Tip:
Highlight text to annotate it
X
Cứ nói với hắn đi.
Tôi biết!
Đưa điện thoại cho tao!
"Tài chính tự do"
"Chết vì tội của chúng ta"
"Xin bấm số 1-800, đồ chết bằm"
Nè, anh muốn đi đâu vậy?
Về nhà.
"Cứu mạng"
Thưa sếp, cái tên đó đã đi về phía
lùm cây, có lẽ là đi toilet.
Nhưng không thấy quay trở lại.
Có cần giúp gì không?
Đây là xe của ông à?
Không, không phải của ông ấy,
là của cái ông kia.
Hắn nói hắn về nhà rồi.
Về nhà?
Ông làm ơn trở về xe của mình đi.
Vậy chiếc xe này phải làm sao?
Tôi sẽ kêu xe kéo tới giải quyết.
Hãy kéo nó qua bên đường,
để không bị choáng đường.
Thưa ngài, ở đây rất nguy hiểm.
Cứ đợi một lát đi.
Tôi là Predergast,
bên tổ hình sự bắt đầu kéo đi đi.
Tôi làm bên vật liệu xây dựng.
Được rồi, ông, ông trở về xe đi,
ông đẩy tôi điều khiển.
"Phòng vệ"
Tôi cũng có làm đồ gốm,
có thể giảm giá đặc biệt cho sếp.
Tôi rất thích xem phim cảnh sát.
Ngài có xem phim truyền hình không?
Tôi thì không bao giờ bỏ lỡ đấy.
Coi như sếp may mắn đã gặp được tôi.
Phải không?
Hôm nay là ngày cuối cùng
tôi làm cảnh sát.
Đúng là may mắn rồi.
Đừng đụng vào nó!
Đừng đụng vào nó,
cứ lái xe đi đi là được rồi.
Được rồi, xin lỗi.
Nè, sếp.
Sếp.
Chúa ơi, điện thoại reo rồi.
Nhanh lên, ngoan nào.
Cẩn thận ngón tay đấy,
con lượm tờ báo đi có được không?
Xong rồi.
Alô?
Mẹ.
Alô!
Giúp con mở cái này ra đi
có được không?
Được rồi.
Alô?
Có thể cho đổi tiền lẻ
gọi điện không?
Không đổi đâu, trừ khi là mua đồ.
8 hào 5 xu.
Không hiểu à?
8 hào 5 xu.
8 hào 5 xu.
8 hào 5 xu? Vậy tiền anh thối cho tôi
không đủ để gọi một cú điện thoại đó.
Vậy tôi đưa cho anh 5 xu,
anh đổi tiền lẻ cho tôi đi.
Không được.
Được mà.
Nước ngọt này là 8 hào 5 xu,
không mua thì đi đi.
Tôi không hiểu chữ cuối
con số 5 mà anh nói.
Còn phát âm thêm một con số 5 nữa,
tiếng Hoa không có âm con số 5.
Tôi không phải là người Trung Quốc,
tôi là người Hàn Quốc.
Không có gì khác biệt cả.
Mấy người đến nước của tôi,
kiếm tiền của tôi.
Nhưng lại không học
tiếng nói của chúng tôi.
Anh là người Hàn Quốc phải không?
Anh biết nước Mỹ đã cho mấy người
bao nhiêu tiền không?
Bao nhiêu?
Tôi không biết,
nhưng chắc chắn là rất nhiều.
Anh mau đi đi,
đừng tự chuốc lấy phiền phức.
Tôi sẽ không đi.
Anh cảm thấy sao?
Chúa ơi.
Anh muốn làm gì?
Đưa cây lại đây.
Buông ra!
Buông ra!
Chúa ơi, cái này là cái gì?
Cuộc chiến cuối cùng
của đảo Fiji à?
Cứ lấy tiền đi đi!
Nói cái gì?
Lấy tay của anh ra.
Tôi nghe không hiểu.
Câm miệng lại đi.
Được rồi, cứtừtừ nói cho rõ.
Lấy tiền đi đi.
Anh tưởng tôi là cướp à?
Không phải, tôi không phải là cướp.
Nhưng tôi sẽ không mua một lon
nước ngọt 8 hào 5 xu.
Anh mới là cướp đó!
Tôi giành lại quyền lợi
tiêu dùng của tôi mà thôi.
Tôi muốn quay lại cái giá của 1965.
Anh cảm thấy sao?
Cho một gói bánh ngọt 6 cái,
bao nhiêu tiền?
1 đồng, 1 hào 2 xu.
Đừng!
Quá mắc rồi.
Aspirin, bao nhiêu tiền?
3 đồng 4.
Còn loại pin AA 1 gói 4 cục?
4 đồng, 2 hào, 9 xu.
Giá rẻ.
Tất cả hàng trên giá này
đều có vấn đề.
Nước ngọt 1 2 ounces.
5 xu.
Thành giá.
Đã được viếng thăm cửa hàng,
cảm thấy rất vinh hạnh.
Thật buồn cười.
Rất rất buồn cười.
Là chính hiệu Genuine Arizona,
hãy tập quen với nó đi.
Dĩ nhiên rồi, càng giống mèo của
Genuine Santa Monica hơn.
Là con mèo ngủ trong hộp đấy, nhưng
anh ta nói sẽ bảo quản trong thứ này.
Anh đã lấy đồ của tôi ra trước
rồi phải không?
Không, vậy thì đâu còn gì thú vị nữa.
Vậy làm sao lấy viết ra đây?
Cần gì dùng viết, cứ dùng
phân mèo viết đi là được rồi.
Cẩn thận đấy, đây là ngày cuối cùng
của anh có còn nhớ không Forsythe?
Forsythe còn 5 phút nữa
là về hưu rồi.
Còn 2 phút nữa thôi.
Còn bị một chiếc xe cà tàn
đụng phải nữa.
Đúng là xui xẻo.
Đúng là mỉa mai.
Quả là mỉa mai đấy.
Hôm nay có thể xảy ra
bất cứ chuyện gì.
Cho dù đang ở trong văn phòng
cũng sẽ gặp nguy hiểm đấy.
Hãy cẩn thận với con dao cắt giấy.
Đúng là thật thú vị.
Xin lỗi, tôi cũng có cản họ rồi.
Tôi nghĩ đây là nghĩa bất dung từ.
Nào, họ còn có kế hoạch gì nữa?
Hết rồi.
Hết rồi?
Có muốn cùng đi dùng cơm không?
Được chứ.
Nhưng anh không muốn
về nhà sớm sao?
Tại sao phải về nhà sớm?
Một ngày cuối cùng là hết rồi.
Tôi không có mê tín.
Đã chuẩn bị xong chưa?
Tới ngay đây.
Cứmặc kệ người làm việc
điên cuồng này đi.
Hãy đi xem xe có nổ máy
được không?
Đừng lo mấy chuyện này nữa.
Tôi sẽ rất nhớ anh.
Cô sẽ nhớ thật chứ?
Chúng ta đi thôi.
Ăn trưa nha?
Vâng.
Mẹ.
Đợi một lát đi.
Khi nào mới làm bánh kem dâu?
Làm ngay thôi, có lẽ ngày chủ nhật
sẽ tốt hơn phải không?
Nè, cầm lấy, đừng có chơi ở trong nhà.
Không, chỉ là mấy đứa trẻ,
tôi không muốn làm quá lớn.
Không.
Tôi Predergas đây.
Alô, là em đây.
Alô.
Em hy vọng có anh ở nhà,
bây giờ anh có thể về không?
Đã xảy ra chuyện gì?
Em không biết, em thấy sợ hãi.
Em hy vọng anh có thể về nhà.
Chuyện gì vậy kẹo ngọt của anh?
Em cũng không biết,
vừa rồi em đang gói cái ly...
Em thật sự là thấy sợ hãi đó.
Có lẽ anh không phải vì em
mà nghỉ hưu chứ?
Em muốn nói là ý anh thế nào?
Quan trọng là chúng ta sống bên nhau,
vậy là xứng đáng rồi.
Nhưng bây giờ anh không có ở đây.
Anh sẽ về ngay thôi em yêu à.
Anh nói đi.
Anh sẽ về ngay.
Không, anh phải nói:
Anh lập tức về ngay.
Anh yêu em.
Em cũng yêu anh.
Đã đỡ chút nào chưa?
Không, không đỡ tí nào cả.
Hát theo đi.
Em là cô thục nữ của anh mà.
Vâng, tạm biệt.
Bye.
Ông đang làm gì vậy?
Không có gì.
Có đấy, ông có.
Ông xâm phạm địa bàn.
Xâm phạm?
Tôi chỉ ngồi chơi thôi.
Phải, ông cũng đang ngồi chơi.
Ông hãy xem đây là cái gì?
Vẽ con vịt à?
Ồ không, đó không phải là con vịt,
đó là một kí hiệu.
Hắn không hiểu đâu.
Để tôi đọc ông nghe.
Ý tức đây là tài sản cá nhân,
mẹ kiếp ông không được xâm phạm.
Mẹ kiếp là đang chửi ông đấy.
Đã nói xong chưa?
Mẹ kiếp.
Mày viết bằng tiếng Anh
thì " mẹ kiếp" tao biết đọc.
Hắn cho là hắn rất hài hước đấy.
Nè, tao thì không cười nổi đâu.
Tao cũng vậy.
Khoan đã, chúng ta
đã có chút hiểu lầm.
Đây là chuyện của
băng phái phải không?
Chúng ta cũng có những chuyện
tranh chấp về địa bàn.
Tôi chỉ là sơ ý đi vào chỗ
vệ sinh của mấy người.
Mấy người không thích sự
xuất hiện của tôi, tôi có thể hiểu.
