Tip:
Highlight text to annotate it
X
Edit: ivy68-HDVN
''Truyền thuyết kể rằng,
vào một trăm năm mươi mấy năm trước,
có một thị trấn gọi là
''phủ kín màn đêm''.
Tất cả các trẻ nhỏ đều
thích Matilda Dickson.
Chỉ cần đưa một cái răng sún
của chúng cho bà,
đều có thể đổi lại đồng tiền vàng.
Vì vậy mọi người đều gọi
bà là ''tiên răng''
Nhưng số mệnh lại trớ trêu
với Matilda Dickson.
Có một đêm ngọn lửa không tên
đã đốt cháy nhà bà ta.
Đã để lại cho bà
một khuôn mặt đáng sợ.
Vì vậy Matilda rất dị ứng với ánh sáng.
Bà chỉ có thể ra ngoài vào ban đêm
và luôn mang mặt nạ.
Nên đã không còn ai nhìn thấy
mặt của bà nữa.
Có một ngày, trong thị trấn có
hai đứa bé không về nhà.
Người dân trong thị trấn đều trách
Matilda. Họ muốn xử tử bà.
Gỡ chiếc mặt nạ của bà,
đưa bộ mặt xấu xí của bà ra ánh sáng.
Lúc bà còn hơi thở cuối cùng...
Matilda đã nguyền rủa bóng tối
sẽ bao trùm cả thị trấn này.
Sáng ngày hôm sau, đã tìm được
hai đứa bé và không bị thương tích gì.
Bí mật này đã được chôn
theo xác của Matilda.
Từ đó về sau có người tin ban đêm
Matilda tới thị trấn phủ kín màn đêm.
Để xem đứa bé bị rụng luôn
chiếc răng cuối cùng.
Chỉ cần ai nhìn thấy gương mặt
của bà đều bị bà trả thù.
Lời nguyền của bà là:
''Tôi sẽ mang tất cả những tình cảm
thân thiện trước đây,
biến thành thù để duy trì thù hận''
Con có hỏi Caitlin về chuyện
vũ hội tối mai không?
Con đã làm tốt lắm, mẹ yêu con!
Được rồi, bây giờ ngủ đi.
Chúc ngủ ngon!
Boo!
Cậu thật vớ vẩn đó Cat.
Này, cậu có nghe thấy lúc đang học tiết 3,
Amber đã mắng cô Alison là khốn kiếp không?
Nó đã bị giữ lại trong trường một tuần.
- Nè, cậu làm gì vậy?
- Không làm gì cả.
Được rồi.
Cả nhóm bạn của chúng ta
muốn đi bơi, cậu có đi không?
Không, sáng mai mình
còn phải học bài.
- Mình không dám tin là cậu vẫn còn
giữ cái này. - Dĩ nhiên là giữ.
- Cái giải thưởng lúc học mẫu giáo phải không?
- Đúng vậy.
Cậu đã suy nghĩ kỹ là không đi à?
Nè, cậu đang bị chảy máu đấy.
Là răng của mình.
- Đây là chiếc răng sau cùng phải không?
- Phải.
Chiếc răng này rất đặc biệt.
Đây là răng sữa cuối cùng
của bạn phải không?
Vậy tức là cậu không còn là
trẻ con nữa.
Được rồi, mình về đây.
- Nè Cat!
- Chuyện gì?
Tối thứ 7 ở trường có mở vũ hội...
Là vũ hội trai gái nhảy với nhau.
Uh-huh.
Là con trai mời con gái nhảy,
cho nên...
Mình đã nói với mẹ mình rồi,
7 giờ tối đó cậu cứ tới nhà mình,
bà sẽ chở chúng ta đi.
Tối thứ 7 phải không?
Đúng vậy.
Nụ hôn đầu không nên có vị mặn của
máu. Phải có chút hương vị ngọt ngào.
Hãy nhớ, lúc tiên răng tới,
đừng có nhìn trộm nhé!
Là Cat phải không?
Con đã nhìn thấy bà ấy.
Con đang nói gì vậy?
Con đã nhìn trộm.
Kyle, hãy nhìn mẹ.
Ở đây ngoài hai mẹ con mình
ra không còn ai khác.
Mẹ sai rồi.
- Vậy để mẹ đi xem có được không Kyle?
- Mẹ đừng đi, xin mẹ đừng đi.
Mẹ làm ơn đứng
ở dưới ánh đèn đó mẹ.
Làm ơn đứng dưới ánh đèn.
Làm ơn đứng dưới ánh đèn.
Đó thấy không Kyle, chẳng có gì cả.
Mẹ.
Không có người thân nào khác
thì chính phủ chăm sóc cho cậu ấy.
