Tip:
Highlight text to annotate it
X
- Hey!
- Ừ, mày còn đối đáp nữa.
- Lại đây nào.
- Ngạc nhiên không?
- Không phải lúc này, Dwight. Tao đang bận.
- Mày còn thiếu tiền chủ tao.
Này, tao còn thiếu khối người đấy.
Này!
Mày dẫm phải chân tao đấy, đồ đần.
Mày thực sự muốn
tao đuổi theo mày ư?
Xin lỗi.
Quay lại đây!
Đưa tay lên đầu ngay!
Bình tĩnh nào.
Tôi đang làm việc.
Ồ, nhìn này. Thợ săn tiền thưởng đấy.
Tại sao anh không tìm những
công việc thực sự ấy?
Tại sao cậu không hôn lên mông tớ?
Lại đây.
Ồ, mẹ mày chắc hẳn tự hào lắm đấy.
Ôi, tao cảm thấy bị xúc phạm.
Mày biết đấy, với những gì mày biết...
...tao còn không rõ ai là mẹ
tao nữa kia. Mày đùa với tao chắc.
- Quay người lại. Đưa tay ra sau.
- Gì vậy?
Anh nghe rồi đấy. Đi nào.
Ồ, cậu đùa với tôi hả.
- Này Gary. Anh nhận được email của tôi chưa?
- Về cái vụ tự tử phải không?
Anh ta có một cô em gái ở
Atlantic. Địa chỉ ở trên bàn cô đấy.
- Cảm ơn.
- Lúc nào cũng thế.
Ngày cũng như đêm.
"Đừng quên vụ xử án 9h
sáng ngày mai. Ngài Ed".
Rất hài hước.
Ai là ngài Ed?
Tôi nghĩ trông cô sẽ
rất sexy khi được tại ngoại.
- Stewart, tránh xa bàn làm việc của tôi ra.
- Được. Ồ tôi xin lỗi. Tôi quên mất.
Vô lý, tôi thậm chí còn
bị bắt giữ nữa cơ đấy.
Ý tôi là "hành hung một sĩ quan" sao?
Đúng là một trò đùa.
Ừ. Kể tôi nghe chuyện đó đi.
Cô có biết gì về vụ tử tự không?
- Không.
- Biết tôi nghĩ gì không?
Có lẽ chúng ta nên làm việc đó
cùng với nhau như là một đội ấy.
Kiểu như là Woodward và
Bernstein trong "Watergate" ấy.
Bằng cách đó cô có thể
gỡ vụ đó nhanh hơn nhiều.
Thêm vào đó nó còn cho ta thời gian
để nối lại mối quan hệ của chúng ta.
Stewart, chúng ta chả có
mối quan hệ nào cả.
Chúng ta đã làm việc đó một
lần vào buổi tiệc Giáng sinh mà.
Khi ấy tôi uống quá
nhiều và tôi đang đau buồn.
Tôi đã làm chuyện đó với Terry.
Đợi đã, ý cô Terry là
nam hay nữ vậy?
Chính xác thì không có gì mờ ám.
Cô nói đúng. Bởi vì cô
làm chuyện đó với tôi mà.
Ừ, tôi đã làm.
Được rồi, tôi phải vào nhà vệ sinh.
- Jimmy đây.
- Jimmy, tôi là Nicole của tờ Daily News.
Nicole hả?
Lâu rồi không nói chuyện.
Cô trốn ở chỗ nào thế?
Tôi đang trốn trong
nhà vệ sinh nơi làm việc.
Nghe này, tôi cần anh dò
hỏi xung quanh về vụ tự tử.
Walter Lilly, đường Rivington...
...vào tối ngày 23/6.
Số 23. Còn gì nữa không?
Có. Tôi có bằng chứng là
có một chiếc SUV màu đen...
...mang biển số xe bị đánh
cắp đậu tại hiện trường.
Có thể là đại loại như vậy.
Anh không bao giờ biết đâu.
Được rồi. Tôi nghe thấy
gì tôi sẽ gọi ngay cho cô.
Ok, tuyệt vời. Cảm ơn.
Cô đang nói chuyện với ai vậy?
Stewart
- Anh làm gì trong nhà vệ sinh nữ vậy?
- Tôi trông thấy, tôi...
Cô biết đấy, tôi đang đứng trước cửa
- Nhưng tôi cảm thấy hơi lo.
- Và điều này đáng để lo sao?
Ừ, tôi nghĩ vậy.
- Xéo khỏi đây đi.
- Ồ, coi nào.
Này, hay là tôi mời cô đi uống gì đó.
- Tôi có hẹn.
- Tôi đâu có nói tối ta làm gì đâu.
Tôi luôn có hẹn mỗi tối.
Mỗi tối cho đến tận cuối đời.
Được chưa? Xin đừng tán tỉnh tôi nữa.
Tình yêu thật buồn cười.
Đúng không nào?
- Chào mẹ.
- Không đúng lúc sao?
Vâng. Con thực sự
vướng vào một thứ gì đó.
Nhưng mẹ có biết gì thì mẹ nói
với con qua điện thoại...
Nếu mẹ nhảy từ trên một cao ốc...
...mẹ sẽ chọn nhảy xuống
phía những cái cây chứ?
Hay là mẹ chọn nhảy
thẳng xuống nền xi-măng?
Đúng vậy, những cái cây chắc
chắn hơn đẹp con đường.
Những hình ảnh đẹp cuối cùng.
Nó có thể làm hỏng cú nhảy của con.
Con có thể sống thực vật đến cuối đời.
- Mẹ không nghĩ con tưởng tượng nổi đâu.
- Vậy là mẹ chọn nền xi-măng?
Đương nhiên. Sao con hỏi vậy?
Con đang trên mái của tòa nhà
6 tầng ở Revington. Con đang tự hỏi...
Giờ thì con nghe đây, cô bé.
- Con có quyền ghét cuộc sống của con.
- Mẹ à.
Ai là người những tiếp
sau những lựa chọn của con...
- Gì thế mẹ?
- Những gì với Milo...
- Mẹ à.
- Gì vậy?
Con đang làm việc.
Con sẽ gọi lại cho mẹ sau.
Không sao, mẹ chỉ muốn
làm rõ, con biết đấy...
...tất cả chúng ta đều mắc sai lầm
nhưng con đã lấy người làm con phát cuồng...
...và con ly dị anh ta cũng
cùng lý do đó. Con phải...
Tôi sẽ lấy gã to lớn xấu xí.
Tôi không thích nhận
những cuộc gọi như thế này.
Tôi sẽ kéo cậu khỏi chuyện này
nếu như cậu gặp rắc rối.
Nhưng anh không thể bởi
vì anh đâu còn là cảnh sát nữa.
Và ý cậu "những cuộc
gọi này" là thế nào?
Đó là lần thứ hai cậu kéo tôi ra.
"Những..." ngụ ý là có hơn hai lần.
Nghe đây, tôi biết đây là quãng
thời gian khó khăn của anh.
Cậu đang nói gì vậy? Giờ đang là mùa Hè.
Ai mà không thích mùa Hè chứ?
Và tôi đang cố gắng nắm
bắt tình cảnh của anh.
Cái gì, một gã làm những việc vặt hả?
Tận hưởng tự do? Sống cuộc sống cao?
Anh đã nói chuyện với cô ấy chưa?
- Nói chuyện với ai?
- Katie Couric. Thế anh nghĩ là ai?
- Việc quái gì tôi phải nói với cô ta?
- Anh biết là gì rồi mà.
- Có lẽ tôi nên để anh mài mông trong tù.
- Thư giãn đi, tôi ổn mà.
Ồ, anh không ổn tí nào, đúng không?
Anh đang đau khổ.
Làm thế nào mà anh nghĩ rằng mình ổn?
Được rồi. Tôi đoán tất cả chuyện
này là do lỗi của cậu, đúng không?
Này. Anh ở đâu vậy?
Tôi đã nói là anh phải có
mặt cách đây nửa tiếng rồi.
Giờ tôi sẽ gặp anh.
Tôi để lại lời nhắn này
là để cho anh biết...
...rằng tôi ghét luật sư của
anh và anh đang giết tôi. Tạm biệt.
- Hello. Cô đến muộn.
- Nhưng chỉ là chút thời trang.
Tốt hơn là cô nên nghiêm túc, cô Hurley.
Cô đã chống đối NYPD (Cảnh sát New York).
Làm thế nào mà tôi nghiêm túc, Arthur?
Đó chỉ là cái cản xe.
- Được rồi, chúng ta có 4 phút.
- Ồ đợi đã. Tôi phải nghe cuộc gọi này.
Không được. Chỉ còn 4 phút.
Tôi sẽ nhận cuộc gọi này
và chúng ta vẫn còn 3 phút.
- Xin chào.
- Jimmy đây. Tôi có vài thứ cho cô.
Ôi, tuyệt thật. Nghe này tôi cần
anh gọi lại cho tôi sau 1 giờ nữa.
Không đợi được đâu Nicole.
Tôi đã gặp rắc rối với thứ chết tiệt này.
Sao cơ? Jimmy này, được rồi.
Tôi đang nóng hết người rồi đây.
Nhà hàng rán Dunkin, Công viên Sunset ở BQE
(Brooklyn Queens Expressway). Nửa giờ nữa.
Mang tiền đến luôn. 500$ hoặc
tôi sẽ bán nó cho người khác.
- Không Jimmy, đợi đã...
- Ok, đi thôi.
Đợi chút. Tôi phải gọi thêm
một cuộc điện thoại nữa.
- Nicole.
- Vào trong đi.
Tôi sẽ...tôi hứa là tôi
sẽ ở ngay phía sau ông.
Khi thẩm phán gọi cô, tốt hơn
là cô phải ở ngay cạnh tôi.
Thân chủ của ông đâu?
Vâng, cô ta đã ở đây. Thề Danh dự.
Và tôi nghĩ cô ấy xứng đáng cho việc đấy.
Tôi chắc chắn là cô ấy sẽ bước qua
cánh cửa kia sau vài giây nữa.
Vài giây thôi.
Thay vì để tòa phải chờ đợi, nếu được
phép chúng ta có thể dời lại một ngày khác.
Luật sư, thân chủ của ông đã
bị thu hồi quyền được bảo lãnh.
Chống lại trát được
ban hành của tòa án này.
Vụ kế tiếp.
- Lại đây.
- Ok, được rồi.
Lên xe.
Và đừng có ngọ nguậy đấy.
Khốn kiếp. Ý tôi là tôi phải
trả bao nhiêu để thuê luật sư?
- Chúng là anh em sinh đôi, vì Chúa.
- Không phải lỗi của tôi.
Bảo hắn cho anh trai hắn vay đi.
Này, Hoàng tử. Anh đang nhỏ
nước dãi trên sopha của tôi đấy.
Anh có một căn hộ, đúng không?
Với một vài cái giường chứ?
Teresa có thể đến đây ngay đấy.
- Tôi cho là anh phải trả tiền đấy.
- Ừ. Được rồi. Tôi sẽ trả, phải không?
Tôi nói, "Chúng là những đứa con của tôi
nếu ai cũng đưa chúng đi cắm trại...."
"...sẽ là trái ngước với ý muốn của cô ấy..."
- "...có thể nói như thế".
- Ý muốn vớ vẩn hả?
- Có vài kế hoạch cho cuối tuần chưa?
- Như mọi khi.
Cái gì? Uống whisky rẻ tiền
rồi đấm tay vào tường hả?
Anh ghen tị sao?
Không, tôi hiểu mà.
Ngày 4/7 mà.
Đừng lo. Tôi sẽ tìm ai đó.
- Ai đó để làm gì?
- Cam kết chỉ làm việc.
Nhưng anh biết gì nào?
Những điều anh nghe thấy rất thú vị.
Đừng lo lắng về chuyện đó.
Ý tôi là tôi sẽ tìm ai đó.
Khoan đã, Heidi. Tôi cần phi vụ này.
Coi nào, anh bạn, tôi đang khó khăn.
- Anh thì lúc nào chả khó khăn.
- Ý anh là gì?
Ý tôi là tôi không biết nữa nếu như tìm
được ai đó phù hợp với việc này.
Những điều này có thể
coi như là thảm họa đấy.
Tuy nhiên nếu anh muốn hỏi việc như thế.
- Anh đùa đấy à?
- Không đâu.
Cô ta bị bắt rồi ư?
