Tip:
Highlight text to annotate it
X
9:13. Ghi chú cá nhân.
Khi còn nhỏ,
mẹ dặn tôi không được nhìn
chằm chằm vào mặt trời.
Vì vậy, khi lên 6, tôi đã thử.
Các bác sĩ đều nói mắt tôi
không biết lúc nào lành được.
Tôi rất sợ hãi,
một mình trong cái bóng tối đó.
Dần dần,
ánh sáng len lỏi qua
những lớp vải băng bó
và tôi có thể nhìn bình thường.
Nhưng cái gì đó đã
thay đổi trong tôi.
Ngày hôm đó là cơn đau đầu
đầu tiên của tôi.
Jenna, quay lại đây.
Max, Max, cháu hỏi chú nhé?
- Jenna.
- 322 nhân 491 bằng bao nhiêu?
158.102. Đúng không?
Đúng!
Vậy 73 chia 22?
3,318...18...18...
..18...18...18...18...
12:45.
Xác định lại các giả thuyết của tôi.
Một: Toán học là ngôn ngữ của tự nhiên.
Hai: Mọi vật xung quanh ta
có thể được biểu hiện và
hiểu rõ qua những con số.
Ba: Nếu biểu diễn đồ thị con số
ở bất kì hệ thống nào, sẽ xuất hiện các mô hình.
Do đó, mô hình có ở khắp
mọi nơi trong tự nhiên.
Các bằng chứng:
Chu kỳ của dịch bệnh,
sự phát triển và suy thoái
của quần thể tuần lộc caribu,
chu kỳ những vết đen
trên mặt trời,
sự lên xuống của sông Nin.
Thế còn thị trường chứng khoán?
Tập hợp những con số đại diện
cho nền kinh tế thế giới.
Hàng triệu con người,
hàng tỷ khối óc.
Mạng lưới rộng lớn. Có tổ chức.
Một tổ chức tự nhiên.
Giả thuyết:
Trong phạm vi thị trường chứng khoán,
có một mô hình như...
Ngay trước mặt tôi đây...
đằng sau những con số.
Luôn luôn như vậy.
12:50, Thực hiện.
Xin chào.
Cho tôi gặp anh Maximillian Cohen.
- Vâng.
- Chào anh, tôi là Marcy Dawson.
Tôi đến từ công ty dự báo chiến lược...
- Tôi đã nói với cô...
- Xin lỗi, tôi chưa từng gọi đến đây.
Tôi hy vọng chúng ta có thể ăn trưa
vào ngày mai. Khoảng mấy giờ thì được?
- Max.
- Chào Devi.
- Tôi mang cho anh vài cái bánh.
- Cảm ơn cô.
- Tóc anh!
- Cô làm gì vậy?
- Anh không thể để vậy mà ra ngoài.
- Bình thường mà.
- Đừng lo.
- Tôi ổn.
- Anh cần một người mẹ.
- Tôi phải đi rồi.
Max. Bánh của anh này.
Cảm ơn.
16:23. Kết quả.
Euclid dự đoán NTC sẽ giảm 100 vào ngày mai.
Một dự báo tốt.
Những bất thường khác:
Euclid dự báo PRO NET sẽ
ổn định ở 65 1/4,
đạt giá trần rồi.
Tôi có làm phiền anh không?
Tôi xin lỗi. Tôi sẽ tắt nó.
Tôi là Lenny Meyer.
Còn anh là?
Max.
Cái gì Max? Max...?
- Max Cohen.
- Cohen! Người Do thái.
Không sao. Tôi cũng người Do thái.
Anh có theo đạo không?
Không. Tôi không hứng thú
với mấy chuyện tôn giáo.
- Anh có từng nghe đến Kabbalah chưa?
- Chưa.
- Một tôn giáo thần bí của Do thái.
- Anh không thấy tôi đang bận sao.
Tôi biết rồi.
Hiện nay là một thời khắc
phát triển trong lịch sử chúng ta.
Một thời khắc thú vị.
- Vậy sao?
- Phải. Nó rất thú vị.
Anh đã bao giờ mang Tefillin chưa?
Anh biết Tefillin không?
Tôi biết, nó trông hơi lạ.
Một truyền thống tuyệt vời.
Nó có sức mạnh to lớn. Đàn ông
Do thái nên mang theo cái này.
Những việc làm của người đàn ông.
Chúng làm ta trong sạch.
Mang chúng ta đến gần với chúa.
Anh muốn thử không?
- Chết tiệt.
- Anh ổn chứ, Max?
Chỉ một chút thôi.
17:55: Ghi chú cá nhân.
Lên cơn lần 2 trong vòng 24 giờ.