Tôi cũng không thích người như
mấy người tới sau vườn của nhà tôi.
Đây là nhà của mấy người, nhà của
mấy người tức là nhà của mấy người.
Tôi tôn trọng nó, nên mấy người
chịu nhường một vài bước.
Tôi sẽ mang vấn đề của tôi đi,
có được không?
Mày thấy sao?
Hắn phải trả tiền lộ phí.
Ý hay đấy, hắn phải trả tiền lộ phí.
Nè nghe đây hai vị đại ca,
sáng nay tôi đã rất là khó chịu.
Tôi không có tâm trạng
cùng mấy người...
Nè lấy bao nhiêu?
Mày thấy vali xách tay này
có được không?
Ý hay.
Đưa vali đây.
Tôi sẽ không đưa vali này
cho mấy người đâu.
Mẹ kiếp đưa vali cho bọn tao.
Được rồi.
Được rồi.
Công việc của tôi cứ để
cho tôi lo vậy.
Tôi tôn trọng địa bàn của anh,
cũng tôn trọng anh.
Còn mấy anh thì
không thể nương tay.
Mấy người không cho tôi ở chỗ
của mấy người nghỉ ngơi 5 phút.
Được rồi, muốn lấy vali
của tôi phải không?
Vậy thì cho mấy người vậy.
Lấy vali của tôi phải không?
Nè, mày đi đâu?
Mày quên cái vali rồi nè?
Mày quên cái vali rồi nè?
Tao phải về nhà đây!
Tránh đường đi, mẹ kiếp!
Tránh đường!
Tao muốn về nhà!
Chúng chơi nhưthế nào vậy?
Súng.
Chuyện gì?
Hôm nay anh phải
đi rồi phải không?
Vâng.
Vậy tôi cần phải lấy lại súng.
Tôi cần anh ký tên,
chỗ này và chỗ này.
"Một viên cảnh sát chết
do một vụ đọ súng"
Anh có thời gian lấy lời khai không.
Tôi cũng biết anh muốn về
trước khi bị giết.
Tôi còn phải làm việc đấy.
Cái tên này có lẽ
đang bị kích động.
Ông Lee, mời vào.
Ông ta nói gì vậy?
Anh biết là tôi cũng
không biết nghe mà.
Ông Lee là người Hàn Quốc,
còn tôi là người Nhật.
Bây giờ có thể phân biệt rồi chứ?
Xin lỗi ông Lee, ông có biết
nói tiếng Anh không?
Ngồi xuống đi.
Ông ấy sẽ giúp được anh.
Ông Lee có căn tiệm nhỏ,
trước một tiếng bị tấn công.
À xin lỗi ông Lee,
ở đây cấm hút thuốc.
Được rồi, ông Lee.
Chúng ta bắt đầu tả hình dáng của hắn.
Là người da trắng,
mặc áo sơ mi trắng, thắt cà vạt.
Cà vạt màu gì?
Màu à?
Tôi không rõ lắm.
Cái tên khốn đó tấn công tôi,
đập phá tiệm của tôi.
Tôi đã rất may mắn vẫn còn sống.
Được rồi. Được rồi,
bình tĩnh đi!
Hắn đã ăn cắp đồ gì của ông?
Không phải ăn cắp,
là hắn tấn công tôi.
Hắn thay đổi giá của tôi,
đập hàng hoá của tôi.
Hắn không có cướp của ông à?
Cái tên này điên rồi.
Tôi nói hắn lấy tiền đi.
Hắn nói không.
Hắn nói tôi mới là cướp.
Sau đó đập phá hàng hóa của tôi,
cuối cùng mua lon nước ngọt rồi bỏ đi.
Hắn mua lon nước ngọt
có trả tiền không?
Tôi đã nói với ông
cái tên này điên rồi.
Xin lỗi, tôi cảm thấy đây
không phải là một vụ cướp.
Chúng ta cần phải giao
cho người khác thôi.
Tại sao?
Ông là người bị người ta tấn công,
còn người này chỉ xửvụ cướp thôi.
Vậy cây bóng chày đâu?
Cái gì?
Cái tên đó đã lấy
cây bóng chày của tôi.
Ông bán cây bóng chày à?
Không, không, tôi để dưới bàn
để làm vũ khí tựvệ.
Chỉ để tựvệ thôi.
Ông muốn nói là hắn ăn cắp
cây bóng chày của ông.
Nhưng có trả tiền nước ngọt.
Ồ cái tên này cũng đặc biệt đấy.
Thật vô lý, chúng ta đi thôi.
Tốt nhất là anh tới bệnh viện
khám lại đi.
Có lẽ là gãy xương tay rồi.
Chúng tôi sẽ đi tìm cái tên đó.
Cô hãy câm miệng lại dùm tôi đi.
Cái tên nhưthế nào?
Đã dùng thẻ tín dụng nhác mày à?
Hắn có một cây bóng chày.
Nếu hắn vẫn còn ở đây,
tìm được hắn sẽ đánh cho hắn một trận.
Vậy tới bệnh viện khám đi
có được không?
Câm miệng!
Alô.
Alô.
Đừng có vớ vẫn nhưvậy,
tôi biết là anh.
Anh muốn làm gì đây?
Là anh có phải không?
Vâng, là anh.
Anh không được gọi điện tới đây nữa.
Hôm nay là sinh nhật của Adele's .
Vâng tôi biết.
Anh muốn làm gì?
Bây giờ anh muốn về nhà.
Anh đang nói gì?
Anh muốn nói với em, là anh
muốn về nhà mừng sinh nhật nó.
Anh biết là anh không thể tới đây.
Nghe đây Beth.
Anh nhất định phải gặp nó.
Không.
Anh nghe tôi nói.
Bây giờ nhà này là của tôi.
Tôi trả tiền thuê, cả chi phí sinh hoạt
của con anh cũng không lo nổi.
Anh...còn muốn ra vào tùy ý.
Đừng có nói nhưvậy.
Anh nhất định phải về nhà.
Anh nhất định phải
mang quà về cho nó.
Anh không được tới đây.
Là hắn, chính là hắn rồi!
Adele's có khỏe không?
ở đây đã không còn là
nhà của anh nữa.
Nó sao rồi?
Không có anh nó sẽ tốt hơn.
Ra ngoài thôi.
Đủ rồi anh hai,
bây giờ là giữa ban ngày.
Không được đâu.
Ra ngay lập tức!
Vậy em có khỏe không?
Đừng giở trò này nữa.
Tôi sẽ báo cảnh sát đấy.
Đi đi.
Bây giờ tôi muốn về nhà.
Không được.
Anh muốn.
Không được.
Có bắn trúng hắn không?
Mày thất bại rồi.
Tao cũng thất thủ.
Đừng, đại ca! Đừng.
Đừng!
Mẹ kiếp, đừng làm vậy đại ca...
Đừng đại ca...
Có nhìn thấy không?
Phải có quan niệm chính xác.
Đi học một khóa bắn đi tên khốn à.
Cửa không khóa.
Predergost.
Mời ngồi.
Anh đã nghe nói rồi chứ?
Bắn ở trên xe đấy à?
Đúng là độc ác.
Anh có biết ai nhận vụ án
gây cấn này không?
Anh đã đề nghị được
nghỉ hưu sớm phải không?
Đã không nhận được
toàn bộ tiền hưu.
Đúng là vậy, tôi đã không lấy được.
Không phải là vì chuyện anh
đã từng bị thương chứ?
Bị thương à?
Ý tôi muốn nói bây giờ anh
đang làm việc trong văn phòng
không có cơ hội gì bị thương.
Sếp, không liên quan gì
đến chuyện này.
Tôi phải khuyên anh.
Yêu cầu của họ anh cũng hiểu rồi.
Tôi thật sự không muốn mất đi
một người cảnh sát giỏi.
Bây giờ đổi ý cũng chưa có muộn.
Rất nhiều cảnh sát giỏi
đều muốn nghỉ hưu.
Có ai mà không muốn chứ?
Mức lương thấp, mỗi ngày phải
lùng sục bọn cặn bã 16 tiếng.
Nhưng nó sẽ hòa tan trong máu.
Có rất nhiều cảnh sát đều muốn
bỏ công việc này.
Nhưng cuối cùng phát hiện
không thể bỏ được.
Anh thì thấy sao? Có đồng ý
ở lại tổ của anh nữa không?
Không, thưa sếp.
Tôi nghĩlà tôi không thể.
Là họ muốn tôi hỏi đó,
anh cũng hiểu mà.
Mấy đứa nhỏ vẫn khỏe chứ?
Tôi không có con.
Cái gì?
Tôi phải mắng thư ký của tôi.
Trên lý lịch có ghi...
Chúng tôi đã mất một đứa con.
Mất?
Phải, đã bị mất.
Vâng, là một chuyện đáng buồn.
Đúng thật là vậy.
Chuyện gia đình vẫn ổn chứ?
Vâng, rất tốt.
Vậy thì tốt lắm.
Tốt.
Nè, muốn đi đâu?
Tôi muốn về nhà.
Đường này không đi được.
Tại sao?
Vì đang sửa lại đường sắt.
Vòng qua đường bên kia đi.
Hãy đi theo bước chân của anh.
Sếp thật sự không uống gì sao?
Cafe, nước ngọt,
hay uống cái gì khác?
Ồ không, cảm ơn.
Tôi cảm thấy bản thân mình
trông rất ngốc.
Biết lo xa thì không gặp
chuyện đáng buồn.
Tôi chính là nghĩ nhưvậy.
Cô có giới hạn việc chồng
cô đến thăm không?
Là chồng trước, có chứ.
