Tip:
Highlight text to annotate it
X
Phụ đề được dịch bởi: akachan raion
Ai ra đời cũng giống như nhau.
Nhưng lớn lên thì không phải ai cũng vậy
Có người sẽ lớn lên làm chủ hàng thịt,
Hay thợ làm bánh hoặc đi bán hàng rong.
Có người lại giỏi việc nội trợ.
Nhưng dù tốt hay xấu,
Mỗi một con người đều là độc nhất.
Hầu hết các bậc cha mẹ đều tin rằng
Những đứa con của mình là thứ đẹp đẽ nhất trên thế giới.
Nhưng với một số khác thì...
- Đúng là phí thời gian!
Một bánh xà phòng mà đến 9.25 đô!
- Thì tôi cũng phải tắm chứ.
5000 đô! Còn lâu tôi mới trả cái khoản này!
Sao người ta không thu hồi đứa bé lại chứ!
- There's no way out.
- Make a U- turn.
Harry!
Harry và Zinnia Wormwood
Sống ở một ngôi làng rất đẹp.
Nhưng họ lại chẳng hề tốt tính một chút nào.
Cút ra chỗ khác chơi đi bọn kia!
Ông bà Wormwood mê mải với công việc riêng đến mức,
Nhiều lúc họ quên rằng mình còn có một đứa con gái.
Nếu mà họ chịu chú ý một chút,
Họ đã thấy Matilda là một cô bé rất đặc biệt.
Ôi Chúa ơi, Matilda!
Nhìn xem con vừa làm gì này!
Bột spi-nách là để ăn nghe chưa!
Dồi ôi con ơi…
Sau này mày chỉ có nước đi bán rau thôi!
Khi mới lên hai, Matilda
Đã có thể tự chăm sóc cho bản thân.
Và rồi theo thời gian,
Cô bé bắt đầu có phong cách ăn mặc riêng của mình
Mỗi sáng,
Anh trai của Matilda tới trường học.
Ông bố đến chỗ làm.
Bán xe cũ với giá cắt cổ.
Bà mẹ thì bỏ đi chơi lô tô.
- Có súp ở trên bếp đấy nhé…!
Matilda bị bỏ ở nhà một mình.
Nhưng cô bé lại thích thế hơn.
Đến khi lên ba, cô bé đã đọc
Tất cả mọi tạp chí có trong nhà.
Một hôm, cô bé đánh liều đến hỏi ba
Một thứ mà cô bé thực sự muốn có.
- Sách á? Mày đòi mua sách để làm gì?
- Để đọc ạ.
Sao phải đọc sách khi mày có
Một cái tivi ngay kia hả?
- Xem tivi bổ ích hơn cái mớ sách đó nhiều.
- Tránh ra chỗ khác nào!
Matilda từ lâu đã biết
Cô bé khác xa so với gia đình mình.
Cô bé nhận ra nếu muốn có thứ gì.
Cô bé phải tự đi lấy cho mình thôi.
Có cá rán tẩm bột
Ở trong lò vi sóng ấy nhé.
Buổi sáng hôm sau,
Matilda tự đi tìm sách để đọc.
Sách thiếu nhi ở đâu hả bà?
- Trong căn phòng kia kìa.
- Cháu có cần bà chọn một cuốn có nhiều tranh không?
- Dạ không sao ạ, cháu tự chọn được mà.
Kể từ đó, mỗi ngày
Matilda đều đến thư viện để đọc sách.
Ngấu nghiến hết cuốn này tới cuốn khác.
Khi đã đọc xong toàn bộ sách
Thiếu nhi. Cô bé bắt đầu đọc đến những sách khác.
Bà. Phelps, người đã theo dõi
Matilda một cách rất hứng thú
Đã giới thiệu cho cô bé 1 số thông tin.
Cháu có thể làm thẻ thư viện,
Và mượn sách về nhà nữa đấy.
Cháu muốn mượn về bao nhiêu cũng được.
- Thế thì tuyệt quá ạ.
Trí thông minh của Matilda tiếp tục phát triển
Được nuôi dưỡng bằng những tác giả
Cứ gửi những cuốn sách ra thế giới
Như đẩy thuyền buồm ra khơi.
Những cuốn sách cho Matilda
Một thông điệp: Bạn không hề đơn độc.
Có bưu kiện nào tới hôm nay không?
Mấy thứ này ở đâu ra đây?
- Từ thư viện ạ.
Thư viện? Mày mới có Ban tuổi!
- Sáu rồi ạ...
Thế thì mày đã đi học từ lâu rồi.
Đúng ra con đã phải đến trường từ hồi
Tháng Chín rồi. Ba có để ý đâu.
Đứng dậy!
Đưa quyển sách đây!
Này, Matilda bao tuổi rồi?
- Ba.
Con lên sáu từ hồi tháng Tám rồi.
- Mày nói dối.
Con muốn được đến trường!
- Thế thì ai sẽ ký nhận bưu kiện đây hả?
Không thể để bưu kiện cứ nằm
Trên bậc cửa đc. Đi xem tivi đi.
Hình như con bé này bị làm sao ấy.
- Còn phải nói.
Này, con nhóc! Ăn nấm đi này.
Ăn thêm nữa này!
Đồ con nhóc!
Matilda chỉ muốn có một người bạn,
Như những người tốt cô bé vẫn đọc thấy trong sách.
Cô bé nhận ra rằng
Rồng lửa rồi công chúa
Chỉ có trong sách mà thôi.
Nhưng cô bé sẽ sắp sửa nhận ra
Một sức mạnh mà cô bé còn không hề biết là mình có
Tao là nhất! Tao là số một!
Michael, đem giấy bút ra đây.
- Hôm nay bán được nhiều xe hả?
- Còn phải nói!
- Thế có thể mua cái tivi mới được chưa?
- Chơi luôn!
Đã đến lúc mày phải học về việc
Kinh doanh của gia đình rồi. Viết đi.
Chiếc xe đầu tiên mua với giá 320 đô.
Bán được 1.158 đô.
Chiếc thứ hai mua 512 đô.
Bán được hẳn 2.269 đô!
- Nhanh quá Ba ơi.
- Cứ viết đi. Chiếc thứ ba 68 đô.
Bán ra được 999 đô.
Còn chiếc thứ tư mua hết 1.100 đô.
