Tip:
Highlight text to annotate it
X
Sư phụ...
Ta thấy tài năng của con đã
vượt ra ngoài giới hạn của cơ thể vật chất.
Bản lãnh của con đã đạt tới
trình độ minh triết trong tâm hồn.
Ta có vài câu hỏi:
Con mong muốn đạt tới
kỷ thuật gì là cao nhất?
- Không kỷ thuật.
- Tốt lắm.
Con nghĩ gì khi giáp mặt đối thủ?
Không có đối thủ.
Tại sao?
Vì bản ngã không tồn tại.
Rồi, nói tiếp.
Một cuộc chiến đấu phải...
giống như một trò chơi nhỏ,
nhưng chơi nghiêm chỉnh.
Một võ sĩ giỏi không được căng thẳng,
nhưng phải sẵn sàng.
Không suy nghĩ, cũng không mơ màng.
Sẵn sảng chờ đợi mọi điều xảy đến.
Khi đối thủ *** ra, ta co lại.
Khi đối thủ co lại, ta *** ra.
Khi thời cơ tới...
Ta không tấn công.
Đối thủ tự công mình.
Bây giờ, con phải nhớ...
... kẻ thù chỉ có hình và ảnh...
... để che giấu những động thái thực đằng sau nó.
Phá hủy được hình ảnh đó,
con sẽ đập tan được kẻ thù.
Những đòn thế mà con vừa dùng...
... là một vũ khí lợi hại...
... hay bị lạm dụng bởi những võ sĩ
đã từ bỏ con đường chân chính.
Nhiều thế kỷ qua...
... quy tắc của Thiếu Lâm Tự
luôn được giữ gìn.
Hãy nhớ...
... thanh danh của môn phái
luôn được tôn trọng.
Nói cho ta nghe điều răn thứ 13
của Thiếu Lâm.
"Một võ sĩ phải chịu trách nhiệm
về bản thân mình..."
"... và phải chấp nhận mọi hậu quả
do mình gây ra."
Ta lấy làm xấu hổ báo cho con biết.
Trong số những đệ tử Thiếu Lâm
mà ta đã từng dạy dỗ...
... có một người đã lợi dụng
học vấn và sức mạnh...
... để phục vụ lợi ích riêng mình.
Nó đã làm hư hỏng những truyền thống
tốt đẹp mà chúng ta từng bồi đắp.
Tên của nó là Hán.
Bất chấp mọi tín điều...
... nó đã làm ô danh Thiếu Lâm Tự.
Cho nên, bây giờ con có nhiệm vụ
phải phục hồi lại thanh danh đã mất.
Vâng, con hiểu.
Có một người ở đây.
Con sẽ gặp ông ta.
Chào ông Lý. Tôi là Braithwaite.
Chào ông Braithwaite.
Tôi tới đây để bàn với ông
một vấn đề vô cùng hệ trọng.
- Mời dùng trà.
- Vâng, cám ơn.
Nơi này thật thoải mái.
Ông Lý, tôi tới để bàn với ông
về một cuộc thi đấu võ thuật.
Cuộc thi đấu mà ông cũng đã
được mời tham dự.
Nói rõ hơn, đó là cuộc thi đấu
được tổ chức bởi ông Hán.
Cuộc thi đấu của Hán.
Tôi biết, tôi biết...
... nhưng chúng tôi muốn ông tham gia
cuộc thi đặc biệt này, ông Lý.
"Chúng tôi," ông Braithwaite?
Đã tới giờ của Lahn.
Vâng, tất nhiên.
Đánh ta đi.
Đánh đi.
Cái gì vậy?
Biểu diễn à?
Ta cần một cái đầu mẫn cảm.
Làm lại.
Ta nói, "một cái đầu mẫn cảm..."
... không phải giận dữ!
Bây giờ thử lại với nghĩa đó!
Đúng rồi!
Con cảm thấy thế nào?
Để con suy nghĩ.
