Tip:
Highlight text to annotate it
X
Sửa và dịch cho blueray từ sub của Salman
Hà!
Bắt được yêu quái rồi.
Làm ơn đừng làm tôi đau.
Đừng sợ, cô bé.
Các người là ai?
Ai đó xin cứu tôi.
Chỉ sách sự dữ mới có thể hóa giải được
những gì sách sự dữ đã làm.
Làm ơn đi mà...
Tôi chỉ muốn về nhà.
Tôi chỉ muốn về nhà.
Cha?
Cha, cha đang làm gì con vậy?
- Những người này là ai?
- Họ là người tốt đấy.
Họ--
Họ đến đây để giúp.
Cha đang nói về cái gì vậy?
Mẹ đâu rồi?
Mẹ chết rồi, con.
Con biết chuyện đó mà.
Con đã giết bà ấy.
Là con đã giết.
Không. Tại sao cha lại nói những điều này?
Cha! Làm ơn, con chỉ muốn về nhà.
Con chỉ muốn về nhà thôi.
Làm đi!
Đó là cách duy nhất để cứu linh hồn cô ta đấy!
Cha xin lỗi nhiều nghe con.
Cha, cái gì đó vậy?
Không!
Cha.
Cha, xem này. Là con. Là con đây.
Làm đi!
Cho con gái ông sự bình an!
Con chỉ muốn cha ôm con
rồi đem con về nhà thôi.
Làm ơn đi!
Làm ơn, dừng tay.
Con sẽ đoạt hồn cha đó, Cha ơi.
Tao sẽ đoạt hồn mày,
đồ đê tiện khốn kiếp!
Đồ khốn! Tao sẽ giết mày,
như tao đã giết con điếm của mày vậy!
Mẹ nó!
Mẹ nó!...
Cha yêu con, con gái cưng.
EVIL DEAD
KẺ CHẾT DỮ TỢN
Này.
Sao rồi, anh
"Trai đầy hào hứng"?
Chào em, Olivia.
- Lại đây.
Hai tay anh ôm
làm như anh nhớ em vậy.
Đây là Natalie, bạn gái anh.
Ồ, ra người tình
từ tiệm sửa xe của anh đấy.
Phải vị bác sĩ?
- Thật ra, cô ấy là--
- Là y tá (điều dưỡng).
Y tá à? Phải, xin lỗi.
Lẽ ra cậu phải có mặt ở đây
hai tiếng trước rồi đó, cha.
Và đó là người quyến rũ
không cưỡng nổi của chúng ta, Eric.
Việc dạy trung học sau cùng
biến cậu thành một anh già kỳ cục, hở?
Không, là cậu làm đấy.
Bắt tội tụi tớ phải đợi ở đây
cả buổi sáng.
Tớ cũng vui khi gặp cậu đó, cha.
Lại đây nào.
Trông cậu tốt lắm.
Cô ấy đang đợi cậu đằng sau.
Tuyệt.
Này, Mia.
Thật đáng ngạc nhiên.
Anh thật sự đã tới rồi.
Coi kìa, anh là anh cả của em.
Dĩ nhiên anh phải tới chứ.
Em biết em trông giống
con bé chết đường vậy.
Không, em trông đẹp,
lúc nào cũng vậy.
Còn anh là một kẻ
nói dối đến mê hoặc,
luôn luôn là thế.
Grandpa!
Nè!
Này đằng ấy, ông bạn!
Chúng ta luôn luôn khoái chỗ này,
có phải không?
Nó nhớ em nhiều lắm,
em biết không.
- Ối, Chúa tôi.
- Cái gì?
- Cái gì đó vậy?
- Cái gì?
Chính cái này, ngay đây.
Em làm gì--
Coi kìa! Chỉ là miếng gỗ tròn!
Bộ hay lắm chắc!
Cái này, ờ...
Làm từ gỗ cây buckthorn đấy.
Nó tuyệt, làm
cho em thên nghị lực.
Em tưởng anh không tin
vào mấy thứ này chứ.
