Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chúng tôi đã quay trở lại!
Trình diễn nào!
# Girl, you really got me now
# You got me so I don't know what I'm doin'
# Girl, you really got me now
# You got me so I can't sleep at night
# Girl, you really got me now
# You got me so I don't know where I'm goin'
# Oh yeah, you really got me now
# You got me so I can't sleep at night
# You really got me (Oh!)
You really got me (Whoa-oh)
Tệ thật!
Đưa tôi cây Vẻ đẹp huyền bí.
Alvin, chơi từ tốn thôi.
Em phải nhường cho người khác diễn nữa chứ.
Em hiểu rồi, Dave.
- Dave.
- Anh nghiêm túc đấy, Alvin. Đây là hoạt động từ thiện.
- Không phải chỉ cho mình em.
- Xin lỗi,Dave. Em không nghe rõ ...
vì có hàng ngàn khán giả đang gọi tên em.
Tôi quay trở lại rồi đây.
Tớ cần các cậu giúp một chút.
Alvin, xuống đây đi nào.
Em không nghe rõ.
- Alvin, Anh không đùa đâu đấy.
- Gì cơ?
- Dave, coi chừng!
- Alviiiiiiiiinnn!!!
Oh, Dave. Dave?
Thuốc này sẽ làm anh dịu cơn đau.
Tôi muốn nói chuyện với lũ sóc chuột.
Tôi vừa chích cho anh một mũi an thần
và nó sẽ tác dụng trong một phút nữa...
Vậy hãy nhanh lên nhé.
- Dave!
- Anh còn sống! - Chào các em!
- Đó chỉ là tai nạn. Em thề đấy!
- Anh không sao chứ?
- Em thành thực xin lỗi, Dave.
- Không sao đâu.
Anh chỉ phải nằm lại đây trong một thời gian.
Và cho tới khi anh bình phục,
dì Jackie sẽ chăm sóc cho các em.
Dì Jackie là ai?
Người đã gửi cho chúng ta những bưu kiện
đầy những bỏng ngô vào đêm Giáng sinh.
- Jackie Bỏng ngô.
- Không còn nhiều thời gian đâu ông Seville.
Nghe này, anh muốn các em về nhà
và tận hưởng một cuộc sống bình thường.
Anh cũng đã thu xếp để
cho các em được tới trường.
- Đi học à?
- Phải, đi học.
Simon, anh giao cho em quản lý nhóm.
- Em à?
- Anh tin tưởng ở em.
Dave, chờ đã.
Sao lại chọn cậu ấy?
- Anh ấy tin tưởng ở tớ.
- Dave, không, đừng chết.
Anh ta chỉ ngủ thôi.
Thuốc an thần đấy mà.
Ah, thuốc an thần.
Xin lỗi, tôi được uỷ quyền
đưa nhóm sóc chuột về nhà.
Chúng tôi sẽ không rời xa Dave.
Tôi sẽ bám lấy anh ấy không rời.
Tới đây nào.
Được rồi! Tôi sẽ sửa lại! Ôi, còn tệ hơn.
Làm ơn, hãy đi đi.
Càng gây chấn động sẽ kéo dài thời gian bình phục hơn.
Cô chậm quá, cô y tá.
Cô không bắt được tôi đâu! Tôi sẽ không đi nếu không có
Daaa......aaaydream believer, and a homecoming queen...
Tôi nghĩ thuốc mê sẽ giữ nó trong suốt chuyến bay.
Có lẽ chúng ta nên chích cho cậu ta
thêm một mũi nữa, cho chắc ăn ấy mà.
Có ai nghĩ ra cách kiếm dì Jackie không?
Theo tớ.
Xin lỗi, cho tôi qua.
Xin lỗi, coi chừng nào.
- Nhìn kìa, dì Jackie! Dì Jackie!
- Jackie Bỏng ngô.
- Oh, tới đây các cháu yêu.
- Yeah, tìm ra dì rồi.
- Bỏng ngô!
- Dì chỉ gửi cho Theodore phải không?
Oh, còn nhiều cho tất cả mọi người.
Ôm dì trước nào.
Tới đây nào, bà gấu già.
Cháu không thích ôm cho lắm.
Oh, ta muốn giới thiệu một người.
Đây là cháu ta, Toby. Toby?
Chào, em là Theodore.
- Toby?!
- Sao, chuyện gì thế?
- Lũ sóc chuột!
- Oh, chào! Các em khoẻ không?
Anh là Toby. Hân hạnh gặp các em.
Toby đang sống cùng dì cho tới
khi nào cậu ấy biết sống tự lập.
Cho tới giờ thì nó vẫn cứ bíp bíp
với máy chơi game suốt ngày.
Nhờ cái bíp bíp này mà con giữ được hạng nhất,
đó mới là điều quan trọng.
- Toby mang hành lý đi.
- Hành lý?
- Khoang hành lý. Lấy nó ra.
- Oh, hành lý, phải rồi. Để anh mang dùm cho...
- Toby!
- Giữ thắng lại! Thắng lại!
Ta ổn rồi. Không sao.
Cháu xin lỗi, dì Jackie. Rất xin lỗi.
Dì tôi sẽ không sao chứ?
Đừng lo lắng cho ta, rồi sẽ về nhà sớm thôi.
Tôi không chắc lắm đâu.
Đó là một tai nạn, cháu thề đấy.
Cháu từng trải qua nhiều lần rồi.
Tớ nghĩ hiện giờ anh ta sẽ
chăm sóc cho tụi mình chăng?
Tớ cá anh ta sẽ không làm được đâu.
Đừng lo. Anh làm được mà.
Anh từng nuôi một con mèo...
cho tới khi nó bỏ đi.
Nói "bỏ đi" cũng không đúng,
phải gọi là nó muốn phám phá đây đó hơn.
Anh thường thấy nó ở các nhà hàng xóm xung quanh.
Nó rất thích nhe răng và móng vuốt về phía anh.
Anh nghĩ đó là cách nó thể hiện sự trìu mến.
Các em không cần phải lo lắng gì đâu,
anh sẽ không như Dave, dù Dave đã ra đi.
Ra đi?
Ra đi thôi, không phải là chết.
Anh ấy còn sống nhăn răng.
Anh ấy sẽ quay lại mà.
Anh sẽ ngủ ở giường của anh ấy.
Chúng ta mỗi người tự lo cho mình nhé.
Các em không cần biết anh có ở xung quanh hay không.
Thực ra chúng em cần phải
biết anh ở đâu chứ.
Dĩ nhiên rồi. Các em cần phải biết anh ở đâu.
Ý của anh là anh sẽ không ra lệnh cho các em.
Ý anh là thế.
Được rồi, chúng ta đi thôi.
Ôi trời ơi!
Theodore, chúng ta sẽ ổn thôi.
Điều quan trọng là tất cả chúng ta còn sống.
Xong rồi, hi vọng tấm thiệp chúc sức khoẻ
sẽ giúp anh Dave hồi phục nhanh hơn.
Thêm một chút kim tuyến nữa.
Được rồi đấy. Có ai đói không?
- Uh, uh tớ, tớ!
- Đi ăn nào.
Nada. Tìm được gì không?
Trong đây chả có gì cả. Alvin?
Xin chào, phô mai viên đã có rùi đây.
Bingo. Bữa tối đã chuẩn bị xong.
Này, các em làm gì thế?
Phô mai viên nhé?
Này, đợi tôi một chút, nhanh thôi.
Alvin, anh cần phải tập trung chơi game.
Anh vừa bị hạ gục trong trận quyền anh hạng nặng.
Chúng em chơi với được không?
Anh không muốn làm em tổn thương, nhưng anh
không muốn nhìn thấy cảnh các em bị hạ gục.
Chúng ta có thể chơi xếp gạch.
Chúng em thường chơi xếp gạch với Dave.
Nghe hay đấy.
Có lẽ chúng ta thỉnh thoảng nên chơi.
Bây giờ, anh phải quay trở lại
với nhanh như bướm và độc như ong.
Ai cần Toby chứ, Theodore, có chúng ta rồi.
Đúng, ai cần Toby chứ? Các cậu ? Theo tớ nào.
You spin me right round, baby, right round
like a record baby, right round round round.
Tớ sắp ói rồi đây.