Không suy nghĩ! Cảm thấy!
Nó cũng giống như cái ngón tay
chỉ lên mặt trăng kia.
Đừng tập trung vào ngón tay,
nếu không con sẽ bỏ lỡ...
... vầng sáng huy hoàng trên trời cao.
Có hiểu chưa?
Đừng bao giờ rời mắt khỏi đối phương.
Kể cả khi cúi đầu.
Đúng rồi.
LONG TRANH HỔ ĐẤU
Dịch phụ đề: QKK
Đó!
Đó là Hán. Đây là phim duy nhất
có mặt hắn mà chúng tôi có.
Chúng tôi biết hắn từng là một thành viên
của quý tự. Một Thiếu Lâm tăng...
... bây giờ là một kẻ phản bội.
Đằng sau hắn là tên Oharra.
Cận vệ riêng.
Cứng rắn, tàn nhẫn đúng như anh nghĩ,
xứng đáng cận vệ của Hán.
Trong tay chúng tôi có một
cuốn phim biểu diễn của Oharra.
Gạch và ván đều là thật.
Không có gì giả mạo trong này.
Cái này có trước khi hắn
bị một vết sẹo trên mặt.
Đó là nơi ông sẽ tới.
Một hòn đảo pháo đài, thực vậy.
Sau chiến tranh...
... quốc tịch của hòn đảo
chưa được xác định.
Một thời gian sau đó, Hán đã mua nó.
Các ông biết gì về Hán?
Hắn sống như một ông vua trên
hòn đảo đó, hoàn toàn tự túc.
Mọi nổ lực của hắn, dường như...
... được hướng tới sự vun đắp cho
cái mà hắn gọi là trường võ thuật.
Hán chỉ tiếp xúc với thế giới bên ngoài
thông qua các cuộc thi đấu...
... được tổ chức ba năm một lần.
Đây là một nữ tiếp viên hàng hải,
Mary King, được tìm thấy nổi trên bến cảng.
Không có gì bất thường trên thi thể.
Nhưng người ta nhìn thấy cô gái này
lần cuối cùng ở một buổi tiệc nổi của Hán.
Người ta đã báo cáo sự mất tích của cô
trước khi thi thể được tìm thấy.
Chúng tôi tin là hắn tuyển lựa
những cô gái dễ coi...
... làm cho họ nghiện ma túy...
... rồi bán cho các khách hàng chọn lọc
khắp thế giới.
Khám nghiệm tử thi cho biết
nguyên nhân gì?
Cô ấy không chết đuối.
Sử dụng ma túy quá liều?
Đúng.
Nguyên nhân cái chết là
quá liều heroine.
Tôi đoán anh vẫn chưa đủ chứng cớ
để phá vỡ những hoạt động của hắn.
Chúng ta biết tất cả
nhưng không chứng minh được gì.
Chúng tôi muốn anh tới đó
với tư cách một nhân viên của chúng tôi.
Tìm ra bằng chứng.
Và trở về toàn vẹn
trao bằng chứng cho các ông.
Chúng tôi sẽ cung cấp cho anh
mọi thứ anh cần.
Thiết bị điện tử, vũ khí, mọi thứ.
Uống một ly nhé?
Không, cám ơn.
Súng!
Sao không có ai móc ra một khẩu A.45,
và pằng, thế là xong?
Không. Không súng.
Hãy nhìn bản đồ này.
Anh cũng biết rồi, sở hữu vũ khí
ở đây là một tội phạm nghiêm trọng.
Hòn đảo của Hán nằm một phần
trong lãnh hải của chúng ta.
Nếu chúng tôi có bất cứ lý do gì
để tin rằng hắn có chứa chấp vũ khí...
... chúng tôi sẽ tới thăm hắn ngay.
Dù sao đi nữa, Hán cũng không
cho phép dùng súng trên đảo.
Hắn đã trải qua một kinh nghiệm kinh hoàng
trong một lần bị ám sát.
