anh.
Em coì quan tâm maÌ.
-Cha xýì bãÌng loÌng viêòc naÌy không?
-Em ðâu coì Cha xýì.
-Em laÌ 1 cô gaìi Công giaìo hiêÌn laÌnh
-Em laÌ 1 cô gaìi
vaÌ em cuÞng hiêÌn laÌnh ðuìng không?
Ðoì laÌ 2 ðiêÌu trên 3.
-Vâòy taòi sao em
-Ðoì laÌ dây chuyêÌn cuÒa meò em.
Sao em không tin Chuìa nýÞa?
Em không biêìt. Thâòt ra,em
cuÞng chýa vaÌo ðaòo bao giõÌ.
Em chýa bao giõÌ tin coì 1 thêì
giõìi naÌo khaìc tôìt hõn thêì giõìi naÌy.
CoÌn giÌ hay hõn laÌ Mozart?
hay laÌ Bach?
hay laÌ anh?
Jenny?
Anh ðýõòc sãìp haòng chung võìi
Bach vaÌ Mozart?
Ban Beatles nýÞa.
-Cho tõì qua nguÒ nhõÌ nheì?
-Sao nýÞa?
-Barrett.
-Laòi mõÌi ai vêÌ thêì?
-Cavilleri.
-NýÞa aÌ? VâÞn coÌn aÌ?
Barrett yêu rôÌi.
CuÞng laò
laÌ anh hoòc baÌi ðýõòc.
-Em mõìi laÌ ðang hoòc.
-Xin lôÞi.
Oliver?
Em yêu anh.
Em ðaÌn hay tuyêòt.
-Anh biêìt quaìi giÌ vêÌ nhaòc maÌ noìi.
-Biêìt ðuÒ duÌng thôi chýì.
TiÒnh laòi ði Barrett. Em không
gioÒi hay xuâìt sãìc giÌ ðâu.
ÐôÌng yì.
-Yì anh laÌ em nên tiêìp tuòc hoòc ðaÌn.
-Ai noìi em seÞ ngýng ðâu.
Em seÞ hoòc chung võìi Nadia Boulanger.
Võìi ai?
Nãm sau. Em coì hoòc bôÒng ði Paris.
Paris?
Vâng. Em chýa bao giõÌ ði Châu Âu.
Em râìt trông
-Em biêìt bao lâu rôÌi?
-RôÌi cuÞng seÞ nhý thêì thôi
Caìi giÌ seÞ nhý thêì?
Ta seÞ chia tay anh seÞ vaÌo
Ðaòi hoòc Luâòt.
-Em noìi giÌ vâòy?
-Anh laÌ triêòu phuì em laÌ sôì không.
Em noìi sao? Ta ðang õÒ bên nhau,
ðang haònh phuìc.
Harvard cuÞng nhý 1 tuìi ðôÌ chõi
nhýng sau kyÌ nghiÒ pheìp.
Ðâu cuÞng seÞ laòi vaÌo ðoì thôi!
-Em laòi ði baìn baình aÌ?
-Baình ngoòt. ÐýÌng lâìy bôì em ra ðuÌa!
Vâòy ðýÌng boÒ anh maÌ ði, Jenny!
Anh xin em.
CoÌn hoòc bôÒng cuÒa em, coÌn Paris
nõi em chýa týÌng ðýõòc ði?
-CoÌn lêÞ cýõìi cuÒa ta?
-Ai noìi giÌ coì lêÞ cýõìi?
Anh ðang noìi ðây.
Anh muôìn cýõìi em?
ÝÌ.
Taòi sao?
Taòi viÌ.
Lyì do cuÞng hay.
-Laìi xe giÌ nhý khuÌng vâòy?
-ÕÒ Boston ai chãÒng thêì.
Anh seÞ laÌm 2 ðýìa chêìt hêìt trýõìc
khi bôì meò anh giêìt boòn miÌnh.
-Bôì meò anh seÞ yêu em.
-Ngay caÒ laÞo khoì chiòu?
Chýì sao? Cô gaìi týò tin cuÒa
trýõÌng Radcliffe ðâu?
-TraÒ cho Radcliffe.
-Moòi viêòc seÞ ôÒn thôi, Jenny.
-Anh ðaÞ noìi giÌ trên ðiêòn thoaòi?
-RãÌng anh seÞ vêÌ chõi.
-Noìi vâòy ðoì aÌ?
-ÝÌ, noìi vâòy.
Môòt hoòc kyÌ anh vêÌ chõi mâìy lâÌn?
-ChãÒng bao giõÌ vêÌ.
-Coì hiêìu nhiÒ.
Thaình thâÌn õi!
Oliver, ngýÌng laòi.
Em noìi thâòt, ngýÌng ði.
Em ðâu coì ngõÌ seÞ thêì naÌy.
-Thêì naÌo?
-GiaÌu thêì naÌy.
-Thâòt quaì sýìc týõÒng týõòng.
-ÐýÌng lo, không lâu ðâu em.
Vâng nhýng giaì tên em laÌ
Abigail Adams hay Wendy Wasp thiÌ
ÐýÌng sõò.
-Anh không sõò sao?
-Không.
-Cho ðêìn giõÌ vâÞn ôÒn thôi.
-Em vâÞn chýa yên tâm.
-Tay anh laònh ngãìt.
-Tay em cuÞng vâòy.
-Thôi miÌnh vêÌ ði, khi coÌn kiòp.
-Câòu chuÒ Oliver! ChaÌo câòu!
ChaÌo Florence. Ðây laÌ Jenny.
Câòu chuÒ?
Em ðâu biêìt anh coì nô lêò õÒ nhaÌ.
Xin cô ðýa aìo choaÌng ðây.
Bôì meò câòu chuÒ trong phoÌng khaìch.
CaÒm õn Florence.
Môòt nýÒa tranh cuÒa Harvard coì
mãòt õÒ ðây rôÌi.
Coì giÌ ðâu.
Gia ðiÌnh anh coì liên hêò võìi HaÞng
taÌu Sewall aÌ.
Anh thuôòc 1 doÌng doÞi chuyên
vêÌ ðaì vaÌ gôÞ.
Xin chaÌo!
-Con xin giõìi thiêòu Jennifer Calaveri.
-Cavilleri.
-Nhý trong Cavalleria Rusticana?
-Vâng aò, nhýng chaìu không biêìt.
-Con chaÌo meò.
-ChaÌo con yêu.
Râìt vui khi gãòp cô. Con thêì naÌo rôÌi?
Con khoeÒ aò. CaÒm õn.
MõÌi ngôÌi, xin cýì týò nhiên.
Chuìng con phaÒi ði ngay aò.
-Sao anh cýì bôÌn chôÌn khi õÒ võìi bôì meò?
-Sao em laòi nghiÞ thêì?
-Chýì sao anh laòi ðoÌi vêÌ?
-Anh không ýa caìch hoò ðôìi xýÒ võìi em.
'Bôì meò chaìu laÌm nghêÌ giÌ'?
-Bôì meò chaìu laÌm nghêÌ giÌ?
-Bôì chaìu baìn baình ngoòt.
-Tên công ty bôì chaìu laÌ giÌ?
-CýÒa haÌng Baình ngoòt Phil.
- õÒ Cranston, ðaÒo Rhode.
-CuÞng hay.
-Bôì meò chaìu õÒ Cranston?
-Vâng nhýng meò chaìu gôìc õÒ sông Fall.
-NhaÌ Barrett coì nhaÌ maìy xay bôòt õÒ ðoì
-Nõi hoò ðaÞ boìc lôòt ngýõÌi ngheÌo?
VaÌo thêì kyÒ 19, con aò.
Khi con thýÌa kêì, con coì thêÒ
bôÌi thýõÌng theo yì con.
Triêìt gia Saint-Simon ðaÞ daòy nhý thêì
õÒ thêì kyÒ 18.
-Tôìi rôÌi
-Con không õÒ laòi ãn tôìi sao?
-Vâng aò.
-Con phaÒi vêÌ
Con phaÒi õÒ laòi ãn tôìi, ðoì laÌ lêònh.
Caìi giÌ cuÞng laÌ mêònh lêònh
laÌ 1 lõÌi chiÒ huy.
Oìc haÌi hýõìc cuÒa anh ðâu?
Luìc coÌn ði hoòc, ông âìy thýõÌng
gõÒi công vãn cho anh.
Công vãn em không thâìy laò sao?
Em thâìy cuÞng ngôò.
Con ðýõòc tin týÌ trýõÌng Luâòt chýa?
-Chýa aò.
-Anh âìy seÞ ðâòu. Con chýa thâìy
ai gioÒi nhý anh âìy.
Baìc ðôÌng yì. Noì seÞ ðâòu ýu nýÞa.
Noì vâÞn laÌ hoòc sinh gioÒi. Luìc
õÒ trýõÌng Exeter, noì.
Nhý thêì ðâu coì giÌ. Con chiÒ laÌ 1
trong haÌng ngaÌn ngýõÌi xin vaÌo.
-Bôì coì thêÒ goòi Price Zimmermann
-Không ðýÌng! Bôì ðýÌng goòi.
ChiÒ ðêÒ xem ông âìy coì biêìt không?
Con muôìn ðêÒ týò hoò gõÒi thý xin bôì.
-Bôì anh chiÒ muôìn giuìp thôi maÌ.
-Anh không câÌn kiêÒu giuìp ðoì.
-CuÞng ðýõòc.
-Chýa ðýõòc ðâu.
Ông âìy seÞ không haÌi loÌng
cho ðêìn khi cãìt hêìt.
-Cãìt giÌ?
-Thýì không ai muôìn biò cãìt.
Vuò ðoì thiÌ phaÒi lo rôÌi.
-BaÒo troòng nheì 2 con.
-VêÌ trêÞ cuÞng ðýõòc,nhýng ði an toaÌn nheì.
-Anh thiìch choòc giâòn bôì anh.
-TiÌnh caÒm 2 chiêÌu ðâìy thôi.
Anh chãÒng týÌ 1 ðiêÌu giÌ ðêÒ
choòc týìc ông âìy.
Ai choòc týìc ðýõòc Oliver Barrett Ill.
TrýÌ khi anh cýõìi Jennifer Cavilleri?
-Em nghiÞ thêì aÌ?
-CuÞng môòt phâÌn naÌo.
Jenny, em không tin anh yêu em aÌ?
Coì nhýng em nghiÞ anh cuÞng yêu
tiÌnh traòng ngheÌo khoì cuÒa em nýÞa.
Không phaÒi.
Em không phaìn ðoaìn
Em chiÒ nghiÞ thêì thôi.
Em thiÌ không nhýÞng chiÒ yêu anh,
maÌ caÒ tên anh vaÌ thýì viò cuÒa anh nýÞa.
DuÌ sao, ðoì cuÞng laÌ anh.
-Em laÌm sao hay vâòy?
-LaÌm giÌ?
Sao em coì thêÒ nhiÌn thâìy anh
maÌ vâÞn yêu anh?
ThiÌ nhý vâòy ðâìy, anh cao ðãÒng.
-Con khoeÒ không?
-Thýa khoeÒ aò.
Coì tin týÌ trýõÌng Luâòt chýa?
-Con coì goòi bôì ðâìy thôi.
-AÌ, chuìc mýÌng con.
-Con seÞ ngôÌi õÒ Tôìi cao Phaìp viêòn.
-Hay laÌ chaòy theo xe cýìu thýõng?
CuÞng ðýõòc. Raymond thêì naÌo rôÌi?
CuÞng khaì. Truìng tuyêÒn vaÌo
Lýòc lýõòng dýò biò.
Ði liình aÌ? CuÞng tôìt.
Ðâu coì tôìt.
Sao bôì không nhãìc Jennifer?
Coì giÌ maÌ nhãìc? Con triÌnh cho
bôì meò 1 sýò ðaÞ rôÌi.
-Nhýng bôì thâìy sao?
-Cô beì râìt dêÞ thýõng.
Lyì liòch nhý vâòy, maÌ vaÌo ðýõòc
Radcliffe thiÌ.
-Bôì vaÌo ðêÌ ði!
-Không phaÒi viêòc cuÒa cô âìy,
maÌ laÌ viêòc cuÒa con.
Con nôÒi loaòn, viêòc giÌ con laÌm
cuÞng laÌ nôÒi loaòn.
Con không hiêÒu
viêòc cýõìi 1 sinh viên Radcliffe
xuâìt sãìc sao laòi coì thêÒ laÌ nôÒi loaòn.
Cô âìy ðâu phaÒi dân hippie ðiên khuÌng.
Cô âìy không phaÒi râìt nhiêÌu thýì.
Bôì không thiìch ðiêÌu giÌ cô âìy
Công giaìo hay cô âìy ngheÌo?