Đố các cậu Dave sẽ nói gì
khi anh ấy có mặt ở đây?
Không tệ nhưng tớ nghĩ nên có hơi từ bụng ra nữa.
Cùng trả lời nào.
Cứ bình tĩnh.
- Xin chào?
- Các em, anh đây.
Dave?
Anh hi vọng từ lúc em trả lời điện thoại,
căn nhà của mình vẫn chưa cháy.
- Phải tin em chứ, Dave.
- Ừ.
Cứu với!
- Tiếng gì thế?
- Đừng làm anh ấy lo.
- À, đó là... dì Jackie.
- Đúng, dì ấy đang làm món ăn cho chúng em.
Thật à? Anh nói chuyện với dì được không?
Dì ấy đang tập múa cột.
Múa cột?
Nhưng còn nấu ăn thì sao. Có chuyện gì thế?
- Em đi đây, Dave.
- Alvin, anh không đùa đâu!
- Chúc anh mau khoẻ!
- Alviiiiiiiiinnn!!!
Đấy, không có ai hét giỏi bằng anh ấy.
Toby, Toby dậy thôi.
- Xin lỗi.
- Không, không sao. Có gì thế?
- Em gặp ác mộng.
- Oh, ác mộng. Anh ghét ác mộng.
Em mơ gặp gì?
Em thấy nhóm sóc chuột không còn gắn bó nữa.
Theodore, điều đó là không thể.
Các em rất gắn bó với nhau mà.
Không ai có thể chia rẽ điều đó.
Trừ phi có con đại bàng từ trên cây chồm xuống ăn thịt
Nhưng nó sẽ không thể diễn ra.
Làm sao mà diễn ra được chứ...
Đại bàng chỉ có ở Philadelphia thôi.
Chúc ngủ ngon.
- Toby, làm nó ngưng kêu đi.
- Em đang làm gì thế?
Đồng hồ này bị làm sao ấy.
Nó không chịu im.
Em không ngủ được.
Đó là vấn đề đấy.
Đây là đồng hồ báo thức.
Nó giúp em thức dậy sớm vào buổi sáng.
Tại sao mọi người đều muốn dậy sớm?
Khi đi học, các em phải có mặt ở trường trước 8h.
- Vào buổi sáng à?
- Anh cũng không thích thức dậy vào sáng sớm như tụi em.
Nhưng chúng ta phải chịu thôi, Alvin.
Khi nào em tới trường, anh mới có thể về nhà và ngủ tiếp.
- Anh không ở trường với tụi em sao?
- Không, không, không.
Anh ở trường đủ lắm rồi.
- Đi học vui lắm, phải không?
- Vui à? Ừ, anh nghĩ cũng có thể..
Kìa, đó là con mèo của anh!
Này mèo con, nhớ tao không?
Tao đã đối xư với mày rất tốt.
Được rồi, ta đi thôi.
Tận hưởng ngày đầu đi học nào.
Anh sẽ đón lúc 3h chiều.
Dễ thôi, đi học cũng y như
đi dạo trong công viên ấy mà.
Còn tớ thì đang run đây.
Chào, tớ là Theodore.
Chào, tớ là Theodore.
- Đại bàng.
- Tiến lên Đại bàng!
Chả vui chút nào.
Các em ắt hẳn là học sinh mới
Ta là tiến sĩ Rubin, Hiệu trưởng của trường.
Và chúng tôi là nhóm Sóc chuột.
Tôi hiểu, nhìn bộ lông và cái đuôi là biết.
- Hãy theo tôi, quý ông.
- Quý ông?
Oh, chúng ta. Phải rồi.
Thời gian còn 1 phút và
chúng ta bị dẫn trước 2 điểm
Và tớ nói với HLV: Em không quan tâm đến
chân của mình, hãy cho em vào, và em sẽ thắng.
Chuyện này tớ nghe hoài mà không thấy chán.
Vì thế tớ được tung ra sân...
Tớ có nói lúc đó chân mình bị gãy chưa nhỉ?
- Cô Ortega?
- Vâng?
- Chúc may mắn.
- Cảm ơn cô.
- Chào mừng các em tới lớp học.
- Hi vọng gặp được nhiều niềm vui.
Đây là lớp học sao?
Tớ yêu mùi kem trị mụn vào buổi sáng.
Xin chào quý cô.
Chào, tớ là Theodore. Chào, tớ là Theodore.
Vâng, cậu ấy tên Theodore
nếu các bạn nghe không rõ.
Còn tớ là Simon.
Tên tớ là Seville, Alvin Seville.
Enchantée... mademoiselle.
(Xin chào quý cô - tiếng Pháp)
Phải có ai đó dạy cho tụi nhí nhố đó một bài học.
Nếu thế thì quá dễ rồi.
Chúng chỉ cao có 30cm.
Ta đã từng có 15 chiếc xe hơi.
Nhiều gấp 5 lần một người bình thường sử dụng.
Ta có 7 người hầu hạ.
Cuối tuần đi đánh quần vợt ở Lakers.
Ngay cả người hầu của ta cũng đánh ở đó.
Còn bây giờ, nhìn ta đi.
Nhìn kỹ đi.
Ta đã mất tất cả.
Trừ lòng tự trọng của ta,
còn lại chúng đã lấy tất cả.
Và tất cả là do bọn chúng.
Ồ, ...bánh quy.
Giờ ta phải săn tìm, hi vọng
kiếm được những con thú có thể...
hát hoặc nhảy.
Chờ đã, mày không biết hát phải không?
Này, đó là bánh quy của ta.
Trả nó lại đây! Con chuột dơ bẩn.
Ta sẽ bắt lũ Sóc chuột trả giá.
Các bạn. chúng ta phải thoát khỏi đây..
Tớ không thấy gì cả.
- Mũi của tớ.
- Đó là đuôi của tớ! - Xin lỗi.
- Xê mông ra nào.
- Ok. Đừng đẩy tớ chứ.
- Chúng ta đã đến nơi. - Trung tâm thu âm Jett!
- Phew!
Oh, Chúa ơi. Ông ta kìa! Ian Hawke!
Ông Hawke?
Cái giọng đó! Mình vẫn
không vứt ra khỏi đầu được!
Xin chào, ông Hawke?
Tiếng nói này, hình như
không phải ở trong đầu mình.
- Các người muốn gì?
- Chúng tôi muốn tự giới thiệu.
Đúng thế.
Tôi là Brittany. Còn đây là em tôi Eleanor.
Xin chào, rất vinh hạnh được gặp ông!
Còn tôi là em út Jeanette.
Mặc dù tôi thấy cả ba chả giống nhau chỗ nào cả....
Và chúng tôi là nhóm Sóc chuột nữ.
Chúng tôi sẽ rất tự hào nếu
ông làm quản lý cho chúng tôi.
Ông đã biến nhóm Sóc chuột thành siêu sao.
Chúng tôi cũng muốn thành siêu sao!
Và hẹn hò với nhóm Chipmunks.
Ok, trước khi nói về những câu
mơ mộng gì đó, hãy cho tôi biết
Các bạn có thể hát, phải không?
Khoan đã, đừng hát ở đây.
Sao chúng ta không lên
sân thượng để thử giọng nhỉ?
Điều đó quả là thú vị.
Oh, Chúa ơi, thật là khó tin?
Văn phòng đầu tiên của tôi!
Oh, nhìn kìa... biểu tượng Hollywood!
Tôi nghĩ các bạn sẽ thích góc nhìn ở đây!
Hãy kể cho chúng tôi nghe về các bạn.
Chúng tôi lớn lên ở một thị trấn,
dân số 300 người và...
Thật à, ấn tượng đấy! Tuyệt lắm!
Được rồi! Hãy thuyết phục tôi đi!
Một, hai, ba.
# Three little birds,
sat on my window
# And they told me
I don't need to worry.
# Girl, put your records on,
tell me your favorite song
# You go ahead, let your hair down
# Sapphire and faded jeans,
I hope you get your dreams,
# Just go ahead, let your hair down.
Nghe này, quý cô.
Đoán xem ai sẽ trở thành người
hâm mộ số 1 của nhóm Sóc chuột nữ?
Ian Hawke.
Vậy, khi nào chúng tôi có thể gặp nhóm Chipmunks?
