Tip:
Highlight text to annotate it
X
Và cuối cùng nhưng không kém phần
quan trọng, cô Susan đã sắp xếp
cho mọi người cùng nhau hội tụ ở đây.
Và giờ đây, sau cùng có lẽ
như một số người nói rằng,
đây là niềm vinh dự, là đặc quyền,
là niềm hân hạnh của tôi
để giới thiệu cho các bạn
người đàn ông này.
Giáo sư Edgar Solomon
của trường đại học Perth.
Xin chân thành cảm ơn.
Một con gấu cầm một cục phân
hỏi một con thỏ,
"Phân dính vào lông của mày
là thói quen à?"
"Đương nhiên không phải rồi",
con thỏ nói.
"Thật sự hiếm có đấy"
nên con gấu đã chùi mông mình
bằng con thỏ.
Cho đến một lần nọ
có một người phụ nữ tên Dot
sống nhờ vào phân lợn
và nước mũi.
Khi sắp hết những thứ đó,
bà ấy đã ăn pho-mát xanh
ở hai bên bẹn
của âm hộ mình.
Chúa ơi!
Ông ổn chứ?
Tôi thật lòng xin lỗi.
Edgar? Ông làm gì vậy?
Ôi...
Dừng lại!
- Đưa tay lên đầu!
- Một chút nữa thôi.
Không được bỏ tay vào túi áo!
Vietnamese subtitle:
VII
Tôi đại diện cho phòng thu hồi
công nợ của AAMQ gọi đến
nói về số dư trong thẻ
Bạch Kim LBF của anh.
Đây là cuộc gọi thu hồi nợ.
Nếu anh không thanh toán
hóa đơn còn tồn,
điện nhà anh sẽ bị cắt
vào trưa thứ Sáu, tháng 7...
Alô, tôi đây. Tôi có thể thanh toán
trong ngày hôm nay.
Anh nghĩ anh sắp nhận được
tin tốt lành.
- Em nghĩ anh sẽ được thôi.
- Đừng có nói xui.
- Đâu có xui, anh làm được mà.
- Đừng nói thế.
- Quá tệ.
- Cứ thắt cà vạt may mắn cho anh đi.
Trưởng phòng kinh doanh.
Anh yêu, lần cuối Kopeckny
gọi anh vào họp riêng là khi nào?
- Chưa bao giờ.
- Thì đấy!
Nếu anh được thăng chức,
ta sẽ đi hưởng tuần trăng mật.
Ai cần tuần trăng mật chứ?
Cuối tuần sau ta sẽ kết hôn.
Anh sẽ hỏi: "Bộ điều khiển đâu em?"
Em thích một ông chồng hỏi vợ mình
đồ điều khiển ở đâu.
- Cảm ơn em.
- Này.
- Sao?
- Còn con thì sao?
Hôn con này.
Được rồi, trưởng phòng kinh doanh,
tôi đến đây!
Thưa ngài, tôi đang cố gắng hiểu.
Ông sa thải tôi?
Tôi đã làm tăng doanh thu
hơn tháng trước mà.
Nhưng vẫn không đủ năng suất,
Điều đó thì nói lên được gì?
Giải thích cho tôi chuyện xảy ra
hôm qua đi.
- Tôi đã bán được hàng.
- Cô ta có hứng thú với kế hoạch vàng.
Anh bảo cô ta bỏ đi, anh ngăn
cô ấy ký hợp đồng vàng.
Tôi đã tư vấn cho cô Palmer một bản hợp đồng
phù hợp với tuổi và thu nhập của cô ấy.
Tôi cảm thấy mình không nên
lợi dụng cô ấy.
Đó là việc chúng ta làm ở đây à?
- Lợi dụng mọi người?
- Không.
- Không, ý tôi không phải thế.
- Tôi hiểu.
- Thưa ngài...
- Không, tôi hiểu mà, thật đấy.
Chúng tôi làm ô danh anh.
Anh quá trong sáng để làm công việc này.
Xin ông, tôi không thể
mất công việc này được.
Em trai tôi bị thiểu năng,
nếu tôi mất công việc này
tôi sẽ mất bảo hiểm,
nếu tôi mất bảo hiểm...
tôi sẽ không thể chi trả phí
điều trị ngoại trú của cậu ấy.
Họ sẽ đưa cậu ấy vào trại từ thiện.
Nghe có vẻ như nhiều người
phụ thuộc vào anh nhỉ.
Anh có em trai.
Anh kết hôn, có em bé.
Vâng.
Anh có nhận ra rằng điều khiến anh
thành người bán hàng kém
cũng sẽ khiến anh trở thành
một người cha
hoặc người chồng tệ hại không?
Ý tôi là anh kết hôn với cô gái này,
cô ấy lập gia đình với một người
không chịu nhúng tay vào chuyện bẩn thỉu
để thẳng thắn nói với cô ấy
và con của cô ấy.
Nếu anh nghĩ tôi không công bằng,
thì bảo tôi đi chết đi.
Như một người đàn ông, hả?
Vince...đưa anh ta ra khỏi đây.
Không, vì...
Đừng đưa em trở lại Bayview.
Em không thể quay lại Bayview.
Họ sẽ khóa cửa nhốt em lại ở Bayview.
- Anh biết.
- Vậy thì anh phải hứa với em
rằng em sẽ không phải quay lại đó.
Như: "Anh hứa, anh hứa với em, Michael.
em không phải quay lại Bayview đâu."
Anh phải nói điều đó với em.
Anh phải hứa với em.
Được rồi.
Anh đi thang máy
còn em sẽ đi thang bộ.
Em sẽ gặp anh sau 5 giây nữa.
Tôi biết là chỉ còn một ngày,
nhưng có cách nào
dời bữa tiệc diễn tập vào
một phòng nhỏ hơn không?
Phòng The Cypress đã là
phòng rẻ nhất của chúng tôi rồi.
Có vài khách sạn bình dân
ở dọc xa lộ đấy.
Không phải, chỉ là vì
có vài chuyện xảy ra.
Tôi có chuyện phải làm rồi.
Alô?
Bố, sao không cho con biết chuyện này?
Ít ra con có thể tìm
một chỗ ở cho bố.
Con nghĩ là sẽ đưa bố đến
thiên đường nào của bọn mọi đen?
Bố sẽ không sống với dân Bantus đâu.
Bố sẽ dọn đến sống với con.
Hai ta đều biết là vậy mà.
- Bố
- Bố biết, bố là họa.
Đó là lý do con nên
kiếm tiền nhiều hơn.
Con đã đóng số mệnh của chúng ta khi
quyết định chọn ngành nghệ thuật tự do.
Thần thoại và Văn hóa dân gian.
Con đã nghĩ cái quái gì vậy hả?