-Con thiìch ðiêÌu giÌ õÒ cô ta nhâìt?
-Con vêÌ ðây.
ÐýÌng nôÒi noìng nhý vâòy bôì chiÒ
baÒo con nên chõÌ iìt lâu.
Iìt lâu laÌ bao lâu?
HaÞy hoòc xong trýõÌng Luâòt. Nêìu
tiÌnh caÒm ðoì thâòt noì seÞ qua ðýõòc
thýÒ thaìch thõÌi gian.
Nêìu laÌ tiÌnh caÒm thâòt taòi sao laòi
phaÒi thýÒ thaìch?
-ViÌ bôì khuyên con.
-bôì ra lêònh cho con!
Nêìu con lâìy noì, bôì seÞ cãìt
hêìt caìc khoaÒn trõò câìp!
Bôì, con không câÌn nhýÞng
khoaÒn trõò câìp ðoì!
Chuìng tôi ðang trông câòu
vaÌo hoòc ðâìy.
ThâÌy Thompson, em cuÞng vâòy.
-VýÌa coì 1 viêòc
-Em ðôÒi yì hay sao?
Em vâÞn muôìn hoòc trýõÌng Luâòt, nhýng
Em seÞ câÌn coì hoòc bôÒng.
-Thâòt sao?
-Ðoì laÌ lyì do em gãòp thâÌy.
Võìi lyì liòch cuÒa em viêòc âìy cuÞng laò.
-Em không coÌn laÌ con ông âìy nýÞa.
-Em noìi sao?
ÐaÞ coì nhiêÌu chuyêòn hiêÒu lâÌm
VaÌ kêìt quaÒ laÌ chia tay.
-ÐiêÌu naÌy thâòt ðaìng buôÌn
-CuÞng chãÒng coì giÌ ðêÒ vui.
Coì nhiêÌu sinh viên gãòp hoaÌn
caÒnh khoì khãn hõn em nhiêÌu.
Coì giÌ têò hõn laÌ không tiêÌn?
Thaìng tõìi, em lâòp gia ðiÌnh.
Chuìng em seÞ laÌm viêòc caÒ muÌa heÌ
Jenny seÞ daòy trýõÌng tý.
Nhý thêì ðuÒ sôìng, nhýng không ðuÒ
ðêÒ ðoìng tiêÌn hoòc. TiêÌn hoòc quaì cao.
Ðuìng vâòy.
Em câÌn hoòc bôÒng.
Em ðaÞ ðýõòc nhâòn vaÌo hoòc.
-Em không ðuÒ tiêÌn!
-Em coì ông bôì triêòu phuì.
ÐaÞ coì. Sao phaÒi boÒ hoòc chiÒ viÌ
týÌng coì liên hêò võìi 1 ngýõÌi giaÌu coì?
Barrett, tôi không nghiÞ trýõÌng
nên diình liìu ðêìn viêòc gia ðiÌnh.
-Môòt viêòc thâòt ðaìng buôÌn.
-Em hiêÒu. CaÒm õn thâÌy.
Coì leÞ vaÌo giýÞa nãm thiÌ…
CaÒm õn thâÌy ðaÞ daÌnh thõÌi gian.
-VýÌa ði ngang trung hoòc cuÒa em ðâìy!
-Anh không nghiÞ ông âìy thiìch
anh ngheÌo nhý vâòy.
Coì ðâìy chýì. Iìt nhâìt 2 ngýõÌi
cuÞng coì 1 ðiêÒm giÌ chung chýì.
Luìc em noìi tên anh laÌ Oliver Barrett.
-Sao? RôÌi sao nýÞa?
-Bôì ðaÞ không chiòu tin.
Bôì nhãìc em vêÌ ÐiêÌu rãn thýì 11.
-Thýì 11?
-ÐýÌng bao giõÌ xaòo võìi bôì miÌnh.
CoÌn ðiêÌu rãn naÌo câÌn nhõì nýÞa không?
CoÌn. Luôn giýÞ biÌnh tiÞnh.
-Vâòy ông âìy ðôÌng yì aÌ?
-Anh nghiÞ sao?
-Bôì không ðôÌng yì, nghe chýa?
-Bôì laòi ði ðaình võìi côìi xay gioì rôÌi.
ÐýÌng goòi bôì câòu ta laÌ côìi xay gioì
Ðoì laÌ 1 ngýõÌi ðaÌng hoaÌng.
-Ông Cavilleri...
-Phil, tên tôi laÌ Phil.
-ÐêÒ bôì goòi bôì câòu ta
-ChãÒng iìch lõòi giÌ ðâu, meò kiêìp!
-ÐýÌng ãn noìi nhý vâòy trong nhaÌ naÌy!
-Bôì vâÞn noìi ðâìy thôi.
-Câòu âìy seÞ nghiÞ sao?
-RãÌng bôì khuÌng rôÌi.
ViÌ bôì không ðôÌng yì phuò huynh
maÌ laòi boÒ rõi con miÌnh?
-Ông Cavilleri
-Phil.
Phil, bôì nhýng tôi cuÞng týÌ ông âìy nýÞa.
ÐýÌng noìi nhý vâòy. TiÌnh yêu
1 ngýõÌi cha laÌ ðiêÌu ðaìng kiình.
-Ðoì laÌ 1 ðiêÌu râìt quyì hiêìm.
-Nhâìt laÌ trong gia ðiÌnh tôi.
-ÐêÒ bôì goòi ông âìy.
-2 bôì con chaìu không noìi chuyêòn nýÞa!
Ông âìy seÞ mêÌm loÌng, tin tôi ði
khi vaÌo ðêìn nhaÌ thõÌ.
Cýì goòi ông âìy khãìc biêìt.
-Phil, thôi.
-GiÌ?
Vuò nhaÌ thõÌ.
Chuìng con không thiìch lãìm.
ThiÌ ðâu nhâìt thiêìt phaÒi laÌ nhaÌ ThõÌ
Công giaìo?
Câòu biêìt Jennifer noì theo Công
giaìo chýì? Coì leÞ noì noìi rôÌi.
Meò noì thiÌ ðaÞ luôn mong coì lêÞ nhaÌ thõÌ
võìi ðâÌy ðuÒ nghi thýìc nhýng câòu…
Nhýng Chuìa seÞ chýìng giaìm hôn
nhân naÌy týÌ bâìt cýì nhaÌ thõÌ naÌo.
-Bôì Phil?
-GiÌ?
-VêÌ Chuìa âìy maÌ
-Sao?
-Chuìng con cuÞng không thiìch nôìt.
-VêÌ Chuìa?
-Chuìa naÌo cuÞng không thiìch?
-2 ðýìa chuìng con không tin.
Chuìng con không muôìn giaÒ dôìi.
Nêìu 2 ðýìa muôìn thêì. Vâòy ai
seÞ laÌm pheìp hôn phôìi?
Chuìng con týò laÌm.
2 ðýìa týò laÌm lêÞ môòt miÌnh?
CuÞng cuÞng hay.
Bôì noìi laÌ…laÌ cuÞng hay.
Týò laÌm aÌ? CuÞng thâòt laÌ hay.
Nhýng ðiêÌu ðoì coì…coì.
Noìi laÌm sao nhiÒ?
-Hõòp phaìp hay không âìy aÌ?
-ÝÌ, coì hõòp phaìp không?
Coì. Giaìo siÞ trong ðaòi hoòc seÞ
chýìng giaìm vaÌ hai ngýõÌi seÞ
noìi võìi nhau.
Cô dâu cuÞng noìi nýÞa aÌ?
-Thêì giõìi thay ðôÒi rôÌi, Philip.
-Ðuìng laÌ laÌ ðôÒi mõìi thâòt.
2 ngýõÌi sãÞn saÌng chýa?
-Amen.
-Chýa bãìt ðâÌu maÌ.
LaÌm ***êìt ðýõòc? tôi ðaÞ
dýò hôn lêÞ týò laÌm kiêÒu naÌy ðâu.
HaÞy nghe nhýÞng lõÌi hoò ðaÞ choòn
ðêÒ noìi lên nhân diòp naÌy
Amen.
Linh muòc výÌa noìi xong ðâìy.
-Ông âìy ðâu phaÒi linh muòc.
-Võìi tôi thiÌ cuÞng thêì thôi.
Khi linh hôÌn chuìng ta výõn
lên manh meÞ
ðôìi diêòn võìi nhau trong yên lãòng
vaÌ ngaÌy caÌng gâÌn nhau hõn
cho ðêìn khi ðôi caình daÌi rýòc lýÒa
vôÞ vaÌ ðýa ta bay ði.
Traìi ðâìt naÌy coÌn coì thêÒ
laÌm tôÒn haòi giÌ ðêìn ta
vaÌ ta coì giÌ maÌ không haÌi loÌng
võìi thêì gian naÌy?
HaÞy nghiÞ ði, khi lên cao
caìc thiên thâÌn seÞ so saình
vaÌ seÞ muôìn moòi viêòc hoaÌn haÒo
nhý vaÌng roÌng
trong coÞi tiÞnh miòch cuÒa ðôi ta.
HaÞy õÒ laòi coÞi trâÌn, anh yêu,
nõi ngýõÌi phaÌm trâÌn seÞ traình xa
vaÌ ðêÒ yên cho nhýÞng linh hôÌn
ðýõòc yên tiÞnh yêu thýõng nhau
trong 1 ngaÌy
võìi boìng tôìi vaÌ coÞi chêìt chõÌ ðõòi kêÌ bên.
Anh trao cho em baÌn tay anh.
Anh trao cho em tiÌnh yêu
quyì baìu hõn tiêÌn baòc.
Anh trao cho em baÒn thân
trýõìc caÒ tôn giaìo vaÌ phaìp luâòt.
Em coì dâng miÌnh cho anh không?
Coì theo anh trong caìc chuyêìn du haÌnh.
Ta coì ðýõòc sôìng ðõÌi bên nhau
ngaÌy naÌo ta coÌn sôìng?
Anh, Oliver Barrett,
nhâòn em, Jennifer Cavilleri,
laÌ võò theo ðuìng pheìp hôn phôìi
kêÒ týÌ ngaÌy naÌy
ðêÒ yêu thýõng vaÌ chãm soìc,
cho ðêìn khi caìi chêìt chia liÌa ðôi ta.
Em, Jennifer Cavilleri,
nhâòn anh laÌ Oliver Barrett,
laÌ chôÌng theo pheìp hôn phôìi
kêÒ týÌ ngaÌy naÌy
ðêÒ yêu thýõng vaÌ chãm soìc
ðêìn khi caìi chêìt chia liÌa ðôi ta.
Võìi quyêÌn lýòc maÌ chiình quyêÌn Massachusetts ðaÞ giao nay ta tuyên bôì
2 ngýõÌi laÌ võò chôÌng.
Anh hêìt týò do rôÌi.
-Chaìn rôÌi phaÒi không?
-Anh thiìch thêì chýì.
TrýõÌng chiÒ cho em coì 3.000 ðô 1 nãm.
-Taòi sao?
-ViÌ tên em laÌ baÌ Barrett.
-Sao không lâìy tên cô Cavilleri?
-Vâòy thaÌ laÌm nýÞ hoaÌng Paris hay hõn.
Giaì nhaÌ cuÞng reÒ.
4 phoÌng võìi giaì 82 ðô 50 1 thaìng.
Thâòt khoì coì bên ngoaÌi xýì Mông côÒ.
Nhýng õÒ Cambridge, ðây laÌ nõi
dân Mông côÒ hay sôìng.
Ôi chao
Công nhâòn laÌ coÌn têò hõn em nghiÞ.
-ÝÌ, nhýng ðây laÌ nhaÌ miÌnh.
-ÝÌ.
-Sao?
-Sao giÌ?
-Bêì em qua thêÌm nhaÌ ði chýì.
-Em cuÞng tin chuyêòn âìy nýÞa aÌ?
-Bêì ði rôÌi em noìi.
-Lên tâòn sân thýõòng sao?
Thêì thiÌ em seÞ laÌ 1 cô gaìi xinh
ðeòp výÌa boÒ chôÌng.
Sao thêì, Barrett?
Qua thêÌm nhaÌ ði rôÌi anh noìi.
-Ðây chýa phaÒi laÌ thêÌm nhaÌ.
-Tên chuìng miÌnh ðây rôÌi.
Ðây chýa phaÒi laÌ thêÌm nhaÌ.
Lên lâÌu nýÞa!
-Sao em nãòng thêì?
-Biêìt ðâu laÌ em coì bâÌu?
-Coì chýa?
-Anh hêìt hôÌn, phaÒi không?
-Ðâu coì anh
-ÐýÌng dôìi em.