Anh ta đã từng làm trái quy ước,
nửa đêm chạy tới gõ cửa.
Tính khí anh ta rất xấu.
Tôi không biết việc cấm
đến thăm tốt hay là xấu.
Nhưng xem ra tốt hơn nhiều.
Nhưng quan tòa nói nên
phá lệ với anh ta một lần.
Cho nên anh ta không được đến gần
nhà tôi 100m hay là cây số gì đó.
Mét hay là cây số
là do quan tòa quyết định.
Tôi cho đó là điều dĩ nhiên.
Là do bản thân ông ấy quyết định.
Rất thú vị.
Anh ta có uống rượu không?
À, tôi tưởng sếp đang nói
về quan tòa chứ?
Không, anh ta không uống rượu.
Thuốc lắc.
Cũng không.
Anh ta có xu hướng
bạo lực phải không?
Có thể nói nhưvậy.
Vậy anh ta có từng đánh cô không?
Không hoàn toàn là có?
Có một lần tôi tưởng là anh ta
định đánh tôi, nhưng tôi đã
không đợi tới anh ta đánh.
Chuyện này rất khó giải thích.
Tôi cảm thấy có lẽ
anh ta sẽ đánh.
Cô cảm thấy?
Chào ông, ông có khỏe không?
Tôi không có gì, còn anh?
Tôi rất sợ.
Xin lỗi.
Tôi vừa đến Santa Barbara,
bạn tôi lại không có nhà.
Hắn nợ tiền của tôi, nên bây giờ
tôi không có tiền về nhà.
Xe lại hết xăng,
tối qua đã ngủ ở trên xe.
Ông có vài đồng lẻ không?
Tôi thật sự rất cần sự giúp đỡ.
Tôi sẽ gởi trả cho ông, thật đấy.
Tôi muốn xem bằng lái của anh.
Để làm gì?
Trên đó sẽ có địa chỉ của anh.
Tôi không có bằng lái.
Lái xe tới Santa Barbara
mà không có bằng lái à?
Ông là cảnh sát sao?
Tôi muốn xem hộ chiếu của anh,
xe của anh.
Được rồi, bỏ đi.
Vậy thì bỏ đi.
Nè, ông đối xửvới lính
giải ngũ nhưvậy sao?
Anh là bác sĩthú y à?
Không phải, lính giải ngũ
đã từng sống ở Việt Nam.
Lúc đó anh chỉ mười mấy tuổi.
Tôi muốn nói là chiến tranh Gulf.
Được rồi, tôi chỉ chẳng qua
muốn xin một ít bạc lẻ.
Đã 3 ngày rồi
tôi không có ăn cơm.
Ngoài cái bánh này ra,
cho xin vài đồng đi đại ca.
Chỉ xin bạc lẻ ở trong túi
của ông thôi, làm ơn đi.
Tôi sẽ không cho anh xu nào cả.
Vậy ông có xì gà không?
Tôi không hút xì gà.
Ông nhất định phải
cho tôi cái gì đó.
Đi tìm việc làm đi.
Được rồi, đây là công viên của tôi,
tôi ở đây, ông tưởng ông là ai chứ.
Xách hai cái túi đi vào công viên của tôi,
còn tôi thì không được lấy gì cả.
Vậy là công bằng sao.
Trong túi là cái gì?
Hãy chia cho tôi một cái.
Tôi có thể đem bán,
đổi tiền để ăn đủ một tuần.
Đừng nhỏ mọn nhưvậy,
ông có tới 2 cái.
Anh nói đúng lắm.
Cầm lấy.
Ông nói thật à?
Ồ tốt lắm!
Mẹ kiếp!
Có lẽ lần sau có thể ngăn cản được
những chuyện vớ vẫn nhưvậy.
Tôi đã khai thật rồi.
Đúng vậy.
Đó là ai?
Chính là cô ta lái chiếc xe
nổ súng bắn.
Là ai đã tấn công mấy người?
Tôi đã nói với sếp rồi.
Tôi biết có một kẻ xấu da trắng cao to,
nhưng tôi không tin.
Họ đã đưa bạn trai của cô
vào bệnh viện.
Có lẽ anh ta đã chết, có hiểu không?
Đủ rồi.
Anh đã chọn đúng ngày tốt
về hưu đấy.
Cô thích một đứa trẻ mới lên 3
đã bị bắn vào đầu sao?
Cô thích nhưvậy à?
Không.
Cô có thích có thêm
5 người chết hay không?
Hãy cho tôi biết sựthật đi!
Anh ta là người da trắng,
tại sao anh ta lại giết bạn của cô chứ?
Tôi không biết.
Hôm đó hắn đã dùng cây bóng chày
tấn công họ ở Flight Hill.
Cây bóng chày?
Nè khoan đã.
Hình dáng của người đó
nhưthế nào?
Tôi không biết.
Giống như ông vậy.
Nhưng, hắn cao hơn,
tóc nhiều hơn.
Diễn tả rất hay, Angie.
Hắn mặc sơ mi,
thắt cà vạt phải không?
Qua đây đi.
Tôi muốn tạo áp lực cho cô ta,
đừng làm gián đoạn có được không?
Cây bóng chày đó thế nào?
Hắn mặc áo sơ mi trắng,
thắt cà vạt...
Tôi biết rồi, không biết là cô ta
đang bịa chuyện gì.
Nhưng thật đáng tiếc anh phải đi rồi,
nên anh hãy đi đi.
Nghe tôi nói.
Nghe tôi nói.
Lát nữa hẳn nói đi.
Nè, có còn nhớ vụ án của cửa hàng
người Hàn Quốc không?
Ông Lee?
Qua đây. Qua đây.
Cửa hàng đó nằm ở đâu vậy?
ở chỗ này.
Có lẽ hắn tấn công khoảng
sau 8 giờ phải không?
Có lẽ là vậy.
Có lẽ là lái xe gây án ở chỗ này.
Phải, thế nào?
Có lẽ là tôi đoán sai.
Nhưng Flight Hill là ở giữa hai đoạn này.
Vâng.
Đây là một khu rất tốt.
ở đó rất phức tạp,
đó là chỗ rồng rắn tụ tập.
Tôi biết, nhưng một người quí tộc
da trắng thì tới khu đó làm gì?
Chào, ông cần dùng gì?
Tôi cần một Hamberger trứng
và cả khoai tây lát.
Xin lỗi, bây giờ không có bán điểm tâm,
bây giờ chỉ bán đồ ăn trưa.
Tôi muốn ăn điểm tâm.
Chúng tôi không có bán.
Là cô nói đó.
Ông ta là giám đốc phải không?
Vâng.
Tôi có thể nói chuyện với
ông ta không?
Được.
Thưa ông, có vị khách này
muốn nói chuyện với ông.
Vâng, thưa ngài.
Tôi muốn mua điểm tâm.
Đã qua giờ ăn sáng rồi.
Tôi biết, Rick, Sheila có nói với tôi
là mấy người đã nghỉ bán điểm tâm.
Và tại sao tôi lại gọi thẳng
tên của mấy người?
Tôi thực chất không
quen biết mấy người.
Tôi gọi ông chủ của tôi
"Thưa ngài" đã 7 năm.
Nhưng tôi đi vào đây, như người
xa lạ hoàn toàn đều gọi thẳng
tên của mấy người.
Giống nhưtới dựtiệc buổi sáng vậy.
Tôi hiểu rồi bạn.
Tôi không muốn làm bạn của anh,
tôi chỉ muốn ăn sáng.
11giờ 30 thì chúng tôi không
bán điểm tâm nữa.
Rick, anh có từng nghe
câu nói này không?
"Khách hàng mãi mãi là đúng"
Có.
Vậy tôi chính là... khách hàng.
Điều này không phù hợp với
quy tắc của chúng tôi.
Ông chỉ được chọn những món
ở trong thực đơn trên bàn.
Tôi không ăn trưa,
tôi muốn ăn sáng.
Tôi xin lỗi.
Vậy tôi cũng thật sự
lấy làm tiếc đấy.
Hắn có súng!
Tất cả mọi người đứng yên!
Bình tĩnh! Ngồi xuống!
Ông kia.
Ông muốn đi đâu?
Ồ không không, ngồi xuống
ăn cho hết bữa cơm trưa của ông.
Mọi người đừng có hồi hộp.
Cứ bình tĩnh.
Sao mọi người không ăn
phần ăn của mình đi.
Cứtự nhiên, mọi người cần có
Vitamin A và B.
Ồ, xin lỗi, vừa rồi chỉ là lỡ tay.
Cò súng này rất nhạy cảm,
không có gì đâu.
Không có gì đâu, cây súng này
quá nhạy cảm thôi.
Có thể đưa phần ăn sáng
cho tôi chưa?
Vâng thưa ông.
Rick!
Cô Folsom!
Vâng.
Mấy người có biết không?
Tôi đã đổi ý rồi, tôi muốn ăn trưa.
Tôi muốn ăn một cái
Hamberger đặc biệt.
Anh đã ghi lại chưa?
Dạ rồi, thưa ngài.
Cho một phần khoai tây, và cả...
Sôcôla sữa.
Vâng thưa ngài
Sheila, lấy cho ông ấy.
Rick, anh lấy cho tôi có được không?
Bây giờ tôi tự nhiên hơn nhiều rồi.
Quen với nhau lâu nhưvậy có thể
gọi anh là Rick mà phải không?
Chào mọi người.
Có muốn ăn thêm gì không?
Còn cậu, cậu bé?
Có cần không?
Còn cô, món ăn thế nào?
Cô ấy đang chê thức ăn đấy.
Cô ấy không thích mùi vị của nó.
Chỉ là đùa thôi, có thức ăn rồi à?
Cảm ơn.
