Tip:
Highlight text to annotate it
X
SMITH: Năm 1945, thế hệ vĩ đại nhất
của nước Mỹ trở về từ chiến tranh.
GIỌNG NAM 1: Ngọn cờ
tự do bay khắp trời châu Âu.
SMITH: Đức Quốc xã đã bị tiêu diệt...
...và ba tháng sau,
Đế quốc Nhật cũng đầu hàng.
GIỌNG NAM 2: Và niềm hân hoan
vui sướng tràn ngập thế giới.
SMITH: Đàn ông trở về nhà. Trong số họ có những
tên tuổi được yêu mến nhất của bóng chày
Musial. DiMaggio. Williams.
Cuộc sống ở Hợp Chúng Quốc
đã có thể trở lại bình thường.
- Tên anh ta là gì?
- Cái gì ở trên gôn hai?
- Ai ở trên gôn hai?
- Ai ở trên gôn một?
- Tôi không biết.
- Là gôn ba.
SMITH: Và bóng chày là minh chứng cho
sự tồn tại của nền dân chủ.
Dù sao thì bảng tỉ số bóng chày
cũng chính là một thứ dân chủ.
Nó không cho thấy anh to cao cỡ nào
hay anh theo đạo gì.
Nó không biết anh bầu cử cho ai
hay da anh màu gì.
Nó chỉ đơn giản cho biết anh là hạng
cầu thủ nào trong một ngày nhất định.
GIỌNG NAM 3: Và anh đã thành công.
Đó là một cú home run.
Họ đã biết trước là anh sẽ làm được.
SMITH: Người Mỹ gốc Phi đã
dũng cảm phụng sự Tổ quốc.
Họ trở về sau khi đã chiến đấu để giải
phóng thế giới khỏi chế độ độc tài...
...để rồi phải đối mặt với sự phân biệt chủng tộc,
cách ly và đạo luật Jim Crow ngay tại quê nhà.
GIỌNG NAM 4: Cách ly chủng tộc là luật...
...và không có nhóm nào cẩn trọng trong
việc tuân thủ các luật lệ...
...hơn bóng chày chuyên nghiệp.
SMITH: Còn cả một chặng
đường dài phía trước.
Nếu người Mỹ gốc Phi mơ
được chơi bóng chày...
...thì đó không phải là cho đội Yankees...
...mà là cho những đội như Kansas City
Mornarchs ở giải dành cho người da đen,...
...nơi vốn mang một phong cách chơi giản dị
trái ngược với những đội ở Giải Major.
Năm 1946, có 16 đội bóng chày chơi ở
Giải Major...
...với tổng cộng 400 cầu thủ
trong danh sách.
Tất cả họ đều là người da trắng.
Nhưng khi mùa giải năm 1947 bắt đầu,
con số đó giảm xuống còn 399...
...và một người đã nổi bật hơn tất cả.
RICKEY: Các quý ông, tôi
đang có một kế hoạch.
Kế hoạch là rất tốt, thưa ngài Rickey.
Ngài luôn có được một kế hoạch.
RICKEY: Vợ tôi cứ chê tôi già quá.
Và rằng tôi không còn đủ sức khỏe nữa.
Con trai tôi thì cho rằng mọi người...
Mọi người trong giới
bóng chày đều sẽ chống lại tôi.
Nhưng tôi sẽ làm chuyện này.
SUKEFORTH: Làm gì cơ, thưa ngài Rickey?
Tôi sẽ mang một cầu thủ da đen...
...về đội Brooklyn Dodgers.
Với tất cả sự kính trọng, thưa ngài,
ngài có bị mất trí không?
Hãy nghĩ... nghĩ về...
Hãy nghĩ về những sự quấy phá...
...mà ngài sẽ phải hứng chịu
từ phía báo chí...
...còn chưa kể hậu quả mà
chuyện này sẽ gây ra ở Flatbush!
Tôi xin đấy, ngài Rickey.
Ngồi xuống đi, Harold.
Chẳng có luật nào cấm
chuyện đó cả, Clyde à.
Không.
Không có, nhưng có một điều lệ ngầm.
Ngài phá luật mà thoát tội
thì sẽ có người khen ngài thông minh.
Nhưng ngài mà phá một luật lệ ngầm...
...thì ngài sẽ bị ruồng bỏ.
Mm-hm.
Vậy cứ thực hiện đi.
New York có đầy fan bóng chày da đen.
Tiền đâu có màu trắng hay đen,
chúng màu xanh.