Dùng 80mg Promazine HCI
và uống 6mg Sumattrapan,
và tiêm 1mg
Dihydroric-atamine-mezilayte.
- Xin chào.
- Anh Cohen phải không?
Tôi Marcy Dawson đây,
từ công ty Lancet-Percy.
Tôi đã kiểm tra lịch hẹn và
sẽ ở khu phố Hoa lúc 3h ngày mai.
Tôi rất muốn dừng các cuộc hẹn
để gặp được anh.
Sẽ thuận lợi hơn cho chúng ta.
3h được không?
- Làm sao tôi có địa chỉ này?
- Tôi lấy từ Columbia.
3h nhé. Tôi mong được gặp anh.
Chờ một chút...
Max.
Đừng suy nghĩ nữa Max.
Hãy cảm nhận.
Sử dụng trực giác.
- Cậu nghĩ gì về Hamlet?
- Tôi chưa đọc nó.
Một tháng rồi mà cậu vẫn
chưa nghỉ ngơi đi à.
Sắp xong rồi.
Cậu thấy con cá đứa cháu gái
mới mua cho tôi chưa?
Tôi đặt nó là lcarus, giống như cậu,
người học trò nổi loạn của tôi.
Cậu bay quá cao, cậu sẽ bị thiêu cháy.
Nhìn cậu, tôi lại thấy mình 30 năm trước.
Học sinh giỏi nhất. Tốt nghiệp
lúc 16, lấy Tiến sĩ năm 20.
Nhưng cuộc sống không chỉ
có toán học, Max.
Tôi đã mất 40 năm để tìm
những mô hình trong số Pi.
- Nhưng không thấy gì.
- Thầy đã tìm thấy.
Tôi đã tìm thấy...
nhưng không phải là mô hình.
Không phải là mô hình,
11:22. Ghi chú cá nhân.
Sol đã gần chết khi
ông ngừng nghiên cứu số Pi.
Không chỉ bị đột quỵ.
Ông ngừng quan tâm nó.
Làm thế nào mà ông lại dừng,
khi đã gần biết được số Pi
thực chất là cái gì?
Làm thế nào để thôi tin rằng
đó là một mô hình,
một hình dạng trật tự đằng sau
những con số, khi đã gần tới đích?
Chúng ta sẽ hiểu được
sự đơn giản của hình tròn,
sẽ thấy được những phức tạp
của các con số dài vô tận,
3.14 sẽ không còn vô hạn nữa.
# Are the stars out tonight?
# I don't mind
if they're cloudy or bright
# For I only have eyes
# For you, dear
# I don't mind
if we're in a... #
Này Max.
Lenny Meyer.
Tôi sẽ tắt nó.
Anh làm nghề gì?
Tôi làm việc với máy tính. Toán học.
Toán à? Loại gì?
Lý thuyết số học.
Chủ yếu là nghiên cứu.
Không thể nào. Tôi toàn tự
tính những con số.
Ý tôi là không như bình thường.
Tôi dùng kinh Torah. Hay không!
Tiếng Do thái là toán học.
Là tất cả những con số.
Anh biết chứ? Nhìn đây.
Người Do thái cổ sử dụng
tiếng Do thái như hệ thống số của họ.
Mỗi ký tự là một số.
Tiếng Do thái. A, Aleph, là 1 .
B, Bet, là 2.
Anh hiểu chứ? Nhưng những con số
này có liên quan đến nhau.
Từ "cha" tiếng Do thái kêu là "ab".
Aleph, Bet.
1 cộng 2 bằng 3.
"Mẹ" là "haim".
Aleph, Mem.
1 cộng 40 bằng 41 .
Mà 3 cộng 41 bằng 44.
Đúng không? Tôi sẽ viết từ "con"
"Cha, mẹ, con"
Yelev.
Đó là 10 , 30 và 4.
44.
Kinh Torah chỉ là một chuỗi
dài những con số.
Có người nói rằng đó là mật mã
Chúa gửi cho chúng ta.
Điều đó thật thú vị.
Đó là trò con nít, anh nhìn nhé.
Khu vườn Eden, Kadem.
Chuyển sang số là 144.
Là giá trị của cây hiểu biết.
Đúng không?
Aat ha haim. 233. 144. 233.
- Anh lấy những số này...
- Chúng là số Fibonacci.
Chúng...?
Giống như dãy Fibonacci.
Fibonacci?
Fibonacci là nhà toán học
người Italia ở thế kỉ 13.
Nếu anh lấy 233 chia 144
- kết quả sẽ gần bằng Theta.
- Theta?
Theta. Kí hiệu của người Hy Lạp
biểu diễn tỷ lệ vàng, đường xoắn ốc vàng.
