Tip:
Highlight text to annotate it
X
Phụ đề tiếng Việt: ngodat (joinmovie.com)
Thật là một chuyện nực cười.
Vấn đề không phải là bạn
lún sâu bao nhiêu...
Giữa cái đúng và cái sai...
Cuối cùng thì bạn vẫn phải lựa chọn.
Nếu đi đường này, bạn có thể phải
sống dựa vào chính mình.
Bạn có thể đi đường khác
và vẫn tiếp tục bước đi...
nhưng bạn sẽ chết và
chả hề biết gì.
Trên đường tới Mexico,
tôi đi qua Texas.
Tôi cần ẩn náu một thời gian.
Tôi đã phải lẩn tránh gần như suốt đời.
Khi tỉnh hay khi say,
tôi không hề phàn nàn...
mặc dù lúc đó tay tôi đã thực sự nhúng chàm.
Jericho là một thị trấn nhỏ bé
cách biên giới khoảng 50 dặm.
Đường phố bẩn thỉu,
những căn nhà xiêu vẹo.
Có một điều chắc chắn là...
bạn không thể tìm thấy nó
trên bản đồ.
Hầu như suốt đời, tôi là một gã trai
thành phố có máu mặt.
Tôi thích tản bộ trên vỉa hè...
và thích những ánh đèn sáng
sau khi mặt trời lặn.
Tôi nghĩ rằng thị trấn này
chỉ là một nơi...
bạn dừng lại để đổ xăng,
kiếm chút đồ ăn...
và nếu kẹt, có thể nghỉ tạm một đêm.
Khi tôi nhìn lướt qua cô ấy...
và thế là mọi chuyện nực cười bắt đầu.
Chẳng hay ho chút nào khi...
nhìn ngó "hàng" của ông Doyle theo kiểu đó.
Tôi nhớ có lần một thằng cha bảo tôi
đây là một đất nước tự do.
Bố khỉ, thằng này nghĩ rằng
đây là một đất nước tự do.
Giờ thì mày có thể đi.
Nếu mày muốn khiếu nại thì
văn phòng cảnh sát trưởng ở kia.
Đèn xe mày bị hỏng này.
Tôi thấy rồi, ngay ngoài cửa sổ mà.
Anh biết tôi sẽ làm gì không?
Chả làm quái gì cả.
Nhưng tôi biết anh nên làm gì.
Anh nên mua phụ tùng thay thế,
chất lên xe...
và biến khỏi thị trấn.
Đúng thế không, Bob?
Anh phải tha lỗi cho lão già Bob.
Ông ta rất ít nói.
Chờ chút.
Để tôi bảo anh điều này.
Nếu anh còn lẩn quẩn ở đây,
đừng đến nhờ tôi giúp đỡ.
Ở đây anh phải dựa vào chính mình.
Chúng tôi đã có một ông bạn
nằm trong cửa sổ của người mai táng.
Hãy gia ân cho chính mình...
việc đầu tiên, hãy trang bị vũ khí.
Người khách đầu tiên trong tuần.
Uống whiskey hay bia?
Chả có gì khác để mời.
Whiskey.
Ông không tuân theo luật cấm rượu à?
Ở đây chúng tôi không quan tâm lắm.
Ông có điện thoại không?
Anh muốn gọi cho ai?
Bà già tôi.
Chúng tôi có điện thoại,
nhưng chẳng cái nào gọi được...
vì anh cần một nhân viên tổng đài
để điều khiển chúng.
Ông có điện không?
Có.
Bằng máy nổ chạy xăng.
Hy vọng chúng vẫn còn hoạt động.
Chả còn ai sửa chữa khi
máy phát bị hỏng.
Nói thật...
hầu hết những người được gọi là
tử tế đều đã bỏ đi.
Ở đây chẳng còn gì
ngoài một thị trấn ma.
Một tay cảnh sát trưởng khốn nạn...
ngồi giữa hưởng lợi...
ăn hối lộ của cả hai bên.
Tôi nghĩ ông Doyle
mua chuộc hắn trước...
hoặc có thể là Strozzi.
Strozzi là ai?
Là một băng đảng khác ở vùng này.
Strozzi và nhóm anh em người Ý.
Hai băng tiếp quản vùng này,
đuổi hết dân thường.
Chúng ở cùng một thành phố lớn...
nhưng không ưa nhau chút nào.
Bọn buôn rượu lậu.
Strozzi ở khu Sweetwater...
và băng của Doyle ở Alamo.
Chúng để mặc tôi ở đây
vì tôi sống một mình.
Chúng nghĩ tôi bị điên.
Anh làm cái quái gì thế?
Tôi đi gặp mấy thằng phá hỏng xe tôi...
nói chuyện với chúng một chút.
Tôi không được đón tiếp
tử tế cho lắm...
nhưng tôi bắt đầu nghĩ có thể
hôm nay là ngày may mắn của tôi.
Một thằng cảnh sát trưởng khốn nạn...
và hai băng buôn rượu lậu ghét nhau.
Nếu chơi đúng kiểu...
tôi có thể kiếm một chút tiền tươi
và đi tiếp.
Tao tưởng tao đã nói rõ với mày...
ở đây những ai mày có thể
và không thể nhìn.
Đó là "hàng" của ông Doyle.
Tao đến gặp mày.
Thế mày đã sửa xe chưa?
Tao đang kẹt tiền.
Tao không biết mày có thể giúp tao
trả tiền sửa xe không.
Tao đoán là mày sẽ phải giết tao.
Nếu thế thì mày sẽ đau lắm đấy.
Bảo với ông Doyle là nếu ông ta thuê
mấy thằng thông minh hơn...
việc này đã không xảy ra.
Tất cả chỉ là chuyện buôn rượu thôi.
Hàng lậu từ Mexico được chuyển qua đây.
Chúng tôi là một phần của hoạt động
gia đình ở Chicago.
Vì thế những gì chúng tôi có ở đây
gần như là một cuộc nội chiến...
ngoại trừ việc hiện nay bọn tôi
đã thỏa thuận ngừng bắn.
Việc ngừng bắn sẽ không kéo dài...
đặt biệt là khi Hickey trở về.
Đó là lý do anh có mặt ở đây.
Hickey là thằng nào?
Hickey là cánh tay phải của Doyle.
Hắn dễ thương lắm.
Cứ như là người ta băm nhỏ hắn
để ăn vào bữa tối Chủ Nhật.
Như thế này này.
Thôi, quên đi.
Thế còn anh? Anh có tên chứ hả?
Smith.
Smith gì? Không có tên à?
John.
Tên đẹp đấy. Thôi được rồi.
Anh đang chạy trốn à?
Anh chui ở đâu ra thế?
Miền Đông.
John Smith, người Miền Đông.
Nghe nói anh muốn gặp tôi.
Đúng vậy.
Có việc gì không?
Tôi làm gián đoạn chuyện quan trọng à?
Cô ấy làm móng tay.
Đây là Lucy.
Một cô gái rất dễ thương.
Mồm cô ấy rất to, nhưng
cô ấy sẽ câm mõm...
và cư xử rất hiền lành, đúng không?
Lucy, làm ơn dẫn ông Smith
lên phòng được không?
Tôi đoán Strozzi lại thuê
một thằng vô dụng nữa.
Cô có thể nói rõ hơn được không?
Được. Tôi là thầy bói.
làm việc cho Strozzi.
Anh sẽ thích căn phòng của mình.
Cô ả xuất thân từ vùng
ngoại ô Cicero.
Strozzi nói hắn gọi cô ta tới
để giữ vững tinh thần...
nhưng đó là lần đầu tiên
tôi nghe thấy chuyện đó.