Đây chính là món ăn tôi chọn sao?
Hãy nhìn qua đó xem.
Có nhìn thấy không?
Nó nhô lên, rất hấp dẫn,
nó dày 3 tấc.
Hãy nhìn cái bánh xẹp lép
tội nghiệp này.
Tấm hình có vấn đề gì phải không?
Có ai có câu trả lời không?
Tất cả mọi người đều
không có câu trả lời à?
Hai người lại là đồng nghiệp
của nhau nữa rồi.
Không được may mắn vậy đâu Lita,
ông ấy còn phải tới Lake Havasu.
Lake Havasu là cái gì?
Là cây cầu lớn của Luân Đôn.
Anh muốn sang nước Anh à?
Arizona, họ dọn nó tới Arizona.
Dọn từng cục đá đấy.
Ồ, tôi có nghe nói, tốt nhất
là anh đừng đi Predergast.
ở bên đó có rất nhiều
cảnh sát bị giết.
Cô thường chọn
món số 6 phải không?
Là số 7.
Cô không sao chứ?
Không sao.
Chắc chắn?
Cái gì vậy?
Xin lỗi, lẽ ra tôi
không định nói đâu.
Chuyện đó không liên quan đến tôi.
Nói cho tôi biết đi.
Lake Havasu đó.
Nơi đó rất tốt,
chúng ta đều thích nơi đó.
Anh thích nơi đó à?
Anh muốn xem bàn tay tiên nhân đó
trưởng thành hay sao?
Bàn tay tiên nhân?
Bà ấy không biết đối mặt thực tế,
với sựthay đổi của con người.
Chính là nhưvậy.
Vậy còn anh?
Tôi? Tôi thì khác.
Vì bà ấy là phụ nữ.
Nhưng bà ấy có một thời rất đẹp.
Ồ, cảm ơn.
Ồ không, cô hiểu ý của tôi mà.
Lẽ ra bà ấy có được rất nhiều thứ,
nhưng lại lấy một cảnh sát.
Bà ấy rất dễ hồi hộp.
Đừng nói chuyện vòng vo với tôi.
Đây là một câu chuyện cũ rít rồi.
Sandra, cô còn có tương lai.
Nhìn tuổi xuân của cô trôi qua nhưvậy,
không phải là một chuyện dễ chịu.
Vậy còn tương lai của anh đâu?
Anh không sao.
Cho dù là không có em.
Xin lỗi, đã làm phiền.
Sao anh lại tới đây?
Anh nhận được điện thoại mà.
Cẩn thận, nước sôi.
Đừng đụng vào súng của tôi.
Anh chết đi.
Nè, anh sẽ thích vụ án này đấy.
Có một tên đi vào tiệm
bánh Hamberger.
Hắn đã rút súng ra chỉ vì họ
không bán điểm tâm cho hắn.
Nhưng sau đó lại trả tiền rồi bỏ đi.
Xin lỗi...
Hắn trả tiền?
Phải.
Nhanh lên chúng ta đi thôi.
Tôi phải đi rồi.
Nè, ở đâu vậy?
ở Quintero, lộ cái đường số 4.
Tạm biệt quí cô.
Đợi với!
Đợi với!
Làm ơn giúp đỡ.
Cho tôi biết hắn mặc đồ gì?
Muốn làm gì? Định trước khi
về hưu phá một vụ án lớn à?
Sandra!
Sandra, hãy điều tra hắn
có mặc áo sơ mi trắng không?
Đi thôi, em yêu.
Tôi đi đây.
Khoan đã.
Khoan đã, có một chuyện liên quan
tới vợ tôi, lâu nay tôi vẫn chưa nói.
Chuyện gì?
Bà ấy.
Đi thôi.
7 năm qua tôi luôn lui tới
ngân hàng này.
Nhưng bây giờ tôi chỉ muốn
vay một số tiền nhỏ.
Thì họ lại nói tôi không có
khả năng trả.
Ồ xin lỗi, thưa ngài.
Chuyện ông vay tiền sao rồi?
Có vay được hay không?
Ồ chắc chắn ông ta vay được rồi,
khuôn mặt ông ấy có nụ cười.
Đây là một vị khách vui vẻ.
Đó là một người có khả năng trả.
Cái này bao nhiêu tiền?
Chỉ 3 đồng thôi.
Tôi vay tiền của họ, mọi người
biết họ nói nhưthế nào không?
Đi theo chúng tôi.
Không. Không.
Tôi mua.
Vâng, 3 đồng đấy.
Lần này cả cảnh sát
cũng ra mặt rồi.
Tạm biệt các vị!
Xin đừng quên tôi.
Xin lỗi.
Chúng tôi phải đi rồi.
Mấy sếp phải đi rồi à?
Xem ra ông ta sẽ không tới đâu.
Anh ta không về nhà à?
Anh ta hiểu mà, nếu anh ta làm
phiền cô, thì sẽ làm lớn chuyện.
Vâng.
Tôi cảm thấy cô nên gọi điện
cho luật sư của cô.
Nói cho ông ấy biết
những chuyện này.
Cho dù ông ấy đồng ý giúp tôi,
tôi cũng không có nhiều tiền để trả.
Kêu ông ấy nói chuyện
với luật sư của chồng cô.
Để nó có hiệu lực của pháp luật.
Vâng.
Đồng thời khóa cửa cẩn thận,
nếu có chuyện gì gọi điện cho tôi.
Được rồi, cảm ơn.
Đừng khách sáo.
Xin lỗi.
Xin lỗi ông, ông có thấy là người khác
đang đợi dùng điện thoại không?
Vậy sao?
Vâng.
Có người đang đợi dùng điện thoại à?
Vâng, nó là điện thoại công cộng.
Ồ, vậy thật là không may.
Ông có biết không?
Tôi cho là nó đã hư rồi.
Alô.
Alô.
Là em đây.
Nó đang ăn cơm đấy!
Và đang nghỉ ngơi thoải mái nữa chứ.
Ai?
Ngài Peepers.
Tốt lắm.
À, em xin lỗi chuyện vừa rồi,
em đã quá nóng nảy.
Không sao đâu.
Em đợi một lát có được không?
Prendergast đây.
Là mặc áo sơ mi trắng,
thắt cà vạt.
Cô đợi một lát có được không?
Tôi phải đi rồi.
Chỉ đợi một lát thôi,
chuyện này rất quan trọng.
Thanh tra Torres phải không?
Xin lỗi, chúng ta còn có 7 triệu
người dân đang đợi cho lời khai.
Tôi đang nói điện thoại mà.
Lát nữa anh gọi cho em.
Xảy ra chuyện gì?
Anh đang làm gì vậy?
Không xảy ra chuyện gì cả.
Em có cần gì không?
Anh sẽ mua về cho em.
Anh về nhà ngay có được không?
Anh không thể.
Hôm nay là ngày cuối cùng
của anh rồi mà.
Họ còn có thể làm được gì anh chứ,
đuổi việc anh sao?
Còn có một vụ án, sau khi anh
làm xong anh sẽ về nhà ngay.
Khoan đã. Khoan đã,
còn có một tờ hóa đơn.
Hóa đơn?
Em muốn mua một con gà rút xương,
và ớt đỏ, không lấy ớt màu xanh.
Màu đỏ đấy.
Được rồi, đợi một lát đi.
Sandra.
Em đang chiếm đường dây
điện thoại đó.
Trong cuộc đời cô chỉ nghe
một lần này thôi.
Một cô gái lưu manh đã lái
chiếc xe nổ súng nói.
Là một người mặc áo
sơ mi trắng, thắt cà vạt.
Đã dùng cây bóng chày
tấn công bạn cô ta.
Là người này đã chọc giận họ.
Đến giờ chót anh vẫn muốn chơi oai.
Người này không phải dùng
cây bóng chày tấn công.
Hắn đã mang theo một túi súng.
Bằng một túi thể thao à?
Vâng, điều nên nói tôi đã nói rồi.
Tôi phải đi đây, sếp muốn chúng tôi
lấy lời khai của những người có mặt ở đó.
Sandra đợi lát đi,
đây là chuyện rất quan trọng.
Sao em không tựtới tiệm
tạp hóa mua đi.
Tại sao?
Hôm nay là ngày cuối cùng của anh,
họ muốn mở tiệc đãi anh.
Họ định làm gì?
Định khiêu vũ trên bàn của anh
hay làm trò gì?
Không, dĩ nhiên là không phải rồi.
Lúc anh làm cảnh sát thì em đã
ở nhà lên kế hoạch về hưu dùm anh.
Anh biết.
Nó kết thúc rồi, anh hiểu được
càng sớm càng tốt.
Anh không còn là nhân viên
chấp pháp của nhà nước nữa.
Em sẽ giống nhưthường lệ,
đợi anh về nhà, anh có hiểu không?
Sandra, cô đã giận rồi à?
Tôi hận anh nhưng tôi không giận.
Em cũng muốn
về hưu rồi phải không?
Đừng có nói lời từ biệt ấy.
Tạm biệt!
Phải rồi, nếu lúc cô muốn đối phó
người đó... hãy nhớ cẩn thận.
"Tiện bán vật dụng người lính"
Xin anh cho biết mã số.
Chào, tôi là Nick.
Tôi có thể giúp gì cho anh?
Tôi muốn tìm 1 đôi giày thể thao.
Giày thể thao à?
Để xem chúng tôi có cái gì đã.
Những thứ này đều là hàng cao cấp.
Chất liệu của nó phù hợp với mọi người,
mọi hoàn cảnh và mọi vật chất.
Chất liệu của nó nếu đạp trúng con
chuột thì cũng không làm nó bị thương..
Cái này tôi cảm thấy dành cho
những người đồng tính mang.