- Larry!
- Caitlin, xảy ra chuyện gì vậy?
Lúc chúng tôi tới thì bà ấy
đã chết rồi.
Nghe nói cậu ấy cũng có chút vấn đề,
nhưng chúa ơi...
Nhưng hình như mẹ cậu ấy
cũng có giằng co
Không sao rồi.
Kyle?
Kyle, đây là bác sĩ Jenkins.
Chú muốn cháu đi theo bà ấy.
Caitlin?
Caitlin.
Xin lỗi.
Theo tôi được biết ở vào
độ tuổi của cậu ấy.
Bị chứng bệnh hoảng sợ là bình thường thôi.
Bây giờ chúng tôi làm theo lời dặn của cô.
Đã chụp citi và xét nghiệm tổng quát
nhưng đều giống như nhau,
không có hiện tượng gì lạ.
Em trai tôi ngủ không quá 10 phút,
tình trạng này đã kéo dài 3 tuần rồi.
Bác sĩ hãy nói là nó bình thường đi.
Chúng tôi đã làm mọi xét nghiệm rồi
đã không còn cách nào hơn.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cậu ấy đang ngủ, tôi chỉ
kéo rèm cửa sổ, tôi không biết là...
Em nhìn thấy bà ta rồi. Em nhìn thấy bà ta rồi.
Không thể biến thành bóng tối được.
Không sao đâu Michael.
Chị sẽ không để cho họ che khuất
ánh sáng có được không? Chị hứa đấy,
sẽ không có gì đâu.
Đã không sao rồi Michael.
Alô!
- Alô, có phải điện thoại của Kyle không?
- Tôi là Caitlin Green.
Chuyện này đùa không vui tí nào.
Kyle, nè mình là Cat đây.
Cậu có mời mình đi khiêu vũ
nhưng rốt cuộc lại không tới đón mình.
- Caitlin à?
- Vâng, đúng vậy, anh...
rất khó tìm anh đấy.
Tôi biết là đã lâu lắm rồi.
Xin lỗi, sao tôi lại như vậy, anh có khoẻ không?
Khoẻ,
cô có chuyện gì không?
Là có chuyện liên quan
tới em trai tôi.
Michael nó đang trong bệnh viện và nó...
Nó thật sự làm cho tôi sợ. Nó không
ngủ được, mỗi lần không tới 10 phút.
Và bây giờ bất kể là giờ nào
nó cũng không cho chúng tôi tắt đèn.
Bác sĩ nói nó bị chứng bệnh
sợ về đêm hay là cái gì đó.
Chứng bệnh sợ về đêm?
Đúng vậy,
tôi nhớ họ nói trước đây
anh cũng như vậy, lúc...
Lúc mẹ anh bị giết.
Vì vậy có lẽ anh có thể cho tôi biết,
anh làm sao khắc phục chứng bệnh này.
Tôi vẫn chưa khỏi.
Chắc chắn cậu là Michael rồi phải không?
Đã không sao rồi, em trai à!
Anh không có làm tổn hại em đâu,
anh chỉ muốn trò chuyện với em.
Anh tên là Kyle,
chị em nói em sợ bóng tối,
như vậy sẽ rất khó ngủ.
Em có ngủ được không?
Anh cũng vậy đó.
Đây không phải là một hiện tượng tốt.
Cat nói khi anh lớn lên rồi
thì anh không còn sợ bóng tối nữa.
- Có phải là thật?
- Phải.
Sao lại như vậy?
Vì sao khi lớn lên em sẽ hiểu
không có gì đáng sợ cả.
Nhưng tại sao anh vẫn sợ như vậy?
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
Em có muốn xem thứ này không?
Đây là đèn pin, bùa hộ thân của anh.
Dưới ánh đèn thì bà ấy
không thể tới được.
- Ai?
- Anh biết là ai mà.
Anh không biết, anh không biết là ai cả.
Anh biết.
Anh đã từng thấy bà ta.
Sao em lại nói như vậy Michael?
Vì đây là sự thật.
Có lúc em nghĩ tắt hết đèn cho rồi.
Cứ để bà ta bắt em đi.
Đôi lúc em nghĩ như vậy sẽ
tốt hơn cứ luôn sợ hãi.
Anh có nghĩ như vậy không?
Anh biết bà ta sẽ giết em mà.
Không ai muốn giết em đâu, Michael.
Em sẽ không sao cả.
Chị em sẽ không để chuyện này xảy ra.
Chị em không ngăn cản
được bà ta đâu.
Không ai có thể ngăn cản bà ta.
Kyle?
Em không dám tin là anh tới.
Anh cũng vậy.
Cho nên...
- Anh cảm thấy sao? Có phải nó...