Không thể trách được hắn. Bất cứ một trò đẫm máu
nào cũng có thể làm bùng nổ mọi chuyện.
Tôi nghĩ là tôi sẽ không cần gì hết.
Có một đài thu sóng ở trên đảo.
Chúng tôi sẽ liên lạc trên đó
khi anh đến đảo.
Và rồi các ông sẽ tới?
Một người nào đó
Chúng tôi không phải là
một cơ quan hành động.
Chúng tôi chỉ thu lượm tin tức.
Và bằng chứng để chính phủ
dựa vào đó mà hành động.
Tôi hiểu.
Nếu có vấn đề gì,
ông gọi điện nhé.
Ô, nhân tiện...
... hai tháng trước, chúng tôi có
cài một nữ đặc vụ trên đảo.
Kể từ đó, cô ta mất tích luôn.
Nếu cô ấy vẫn còn đó,
chắc bị chuyện gì rồi.
Tên cô ấy là Mỹ Linh.
Anh không uống một ly sao?
Không, cám ơn.
Bây giờ đã đến lúc để nói với con
một vài chuyện đau buồn.
Ta rất vui khi con quyết định
tham dự cuộc thi võ của Hán.
Vâng.
Cuộc thi cuối cùng được tổ chức
ba năm về trước.
Ta đang ở trong thành phố với chị con...
... vào lúc đó.
Con đã không biết chuyện này.
Nhiều người của Hán đến từ hòn đảo.
Chúng có mặt khắp nơi,
kiêu căng và hợm hĩnh.
Chúng ta đang trên đường tới chợ.
Quay lại!
Chạy đi! Chạy đi!
Giờ con đã biết sự thật.
Khi con tới thành phố...
... hãy tỏ lòng kính trọng mẹ và chị con.
Con sẽ làm, lão bối.
Chắc mẹ sẽ không đồng ý
với việc mà con sắp làm.
Nó ngược lại với những gì
mà mẹ từng dạy dỗ con.
Và những gì mà Sử Linh tin tưởng.
Con phải đi.
Xin hãy cố tìm cách tha lỗi cho con.
Gấp đôi hay bỏ hết?
Mỗi bước chân khoảng 1.000 đô đó, Roper!
Chơi luôn.
Tôi xin lỗi, hiện giờ ông Roper không có ở đây.
Có lời nhắn nào không?
Đó là một cú đánh mạnh mẽ, ông Roper.
Xin lỗi, các bạn.
Tôi nói là ông sẽ không làm được.
Ông cá gì?
Ông sẽ thích nó thôi.
Thôi mà, Roper, tới Thứ hai ngày 15 này
đã là 175 đô rồi đó.
Chỉ 150 thôi.
Ông quên tính tiền lời.
À, chắc là tôi phải nói chuyện lại với Freddie.
Ông đã quá trớn rồi, Roper.
Thôi mà, các bạn.
Đó là tiền bạc, Roper,
hay ông muốn chúng tôi bẻ gãy chân ông?
Hiểu chưa?
Freddie nói vậy là muốn tốt cho ông.
Tốt hơn cô nên xác nhận lại
chuyến bay đi Hong Kong cho tôi.
Tôi còn bao nhiêu trong ngân hàng?
63,43 đô.
Là của cô hết.
Cám ơn!
Chỉ là, tôi nghĩ ông sẽ cần nó.
Muốn cá không?
Chuẩn bị đi du lịch, hả?
Thằng mọi đen này có thông hành!
Mày đi đâu, mọi đen?
Vé máy bay đi đâu vậy?
Hong Kong, qua Hawaii.
Nó sẽ không đi Hawaii.
Ê, coi mình có gì nè!
Tấn công sĩ quan cảnh sát.
Ê, anh lính, nghiêm nào!
Roper! Ê, khỏe không, anh bạn?
Khỏe không hả? Rất vui được gặp anh,.
Khỏe re như bò kéo xe.