Bán ra được đến 7,839 đô!
- Tổng cộng lãi là bao nhiêi?
- 10.265 đô.
Không tin thì ba kiểm tra đi.
- Mày ăn gian! Mày đã nhìn trộm tờ giấy!
- Từ tận đằng này ấy ạ?
Mày đang ra vẻ thông minh đấy hả?
- Mày có muốn bị phạt không?
- Bị phạt vì thông minh ạ?
Khi một người hư đốn,
Người đó phải bị dạy cho 1 bài học.
- Một người?
- Đứng dậy!
Harry đã vô tình dạy cho con gái
Một lời khuyên đắt giá.
Ông ấy định nói “đứa nhóc”
Nhưng lại thành ra “một người”.
Bởi vậy đã đưa đến một ý tưởng cho Matila
Đấy là ba mẹ cũng có thể bị con cái trừng phạt.
Tất nhiên là chỉ khi họ đáng bị như vậy thôi.
Michael, vào đây!
- Sao ạ?
- Hôm nay tao sẽ đưa mày đến chỗ làm.
- Thế ạ?
- Diện mạo luôn là quan trọng nhất.
Người ta đến không mua xe. Họ mua người bán xe.
Nên phải đặc biệt chú trọng diện mạo.
Tóc vuốt keo. Râu cạo sạch sẽ...
Chuẩn bị sẵn sàng đi!
Cứ mỗi phút lại có 1 đứa ngốc chào đời.
Ta sẽ lừa cho bằng hết tiền của bọn nó.
- Đưa đây miếng bánh nào.
- Đây ạ.
Được rồi, nghe đây!
Hôm nay sẽ lừa được vài đứa đấy.
Nhìn cái gì vậy?
- Em yêu, bữa sáng của anh đâu?
- Tới đây, anh yê...
Trời đất quỷ thần ơi!
Ông vừa làm gì cái mớ tóc đó vậy?
Tóc á?
Đưa đây nào.
Lên xe đi.
Vào đi.
Những hành động phạm pháp, như mua bán
Phụ tùng xe ăn cắp của ông Wormwood
Đã khiến FBI phải để ý.
- 9h17, đối tượng rời nơi trú ẩn.
- Đồng hồ tôi chỉ 9h18.
9h17 là chính xác.
- Một ngày nào đó, tất cả nơi này sẽ là của con.
- Nơi này á?
Thấy cái Junker kia không? Tao mua hết $100 đấy.
Đã chạy hết 120,000 dặm rồi.
Radio bị hỏng.
Hãm xung thì hư.
Vậy tao làm gì với nó?
Tao bán nó!
Đúng ra phải hàn cái này vào,
Nhưng thế tốn tiền lắm.
Chỉ cần dán nó lại bằng keo là được rồi.
- Dán vào đi.
- Thế này thì động phát là rơi.
Thế không phải rất nguy hiểm sao?
- Không phải cho tao, được chứ?
Mạt cưa khiến động cơ chạy
Êm như ru. Trong khoảng vài dặm đầu.
- Ba à, như thế là lừa đảo.
- Tất nhiên, làm gì có ai làm giàu mà không nói dối.
20 năm trước thì có thể dễ dàng
Tháo cái công tơ mét ra bằng tay.
Nhưng bây giờ chúng đều được
Gắn kín cả rồi.
Nối cái này với máy khoan.
Ấn máy một cái, số dặm sẽ tụt xuống.
Kinh!
Ba là đồ lừa đảo!
- Cái gì cơ?
- Làm như thế này là phạm pháp.
- Đây, khoan tiếp đi.
Mày có làm ra tiền không?
- Không phải khách hàng cần mua xe tốt sao?
*** không bán xe tốt?
Tao giỏi, còn mày ngu.
Tao đúng, còn mày sai!
Và không có gì mày có thể làm được hết!
Harry, tôi thắng rồi!
Trúng giải gấp đôi luôn!
Tôi sẽ chiêu đãi cả nhà tại Cafe Le Ritz!
Đưa tiền đây xem nào!
Trông tóc ông ghê quá!
Không biết họ có cho ông vào không.
- Mũ của ba đây.
- Lên xe đi.
- Trúng bao nhiêu?
- Còn lâu tôi mới cho ông biết.
- Ông chẳng bao giờ đưa cả nhà đi đâu cả.
- Có 1 lần đến The Flipper còn gì.
- Nhớ không, có cái lược trong nồi súp ấy.
- À rồi! Tôi thích món sườn ở chỗ đó.
- Lối này ạ.
- Harry, bỏ mũ ra đi.
- Không được.
- Không được đội mũ trong nhà.
- Tôi không bỏ ra được.
- Không ai quan tâm đến tóc ông đâu.
Đã bảo là không bỏ được rồi mà!
Để đấy cho tôi.
Đầu ông vừa mới bự ra đấy hả?
- Bà lột da đầu tôi mất!
- Đừng có kêu nữa!
- Da đầu dính với cái mũ rồi!
- Điên à? Sao thế được?
Đừng có lột nữa!
Mất thể diện quá!
Tôi vẫn không hiểu làm cách nào
Mà ông dính cái mũ vào đầu được, Harry.
Tôi không có dính mũ vào đầu!
Đợi 1 tí nhé!
Sắp xong rồi đây.
Ôi Chúa ơi!
Kể từ bây giờ, cái nhà này
Làm chính xác những gì mà tao bảo, rõ chưa?
Mũ của ông này.
Bây giờ, ăn tối và xem tivi!
Bạn đã sẵn sàng để cùng “Dính Tiền” với Mikey chưa?
Bạn đã sẵn sàng để cùng “Dính Tiền” với Mikey chưa?
Tắt đèn đi.
Cho những ai chưa biết,
Luật chơi như sau.
Cứ mỗi câu trả lời đúng, người chơi
Sẽ tiến gần hơn tới thùng tiền!
Tất cả chỗ tiền dính vào người chơi
Sẽ thuộc hết về người đó!
- Chào ba.
- Mày có ở trong cái nhà này không đấy?
Mày có ở trong cái nhà này không đấy?
Mày đang đọc cái gì đây?
Hay lắm đấy ạ. Cuốn "Moby ***",
Của Herman Melville.
Moby cái gì cơ?
Rác rưởi hết!