Mong anh giữ yên lặng trên này, OK?
Phòng tôi ở ngay phía dưới.
Tôi sẽ cố không gây
quá nhiều tiếng ồn...
khi tôi rập rình trên giường.
Bữa ăn tối Chủ Nhật đúng là một sự kiện.
Strozzi có thể chỉ là một thằng tiểu tốt...
nhưng hắn cố gắng điều hành mọi việc...
như thể hắn là một ông lớn ở Chicago.
Hắn có một đội quân 20 tay súng.
Nhưng theo tôi thấy,
hầu hết bọn chúng là mấy thằng dở hơi.
Giống mấy thằng trong một cuốn
tiểu thuyết rẻ tiền nào đó.
Đồ ăn thế nào?
Ngon.
Tôi mua ở tận Chicago đấy.
Đồ ăn ở đây như cứt.
Ngon chứ, hả?
Ờ. Tôi thích ăn tỏi.
Được lắm.
Gì thế này? Không ai đợi tôi sao?
Cậu về muộn.
Tôi có việc quan trọng.
Trong khi cậu làm việc quan trọng...
mọi thứ vẫn diễn ra.
Hôm nay chúng ta có người mới.
Ông Smith, đây là Giorgio Cormonte.
Anh ta đã giết thằng Finn. Đó là
thằng giỏi nhất của Doyle sau Hickey.
Tôi biết việc đó.
Và anh thuê hắn ta.
Thế anh nghĩ việc đó có giống như
đang đình chiến không?
Anh muốn lật đổ Doyle à?
Ngoài ra, hắn là thằng đéo nào thế?
Người của Doyle rất sợ anh ta.
Anh ta mới đến thị trấn được
20 phút mà đã chơi chết một thằng.
Doyle sẽ không dám làm gì
khi Hickey vắng nhà.
Việc duy nhất mà thằng chuột chết đó
có thể làm...
là thuê người này vào băng của hắn.
Tôi không thích điều đó.
Tôi không thích thay đổi vào phút cuối...
và tôi không thích mấy thằng lạ mặt...
Nếu mày có vấn đề gì với tao,
hãy giải quyết với ông chủ của mày.
Tao chỉ làm việc ở đây thôi.
Vậy là tôi đã từ chối căn phòng miễn phí.
Tôi đã thấy những điều có thật...
và những gã này còn lâu mới nhận ra.
Tôi không chắc ông ta có làm sẵn
cho một một cái hòm gỗ...
hay là chỉ muốn cám ơn tôi
đã tạo công ăn việc làm cho ông ta.
Xem ai đây nào.
Lần cuối cùng tôi gặp anh...
anh sắp sửa nói chuyện với mấy chú em.
Tiếp theo tôi được biết,
một trong số chúng đã chết.
Cuộc nói chuyện không thành.
Đúng vậy không, Bob?
Hắn ta không nhiều lời,
nhưng tai hắn thính lắm.
Ông có phòng cho tôi thuê không?
Tôi rất ngạc nhiên là anh
không ở Sweetwater.
Có một phòng trên lầu.
Tôi có thể tiêu tiền.
Anh có tên không? Tên tôi là Joe.
OK, Joe.
Cứ nói với tôi khi nào
hết số tiền này...
tôi sẽ đưa thêm cho anh.
Ông có kiếm được con hàng nào
ở thị trấn này không?
Ô, có chứ.
Anh đang ở miền tây Texas mà.
Ngay chỗ quẹo, phòng thứ 3 bên trái.
Chắc chắn cậu có thể đáp ứng được.
Anh làm em nhớ đến thằng cha
thường đến gặp em...
hồi em còn làm ở New Orleans.
Trông hắn rất giống anh.
Anh đến New Orleans chưa?
Hắn rất dễ thương.
Hắn không ít nói như anh,
mặc dù...
hai người trông như anh em ruột vậy.
Trừ việc hắn có mấy hình xăm.
Em nghĩ hắn từng tham gia hải quân.
Và hắn thường đến gặp em vào
đêm thứ Sáu và thứ Bảy hàng tuần.
Hắn tên là Clarence.
Hồi em ở New Orleans rất là vui.
Rất tiếc là em lại đến
cái thị trấn khỉ ho cò gáy này.
Ở đây chả có gì làm cả.
...Nên em theo học tất cả
các lớp khiêu vũ...
vì em muốn trở thành một vũ công...
và vì vậy em đến đây vì mùa này
vắng khách...
Ra khỏi đây ngay, các cô!
Đi!
Em không biết gì về vụ này.
Cái gì?
Em không biết gì...
Thằng nào định chơi tao?
Chúng ép buộc em!
Chúng nói chúng sẽ giết em.
Em không còn cách nào khác.
Nói cho tao biết tên nó.
Con mẹ mày, nói tên thằng đó!
Đó là một thằng làm việc cho Doyle.
Đó là băng của Doyle.
Xin anh đừng cho chúng biết là em nói.
Câm mồm!
Xin anh. Em xin lỗi.
Tên cô ta là Wanda.
Gài bẫy tôi chẳng vì thù hằn cá nhân.
Cô ta chỉ cố gắng kiếm sống...
trong môi trường cá lớn nuốt cá bé.
Đi nào.
Khi đại diện luật pháp xuất hiện,
tôi đã bỏ đi từ lâu...
nhưng tay cảnh sát trưởng
không bỏ qua cho tôi.
Ông ta điều tra toàn bộ sự việc...
sau đó bắt cô gái điếm.
Tôi tới Red Bird và hỏi thăm ông bạn già...
chủ nhà trọ xem tôi có thể
tìm anh ở đâu.
Chúng ta đi đâu đây?
Một hắc điếm bên ngoài thị trấn.
Strozzi muốn tất cả mọi người đến đó.
Hắn ta sẽ phát biểu gì nữa à?
Hắn không cho tôi biết nhiều.
Giorgio luôn cư xử như hắn
là người đứng đầu...
vì hắn là con của một nhân vật
rất quan trọng...
Ông chủ của Strozzi ở Chicago.
Strozzi và Giorgio
thực ra là anh em họ.
Mặc dù Strozzi không thừa nhận điều đó.
Không phải mẫu người sống vì gia đình.
Thế cô và hắn thì sao?
Celina chạy xe rất nhanh khoảng 20 phút
băng qua sa mạc.
Ngôi nhà hai tầng bằng gỗ nằm trơ trọi.
Đó là một nơi...
trông có vẻ như món đặc sản là bít-tết gà rán.
Strozzi bảo tôi là Giorgio
và mấy thằng kia...
giận dữ vì khoản tiền lương
mà anh được nhận.
Giorgio không ưa anh lắm, đề phòng
trường hợp anh không nhận thấy.
Tại sao thằng cha đó lại cử
bạn gái hắn đến gặp tôi?
Strozzi cho rằng tôi không đủ bản lĩnh...
để xé rào, nên hắn cử tôi đi.
Chắc cô tự hào lắm nhỉ.
Thôi cái trò khuấy cứt ấy đi,
được chưa?
Tôi ăn no cứt của Strozzi rồi, cảm ơn.
Cô có chắc mình không đủ bản lĩnh
để xé rào không?
Tôi chỉ tò mò thôi.
Bạn trai của cô có tên không?
Có. Nhưng chỉ trong phòng ngủ thôi.
Như thường lệ,
cô ấy cố tỏ ra cứng cỏi...
nhưng ai cũng có thể nhận thấy,
đó chỉ là một lớp vỏ bọc mỏng manh.
Ngay cả với một thằng
tầm thường như Strozzi...
cô ấy cố gắng vượt qua chính mình.
Lạy Chúa tôi. Sao hai người đi lâu thế?