Còn đây là giày của Việt Nam.
Chỉ có 1 nửa giá, tuổi thọ của nó
được nâng gấp đôi.
Có thể đạp chết
những người đồng tính.
Sau khi đạp chúng, thì còn phải
cào những chất dơ đó ra, rất phiền toái.
Nhưng đã hết cách rồi.
Cảm thấy tôi nói đúng không?
Được rồi, phải không?
Đi thôi!
Chúc bạn hôm nay được may mắn.
Rồi các bạn sẽ quay trở lại,
có nghe thấy không?
Ông có vấn đề gì sao?
Mày mới có vấn đề đó.
Không phải, mày có vấn đề.
Hãy đọc tấm bảng này.
Tao giữ quyền lợi bán ra,
bây giờ xéo dùm tao đi.
Chỉ cần mày có cách.
Hãy thả lỏng đi, Mary!
Thả lỏng đi!
Chúa ơi, cứtấn công tao đi!
Thôi bỏ đi, hôm tao không muốn
xảy ra chuyện đâu.
Mày chết đi, lão già!
Fascist!
Mẹ kiếp tên đồng tính,
mày có tin không?
Chúa ơi!
Tên biến thái điên khùng.
Lúc chúng ăn ở với nhau
có thể làm được gì chứ?
Thứ người chỉ biết nhìn mông,
cứtưởng tượng đi!
Tôi là Predergast.
Nó không cần phải trả lời.
Ông muốn gì đây?
Tôi thừa nhận anh ấy
là 1 tên lưu manh.
Nó không cần phải nói 1 chữ nào cả.
Tôi đã biết hắn là 1 người da trắng.
Chúng ta cần phải nói chuyện
rất quan trọng đấy.
Trong túi có bao nhiêu cây súng?
Tôi không biết ông đang nói gì.
Tôi không có nhìn thấy cái túi.
Là 1 người da trắng
lấy mất rồi phải không?
Sẽ có rất nhiều người bị hại nữa.
Cô hãy giúp tôi.
Lúc tôi lên xe, cái túi
đã ở trong xe rồi.
Vậy ở trong xe có
bao nhiêu cây súng?
Tôi không biết.
Có rất nhiều.
Hắn đã lấy hết toàn bộ số súng.
Có vừa không?
Chào!
Chào, cô cần mua gì?
Cảnh sát, tôi đang tìm
1 người đàn ông.
Cô cần tìm ngay bây giờ à?
Vâng, là 1 người đàn ông
ba mươi mấy tuổi.
Mặc áo sơ mi trắng, thắt và vạt,
mang cái túi xách thể thao.
Máy bộ đàm của cảnh sát
này dùng để làm gì?
Đây là của cá nhân tôi.
Có từng gặp người này không?
Không.
Được rồi, cám ơn!
Nè, xin hãy cho tôi biết.
Tại sao họ không gọi cô
là nữ cảnh sát?
Ông nói gì?
Cô biết đấy, cũng giống như
nữ diễn viên vậy.
Trông cô rất thông minh...
tức là cô đã hiểu.
Họ cho là cảnh sát là cảnh sát,
chứ không phải... ông có hiểu không?
Cám ơn sự hợp tác của ông!
Xin lỗi đã không giúp được gì
cho cô, Madam.
Tại sao ông lại làm nhưvậy?
Tôi muốn cho anh xem thứ này.
Tôi không muốn giao anh cho họ.
Tôi là bạn của anh.
Vào đi!
Tôi không có dẫn ai vào đây,
đây là kho báu của cá nhân tôi.
Còn rất nhiều thứ hàng tốt.
Đại chiến thế giới lấn thứ nhất,
còn có thể nói là Shape.
Đợi 1 lát!
Đợi 1 lát!
Anh biết trong này
là cái gì không?
Zyklon-B.
Anh có còn nhớ không?
Zazis có những gì?
Nghe đi!
Trống rỗng, đã được dùng rồi,
thật sự là được rồi.
Không biết là đã dùng nó giết
bao nhiêu người Do Thái rồi.
Nghĩlại xem!
Nè, cầm lái đi!
Tại sao cho tôi xem những thứ này?
Không phải là xem.
Chỉ vì để vui thôi.
Anh cứ giữ lấy, cái này
mới cho anh xem đây.
Là hàng thật đấy.
Nó được mang trên vai,
sau khi dùng xong thì quẳng.
Anh có thể mang nó vào rừng
để bắn trực thăng.
Cho anh, tôi muốn anh giữ nó.
Tại sao?
Vì tôi ủng hộ anh,
anh có hiểu không?
Tôi đã dùng máy bộ đàm của cảnh sát,
để nghe được chuyện ở Hambeger.
Mẹ kiếp, oai chết đi được.
Có rất nhiều người
da đen phải không?
ở trên tivi luôn chiếu những
người da trắng xinh đẹp.
Nhưng khi vào trong
toàn là người da đen.
Anh đối với họ không tốt, tôi biết,
họ sẽ phun nước bọt vào anh.
Tôi ủng hộ anh,
chúng ta là 1 loại.
Anh và tôi, anh không hiểu sao?
Chúng ta không phải cùng 1 loại.
Tôi là người Mỹ,
ông là 1 người bị tâm thần.
Anh là cảnh sát phải không?
Tôi không phải cảnh sát.
Tôi chỉ muốn về nhà mừng
sinh nhật với con gái tôi.
Đừng cản lối đi của tôi,
thì không có ai bị thương.
Mẹ kiếp, anh giở trò gì đây?
Muốn chơi với tôi hả?
Tôi không thể đồng tình với anh.
ở Mỹ chúng tôi có quyền tự do
ăn nói, có quyền từ chối.
Mẹ kiếp sựtự do của mày!
Mày tưởng mày là ai?
Khốn kiếp!
Cái tên khốn, mày muốn lấy
tên lửa của tao à?
Lẽ ra tao phải 1 phát
bắn chết mày.
Xoay qua đó, cúi xuống bắn!
Hãy xem cái này!
Cái này để làm gì?
Cái thứ phân chó.
Đừng!
Mày muốn tự do phải không?
Tao sẽ cho mày tự do.
Lui ra sau!
Lui ra sau!
Dang chân ra!
Dang ra!
Dang ra!
Mày phải đi tù rồi tên khốn à.
Còn muốn tự do?
Đợi khi mày bị tụi da đen luộc rồi,
mày sẽ được tự do.
Bỏ tay mày ra phía sau.
Bỏ tay mày ra phía sau.
Hắn sẽ ở phía sau của mày,
làm giống nhưvậy.
Tưởng tượng xem,
mày sẽ giống nhưvậy.
Mày sẽ bị nhưvậy đó tên khốn à.
Đưa 1 cánh tay khác nữa cho tao.
Tao không thể.
Tại sao?
Lòng tựtrọng.
Lòng tựtrọng?
Đó là cái quái gì?
Tao sắp bị ngã rồi.
Đưa tay cho tao.
Nhanh lên!
Đưa tay cho tao!
Đưa tay cho tao!
Nhanh lên!
Nhanh lên!
Cái này không phải
của tao bán sao?
Chúa ơi!
Chúa ơi!
Tốt lắm, chủ nghĩa tự do.
Bây giờ mày đã hiểu nó rồi chứ?
Cảm giác được phục hồi
quyền lợi rất tốt.
Tôi đang nghe đây.
Có 1 người đang xách 1 túi súng
đi về hướng tây của Holliwood.
Hắn muốn làm gì?
Tôi không biết, hắn đã làm
rối tung cả lên rồi.
Gạt sang 1 bên đi.
Đó không phải là chuyện băng phái.
Tôi có thể cho anh biết.
Angelina rất ma mãnh,
lại biết bịa chuyện.
Anh làm phiền madam của chúng tôi,
tôi không cảm kích đâu.
Làm ơn hãy chú ý tới cái
túi xách thể thao có được không?
Hãy xem cái này.
Đây là cái gì?
Túi xách thể thao.
Vậy là anh định bắt tôi rồi.
Mọi người xuất phát đi.
Anh muốn biết tại sao lần trước
tôi muốn giữ anh không?
Tôi đã từng nói làm việc
công tư phân minh.
Đây là ý kiến của tôi,
tôi chưa bao giờ ghét bỏ anh.
Anh biết tại vì sao không?
Vì anh không văn tục.
Tôi không tin tưởng 1 người
đàn ông không văn tục.
Đã bao nhiêu năm tôi chưa từng nghe
anh nói luộc hoặc mẹ kiếp.
Lời văn tục của
người đàn ông chân chính.
Tôi cũng không thích người
không dám đi ra ngoài.
Điều đó sẽ làm ảnh hưởng phong cách.
Tôi không phải là sợ.
Trở về bàn làm việc của anh đi.
Nếu đóng vai 1 cảnh sát
thì đừng làm mất thời gian của tôi.
Có 1 người đàn ông mặc áo
sơ mi trắng, thắt cà vạt,
cầm súng chỉa vào trạm điện thoại
gần tiệm bánh Hamberger.
Anh có nghe thấy tôi nói không vậy?
Tôi nghe thấy rồi,
chính là ở chỗ này phải không?
Sao anh biết vậy?
Hắn đã lấy được túi súng.
Anh đã nói đúng rồi.
Xin lỗi!
Anh làm sao vậy?
Tôi à?
Tôi là tên nhát gan.
Sếp đã nói nhưvậy,
làm ơn tránh đường.
Đó không phải là lỗi của anh.
Anh đã để cho mọi người
nghĩ anh là nhát gan.
Thật ra anh là vì vợ anh.
Là bà ấy không cho anh
ra ngoài hành động.