- Bác sĩ nói sao?
Nó chỉ là một đứa bé, chỉ sợ bóng tối.
Ông ấy nói ông ấy cũng không hiểu.
Họ chỉ có thể nói vậy thôi.
Như vậy...
Lẽ ra em không nên hỏi anh,
nhưng...
Lúc mẹ anh chết
thật ra đã xảy ra chuyện gì?
Kyle,
vì tình trạng nó giống như nhau...
Không phải.
Nhưng họ nói...
Họ không biết gì cả.
Anh hãy xem những thứ này.
- Kyle?
- Michael đã bị rụng răng phải không?
Là chiếc răng sữa cuối cùng của nó,
nhưng...
Làm ơn đi Kyle. Không phải anh vẫn
còn tin những chuyện này chứ?
Chúng ta nghe câu chuyện này từ nhỏ
đến lớn. Nhưng đó chỉ doạ chúng ta thôi.
Xin lỗi Caitlin,
đây là một sự nhầm lẫn.
Nghe đây, anh chỉ là...
xin đợi một lát.
Anh không thể giúp gì được.
Nè Catey!
Kyle?
Larry.
Anh đã tới rồi, thật là hay quá.
Gặp được anh vui thật đấy,
người anh em.
Tốt lắm, tôi vừa tan sở
đã tới thẳng đây.
Nè, có chuyện gì kể
cho tụi này sợ không?
Không.
Tốt lắm. Tốt lắm, lâu nay tôi vẫn luôn
nói như vậy với Cat.
Bác sĩ của bệnh viện
này là giỏi nhất đó.
Nè, tôi mời hai người
ăn tối có được không?
Cat thấy sao? Chúng ta nên ăn mừng
giây phút hợp mặt này.
Em nghĩ em nên ở lại đây
với Michael.
Thôi cũng được,
chúc ngủ ngon, em yêu!
Caitlin?
Xin lỗi!
Kyle, anh muốn làm gì vậy?
Tôi nghĩ tôi đã ở đây quá lâu,
tôi phải về rồi.
- Nè khoan, ta tới quán Bar được không?
- Tôi không biết uống rượu.
Làm đi Kyle, đã 12 năm rồi
tôi không có gặp anh.
Uống một ly cũng có sao đâu.
Anh Kyle đâu rồi?
Anh ấy về rồi.
Anh ấy có còn trở lại không?
Chị không biết.
- Walsh đâu rồi?
- Hãy thả lỏng đi người anh em.
Anh có thể uống một ly không?
Uống bia đi nhé!
Không.
Ôi chúa ơi!
- Đã lâu rồi không gặp Walsh.
- Nè Dave, cho hai ly bia tươi.
- Fleishman, bạn anh là ai vậy?
- Anh nhớ Kyle? Ồ, cám ơn!
- Kyle, là Kyle Walsh.
- Đúng rồi đó Ray.
- Đích thực là anh ta.
- Cám ơn Dave!
Nè, anh đi đâu đó? Ngồi xuống đi,
tôi đã mua bia cho anh rồi.
Tôi đoán là anh thích mùi vị này,
là bia tươi đấy.
Anh nên nói cho tôi biết là
anh đã trở về chứ.
Tôi không biết là anh ở đâu, Larry.
Anh đã để lại một đống phế thải, Kyle.
- Chuyện gì vậy?
- Hắn là tên quái thai giết mẹ.
Sao rồi người anh em?
Gần đây anh làm gì vậy?
- Tôi làm ở một xưởng điện tử đồ chơi.
- Larry Fleishman , tôi là luật sư.
- Anh là một luật sư à?
- Vâng.
Lúc nhỏ bánh kẹo mà anh
ăn cắp được không đếm hết.
Nên tôi mới làm luật sư biện hộ.
Đừng có như vậy Kyle,
thật ra anh trở về làm gì?
Chúa ơi!
Tôi tới xem coi có thể
giúp được gì cho Michael không?
Tôi không nhận thấy là
anh có thể giúp Michael.
Có thể cho tôi biết anh làm sao trị khỏi không?
Anh đã khỏi hẳn chưa?
Bây giờ cô ấy đã có cuộc sống
hoàn toàn mới rồi.
Caitlin.
Chuyện liên quan tới Michael...
Mày trở về đây làm gì, tên quái thai?
Tao tưởng mày giết mẹ mày
thì họ đã bắt mày rồi chứ.
Tao không muốn gây sự.
Phải không? Gây sự.
Đúng là láo xược!
Tới đây đi tên nhu nhược.
- Đừng làm bộ dạng như vậy.
- Đánh hắn đi Ray.
Mày có muốn đánh lộn không?
- Tới đánh thử đi!