Anh cuÞng suyìt teì.
Ðêìn thêÌm nhaÌ miÌnh chýa em?
-Anh nghiÞ sao?
-Nêìu em không noìi laÌ phaÒi.
PhaÒi phaÒi!
-Barrett ðâu?
-Boòn nhoìc ðâu?
Laòy Chuìa, chuìng nguÒ rôÌi. Ðêìn
giõÌ nguÒ trýa. Em coì 45 phuìt.
Em laÞnh lýõng cao hõn anh rôÌi.
Meò kiêìp!
-Caìi maìy naÌy sao thêì?
-Anh laÌ siêu nhân Harvard maÌ.
-Anh ðâu coì hoòc cõ khiì.
-ThiÌ hoòc hoÒi ði.
-NaÌy, Cavilleri...
-Tên laÌ Barrett ðâìy. Barrett!
Ðôi luìc em khoì chiòu thâòt ðâìy.
-LuÞ nhoìc thêì naÌo?
-CuÞng ðýõòc. TrýÌ 1 ðýìa.
Noì toaÌn leo raÌo treÌo týõÌng
vaÌo lõìp luìc 10 giõÌ!
-Sao nýÞa?
-Noì veìo em nýÞa.
-CuÞng không traìch noì
-LâÌn sau laÌ em ðâòp noì ðâìy.
PhaÒi chõÌ bôì meò noì traÒ tiêÌn ðaÞ chýì.
Meò kiêìp!
-Thôi miÌnh ði.
-ÐýÌng ðôòng vaÌo em!
-Ãn noìi võìi chôÌng thêì haÒ?
-Tãìm ði, rôÌi muôìn ôm em thiÌ ôm.
Hôm nay em noìi chuyêòn lýõng
võìi cô Anne Miller Whitman.
-Hy voòng lâÌn naÌy em cýìng rãìn.
-Em coì noìi laÌ em râìt thiìch laÌm cho hoò
Em baÒo ngay caÒ hoò Barretts
cuÞng phaÒi traÒ tiêÌn nhaÌ nýÞa chýì.
-VaÌ cô ta traÒ lõÌi
-Hoò, hoò, hoò!
-Ðiònh nghiÞa hoò, hoò, hoò ði.
-3.500 ðô cho nãm nay.
Thâòt lôì biòch!
Anh muôìn nuôi em trong khi em
hoòc thêm ðêÒ daòy trýõÌng tý không?
-TraÒ lõÌi em ði!
- hoò, hoò, hoò.
-Anh týõÒng em seÞ goòi sau buôÒi hoòp?
-Em muôìn ðêÒ yên anh hoòc.
-Anh ãn giÌ chýa?
-Anh chõÌ em vêÌ.
-Anh lõìn nhanh ðâìy.
-Hêìt tuôÒi lõìn rôÌi em aÌ.
Lõìn trong ðâÌu. Coì thý không?
Khoan, chõÌ chuìt.
Anh ðang ðoòc phâÌn naÌy.
-Anh xem thuÌng thý chýa?
-Chýa, coì giÌ quan troòng không?
-Chuìng ta ðýõòc mõÌi
-TraÒ tiêÌn ðiêòn chýì giÌ?
ði dýò tiêòc tôìi.
Sinh nhâòt lâÌn thýì 60 cuÒa bôì anh.
-Anh nghe em noìi không?
-Nghe.
PhaÒi traÒ lõÌi.
-Viêòc âìy maÌ cuÞng hoÒi anh aÌ?
-ÐaÞ ðêìn luìc rôÌi!
-Ðêìn luìc laÌm giÌ?
-Anh ðaÞ biêìt rôÌi!
ChãÒng leÞ ông âìy phaÒi boÌ ðêìn ðây?
Ông âìy mõÒ lõÌi ðâìy thôi.
Meò anh gýÒi ðâìy.
Anh nghiÞ ði. 60 tuôÒi. Ðêìn luìc anh
chiòu laÌm laÌnh, chýa chãìc ông âìy coÌn sôìng.
SeÞ không coì laÌm laÌnh!
-Oliver V seÞ hoÒi anh
-Anh không ðãòt tên noì nhý vâòy!
Noì tên Bozo cuÞng ðýõòc. Noì
seÞ hâòn anh viÌ ðaÞ hoòc Harvard!
-Anh seÞ õÒ Tôìi cao Phaìp viêòn
-Noì seÞ không traìch anh!
-Taòi sao không?
-ViÌ anh
Bôì anh yêu anh nhý anh seÞ yêu Bozo,
nhýng doÌng hoò Barrett nhaÌ anh
kiêu kyÌ ðêìn nôÞi cýì nghiÞ laÌ bôì con
thuÌ gheìt lâÞn nhau.
Nêìu không coì em?
Deòp chuyêòn naÌy ði!
-CoÌn phâÌn traÒ lõÌi?
-Em traÒ lõÌi ðýõòc maÌ.
Em chýa týÌng laÌm buôÌn loÌng ai
bao giõÌ. Em không thêÒ laÌm thêì!
Jennifer!
Cýì traÒ lõÌi không!
-Thôi ðýõòc. Sôì ðiêòn thoaòi laÌ sôì mâìy?
-Em viêìt thý không ðýõòc sao?
Em seÞ mâìt biÌnh tiÞnh sôì mâìy?
338-3434, coì sôì 1 ðâÌu.
Xin chaÌo, ðây laÌ Jennifer Barrett.
Ông Barrett! ChaÌo Baìc.
Chaìu khoeÒ. CaÒm õn Baìc.
Vâng, chuìng chaìu coì nhâòn
Ðoì laÌ lyì do chaìu goòi.
Chaìu râìt tiêìc Thâòt sýò
chuìng chaìu râìt tiêìc.
Nhýng chuìng chaìu không thêÒ.
Chaìu xin lôÞi.
Oliver, ðêìn noìi chuyêòn võìi bôì ði.
ChiÒ câÌn chaÌo 1 tiêìng thôi.
-Anh không noìi chuyêòn võìi ông âìy.
-LaÌm viÌ em không ðýõòc sao?
Em chýa týÌng xin anh ðiêÌu giÌ
trong ðõÌi. HaÞy laÌm viÌ em!
Không.
Anh laÌ 1 ðýìa con vô tâm, bâìt hiêìu.
Ông Barrett? Oliver baÒo chaìu nhãìn
laÌ bãÌng caìch riêng cuÒa anh âìy,
anh âìy cuÞng râìt thýõng baìc.
Ði ra khoÒi nhaÌ ngay!
Em quên chiÌa khoìa vaÌo nhaÌ.
Jenny, anh xin lôÞi.
ÐýÌng.
Yêu nhau laÌ không bao giõÌ
phaÒi ân hâòn ðiêÌu giÌ.
HaÞy côì hoÌa gioòng vaÌ ðýÌng côì
haìt cao gioòng hõn ngýõÌi khaìc.
-Em ðâu coì laÌm thêì?
-Coì, coì ðâìy!
-Thôi, ðýÌng caÞi roÞ raÌng laÌ coì.
-Xin lôÞi cô Jenny.
Môòt lâÌn choìt, vaÌ lâÌn naÌy
cô muôìn caìc em haìt thâòt hay.
LâÌn naÌy ðuìng laÌ hoaÌn toaÌn
không ðêìn nôÞi naÌo têò.
-Saìng mai 8g30 nheì?
-Vâng. ChaÌo cô Jenny.
Sao hôm nay laòi ðêìn nhaÌ thõÌ?
ViÌ quaìn rýõòu ðoìng cýÒa sõìm.
Mua cây thông chýa?
Thôi ðýÌng lo, mua trên ðýõÌng
vêÌ cuÞng ðýõòc.
Em ðiònh laÌm giÌ ðêm cuôìi nãm?
NguÒ.
Anh týõÒng em muôìn chõi võìi anh chýì.
CoÌn anh ðiònh laÌm giÌ?
NguÒ.
Môòt ngaÌy naÌo ðoì ta seÞ nhõì laòi
nhýÞng ngaÌy naÌy.
CâÌu mong sao cho caÌng sõìm
caÌng tôìt.
Chaòy ði!
Jennifer, ra ðây!
Jennifer, ra ðây!
Sao? Nhanh lên!
LaÌm laòi lâÌn nýÞa!
-GiÌ thêì anh?
-Anh coì 1 ðiêÌu quan troòng muôìn noìi võìi em.
-Sao hôÌm naÞy không noìi?
-Anh muôìn noìi riêng võìi em.
Tin tuyêòt võÌi. NaÌy, ðoòc ði.
TrýõÌng Luâòt Harvard?
Anh výÌa biò ðuôÒi hoòc.
ThiÌ cýì ðoòc ði. Tin týìc hay lãìm!
-Anh ðýìng ðâÌu lõìp?
-Chýa hãÒn. Thýì 3.
-ChiÒ ðâòu 3 thôi aÌ?
-Coì nghiÞa laÌ anh ðýõòc xeìt hoòc bôÒng!
Noìi giÌ ði chýì!
Em coÌn chõÌ gãòp ngýõÌi ðâòu
nhâìt vaÌ ðâòu nhiÌ nýÞa.
BãÌng khen vaÌ giaÒi thýõÒng William
De Jersey cho luâòn vãn hay nhâìt trao cho
...Oliver Barrett IV.
-Ðýìng lên!
-Bao nhiêu?
500 veì lõìn!
Thaình thâÌn õi!
-Ðýìng dâòy! Nhanh!
-Im lãòng!
GiaÒi thýõÒng cho baÌ meò Jennifer Barrett!
-Cãn hôò 80 ðô thêì cuÞng reÒ.
-Bây giõÌ nhaÌ xe ta seÞ coì giaì ðoì.
-ÕÒ New York câÌn xe laÌm giÌ?
-Ði thãm khaìch haÌng.
Luâòt sý HaÞng Jonas and Marsh
ðâu câÌn ðêìn nhaÌ khaìch haÌng.
-Ðêìn nhaÌ ông Jonas vaÌ ông Marsh.
-Ði bôò ðýõòc rôÌi.
-GiaÌu thiÌ phaÒi ði xe hõi.
-NgýõÌi mõìi giaÌu thiÌ nhý vâòy.
Chuìng ta chýì giÌ.
ÐýÌng cýõÌi nheì? Thâòt ra anh
bãìt ðâÌu thiìch tên Bozo.
-ÐêÒ laÌm giÌ?
-Con chuìng ta.
NhaÌ vô ðiòch týõng lai cuÒa ta.
-Bozo Barrett?
-Ðoì laÌ tên 1 lýòc siÞ!
Anh ðiònh goòi con ta laÌ Bozo thâòt sao?
ChiÒ khi naÌo noì laÌ con trai.
-Ta ðaÞ qua ranh giõìi cuÒa sýò ngheÌo khoì.
-Chýa hãÒn.
-Sao?
-Em vâÞn chýa ðýõòc bêì qua thêÌm nhaÌ maÌ.
-Anh bêì em rôÌi!
-Luâòt sý bêì em thiÌ mõìi hõòp phaìp.
-Lên tâòn lâÌu 10?
-VaÌo thang maìy maÌ bêì em.
Taò õn Chuìa.
-CâÌn tôi giuìp không?
-Barrett. LâÌu 10-H. HaÌnh lyì trong xe.
-Cô gaìi bêònh aÌ?
-Khi naÌo qua thêÌm nhaÌ rôÌi tôi seÞ khoeÒ.
-AÌ, võò chôÌng mõìi cýõìi?
-Cýõìi muôn nãm.
Nhanh lên ði, ðôÌ lýõÌi!
Câòu sýõìng nheì. Tha hôÌ sôìng
an nhaÌn.
-Thêì laÌ âìm thân.
-Thôi ðýÌng caÌm raÌm. Chõi tiêìp ði.
HaÞng Jonas & Marsh,
tha hôÌ hôìt baòc nheì.
-Coì chõi không thiÌ baÒo?
-Tõì cýì phaÒi noìi.
Cô võò laÌ naÌng tiên khoì chiòu.
Ãn noìi ðaÌng hoaÌng nheì.
-Sao câòu may mãìn thêì?
-CuÞng khaì vâìt vaÒ ðâìy..
Ðây laÌ tuâÌn ðâÌu tiên maÌ Jenny
không phaÒi laÌm viêòc
-Cô âìy ðiònh laÌm giÌ?
-Tõì muôìn cô âìy hoòc,
cô âìy laòi muôìn coì con.
-RôÌi sao?
-ThiÌ boòn tõì laÌm em beì.
-CâÌn tõì giuìp giÌ không?
-Nêìu câÌn tõì seÞ baÒo câòu.
-LôÞi taòi ai naÌo?
-Tôi seÞ không duÌng týÌ lôÞi.