Đó là một câu hỏi thông minh
và câu trả lời thông minh là...
Tôi không còn quản lý cho
Alvin và nhóm Sóc chuột nữa.
- Oh, không. Chuyện gì xảy ra thế?
- Oh, bình thường ấy mà.
Ngây thơ, ngọt ngào lúc ban đầu,
lúc chúng còn trăng tay...
tôi cố gắng luyện chúng thành siêu sao...
Rồi chúng thay đổi.
Không còn xem tôi ra gì nữa.
- Không.
- Thật là tệ bạc.
Tôi biết. Thậm chí tôi còn xem
Alvin như con của mình.
Và rồi nó bỏ tôi ở lại.
Nói thẳng ra là hắn nhở
hết cả nước bọt vào mặt tôi .
- Đó là chưa nói đến Simon.
- Nhưng Theodore thì không, phải không?
Đó là loại mà bạn phải
luôn cảnh giác với nó.
Nhưng sao chúng ta phải nói chuyện về chúng?
Chúng giờ đã già cỗi, lỗi thời rồi...
Chipmunks giờ chỉ còn cái tên thôi.
Nhưng...
Nhóm Chuột sóc nữ thì ...
Hãy chuẩn bị lên đường nào!
Rồi tớ nháy mắt với Jay Z, và nói:
Jay, Beyonce đâu?
Và cậu ta nói: Cô ấy đang mang 1 đĩa đầy
những viên phô mai, và đặt nó xuống bàn.
Và đoán xem...
- Cô ấy đã làm y như vậy.
- Bật mí: Dave đã chỉ tớ làm thế.
Chúng tôi thường thức tới 10h đêm.
Xem tớ làm được gì này.
Tuyệt lắm (You're Theadorable)
- Xin lỗi nhé.
- Không sao. Không hư hại gì.
Chưa xong đâu.
Các bạn, xin lỗi, mình cần nói chuyện riêng.
Cảm ơn.
Nghe đây.
Nếu bọn mày còn nói chuyện với các bạn nữ,
bọn mày sẽ chết.
Nếu bọn mày còn nhìn các bạn nữ,
bọn mày sẽ chết.
Thậm chí là việc nghĩ đến họ...
- Bọn mày đang nghĩ đến họ à?
- Đúng thế, thì sao?
- Được rồi.
- Bọn mày phải chết!
Bắt chúng lại nào! Bọn chuột dơ bẩn!
Tản ra nào!
- Lối này. Theo tớ!
- Ta ở đây này.
Lũ đần, thử bắt ta xem.
- Mày chết chắc rồi!
- Không!
Cho chết này!
Oh, trời ơi.
Đại bàng.
- Đại bàng! Đại bàng!
- Bắt lấy nó.
- Đi nào! Nhanh lên!
- Đường này.
- Bắt được rồi.
- Khoan, khoan, chờ đã...
- Đến giờ tắm rồi.
- Coi nào, các bạn, đừng làm thế chứ...
Làm ơn, đừng!
- Mày trông đẹp hơn rồi đấy!
- Cảm ơn.
- Tớ không biết bơi. Cứu với!
- Bám lấy đuôi tớ!
Không sao chứ?
Well, uh, ngoại trừ việc tớ vừa
thoát khỏi vụ chết đuối trong toalet...
Tớ vẫn ổn.
Tớ sẽ quay lại.
Alvin, Alvin!
Chúng ta không thể giải quyết bằng bạo lực!
- Đây là con mập nhất.
- Bỏ ra nào!
- Cái mông của nó ngộ quá nhỉ.
- Ờ, nó có vẻ bự quá.
Simon, thế này có làm mông tớ nhỏ đi không?
Theodore, mông cậu vẫn ổn.
Lũ kia quả là ác thật.
Các bạn đã gây ra mối đe doạ
của mình tới các bạn học.
Có lẽ điều này là phạm quy và không thể chấp nhận được.
- Tôi buộc phải đình chỉ việc học của các em.
- Xin đừng mà.
Vậy thì tôi có ý kiến này.
Vì ngân sách bị cắt giảm, chúng ta
sắp mất chương trình văn nghệ của trường.
- Thật tệ quá.
- Tôi biết.
Nhưng, vẫn còn một tia hi vọng.
Mỗi năm các nhà tài trợ thường
tổ chức cuộc thi âm nhạc...
Người thắng cuộc sẽ được 25,000 dollars.
Nếu thắng, chúng ta sẽ cứu được trường mình.
Và bà muốn chúng tôi tham gia?
Có ai nghĩ rằng tôi là fan của các cậu không?
Tại sao không thể chứ.
- Chờ đã.
- Tuyệt quá.
Hứa với tôi là đừng nói với ai nhé.
Hiệu trưởng phải là tấm gương cho học sinh,
Nếu ông Fencle mà biết về hình xăm này thì...
Tôi không thể tin được, các bạn đang ở phòng của tôi.
Tôi có tất cả CD của các bạn.
Năm ngoái tôi đi xem các bạn biểu diễn ở Denver.
Và rồi tôi có cái này.
Đó là vào sinh nhật của tôi.
Lúc đó tôi cảm thấy...Oh, nhóm Sóc chuột!
Vậy, ý các bạn ra sao?
Các bạn sẽ đại diện trường chứ?
Thật tình thì tớ thấy
đình chỉ học thì không tệ lắm
Thôi nào Alvin?
Một vì mọi người, 3 người vì một.
Rất tốt, Theodore. Rất tốt.
Chúng tôi sẽ tham gia.
Tiến lên Đại bàng!
Đại bàng? Ở đâu?
Ah, căn hộ cao cấp của tôi.
Très exclusivo.
Này, có phải đó là Chihuahua không?
Hay đóng trong phim ấy?
Uh, đúng, đúng. Dĩ nhiên rồi.
Rất nhiều người nổi tiếng sống ở đây.
- Oh. Como esta?
- Tôi phải xin hình mới được!
Whoa, whoa, Brittany. Muốn thành sao, phải sống như sao.
- Cô không xin hình, mà chỉ đi cho hình thôi.
- Oh, phải rồi.
Này, nhìn kìa, có vài ca sĩ của nhóm nhạc Jonas Brothers.
- Ở đâu, tôi không thấy.
- Tới rồi đây.
Ok, hãy chiêm ngưỡng căn hộ của tôi ...
Cái gì? Hay là... Oh, trời ơi! Xui xẻo quá!
- Sao? Chuyện gì thế?
- Các cô, tôi rất xin lỗi ...
Tôi để quên chìa khoá ở văn phòng rồi.
Một trong các bạn có thể chui vào
khe cửa và mở ra cho tôi được không?
Để tôi làm xem.
Bị kẹt rồi.
Được rồi, tôi đang giúp đây!
Đừng mạnh tay quá.
Nên ăn ít hạt thông đi nhé.
Được rồi, cô thì sao, 4 mắt?
Dáng cô được đấy, có muốn thử không?
- Tôi không biết làm những việc này.
- Để tôi xem!
Thật ấn tượng!
Gee, Willakers!
Thật là tuyệt! Còn hơn cả nhà trên cây nữa!
Cây dương cầm đỏ.
- Đây là mơ sao?
- Thử đuổi bắt tớ xem.
- Ngôi nhà đẹp hơn so với trên cây!
- Tớ yêu khung cảnh ở đây!
Nhà đẹp lắm, Hawke.
- Thích nó chứ?
- Dĩ nhiên rồi, Ian.
- Tôi sống ở đây đấy.
- Thật là đẹp.
Ở kì trước ở Thế giới hoang dã ...
Các bầy tụ hợp lại tạo thành nhóm đặc công...
tạo ra đợt tấn công lớn vào hang ổ của loài gặm nhấm.
Toby, em nghĩ mình tới đây là đã làm phiền anh;
không ngờ chỗ anh lại còn tệ hơn.
Tớ cảm tưởng như đang sống trong thùng rác.
Simon, có Thế giới hoang dã rồi kìa, xem với tớ đi.
Cậu nói đúng.
Tớ nên thư giãn, lấy lại cảm xúc của mình...
Cái gì đây?
Anh ta giỡn à? Bánh mì.
Để trong cái mền ư? Toby!
Ladies and gentlemen, goin' for his turkey
is the Tobster.
Come on baby.
No problem.