- Nếu như con có thêm thời gian.
- Theo bố tính thì con có 15 năm rồi.
15 năm để tìm ra ngành gì đó
mà con giỏi.
Lúc bằng tuổi con, bố đã tích trữ
được một mớ tài sản khổng lồ đấy.
Phải mất mấy chục năm tự hủy hoại
mình mới có kết thúc như thế này.
Bố, bố biết là Michael
đang ở với tụi con mà.
- Để bố yên đi.
- Và đứa bé sắp chào đời nữa.
Lòng trắc ẩn của bố đã mất rồi, hãy để bố
tận hưởng chiến thắng ít ỏi cuối cùng này.
Bố anh khinh thường em, Elliot.
Shelby, anh biết chuyện này khó khăn
với mọi người thế nào mà.
Vậy tại sao anh nói đồng ý?
Ellie, anh có nhớ khi bố luôn
bảo rằng có người ở trại trẻ mồ côi
đến và đưa chúng ta đi không?
Và chúng ta không bao giờ biết
được tại sao đó là sự trừng phạt
khi sống tách ra khỏi ông ấy.
Anh nhớ chuyện đó không?
Ừ, anh nhớ.
Thậm chí đó không phải
là sự lựa chọn nữa.
Anh còn nhớ bà Deborah
sống bên đường không, Ellie?
Em tự hỏi không biết bà ấy còn sống không.
Có thể bà ấy vẫn còn sống, Ellie.
Bà ấy chưa già, có lẽ bây giờ mới
57 tuổi thôi, không già đâu.
Ellie, anh chở em đến Joe Burger
được không? Em uống thuốc rồi.
Được chứ? Em vừa...
Em đã uống thuốc rồi.
Em không thể quay lại
Hot Dog Castle lúc này được.
Vì mọi thứ ở đó rất khó chịu.
Được chứ?
- Đừng lái nhanh quá, Ellie.
- Đâu có.
- Đừng thế mà.
- Anh không có lái nhanh.
Anh dừng ở đó đi.
Anh biết Marisol thích em
và đôi khi cô ấy đứng ở quầy,
tụi em đã...
Tụi em đã liếc mắt đưa tình
với nhau vài lần.
Người ta hay nói "liếc mắt đưa tình"
phải không?
- Ừ.
- Liếc mắt...
Em nghĩ Shelby giống mẹ
lúc bà còn sống.
Lúc mẹ nghèo khổ.
Anh không nghĩ đến điều đó,
nhưng đúng là vậy đấy.
Bố đã không làm ra tiền
cho đến sau này
và ông ấy cũng không hề
có ý định làm.
Tạm biệt.
Cái quái gì thế?
- Alô?
- Anh Elliot Brindle phải không?
- Vâng.
- Xin chúc mừng.
Anh được chọn
để tham gia vào một trò chơi
Nghe này...
trong một danh sách dài các
ứng viên có nhu cầu về tài chính,
anh được chọn để giành
giải thưởng là một số tiền mặt.
Tôi nghĩ có lẽ anh gọi nhầm số rồi.
Elliot Brindle, 32 tuổi.
Mẹ anh mất trong một tai nạn xe
khi anh lên 9.
Kể từ đó, anh cảm thấy phải có
trách nhiệm lo cho đứa em trai.
Phí chăm sóc ngoại trú cho
cậu ấy là 1200 đô mỗi tháng.
Thêm 90,000 đô nợ học phí
và nợ thẻ tín dụng,
- Chẳng có gì lạ khi anh ngủ không ngon.
- Ai đấy?
Anh luôn có ý tốt,
nhưng luôn có rắc rối kèm theo.
Như hôm nay, anh không thể
bảo vệ vị hôn thê của mình
từ một lão già thù dai và
phân biệt chủng tộc với cô ấy.
- Anh muốn gì?
- Trung thực thì thậm chí anh không thể nói
anh đã tranh đấu quyết liệt
vì điều đó phải không Brindle?
Được rồi, tôi cúp máy đây.
Vào lúc này, anh đã bị đánh bại
bởi một con ruồi.
Đừng hoảng hốt, anh Brindle.
Vấn đề là thử thách tôi đưa ra
cho anh lúc này.
Hãy đập nát con ruồi.
Nếu anh giết con ruồi, ngay lập tức
1000 đô sẽ được chuyển vào
số tài khoản 5366286 của anh
ở ngân hàng Nola.
Chết tiệt.
Nếu anh muốn tiếp tục, chúng tôi
có một thử thách khác cho anh.
Không phức tạp hơn thử thách đầu đâu,
anh sẵn sàng chưa?
- Hãy nuốt con ruồi mà anh vừa giết.
- Gì cơ?
Nếu anh ăn con ruồi, 3622 đô
sẽ được chuyển vào tài khoản của anh.
Chính xác với số tiền mà Shelby
nợ trong thẻ tín dụng của cô ấy.
Đó là món quà cưới tuyệt vời
dành cho cô ấy phải không nào?
Xong! Anh đã hoàn thành
thử thách thứ 2.
3,622 đô vừa được chuyển đến
tài khoản ngân hàng Nola của anh.
Chúa ơi, anh đang theo dõi tôi à?
Anh có thể có lại quyền riêng tư
ngay bây giờ, nếu anh thích.
Nhưng tôi nói cho anh biết,
sự giàu có đang trong tầm tay anh.
36 tiếng kể từ lúc này,
anh sẽ trở nên giàu có.
Tất cả những gì anh phải làm
là hoàn thành 13 thử thách.
Anh đã hoàn thành 2 thử thách,
nên chỉ còn 11 điều nữa.
Hãy chắc chắn rằng anh ở một mình,
hoàn toàn một mình
khi tôi đưa ra luật chơi cho anh.
Còn 11 thử thách nữa.
Với mỗi thử thách được hoàn thành,
giải thưởng tiền mặt sẽ tăng lên.
Nếu hoàn thành xong 13 thử thách,
anh sẽ có được cả một gia tài để đổi đời.
Người giành chiến thắng cuối cùng
sẽ mang về nhà 6,2 triệu đô.
6,2 triệu đô?
Nếu anh thất bại không hoàn thành
được thử thách, trò chơi sẽ kết thúc,
và anh sẽ mất tất cả mọi thứ,
kể cả số tiền anh vừa giành được
cho đến thời điểm này.
Có hai cách để trò chơi dừng lại.
Một là: nói cho người khác biết
anh đang chơi trò chơi.
Hai là: cố liên lạc với ai đó hoặc
bằng cách nào đó can thiệp vào trò chơi.
Sao lại là tôi?
Mọi chuyện sẽ được tiết lộ cho anh
vào thời điểm thích hợp.