ThiÌ noìi theo caìch cuÒa ông vâòy.
2 ngýõÌi 24 tuôÒi, không laÌm ra nôÒi 1 ðýìa beì
phaÒi coì ngýõÌi truòc trãòc Vâòy laÌ ai?
Jenny.
Thêì thiÌ chuìng tôi seÞ nuôi con nuôi.
Vâìn ðêÌ trâÌm troòng hõn nhiêÌu.
Jenny ðau râìt nãòng,
Xin baìc siÞ ðiònh nghiÞa râìt nãòng.
Cô âìy sãìp chêìt.
Không thêÒ ðýõòc!
Râìt tiêìc phaÒi baìo tin không vui nhý vâòy.
Không thêÒ ðýõòc!
Chãìc chãìn coì sýò nhâÌm lâÞn.
Chuìng tôi thýÒ nghiêòm maìu 3 lâÌn
Kêìt quaÒ châÒn ðoaìn râìt chiình xaìc.
Chuìng tôi seÞ phaÒi baìo cô âìy sõìm.
Coì thêÒ hoaÞn ðiêÌu triò môòt iìt lâu
nhýng lâu quaì thiÌ không ðýõòc.
Chuìng tôi seÞ bãìt ðâÌu triò liêòu
trong vaÌi tuâÌn tõìi.
Cô âìy chiÒ mõìi 24 tuôÒi.
-Coì ðau ðõìn không?
-Hy voòng laÌ không.
Nêìu anh câÌn gãòp 1 baìc siÞ vêÌ huyêìt hoòc
tôi coì thêÒ giõìi thiêòu baìc siÞ Addison.
Vâng.
CoÌn tôi, tôi coì thêÒ laÌm giÌ cho Jenny?
HaÞy cý xýÒ biÌnh thýõÌng
caÌng lâu caÌng tôìt.
Thâòt ra ðoì laÌ caìch tôìt nhâìt.
BiÌnh thýõÌng.
Ðýõòc, tôi seÞ côì biÌnh thýõÌng.
Jen?
Jenny, anh vêÌ rôÌi ðây.
-Em câÌn 1 luâòt sý.
-Anh laÌ luâòt sý ðây.
Em câÌn anh.
-Anh cuÞng câÌn em nýÞa.
-Taòi sao? Em ðâu phaÒi luâòt sý.
Không nhýng em ðiên vaÌ
anh thiÌ laòi câÌn 1 baÌ ðiên..
-Em xinh lãìm, Jenny.
-Xaòo.
-Thôi thiÌ trông em khiêìp quaì.
-Em chãÒng bao giõÌ nhý thêì!
-Tôìi thýì 5 thiÌ em trông cuÞng ðýõòc
-CuÞng ðýõòc thiÌ coì giÌ laÌ thõ môòng!
ChãÒng câÌn thõ môòng giÌ caÒ.
Thâìy giÌ cýì noìi ði.
-Anh thâìy em.
-Thêì mõìi thõ môòng.
Baìc siÞ Shapeley baÒo laÌ ta biÌnh
thýõÌng ðuìng không?
ÝÌ, coì.
Vâòy thiÌ cýì tiêìp tuòc, ðuìng không?
-ThýÒ ngay bây giõÌ ði
-Ngay luìc naÌy aÌ?
Sõìm hõn caÌng tôìt.
Jenny?
Dâòy ði vaÌ ra ðây phuò em môòt tay naÌo!
NaÌo, dâòy ði.
-Hôm nay anh coì gãòp Stratton không?
-Ai?
Ray Stratton, baòn thân cuÒa anh.
Baòn cuÌng phoÌng cuÒa anh trýõìc em.
-LeÞ ra boòn anh chõi, nhýng anh boÒ.
-Không ðýõòc boÒ!
-Taòi sao không?
-ViÌ em không muôìn coì anh chôÌng nhaÞo.
-Ðýõòc, nhýng anh seÞ mõÌi em ãn tôìi.
-Taòi sao?
Anh không mõÌi võò anh ði ãn
tôìi ðýõòc sao?
-Thôi ðýõòc rôÌi, tên cô ta laÌ giÌ?
-Sao?
MõÌi võò ði ãn tôìi giýÞa tuâÌn kiêÒu ðoì
vâòy laÌ anh coì cô naÌo khaìc rôÌi.
-Sao thêì, Ollie?
-NgaÌy nghiÒ.
Sao ðýõòc nghiÒ daÌi 2 tuâÌn liên tuòc thêì?
Jonas baÒo tõì ði Chicago
xýÒ 1 vuò lõìn.
Vuò anh phoìng viên biò cõìm ðâòp
1 trâòn nhýÌ týÒ.
Tuyêòt võÌi. Câòu ðýõòc ði ðiêÌu tra
1 vuò mõÌ aìm aÌ?
-Tõì ðaÞ týÌ chôìi.
-Taòi sao?
Tõì không thêÒ naÌo õÒ lâu
trong 1 phoÌng khaìch saòn.
Ðuìng laÌ ðaÌn ông coì võò!
RôÌi cuÞng seÞ ðêìn phiên câòu thôi.
BaÌ Barrett!
Bêìp nuìc laÌ giang sõn cuÒa em
VaÌo ðây.
-Ðoaìn xem naÌo.
-Anh biò ðuôÒi viêòc?
-Ðuìng. Biêìt biò ðuôÒi ði ðêìn ðâu không?
-Reno, Nevada.
Paris, France. Ta seÞ ðêìn ðoì
vaÌo lêÞ Giaìng sinh.
Không ta không thêÒ laÌm caìch ðoì.
-LaÌm giÌ?
-Em không câÌn Paris,
không muôìn Paris!
-Em chiÒ câÌn anh!
-Em ðaÞ coì anh rôÌi.
VaÌ em câÌn thõÌi gian
laÌ ðiêÌu anh không thêÒ cho em.
Em gãòp baìc siÞ Shapeley?
VaÌ baòn ông âìy nýÞa.
Môòt ngýõÌi râìt tôìt.
-Ai tôìt?
-Baìc siÞ Addison.
Tôìt nghiêòp Ðaòi hoòc Yale vaÌ trýõÌng y.
Em coì noìi anh ðôÌng yì cho em biêìt.
Nêìu ông âìy tôìt võìi em.
Ông âìy noìi thâòt võìi em, em chiÒ
câÌn coì thêì.
-Vâòy ðôÌng yì theo ông baìc siÞ Yale.
-ÐôÌng yì.
Anh phaÒi cýìng rãìn,
taÌi týÒ hockey cuÒa em.
Anh seÞ côì, em aò. SeÞ côì.
ÐiêÌu âìy seÞ râìt khoì khãn võìi Phil.
DuÌ sao thiÌ anh cuÞng seÞ laÌ anh
chaÌng goìa vui veÒ.
-Anh seÞ không vui ðâu.
-Anh seÞ vui viÌ em muôìn anh vui.
Anh seÞ vui, nhõì nheì.
ÐôÌng yì.
Thêì thiÌ ðýõòc.
-ÐuÒ chýa?
-Chýa. Em thiìch nhiÌn anh nhý thêì.
-Mê giÌ laòi ði mê dân hockey gaÌn.
-Dân hockey gaÌn laÌ anh chýì laÌ ai.
-Ta ði uôìng chocolat noìng nheì?
-Em bao anh ðâìy.
-Em dêÞ thýõng quaì.
-Em thiìch nhâìt luìc côÒ vuÞ cho
anh ngaÌy xýa.
Em ðaÞ luôn côÒ vuÞ cho anh.
DuÌ sao thiÌ tiêÌn baòc coì laÌ giÌ ðâu.
Em cuÞng không biêìt.
-Ta ðuÒ tiêÌn ði taxi không anh?
-Coì chýì. Em muôìn ði ðâu?
Ðêìn bêònh viêòn.
Cô âìy ðýõòc truyêÌn huyêìt thanh
vaÌ baòch câÌu laÌ thýì cô âìy câÌn nhâìt.
-Cô âìy không muôìn châìt chuyêÒn hoìa.
-LaÌ giÌ?
Noì laÌm châòm quaì triÌnh phân huÒy têì baÌo
coì nhiêÌu taìc duòng phuò không hay,
TuÌy yì Jenny.
Cô âìy muôìn sao cuÞng ðýõòc.
HaÞy laÌm nhýÞng giÌ ông coì thêÒ
laÌm ðêÒ cô âìy ðýÌng ðau ðõìn.
-Tôi hýìa
-Không câÌn biêìt bao nhiêu tiêÌn.
-Coì thêÒ laÌ nhiêÌu thaìng
-Mãòc kêò giaì tiêÌn.
Yì tôi noìi laÌ không thêÒ biêìt
cô âìy seÞ sôìng ðýõòc bao lâu
Tôi muôìn cô âìy coì nhýÞng giÌ tôìt nhâìt.
Tôi giaÌu coì tôi coì tiêÌn.
Tôi gâÌn nhý triêòu phuì.
-Con ra sao?
-VâÞn khoeÒ aò.
-CoÌn Jennifer?
-Cô âìy vâÞn khoeÒ.
Con câÌn vay 5.000 ðô
viÌ 1 lyì do chiình ðaìng.
Sao?
-Sao?
-Lyì do laÌ giÌ?
Con không noìi ðýõòc.
Bôì cýì ðýa tiêÌn cho con ði.
-Công ty không traÒ lýõng con aÌ?
-Coì aò.
-Cô âìy không ði daòy
-ÐýÌng goòi võò con laÌ cô âìy.
-Coì phaÒi Jennifer
-Bôì ðýÌng noìi ðêìn Jennifer!
Cýì viêìt chi phiêìu cho con.
Ðây laÌ 1 viêòc riêng râìt quan troòng!
LõÞ laÌm con beì naÌo coì bâÌu aÌ?
Vâng ðuìng aò.
Xin bôì ýìng cho con sôì tiêÌn ðoì.
CaÒm õn bôì.
Võò tôi thêì naÌo?
Cô âìy cho tâìt caÒ vêÌ nhaÌ
nhân diòp Giaìng sinh.
-Cô âìy bôìc ðôÌng nhý vâòy ðâìy.
-Biêìt ðâu laòi nhý vâòy thâòt.
-Nhanh thêì sao?
-Vâng.
ChaÌo em.
Phil.
BaÌ B, thêì naÌo rôÌi?
Em ði moòi ngýõÌi seÞ ðýõòc õÒ
nhaÌ vaÌo lêÞ Giaìng sinh.
-CaÒi lýõng thêì em?
-Sýò thâòt laÌ vâòy.
Ãn noìi ðaÌng hoaÌng ðâìy.
Coì ngýõÌi lõìn ðýìng nghe kiÌa.
Phil coì hýìa võìi em vaÌi ðiêÌu
Jenny, con ðýÌng lo.
Coì khi bôì nên ðêÒ 2 con týò nhiên.
Bôì chõÌ ngoaÌi naÌy nheì.
Em không ðau ðõìn giÌ caÒ,
Ollie thâòt maÌ.
ChiÒ nhý rõi týÌ bõÌ výòc xuôìng
1 caìch thâòt châòm.
Ðêìn môòt luìc naÌo ðoì, miÌnh mong
chaòm ðâìt cho rôÌi, hiêÒu không?
HiêÒu.
Xaòo. Anh coì rõi týÌ trên cao xuôìng
bao giõÌ ðâu?
Coì chýì, luìc anh gãòp em.
ÝÌ.
QuaÒ laÌ 1 lâÌn teì ngaÞ thâòt ðau.
-Ai noìi câu âìy nhiÒ?
-Anh không nhõì Shakespeare?
Ðuìng rôÌi, nhýng ai?
Nhân vâòt naÌo võÒ kiòch naÌo?
Em ðaÞ hoòc õÒ Radcliffe, leÞ ra em
phaÒi nhõì nhýÞng ðiêÌu ðoì chýì.
Coì thõÌi em thuôòc hêìt nhýÞng baÒn
hoÌa tâìu cuÒa nhaÌ haìt Mozart Kochel
-GioÒi ðâìy.
-Chýì sao nýÞa.
BaÒn hoÌa tâìu cung La trýõÒng
coì sôì thýì týò naÌo?
-Anh quên rôÌi, ðêÒ anh tra laòi.
-Trýõìc ðây em biêìt hêìt.
-Em muôìn noìi vêÌ âm nhaòc sao?
-CoÌn anh muôìn baÌn lêÞ tang aÌ?
Không.
Ollie?
Em coì baÒo bôì anh coì thêÒ
laÌm lêÞ tang Công Giaìo
vaÌ anh seÞ ðôÌng yì. ÐôÌng yì chýì?
Nhý thêì cho bôì yên tâm.