Chuyện giữa tôi và vợ tôi
không liên quan tới ai.
Là chuyện riêng của tôi.
Xin lỗi, hiện nay thật sự là
tôi mất bình tĩnh.
Không phải bà ấy muốn tôi nghĩhưu,
vì có 1 ngày tôi về nhà rất trễ.
Phát hiện bà ấy ngồi trong nhà tối thui.
Bà ấy tưởng là tôi bị giết rồi.
Bà ấy tưởng tôi là ma.
Tôi chỉ còn biết đuổi
chạy theo bà ấy.
Tôi xin lỗi!
Thôi bỏ đi!
Anh muốn đi đâu?
Để xem có thể kiếm được lương
cuối cùng 1 ngày về nhà không?
Tôi đi với anh.
Cô đang trực.
Anh nói gì vậy người bạn đồng nghiệp?
Đi giải quyết chúng.
Đi thôi.
Alô!
Vừa rồi em nói điện thoại với ai?
Anh muốn khủng bố tôi phải không?
Anh đã thành công rồi à?
Không, không có.
Tốt nhất anh ngừng tay đi.
Đừng hòng dọa tôi rời
khỏi nhà của tôi.
Anh cũng đừng hòng tới đây.
Anh tới, anh đang trên đường tới đây,
em có thể tin điều đó.
Anh đã đi vào ngõ cụt
không lối thoát rồi.
Em có biết lối vào ở đâu không?
Đó là khởi đầu của 1 đời người
không thể quay đầu lại.
Chỉ có thể đi đến con đường cùng,
đó giống như là...
Còn nhớ chuyện con tàu vũ trụ không?
Họ định lên cung trăng,
nhưng có người phạm phải sai lầm.
Cần phải quay trở về địa cầu,
nhưng lại đi vượt quá trạm.
Nên, chỉ có thể đi lên cung trăng
rồi trở xuống.
Bị tín hiệu liên tục mấy tiếng.
Tất cả mọi người đã nín thở chờ đợi.
Nghĩtất cả mọi người có phải
chết ở đó không?
Nó giống như hoàn cảnh
hiện nay của anh.
Như lúc ở trên cung trăng
mất hết liên lạc.
Mọi người đều chờ xem
anh chết hay còn sống.
ở đây đã có cảnh sát bảo vệ.
Em biết có những quốc gia
ở Nam Mỹ.
Nếu người vợ hỗn láo,
thì có thể giết chết họ không?
Họ đang ở đây, có 1 người
thì đang ở bên cạnh tôi.
Em kêu hắn nghe điện thoại đi.
Chúng ta phải làm gì?
Đi nói chuyện với
người Hàn Quốc đó.
Bắt đầu đến từng nhà
tìm manh mối thôi.
Chuyện gì vậy?
Nè, anh đi đâu?
Tôi sẽ trở lại ngay.
Tôi nghĩlà họ sẽ cho anh
mượn toilet mà.
Nè, anh đang làm gì đó.
"Ngừng lại"
Tôi biết hắn là ai rồi.
Tôi biết hắn là ai rồi.
Ai?
Hắn có biển số xe rất đặc biệt,
rất kỳ lạ.
ở trên đó là "D-Fens"
Phòng vệ à?
D-Fens, phòng vệ.
Họ nói hắn muốn về nhà,
hãy điều tra địa chỉ của hắn.
Vâng.
Nè ông Lee!
Phòng vệ.
Con yêu, đừng.
"Đi đường vòng"
Đứng lại, lui ra phía sau.
Nè, người đàn bà ngốc này,
bà đang cản lối đi của tôi đó.
Bà làm cái gì vậy,
mau tránh đường.
Bà đúng là con ngốc.
Nếu tôi muốn ngừng xe
thì tôi sẽ đến bãi đậu xe.
Nè, anh muốn đi đâu đó?
ở trong này không đi được đâu.
Anh đang làm gì vậy?
Chúng tôi đang sửa đường,
nếu không thì còn làm gì nữa.
Hai hôm trước nó vẫn còn tốt mà.
Chỉ mới 2 ngày mà con đường
đã bị cắt chia ra làm 2 rồi.
Có lẽ là vậy rồi.
Xin lỗi, nhưng tôi cho là
điều này rất tệ hại.
Tôi muốn biết thật ra đã
xảy ra vấn đề gì?
Tô cho là con đường này
không có vấn đề gì cả.
Chẳng qua là muốn bỏ hết
những cái ống xịt nước này.
Anh điên rồi.
Tôi biết nếu không bỏ trước,
năm tới sẽ không xin được
giấy phép xây dựng.
Tôi muốn ông thừa nhận
con đường này là không có vấn đề.
Mẹ kiếp, anh biến đi!
Mấy người không được dùng đèn vàng
và đèn xe tải chặn ngay con đường này.
Tôi ở đây chỉ chẳng qua không muốn
người ta rớt xuống dưới cống.
Hãy nói lại cho tôi nghe 1 lần nữa.
Con đường này có gì không ổn?
Tôi không biết,
tôi thật sự là không biết.
Tôi nghĩ đây có lẽ là
công trình đường cống thôi.
Ông nói dối, con đường này
có gì không ổn?
Không có.
Tôi đã biết là không có,
tôi biết là nói vẫn còn tốt.
Tôi sẽ cho ông vài thứ
để sửa chữa nó.
Chúa ơi!
Hắn là 1 tên điên.
Hắn là 1 tên điên.
Tên điên đó đang cầm 1 trái bom.
Bỏ cái đó xuống đi,
đó là cái gì vậy?
Cứ kéo 2 đầu ra là được rồi.
Làm nhưvậy phải không?
Vâng, rồi đậy nắp nó lại,
đó là chỗ nhắm đấy.
Sao cậu lại biết vậy?
Xem trên truyền hình đấy,
chú đang đóng phim gì vậy?
Tên phim là gì?
Bí kiếp thi công,
có thích không?
Hay lắm.
Máy quay phim đang đặt ở đâu?
ở gần đây, cậu lui ra sau đi.
Bây giờ tôi phải làm sao đây?
Cứ nhắm theo hướng cây súng.
Chú muốn bắn cái gì vậy?
Quái vật màu vàng ở phía trước.
Cứ nhắm vào nó sau đó bóp cò.
Rất đơn giản.
Cò ở đâu?
ở bên đó kìa.
Nhưng phải nhắm chính xác
trước đã, đại ca.
Không có xảy ra chuyện gì
phải không?
Có lẽ đạn bị lép rồi.
Bắn rất chính xác.
Đi đi, nếu không tôi sẽ thả
cho chó cắn đó.
Cảnh sát đây, thưa bà!
Con chó ở đâu?
Nó chết rồi.
Có chuyện gì không?
Chúng tôi muốn hỏi bà vài chuyện.
Chuyện gì?
Chỉ vài câu hỏi thôi, thưa bà.
Nhưng về vấn đề gì?
Cô có cầm theo tờ lệnh không?
Là bà mời tôi vào nhà.
Bây giờ tôi mời cô ra ngoài.
Bà và William Foster
là có quan hệ gì?
Cô đang nói gì?
Nó là con trai của tôi.
Tôi không muốn cô ở đây nữa.
Cô hãy nhìn cái này,
thật là làm người ta kinh ngạc.
Anh ta còn chỗ ở nào khác không?
Đây là cái gì vậy?
Đừng đụng vào nó.
Tại sao?
Đây là nhà của nó.
Đây là cái gì vậy?
Hai người đã có thể đi rồi chứ?
Cái này đã tan rồi phải không?
Và cả cái này.
Không.
Đó là con hươu cao cổ đang uống nước.
Bây giờ tôi thích nhất là con chuột túi.
Nó rất dễ thương.
Đó không phải là sơn lên đâu.
Đây là con ngựa vằn.
Phải không?
Có lẽ phải, nhưng không phải là sơn lên,
nó nằm trong kính đấy.
Cái tên đó là ai vậy?
Có lẽ là người cắt cỏ rồi.
Nếu phải sao hắn không mặc đồng phục?
Nè anh kia, anh ở đó
làm gì vậy?
Đi ngang qua thôi.
Anh không được tới gần trước
cái lỗ gôn của tôi.
Mau tránh ra đi.
Không phải, anh ta nói chỉ đi ngang qua.
Anh không phải là hội viên.
Anh nhìn cách ăn mặc của hắn đi.
Nè, mau tránh ra.
Tôi cũng muốn đấy.
Mau trở về chỗ của anh đi.
Tôi không thích bộ mặc của anh ta.
Thôi mặc kệ anh ta đi.
Tôi bỏ tiền ra để làm gì?
Đây là sân gôn của tôi.
Nếu tôi đang chơi gôn ở đây.
Hắn còn ở đó lỡ bị tôi đánh trúng
là đáng đời của hắn đấy.
Đừng la hét với tôi, tôi đang
chơi gôn với anh mà.
Đi đúng hướng rồi.
Hay lắm!
Khoan đã, anh muốn làm gì vậy?
Định dùng bóng đánh chết tôi à?
Mấy người đã có sân gôn rồi.
Trò chơi giải trí của mấy người
còn chưa đủ sao?
Còn muốn dùng bóng đánh chết tôi nữa.
Nên để bọn trẻ tới đây chơi,
để gia đình tới picnic làm vườn thú.
Chứ không phải để mấy lão già
chạy xe điện tới đây dạo mát.
Nè, ông không sao chứ?
Mấy người không cảm thấy xấu hổ sao?
Anh cảm thấy sao rồi?
Tim của ông à?
Ông bệnh tim sao?
Tôi phải làm sao cứu ông?
Thuốc?
Thuốc để ở đâu?
Trên xe...
Trên xe...