Bao lâu rồi nhỉ? Năm?
Sáu năm, anh bạn. Không lâu như mình tưởng.
Vâng, tôi hiểu anh muốn nói gì.
Anh làm gì kể từ vụ của Nam?
Nghỉ một chút.
- Tất cả là của anh hả, anh bạn?
- Lúc nào cũng thượng hạng.
Vẫn là Roper ngày nào.
Lại đây.
Parsons.
Đúng, đến từ New Zealand.
Tay này cũng đình đám lắm đây.
Biết hắn không?
Không, chưa bao giờ thấy.
Anh biết gì về tên Hán này?
Chỉ nghe đồn thôi.
Nghe nói hắn thích sống xa hoa.
Ở đây họ không xa hoa vậy đâu.
Người nghèo trên khắp thế giới này
đều giống nhau. Họ rất vất vả.
- Giống như ông già Williams vậy.
- Ừ.
Coi có gì ở đây? Một tiểu võ đài.
Côn trùng. Tôi đặt 50 đô vào con lớn.
50 đô cho con lớn. Được không?
Tôi cá anh năm ăn một.
Anh dám cá 100 đô không?
Xong ngay.
Coi nào, hạ gục nó nhanh lên.
Ê, vậy đó, coi nào,
cởi lên lưng nó đi!
Trời đất quỷ thần ơi,
sao anh biết vậy?
Ôi, cứt!
Tôi có làm phiền anh không?
Đừng phí sức.
Phong cách của anh là gì?
Phong cách của tôi?
Anh có thể gọi nó là nghệ thuật
chiến đấu không chiến đấu.
Nghệ thuật chiến đấu không chiến đấu?
Cho tôi xem thử đi.
Để sau đi.
Được rồi.
Chắc ta phải cần thêm chỗ trống.
Ở đâu bây giờ?
Hòn đảo kia, trên bờ biển.
Ta có thể dùng chiếc thuyền này.
Được.
Ê, anh làm cái quái gì vậy?
Anh điên à?
Kéo tôi vào. Kéo tôi vào!
Đừng có tự phăng dây...
... nếu không tôi sẽ buông đó.
Nhìn kìa anh bạn.
Một phụ nữ như vậy có thể dạy
cho mình khám phá bản thân nhiều lắm đó.
Chào mừng.
Lối này.
Tôi sẽ chỉ phòng cho quý vị.
Buổi tiệc sẽ bắt đầu ngay vào 8 giờ.
Hy vọng quý vị nhận thấy
hòn đảo nhỏ của chúng tôi đáng yêu.
Hy vọng anh không xài hết số tiền
đã thắng tôi hôm qua.
Tôi muốn thắng lại nó.
Bằng cách nào?
Khi nào thua anh sẽ biết.
Thấy anh có vẻ tự nhiên như ở nhà,
anh Roper.
Tay Hán này có một
lòng hiếu khách nồng nhiệt.
Và một sở thích khác thường.
Vâng, thật tuyệt.
Thế tại sao anh có vẻ e ngại vậy?
E ngại?
Không, tôi chỉ lo lắng không biết
nước uống có an toàn không?
Anh Roper, đừng gạt tôi.
Muốn cá không?
Không, tôi không nghĩ vậy. Cám ơn.
Có chuyện gì vậy?
Anh ăn kiêng à?
Tôi chỉ muốn ăn những thứ gì dễ tiêu.
Tôi nóng lòng muốn gặp chủ nhân.
Nghe nói đây chỉ là bữa tiệc hạng B thôi.
Anh đã từng tham dự
cuộc thi đấu võ thuật như thế này chưa?
Chưa bao giờ.
Tôi có một cảm giác tức cười
là chúng ta đang được vỗ béo để mổ thịt.
Tốt hơn là nên để ý tìm tên trọng tài.
Hiểu tôi nói gì chớ?
Vâng.
Chào mừng quý vị!