Anh hiêÒu không?
ÐôÌng yì.
Bây giõÌ anh không ðýõòc laÌm
mãòt buôÌn thaÒm nýÞa.
Anh aÌ?
Mãòt anh trông nhý coì tôòi
chaìn quaì!
ÐýÌng týò traìch miÌnh nýÞa, ngôìc aò.
ChãÒng phaÒi lôÞi ai caÒ!
Không phaÒi lôÞi anh!
Em chiÒ xin anh nhý vâòy.
Em biêìt anh seÞ không sao.
ÐýÌng ðêÒ yì Paris nýÞa.
Em noìi sao?
Quên Paris ði, vaÌ trýõÌng nhaòc vaÌ moòi
thýì anh nghiÞ laÌ ðaÞ lâìy mâìt cuÒa em.
Em coìc câÌn, anh hiêÒu không?
Vâòy ði ra ði! Em không muôìn coì
anh õÒ giýõÌng chêìt cuÒa em!
Anh tin em.
Anh tin thâòt loÌng.
Vâòy thiÌ ðõÞ hõn nhiêÌu.
Em xin anh 1 viêòc nheì, Ollie?
Xin anh ôm em
Ôm em thâòt sýò nãÌm kêì em.
Philip?
Giaì nhý
tôi ðaÞ không hýìa Jenny.
ýõìc giÌ tôi ðaÞ không hýìa Jenny
laÌ seÞ cýìng rãìn viÌ câòu
Oliver.
Sao con không cho bôì biêìt?
Bôì ðaÞ goòi ðiêòn, vaÌ khi bôì biêìt,
bôì ðaÞ lâìy xe ðêìn ðây.
Oliver, bôì muôìn giuìp con.
Jenny chêìt rôÌi.
-Bôì râìt tiêìc
-Yêu laÌ
Yêu laÌ không bao giõÌ phaÒi tiêìc
môòt ðiêÌu giÌ.
-Có tựa sách này không?
-Anh có thư viện riêng kia mà.
-Hãy trả lời câu hỏi của tôi!
-Trả lời câu của tôi trước đi!
Chúng tôi có quyền sử dụng
thư viện ở Radcliffe.
Tôi không nói đến quyền lợi,
mà chuyện phải trái ở đời.
Harvard có 5 triệu tựa sách.
Radcliffe chỉ có vài ngàn.
Tôi chỉ cần 1 quyển. Ngày mai
tôi thi kiểm tra, mẹ kiếp!
Dân cao đẳng liệu ăn nói cho
đàng hoàng đấy nhé.
Điều gì khiến cô nghĩ tôi đi
học cao đẳng?
-Trông anh có vẻ giàu và dốt.
-Thật ra tôi nghèo mà thông minh đấy.
Tôi mới là nghèo và thông minh.
-Sao cô biết cô thông minh?
-Vì tôi sẽ không uống cà phê với anh.
-Ai lại đi mời cô?
-Thế mới là dốt đấy.
Văn học tổng hợp 105,
Cũng được.
Nhạc 150. Cũng khá.
Music 201, lớp sau đại học à?
-Âm học thời Phục hưng.
-Âm học là cái khỉ gì?
Không phải chuyện bậy bạ
đâu, anh cao đẳng ơi.
Này, cô khó chịu, tên tôi là Oliver.
-Tên hay họ?
-Tên.
-Vậy Oliver gì?
-Barrett.
-Barrett như nhà thơ?
-Ừ, nhưng không họ hàng gì cả.
-Barrett như Đại sảnh Barrett?
-Ừ.
Thì ra tôi đang ngồi cà phê với
1 đại sảnh của đại học Harvard?
Không phải. Ông cố tôi xây tặng
cho Đại học Harvard thôi.
Để chắt của ông ấy dễ đậu vào chứ gì?
Nếu cô nghĩ về tôi tệ thế, thì
dụ dỗ tôi đãi cà phê làm gì?
Tôi thích thân hình anh kia.
-Tôi học Khoa học Nhân văn.
-Nhìn không biết đâu.
-Đó là 1 chương trình học bổng.
-Tôi cũng biết anh thông minh.
-Thật à?
-Và biết anh đang tức tôi nữa.
-Jenny?
-Gì?
Này, cô sinh viên Radcliffe khó
chịu. Thứ 6 này có trận đấu hockey.
-Rồi sao?
-Tôi muốn mời cô.
Sao tôi lại phải đi xem hockey?
-Vì tôi là cầu thủ.
-Cho bên nào?
Sao lại ngồi đây khi bạn bè đang chơi?
Tôi đang bị phạt.
-Tại sao?
-Cố gắng quá sức.
-Như vậy là lỗi à?
-Jenny, tôi đang cố tập trung!
-Tập trung làm gì?
-Để hạ tên quỷ sứ kia kìa.
Cố lên Harvard, cố lên!
Có định chơi bẩn không?
Có khi nào anh hạ tôi?
-Không im thì tôi làm ngay đấy.
-Tôi đi ngay đây, chào nhé.
-Bây giờ tôi xem Hockey rồi đó.
-Cô thích đoạn nào nhất?
-Lúc anh té ngồi ban nãy đó.
-Cảm ơn đã đến xem.
Chưa cho phép anh hôn mà.
-Tôi cao hứng mà.
-Tôi thì không.
-Có khi vài tháng tới tôi không gọi cô
-Tại sao?
Hay biết đâu lát nữa về nhà tôi
lại gọi cô ngay đấy.
-Cà chớn.
-Thì ra cô chỉ biết xỏ người ta,
nhưng người ta xỏ lại, thì giận.
-Chào, bầy thú của tớ.
-Chào Ollie.
-Chơi ra sao?
-Thắng ở bàn chót.
-Thắng em Cavilleri à?
-Đâu phải chuyện của cậu.
-Tớ là bạn cậu mà!
-Barrett lại có đào mới à?
Jenny Cavilleri. 1 em mê nhạc
gốc đảo Rhodes đấy.
-Biết cô ta rồi. Khó chịu lắm.
-Chơi dương cầm cho hội Bach.
-Còn với Barrett?
-Nàng vờ làm cao chứ gì.
Simpson. Thôi nhé.
Thôi đúng rồi.
Alô, Jen?
Cô sẽ nghĩ gì nếu tôi nói
tôi nghĩ là tôi đang yêu cô?
-Đừng nói yêu nếu anh
không nghĩ thật lòng.
-Sao em lại nghĩ vậy?
Ai cũng biết anh qua những con số.
Là sao?
Người ta biết anh vì tiền của
ở Radcliffe, hành lang nào
cũng đặt tên là Barrett.
-Em điều tra về anh đấy à?
-Em đâu có đi ăn tối với bất cứ ai.
-Anh chỉ là bất cứ ai thôi sao?
-Vậy anh nghĩ sao?
Cuối tuần này em đi chơi một mình nhé.
Còn anh thì sẽ bận với Francis LaPierre.
-Vui lắm đấy.
-Em ghen à?
Ghen với đội trưởng đội hockey Cornell?
Cũng biết đọc báo thể thao cơ đấy.
Em xem anh đấu với Cornell
cũng được vậy.
Không, anh sẽ bận lắm.
À, phải. Chức vô địch.
-Có gì hơn chức vô địch à?
-Hơn nhiều.
Tao sẽ đá mày trở về Montreal!
Đứng dậy!
Cậu thua rồi, Barrett. Thôi đi!
-Tao sẽ đánh mày vỡ mặt!
-Tao sẽ đập mày trước!
Barrett, ra khỏi sân!
Quân Montreal lại cái!
Sao? Francis LaPierre
đánh tôi trước kia mà!
-Vào đó!
-Chán quá!
Chắc phải có thịt bò rồi.
Thôi ạ. Bác sĩ lo vết thương của con rồi.
Ý bố bảo là để ăn trưa ấy mà,
không phải để đắp lên.
-Con phải ăn với đội.
-À cũng được.
-Mặt con có đau không?
-Thưa không ạ.
-Để bố bảo Jack Wells khám lại cho con.
-Thôi ạ, không cần đâu.
-Jack là chuyên viên.
-Đâu có gì đặc biệt.
Xe bố đằng kia,
bố đưa con đi 1 đoạn nhé?
Để con đi bộ với bố ra xe.
Con đã có tin gì từ trường Luật chưa?
Thật ra con chưa quyết định
học trường Luật.
Bố chỉ hỏi là trường Luật
đã chọn con chưa thôi mà.
-Chưa.
-Cũng không có gì phải lo.
-Lo gì?
-Họ cần người giỏi như con.
-Họ không có đội hockey.
-Oliver, con có những đức tính khác.
Rất tiếc bố đi đường xa mà
Harvard lại thua.
Bố đến xem con chơi là chủ yếu.
Hiệu trưởng Đại học Luật
là 1 người bạn học của bố.
Như vậy cũng tốt.
-Chào con.
-Chào bố.
-Cho con gởi lời thăm mẹ.
-Bố sẽ nói.
Sảnh Briggs. Sandy Davidson
nghe đây!
Jennifer Cavilleri.
Có cuộc gọi đường dây 2.
Cô ấy nghe điện thoại dưới nhà.
-Là ở đâu?
-Vòng qua góc là đến.
Làm ơn vì Chúa, Phil!
Vâng, vâng 1 triệu lẻ 1 lần vâng!
Chứ sao. Tôi cũng yêu ông nữa, Phil.
Ừ, cũng yêu nữa.
Chào nhé.
-Sao vậy? Trông anh bơ phờ quá.
-Anh bị thương.
Nhưng có làm tên kia bị thương
nặng hơn không?
Khi nào mà chẳng thế?
-Jenny?
-Gì?
-Phil là ai?
-Bố em.
Em gọi bố em là Phil hả?
-Tên ông ấy mà. Chứ anh gọi bố là gì?
-Lão khó chịu.
-Nói thẳng vào mặt ông ấy à?
-Anh có thấy mặt ông ấy đâu?
-Tại sao? Ông ấy mang mặt nạ?
-Một cách nào đó.
Ông ấy phải tự hào chứ. Anh là
sinh viên sáng giá của Harvard.
-Ông ấy cũng vậy.
-Có gì hơn chức vô địch?
Ông ấy chèo thuyền đơn
ở Thế vận hội 1928.
-Rồi có thắng không?
-Không.
-Vậy sao gọi ông ấy là khó chịu?
-Ông ấy dựa vào anh.
-Bắt anh làm những việc phải làm.
-Có sao đâu?
Anh không thích phải đạt ngần ấy
thành tích ở mỗi học kỳ.
Anh ghét lên bản danh dự
và chức vô địch, em biết.
Ông ấy muốn anh phải thế rồi khi
đạt thành tích, thì ông ấy dửng dưng.
-Sao kỳ vậy?
-Em biết là sau trận đấu ông ấy
nói gì không?
Ông ấy đến tận đây để xem anh chơi à?
Sau khi mất giải và sau khi anh
suýt bị 1 lũ Canada đánh chết.
Em biết ông ta nói gì với
con trai mình không?
-Hãy đến Ithaca chơi gái?
-Bố quen Hiệu trưởng trường Luật.
Chứ anh mong ông ấy nói gì?
Đời sống tình dục của con thế nào?
-Em bênh ai đây, Jenny?
-Em đâu có biết có 1 cuộc chiến!
-Em không hiểu gì cả!
-Hiểu nhiều anh tưởng!
Còn lão khó chịu có bao giờ
bị điểm thấp không?
-Ông ấy là học sinh giỏi nhất Rhodes.
-Thế thì vấn đề là thành tích vượt bậc rồi.
-Thôi bỏ đi, chuyện không có gì!
-Đồng ý!
Anh đâu có gọi bố và bảo tôi
yêu ông, Phil, tôi yêu ông.!
-Không.
-Đó, thấy chưa?
Anh biết vì sao không?
Vì tên bố anh là Oliver.
Đại sảnh Barrett. Không
chào khi đi ngang sao?
-Trông xấu quá. Anh chưa vào trong.
-Người lớn quá nhỉ.
Sống với người xưa tích cũ mệt quá.
-Đâu có ai như vậy?
-Em thấy có 2 người đấy.
Cảm ơn nhiều.
Anh đã chán màn vờn chuột của em.
Em là 1 sinh viên Radcliffe hết sức
thông minh và khó chịu.
Hết sức khó chịu. Ai là đàn ông
em cũng hạ sát ván.
Nhưng đấu khẩu với anh sẽ
không dẫn đến quan hệ lâu dài.
Nếu em nghĩ quan hệ với nhau
chỉ có thế thì thôi về học nhạc đi.
Anh nghĩ em sợ. Em dựng lên 1
bức tường để đừng bị tổn thương.
Nhưng cũng vì bức tường đó mà
không ai động đến em.
