Tip:
Highlight text to annotate it
X
Biên dịch: voky
Rất vui được gặp lại quý vị.
Tôi là Jim Lampley.
Một số võ sĩ sinh ra
đã là kẻ thù của nhau:
như Bird và Magic.
Ali và Frasier.
Nancy Kerrigan và Tonya Harding.
Nhưng kình địch dữ dội nhất là giữa hai võ sĩ
đến từ Pittsburg...
với biệt danh Razor và Kid.
Trận đấu của năm!
Cả hai đều kiệt sức.
1982, Pittsburgh.
Razor và Kid, cả hai đều là
đối thủ bất bại hàng đầu.
...làm chia rẽ cả thành phố
với cuộc chiến ngoạn mục.
Giờ đây Kid đang khát máu,
trừng phạt Razor...
với tất cả cuồng nộ.
Razor đã bị hạ.
Razor đã bị hạ.
Razor đã bị hạ.
Trận đấu khốc liệt 15 hiệp...
...được xem là trận đấu đỉnh cao
của thập niên 80.
Kid và Razor nhanh chóng nổi lên
như siêu sao.
Và người đứng đàng sau ánh hào quang của họ
là ông bầu cựu võ sĩ, Dante Slate.
Cha tôi là vua sàn đấu
làm bầu cũng vô địch.
Và tôi được thừa hưởng dòng máu hoàng tộc,
và sức mạnh của ông ấy.
Tốt lắm, Dante, nhưng đừng nhìn vào camera.
Nhìn tôi nè.
Tôi không chắc. Nhưng tiếp xúc với khán giả
thế này thì tốt hơn.
- Ừ, Tôi không cho là...
- Chào, mọi người.
Khi cả thế giới la hét đòi
một trận tái đấu...
...Slate biết rằng lượng khán giả theo dõi trận đấu
sẽ làm tiền đổ vào túi hai võ sĩ.
Quả là bước ngoặt của trận đấu!
Ngoài sức tưởng tượng!
Trận tái đấu đã thu hút
số lượng khán giả lớn nhất...
...kể từ trận Thrilla ở Manila
9 năm trước.
Kid đã bị hạ!
Nhưng lần này,
câu chuyện có chút khác biệt.
Razor hoàn toàn đánh bại Kid
với chiến thắng áp đảo trong 4 hiệp.
Sắp tới, trận đấu phục thù có thể
sẽ mang lại cho mỗi võ sĩ hàng triệu đô.
Đột nhiên một lời tuyên bố
gây chấn động toàn cầu.
Hôm nay tôi tuyên bố giã từ
sự nghiệp boxing chuyên nghiệp.
Thằng hèn.
Tao sẽ tái đấu.
Mày nghe không, Razor?
Mẹ nó, tao phải tái đấu!
Sharp đã từ chối bình luận
quyết định bình luận của anh ta lúc đó.
Đáng buồn thay, cũng như nhiều
vận động viên chuyên nghiệp trước đây...
...anh ta đã tiêu tán cả gia sản
chỉ sau vài năm về hưu.
Razor trở lại làm cho xưởng đóng tàu
Benson năm 1987...
...nơi anh ta làm việc
trước khi lên chuyên nghiệp.
Khi hào quang đã tắt, Kid đi làm quảng cáo đủ thứ,
từ đồ lót Jockey đến thuốc trị ngứa háng.
Hiện nay, anh ta quản lý một đại lý xe hơi
và một nhà hàng có tiếng ở Pittsburgh.
Ê!
Tuy nhiên, tối nay mọi người
vẫn còn nhớ anh ấy...
...kỷ niệm 30 năm trận đấu
chưa bao giờ xảy....
...suy ngẫm về việc già thêm một tuổi nữa...
...ám ảnh về trận đấu
đã không diễn ra...
...và sẽ không bao giờ xảy ra.
Nói rõ cho mọi người biết,
tôi chưa bị ngứa háng bao giờ.
Tôi chỉ là diễn viên tài năng.
Ê, nhà vô địch.
Khỏe không?
Đừng kêu tôi là "nhà vô địch".
Coi nào, cho anh "vô địch" nè.
Ha-ha-ha!
Giờ này nhậu hơi sớm đó nhe.
Anh lúc nào cũng vậy!
Tôi có gì đâu!
Chào mọi người.
Được rồi.
- Walter.
- Chào.
- Có chuyện gì vậy?
- Anh không coi TV sao?
Tôi không có TV.
Hại não lắm.
Có chuyện nói về anh và Kid.
Ai mà quan tâm ba cái chuyện đó?
Coi nào, giống như...
Sao anh lại bỏ cuộc?
Nghiêm chỉnh đó.
- Anh thật muốn biết sao?
- Vâng.
Tôi chưa bao giờ nói với ai chuyện này...
...nhưng mà trong thâm tâm...
...Tôi thích múa.
- Tôi thích múa. Điệu Bristol Stomp.
- Ha-ha-ha.
- Điệu Ching-a-Ling. Pony.
- Đủ rồi, anh nên mua 1 cái TV đi.
Xem kỹ thì nó hay lắm chứ.
- Thấy nó sao?
- Mạnh, như dễ bị hạ.
Nói nghiêm chỉnh, các bạn biết
Razor Sharp thuận cả hai tay?
Không, chưa từng nghe qua.
Ừ, anh có thể hạ hắn
bằng tay nào cũng được.
Giống như anh đo ván liên tục
trong trận cuối đó.
- Ooh.
- Không biết là có diễn viên hài ở đây.
Thưa ngài, có cần phải thô lỗ
trong nhà tôi vậy không?
Bình tĩnh, Kid,
anh đang nói chuyện với quý cô đấy.
Anh có chắc không, Joey,
gã này có đủ bộ 2 hòn mà. (ý là can đảm)
(chơi chữ got balls nghĩ là can đảm)
Này, tên khốn. Mấy trận đấu đó đã
qua hơn 30 năm. Trò nhảm đó chán lắm rồi.
Hồi đó tôi chưa chuẩn bị cho trận đấu.
Tôi kiêu ngạo. Tôi tự tin thái quá.
Tôi luyện tập chưa đủ.
Trừ khi quý vị gọi bem bem
16 lần một tuần là luyện tập thích hợp.
Nhưng đừng lo người đẹp,
cưng sẽ an toàn.
Ooh!
Aha! Chúng ta có các thính giả
nồng nhiệt tối nay.
- Ông Conlon. Cho tôi vào đi.
- Không, biến đi.
Có chuyện gì thế?
Có vấn đề gì hả?
Ông ấy chèn cửa bằng xe lăn của mình.
Đây là lần thứ 2 trong tuần.
Lần thứ hai?
Xin lỗi, Nora.
Lightning, tôi nè.
Có chuyện gì vậy?
Thằng biến thái đang ở ngoài đó.
Nó thay thế cô Maria của tao!
Đừng có nói bậy. Ông chưa biết
anh ta ra sao mà. Anh ta trông dễ thương lắm.
Không! Maria tắm tao bằng miếng bọt biển.
Không phải như thằng đó.
Tay nó như tờ giấy nhám.
Nó còn chà khí thế luôn,
mày hiểu ý tao không.
Christ, trong đời
tao chưa bao giờ sạch như vậy.
- Này, tôi chỉ làm tròn bổn phận.
- Tôi biết.
Sao giống sếp tao nói quá!
Ông Sharp, chúng ta đã bàn chuyện này rồi.
Tôi rất cám ơn, nhưng ông ấy chỉ
thỉnh thoảng lên cơn. Sẽ qua thôi mà.
Ông ấy phải tìm một viện dưỡng lão khác.
- Được rồi. Không sao.
- Xin lỗi anh.
Khoan, khoan, khoan.
Chờ tao lui lại đã. Khoan!
Loại đàn ông gì mà cố tình
nhận công việc rửa bi cho người khác?
Theo tôi thấy thì hắn ta phải dũng cảm lắm.
Chú có có xem chương trình TV tối qua không?
Có,có nghe nói.
- Nghe này, ừm, cái máy, tắt nó đi.
Ồ, cái máy trợ thính.
Thứ chết tiệt làm tao phát điên.
- Nghe cứ như con bốt R2-D2 Star War nói
- He he.
Tao vẫn còn ức chế
về cái show tối qua.
- Đúng ra phải dập nó một trận.
- Thôi giữ sức đi.
Chuyện đã thành dĩ vãng.
Sao mọi người cứ thích khơi lại?
Quên đi. Cho nó qua đi.
Quậy lên làm gì cho mệt.
Họ nói tôi đây là loại thuốc mới.
Ông thử không?
Họ nói nó sẽ tăng tuổi thọ lên vài năm.
Có thể ông sống tới 1000 tuổi không chừng?
Có gì khác. Tao không đủ tiền.
Còn mày cũng không phải trả tiền.
Mày giúp tao vậy là đủ.
Không, không sao mà.
Tôi lo được. Đừng lo.
Ông là người duy nhất không chơi xấu tôi.
Tôi phải bù đắp lại gì chứ.
Đừng đánh trống lảng.
Tao còn ức chế chú mày lắm.
Ức chế tôi? Trận đấu đó
đã xong 30 năm rồi. Buông nó đi.
Trời đất, còn quá nhiều tiền cược trên bàn.
Sao chú mày nỡ bỏ đi?
Thì giờ này mình đã ngồi trong bồn nước nóng
với một con bé tóc vàng có bộ mông vĩ đại.
He he. Ông đâu có biết bơi.
Ông chết đuối mất.
Về chuyện đó. Tôi để ông tha hồ mơ
tới mấy con nhỏ tóc vàng.
Nói với thằng tay nhám
cho tao 2 viên thuốc ngủ.
- Giờ là 10 giờ sáng rồi.
- Vậy thì 4 viên.
Tao muốn nằm mơ thấy tất cả
các con điếm mà mày tước đoạt của tao.
Ê!
Ê, không được đậu xe ở đây.
Bình tĩnh, anh bạn.
Tôi là Ma giáng sinh nè.
(Ghost of Christmas Present: nhân vật trong A Chrismas Carol)
Thiệt hông đó?
Coi nào. Razor.
Razor.
Dante con nè.
Đừng xem tôi như con nít nữa.
Được rồi.
Tiếc là tía chú mày không có mặt ở đây.
...để anh mày quất ổng
vì tội cuỗm sạch tiền của tao.
Cha tôi chết năm ngoái rồi.
Nếu chú không tận mắt thấy
thì anh không tin.
Chính mắt tôi thấy.
Giờ thì chú mày làm anh thấy hơi áy náy.
- Muốn vào chơi không?
- Tôi muốn vào lắm chứ, Razor.
Anh trông còn ngon lắm, tôi cần kéo
cửa kiếng lên không? chỗ này an ninh không?
Cá ngừ, chuối chín rục
chắc mua đại hạ giá.
Anh đi chợ giống bà nội tui quá.
Chuối giàu chất kali,
anh còn tới hai phiếu mua cá giảm giá.
Cái này đâu phải cá, cá phải tươi như sushi.
Cái này còn tệ hơn thức ăn cho mèo nữa, Razor.
Để ủng hộ phong trào bảo vệ cá heo,
bởi vì đây là chuyện phải làm.
Không liên quan tới tôi.
Chuyện nhà của anh, xin lỗi.
Cái gì đây?
Giống con chuột hay gì gì đó?
- Cái gì đây?
- Con chó.
- Con chó hả?
- Con chó.
- Chú mày tới đây làm gì, nhóc?
- Sao tôi tới đây?
Anh biết đây là cái gì không?
Một bộ phim dở ẹt?
- Trò chơi điện tử.
- Ờ.
Họ rã đông anh hồi nào vậy,
Captain America? (ý nói hai lúa).
"Captain America"?
Anh muốn dập cái thói ngạo mạn của chú...
...nhưng chắc đã có người làm trước rồi.
Một câu đùa thâm.
Hay đó. Kiểu cổ điển.
Nó chỉ mang tính tương đối.
Ở Thái Lan, tôi chỉ có 95% là đàn ông.
Ở đó tôi thấy vẫn ổn.
Cho nên anh nói vậy, tôi cũng chả tổn thương.
Thôi giờ bàn chuyện kinh doanh.
Mấy gã làm game này thấy anh
trên chương trình HBO đặc biệt.
Họ khoái lắm. Tôi cũng khoái.
Tôi kể cho anh chưa? Thiệt đó.
Dù sao họ muốn đưa anh và Kid vào trò chơi.
Khoan. Trước khi anh phản đối
nghe tôi nói hết đã.
Công việc chỉ là quay phim lại cảnh
anh đấm vài cú, nói vài câu.
Ự! ự! ự! Tao sẽ giết mày!
Chỉ có điều là giọng người da trắng.
Họ không muốn dọa người ta.
- Đơn giản chỉ có vậy.
- Không đơn giản vậy đâu.
- Anh không muốn ở chung phòng với hắn.
- Được rồi. Nghe nè, bình tĩnh.
Trong trường hợp đó
tôi sẽ đưa anh đến vào ngày khác.
Anh nói dưới 1 tiếng với giá 10 ngàn.
Mười ngàn đó, dễ mà.
Không. Không đáng.
Ý anh nói không đáng là sao?
Nhìn lại nhà của anh đi!
Không. Anh đương nhiên là sống khỏe...
...kiếm bộn tiền nhờ làm mấy con chuột chết t...
Nó là con chó,
anh làm không phải vì tiền.
Anh muốn ép giá phải không?
12 ngàn.
12 ngàn. Hết nước hết cái rồi.
12 ngàn.
Anh sẽ được 12 ngàn,
đổ lươn lẹo chó đẻ.
Tôi không thích cách anh nhìn tôi
cứ như là...
Tên cứng đầu chết tiệt.
Tía lấy tiền của hắn là đúng lắm.
Phải vậy chứ.
Đem cho nó cái hợp đồng hời vậy
mà nó quăng thẳng vào mặt mình.
Làm như mình điên không bằng.
Được thôi.
Như cục kít!
Mẹ nó!
15 thì anh mày làm.
Nhưng anh không muốn gặp hắn.
Được, được.
Đương nhiên là được.
Ha, ha.
Ê, Raze, nhanh thôi.
Anh có dây nối ắc-quy không?