Tôi cũng không biết nhưng theo tôi hình
như cô ta đã mất quyền được bảo lãnh.
Được rồi, vậy tại sao
anh đưa tôi tấm hình này?
Này, tôi là người kinh doanh.
Tôi không có nhiều thời gian đợi anh đâu.
Tất cả những gì tôi
biết là, tôi sẽ mất 50,000$...
...nếu như cô ta không có
mặt tại tòa vào thứ Hai.
Anh đang nói với tôi là tôi
sẽ nhận được 5,000$...
...nếu như tôi bắt vợ cũ
của tôi và tống cô ta vào tù.
Anh hiểu tốt đấy.
- Có thế chứ. Phải rồi.
- Tôi thấy anh đang hứng thú.
- Tôi hứng thú ư?
- Ồ, lạy Chúa. Được rồi.
- Anh là bạn tốt của tôi...
- Được rồi...
-...bất cứ gã nào cũng đều thế.
- Milo. Séc đây này.
Đủ rồi. Anh có thể trả lại
kẹo cao su của tôi không?
Anh biết điều này nghĩa là gì không?
Thằng này là dân chuyên nghiệp đấy.
- Anh có chắc là làm được vụ này không?
- Tại sao không cơ chứ?
Bởi vì cô ta và quanh cô ta
đều là những điều phi lý.
Anh bạn thân mến, tôi thậm chí
còn không đổ một giọt mồ hôi.
Chết tiệt!
Xin chào, tình yêu.
Ôi, lạy Chúa.
Ôi, lạy Chúa. Mày hả mèo?
Tôi là hàng xóm...
...và tôi cho cô ta mượn một
số đồ sơn quét cách nay vài tháng.
Và cô ấy thường từ chối...
Okay, okay, okay.
Cô ta đã không trình diện ở tòa hôm nay.
Và tôi nghĩ bởi vì cô ấy bị
vài câu chuyện dẫn dắt.
Và tôi cũng muốn làm việc ấy cùng
với cô ta như một đội bởi vì...
Bởi vì tôi hy vọng là sẽ
giúp chúng tôi củng cố...
...mọi thứ của chúng tôi.
Anh đang ngủ với cô ta hả Stewart?
- Chúng tôi có một kỷ niệm.
- Một kỷ niệm hả?
Yeah, tốt lắm. Chúc anh
may mắn với điều đó.
Đừng như vậy mà.
Coi nào, tao xin lỗi.
Lại đây, mèo ngoan.
- Cô không phải là Jimmy.
- Ôi, lạy Chúa. Không, tôi không phải.
- Nhưng tôi đang tìm anh ta.
- Ở dưới ghế sao?
- Có lẽ bà có thể giúp tôi.
- Tôi không hợp với chuyện đó.
- Không...
- Cô là ai?
- Tôi là...tôi là bạn gái của anh ta.
- Cô là Lakeisha hả?
Vâng, đó là tôi. Lakeisha.
Đặt theo tên của dì tôi, Lakeisha.
- Được rồi, có lẽ tôi nên gọi cảnh sát.
- Không, không, không. Jimmy đang gặp rắc rối.
Rắc rối về cái gì? Rắc rối về
tiền bạc? Rắc rối về ma túy?
- Tôi không...
- Hay rắc rối do thay đổi giới tính?
Tôi thực sự không rõ là gì.
Tôi chỉ biết là anh ta đã biến mất.
Vâng, tôi đã có một tuần tồi tệ.
Linda, em họ tôi đã
ngã từ trên tàu xuống
Tôi xin lỗi.
Vâng, một phụ nữ trưởng thành nên
biết cách làm thế nào để biết bơi.
Vâng, tôi hiểu rồi.
Giờ thì bà có ý kiến gì không nếu
như tôi nhìn quanh một vòng...
...chỉ là để xem nếu như tôi tìm
thấy vài đầu mối nơi anh ta đến?
Có điều là, Stewart, cô ta làm cho
anh nghĩ là cô ta quan tâm đến anh.
Nhưng thực ra cô ta chỉ quan tâm đến những
nấc thang lớn trong sự nghiệp cô ta thôi.
Vâng, đúng rồi.
Đợi đã, đợi đã. Anh là Milo.
Anh là Milo đúng không?
Cô ấy nói về anh suốt đấy.
- Thật sao?
- Ồ, anh bạn. Hoàn toàn đúng.
Đúng thế, cô ta ghét anh.
Đợi chút, ý anh là gì?
Cô ta ghét tôi sao?
Ồ, vâng. Phần lớn là như vậy.
Cô ấy nói...cô ấy nói anh giống như là
một kẻ ích kỷ, chưa trưởng thành...
- Đợi đã. Tôi ích kỷ ư?
- Đúng thế. Cứng đầu nữa.
- Tôi chưa trưởng thành ư?
- Tôi không biết. Đó là những gì cô ta nói.
Anh biết gì không?
Quên đi, được chứ?
Tôi thậm chí còn không
cho đó là nghiêm túc...mọi thứ.
Ồ, vâng. Nhìn này tôi
đứng về phe anh mà.
Không, anh thì không được. Geraldo.
Tôi không cho phóng viên về phe tôi.
Ồ, với những gì tôi ghi nhận,
tôi cũng là người ghét cô ta.
Được rồi. Vậy thì câm mồm
và đừng có làm phiền tôi nữa.
Ok, tôi xin lỗi.
Khách sạn Borgata, Atlantic.
Tôi nối trực tiếp cuộc gọi của anh cho ai?
Chạy về nhà mẹ.
"Bằng chứng kiểm toán biến mất".
Kiểm toán cái gì đây?
Jimmy à? Ý cô là gã bartender ở O'Doul's?
Tôi thực sự lo cho anh ấy. Chiếc xe
của anh ấy ở đó với cửa xe bị đập nát.
Ở đó có gì đấy không ổn.
Anh ấy đang tìm cái gì vậy?
Vụ tự tử ở Rivington cách nay vài tuần.
Có vài điều gì đó
không được bổ sung vào.
- Tại sao? Cô tìm được gì?
- Tôi gặp rắc rối ở tòa án...
...và tôi gặp gã này, hắn thề là đã nhìn thấy
xe của ông ta đậu tại sân bay J.F.Kennedy...
...và tối đó ông ta nhận vé phạt tại Rivington.
- Bảng số bị đánh cắp.
- Vâng, tôi cũng nghĩ thế.
Nghe đây, nếu tôi nghe được bất cứ điều gì
về thằng nhóc đó tôi sẽ cho cô biết, nhưng cô...
-...phải thật cẩn thận, được chứ?
- Okay, tuyệt. Cám ơn Bobby.
Thêm màu hồng nữa Tony.
Thêm màu hồng nữa.
Tôi muốn được lấp lánh với ảo giác tuổi trẻ.
Và trong căn phòng quỷ quái
nhỏ bé này, quên ánh sáng đi.
Chắc chúng ta phải dùng khí
gas kích thích thần kinh.
Xin chào, Kitty.
Milo.
Milo đáng yêu.
Đến đây và ôm mẹ một cái nào.
Lâu lắm rồi.
Đấy là cho những thứ chết tiệt cậu
đã hủy hoại cuộc đời con gái tôi.
- Con gái mẹ vẫn khỏe mà.
- Tốt lắm, rồi sau đó hủy hoại cuộc đời tôi.
Lại đây.
Việc đó vẫn đang giết chết tôi,
cuộc chia tay của anh và Nicole.
Điều gì xảy ra giữa anh và sự tàn phá của nó.
- Đúng, sức tàn phá của cô ấy là nhất đấy.
- Nhưng nó có mọi thứ tốt đẹp, đúng không?
Nghe này, Nicky trông bên ngoài
là một đứa mạnh mẽ, độc lập...
...nhưng bên trong nó chỉ là một cô gái
muốn người đàn ông của nó yêu thương.
Ý tôi là vậy. Như là một cặp đẹp đôi...
...và anh đã quẳng nó đi.
Những đứa cháu như là những thiên thần.
Không phải là tôi muốn có cháu.
Nhưng cậu đúng là thằng ngốc.
Con nhớ mẹ, Kitty.
Tôi buộc phải giả vờ tôi tin anh.
Con đang tìm con gái của mẹ đây.
- Con biết cô ấy đã gọi cho mẹ.
- Chúng ta đều bị một vố đau.
Nó hỏi tôi về vài thứ gì đó.
Nó bảo là nó cần đi đến
đâu đó để tìm chút may mắn.
Như thể là tôi phải biết điều đó là gì.
- Alô.
- Nghe đây, cô đang gặp rắc rối.
- Giờ cô đang ở đâu?
- Tôi đang trong thành phố.
Không, không đúng. Cô không ở đó.
Cô đang ở đây. Cô ở trường đua.
Ở đây? Làm sao anh biết tôi đang ở đâu?
Chào Nic.
Chỉ cần nói ra thôi Stewart này
biết hắn ta đang làm gì...
...khi đi theo những người khác.
Chào Milo.
Không ngờ là gặp cô ở đây.
Ừ.
Không tưởng tượng nổi.
Em khỏe không?
Khỏe, còn anh?
Rất khỏe.
Một ngày đẹp trời.
Trông em tuyệt lắm.
Đẹp như lần đầu tiên chúng mình gặp nhau.
Điều này thật vĩ đại.
Tôi không biết anh có chuyện
gì nhưng tôi đang làm việc.
Ồ, đang làm việc hả?
Anh cũng thế.
Tôi nghe nói anh bị
đuổi khỏi ngành rồi mà.
Em kiểm tra anh sao?
- Không.
- Lo lắng cho anh sao?
Tôi thực sự không có
ý kiến nào cho anh.
Anh đang cố gắng giữ những mối
liên hệ nhỏ giữa cuộc sống đôi ta.
Anh có định bỏ chân ra không đấy?
Không.
Tôi nghĩ chúng ta sẽ chính chắn hơn khi
gặp nhau lần đầu tiên kể từ khi ly hôn.
Nhưng tại sao tôi lại nghĩ như thế khi chỉ có
một người trong chúng ta chính chắn hơn?
Như anh đã nói. Anh đang làm việc và
giờ thì anh đang săn lùng tội phạm.
Cụ thể là một kẻ ngốc đang tại ngoại.
- Anh là kẻ săn tiền thưởng ư?
- Ừ.
Sẽ rất đau khổ khi anh nói điều này
và thự sự thì chuyện đó là...
..."anh sẽ tống em vào tù".
Ôi, lạy Chúa. Được rồi.
Ai trả tiền cho anh làm việc này?
- Ai đó đăng trên báo à?
- Không, chỉ là chính quyền *** New York.
- Anh dám...sao? Đừng động vào người tôi.
- Chúng ta sẽ làm chứ?
Anh thực sự nghĩ rằng anh có
thể mang tôi đi bất cứ đâu sao?
Không, không phải bất cứ đâu.
Chỉ đến nhà tù thôi.
Ồ, đồ khốn kiếp, Milo.
Anh dường như không hiểu điều đó.
Tôi đang có một việc thực sự quan trọng.
Nói cho em biết này.
Em cần chấm dứt chuyện này...
...anh sẽ cho em 10 giây để bắt đầu.
- Tôi là người đã trưởng thành, Milo. Tôi...
- 10...
- 9, 8...
- Anh thực sự nghĩ như thế sao?
7...
6...
5, 4...
3, 2...
1...
Thử lại nhé.
- Lạy Chúa.
- Thêm một ít muối, đúng như em thích.
- Lạy Chúa. Stewart, không.
- Tôi muốn giúp cô. Xin hãy để tôi giúp.
Sao cô cứ làm tôi khó chịu thế?
Taxi
Ôi, chết tiệt.
- Vào xe.
- Tôi không vào tù đâu.
Ồ, vậy anh phải cầu
xin bằng cách khác.
- Ồ, gì thế. Anh định bắn tôi sao?
- Không.
- Anh sẽ bắn thằng lái taxi.
- Anh ta chỉ là cậu nhóc. Anh ta không có ý gì đâu.
Không, anh có ý này.
Nhảm nhí!
Được rồi. Chúng ta có thể
nói về chuyện này không?
Tốt.
Em muốn nói về điều gì?
Em sẽ không để anh đưa em vào tù.
- Đáng lưu ý.
- Và em...
Ồ, Milo, em...
Anh đừng đùa em nữa.
Đừng đùa em nữa. Anh không được...
Milo, dừng lại. Em nói
nghiêm túc đấy, bỏ em xuống.