Phải chấp nhận nguy hiểm chứ.
Ít nhất anh cũng công khai
điều anh nghĩ.
Rồi đây 1 ngày kia, em sẽ phải
nhận là em quan tâm đến anh.
Em có quan tâm mà.
-Cha xứ bằng lòng việc này không?
-Em đâu có Cha xứ.
-Em là 1 cô gái Công giáo hiền lành
-Em là 1 cô gái
và em cũng hiền lành đúng không?
Đó là 2 điều trên 3.
-Vậy tại sao em
-Đó là dây chuyền của mẹ em.
Sao em không tin Chúa nữa?
Em không biết. Thật ra,em
cũng chưa vào đạo bao giờ.
Em chưa bao giờ tin có 1 thế
giới nào khác tốt hơn thế giới này.
Còn gì hay hơn là Mozart?
hay là Bach?
hay là anh?
Jenny?
Anh được sắp hạng chung với
Bach và Mozart?
Ban Beatles nữa.
-Cho tớ qua ngủ nhờ nhé?
-Sao nữa?
-Barrett.
-Lại mời ai về thế?
-Cavilleri.
-Nữa à? Vẫn còn à?
Barrett yêu rồi.
Cũng lạ
là anh học bài được.
-Em mới là đang học.
-Xin lỗi.
Oliver?
Em yêu anh.
Em đàn hay tuyệt.
-Anh biết quái gì về nhạc mà nói.
-Biết đủ dùng thôi chứ.
Tỉnh lại đi Barrett. Em không
giỏi hay xuất sắc gì đâu.
Đồng ý.
-Ý anh là em nên tiếp tục học đàn.
-Ai nói em sẽ ngưng đâu.
Em sẽ học chung với Nadia Boulanger.
Với ai?
Năm sau. Em có học bổng đi Paris.
Paris?
Vâng. Em chưa bao giờ đi Châu Âu.
Em rất trông
-Em biết bao lâu rồi?
-Rồi cũng sẽ như thế thôi
Cái gì sẽ như thế?
Ta sẽ chia tay anh sẽ vào
Đại học Luật.
-Em nói gì vậy?
-Anh là triệu phú em là số không.
Em nói sao? Ta đang ở bên nhau,
đang hạnh phúc.
Harvard cũng như 1 túi đồ chơi
nhưng sau kỳ nghỉ phép.
Đâu cũng sẽ lại vào đó thôi!
-Em lại đi bán bánh à?
-Bánh ngọt. Đừng lấy bố em ra đùa!
Vậy đừng bỏ anh mà đi, Jenny!
Anh xin em.
Còn học bổng của em, còn Paris
nơi em chưa từng được đi?
-Còn lễ cưới của ta?
-Ai nói gì có lễ cưới?
Anh đang nói đây.
Anh muốn cưới em?
Ừ.
Tại sao?
Tại vì.
Lý do cũng hay.
-Lái xe gì như khùng vậy?
-Ở Boston ai chẳng thế.
Anh sẽ làm 2 đứa chết hết trước
khi bố mẹ anh giết bọn mình.
-Bố mẹ anh sẽ yêu em.
-Ngay cả lão khó chịu?
Chứ sao? Cô gái tự tin của
trường Radcliffe đâu?
-Trả cho Radcliffe.
-Mọi việc sẽ ổn thôi, Jenny.
-Anh đã nói gì trên điện thoại?
-Rằng anh sẽ về chơi.
-Nói vậy đó à?
-Ừ, nói vậy.
Một học kỳ anh về chơi mấy lần?
-Chẳng bao giờ về.
-Có hiếu nhỉ.
Thánh thần ơi!
Oliver, ngừng lại.
Em nói thật, ngừng đi.
Em đâu có ngờ sẽ thế này.
-Thế nào?
-Giàu thế này.
-Thật quá sức tưởng tượng.
-Đừng lo, không lâu đâu em.
Vâng nhưng giá tên em là
Abigail Adams hay Wendy Wasp thì
Đừng sợ.
-Anh không sợ sao?
-Không.
-Cho đến giờ vẫn ổn thôi.
-Em vẫn chưa yên tâm.
-Tay anh lạnh ngắt.
-Tay em cũng vậy.
-Thôi mình về đi, khi còn kịp.
-Cậu chủ Oliver! Chào cậu!
Chào Florence. Đây là Jenny.
Cậu chủ?
Em đâu biết anh có nô lệ ở nhà.
Xin cô đưa áo choàng đây.
Bố mẹ cậu chủ trong phòng khách.
Cảm ơn Florence.
Một nửa tranh của Harvard có
mặt ở đây rồi.
Có gì đâu.
Gia đình anh có liên hệ với Hãng
tàu Sewall à.
Anh thuộc 1 dòng dõi chuyên
về đá và gỗ.
Xin chào!
-Con xin giới thiệu Jennifer Calaveri.
-Cavilleri.
-Như trong Cavalleria Rusticana?
-Vâng ạ, nhưng cháu không biết.
-Con chào mẹ.
-Chào con yêu.
Rất vui khi gặp cô. Con thế nào rồi?
Con khoẻ ạ. Cảm ơn.
Mời ngồi, xin cứ tự nhiên.
Chúng con phải đi ngay ạ.
-Sao anh cứ bồn chồn khi ở với bố mẹ?
-Sao em lại nghĩ thế?
-Chứ sao anh lại đòi về?
-Anh không ưa cách họ đối xử với em.
'Bố mẹ cháu làm nghề gì'?
-Bố mẹ cháu làm nghề gì?
-Bố cháu bán bánh ngọt.
-Tên công ty bố cháu là gì?
-Cửa hàng Bánh ngọt Phil.
- ở Cranston, đảo Rhode.
-Cũng hay.
-Bố mẹ cháu ở Cranston?
-Vâng nhưng mẹ cháu gốc ở sông Fall.
-Nhà Barrett có nhà máy xay bột ở đó
-Nơi họ đã bóc lột người nghèo?
Vào thế kỷ 19, con ạ.
Khi con thừa kế, con có thể
bồi thường theo ý con.
Triết gia Saint-Simon đã dạy như thế
ở thế kỷ 18.
-Tối rồi
-Con không ở lại ăn tối sao?
-Vâng ạ.
-Con phải về
Con phải ở lại ăn tối, đó là lệnh.
Cái gì cũng là mệnh lệnh
là 1 lời chỉ huy.
Óc hài hước của anh đâu?
Lúc còn đi học, ông ấy thường
gởi công văn cho anh.
Công văn em không thấy lạ sao?
Em thấy cũng ngộ.
Con được tin từ trường Luật chưa?
-Chưa ạ.
-Anh ấy sẽ đậu. Con chưa thấy
ai giỏi như anh ấy.
Bác đồng ý. Nó sẽ đậu ưu nữa.
Nó vẫn là học sinh giỏi. Lúc
ở trường Exeter, nó.
Như thế đâu có gì. Con chỉ là 1
trong hàng ngàn người xin vào.
-Bố có thể gọi Price Zimmermann
-Không đừng! Bố đừng gọi.
Chỉ để xem ông ấy có biết không?
Con muốn để tự họ gởi thư xin bố.
-Bố anh chỉ muốn giúp thôi mà.
-Anh không cần kiểu giúp đó.
-Cũng được.
-Chưa được đâu.
Ông ấy sẽ không hài lòng
cho đến khi cắt hết.
-Cắt gì?
-Thứ không ai muốn bị cắt.
Vụ đó thì phải lo rồi.
-Bảo trọng nhé 2 con.
-Về trễ cũng được,nhưng đi an toàn nhé.
-Anh thích chọc giận bố anh.
-Tình cảm 2 chiều đấy thôi.
Anh chẳng từ 1 điều gì để
chọc tức ông ấy.
Ai chọc tức được Oliver Barrett Ill.
Trừ khi anh cưới Jennifer Cavilleri?
-Em nghĩ thế à?
-Cũng một phần nào.
Jenny, em không tin anh yêu em à?
Có nhưng em nghĩ anh cũng yêu
tình trạng nghèo khó của em nữa.
Không phải.
Em không phán đoán
Em chỉ nghĩ thế thôi.
Em thì không những chỉ yêu anh,
mà cả tên anh và thứ vị của anh nữa.
Dù sao, đó cũng là anh.
-Em làm sao hay vậy?
-Làm gì?
Sao em có thể nhìn thấy anh
mà vẫn yêu anh?
Thì như vậy đấy, anh cao đẳng.
-Con khoẻ không?
-Thưa khoẻ ạ.
Có tin từ trường Luật chưa?
-Con có gọi bố đấy thôi.
-À, chúc mừng con.
-Con sẽ ngồi ở Tối cao Pháp viện.
-Hay là chạy theo xe cứu thương?
Cũng được. Raymond thế nào rồi?
Cũng khá. Trúng tuyển vào
Lực lượng dự bị.
Đi lính à? Cũng tốt.
Đâu có tốt.
Sao bố không nhắc Jennifer?
Có gì mà nhắc? Con trình cho
bố mẹ 1 sự đã rồi.
-Nhưng bố thấy sao?
-Cô bé rất dễ thương.
Lý lịch như vậy, mà vào được
Radcliffe thì.
-Bố vào đề đi!
-Không phải việc của cô ấy,
mà là việc của con.
Con nổi loạn, việc gì con làm
cũng là nổi loạn.
Con không hiểu
việc cưới 1 sinh viên Radcliffe
xuất sắc sao lại có thể là nổi loạn.
Cô ấy đâu phải dân hippie điên khùng.
Cô ấy không phải rất nhiều thứ.
Bố không thích điều gì cô ấy
Công giáo hay cô ấy nghèo?
-Con thích điều gì ở cô ta nhất?
-Con về đây.
Đừng nổi nóng như vậy bố chỉ
bảo con nên chờ ít lâu.
Ít lâu là bao lâu?
Hãy học xong trường Luật. Nếu
tình cảm đó thật nó sẽ qua được
thử thách thời gian.
Nếu là tình cảm thật tại sao lại
phải thử thách?
-Vì bố khuyên con.
-bố ra lệnh cho con!
Nếu con lấy nó, bố sẽ cắt
hết các khoản trợ cấp!
Bố, con không cần những
khoản trợ cấp đó!
Chúng tôi đang trông cậu
vào học đấy.
Thầy Thompson, em cũng vậy.
-Vừa có 1 việc
-Em đổi ý hay sao?
Em vẫn muốn học trường Luật, nhưng
Em sẽ cần có học bổng.
-Thật sao?
-Đó là lý do em gặp thầy.
Với lý lịch của em việc ấy cũng lạ.
-Em không còn là con ông ấy nữa.
-Em nói sao?
Đã có nhiều chuyện hiểu lầm
Và kết quả là chia tay.
-Điều này thật đáng buồn
-Cũng chẳng có gì để vui.
Có nhiều sinh viên gặp hoàn
cảnh khó khăn hơn em nhiều.
Có gì tệ hơn là không tiền?
Tháng tới, em lập gia đình.
Chúng em sẽ làm việc cả mùa hè
Jenny sẽ dạy trường tư.
Như thế đủ sống, nhưng không đủ
để đóng tiền học. Tiền học quá cao.
Đúng vậy.
Em cần học bổng.
Em đã được nhận vào học.
-Em không đủ tiền!
-Em có ông bố triệu phú.
Đã có. Sao phải bỏ học chỉ vì
từng có liên hệ với 1 người giàu có?
Barrett, tôi không nghĩ trường
nên dính líu đến việc gia đình.
-Một việc thật đáng buồn.
-Em hiểu. Cảm ơn thầy.
Có lẽ vào giữa năm thì…
Cảm ơn thầy đã dành thời gian.
-Vừa đi ngang trung học của em đấy!
-Anh không nghĩ ông ấy thích
anh nghèo như vậy.
Có đấy chứ. Ít nhất 2 người
cũng có 1 điểm gì chung chứ.
Lúc em nói tên anh là Oliver Barrett.
-Sao? Rồi sao nữa?
-Bố đã không chịu tin.
Bố nhắc em về Điều răn thứ 11.
-Thứ 11?
-Đừng bao giờ xạo với bố mình.
Còn điều răn nào cần nhớ nữa không?
Còn. Luôn giữ bình tĩnh.
-Vậy ông ấy đồng ý à?
-Anh nghĩ sao?
-Bố không đồng ý, nghe chưa?
-Bố lại đi đánh với cối xay gió rồi.
Đừng gọi bố cậu ta là cối xay gió
Đó là 1 người đàng hoàng.
-Ông Cavilleri...
-Phil, tên tôi là Phil.
-Để bố gọi bố cậu ta
-Chẳng ích lợi gì đâu, mẹ kiếp!