Giúp tôi đề máy được không?
Không.
Ô-kê. Không sao.
Tôi tự xử được mà.
Anh đã quyết định đúng.
Sẽ tuyệt lắm đây.
Cám ơn nhé, Raze!
Hắn đồng ý rồi!
Whoo!
Xin lỗi!
Coi nào! Chớp một cái là xong.
Vào đi, làm xong cho rồi.
Lố bịch thật.
Cái của quỷ này là gì vậy?
"Của quỷ" này là tương lai đó.
Coi nào, Razor. Tôi không có thời gian
chơi với anh suốt ngày.
Thấy rõ cả 2 hòn anh luôn.
Anh nhìn cứ như Buzz Lightyear.
(trong Toy Story)
"Tới vô tận và xa hơn nữa!"
Thôi được rồi.
Tôi giỡn thôi mà.
- Tôi không làm nữa.
- Anh nói gì vậy? Anh trông bảnh lắm.
- Anh còn ngon như táo chín.
- Tôi chưa bao giờ thấy khó chịu như vầy.
Thư giản đi. Chỉ mất vài phút thôi.
Có gì ghê gớm đâu?
Sửa lại cái háng này đi.
- Chúng tôi đã sẵn sàng
- Được rồi, Raze. Bắt đầu.
- Trông ổn ?
- Kiếm tiền thôi, cưng.
Trông ổn. Razor. Đấm thử vài cú
vào hình nộm.
- Chúng tôi sẽ ghi hình lại dạng đòn đánh.
- Được rồi.
Một, hai.
Một, hai.
Anh thêm lực một chút nhé?
Heh. Lố bịch thật.
Thử đi, được không?
Xem như hình nộm đó là thiệt
và nó đấm lại anh.
Tưởng tượng là thằng nào đó bán với giá cắt cổ
hộp cá ngừ cho anh. Thế đi.
Coi nào, Razor! Tưởng tượng đó là Kid.
- Tốt đó.
- Đúng rồi, tốt đó.
Tôi đâu đến nỗi giống
thằng hình nộm chết tiệt đó đâu.
- Mấy người gài tôi?
- Không ai gài ai hết, Razor.
Tôi đã dặn gì?
Tôi bảo anh đến lúc 1:00.
Tôi đến sớm.
Muốn thăm ông bạn già. Hắn lẩn tránh tôi
30 năm rồi. Nhớ hắn lắm.
Trông anh không bỏ sót bữa ăn nào thì phải.
Tôi biến đây.
Không được. Trừ phi anh thừa nhận
anh rút lui vì sợ tôi.
- Sao anh nói vậy?
- Ý anh là sao?
- Thừa nhận đi. Đó là sự thật.
- Anh biết gì không?
Tôi sẽ đi khỏi đây,
tôi nói chuyện đàng hoàng.
- Không thì sao?
- Tránh đường cho tôi ra.
Nghe này. Mấy cú đấm của anh có thể làm
mấy thằng thộn vãi ra quần, nhưng biết không?
Nó cũng giống như mấy cú xìu xìu 30 năm trước
hồi anh chạy trốn tôi.
- Tránh, không thì đừng trách.
- Thử đi. Tới đi.
Ờ, anh nói đúng rồi. Tôi có thể
đánh anh phọt cả ra, anh mập như heo.
Giờ anh đấu ở hạng cân nào?
Hạng "giảm cân" hả?
- Đủ để hạ anh.
- Anh nói nhẹ nhàng, tôi còn cho anh lết được.
- Đừng liều thử vận may.
- Này! Này!
Tôi xin lỗi.
- Xin lỗi. Tôi làm anh tự ái phải không?
- Chỉ xin lỗi thôi hả?
Hên cho anh đó.
Không, không. Không, Trời!
Mấy người làm gì vậy?
- Đừng đừng. Razor!
- Anh lấy cái đó làm gì?
- Dừng lại! Dừng lại!
- Ôi, trời.
Mấy người làm gì vậy?
Dừng lại. Đừng đánh nữa!
Lẽ ra tôi dập anh rồi!
Mấy người điên hết rồi hả?
ngon tới đây, tới đây.
Tới đây, tới đây.
Mấy người làm gì vậy?
Mấy ông ơi,..
Đây không phải là cách ứng xử
của người lớn tuổi!
Mọi người, lại coi cái này.
Lại đây.
Coi nè.
Giống Buzz Lightyear bị "lái gió"
Và clip đứng đầu trong tuần.
Hãy xem đoạn clip hai cựu võ sĩ
vô địch quyền anh hạng dưới nặng...
...đang lên cơn sốt trên mạng.
Sự thật thì, cuộc ẩu đả giữa Razor Sharp
và Kid McDonnen trở nên nổi tiếng...
...đến nỗi nó được lên hoạt hình.
Tới đây, tới đây.
Hên cho anh đó.
Hai người làm siêu nhân hả?
Ừ, tôi là siêu nhân Green Champion
còn hắn là Emerald siêu hèn nhát.
Khổ sở lắm phải không?
Siêu hèn nhát?
Đồ siêu hèn nhát.
Hết còn chạy trốn được nhá.
Hết làm lơ với tôi được rồi.
Hết làm lơ với tôi được rồi.
Hết làm lơ với tôi được rồi.
Mấy người làm ơn lẹ lẹ
hiếp hắn giùm tôi cái.
Ê, Sharp, McDonnen.
Mấy anh được bảo lãnh.
Khuất tầm mắt mấy thằng cớm này
là tôi sẽ đấm vô mặt anh nữa.
Báo tôi biết để tôi còn la "Ui da"
Này quý cô! Đừng có làm
xấu mặt mình ngoài này nữa.
Lại coi nè.
Xem đoạn video này.
- Cái gì đây?
- Nó đang lan truyền.
Tới giờ nó được hơn 1 triệu lượt xem rồi.
Mấy người không hiểu
"lan truyền" nghĩa là gì sao?
Razor, anh có biết YouTube là gì không?
Không ai biết "lan truyền" là gì hả?
Mấy người là loại người rừng gì vậy...?
- Này.
- Này.
Xin lỗi, khỏi. Không cần biết đâu.
Quên đi.
- Đây là video trận ẩu đả của mấy người.
- Tui đó hả? Ê, là tui đó.
- Nghe nói lên camera trông mập thêm 10 pound.
- Vậy 20 pound còn lại để đâu hả?
Làm ơn giùm.
Chuyện đâm chọt nhau để sau này đi.
Tôi sắp bàn chuyện trọng đại với mấy người đây.
Tôi kiếm được một công ty muốn trận tái đấu.
vào 15 tháng 12 ở Palace Theatre.
- Họ sẽ trả mỗi chúng ta 75 ngàn.
- Mỗi chúng ta?
Ý tôi là mỗi người mấy anh.
Họ sẽ trả mỗi người 100 ngàn.
Anh vừa mới nói 75.
Giờ lên 100 rồi.
Tôi đang nghĩ đến chuyện ở nhà.
Khỏi lo, chuyện đó không xảy ra đâu.
Đưa tôi 15 ngàn mà anh hứa về trò chơi.
Này, đồ thiểu năng,
chú mày hứa với hắn 15 ngàn hả?
Đúng vậy. Đưa tiền đây.
Họ không trả tiền đâu.
Hên là họ chưa kiện mấy anh
làm bể đồ họ...
- Tôi cần số tiền đó.
- Tao cũng lấy 15 luôn.
Đừng làm bậy trước đồn cảnh sát chứ.
Tôi giúp anh kiếm còn nhiều tiền hơn nữa.
Đừng đề nghị gì nữa với tôi.
Tôi không quýnh nhau đâu.
Anh là đồ gà mái.
- Razor, đừng bỏ đi chứ.
- Sao anh không chịu làm?
- Làm ơn đi.
- Đây là cơ hội cả đời, đồ đần.
Nói vậy sao được.
Razor!
- Khiêu khích anh ta làm chi?
- Đâu có. Tôi có làm gì đâu.
Thật ra thì có,
nhưng mà lâu lắm rồi.
Chắc là chuyện đó.
Tôi bem bạn gái hắn.
- Xin lỗi, cái gì?
- Tôi bem cô ấy, bạn gái hắn.
Nói kịp lúc thật
lẽ ra tôi phải biết sớm hơn.
Có lẽ không phải là chuyện nên làm.
Giây phút thiếu suy nghĩ.
Theo tôi.
Dám nhét vào chỗ không phải của mình.
Anh thật là...
Hết biết... Chỉ có bọn da trắng.
Đồ chó. Hắn sẽ
không bao giờ đấu với tôi nữa.
Không tin được là anh vẫn còn muốn đấu.
Điên rồi.
Vậy à? Sao? Cho tôi biết lý do.
Anh vừa già vừa mập.
Lưng thì đau.
Gối thì mỏi.
Anh mập.
Này, anh đừng có nói quá.
Thiệt đó.
Ah...
Dù sao nó cũng không xảy ra.
và không bao giờ xảy ra.
Tạ ơn Chúa.
Walter, anh đi đâu vậy?
Lại đuổi việc. Sau 30 năm,
họ tống tôi đi như vầy đây.
Anh đùa à.
Này, Razor, sếp muốn gặp anh.
Ít ra anh cũng không có gia đình.
Được rồi Razor.
Không, được được.
Này, cúp máy kẻo anh đổi ý.
Được rồi. Bye.
Vĩnh biệt mày nhé! Đúng vậy.
Xong rồi nhé, đồ giẻ rách.
Hell, yeah!
Ê! Trở lại xe anh đi!
Hết còn là xe tui rồi! OK?
Tui đi sắm xe mới!
Xin lỗi! mới trúng xổ số!
Tạ ơn Chúa!
30 năm rồi! 30 năm chết tiệt!
Phải vậy chứ!
Phải vậy chứ
Phải vậy chứ!
Phải vậy chứ!
Phải vậy chứ!
Phải vậy chứ!
Phải vậy chứ!
Phew.
Phải chỉnh phọt lại mới được.
Được rồi, Pittsburgh.
Sẵn sàng làm nên lịch sử chưa?
Thích quá.
Không vẽ vời nữa, tôi muốn
giới thiệu lại với cả thế giới...
...Billy "The Kid" McDonnen
và Henry "Razor" Sharp!
Coi nào!
- Tưởng chú nói đông lắm chứ.
- Tin tôi đi. Ngồi xuống.
Tôi muốn mọi người quên đi 2 thứ:
Trận Rumble ở Jungle,
trận Thrilla ở Manila.
Nhưng trận mọi người
không thể quên được là....
Ngày Phục thù!
Xin mời hỏi.
- Chuyện này là trò đùa à?
- Không phải. Câu hỏi kế tiếp.
Nếu một trong hai bị đánh ngã,
liệu có chắc mấy anh không nằm luôn hay không?
Được rồi. Có ai
có câu hỏi đàng hoàng không?
Razor, anh nghĩ ai có dáng vóc tốt hơn?
Anh hay Kid? ( shape còn nghĩa là lợi thế hơn)
Còn tùy vào dáng anh nói đến.
- Nếu là dáng "tròn", thì là hắn ta.
- Ha, ha.
- Vậy ai sẽ huấn luyện anh?
- Ai huấn luyện tôi? Frankie Brite.
- Thật chứ.
- Mm-hm.
- Anh ấy đang huấn luyện cho Geronimo Padilla mà?
- Đúng vậy, nhưng cũng huấn luyện tôi nữa.
Các anh dùng biện pháp bảo vệ nào?
ở tuổi này thì rất nguy hiểm, có thể tử vong.
Hiểu như vầy.
Trận đấu này cũng như bao trận khác.
Các anh có lo lắng
không đạt tiêu chuẩn không?
Không hề.
Tôi có cả đống thuốc bổ.
Johnny Walker, Jack Daniel's.
( nhãn hiệu rượu)
- Jose Cuervo.
- Ha-ha-ha.
Dante, có khả năng đây là trận đấu đầu tiên
mà đấu thủ phải mang
"máy báo cứu mạng" không?
Anh thật thiếu tôn trọng.
Bộ khi đến 60 tuổi, thì các anh phủi bỏ,
đá người ta ra đường sao.
Một trăm năm trước thì được,
khi người ta chết lúc 50 tuổi.
Nhưng thế giới này thì khác.
Càng già càng khỏe.
Ý chí mạnh mẽ
Và họ có một tiếng nói.
Và tiếng nói đó tồn tại trong 2 người này
và chúng sẽ được lắng nghe.
Hãy tôn trọng!
Đồ chó.
Đứng dậy nào.
- Chú quảng cáo trận đấu được đấy.
- Cá cái mông anh là nó sẽ thành công.
Hey, Razor.
- Whoa, Sally Rose.
- Hey.
Anh tưởng anh thấy em.
Nhưng anh không chắc.
- Hey.
- Em trông khỏe. Dạo này sao rồi?
Sao em tới đây?
- Em đến để gặp anh.
- Vậy à?
Sao em lại làm vậy?
Để ngăn anh tham gia
trận đấu điên khùng này.
Anh hiểu ý em. Nó hơi điên.
Em nghĩ đây là chuyện đùa?
Em chỉ không muốn anh bị thương.
Vậy thôi.
Vậy cũng tốt.
Vui được gặp em.
Anh uống bao nhiêu thức uống có cồn?
Mức bình thường. 5, hay 6.
- Một tuần?
- À, hơn mức bình thường một chút.
Ah! Oh, lạy Chúa.
Bình thường mà.
Đối với anh thôi.
Ma-ma-ma-ma-ma-ma.
- Họ đây rồi.
- Hey! Ha, ha.
Giống như tôi đã nói.
Sức khỏe tuyệt vời, huh?
Đậu thủ khoa luôn.
Sức khỏe đạt.
Không hẳn là "thủ khoa"
Nhưng đạt chuẩn.
Tôi muốn giới thiệu với các anh
người tài trợ trận đấu.
Lou Camare, người xúc tiến của chúng ta.
Lẽ ra tôi gặp các anh ở buổi họp báo...
nhưng Nhóc năn nỉ tôi
cho nó được lên camera.
Mặt này solo mới đẹp.
Em tôi là bác sĩ
vừa mới khám cho các anh.
Anh tôi bên ủy ban kiểm tra.