Wow.
Tôi chưa bao giờ thấy nó.
Giống như là dãy số này được
anh tìm thấy trong tự nhiên vậy?
- Giống bề mặt của hoa hướng dương?
- Bất cứ đâu cũng có xoắn ốc.
Toán học ở khắp mọi nơi.
Hey, Tôi... Max?
13:26. Xác định lại các giả thuyết.
Một: Toán học là ngôn ngữ của tự nhiên.
Hai: Mọi vật xung quanh ta
có thể được biểu hiện và
hiểu rõ qua những con số.
Ba: Nếu biểu diễn đồ thị con số
ở bất kì hệ thống nào.
sẽ xuất hiện các mô hình.
Do đó, mô hình có ở khắp
mọi nơi trong tự nhiên.
Thế còn thị trường chứng khoán?
Tập hợp những con số đại diện
cho nền kinh tế thế giới.
Hàng triệu con người,
hàng tỷ khối óc.
Mạng lưới rộng lớn. Có tổ chức.
Một tổ chức tự nhiên.
Giả thuyết: Trong phạm vi
thị trường chứng khoán,
có một mô hình như...
Ngay trước mặt tôi đây...
đằng sau những con số.
Luôn luôn như vậy.
10:18, Thực hiện.
[Tiếng vọng] Max.
Max.
Cái quái...?
***!
Aaargh! Mẹ kiếp!
10:28. Kết quả.
Vớ vẩn thật. Euclid dự báo
AAR có giá 6 1/2.
AAR chưa từng dưới 40 trong 20 năm qua.
Giải thích lỗi: Con người.
11:11. Kết quả.
Những phương pháp điều trị thất bại:
Thuốc Beta blockers, thuốc chẹn
kênh canxi, tiêm adrenaline,
ibuprofen liều cao, steroids,
trigger metastics,
thể dục nặng, caffeine,
châm cứu, cần sa,
percodan, midrin, tenormen,
sanser, homeopathics...
Không có kết quả..
Không có kết quả.
Euclid bị hư.
- Em mất hết dữ liệu, phần cứng.
- Máy tính của cậu?
Cháy rồi.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Ban đầu, em thấy nó xuất hiện
những cái giá thấp kì lạ,
rồi xuất hiện một chuỗi các số.
Em chưa bao giờ thấy trước đây.
Xong rồi nó cháy.
- Nó hư rồi.
- Em có in ra không?
- In gì?
- Những con số?
- Em quăng rồi.
- Nó xuất hiện những số nào?
Em không biết, một chuỗi các chữ số.
- Bao nhiêu số?
- Em không biết.
100 ; 1000 hay 216?
Bao nhiêu?
Có lẽ khoảng 200.
Sao thầy hỏi vậy?
Thầy đã xử lý vài lỗi lúc trước.
Thầy không biết nó có giống
như những lỗi trước kia không.
Em đã gặp Acsimet chưa?
Con có chấm đen ấy. Thấy không?
Em nhớ Acsimet chứ?
Nhà vua yêu cầu Acsimet
xác định xem món quà mà
ông được tặng có phải là
vàng ròng hay không.
Vấn đề chưa được giải quyết lúc đó.
Nó làm đau đầu nhà toán học Hy Lạp
trong nhiều tuần.
Cơn mất ngủ hành hạ ông,
ông quằn quại trên giường
cho đến lúc mọi chuyện kết thúc.
Cuối cùng, vợ ông buộc phải nhường
chiếc giường cho ông,
và thuyết phục ông đi tắm
để thư giãn.
Trong khi tắm, ông nhận ra
nước trong bồn tăng lên.
Sự chiếm chỗ- một cách để
xác định khối lượng,
và xác định thể tích.
Trọng lượng liên hệ với thể tích.
Do vậy nên Acsimet đã giải được vấn đề.
Ông ấy la lên "Eureka!"
và tràn ngập vui sướng,
ông không mặc gì mà chạy
một mạch đến cung điện
để thông báo về phát hiện mới.
Cậu rút ra được gì từ câu chuyện đó?
Đó là sẽ có bước đột phá.
Sai! Mấu chốt là người vợ.
Nghe lời vợ cậu,
cô ấy sẽ cho cậu ý tưởng.
Cậu cần phải nghỉ ngơi.
Cậu phải đi tắm hoặc
sẽ chẳng có gì cho cậu.
Sẽ không có trật tự gì cả,
chỉ toàn là hỗn loạn.
Về đi Max, và hãy đi tắm.
Xin lỗi. Tôi mượn tờ báo
một chút được không?
Oh, lạy Chúa.
6,5.
Này...