- Đấy là sách của thư viện đấy!
- Tao chán ngấy cái trò đọc sách của mày rồi!
Mày là người nhà Wormwood! Hành xử cho giống đi!
Ngồi dậy và xem tivi đi!
Nào cùng dính
Và cùng rinh tiền về!
Dính nào!
- Không phải con làm.
- Tất nhiên là không phải mày, đồ ngốc.
- Đồ rẻ tiền là thế đó.
- Cái này ăn cắp được chứ có mua đâu.
Bật đèn lên xem nào!
Liệu đó chỉ là trùng hợp, hay là… phép thuật?
Dẫu sao thì chúng ta chỉ dùng một phần
Rất nhỏ của năng lực não bộ thôi mà.
Ngày hôm sau
Matilda đã khám phá ra năng lực của mình.
- Tôi cần mua một cái xe tốt.
- Chào mừng tới Wormwood Motors.
- Harry Wormwood, chủ công ty.
- Agatha Trunchbull, hiệu trưởng trường tiểu học.
Tôi muốn một cái xe thật tốt,
Vì tôi đòi hỏi sự hoàn hảo và kỷ luật.
Khẩu hiệu ở trường của tôi là
"Cầm chặt roi. Đánh quắn đít."
Ông cũng có con hả?
- Một đứa con trai, Mikey, và một sai lầm.
- Tất cả trẻ con đều là sai lầm hết.
- Mừng là tôi chưa bao giờ phải là trẻ con.
- Tôi sẽ bán cho bà với giá thật hời.
Tốt hơn là nên thế.
Cám ơn vì đã mua xe.
Này, con kia.
Ngày mai mày sẽ tới trường.
Mày sẽ được dạy dỗ tử tế
Ở cái nơi đó.
Matilda vẫn luôn mong mỏi
Được đến trường.
Cô bé cố gắng tưởng tượng
Trường học đầu tiên của mình sẽ thế nào.
Cô bé nghĩ đến một tòa nhà thật đẹp,
Vây quanh bởi cây cối và hoa lá.
Có một tòa nhà thật. Và rất nhiều trẻ con nữa!
Mặc cho ngôi trường trông có thế nào,
Cô bé vẫn rất vui vì đã được đi học.
Dẫu sao thì, có trường
Vẫn hơn là không có, đúng không?
Trò... Phạt cấm túc.
Trò, bé quá đấy. Lớn nhanh lên!
Thẳng lưng! Hóp bụng! Ưỡn ngực ra!
- Xin lỗi.
- Không sao, ở đây còn tốt hơn là ở ngoài kia.
- Đấy là giáo viên của mình à?
- Không, cô hiệu trưởng đấy.
Này, mau ra đi, bà ấy chuẩn bị
Thò roi vào đây xem ai đang trốn đấy.
- Tớ là Matilda.
- Lavender.
- Chị là Hortensia.
- Cô ấy đánh học sinh thật ạ?
Không. Còn tệ hơn nhiều.
Hôm qua chẳng hạn, ở khối Hai.
Bà ấy cứ đột xuất viếng thăm các lớp
Để xem các giáo viên dạy dỗ học sinh thế nào.
- Julius chỉ ăn có 2 viên M&M.
- Và cậu ấy bị bà ấy bắt quả tang?
Chính xác!
- Bạn ấy ổn chứ ạ?
- Nó vẫn sống, nếu ý em là vậy.
Bà ấy từng thi đấu ở Olympics đấy.
Đẩy tạ, phóng lao, quăng tạ.
Vậ tức là lúc nào bà ấy cũng làm vậy?
- Thế còn tốt hơn là phải vào cái Chokey.
- Chokey?
Một cái tủ đứng trên tường.
Một cái hòm bé xíu bẩn thỉu.
Trên vách thò ra toàn đinh.
Vào đi, đồ nhãi ranh bẩn thỉu!
Chị đã bị vào đó 2 lần rồi.
- Sao chị không mách ba mẹ?
- Liệu có Ba mẹ nào tin không?
Học sinh phải nghe lời cô Trunchbull.
Bà ấy đến kìa!
A! Thịt mới!
- Amanda Thripp.
- Vâng, cô Trunchbull.
Thứ gì…
Đang lủng lẳng đây?
- Bím tóc đuôi lợn ạ.
- Trò là lợn hả?
- Không ạ.
- Bộ ta cho phép lợn trong trường hả?
- Mẹ em nghĩ nó rất đẹp.
- Mẹ trò là một đứa ngốc!
- Từ giờ đến mai phải cắt nó đi, nếu không...
- Nhưng...
Nhưng?
Trò vừa mới nói “nhưng” hả?
- Quăng tạ.
- Chắc chắn.
Quăng tạ.
- Chắc chắn.
- Bay tốt!
- Cú ném hoàn hảo!
Thế còn cái hàng rào?
Vào lớp nhanh trước khi
Ta lùa tất cả chúng bây vào cái Chokey.
- Lavender, giáo viên của tớ như thế nào vậy?
- Nhanh. Nhanh. Nhanh!
Nhanh lên! Vào lớp!
Cô giáo của Matilda, cô Honey,
Là một người
Quý mến mỗi đứa trẻ một
Vì chính bản thân chúng.
Em hái chúng cho cô đấy.
- Ôi đẹp quá. Cảm ơn em, Amanda.
Hôm nay chúng ta có một học sinh mới.
Đây là bạn Matilda Wormwood.
Em ngồi cạnh Lavender nhé.
Các em đều biết ngày đầu tiên đi học
Rất khó khăn. Vậy nên giúp đỡ Matilda nhé.
Em lấy hộ bạn ấy cuốn SGK được không?
Em ngồi xuống đi.
Cô Honey là một giáo viên tuyệt vời.
Nhưng cuộc đời cô thì không tuyệt đến thế
Cô có 1 bí mật rất đáng sợ.
Dù nó khiến cô đau khổ
Cô không để nó ảnh hưởng đến việc giảng dạy.
Em đến đúng lúc lắm. Cả lớp đang
Chuẩn bị ôn lại những gì đã học.
Nếu em biết câu trả lời,
Thì giơ tay lên nhé.
Chúng ta đã học bảng cửu chương hai
Ai thuộc rồi nào?
Ồ nhiều vậy à.
Vậy cả lớp cùng trả lời nhé.