Milo, khốn kiếp.
Anh không thể tống em vào cốp xe.
Anh không thể nghiêm túc...
Anh đã chết "nghiêm túc" đấy.
Này, Milo...này!
Ôi, lạy Chúa. Em sẽ đánh
đau đấy. Ôi lại Chúa Milo.
Milo. Khốn kiếp!
Mở cốp xe ra, Milo.
Ngay lập tức, Milo.
Được rồi, được rồi.
Được rồi. Tao đã từng gặp nhiều thằng
trong cuộc đời khốn nạn của tao.
Nhưng tao vẫn thấy ngạc nhiên trước mức
độ đau đớn mà nhiều thằng đã vượt qua...
...thật ấn tượng. Mày có
biết ý tao là gì không?
Tôi chỉ đi dò hỏi xung quanh thôi mà.
Okay. Thề có Chúa,
tôi không biết gì hết.
Điều gì xảy ra nếu tao xăm chữ "snitch"
(kẻ mách lẻo) lên mi mắt của mày?
- Hay tốt hơn là "dead snitch".
- Nhìn này, được rồi. Nhìn đây.
Tất cả những gì tôi biết là
nhà báo này đã ở đó, Ok?
Và cô ta nói vài điều về chiếc xe
biển số bị đánh cắp trong vụ tự sát.
Tên con đấy?
Văn phòng bảo lãnh của Sid'
Đoán xem ai trong cốp xe của tôi này.
Nhầm số rồi chứ gì? Ai đấy?
Ồ, coi nào Teresa. Tôi đây.
Cô biết là tôi mà.
- Này, tôi cần nói chuyện với Sid.
- Ừ, Sid không có ở đây.
Lần cuối cùng tôi nghe thấy khi
anh ta bắt đầu bắn vào 2 cái cây.
Tôi chỉ muốn nói với anh ta rằng tôi đã
tóm được cô ta và đang mang cô ta về.
Tôi sẽ đến đấy trong 2 tiếng nữa và tôi muốn nhanh
chóng có số tiền thưởng cho việc mang ả về.
Vâng, tôi cũng muốn trả tiền thưởng
nhưng cuối tuần rồi không có ai làm đâu.
Chưa hết một tuần mà.
Tôi phải nhận một cuộc gọi khác.
Ừ, tôi cũng vậy.
Rất bận rộn. Tạm biệt.
Milo đây, tôi xin lỗi nhưng tôi không
thể nhận cuộc gọi của anh lúc này...
Milo, làm ơn cho em ra khỏi cốp xe.
Không. Ồ xem này, bạn trai
Stewart của em đang đi theo anh.
- Anh ta không phải bạn trai em.
- Dường như anh ta nghĩ anh ta là thế.
Theo em nhớ thì lần này
anh ta nghĩ rằng anh bắt em...
-...và rằng anh ta mất mặt.
- Hắn ta dường như không phải loại của em.
Nghe này. Milo.
Làm ơn đi, xin anh đấy.
Em sẽ không chạy trốn nữa. Đó là...
Nhìn xem, anh bắt được em rồi mà.
Nói thật nhé, em nghĩ là em thực sự
cần lời khuyên của anh về những chuyện đó.
Điều đó đáng xấu hổ...
...bởi vì anh sẽ không giúp em kể
cả khi em là con rùa biển cuối cùng...
...kéo lê thân thể bé nhỏ
của em trên cát nóng...
...trong khi lũ mòng biển
đói khát lượn trên đầu.
Không, anh chỉ muốn kéo ghế...
...nhấm nháp một ly Pina Colada và
xem thiên nhiên bắt nó đi như thế nào.
- Alô.
- Anh dừng lại ngay.
Alô.
Nic.
Nicole.
Gì thế?
Này, có nhớ là chúng mình
đã từng yêu nhau không?
Có.
Được rồi, điều đó có nghĩa là anh
biết khi nào em khóc thực sự...
...và khi nào em khóc giả vờ. Tạm biệt.
Cái gì vậy?
Lạy Chúa, Milo!
- Anh có nghe âm thanh đó của em không?
- Ồ, lạy Chúa. Tốt lắm.
Milo! Ồ, mẹ kiếp.
Milo hả? Milo phải không?
Xin chào, Nicole Hurley đây.
Này, tôi đây. Jimmy đây.
Jimmy, Ôi lạy Chúa.
Lạy Chúa, Jimmy.
Tôi nghĩ là anh đã chết.
Anh ở đâu vậy? Tôi đã
gửi cho anh 40 tin nhắn.
Ừ, xin lỗi. Điện thoại của tôi hỏng rồi.
Nghe này, về câu chuyện đó...
Jimmy. Có chuyện gì ở
nhà hàng Dunkin vậy?
Ồ, không có gì. Tôi gặp một người bạn
và anh ta cần tôi giúp đỡ về vài thứ.
Có gì xảy ra trước khi
cửa xe anh bị đập vỡ vậy?
Tôi để chìa khóa của tôi bên trong...
Tuy vậy. Nó chỉ là một phần chết tiệt.
Nghe này, cô đang ở đâu vậy?
Hình như vẫn còn đang trong nhà vệ sinh?
Tôi đang...Tôi đang ở Atlantic.
Nghe này Jimmy. Tôi đến căn hộ
của anh và tôi tìm thấy cái lót ly.
"Có được bằng chứng bị
đánh cắp, lưu ý" là sao vậy?
Đó là lý do tại sao tôi gọi cho cô.
Tất cả hóa ra chỉ là một sự
lãng phí thời gian vô ích...
-...đối với tất cả những người tham gia.
- Ai là kẻ liên quan vậy Jimmy?
Rất tốt.
Jimmy...Jimmy...
Nghe này, xin cho tôi một đặc ân.
Nicole Hurley, số 134 đường Perry.
Kiểm tra tín dụng và các giao dịch
gần đây của cô ta, được chứ?
Chúc ngày tốt lành. Cảm ơn.
Nic.
- Có chuyện gì xảy ra cho mày vậy?
- Milo Boyd. Thằng khốn đó đánh vào đầu tôi.
Làm như chỉ mình tao
cho mày mấy thứ chết tiệt.
Mày lấy lại tiền cho tao rồi chứ?
Ray.
Milo Boyd. Cựu cảnh sát.
Bị sa thải năm ngoài vì bỏ bê nhiệm vụ.
Hiện giờ hắn nợ tiền cờ bạc hơn 11,000$.
Chúng ta chẳng thu được
xu nào suốt 2 tháng qua.
Thế này không được.
Chúng ta cho những kẻ vô công rồi nghề
này bắt đầu nghĩ Irene đã mềm yếu đi...
...và thế là chúng cóc thèm trả tiền.
Mang hắn về đây Dwight, cho dù có phải
bẻ gãy vài bộ phận trên người hắn...
...rồi tao sẽ lấy lại tiền của tao
và chúng ta sẽ có ngày cuối tuần vui vẻ.
Thề có Chúa.
Không thể tin được.
Làm thế nào anh tìm được em vậy?
Anh biết em đã gọi cho
mẹ nên anh đến gặp bà ta.
Anh đến gặp mẹ em sao?
Bà ấy đâu có biết em ở đó.
Ừ, bà ấy nói em đi
đến chỗ "tìm chút may mắn".
Và anh nhớ bố em có
vài lý thuyết điên rồ...
...về việc thua tất cả trên trường đua trong
khi vứt tất cả may mắn ra xung quanh.
Anh biết em sẽ ở khán đài D
bởi vì D là chữ cái may mắn của em.
Ý anh là ai cũng có chữ cái may mắn.
Em không có ý kiến gì về
việc anh biết tất cả về em.
Dĩ nhiên rồi. Chúng ta đã cưới nhau mà.
Nhưng thành thực mà nói, anh yêu sự độc thân.
Anh yêu mọi thứ thuộc về cuộc đời anh.
Công việc tuyệt vời...
...những người bạn tốt bụng...
...cô bạn gái nóng bỏng.
- Bạn gái ư?
- Ồ, em không biết sao?
Đúng vậy, anh có một số, bình thường có,
điên rồ có, những quan hệ đầy nhục dục...
...kể từ khi anh và em tan vỡ. Nhưng
anh nghĩ người phụ nữ này là số một.
Cô ta tên gì?
Teresa
Cơ thể bốc lửa.
Nấu ăn tuyệt vời.
Thông minh. Rất thông minh.
- Thông minh như vũ nữ thoát y.
- Cô ta không phải vũ nữ thoát y.
Được rồi, vậy thì Teresa làm gì?
- Thẩm phán.
- Cái gì?
Thẩm phán tòa phúc thẩm.
Ồ, vớ vẩn. Toàn là nhảm nhí.
Không, anh không nhảm nhí.
Cô ta là một thẩm phán thực sự.
Thực tế, chỉ như một người mà em bỏ đi.
Thật buồn cười, một sự
trùng hợp nhỏ trong cuộc đời.
Được rồi. Em quyết rồi.
Em sẽ chia thù lao. Em sẽ chia.
Chỉ là em không muốn chơi trò này nữa.
Đây, cầm lấy đi.
- Cái gì thế?
- 500$.
Cầm lấy rồi bỏ em xuống bên
đường chỗ nào cũng được.
Đây, em không thèm quan tâm.
Cưng à, anh được nhận 5,000$ để
vác mông em ra trước tòa. Tính lại đi.
- Không. Anh cầm đi.
- Không.
Em biết Milo Boyd là thế nào mà.
Hắn sẽ cầm 500$ rồi đi
đến sòng bạc nào đó...
...và biến nó thành 5,000$.
- Hắn có thể biến thành 10,000$.
- Ừ, cố gắng lên 50,000$.
Em không biết nữa.
Em không nghĩ xa đến thế.
- Tại sao không?
- Em không biết. Em nghĩ anh sẽ cầm nó.
Cái quái gì thế.
Anh sẽ cầm lấy ư?
Em biết đấy, chuyện này
không liên quan gì đến tiền bạc.
Không hề. Đây là chuyện anh đang làm việc.
Được rồi, giờ thì nghe này.
Nhớ lấy: anh thắng, anh sẽ thả em.
Đó là thỏa thuận, được không?
Anh nhận được thứ anh
muốn và em được ra đi...
Đừng có kẻ câu chuyện của em cho anh.
Làm sao anh có thể quên nhỉ? Đi nào.
Yeah, tao tìm thấy rồi. Lạy Chúa,
Stewart, mày đúng là chú ngựa giống.
Trung thực đi Dwight, mày truy
đuổi thằng này, đập gẫy chân hắn...
...đấm vào khuôn mặt đầy máu của nó,
mày chẳng được gì nhiều từ bài tập aerobic.
- Tại sao chúng ta nói về chuyện này?
- Mày sẽ giúp tao giết nó...
...vì mày quá chậm chạp trong việc
phản ứng tình huống giữa sống và chết.
Tôi không quá chậm chạp.
Irene hả?
- Ừ.
- Vừa phát hiện thấy Boyd ở Taj Mahal.
- Hắn đi chiếc Delta màu xanh đời 88.
- Tôi đang ở đấy.
Okay, nghe này em có
một gã làm ở đấy.
Anh ta làm ở bar Doul's. Anh ta
cung cấp tin cho em vài lần.
- Ý em hắn là một thằng "lẻo mép".
- Vâng.
Em nghĩ anh ta đang gặp rắc rối.
Em định hỏi anh ta vài điều về một vụ tự tử,
một gã đã nhảy xuống từ mái nhà.
Để anh nói cho em biết.
- Gì vậy?
- Tự tử không như lặn. Chân sẽ xuống trước.
Có thật không? Làm sao anh biết điều đó?
Mọi thằng cớm đều biết điều đó.
Được, nếu như mọi cớm đều biết
rằng tự tử chân sẽ xuống trước...
...nhưng gã này đầu lại xuống trước,
vậy tại sao cảnh sát lại cho đây là vụ tự tử?
- Làm thế quái nào anh biết được.
- Được rồi...
Tại sao em không hỏi cảnh sát sao
không ghi điều đó vào báo cáo?
Nicole
Nicole, Stewart đây.
Tôi tới cứu cô đây.
Ôi lạy Chúa. Cô ta ngất rồi.
Được rồi, lần này đến lượt
anh hùng. Đi nào anh bạn.
Vâng, vâng.
Okay, tôi đến đây.
Tôi cứu được cô rồi.
Ôi, khốn kiếp.