Cậu gì ơi!
Cho tôi xin lại tờ báo.
Anh Cohen? Thật may mắn.
Tôi đang định đến nhà anh đây.
- Cô là ai?
- Marcy Dawson. Chúng ta đã gặp nhau.
Thật vui khi cuối cùng
cũng gặp được anh.
- Tôi đã đọc bài báo của anh...
- Tôi xin lỗi.
- Lên xe tôi nào.
- Tôi không thể.
Anh Cohen...
Tôi đã vứt một thứ mà lúc đó
tôi nghĩ là nó vô dụng.
Một tờ giấy.
Tôi mất hết dữ liệu rồi.
Whoa! Xin lỗi. Max.
Anh khỏe chứ? Lenny Meyer.
- Anh định đi đâu vậy?
- Đi lên kia.
Anh bận hả?
Muốn thử một chút Tefillin?
- Không phải lúc này.
- Tôi định đi ôtô đến Shul.
- Anh có xe àh?
- Phải. Kia là bạn tôi, Ephraim.
- Ta đi thôi.
- OK.
Khi anh nói anh là Max Cohen,
tôi đã không nhận ra
anh chính là Max Cohen.
Anh đã làm cuộc cách mạng, đã truyền
cảm hứng cho công việc của chúng tôi.
- Vậy sao?
- Rất nhiều.
Chỉ khác là chúng tôi không
quan tâm đến thị trường chứng khoán.
Anh làm tiếp đi.
Quấn bàn tay anh lại.
Chúng tôi đang tìm kiếm
một mô hình trong kinh Torah.
- Kiểu gì?
- Chúng tôi không chắc.
Chúng tôi chỉ biết là
nó dài 216 chữ số.
- OK, đứng dậy nào Max.
- 216?
Đúng. Anh cần giữ im lặng.
Đứng dậy nào.
- 216?
- Shh. Để tôi đội cái này cho anh.
Nhìn tôi này Max. Nhìn thẳng này.
Được rồi.
Tốt rồi. Chúng ta sẽ
cùng nhau cầu nguyện.
Nói theo tôi nhé: Shma Yisroel.
- Shma Yisroel.
- Đúng rồi.
- Adenoi Eloihenu.
- Adenoi Eloihenu.
- Adenoi Echod.
- Adenoi Echod.
Có chuyện gì vậy Max?
Số 216 có nghĩa là gì, Sol?
Cái gì cơ?
Thầy đã hỏi em về dãy số
có 216 chữ số.
Oh, phải. Ý em là những lỗi đó hả.
Thầy gặp nó khi nghiên cứu số Pi.
- Ý thầy là sao?
- Max, chuyện này là sao?
Em có quen vài người Do Thái.
Người Do thái?
Phải, Hasids, những người để râu.
Thầy biết họ.
Em quen một người ở quán café.
Anh ấy là một nhà số học.
Dữ liệu của anh ấy là Kinh Torah.
Anh ta nói có một dãy 216 chữ số
trong kinh Torah.
Chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.
Còn chuyện này nữa.
Gì?
Thầy còn nhớ chuyện những
cổ phiếu có giá khác thường không?
- Cổ phiếu hôm qua hả? Nhớ.
- Chúng đã đúng.
Em để ý 2 cái đó.
Nó đã đúng, Sol.
Chuyện gì đó đang xảy ra.
Hẳn phải có gì đó trong dãy số đó.
Câu trả lời nằm trong đó.
Max... Đi với thầy.
Người Nhật Bản từ xưa đã coi
bàn cờ vây
là một vũ trụ thu nhỏ.
Mặc dù lúc thì trống trơn,
lúc thì xuất hiện dễ dàng và trật tự,
nhưng cách chơi của nó là vô tận.
Không có 2 ván cờ nào giống nhau,
như những bông tuyết vậy.
Thế nên bàn cờ vây đại diện
cho một vũ trụ phức tạp và hỗn loạn.
Và đó chân lý của thế giới, Max à.
Không thể dễ dàng tính toán
chúng bằng toán học.
Chẳng có mô hình đơn giản nào.
Nhưng khi trò chơi tiến triển,
những khả năng sẽ hẹp dần.
Bàn cờ có trật tự của nó.
Sớm muộn gì cũng có thể dự đoán được.
Thế thì sao?
Mặc dù chúng ta không
nhận thức được nó,
nhưng có một mô hình, một trật tự
tiềm ẩn trong mỗi ván cờ vây.
Có thể nó giống mô hình
trong thị trường chứng khoán?
Trong kinh Torah? Dãy 216 số?
- Em mất trí rồi.
- Hoặc em là thiên tài.
- Em phải có những con số đó.