Đấu chó tôi còn làm được nữa là.
Chuyện này hơi tế nhị.
Ý anh là tôi mang chó
tới được luôn hả?
Ý anh ta không phải vậy.
Sao tôi thấy có gì đó không ổn?
Vấn đề là buổi họp báo
không như dự kiến.
Chúng ta phải bán được 5000 vé.
5000 đó.
Vậy tôi cần các anh giúp quảng cáo.
Không phải 1, mà cả 2.
Cùng nhau làm, được chứ?
Tôi không chịu nổi 3 phút
với tên cặn bã này...
- ... trừ phi tôi dập văng não hắn ra.
- Hắn nói ngược rồi.
Hắn đánh như xỉn.
Tôi quay hắn như dế.
Tôi đánh hắn văng từ góc đài này
sang góc đài khác.
Tưởng tượng quá phong phú.
Quá phong phú.
- Trận đấu khi nào?
- Boom.
Nghe này. Túm lại: không bán được vé
thì không có tiền.
- Không vé, không tiền.
- Không vé, không tiền. Tôi tham gia.
- Phải vậy chứ. Không vé, không tiền.
- Không vé, không tiền. Không tiền không đánh.
Không vé, không tiền.
Không đánh, không tiền, không vé.
Kiểu nào cũng có ba cách:
Không vé, không đánh, không tiền.
Không tiền, không đánh, không vé.
Không đánh, không tiền, không vé.
Cách thứ 3 là gì hen?
- Có 3 cách.
- Nói đủ rồi đó.
Anh bị sao vậy?
Muốn đánh thì đánh
Không muốn đánh thì không đánh.
Đánh thì phải làm mấy chuyện này.
Đó là ý tôi muốn nói, để làm chuyện này,
chúng ta phải cùng nhau làm.
Được, cùng nhau làm.
Chào mừng quý khách
đến Miroquois Casino.
Máy đánh bạc, giải trí
và tiệc buffet ngon nhất ở Monongahela River!
Hỏi hai người này xem.
Whoa, anh có muốn xơi
khúc thịt này không?
Ê, ăn nói cẩn thận, Billy "The Kid"
McDonnen, cựu vô địch hạng dưới nặng.
Tôi đang ở đây, ngay cạnh
miếng sườn hấp dẫn này.
Xin lỗi Henry "Razor" Sharp,
cựu vô địch hạng dưới nặng.
Tôi chả nghe anh nói gì,
tôi đang nhỏ giải với con gà béo ú.
Nếu anh nghiện cờ bạc,
nếu anh biến thái...
...thì tôi sẽ không vô đây
bởi vì cờ bạc nó như bệnh ung thư.
Cắt! Theo kịch bản đi Razor.
Không phải vậy.
Hình ảnh này làm nó trông hào nhoáng
nhưng có thể đánh lừa người khác
...và tôi muốn nói
họ phải được biết chuyện đó.
Anh tưởng mình đang ở CLB ứng biến hả?
Đọc đi.
Có tật giật mình hả?
Có phải anh thua 200 ngàn
cá vào Buffalo Bills?
Vậy ai thua Super Bowl
4 lần liên tiếp?
- Tôi đâu biết.
- Anh chứ ai.
- Tôi tưởng họ thắng ít nhất 1 lần.
- Có khi anh có tài thua.
- Tôi có tài dập anh...
- Ê,ê!
- Anh động chạm nhiều đó.
- Nhào vô.
Tao sẽ tọng thứ này vào mông mày.
Tiếng xấu đồn xa.
Hai cựu đấu thủ lại
khuấy động tin tức...
...và đang được lan truyền rộng rãi
trên Twitter. Chúng tôi sẽ có...
- Vớ vẩn thật.
- Có chuyện gì?
12 tuần nữa là đấu, mà chú mày
còn làm trò hề. Ai huấn luyện chú?
Gợi ý: người tôi tin tưởng.
Dễ ghê, chú máy có tin ai đâu.
- Tôi tin ông.
- Ha, ha.
Quên đi, tao tuyệt chủng rồi.
Coi nào, chúng ta đã hợp tác
ăn ý 13 năm rồi.
Nói chú biết, tao lo tao còn không nổi.
Tao không khác gì thằng con nít.
ngoại trừ lông chim bạc hết.
Ông làm được mà.
Tao không có thời gian.
Tao còn lo kiếm chỗ ở.
Ông có thể ở chung với tôi
cho đến khi tìm được chỗ mới.
Không. Đừng phí tiền cho tao nữa.
Tao sắp bán muối rồi.
Giống như công dã tràng.
Ông nhớ lần đầu tiên tôi tới phòng tập không?
Ông nhớ ông nói gì với tôi không?
Tôi vẫn còn nhớ.
Tao nói, "hình như có thằng cu đổ rác
không chịu làm việc".
Ừ, đại loại khôi hài giống vậy.
Rồi ông còn nói:
"nếu tao nhận mày,
mày sẽ dính cứng vào tao".
Ông nói vậy đó.
Đừng bỏ tôi, Light.
Tôi sẽ không bỏ ông.
Lại nữa.
Đoán đi.
Nó chỉ là đồng xu thôi.
Coi nào Light,
tôi cần ông giúp.
Sẽ vui lắm.
Lần cuối thôi.
Chú mày biết sao
tao gọi chú mày là rác không?
Không.
Tao không muốn mày tự mãn.
Mày quá tuyệt.
Cám ơn, ông bạn già.
- Raze?
- Hmm?
Trả đồng xu lại cho tao.
- Thiệt hả?
- Ừ.
Sao ông bần tiện dữ vậy?
Tao hết tiền rồi.
Trả đồng xu chết tiệt cho tao.
Được thôi.
Xe đẹp ghê.
Ô! Thú vị thật. Xem ai đến tìm tôi nè.
Kid MacDonnen.
Mấy anh thấy anh ta trên internet rồi đó.
"Hai ông già quýnh nhau"
Anh ta từng vô địch hạng dưới nặng.
Ô, anh mập thêm vài pao?
- Anh sẽ giúp tôi lấy lại phong độ.
- Vậy sao?
Anh sẽ giúp tôi lấy lại phong độ.
- Cho chúng tôi vài phút.
- Họ có thể theo.
Xem sô diễn thực tế.
- Xem chúng tôi thương lượng.
- Okay. Okay! Ha, ha.
Hey! Ho-ho! Được rồi.
- Thực tế đi Kid.
- Được, vậy thì thực tế.
Tôi mà huấn luyện anh,
mơ đi Diễm.
Vây thì có vấn đề rồi,
bởi vì tôi đã tuyên bố công khai.
Anh đã tự làm bẽ mặt mình.
Một nghệ sĩ vĩ đại phải biết rời khỏi
sân khấu đúng lúc.
- Cái gì? Foreman già rồi vẫn còn đấu mà.
- Anh ta trẻ hơn anh 15 tuổi.
Nghe nè, anh biết tôi sẽ làm gì không?
Tôi sẽ xuống dưới đó và đấu với bất kỳ
thằng nào, kể cả thằng giỏi nhất.
Và nếu anh thấy không như ý anh,
tôi đi liền.
Kết thúc rồi.
Lòng tự trọng của anh đâu?
Anh vào văn phòng tôi, năn nỉ tôi
chuyện quay lại mà anh không xứng.
- Đấm tôi cú mạnh nhất của anh coi.
- Whoa, Kid.
Anh thủ thế làm gì?
Đừng thử. Tôi cảnh cáo anh.
Tôi hạ anh đo ván đó.
- Đừng lo, tôi không làm gì đâu.
- Được rồi.
Coi nào, Kid.
- Gì?
- Tôi thấy nắm đấm của anh 10 giây trước.
Tôi thấy mắt anh
nhắm vào bụng tôi 5 giây trước.
Anh già rồi.
Anh hết xí quách rồi.
- Ooh!
- Anh có thấy cái này 10 giây trước không?
Hả? Hả? Gì?
Tôi nhắm chỗ này trước rồi.
Không thể tin được. Sau tất cả những gi
tôi làm cho cha anh, gia đình anh...
...sao anh dám nói không với tôi.
Không có tôi sao anh có được
những thứ này.
Không có tôi sao anh có được
phòng tập như thế này.
Tôi hết hiểu nổi.
Anh đem cha tôi ra nói là đòn hèn hạ.
Tôi tôn trọng những gì anh làm cho gia đình tôi.
- Anh làm gì tôi?
- Được rồi, tôi để anh tập ở đây.
Tốt.
Thậm chí tôi còn cho người giúp anh.
Nhưng anh và tôi thừa biết
tôi sẽ không làm gì hết.
Được rồi. Cám ơn
- Rõ rồi chứ.
- Ừ, được rồi.
Thấy chưa? Anh làm tôi
nhanh hơn rồi đó.
Lại cậu nữa à?
- Nói chuyện với ông một chút được không?
- Sao cứ đi theo tôi hoài vậy?
Tên tôi là BJ.
Tôi là con ông, Kid.
Chúng ta ra uống cà phê đi.
Vâng, cũng được.
Xin lỗi, tôi hỏi chuyện này nhanh thôi.
- Ông đang tập luyện phải không?
- Uh-huh.
Ông tập luyện việc gì?
Thi ăn bánh hả?
Nó toàn protein.
Tốt ghê. Nước chấm Maple.
Tốt cho sức khỏe dữ.
Rượu Scotch nữa hả?
- Mẹ con nói về ta khi nào?
- Mới tuần rồi.
Nói thật nếu ông không lên báo,
tôi không nghĩ bà ấy sẽ nói.
Bà ấy sao rồi?
À, bà ấy...
Ông biết đấy,
bà ấy nhạy cảm lắm.
Cha tôi, chồng bà ấy, người đã nuôi tôi,
ông ấy mới qua đời gần đây...
- À, xin chia buồn.
- Cám ơn.
- Ông ta đối xử với con tốt không?
- Tốt.
Vâng, ông ta là người tốt nhất.
Vậy.
Bà ấy nói về ta thế nào?
Ông là đồ tệ hại nhất.
- Thật hả?
- Thật.
- Có gì cụ thể không?
Cụ thể hơn hả.
Thôi được. Thôi được.
À...bà ấy nói
ông là tên khốn nạn.
Bà ấy nói vậy đó.
Bà ấy nói ông là đồ lăng nhăng
nghiện rượu, to mồm.
- Hết rồi hả?
- Chỉ có vậy.
- Vớ vẩn.
- Ha, ha.
Trước khi gặp mẹ con
ta đã vậy rồi.
Vâng, bà ấy không thích
tôi đến gặp ông hôm nay.
Ừ.
Vậy sao con lại đến?
Chắc là tôi tò mò.
Ông chưa bao giờ thắc mắc về tôi sao?
Mẹ con bảo ta không được tiếp xúc với con,
nên ta tôn trọng điều đó.
Ông tôn trọng chuyện đó, nhưng...
Ông biết là ông có một đứa con phải không?
Ta chưa chuẩn bị làm cha
thì xui xẻo mẹ con có bầu.
Tôi hiểu rồi, tôi là sai lầm
mà ông không muốn giải quyết, phải không?
- Ý ta không phải vậy. Ta xin lỗi.
- Không sao, tôi hiểu mà.
- Đừng hiểu như vậy.
- Tôi có nói gì đâu.
Con không phải là sai lầm. Con đây mà.
Tình huống mới sai lầm. Ta không biết nữa.
Được rồi. Ông không nợ tôi gì cả.
Cầm lấy.
- Đi chữa bệnh tim mạch đi.
- Vậy là sao?
Khi tôi tới đây,
tôi rất ức chế mẹ tôi...
sao bà ấy lại giữ bí mật với tôi,
nhưng giờ tôi hiểu sao bà ấy làm vậy.
Chúc may mắn.
Về được tới nhà rồi.
Nó giống y chang 20 năm trước.
Cái gì vậy?
Sở thích, tôi cũng có mặt sáng tạo.
Ông không biết sao?
Không.
TV đâu?
Chú không có TV hả?
Tôi không xài TV.
- Chú không xài TV.
- Mm-mm.
Chú có iPad không?
Không, tôi có ghế dài bình thường à.
Nó không phải là cái ghế dài, đồ ngu.
Tôi biết iPad là cái gì mà.
Tôi chọc ông cho vui.
Ông biết iPad là cái gì không?
Biết chứ. Nó là cái đồ phẳng phẳng
để mày ngoáy ngoáy ngón tay.
Nghe hay đó. Làm tôi muốn mua một cái
tại ông quảng cáo hấp dẫn quá.
Đừng chế nhạo tao.
Tao già rồi. Tao hay lẩn.
Kính thưa quý vị...
...mời quý vị đứng lên cùng hát quốc ca
với huyền thoại boxing...
...Henry "Razor" Sharp
và Billy "The Kid" McDonnen.
Oh, say can you see
By the dawn's early light
What so proudly we hailed
At the twilight's last gleaming?
Chết tiệt.
LeBron burst in your hair
(Hát sai)
Cái gì?
Gave proof to the night
(hát sai)
Không cần vậy đâu.
Tới giờ tập rồi.
Được rồi. Tôi dậy, tôi dậy.
Chỉ...
Không cần vậy đâu!
Tao bảo tới giờ tập rồi.
Mình đã làm gì thế này?
Frankie đâu?
Frankie đến muộn.
Tôi là huấn luyện viên của anh, Mikey.
Anh sao làm huấn luyện viên của tôi được.
Anh ăn mất huấn luyện viên của tôi thì có.
Hay đó.
46 độ F và lạnh dưới phố.
Chiều nay trời cũng sẽ không ấm hơn.
Khí áp hôm nay ở Pittsburgh chỉ khoảng 60s.
Hãy mang áo lạnh
và làm vài cốc cà-phê Joe.
Tiếp theo là bản tin lúc 6 giờ.
Vẫn còn phải uống cái này sao?
Có vẻ nhiều cholesterol.
Im đi.
Uống.
Và đừng có nôn.
Tạp chí có gì hay không, Mike?
Ngoài mấy mẫu rơi vãi
của bánh mì kẹp thịt ăn sáng?
Chả có gì mới.
Anh có biết mấy ngôi sao Hollywood
xấu cỡ nào khi không trang điểm không?