- Ồ, bỏ chạy rồi.
Mọi người đã nhìn thấy rồi chứ?
Hãy xem chiêu này.
Ăn này!
Không.
Cứ tiếp tục chạy đi tên quái thai.
Tao sẽ tìm được mày.
Walsh, tao phải để mày chết thật khó coi.
Tao sẽ tìm được mày.
Tao là chúa sơn lâm ở đây,
không có ai doạ được tao đâu.
Larry! Larry!
Họ không thể nào đi xa như vậy đâu.
Đó là cái quái gì vậy?
Ray! Kyle Walsh!
Họ đang làm gì vậy, Batten?
Kêu họ mau giải tán đi.
Tôi có thể đi theo anh không Matt?
Được rồi, giọng là vang từ bên đó.
- Larry, anh cứ đợi ở đây đi!
- Không thành vấn đề.
Nè, Matt.
Matt?
- Nè người anh em! - Mọi người giải tán
ngay tại đây thì thật là ngu xuẩn đấy.
Chết tiệt!
Chúa ơi!
Mày đã là người thành niên rồi,
ở đây rất an toàn.
Mày đã là người thành niên rồi,
ở đây rất an toàn.
Buông ra! Buông ra!
Tôi tìm thấy Ray!
Ánh đèn sẽ phá giải bà ta
và sẽ lấy mạng bà ta.
Ánh đèn sẽ nuốt chửng bà ta.
Giải phóng linh hồn tội ác của bà ta.
Chào Cat!
Anh làm sao vậy?
Đi dự tiệc mới về.
Tới đây ngồi xuống đi,
anh bị chảy máu rồi.
Ngồi xuống, mau ngồi xuống đi.
Được rồi, em phải gắp những miếng đá
vụn ra khỏi vết thương của anh.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Được rồi.
Kể em nghe 12 năm qua
anh đã sống như thế nào?
Anh được gửi vào trong
mái ấm tình thương...
Và tụi anh được dọn tới Las Vegas.
Bây giờ anh làm việc ở sòng bạc,
đã quá ngắn gọn chưa?
Kể tiếp đi!
Em đang quen với Larry à?
- Tại sao lại hỏi như vậy?
- Anh không biết, anh chỉ là...
Xong rồi.
Em không biết em đã
làm sai chuyện gì?
- Đừng có làm xét nghiệm gì cho Michael nữa.
- Cái gì?
Họ đã ghim rất nhiều
cây kim lên người của anh.
Đã làm đủ mọi xét nghiệm
nhưng cũng đều vô ích.
Đừng để chuyện đó
xảy ra với Mivhael nữa.
Kyle Walsh,
anh cần phải theo chúng tôi
về sở cảnh sát một chuyến.
Ba có từng gặp trường hợp
như vậy không?
Ở thị trần này không có
chuyện gì lạ mà không gặp.
Toàn bộ đều là đèn pin à?
- Anh rất sợ bóng tối phải không?
- Phải.
Nếu ông hiểu được chắc chắn
ông tưởng là tôi điên.
Thuốc an thần.
Thuốc giảm đau.
Mẹ kiếp, cái tên này,
tên không đọc được.
Một nửa số thuốc này đều là
trị đau thần kinh.
Nghe đây, tôi không mấy hiểu về y học.
Nhưng đối với tôi,
nếu một người khống chế bệnh tâm thần
bằng thuốc. Vậy tức là anh ta trở thành...
một xu hướng bệnh tâm thần.
Ray đã chết rồi.
Anh ta chết rồi à?
Tôi nghĩ là anh ta dính líu
vào vụ này rồi.
Tôi không có giết hắn,
không phải do tôi làm.
Không, chắc chắn là...
Tôi không biết.
Từ sau khi mẹ anh ta bị giết
thì anh ta trở thành như vậy.
Anh ta không phải hung thủ.
Sao cô lại biết, cô đã không gặp
anh ta 12 năm rồi.
Vì tôi biết... anh ta
là một người rất tốt.
Anh ta đã từng bị giam giữ.
Anh ấy đã tới cứu Michael.
Anh ta đã ở trong bệnh viện
tâm thần 9 năm.
Caitlin, anh ta là một phần tử nguy hiểm.
Tôi có bệnh án ở bệnh viện của anh
gửi sang. Nó dày cả gang tay đấy.
Anh đã ở đó rất lâu. Chủ yếu là trị chứng
bệnh mộng du, chứng bệnh sợ về đêm.
Đã 3 lần có ý đồ tự tử,
phạm kỷ luật phản xã hội.
Không phải tôi làm.
Là anh làm, Kyle,
đừng trốn tránh sự thật.