Tất cả tiền đêu màu xanh.
Tôi không cần biết anh ta là ai...
...hay anh ta đang ở đâu...
...nhưng anh ta sẽ đến đây.
Ê, thằng chạy gôn!
Mày học di chuyển kiểu đó ở đâu vậy,
một buổi khiêu vũ rẻ tiền hả?
Đứng yên coi!
TRỌNG TÀI: Ném bóng lỗi!
An toàn!
JACKIE: Thằng bắt bóng!
Bao giờ thì mày mới thật sự ném bóng đây?
Nói tao đó hả?
Tay mày lỏng lẻo lắm.
Thử cướp gôn chính đi.
Mày sẽ được thấy tay tao ra sao.
Được thôi.
Tao tới đây.
Cậu shortstop của mấy anh từ đâu tới vậy?
California.
Cậu ta rõ là mồm mép đấy.
TRỌNG TÀI: An toàn!
GIỌNG NAM: Hội đàm về điều
kiện đầu hàng của Nhật Bản.
Washington, London, Mátxcơva,
và Trùng Khánh...
...đang dàn xếp quyết định của họ.
Khi quyết định này được chuyển cho
Tokyo thông qua...
- Đầy bình à?
- Vâng ạ.
GIỌNG NAM 1: Các cậu đang rời đi à?
GIỌNG NAM 2: Vâng, đến Chicago.
GIỌNG NAM 1: Chicago à?
- Các cậu đi nhiều nhỉ.
- Vâng, đúng thế.
- Này, này, cậu đi đâu thế?
JACKIE: - Nhà vệ sinh.
Chết tiệt, thôi nào nhóc.
Cậu biết cậu không được vào đó mà.
Mấy chai nước ngọt đó giá một xu nhé.
Ông rút cái vòi khỏi thùng xe đi.
- Robinson à.
- Cái gì?
Tôi đã bảo là rút ra.
Tụi tôi sẽ đi mua 375 lít xăng ở chỗ khác.
Thôi được rồi, đi đi.
Đi đi! Cứ dùng đi.
Roy Campanella.
Cầu thủ giỏi đấy. Mà hiền quá.
Bọn họ ăn tươi nuốt sống cậu ta mất.
SUKEFORTH: Vâng.
Oh, xin lỗi. Oh, đợi đã. Xin lỗi.
- Thế thì Satchel Paige nhé.
RICKEY: - Già quá.
Ta cần một cầu thủ có tương lai
chứ không phải quá khứ.
Đây.
Jack Roosevelt Robinson.
Sinh viên, chơi 4 môn thế thao, tốt nghiệp UCLA.
Nghĩa là anh ta từng chơi với dân da trắng rồi.
Đang chơi cho đội Kansas City Monarchs.
26 tuổi.
đập bóng đạt .350.
Là dân hội Giám Lý.
Sĩ quan quân đội chính thức.
Anh ta từng bị ra tòa án quân sự.
SUKEFORTH: Anh ta hay gây rắc rối đấy.
À thì, cậu ta hay tranh cãi với trọng tài.
Nổi tiếng là dễ nổi nóng.
PARROTT: Cậu ta bị ra tòa
án binh vì chuyện gì vậy?
RICKEY: Không chịu ngồi phía cuối xe bus quân sự.
Ở trại Hood, Texas.
Tài xế yêu cầu cậu ta ra sau ngồi.
Quân cảnh phải bắt cậu ta xuống xe.
Đấy thấy không?
Cậu ta phẫn nộ vì sự cách ly chủng tộc.
Nếu cậu ta mà là da trắng
thì ta sẽ khen là can đảm.
Robinson là dân Giám Lý.
Tôi cũng là dân Giám Lý.
Chúa cũng theo Giám Lý.
Không thể lầm được. Đi tìm cậu ta đi.
Và mang cậu ta về đây.
SUKEFORTH: Các anh khỏe chứ?
Tôi đang tìm cậu shortstop của các anh.
Cậu là Jackie Robinson?
Ông là ai?
JACKIE: Ông Rickey.
Chuyện này là sao?
Là về bóng chày, Jackie à.
Tôi muốn cậu bắt đầu mùa xuân này
với đội dự bị của chúng tôi ở Montreal.
Nếu cậu chơi tốt...
...Chúng tôi sẽ cho cậu chơi ở đây...
...với đội Dodgers.
Với đội Brooklyn Dodgers da trắng.
Hmm.