- Dừng lại đi! Em đã vứt chúng rồi.
Hãy hít thở thật sâu.
Lắng nghe chính mình.
Em đang gộp chung chuyện máy tính
của thầy với chuyện của em
và những chuyện tôn giáo
tào lao đó àh.
Nếu em muốn con số 216,
em có thể tìm thấy mọi nơi.
216 bước chân từ góc phố
đến cửa nhà em,
216 giây đi thang máy.
Khi tâm trí em đã bị ám ảnh
nhìn cái gì em cũng thấy nó.
320, 450, 22, sao cũng đc.
Cậu đã chọn 216 và cậu sẽ
thấy nó ở bất cứ đâu trong tự nhiên.
Nhưng mà Max,
cậu nghiên cứu khoa học
mà càng lúc càng không chặt chẽ,
thì sớm muộn cậu sẽ chẳng còn
là nhà toán học nữa,
cậu chỉ đơn thuần là một kẻ
tin vào Thần Số mà thôi.
Anh Cohen?
Anh Cohen...
Mẹ kiếp! Tôi phát bệnh
khi thấy cô lẽo đẽo theo.
Tôi không hứng thú với tiền bạc.
Tôi chỉ muốn thấu hiểu thế giới này.
Tôi không nói chuyện với
những kẻ hám tiền như cô.
Tôi xin lỗi.
Tôi thành thật xin lỗi.
Tôi thừa nhận đã hơi thái quá.
Nhưng tôi chỉ cần anh
cho tôi 5 phút thôi.
- Anh hãy nhận món quà xin lỗi này.
- Tôi không muốn tiền của các người.
Trong đó không phải tiền,
vàng hay kim cương.
Chỉ là silicon.
Một con chip Ming Mecca.
Ming Mecca?
Chúng chưa bao giờ được tiết lộ.
Đúng vậy. Nhưng Lancet-Percy
có rất nhiều mối quan hệ.
Thật đẹp phải không?
Anh biết chúng hiếm như thế nào không?
Cô muốn...?
Anh Cohen?
- Anh ổn chứ?
- Không.
Anh Coh... Anh bị ốm à?
Này!
Này anh bạn. Dậy đi.
Đến Coney lsland, bến cuối rồi.
Cầm lấy lau mũi đi.
Jenna, quay lại đây! Jenna!
Quay lại đây, Jenna.
- Farrouhk?
- Không, tôi là Max đây.
Max. Mọi việc ổn chứ?
- Cô có Iốt không?
- Anh bị đứt tay à?
Không, chỉ là một vết màu thôi.
Ah. Khoa học.
Theo đuổi những tri thức.
Đợi một chút.
Anh làm tôi giật mình.
Tôi nghĩ là Farrouhk.
Nó đây rồi.
Anh định thí nghiệm gì?
Khoai tây hả?
Không. Vài thứ linh tinh
với cái máy tính. Cảm ơn cô.
- Shalom nghe.
- Lenny, là Max Cohen đây.
Max. Anh đang làm gì vậy?
Tôi đã nghĩ về cuộc nói chuyện
của chúng ta đêm qua.
- Tốt.
- Tôi muốn giúp.
4:42. Bằng chứng mới.
Chợt nhớ tới Pytago.
Nhà toán học, đứng đầu một giáo phái.
Sống ở Athens, 500 năm trước CN.
Đức tin: Vũ trụ được tạo
từ những con số.
Những đóng góp của ông:
Tỉ lệ vàng.
Đại diện tiêu biểu của nó
trong hình học là hình chữ nhật vàng.
Nhìn bề ngoài, nó có một
trạng thái cân bằng rất đẹp
giữa chiều dài và chiều rộng.
Khi chia nó thành hình vuông,
thì vẫn còn hình chữ nhật vàng nhỏ hơn,
vẫn cùng tỉ lệ.
Nếu vẫn tiếp tục chia,
thì hình vuông càng lúc càng nhỏ
đến vô cùng.
11:18. Thêm những bằng chứng.
Nhớ tới Da Vinci, họa sĩ, nhà phát
minh, nhà điêu khắc, tự nhiên học.
Sống ở Ý, thế kỉ 15.
Ông phát hiện lại sự hoàn hảo
của hình chữ nhật vàng
và đưa nó vào những bản
thiết kế của mình.
Nối một đường cong đi qua
tâm của những hình chữ nhật vàng,
sẽ tạo ra một hình
xoắn ốc vàng huyền bí.
Pytago rất mê hình này,
vì thế ông tìm nó trong tự nhiên
như vỏ ốc anh vũ, sừng cừu đực,
xoáy nước, lốc xoáy,
vân tay, chuỗi ADN,
thậm chí là ngân hà của chúng ta.