Này.
Đây là chiếc Delta đời 88 đấy.
- Vâng.
- Xe đẹp đấy.
Vâng, cám ơn.
Ồ, không, đây là....
Đây là xe của tôi, nếu như ông muốn hỏi.
Ừ.
Translate & sync by dung4tt hdvietnam
Nó từng được quay trong
video của Ice Cube đấy.
- Ừ.
- Đúng đấy.
Anh là người hâm mộ xe sao?
Những thứ tôi thực sự yêu thích nó...
Vô-lăng này...
Tôi đặt 500$.
Lần ném mới.
500$ được đặt.
Đợi đã. Anh cược hết tất cả sao?
Nếu anh thua thì sao?
Thì chúng ta sẽ quay lại xe.
Nếu anh thua, anh vẫn thắng.
- Đây. Thổi vào chúng đi.
- Không.
- Trước đây em luôn làm thế mà.
- Ồ, coi nào.
Em muốn anh thắng, đúng không?
Nếu anh thắng, em tự do đi, nhớ chứ?
- Ném đi thôi, ném đi.
- Ném đi, ném ra đi.
Chúng tôi ném đây.
- Người thắng là số 7.
- Số 7. Thắng lớn đấy.
Người thắng là số 11.
- Đúng đấy. Số 11.
- Người thắng ở đầu bàn.
Số 7 thắng.
Số 7.
Số 11 thắng.
Đếm nó thật kỹ từ từ thôi.
8,000$. Đẹp đấy.
Anh đã làm được rồi.
Em nói anh có thể và anh đã làm được.
Em biến khỏi đây thôi.
Anh đã thắng, giờ em đi đây.
Cái gì? Đợi đã. Em nói về chuyện gì thế?
- Em định đi đâu?
- Anh đùa à?
Chúng ta đã có thỏa thuận.
Anh đã thắng 5,000$ và em được đi.
Không, em nói là 10,000$.
Em nói chỉ có 5,000$ thôi Milo.
Lúc trong xe em nói anh
có thể biến 500$ thành 10,000$.
- Đúng. Nhưng trước tiên em chỉ nói...
- Không "nhưng" gì hết.
Coi nào. Tại sao anh phải cố
gắng để thắng được 5,000$...
...trong khi anh cũng nhận
được 5,000$ nếu nộp em?
- Không ý nghĩa gì nữa.
- Anh biết ý nghĩa giờ là gì không?
- Em sẽ đi khỏi đây, thế đấy. Em biến đây.
- Này, không đâu. Em sẽ phải ở đây...
...cho đến khi nào anh thắng được
10,000$ rồi mới được đi. Được không?
Em nghe rõ lời anh rồi đấy.
Giờ thì thổi đi nào.
Những lời của anh
đếch có giá trị gì hết.
Ném đi thôi.
Em biết gì không? Tốt thôi, anh có thể
tự làm việc này, làm tất cả bằng mọi cách.
Nhìn đây. Milo Boyd sẽ tự
tạo ra may mắn cho anh ấy.
Vâng, chúng tôi ném đây.
Số 4, quá dễ.
Điểm cần thiết là 4.
Okay, số 4. Tốt thôi.
Đừng lo tôi có thể có số 4.
Đó là 2 con số 2...
-...hoặc là 3 và 1.
- Đúng đấy. Hoặc là 4 và 0.
Câm mồm.
Dĩ nhiên là em đổ thừa.
Số 4 và số 0 sao?
- Lạy Chúa.
- Em đã chế diễu vị thần súc sắc.
"Những vị thần súc sắc" ư?
Anh có nghe mình nói không đấy?
Không, tất cả những gì anh nghe thấy là âm
thanh của mấy cái phỉnh 8,000$ bị lôi đi khỏi anh.
Milo, Milo, anh phải để cho em đi.
Không, anh không từ bất kỳ việc gì
để lấy lại tiền thắng bài của anh...
...và anh sẽ làm ngay khi anh
tìm thấy căn phòng khốn kiếp đó.
Đây là một nơi đẹp.
Ừ, rất vui khi em thích nó.
Bởi vì em sẽ trả tiền phòng mà.
- Em...Em trả sao?
- Ừ, anh đã nẫng thẻ tín dụng của em.
Khá bẩn thỉu khi làm việc đấy, anh cảm
thấy khá hơn khi em biết điều đấy.
- Anh cuỗm thẻ tín dụng của em sao?
- Nhìn xem, đó là những gì em luôn muốn mà.
Em biết mà, anh mượn thẻ tín dụng của em,
và nó thành vật bị đánh cắp.
Em luôn luôn thổi
phồng sự việc quá mức.
Anh biết cái gì khiến anh ngưng làm việc đó
với cái từ "luôn luôn" tào lao đấy không?
Chúng ta ngỏ lời sau 6 tháng.
Rồi chúng ta kết hôn sau 9 tháng.
Tổng cộng là 15 tháng, đúng không?
Nó không còn là "luôn luôn" nữa.
Anh thậm chí còn không hiểu "luôn luôn"
là sao. Này anh đang làm gì thế? Cái gì...
Này, này. Anh đi đâu đấy?
Milo, đừng để em ở
đây như thế này, Milo.
- Em sẽ phải trả tiền những thứ đó.
- Anh hiểu gì không?
.
- Em đang làm gì vậy?
- Cái gì?
Có phải em đang quyến rũ anh không?
Ừ, em đang quyến rũ đấy.
Em thích sờ mó cái gì trước tiên?
Em luôn thích bờ vai của anh.
Ồ, đúng vậy, vai của anh.
Và đặc biệt là chỗ bên phải
áo khoác. Thật ấn tượng.
Ngực của anh.
Vừa mạnh mẽ vừa rắn chắc.
- Môi anh.
- Môi của anh.
Sự hoàn hảo phù hợp với em.
Những gì em thực sự
muốn sờ mó trước tiên...
...rất mạnh mẽ.
Đôi lúc nguy hiểm.
- Nó thật cứng.
- Ừ.
Và đó là khẩu súng của anh.
Ồ, anh thật là một thằng khốn.
Một thằng khốn kiếp.
Ừ. Nhưng bên phải áo khoác...
Ray muốn cho mày xem vài thứ.
Okay. Được rồi. Okay.
Kêu bạn của anh vào đây.
Giờ thì tôi đã có sự chú ý của anh...
... để tôi sẽ cho anh biết bạn cùng phòng
hồi đại học với tôi là một cộng sự...
...tại một công ty luật lớn
nhất ở Ann Arbor, Michigan.
Đúng vậy, và họ chuyên chủ
yếu về luật bất động sản...
...và tôi đang gọi cho anh ta.
Và anh ta sẽ ước lượng cho anh
Lấy vài thứ gì đó rồi
đập gẫy chân nó đi.
Đừng, đợi một giây.
Tôi không biết hắn ta.
Chúng tôi không...Chúng tôi đã
cùng có vài cô gái ở đại học.
Này, này, đó là của CLB Ping đúng không?
Một gậy hiệu Rapture chứ gì? Tôi cũng có...
Ôi, chết tiệt. Lạy Chúa, khốn kiếp.
- Cảm thấy đỡ hơn chưa?
- Vâng, đỡ rồi, thực sự đấy.
- Mẹ kiếp.
- Thằng này là thằng nào vậy?
- Thằng Boyd đâu?
- Thằng Boyd đấy thôi.
Nó không phải là Milo Boyd.
- Tôi không phải là Boyd.
- Hắn ở trong xe của Boyd.
Tôi không phải là Boyd.
Lần này cả 2 chúng
mày đi với nhau. Morons.
- Dịch vụ phòng.
- Ôi, tốt lắm, vào đây đi.
Chào buổi sáng.
Có lẽ cô đang tự hỏi tại sao
tôi lại bị còng tay vào giường.
Tôi vừa dọn phòng có một gã đang
nằm trong bồn tắm đầy mayonaise...
...đeo trên cổ một vòng xích chó.
- Vâng, chỉ mỗi mình hắn như thế thôi.
- Cô không phải là ả...
-...sẽ làm sạch cái bồn tắm kia chứ.
- Đó là thời điểm rất tốt.
- Tôi sẽ quay lại.
- Không, xin đừng.
Cô làm ơn lấy cái túi xách
của tôi ở đàng kia hộ tôi với.
Đó là cái gì thế?
Cái gì thế? Xin lỗi. Cái gì thế? Cái gì...
Cái đấy.
Nghe này, làm ơn cho em đi vệ sinh.
Anh có thể không?
Làm thế nào anh ngủ được vậy?
Tốt hơn cô.
- Anh có...
- Xin lỗi.
Anh đang làm gì vậy?
Tôi có thể có một chút riêng tư không?
Có gì đó mách bảo anh
là anh phải khám xét em.
Ồ, được thôi.
Trông em giống như đang
giấu vũ khí giữa 2 ngực sao?
Nghiêm túc đi.
- Anh nghĩ gì thế?
- Okay, okay.
Lạy Chúa.
Nút "công suất tối đa" đâu.
"Đặt trực tiếp lên da của đối tượng".
"Rồi nhấn nút".
- Này, em đang nói với ai đấy.
- Không ai cả.
Em đang nói chuyện với ai
trong nhà tắm được chứ? Chúa ơi.
Okay, em đang làm
cái gì đó. Anh vào đây.
- Không, em không làm gì, Milo.
- Em làm một cái gì đó.
Không, Em không. Chúa ơi.
Đồ con hoang...
Cô đã thực sự được tại ngoại?
Gary, tôi cần biết tên của gã cớm
đã ký vào bản báo cáo vụ tự tử.
Okay. Đang tìm...
- Bobby Jenkins.
- Bobby hả?
Anh có chắc không?
Tôi đang đọc nó ngay đây này.
- Cô có biết Stewart ở đâu không?
- Tại sao tôi phải biết việc đó?
- Tôi nghĩ hai người đi cùng nhau.
- Chúng tôi không cùng nhau. Đã một lần rồi.
Tôi có vài điều cùng nhau về câu chuyện.
- Cô làm điều đó với Stewart?
- Này, anh biết rồi đấy Gary.
- Có cần lên xe không?
- Cái gì?
Vâng, vâng, có. Lay Chúa.
Thật là ác mộng.
Nhận Làm DVD Theo Yêu Cầu Online - 01656 436 812
Đừng có kết hôn đấy.
Tôi mới 17. Tôi thậm chí còn không có bạn gái.
Tôi đang dành dụm tiền học đại học.
Cậu biết gì không? Tôi đã đưa tất
cả tiền của tôi cho thằng chồng cũ.
Tôi không biết làm thế
nào tôi trả cho cậu đây.
Cô có thể cho tôi xem ngực của cô.
Xin lỗi.
Tôi đã nói với cô tôi không
có bạn gái. Phá lệ với tôi đi.
Cho tôi xem ngực của cô đi.
Được rồi, kéo lên.
Cô nghiêm túc chứ?
Coi chừng, coi chừng, coi chừng.
Coi nào, mang nó quay lại đây.
Bà chủ của tôi sẽ giết tôi mất.
Cho bà ta xem "của quý" của cậy ấy.
Taser đây, cưng.
Lên xe đi.
Đi nào, đi nào.
Anh có nghiêm túc không? Thực sự chứ?
Ngay lúc này, anh sẽ làm việc này chứ?
Anh hứa, anh hứa sẽ
không làm điều đó nữa.
Đi nào.
Không thể tin là em từng lấy anh đấy.
Anh không biết tại sao
em vẫn giữ cái trò cũ "lên xe đi".
Cái gì đây?
Ồ, em đang làm gì vậy?
Không, không, không.
Anh không mua nó. Không...
Ôi, chết tiệt. Đó là sự thật.
Nicole, coi nào, đi thôi.
- Nhìn đi, anh chỉ lừa mọi người xung quanh.
- Không phải vì anh.
Mẹ kiếp.
Ồ, cám ơn Chúa. Một bác sĩ.
Thưa ông, cái chân của tôi.
Tôi nghĩ nó đã gãy...
...và tất cả những gì tôi ăn hôm nay chỉ
là một cái bánh rán. Đó là...đó là nhiều lắm.
Đợi một phút. Đợi đã.
Ông có phải là bác sĩ không?
Dĩ nhiên, tôi là bác sĩ thú y
tại trường đua thành phố Atlantic.
- Cái gì?
- Ông ấy rất giỏi.