Anh đã giết mẹ anh,
anh còn giết Ray nữa phải không?
Tôi cần gọi điện cho luật sư của tôi.
Tôi không tin điều này, tôi phải đi đây.
Caitlin.
Em phải về bệnh viện với Michael.
Matt.
Tiếp tục kể câu chuyện
dở ẹc của anh đi.
Hy vọng là anh có thể
tìm được luật sư giỏi.
Mình có thể đối phó chuyện này.
Một con mèo đen,
Sao không nhỉ?
Michael!
Michael!
Mở cửa ra đi Michael!
Tôi đi gọi bảo vệ. Michael, em có
nghe thấy chị gọi không?
Không sao rồi.
- Bà ta tới bắt em.
- Không sao rồi.
Em cô đang trải qua khủng hoảng về đêm.
Nó được gọi là chứng bệnh sợ về đêm.
Vì cậu ấy thiếu ngủ. Nên cậu ấy phải sống
trong trạng thái đau khổ như vậy.
Một khi chứng bệnh bộc phát. Thì không
phân biệt được đâu là thật đâu là ảo giác.
Nên bắt đầu có phản ứng
rõ rệt như vậy.
Vậy là ý nghĩa gì?
Bệnh nhân sẽ làm tổn hại bản thân.
Vì họ tin ảo giác là thật.
Chứng bệnh của Michael là cậu ấy thấy
có cái gì đuổi theo và muốn giết cậu ấy.
Và sự tự đày đoạ bản thân
chính là vì ảo giác này.
Có một tin vui là chúng tôi có thể ở đây
điều trị khỏi cho cậu ấy.
Tỷ lệ thành công tương đối lớn.
Là làm phẫu thuật phải không?
Không phải, Michael sẽ được đặt
trong một hoàn cảnh rất tệ.
Cậu ấy phải đối mặt với những thứ cậu ấy sợ.
Và sau đó cậu ấy hiểu không có gì đáng sợ cả.
Lại là trắc nghiệm.
- Michael rất ghét bóng tối.
- Đúng vậy.
Đây chính là trọng điểm đó.
Um...
Tôi còn có sự lựa chọn
nào khác không?
Sẽ kê thêm thuốc có hiệu quả hơn.
Nhưng điều này không đảm bảo được gì cả.
Michael có thể làm tổn hại bản thân nhiều hơn.
Ray và tôi ngồi uống rượu ở bên đó.
Là Walsh gây sự với Ray trước.
- Đèn pin của tôi đâu?
- Vẫn chưa xét nghiệm xong.
Đây là những điều anh
đã nhớ đó phải không?
Điều anh phải nói là cám ơn đó.
Nè, Kyle! Kyle, đợi với.
Hôm nay tôi quả là xui xẻo. Kyle,
hôm nay có người chết đè lên tôi.
Nè, anh cho tôi biết anh
muốn đi đâu đi. Kyle?
- Có cần súng không?
- Không.
Đợi tôi một lát.
- Được rồi, bây giờ thế nào?
- Xe của anh đâu?
- Muốn làm gì?
- Bây giờ tôi cần quá giang xe.
Được rồi, xe là ở đây,
tôi lãnh anh ra mà.
Kyle!
Bây giờ đã 55 phút rồi Larry.
20 phút nữa mặt trời sẽ xuống núi.
Anh chỉ còn 20' để đưa tôi tới bệnh viện.
Chúng tôi đã sắp sửa xong rồi.
Chỉ cần 15 phút nữa thôi.
- Một bác sĩ khác nữa đâu?
- Ông ấy về rồi.
Vậy là bác sĩ phải làm việc này à?
Tại sao anh lại trở về?
Anh biết tôi mất bao nhiêu
thời gian để tiếp cận cô ấy không?
Trước tiên là em trai cô ấy,
bây giờ lại có thêm một con ma.
Con ma?
Chính là anh đó, người anh em.
Ở thị trần này không ai có cơ hội
đi chung với cô ấy cả.
Những điều cô ấy nghĩ tới
chỉ có anh mà thôi.
- Cô cần phải ký vào cái này.
- Cái này dùng để làm gì?
Chỉ là theo trình tự,
như đồng ý cậu ấy sẽ không sao.
Anh muốn chở tôi đi đâu vậy Larry?
Đường này đâu phải tới bệnh viện.
Tôi sẽ không chở anh tới
bệnh viện đâu.
Anh làm việc phải hợp lý một chút chứ,
tôi chỉ muốn cứu Michael.
- Micheal sẽ không sao đâu.
Họ để cậu ấy trong một phòng tối
và tắt hết đèn.
Họ muốn để cậu ấy ở trong bóng tối à?