Lâu cái đít tao đây này.
Ngoài trời đang mưa.
Rất khó lái xe.
Hắn nói đúng, sao lâu thế?
Anh điếc à... trời đang mưa.
Càng ngày mày càng trở nên
khốn nạn hơn cả bọn Ba-lan...
và chẳng còn đáng yêu chút nào.
Mày biết chuyện gì xảy ra với
mấy con vợ Ba-lan khốn nạn không?
Bọn nó bị sút tung đít lên đấy!
Lúc tôi đang ở nhà thổ...
Doyle cử hai thằng đến thăm tôi.
Tôi buộc phải thịt cả hai thằng.
Mày giết thêm hai thằng
đàn em của Doyle?
Mày nói thật hay nói phét đấy?
Tao đéo sợ thằng Doyle.
Nếu tối nay nó mất hai người,
đúng là tin tốt lành.
Thằng Doyle nó đang cố gắng trả giá
cao hơn để giành mối hàng của tao.
Tao cố gắng làm ăn với nó,
đúng là vớ vẩn.
Tuần tới chúng ta có một
chuyến hàng từ Monterrey.
Ngài Doyle có một chuyến đến
vào ngày mai.
Đây chính là lúc anh bắt đầu kiếm lại
số tiền mà tôi trả cho anh.
Năm chiếc xe tải.
Khoảng 200 thùng.
Chúng giao 200 đô một thùng.
Kiếm lời 200 ngàn.
Thêm vào đó, anh có biết
điều thật sự là gì không?
Chúng ta cướp xe hàng của thằng Doyle.
Anh có biết ở Mexico rất khó mua xe tải không?
Chúng tôi vượt biên giới khoảng 2 tiếng
trước khi mặt trời lặn.
Strozzi có một kế hoạch mà hắn nghĩ
sẽ lấy được số má...
trong mắt ông chủ lớn ở Chicago.
Việc đó liên quan đến cướp bóc,
giết người, tham nhũng trong quân đội...
và đưa tôi lên tuyến đầu.
Mày là thằng đéo nào thế?
Có thể đây là lúc thích hợp để đầu hàng.
Chuyện quái quỷ gì thế này?
Tao đã bảo mày là không thể
tin tưởng mấy thằng Mexico.
Tao sẽ cử Smith về với Santo...
để theo dõi thằng Doyle.
Mày đi theo xe tải về Matamoros.
Đó là một cuộc tàn sát.
Không thể nói là tôi
thực sự hối tiếc...
nhưng kiểm chứng theo kiểu này
thì kinh khủng quá.
Tôi không biết chắc chắn...
cô ta có bị giữ
để làm nhân chứng hay không.
Cô ta là loại đầu đường xó chợ.
Có lẽ là đến đây với mục đich đồi bại.
Mất bao nhiêu để thả cô ta?
100 đô, thả ngay lập tức.
Tôi suy nghĩ mãi về việc
bọn đàn em của Doyle...
biết tôi đang ở cái nhà thổ đó.
Tôi nghĩ tay phó cảnh sát của ông đã
nghe tôi nói đêm qua ở quán Red Bird...
hắn đến đây báo cho ông biết...
và ông đã bán thông tin đó cho Doyle.
Tôi nó thế có đúng không, cảnh sát trưởng?
Anh là người đa nghi.
Phải thế không, Bob?
Có lẽ đêm qua tôi đã
quá thô bạo với cô.
Có thể tôi quịt tiền của cô.
Nếu tôi là cô, tôi sẽ ra khỏi đây.
Người của Doyle sẽ nghĩ
anh mua chuộc tôi.
Ở đây có xe buýt không?
Có. Vào buổi trưa.
Hãy đảm bảo là cô ta lên được xe buýt.
Tôi có một số thông tin mà ông
có thể muốn bán cho ông Doyle.
Ông ta sẽ nhan chóng biết được...
nhưng ông có thể là người báo tin
cho ông ta.
Một chuyến rượu lậu mà ông ta
mua từ Mexico...
đã bị mấy thằng nào đó cướp mất rồi.
Một tin như vậy có khi giá trị tới 1 ngàn đô.
Mong là tin chính xác...
vì nếu Doyle cử thằng Hickey theo tôi...
hắn sẽ đến thẳng chỗ anh.
Tôi nghe nhiều người nói về Hickey.
Có vẻ hắn là một thằng đáng sợ.
Tôi cho anh biết hắn đáng sợ thế nào.
Nghe nói khi hắn lên 10...
hắn lấy một con dao thái thịt
và cắt cổ cha hắn...
từ tai nọ sang tai kia.
Sau đó người ta tống hắn
vào trại trẻ mồ côi.
15 tuổi, hắn đốt rụi trại trẻ.
Ông cần nhớ rõ là phải chia cho tôi
một nửa số tiền 1 ngàn đó.
Tôi nghĩ cô và tôi nên nói chuyện.
Tôi không nghĩ những người này
coi trọng cao cô.
Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân?
Tôi nghĩ anh chỉ là một thằng
làm mọi thứ vì tiền.
Đúng, tôi chỉ là một thằng
làm mọi thứ vì tiền.
Có ai thấy anh lên đây không?
Coi trọng tôi?
Anh không biết tới một nửa sự việc.
Tôi không cần mấy thằng chó đẻ ấy
coi trọng tôi.
Tôi sẽ về Chicago với bất kỳ
phương tiện nào rời khỏi đây đầu tiên.
Có gì buồn cười chứ?
Cô sẽ không đi đâu hết.
Cô đang xả bớt bực bội trong lòng.
Anh thấy cái cách mà Strozzi
nói chuyện với tôi chứ?
Thằng chết tiệt đó?
Cầu cho nó chết đi.
Hôm nay Strozzi đi vắng.
Giorgio cũng thế.
Thì sao?
Strozzi có kể với cô là
hắn trả tôi rất nhiều tiền không?
Có cách để cô kiếm một ít.
Anh có thể nói cho tôi biết
sao tự nhiên anh lại tử tế thế?
Vì tôi là một thằng dễ thương...
một thằng ngọt ngào.
Như tôi đã nói...
Tôi không nghĩ bọn chúng
tôn trọng cô.
Tôi nghĩ cô là một cô gái
rất thông minh.
Cô nghe thấy mọi việc...
những việc bí mật.
I tôi là loại người muốn biết...
càng nhiều thông tin càng tốt...
vậy nếu cô cho tôi biết
những điều bí mật...
tôi sẽ cho cô thêm
khoảng 100 đô một tuần...
chỉ tôi và cô biết việc này.
Strozzi và Giorgio sẽ trở về
vào ngày hôm sau...
nhưng tôi đã ngửi thấy mùi tiền...
nếu làm việc cho Doyle.
Chúng đã thực hiện bước đầu tiên.
Ông Doyle muốn anh đến làm việc
cho chúng tôi.
Tôi không chắc ông ta có đủ tiền
trả cho tôi hay không.
Ra giá đi.
1 ngàn đô.
Một tuần hay một ngày?
Tôi ngạc nhiên thấy ông không giận tôi.
Tôi nghĩ lẽ ra ông phải giận tôi...
vì đã giết 3 người của ông.
Theo tôi biết thì đó là cách duy nhất
để chữa bệnh ngu ngốc.
Ê, thằng kia.
Mang thứ gì ngon nhất ra đây.
Có ngay, thưa ngài.
Tôi biết anh đã nhận
làm việc cho Strozzi...
nhưng tôi nhận thấy
anh là loại người...
sẽ làm việc cho người nào
trả giá cao hơn...
giống mấy thằng Mexico đó...
đáng lẽ chúng phải bảo vệ
chuyến hàng của tôi.