Watch and learn, my friends.
Oops, TV hư rồi, em nghĩ đây là
lúc chơi trò kế tiếp rồi đây.
Đó là "Giấu TV không cho Dave biết".
Anh muốn chơi không?
- Không!!!
- Bình tĩnh nào, anh chàng ở dơ.
Hôm nay vậy là đủ rồi.
Oh, anh hiểu ra rồi.
- Các em đã gặp rắc rối ở trường.
- Không hẳn là vậy ...
Trừ khi anh cho rằng, nhúng đầu
vào toalet là một rắc rối...
Đối với sóc chuột thì đó là tệ nhất.
Đó là những anh được nghe kể.
Vì làm sao mà anh biết được điều đó chứ,
ngay cả bản thân anh còn chưa bị.
Toby, trường học đối với anh thế nào?
- Toby? Tobyyy!!!
- Gì cơ?
trường học đối với anh ư? Chỉ một từ duy nhất?
Tuyệt vời!
Có lẽ bởi vì ở trường anh là người ...
khá là nổi tiếng.
- Có phải điều đó làm anh sống với dì đến bây giờ?
- Và tự ví mình là cao thủ?
Rồi bấm bíp bíp suốt ngày?
Đến giờ ngủ rồi.
Alvin! Alvin dậy đi và tắt báo thức đi nào.
Alvin, anh không đùa đâu. Không giỡn nhé, tắt nó đi!
Các em...
Chuyện này không đùa đâu.
Alô, tôi cần sự giúp đỡ.
Một gã đàn ông đã bắt chúng tôi,
và đưa đến một nơi kinh khủng.
- Trường học.
- Howgh! - Hãy thương xót.
Thương xót gì, Dave muốn các em đi học,
vì vậy các em phải tới trường.
Đừng lo lắng chuyện chúng em, Toby.
Rồi chúng ta sẽ ổn thôi.
- Trong cái bệnh viện chăng?
- Các em, bình tĩnh nào.
Tin anh đi, ngày thứ hai sẽ
không tệ như ngày đầu đâu.
Tớ mang mắt kính! Mắt kính!
Các bạn không nên đánh vào gã 4 mắt...
Trúng ngay cột sống.
Gọi y tá đi.
Cố lên, Alvin! Hãy nhớ 5 nguyên tắc!
Né, cúi, hụp, lặn, và ném!
Kế tiếp là mày, đồ lông lá.
Anh nói chuyện với tôi à? Với tôi ư?
Chỉ còn tôi ở đây, nên chắc anh đang nói chuyện với tôi.
- Nhìn thấy rõ không?
- Hallelujah!
Thật khó tin, hắn lại bắt được.
Cậu bị loại rồi đấy.
Với chiến thuật đề ra, anh đã sống sót.
- Nó có tay.
- Tôi nghĩ chỉ có móng vuốt thôi.
Chúng ta có thể sử dụng nó cho đội mình.
Này, lông lá, có muốn tham gia
vào đội bóng bầu dục không?
- Bầu dục? Moi? (Tôi ư- tiếng Pháp)
- Tớ phải công nhận cậu khá giỏi.
Tớ sẽ cho cậu tham gia
với đội vào giờ ăn trưa.
Nghĩa là, nếu cậu chấp nhận vào đội?
- Đề nghị hay đấy.
- Alvin?
- Tôi sẽ suy nghĩ về đề nghị của anh.
- Chỉ có 1 lần thôi đấy.
Đừng để nó vụt mất.
Tuyệt, nhưng tôi sẽ gắn bó với các bạn của tôi!
Sẽ trở thành con Sóc chuột
đầu tiên chơi bóng bầu dục.
Đừng có mơ nhé.
Sân vận động khổng lồ.
Những gã to con đang lao tới,và bị vượt qua...
và anh ấy đã về đích!
Đám đông đang réo cuồng nhiệt.
Tớ à?
Tớ nghĩ gã đầu chỉa muốn gặp cậu.
Tại sao tớ phải đến đó chứ?
Nghe này, nếu tớ đâu có muốn
thành người nổi tiếng.
Xin chào, Sóc chuột biết nói,
siêu sao nhạc rock nổi tiếng...
Đắm chìm với ánh hào quang.
Các cậu, tớ là thường dân rồi.
Không còn kiêu ngạo nữa.
Đi mà, bầu dục rất thú vị.
- Vậy thì đi đi, Alvin.
- Thật chứ? Cậu đồng ý à?
- Ừ.
- Cảm ơn. Tớ sẽ quay lại.
- Chào nhóc.
- Chào anh em.
Nâng lên nào.
Mình làm được mà, mình làm...
không làm được.
- Cậu ấy thật dễ thương.
- Đúng thế.
Bắt đầu.
Này, Alvin
Hãy gọi cho tớ.
Tôi nói rằng, Sóc chuột đã lỗi thời rồi.
Tôi muốn nói đến cái mới hơn.
Nhóm Sóc chuột nữ.
Trời ơi, nhóm Sóc chuột nữ có gì
khó nghe đâu mà không ai chịu hiểu nhỉ...
Các cô gái, chúng ta sẽ đến trường.
Anh ấy lao lên, và anh ấy đã ghi bàn.
Này, có gì không? Wow, cậu ghét đánh tay sao?
Ừ, đánh tay.
Nghe này Alvin, tớ biết cậu và các bạn
đang bận trong luyện tập thể thao...
- Nhưng tớ cần cậu giúp trong công việc nhà.
- Oh, sao tớ làm được.
Ryan sẽ chỉ tớ dụ các bạn nữ làm dùm bài tập.
Alvin, cậu hứa với Theodore là
cả 3 chúng ta sẽ đi chung mà.
Tối nay chúng ta sẽ xem Thế giới hoang dã.
Không có bạn nữ nào hết.
- Hôm nay thì không thể được.
- Ngày nào cậu cũng nói vậy, Alvin.
Tớ còn chưa nhắc hôm nay đến lượt cậu giặt đồ.
Tốt hơn là nghe lời ông cụ non đi, Alvin.
Cậu không muốn bị cấm túc sao?
- Cậu sẽ đi nhặt nó chứ?
- Mày định bắt tao làm à?
Au contraire, mon frère! (ngược lại, anh bạn à - tiếng Pháp)
Tớ sẽ cố giải thích cho cậu hiểu.
Không vô được rổ.
Thế mà tự gọi mình là cầu thủ.
Bạn tôi, quả là một tay hài hước.
Lúc nào cũng vậy.
Hẹn gặp các cậu sau.
- Đồ của tớ mà.
- Giờ là của tớ.
Cậu đang cố làm tớ bẽ mặt trước tụi bạn à?
Cậu đùa à?
Chính họ mới là kẻ đáng phải xấu hổ.
- Chúc các bạn may mắn nhé.
- Tớ ở hàng ghế đầu. Mong được xem quá!
Vậy, chúng ta sẽ hát bài nào?
Không áp lực gì, dù cả trường
đang trông chờ vào chúng ta.
Oh, thư giãn nào! Anh Ryan đã nói:
Ai có thể đánh bại nhóm Sóc chuột chứ?
Cuối cùng, Simon đúng là người trong mộng của tớ.
- Tớ nghĩ Theodore đã để ý đến tớ!
- Ừ, tớ biết.
Nhưng các cậu nhớ Ian đã nói gì chứ?
Không thể tin tưởng họ được.
- Chuyện gì thế?
- Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nói ra điều này...
- Màu hồng là màu mới của tớ.
- Cặp kính của cô ấy thật quyến rũ.
Cô ấy giống như viên kẹo gum màu xanh.
Nếu muốn thành công các em phải tập trung chứ.
- Có lẽ đây là thời điểm thích hợp để giải lao.
- Vậy nghỉ 5 phút nhé.
Cô ấy nói đúng. Chúng ta cần phải tập trung.
Còn đây là cho màn hình máy tính của tôi.
- Chào anh!
- Chào các em? Chuẩn bị đi về chưa?
Vì anh còn có nhiều việc phải làm ở nhà lắm.
- Cậu là người bảo hộ họ à?
- Ô, vâng. Chính em.
Cô có khoẻ không, tiến sĩ Rubin?
Em biết cô vì mấy năm trước em đã học ở trường này.