Đã đem vinh hạnh đến hòn đảo này.
Tôi hân hoan mong đợi một cuộc thi tài...
... của những phần tử anh hùng thực sự.
Thưa quý vị, chúng ta vượt lên trên...
... để tự khẳng định mình.
Qua nhiều năm trời rèn luyện khắc nghiệt,
hy sinh...
... đau đớn...
... chúng ta rèn thân mình trong
ngọn lửa ý chí.
Nhưng tối nay, hãy ăn mừng.
Thưa quý vị...
... chúng tôi mang ơn quý vị.
Ông Williams!
Ông Williams!
Cho tôi?
Không cần phải vậy.
Nhưng...
... Tôi sẽ nhận cô, em cưng.
Và cô.
Và cô.
Và cô.
Xin hiểu cho, nếu tôi có bỏ sót người nào...
... tại vì hôm nay là một ngày bận rộn.
Tôi hơi mệt.
Tất nhiên, ông Williams.
Ông phải giữ gìn sức mạnh.
Vô đi.
Một món quà, thưa ông Lý.
Nếu ông không tìm thấy thứ ông thích...
Có một cô gái ở buổi tiệc tối nay.
Cô gái nào, thưa ông?
Chủ nhân của phi tiêu này.
Vâng, tôi biết người này.
Tôi sẽ gởi cô ấy tới cho ông.
Mày lại lôi tao vào chuyện rắc rối gì nữa đây.
Mời vô.
Tốt, tốt, mỗi người một vẻ.
Cô có ý gì đây?
Hãy chọn một.
Tôi đã chọn rồi.
Một quyết định sáng suốt.
Tôi muốn nói chuyện với cô...
... Mỹ Linh.
Ông từ đâu tới?
Braithwaite.
Giữ yên lặng.
Cô có thấy gì không?
Không nhiều. Tôi bị giữ trong lâu đài...
... luôn bị theo dõi.
Tôi không biết gì về những hoạt động
của Hán ngoài phạm vi lâu đài.
Nhưng tôi có thể nói với ông điều này:
- Nhiều người mất tích.
- Ai?
Những cô gái. Từng người trong bọn họ.
Buổi tối họ được gợi tới chỗ Hán,
ngày hôm sau họ không còn.
Tôi biết là tôi không có nhiều thời gian.
Ông phải có mặt trong buổi lễ sáng mai
và mặc đồng phục.
Ra ngoài.
Sao ông không mặc đồng phục?
Thưa quý vị, cuộc thi đấu bắt đầu!
Bolo!
Làm tốt lắm, nhờ anh mà tôi
kiếm chác được một ít.
- Ông Roper?
- Tôi đã sẵn sàng.
Được.
Tôi tìm được một con mễn ở đây.
Tiếp tục hợp tác với nhau nhé.
Anh nghĩ sao, Roper?
Ngọt xớt. Chơi tám ăn ba
với anh bạn này.
Tôi đang tự khám phá ra chính mình.
Đây đúng là tôi, dứt khoát.
Ông có thích chỗ này không?
Có, nhưng thấp hơn một chút.
Em biết. Ý em là chỗ này, trên đảo.
Vâng, tôi thích chỗ này.
Thấp hơn một chút.
Người như ông nên ở đây.
Có hay không có tôi
thì cũng vậy thôi.
Ông đi đâu vậy?
Ra ngoài ngắm trăng một tí mà, bé cưng.
Không được phép đâu.
Ông phải ở lại.
Tạm biệt.
Siêu nhân!
Quý vị, có vẻ như một trong các ông...
... đêm qua đã không hài lòng...
... với sự tiếp đãi...
... của lâu đài...
... và đã lang thang sục sạo...
... đâu đó trên đảo.
Người đó là ai...
... giờ đây không quan trọng.
Điều quan trọng là...
... bảo vệ của tôi đã không
làm tròn nhiệm vụ.
Và bây giờ họ phải tự chứng minh...