Ông ấy chỉ mới làm chết một con
ngựa của chúng tao hồi tuần trước.
- Tao không nghĩ nó cảm nhận mọi thứ.
- Nhưng tôi không phải ngựa.
Được rồi, trong trường hợp đó,
nó sẽ cảm nhận được rất nhiều.
Được rồi, những thằng này khó chơi đây.
Okay, anh sẽ cảm thấy rất đau đớn.
Nhưng rồi chân của anh
sẽ cảm thấy ổn hơn.
Đừng... Đừng...
Coi nào, việc này có cần thiết không?
Sau khi chích 250V vào cổ anh ư?
Em may mắn là không vào cốp xe nữa đấy.
Anh cảm thấy như là anh vừa nhận
được một món đồ từ cú nhảy trên cáp.
- Anh có thể bắt giữ em vì chuyện này.
- Tuyệt thật. Làm đi. Anh dám sao.
Đợi đã, anh đâu còn là cớm nữa.
Mọi thứ trên đường...
...đâu phải là thứ hấp dẫn anh nữa.
Anh có thể trở lại làm cớm
bất cứ lúc nào anh muốn.
Ừ, đúng đấy.
- Em biết tại vì sao không?
- Tại sao?
Bởi vì anh làm tốt, đó là lý do tại sao.
Em không đồng ý với anh.
- Dựa vào đâu em nói điều đó?
- Thì căn cứ trên thực tế...
...thì có một chiếc SUV đen đang theo
chúng ta và anh thậm chí không nhận ra nữa.
- Ai nói là hắn ta đi theo chúng ta?
- Đó cũng là chiếc xe em nhìn thấy...
...ở nhà hàng rán Dunkin
lúc em đi đến gặp Jimmy.
Có cả triệu chiếc SUV màu đen cùng
với 20 triệu nhà hàng rán Dunkin...
-...và chỉ có một ở New Jersey.
- Nghe đây.
Có nhiều khả năng vài cảnh sát
có liên quan đến câu chuyện...
-...mà em đang điều tra.
- Vụ tự tử sao?
Chúng tóm được Jimmy. Rồi Jimmy cho
chúng biết tên em. Em cũng không rõ nữa.
- Chúng có thể đang muốn giết em.
- Em nghĩ em là con khốn bốc lửa...
...nhưng thực ra chỉ có duy nhất
một kẻ muốn giết em thôi, đó là anh.
- Lạy Chúa. Coi chừng. Chạy đi.
- Em đang làm cái quái gì thế?
Chúa ơi. Khốn kiếp.
Tại sao anh không bao giờ nghe lời em?
- Anh có nghe nhưng...
- Không, anh không thèm nghe.
Coi chừng.
Đừng ngừng lại.
Milo.
- Có thế chứ. Em cảm thấy...
- Giờ chỉ có mỗi mình em thấy vui.
- Milo...
- Ở yên đây.
Không, đừng bỏ em ở đây Milo.
Cho em ra khỏi chỗ này đi Milo.
Mẹ kiếp.
- Chúa ơi.
- Lạy Chúa.
Anh đã nói em ở yên trong xe mà.
Thì sao nào? Anh đâu
phải ông chủ của em.
- Em phải trả tiền cho những thứ đó.
- Em nợ anh một cái cửa.
Dừng xe lại. Ra ngoài.
Đi ra khỏi xe..
Khốn kiếp.
Em rước cái quỷ quái
gì vào thân vậy?
- Tin chưa? Giờ thì anh biết rồi đấy chứ?
- Ừ, ừ..thằng quỷ đó bắn vào xe của anh.
Em nói với anh là
có ai đó đi theo em.
Anh có nghe em nói không? Không.
Anh không bao giờ nghe em nói sao?
Em bảo anh là có ai đó
nhảy từ trên mái nhà xuống.
Anh ta đã làm cho NYPD
ở bộ phận lưu chứng cứ.
Anh ta sợ độ cao và điều
đó loại trừ khả năng tự tử.
Em biết không, em có thể cho anh biết
mọi chuyện này trên đường về khám.
- Anh không thể nghiêm túc được.
- Ồ, em có muốn cược không?
Bobby đã ký vào bản báo cáo.
Cái gì?
Bobby là cảnh sát đã ký
vào báo cáo vụ tự tử.
- Giống như điều anh nói...
- "Cẩn thận chung quanh. Băng rất mỏng đấy".
- Anh ấy cũng là bạn của em.
- Cái gì thế này? Buộc tội bạn bè sao?
Không, đây không phải là buộc tội.
Chỉ đơn giản là nối các dấu chấm lại.
Không, việc này là liên
quan giữa em và một ai đó...
...rồi sau đấy tất cả đột nhiên...
...không lời báo trước, em không thèm quan
tâm đến anh ta và em bước ra khỏi cửa.
- Việc này không như chúng ta, Milo.
- Bobby.
Bobby đã rào em lại rồi.
Em biết. Em sẽ đau khổ
nhưng em sẽ không đứng...
...với đầu em nằm trên cát.
Anh biết đầu của em nằm đâu,
và nó không có trên cát.
- Anh đang làm gì vậy?
- Anh sẽ nhổ cái *** này.
Khi anh làm xong, anh sẽ
chứng minh Bobby vô tội...
...và cho em thấy chính xác lòng
trung thành trông như thế nào.
Không có số VIN.
Không có số đăng ký.
Thằng này chắc hẳn là
tay chuyên nghiệp đây.
Đây rồi, em có một cái cốc cafe
Starbuck với tên Earl được ghi trên đấy.
Có thể nó không phải là cốc của hắn.
Đó là tất cả những gì em tìm được sao?
Còn nhiều hơn những thứ anh có đấy.
- Anh tìm được mấy thứ này.
- Có gì quan trọng khi hắn chơi golf vậy?
Em nhìn đây, anh không
nghĩ hắn biết chơi golf.
Những câu lạc bộ này
có số người chơi vừa đủ.
Thêm nữa, họ là những
người thuận tay trái.
Cái gã bắn chúng mình thuận tay phải.
Còn chưa đề cập đến chuyện
tất cả các túi đều chả có gì.
Vậy thì sao?
Không có tay chơi golf nào trên thế giới...
...mà lại không có ty đỡ bóng,
bút chì, bóng, giày và cả tên nữa.
Tại sao hắn ta lại là thành viên...
-...câu lạc bộ Castle Hill Country được chứ?
- Câu hỏi hay đấy.
Đó là lý do tại sao em hỏi anh.
Đó là câu hỏi hay.
Được rồi, trao đổi đây.
Chúng ta rất quan tâm đến
việc trở thành câu lạc bộ...
...và chúng ta là bạn của John.
Okay, ai là John?
Chỉ cần nói John họ sẽ điền họ vào.
- Thông minh thật.
- Cảm ơn. Lúc nào cũng làm việc mà.
Được rồi, giờ thì anh phải vào
đó với một nghề nghiệp gì đó.
Tại sao anh không
thể quyết định anh là ai?
Kẻ săn tiền thưởng ư?
Chúng ta đang cố gắng vào câu lạc bộ riêng
tư chứ không phải câu lạc bộ máy kéo.
Ồ, lạy Chúa. Tôi xin lỗi.
Hôm nay câu lạc bộ đóng cửa để dành
cho sự kiện riêng của các thành viên.
Là ngày 4 tháng 7 mà.
Là ngày đó sao?
Hôm nay là ngày mùng 4, anh yêu.
Anh không thể tin được, cưng à.
Được thôi, anh yêu,
cả hai ta đều thế.
Nhìn này, những điều này
John đã thực sự nói là tốt đẹp hết...
...nếu như hôm nay
chúng tôi ghé lại đây.
John...ư?
Anh ta là thành viên ở đây.
Bà biết John mà.
- Mọi người đều biết John.
- John lớn.
Thực sự thì tôi là phụ
trách thành viên ở đây...
...và tôi không tin là chúng tôi có
một thành viên độc thân tên John.
Thật kỳ lạ, anh yêu.
- Không thể sai được.
- Ồ, đợi đã.
Ý của anh chị là Jack Willit? Họ gọi anh ta
là Jack nhưng tôi nghĩ tên anh ta là John.
- Đúng vậy. John lớn Jack Willit.
- John lớn. Vâng. Làm sao tôi quên được.
Sau bao nhiêu năm John và tôi
thực sự làm việc cùng nhau...
-...tôi quên là mọi người hay gọi anh ta là Jack.
- Jack.
Ồ, vậy ra là anh cũng
là Thượng nghị sĩ?
Vâng.
Ở *** nào?
- Okla...
- Kansas.
Kansas
Được rồi, còn gì vui hơn thưa
ông bà Thượng nghị sĩ Boyd.
Hãy để tôi tìm một ai đó sẽ đưa ông bà đi
quanh một vòng. Thật may mắn cho chúng tôi...
...có thêm một người nổi
tiếng nữa ở Castle Hill.
Thực sự thì tôi là một cựu người mẫu.
Thật vậy sao?
Bao lâu rồi bà không làm việc đấy?
Tại sao bà không tìm ai đó có
thể đưa chúng tôi đi một vòng.
Chỉ cần đợi ở đây.
Tôi sẽ quay lại trong tích tắc.
Được rồi, chúng ta phải chia nhau ra.
Em có sân tennis, hồ bơi và anh thì
có các cửa hàng chuyên nghiệp.
Em định chạy loanh quanh hỏi mọi người
rằng họ có biết gã nào tên Earl sao?
Vậy anh có ý tưởng nào hay hơn không?
Học hỏi anh này cưng. Em muốn
biết gì về một chút chuyện xấu...
...diễn ra ở một câu lạc bộ như thế này,
em phải hỏi thật đúng người.
Phải hỏi ai?
Những người vác gậy ấy.
- Như ớ đó.
- Đúng không?
- Có chuyện gì vậy?
- Này.
Này, các anh em có
biết gã nào tên Earl không?
Không.
Này.
- Anh sẽ lấy câu trả lời ở đó.
- Đợi đã. Anh định đi đâu?
Milo.
Chết tiệt.
Có cần thay đổi một ít vẻ
ngoài không Thượng nghị sĩ?
Thằng nhóc đó có tuổi 20 của anh.
- Ồ, nhanh lên. Lên xe đi.
- Chỉ khi nào em để cho anh lái.
- Điều đó có nghĩa là gì?
- Đó là em lái xe tệ nhất.
Em không phải là người lái xe
tệ nhất. Em là một lái xe tuyệt vời.
Anh biết gì không? Em không có nhiều
thời gian cho chuyện này. Lên xe đi.
Làm thế nào chúng ta
mất dấu hắn được nhỉ?
Hắn ta biết rõ đường hơn chúng ta.
Xin chào quý ông.
Kia kìa.
Đuổi theo hắn.
- Lạy Chúa, Milo.
- Chạy sang bên phải hắn.
- Chúng ta chạy quá nhanh. Ôi, không.
- Không.
Tao bắt được mày rồi.
Bắt được mày rồi.
Đó không phải lỗi của em.
Tôi không biết gì hết. Ma túy, tiền.
- Tôi không biết gì về nó hết.
- Tao không hỏi mày về ma túy hay tiền.
Tốt lắm. Tôi không biết gì hết.
Tôi chỉ là một thằng vác gậy.
- Được rồi, thế tại sao anh bỏ chạy?
- Tôi chỉ là một thằng đang kiếm tiền đi học.
Tốt lắm!
Một chiếc môtô nước, tôi đang để
dành tiền mua một chiếc môtô nước.
Ai là Earl?
Okay, tất cả những gì tôi biết
là hắn thường chơi ở đây...
...trong những sự kiện
lớn 3 hoặc 4 lần mỗi tháng.
Dude còn không biết sự khác
nhau giữa một cái nêm và mái chèo.
Họ của hắn là gì?
Tôi không biết gì về hắn hết.
Tại sao mày không dùng kiến thức
đại học của mày để suy nghĩ.
Ông có thể dìm chết tôi
nhưng tôi không biết họ của hắn.
Và hắn là một người cho tiền tip
nhiều nhất, đôi khi đến 100$.
Ồ, hắn cho tôi thứ này.
Hắn cho anh cả hình xăm luôn sao?
Lúc ấy bạn gái tôi đá tôi, đúng thế.
Hắn xăm cho tôi hình xăm này
ở Queens. Tiệm Blue Ink.
Tôi cũng không biết,
có lẽ hắn là chủ chỗ ấy.
Tiệm xăm Blue Ink.