Nếu như anh hiểu quy luật
và muốn tiếp tục,
hãy nhấn phím 1
để đăng ký dự thi.
Nếu không, hãy nhấn phím 2
để kết thúc trò chơi.
Anh Brindle?
Anh vừa đóng sầm cánh cửa
ngay trước mặt em.
Đâu có.
Xin chúc mừng, Elliot Brindle.
Bây giờ anh đã đăng ký
làm một thí sinh.
Giờ hãy hướng mặt về phía trước
và nói,
"Tôi sẽ nhảy với một con cóc vàng."
- Tôi sẽ nhảy với một con cóc vàng.
- Tuyệt lắm!
Hãy ngủ một giấc thật ngon,
Sáng mai
phải chắc là mang một
đôi giày đi bộ thoải mái nhé.
Ai gọi thế?
Đó là một bất ngờ.
Mọi chuyện sẽ được tiết lộ cho em
biết vào một thời điểm thích hợp.
Được thôi.
Giờ quay vào giường ngủ đi.
- Cháu biết không, lúc Shelby còn nhỏ...
- Mẹ!
Nó luôn bàn về đám cưới của nó
và ngày càng vĩ đại hơn.
Lúc 12 tuổi, nó đã dẫn đầu
một đoàn diễu hành voi.
- Với sự tham dự của 6 hoạn quan!
- Từ lúc đó con đã thay đổi rồi.
Xin phép cả nhà.
- Alô?
- Chào buổi sáng, anh Brindle.
Đây là thử thách thứ 3 trong tổng số 13.
Để có 5000 đô,
hãy làm một đứa trẻ khóc.
- Gì cơ?
- Anh có 5 phút.
- Gì cơ?
- Chúc may mắn.
Elliot?
- Mọi chuyện ổn chứ?
- Ừ.
- Anh phải đi vệ sinh ngay.
- Phải rồi, em sẽ đăng chuyện này lên Facebook.
Ta có thể tổ chức họp báo sau.
Chào cháu.
- Mẹ cháu không thương cháu đâu.
- Có mà.
Họ không muốn cho cháu biết,
người từ trại trẻ mồ côi
sắp đến đưa cháu đi rồi.
- Không phải sự thật.
- Đúng thế đấy.
Giờ họ đang nói về chuyện đó đấy.
Vì những chuyện cháu đã làm.
Mẹ! Mẹ ơi!
Chú thật lòng xin lỗi.
Có chuyện gì vậy? Sao thế con yêu?
Ta về nhé?
Để cháu dọn.
- Ừ.
- Cảm ơn.
Tạm biệt bố.
Nếu em muốn, anh có thể
tự đi đón bố và đưa em về nhà.
- Anh đang cố thoát khỏi em à?
- Không.
Chưa kết hôn mà
bắt đầu lục đục rồi sao?
Phụ nữ phải không?
Thế quái nào anh dám nói vậy?
Loại người biến thái gì vậy?
Dừng xe lại!
- Em yêu, thôi đi!
- Cô bị cái quái gì vậy?
Mẹ kiếp!
- Em không thích nhạc chuông mới này.
- Anh xin lỗi.
Thử thách tiếp theo trị giá 10,000 đô
Thử thách 4 trong số 13 thử thách.
Chúng tôi muốn anh chú ý
đến tác phẩm Chúa giáng sinh.
Tác phẩm thủ công của những đứa trẻ
khiếm thị ở mái ấm Chabert.
- Bill, bác sẵn sàng chưa?
- Ừ, tôi sẵn sàng rồi.
Cô nghĩ sao?
Tôi phải đi tiểu như ngựa thôi.
- Được thôi.
- Chúc anh may mắn.
Anh không thể làm nghiêm trọng vậy được.
Đứa bé là một bước tính sai lầm.
Elliot đã sụp đổ dưới gánh nặng
của nó.
Cô sẽ cảm thấy mệt mỏi
trong việc động viên nó.
Năm tháng trôi qua,
đau khổ sẽ nhân lên tỷ lệ thuận
với mông của cô.
Đến đây giúp tôi một tay.
Kéo khóa quần của tôi lên.
Chứng viêm khớp của tôi.
Mẹ kiếp.
Tôi tự hỏi Elliot đã kể gì
cho cô nghe về mẹ của nó.
Nó nói với cô là tôi lái xe à?
Ít ra nó cũng nói điều đó với cô.
- Tôi biết nó nghĩ tôi đã uống say.
- Có không?
Tôi đã vội vàng,
lúc đó tôi bận rộn lắm.
Nhiều chuyện để làm,
cả một đế chế để xây dựng.
Tôi không thể để bị chậm tiến độ
vì bất cứ chuyện gì.
Nhất là bốt điện thoại.
Mẹ kiếp.
Em nghe thấy không?
Chuông báo cháy đấy.
Không, em xin lỗi.
- Alô?
- Anh Brindle!
Tôi rất tiếc, đó là một tai nạn.
Tôi không...
Hít thở sâu đi, đến lúc bắt đầu
thử thách thứ 5 trong tổng số 13,
hãy đi theo người vô gia cư
ăn mặc xuề xòa bên kia đường.
Có chuyện gì vậy?
Anh có việc đột xuất.
- Anh sẽ đi trong vài tiếng.
- Mẹ kiếp!
- Anh không đùa đâu. Anh phải đi.
- Nếu em bị hoang tưởng,
- thì em nghĩ là anh thấy không thoải mái.
- Anh thấy rất thoải mái.
Ta hãy nói về chuyện này đi,
hành vi kì lạ của anh,
anh phải đồng ý là hành vi
của anh vô cùng kì lạ.
Ừ, chắc chắn là vậy.
Lỡ như, theo giả thuyết,
em chẳng thấy thú vị chút nào
về tất cả những chuyện này.
Em thật sự muốn biết
anh chạy trốn đi đâu.
Anh chỉ mong chuyện này
kết thúc tối nay, anh yêu em.
Cháu làm tốt lắm, chú biết là mất
thời gian, nhưng chúng ta gần xong rồi.
Đến phần râu nhé.
Giờ chuyển qua phần mắt.
Cháu nghĩ đôi mắt...
lớn hay nhỏ hơn?
Cháu nghĩ sao?
Katie? Katie?
Con yêu, mắt thì sao?
Là chú ấy! Là người đàn ông đó!
- Ai?
- Đó là người đã nói rằng
con sẽ vào trại trẻ mồ côi.
Ảnh truy nã mà.
- Gì đây?
- Chuyện này thật kì lạ.
Người đàn ông kia bảo rằng
gã này chặn đường ông ấy
và đề nghị đổi một con đà điểu
lấy quần áo và xe đẩy của ông ấy.
- Hắn có đà điểu à?