Khủng khiếp.
Có gì mà vui vậy?
- Tôi đang nghĩ đến một chuyện.
- Vớ vẩn.
- Cười cái gì?
- Thịt vú của anh.
Hả?
- Thịt vú của anh.
- Cái gì của tôi?
Thịt vú, nó nhảy tưng tưng theo anh.
giống mấy nhỏ Baywatch.
Nhanh lên! Nhanh lên!
Còn 50 feet là tới.
Mông tao tê cứng
trên cái xe chết tiệt này rồi.
Ê.
Cần quá giang không?
Sao em đến tìm tôi nữa vậy?
Bởi vì em biết anh không có ý đó.
Anh sao rồi?
Nếu ý em là từ lần cuối gặp em năm 1984?
Vậy thì anh OK, cám ơn.
Chú mày còn phải chạy 50 feet nữa!
- Giờ thì đừng bỏ rơi tao chứ!
- Tới liền, Light.
- Lightning?
- Ừ.
Ôi lạy Chúa.
Không thể tin là ông ta còn sống.
Ý em không phải nghĩa xấu.
Em đến đây chi vậy, Sally?
Em nghĩ chúng ta
không hiểu nhau ở buổi họp báo...
... và em chỉ nghĩ chúng ta có thể đi nói chuyện.
Anh đang bận luyện tập.
Không đi được.
Gần đây, em đã xem khá nhiều clip về anh.
bởi vì trận đấu và những clip của chúng ta...
...em đã cất chúng cẩn thận...
Ừ, vậy cũng hay.
Ý anh là em lúc nào cũng ngăn nắp.
Anh biết không, Henry,
em phải mất 30 năm để nói điều này...
... thật sự em xin lỗi.
Tha thứ cho em.
Không có gì đâu.
Em có vẻ lạnh. Anh cũng lạnh.
Rất vui được gặp lại em,
nhưng anh phải đi rồi.
em tên Anderson trong niên giám.
Tên chồng trước của em.
Phòng khi anh muốn nói chuyện này.
Tại sao anh lại muốn nói chuyện này chứ, Sally.
Ề!
Con em ngoan không?
Số một.
Anh sẽ thích nó.
Tốt, tốt.
Cô ta còn độc thân.
Nhớ gọi cô ta trước khi
cô ta nhớ ra chú là ai.
Đừng nghe lén chuyện riêng của tôi chứ.
Tao tắt máy trợ thính rồi.
Nhưng mày cũng thấy
cô ta gửi tín hiệu còn gì.
Chú mày có thể nhảy đầm với cô ấy
thay vì chế mấy con chuột vớ vẩn.
Chúng là con chó.
Đừng có xía vào chuyện của tui.
Chết tiệt!
Sao mày không sắm cái TV chết tiệt?
Để tao xem phim Dancing With the Stars.
Tao già rồi. Tao phải xem Dancing With the Stars.
Tao nói nghiêm túc đó.
Coi nào, cưng.
Coi nào, ông già.
Canh sai thời điểm rồi, Kid.
Nó đang áp đảo anh, Kid.
Canh thời điểm trật lất.
Thọc nó.
Di chuyển đầu.
Thọc sườn nó.
Whoa, whoa, whoa! Dừng lại. Shmoo,
nhẹ tay. Ổng như ông già 80.
Tôi nhẹ tay rồi đó cưng. Tới nào.
Kid, coi như xong 1 hiệp đi.
Tôi chán xem lắm rồi.
Tôi không bỏ được, hắn di chuyển nhanh quá.
Không làm ăn được gì hết.
Cho tôi gợi ý nhanh được không?
- Nhắc lại?
- Tôi không làm gián đoạn đâu.
Chỉ gợi ý nhanh thôi.
Hắn lộ điểm yếu khi đánh thọc.
Canh thời điểm phản đòn bằng tay phải.
Thì thấy liền.
- Ê, mày là huấn luyện viên hả?
- Không phải.
Vậy tránh ra!
Thôi được.
Bắt đầu. Chuẩn bị chưa? Đến đây.
Oh!
- Gợi ý hay.
- Ê, Kid.
Tôi không cần thứ cặn bã này.
Tôi đang giúp ông.
Nếu ông muốn nghe nó, cứ việc.
Được chưa?
Hắn là con tao. Hắn là người đầu tiên nói với tao
như một đấu sĩ chứ không phải là cặp vú.
Biến đi.
Biết sao không?
Tao sẽ cho mày thấy, đồ phì lũ.
- Cái quái gì vậy?
- Quay lại đây.
Lại đây, đồ mập.
Tao sẽ sút vào mông mày.
Tao sẽ cho mày thấy thế nào là cặp vú!
Sao con quay lại?
Tôi chỉ muốn trả ông cái này.
Ta có mấy mối đại lý. Ta không thể để con mình
chạy vòng vòng bằng cái đồ thổ tả này.
Cám ơn lòng tốt của ông,
nhưng mà...
Đừng hối lộ tôi.
Không có chuyện đó đâu.
Cầm lấy chìa khóa đi.
Cầm lấy đi.
- Được thôi.
- Quên đi, Kid.
Ê, BJ nghĩa là gì?
Bradley James. Là chữ viết tắt của Bradley James,
nhưng tôi chỉ...
Ta thích BJ.
Hai ta đều thích, Kid.
Có tên là một chuyện,
nhưng thành danh là một chuyện khác.
Ồ, hay đó, phải công nhận.
Mấy nhóc ở trường thường hay nói...
Dập thằng to mồm nhất
thì mấy thằng khác sẽ im re.
Ta đồng ý.
Cho nên hiệu trưởng làm việc với tôi
suốt cả tháng vì câu nói đó.
Tôi cũng có vẻ thích chuyện đó.
- Ý con là đánh nhau?
- Không, hiệu trưởng. Bà ta rất hot.
Ừ, nghe quen quen.
Vậy con cũng thích boxing?
Giống cái này.
Giống cái mũi thôi.
Ngoài ra không giống gì hết.
Tôi đã đấu vài giải nghiệp dư, vào đội tuyển quốc gia,
nhưng mẹ bắt tôi bỏ.
Cha tôi bắt tôi chơi bóng bầu dục.
Chơi tốt không?
Chơi ở góc hồi trung học.
Nhưng giờ làm huấn luyện viên.
Huấn luyện cho đội Pitt.
- Wow, dữ. Ấn tượng.
- Không phải.
Tôi có sở trường "nắn mông" mấy ku to béo.
Vậy thôi.
Con học trò nhanh mồm đó ở đâu vậy?
- Gã nuôi con dạy con hả?
- Đương nhiên là không.
Không, ông ơi. Chả ai biết
sao tôi được vậy nữa.
Giờ tôi nghĩ có khi mẹ tôi biết.
- Uh-huh.
- Yeah.
Vậy con giúp ta thì sao?
Giúp gì?
Giúp ta lấy lại phong độ.
- Kiểu như muốn tôi huấn luyện ông hả?
- Ừ.
Ha, ha. Ông khùng rồi.
- Tôi không giúp ông đâu.
- Hả?
- Tôi không muốn làm.
- Coi nào.
- Tôi không nghĩ vậy.
- Cho đến khi tôi tìm được người khác.
Coi như nó là tiền công.
Nó là chiếc Dodge Dart, không phải Porsche.
Ông làm như nó to lắm.
Cái kia là đồ giẻ rách.
Nó đúng là đồ giẻ rách.
Vậy ta đá nó móp 1 miếng,
con mới chịu sao?
- Con có ý này.
- Muốn ta lấy chìa khóa cào trầy nó?
Hả?
Nói ông biết, tôi đồng ý.
Bắt đầu tập từ ngày mai. 6:00 am.
- 10:30 thì sao?
- 6:00 thì sao?
- 8:30 thì sao?
- 6:00 thì sao?
Giúp tôi một chuyện. Dẹp vụ bán rán
và Scotch được không, lạc quan lên.
Mẹ sẽ không thích vụ này đâu.
Mình sẽ thuyết phục bà ấy.
Thuyết phục bà ấy? Chúc may mắn.
Nhân tiện, Kid, ông có cháu nội.
Nó tên Trey, 8 tuổi.
Thấy tôi sao? Bảnh không?
Đừng gây tai nạn là được.
Tôi không chắc chỗ này lắm.
Sao mình không ra ngoài chạy bộ?
Không, chân mày thì ổn. Nhưng mấy cơ bắp
còn lại của mày nhão như hai hòn của tao.
Ê Light. Ăn nói cẩn thận.
Hey.
- Đầu ông kêu ồn quá.
- Mày muốn nghe tiếng ồn không?
Đó là tiếng khóc của mày
nếu mày không biến đi.
Hay ghê.
Như tao nói. Mình sẽ tập trung
vào sức bền và tốc độ...
... mày sẽ nhanh đến nỗi hắn phải
trốn vào trong háng má nó.
- Ê, Light.
- Wát?
"Wát", đi ra đây.
Con ra đó ngồi.
Hey, Moses. Có vẻ Dundee nhà ta
tìm được bạn tập mới.
Câu này hài đó Frank.
- Nó gần lên Pro còn sớm hơn anh nữa.
- Tiếp tục đi.
Kid, tôi muốn giới thiệu với ông người này.
Con trai tôi, Trey.
Không tin được.
Gia đình ta càng ngày càng phình ra.
- Con gọi ông là ông nội được không?
- Không.
Kid. Gọi ta là Kid.
Sao kì vậy, ông già rồi mà.
- Gọi ông là Billy được rồi.
- Rất vui được gặp ông, Billy.
- Rất vui được gặp cháu.
- Con đi làm bài tập về nhà.
- Ok.
- Đi đi.
- Được rồi, cha.
- Sẵn sàng chưa, ông nội?
- Đừng gọi ta là ông nội.
- Ông không thích à?
Đêm qua tao quyết định
mình sẽ tập cách đặc biệt.
Mình sẽ tập theo trường phái cổ điển.
Không phải như...
như mấy trò uốn éo vớ vẩn bên kia.
Tao muốn nói trường phái cổ điển thật sự.
Trường phái Johnson, trường phái Dempsey, Louis.
Bữa này, mình sẽ bắt đầu bằng đấm hồ nước.
Đấm hồ nước là gì?
Bắt đầu! Joe Frazier tập cái này 3 giờ mỗi ngày!
Mày tập chưa được 5 phút.
Joe Frazier đâu có tập cái này.
Thì sao?
Bắt đầu. Bắt đầu. Hít 10 cái.
Ông thấy sao?
Được đó. Bắt đầu, một.
Và...
N...
...Nửa cái.
Ông giỡn với tôi hả?
Thật hả? Vậy thôi hả?
Có 1 cái rưỡi thôi hả?
Ali-Frazier.
Frazier làm gì? Tôi làm hắn phát điên
bằng đòn luồn tay phải, bam...
... móc bên trái.
Luồn và móc, Kid.
Ông sẽ tập đòn này,
tôi sẽ dùng bóng làm ông bất ngờ.
Làm ta nhớ đến
một con nhỏ ta gặp ở Bangkok...
Bất ngờ chưa!
Anh nghĩ hắn có cái gì ở đây?
100? 200 mẫu Anh?
Mấy thứ này rỉ sét hết rồi.
Thay vì ngồi trên mỏ vàng.
Hắn có đống rác vĩ đại.
- Light, ông giết tôi mất.
- Xây được 100, 150...
...500 căn hộ ở đây.
Ông im dùm tôi đi.
Năm, sáu trăm. Tao cá $10,000,
hắn sẽ bán hết mấy thứ này.
- Unh.
- Đừng dừng lại, Đừng dừng lại!
Ha, ha!
- Tao đã bảo đừng dừng lại mà.
- Aah!
Ha!
Tốt lắm.
Nhấc cùi chỏ lên.
Đánh theo nhịp.
Đúng rồi. Đúng rồi.
Đánh hết hiệp, đánh hết hiệp,
đánh hết hiệp.
Hết giờ! Tốt lắm. Tốt lắm.
Xin lỗi vì để con phải thấy, Trey
Hey, Kid.
- Ông có sao không?
- Có, ê ẩm.
- Ê! Mày làm gì vậy?
- Tưởng ông biểu đấm cái này.
Mày làm gì vậy? Đấm tảng thịt?
Mất vệ sinh quá.
Mình tới đây để mua thức ăn tối.
- Mà không phải đấm cái gì hết.
- Được.
Lên! Lên! Pop, pop.
Tốt lắm. Lên! Lên!
Ông đang làm cái gì vậy?
- Làm gì vậy?
- Nghỉ mệt.
Nghỉ mệt hả?
Vậy là xong hả?
Chúa ơi, ông thả bom vô tui hả?
Ông thả bom tui hả? Giỡn với tui hả?
Giỡn mặt với tui hả?
Lạy Chúa.
Ông đâu đến nỗi tệ vậy.
Ông giỡn hả?
Ông biết đầu tui ở ngay đó không.
Hey. Việc này đúng là điên.
Gì? Ông từng nhảy dù xuống VietNam.
Có chuyện gì?
Ê, chuyện đó 40 năm trước rồi,
nói cho chú mày biết.
Im và nhảy đi!
Đây là màn quảng cáo tuyệt vời!
Mọi người, chuẩn bị.
Mục tiêu ngay dưới đó.
Được rồi, đi thôi!
- Giờ hả?
- Nhảy liền đi!
Ôi, chết tiệt!
Ha-ha-ha!
- Đã thiệt.
Đồ khốn nạn!
- Anh ném lão già thộn ra khỏi máy bay!
- Có gì mà chú cười?
Tôi quên nói với anh, người đầu tiên
rớt xuống trước được thêm 5 ngàn.
- Chết tiệt!
- Đừng quên kéo dây nhá!
Oh.
Tuyệt đẹp!
Giá trị không chê được!
Quá tuyệt!
Sharp và McDonnen đã gây được sự chú ý,
khi hai đấu sĩ trên 60 tuổi...
- Lạy Chúa. Họ điên hết rồi!
- ...nhảy dù xuống bãi giữ xe.
- Điên cả nút!
- Mặc dù họ đáp xuống...
...không chính xác như dự kiến...
- Cám ơn.
- ...cả hai chỉ bị...