Vâng, cho tôi nói chuyện với Earl.
Không có đây.
- Chúng ta tóm được hắn rồi.
- Nói với hắn có Walter Lilly gọi.
Nói với hắn có
Walter Lilly gọi, được chứ?
Vâng, Walter Lilly hả? Cảm ơn.
Làm tốt đấy thám tử.
Này, em...
- Em có một ít...
- Cái gì?
- Một ít...
- Cái gì vậy?
- Trên cổ của em.
- Nó là gì vậy?
- Nó là một ít bùn ao.
- Lấy nó ra đi. Ôi lạy Chúa.
- Trông được đấy.
- Lấy nó ra, Milo, lấy nó ra, chả có gì vui.
- Okay, bình tĩnh, bình tĩnh.
- Vứt đi.
Còn nữa không?
Nó cò còn chỗ khác không?
- Em muốn xem nó không? Nhìn này.
- Vứt nó ra khỏi xe đi.
- Anh sẽ giữ nó. Ép nó trong một cuốn sách
- Ôi, lạy Chúa.
Anh sẽ luôn nhớ về một ngày
đặc biệt chúng ta từng trải qua.
Xem này, anh cứ đùa mãi, Milo,
nhưng nhìn lại chúng ta xem.
Chúng ta đã đến rất gần một vụ án mạng
mà hầu như không ai biết nó đã xảy ra.
- Để anh nói chuyện thằng quỷ này.
- Thật sao?
Này Bobby, có chuyện gì vậy?
Rời khỏi đường đi,
ý tôi là làm ngay đi.
Ừ, giao thông trong ngày nghỉ...
- Nó đích thực như là đồ chó chết.
- Một nửa New Jersey đang tìm anh đấy.
Một nửa còn lại đang tìm vợ cũ của anh,
người đã phạm tội nghiêm trọng.
Tôi không có được ý tưởng nào nữa.
Bởi thế nên "những chuyện gì
xảy ra ở Jersey cứ để nó ở Jersey".
Anh đang ở đâu vậy
anh bạn? Chính xác đấy.
Gì vậy?
Nghe đây Bobby, có lẽ tôi và cậu
phải gặp nhau làm vài cốc bia vậy.
Cậu biết đấy, nói về những chuyện xưa.
Khốn kiếp Milo. Tôi chỉ có thể bảo vệ được
anh nếu anh làm theo những gì tôi nói.
Và ngay lúc này tôi đang nói với anh:
"cúi thấp xuống, ở yên đấy".
- Gì thế?
- Anh ta nói chúng ta phải rời khỏi đường.
- Anh tin anh ta.
- Chúng ta đang ở giữa nơi nào đấy.
Em biết gì không?
Anh biết chính xác chúng ta ở đâu.
Chào mừng đến "Cupid's Cabin".
Thật không đấy?
Tại đây sao?
Không thể lái xe thêm 5 phút,
tìm một khách sạn Best Western sao?
Chúng ta sẽ an toàn ở đây cho đến
khi chúng ta tìm hiểu được chuyện gì.
Anh có nghĩ họ nhớ
chúng ta không?
Em đùa sao? Em có biết có bao nhiêu cặp
hưởng tuần trăng mật sau chúng ta không?
Tôi có thể giúp...
Đợi đã.
Không thể nào được.
Edmund. Edmun. Đến đây nhanh lên.
- Trông như họ nhớ chúng ta đấy.
- Anh nghĩ thế sao?
Vẫn nhớ, tim tôi đập thình thịch đây.
Ôi, bạn của tôi.
Nghe này, chúng tôi có nhiều đôi bạn
trẻ cưới nhau xong ở đây nhưng 2 bạn...
Có phải chúng ta từng là một cặp yêu
điên cuồng như đôi bạn trẻ này không?
Không, không. Chúng tôi chỉ nói về 2 bạn...
...chân thành với Besty như là thí dụ
hoàn hảo của "Cupid's Cabin".
Phòng đôi ở "Cupid's Cabin".
Ồ, bạn biết mà.
Chúng tôi sẽ xếp cho các bạn một
căn phòng đẹp. Vào trong đi nào.
Chào mừng trở lại.
Chào mừng. Chào mừng. Chào mừng.
Ồ, nhìn này, ở đây...
Ồ, bạn tốt của tôi.
Gì nhỉ, nó được 3 năm rồi ư?
- 3 năm, đúng không nào?
- Ôi, lạy Chúa. Tôi thậm chí không nhớ nổi.
Vì thế các bạn đã quay
trở lại trong ngày kỷ niệm.
Tôi phải hỏi hai bạn
vài câu hỏi tôi ưa thích.
Làm sao các bạn có thể giữ được vẻ
lãng mạn của các bạn sống mãi vậy?
Được rồi, tôi phải nói với bà, Dawn...
...Tôi không phải là một
gã có kiểu lãng mạn tự nhiên.
Đúng. Anh ta không phải vậy.
Ý tôi là tôi không tặng
thẻ tín dụng hoặc hoa.
Thực sự là không có
bất kỳ món quà nào
Nếu như đó là sinh nhật của bà, Milo nghĩ điều
ngạc nhiên nhất là không có món quà nào hết.
Và có thể bà phải đặt một khẩu
súng trên đầu của Nic già đây...
...để cô ta có thể thực
sự thốt lên "Em yêu anh".
Đúng rồi, đó thực sự là tình yêu.
Điều đó rất tốt. Hai người biết rõ
hết những lỗi lầm của nhau...
-...và những điểm yếu, và...
- Họ yêu nhau hơn.
Cảm ơn.
Ôi, Chúa ơi.
Bể phốt cần phải hút thôi.
Tôi phải gọi vài gã đến.
Không, anh yêu. Em nghĩ chúng là thế.
Chúng là một ít hôi thối.
Phải rồi, chúng tôi thực sự...
chúng tôi rơi xuống một cái ao.
Cô ấy lái.
Ôi, bạn tốt của tôi, bạn cũng thế.
Hãy để tôi giúp các bạn và sau đấy các
bạn có thể quay xuống dùng bữa tối.
Chúng tôi sẽ giúp các
bạn có quần áo mới.
Cho chúng vào máy giặt
rồi lấy ra trước khi đi ngủ.
Xin lỗi nhưng cổ của anh bị gì vậy?
Cô ấy đã chích điện tôi.
Cô ấy chích điện...
Anh ấy cũng vui nhộn nhỉ.
"Cô ấy chích điện tôi".
- Gì vậy?
- Ồ, chỉ là...
Tình hình như thế này.
Ý em là thực sự em không
biết nên cười hay khóc đây.
Nếu như em nhìn thấy em
trong bộ váy đấy thì nên khóc.
Gì thế?
Có người đàn ông nói rằng ông không thể quyết
định được mặc màu gì nên ông ta quẳng hết chúng đi.
Anh có nhớ khi chúng
ta tan vỡ...không?
Có, anh đã làm.
Mặc dù anh đã cố cứng rắn ngăn
chặn, nhưng phải thẳng thắn.
Ồ thật sao? Anh từ
bỏ việc đó vì em sao?
- Việc gì? "Thẳng thắn" hả?
- Từ chối.
Ừ, tuyệt thật.
Cho đến khi cách đây khoảng 1 giờ.
Ừ.
Tại sao...? Tại sao mọi
người lại làm việc đó?
Tại sao mọi người làm cái gì?
Phủ nhận họ không bao giờ làm những
chuyện sai trái ảnh hưởng đến mối quan hệ.
Tại sao mọi người không thể có trách nhiệm với
những chuyện vớ vẩn của họ và dẹp qua một bên?
"Mọi người" mà em đang nói là ai vậy?
- Em không biết.
- Cái gì?
Em cũng không rõ nữa.
Anh, em.
Mọi người.
Vâng, có lẽ tất cả mọi người sợ rằng...
...những sai lầm đó không chấp nhận
được và đó xem như điểm yếu của họ.
Anh biết không, đó chính là
điểm mà mọi người sai lầm.
Em nhìn thấy dấu hiệu
của một sự trưởng thành.
Anh đừng nghĩ thế nhé?
- Tuyệt đối không.
- Ý em là, cuộc sống...
Cuộc sống là tạo ra những sai lầm.
Đúng chứ?
Và cái chết là những điều
bạn muốn làm hơn tất cả.
Này, anh chỉ muốn làm điều đấy.
Nhìn anh đi, Milo Boyd.
Được rồi...
Rồi thì...
Ở đây...
...là sai lầm lớn của
chúng ta, mập mạp, xấu xí.
Những thứ đấy quật mông em xuống.
Và làm cho anh muốn làm
tất cả chúng lại một lần nữa.
Ý của em là gì?
Được rồi, em...
Đợi đã, đợi đã. Anh
đang nói về sai lầm gì vậy?
Không, em chỉ nói rằng
em luôn tạo ra những sai lầm.
Đúng thế.
Vì thế chúng ta đang thỏa thuận sao?
Nhưng anh cũng làm mà.
Ừ, vì thế cả hai chúng
ta đều mắc sai lầm lớn.
Bằng việc kết hôn với nhau.
Ồ, đúng đấy. Đúng.
Và cả việc ly hôn nữa.
Nhưng em biết gì không?
Này, anh hơi ngà ngà.
Anh hơi say, anh xin lỗi.
Đôi khi em...
Đôi khi em thực sự nghĩ
đó là tất cả lỗi lầm của em.
Việc đó thật điên rồ.
Em biết.
Nhưng anh gần như...
Anh gần như quên mất.
- Cái gì?
- Việc này.
Chúng ta. Em biết đấy, em.
Nhưng anh thậm chí
còn không thích em.
Em đang đùa với anh sao?
Dĩ nhiên là anh thích em.
Em đang nghĩ gì thế?
Không có gì.
Nói dối.
Đó là những gì tốt đẹp nhất anh nói
với em trong suốt ngày cuối tuần.
Okay. của bà đây, Kitty.
- Xin chào, là con đây.
- Ồ, Steve hả?
Không, là Nicole.
Con gái mẹ đây. Ai là Steve vậy?
Nữ hoàng không lôi được ai vào đêm
Chủ nhật sao, chuyện gì vậy, con yêu?
Mẹ à. Lời khuyên.
Con cần một lời khuyên của mẹ.
Nghe này mẹ, con đang bị nhốt
trong phòng tắm Trăng mật...
...tại khách sạn "Cupid's Cabin"...
-...và Milo đang canh ngoài cửa.
- Lạy Chúa trên trời.
Con lấy anh ta để chắn cửa sao?
Trò đó nóng bỏng đấy.
Không đâu mẹ ơi...Okay.
Tập trung này mẹ.
Dịch vụ phòng đây.
Tôi hy vọng tôi không làm gián đoạn.
Dawn muốn tôi chắc chắn...
-...rằng anh sẽ dùng nốt chỗ champagne của anh.
- Tuyệt. Để tôi cầm.
Quần áo của hai bạn gần như đã khô.
Tôi sẽ mang chúng lên trong nháy mắt.
Không cần phải vội. Có lẽ chưa cần
đến chúng, ông hiểu ý tôi rồi mà.
Cô ấy phải có ít tiền ở đây chứ nhỉ.
Cái gì đây?
Vâng, cảm ơn vì chỗ champagne.
Ồ, anh quên là tôi...
Lúc này thì cái gì gọi là thẳng thắn?
Con không biết.
Chúng con đã xuống ăn tối...
...và rồi tất cả đột nhiên xảy ra. Con không
nhớ được là tại sao con đã ghét anh ấy.
Tốt rồi, vậy anh ta nói gì?
- Anh ta nói anh ta nhớ con.
- Cái gì?
Anh ấy nói anh ấy nhớ
con và rằng anh ấy xin lỗi.
Anh ta thực sự nói anh ta xin lỗi chứ?
Anh ta đã lấy hết quần áo của con?
Con đã khỏa thân như thế nào?
- Mẹ à, chúng con ở ngoài sân mà.
- Con khỏa thân ngoài sân sao?
Những gì mẹ có thể nói là:
"con cái thường theo gương cha mẹ".
Mẹ à, chúng con dùng bữa tối ngoài sân.
Không có chuyện "ấy" đâu.
- Và anh ấy nói "anh xin lỗi" sao?
- Hai lần.
- Không "quan hệ" sao?
- Vâng.
Đợi một chút.
Rồi. Tiếp tục đi.