Em không biết cô còn nhớ em không,
Toby Seville, hoặc có thể không...
Toby? Không thể nào? Chào, hết niềng răng rồi nhỉ.
- Trông cậu đẹp lên đấy.
- Tớ vừa...
Tờ vừa tháo nó ra, vì chúng vừa mới...
Tớ có quen một người làm trống rất giỏi.
Anh sẽ ở trong xe chờ các em.
Có ai đó đang yêu rồi.
Chúng em sẽ ra sức làm thay đổi mọi thứ.
Danh dự của nhóm Sóc chuột.
Lại một trò lùa cũ rích.
- Tôi vừa ngửi thấy mùi giả dối.
- Tôi có thể giúp gì thưa ông Hawke?
Tôi hi vọng có thể giúp được cô,
vì tôi có nghe về cuộc thi âm nhạc ...
nên tôi cấp tốc chạy về đây và
giới thiệu ứng cử viên của tôi.
Việc anh làm rất thành ý,
nhưng tôi đã quyết định rồi.
Có lẽ điều này sẽ giúp bà đổi ý.
Các cô.
Họ đi với Ian à?
Một, hai, một, hai ...
# You change your mind,
Like a girl changes clothes
# I should know,
That you're no good for me
# 'Cause you're hot then you're cold
# You're yes then you're no
# You're in and you're out
# You're up and you're down
# You're wrong when it's right
# It's black and it's white
Bọn họ hát hay quá.
# We fight, we break up
# We kiss, we make up
# You, you don't really wanna stay, no
# You, but you don't really wanna go, oh
# 'Cause you're hot then you're cold
# You're yes then you're no
# You're in and you're out
# You're up and you're down
# 'Cause you're hot then you're cold
# You're yes then you're no
# You're in and you're out
# You're up and you're down
Những học sinh ở West Eastman, các bạn đã
chứng kiến cuộc trình diễn...
của nhóm Sóc chuột nữ!
Cảm ơn!
- Well?
- Họ rất xuất sắc. Nhưng tôi đã nói...
Tôi đã quyết định rồi.
Tôi hiểu rồi.
Bà đã chọn theo ý của bà.
Tôi không có ý phản đối với tiến sĩ,
nhưng trên tinh thần dân chủ...
mà đất nước chúng ta
lấy làm nền tảng căn bản...
Tôi muốn nói rằng: Hãy để học sinh bầu.
Hãy để họ chọn.
Mỗi người là một phiếu, hãy để chúng tôi bầu!
Hãy để chúng tôi bầu.
Hãy để chúng tôi bầu.
Xin đừng tỏ vẻ mình là độc tài...
Hãy để họ hát.
Hãy để chúng tôi bầu.
Câu nói hết sức thuyết phục đấy, ngài Hawke.
Được rồi, tôi sẽ giải quyết thế này.
Thứ 6 này, mỗi nhóm sẽ trình bày
một bài hát trước hội trường.
Ai nhận được nhiều sự ủng hộ nhất,
sẽ là đại diện cho trường..
Cái gì?
Cảm ơn bà. Chúng tôi sẽ cố gắng.
Thế à, để xem nào!
Loài chồn thường tụ tập lại bên nhau,
vào lúc hoàng hôn...
để gắn kết mối quan hệ gia đình.
Chúng là loài động vật biết sống dựa
vào nhau hơn các loài gặm nhấm khác.
Này các cậu, cô Ortega sẽ diễn tập
với chúng ta mỗi ngày sau giờ học.
- Wow! Mỗi ngày à? Nhưng tớ còn...
- Alvin, ngừng lại đi, được chứ!
Chúng ta là đồng đội, chúng tớ cần cậu.
Cậu bình tĩnh được không?
Chúng ta sẽ không thua đâu.
Chúng ta sẽ bàn chuyện này vào sáng mai.
Không có gì để bàn luận nữa.
Hẹn gặp tại buỗi diễn tập.
- Đừng giành chứ.
- Tớ đâu có giành.
Cậu là kẻ quê mùa vì không dám
nhận mình là kẻ giành giật.
- Tớ không có làm.
- Tớ đã thấy cậu rồi...
Tối nay tớ sẽ ngủ ở giường riêng.
Thật may mắn vì chúng ta không phải là chồn.
- Tớ sẽ không bao giờ ôm cậu!
Toby, em ngủ với anh được không?
- Cái gì?
- Em nói thật đấy.
Các bạn của em đã giận nhau.
Cái gì? Geeeee... Được rồi.
Ôi trời, đánh rắm!
Không được rồi!
Cái gì cũng được trừ đánh rắm! Mình không thở được!
Trễ quá rồi! Ngộp quá! Khó thở quá!
Để xem nào. Nên chọn món nào
hợp tâm trạng mình đây?
Vậy đặt món theo hướng dẫn bạn bè
với sự chiêu đãi của tớ?
Không, cảm ơn.
Nho, làm ơn.
Heh, heh. Xin lỗi. Ahem.
Thực ra, uh, tớ, tớ muốn nhắc nhở cậu về gã Ian.
Gì cơ?
Cậu nên biết ơn ông ấy vì đã làm mọi thứ cho cậu,
Alvin, và cậu đã phụ lòng ông ấy.
Hmm, thế à. Nhưng sự thật không phải vậy!
Ông ta là con quỷ,
không có trái tim,
và ông ta từng bỏ chúng tớ vào lồng sắt!
- Oh, Alvin, ông ấy bao giờ làm thế.
- Có đấy, thử nghĩ đi, nếu làm trái ý ông ta...
- Cậu, cậu nên coi chừng.
- Tớ không cần cậu cho lời khuyên.
- Nhưng...
- Không nhưng gì cả, Alvin!
Ian sẽ dắt tớ tới đỉnh caaaooooooo!
Phải, dắt tới đỉnh cao. Tớ hiểu rồi.
Ừ, vui chứ nhỉ. Ha, ha, ha, ha, ha, ha.
Hah, hah chúng ta phải hạ bệ nhóm Sóc chuột!
- Tớ không muốn hạ bệ họ.
- Tớ cũng thế, chỉ muốn làm bạn với họ thôi.
Được rồi, nghe này. Nếu các bạn nghĩ như vậy ...
- Có lẽ chúng ta nên rút lui khỏi cuộc thi.
- Cái gì?!
Tôi sẽ đóng gói các bạn vào bưu kiện
và gửi về nơi ở của các bạn.
Nghe hay chứ? Bắt đầu thôi.
Phải giành được hạng nhất. Tiến lên nào!
Wow, wow khoan đã.
Cô bé con với áo màu xanh...
- Tên của cô là gì?
- Eleanor.
Được rồi. Tôi không nhìn rõ cô lắm.
Cô là người nhỏ con à?
- Vâng.
- Cô cần phải mang giày vô.
Được rồi. Thử đứng lại xem nào.
Brittany, lên đây. Bước tới đây.
Không, 2 cô lùi lại.
Xa hơn chút nữa.
Được rồi, tôi thích như thế!
Đây không chỉ là vì Brittany
có thân hình hoàn hảo hơn các cô.
Tốt, tốt. Được rồi, các cô cần phải
tách rời nhau ra. Brittany, đứng ở đây.
Cần phải tách rời các cô nữa.
Hãy cho cô ấy khoảng trống! Khoảng trống nào.
Được rồi. Bắt chước tôi.
Một, hai, ba ... Nhìn tôi này.
Làm như tôi xem.
- Alo?
- Toby?
Em làm gì ở ngôi nhà này?
Dì Jacky đâu?
Dave, này Dave, anh khoẻ không?
Dì Jacky đang ở trong bệnh viện.
Anh hơi lo một chút.
Ai trông chừng lũ sóc vậy?
Em.
- Vậy, Dave, khí hậu Paris thế nào?
- Khoan, lũ sóc ở nhà thế nào?
Rất ngoan ngoãn. Không gây rắc rối nào cả.
- Toby, có chuyện gì thế?
- Không có gì. Đừng lo lắng như thế.
Em biết là sức khoẻ anh rất
dễ bị ảnh hưởng khi xúc động.
-Thôi em có chuyện phải đi. Chúc anh
về nhà sớm. Tạm biệt.
- Toby? Toby?
Y tá, đưa tôi ra khỏi đây!
Cứu...