Tôi sẽ trả cậu $600 một tháng.
Và thưởng thêm $3500
khi cậu ký hợp đồng.
Hợp lý chứ?
- Vâng, thế thì tốt nhưng mà...
- Có một điều kiện.
Tôi biết cậu có thể đập bóng xa.
Và cậu có thể đoán được đường bóng.
Vấn đề là...
...cậu có kiểm soát được
tính khí của mình không?
Tính khí của tôi?
Ừ, tính khí của cậu! Sao vậy, điếc hả?
Người da đen chơi cho đội da trắng, có tưởng
tượng nổi người ta sẽ phản ứng ra sao không?
Sự đả kích ấy?
Dodgers đăng ký vào một khách sạn,
một khách sạn tốt, đẹp đẽ.
Cậu thì mệt mỏi sau chặng đường dài.
Mà tay tiếp tân không chịu đưa cậu
cây viết để ký tên.
"Tụi tao không có phòng cho mày đâu, nhóc.
Thậm chí dưới hầm than cũng không có đâu."
Đội ghé vào một quán ăn.
Bồi bàn không chịu nhận order của cậu.
"Bộ mày không thấy cái bảng ngoài cửa hả?
Không thằng mọi nào được vào hết."
Thế cậu định sẽ làm gì?
Đánh hắn ta? Phá hết kế hoạch của tôi?
Trả lời đi chứ, thằng da đen chó đẻ!
Ông muốn một cầu thủ không có gan
để chống trả?
Không.
Không.
Tôi muốn một cầu thủ có gan để
không chống trả.
Người ta sẽ không thích chuyện này đâu.
Họ sẽ làm đủ mọi trò để
bắt cậu phải phản ứng lại.
Chửi tục để trả lời một câu chửi tục
và người ta sẽ chỉ nhớ câu của cậu.
Đấm trả một cú đấm,
"Thằng da đen bị mất bình tĩnh rồi."
và rằng "Thằng da đen
không thuộc về chỗ này."
Kẻ thủ của cậu sẽ rất hùng mạnh...
...và cậu không thể đụng độ họ
trên chính địa bàn của họ được.
Ta phải chiến thắng bằng đập bóng,
chạy chỗ, phòng ngự. Chỉ vậy thôi.
Ta sẽ chiến thắng khi thế giới
công nhận hai chuyện:
Rằng cậu là một quý ông
và một cầu thủ tuyệt vời.
Giống như Đấng cứu thế...
...cậu phải có can đảm...
...để tha thứ.
Cậu làm được không?
Ông cho tôi một bộ đồng phục...
...ông cho tôi một con số
sau lưng...
...và tôi sẽ cho ông thấy lòng can đảm.
Alô
JACKIE : Rae...
Jack.
Anh đang ở Brooklyn.
Brooklyn? Để làm gì cơ?
Uh...
Anh không muốn nói chuyện
đó trên điện thoại.
Thật ra thì anh không được cho ai biết đâu.
Sao vậy anh? Không phải anh phải
đi thi đấu ở Chicago sao?
Chúng ta đã trải qua nhiều
thử thách, anh và em.
Ta đã làm mọi chuyện rất đàng hoàng.
Anh đi kiếm tiền,
còn em lo chuyện học hành.
Ta không nợ thế giới này chuyện gì cả.
Ta chỉ nợ lẫn nhau thôi.
Jack, anh đang nói gì vậy?
Có chuyện gì? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Em cưới anh nhé, Rae?
Chắc chắn rồi ạ.
Khi nào đây ạ?
Um...
Ngay bây giờ nhé?
Trông mẹ em có hạnh phúc không?
Ừ. Em biết mẹ em thích anh mà.
Trông bà em có hạnh phúc không?
Ừ.
Anh trai em có hạnh phúc không?
- Anh trai em?
- Ha, ha.
Trông ai cũng hạnh phúc cả. Anh chưa
từng thấy nhiều người hạnh phúc đến vậy.
Trông Jack Robinson có hạnh phúc không?
Rủi em không làm cho anh
hạnh phúc được thì sao?
Muộn rồi.
Em đã làm được điều đó rồi.
Chỉ có anh và em thôi, Rae.
Ooh, ha, ha.
Um...
- Cho đến mãi mãi về sau.
- Hmm.
Oh, Jack, thế giới còn đang đợi chúng ta.
Thế giới có thể đợi thêm một đêm nữa.
Cô có đi không, Cô Robinson?