- 2 x 4?
- 8 ạ.
- 2 x 6?
- 12 ạ.
- 2 x 9?
- 18 ạ.
Tốt lắm, rồi các em sẽ có thể tính được hết
Dù cho là 2 x 7...
- 14 ạ.
- hay 13 x 379.
- 4.927 ạ.
- Xin lỗi?
- Em nghĩ đấy là đáp số.
13 x 379 bằng 4.927.
- Chính xác.
- Wow...
- Em có thể nhân những số lớn?
- Dạ, em có đọc 1 cuốn sách về Toán.
- Vậy em thích đọc sách?
- Có ạ, em thích đọc sách lắm.
- Em thích những cuốn nào?
- Dạ, sách của Darls Chickens.
Charles Dickens.
Em có thể đọc chúng cả ngày.
Cô cũng vậy.
Được rồi, tất cả lấy sách ra nào.
Cả lớp cùng làm bài ba nhé.
Cô sẽ quay lại ngay.
Một phát! Trúng ngay cổ!
Vào đi!
Tí thì trúng.
Chào Jen.
Sao, muốn tâm sự gì hả?
Là về cô học trò mới trong lớp của cháu,
Matilda Wormwood.
Ba con bé nói nó là một cái ung nhọt.
Một cái nhọt. Một cái ung.
Một nốt tấy chảy mủ.
- Matilda rất dễ thương và sáng dạ.
- Sáng dạ á?
- Cô bé có thể nhân được những số lớn.
- Cái máy tính cũng vậy.
Cháu nghĩ sẽ tốt hơn nếu cô bé
Được chuyển lên học lớp trên.
Cô không trị nổi con nhóc,
Nên định tống nó đi chứ gì?
- Không...
- Quá tiêu biểu đấy, đồ lười biếng!
Quả tạ bay xa được đến đâu
Là phụ thuộc vào người ném.
Nếu cô không quản được nó,
Thì ta sẽ tống nó vào cái Chokey!
- Hiểu chưa?
- Rồi, thưa cô.
Tất cả mọi việc mà ta là
Đều tốt cho cháu.
Và cho cả bọn nhãi ranh đó nữa!
- Mẹ, con về rồi đây.
- Ở trường thế nào?
- Con được làm toán lớp Sáu.
- Chờ tí.
- Không thấy là mẹ đang có điện thoại à?
- Mẹ vừa hỏi con ở trường thế nào mà.
- Đứa bé không phải con hắn.
- Ở trường cũng vui ạ.
- Không thể nào. Thế phải phẫu thuật à?
- Cô hiệu trưởng kinh khủng lắm.
- Cô ấy ném 1 bạn qua hàng rào luôn.
- Cậu cũng nên tẩy lông đi.
Nhưng cô giáo dạy con thì rất tuyệt vời.
Con bé cũng làm tôi điên lắm .
Sáu giờ ở trường là không đủ.
Còn phải nói.
Một cú vào bụng.
Vào mặt. Burns đã bị thương.
Chuông reo kìa.
- Ai đưa bưu kiện vào giờ này chứ?
- Tới đây.
- Xin chào.
- Chúng tôi không quyên góp gì đâu...
Tôi là Jennifer Honey,
Cô giáo của bé Matilda.
Con bé lại gây chuyện hả?
Mày! Về phòng ngay, nhanh lên!
- Con bé giờ thuộc trách nhiệm của cô rồi.
- Không, không có chuyện gì cả.
Vậy về đi. Tôi còn đang bận xem TV.
Nếu xem TV quan trọng hơn con gái mình,
Thì ông không xứng đáng làm 1 ông bố nữa!
Tắt nó đi và nghe tôi nói đã!
Vậy vào đi. Nói nhanh cho xong chuyện.
Bà Wormwood sẽ không thích đâu đấy.
- Đóng cửa vào.
- Ai đấy?
Giáo viên giáo vủng gì đấy.
- Ông làm gì thế?
- Cô muốn gì nào?
- Matilda có một trí thông minh phi thường.
- Ờ ờ. Mang bia đây nào.
- Khả năng làm toán của cô bé là xuất sắc.
- Cô có muốn uống không?
Không, cám ơn. Cô bé đã đọc đến những sách
Ngang trình độ Đại học.
Đại học!
Với sự kèm cặp đặc biệt, cô bé có thể
Đỗ Đại học chỉ trong vài năm nữa.'
1 đứa con gái sẽ chẳng tới đâu
Nếu chỉ biết có học.
Cứ nhìn tôi với cô xem.
Cô chọn sách. Tôi chọn nhan sắc.
Tôi có nhà đẹp và chồng giỏi.
Còn cô dạy abc cho bọn nhóc.
Cô muốn cho Matilda vào ĐẠI HỌC ư?
Tôi không học ĐẠI HỌC.
Chẳng có ai tôi biết lại vào ĐẠI HỌC cả.
Toàn 1 lũ híppi
Và thất nghiệp.
Xin đừng coi thường những người có giáo dục.
Nếu ông ốm, bác sĩ chữa cho ông
Sẽ phải tốt nghiệp ĐẠI HỌC.
Nếu ông bị kiện vì bán xe dỏm,
Luật sư của ông cũng phải tốt nghiệp ĐẠI HỌC.
Ai kiện cơ?
Có đứa nào nói gì với cô phải không?
Không ai cả.
Tôi có thể thấy
Chúng ta sẽ không đi đến đâu cả, phải không?
Xin lỗi vì đã đường đột
Đến thăm ông bà thế này.
Chúng ta nên kiện cô ấy
Vì làm gián đoạn chương trình TV mới phải.
- Sao hắn lại đứng giữa sân thế kia?
- Bởi trận đấu kết thúc rồi.
- Cám ơn cô.
- Hẹn mai gặp em.
- Ai thắng thế?
- Tôi không biết, ông tắt TV đi còn gì.
Toàn bộ học sinh sẽ tập trung
Tại hội trường ngay lập tức!
Ngồi xuống!
- Chuyện gì thế?
- Chịu.
Bruce Bogtrotter.
Brucey bé nhỏ lên đây chút đc không?
Cậu ấy ở gần nhà tớ.
Thằng nhãi này, Bruce Bogtrotter,
Là một đứa ăn cắp!
- Một tên tội phạm nguy hiểm!