Strozzi đứng sau chuyện đó,
phải không?
Anh có muốn giết thằng Strozzi...
và cái con lợn Giorgio đó?
Theo như tôi biết,
một gã như anh...
chỉ quan tâm đến tiền.
Ý tôi nói đây là một sự chào mừng.
Đó là lý do chúng tôi ở đây.
Hickey đâu?
Anh đã nghe nói về Hickey hả?
Tôi được biết hắn nói chuyện
buồn cười lắm.
Đó là những gì anh thấy khi
kẻ nào đó rạch mặt anh...
ấn một cái dùi vào cổ họng anh.
Hickey có thể làm những việc
tồi tệ.
Đây là một công việc bí mật.
Chúng tôi cần ai đó dễ thương
và khéo léo, giống như anh.
Tôi sẽ cân nhắc việc đó.
Anh đang phạm sai lầm!
Có lẽ anh không được thông minh lắm.
Anh còn do dự cái đéo gì nữa?
Anh nghĩ kẻ nào ngoan ngoãn
thì sẽ thừa hưởng trái đất sao?
Nếu vậy, anh cũng không được
ở đó mà tận hưởng đâu.
Có thể tôi là một tay súng bắn thuê...
nhưng đúng ra tôi không phải
là một kẻ ám sát.
Có lẽ Doyle cho rằng
không có sự khác biệt gì nhiều.
Bảo Hickey là tôi xin chào hắn.
Nếu tôi muốn lấy tiền của Doyle...
tôi cần bán cho hắn thứ gì đó
thật đặc biệt.
Cậu không bỏ tôi.
Không ai bỏ tôi cả.
Gì vậy? Doyle à?
Hắn đề nghị trả nhiều tiền hơn?
Cứ giữ 500 mà anh nợ tôi.
Số tiền còn lại là của tôi
vì những gì tôi làm ở Mexico.
Anh để hắn đi sao?
Hắn không được đi.
Không ai được đi.
Mày quay lại đây, thằng chó đẻ kia.
Bỏ súng xuống!
Mày có chuyện muốn nói với tao?
Tao sẽ giết mày, thằng chó.
Giorgio có là một thằng ngu
thì cũng không phải là lỗi của anh.
Anh thật sự muốn chết vì một thằng ngu?
Thôi đi. Bỏ súng xuống.
Bảo với ông Doyle
là tôi phản lại thằng Strozzi rồi.
Ông cười cái đéo gì đấy?
Con mẹ nó, thật là tuyệt.
Tôi đoán anh không làm việc
cho Strozzi nữa.
Ông có bao giờ rửa cốc không?
Công việc cho Strozzi đã kết thúc.
Trước khi Hickey xuất hiện,
tôi án binh bất động.
Tôi quyết định cai rượu một thời gian.
Hai ngày không uống một giọt.
Với tôi, điều đó khá tốt.
Ngồi chơ lơ ngoài này có vẻ
không hay ho lắm...
đối với một người
có nhiều kẻ thù như anh.
Tôi nghĩ mọi người đều mến tôi.
Tôi là một thằng dễ thương mà.
Đây là bồ của ông Doyle.
Tôi đưa cô ấy đi lễ nhà thờ.
Tôi đoán đi lễ nhà thờ làm cô ấy
thấy dễ chịu hơn...
là đi cùng với ông Doyle.
Phải không, cô em?
Anh không muốn bỏ lỡ dịp
kiếm một số tiền lớn.
Cuộc chiến nhỏ với Strozzi
sẽ nhanh chóng kết thúc.
Hickey đã trở về.
Chúng ta gặp rắc rối.
Strozzi phá vỡ việc đình chiến,
cướp đoàn xe ở Mexico...
giết hết người của ta,
lấy toàn bộ số hàng.
Xe của tôi thế nào?
Tôi đã sửa mấy cái ống dẫn,
và cái đèn pha.
Lại ngon như xe mới,
ngoại trừ kính chắn gió.
Tôi đã đặt mua kính mới,
nhưng phải mất một thời gian.
Thế này đủ chưa?
20 đô-la? Quá nhiều đấy.
Nhưng tôi có thông tin bán cho anh...
để khỏi phải trả lại tiền.
Một thằng nào đó tới đây
hỏi tôi về cái xe của anh...
muốn xem đăng ký xe...
và kiểm tra tên anh.
Thế ông nói gì?
Tôi chả nói gì cả.
Hắn chỉ đi loanh quanh nhìn ngó.
Anh đoán được gì không?
Hắn không tìm thấy đăng ký xe, đúng không?
Đúng vậy.
Ông có thể giữ số tiền thừa.
Thằng đó có nói tên nó là gì không?
Hắn không nói,
nhưng tôi biết hắn.
Một trong số mấy thằng người Ý
hay lượn lờ quanh đây...
tên là Giorgio.
Cảm ơn.
Lạy Chúa!
Thằng nào ra trả lời điện thoại đi!
Có thể Chicago
đã tìm được cách giải quyết.
Có vẻ như tao đã đào trúng mỏ vàng.
Ai thế? Giorgio?
Đúng. Ai đấy?
Chắc mày nhớ tao,
thằng được trả lương cao ấy mà.
Tao có lời nhắn cho Strozzi.
Chúng tao không cần lời nhắn
của một thằng ngu như mày.
Đừng có ngu xuẩn thế.
Bởi vì tao không làm việc
cho bọn mày...
không có nghĩa
tao không thể là bạn bè.
Tao không muốn thấy ông chủ
của mày bị tổn thương.
Mày bảo với ông ta là Doyle biết...
ông chủ mày cướp chuyến hàng của hắn...
nhưng có lẽ chúng mày có vấn đề lớn hơn.
Có tin đồn là Ramírez lại nhận tiền của Doyle.
Ai mà biết được?
Có thể chỉ là tin đồn nhảm nhí.
Mày hiểu chưa?
Rồi, tao hiểu. Toàn trò nhảm nhí.
Chú bé ngoan. Mày bảo anh họ mày
phải cẩn thận đó.
Người Ý đang thắng thế ở
New York và Chicago...
nhưng họ làm việc không tốt lắm
ở Jericho.
Khoảng hơn 9 giờ tối hôm đó...
Tôi thấy Giorgio rời khỏi thị trấn.
Bạn cũng có thể thấy bảng giá tiền...
treo trên cổ hắn.
Tôi đến để cho anh biết...
là tôi và Strozzi
đã làm lành sáng nay.
tôi có khoản đầu tư ở đó...
vậy chúng ta có thể quên những chuyện
đã xảy ra ngày hôm đó, được không?
Chỉ là vui vẻ một lần thôi.
Làm ăn là làm ăn.
Tôi không muốn ôm rơm cho nặng bụng.
Strozzi sẽ chăm sóc tôi.
Tôi đã thấy thằng Giorgio
lẻn ra khỏi thị trấn.
Hắn đi đâu?
Hắn tới El Morado.
Hắn làm gì ở Mexico?
Hắn thì lúc nào mà chả...
uống rượu, lượn lờ, đi chơi gái.
Tôi ngạc nhiên là Strozzi lại không đi.
Chắc giờ hắn chán chơi gái điếm rồi.
Đ. mẹ mày!
Cái gì?
Tôi nghĩ cô quên mất thỏa thuận
của chúng ta.
Tại sao Giorgio đi Mexico?
Hắn tới đó để hoàn tất
một số công việc với Ramírez...
Hối lộ hắn và bọn cớm
để đảm bảo việc an ninh.
Tôi phải đi.
Chúng ta xong việc, đúng không?
Chúng ta xong việc.