Tuy anh không. Nhưng em lại tin,
vậy có thể nó linh nghiệm.
Vậy được.
À, vậy mình thử làm cái này.
Hứa với em anh sẽ ở với em
đến cùng đi.
- Anh không đi đâu cả.
- Anh thề đi.
Được.
Ai nói sai phải chết.
Được.
Xin cho bạn bè tôi và gia đình
chứng giám việc này.
Một lời hứa không thể rút lại
đối với sự cố tâm của tôi, rằng...
Thôi khỏi nói nữa.
Em hứa từ nay sẽ không đụng đến...
thứ khỉ này nữa.
Được rồi.
Em bỏ ngay lập tức đây.
Hy vọng nó vẫn còn hoạt động.
Khoan...
Như có ai đã phá cửa vào trong.
Cẩn thận!
Cái mùi gì vậy kìa?
Có lẽ có bọn nhóc nào
bẻ khóa vào đây để uống bia,
rồi xả tầm bậy rồi.
- Chính xác thế!
Mẹ chắc là ghét
thấy một cái phòng như vầy.
Được rồi.
Mình hãy làm chỗ này
cho có sinh khí chút đi.
Này.
Em không sao đấy chứ?
Anh còn nhớ khúc ru
mà mẹ em thường ca cho tụi mình không?
Bài ca đó giống như vầy...
"Con ngoan, con bé bỏng,
tới giờ chào mẹ rồi."
- "Con ngoan, con bé bỏng--
- Mia làm ơn đi em,
Anh không nghĩ em cần ôm kỷ niệm
buồn trong đầu em bây giờ đâu.
Kỷ niệm về Mẹ đâu có gì là buồn đâu.
Em biết ý anh thế nào mà.
Anh biết, trong suốt mấy ngày cuối
của bà trong bệnh viện,
Đôi khi mẹ cứ tưởng
em là anh.
Mẹ còn gọi em là David
cả ngày nữa, có lần như vậy.
Còn, em thì giả vờ là anh.
Bởi vì...
Mia à, nghe này. Anh muốn ở đó.
Phải, anh đã muốn.
Nhưng khi mẹ trở bệnh nặng,
anh lúc ấy vừa có việc làm
ở một tiệm sửa xe ở Chicago.
Anh không biết. Anh đã khó khăn lắm
mới tìm được dịp quay về.
Nhưng khi về tới, thì đã quá trễ rồi,
cho nên...
Có lẽ anh đã may mắn,
không phải thấy bà giống như em đã thấy.
Xem ra nó có vẻ ổn há!
David à, có điều này
anh cần phải biết.
Được
Tụi em đã cố gắng làm chuyện này từ lúc
còn ở Flint hè năm ngoái.
Mia đã hứa y như vậy.
Cô ta...
cũng lập lời nguyện cai ma túy y chang,
trước khi đổ liều ma túy
của cô vào bồn cầu.
Cô ta ráng nhịn tám tiếng rồi bỏ.
Vậy, chúng ta không thể để
cô ta tái phạm lần này.
Ý em muốn nói gì?
David, khi cô ta chịu hết nổi,
và tin em đi,
cô ta sẽ đấy,
mình không thể để
cô ta bỏ đi được.
Ý em là sao?
Em muốn buộc nó ở lại đây à?
Mia à?
Lần này, cách duy nhất
là dùng biện pháp mạnh, cha.
- Cô ta không chịu nổi thêm
một O.D. (dùng quá liều) nữa đâu.
- Cái gì?
Mia chơi quá liều à?
Cô ta đã không phải chỉ OD.
Họ tin rằng em gái cậu đã chết.
Họ phải điều hòa nhịp tim của cô ta.
Ôi, Giêsu.
Nghe này, tất cả chúng ta đều cần tham gia
vụ này, nếu không thì không thành.
Con ngoan.
Tôi tới đây để làm sự việc
khá hơn cho em tôi, không phải tệ hơn.
Nếu khi nào nó đòi tôi đưa về nhà,
tôi sẽ làm chuyện đó.