...vải vết bầm.
Wow.
Được rồi, chế độ tập mới.
Bắt đầu từ hôm nay, mày sẽ ngâm tay
vào cái này. Nó sẽ làm tay mày cứng như đá.
- Cái gì vậy?
- Nước đái ngựa.
Tôi không thọc tay vào nước đái ngựa đâu.
Đừng nói với tao
là mày giỏi hơn Jack Dempsey nhá?
Bởi vì ngày nào Jack Dempsey
cũng nhúng tay vào nước đái ngựa.
Và chưa ai có nắm đấm
cứng như Jack Dempsey.
Ông nấu sôi chưa hay còn tươi?
- Ha!
- Gì?
Nước giấm đó.
- Tôi biết mà
- Tao giỡn thôi.
Nước đái ngựa.
Giấm.
Tao giỡn.
Giấm
- Thật ra là tao giỡn.
- Coi nào!
Tắm đi. Nhớ rửa tay thật kỹ.
- Mày còn ngửi thấy mùi nước đái ngựa.
- Đừng để đó...!
Đừng để chỗ đó.
Cứ quăng vào phòng tôi.
- Sao? Có gì mà...?
- Đừng để lên cái hộp.
- Mày đựng gì trong đó vậy, kim cương Hi Vọng?
- Đừng bận tâm.
- Bộ sưu tập khiêu dâm?
- Chả mắc cười tí nào.
Thư của Sally rồi.
Chúa ơi, vậy thì gọi cho cô ta liền!
Ông nói gì vậy?
Giải quyết Sally đi, để đầu mày tỉnh táo,
đừng để cô ta phá hỏng trận đấu của mày nữa.
- Ý ông "nữa" là sao?
- Ôi, lạy Chúa.
Thằng nào ngủ với bồ tao,
tao đấm gẫy răng nó.
- Sao mày không làm vậy?
- Bởi vì Kid yêu boxing.
Tôi muốn tước đoạt cái hắn yêu quý nhất.
...bởi vì hắn cũng lấy của tôi như vậy.
Mày có cách chứng tỏ hài thiệt.
Ông là bạn thân của tôi.
Nhưng đừng xía vào chuyện này...
...bởi vì ông không biết gì hết.
Tha lỗi cho tao, mày cứ nói cô ta
rất có ý nghĩa với mày.
Tao nhớ hồi đó chuyện đầu tiên mày làm
mỗi buổi sáng, là tới phòng tập.
Buổi tối mày là người về cuối cùng.
Mày không dành thì giờ cho ai
hay bất cứ chuyện gì.
Mày đổ lỗi cô ta làm hỏng mối quan hệ.
Có khi lỗi thật sự là ở mày.
- Trey, vui không?
- Có, vui lắm.
- Con giỡn mặt với mẹ hả.
- Sally. Lâu quá không gặp.
- Mẹ, coi nào...
- Con không được huấn luyện cho lão này.
- Là ý của anh. Đừng giận nó.
- Mẹ nói nghiêm chỉnh đó.
- Anh hiểu mà.
- BJ, mẹ nói nghiêm chỉnh đó.
Không muốn con tiếp xúc
thì sao mẹ lại kể cho con nghe?
Tiếp xúc là một chuyện.
Hợp tác là chuyện khác.
- Tại sao?
- Không thể tin ông được.
Nó chỉ huấn luyện anh.
Chỉ vậy thôi.
- Tôi cóc cần biết!
- Mọi người đừng hét lên nữa!
Mọi người cáu gắt
là vì chưa ăn phải không.
Đi ăn đi nào.
- Burger, burger...
- Salad.
Và một ly rượu trắng.
Được chứ hả?
- Cũng được.
- Cũng được?
Sẽ tốt hơn nếu như mẹ nói
vì sao mẹ ghét ông ấy đến vậy.
Đúng vậy. Ông ấy trông đâu có tệ.
- Con biết không ta từng đề nghị kết hôn với bà ấy.
- Có à?
- Ổng không hề muốn cưới mẹ.
- Có, anh đã đề nghị cưới em.
Ông cũng đề nghị
ngủ với em gái tôi đêm đó.
Con nghe được hết!
- Ông đã ngủ với Carol, bạn tôi.
- Đó là cô ấy nói.
Ông chắc phải mệt lắm
nên gặp ai cũng ngủ.
- Có khi người ta làm mình mệt mỏi.
- Con biết không?
Bà có mấy đồng xu lẻ nè.
Con đi chơi game đi. Vui lắm.
Coi nào! Đây là bữa ăn tối
nói chuyện vui nhất của chúng ta.
Trey. Sao con không đi đi?
Vậy đã xảy ra chuyện gì?
- Mẹ là con ngốc.
- Không, em không có ngốc.
- Em chỉ trẻ người non dạ.
- "Non dạ"? Ôi trời.
Em tưởng em thích hắn.
Hóa ra em yêu anh.
Chuyện này dẫn đến chuyện khác
và anh không thể lập gia đình.
Vậy anh phải sửa sai.
Anh đã định cưới em.
Tôi đâu có muốn cưới ông.
Tôi đâu có yêu ông.
Tôi yêu anh ấy.
Vậy sao em ngủ với anh?
Tôi quá ngu.
Nhiều cô ngủ với anh
với lý do còn ngu hơn.
Có một cô ngủ với anh.
Cô ta tưởng anh là Marv Albert.
- Bởi vì mái tóc anh đặc biệt.
- Không thể tưởng tượng được.
Sao hồi đó mẹ không chọn George Foreman?
Giờ này mình đã bơi trong đống tiền.
Mẹ đã ngủ với 3 người.
3 người trong 30 năm.
- Mẹ...
- Hai người là mẹ yêu.
Cha con, không phải ổng.
Và Razor.
Mẹ, đừng đi.
Một lũ vớ vẩn.
Cái gì thế này?
Ông nói gì vậy?
Đây gọi là tiếp thị, Kid.
- Hey.
- Gì, Razor.
Tôi biết chúng ta đã kí hợp đồng,
nhưng tôi không chịu được ở chung với mấy thằng hề này.
Anh bị gì vậy? Tối qua mất ngủ hả?
Ê, Webster.
Tôn trọng tí.
Tôi biết anh gọi tôi là webster
là vì vốn từ vựng...
... chứ không phải là vì chiều cao và màu da.
- Không, bởi vì mày lùn và đen.
Hài thật. Đúng là hài thật.
Vậy thì Chúa trông ra sao?
Tôi thắc mắc lắm. Ông ấy có ngầu không?
Họ chuẩn bị sẳn sàng.
Lúc họ gọi tên,
các anh bước vào lồng bát giác.
Lồng bát giác?
Trò thể thao ngu xuẩn gì thế này?
Boxing có hơn gì? Mấy người đấu
trong khung vuông mà lại gọi là vòng.
Mọi người sao vậy?
- Có lý.
- Cám ơn.
Ông dám qua mặt tui
tui sẽ sút vào mông ông.
Đề nghị hoan nghênh huyền thoại boxing
Billy "The Kid" McDonnen...
và Henry "Razor" Sharp.
Rất vui được gặp các anh.
Cám ơn các anh đã bỏ thời gian.
Cám ơn mọi người nhiều. Chào mừng.
Cám ơn đã tham gia cùng chúng tôi.
Cám ơn vì đã mời chúng tôi.
Các anh nghĩ về sự kiện thế nào?
Ý tôi, không phải xúc phạm, nhưng với tôi,
cấp độ cao hơn boxing?
Tôi... tôi không hiểu.
- Ừ, tôi cũng vậy.
- Mấy người làm gì vậy?
Nếu muốn coi hai thằng nắm bi nhau...
Coi trong nhà vệ sinh
của nhà hàng Kid còn hay hơn.
Tại vậy mà tôi thường xuyên tống hắn ra cửa.
Nhân tiện, nhà hàng tên Nốc Ao,
337 đường Charles.
- Mời mọi người tới.
- Coi nào, Kid!
Này, chú mày nhỏ tiếng lại.
Mày làm tao phát điên.
Tôi xin lỗi.
Tôi cần phải biết không? Không!
Không biết đến lúc dậy thì
chú mày còn nóng tính đến cỡ nào.
Điều gì làm các anh không thích
về môn võ thuật hỗn hợp?
Chúng tôi gọi mấy thằng
dùng cước khi đánh bằng một cái tên:
Con gái.
Anh biết không? Tôi nghĩ
khán giả bị sỉ nhục về việc...
... anh không tin đây là
một môn nghệ thuật điêu luyện.
Coi kìa! Coi kìa!
Họ đang boo chúng ta!
- Ông làm gì...?
- Chú mày nói gì cũng được.
Tuyệt. Tuyệt.
Ông có thể hôn đít tôi
nếu chuyện này thất bại.
Được thôi.
Kid, hãy so sánh MMA với boxing.
Với tôi, nó giống môn vật chuyên nghiệp hơn.
Thật không? Hay đó.
- Chael Sonnen!
- Này ông già!
Thái độ gì vậy?
Ông tới theo lời mời
trước bao nhiêu khán giả hâm mộ.
Ông lại so sánh chúng tôi với "đấu dật"?
Ha. Hắn nói "Đấu dật" kìa!
Sao mày không im lặng
trong bộ áo ngu xuẩn của mày...
- ... để tao nói chuyện với thằng già khú đế kia?
- Hey.
Nhìn hắn kìa? Chú mày là ai?
Ta còn chưa biết tên chú mày.
Tao là thằng thách mày đấm tao một cái...
để tao dập mày một trận ra trò
cho mày hết nói với khán giả là nó giả tạo.
Làm đi.
- Hey.
- Tới đi.
Biết gì không? Chú mày cứ việc.
Chú mày đấm trước đi, tao thách đó.
Đấm đi.
Còn đợi gì nữa?
Sao mày chen vô hoài vậy? Tự nhiên
mày có can đảm hả? Muốn thử không?
Tao không muốn thử.
Tao muốn mày dập hắn.
Tới đi. Đấm hắn đi.
Hắn muốn bị đấm kìa.
Im đi, ông già.
Ôi, chết tiệt.
Chắc vầy là xong.
Cú ăn may.
Alo?
Sao mày không nói gì hết?
Máy bận rồi.
Điện thoại reng thì sao bận được.
Chắc cô ta gọi đó.
Sao? Sao cô ấy biết được?
Địa chỉ người gọi.
Nếu tao nói cô ta có phép thuật
thì chắc dễ hiểu hơn.
- Đừng.
- Giữ máy, Sally.
Sally. Em khỏe không?
- Chào.
- Chào. Hey.
Well, hey.
Gọi rồi cúp máy,
giống như hồi xưa nhỉ.
Em vừa thấy anh trên TV
hạ nốc ao thằng kia.
Ý em là, wow...
Ý em là anh đấm tuyệt lắm.
Ừ, ăn may thôi.
- Không, thật mà.
- Anh cảm ơn em.
Anh đã suy nghĩ về chuyện
em nói mình gặp nhau.
- Vâng.
- Ừ, để mình hiểu nhau hơn.
Được. Em cũng muốn.
Khi nào?
Whoa. Wow.
- Wow chuyện gì?
- Không, anh chỉ...
Anh không biết nữa, mai được không?
Ngày mai thì tốt.
Ok.
Vậy ngày mai gặp nhau, Ok?
Khi nào anh chị sẵn sàng,
đến gặp chúng tôi. Cám ơn.
Judd, chuyện gì mà đông vậy?
Có vẻ như mọi người
muốn mua xe của anh.
Kinh doanh thuận lợi đó.
Chuyện gì vậy, Lou?
Không có gì. Tôi đang ở trong văn phòng.
Ê, bán vé sao rồi?
Tốt đó.
Tốt lắm đó, Lou.
Hả?
Đùa với tôi hả?
- Ê, câm miệng lại!
- Chờ chút.
Đừng có bảo bố mày câm miệng!
Mày câm miệng thì có! Tao sắp giàu rồi!
Tụi bây biết gì không?
Tao sẽ mua hết chỗ này...
... và mở CLB dành cho quý ông
và tao sẽ không mướn tui bây.
Ai tao cũng mướn, trừ hai đứa bây.
Uh! Uh!
Làm tốt lắm, Kid!
Xem ai đến này.
Xem ai đến này. Wow.
Mọi người có xem gã này
trên TV tối qua không?
Thật tuyệt vời phải không.
Ông đúng là bá đạo.
Tối qua ông làm mấy thằng già chúng ta
nở mày nở mặt.
Kid, biết tôi nghĩ gì không?
Bữa nay tôi sẽ huấn luyện anh.
- Vậy hả? Thật không?
- Ừ, thật.
Theo tôi.
Johnny, lên đài.
Tập với Kid nào.
Trong ông ngon lắm. Tốt lắm Kid.
Tối qua thật tuyệt.
- Cám ơn, Frankie.
- Thả lỏng đi.
Anh giống như ngôi sao mới nổi. Ha, ha.
Được rồi.
Con tưởng cha là
huấn luyện viên của ông ấy.
Ừ, cha cũng tưởng vậy.
Này, Frank.
Chuyện này tuyệt lắm, Frankie.
Được lên đài với anh cùng bộ sậu,
nhưng tôi đã có huấn luyện viên.
- Dừng quay phim đi.
- Đừng dừng chứ.
Dừng lại đi.
Anh bị sao vậy, Kid?
Tôi tưởng anh biết ơn
vì tôi đề nghị giúp anh.
Tôi đang làm ơn cho anh đây.
Tôi cám ơn. Cám ơn anh
đã xuống núi làm ơn cho tôi...
... nhưng tôi không cần làm ơn.
Tôi cần một huấn luyện viên.
Anh tống cho tôi cái gã này,
không khác gì đống phân...
... thậm chí nói xấu hắn
mà hắn cũng không biết.
- Thấy chưa?
- Chỉ vậy thôi hả?
Lý do duy nhất anh giúp tôi
là vì tôi được chú ý.
- Nói thẳng nhé, Frank
- Oh.
- Thật hả?
- Ừ.
- Thật hả?
- Ừ.
Ông là con điếm truyền thông đúng nghĩa.
- Mẹ mày mới là điếm.
- Cái gì?