Cái thằng em họ lắm mồm
của Strozzi, thằng Giorgio...
hiện đang trên đường tới Mexico...
để gặp một người bạn của ông,
cái thằng tên là Ramírez.
Ông có quen thằng Ramírez không?
Trả công cho hắn trong vụ cướp hàng.
Giờ thì ông có thích nghe kể truyện không?
Tốt. Tiếp tục đi.
Hắn cũng sẽ gặp một thằng cớm.
Thằng cớm đó chịu trách nhiệm...
đảm bảo an ninh bên này biên giới...
nên tôi đoán hắn cũng sẽ
được trả tiền.
Có thể cả bọn sẽ lên kế hoạch
cho chuyến hàng tiếp theo...
sử dụng đoàn xe tải của ông.
Tôi không muốn tự đề cao mình...
nhưng những thông tin kiểu này...
có giá lắm đấy.
Giorgio rất quan trọng
đối với Strozzi.
Nếu có chuyện gì xảy ra với hắn...
Strozzi sẽ gặp rắc rối lớn,
ông có nghĩ thế không?
Lấy bao nhiêu tùy ý anh.
Giờ anh làm việc cho tôi.
Tôi sẽ chỉ lấy đúng 2,000
mà chúng ta đã thỏa thuận.
Anh làm việc cùng chúng tôi,
anh làm việc với những người chiến thắng.
Mọi thứ khác đều là ngu xuẩn.
Tôi sẽ cân nhắc việc đó.
Mày còn chần chừ cái đéo gì nữa?
Tao không chơi kiểu này!
Tên hắn là Smith,
Ít nhất là hắn nói vậy.
Đây là Hickey.
Tôi đã kể với anh.
Được nghe rất nhiều về anh.
Thực tế là người ta nói về anh
khắp nơi trong thị trấn.
Tôi đặc biệt thích câu chuyện
về trại trẻ mồ côi.
Chúng kể với anh là bọn trẻ con
đốt trụi nơi đó à?
Tôi thích đoạn đó.
Anh bắn chết người của tôi.
Tôi đoán là có,
mấy thằng đó đáng bị như thế.
Anh thịt Finn.
Hắn là tay súng giỏi nhất của Doyle.
Tôi cứ nghĩ anh mới là người giỏi nhất.
Không. Chỉ đẹp trai nhất thôi.
Tào lao thế đủ rồi!
Trò chơi kết thúc.
Chúng ta cần nói chuyện.
Tôi đoán anh nên vào nói chuyện.
Đừng tin vào những gì anh nghe thấy.
El Morado cách Rio Grande
khoảng 30 dặm.
Toàn bộ thị trấn đang ăn mừng
ngày lễ thánh gì đó...
có nghĩa là tất cả mọi người hoặc
say rượu hoặc phục vụ ngày lễ.
Doyle giữ tôi lại...
và sáng hôm sau cử một chiếc xe
đi về phía nam.
Chẳng cần phải thông minh lắm...
cũng đoán được khách trên xe là ai.
Không, cảm ơn.
Tôi thấy anh có vẻ là một tên cớm.
Anh mang theo súng, đúng không?
Tốt rồi.
Có thể anh là loại người...
bắn sau lưng một kẻ không mang súng.
Chơi đi.
Chúng tao sẽ đưa mày ra khỏi đây.
Xin đừng bắn tôi.
Thôi nào.
Cô bé trông rất giống mẹ.
Không sao đâu. Hắn đang ngủ.
Tôi đậu xe cách đây hai dặm
và đi bộ.
Tại sao cô đến đây?
Doyle để tôi một mình ở đây.
Đây là nơi duy nhất
chúng không theo dõi tôi.
Sao cô ở với hắn?
Con người chả ai nợ ai cả.
Cách đây 1 năm, chồng tôi
đánh bạc với ông Doyle.
Sau khi thua mất cả tôi,
anh ta trở về bên kia biên giới.
Anh ta xấu hổ.
Khi Doyle cướp tôi từ tay con tôi...
Tôi đã đi ngủ.
Tất cả những gì tôi còn là cầu nguyện.
Nỗi sợ hãi chính là tai họa của tôi.
Anh thì sao?
Từ khi sinh ra tôi đã không có lương tâm.
Một người bạn đến đây gặp anh.
John Smith, hãy làm quen
với Đại úy Tom Pickett.
Ông ta đứng đầu lực lượng
đặc nhiệm trong vùng.
Nói chung ông ấy chỉ tới đây để...
Câm đi, Galt.
Mời ngồi, ông Smith.
Ông Smith và ta
sẽ uống với nhau.
Đêm nay chúng tôi
có nhiều chuyện để nói.
Ta tới đây vì vụ một cảnh sát bị giết...
ông ta bị giết phía bên kia sông...
trong một thị trấn tồi tàn ở Mexico.
Một vài người địa phương cũng bị giết...
và một sĩ quan hai mang tên là Ramírez.
Nhưng người mà ta quan tâm tới...
là một người Mỹ thuộc lực lượng
tuần tra biên giới.
Anh ta có gia đình. Được anh em
cảnh sát rất quý mến.
Ta đoán anh ta hơi lạc đường một chút...
nhưng dù sao thì anh ta
vẫn là một sĩ quan cảnh sát.
Cậu có biết gì về cái chết
của anh ta không, con trai?
Không, tôi không biết.
Kỳ cục thật.
Không thể thế được.
Ông Galt đây nói là cậu biết rõ...
về những gì xảy ra quanh đây.
Ông định nói là tôi làm vụ đó?
Ta hỏi là cậu có biết gì về vụ đó,
chứ không hỏi cậu có làm hay không.
Vụ đó đã được làm sáng tỏ, con trai.
Cảnh sát Mexico đã tóm hai thuyền
đánh cá có vũ trang từ Florida...
vừa vượt qua biên giới,
bàn giao lại cho chúng ta.
Chúng vẫn chưa thú nhận,
nhưng chúng sẽ.
Ta chỉ không thể bỏ qua ý nghĩ
là có thể...
một trong hai băng buôn rượu lậu này
có liên quan gì đó.
Đã từ lâu ta rất tin vào bản năng của mình.
Hãy nghe cho thật kỹ vì
đây là điểm mấu chốt.
Mọi thứ trong thị trấn này
đã vượt ngoài tầm kiểm soát.
Hai băng thì nhiều quá, thừa ra một.
Ta không phải là người mơ mộng.
Ta biết người ta làm
rất nhiều việc thấp hèn...
nhưng đó là chuyện giữa họ và Chúa.
Cậu có tin vào Chúa hay không?
Ta tin vào Chúa.
Nhưng những gì ta quan tâm
là để mắt tới mọi thứ...
và ta thấy ở Jericho này
mọi việc vượt ngoài tầm tay...
và ông cảnh sát trường Galt đây
không làm được gì nhiều, phải không?
Trên thực tế, công bằng mà nói...
chính ông ta cũng góp một phần
vào vấn đề rắc rối, đúng không?
Cậu chạy tới chạy lui, chơi cả hai bên...
theo như ông Galt đây nói...
kiếm khá nhiều tiền trong chuyện này.
Hết rồi, con trai.
10 ngày nữa ta sẽ quay lại đây.
Ta sẽ mang theo
khoảng 20 lính đặc nhiệm.
Ta sẽ tha thứ cho 1 băng vì
đó là điều tự nhiên.
Chẳng thể nào tránh khỏi một chút
tham nhũng...
nhưng nếu ta thấy 2 băng đảng
khi ta trở lại...
thì chỉ trong 2 giờ đồng hồ,
sẽ không còn băng đảng nào nữa.
Rất đơn giản.
Một băng phải từ bỏ và trở về nhà.