Tớ không có ý quấy rầy cậu nhưng lúc tớ thấy cậu
đứng kế bên Ryan, tên xả rác lúc đó...
- Quả là gan dạ.
- Thật sao?
Đó là mẫu người chúng tớ cần tìm.
Jeremy Smith, Hội trưởng học sinh.
- Còn tôi là ...
- Siêu sao tầm cỡ thế giới...
- Và lớp trưởng vệ sinh Simon Seville.
- Lớp trưởng vệ sinh?
Lớp trưởng vệ sinh,
đó là chức vụ mới chúng tớ vừa đề ra,
để cảnh báo mọi người về vấn đề
trong xã hội chúng ta.
Tớ đồng ý 99% cộng 1.
Cậu biết phép tính rồi đấy.
Simon, tớ biết điều này rất khó...
Chúng tớ đang tìm kiếm một người có thể
đảm đương chức vụ đầy trách nhiệm này.
Ý cậu thế nào?
Xin lỗi, mọi người. Thông báo khẩn.
Tớ là Simon, và là Lớp trưởng vệ sinh.
Hãy bỏ rác vào nơi quy định.
Xin chào quý cô.
Các bạn vừa có hành động xả rác trên đường, vì thế ...
có lẽ tôi nên viết giấy phạt các bạn.
Tiếp tục nào.
- Các cậu thế nào?
- Khoẻ chứ nhóc?
Này mọi người! Hãy nghe đây.
Đây là thành viên mới của đội bóng bầu dục
- Sắp đến trận đấu đầu tiên của cậu ấy rồi.
- Này, đừng lừa tôi nhé.
Tớ đã nói với HLV.
Cậu đã được kết nạp.
- Tuyệt quá. Hay nhỉ.
- Này, xem kìa...
Chúng ta hãy quan sát Lớp trưởng vệ sinh
Tớ không biết rằng trường mình có Lớp trưởng vệ sinh.
Thực ra thì không, nhưng đừng cho hắn biết.
- Cậu sẽ nhặt nó lên chứ?
- Không.
Rất tiếc khi nghe điều này,
tôi nghĩ phải viết giấy phạt thôi.
Ôi không, tớ bị phạt này.
Oh, bạn muốn chơi sao?
Đoán xem, tôi có thể chơi cùng bạn cả ngày.
- Simon!
Chỉ là trò đùa thôi.
Rác không phải là trò đùa.
Cậu đã bị lừa.
Chúng tôi đã lừa cậu.
Chẳng có chức vụ nào là Lớp trưởng vệ sinh cả.
Cái gì?
Lừa dối à!
Cậu biết phải không, Alvin?
Từ "Anh em" với cậu có nghĩa như vậy sao?
Đúng, dĩ nhiên.
Vì cậu ấy đã có những người anh em mới
trong đội bóng bầu dục.
Cậu vẫn chưa nhặt rác lên.
Muốn tôi bỏ rác vào thùng ư?
- Bắt đầu từ cậu nào.
- Này, thả tôi ra. Khônggggggg!!
Ghi bàn.
Tớ sẽ gặp các cậu sau.
Ok, tớ hoàn toàn ngu xuẩn.
Làm hoà nhé?
Ok, tớ sẽ bỏ qua chuyện này ...
- Vì Theodore.
- Tớ biết.
Vì thế tớ sẽ thông báo cho cậu...
Tớ có thể sẽ có mặt vào tối thứ Sáu.
Khoan, khoan đã!
Tại sao không là chắc chắn ở đó?
Vì tớ có một...
- Cái gì?
- I...
- Cậu có gì?
- Một trận đấu bóng. Tớ nói ra rồi đó.
Trận bóng bầu dục.
- Simon, Alvin mọi chuyện ổn chứ?
- Theodore. Xin chào!
Chúng tớ vẫn ổn.
Chỉ là chơi đô vật trong thùng rác.
- Chỗ này hôi quá.
- Phải đấy.
Đừng lo lắng Theo, mọi chuyện sẽ ổn thôi.
- Alvin, đừng quên chuyện hát hò.
- Đừng lo lắng, Simon.
Tớ sẽ ở đó. Hứa đấy.
Cảm ơn các bạn đả có mặt ở đây.
"Đồ chơi cho trẻ em nghèo" là một tổ chức từ thiện,
giúp chúng ta gần gũi với nhau hơn.
- Chuyện gì xảy ra với Theodore thế?
- Em không biết.
- Này Eleanor, tại sao em không hỏi xem Theodore cần giúp gì không?
- Ok.
- Nhìn không hợp lắm.
- Giaỳ của tớ à?
- Đúng vậy.
- Nhưng Ian bảo tớ làm vậy để trông cao hơn.
Well... tớ nghĩ trông cậu như vậy là đẹp rồi.
Thế à?
Xin chào, bạn vừa gọi cho Dave Seville,
hãy để lại lời nhắn.
Chào, Toby.
Đây là Julie Ortega, hôm qua chúng ta đã nói chuyện...
dù chỉ một chút.
Tuy nhiên, lý do tớ gọi hôm nay,
vì tớ lo lắng về Theodore,
cậu bé tỏ ra khá buồn bã.
Hi vọng cậu sẽ có mặt trong buổi ca nhạc hôm ấy.
Trong cơn tuyệt vọng ấy,
Theodore cần những sự giúp đỡ xung quanh cậu ấy.
Gặp cậu sau.
Chúng ta sẽ có cơ hội nói nhiều hơn. Tạm biệt.
Được rồi, các bạn. Đã đến lúc
quay lại với các cầu thủ...
Đội Eagles đang bị dẫn trước 5 điểm, và
trận đấu chỉ còn 30 giây nữa là kết thúc.
- Thời gian đang cạn kiệt dần ...
- ...Họ sẽ phải tiếp tục, hoặc dừng tại đây...
để kết thúc trận đấu.
- Hãy để cho tớ vào.
Cho tớ vào chơi đi.
- Hội ý, hội ý.
Đội Eagles hội ý
Số 15 có 9 giây để ghi bàn thắng quyết định
Được rồi, các bạn, đã đến
lúc tung Alvin ra.
Tớ sẽ lao vào và thiêu đốt chúng như ong.
Tớ đã sẵn sàng rồi.
Cậu chắc về chuyện này chứ?
Từ số 4 tới số 10 đều nói rằng
chúng ta cần vũ khí bí mật.
Chuột sóc nói đúng.
Chọn cậu ấy là do tớ quyết định.
Khoảnh khắc để làm nên lịch sử, các anh em.
Ta sẽ hạ gục ngươi, Jennifer.
Mày sẽ là thằng bị hạ gục, mặt chuột à.
Ta sẽ bẻ ngươi như hạt thông
và dùng làm bữa tối.
với một ít đậu tằm và rượu vang.
Nó đang nói về bố tớ à?
Một, hai ...
Tớ tới đây!
Đó là điều tớ muốn nói.
Đừng ghét cơn đau, mà hãy ghét trận đấu.
Tớ thích trận đấu này.
Kết quả chung cuộc: Eagles 15. The Warriors 14
Các bạn nghĩ thế nào?
- Đó là điều tớ muốn nói.
- Cậu quả là Sóc chuột mạnh mẽ.
Give me a A, give me an O,
give me a W, give me an E, give me a M...
Đọc làm sao nhỉ...awesome.
Tớ là vua của thế giới này.
Tiệc cho Alvin nào.
Mọi người hãy tập trung ở bãi biển.
Ta đi nào.
Nghe này,
Anh muốn các em biết rằng anh tới đây vì các em.
Còn rất nhiều thời gian. Anh sẽ đi tìm Alvin.
Mọi thứ sẽ ổn thôi.
- Cảm ơn anh, Toby.
Xin được mời tiến sĩ Rubin
Cảm ơn các em, cảm ơn
Xin chào tới buổi biễu diễn ca nhạc của trường...
Giữa nhóm Sóc chuột nam và Sóc chuột nữ.
Các em hãy nhớ, ở đây không có
người thắng hay thua.
Ai đó đã nhắc tôi về việc này,
rằng nhóm Sóc chuột sẽ thổi tung cả sân khấu.
...Còn đối với trường chúng ta, sẽ có
thêm cơ hội giành lấy 25.000$.