Mẹ mày mới là điếm. Và tao đặt tên con trai tao theo
chiêu nghề nhất của mẹ mày. Đúng không BJ?
(BJ là gì xin mời google :D)
Trey, con đứng đó.
Mày gọi mẹ tao là điếm hả?
Mày gọi mẹ tao là điếm hả?
Mày gọi... Unh!
Vậy là xong.
Khởi động xe đi.
Đi thôi con. Đi nào.
Đi thôi. Đi thôi cha.
Cha? Tên cha nghĩ là gì vậy?
chữ B và chữ J?
Ông thấy ông gây họa chưa?
Ông gây chuyện rồi đó.
Coi biết không, Trey?
Ta sẽ trả lời cho.
B và J có nghĩa là...
- "butterscotch (kẹo bơ) jellybeans (kẹo hạt đậu)."
- Thật chứ?
Đàn ông thích butterscotch jellybeans lắm.
Nhưng con biết sao không?
Thỉnh thoảng, phụ nữ không thích
cho đàn ông butterscotch jellybeans.
- Ha-ha-ha.
Con thích butterscotch jellybeans lắm.
Con muốn ăn 100 cái mỗi ngày.
Con phàm ăn dữ.
Ông biết ông, chuyện ông làm hồi nãy...
... ông dũng cảm đương đầu.
Tôi cám ơn.
Tôi muốn ông biết vậy thôi.
Ta không cần mấy thằng khốn nạn ấy nữa.
Chết tiệt, tôi trễ tập banh mất.
- Này Trey Trey, con chuẩn bị đồ rồi chứ?
- Vâng.
Cha sẽ thả con xuống nhà bà
trên đường đến nhà Kid.
Con muốn ở với Kid.
Con muốn ở với Kid?
Không được.
Không, con biết không?
Con có thể ở với ta đêm nay.
Con có thể ngủ ké.
Con thấy sao? Hả?
- Tuyệt!
- Con thích không?
Bà ngoại sẽ phạt cha mất.
Không được đâu.
- Coi nào!
- Ông lại gây ra chuyện nữa.
- Coi nào! Làm ơn đi cha!
- Thêm con nữa hả?
Coi nào. Con là cha nó. Coi nào.
- Làm ơn đi mà.
- Thôi được, thôi được. Cha nói trước.
Coi được phép ở, miễn là
con giữ bí mật giữa chúng ta.
Ta cũng vậy. Bí mật giữ đàn ông với nhau
rất quan trọng trong cuộc đời, Trey.
Bạn con sẽ bao che cho con.
Giống như, khi con khóc khi xem phim,
con không muốn người khác biết.
Bạn con sẽ không nói cho ai biết
vì nó là bạn con.
Nó sẽ giúp đỡ con khi con gặp khó khăn...
giống như lúc con gặp khó khăn khi cờ bạc
hay bị giam vì say xỉn.
- Chắc nó hiểu rồi.
- Nó thông minh lắm.
Không thể tin được là con mới 8 tuổi.
Ta tưởng con đã lên 9 hay 10,
có khi 11.
Con sắp 9 tuổi.
- Sắp 9 tuổi.
Cha ơi, sinh nhật tới con có được
butterscotch jellybeans không?
Ha-ha-ha. Cha không biết nữa.
- Vài năm nữa con mới đủ tuổi.
- Làm ơi đi cha.
Thế...
gần đây anh có để ý ai không?
Mấy năm trước cũng có vài cô.
Được 1 khoảng thời gian,
rồi họ thấy kiểu như...
quan hệ chỉ có một chiều.
Họ nói với anh: "Sao anh
không bày tỏ tình cảm nhiều hơn?"
Rồi anh nói, "phụ nữ
nhiều chuyện hơn đàn ông".
Rồi họ "hả?"
Rồi "cái gì?"
Rồi họ biến luôn.
Wow, nghe anh nói kìa.
"Phụ nữ nhiều chuyện hơn đàn ông"
Ừ, anh có đọc bài báo trên tạp chí Time
có tựa đề là:
"Phụ nữ nhiều chuyện hơn đàn ông"
Cũng đúng.
Anh biết là chuyện xảy ra lâu rồi, nhưng...
sự thật là sao? Thật đấy.
Anh là người quan trọng nhất
trong cuộc đời em.
Rồi Kid đánh thắng anh.
Và anh thay đổi.
Và em mất phương hướng.
Và mọi thứ sụp đổ.
Nghe này. Chuyện này xưa như trái đất.
Anh đã cho nó qua. Anh không muốn
vướng bận cảm xúc về nó.
Anh mong em cũng vậy.
Anh muốn giữ bình tĩnh.
Nhưng sao lại là hắn?
trong bao nhiêu người
trên thế giới này?
Anh không thể nghĩ thông được.
Mỗi đêm nằm trên giường.
Anh muốn đập đầu vô...
Anh mơ thấy giết chết hắn.
Sao lại là hắn? Hắn là thằng
tệ nhất trên thế giới này.
- Tại sao?
- Okay. Okay.
Nhớ lần anh đi Catskills tập luyện không?
Anh muốn ở một mình.
Anh không thèm trả lời điện thoại của em.
Sáu tháng thành một năm.
Anh biết chuyện đó.
Nhưng anh phải tập để thắng giải đấu.
Em biết. Em biết.
Nhưng em yêu anh nhiều đến nỗi,
Bay đến đó để làm anh ngạc nhiên.
Rồi em thấy anh với cô gái đó.
Anh đâu có quen cô ta. Không có gì xảy ra hết.
Anh đâu biết cô ta là ai. Tự nhiên cô ta xuất hiện.
Sao em biết được?
Em chỉ muốn làm anh tổn thương
nhiều như anh làm em tổn thương.
Và rồi...
Kid.
Kid.
Kid. Thôi được.
Anh hiểu.
Wow.
Em nghĩ mình làm mấy con bồ câu kia
sợ vãi cả ra.
- Đừng nói vậy chứ.
- Ha, ha.
Lần đầu tiên đi một mình,
con có lo lắng gì không?
Ông thì có. Nếu con nói với cha
là ông dùng set 12 lon bia kê ghế ngồi...
cha sẽ không vui đâu.
Đáng lẽ cha con phải làm chuyện này,
nhưng đây là bí mật giữa hai chúng ta.
- Ông sẽ lái chậm, Được chứ?
- Mm-hm.
Con muốn làm gì tối nay?
Xem phim?
Loại PG-13 hay R thì được. Không coi G
(PG-13: lớn hơn 13 tuổi, R: lớn hơn 16 tuổi, G: mọi lứa tuổi)
- Oh, wow. Con già trước tuổi.
- Ông cũng vậy.
Ừ. Dante hả?
Quy mô còn lớn hơn Pittsburgh nữa, Kid.
- Ý chú là sao?
- Là sao hả?
Nghĩa là không đủ vé để bán.
Nghĩa là cần một sân đấu lớn hơn.
UFC đánh giá chúng ta hạng top.
- Làm sao kiếm được sân đấu mới?
- Ý ông là sao? Chuyện đó giải quyết rồi!
Bên Consol Energy Center muốn chúng ta!
18 ngàn chỗ ngồi.
- Chú đùa với tôi à?
- Không, tôi không có đùa, lão già bần tiện.
Tôi quên, dịch vụ xem Pay-per-view
và HBO cũng vậy.
Nếu mọi người mua vé xem.
Ông có biết chúng ta thu bao nhiêu tiền không?
Cần một đơn vị đo tiền khác.
Nhiều như doanh thu
băng khiêu dâm Kardashian.
- Đừng đùa với tôi.
- Chuyện này là thật.
Tiền đó cưng.
Ừ, vậy thì tốt. Tốt.
- Tôi chỉ muốn thông báo cho ông biết.
- Tốt.
- Chào.
- Cám ơn.
Yeah.
Anh sắp thành công rồi, cưng ơi!
Quên chìa khóa trong nhà rồi.
Chết tiệt.
Kể từ khi chúng ta liên lạc lại
anh chưa bao giờ nói nhiều vậy.
... thậm chí em cũng từng nói
anh gặp khó khăn trong giao tiếp. Nhớ không?
- Ừ, đúng vậy.
- Em không cần phải nói thẳng vậy.
Em nói đúng.
Và anh tập luyện rất nhiều.
Anh bắt đầu làm nhiều vật nhỏ từ phế liệu...
...mà anh tìm thấy trong sân.
Anh làm cái này cho em.
Ồ, đáng yêu quá.
- Nó là..
- Một con chuột.
Không, giống con chó hơn.
Đúng là con chó.
- Anh làm việc này lâu chưa?
- Không nhớ nữa. Lâu lắm rồi.
Có người nhìn vào đống kim loại rỉ sét
và nói "mấy thứ này chỉ là rác"
Nhưng anh thấy khác.
Oh!
Đẹp quá! Em thích nó lắm.
Xin lỗi, ông Sharp.
Ông có điện thoại từ ông Dante Slate.
Nói với anh ta tôi bận.
Tôi e rằng ông ấy cứ khăng khăng nói
"quan trọng như điên" và "cực kì nghiêm chỉnh"
Anh nên nghe vì nó quan trọng như điên.
Cực kì nghiêm chỉnh.
Thôi được.
- Em có quên gì ở đây không?
- Gì?
Dante vừa nói là
anh sẽ đấu ở Consol Center.
- Ừ?
- Và anh có vẻ lo lắng nhiều hơn là phấn khích.
Không, nghe này, anh rất phấn khích.
Anh ít khi lái đêm
và anh đang tập trung.
Chuyện này sẽ to đây...
- Unh. Ooh.
- Sally!
Em không sao chứ?
Em bị trầy ở đây.
Anh không thấy hắn.
Không biết hắn từ đâu ra.
Anh thề có Chúa, anh không thấy hắn.
Lạy Chúa!
Các anh có sao không?
Không sao chứ?
Pay-per-view! Pay-per-view!
Pay-per-view!
- Là thật đó.
- Ông có tin không?
Không tin được là ông mang
thằng nhỏ vào quán bar.
Chúng ta đi xem phim đi.
Sẽ đi. Chúng ta chỉ ăn mừng
một chút, được không?
Giữ nó giùm tôi, Joey.
Mọi người phải uống cạn!
Mọi người phải uống cạn!
Hai ta ra khỏi đây đi.
Không được, anh còn thằng bé, nên...
Nó không sao đâu. Nó đang vui mà.
Xem kìa. Nó vui quá chừng.
Coi nào.
Chúng ta làm nhanh thôi.
Anh nghĩ sao?
Nó có để lại sẹo không?
Nó chạy sát đường tóc.
Cô sẽ không nhận ra đâu.
- Trừ khi em bị hói.
- Chuyện này là không thể.
Em không bị đâu, anh hứa.
Nhưng nếu em bị...
... em sẽ là quý bà hói siêu hot với
vết sẹo nhỏ mà anh thích hẹn hò.
- Ok. Chúc 2 người một buổi tốt tốt lành.
- Anh cũng vậy.
- Cám ơn ông.
- Trông 2 người kìa.
Ai có thể ngờ được.
Lightning, chào.
- Rất vui được gặp cô, Sally.
- Chào.
Cuộc sống thật khó hiểu, huh?
Tôi chợt nhớ đến cô vũ nữ thoát y
mà tôi biết ở Hàn Quốc.
Cô ta không bao giờ lấy tiền tôi.
Ngay cả khi tôi nài nỉ.
Tôi mong ngày nào đó gặp lại cô ta.
- Cô ta và bộ ngực lúc lắc ấy.
- Ooh. Hey.
Tôi muốn nói, thấy hai người trở lại
cho tôi hi vọng.
Thật ngọt ngào.
- Không có đâu.
- Tôi nghĩ vậy.
Cô trông ổn. Thấy thế nào?
- Tôi khỏe, không vấn đề gì đâu.
- Tốt.
Nghe này, nói chuyện với chú chút được không?
- Ông muốn nói chuyện gì?
- Đoán đi.
Coi nào, tôi đâu có tập trung.
Chừng nào mày mới nói với tao
là mày mù một mắt?
Làm sao ông biết?
Sao tao biết hả? Khi thằng đó
đấm mày ở sàn đấu UFC.
Thằng nhóc 2 tuổi còn thấy nữa là.
Khi nào mày mới nói?
Chuyện gì đã xảy ra?
Lò nấu kim loại phát nổ vài năm trước.
Làm *** võng mạc.
Tôi tưởng nó sẽ lành.
Tôi nghĩ mình vượt qua được.
" Vượt qua"? Không chỉ mày
làm Sally gặp nguy hiểm.
Nếu hắn biết được, hắn sẽ đấm mày bên phải
hắn giết mày mất.
Thế thì tôi qua trái.
Tôi phải đấu trận này, Light.
Tao biết mày làm chuyện này vì tao
và tao rất cám ơn. Tin tao đi.
Chuyện này quá nguy hiểm.
Chúng ta phải hủy trận đấu.
Con mệt rồi. Ông có thấy Kid đâu không?
Không, ta không biết,
vào văn phòng đằng kia thử xem.
Nó dễ thương quá.
Em cũng dễ thương lắm.
Em giống y như là Angelina Jolie.
Kid?
Ông có ở đây không?
Kid?
- Chết tiệt!
- Trey!
- Con đang làm gì đó?
- Ông làm con giật mình!
Dừng xe lại!
- Sao ông cởi áo?
- Dừng xe lại. Quay lại dừng xe đi.
- Con với không tới thắng xe, ông nội ơi!
- Đừng gọi ta là ông nội.
- Tụt xuống ghế đạp thắng.
- Làm đi! Đạp đi!
Đạp cái thắng bên dưới.
Tụt xuống đạp thắng.
Đạp thắng!
- Ugh.
- Ông đừng méc cha con nha.
Không, không bao giờ. Đây là bí mật lớn.
Không bao giờ. Giữ suốt đời.
Uh-oh.
Ôi Chúa ơi.
- Lightning nói đúng.
- Sao lại đúng?
- Sao ông ta đúng mà anh lại sai?
- Anh không thể đấu trận này.
- Anh đang có phong độ tốt nhất trong 20 năm.
- Anh không thể liều. Tại sao à?
Anh muốn điều gì nhất trong 30 năm qua?
Trận đấu này...