- Ừ.
Một người vô gia cư muốn
con đà điểu để làm gì?
Ông ấy không muốn con đà điểu,
rồi gã đó thỏa thuận đổi 1000 đô.
- Và ông ta tin hắn.
- Gã đó có con đà điểu.
Ông ấy có thể có 1000 đô.
- Anh còn chuyện gì nữa?
- Lại là Chàng Trai Đà Điểu.
Đây là ảnh nhận dạng kẻ tình nghi
của vụ cháy nhà thờ xảy ra sáng nay.
Có máy quay an ninh. Tôi vừa cử
Richardson và Dobbs lo vụ này.
- Để tôi tự đi.
- Họ vừa rời khỏi đây.
- Gọi họ quay lại đi. Tôi sẽ tự đi.
- Được.
Thử thách thứ 6 với 50.000 đô
là một việc làm tốt.
Căn hộ 6-B ở tầng trên là
của ông Shaw, một người cô đơn.
-Hãy mời ông ấy một ly cà phê.
- Và...?
Có một quán ăn tên Taylor
cách chỗ của anh hai tòa nhà.
Mời ông ta đến đó với
một ly cà phê trước mặt lúc 4h.
Ông Shaw?
Ông Shaw?
Ông Shaw?
Chúa ơi!
Chúa ơi!
Ông ấy chết rồi.
Người đàn ông đó đã chết.
Anh giết ông ta à?
Anh Brindle, ông ấy
đã tự kết liễu đời mình.
Anh hãy xem trong bồn tắm
còn lại thứ gì không?
Không, tôi không thể.
Tôi không làm thế đâu.
Đây không phải là chuyện đập ruồi nữa.
Đây là tội ác, là mạo phạm.
Kéo một cái xác đi ngoài đường.
Anh điên à? Anh là ai?
Có hai con đường dành cho anh.
Một là đòi hỏi chút can đảm
để dẫn đến số tiền đủ để
giải quyết các món nợ của anh,
giữ Michael an toàn,
chu cấp cho con của anh
mọi thứ từ lúc nhỏ
cho đến khi lên đại học.
Con đường thứ hai dẫn đến
sự nghèo khổ vô tận.
Tất cả đòi hỏi
anh phải là chính mình.
- Anh đâu biết tôi.
- Có đấy.
Không, anh không biết tôi.
Anh chẳng biết gì về tôi cả.
Có thể anh đã điều tra, biết vài
sự thật, nhưng anh không biết tôi!
Anh có thời gian đến 4h.
Gọi cho ông Shaw
một ly cà phe đen.
- Chào anh, hôm nay anh thế nào?
- Tuyệt.
- Tên tôi là Jeanette...
- Cho anh ấy một ly cà phê.
- Cà phê đen nhé.
- Vâng.
- Còn anh?
- Khỏi.
Nếu ngồi ở quán thì anh
phải gọi một món gì đó.
Tôi sẽ đi, nên...
- Cho tôi một thịt băm pho mát.
- Loại Bernars?
Ừ, nghe tuyệt đấy.
Được rồi. Anh có một món kèm theo.
Anh chọn khoai tây nướng,
đậu trắng sốt cà...
Đậu trắng sốt cà.
Vâng, tên tôi là Jeanette
và tôi sẽ phục vụ cho bàn anh.
Cô phục vụ cho tôi được không vậy?
Cô không cần phải giải thích
trình tự hay gì đó đâu.
Anh ấy chỉ cần một ly cà phê.
Cảm ơn.
Cho 3 ly thường và một ly không cafein.
Anh có vấn đề à?
Không, đâu có gì.
Tôi đã đợi trước anh, xin lỗi nhé.
Sao?
Tôi...
Sao ta không ra ngoài
nói về chuyện này nhỉ?
- Đó là chai rượu à?
- Gì cơ?
Cái chai trên bàn là rượu à?
Tôi cần anh bước ra ngoài.
Anh biết đó không chỉ là vi phạm luật.
Mặc đồng phục, theo điều 306.
Tôi đoán trước đây anh chưa từng
vào Chương Trình Chuyển Hướng.
Họ sẽ đưa anh đến gặp bác sĩ 3
ngày một tuần và các buổi họp nhóm.
Họ chiếu phim về quyền tự chủ.
Đọc tài liệu nữa.
Anh muốn cà phê à?
Mời anh.
Không à? Được.
Uống cà phê đi anh bạn.
Anh có thấy chuyện ở đó
thế nào không?
Hay lắm! Chúng tôi rất ấn tượng
trước cách mà anh tránh bị bắt.
Trong thử thách thứ 6,
chúng tôi quyết định
sẽ tính như đã hoàn thành
thử thách thứ 7.
- Cảm ơn rất nhiều!
- Anh sẽ mất vui khi nghe chuyện
văn phòng bác sĩ của em trai anh
vừa nhận một cú điện thoại nặc danh.
cảnh báo rằng thực tế thì bảo hiểm
của em trai anh không còn nữa.
- Gì cơ?
- Hồ sơ của cậu ấy đang được xem xét.
Nhưng không có vấn đề gì cả
nếu như anh giành chiến thắng.
- Ai thế?
- Anh ấy nói mình là phóng viên.
Anh ta hỏi cô chuyện gì?
Các anh có nói gì về chuyện
gã đó đã gây ra không.
Phá hủy một nơi thiêng liêng.
Anh ấy có đưa gì cho cô không?
- Vâng.
- Trước thử thách tiếp theo,
hãy lấy thẻ thư viện Orleans Parish ra.
Thẻ thư viện của tôi?
- Tôi không có.
- Không, có đấy.
Anh đã làm rơi nó ở nhà hàng Taylor,
nếu họ tìm thấy
thì không bao lâu họ sẽ truy ra
anh dựa trên số thẻ.
Anh đang đối mặt với mức án
10 năm tù
vì tội phóng hỏa, hành hung,
mạo phạm xác chết.
Nhưng có một tin tốt
Nếu anh hoàn thành thành công
13 thử thách.
chúng tôi sẽ làm cho tội trạng
của anh biến mất.
Đó là phần thưởng dành cho
người chiến thắng.
Tuy nhiên nếu thua cuộc
thì anh phải tự gánh lấy.
Hãy suy nghĩ chuyện này
theo chiều hướng lạc quan
khi một khẩu súng
đã chĩa vào đầu anh.
Anh Vogler?
Anh Vogler!
Anh Vogler!
Tôi là cảnh sát.
Tôi không đến đây bắt anh.
Hôm nay anh đã có mặt ở quán ăn.
Có vẻ như anh biết gì đó
về người mà tôi đang tìm.
- Tôi không tin anh được.
- Anh đã thấy huy hiệu của tôi.