Á! Tôi chịu hết nổi rồi.
Mẹ nó! Chết tiệt!
- Á! Em ngửi được mùi xác chết đây này!
- Trở lại ngay đi, tôi sẽ cho cô biết.
Em không chịu nổi
cái mùi xác chết này!
Tôi biết, nhưng chỉ tí xíu thôi.
Lại đây nào!
Em hết chịu nổi cái mùi
quỷ ấy rồi!
Bình tĩnh lại đi, được không?
Giờ ngồi ngay đây đi.
Tôi biết, tôi biết!
Tất cả chúng tôi đều ở đây.
Tất cả ở đây!
Chúng tôi không đi đâu hết đâu.
Sự cai thuốc đang gây xốc mạnh.
Cái này sẽ làm
qua nổi đêm nay.
Em không biết
chuyện gì không xong với mấy người,
nhưng có cái gì đó chết
và nó bốc mùi.
Nhưng đâu có mùi gì đâu.
Nó gây ảnh hưởng lên giác quan
của cô ta ngay lúc này.
Em chịu hết nổi cái mùi
quỷ ấy rồi.
Em hết chịu nổi rồi!
Khoan đã.
Ối da... Có phải là máu không?
Cái mùi thật rợn người!
Vụ chẩn bệnh của cô thế nào rồi?
Nó ghê lắm.
Mẹ nó, cẩn thận đấy!
Cao su này quá cũ rồi!
Ờ, cứ như một căn nhà ma vậy.
Mùi, khiếp!
Kỳ quá, cha!
Ngửi giống mùi lông cháy vậy.
Tớ nghĩ nó ở sau chỗ đó.
Ối cha, ghê!
Xuống nào!
Ối, Chúa tôi!
Mẹ nó!
- Cái gì thế này?
- Tớ không biết.
Phù phép à?
- Ai lại đi làm cái này chứ nhỉ?
- Suỵt!
Có cái gì đó cháy ở đây.
Coi kìa.
Mẹ nó, cha.
Cái chó gì xảy ra ở đây thế này?
Mình đừng bấn loạn vì chuyện này, nghe?
Tớ đi chôn mấy xác mèo, sẽ trở lại sau.
Ờ, vậy mùi sẽ hết
tới nơi đấy.
Ờ, được.
Vậy còn mấy cái thứ phù phép họ
làm dưới kia thì sao, hả?
Không, không, không đâu! Phù phép thường
có hình nộm, vật cá nhân gì đó.
- Cái này thuộc loại khác.
- Eric à, thôi đủ rồi.
Anh không thể đụng vào
bất kỳ cái gì từ căn hầm đó đâu.
"Naturom Demonto"
"Sách của Kẻ Chết"
"ĐỪNG ĐỤNG VÀO SÁCH NÀY"
"ĐỪNG NÓI CÁI ĐÓ
ĐỪNG VIẾT CÁI ĐÓ
ĐỪNG NGHE CÁI ĐÓ"
"CHÚNG MỞ CỬA ĐẾN NGÀI"
"Kunda"...
"Astratta"...
"Montosse"...
"Can'da".
Chúa ơi,
xin cho con yên một chút.
Mia.
Cô đang làm gì vậy?
Em xin lỗi, nhưng em phải
ra khỏi đây ngay lập tức.
Không, coi kìa.
Tiệc đêm chưa tàn mà.
Phải, ai ngu gì chơi trò,
"***, Marry, Kill"* chứ, đúng không?
» (*): Tên một trò nói miệng gồm 3 bước: Chơi, Cưới, Giết.
- Mia à, làm ơn nghe này, Mia--
- Em sắp điên lên rồi đây.
Olivia, em cảm thấy
làm như em đang mất trí vậy.
Mia, cái gì vậy?
Em sẽ làm được chuyện này, được chưa?
Chỉ là...
Em không thể làm ở đây.
Mia à,
Chúng tôi đã quyết định
sẽ không để cô trở lại con đường cũ.