- Cô nói gì thế ạ?
Bánh sô cô la.
Trò đã lẻn vào bếp hôm nay
Và chén sạch bữa phụ của ta!
Trò có chối không?
Thú nhận đi!
- iem không nhớ được cụ thể cái bánh nào.
- Cái của ta.
- Cái bánh ngon nhất trên thế giới.
- Bánh của mẹ em làm ngon hơn.
Sao trò có thể chắc thế
Nếu không nếm thử lại 1 miếng?
Ngồi xuống đi, Bog.
Nào, thử xem.
Thơm chứ hả?
Giờ ăn đi!
Em không đói ạ. Cám ơn cô.
Ăn ngay!
Đừng ăn.
- Bà ấy sẽ không tốt vậy đâu.
- Có độc đấy.
- Trò có vẻ thích nhỉ.
- Vâng ạ.
- Trò phải ăn thêm chứ.
- Dạ thôi ạ.
Nhưng trò sẽ làm cô bếp tổn thương mất.
Cô ấy làm bánh dành riêng cho trò mà.
Máu và mồ hôi của cô ấy
Đã hòa vào với chiếc bánh này.
Trò sẽ không rời khỏi trường này
Chừng nào chưa ăn hết cả cái bánh!
- Cả cái bánh! Hẹn gặp lại vào bữa trưa.
- Cám ơn cô.
Trò muốn bánh, thì có bánh đấy.
Giờ ăn đi!
Tội nghiệp Brucey.
Cậu ấy sẽ nôn mất.
- Tớ không thể nhìn được. Cậu ấy sẽ nôn chứ?
- Chắc chắn.
- Trông tệ quá.
- Đầu hàng chưa?
Cậu có thể làm được, Brucey!
Đúng, cậu làm được mà!
Cố lên Bruce!
Im lặng!
Im lặng!
Trật tự! Im lặng!
Toàn bộ các trò
Phạt ở lại trường 5 tiếng!
Trò nào phải đối sẽ
Vào hết trong Chokey! Tất cả!
Sao về muộn thế?
- Cô Trunchbull phạt chúng con ở lại.
Mày nói dối! Đám bưu kiện bị để
Ở ngoài là do mày.
Ông toàn mua hàng qua
Qua ca-ta-lô, trong khi tôi chẳng đc mua gì cả!
Phụ tùng xe hơi thôi. Công việc mà.
- Thế sao không gửi đến bưu điện đi?
- Cảnh sát đang theo dõi bưu điện.
Cảnh sát đang theo dõi cái nhà ấy chứ.
- Họ đang đỗ ở ngay ngoài kia kìa.
- Đó là mấy người bán canô.
- Người tốt đấy.
- Cảnh sát.
Canô?
Làm gì có sông hồ gì gần đây.
- Có người vẫn thích đi xa.
- Và có người là cảnh sát.
Họ không phải cảnh sát!
Đi ngủ đi, đồ nhãi ranh thích nói dối!
Với FBI theo dõi ở nhà,
Và cô Trunchbull ở trường.
Chỉ có vài khoảnh khắc hiếm hoi
Matilda có thể vui đùa cùng bè bạn.
Ếch! Ếch! Ếch!
- Cái gì thế Lavender?
- Một con ếch!
Đấy là con thạch sùng.
- Con sa giông đấy.
"Là động vật lưỡng cư
Thuộc họ bò sát."
"Vài con có màu sắc rất đẹp
Và tiết ra nước độc có thể làm tổn thương da."
Cái xe vô dụng!
Lão Wormwood bán hàng dỏm cho ta!
Trò sẽ vào đứng trong Chokey!
Dạy cho trò 1 bài học!
Trò và Ba trò nghĩ
Có thể lừa được ta!
- Em không có giống Ba!
- Ba con trò như nhau!
Rau nào sâu nấy!
- Cô Honey!
- Cô Trunchbull sẽ dạy lớp hôm nay.
Cô ấy sắp đến rồi đấy!
Nhớ giữ nước lạnh.
Che bể cá lại!
Cất mấy bức tranh đi.
Hầu hết những ý tưởng lớn
Phải được tính toán cẩn thận.
Những cũng đôi khi.
Chúng tự nảy ra trong đầu bạn.
Các em nhớ này.
Đừng nói trừ khi cô giáo gọi.
- Không cười. Không thở mạnh .
- Không thở luôn đi.
Chào buổi sáng,
Cô Trunchbull.
Ngồi xuống!
Biến.
Tôi không thể hiểu
Sao bọn nhãi này lại tởm đến thế .
Như 1 bọn côn trùng.
Đúng ra nên cho chúng biến hết.
1 ngôi trường lý tưởng phải là nơi
Không hề có trẻ con.
Có đồng ý không, cô Honey?
Trò! Lên trên bảng!
Em không sao chứ?
Lần sau khi ta bảo móc hết túi ra
Thì làm cho nhanh lên, rõ chưa!
Cô Honey, đây có thể là thứ
Thú vị nhất mà cô đã từng làm đấy.
Ngồi xuống, đồ nhãi con!
Đứng dậy!
- Có biết đánh vần không?
- Em biết từ "difficulty".
- Còn lâu.
- Cô Honey dạy bọn em bằng 1 bài thơ đó.
Kinh nhỉ.
Thơ thế nào?
Bà D. Bà I.
Bà F. F. I.
Bà C. Bà U.
Bà L. T. Y.
Thơ gì toàn bà với cô thế?
Cô dạy đánh vần chứ không phải dạy thơ!
Sao lũ trẻ con này
Không lớn nhanh nhanh lên chứ?
Bọn nó cố tình lớn chậm
Để chọc tức mình đây mà.
Cười cái gì đấy?
Nói xem nào! Ta cũng muốn cười
Cùng các trò.
Rắn!
Rắn!
1 đứa trong chúng bây định
Bỏ độc ta. Đứa nào?
Matilda! Ta biết mà.
- Em chỉ muốn nói nó không phải rắn, mà là con sa giông.
- Cái gì cơ?
- Nó là con sa giông ạ.
- Đứng dậy! Chính trò là thủ phạm.
- Không, cô Trunchbull.
- Trò có đồng bọn không?
- Không phải em làm!
- Trò định trả đũa ta chứ gì?
- Ta sẽ cho trò biết thế nào là trả đũa.