Chẳng có ý nghĩa gì. Cảnh sát
làm việc cho chúng, tôi dám chắc.
Chúng?
Được, tôi nói cho anh biết,
nếu đúng như anh nói mình là cảnh sát.
Nếu như anh thấy gã đó,
đừng ngần ngại...
hãy bắn nát sọ hắn.
Xin chào.
Chào.
À, tôi đang ngồi đây
đếm hết 10 ngón tay
từ lần này đến lần khác.
Anh đã quen với chuyện này,
anh biết chứ?
Vâng.
- Kẹo cao su nhé?
- Không, cảm ơn.
Anh biết không,
anh đã nghĩ đến chuyện này
trong đầu anh
nhưng nó thật sự xảy ra với anh.
Anh biết không?
Đây là tưởng tượng của anh à?
Anh đã từng làm những chuyện
thế này chưa?
Làm gì?
Anh không đến từ Holmes chứ?
Trường trung học Holmes.
Vâng, tôi học ở đấy.
Anh có một cửa hàng kim loại
với Fishman phải không?
Phải.
- Tôi là Elliot Brindle.
- Đúng rồi.
Tôi là John Witter.
Tôi đã kinh doanh bất động sản
một thời gian dài.
Kiếm tiền ngon lắm.
Nhưng tôi gặp vài chuyện đảo lộn.
Chuyện gì đang diễn ra ở đây?
Chúng tôi đã nỗ lực để sắp xếp
cuộc gặp mặt tuyệt vời này.
Anh không nhớ Johnny Witter
học lớp của thầy Fishman sao?
Anh ấy và anh trai Tom
đã hành hạ anh hằng ngày.
Họ đã nắm cổ chân anh thả ra ngoài
phòng thực hành vi tính.
Thử thách thứ 8 trị giá 100,000 đô.
Cắt bỏ cánh tay phải của anh ta,
phần dưới khuỷu tay.
- Không, không đời nào.
- Dĩ nhiên anh có quyền từ chối.
Nhưng nếu như anh không hoàn thành
13 thử thách,
anh sẽ bị mất giải thưởng lớn,
cũng như số tiền anh vừa thắng được.
Anh nên biết rằng Witter
đã đồng ý chuyện này.
Hỏi anh ta đi.
Anh muốn cắt tay mình à?
Vâng.
- Thật chứ?
- Cứ làm đi.
- Anh ấy vẫn còn tỉnh.
- Tôi đã tiêm thuốc tê cho anh ta.
Mày không có quyền rút lui
khỏi chuyện này.
Tao biết mày đàn bà mà.
Tao biết mà.
Tôi biết anh đang cố...
Mày trao cho tao sự đồng cảm
chết tiệt đó sao?
Thật vậy sao?
Thằng khốn kinh tởm.
Mày biết tại sao tụi tao chọn mày không?
Vì mày đáng phải nhận điều đó.
Mày vác cái mặt đần độn
đi khắp nơi như muốn nói:
"Hãy đấm vào cái cổ họng chết tiệt
của tôi đi"
Sau cái ngày tụi tao ném mày
vào thùng rác,
Mày đi ngang qua tao ở sân trường
và cười với tao.
Mày cười vào mặt tao!
Anh trai tao tè lên mặt em trai mày.
Mày nhớ chuyện đó không?
Mày không thể nói là
mày không nhớ được.
Tao thì có đấy. Tao đã cười lộn ruột
mỗi lần nghĩ về chuyện đó.
Giờ hãy làm đi! Làm đi!
Nào.
Nào!
Xe anh đâu?
Mày gọi cho anh trai tao chưa?
Mày có nói cho anh ấy biết
mày là ai không?
Chuyện này chẳng thay đổi được gì.
Mày là kẻ thua cuộc, mãi mãi thua cuộc.
Ừ, còn anh thì hiển nhiên
là tốt lắm nhỉ.
Mặc áo khoác da đẹp, lái xe xịn.
Có một chút khó khăn
để nối cánh tay lại cho anh.
Tôi đoán là anh không thật sự
nghĩ đến nó.
Cảm ơn.
- Chúng tôi cần một bản tường trình.
- Dĩ nhiên.
Thưa ông?
Mời bác sĩ Anderson đến phòng sản phụ.
Bác sĩ Anderson...
Tôi không quan tâm đến
hệ thống chết tiệt của các người.
Witter. W-I-T-T-E-R.
- Tôi biết em trai mình ở đâu đó trong đây.
- Xin chờ một chút.
Nhấc cái mông béo của cô
lên và đi tìm nó đi.
Này, tao sẽ kể cho mày nghe
chuyện xảy ra với em trai mày.
Cái quái gì thế?
Bảo vệ!
Bảo vệ!
Elliot Brindle.
Mày là một thử thách.
Mày là một thử thách.
Không thể tin là Sergio đã đặt một
phòng lớn. Anh ấy nói là cả đêm đấy.
- Elliot là một nhân viên kỳ diệu.
- Mới vừa nhắc!
Người đàn ông bí ẩn của em.
- Trông anh mướt quá đấy.
- Em cũng vậy.
Anh lấy bộ này ở đâu ra vậy?
- Dì Jessica. Trông dì tuyệt quá.
- Cảm ơn.
Dì có kể cho cô ấy nghe chuyến
hành trình Alaskan của dì chưa?
Em phải nghe chuyện đó, tuyệt lắm.
Chúc vui vẻ.
- Thật vui khi em có mặt.
- Vâng.
Trông được đấy.
Anh không cần phải làm thế.
Em tự làm được.
- Trông em tuyệt quá.
- Cảm ơn.
Tìm được rồi, sếp.
Có vẻ như họ đang tham gia
bữa tiệc diễn tập trước đám cưới
ở câu lạc bộ quốc gia.
- Sếp?
- Đi thôi.
Xin chúc mừng.
Thử thách thứ 10 trong số
13 thử thách trị giá nửa triệu đô.
Đợi cho đến khi được gọi lên
để nâng ly chúc mừng
rồi sau đó phá hủy phòng cưới,
và hát bài "Quốc Tế ca".
Gì cơ?
Chúng tôi xác định mức độ phá hủy
theo cách sau.
Ít nhất 75% đồ sứ hoặc thủy tinh
trong hội trường phải vỡ nát.
Đồ khốn!
Phải tè lên ít nhất một trong số
những bàn hoa.
Nếu anh không biết bài Quốc tế ca
của Đảng cộng sản,
anh sẽ tìm thấy lời bài hát
trong túi áo khoác trái của anh.
Anh biết tôi tổ chức tiệc vì cô ấy.
Vì cô ấy nên anh phải kiên nhẫn
tiếp tục làm!
Anh đã phạm phải 6 tội danh.