Các người tự quyết định.
Ta không quan tâm là băng nào.
Chỉ cần một bên phải cuốn xéo
hoặc bị thua.
Thế cũng tốt rồi.
Giết bao nhiêu thằng tùy thích...
nhưng đừng có giết
những người vô tội.
Ta không thích thế đâu.
Rất hân hạnh được nói chuyện
với ông, thưa Đại úy.
Ta cũng thế, con trai.
Còn một điều nữa.
Khi ta quay trở lại,
nếu ta là cậu, thì ta đã cuốn gói.
Mày bảo với Strozzi là
chúng tao đang giữ thằng Giorgio.
Bảo với nó, nếu muốn chuộc thằng kia,
hãy mang cho chúng tao 100 ngàn...
tới ngã rẽ chỗ con đường 5 dặm.
Bảo với nó là tới lúc 3 giờ chiều.
Đoàn xe tải.
Và chúng tao cho chúng mày 2 ngày
để trả lại đoàn xe tải cho chúng tao.
Tất cả bọn hám lợi đó đều có mặt
tại cuộc trao đổi.
Thật thà mà nói...
tôi phải tính cả mình trong số đó.
Nếu 100 ngàn được đưa ra
để đổi lấy Giorgio...
Tôi cũng muốn ngó qua một chút.
Hay lượn lờ nhỉ.
Một tay giao tiền,
một tay giao hàng.
Đừng bắn! Chúng đang giữ Giorgio!
Giờ chúng ta hòa nhau!
Mày được quyền lựa chọn!
Từ bỏ toàn bộ hoạt động!
Thằng chó đẻ!
Trước khi tao có Giorgio,
cô ta sẽ ở cùng với tao!
Tao đoán mày biết tao sẽ làm gì
với cô ta.
Mang hắn qua đi!
Đừng giở trò ngu ngốc, Doyle.
Nhẹ nhàng và êm ái, hả?
Mày không muốn cô ta bị giết,
phải không?
Mang cô ấy về mau!
Em có sao không?
Chúng có đụng vào em không?
Chúng có làm gì không?
Tao sẽ giải quyết mọi việc
với mày, Strozzi!
Tao thề đấy, thằng mạt hạng kia!
Khoảng 3 giờ chiều ngày hôm sau,
tôi có khách tới thăm.
Cô ta hết chịu nổi Jericho...
nhưng cô ta không còn đủ tiền
mua một tấm vé xe buýt.
Tôi quẳng cho cô ta 500.
Thường thì tôi chẳng ngu như vậy...
nhưng có kẻ đã đánh cô ta khá tệ.
Tâm trạng hắn thật sự tồi tệ.
Từ khi hắn trao đổi thằng em họ
lấy cô gái đó.
Hắn đánh nhau với Giorgio,
cư xử như một thằng điên...
quát mắng om sòm.
Trước đây tôi chưa từng thấy
hắn say rượu...
nhưng tối qua hắn say khướt.
Thế cô đã làm gì?
Tôi chửi hắn.
Thế là hắn tát tôi,
đấm tôi hai phát.
Hắn quẳng quần áo của tôi ra đường...
tôi thấy rất bình thản.
Tôi đã kể với hắn về chuyện
giữa tôi và anh.
Tôi đoán mọi chuyện có thể
còn tồi tệ hơn.
Cô hãy trở về chốn cũ...
có thể cô sẽ tìm được
một gã tốt hơn.
Sẽ chẳng có thằng cha nào
muốn dây dưa với tôi nữa.
Mặt cô sẽ lành lại.
Cô có nhan sắc.
Thế cái này thì làm sao lành lại?
Đúng như hắn nói, tôi rất to mồm.
Hắn cho 3 thằng đè tôi xuống.
Bảo Giorgio cắt đứt nó.
Cả bọn chúng đều say.
Tất cả những gì anh làm với tôi...
đều là có mục đích, phải không?
Cậu đã hoàn tất công việc
trong đó...
với nàng công chúa bé nhỏ chưa?
Hãy đảm bảo cô ta lên được
chuyến xe buýt đó.
Cậu biết gì không, anh bạn?
Tôi nghĩ tôi đã phát hiện được
điểm yếu của cậu.
Khi nào cậu gục ngã...
chắc cũng chỉ vì đàn bà thôi.
Hầu như suốt đời,
tôi có những luật lệ của riêng mình.
Không làm ơn. Không xin xỏ.
Tính toán kỹ lưỡng.
Nhưng có thể biết luật mà
vẫn phạm.
Điều duy nhất
mà tôi biết chắc chắn là...
Strozzi, Doyle...
and và tất cả những thằng chó đẻ
làm việc cho chúng...
tất cả bọn chúng phải chết.
Có ai đó muốn gặp anh.
Tôi đã nghĩ thông suốt.
Tôi sẽ nhận công việc.
Chắc anh đánh hơi thấy
người chiến thắng.
Tôi sẽ lấy trước 1 ngàn.
Chẳng có ai đáng giá đến thế.
Thằng này ngon lành mà.
Ngon hơn thế không?
Quẳng khẩu súng đó đi!
Quẳng đi!
Để dành cho Strozzi!
Tùy anh.
Mua hắn đi.
1 ngàn.
Thêm 1 ngàn nữa khi chúng ta
chiến thắng.
Đã xong.
Hãy uống mừng nào.
Thế còn cô gái thì sao?
Cô gái nào?
Cô gái mà anh giữ.
Nếu Strozzi bắt được cô ta lần nữa...
hắn sẽ ép anh rời khỏi thị trấn.
Đừng lo về việc đó.
Chúng tôi đã để cô ấy ở một nơi
an toàn với 8 người gác.
8 người thì không đủ.
Strozzi sẽ có thêm
những tay súng mới...
đến thị trấn đêm nay.
Anh nghe chuyện này ở đâu?
Có thể chỉ là tin đồn.
Muốn tôi kiểm tra không?
Tôi muốn and và Hickey
ở đây với tôi.
Nếu Strozzi có người tới giúp...
hắn sẽ có cơ hội tống tôi
ra khỏi thị trấn này.
Anh hãy đi kiểm tra chỗ cô ấy.
Cô ấy rất có ý nghĩa với tôi.
McCool có thể chỉ đường
cho anh tới đó.
Cô gái có trên lầu không?
Mày không phải làm thế.
Đừng bước tới!
- Tao sẽ giết cô ta!
- Bỏ súng xuống.
Thề có Chúa, tao sẽ giết cô ta.
Mặc quần áo vào.
Chúng ta phải đi khỏi đây.
Sẽ đưa cô tới Mexico.
Nhanh lên. Đi.
Đây. Cầm số tiền này.
Cầm đi. Tôi lấy của Doyle ấy mà.
Tôi muốn cô sử dụng nó.
Vượt qua biên giới và
đừng quay lại nữa.
Nhanh lên. Đi thôi.
Đi.
Tôi luôn thích tội lỗi
hơn là thánh thiện.
Trông cô ấy thật là dễ dãi...
nhưng tôi hy vọng sẽ
không bao giờ gặp lại cô ấy.
Cả bọn chết hết rồi.
Tôi tìm thấy chúng đêm qua.
Cô gái đâu?
Tôi không biết.
Chắc Strozzi bắt cô ấy rồi.
Tất cả.
Đúng là một cuộc thảm sát.
Anh nói đúng về
những tay súng mới.
Phải từ 15 đến 20 thằng
mới làm nổi vụ này.
Mọi thứ đều bất lợi cho chúng ta.
Khi anh tìm thấy bọn chúng ở đây...
sao không lái xe quay về
báo cho chúng tôi...
mà lại ngồi đợi ngoài kia?