Mau, mau gọi cảnh sát và bác sĩ,
bạn tôi bị bệnh tim tái phát rồi.
Tôi đoán là ông không
được may mắn đấy.
Xe của ông đã tuột xuống dưới rồi.
Ông đã hối hận không cho tôi đi
ngang qua sân gôn của ông phải không?
Sân gôn của tôi...
Vâng, rồi ông sẽ đội cái nón
chết tiệt này chết đi.
Cảm giác thế nào?
Đây là phòng của nó.
Bà đúng là 1 phụ nữthích sạch sẽ.
Ồ không, là nó tựvệ sinh
phòng của nó đấy.
Đừng để tôi nói là bà nói dối.
Không, phòng của nó tôi không
dám bước vào đâu.
Gần đây anh ta đang làm việc gì?
Cũng nhưthường lệ,
công việc của nó là chế tạo và giúp
mọi người chống lại đảng cộng sản.
Nó làm việc cho Bộ quốc phòng.
Công xưởng của Bộ quốc phòng?
D-Fens.
Gọi điện xem anh ta
còn ở đó không?
Con trai của bà sao rồi?
Sao là sao?
Bà hoàn toàn hiểu ý của tôi mà.
Có lúc, lúc nó ăn cơm hoàn toàn
không nói chuyện.
Nó đưa thức ăn vào miệng
giống nhưmáy móc vậy.
Làm cho tôi rất hồi hợp.
Hồi hợp đến nuốt không nổi.
Tôi ngồi ở đó, thức ăn
nghẹn cứng cổ họng.
Lúc không nhịn được đã phun ra.
Nó nhìn trừng tôi, giống như
muốn giết tôi vậy.
Đừng cho nó biết tôi
đã nói về nó nhưvậy.
Tôi hứa với bà là không nói.
Tôi không muốn
trở thành ghánh nặng.
Điều tôi nói không chỉ về
mặt tiền bạc.
Bà làm sao có thể trở thành
ghánh nặng của người khác?
William hoặc Bill gì đó.
Nó thích người ta gọi nó là Bill,
tôi cũng gọi nó Bill.
Nếu như Bill nói muốn về nhà.
Vậy có phải muốn nói chỗ ở
vợ và con của anh ta không?
Là vợ trước.
Chúng ta không nên đứng
trong phòng của nó.
Phải, vợ trước, Elizabath.
Trước khi lấy chồng
tên cô ấy là gì?
Vậy bà có biết bây giờ
họ ở đâu không?
Tôi không biết.
Không lẽ bà không biết
cháu gái của bà ở đâu sao?
Nó không cho tôi biết.
Nó nói là tại tôi gây ra
những chuyện nhưvậy.
Sao rồi?
Anh ta bị đuổi việc 1 tháng trước rồi.
Cái gì?
Vậy... vậy mọi ngày nó đi đâu?
Mọi ngày nó ăn trưa ở đâu?
Mà tại sao ông ta lại
làm hàng rào sắt.
Nhưvậy thì thú vị làm sao?
Hàng rào kẽm này là sẽ
đâm vào tay người ta đấy.
Không, tôi là người quản lý thôi,
chúng tôi chỉ đang nướng thịt ở đây.
Bác sĩ Ashenoft đã cho phép chúng tôi rồi.
Anh không phải sống ở đây à?
Không, vậy có cần
nói lại với họ không?
Nói lại với ai?
Anh không phải là người của họ sao?
Không, không phải.
Ồ không, không được.
Sẽ không sao đâu con yêu.
Đợi 1 lát, tôi đoán là hắn
đã chạy về hướng đó.
Mua gọi xe cấp cứu chạy vào đây.
Là 1 bác sĩ nhưthế nào
mà sống ở đây vậy?
Chỉnh hình khoa ngoại.
Bác sĩ chỉnh hình khoa ngoại mà
có thể mua được cả khu này sao?
Tôi đả chọn lộn ngành rồi.
Chỉnh hình khoa ngoại có cho
xin chuyển qua không?
Tôi bị thất nghiệp rồi.
Trên thực tế không phải tôi thất nghiệp
mà là công việc không cần tôi.
Tôi có trình độ rất cao,
nhưng kỹ thuật lại không giỏi.
Có khả năng xin chuyển qua rồi.
Tôi là người lỗi thời,
cũng không có khả năng vay vốn.
Thậm chí không có khả năng
nuôi con của mình.
Ồ, cháu đã bị thương rồi.
Xin lỗi, chú không cố tình
làm tổn thương cháu.
Xin lỗi.
Không sao.
Không sao.
Đó là máu của tay ông.
Tay của ông bị cắt trúng rồi.
Phải, là tay của tôi.
Cứ để tôi đi theo ông vậy.
Không.
Có tôi đi với ông, họ sẽ
không làm gì được ông cả.
Hãy tha cho 2 người này đi.
Anh đang nghĩ gì vậy?
Tôi có làm tổn hại
người nhà của ông sao?
Tôi cũng có gia đình của mình.
Mấy người không tin tôi sao?
Không, chúng tôi tin ông.
Tôi đang định đi thăm
người nhà của tôi.
Hôm nay là sinh nhật con gái tôi.
Tôi cũng muốn giống như
mấy người ăn thịt nướng.
Nó sẽ chạy chơi ở ngoài.
Vợ tôi thì nắm lấy tay tôi.
Nói về chuyện tương lai của em.
Đợi đến khi trời tối...
Chúng tôi sẽ cùng đi ngủ.
Ngủ trong bóng tối.
Mọi chuyện đều
giống nhưtrước đây vậy.
Cứu tôi đi, xin hãy tin tôi.
Anh ta là có vấn đề.
Từ Pasadenna đến Venice
không cần phải tới 1 ngày đâu.
Theo tôi thấy đây không thể
cho là khủng bố.
Hắn chỉ muốn dọa cô thôi.
Xin madam đừng có đi.
Chỉ có 1 chuyện có thể làm
cho cô cảm thấy an toàn.
Hãy đề nghị với madam Sandra.
Lúc xe cảnh sát đi ngang qua đây,
cô cũng lên xe là được rồi.
Chúc cô có 1 ngày vui vẻ.
Đã phát hiện được gì rồi?
Vẫn không tìm được Foster-Trevino.
Tìm họ tên trước khi lấy chồng đó.
Tôi có tìm được manh mối ở
cửa hiệu bán đồ quân đội.
ở đâu?
Chỗ này.
Prendesgast, tôi có từng tới đó rồi,
cái tên đó giống con quái vật vậy.
Cô có biết hắn bị
làm sao rồi không?
Bị làm sao rồi?
Họ phát hiện hắn đã chết
trong phòng của hắn rồi.
Hắn đã bị giết.
Chúa ơi!
Để mẹ giúp con!
Alô!
Em biết họ đã làm gì rồi không?
Họ đã sửa quán kem của chúng ta,
với phong cách nghệ thuật
của Tây nam Mỹ rồi.
Anh muốn dẫn Adele's
đi ngồi ngựa gỗ.
Nhưng ở đó chỉ còn lại
một con ngựa gỗ thôi
Em có tin không Elizabeth?
Em có tin không?
Chạy mau. Chạy mau.
Chúng ta đi đâu?
Hôm nay là sinh nhật của con mà.
Nhanh lên đi!
Có 1 người mặc đồ lính
vào trong sân gôn.
Đã làm cho 1 ông già
lên cơn đau tim mà chết.
Và còn đe dọa 1 gia đình ở gần đó.
Mặc đồ lính à?
Hắn đã mặc cái áo khoát lính
bán trong tiệm bán đồ lính.
Đã tìm được rồi, cô ấy tên là
Trrevino Elizabeth.
Đừng nó với tôi là cô ấy
ở khu ở Venice.
Sao anh lại biết?
Người Ý còn dọn đi đâu nữa.
Xem mẹ có cái gì đây?
Một con chó con,
chúng ta có 1 con chó con.
Chúc con sinh nhật vui vẻ,
Adele's yêu dấu.
Chỗ ở bà vợ trước
không ai nghe điện thoại.
Cô có gặp cảnh sát khu vực chưa?
Không, Pacific Davison rất phức tạp.
Bên cảnh sát họ nói không thể 1 ngày
phái 3 người tới cùng 1 chỗ,
Vậy anh muốn làm sao?
Tới Vinice.
Nghe điện thoại đi.
Prendergast đây.
Cô là ai vậy?
Ồ là vợ của anh.
Alô, em yêu!
Phải rồi, em yêu,
em đã biết cô ta là ai.
Ngài Peepers đã cào làm em
chảy máu đầy người.
Em yêu, anh có chuyện
quan trọng phải làm.
Vậy khi nào anh về?
Anh không biết.
Đừng nói với em là anh không biết
em muốn biết là khi nào anh về nhà.
Đủ rồi, câm miệng,
có nghe thấy không?
Câm miệng!
Anh làm xong việc sẽ về nhà,
có rõ chưa?
Có nghe rõ chưa?
Anh không cần phải
dữvới em nhưvậy.
Hãy nấu sẳn bữa cơm tối
đợi anh về có được không?
Em đừng lột bỏ
da gà có được không?
Được.
Được.
Tạm biệt!
Đi thôi!
Hoan hô!
Xin lỗi nhé Prendergast,
chúng tôi đã thửmấy lần.
Nhưng không thể nào đề tên
lên cái bánh kem được.
Chúc mừng anh Prendergast,
anh đã về hưu trong vinh quang rồi.
Nghe đây! Nghe đây!
Được rồi, khoan đã, khoan đã.
Thưa quý ông, quý bà!
Đây là giờ phút chờ đợi của mọi người.
Giải trí của chiều nay,
cô Suzie.