Tương lai với Shelby, tương lai không phải
vào tù sống chung với bọn đồng dâm.
tùy thuộc vào việc anh hoàn thành
13 thử thách.
Tôi gặp Elliot lần đầu tiên
cách đây hai năm
và tôi đã biết ngay tất cả những gì
cần phải biết về cậu ấy.
Cậu ấy sẽ mang đến hạnh phúc
cho con gái tôi.
Bác thật sự cảm thấy cháu như
là con trai mình vậy.
Con trai?
Phát biểu! Phát biểu! Phát biểu!
Phát biểu đi nào!
Shelby, em xứng đáng với cuộc sống
như thế.
Anh thề là sẽ làm bất cứ điều gì
để biến điều này trở thành hiện thực.
Quý ông ở đó.
Chúng tôi cần hỏi anh ta vài câu.
Tôi xin lỗi.
- Được rồi, chờ một chút.
- Vâng.
Con trai.
Bảo vệ công viên muốn gặp Michael.
Họ nói cậu ấy đã khoe của quý
trước mặt một cô gái ở sân tennis.
Bác bảo rằng cháu sẽ nói chuyện với họ.
- À, mọi người...
- Michael?
Chúng ta hãy ra ngoài uống mừng
trong lúc chờ thức ăn được dọn lên.
Được chứ? Cảm ơn.
- Chuyện gì vậy?
- Em không chạm vào cô ấy hay gì cả.
Em chỉ muốn cho cô ấy thấy cái đó.
- Em chỉ muốn cho cô ấy thấy cái đó.
- Không sao đâu.
Họ bắt em tè vào trong ly.
Em không uống thuốc 3 ngày rồi.
3 ngày.
- Không sao đâu.
- Không, Horowitz sẽ đưa nó vào trại
nếu ông ấy không tin nó.
Họ sẽ bắt em quay trở lại Bayview.
Em không muốn quay lại Bayview đâu.
Họ bắt em tè vào ly.
Michael, sẵn sàng chạy nhé.
Anh có ý này.
- Sẵn sàng chạy.
- Đứng lên, các công nhân, hãy tỉnh ngủ đi.
- Về nhà uống thuốc đi.
- Đủ rồi đấy.
- Elliot!
- Anh đang câu giờ cho nó.
Anh đang làm gì vậy?
Lùi lại!
Chúng tôi không muốn ai bị thương.
- Bỏ xuống đi rồi ta nói chuyện.
- Đứng yên đấy.
Nhìn qua chỗ khác.
Tôi bảo nhìn qua chỗ khác ngay.
Anh đùa đấy à.
- Bình tĩnh.
- Anh không thoát được đâu.
- Bình tĩnh.
- Cậu bé này là của tôi.
Bình tĩnh!
- Dừng lại!
- Dừng lại thằng khốn!
Anh làm cái quái gì vậy?
Mở cửa ra!
Anh Brindle, anh đã hoàn thành thử thách,
nhưng chúng tôi quan sát thấy anh
vẫn còn quá lo về những gì
người khác nghĩ về mình.
Anh vẫn kìm hãm,
vẫn giữ lại hình tượng cũ của mình.
- Nhưng tôi đã hoàn thành.
- Đúng thế.
Và bây giờ là thử thách thứ 11
trong tổng số 13.
hãy mở cửa và đầu hàng
nhân viên bảo vệ.
- Gì cơ?
- Hãy nói con cóc vàng.
Một cánh tay rắn chắc
kéo dài một thanh kiếm ngắn.
Tôi phải làm gì? Đây là trừng phạt
hay chúng ta vẫn tiếp tục chơi?
Mọi người chuẩn bị.
Hắn đang đến gần.
Anh đùa tôi đấy à.
Khốn kiếp!
Những chuyện này xảy ra với anh?
Tôi hiểu chuyện này là thế nào.
Mọi thứ đã xảy ra.
Tất cả những điều chết tiệt
mà một người phải trải qua trong ngày.
Tất cả những trò làm bẽ mặt anh.
Tôi không phiền.
Liên quan đến chính trị à?
Anh có ý kiến gì về chính phủ không?
Có người ra lệnh cho anh
làm những chuyện này à?
Tôi đâu có nói thế.
Kể cho tôi nghe về giọng nói.
Gì cơ?
Tôi đâu có nói gì về giọng nói.
Có phải giọng nói đó bảo anh
làm những chuyện hôm nay không?
Sao anh biết về giọng nói đó?
Tôi muốn ghi lại trong hồ sơ
là tôi không nói gì về giọng nói đó.
Chuyện này đã xảy ra trong nhiều năm rồi.
Một giọng nói thì thầm, hôm nay
nó đã trở thành một tiếng gầm.
- Anh nghĩ tôi điên.
- Liệu có phải là trùng hợp ngẫu nhiên
giọng nói đó đã chỉ đạo cho anh
làm những chuyện mờ ám, những chuyện
bí mật mà anh muốn làm không?
Anh có thỏa mãn không khi đẩy
người phụ nữ đó xuống cầu thang?
Tôi không làm chuyện đó.
Và anh cũng không phóng hỏa
đền thờ Hindu!
Không, tôi không làm chuyện này.
Tôi không làm những chuyện này.
Vậy là có người khác cũng có một ngày
tồi tệ à? Có hai người như anh ở ngoài đó?
Tôi...tôi...
Tôi cần phải ra khỏi đây.
Tôi muốn gặp luật sư.
Trả lời hay đấy.
- Tôi vừa ở đó.
- Thế à?
Sếp, tôi muốn gặp riêng anh ta.
- Thế à?
- Đúng vậy.
- Anh Brindle, anh không muốn làm vậy đâu.
- Xin lỗi, nhưng tôi buộc phải làm.
- Tôi cần điện thoại của mình.
- Bỏ súng xuống.
Bình tĩnh nào.
Đừng làm chuyện dại dột ở đây.
- Bình tĩnh.
- Cảm ơn.
Tôi cần chút thời gian, làm ơn.
Đừng bắn.
Theo hắn.
Đưa anh ta qua kia.
- Tự còng đi.
- Anh Brindle.
Bịt tai lại và ngân nga bài
"The Star Spangled Banner".
Nói chuyện với chúng tôi đi!
Vậy là có người chơi khác à?
Có người khác đang chơi à?
Có một người chơi khác, đúng đấy.
Có một thay đổi nhỏ mà chúng tôi
định nói với anh.
- Anh vừa thay đổi luật chơi!
- Anh biết là thời gian có hạn mà.
Giới hạn thời gian của anh
là người chơi khác.
Nếu anh ta hoàn thành 13 thử thách
trước anh, anh ta sẽ nhận giải thưởng
còn anh sẽ lãnh 20 năm tù vì
những trò khác thường anh làm lúc này.