Bọn anh không thể thả lỏng
em thêm lần nữa.
Lần này em phải theo đuổi nó tới cùng.
Anh David, chở em về nhà đi.
Coi kìa, anh David.
Mia à...
Mia à, có lẽ họ đúng đấy.
Lẽ ra anh ở đây để nâng đỡ em,
chứ đâu phải bọn họ.
Anh tới đây vì em, Mia.
- Đó là lý do tại sao anh tới.
- Ối, Chúa tôi.
Em quả là con khờ...
khi từng nghĩ trong đời em,
là em có thể tin tưởng anh.
Mia à, dĩ nhiên tụi tôi đang
cố gắng giúp cô đây này.
Ờ, vậy, ĐM cô thật nhiều đấy!
Anh Eric à, mặc kệ cô ta đi.
Mia.
Mia!
Hay quá mà!
Mẹ cái này! Mẹ! Mẹ nó! Mẹ nó!
Nào các người!
Mẹ mày!
Tôi đang làm cái quái gì đây?
Tôi đang làm cái chó gì đây?
Coi!
Á-a-a!
Mia!
Mia!
Mia!
Ồ! Ối! Ối!
Mia.
Á!
Ái á-a-a!
Á! A!
Mia!
Á!
Á!
Á-a!
- Mia!
- Mia!
- Mia!
- Mia!
- Mia!
- Ôi, khỉ!
Ối, Chúa tôi!
Này, nó thế nào rồi?
Cô ta đang nói về
người đàn bà trong khu rừng đó.
Về khu rừng tấn công
cô ta như thế nào.
Em không biết.
Thật điên mấy chuyện lúc lên cơn ghiền).
Vậy, anh không nghĩ
mình nên đưa cô ta đi bệnh viện sao?
Anh nghĩ cái đó
ngoài sự hiểu biết của mình.
Được rồi, em cho cô ta cùng trị liệu
như ở bệnh viện đấy.
Nếu chúng ta đi bây giờ, tất cả công lao
đều thành công cốc hết.
Được, thế còn vết thương
trên cánh tay cô ta thì sao?
Em đã nhổ mấy cái *** ra.
Trông giống như cô ta chắc
chạy vào một bụi *** nào ngoài đó,
Có thể cô ta cố tình làm việc đó.
Cái gì?
Anh David à!
Từ lúc này, cô ta sẽ tìm bất cứ
cái gì cần thiết để ra khỏi đây.
Mia à,
Nghe này, em cởi đồ kia ra,
- rồi đi tắm cái đi.
Anh David...
Làm ơn...
Anh phải đưa em...
đi khỏi đây.
Không ai bảo
cái đó (cai thuốc) dễ làm cả.
Không!
Anh không hiểu đâu.
Có cái gì
trong khu rừng đó, anh David à.
Em nghĩ nó ở đây với chúng ta,
ngay lúc này.
Với anh trong phòng à?
Nghe này, em biết
toàn là thứ trong đầu em thôi.
Cứ cố cùng nhau lo đi.
Ngày mai em sẽ thấy khá hơn, nhá?
Em phải mừng vì bọn anh
là lũ tồi đến vậy mới phải.
Được rồi.
Eric, anh đang làm gì vậy?
Làm ơn đi, anh có thể
dẹp cái đó dùm được không?
Anh nên ở dưới kia
giúp bạn anh dọn dẹp dưới đó.
Anh không hiểu
em đang nó về ai nữa.
Coi kìa, đừng có làm như là
anh không quan tâm đến họ chứ.
Em biết anh có mà.
À, anh nghĩ tất cả bọn mình đều đồng ý,
nó không quan tâm đến chúng ta
trong thế kỷ ghê rợn trước.
Vậy tại sao bây giờ nó lại ở đây?
Phải.
Thật là kỳ quái!
Ghê!
Á!
Grandpa?
Grandpa?
Grandpa?
Lại đây, con.
Mẹ nó!
Được!
Không!
Đây này, con.
Mày đã thành cái gì thế này?