Chỉ là muốn ngăn cản cậu ấy...
trở thành một Kyle Walsh thứ hai.
Sẽ không có vấn đề gì đâu, chị sẽ ở
căn phòng kế bên trông chừng em.
Nếu chị để em ở trong bóng tối,
bà ta sẽ bắt em đó.
Em sẽ khoẻ ngay thôi, được rồi.
Quay đầu xe lại đi.
Hãy chở tôi tới chỗ Michael.
Nếu tôi không đồng ý?
Larry! Đừng có nhìn bà ta!
Cứu tôi! Kyle!
Larry!
Cứu tôi!
Chúa ơi! Cứu tôi!
Làm ơn đi Larry,
tôi biết là nó ở trong đó.
- Alô, đây là bệnh viện Saint Francis.
- Tôi muốn tìm Caitlain Greene.
Làm ơn đợi một lát.
À xin lỗi, cô Greene không rảnh.
Nói tôi là Kyle Walsh.
- Bây giờ tôi cần nói chuyện với cô ấy.
- Xin lỗi, bây giờ cô Greene không rảnh.
Kêu cô ấy đưa Michael vào
phòng tối đó, tôi sẽ tới ngay!
Alô, cảnh sát?
Nè Michael, bây giờ cậu đừng
nhúc nhích có được không?
Có lẽ hơi đau một chút.
- Ông ta đang làm gì vậy?
- Giữ chặt cậu ấy đi.
- Có lẽ để giữ nhiệt nóng.
- Giữ chặt cậu ấy.
Xong rồi.
Không sao rồi, đã gần xong.
Giảm sáng đi.
Ngừng lại!
Đưa cậu ấy ra.
Xin hãy làm theo anh ấy đi.
Được rồi, 3 chúng ta rời khỏi đây.
- Michael, đã không sao rồi.
- Xe đang đợi ở bên ngoài.
Kyle!
Không được phản kháng Walsh.
Không được chống cự.
Đừng có để nó ở trong bóng tối.
- Đi thôi.
- Michael nói rất đúng,
em cần phải tin anh.
Để xem lần này luật sư của mày
làm sao có thể bảo lãnh mày.
Điều này hơi khó khăn rồi,
luật sư của tôi tan thành mây khói.
Như vậy là đang tự thú à?
Được rồi, để tôi cho anh biết.
Lúc tôi 10 tuổi tôi đã xem chuyện
cổ tích mà lúc nhỏ chúng ta đều xem.
Tôi đã nhìn thấy bà ta giết mẹ tôi.
Một khi mà anh thấy bà ta rồi,
bà ta sẽ thường tới tìm anh.
Nên từ đó về sau tôi cần ở dưới
ánh đèn mới có thể an toàn.
Michael cũng từng nhìn thấy bà ta,
nên bà ta sẽ thường tới tìm chúng tôi.
Tao biết là mày sẽ nói mấy chuyện này.
Đã có bao nhiêu vụ án mưu sát
chưa được phá.
Không phải chỉ một năm nay,
mà là 100 năm qua.
Đã có bao nhiêu vụ án có
liên quan tới trẻ nhỏ?
Mày điên rồi sao Walsh?
Điều này không thể hình dung
bằng từ điên không thôi đâu.
Dạ phải, ba. Tụi con đã bắt được hắn rồi.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Đừng.
- Chúng ta sẽ phải chết.
- Shh.
Roy, anh hãy lưu ý phòng giam
được không? Tới đó đi.
Tối nay có chuyện gì vậy?
Dạ con cũng không biết nữa.
Matt, tới đó coi đi.
Được rồi, không có gì đâu.
- Batten, tới đó coi có chuyện gì.
- Không, anh đi đi.
Tôi là cấp trên của anh.
Vậy thì có thể ra lệnh
kêu tôi phải đi à?
- Hãy mang theo một cây đèn pin.
- Câm miệng đi Walsh.
Andy đưa cây đèn pin
của anh cho tôi.
Hãy nhớ ở dưới ánh đèn.
Chết tiệt.
Đúng là chết tiệt.
Đi nào.
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Nhanh lên!
- Jimmy đi theo tôi.
- Tôi biết đi theo anh rồi.
Matt!
Matt?
- Nói Batten, tôi bắn chó của anh ta rồi.
- Anh đã bắn chết Rocky rồi à?
Không phải đâu Phil,
là tôi bắn trúng tên kia.
Nhanh thật.
Ừ.
Bà ta có tới bắt mình không?
Có.
Sao thế...?
- Hãy ở dưới ánh đèn.
- Câm miệng đi.
- Đứng dưới ánh đèn đi Batten.
- Mày câm miệng đi.
- Hãy cầm lấy đèn pin của anh!