Để không trì hoãn thêm,
Tôi xin được giới thiệu...Nhóm Sóc chuột nữ
Được rồi, các cậu, có tin nổi không?
Brittany, khoảnh khắc để toả sáng đấy.
- Hãy lên đó và hạ gục chúng.
- Được rồi, tôi sẽ làm được.
- Tôi muốn cho 2 cô biết, đừng cản trở Brittany.
- Ah, ok.
# All the single ladies.
All the single ladies
# All the single ladies.
All the single ladies
# All the single ladies
All the single ladies.
# All the single ladies.
Now put your hands up
# Up in the club, we just broke up
# I’m doing my own little thing
# You decided to dip
but now you wanna trip
# Cuz another brother noticed me
# Cuz if you liked it then
you should have put a ring on it
# If you liked it then
you should put a ring on it
# Don’t be mad once
you see that he want it
# If you liked it then
you shoulda put a ring on it
Nếu thích những gì mình đã thấy,
hãy gọi cho Ian Hawke ...
310-555-5309.
Đừng lo lắng, Simon, Alvin sẽ về đây trong
bất cứ lúc nào nhanh nhất.
Alvin!
Ta đã quay lại.
- Cảm ơn rất nhiều. Cảm ơn.
- Tốt lắm, quí cô.
Và bây giờ, hãy tận hưởng ban nhạc rock
với những phong cách bão táp.
Đó là điều mà đa số
sinh viên nói cho tôi biết.
Và đó là...nhóm Sóc chuột.
Này, có biết tại sao họ nói không có từ "I"
trong từ đồng đội"team" không, họ đã nói đúng.
Chữ "IN" ở đâu thế nhỉ?
Alvin.
Thật là xấu hổ.
Các cô!
Tiếc là ông ta nói đúng.
- Anh tìm thấy cậu ấy chưa?
- Xin lỗi, anh tìm khắp nơi mà không có.
Anh không biết tại sao,
nhưng đội bóng vẫn chưa về.
Chúng ta làm gì đây?
Anh sẽ...
Anh sẽ mời ai đó lên câu giờ...
và không phải anh.
Tôi biết chúng ta cần phải làm gì.
Chào mọi người.
Anh em của tôi, Alvin không thể
có mặt ở đây hôm nay.
Vấn đề là, nếu thiếu Alvin ..
chúng tôi không thể hát được.
Bạn không thể chiến đấu khi
chỉ có 2 chàng lính ngự lâm,...
Và chúng tôi không thể hát khi chỉ có 2 người.
Cảm ơn.
Anh sẽ đưa các em về.
Các cô có nghe không?
Đấy...là âm thanh của thành công.
Tôi biết đã làm các bạn thất vọng...
về sự cố của nhóm Sóc chuột...
Và điều đó có nghĩa là nhóm Sóc chuột nữ...
Các quý cô, chúng ta ra nào.
Này, các bạn, đi thôi.
Britt, đi thôi.
Đi nào.
Cảm ơn.
Đời rất đẹp.
Đặc biệt khi không phải là kẻ thua cuộc.
Này các bạn? Tớ đến rồi đây.
Các bạn?
Oh, hay quá.
Họ đi rồi, Alvin.
- Họ sẽ không tha thứ cho tớ.
- Tớ biết... Alvin...
Ian nói đúng.
Cậu không quan tâm tới ai ngoài bản thân mình.
Và nhân tiện, tớ cũng không muốn
chiến thắng bằng cách nào.
Simon, còn thức chứ?
Theodore, tớ không trách cậu giận tớ đâu.
Tớ đã rời khỏi nhà?
Đừng tìm tớ ở công viên,
vì tớ không có ở đó đâu.
Oh, không, Theodore ...
Xin chào?
Gia đình chồn ơi?
Có ai ở nhà không?
Tớ là Theodore, tớ muốn trở thành
một thành viên trong gia đình.
Có lẽ họ đang ẩn nấp đâu đó.
Đừng sợ.
Mày không phải là chồn!
Toby, anh đến chuồng sư tử, hổ và gấu...
Simon và em sẽ đến khu Bươm bướm.
Đại bàng đẹp quá.
Đừng cử động Theodore.
Không thành vấn đề.
Cứ ở đó, giữ nguyên vị trí.
Anh sẽ đưa em thoát ra.
Ok, chúng ta cần một kế hoạch.
Một kế hoạch giải cứu chi tiết hoàn hảo.
Hoặc cậu có thể liều mạng xông vào.
Theo, coi chừng.
Chào, tôi là Theodore ...
Này chim, nhìn đây này, mày đói chưa?
Bắt chữ "A" trên áo tao này?
Có nghĩa là khai vị (appetizer).
Cứ thư giãn và cùng nhau giải quyết vấn đề nhé!
Nhìn xem, tao hiểu vì sao mày muốn Theodore,
tao cũng thế,
Nhưng xin lỗi, tao không thể để điều đó xảy ra.
Cậu ấy là người thân của tao.
Đối với cậu ấy, tao chỉ là
một thằng dở hơi mà thôi.
Nếu có ai đáng bị ăn thịt, thì người đó là tao.
Đừng sớm thế chứ.
Để tớ cứu cậu, Alvin.
Coi chừng con đại bàng.
Kẻ thù duy nhất của nó là con voi.
Rất may là tớ biết giả giọng nó.
Tớ nghĩ nó đã có hiệu quả.
Hoặc là không!
Các em thật là tuyệt!
Anh ấy nói đúng. Bây giờ chúng ta
là một đội chứ?
Coi nào, Simon, ôm cậu ấy đi.
Cậu biết tớ đã hối hận rồi mà, Sy.
Sy, đừng bắt tớ phải hôn đấy nhé,
vì tớ sẽ làm đấy.
Tớ không quan tâm.
Tớ hun đấy nha!
Tàu sắp rời bến rồi, hun nhanh nào.
Tớ nghĩ chỉ cần ôm là được rồi.
Justine, hãy gọi cho Ian Hawke.
310-555-5309.
Morris, hãy gọi Ian Hawke cho tôi.
Đây rồi.
Những cỗ máy in tiền của tôi.
Nhớ những gì tôi rằng sẽ biến
các bạn thành siêu sao chứ?
Đoán xem ai sẽ mở màn cho Britney Spears
tại trung tâm Staples tối nay nào?
Tôi đang mở sao? oh, lạy Chúa!
Oh, chờ đã, chúng ta không thể.
Chúng ta sẽ bỏ lỡ cuộc thi ở trường!
Đúng thế.
Các bạn phải từ bỏ cuộc thi đó.
Các bạn thông minh quá,
tôi không thể qua mặt được các bạn.
Tất cả là vì chuyện biến các cô thành siêu sao,
chứ không phải ca sĩ cuộc thi ở trường.
Đó là điều các cô muốn, phải không?
- Vâng...Đúng.
- Tối nay là cơ hội của bạn.
Tất cả là vì cô, Brittany.
Thế còn Jeanette và Eleanor?
Họ sẽ hát bè,
họ cũng có trang phục biểu diễn.
- Chúng tôi là chị em.
- Chúng tôi sẽ cùng hát, hoặc là không!
Ok, tốt thôi.
Tất cả tôi cần chỉ là B-girl.
Ian, tôi sẽ không hát nếu không có họ.
Ok, được rồi. Vậy chuyển sang kế hoạch B.
Ok, ai thích ăn thịt nướng nào?
Vì ta biết có một nhà hàng nổi tiếng
có thể làm món sóc chuột quay ngon nhất.
Rất là ngon.
Vậy, các cô sẽ hát chứ?
Chào mừng tới West Eastman, và cảm ơn các bạn
đã ủng hộ cho buổi biểu diễn ca nhạc của chúng tôi.
Xin nhắc lại, đội thắng cuộc do các bạn chọn tối nay,
sẽ mang 25.000 dollar về cho trường mình.
Vì còn rất nhiều các hoạt động,
và chúng ta sẽ bầu chọn vào 9h30 cho nên...
để không gây chậm trễ, xin được giới thiệu nhóm Orange girl
với đội trưởng là...Lou Rosarro.
Chúng ta lại gặp nhau.
Mày muốn ăn tao không?
Đại bàng.
Ian Hawke?
Để em nghe cho.
Tôi không ngờ rằng ông lại
xảo quyệt đến như vậy.