- Vì tội gì ạ?
- Vì cái con sa giông chết tiệt này này!
- Không phải em làm mà!
Ta lớn còn trò nhỏ,
Ta đúng còn trò sai.
Và không có gì trò có thể làm được hết.
Trò là đứa nói dối, vô lại,
Ba trò là tên lừa đảo! Trò là đứa
Khốn nạn nhất trong lịch sử loài người!
Có sai không? Ta không bao giờ sai hết.
Trong cái phòng này, cái trường này,
Ta là Chúa!
- Trò!
- Em có làm gì đâu!
- Chính trò là thủ phạm.
- Em ấy ngồi tận đây mà cô.
Ta sẽ theo dõi các trò.
Từng đứa một.
Khi tụi bây rẽ ở góc hành lang,
Khi tụi bây lấy áo ra về.
Khi tụi bây vui vẻ ăn trưa.
Ta sẽ theo dõi tất cả tụi bây.
Đặc biệt là trò!
- Cám ơn cậu đã không mách.
- Bạn tốt ai làm thế.
Bà ấy nhảy đẹp phết.
Cô sẽ dọn dẹp chỗ này,
Nên sẽ ra sau.
- Cô Honey...
- Gì vậy Matilda?
- Là em đã làm.
- Làm gì cơ?
- Em đã làm cái cốc đổ.
- Ôi, đừng nghĩ về lời cô Trunchbull nói.
- Đó chỉ là tai nạn thôi.
- Là em làm mà, bằng mắt ấy. Cô xem nhé.
Em có thể thấy mạnh mẽ như vậy là rất tốt.
Nhiều người không làm được thế đâu.
Nào, đổ đi.
- Đổ đi nào.
- Được rồi mà, Matilda.
- Là em làm thật mà, cô Honey.
- Không sao. Đôi lúc em có thể làm được 1 việc.
Nhưng đến lúc thể hiện cho người khác xem
Thì tự nhiên em lại không làm được nữa.
- Hoặc cũng có thể…
- Không giống thế đâu ạ.
Em không biết nữa.
Có lẽ em đã mệt quá.
- Em có muốn tới nhà cô chơi không?
- Có chứ ạ.
Tốt lắm.
Em chỉ cần nhìn chăm chú vào cái gì đấy
Và rồi tự nhiên thấy rất mạnh mẽ.
Như kiểu em có thể nâng tất cả mọi thứ lên vậy.
- Cô tin em chứ, phải không cô?
- Uhm, em nên tin vào mọi năng lực mà em tin là mình có.
Bằng cả trái tim mình.
Đấy là nơi cô Trunchbull ở đấy.
- Sao lại có cả xích đu nữa ạ?
- Có 1 bé gái từng sống tại ngôi nhà đó.
Cuộc sống của bé gái ấy rất hạnh phúc.
Nhưng khi lên hai, mẹ của cô bé qua đời.
Bố cô bé là 1 bác sĩ. Ông cần đến
1 người giúp chăm sóc cửa nhà.
Ông nhờ người em dượng của người vợ
Đến sống với bố con họ.
Nhưng bà dì của cô bé rất tàn ác
Và đối xử với cô bé rất tệ.
- Bà dì đó là cô Trunchbull?
- Ừ.
- Rồi bố cô bé cũng mất.
- Sao ông ấy lại mất à?
- Cảnh sát nói ông ấy tự tử.
- Sao ông ấy lại làm thế chứ?
Không ai biết tại sao.
Cái kết thì có hậu hơn.
Cô bé đó tìm được 1 ngôi nhà nhỏ.
Cô ấy thuê nó để ở
Và trồng đầy hoa dại xung quanh.
- Và cô ấy dọn ra khỏi căn nhà kia.
- Tốt cho cô ấy.
- Em có biết tại sao cô lại kể câu chuyện đó không?
- Không ạ.
Gia đình em không biết quý trọng em.
Nhưng có 1 ngày, mọi thứ sẽ khác đi.
- Giờ ta vào nhà, uống trà và ăn bánh nhé?
- Vâng ạ.
- Đây là căn nhà nhỏ trong câu truyện của cô.
- Đúng đấy.
Cô gái đó chính là cô!
- Nhưng thế thì… không!
- Đúng đấy.
Dì Trunchbull.
Khi cô rời khỏi nhà dì Trunchbull,
Cô để lại tất cả kho báu của mình.
- Kho báu ấy ạ?
- Ảnh của bố mẹ cô.
Và 1 con búp bê tuyệt đẹp mà mẹ cô tặng cô.
Cô gọi nó là Lissy Doll.
- Em uống sữa nhé?
- Vâng ạ.
Sao cô không bỏ đi nơi khác?
Cô cũng đã nghĩ đến,
Nhưng cô không thể bỏ mặc các học trò của mình được.
- Nếu không dạy học nữa thì cô chẳng còn gì hết.
- Cô thật dũng cảm.
- Cô không dũng cảm bằng em đâu.
- Em tưởng người lớn sẽ không sợ gì hết.
Người lớn cũng đều biết sợ,
Hệt như trẻ em vậy
Em tự hỏi không biết
Cô Trunchbull thì sợ gì nhỉ?
Cô ấy kìa!
- Đẩy tạ. Quăng tạ.
- Phóng lao.
Cút đi, cút đi, cút đi!
- Cô ây sợ mèo ạ?
- Mèo đen. Cô ấy mê tín lắm.
- Tội nghiệp mèo con.
- Nó không sao đâu.
- Vào tìm kho báu của cô đi.
- Không!
Cô ấy đi rồi. Vào thôi!
Matilda!
Cô Honey!
Đi đi nào, cái đồ phế thải này!
Đồ rác rưởi này...
Nhà của mình!
Ôi!
- Chân dung cha cô trước kia được đặt ở đây.
- Người vẽ bức tranh này chắc phải dũng cảm lắm.
Cực kỳ dũng cảm.
Chúng ta nên đi thôi…
Hộp sô cô la của cha.
Cứ sau bữa tối, ông ấy lại lấy 1 viên
Và cắt nó ra làm đôi.
Và ông ấy luôn cho cô nửa to hơn.
Từ khi ông mất,
Cô không còn được động vào chúng nữa.
Dì ấy sẽ lấy miếng sô cô la và nói:
Quá tốt để cho 1 đứa trẻ ăn!