9:22. Ghi chú cá nhân.
Khi còn nhỏ,
mẹ dặn tôi không được nhìn
chằm chằm vào mặt trời.
Vì vậy, khi lên 6, tôi đã thử.
Lúc đầu, ánh sáng rất mạnh,
nhưng tôi vẫn nhìn,
cố gắng không chớp mắt.
Và rồi ánh sáng bắt đầu yếu dần.
Đồng tử của tôi co lại
và mọi thứ tập trung về tiêu điểm.
Và trong thời khắc đó, tôi đã hiểu ra.
Giả thiết mới: Nếu chúng ta
xây dựng từ những đường xoắn ốc,
trong khi đang sống
trong một hình xoắn ốc khổng lồ
thì mọi viêc chúng ta làm
sẽ đi theo đường xoắc ốc đó.
10:15.
Ghi chú cá nhân.
Phải công bằng mà nói
thì tôi đang lâm vào thế bí.
Nhưng tôi đang ở ranh giới,
nơi mà nó sẽ hoạt động.
Anh Cohen, tôi rất vui khi...
Cô cần gì để trao đổi con chip?.
Công nghệ của anh. Tôi nghĩ
anh biết chúng tôi muốn gì.
- Lỡ tôi không tìm được gì thì sao.
- chúng tôi chấp nhận rủi ro.
Đầu tiên, tôi muốn các cô
đừng theo dõi tôi nữa.
Được. Còn gì nữa không?
Tôi sống rất khép kín.
Chỉ cần gõ cửa
và để vali ngoài cửa.
Tôi không muốn nói chuyện với ai.
- Làm ***ết được anh có ở nhà?
- Tôi sẽ gõ lại.
- Kinh Torah đây.
- Café.
Cái gì đây?
Tiếng Do Thái, những ký tự và chữ số.
Không, 216 chữ số. Nó là cái gì?
Tôi không biết.
Nếu cậu tìm ra nó, có thể
chúng ta sẽ miêu tả được nó.
- Cậu tìm được chứ?
- Nếu có trong đó, tôi sẽ tìm ra.
Max.
Jenna.
- Chú tính với cháu nhé?
- Không phải lúc này.
Xin chú đấy, Max.
Chúc mừng trở lại, Euclid.
18:30. Thực hiện.
18:33. Thực hiện.
Chết tiệt!
Xin chào.
Tôi xin lỗi, anh ấy đang bận một chút.
Tôi thấy anh la hét.
Ai cho phép anh bắt khóa
trên cửa như vậy hả, anh Cohen?
Anh ổn chứ?
Đi khỏi đây mau. Anh nghe chứ?
Biến khỏi đây!
- Tôi chịu đựng đủ rồi!
- Bà ra ngoài đi!
Đi đi.
Mẹ kiếp! Mày mới là người phải
ra khỏi đây đấy.
Bà biến đi!
Ra ngoài! Ra ngoài!
Biến!
Anh ổn chứ?
Biến đi!
Khốn thật.
19 1/2
39 1/8
6 3/4.
7 1/8
12 1/4.
Mình biết những số này.
Chúng đang giảm...giảm...giảm.
Thầy nói dối em.
Em có nó rồi à?
OK, ngồi xuống đi.
Thầy đã bỏ cuộc trước khi xác định
chính xác nó, nhưng thầy đoán
chắc chắn một vài lỗi đã khiến
máy tính bị kẹt trong một vòng lặp.
Vòng lặp khiến máy tính bị nóng,
nhưng trước khi bị hỏng
nó đã kịp nhận thức được một
cấu trúc của chúng.
Máy tính có ý thức về đặc tính
silicon của mình
và nó đã in ra những
thành phần của nó.
Máy tính có ý thức?
Theo... vài... cách nào đó.
Thấy đoán vậy.
Nghiên cứu các mô hình khiến
Euclid có ý thức về bản thân nó.
Trước khi hỏng nó đã in ra dãy số.
Ý thức là dãy số?
Không, Max. Nó chỉ là
một lỗi khó chịu.
- Còn hơn vậy nữa.
- Không. Đó chỉ là sự kết thúc.
- Chẳng có gì hết!
- Nó là cánh cửa, Sol. Một cánh cửa.
Cánh cửa đến vực thẳm, cậu đang
tự đưa mình đến bờ vực đấy.
- Cậu phải dừng lại.
- Thầy đã sợ.
- Vì thế mà thầy bỏ cuộc.
- Máy tính thầy bị cháy.
- Thôi nào.
- Nó làm thầy bị đột quỵ!
Thật vớ vẩn! Đó là toán học,
những con số, ý tưởng.