Mẹ nó.
Cái gì đã xảy ra đây?
- Mia?
- Cô ấy đang tắm.
Có chuyện gì vậy, David?
Mia?
Mia, mở cửa ra đi.
Mia, mở cửa ra đi.
Mia, mở cửa.
- David?
David, dừng lại.
Nói em biết chuyện gì đi!
Mia! Mia, mở cái cửa này ra đi!
Mia!
Mia, mở cái cửa này ra!
Hự! Hừm!
David!
Mia!
Mia?
Mia?
Olivia!
Ối trời ơi!
Mia!
Mẹ!
Cái này khùng luôn mà!
Mẹ nó! Đâu rồi thế này?
"Nước sôi đổ vào người"
Việc này không thể xảy ra được.
Em à-- Em ờ--
Em cho cô ta một liều thuốc an thần
vậy cô ta sẽ tỉnh dậy trong vài giờ.
Nhưng, coi. Cô ta bị phỏng nặng.
Giống như cấp hai, ba gì đó.
Cái này quá sai rồi.
Nghe này, không ai có thể biết được
cô ta lại trở chứng quá như vậy.
Không, lẽ ra cô phải biết.
Tất cả chúng tôi đều theo cách của cô
từ lúc chúng tôi đến đây.
Lẽ ra chúng ta nên rời đây
khi Mia muốn đi.
Em à, làm ơn đi!
Chúng ta đừng có cuống lên. Được không?
Thế nào đi nữa, trời cũng tạnh mưa
trong vài giờ nữa,
và chúng ta có thể vượt suối
vào buổi sáng,
rồi mình sẽ chở nó đi bệnh viện.
Nhá?
Mọi việc sẽ ổn thôi.
Mọi việc sẽ ổn à?
Mọi việc rồi sẽ ổn.
Tớ không biết cậu có nhận ra chuyện này không,
nhưng chẳng có gì là ổn cả.
Nhưng mọi việc đều đang trở nên tệ hơn,
từng giây một.
Mia?
Mia?
Cô làm gì vậy?
Mia, buông súng xuống.
Buông súng xuống, làm ơn đi.
Mia!
Buông cây súng khỉ đó--
Coi kìa!
Tụi bay không biết đâu!
Từng đứa một, chúng ta sẽ lấy mạng tụi bay!
Tất cả bọn bay sẽ chết đêm nay.
Á! Được rồi.
Khẩu súng! Khẩu súng, mau đi!
Để em lấy.
Mia?
Đóng này!
Đi ra!
Đi vào!
- Không! Thả tôi ra!
- Vào! Mau!
Cô ta hoàn toàn điên loạn rồi.
Tỉnh dậy đi.
Mắt cô ta bị gì vậy?
Cô ta đang làm gì thế?
Nghe giống như cô ta tự phóng mình lên
đẩy cái gì vậy.
Cái này không thể nào.
Em vừa cho cô ta một liều an thần
có thể làm cả một con ngựa phải ngủ!
Vậy chích cho nó lần nữa đi.
Cái đó có thể làm cô ta hôn mê mất.
Làm ơn đi, Olivia,
nó đang tự giết nó dưới kia kìa!
Đi lấy thuốc đi!
Anh phải lấy viên đạn
ra khỏi cánh tay anh.
Cái gì? Em có đồ kẹp
trong bóp em này.
David. Nghe tớ nói này.
Tớ-- Tớ không nghĩ một liều an thần
sẽ làm nổi chuyện đó đâu.
Vì tớ không nghĩ chúng ta đang phải đối phó
với một cuộc lên cơn tâm thần ở đây!
Tớ sợ rằng điều đang xảy ra cho Mia...
có liên quan tới cái thứ ma thuật khốn
trong căn hầm dưới đó.
Olivia?
Olivia?
Olivia?
Em không sao đấy chứ?
Olivia?
Olivia?
Em làm gì trong đó vậy?
Olivia.
Olivia?
Em không sao đấy chứ?
Ối, Chúa tôi!