Tôi nhận thấy cô gái đã bỏ trốn
trước cuộc bắn nhau.
Tôi lẩn quẩn quanh đây,
hy vọng cô ấy sẽ quay lại.
Cô ấy đã không trở lại.
Khẩu này chưa được bắn.
Chắc là bị giết trước khi kịp bắn.
Strozzi ghen tức vì tôi
đã cho cô ấy cơ hội.
Cô ấy lớn lên trong một ngôi làng
nhỏ bé, bẩn thỉu.
Cô ấy kể với tôi mẹ cô ấy là
một thổ dân da đỏ Yaqui.
Cô ấy không biết nhiều về cha...
trừ việc ông ấy là người da trắng.
Cô ấy lấy một thằng nghèo kiết xác.
Thứ duy nhất mà hắn cho cô ấy...
là một đứa con.
Lạy Chúa, trước khi gặp tôi,
cô ấy chỉ có mỗi một cái váy.
Vẻ ngoài của cô ấy...
Đôi mắt của cô ấy...
Tôi không thể dằn lòng
không cưu mang cô ấy.
Chúng ta phải nhanh chóng
tấn công Strozzi
.
Mang cô ấy về.
Chúng ta phải làm xong vụ này.
Tôi sẽ quay lại thị trấn...
và xem tôi có thể moi được gì.
Có lẽ Strozzi chưa biết tôi
làm việc cho các anh.
Chúng ta phải làm xong vụ này.
Hickey đã nghi ngờ...
Doyle là thằng lẩn thẩn,
và McCool thì ngu đần...
ngoại trừ có lẽ tôi là thằng
xuẩn ngốc.
Nếu tôi có trí khôn...
Lẽ ra tôi phải tiếp tục lái xe
về hướng nam sang Mexico.
Đổ đầy xăng và
chuẩn bị sẵn sàng lên đường.
Tôi sẽ làm, nhưng không lâu nữa,
anh sẽ phải tự làm.
Tuần tới, tôi sẽ chuyển đi.
Ở đây chả có gì làm cả.
Thị trấn này tiêu rồi.
Như thường lệ, trời nóng
không chịu được...
và gió thì cuốn theo toàn bụi...
tôi có thể nếm được.
Rượu whiskey tác dụng, nhưng
tôi không muốn trở nên tùy tiện...
nên tôi đổi sang bia.
Không hiểu sao, tôi có cảm giác
các bức tường đổ ụp lên minh.
Thật nực cười, điều đó lại có
tác dụng.
Trong một giây ngắn ngủi...
bạn nghĩ bạn có thể thoát ra
thảnh thơi và sạch sẽ.
Nhưng cuối cùng vẫn phải trả giá.
Không có ngoại lệ.
Ai cũng phải trả giá...
ngay cả một kẻ lười biếng như tôi.
Lấy mấy khẩu súng đó.
Chuyện gì vậy?
Strozzi không giữ
con người lai của Doyle.
McCool qua bên kia biên giới
tìm cô ta.
Ở El Morado...
tình cờ hắn gặp một thằng
với một câu chuyện rất hay.
Hắn đã gặp cô ta.
Cô ta đã bán cái xe ô-tô của
chúng tao để lấy 200 đô...
và đón xe buýt về phía nam.
Vậy thì Strozzi không bắt cô ta.
Có thể, nếu anh tin vào
câu chuyện của thằng đó.
Sao hắn phải nói dối?
Cái này có thể trả lời câu hỏi
làm thế nào cô ta trốn đi được.
Câu hỏi lớn.
Chúng ta không cần biết.
Cô gái da đỏ, mày biết đấy.
Có vẻ cô ta cũng không
chính chuyên gì, phải không?
Ở căn nhà đó...
chỉ có một tay súng cừ khôi
mới có thể bắn từng ấy thằng
chỉ với một mình hắn.
Nhưng mày làm việc cho chúng tao.
Sao mày lại làm thế?
Có thể mày không làm cho chúng tao.
Có thể mày lấy tiền,
và làm những gì mày thích.
Mày là một trong số bọn chúng.
Mày là một thằng độc lập.
Mày đang chạy trốn ai?
Jericho là một điểm dừng chân
tốt trên đường mày tới Mexico...
chạy trốn cảnh sát liên ***.
Ai cũng chạy trốn một thứ gì đó.
Làm việc cho những người như
ông chủ của tao và Doyle...
có một lợi thế.
Việc hối lộ đảm bảo rất nhiều thứ.
Mày đang run sợ.
Nước đang nguội.
Cô ấy ở đâu?
Không có súng thì hắn vô dụng.
Sau một hồi,
bạn chả nghe thấy gì...
xương gãy, răng lung lay.
Bạn chỉ tập trung vào việc
cố đạt được...
mục đích chính.
Phần còn lại không thành vấn đề.
Dù sao bạn cũng làm nốt được
phần còn lại.
Thằng này bò đi đâu thế nhỉ.
Chặn hết các phố! Bao vây hắn!
Tìm hắn cho tao!
Lục soát toàn bộ thị trấn!
Tìm đằng kia xem!
Xới tung toàn bộ nơi này!
Moi hắn ra!
Chúng mày đi với tao.
Lấy mấy cái xe kia!
Bao vây chặt các phố!
Moi hắn ra!
Không có gì!
Trên này! Đi thôi!
Nhanh lên!
Moi hắn ra!
Hắn đang ở đây!
Hắn phải ở đây!
Lục soát chỗ này!
Trên lầu! Sau quầy rượu!
Nào! Moi hắn ra!
Thằng kia. Nó ở đâu?
Tao biết nó ở đây.
Ai?
Smith! Đừng lưỡng lự với tao,
thằng chó!
Tao sẽ kề dao vào cổ mày!
Kiểm tra các phòng!
Cho mày biết...
đừng giỡn mặt với tao!
Không đùa đâu!
Đừng có đùa!
Mày không muốn nói chuyện
với tao à?
Mày sẽ chẳng nói chuyện
với ai được nữa!
Mày nghĩ tao đùa sao?
Hắn ở đâu?
Anh bạn này không muốn
nói chuyện với chúng ta.
Hắn đã tới đây, phải không?
Dừng lại! Mẹ kiếp!
Câm ngay, ông Cớm!
Không phải việc của ông!
Vụ Strozzi đã chấm dứt!
Anh có biết giờ hắn đang ở đâu không?
Hắn trốn kỹ cùng với
bọn đàn em...
chờ đợi những tay súng mới...
từ miền Đông tới giúp hắn.
Smith đâu?
Hắn ở chỗ Quán ăn của Slim.
Chúng tôi đã kiểm tra hết.
Hắn không có trên lầu.
Đi thôi! Nạp đạn đi!
Chúng ta tới chỗ quán ăn!
Tốt nhất là ông nói đúng!
Sao lâu thế?
Tôi phải làm như thật.
Tôi giúp đỡ anh...
cũng chẳng có ý nghĩa quái gì
nhiều cả...
nhưng tôi tin tưởng vào
đội đặc nhiệm.
Tôi biết những ngày kiếm bộn tiền
sắp sửa chấm dứt...
nhưng đừng dối lòng, các cậu.
Vẫn còn nhiều khó khăn đấy.
Ông Smith, tôi sẽ giúp ông trốn...
nhưng tôi thích ông không có
vũ khí hơn...
và cuốn xéo khỏi thị trấn này.
Cái việc mà ông làm cho
cô bồ của Doyle...
sẽ làm ông vừa cạn túi vừa
bị chết, cùng một lúc.
Lúc chúng tôi tới Quán ăn của Slim...
Người của Strozzi bị nhốt
trong tòa nhà đang cháy.