Tôi không biết nữa. Như là cô ấy
thực sự diễn xuất một cách kỳ lạ.
Ý tôi là lần đầu tiên cô ấy thừa nhận sai
lầm khi ly hôn hoàn toàn là lỗi của cô ấy.
- Thật không? Cô ấy nói gì?
- Tôi nói tôi hơi say.
Nhưng rồi cô ấy nói:
"Không, Milo, đó là lỗi của em".
Và rồi tôi tìm thấy bức ảnh này.
Cho tôi biết, cô có giữ
ảnh chồng cũ trong ví không?
Với số lần tôi kết hôn thì chúng
không thể đựng vừa trong ví nổi.
Coi nào, cầm lấy. Đi thôi.
- Con muốn cắm trại nữa.
- Thì đây là cắm trại đấy.
Chúng ta cắm trại trong
văn phòng của bố vậy.
- Chỉ cần đừng cho mẹ của con biết việc này.
- Đó là Milo.
Giờ thì có vấn đề gì đây?
Nicole giữ ảnh đám cưới trong ví.
Cái tay dở hơi này muốn
biết điều đó nghĩa là gì.
Để tôi cho cậu biết. Điều đó nghĩa là cô ta không
ngó ngàng gì đến ví của cô ta suốt mấy năm liền.
Cậu biết đấy. Tôi còn mang theo
cả cái bao cao su từ năm 1987.
Đừng cho mẹ các con
biết điều đó. Cả hai đứa luôn.
Cậu biết thế nghĩa là gì không?
Tôi nghĩ rằng cô ấy còn yêu cậu.
Tôi cũng nghĩ như thế.
Mở to mắt ra con yêu.
Mọi người thường có
cơ hội lần thứ hai sao?
Mẹ nói hãy khỏa thân đi
và bận bịu với chuyện ấy.
Mẹ nói đúng.
- Con sẽ làm chuyện đó.
- Con hãy làm đi.
Ồ, và mang điện thoại của con bên mình.
Một tấm ảnh cái mông của anh ta,
đó là tất cả những gì mẹ yêu cầu.
- Mẹ à, mẹ nói ghê quá.
- Cảm ơn.
- Mẹ yêu con, con yêu.
- Con yêu mẹ.
Được rồi, chàng trai.
Được rồi, tại sao cậu quan tâm chứ?
Người phụ nữ ấy làm cậu điên rồi.
Cậu say sưa bỏ dở công việc vì cô ta.
- Không, tôi từ bỏ công việc của tôi rồi.
- Anh đã bị sa thải.
Tôi bỏ việc, tự tôi sa thải tôi.
Okay, cậu đang nghĩ cậu ranh ma.
Bao nhiêu lần tôi nói với cậu rồi?
Đừng có nghĩ kiểu ranh ma ấy, được chứ?
Tôi không suy nghĩ ranh ma.
Ngay cả khi tôi làm chuyện đó tối nay,
thì mọi thứ cũng không có gì thay đổi.
Tôi vẫn sẽ vác mông cô ta
vào tù, được chứ? Thư giãn đi.
Này.
Mọi thứ ổn cả chứ?
Tại sao không cơ chứ?
Họ mang champagne lên.
- Anh nghĩ có lẽ em và anh...
- Anh nghĩ sai bét.
Em đang làm gì vậy?
Em đi ngủ. Trông có giống thế không?
Một vụ nổ lớn từ quá
khứ dội về, đó là gì?
"Ôi, Nic cứ ngừng lại rồi".
"Ôi, chàng trai, lôi em trở lại đi".
Khốn kiếp.
Nếu muốn sự quen thuộc,
anh biết mà, anh sẽ ngủ trên đi-văng.
- Thật chứ?
- Ừ.
Địa ngục của tôi.
Anh có nhanh chóng
nuốt cái ấy đi không?
- Hương vị tuyệt vời.
- Ôi lạy Chúa, anh là thế....
Là thế đấy.
Giờ thì anh vui chưa?
Vui khôn xiết.
Ồ, xin lỗi. Em có làm
anh thức giấc không?
Em chỉ muốn nói là "em cảm ơn anh...".
-...thực sự đáng yêu, một buổi tối đáng yêu.
- Đừng, Nic.
- Gì thế? Đừng Nic. Đợi đã.
- Ngứa ngáy quá hả?
Này, quay lại đây ngay.
Nic. Anh thề có Chúa.
Mẹ kiếp.
Này. Đừng Nic. Đợi đã Nic.
Nic, quay lại đây ngay.
Em dám làm sao, em...
Chết tiệt.
- Mày đang làm gì vậy?
- Tao quên cái ví.
Đó là tiền của Irene.
- Chỉ có 10$.
- Đó là tiền của Irene.
- Tao sẽ trả lại.
- Irene sẽ giết mày đấy.
Irene sẽ cho tao giết mày.
Dwight! Dwight.
- Ừ.
- Đó là xe của Milo.
Không, tôi...
Nghe đây, đây là danh
mục giường và bữa sáng...
...cho chuyến ghé
thăm kế tiếp của anh.
- Thôi nào, em yêu.
- Cảm ơn.
Cảm ơn.
Tôi xin lỗi.
- Để tôi đậu xe cho ông nhé?
- Đừng có làm trầy đấy.
Rõ rồi.
Trúng phóc.
Xin lỗi.
Pilates World ở bên kia đường.
Không.
Thực sự là tôi muốn xăm.
Để tôi đoán xem. Một con bướm
nhỏ dễ thương trên vai chứ gì?
- Đúng vậy...
- Chúng tôi phải có hẹn trước.
Darla....
...lấy cho tôi ít bia.
Cô muốn gì?
Tôi muốn một con báo...
...chạy dọc theo cơ thể tôi.
Tôi thích chân của nó ở ngay đây.
Rồi tôi đang nghĩ miệng
và nanh của nó...
...ở ngay đây.
Và sau đó đuôi của nó...
Tôi sẽ cho anh vị trí chính xác.
Hủy mọi cuộc hẹn của tôi.
Nghe đấy Darla.
Tôi là Bone.
Bone ư?
Hình như nó hơi ngắn?
***
***. Cái tên nghe hay đấy.
- Earl có ở đây không?
- Chưa gặp anh ta.
Giờ thì...
...kéo áo của cô lên.
Cho tôi canh bức vẽ trước.
Vâng.
Vâng, nhưng ý của tôi là..., nếu như
tôi xăm cái đầu trước thì phải...
Làm nhanh đi.
Ôi, lạy Chúa.
"Giải Bowling ngành cảnh sát".
Bobby
Jimmy, Ôi lạy Chúa.
- Earl, có chuyện gì vậy?
- Đưa tôi chìa khóa của cô.
Tôi cần lấy một số thứ
trong văn phòng của tôi.
- Okay.
- Okay. Nhanh nào.
Đợi đã. Walter Lilly đã gọi đến.
Anh ta không để lại số điện thoại.
Lại đây, đi lối này.
Thằng con hoang.
- Gã đó là cớm.
- Tôi biết rồi.
- Và là kẻ bán ma túy.
- Tôi biết.
- Việc này có trái pháp luật không?
- Ừ, cuối cùng tôi cũng kiểm tra xong.
Là Earl đây. Gọi lại cho tôi sau
khi nhận được tin này, được chứ?
Tôi nghe thấy hắn ta
nói trên điện thoại.
Hắn ta đã sắp xếp một cuộc
gặp với một người tên Bobby.
Bobby ư?
- Anh chắc không?
- Có.
Tôi có câu hỏi còn hay hơn này.
Milo đang ở chỗ quái nào vậy?
- Sao tôi có một ngày cuối tuần tệ thế.
- Người này là ai vậy?
- Làm sao tôi biết được?
- Không ai cả, không là ai hết.
Được rồi, điều đó hay đấy. Giờ thì
"không ai cả" có biến khỏi xe không?
Hoặc chúng tao sẽ đặt một lỗ
trên trán của "không ai cả" nhé?
Chạy đi.
- Đừng, Jimmy.
- Tôi không thể nào.
Tóc em lung linh như
ánh mặt trời trên biển vậy.
- Anh là một thằng đểu.
- Em biết em là gì không?
Em đang tê liệt vì
cảm xúc, đó là gì vậy.
Em đang săn lùng một
gã đang cố gắng giết em...
...hơn là đối phó với một gã đang
định làm chuyện "ấy" với em...
-...suốt phần đời còn lại của gã.
- Anh biết gì không?
Một món nợ cờ bạc 11,000$.
Anh gọi đó là xử lý được hả?
- Anh không nói với em cái gì hết.
- Xin lỗi.
- Xin chào. Chúng tao có bạn gái của mày.
- Tôi không phải là bạn gái hắn.
Không, cô ta là bạn gái của tao.
Nhưng tao sẽ nói cho mày biết. Tại sao
mày không giữ cô ả rồi gọi đến Sở.
- Hắn ta gác máy rồi.
- Cái gì?
Chết tiệt.
Cái quái...
Để tao đoán nhé, cô ta đã hướng
dẫn bọn dở hơi chúng mày sẵn sàng.
- Mẹ kiếp, Milo, chúng nó không đùa đâu.
- Anh muốn anh giúp em. Anh sẵn sàng rồi.
Chỉ còn một vấn đề nhỏ.
Em còng anh vào giường ở
"Cupid's Cabin", nhớ chưa?
Làm sao em biết cặp vợ chồng
người Hà Lan này muốn anh chết?
- Bọn tao không phải một cặp.
- Tại sao mày nghĩ chúng tao là một cặp?
Em biết gì không?
Đưa thằng mập nghe điện thoại.
- Xin chào.
- Sẵn sàng chưa Dwight?
Bọn mày chuyển sang
bắt cóc từ khi nào vậy?
Đó là ngoài quyền quyết định của tao nhưng
chúng tao đang dưới quyền chỉ đạo mới.
Nói cho thằng cộng sự của mày rằng
nó có 5 giây để buông cô ta ra...
...hoặc tao sẽ tàn phá cuộc đời hắn.
Hắn nói có thả cô ta ra không.
Tao đang diễn giải.
Mang tiền đến.
- Mày nghe rồi đấy chứ?
- Mày biết gì không? Đưa Nic nghe điện thoại.
- Gì thế?
- Nói mấy thằng ấy anh sẽ đến trong 20 phút.
- Anh ta nói sẽ đến đây trong 20 phút.
- Tốt lắm, tốt lắm.
- Đợi đã, Milo, em...
- Đừng nói nữa, di chuyển khỏi chỗ của em.
Nói với chúng em phải vào nhà vệ sinh.
Đừng nhìn quanh. Chỉ cần làm như thế.
Okay, nếu hắn ta không đến đây sau 20 phút...
Tôi phải đi vệ sinh.
Cô cần phải thế sao?
- Cùng đi nào.
- Okay.
Thật sao?
Ôi, lạy Chúa.
Ừ.
- Ôi, làm ơn cho em biết kế hoạch.
- Ở đấy cho đến khi anh đến đón em.
- Đợi một phút.
- Cái gì?
Cô ta nói hắn sẽ đến đây trong 20 phút.
- Thì sao?
- Bởi vì...
...cô ta chưa nói với hắn cô ta ở đâu mà.
Đây, mấy người anh em. Có một ít tiền này.
Mọi người lấy đi, được chưa?
- Quý cô. Ngày mùng 4/7 vui vẻ.
- Ồi mẹ kiếp. Đó là Milo Boyd.
Cầm lấy một ít đi này, các cô.
- Chết tiệt.
- Cái gì?
- Mọi người vui vẻ đi.
- Đó là tiền của Irene.
Bước qua đây đi.
Nhanh lên, nhanh lên.
Chúng tao đến đây.
Rất nhiều cho tất cả mọi người.
Các cô, các cô. Lại đây đi các cô.
Đó là tiền của tao.
Bỏ tay ra khỏi tiền của tao.
Đến lúc đi rồi. Em không sao chứ?
Chìa khóa xe trong túi hả?
- Vâng.
- Hãy biến khỏi chỗ quỷ quái này.
Tại sao lúc nào anh cũng
dính đến những gã này?
Lúc nào anh cũng là những gã đó.
Không. Một thám tử hàng
đầu em từng yêu điên cuồng.
Thay vào đó là một tay săn tiền thưởng
lúc nào cũng khoe khoang về công việc.
Ồ, đợi đã.
Em đang giận dữ về chuyện đó ư?
Anh đã nói chuyện với Sid.