Làm thế là hỏng hết rồi!
- Đồ khốn!
- Á-a-á!
Á! Á-ạ!
Nó giết tớ.
Nó cố gắng giết tớ.
Đúng chỗ khỉ này rồi!
Giữ cái này. Cậu hiểu chứ?
Giữ ngay đó!
Giữ, giữ đó đi.
Mẹ nó.
David, tớ đã làm
chuyện thật kinh khủng.
Tớ chắc chắc cậu
không có ý đập cô ấy đâu.
Cái vật mà tớ giết
đã không còn là Olivia nữa.
Anh ấy mất nhiều máu quá rồi.
Em à, anh ấy cần
nước và đường, được không? Đi lấy đi.
- Đi!
- Được, được. Cái gì? Cái gì đây?
- Được rồi.
- David à.
Tớ đọc một đoạn trong cuốn sách đó.
Đó là một thứ cầu kinh.
Tớ khám phá ra cái này, David à.
Tớ khám phá ra cái gì đó dữ dằn.
Natalie?
Mia?
Natalie.
Em đang làm gì dưới này đây?
Chân em bị đau.
Em không đi được.
Tôi xuống liền, nhé?
Tại sao chị nhốt em dưới này?
- Lẽ ra chị phải giúp em chứ.
- Này bọn tôi đang cố giúp em đây, nhá?
Nghe này, em đã hoàn toàn mất tự chủ!
Em!... Em trở thành hung dữ và
chúng tôi chẳng biết làm gì khác hơn.
Mia à, tôi nghĩ có cái gì đó
thật khủng khiếp đã xảy ra,
và chúng ta phải ra khỏi đây
ngay bây giờ, nhé?
Chị không hiểu được...
Ngài sẽ không để cho chị đi.
Và ngài sẽ không dừng lại
cho đến khi ngài có chị.
Cho đến khi ngài có
cả đám bọn bay!
Ta có thể ngửi thấy
linh hồn nhơ nhuốc của ngươi.
Chúa ôi, cứu con!
Hôn tao đi, con nhơ nhuốc này!
Á-ạ!
Tại sao mày không xuống đâyđể tao
có thể hôn cái của của mày, thằng dâm đãng kia?
- Mia...
- Mia không có đây, đồ ngu!
Con em mày đã bị hiếp
xuống địa ngục rồi!
Em muốn về nhà.
Eric?
Tớ không biết tại sao,
nhưng tớ tưởng rằng đến đây là hết chuyện.
Cuốn sách... đốt không cháy.
Nó không chịu cháy gì cả.
Nói cho tớ biết chuyện gì
đang xảy ra đi.
Quyển... sách này...
dùng một số...
mẫu tự cổ.
Đây là một số dịch thuật,
nhưng nó chỉ là những ghi chú rời rạc.
Tất cả đều nói về một....
"thực thể dữ,"
Kẻ... đoạt hồn,
con quỷ.
Trong đó nói...
khi nó đã ăn được năm linh hồn,
bầu trời sẽ xuất huyết lần nữa,
và cái không mong muốn...
sẽ trỗi dậy từ địa ngục.
Khiếp!
Ghê! Ghê!
Ra!
Cái này điên thật.
"Cái đó" này bám chặt
vào hồn của Mia như một con đỉa.
Nó trở thành cô ta.
Nếu chúng ta muốn ngăn chặn chuyện này,
nếu chúng ta muốn cứu Mia...
Tớ nghĩ chúng ta sẽ phải giết cô ta.
- Cậu nói gì vậy?
- Nếu mọi điều đã nói--
Eric! Chúng ta
sẽ không giết ai cả!
Cậu có có lương tâm không vậy?
Thế còn mấy con mèo chết sình
trong căn hầm đó thì sao?
Ý tớ là, có lẽ chúng bị
một thứ bệnh nào đó.
Ý tớ là, có một loại siêu vi khuẩn
nào đó đã lan vào Mia...
và rồi nó lây sang Olivia
khi con bé nôn thốc vào mặt cô ta.