- Ở đây nè.
- Walsh.
- Đừng nổ súng!
Bà ta đang ở trong kho vật liệu
xây dựng. Anh cần phải tin tôi.
Marnie ở lại giữ văn phòng,
Roy đi xem Andy,
Phil và Mark chung một tổ,
còn cậu đi theo tôi.
Anh đi với tôi.
Ôi chúa ơi!
- Andy.
- Qua phòng điều tra đi.
Hãy cầm đèn pin.
Hắn thê thảm rồi.
Làm ơn đưa tôi một cây đèn pin!
Hãy đứng dưới ánh đèn!
Đừng có bắn bể đèn.
Đứng dưới ánh đèn bà ta
sẽ không hại được anh.
Bà ta đang dụ cho anh bắn
bể hết đèn đấy.
Chúng ta mau chạy đi!
Chạy mau!
Đừng có nhìn bà ta!
- Đừng có nhìn bà ta!
- Là chìa khoá 34 đó.
Hãy đứng dưới ánh đèn.
Đưa đèn pin cho tôi.
Ba!
Ba!
Cô ấy phải đi tìm Michael,
cầm lấy đi.
- Đã không sao rồi Michael, không sao rồi.
- Caitlin, nhanh lên! Ở chỗ này an toàn.
Làm ơn chui ra khỏi gầm giường đi,
như vậy là quá phô trương rồi.
Không đâu, chị xuống dưới này đi.
Làm ơn đi Michael, ra ngoài đi,
không có gì phải sợ cả.
Không Caitlin!
Được rồi, chúng ta ở dưới giường vậy.
Đó là quái quỉ gì vậy?
Chạy mau!
Có ai không?
Chạy mau!
- Caitlin. Caitlin.
- Được rồi.
- Michael hãy núp phía sau chị.
- Caitlin.
Em biết là anh về.
Chúng ta làm sao ngăn cản nó.
Không sao rồi, đi thôi.
- Bệnh viện cúp điện rồi.
- Sắp được rồi.
Chúng ta phải mau chóng
rời khỏi đây.
Đó là cái gì vậy?
Chạy mau!
Chạy mau!
Mau thoát ra ngoài!
Phụ giúp tôi một tay.
Cái túi.
- Cái gì?
- Cái túi đèn pin đấy.
- Có thấy ai lấy không?
- Không.
Tiêu rồi, chúng ta phải ra đại sảnh.
- Đèn pha cấp cứu mở được bao lâu?
- Bao lâu?
Chỉ có mấy phút.
Chúng ta phải rời khỏi đây ngay.
Anh ta đang làm gì ở đây?
Tôi phải báo cảnh sát.
Họ đã chết hết rồi.
- Toàn bộ cảnh sát à?
- Gần như vậy.
- Cầu thang nằm ở đâu?
- Đã xảy ra chuyện gì?
Lúc cả bệnh viện này tối thui
thì chúng ta sẽ mất mạng đó.
Phải đi ngang qua đại sảnh cũ.
Tôi phải đi di tản các bệnh nhân khác.
Bà ta không có muốn bắt họ đâu, muốn bắt chúng tôi.
Vì chúng tôi đã nhìn thấy, còn họ thì không.
Vậy chúng ta phải làm sao?
Nếu chúng ta ở dưới ánh đèn,
thì chúng ta vẫn còn sống.
Đúng là càng lúc càng thú vị rồi.
Hãy tới đây đi.
Đi!
Được rồi, cứ đứng dưới ánh đèn,
sát vào đèn, từng người một.
Hãy đứng dưới ánh đèn!
Chúa ơi!
Cô ấy không sao chứ?
Alex!
Đi tiếp đi Michael!
Chỉ cần ở dưới ánh đèn
là không sao.
Không!
Chạy mau!
Khoan đã! Caitlin đâu?
Kyle.
- Chúng ta cần phải nhảy qua.
- Nhảy qua? Anh điên rồi sao?
- Vâng, có một chút đấy.
- Vậy bà ta có bắt được ta không?
Chúng ta cần phải
nhảy qua một lượt.
Chúng ta làm cho bà ta không thể
quyết định được là muốn bắt ai.
- Kyle.
- Đếm tới 3.
1, 2, 3.
Kyle!
Alex.
- Làm thêm một lần nữa có được không?
- Không được. Vẫn không được.
- Kyle nhanh lên đi.
- Chúng ta hãy đếm tới 3.
1, 2...
- Được rồi.
- 3.
Kyle!
Bà ta không có bắt được anh.
Nhanh lên chúng ta phải rời khỏi
cái nơi quỷ quái này.
- Caitlin! Không!
- Đứng lên đi!
Không!
Kyle.