... hay một cái gì khác?
Xin lỗi.
Trey? Trey?
Cha!
Ta mới quay lưng đi có 1 phút.
Chỉ có vậy.
Quay lưng đi trong quán bar hả?
Ông đã nói gì với tôi?
Ông nói " Đi ăn tối, có thể xem phim"
Vậy mà ông mang thằng nhỏ tới quán bar.
Cha, không phải lỗi của ông.
Hay lỗi của cái cô trần truồng.
Cái gì?
Tôi nhờ ông làm 1 đêm như nhờ 1 người cha,
mà ông cũng làm không xong.
Coi nào, BJ. Có ai bị gì đâu.
Mọi người ổn mà. Coi nào.
"Mọi người ổn hả?"
Ai ổn? Tui thì không có rồi.
Kid, nghe này. Nó là con tôi.
Nó là tất cả với tôi. Một khái niệm
mà ông sẽ không bao giờ hiểu.
- Coi nào.
- Không. Nghe tôi nói này.
Tôi muốn ông tránh xa
chúng tôi ra, được chứ?
Tránh xa tôi ra.
Tránh xa con tôi ra. Vậy thôi.
Hey! Trông ông kìa.
Còn sống hả, số đỏ dữ. Heh.
Ha, ha. Hay đó.
Vậy thì tao dễ nói chuyện rồi.
- Nó không đấu nữa.
- "Không đấu"? Không đấu là sao?
- Hủy trận đấu. Chào.
- "Chào"?
Ê! Khoan khoan.
Không có cái "chào" chết tiệt đó.
Quay lại đây, lão già kia,
đồ mặt Hobbit chó chết.
Tôi ký hợp đồng rồi.
- Razor phải đấu.
- Nó không phải đấu.
Dùng tiền mà cha mày ăn chặn của Razor,
kiếm thằng mới đi.
Razor sẽ không đấu.
Ông biết không?
Kệ tía ông, kệ tía cha tôi.
Ông tưởng chỉ có mình ông bị mất tiền?
Ông già tôi chỉ để lại cho tôi tiếng xấu.
Do đó tôi cần trận đấu này diễn ra.
Tôi còn thằng nhỏ đang đi học,
nghĩa là nó có bạn da trắng...
... nghĩa là nó muốn thứ
mà tụi da trắng có.
Nó muốn cái lễ trưởng thành bar mitzvah.
Ông biết nó đắt cỡ nào không?
Cực đắt.
Tao thông cảm với mày và tao chia buồn
vì cha mày là thằng khốn, nhưng Razor sẽ không đấu.
Để tôi nói với ông điều này.
Tôi nói với ông cái...
Tôi đang nói chuyện với ông mà.
Ông còn đi như rùa
chọc tức tôi nữa hả?
Ông quay lưng đi làm tôi trông như thằng ...
Chết tiệt!
Phải trả cái xe này lại sao trời?
Gone astray is the bluebird
Here to stay is the new bird
He sings a love song
As we go along
Dante. Tốt nhất là tin tốt
vì tôi không chịu nổi tin xấu đâu.
- Em đâu rồi, Sally Rose?
- Hey.
Hey.
- Em có ý này hay lắm.
- Nói anh nghe.
Cái này thì sao?
Ow. Heh, ow.
- Chúng ta đi chơi xa.
- Ừ?
- Rời khỏi đây.
- Được. Đi thôi. Đâu?
Anh có nhớ hồi xưa mình thích Adirondacks lắm
mà chưa có cơ hội đi.
- Nhớ.
- Hụt hàng triệu lần rồi?
Ừ, hụt hàng triệu lần.
- Mình tiếc lắm, đúng không?
- Ừ.
Vậy, sao? Để khỏi hối hận nữa?
Chúa ơi! Aah!
Mày muốn bỏ cuộc nữa?
Muốn bỏ nữa hả?
- Biến đi, Kid.
- Còn lâu.
Tao sẽ không đi cho đến khi mày chịu đấu.
- Oh! Anh làm gì vậy, đồ đần độn?
- Oh, mày có thấy...? Không thể tin được.
- Biến đi Kid.
- Mày bỏ cuộc là vì cô ta?
- Vì cô ta? Cô ta ép mày hả?
- Henry.
Mày bắt tao đợi 30 năm để chứng tỏ với thế giới
là tao có thể hạ mày.
Và tao sẽ làm điều đó, hạ mày.
- Ông bỏ hết đi. Bỏ đi!
- Gì, bỏ hả?
Giờ mày có cô ta, mày muốn tao từ bỏ?
Vậy tao còn cái gì?
Chả còn gì.
Làm sao mày chịu được
khi biết là chúng ta đấu huề nhau.
Làm gì có trận phục thù.
Mày chưa bao giờ thắng được tao.
Tôi có xem! Anh ta đánh bại anh!
Hắn không đánh bại anh. Hắn biết
anh chưa sẵn sàng. Hắn chả phải làm gì cả.
Anh thua vì anh mất phong độ.
Trận đầu, anh hạ hắn
vì anh còn phong độ.
- Anh thật hèn.
- "Thật hèn".
Nói cô ta biết đi!
Nói đi!
- Anh ta chưa sẵn sàng.
- Đó, thấy chưa?
Mày sợ phải đấu trận thứ ba.
Không hề. Tôi sẽ hạ anh đo ván!
- Vậy sao giờ không làm đi!
- Nhìn lại chúng ta đi. Anh đang nói gì vậy?
Nhìn lại chúng ta xem!
Chúng ta chưa chết mà!
- Mọi người cười vào mặt chúng ta!
Cả thế giới cũng vậy! - Ừ.
Nhưng chúng ta có chết đâu. Thật ra việc này
làm tao cảm thấy tràn trề sức sống hơn bao giờ hết!
Còn mày? Mày thì sao?
- Huh? Đừng để cô ta cản đường.
- Đừng có mang cô ta vào.
- Không thì sao? Thì mày không đấu à?
- Để cô ta ngoài chuyện này. Chỉ anh và tôi.
- Ừ! Chỉ mày và tao! Được!
- Anh trẻ con quá.
Em sao vậy?
Trả hai hòn lại cho hắn!
Để hắn còn đấu với anh!
Để hắn lấy lại nam tính!
Em làm ơn đi.
Anh van em. Anh van em.
Đây là cơ hội cuối cùng.
Giải quyết một lần cho xong. Coi nào!
Coi nào.
Không có chuyện đó đâu.
Cái g...?
Mày làm cái gì vậy?
Kết thúc rồi.
Đi thôi.
Hey.
Đừng có làm rơi vãi,
mất công tôi dọn.
Walter. Giờ anh làm ở đây hả?
Tôi không biết đấy.
Ừ. Đây là đam mê của đời tôi, làm bồi bàn.
Việc nào cũng là việc, đúng không?
- Tôi có phàn nàn gì đâu.
- Ừ.
Có việc là vui rồi.
Nếu không cược vào anh,
tôi thà chết còn hơn.
Tôi không biết gì về cá độ.
Ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tôi và đám bạn ở nhà máy,
sẽ đến xem ở hàng ghế phía sau.
Anh thật tốt.
Đừng để công việc "lương cao" này đánh lừa anh
Ai cũng có lợi nếu anh thắng.
- Cái burger đó tôi đãi.
- Ha-ha-ha.
- Bảo trọng nhé.
- Ừ.
Người hùng của Pittsburgh đã trở lại
Chúng tôi tự hào về các anh.
Hiểu rồi.
Trey. Nhanh lên!
Bữa ăn sáng dọn rồi.
Cha không muốn đợi lâu.
5 phút nữa.
Được rồi, Cha.
- Hey.
- Hey.
- Con là BJ?
- Đúng vậy. Ông khỏe không?
Mẹ kể về ông suốt.
Gần đây.
- Con trông giống bà ấy.
- Thật chứ?
Không hẳn.
Con cũng tính nói vậy.
Vào trong đi.
Mẹ, Razor tới kìa.
Ông uống gì không?
Nước trái cây nhé?
Thôi khỏi.
Tôi nói cái này, đừng nói với mẹ tôi nhé.
Nếu bà ấy biết, bà ấy lấy nĩa lụi tôi mất...
... tôi nghĩ bà ấy rất hạnh phúc khi có ông.
Bà ấy nghĩ ông là người tốt.
Tôi chỉ muốn nói cho ông biết vậy.
- Cám ơn.
- Tốt.
Mẹ.
Con để hai người được riêng tư nhé.
Ừ.
- Thằng nhỏ ngoan đó.
- Ừ, nó ngoan lắm.
Anh sẽ đấu.
Đừng để hắn dùng em
để sỉ nhục anh chuyện này.
Đâu có. Đâu có.
Không hề.
Anh đã phạm nhiều sai lầm, Sally.
Nhiều sai lầm.
Lẽ ra anh không nên
từ bỏ boxing 30 năm trước.
Lẽ ra anh nên dành thời gian cho em nhiều hơn.
Anh đã phớt lờ em nhiều rồi.
Lẽ ra anh nên tha thứ cho em
và giúp em nuôi con.
Lẽ ra anh phải làm nhiều chuyện
đáng lẽ phải làm.
Anh không muốn phạm sai lầm thêm nữa.
Anh đã quyết định rồi.
Anh đã để hắn tước đoạt...
2 thứ quý giá nhất:
Em và boxing. Anh đã thu mình lại.
Thậm chí anh không có cả TV.
Em tin được không?
Bởi gì anh sợ mình vô tình
bật sang kênh boxing...
... và thấy xấu hổ vì mình là một đấu sĩ.
Anh sinh ra là để làm đấu sĩ.
Anh có tài. Thật đấy.
Anh đã từ bỏ quá sớm.
Anh yêu em.
Đã từng và mãi mãi.
Em dính với anh rồi, tin anh đi.
Anh luôn hối tiếc đã không đánh bại Kid
lúc anh ta phong độ tốt nhất.
Bất kể các anh tập luyện bao nhiêu,
cũng không phải là phong độ tốt nhất.
Đã cố hết sức rồi.
Vậy thì hạ hắn thôi.
Nếu em đã nói vậy thì.
Xem như hắn tiêu rồi.
Giữ bên trái.
Giữ bên trái.
Trái. Trái!
Bo-bo-bo-bo-bo-bo-bo-bo-bo!
Tôi nghĩ tôi sẵn sàng rồi.
Ừ, mày sẵn sàng được rồi.
Mày là quái vật một mắt.
Agh!
Đây là khu vực VIP,
tôi muốn nó đầy nhân vật VIP. Hiểu chưa?
Tôi muốn con nhỏ Kardashian.
Kiếm thêm một con Playmate zú bự.
Kể cả mấy thằng diễn viên boxing
cũng được.
- Lou, anh mời được ai?
- Mẹ tui.
Đây là khu vực VIP. Bà ta có thấy gì đâu.
Bỏ bà ta trên kia. Cho bà ta nghe.
- Bà ta rất mong chờ sự kiện này.
- Đừng có lãng phí thời gian của tôi.
Xuống! Chuẩn bị.
Chạy, chạy, chạy.
BJ, anh có khách.
Giao lại cho anh đó.
Nghe đây!
Ta biết con có quyền ghét ta.
Ta không trách con.
Nhưng ta cần con.
Ta cần con ở góc đài.
Con là người tốt nhất với ta.
Ta biết ta đã không
giúp gì được cho con và Trey.
Không thể quay ngược thời gian
để sửa chữa.
Ta mua cho thằng nhỏ cái này.
- Kẹo Butterscotch jellybeans.
- Heh.
Chắc nó đủ tuổi rồi.
- Ông ăn nói chả giỏi tí nào.
- Đúng vậy.
Nhưng ta cố gắng rồi.
Ta cũng mang cái này cho con.
Ta sưu tầm nó đã nhiều năm.
Chỉ để con biết toàn bộ câu chuyện.
Một lần nữa, chào mọi người. Tôi là
Jim Lampley và hoan nghênh đến Pittsburgh...
Nơi tất cả mọi người tụ họp lại
cho sự kiện độc nhất, trận phục thù.
Nhớ đứng bên trái
và giữ hắn trong tầm mắt.
- Nhớ mà. Đừng lo.
- Lo chứ.
Tao quý mày như con,
nhưng tao báo trước:
Nếu mày đánh không lại,
tao sẽ quăng cái này lên.
- Đừng làm vậy.
- Tao làm thật đấy. Không phải hỏi đâu.
Tao nói rồi.
Tao cũng muốn nói điều này.
Nếu mày thắng thằng đần đó,
phần thưởng là cái TV bự trong phòng khách.
Tôi đâu cần.
Không phải cho mày. Cho tao.
Phải thừa nhận chưa từng thấy
ai quấn tay tệ vậy.
Chắc ông cần tôi giúp đỡ tối nay chứ hả?
Ừ, tất nhiên.
Nhớ những gì ta dạy con.
Đừng làm rối nhé.
Ngồi yên và thư giãn đi.
Tôi làm ngon lắm.
- Tay ông như con gái.
- Mày là thằng cứng đầu.
Ông biết tôi giống ai không?
Ha-ha-ha.
- Mọi người, tới giờ rồi.
- Tới giờ đấu.
Ok.
- Cẩn thận nhé.
- Đi thôi! Không có trẻ thêm được miếng nào đâu!
Đẹp.
Tới giờ rồi, mấy bố.
Được rồi. Được rồi,
Tụi tôi ra liền.
Hít thở sâu đi.
Hít vào, đúng rồi.
Ok. Được rồi.
- Ông ổn chứ?
- Ừ.
Con nghĩ ta còn đủ sức không?
Tôi nghĩ ông còn đủ.
Ông vẫn còn phong độ, được chưa?
Tốt.
Làm việc thôi.
Chiến thôi.
Tôi đoán dân Pittsburgh hết còn
chế nhạo về trận đấu này nữa.
- Đông không thể ngờ.
- Vậy thì tốt.
Má ơi.
Ngồi kín hết.
Không ngồi Scooter nữa hả?
Mày giỡn hả?
Với cả đống zú bự ngoài kia,
có khi tao câu được vài con cá không chừng.
Nghe muốn ói.
Và đây là
Billy "The Kid" McDonnen.