Hoàng hậu Suzie!
Là ai về hưu?
Chính là vị này.
Khoan đã.
Khoan đã, điều này thật sự rất tuyệt.
Tôi rất cảm kích,
nhưng tôi không thể ở lại.
Chúa ơi, anh còn có vấn đề gì nữa sao?
Anh vẫn sợ người đàn bà đó à?
Anh đã từng gặp
vợ của anh ấy chưa?
Anh nói cái gì?
Cái gì chứ?
Vừa rồi anh nói gì?
Không có gì.
Chúng ta không còn thời gian nữa.
Nè, anh đã nói đúng rồi.
Chúa ơi!
Bánh kem này có đẹp không?
Con không thích bánh kem à?
Nó không thích thì đừng
miễn cưỡng nó.
Thôi được rồi, cho con
1 con gấu nhỏ đây.
Thôi đi cưỡi ngựa đi.
Không sao đâu, là con ngựa mà.
Nó không chịu.
Để nó lên ngựa đi.
Nè, chúng ta cưỡi ngựa.
Chạy thôi.
Để nó lên lưng ngựa đi.
Anh đừng có ép nó.
Anh đã mua ngựa này cho nó mà.
Nè, chúng ta cưỡi ngựa.
Anh đã làm nó sợ rồi.
Thôi đi!
Được rồi, hôm nay là sinh nhật của nó.
ở đây là bến tàu.
Em rất thích chỗ này,
em rất thích bến tàu.
Sao em lại nhưvậy?
Sao em lại nhưvậy?
Cô vào theo cửa sau đi.
Đứng yên.
Sandra, cô không sao chứ?
Tôi không sao?
Mau gọi xe cấp cứu!
Mau gọi xe cấp cứu.
Gọi 119.
Mau gọi xe cấp cứu đi.
Nói với họ có 1 cảnh sát bị bắn rồi.
Đi nhanh lên đi.
Mau gọi xe cấp cứu.
Hãy cẩn thận!
Bắt cho được tên khốn đó,
nó mặc quân phục đấy.
Mẹ, mẹ xem là bố.
Em yêu, anh nghĩlà em ở nơi này.
Đừng tới làm phiền mẹ con tôi nữa.
Sao, anh không thể nói chuyện
với vợ của mình sao?
Tôi đã không còn là vợ của anh rồi.
Không, em còn nhớ chúng ta đã nói
dù chết cũng không chia lìa không?
Có còn nhớ không?
Ồ, xin lỗi!
Xin lỗi!
Anh muốn làm gì vậy?
Một ngày anh làm
xong việc là trở về nhà.
Là làm việc với những cái xác
biết đi do chúa phù hộ đó.
Tôi xin anh,
hãy tha cho nó.
Con đã lớn nhưvậy rồi.
Sao lại lớn đến nhưvậy chứ?
Bố đã phạm sai lầm.
Họ đã cướp đi cơ hội của bố
để xem con lớn dần.
Yên tâm.
Họ sẽ không cướp được nữa đâu.
Bill, xin hãy nghe tôi nói.
Anh cần phải ngừng tay đi.
Anh cần có sự giúp đỡ.
Anh đã bị bệnh rồi.
Em có từng nhìn thấy bệnh nhân
đi khắp thành phố không?
Anh nói rất đúng đấy.
Anh có tin tôi từng
câu cá ở đây không?
ở đây là 1 chỗ rất tốt.
Cá bây giờ câu được là
không thể ăn, vì đều có độc.
Thậm chí không thể xuống dưới bơi,
vì sẽ làm cho anh dị ứng da.
Đó cũng là 1 chứng bệnh.
Đây là giờ phút đoàn tụ
của gia đình tôi.
Không muốn bị ai làm phiền.
Tôi sẽ đi ngay,
tôi sắp sửa về hưu.
Sẽ từ Arizona đến
thành phố Lake Havasu.
Anh có từng tới đó không?
Họ gọi đó là con sông,
trên thực tế chỉ là 1 con kênh.
Nhưng vợ tôi cho đó là thiên đàng.
Tất cả mọi người đều
cho đó là thiên đàng.
Theo nhưtôi thấy, ở đâu
mới là thiên đàng?
ở đâu?
Cho phép tôi làm phiền 1 chút.
Việc tạo ra đứa bé,
rất kỳ lạ phải không?
Là con gái anh phải không?
Rất đẹp!
Rất đặc biệt.
Phải, rất đẹp.
Vợ tôi chưa bao giờ mất đi
tìng thương của 1 người mẹ.
Bà ấy đã từng sinh cho tôi 1 đứa con,
chịu biết bao khổ cực.
Thân hình không còn nhưxưa
cũng là vì tôi.
Có 1 lần đứa con ngủ say,
và rồi không bao giờ dậy nữa.
Họ gọi đó là chứng suy nhược
của trẻ con.
Nhưng nó không phải là
đứa trẻ sơ sinh.
Nó đã 2 tuổi,
đã là 1 cô bé rồi.
Nó là đứa con cưng của chúng tôi.
Cô bé, cái này cho cháu,
cầm lấy đi.
Anh còn có thể làm được gì...
nếu như nó bị xe đụng...
Và chỉ là ngủ say
không bao giờ dậy.
Anh có thể trách ai?
Không, đừng!
Đừng làm vậy Elizabeth!
Đừng làm vậy!
Đứng yên, anh đã bị bắt rồi!
Elizabeth!
Mau chạy đi!
Elizabeth!
Bây giờ chúng ta phải làm gì đây?
Tôi không biết.
Mấy người luôn nói nhưvậy,
tôi biết anh biết làm nhưthế nào.
Anh muốn giết vợ và con của mình.
Không.
Có, sau đó sẽ cảm thấy rất hối hận.
Và rồi sau đó bắn vào đầu của mình.
Hãy để chúng ta đi gặp cảnh sát,
họ đều là người tốt.
Đi nào, nhanh lên!
Tôi là kẻ xấu sao?
Đúng vậy.
Chuyện này xảy ra nhưthế nào vậy?
Tôi đã hoàn toàn
làm theo lời của họ.
Ông có biết tôi là người
chế tạo hỏa tiển không?
Biết.
Tôi giúp họ bảo vệ nước Mỹ.
Lẽ ra tôi phải nhận được bằng khen.
Ngược lại làm bác sĩ chỉnh hình
lại giàu có nhất.
Họ đã nói láo.
Chính là vì chuyện này?
Anh tức giận chỉ vì anh bị gạt?
Còn làm cho tôi không thể
về nhà ăn gà rán.
Họ nói dối với mỗi 1 người,
thậm chí với cá.
Nhưng anh cũng không có quyền
vì những chuyện này mà làm nhưvậy.
Điều duy nhất làm anh không được
giống nhưmọi người là cô bé này.
Chúng ta đi thôi.
Đi nào!
Đi nào!
Hiện nay rất nóng phải không?
Hắn có súng, người đang đứng
ở bến tàu đó.
Tôi vẫn còn súng.
ở trong túi.
Tôi còn có rất nhiều súng.
Đứng yên ở đó,
không được cử động.
Có muốn thi ai rút súng ra trước không?
Không, chúng ta tới đây chấm dứt rồi.
Tới đi, chuyện này sẽ rất hoàn mỹ đấy.
Hãy tới xem kẻ xấu và cảnh sát
đọ súng đây.
Thật sự rất đẹp đấy.
Cứ đếm tới 3.
Anh không cần phải chết vội đâu.
Anh vẫn còn sự lựa chọn.
Con gái tôi đã chết rồi,
tôi không có sự lựa chọn.
Còn anh thì có.
Không, ông có 2 sự lựa chọn,
tôi giết ông hoặc ông giết tôi.
Vậy thì con tôi sẽ nhận
được tiền bảo hiểm.
1 .
Anh không muốn nhìn thấy
nó trưởng thành sao?
ở phía sau song cửa sắt à?
2.
Đừng làm nhưvậy, tôi xin anh.
Chúng ta đi đi!
3.
Suýt nữa tôi đã giết được ông rồi.
Bên Pacific Davison và cảnh sát
khu này hợp tác thế nào?
Đừng làm hỏng danh tiếng
của cục cảnh sát Vanice.
Chúng tôi chỉ là những người
thi hành phá án.
Prendergast.
Đây là thanh tra Prendergast.,
anh ta làm khá lắm.
Mẹ kiếp!
Sếp, sếp chết được rồi đó.
Thật không dám tin.
Ông ấy nói gì vậy?
Cô vẫn còn ở đây à?
Phải rồi.
Tình trạng cô ấy đã ổn định,
bây giờ đưa vào bệnh viện đây.
Cô ấy sẽ không sao đâu.
Hai người không sao chứ?
Tôi vẫn chưa nói cho nó biết.
Tệ quá.
Hôm nay là sinh nhật của nó.
Tôi phải làm sao đây?
Mai hẳn nói với nó,
để nó được mừng sinh nhật vui vẻ.
Nè, cháu tên gì?
Adele's .
Cái tên rất đẹp.
Nếu chú có 1 đứa con gái,
chú cũng đặt tên là Adele's .
Chú tên gì?
Chú à?
Đống bùn hôi.
Không phải, tên chú không phải
đống bùn hôi.
Không bao lâu sau sẽ phải đấy.
Là lúc vợ chú phát hiện
chú vẫn chưa về hưu.
Sếp đã cho chúng ta tan sở rồi,
chúng ta đi ăn cơm đi.
Đi đâu ăn?
Ra góc đường bên đó.
Ăn cái gì cũng được mà.
Xem ba đã được cái gì rồi.
Là con chó con.
Con chó con?
Chúng ta chào hỏi nó đi.
Chào chó con.