- Tiếp đi!
- Brindle, nói chuyện với chúng tôi đi.
Anh nên biết đối thủ của anh
cũng đang ở thử thách 11 như anh.
Cái gì? Bây giờ tôi đang ở thử thách 12.
Chuyện này không phải là thử thách.
không tính là thử thách thứ 12.
Nhưng anh đã sắp cái ghế.
Chúng tôi cam đoan rằng mình
không liên quan gì đến chuyện đó.
Anh đã tự làm chuyện đó.
Anh không còn nhiều thời gian đâu, Brindle.
Được rồi, tôi sẽ tự lo.
Cả ngày nay chỉ có mình tôi.
Cả đời cũng chỉ có mình tôi.
Gã kia cũng trốn khỏi sở cảnh sát à?
Anh ta không làm thế, nhưng tôi sẽ làm.
Dù anh có ném gì vào tôi,
tôi cũng nhai và nhổ ra.
Chết tiệt!
Chỉ là chân của anh ấy.
- Tôi đã có được tầm bắn.
- Tôi đã bảo lui lại.
- Đi bắt hắn đi!
- Đi đi!
Brindle...
anh sẽ khiến tôi nói "Đứng yên!"
Anh đang làm gì vậy?
Anh nghĩ đây là trò chơi à?
Anh bị bắn, chuyện này sẽ sớm kết thúc.
Đứng yên!
Không, tôi không biết.
Có chuyện gì đó xảy ra
ở ngay con phố này.
Không, tôi sẽ đi xem thử.
Chắc là...
- Mày có đó không? Mày có đang xem không?
- Cái quái gì thế?
- Sao anh không trả điện thoại...
- Tránh ra anh bạn.
Tránh ra.
Tao biết mày đang theo dõi.
Tao có điện thoại rồi.
Mày có thể gọi cho tao.
Tôi biết không phải là ngẫu nhiên.
Chúng bảo bà đến phải không?
Tôi biết bà là thử thách tiếp theo
của tôi.
Nói đi, tôi phải làm gì?
Bà muốn về nhà à?
Được, nhà bà ở đâu?
Được rồi, nhanh nào.
Nếu anh không muốn bị tìm thấy,
không thể chỉ tắt điện thoại là xong đâu.
Anh phải lấy pin ra.
Cho chúng tôi nói chuyện riêng.
Nếu tôi là một phần
của âm mưu này
vậy thì tại sao tôi đặt câu hỏi
cho anh?
Thậm chí nếu anh làm việc cho chúng,
chúng có thể sẽ không cho anh biết.
Có lẽ anh chỉ biết 1/10 điều tôi biết.
Hợp lý, nhưng...
Theo trong kịch bản đó,
anh đã chết rồi.
Tại sao không nói?
Mặt khác,
có 1/100 khả năng tôi là cảnh sát thật
mà anh cứ giữ kín thông tin trong khi
có một thằng điên làm loạn ngoài đó.
Điều đó sẽ khiến anh trở thành
đồng phạm, à...
Tôi không biết nữa.
Ta sẽ bắt đầu liệt kê tội trạng nhé?
Tôi trở về nhà sau một ngày làm việc.
Tôi phát hiện vợ mình đã bỏ đi
và giết con chó của chúng tôi.
Và ăn một phần thịt của nó.
Giờ anh phải tin lời nói của tôi.
Vì chuyện này hoàn toàn
vượt ngoài sức tưởng tượng.
Mục đích thật sự của trò chơi,
những cảnh tượng biến đổi.
Để cho ta thấy rằng bất cứ ai cũng
có thể biến thành một con quái vật.
Bà không biết gì về trò chơi phải không?
Bà chỉ là một bà già, phải không?
Chuyện kết thúc rồi. Tôi xin lỗi.
Bà cần giúp à?
Bà muốn tôi treo cái đó lên?
Thế à?
Không.
Chết tiệt.
Dừng lại!
Dừng lại!
Khoan! Dừng lại!
Đó là 100 đô dễ kiếm nhất.
Chúng tôi có thể làm gì cho anh nữa?
Khoan! Dừng lại!
Khoan! Dừng lại!
Dừng lại!
Dừng lại!
Đừng!
Chúng tôi đã trở lại!
Chúng tôi có một thông báo đặc biệt.
Elliot Brindle, 4 phút trước,
anh đã trở thành triệu phú.
Chúc mừng, đây là lúc chúng tôi
muốn cho khán giả cơ hội
để hỏi người chơi vài câu hỏi.
Anh sẵn sàng chưa?
Saint Inna, 57 tuổi,
bảo rằng ông ấy rất ấn tượng
với cách mà anh trưởng thành
hơn trong vài tiếng qua.
Tao không chơi nữa.
Đây là trò chơi để cho ai đó
tiêu khiển thôi, phải không?
Là ai? Tôi không biết.
Nhưng đôi lúc...
đôi lúc tôi nghĩ đến cái cách
mà mọi người trên hành tinh này
quyết định mọi chuyện.
0,001%
Họ có quyền năng tương đương như Chúa.
Hẳn là họ chán lắm.
Làm thế nào để kết thúc trò chơi?
Thử thách 13 là cuối cùng.
Thử thách 13 không bao giờ thay đổi.
Vài người chơi nghĩ rằng họ có thể
vượt qua được, nhưng chỉ là vỏ bề ngoài.
Chỉ có một cách duy nhất để kết thúc.
- Thứ lỗi.
- Bỏ tay ra khỏi người tôi.
Tôi xin lỗi.
Anh nghe thấy không?
Anh có điện thoại không?
Coi chừng chứ.
- Ai có điện thoại?
- Di động à?
Anh điên à?
Này
Anh không cần phải làm vậy.
Chúng đang giết người.
Nghe tôi đi, tôi bỏ cuộc rồi.
Anh cũng có thể từ bỏ.
Mày là ai?
Anh biết không, cản trở
tiến trình của đối thủ
có thể được hiểu như là
can thiệp vào trò chơi.
Thế à? Anh ta sẽ làm gì?
Anh ta sẽ làm gì đỉnh hơn chuyện
xảy ra trên đường lúc nãy.
Anh ta sẽ làm rơi máy bay
hay cho nổ tung trường học?
Thử thách thứ 13 là mật thiết hơn.
Nó cũng dành cho tất cả
những người chơi, kể cả anh.
Tao đã nói là tao không chơi nữa.
Thử thách cuối cùng trị giá 4...
Bố!
Bố ổn chứ?
Có chuyện gì với con vậy?
Con đã có một ngày tất bật.
Trông như con đã tự
hành xác mình vậy.
- Vậy sao?
- Ừ.
Em ở đây à?