Cô ăn 1 viên đi.
Không được, dì ấy sẽ nhận ra mất.
- Lissy Doll ở đâu ạ?
- Trên gác hai.
Matilda...
Đây là phòng cô trước đây.
- Đây là cha cô.
- Tên ông ấy là gì ạ?
Magnus. Cô gọi ông ấy là Vua Magnus.
Và ông ấy gọi cô là Ong Mật Vàng.
- Cháu không tin ông ấy lại tự tử đâu.
- Cô cũng vậy.
Đó là Lissy Doll ạ?
Wormwood!
Tên khốn bán xe lừa đảo!
Đến đây ngay!
Tôi sẽ kiện cho ông sạt nghiệp!
Tôi sẽ thiêu rụi cái xưởng của ông!
Ông có muốn chết không!
Cái gì cơ...?
Đi nào.
- Chúng ta có nên trốn không?
- Em ra chỗ cửa bếp đi.
Cô sẽ đánh lạc hướng bà ấy.
Đứa nào ở trong nhà bà đấy?
Ra đây và chiến đấu như đàn ông xem nào!
Tally-ho!
Đi nào.
Đằng kia.
Bọn chuột hôm nay sẽ chết với bà.
Ôi Chúa ơi.
Ghê quá. Đúng là một trải nghiệm kinh hoàng nhất đời.
Cô ấy không nên đối xử với người khác như vậy.
Phải có ai đó dạy cho cô ấy 1 bài học.
Khi cô ấy đi, mình sẽ quay lại lấy con búp bê
- Cái gì?
- Em đùa thôi.
Lại đây nào.
Hứa với cô là em sẽ
Không bao giờ bước vào ngôi nhà đó nữa.
- Em hứa.
- Được rồi. Đi thôi nào.
Ông ấy về nhà với 2000 đô la tiền mặt
Rồi tung hết lên không
Chúng tôi nhảy múa giữa đống tiền
Như chương trình “Dính Tiền” ấy!
- Ông có thích chương trình ấy không?
- Quá thích luôn.
Giờ ông ấy gửi tiền đầy cả nhà băng.
Nhưng chẳng cho tôi xu nào hết.
- Matilda. Đây là Bob và Bill.
- Họ là cảnh sát đấy ạ.
- Họ là người bán ca-nô.
- Vợ ơi, anh đói rồi!
- Chào Harry.
- Ai đây?
Gì thế này? Định mở tiệc à?
- Tôi đi làm còn bà ở nhà nói chuyện với bọn bán ca-nô?
- Họ là cảnh sát.
- Có hôm nào ông rảnh không?
- Biến khẩn.
Ông chẳng bao giờ cho tôi nói chuyện với ai!
Tôi cũng cần có người để nói chuyện cùng chứ!
Khi người đàn ông về nhà là
Phải có bữa tối sẵn sàng trên bàn!
- Ba ơi, mắng con đi!
- Mày ngậm mồm lại!
- Mắng con lần nữa đi!
- Tao đã bảo mày ngậm mồm cơ mà!
Phải biết tôn ti trật tự ở cái nhà này chứ! Tao sẽ đánh cho mày quắn đít!
Lời của tao là luật!
Chẳng có đứa trẻ nào thích bị nghe mắng cả.
Nhưng những lời mắng mỏ của Harry
Lại giúp Matilda điều khiển năng lực của mình.
Để thành thạo, tất cả những gì
Cô bé cần chỉ là luyện tập
Cư xử giống mọi người đi!
Mày bị ngu hả?
Con bé này bị làm sao ấy.
Nếu mày là người trong cái nhà này
Thì bắt đầu cư xử giống mọi người đi!
Vừa rồi là một bài yêu thích của tôi
Dành tặng cho tất cả mọi người.
Hãy lắng nghe và mỉm cười nhé.
Không cần lệnh khám nhà à?
- Không cần, lão này kiểu gì chả có tội.
Chỉ cần có cuốn băng này là được.
Cái hộp kia chắc chứa toàn đồ bất chính đây.
Để tôi cầm cái máy quay một tí đi?
Ông có biết dùng không?
Có biết zoom không?
- Biết điều chỉnh cái miếng này không?
- Tôi làm được mà.
Với lại đến lượt của tôi rồi.
- Ông đụng vào hỏng thì toi.
- Hỏng làm sao được.
Hai ông sắp gặp rắc rối lớn đấy.
Đứa con gái.
- Cháu không đến trường à?
- Hy vọng là hai ông có lệnh khám nhà.
Nếu không, hai ông có thể
Mất việc, hoặc vào tù.
Ba cháu mới là kẻ sắp phải vào tù.
Cháu có biết sau đó sẽ ra sao không?
- Cháu sẽ vào trại trẻ mồ côi, biết chưa hả?.
Cái trại nho nhỏ, toàn gián với chuột ấy
Có thích không?
Cái xe sắp lăn xuống dốc rồi kìa.
Cô bé đã cứu bồ cho ông bố một lần.
Nhưng bây giờ, Matilda đang ngắm đến
Một mục tiêu lớn hơn. Lớn hơn rất nhiều.
- Này nhãi, đi đâu đấy hả?
- Ra ngoài.
Ăn cà rốt đi này.
Ăn này!
Có năng lực gì không quan trọng
Bằng việc bạn dùng nó ra sao.
Và cô bé đang định làm
Một điều rất anh hùng.
Cố lên nào!
Lissy Doll, cố lên nào!
Lại đây đi.
Để cho tôi yên!
Magnus!
Cô Honey!
Cô không tin được thứ gì đây đâu!
Em có cả cái này nữa.
Tối qua em đã ăn 1 viên rồi.
Tôi sẽ dạy lớp cô hôm nay.
Cô Honey rất lo lắng,
Nhưng Matilda đã có 1 kế hoạch.
- Dì ấy cứ như sắp phát điên lên ấy.
- Ba cô thường gọi cô là gì cô nhỉ?
- Chim Líu Lo?
- Ong Mật Vàng.
- Chắc dì ấy biết con búp bê bị mất rồi.
- Và ba cô gọi bà ấy là Trunchbull?
- Ông gọi dì ấy là Agatha.
- Và bà ấy gọi ba cô là Magnus?
Có lẽ cô nên trả con búp bê lại.