Nhưng loại siêu vi khuẩn nào,
mà lại làm cho một người tự cắt vào
mặt mình bằng một mảnh kính vỡ đây?
Ối, Chúa tôi!
Ối, Chúa ơi!
Tớ không biết chúng ta phải đối phó
thế nào với vụ này, được chưa?
Nhưng cơn mưa đã tạnh,
và trong vài giờ nữa,
con sông sẽ vơi nước,
mình sẽ ra khỏi đây,
tất cả chúng ta.
Chúng ta đi đâu không thành vấn đề.
Nếu chúng ta không làm gì ngay bây giờ,
thì tới lúc đó tất cả chúng ta
sẽ phải chết!
Đừng làm, con khốn!
Đừng cắt nó ra!
Đừng cắt nó đi!
ĐM mày!
Không, không, không, không, không, không, không!
Không!
Á-a-a!
Coi kìa!
Em vừa phải làm chuyện này.
Em cần ai vào giúp.
Ngưng lại đi, cưng!
Làm ơn ngưng lại!
Em ở đây, để anh ra ngoài đó
kiếm... chiếc xe khác để--
Được chứ? Không sao!
Mọi việc rồi cũng ổn thôi.
Nhé?
Không sao, Natalia.
Em vừa cắt cánh tay em đi.
Em cắt tốt.
Những ghi chú trong đây lộn xộn
và đôi khi còn mâu thuẫn với nhau.
Nhưng chúng đều cùng
nói về một điều:
Để ngăn chặn chuyện này,
người bị ám phải được rửa sạch.
Thanh tẩy.
Cuốn sách mô tả ba cách đặc biệt.
Chôn sống,
cắt rời tứ chi,
và thanh tẩy bằng lửa.
Vậy cậu có chắc không đó?
Nếu chúng ta....
Nếu tớ giết em gái tớ,
liệu nó có an nghỉ không?
Tớ có--
Tớ có chắc không à?
Dĩ nhiên là không.
Đây không phải là một cuốn sách khoa học.
Nhưng nghe này,
tớ chắc về một điều.
Cái gì đó trong Mia,
là cái gây ra mọi chuyện này.
Nếu cô ta chết, cái đó
cũng sẽ chết theo cô ta.
Nếu nó chỉ mất trí thôi thì sao?
Nếu nó chỉ cần một bác sĩ thôi thì sao?
Cái gì? Một bác sĩ à?
Mẹ tớ chết trong một bệnh viện tâm thần,
bà ấy bị điên.
Bà ấy bị loạn trí.
Bà ấy là một quái vật.
Tớ luôn luôn sợ rằng tớ và
Mia sẽ có kết quả giống như bà.
Không đâu!
Cậu chỉ là một thằng quá nhát thôi.
Cậu biết đích xác
cái chúng ta phải làm,
nhưng cậu quá sợ hãi
không dám làm.
Tớ sẽ đốt thành tro
cái chỗ khốn nạn này.
Và tớ sẽ kết thúc
cơn ác mộng này.
Tại sao cậu không...
chạy trốn đi cho rồi?
Đi nấp ở dưới tảng đá nào đó
ở chỗ nào đó.
Cậu biết không,
cậu rất giỏi về chuyện đó mà.
Cái thứ khốn này!
Á!
Á! Á! Á-a-a-à!
Á!
Nó đi mẹ nó đâu rồi?
David.
Cầm cái đó đi trước khi nó lấy.
Á!
Á!
Á!
Á!
Không!
Dừng lại!
Không, không, không, không!
Không!
Không, không, không!
Ah-a!
Ah!
Á! Á-a-a!
Á! A-a-a!
Á!
David à.
Nghe nảy!
Tại sao anh lại làm tổn thương em?
Mặt em đau.
Tại sao?
Tại sao chứ?
Tại sao mặt em làm em đau?
Cưng à, cưng...
Nat, Nat.
Nào. Ráng lên, cha.
Mình đi được rồi.
Này, này, này!