Những thằng chạy ra ngoài
thì bị bắn chết.
Thằng nào ở bên trong
thì bị nướng chín.
Không thằng nào về được đến
nhà ở Chicago.
Đừng bắn!
Tôi biết tiền nằm ở đâu!
Đừng bắn tôi!
Sao rồi, Strozzi?
Thế nào đây?
Tôi đầu hàng. Các anh có thể lấy.
Các anh có thể lấy mọi thứ.
Lấy hết đi!
Giết hắn đi.
Đi thôi.
Sau khi lửa tăt, hãy vào bên trong.
Lôi xác thằng Smith ra,
nếu chúng mày tìm thấy.
Chắc hắn chết rồi.
Hắn có chạy ra đâu.
Bọn người trong đó chắn chắn
là chết hết.
Sau khi mặt trời lặn...
Joe và Galt
đưa tôi đến ngôi nhà thờ bỏ hoang.
Hóa đơn thanh toán cho việc
giúp đỡ cô gái Da đỏ...
bao gồm gãy xương sườn,
vỡ mũi...
một mắt bị đấm sưng húp...
nhưng tôi chỉ cần một khẩu súng
và thời gian bình phục.
Cho hắn uống thêm chút nữa!
Chúng tao biết hắn chưa chết.
Chúng tao đã đếm số xác chết.
Có lẽ mày nên cởi giày ra...
và nhìn vào ngón chân mày.
Khi Hickey trở về, chúng tao sẽ
cắt rời từng ngón một.
Tôi biết ngay vì tiếng xe ô-tô
không phải của Joe.
Đúng là chuyện hài hước về
con người.
Xác suất chỉ có 1 phần trăm...
hóa ra họ tốt hơn bạn mong đợi.
Ông bạn già của cậu.
Joe bị bắt khi đang chuẩn bị
việc tiếp tế hàng ngày.
Thức ăn, bông băng...
chúng quẳng anh ấy ra đường.
Hickey?
Không. McCool và hai thằng nữa.
Hickey và Doyle đang ở Mexico.
Doyle vẫn đang tìm kiếm
cô gái Da đỏ lai.
Thằng chó đó cũng kiên nhẫn
ra phết nhỉ?
Chúng đưa Joe đi đâu?
Tất cả bọn chúng đang
ở khách sạn của Strozzi.
Doyle đã chuyển tất cả tới đó
sau khi thắng cuộc chiến.
Anh nghĩ anh sẽ đánh nhau
bằng cái đó?
Với cái này tôi có thể
kiếm được một khẩu súng.
Đó là sự giúp đỡ duy nhất
mà anh nhận được.
Tôi rất ghét phải nợ nần người ta.
Nhưng đôi khi bạn vẫn phải
chìa tay ra.
Sẽ có thêm...
rất nhiều hòm gỗ trong
cửa sổ nhà Smiley.
Nhưng mẹ kiếp.
Ai rồi cũng phải chết.
Vấn đề chỉ là khi nào thôi.
Ồ, cảm ơn.
Lạy Chúa...
Đ. cụ nó!
Trở về quán Red Bird.
Lấy va-li của tôi.
Mang thêm một chai whiskey.
Có ngay, thưa ngài.
Chuyện gì thế?
Một thông điệp cho Hickey.
Khi hắn và Doyle trở về...
ông bảo chúng là tôi
ở ngoài Quán ăn của Slim.
Quán ăn của Slim?
Nó cháy rụi rồi còn đâu.
Toàn bộ chỗ đó tiêu rồi.
Anh có sao không?
Khi nào đội biệt động quay lại?
Ngày kia.
Thế là có đủ thời gian
để ông dọn dẹp mọi thứ.
Tôi sẽ lôi những cái xác kia...
mang ra ngoài sa mạc...
và để chó sói nhai một lúc.
Sau đó tôi sẽ tới Houston.
Ngay cả Frank, người lo tang lễ
cũng rời bỏ thị trấn.
Cái loại thị trấn gì mà không có
người lo tang lễ?
Thế còn anh, Joe?
Anh sẽ ở lại chứ, phải không?
Không, thưa ngài. Ngay lúc này,
tôi sẽ đi với anh ấy.
Đúng là đồ quỷ quái.
Tôi chỉ muốn xem vụ này hoàn tất.
Tôi hiểu.
Joe và tôi ngồi cả đêm
chờ Hickey và Doyle.
Khi vụ này mới bắt đầu...
tôi chỉ muốn kiếm một ít tiền.
Vậy mà sau đó,
nó lại trở thành việc riêng tư.
Với một người không có nguyên tắc...
đôi lúc anh cư xử hơi kỳ quặc.
Đừng có làm tôi mềm lòng.
Tôi chỉ muốn nói tiếng cảm ơn.
Khi nghe người ta cám ơn,
thường là tôi bắt đầu bỏ chạy.
Vết thương của anh sao rồi?
Đau bỏ mẹ.
Bác sĩ gần nhất ở chỗ này...
ở bên kia sông phía Mexico.
Tôi có thể chỉ đường cho anh.
Vào bên trong và nấp đi.
Tìm một vị trí quan sát. Đi đi.
Nấp kỹ vào đấy.
Anh đã lừa được tôi.
Thật sự tôi nghĩ anh đã bị chết cháy
cùng với bọn chúng.
Không. Tôi biết rõ hơn.
Sự việc bao giờ cũng kết thúc
theo kiểu này.
Tao muốn mày nghĩ về tao
khi mày nhắm mắt.
Tao thấy có vẻ như
mày đang chảy máu.
Bình tĩnh nào.
Tôi có thể kêu bác sĩ cho anh,
băng bó cho anh.
Anh sẽ quản lý thị trấn này với tôi.
Tôi cần anh
Hãy chiến đấu một cách công bằng,
hắn ta không cần bác sĩ đâu.
Chờ chút! Chúng ta đâu cần súng đạn!
Anh, tôi, và Hickey, chúng ta đã thắng.
Chúng ta còn sống.
Tôi vẫn chưa tìm thấy cô gái.
Anh biết đấy, cô gái.
Chắc anh biết cô ấy ở đâu.
Anh có nghĩ chúng ta vẫn
có thể tìm được cô ấy?
Chúng ta có thể tới Mexico.
Cô ấy ở đó, trên núi...
một ngôi làng nhỏ nào đó.
Cô ấy có con... một đứa con gái.
Tôi sẽ đưa cô ấy về.
Tôi đang nói với anh,
chúng ta có thể là cộng sự.
Phát súng đó dành cho những gì
hắn đã làm với thị trấn của tôi!
Mày sẽ để hắn giết nốt cả tao nữa sao?
Không. Đừng lo. Tao xong việc rồi.
Tao chỉ xem thôi.
Tao không muốn chết ở Texas.
Chicago, có thể.
Mày có thể gặp tao ở đó,
nếu mày muốn...
và thử giết tao, hoặc...
Có thể mày là loại người...
sẽ bắn sau lưng một kẻ
không có súng...
Tao đã làm những việc còn tệ hơn.
Tôi không thể nói mọi việc
đã theo đúng như tôi dự tính...
nhưng có một điều mà
tôi đã đúng.
Tất cả bọn chúng đều phải chết.
Con mẹ nó. Tôi cũng không chắc là
khẩu súng cũ này vẫn còn bắn được.
Có vẻ như anh có xe mới rồi.
Và đúng như vậy.
Sự việc kết thúc giống hệt
như khi bắt đầu...
ngoài sa mạc, trên đường tới Mexico.
Tôi lại hết nhẵn tiền
như khi tôi đến...
nhưng rồi sẽ có chuyện
gì đó xảy ra.
Luôn là như vậy.