Không, cô không thể làm thế được.
Bình tĩnh đi cô.
Mọi việc sẽ ổn thôi. Em hứa đấy.
- Em đã hứa là sẽ không quay lại đó mà.
- Vâng, em chỉ đứng ngoài sân thôi mà.
- Em đã sử dụng năng lực của mình.
- Ừ ừ. Cô phải nghĩ cách mới được.
Năng lực…?
Em nghĩ là em điều khiển được nó rồi.
Cô xem nhé.
Em hết chơi đẹp rồi.
Vào trong, nhanh!
Đứa dựa hết vào tường, nhanh!
Nước đâu!
Còn con sa giông nào không đấy?
Vào hàng đứng. Nhanh!
Ta đến đây để dạy các trò 1 bài học.
Đôi lúc, có những việc kỳ quái,
Không thể giải thích diễn ra.
Những việc đó
Là để thử thách lòng dũng cảm của một người.
Và không ai dũng cảm bằng ta!
Đứng thành 1 hàng ngang!
Đứng vào hết đây!
Chắc bọn mi đều thắc mắc
Ta đang nói về cái gì hả?
Có 1 đứa nhãi đã lẻn vào nhà ta.
Ta không biết bằng cách nào, lúc nào hay đứa nào.
- Uhm thưa cô, liệu tôi…
- Cô ngồi đó.
Nhưng ta biết có 1 đứa đã lẻn vào nhà ta.
Bọn mi có biết lẻn vào nhà người khác mà không được
Cho phép là bất hợp pháp không?
Có, thưa cô Trunchbull.
Hóp bụng vào! Thẳng lưng ra!
Có đứa nào biết cái gì đây không?
Cùng chơi 1 trò chơi nhé.
Ai hôm qua
Đeo một cái ruy băng đỏ
Mà lại không đeo hôm nay?
Cái ruy băng này thuộc về ai?
Ta thề sẽ đảm bảo cho đứa nhãi con
Sở hữu cái ruy băng này
Không được thấy ngày mai luôn!
Là cháu đã ở nhà dì hôm qua.
Ta đã bẻ tay mi một lần,
Ta có thể làm lại đấy.
Cháu không phải đứa bé bảy tuổi nữa đâu,
Dì Trunchbull!
Ngậm mồm vào!
Mi!
Ta sẽ giam mi vào 1 nơikhông ai có thể tìm thấy.
Nhìn kìa!
Viên phấn!
"Agatha..."
"Đây là Magnus."
"Trả lại cho Ong Mật Vàng bé bỏng...
...ngôi nhà và số tiền của nó."
"Rồi đi nơi khác mà sống.
Nếu không, ta sẽ mãi ám ngươi."
"Cho ngươi nếm trải những gì ta đã nếm trải."
"Ta đảm bảo đấy."
Xin đừng ném cậu ấy!
Lavender!
Là mụ Trunchbull đấy!
Nhìn xem kìa!
Cậu thả tay ra đi.
- Tớ không biết là mình có thể làm thế được đấy.
- Hạ cánh đẹp lắm.
Kể từ đó hiệu trưởng Trunchbull biến mất,
Không ai nghe hay thấy gì về mụ nữa.
Cô Honey chuyển về ngôi nhà của mình,
Và tất nhiên Matilda trở thành một vị khách thường xuyên ghé thăm.
Cô có biết tim của loài chuột
Có thể đập đến 650 nhịp một phút?
- Em đọc được nó từ đâu vậy?
- Từ một cuốn sách ạ.
Nó đập nhanh đến nỗi
Nghe như nó đang hát ấy.
Này, Matilda!
Đi thôi, lên xe nào.
- Mang mấy cái bánh này theo mà ăn.
- Bà cứ để tôi đưa cháu về nhà.
- Chúng tôi chuyển nhà rồi, tới Guam.
- Guam?
- Ba con bỏ việc rồi.
- Con không đi đâu!
- Nhưng chúng ta sẽ được đi nghỉ dài ngày!
- Nhanh lên còn ra sân bay nữa!
Con thích ở đây!
Cô Honey, đừng để họ đưa em đi.
- Vào xe nhanh, Melinda!
- Matilda! Con muốn ở lại với cô Honey!
Cô Honey sẽ không chứa con đâu
Sao cô ấy lại muốn một đứa ngỗ nghịch như con chứ?
Vì cô bé rất tuyệt vời và tôi rất quý cô bé.
- Nhận nuôi em đi, cô Honey!
- Mất thời gian quá!
- Con có sẵn giấy tờ đây.
- Cái gì?
- Mày lấy chúng ở đâu ra thế?
- Từ một cuốn sách ở thư viện.
Ông có tin nổi không, Harry?
- Ba mẹ chỉ cần ký là xong.
- Và con sẽ lại thành con một!
Tôi không thể nghĩ với mấy tiếng còi cứ hú thế này!
Bà nghĩ thế nào?
Con là đứa con gái duy nhất mà mẹ có.
Thế mà mẹ chưa bao giờ hiểu được con.
Ai có bút không?
- Đây.
- Cám ơn.
Đây có lẽ là việc tốt đầu tiên
Mà họ làm với Matilda.
Và đây nữa.
Lại đây.
Quay người lại.
- Cô có đòi tiền trợ cấp nuôi dưỡng không đấy?
- Không, chúng tôi đã có đủ mọi thứ chúng tôi cần rồi.
Rồi, đi thôi.
Vậy là Harry và Zinnia bỏ đi,
Và hóa ra việc xấu
Lại trở thành việc tốt.
Cô Honey trở thành
Hiệu trưởng ngôi trường.
Và Matilda nhận ra,
Cuộc sống cũng rất thú vị.
Cô bé quyết định sẽ vui chơi hết mức có thể.
Dù sao, Matilda cũng là một cô bé rất thông minh.
Cả Matilda và cô Honey đều có
Thứ mà họ luôn ao ước được có:
Một gia đình tràn ngập tình yêu thương.
Và Matilda không bao giờ
Phải dùng đến năng lực của mình nữa.
Trừ một số trường hợp.
"Cứ gọi tôi là Ishamel."
"Ngày xửa ngày xưa,
Không biết là từ bao giờ..."
Phụ đề được dịch bởi: akachan raion
Vui lên đi nhé! :)