-Đừng ăn nói như vậy trong nhà này!
-Bố vẫn nói đấy thôi.
-Cậu ấy sẽ nghĩ sao?
-Rằng bố khùng rồi.
Vì bố không đồng ý phụ huynh
mà lại bỏ rơi con mình?
-Ông Cavilleri
-Phil.
Phil, bố nhưng tôi cũng từ ông ấy nữa.
Đừng nói như vậy. Tình yêu
1 người cha là điều đáng kính.
-Đó là 1 điều rất quý hiếm.
-Nhất là trong gia đình tôi.
-Để bố gọi ông ấy.
-2 bố con cháu không nói chuyện nữa!
Ông ấy sẽ mềm lòng, tin tôi đi
khi vào đến nhà thờ.
Cứ gọi ông ấy khắc biết.
-Phil, thôi.
-Gì?
Vụ nhà thờ.
Chúng con không thích lắm.
Thì đâu nhất thiết phải là nhà Thờ
Công giáo?
Cậu biết Jennifer nó theo Công
giáo chứ? Có lẽ nó nói rồi.
Mẹ nó thì đã luôn mong có lễ nhà thờ
với đầy đủ nghi thức nhưng cậu…
Nhưng Chúa sẽ chứng giám hôn
nhân này từ bất cứ nhà thờ nào.
-Bố Phil?
-Gì?
-Về Chúa ấy mà
-Sao?
-Chúng con cũng không thích nốt.
-Về Chúa?
-Chúa nào cũng không thích?
-2 đứa chúng con không tin.
Chúng con không muốn giả dối.
Nếu 2 đứa muốn thế. Vậy ai
sẽ làm phép hôn phối?
Chúng con tự làm.
2 đứa tự làm lễ một mình?
Cũng cũng hay.
Bố nói là…là cũng hay.
Tự làm à? Cũng thật là hay.
Nhưng điều đó có…có.
Nói làm sao nhỉ?
-Hợp pháp hay không ấy à?
-Ừ, có hợp pháp không?
Có. Giáo sĩ trong đại học sẽ
chứng giám và hai người sẽ
nói với nhau.
Cô dâu cũng nói nữa à?
-Thế giới thay đổi rồi, Philip.
-Đúng là là đổi mới thật.
2 người sẵn sàng chưa?
-Amen.
-Chưa bắt đầu mà.
Làm ***ết được? tôi đã
dự hôn lễ tự làm kiểu này đâu.
Hãy nghe những lời họ đã chọn
để nói lên nhân dịp này
Amen.
Linh mục vừa nói xong đấy.
-Ông ấy đâu phải linh mục.
-Với tôi thì cũng thế thôi.
Khi linh hồn chúng ta vươn
lên manh mẽ
đối diện với nhau trong yên lặng
và ngày càng gần nhau hơn
cho đến khi đôi cánh dài rực lửa
vỗ và đưa ta bay đi.
Trái đất này còn có thể
làm tổn hại gì đến ta
và ta có gì mà không hài lòng
với thế gian này?
Hãy nghĩ đi, khi lên cao
các thiên thần sẽ so sánh
và sẽ muốn mọi việc hoàn hảo
như vàng ròng
trong cõi tĩnh mịch của đôi ta.
Hãy ở lại cõi trần, anh yêu,
nơi người phàm trần sẽ tránh xa
và để yên cho những linh hồn
được yên tĩnh yêu thương nhau
trong 1 ngày
với bóng tối và cõi chết chờ đợi kề bên.
Anh trao cho em bàn tay anh.
Anh trao cho em tình yêu
quý báu hơn tiền bạc.
Anh trao cho em bản thân
trước cả tôn giáo và pháp luật.
Em có dâng mình cho anh không?
Có theo anh trong các chuyến du hành.
Ta có được sống đời bên nhau
ngày nào ta còn sống?
Anh, Oliver Barrett,
nhận em, Jennifer Cavilleri,
là vợ theo đúng phép hôn phối
kể từ ngày này
để yêu thương và chăm sóc,
cho đến khi cái chết chia lìa đôi ta.
Em, Jennifer Cavilleri,
nhận anh là Oliver Barrett,
là chồng theo phép hôn phối
kể từ ngày này
để yêu thương và chăm sóc
đến khi cái chết chia lìa đôi ta.
Với quyền lực mà chính quyền Massachusetts đã giao nay ta tuyên bố
2 người là vợ chồng.
Anh hết tự do rồi.
-Chán rồi phải không?
-Anh thích thế chứ.
Trường chỉ cho em có 3.000 đô 1 năm.
-Tại sao?
-Vì tên em là bà Barrett.
-Sao không lấy tên cô Cavilleri?
-Vậy thà làm nữ hoàng Paris hay hơn.
Giá nhà cũng rẻ.
4 phòng với giá 82 đô 50 1 tháng.
Thật khó có bên ngoài xứ Mông cổ.
Nhưng ở Cambridge, đây là nơi
dân Mông cổ hay sống.
Ôi chao
Công nhận là còn tệ hơn em nghĩ.
-Ừ, nhưng đây là nhà mình.
-Ừ.
-Sao?
-Sao gì?
-Bế em qua thềm nhà đi chứ.
-Em cũng tin chuyện ấy nữa à?
-Bế đi rồi em nói.
-Lên tận sân thượng sao?
Thế thì em sẽ là 1 cô gái xinh
đẹp vừa bỏ chồng.
Sao thế, Barrett?
Qua thềm nhà đi rồi anh nói.
-Đây chưa phải là thềm nhà.
-Tên chúng mình đây rồi.
Đây chưa phải là thềm nhà.
Lên lầu nữa!
-Sao em nặng thế?
-Biết đâu là em có bầu?
-Có chưa?
-Anh hết hồn, phải không?
-Đâu có anh
-Đừng dối em.
Anh cũng suýt té.
Đến thềm nhà mình chưa em?
-Anh nghĩ sao?
-Nếu em không nói là phải.
Phải phải!
-Barrett đâu?
-Bọn nhóc đâu?
Lạy Chúa, chúng ngủ rồi. Đến
giờ ngủ trưa. Em có 45 phút.
Em lãnh lương cao hơn anh rồi.
Mẹ kiếp!
-Cái máy này sao thế?
-Anh là siêu nhân Harvard mà.
-Anh đâu có học cơ khí.
-Thì học hỏi đi.
-Này, Cavilleri...
-Tên là Barrett đấy. Barrett!
Đôi lúc em khó chịu thật đấy.
-Lũ nhóc thế nào?
-Cũng được. Trừ 1 đứa.
Nó toàn leo rào trèo tường
vào lớp lúc 10 giờ!
-Sao nữa?
-Nó véo em nữa.
-Cũng không trách nó
-Lần sau là em đập nó đấy.
Phải chờ bố mẹ nó trả tiền đã chứ.
Mẹ kiếp!
-Thôi mình đi.
-Đừng động vào em!
-Ăn nói với chồng thế hả?
-Tắm đi, rồi muốn ôm em thì ôm.
Hôm nay em nói chuyện lương
với cô Anne Miller Whitman.
-Hy vọng lần này em cứng rắn.
-Em có nói là em rất thích làm cho họ
Em bảo ngay cả họ Barretts
cũng phải trả tiền nhà nữa chứ.
-Và cô ta trả lời
-Họ, họ, họ!
-Định nghĩa họ, họ, họ đi.
-3.500 đô cho năm nay.
Thật lố bịch!
Anh muốn nuôi em trong khi em
học thêm để dạy trường tư không?
-Trả lời em đi!
- họ, họ, họ.
-Anh tưởng em sẽ gọi sau buổi họp?
-Em muốn để yên anh học.
-Anh ăn gì chưa?
-Anh chờ em về.
-Anh lớn nhanh đấy.
-Hết tuổi lớn rồi em à.
Lớn trong đầu. Có thư không?
Khoan, chờ chút.
Anh đang đọc phần này.
-Anh xem thùng thư chưa?
-Chưa, có gì quan trọng không?
-Chúng ta được mời
-Trả tiền điện chứ gì?
đi dự tiệc tối.
Sinh nhật lần thứ 60 của bố anh.
-Anh nghe em nói không?
-Nghe.
Phải trả lời.
-Việc ấy mà cũng hỏi anh à?
-Đã đến lúc rồi!
-Đến lúc làm gì?
-Anh đã biết rồi!
Chẳng lẽ ông ấy phải bò đến đây?
Ông ấy mở lời đấy thôi.
Mẹ anh gửi đấy.
Anh nghĩ đi. 60 tuổi. Đến lúc anh
chịu làm lành, chưa chắc ông ấy còn sống.
Sẽ không có làm lành!
-Oliver V sẽ hỏi anh
-Anh không đặt tên nó như vậy!
Nó tên Bozo cũng được. Nó
sẽ hận anh vì đã học Harvard!
-Anh sẽ ở Tối cao Pháp viện
-Nó sẽ không trách anh!
-Tại sao không?
-Vì anh
Bố anh yêu anh như anh sẽ yêu Bozo,
nhưng dòng họ Barrett nhà anh
kiêu kỳ đến nỗi cứ nghĩ là bố con
thù ghét lẫn nhau.
Nếu không có em?
Dẹp chuyện này đi!
-Còn phần trả lời?
-Em trả lời được mà.
Em chưa từng làm buồn lòng ai
bao giờ. Em không thể làm thế!
Jennifer!
Cứ trả lời không!
-Thôi được. Số điện thoại là số mấy?
-Em viết thư không được sao?
Em sẽ mất bình tĩnh số mấy?
338-3434, có số 1 đầu.
Xin chào, đây là Jennifer Barrett.
Ông Barrett! Chào Bác.
Cháu khoẻ. Cảm ơn Bác.
Vâng, chúng cháu có nhận
Đó là lý do cháu gọi.
Cháu rất tiếc Thật sự
chúng cháu rất tiếc.
Nhưng chúng cháu không thể.
Cháu xin lỗi.
Oliver, đến nói chuyện với bố đi.
Chỉ cần chào 1 tiếng thôi.
-Anh không nói chuyện với ông ấy.
-Làm vì em không được sao?
Em chưa từng xin anh điều gì
trong đời. Hãy làm vì em!
Không.
Anh là 1 đứa con vô tâm, bất hiếu.
Ông Barrett? Oliver bảo cháu nhắn
là bằng cách riêng của anh ấy,
anh ấy cũng rất thương bác.
Đi ra khỏi nhà ngay!
Em quên chìa khóa vào nhà.
Jenny, anh xin lỗi.
Đừng.
Yêu nhau là không bao giờ
phải ân hận điều gì.
Hãy cố hòa giọng và đừng cố
hát cao giọng hơn người khác.
-Em đâu có làm thế?
-Có, có đấy!
-Thôi, đừng cãi rõ ràng là có.
-Xin lỗi cô Jenny.
Một lần chót, và lần này
cô muốn các em hát thật hay.
Lần này đúng là hoàn toàn
không đến nỗi nào tệ.
-Sáng mai 8g30 nhé?
-Vâng. Chào cô Jenny.
Sao hôm nay lại đến nhà thờ?
Vì quán rượu đóng cửa sớm.
Mua cây thông chưa?
Thôi đừng lo, mua trên đường
về cũng được.
Em định làm gì đêm cuối năm?
Ngủ.
Anh tưởng em muốn chơi với anh chứ.
Còn anh định làm gì?
Ngủ.
Một ngày nào đó ta sẽ nhớ lại
những ngày này.
Cầu mong sao cho càng sớm
càng tốt.
Chạy đi!
Jennifer, ra đây!
Jennifer, ra đây!
Sao? Nhanh lên!
Làm lại lần nữa!
-Gì thế anh?
-Anh có 1 điều quan trọng muốn nói với em.
-Sao hồm nãy không nói?
-Anh muốn nói riêng với em.
Tin tuyệt vời. Này, đọc đi.
Trường Luật Harvard?
Anh vừa bị đuổi học.
Thì cứ đọc đi. Tin tức hay lắm!
-Anh đứng đầu lớp?
-Chưa hẳn. Thứ 3.
-Chỉ đậu 3 thôi à?
-Có nghĩa là anh được xét học bổng!
Nói gì đi chứ!
Em còn chờ gặp người đậu
nhất và đậu nhì nữa.
Bằng khen và giải thưởng William
De Jersey cho luận văn hay nhất trao cho
...Oliver Barrett IV.
-Đứng lên!
-Bao nhiêu?
500 vé lớn!
Thánh thần ơi!
-Đứng dậy! Nhanh!
-Im lặng!
Giải thưởng cho bà mẹ Jennifer Barrett!
-Căn hộ 80 đô thế cũng rẻ.
-Bây giờ nhà xe ta sẽ có giá đó.