... bản thân họ có còn xứng đáng
tồn tại trong hàng ngũ của chúng tôi không.
Ông có bị sốc không, ông Williams?
Chỉ ngạc nhiên sao người của ông
lại làm việc cẩu thả vậy.
Ông Lý?
Ông đã sẵn sàng chưa?
Ván không biết đánh trả.
Vô đi!
Oharra!
Oharra!
Hành động đê tiện của Oharra
đã làm ô danh chúng tôi.
Nếu anh muốn bàn về chuyện đó
thì tôi ở trong phòng.
Được rồi.
Williams, lại đây! Em muốn anh tới
thư phòng của Hán càng sớm càng tốt.
Ê, Roper. Nửa tiếng nữa tôi sẽ gặp anh.
- Ông Hán?
- Ngày hôm qua ông đánh rất tốt.
Trường phái của ông không chính thống.
Nhưng hiệu quả.
Ông không quan tâm võ thuật
mà chỉ quan tâm chiến đấu.
Chiến thắng.
Chúng ta ai cũng muốn chiến thắng.
Cũng như chúng ta được sinh ra
để biết rằng cuộc sống này...
... dễ dàng bị đánh bại nên cần phải
học cách để đối phó.
Tôi không phí thời gian với chuyện đó.
Khi nó tới, thậm chí tôi không để ý.
Vậy sao?
Tôi quá bận rộn.
Ông tìm kiếm gì khi tấn công
người của tôi?
Không phải tôi.
Ông là người duy nhất
ra ngoài lâu đài.
Tôi đã ra ngoài,
nhưng không phải là người duy nhất.
Ông phải nói ra còn người nào khác.
Ông Hán, tự nhiên tôi muốn rời khỏi đảo.
Điều đó không thể được.
Nhảm nhí quá, ông Hán!
Chắc là ông từ trong sách hài hước bước ra!
Muốn luyện tập hả?
Bạn tôi, Williams,
đang đợi ở phòng tôi.
Tôi muốn nói chuyện với ông.
Chúng ta sẽ gặp bạn ông sau.
Được.
Đây là bảo tàng của tôi.
Thật khó để liên kết những
thứ kinh hoàng này...
... với những nền văn minh kiêu hãnh
đã tạo ra chúng.
Sparta, La Mã, Những Hiệp sĩ Châu Âu,
Võ sĩ đạo.
Họ sùng bái sức mạnh...
... bởi vì chính sức mạnh là cái
tạo ra những thứ có giá trị khác.
Không gì tồn tại mà không có nó.
Có biết bao nhiêu kỳ quan thanh nhã
đã biến mất khỏi trái đất...
... vì sự tranh giành sức mạnh để tồn tại.
Cái gì đây?
Một kỷ vật.
Lên trên này.
Một cái máy chém. Không, cám ơn.
Đây là thứ duy nhất mà tôi
chẳng muốn thử chút nào.
Nếu ông không phiền. Ông Roper.
Ý ông muốn tôi thọc đầu
vô cái thứ này?
Một hành động chứng tỏ sự tin cậy.
Tôi là người không mấy tin cậy, ông Hán.
Rất ít người có thể hoàn toàn tàn nhẫn.
Điều đó không dễ.
Nó cần nhiều sức mạnh
hơn là anh tưởng.
Bây giờ mày đã có thêm tám năm sống nữa.
Vậy là có một điểm mà
anh sẽ không vượt qua được.
Làm y như thiệt.
Lối này.
Máy năng lượng của chúng tôi.
Ồ, vâng.
Góc của phụ nữ hả?
Sức mạnh của một người đàn ông
có thể được đo bằng sự thèm khát.
Thật ra, sức mạnh của một người đàn ông
xuất phát từ lòng khao khát.
Không, chúng nó là con gái tôi.
Con gái ông?
Tôi xin lỗi. Tôi nghĩ...
Tôi hiểu lầm. Cô Hán...