Nhà toán học cần phải mạo hiểm.
- Chính thầy đã dạy em điều đó.
- Sai rồi, Max.
Thầy không thể cho em biết
nó là cái gì hả.
Thầy đã trốn tránh nó vào cờ vây,
những cuốn sách và lũ cá vàng.
Max, về nhà đi.
- Thầy vẫn chưa thỏa mãn.
- Về đi. Đi về...
Em sẽ tìm ra nó!
- Ra khỏi đây!
- Em sẽ nắm bắt được nó.
Hey!
Hey!
Hey!
- Mày làm việc cho ai?
- Cho tôi.
- Ai sai mày tới?
- Tôi là sinh viên.
- Đưa cho tao.
- Tôi đang làm bài tập ở lớp.
Để tao yên.
- Marcy. Chuyện gì vậy?
- Đi dạo một vòng nào Max.
Xin lỗi, tôi bận lắm.
Chúng ta đã thỏa thuận, Max.
Giờ thì lên xe đi.
- Đừng động vào tao!
- Max! Max!
- Cứu với!
- Max.
- Để tao yên!
- Max, lại đây.
Max. Anh đi đâu vậy, Max?
Dừng lại, Max!
- Max! Chết tiệt!
- Cứu! Cứu với!
Cứu tôi!
- Bắt lấy hắn!
- Tóm được rồi.
Lại đây Max.
Ra ngoài kia.
- Hắn đâu rồi?
- Trên kia.
Max.
Để tao yên!
- Bắt được rồi.
- Bỏ tao ra!
- Cứu tôi với! Cứu!
- Lại đằng kia!
- Ngồi yên và câm miệng lại.
- Bình tỉnh đi.
Mẹ anh không nói là
không được đùa với lửa à?
Thị trường sẽ sụp đổ.
Tôi không làm gì hết.
Tôi không tham gia vào đó.
Lần sau vứt rác thì cẩn thận hơn nhé.
Làm sao bà làm được?
Anh đưa thông tin bị thiếu.
Anh đang nhử chúng tôi,
chỉ cho chúng tôi một phần mã số.
Giờ thì đưa phần còn lại đây.
Quỷ tha ma bắt bà đi!
Sao bà ngu thế?
Max, nếu mày không giao ra.
Tao không hành hạ đâu,
chỉ bắn vào đầu mày thôi.
Nếu mày không hợp tác,
tao sẽ xử theo luật rừng.
Sự chọn lọc tự nhiên,
và tụi tao có súng đấy.
- Max! Chạy đi!
- Lenny? Lenny!
- Hey!
- Vào đi. Nhanh lên!
Ổn rồi! Ổn rồi.
Chúng tôi đang tìm cậu.
- Có chuyện gì?
- Cậu tìm ra số chưa?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nó là cái gì?
Anh làm gì vậy?
Bỏ tôi ra!
Dãy số đâu rồi?
Tôi không có. Nó ở trong đầu tôi.
Cậu nhớ nó chứ?
Cậu đưa cho bọn chúng chưa?
- Ai?
- Bọn khốn ở Phố Walls.
- Anh cần gì?
- Trả lời tôi đi.
Nghe này. Chuyện này rất quan trọng.
Tôi không muốn làm đau anh.
Anh đưa cho bọn chúng chưa?
Họ đã có một phần. Đi thôi!
Mẹ kiếp!
- Chúng đang sử dụng nó.
- Sử dụng gì?
Câm miệng!
- Đi thôi!
- Đừng!
Max.
Max.
Max.
Max.
Anh có ổn không.
Tôi là Rabbi Cohen.
Cùng họ Cohen giống anh.
Tôi xin lỗi về những gì Lenny đã làm.
Anh ấy đáng bị khiển trách.
Đó không phải cách của chúng tôi.
Anh bình thường rồi chứ?
Vâng.
Max, anh phải đưa chúng tôi dãy số.
Nó là cái gì?
Kinh Talkmud nói rằng
nó bắt đầu từ 2000 năm trước,
khi người La Mã phá hủy
ngôi đền thứ hai.
Nó là gì?
Max, chú ý nghe rồi cậu sẽ hiểu.
Người La Mã sát hại những
linh mục, những Cohanim.
Cùng với cái chết của họ, bí mật
lớn nhất của chúng tôi cũng bị phá hủy.
Ở trung tâm ngôi đền
là trái tim của người Do Thái,
cực thánh nhất cực thánh.
(vị thần của những vị thần)
Đó là nơi ở của đức Chúa.
Nơi đặt chiếc hòm Giao ước,
trong đó cất giữ 10 điều răn của Chúa
mà Người đã giao cho Mô-sê.