- Alvin, - Brittany?
- Các bạn đang rảnh chứ?
Tối nay tớ không thể trình diễn được.
Thế còn buổi biểu diễn âm nhạc?
Cả trường đang chờ cậu.
Tớ biết, tớ biết.
Đáng lẽ tớ nên nghe lời cậu về gã Ian.
Không lẽ cậu...
Đúng, hắn nhốt tớ vào trong lồng.
Đây là chiếc lớn nhất anh có à?
Tôi có hợp đồng ghi rõ việc thuê chiếc xe lớn nhất tối muốn,
chứ không phải loại lớn nhất mà anh có.
Anh sẽ chạy đi báo với tiến sĩ Rubin.
- Brittany?
- Alvin, không được đi.
Được rồi.
Brittany, tớ tới cứu cậu đây.
Simon, cậu biết cách mở khoá phải không?
Để tớ lo.
Tớ cần phải đến đó thật nhanh.
Tớ biết một cách.
Số thứ ba cũng là số khó bẻ nhất...
Tớ nghĩ con số tiếp theo có thể hơi khó tin...
Hai số đầu là số 1.
Chúng ta nên để tiếp số 1.
Mở được rồi.
- Được rồi, quý cô...
- Ian đến kìa.
Cất điện thoại đi, nhanh lên!
Chuẩn bị nổi tiếng nào.
Chúng tôi đã sẵn sàng.
Các cô nên như thế.
Vì buổi diễn tối nay sẽ đưa tôi lên lại đỉnh cao.
Để tôi mời các cô rượu...Cherisse.
Tài xế, chở tôi đến Arena.
Lối vào cho VIP.
Tout de suite (ngay lập tức).
Mở nóc xe cho mát nào.
Nóc xe đã mở, mở ra, hết cỡ nào...
Sâm banh.
Nếu các cô không phiền ...
khi tôi uống...
Các cô biết tại sao tôi lại uống không?
Vì tối nay chúng ta sẽ chúc mừng...
cho một người đặc biệt, đó là tôi.
Chúng nói tôi khọng thể làm được,
rằng tôi không gượng dậy được.
Đoán xem?
Đã đến lúc trả thù.
Nâng ly nào! Vì nhóm Sóc chuột nữ sẽ
làm cả thế giới biết đến...
Không, không, không! Các người làm gì thế? Alvin?
Chào Ian! Rất vui được gặp ông. Vẫn khoẻ chứ nhỉ!
Không, không! Tôi đã ký hợp đồng rồi.
- Nhảy đi, Jeanette. - Chờ đã!
- Tớ không giỏi nhảy cho lắm...
Tôi sẽ tiêu mất.
- Tăng tốc nào, Alvin.
- Được rồi!
Này, Ian! Trong cách gọi của McDonald, ông bị sa thải!
- Này, có tin tức gì về Alvin chưa?
- Vẫn chưa có gì cả.
Tiến sĩ Rubin và cả trường đang mong đợi ở chúng ta.
Ừm, anh biết...rồi mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
- Nhanh lên Alvin!
- Đừng lo lắng...
Tớ sẽ gọi bạn bè ở quanh đây trợ giúp.
Được rồi Alvin.
Cứ như mình được trở lại đường đua.
Mày đi đâu đấy?
Mày làm gì đấy?
Tớ sẽ báo mọi người ở nhà
rằng tớ đã cứu Alvin Seville.
Tớ nghĩ tớ nợ cậu lời xin lỗi về Ian.
Giữ chặt vào Britt.
Chúng ta sẽ về nhanh thôi.
Hay quá, tớ chưa từng bị truy đuổi thế này.
Ông ta bám mình dai dẳng thật.
- Chúng ta phải đánh lừa ông ấy.
- Bám vào.
Tớ có ý này, đếm từ 1 đến 3 rồi nhảy lên!
Ba.
- Oh, được rồi.
- Tớ không thích độ cao cho lắm.
- Giữ chặt vào Jeanette.
- Hãy mang lũ sóc đến đây nào.
- Chúng ta cần bộ điều khiển.
- Các bạn, tớ biết cách rồi.
Ném mũ bảo hiểm về phía Ian.
Bộ điều khiển.
Tớ không thể chạm được.
Để tớ cho.
Giữ chặt chân tớ.
Tớ lấy được rồi.
Tớ làm được rồi?
- Tốt lắm, Jen.
- Giỏi, Jeanette.
Này Ian, ông lầm rồi.
Tôi không cần những thứ này.
- Tạm biệt.
- Adios, Ian.
Và bây giờ, cho buổi diễn cuối cùng của chúng ta...
Và mỗi phiếu đều có 2 lựa chọn để các bạn có thể
chọn cho mình những đội mà bạn yêu thích.
Đại diện cho West Eastman là...nhóm Sóc chuột.
Chúng ta phải ra đó thôi, Theodore.
Nếu không có ai, chúng ta buộc
phải tiếp tục chương trình.
Tớ không muốn bị xem là thất hứa.
Tớ xin lỗi, nhưng chúng ta phải làm thôi.
Như các bạn đã thấy,
tôi không phải là Sóc chuột.
Bài hát của anh đâu?
Hát bài nào đó đi chứ?!
Ok, tôi sẽ hát một bài.
Woa, thật là tuyệt vời.
Cảm ơn.
Nhóm sóc chuột đã tới.
- và Sóc chuột nữ!
- Alvin.
Xin chào, West Eastman.
Tớ sẽ hạ cách.
Dừng lại nào.
- Alvin.
- Đánh tay nào, anh em.
Thưa quý vị khán giả, đại diện cho West Eastman
là vinh dự cho tôi...
Đây quả là vinh dự lớn lao.
- Cho bạn hay cho chúng tôi?
- Cho chúng tôi.
Được rồi! Hội ý nào.
Giờ tôi xin giới thiệu
nhóm Sóc chuột nam và nữ.
# We are family
# Everyone can see we're together
# As we walk on by
# and we fly just like birds of a feather
# I won't tell no lie
# Just let me state for the record
# We're giving love in a family dose
# We are family
# I got all my sisters with me
# We are family
# Get up everybody and sing
Cảm ơn.
Thưa khán giả, có lẽ chúng ta đều biết
được chủ nhân của giải thưởng 25000 dollars...
Đó là trường West Eastman.
chúng ta đã chiến thắng.
Tất cả là của bà đó, tiến sĩ Rubin.
Thưa quý ông và quý bà, trung tâm Staples
hân hạnh
Chào mọi người, tên tôi là Jeanette
và tôi là Eleanor.
Còn tôi là Brittany.
Chúng tôi là nhóm Sóc chuột nữ.
Một, hai, ba.
- Dave, anh đang nhảy đấy.
- Anh nhảy hay lắm, Dave. Yeah!
- Chào mừng anh về nhà.
- Anh có nhớ tụi em không?
Dĩ nhiên rồi.
Các em là người thân của anh mà.
Được rồi, hãy thể hiện lòng nhớ thương đó đi Dave,
bây giờ đã có tới 6 sóc chuột rồi.
Alvin, em vừa nói gì?
Nhóm Sóc chuột nữ cũng cần có chỗ nghỉ, phải không?
Vì thế em đã nói như anh lúc trước;
họ có thể ở lại chừng nào họ muốn.
Được rồi, anh Dave đã đồng ý.
Mọi người hãy nhảy hết sức mình đi nào!
Nhìn các em kìa.
Tất cả đều chuẩn bị đi ngủ.
Có vẻ nhóm Chuột sóc nữ
có ảnh hưởng rất tốt.
Cảm ơn, Dave.
Được rồi anh tắt đèn nhé.
Chúc ngủ ngon.
- Alvin?
- Em chưa thấy mệt.
Xin lỗi, nhưng ngày mai em phải đến trường đó.
Chưa mệt.
Alvin, coi nào. Đến giờ đi ngủ rồi.
Chưa mệt.
Vẫn chưa mệt. Sáng đèn nào.
Mệt quá. Đùa thôi.
Sáng lên nào.
Alvin, đủ rồi đấy!
Đừng để anh phải vào đấy...
Oh, bây giờ mới cảm thấy buồn ngủ.
Chúc ngủ ngon, Dave.
Alviiiiiiiiinnn!!!
by quansulong