-Ở New York cần xe làm gì?
-Đi thăm khách hàng.
Luật sư Hãng Jonas and Marsh
đâu cần đến nhà khách hàng.
-Đến nhà ông Jonas và ông Marsh.
-Đi bộ được rồi.
-Giàu thì phải đi xe hơi.
-Người mới giàu thì như vậy.
Chúng ta chứ gì.
Đừng cười nhé? Thật ra anh
bắt đầu thích tên Bozo.
-Để làm gì?
-Con chúng ta.
Nhà vô địch tương lai của ta.
-Bozo Barrett?
-Đó là tên 1 lực sĩ!
Anh định gọi con ta là Bozo thật sao?
Chỉ khi nào nó là con trai.
-Ta đã qua ranh giới của sự nghèo khó.
-Chưa hẳn.
-Sao?
-Em vẫn chưa được bế qua thềm nhà mà.
-Anh bế em rồi!
-Luật sư bế em thì mới hợp pháp.
-Lên tận lầu 10?
-Vào thang máy mà bế em.
Tạ ơn Chúa.
-Cần tôi giúp không?
-Barrett. Lầu 10-H. Hành lý trong xe.
-Cô gái bệnh à?
-Khi nào qua thềm nhà rồi tôi sẽ khoẻ.
-À, vợ chồng mới cưới?
-Cưới muôn năm.
Nhanh lên đi, đồ lười!
Cậu sướng nhé. Tha hồ sống
an nhàn.
-Thế là ấm thân.
-Thôi đừng càm ràm. Chơi tiếp đi.
Hãng Jonas & Marsh,
tha hồ hốt bạc nhé.
-Có chơi không thì bảo?
-Tớ cứ phải nói.
Cô vợ là nàng tiên khó chịu.
Ăn nói đàng hoàng nhé.
-Sao cậu may mắn thế?
-Cũng khá vất vả đấy..
Đây là tuần đầu tiên mà Jenny
không phải làm việc
-Cô ấy định làm gì?
-Tớ muốn cô ấy học,
cô ấy lại muốn có con.
-Rồi sao?
-Thì bọn tớ làm em bé.
-Cần tớ giúp gì không?
-Nếu cần tớ sẽ bảo cậu.
-Lỗi tại ai nào?
-Tôi sẽ không dùng từ lỗi.
Thì nói theo cách của ông vậy.
2 người 24 tuổi, không làm ra nổi 1 đứa bé
phải có người trục trặc Vậy là ai?
Jenny.
Thế thì chúng tôi sẽ nuôi con nuôi.
Vấn đề trầm trọng hơn nhiều.
Jenny đau rất nặng,
Xin bác sĩ định nghĩa rất nặng.
Cô ấy sắp chết.
Không thể được!
Rất tiếc phải báo tin không vui như vậy.
Không thể được!
Chắc chắn có sự nhầm lẫn.
Chúng tôi thử nghiệm máu 3 lần
Kết quả chẩn đoán rất chính xác.
Chúng tôi sẽ phải báo cô ấy sớm.
Có thể hoãn điều trị một ít lâu
nhưng lâu quá thì không được.
Chúng tôi sẽ bắt đầu trị liệu
trong vài tuần tới.
Cô ấy chỉ mới 24 tuổi.
-Có đau đớn không?
-Hy vọng là không.
Nếu anh cần gặp 1 bác sĩ về huyết học
tôi có thể giới thiệu bác sĩ Addison.
Vâng.
Còn tôi, tôi có thể làm gì cho Jenny?
Hãy cư xử bình thường
càng lâu càng tốt.
Thật ra đó là cách tốt nhất.
Bình thường.
Được, tôi sẽ cố bình thường.
Jen?
Jenny, anh về rồi đây.
-Em cần 1 luật sư.
-Anh là luật sư đây.
Em cần anh.
-Anh cũng cần em nữa.
-Tại sao? Em đâu phải luật sư.
Không nhưng em điên và
anh thì lại cần 1 bà điên..
-Em xinh lắm, Jenny.
-Xạo.
-Thôi thì trông em khiếp quá.
-Em chẳng bao giờ như thế!
-Tối thứ 5 thì em trông cũng được
-Cũng được thì có gì là thơ mộng!
Chẳng cần thơ mộng gì cả.
Thấy gì cứ nói đi.
-Anh thấy em.
-Thế mới thơ mộng.
Bác sĩ Shapeley bảo là ta bình
thường đúng không?
Ừ, có.
Vậy thì cứ tiếp tục, đúng không?
-Thử ngay bây giờ đi
-Ngay lúc này à?
Sớm hơn càng tốt.
Jenny?
Dậy đi và ra đây phụ em một tay nào!
Nào, dậy đi.
-Hôm nay anh có gặp Stratton không?
-Ai?
Ray Stratton, bạn thân của anh.
Bạn cùng phòng của anh trước em.
-Lẽ ra bọn anh chơi, nhưng anh bỏ.
-Không được bỏ!
-Tại sao không?
-Vì em không muốn có anh chồng nhão.
-Được, nhưng anh sẽ mời em ăn tối.
-Tại sao?
Anh không mời vợ anh đi ăn
tối được sao?
-Thôi được rồi, tên cô ta là gì?
-Sao?
Mời vợ đi ăn tối giữa tuần kiểu đó
vậy là anh có cô nào khác rồi.
-Sao thế, Ollie?
-Ngày nghỉ.
Sao được nghỉ dài 2 tuần liên tục thế?
Jonas bảo tớ đi Chicago
xử 1 vụ lớn.
Vụ anh phóng viên bị cớm đập
1 trận nhừ tử.
Tuyệt vời. Cậu được đi điều tra
1 vụ mờ ám à?
-Tớ đã từ chối.
-Tại sao?
Tớ không thể nào ở lâu
trong 1 phòng khách sạn.
Đúng là đàn ông có vợ!
Rồi cũng sẽ đến phiên cậu thôi.
Bà Barrett!
Bếp núc là giang sơn của em
Vào đây.
-Đoán xem nào.
-Anh bị đuổi việc?
-Đúng. Biết bị đuổi đi đến đâu không?
-Reno, Nevada.
Paris, France. Ta sẽ đến đó
vào lễ Giáng sinh.
Không ta không thể làm cách đó.
-Làm gì?
-Em không cần Paris,
không muốn Paris!
-Em chỉ cần anh!
-Em đã có anh rồi.
Và em cần thời gian
là điều anh không thể cho em.
Em gặp bác sĩ Shapeley?
Và bạn ông ấy nữa.
Một người rất tốt.
-Ai tốt?
-Bác sĩ Addison.
Tốt nghiệp Đại học Yale và trường y.
Em có nói anh đồng ý cho em biết.
Nếu ông ấy tốt với em.
Ông ấy nói thật với em, em chỉ
cần có thế.
-Vậy đồng ý theo ông bác sĩ Yale.
-Đồng ý.
Anh phải cứng rắn,
tài tử hockey của em.
Anh sẽ cố, em ạ. Sẽ cố.
Điều ấy sẽ rất khó khăn với Phil.
Dù sao thì anh cũng sẽ là anh
chàng góa vui vẻ.
-Anh sẽ không vui đâu.
-Anh sẽ vui vì em muốn anh vui.
Anh sẽ vui, nhớ nhé.
Đồng ý.
Thế thì được.
-Đủ chưa?
-Chưa. Em thích nhìn anh như thế.
-Mê gì lại đi mê dân hockey gàn.
-Dân hockey gàn là anh chứ là ai.
-Ta đi uống chocolat nóng nhé?
-Em bao anh đấy.
-Em dễ thương quá.
-Em thích nhất lúc cổ vũ cho
anh ngày xưa.
Em đã luôn cổ vũ cho anh.
Dù sao thì tiền bạc có là gì đâu.
Em cũng không biết.
-Ta đủ tiền đi taxi không anh?
-Có chứ. Em muốn đi đâu?
Đến bệnh viện.
Cô ấy được truyền huyết thanh
và bạch cầu là thứ cô ấy cần nhất.
-Cô ấy không muốn chất chuyển hóa.
-Là gì?
Nó làm chậm quá trình phân hủy tế bào
có nhiều tác dụng phụ không hay,
Tùy ý Jenny.
Cô ấy muốn sao cũng được.
Hãy làm những gì ông có thể
làm để cô ấy đừng đau đớn.
-Tôi hứa
-Không cần biết bao nhiêu tiền.
-Có thể là nhiều tháng
-Mặc kệ giá tiền.
Ý tôi nói là không thể biết
cô ấy sẽ sống được bao lâu
Tôi muốn cô ấy có những gì tốt nhất.
Tôi giàu có tôi có tiền.
Tôi gần như triệu phú.
-Con ra sao?
-Vẫn khoẻ ạ.
-Còn Jennifer?
-Cô ấy vẫn khoẻ.
Con cần vay 5.000 đô
vì 1 lý do chính đáng.
Sao?
-Sao?
-Lý do là gì?
Con không nói được.
Bố cứ đưa tiền cho con đi.
-Công ty không trả lương con à?
-Có ạ.
-Cô ấy không đi dạy
-Đừng gọi vợ con là cô ấy.
-Có phải Jennifer
-Bố đừng nói đến Jennifer!
Cứ viết chi phiếu cho con.
Đây là 1 việc riêng rất quan trọng!
Lỡ làm con bé nào có bầu à?
Vâng đúng ạ.
Xin bố ứng cho con số tiền đó.
Cảm ơn bố.
Vợ tôi thế nào?
Cô ấy cho tất cả về nhà
nhân dịp Giáng sinh.
-Cô ấy bốc đồng như vậy đấy.
-Biết đâu lại như vậy thật.
-Nhanh thế sao?
-Vâng.
Chào em.
Phil.
Bà B, thế nào rồi?
Em đi mọi người sẽ được ở
nhà vào lễ Giáng sinh.
-Cải lương thế em?
-Sự thật là vậy.
Ăn nói đàng hoàng đấy.
Có người lớn đứng nghe kìa.
Phil có hứa với em vài điều
Jenny, con đừng lo.
Có khi bố nên để 2 con tự nhiên.
Bố chờ ngoài này nhé.
Em không đau đớn gì cả,
Ollie thật mà.
Chỉ như rơi từ bờ vực xuống
1 cách thật chậm.
Đến một lúc nào đó, mình mong
chạm đất cho rồi, hiểu không?
Hiểu.
Xạo. Anh có rơi từ trên cao xuống
bao giờ đâu?
Có chứ, lúc anh gặp em.
Ừ.
Quả là 1 lần té ngã thật đau.
-Ai nói câu ấy nhỉ?
-Anh không nhớ Shakespeare?
Đúng rồi, nhưng ai?
Nhân vật nào vở kịch nào?
Em đã học ở Radcliffe, lẽ ra em
phải nhớ những điều đó chứ.
Có thời em thuộc hết những bản
hòa tấu của nhà hát Mozart Kochel
-Giỏi đấy.
-Chứ sao nữa.
Bản hòa tấu cung La trưởng
có số thứ tự nào?
-Anh quên rồi, để anh tra lại.
-Trước đây em biết hết.
-Em muốn nói về âm nhạc sao?
-Còn anh muốn bàn lễ tang à?
Không.
Ollie?
Em có bảo bố anh có thể
làm lễ tang Công Giáo
và anh sẽ đồng ý. Đồng ý chứ?
Như thế cho bố yên tâm.
Anh hiểu không?
Đồng ý.
Bây giờ anh không được làm
mặt buồn thảm nữa.
Anh à?
Mặt anh trông như có tội
chán quá!
Đừng tự trách mình nữa, ngốc ạ.
Chẳng phải lỗi ai cả!
Không phải lỗi anh!
Em chỉ xin anh như vậy.
Em biết anh sẽ không sao.
Đừng để ý Paris nữa.
Em nói sao?
Quên Paris đi, và trường nhạc và mọi
thứ anh nghĩ là đã lấy mất của em.
Em cóc cần, anh hiểu không?
Vậy đi ra đi! Em không muốn có
anh ở giường chết của em!
Anh tin em.
Anh tin thật lòng.
Vậy thì đỡ hơn nhiều.
Em xin anh 1 việc nhé, Ollie?
Xin anh ôm em
Ôm em thật sự nằm kế em.
Philip?
Giá như
tôi đã không hứa Jenny.
ước gì tôi đã không hứa Jenny
là sẽ cứng rắn vì cậu
Oliver.
Sao con không cho bố biết?
Bố đã gọi điện, và khi bố biết,
bố đã lấy xe đến đây.
Oliver, bố muốn giúp con.
Jenny chết rồi.
-Bố rất tiếc
-Yêu là
Yêu là không bao giờ phải tiếc
một điều gì.