Kyle!
- Kyle.
- Cứu.
Cẩn thận!
Là Matt!
- Mau lên xe đi.
- Chạy mau!
Nhanh lên!
Đi.
Thật ra đó là gì vậy?
- Anh đã mang tới chưa?
- Mang tới rồi.
- Hai người đang nói gì vậy?
- Thùng xăng,
tụi anh phải tới nhà đèn,
dùng xăng để khởi động máy.
Yên tâm đi, sẽ không xa lắm đâu.
Tại sao mọi người không
lái xe bỏ chạy đi?
Chúng ta ở trong xe hơi
là an toàn rồi.
Ôi chúa ơi.
Đúng là chết tiệt.
- Bà ta đã lấy mất máy bộ đàm của xe rồi.
- Tiếp tục lái đi!
- Mọi người hãy cúi đầu xuống.
- Michael!
Không.
Bà ta đi rồi!
Bà ta đi rồi!
Matt, phía sau còn có đèn gì nữa không?
Ở băng sau có hai cái đèn dầu.
Chính là cái này.
Em mong là dùng được.
Khi cần phải là dùng được chứ.
Kyle, đó chính là xăng đấy.
Đi nào.
Hãy đổ toàn bộ xăng vào.
Cái này đủ cho chúng ta dùng
một tuần rồi.
Chúng ta đi thôi.
Ổn rồi.
Nhanh lên!
Chúng ta đi thôi Michael.
Michael lên trên đó đi.
Nếu con ma đó sợ ánh sáng,
nó sẽ không tới đây.
Ôi chết tiệt, sao nhanh vậy.
- Nè xảy ra chuyện gì?
- Tôi không biết nữa.
Chắc chắn là đường ống xăng bị nghẹt rồi,
nên không khởi động được máy phát điện.
Lần này coi như là hết rồi.
Đèn dầu không thể duy trì được lâu.
- Chúng ta cần phải sửa nó.
- Cái gì gọi là chúng ta?
- Chính là anh và tôi.
- Đừng.
Đây là cách duy nhất đó Michael.
Bọn anh sẽ trở lại ngay được không?
- Anh hứa đấy.
- Kyle.
Nếu tôi có xảy ra chuyện gì
thì cứ mặc kệ tôi, hãy bảo vệ họ.
Được rồi, tôi sẽ làm như vậy.
Con ma đó sẽ giết hết chúng ta
phải không?
Có lẽ vậy.
Mọi chuyện cũng tại chiếc răng
chết tiệt đó.
- Có ngửi thấy không?
- Có, khắp nơi toàn mùi xăng.
Đừng có làm rớt đèn dầu đấy.
Bà ta tới thật là nhanh.
Hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Bà ta? Trông giống như là
anh em bà ta vậy.
Thời gian bà ta đã tồn tại trong
cuộc đời tôi quá lâu rồi.
- Khoan đã.
- Anh có nhìn thấy không?
Hãy đợi tôi, đứng sát vào ánh đèn.
Chúa ơi, hình như tình hình
không ổn lắm.
- Khắp nơi toàn mùi xăng.
- Đúng vậy.
Tôi phải buộc lại chỗ ống bị lủng.
Nhanh lên đi, cây đèn dầu này
không duy trì được bao lâu nữa đâu.
- Caitlin, nhanh lên!
- Mang đi đi!
Tôi cần ánh sáng.
Quay về đi, hãy men theo
chỗ có ánh sáng.
Sắp hết dầu rồi.
- Được rồi.
- Chúa ơi.
Nhảy! Nhảy!
Michael, đừng có ở chỗ tối!
Nhanh lên!
Chúng ta sắp sửa
gần hết ánh sáng rồi.
- Anh cần phải đưa em đi nơi khác trước.
- Khởi động máy phát điện trước khi lửa tắt.
Cố lên đi.
Mở công tắc đi Michael!
Nhanh lên Michael.
- Mở đi Michael!
- Em không làm được, em bị kẹt cứng rồi.
Nhanh lên Michael!
Lửa sắp tắt rồi.
Nhanh lên Michael.
Michael. Michael.
Được rồi, cứ ở đây đợi đi
được không?
Mọi chuyện kết thúc rồi.
Đi thôi.
Đã không sao rồi, lên đi.
Tôi đã nhìn thấy bà rồi
người đàn bà gớm ghiếc
- Không sao rồi!
- Michael đã không sao rồi.
Cứ để ở đây mà Billy.
Con sắp ngủ rồi phải không?
Nhưng hãy nhớ,
không được nhìn trộm.
Là tiên răng phải không?
Con yêu, là mẹ đây.
Cứ ngủ tiếp đi.
Edit: ivy68-HDVN