Giữ nguyên đó!
Đừng chết trên tay tớ, làm ơn đi.
Lúc này sự việc
cũng không quá tệ đâu.
Tớ chỉ không muốn trở thành
một quái thú của quỷ.
Tớ sẽ làm cái tớ phải làm.
Tớ sẽ làm cái tớ phải làm, nhé?
Anh xin lỗi nghe Mia.
Anh yêu em.
♪ Cưng ơi, con nhỏ ơi,
đến lúc nói lời chào rồi.
♪ Cưng ơi, con nhỏ ơi,
mẹ sẽ nhớ con ngày đêm.
♪ Cưng ơi, con yêu của mẹ,
mẹ sẽ viết cho con mỗi ngày.
♪ Cưng ơi, đừng khóc con,
ước gì mẹ có thể ở lại.
Tôi không thể làm được.
Tôi không thể làm vậy được.
Lần này... cách duy nhất còn lại...
là cách khó khăn!
David.
Tên sát nhân.
Thằng hèn nhát.
Không!
Không!
Á-á!
Không!
Khô-ô-ông!
Không!
Không!
Không!
Eric.
Này, cậu không sao đấy chứ?
David.
Tớ nhớ cậu, đúng không?
Cậu biết vậy mà, bạn hiền.
David.
David?
Em không cử động được!
Em không thở được!
David?
Cứu em!
Cứu em, anh David!
Cứu em!
- Mày không phải là em tao.
- Anh David!
Cứu em!
Mày không phải là nó!
Tại sao anh lại ghét em, hả David?
Em biết anh ghét mà.
Anh bỏ nhà đi.
Anh bỏ mình em lại
với người mẹ bệnh hoạn của chúng ta.
Và lúc đó em chỉ là một đứa bé.
Anh làm cho em phải nói dối.
Mỗi lần mẹ thét gọi tên anh,
em bảo mẹ là anh sắp về gặp mẹ.
Như anh đã hứa.
Nhưng anh không bao giờ làm.
Làm ơn đừng nói nữa.
Ta van xin ngươi mà.
Em biết mẹ bây giờ ghét anh lắm...
và bà đợi anh ở địa ngục.
Im đi! Im đi!
Anh xin lỗi nhiều, Mia.
Em yêu cầu cái đó.
Lẽ ra anh phải ở đó vì em.
Nào. Làm ơn, sống lại.
Nào, Mia! Trở lại với anh đi!
Về, về đi!
Cầu xin cho em được yên nghỉ.
Bây giờ em an nghỉ rồi.
David?
Mia?
Ôi, thật quá là kinh khủng.
Nó thật quá kinh khủng.
Không sao.
Mọi chuyện đã qua rồi.
Cám ơn anh vì đã
không bỏ em, anh David.
Chờ ờ đây.
Anh đi lấy chìa khóa xe.
- Nhé?
- Vâng.
David?
Đi! Làm ơn, cứ đi đi!
Đi!
Em sẽ không đi đâu hết!
Em không đi đâu hết!
Mia, cầm chìa khóa này.
Nhìn vào anh đây, đi đi!
Mau. Cứ lại chỗ chiếc xe.
Ra khỏi đây.
Không! Không!
David, không!
Không, anh David!
Không!
Không, chết tiệt! David!
Ngài đang đến.
Không!
Á-a!
Á-a!
Đồ quỷ!
Mày đi chết đi!
Mia.
Tao đoạt mạng mày đây, đồ quái!
A! Á! Á!
Áh! Á-a-a!
Á-a-a!
Coi nào!
Ạ! Ra!
Á-a-a-a!
Á-á-a!
Mày sẽ chết ở đây,
con tiện nhân khốn kia.
Tao đã có đủ cái thứ chó này rồi!
Tao sẽ ăn tiệc bằng hồn mày!
Ăn tiệc bằng cái này,
đồ khốn kiếp!
Chết đi!
Cút về địa ngục,
đồ yêu quái!
VictoR–07/03/2013, from sub by Salman.