Họ cũng là những vệ sĩ rất đặc biệt của tôi.
Tôi thán phục tầm nhìn của ông.
Không có ai trung thành như
những con gái nhỏ của cha.
Ông Roper?
Không, cám ơn, tôi tự đứng dậy được.
Hân hạnh được gặp cô.
Thuốc phiện!
Chúng tôi đang khai thác
sự trụy lạc, ông Roper.
Kinh doanh sự trụy lạc cũng
giống như những ngành khác.
Cung cấp cho khách hàng của ông
những sản phẩm họ cần, và...
... khuyến khích nhu cầu đó thêm một chút
để kich thích thị trường và...
... chằng bao lâu những khách hàng của ông
sẽ lệ thuộc vào ông. Nghĩa là thật sự cần ông.
Đó là quy luật kinh tế.
Đúng.
Và ở đây chúng tôi đang kích thích
một nhu cầu hoàn toàn khác.
Chắc ông thắc mắc tại sao tôi lại tự ý
khoe khoang với ông quá nhiều như vậy?
Tôi dễ dàng quên những gì tôi thấy.
Nhưng mà, sao ông làm vậy?
Tôi hy vọng ông tham gia cùng chúng tôi,
làm đại diện cho chúng tôi ở Mỹ.
Tôi bắt đầu hiểu lý do cuộc thi đấu,
một sự tính toán hoàn toàn.
Đó là một cách hay để tuyển tài năng mới.
Họ là ai vậy?
Bọn cặn bã tìm thấy ở ven biển.
Thủy thủ bị bắt cóc?
Chí là bọn bá vơ, say xỉn
không còn biết...
... mình là ai mỗi buổi sáng thức dậy.
Ông còn vài món nợ kha khá
ở bên Mỹ.
Diner's Club còn chưa gọi cho tôi.
Có vài câu hỏi tôi buộc lòng phải hỏi.
Tôi không nhận được câu trả lời.
Và ông muốn tôi tham gia cái này?
Có một vài sự thật.
Tôi muốn chúng ta hiểu nhau rõ ràng hơn.
Không.
Giữa chúng ta không có gì
là không hiểu rõ.
Cứu tôi!
Tôi chỉ 17 tuổi!
Cứu tôi! Làm ơn, cứu tôi!
Quay lại, cứu tôi!
Ông phải quay lại, làm ơn!
Im lặng!
Trận đánh với các bảo vệ rất tuyệt.
Bản lãnh của ông thật phi thường.
Và tôi đang muốn mời ông
gia nhập với chúng tôi.
Chúa ơi, cái này tới nửa tiếng rồi!
Sao tôi lại không...
Kêu đại tá của ông nghe máy.
Vậy, đánh thức ông ta.
Tôi chẳng quan tâm ông ta
đang có khách hay không!
Tổ bà nó. Tôi không quan tâm ông ta đang
ở với ai! Kêu ông ta nghe máy ngay lập tức!
Chào ông Roper.
Chúng tôi đang chờ ông.
Chuyện gì đây?
Không biết ông có đủ minh mẫn
để tham gia buổi khai trí sáng nay không?
Khai trí?
Ông định làm gì anh ta?
Không phải tôi, ông Roper.
Mà là ông.
Như ông đã nói...
... có một điểm mà tôi không vượt qua được.
Tôi đã đúng về ông.
Chúng tôi sẽ chứng tỏ mình xứng đáng
với lòng quảng đại của ông.
Tôi sẽ tìm cho ông một người
mà ông có thể ra tay.
Nhanh lên! Tiêu diệt chúng! Giết!
Giết chúng!
Giết!
Mày đã xúc phạm gia đình tao...
... và mày đã xúc phạm
Thiếu Lâm Tự.
Hãy nhớ...
... kẻ thù chỉ có hình và ảnh.
... để che giấu những động thái thực đằng sau nó.
Phá hủy được hình ảnh đó,
con sẽ đập tan được kẻ thù.