Chỉ một người được phép vào nơi đó
trong một ngày, ngày linh thiêng
nhất trong năm, Yom Kippur.
Ngày chuộc tội.
mọi người Israel sẽ
tập trung tại Jerusalem
để xem vị linh mục tối cao, Cohen Godul,
bắt đầu cuộc hành trình đến
nơi cực thánh nhất cực thánh.
Nếu cơ thể trong sạch,
ông ấy sẽ xuất hiện ngay sau đó
và chúng tôi có một năm mới thịnh vượng.
Điều đó có nghĩa là càng ngày
chúng tôi càng gần với Chúa Cứu thế.
Nhưng nếu không trong sạch,
ông ta sẽ chết ngay lập tức
và chúng tôi sẽ bị kết tội.
Vị linh mục tối cao
có một nghi lễ để thực hiện.
Ông ta phải đọc một từ.
Từ gì?
Đó là tên thật của Chúa.
Vậy thì sao?
Tên thật chỉ có những Cohanim biết,
nó dài 216 ký tự.
Có phải ông định nói là...
Dãy số trong đầu tôi
là tên thật của Chúa.
Phải! Đó là chìa khóa để
đến với Chúa Cứu thế.
Nó sẽ mang chúng ta đến
gần hơn khu vườn của Eden.
Khi ngôi đền bị cháy,
kinh Talmud có kể rằng
vị linh mục tối cao đã đi vào ngọn lửa.
Ông ta mang chìa khóa lên nóc nhà,
cánh cửa thiêng đàng mở ra
và nhận lấy chìa khóa
từ tay của vị linh mục.
Chúng tôi đã tìm chiếc chìa khóa
đó từ nhiều năm trước.
Và có thể anh đã tìm ra nó.
Nó đã xảy ra.
Tôi đã thấy Chúa.
Không. Cậu không trong sạch.
Cậu không thể thấy được Chúa.
Không... Tôi đã thấy mọi thứ.
Cậu chẳng thấy gì cả, mọi thứ chỉ là
thoáng qua. Còn nhiều điều nữa.
Chúng ta có thể mở cánh cửa và
cho Chúa thấy sự trong sạch.
Ông không trong sạch. Ông trong
sạch cỡ nào? Tôi đã tìm ra nó!
Cậu nghĩ cậu là ai?
Cậu chỉ là một người truyền dẫn của Chúa.
Cậu mang ý nghĩ của Người cho chúng tôi.
Nó là dành cho tôi.
Nó ở trong tôi. Nó thay đổi tôi.
Nó đang giết cậu! Bởi vì cậu chưa
sẵn sàng để nhận nó.
Đó chỉ là một con số.
Tôi chắc ông đã ghi lại
được tất cả 216 chữa số.
Ông đã dịch nó.
Ông đã đọc nó. Đúng không?
Vậy ông nhận được gì?
Dãy số chẳng có gì cả.
Nó có ý nghĩa.
Cú pháp. Nó nằm giữa những con số.
Ông đã không hiểu được nó.
Bởi vì nó không phải dành cho ông.
Tôi đã có nó!!
Tôi hiểu nó. Và tôi đã thấy nó.
Rabbi, tôi là người được chọn.
17:13. Nhật kí.
Phải nhanh hơn nữa...
Bạn cứ nhìn chằm chằm vào
không gian như thế, bạn sẽ bị mù.
Đôi mắt có thể làm được gì
nếu không có bộ não?
14:50.
15:10.
16:55.
10:35.
Tôi đã sẵn sàng nhìn nó.
Tôi giúp được gì cho anh?
Thầy Sol đâu?
Anh là bạn ông ấy hả?
- Ý cô là sao?
- Ông ấy lên cơn đột quỵ.
Không! Không!
Không!
3! 5! 9!
10! 8! 6! 5! 2!
5
8
9
7
Không, Max. Dừng lại đi.
6.
Đừng bỏ tôi, Max.
Max.
Không!
Ổn rồi.
Mọi việc ổn rồi.
17:22. Ghi chú cá nhân.
Khi còn nhỏ,
mẹ dặn tôi không được nhìn
chằm chằm vào mặt trời.
Một lần, khi lên 6, tôi đã thử.
Chú Max. Nhìn này.
Đẹp không?
Chúng ta làm tính nhé? Được không?
255 nhân 183 bằng bao nhiêu?
Cháu tính ra rồi! Chú nói kết quả đi.
Chú không biết. Bao nhiêu vậy?
46665. Chú xem này.
Thế còn 748 chia 238?
Cháu ra rồi. Kết quả là bao nhiêu?
VT TeamSub - viettorrent.vn