McDonnen, nếu tra cứu sử sách,
tỉ lệ thắng thua là 41-1 trong 12 năm sự nghiệp.
Trận thua duy nhất là dưới tay Sharp.
Kid đó!
Và giờ đây, Razor Sharp
đang tiến lên sàn đấu.
Ít khi thấy cả thành phố lại...
...chia hai phe đều vậy, Jim.
Trong 9 năm sự nghiệp,
Sharp thắng 33 và chỉ thua 1.
và mọi người đều biết
là thua dưới tay ai.
Chào mừng mọi người
đến sự kiện đặc biệt tối nay.
Kính thưa quý vị...
...bắt đầu trận đấu!
Trước tiên xin giới thiệu,
ở góc đài xanh ...
... mặc quần đùi nhãn hiệu kelly-green...
... cân nặng 175 pound
đến từ Pittsburgh, Pennsylvania...
Yeah, Kid!
" Xuất thân từ lò Đại lý bán xe Kid McDonnen...
... Với lãi suất zero mà bạn
không thể cưỡng lại được."
- Mở cửa cả ngày Chủ nhật!
- Coi nào.
Cựu vô địch thế giới hạng dưới nặng...
...Billy "The Kid" McDonnen!
Và ở góc đài đỏ...
...mặc quần trắng đen...
...cân nặng 178 pound...
cũng đến từ Pittsburgh,
Pennsylvania...
Cựu vô địch thế giới hạng dưới nặng...
...Henry "Razor" Sharp!
Mời các đấu sĩ bước lên.
Đến đây một lát.
Được rồi các anh.
Các anh đã nghe tôi phổ biến quy định.
Tôi mong các anh tuân thủ
sự điều khiển của tôi.
Luôn tự bảo vệ mình.
Có ai hỏi gì không?
Dám bỏ nịt vú ra hả.
Tao có sự ngạc nhiên cho mày khi về nhà.
Tao đã ị một đống trước cửa nhà mày.
- Chúng ta đang trực tiếp truyền hình đó.
- Chạm găng.
Chuyện này là giữa tao với mày? hay cô ta?
Tôi với anh.
Tạ ơn Chúa.
Tưởng họ sẽ nói về đống phân đó.
Và chúng ta bắt đầu.
Đấu!
Lúc này 2 người đang thăm dò nhau.
Sharp trông không "bén" tí nào.
Chuyện này không có gì
đáng ngạc nhiên sau 30 năm.
Cú móc của Billy "The Kid"
trật cả cây số.
Đừng đánh đòn dài! Tía!
Đừng đánh đòn dài!
Cả hai đã yếu đi nhiều.
- Tới giờ anh nghĩ sao?
- Chẳng đẹp tí nào.
Tới đi, tới đi.
Bắt đầu đánh đi.
Giờ Sharp bắt đầu
đánh thật sự bằng cú đấm thẳng.
McDonnen nói "tới nào."
Coi nào, Kid! Luồn và móc.
Sharp đấm thẳng rồi lùi lại.
- Vậy chứ!
- Razor bị đau bởi cú đấm!
- Chúa ơi.
- Và bùm, thế chứ.
- Đòn móc nổi tiếng tay trái của Kid đã xuất hiện.
- Chắc Razor đau lắm.
- Razor có vẻ bị rách phía trên mắt phải.
- Razor đã bị thương.
Coi nào!
Chuông.
- Gì?
- Ê.
Đòn mạnh tay phải sau tiếng chuông.
- Chuyện này sẽ bị trừ điểm.
- Kid có thể thua vòng đó.
Cho ông ta nước.
- Mày đánh giỏi dữ, đồ ẻo lả.
- Không có tác dụng gì đâu.
Tao 800 tuổi rồi.
Tao muốn nói gì thì nói.
- Cầm máu được không?
- Được một lúc.
Ông làm gì vậy,
đánh sau tiếng chuông ư?
Ông làm chúng ta bị loại mất.
Thông minh tí.
- Được chứ?
- Thả lỏng đi.
- Hắn sẽ phát hiện ra mất.
- Kiểu nào tôi cũng hạ hắn.
- Làm nhanh lên.
- Được.
Vòng 2 sắp sửa bắt đầu.
Sharp thắng vòng đó
nhờ lỗi ngớ ngẩn kia.
Luồn và móc, Kid!
Và Sharp liên tục chiếm ưu thế.
Coi nào, Kid. Di chuyển đầu.
- Unh!
- Oh!
Razor ra đòn liên tục
một cách tàn bạo.
- Tốt lắm! Tốt lắm!
- Luồn và móc!
Razor liên tục ra đòn.
- Kid gục xuống sau cú tay trái cực mạnh.
- Tuyệt.
Trọng tài Pat Russell bắt đầu đếm.
Xực được nó rồi!
Kết liễu nó đi!
Kid dính hàng loạt đòn trừng phạt...
... nhưng đó luôn là chiến lược của anh ta.
- Anh ta khỏe hơn vẻ bề ngoài.
- Tôi không sao. Tôi không sao.
Kid gặp rắc rối rồi.
- Oh, anh ta gục rồi.
- Anh ta gục rồi!
Ra kia! Hai!
Chắc giờ anh ta đang hối tiếc:
"Sao mình lại chơi cái trò này"
Luồn và móc! Ngay đi!
Ông phải né đòn và phản công.
Luồn và móc.
- Ông nghe nói không? Luồn và móc.
- Bảy! Dậy chưa?
Tám! Bước lại gần tôi.
Không sao chứ Kid?
Chứng minh đi. Đấu!
Ra khỏi góc đài! Nó là bẫy!
Ra khỏi góc đài!
Ngay! Ngay đi!
Trời!
- Tốt lắm Kid!
- Mẹ kiếp!
Phản công đi! Vậy chứ!
- Chuông! Hết hiệp!
Ở đây không có boxing gì hết.
Mà là một trận chiến tổng lực.
Tới đi cưng!
Tốt lắm! Tốt lắm! Vậy mới được!
Nghe này, hắn đoán ra được rồi.
- Thì sao?
- Tao sẽ hủy trận đấu.
Hắn đánh trượt. Ông đánh khéo lắm.
Giữ áp lực lên hắn.
Đừng có buông ra,
đừng buông ra.
- Muốn bị bể đầu hả?
- Đừng có lo.
- Tôi lo chuyện đó cho.
- Không sao đâu.
Tôi ổn.
Hắn sắp đo ván rồi.
Hắn cùi bắp bên trái lắm.
Áp sát hắn.
Hít mạnh vào. Vậy chứ.
Tôi phải cho Kid thắng vòng này.
Vòng này Sharp áp đảo.
Hai bên đều cho thấy
một sự dũng cảm tuyệt vời.
Kid đã gây khó khăn cho Razor.
Được rồi. Chuông!
Tao sẽ hạ mày.
- Ông khùng hả?
- Làm cho ông ấy bình tĩnh đi.
- Hắn tiêu rồi. Người giỏi nhất thắng.
- Không, ông đang đánh gã một mắt.
- Chỉ có thế.
- Ý con là sao?
Mắt mày sưng phồng nhắm tịt.
Nó cũng đâu có tác dụng.
Ít ra thì ông cũng không loại tôi.
- Mày không nghe tao nói gì hết à?
- Lần này thì không. Hắn cũng bị thương.
Mắt phải của Sharp bị sưng phồng lên...
...đấu bằng một mắt.
Mỗi lần ông tiếp cận bên trái, là ông
đánh văng nước mũi hắn ra. Vì hắn không thấy.
- Nhảm nhí.
- Không nhảm nhí đâu.
- Sao con biết?
- Mẹ nói.
Chứ ông nghĩ gì? Bà ấy dựng chuyện hả?
Đó là sự thật.
Ta không quan tâm.
Ta sẽ hạ hắn.
Ông làm thế để làm gì?
Đánh vào mắt mù của hắn.
Mọi người sẽ nói ông hạ hắn
không phải lúc phong độ hắn tốt nhất.
Tối ông sẽ không ngủ ngon!
Kệ tí nó.
Cờ đến tay thì ta phất.
Kid. Hãy làm đều đúng đắn.
Đứng phía trước để hắn trông thấy ông.
Hạ hắn đi!
Nhanh lên! Tao mắc tè quá!
Đấu!
Vòng cuối!
Kết quả đang sát nút.
Thường thường trong 3 trận đấu...
...thì trận cuối là hay nhất.
- Kid đang tấn công.
- Không.
Oh!
Thật là một cú đấm mãnh liệt.
Lightning!
Sharp đang gặp rắc rối.
Razor loạng choạng lùi về sau.
Và Razor đã bị đánh gục.
Sharp bị cú đó khá đau.
- Vậy mới là đấu chứ!
Mày muốn tiếp tục không?
Ừ. Tất nhiên.
Ê, anh không làm vậy được!
Lỡ rồi.
Kid giúp Razor đứng lên.
Anh ta làm gì vậy?
Không thể tin được. Trong bao nhiêu năm
bình luận boxing, tôi chưa bao giờ thấy cảnh này.
- Tôi bảo hắn làm đó.
- Ô!
Đó là ý tưởng của tôi.
Tôi bảo hắn làm đó!
Bây giờ Pat Russell
sẽ hội ý với ban giám khảo.
Giơ găng lên.
Và bây giờ trọng tài với tinh thần thể thao
cho họ tiếp tục.
Tao đứng trước mặt mày nè.
Không có lý do gì nữa nhé.
Không lý do.
Họ so găng lần cuối.
Giờ Kid không né đòn nữa mà vô thẳng
bên trái của Sharp.
Anh ta chơi ngay thế mạnh của Sharp.
Gần như thách thức anh ta.
Hạ hắn đi!
- Đúng rồi!
- Kid đang tấn công bằng đòn móc trái!
Sharp gặp rắc rối rồi.
Hai bên đáp trả nhau bằng những cú tàn bạo.
Ăn miếng trả miếng.
Còn 15 giây cuối.
Ồ, đòn cực mạnh tay phải của Razor...
...và Kid bị đo ván.
Anh ta đã bị hạ.
Yeah, yeah!
Kid không đứng dậy nổi.
Trận đấu sắp kết thúc.
Ê, Kid, nữa không?
Razor đỡ Kid dậy trước khi trọng tài
đếm đến 10.
Ôi, Chúa ơi.
Chắc tôi khóc quá.
Chết tiệt, Tôi khóc mất...
được một chút rồi nè.
- Tôi không cần anh giúp.
- Ừ.
Ông không sao chứ, Kid?
Không hẳn.
Ta sắp chết, nhưng chưa bao giờ
sảng khoái như vầy.
Ông đã làm điều đúng.
Cám ơn, con trai.
Con yêu cha.
Vậy tao không gọi mày là đồ ẻo lả nữa.
- Tao gọi mày là đồ ngu xuẩn.
- Heh.
- Em tự hào về anh lắm.
- Ừ.
Anh đã bảo là okay mà.
Kính thưa quý vị,
chúng ta sẽ tính điểm số.
Giám khảo Alfredo Padillo
cho 92-91 nghiêng về Sharp.
Giám khảo James Caballa
cho 90-89...
nghiêng về McDonnen.
Và giám khảo Judge Marco
Rosario cho...
...91-89...
...quyết định người thắng cuộc...
...Henry "Razor" Sharp!
Chia buồn vì ông thua, Kid.
Không. Ông có thua gì đâu.
Trey, gọi ta là ông nội đi.
Đỡ tôi dậy là sai lầm phải không?
Không, tôi muốn anh ở tình trạng tốt nhất.
Ông đạt được rồi đó.
- Cám ơn đã đấu với tôi.
- Không có chi.
Nhưng tôi vẫn ghét anh.
Tôi cũng vậy.
Muốn tái đấu không?
- Chắc chắn là không.
- Chắc không?
Chắc.
Vớ vẩn! Dàn xếp!
- Ai mua chuộc mấy thằng giám khảo?
- Light!
- Gì?
- Light! Chúng ta thắng rồi.
Ai thắng? Gì?
Chúng ta thắng.
- Chúng ta thắng hả? Biến khỏi đây thôi!
- Chưa đâu.
- Máy trợ thính chết tiệt.
- Ừ.
Thấy chưa, đây là lý do tôi không xem TV.
Tôi qua nhà Sally đây.
Ngồi xuống đi.
Màn cuối hoành tráng lắm.
I wanna know if you're with me
Can't stand stickin' around
Hey!
- Ước gì tôi mù luôn hai mắt.
- Oh, wow.
Chào.
- Ông ta có nét đấy chứ?
- Ừ, một chút.
Đảm bảo với chú, ông ta
sẽ câu được vài con cá tối nay.
Ông biến thái quá. Làm gì
ông cũng nghĩ tới sex hết. Tôi thua.
Đưa tôi cái khăn để tôi chùi giấm ở chân.
Mạnh thiệt!
Sao nó mạnh dữ vậy?
Chắc nó lên men.
Tôi nghĩ chắc nó lên men.
Nghe đây, nếu mấy chú nghĩ trận phục thù
là lớn, thì trận này còn lớn hơn.
Trận tái đấu này sẽ diễn ra ở
Wembley Stadium. 90 ngàn chỗ ngồi.
Tôi sẽ cho mấy chú bẩy con số,
có khi là tám.
Tóm lại tôi sẽ trả hậu hĩnh.
Thấy sao?
- Tôi tham gia.
- Vậy mới được chứ.
- Chú thì sao, Evander?
- Không.
Coi nào, Evander!
Vì hắn lên cơn điên mới cắn tai chú.
- Chứ đâu phải vì chú ngon.
- Vị như mắm ấy.
Nghe thấy chưa?
Chú đâu có ngon đâu.
Mike, giúp tôi cái này.
Nói xin lỗi đi.
- Tôi xin lỗi.
- Mike, thật lòng vào.
- Xin lỗi.
- Được rồi.
- Coi nào Evander. Chú thấy sao?
- Không.
- Tôi cho chú ở Dinh Playboy 1 tháng.
- Không.
- Được rồi. Đề nghị cuối. Thêm một chiếc Bentley.
- Không.
- Một vai trong phim Hangover IV.
- Được đấy.
- Thằng chó chết.
- Khoan, khoan!
- Che lỗ tai lại.
- Khoan, Mike! Không!