Những gì anh muốn nói là anh phải
ngọt ngào lại với cô gái của anh sao?
Ừ.
Ừ, anh phải nói như thế. Nếu đó là ý
của anh thì anh phải nói như thế.
Em thẳng thắn về cảm
xúc của em đấy chứ?
Tất cả những gì em nói tối này có thể
rất khác so với những gì anh từng biết.
Ừ. Cũng giống như cuộc
hôn nhân của chúng ta.
Có thể.
Vài thám tử sẽ giúp anh gỡ vụ này.
Không thể tính cho em thoát được.
Con ấy mạnh như
một vũ nữ thoát y.
Cẩn thận, Ray.
Đau quá.
Tao sẽ đá vào rừng Amazon của mày...
Câm mồm lại, con điếm nhỏ này.
- Griswald, Đội 27.
- Này Kenny, Milo đây.
Này, ông Boyd, có chuyện gì thế?
Tớ đang tìm Bobby. Tớ gọi di động anh ta nhưng
anh ta không bắt máy. Anh ta có đấy không?
Với việc anh không còn ở
trong ngành nữa thì mọi thứ...
-...Tôi thực sự không cần phải...
- Kenny. Tớ không có nhiều thời gian.
Giờ thì cậu có thể đi xung quanh tớ,
hôn lên mông tớ. Cậu vẫn ở đấy chứ?
Vâng, thưa ngài.
- Được rồi, cứ nhăn nhó đi. Bobby ở đâu vậy?
- Đang trên đường đến kho giữ đồ.
Vì sao? Vào lúc nửa đêm ư?
Trung úy ra lệnh làm việc gấp
đôi để hoàn tất việc di dời.
- Di dời cái gì?
- Cơ sở mới.
Tôi nghe đâu chúng có đồ tồn
kho các thứ đến gần 194,000...
-...vật bằng chứng.
- Cảm ơn. Thoải mái đi.
Việc đó cần phải khá về kiểm toán.
Em có biết điều gì xảy ra với các vật chứng
khi nó không được đưa ra xét xử không?
- Điều gì?
- Không là thứ đáng nguyền rửa nữa.
Vì thế nó cần phải ở đấy sao?
Mãi mãi luôn hả?
Thời cơ chín muồi để mang đi.
Em đói quá.
Anh sẽ đợi Bobby ở đây.
Lấy xe đi. Có một tiệm pizza ở Yonkers.
Bất cứ thứ gì cũng được, đừng cho ớt.
Không có cách nào anh
thoát khỏi em đâu.
Anh sẽ không cho phép
em lái xe đi bấy kỳ đâu.
Đó là một tai nạn.
- Cái gì?
- Toàn bộ những thứ ở NYPD.
Lý do em bị bắt giữ. Anh có thể làm
tất cả những trò đùa nào anh muốn.
- Nhưng em là một lái xe xuất sắc đấy.
- Đợi đã.
Bảng buộc tội em nói rằng
em đã tấn công một sĩ quan.
Cái gì thế hả? Em đang nói về chuyện
em chạy thẳng vào một cảnh sát ư?
Em không chạy thẳng vào cái gì cả.
- Vậy thì em làm gì?
- Không gì cả.
Em đến muộn một cuộc họp báo.
Giao thông bị tắc nghẽn...
...vì thế em nghĩ em có thể chen lên...
...và em đã đâm sượt qua.
Em đâm sượt một cảnh sát.
Không, em đâm sượt một con ngựa.
Okay. Nghe vui không? To lớn, vứt đi,
đó là một con ngựa cảnh sát già...
...to lớn, vứt đi, cái mông một cảnh sát già...
...phía trước xe em rung lên như là
em đang cố gắng cán qua nó vậy.
- Em đâm vào một con ngựa?
- Em chỉ va nhẹ thôi.
Va nhẹ. Chỉ có một ít, một ít lông
của nó dính lên cản xe của em.
Việc đó...rất nghiêm trọng.
Em có thể phải vào tù.
- Ừ, hình như là...vài năm.
- Anh chỉ... Anh biết là...
Em là lái xe tệ nhất thế giới.
Anh có yên lặng đi được không?
Giờ nghe này. Chúng ta không biết
chắc chuyện gì cả, đúng không?
- Có thể nó không như những gì chúng ta thấy.
- Nó gần như luôn giống những gì ta thấy.
Này Bobby. Trông như anh đang tìm kiếm.
- Anh có nhận được tin nhắn của tôi không?
- Về vụ ma túy bị mất hả? Có.
Chúng ta gặp phải rắc rối.
Anh biết rồi mà?
Ừ, chúng ta phải làm thôi.
- Tôi có thể giúp gì được?
- Chúng tôi đến đây để gặp Bobby Jenkins.
Tôi có thể nói với anh ta
là về chuyện gì không?
- Đặt túi xuống Earl.
- Cái gì thế này?
- Anh có gì khó khăn vậy?
- Đừng làm việc này khó khăn hơn...
-...việc ta phải làm.
- Bỏ túi xuống.
Anh biết đấy, tôi phải...
Ném cho tôi ngay.
Vào đây.
Xin lỗi.
Lạy Chúa.
- Gì thế?
- Đó là máu.
Ôi lạy Chúa.
- Bobby.
- Anh ổn chứ, cộng sự?
- Anh làm cái quái gì ở đây vậy?
- Tìm vài câu trả lời.
- Ai bắn anh vậy?
- Earl Mahler.
Tôi đã theo dõi hắn được vài tuần.
Sau khi hắn sát hại Walter.
Walter Lilly.
Hắn đã lấy súng của tôi.
- Cái gì?
- Ở lại với anh ta.
Anh đi đâu vậy?
- Ở lại với anh ấy.
- Anh đi đâu vậy?
Anh sẽ trở lại cưng à. Được rồi.
Này, anh ta sẽ không sao cả đâu.
Anh ấy là một cảnh sát giỏi đấy.
Anh là một cảnh sát giỏi. Nhìn
xem cái gì xảy ra cho anh kìa.
Ừ, cô có một điểm.
Này, này. Cô đi đâu đấy?
Bỏ súng xuống.
Mày dễ xơi quá.
Ồi, lạy Chúa.
Mày đã bắn một cảnh sát. Giờ mày
định bắn một người khác nữa...
-...điều đó không giúp mày trước ban Hội thẩm đâu.
- Mày không phải là cớm.
- Được rồi, chỉ là bị thương.
- Quỳ gối xuống.
Đầu gối tao, chúng không to, mày thấy đấy.
Do nhảy ra khỏi mái nhà mà.
Điều cuối cùng tao quan tâm là
đầu gối của mày, sức khỏe của mày.
Giờ thì quỳ gối xuống.
Giờ làm gì?
Mày nên có đầu óc kinh
doanh riêng của mày.
- Mày không nghĩ đến tương lai sao?
- Đến lúc đi rồi, thằng khốn.
Bỏ súng xuống. Và tao nói chỉ có một
người được gọi anh ta là "thằng khốn".
Tốt hơn mày nên
bảo "con hàng" của mày...
Đó là cho việc gọi tao là một "con hàng".
Đó là cho việc dám bắn vợ của tao.
Vậy thì Earl Mahler dùng Walter Lilly
để xâm nhập vào kho giữ ma túy.
Đúng thế. Hắn đã xóa sạch dấu vết,
nhưng một lần tôi đến căn hộ của anh ta...
...anh ta đã chết rồi.
- Nhưng không có bằng chứng là do Mahler.
- Đúng.
Nếu như ở đấy không có vé đậu
xe, anh ta có thể đã thoát rồi.
Đó là bởi vì cô ta là
một phóng viên quỷ quái.
Cảm ơn.
Nhưng em đã làm một việc sai trái.
Ồ, anh đang đùa em à? Coi nào.
Tôi chỉ đang nói.
Bobby, chuyện đó thực sự
tồi tệ. Thực sự đó đã xảy ra.
Ý tôi là, tên anh có trong
bản báo cáo tự sát.
- Tấm ảnh trên đường chơi bowling.
- Tôi đã bước vào con đường khốn kiếp.
- Đó là những gì tôi nói.
- Tuyệt. Đó là những gì anh ấy nói.
Đợi đã. Anh nghiêm túc chứ?
Cô ấy thực sự nghĩ là tôi có tham gia sao?
Ừ. Nhưng rồi anh biết đấy,
cô ta không bao giờ ưa anh.
Cô biết gì không? Chưa bao giờ
ưa mông anh ta, cả hai luôn.
Tôi phải lấy câu chuyện này.
- Xin chào.
- Tôi chỉ muốn cô biết là tất cả đã kết thúc.
Cô và tôi, tất cả chúng ta.
Stewart, anh say đấy à?
Không, đó là hậu quả của
thuốc an thần dành cho ngựa...
...được tiêm vào cái chân gãy của tôi...
...bởi một bác sĩ thú ý, Nicole ạ.
Ồ, chúng ta đã có một thứ gì
đó đẹp đẽ và đặc biệt hiếm...
...nhưng nếu đó là loại người cô
thường lui tới thì cô hãy quên ngay đi.
Nếu đó là cách anh thực sự cảm thấy...
Đợi đã, không, không. Đợi đã, cầm máy.
Không, không, không, đừng.
Cô có thừa nhận rằng chúng ta đã có những
điều đẹp đẽ, đặc biệt và cực kỳ hiếm không?
Stewart, tôi phải đi đây, được chứ?
Okay, cô cứ đi. Nhưng chỉ cần biết
là cô đã chắp cánh cho trái tim tôi.
Cho những chặng đường phía trước.
Tôi hầu như không thể nào lết đi được...
...nhưng giờ tôi sẽ chạy
đến bên cạnh cô với một...
- Mẹ kiếp!
- Stewart.
Xin chào.
- Anh có biết điều em thực sự muốn làm không?
- Điều gì?
Em muốn thổi bay câu chuyện
này và em bắt anh về nhà.
- Thật hả?
- Ồ, vâng.
Ừ.
Nhưng em phải lấy câu chuyện này
trước khi ai đó lấy trước. Chỉ em có nó.
- Anh hiểu điều đó, đúng không?
- Ồ, hoàn toàn. Đừng...
- Nghe này, anh sẽ lấy nó.
- Vậy hả?
Anh sẽ lấy nó. Em đang làm việc của em.
- Ừ.
- Đúng thế.
Cảm ơn.
Điều đó không xảy ra trong lần này nữa.
Cả hai chúng ta phải đặt
công việc lên hàng đầu.
Như thế này hả?
Ừ.
Vâng, nhưng sau đấy...
Chúng ta sẽ thực sự làm việc này.
Vâng, hai chúng ta.
Tại sao chúng ta lên tận đây?
Ở đây sao?
Không.
Anh không thể.
Anh nói với em là anh sẽ mang em vào.
Và chúng ta sẽ làm, ồ,
5 phút là thừa thãi lắm rồi.
Bây giờ thì đừng có điên nhé cưng...
...bởi vì chúng ta sẽ không bao giờ
làm việc kết hôn này lại nữa...
...nếu như em đến đấy
với sự giận dữ, oán hận.
Tôi muốn bị bắt giam, làm ơn.
Thưa ngài sĩ quan.
Đi thôi.
Thật vô lý, không thể tin được.
Cô đã ở đâu?
Không được gọi một cuộc điện thoại sao?
Kẻ săn tiền thưởng.
Ngày cuối tuần của anh thế nào, đồ khốn?
Anh có muốn diễu hành trên lửa không?
Thực tế thì Gelman, phần còn
lại của kỳ nghỉ cuối tuần khá yên tĩnh.
- Thật không?
- Cho đến tận bây giờ.
Nó sẽ lên Internet...
...và sau đó tất cả phương tiện truyền thông sẽ
trực tiếp đến gặp chúng tôi để biết chi tiết.
Tuyệt. Cảm ơn.
Dùng điện thoại để gọi đến điện thoại khác
kể một câu chuyện. Chỉ có thể là em thôi.
Anh đang làm gì ở đây vậy?
Đó là buổi tối đặc biệt, nhớ chưa?
Không còn cách nào khác, chúng
ta không trải qua đêm nay cùng nhau.
Này, chúng tôi có thể được
nhốt cùng nhau không?
Vào buồng giam đi, thám tử.
- Đi nào.
- Tôi đang đi đây.
Anh điên rồi.
Có lẽ anh thế đấy.
Lại đây.
Kỷ niệm ngày cưới, cưng yêu.