Anh cũng ở đây mà.
Dạ dày em khó chịu quá.
Em nghĩ mình đã ăn đồ thiu.
Anh sao rồi?
Michael, em đang làm gì ở đây?
Em nói sẽ về nhà uống thuốc mà.
Vâng, em có vài chuyện phải làm.
- Chuyện gì?
- Em ở với Marisol.
- Marisol ở Hot Dog Castle?
- Vâng.
"Ở" với cô ấy là sao?
Hẹn hò à?
Vâng, hẹn hò.
Giống như người ta
đi xem phim, được chứ?
- Em xem phim gì?
- Em không nhớ.
- Em không nhớ sao?
- Không giống như khoa học viễn tưởng, Elliot,
Em có thể đi chơi và
hẹn hò với ai đó, được chứ?
Cái gì trong túi vậy, Michael?
Michael, thử thách 13 là gì?
Em phải nói anh biết,
thử thách 13 là gì?
Anh phải...giết một người trong gia đình.
Họ đã nói vậy,
giết một người trong gia đình.
Về nhà đi, Michael.
Tại sao?
Để anh có thể giành chiến thắng à?
Không, em muốn thắng.
Em muốn thắng điều gì đó một lần.
Em muốn thắng một lần...
Michael, anh biết em có thể
làm mọi chuyện họ yêu cầu,
vì em không nghĩ về điều đó.
Nhưng giờ em đang nghĩ phải không?
Anh còn nhớ lúc bố đánh em
bằng thắt lưng da không?
Có, anh cũng nhớ cả
những chuyện khác nữa.
Anh nhớ bố đã thương em
như thế nào lúc em còn nhỏ.
Không, em chẳng nhớ gì
lúc em còn nhỏ.
Em nhớ lúc em 8 tuổi, ông ấy
đánh em bằng cây vợt tennis.
Nên em sẽ bắn ông ấy sao?
Michael. Michael,
bố cũng đã đánh anh.
Còn nhớ lúc anh làm trầy xe không?
Tim tao ấm hơn một chút khi tụi mày
chủ động làm chuyện gì đó.
- Anh nói cho ông ấy biết à?
- Dĩ nhiên là không.
Thời của tao thì trò chơi không phải thế
khi chọn lũ ngốc như tụi mày.
Họ đã biến nó thành
một buổi diễn kì dị.
- Chúa ơi!
- Bố đã chơi trò chơi?
Tao đã thắng.
Bố thắng tất cả 13 thử thách?
Thử thách 13 là khó nhất.
Tao đã phát khiếp.
Bố đã giết ai?
Bà ấy là điểm yếu của ta.
- Chúa ơi!
- Ông ấy nói gì vậy, Elliot?
Tao nói mẹ của tụi mày
không bao giờ thắt dây an toàn.
Michael, em qua phòng kia chờ đi.
- Elliot?
- Cứ chờ bên phòng kia đi.
Thật à?
Trò chơi đó đã hủy hoại tao.
Trước đó tao có mọi thứ
rồi sau đó chẳng còn gì cả.
Nó đã đầu độc tao.
Đầu độc mỗi tế bào tao
từ đó cho đến nay.
Nhưng có điều là tao biết
ngay cả khi có người nói
cho tao những điều này
cũng không quan trọng vì tao
sẽ không nghe nhiều hơn
những gì mày đang nghe lúc này.
Nhưng có một chuyện tao có thể
làm cho mày.
Vậy sao?
- Tao có thể giúp mày giành chiến thắng.
- Ông sẽ làm điều đó thế nào?
Giờ chúng ta làm gì đây?
Em đã gây ra vài chuyện.
Ừ, anh cũng vậy.
Sao em biết được anh sẽ
không làm gì em?
Sao anh phải làm gì em?
Anh là người thân của em.
Em là người thân của anh.
Nên...
Một trong hai ta vẫn sẽ thắng,
nếu như chúng ta muốn.
Em muốn thế à?
Không.
Đi thôi.
- Em làm gì vậy?
- Chỉ lấy túi thôi.
- Mike, cứ bỏ đi.
- Em phải lấy thuốc.
- Sao em làm thế?
- Chỉ lấy thuốc thôi.
Đóng lại đi!
Chỉ là...
Mike! Chúa ơi!
Em sẽ ổn thôi.
Ấn chặt vào đây. Ấn ngay đây.
Họ nói em có thể mua quà cưới
cho anh nếu như em có tiền.
Nếu em có tiền, em có thể...
Em chỉ muốn thắng.
Một lần thôi, em muốn thắng.
- Anh hiểu.
- Em xin lỗi.
- Không sao đâu.
- Em thật lòng xin lỗi.
Đến đây.
Em muốn thắng.
Em xin lỗi.
Các dấu vết chứng cứ sẽ được lo.
Đồng nghiệp của tôi không có được gì cả.
Không, khá nhiều Hamlet ở đây.
Như thế là vi phạm các điều khoản
đã thỏa thuận.
Anh không được phép can thiệp
hoặc truy tìm nguồn gốc trò chơi.
Điều đó đã được giải thích với anh rồi.
Mọi thứ đã được lo.
Không ai truy lùng anh đâu.
Giờ nếu như anh quay đi,
anh vẫn có thể về nhà
như một người chiến thắng.
Họ sẽ mang tiền đi.
Tôi chỉ là nhân viên.
Tôi chẳng có gì cả.
Mày đang ở đây.
Elliot! Chúa ơi! Anh đang ở đâu?
Họ đã thả anh rồi à?
Bố nói vẫn chờ nghe
thông báo bảo lãnh,
nhưng khi em đến sở cảnh sát, họ
không hề có hồ sơ nào về vụ anh bị bắt.
Có chuyện gì vậy?
Giờ anh đang trên đường về nhà.
Mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa.
Anh chỉ...
Anh muốn nghe giọng nói của em.
Chúa ơi, em chẳng biết nói gì cả.
Ừ.
Như thể mọi chuyện vẫn chưa đủ
điên rồ, có người đã gọi
và đề nghị em ăn một con ruồi
để được 6000 đô.
Em đã nói gì?
Em nói gì à?
Anh đùa đấy à?
Em đã nói: "Cút đi!".
Chuyện đó thật gớm ghiếc.
Ý em là, anh có tưởng tượng
được không?
Dù sao thì tốt hơn là em mặc kệ chuyện đó.
Chúng ta cần phải đến một nơi.
Ta phải ghé qua nhà chú
Louis lấy máy ảnh của ông ấy.
Vì bố em rất tự hào về
tài nhiếp ảnh của mình
đã làm rớt máy ảnh rồi.
Đừng cười nhé,
anh biết ông ấy thế nào mà...
Vietnamese subtitle:
VII