Em sẽ theo anh đến mọi nơi, anh Robinson.
GIỌNG NỮ: Chuyến bay đến Pensacola
sẽ đi trong một tiếng nữa.
Chuyến bay đến Pensacola
sẽ đi trong một tiếng nữa.
"Chuyến bay đến Pensacola sẽ đi trong một tiếng nữa.
Chuyến bay đến Pensacola sẽ đi trong một tiếng nữa."
Em ổn chứ?
Em chưa từng thấy cái đó bao giờ.
JACKIE: Oh.
Ừ thì chúng ta đâu còn ở Pasadena nữa.
Rae?
Rae?
Rae!
Ôi trời.
Chúng tôi phải giảm tải trọng máy bay lại.
Có thời tiết xấu ở phía đông.
Máy bay nặng thì nguy hiểm lắm.
Nên phải có ai đó bị hủy chuyến.
Nghe nè, tôi làm cho
tổ chức Brooklyn Dodger.
Tôi cần phải đến Daytona.
Tôi phải trình diện cho đợt
tập huấn mùa xuân vào buổi sáng.
Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để đưa anh
đến đó vào ngày mai, nhưng chắc là phải tới mốt.
- Jack ơi.
GIỌNG NỮ: - Đi lối này.
Bà cho họ ghế của tụi tôi hả?
Đưa tụi tôi lên máy bay.
Bà đưa tụi tôi lên máy bay ngay.
Muốn gọi cảnh sát không...
...hay để tôi gọi?
GIỌNG NAM: Bước cẩn thận.
Ồ, anh ta kia rồi. Chàng trai của tôi đây.
Các anh chị lùi lại,
chúng tôi sẽ lấy hành lý ra.
Jackie Robinson.
Wendell Smith.
Báo Pittsburgh Courier.
Phóng viên à?
Ngài Rickey gửi tôi tới đây để gặp anh chị.
Tôi sẽ là Boswell của anh.
Cái gì của tôi?
SMITH: Người đưa tin về anh.
Người sắp xếp lịch trình.
Thậm chí là cả tài xế.
Chào cô Robinson.
Cứ gọi là Rachel.
Ôi trời, trông hai người mỏi mệt quá.
Anh có xe hơi không?
Uh-huh.
SMITH: Brooklyn thi đấu ở dưới trung tâm.
Montreal thì cách đây vài dãy nhà.
Joe và Duff Harris sống ở đây.
Ông ta được người da đen bầu. Ổng đã làm
được nhiều việc tốt cho dân da màu.
Chính ngài Rickey chuẩn bị chỗ này.
"Nếu vợ chồng Robinson không được ở
khách sạn...
...thì họ phải ở một nơi nào đó
mang tính biểu tượng."
Anh chị sẽ ở đây mọi ngày trừ
vài ngày cuối tuần...
...khi mà Dodger di chuyển tới Sanford.
Cách đây khoảng 45 phút đi đường.
Còn chị thì ở đây, Rachel.
Đây sẽ là nhà của chị khi Jackie đi du đấu.
Còn những bà vợ khác ở đâu?
Chào mừng tới bãi Daytona.
- Không có bà vợ nào khác cả.
GIỌNG NỮ: - Chắc anh là Jackie.
Chị là bà vợ duy nhất được ngài Rickey
cho tham dự đợt tập huấn mùa xuân.
- Cảm ơn anh.
- Mm-hm. Mời chị đi trước.
GIỌNG NAM 1: Nhanh nhẹn lên nào.
GIỌNG NAM 2: Được rồi,
bắt đầu đi, các chàng trai!
- Để tôi! Để tôi!
- Để tôi!
Cú bắt đẹp đấy.
- Bắt bóng được lắm!
- Ha, ha.
Tập huấn mùa xuân.
Nơi để ta giải quyết các khúc mắc.
DUROCHER: Được rồi!
Mấy cậu cứ tiếp tục giả bộ
là cầu thủ đi.
- Chào buổi sáng, Leo.
- Chào buổi sáng, ngài Rickey.
Bọn họ ra sao rồi?
Gỉ sét cả rồi, nhưng chúng tôi sẽ giúp họ
tra dầu mỡ lại và sẵn sàng sớm thôi.
Ối.
Ngày đầu của tập huấn mùa xuân.
Đọc giả báo Pittsburgh Courier muốn biết
cảm giác của anh.
Cũng ổn.
Cái đó chắc không làm tít được đâu.
Tôi có nhiêu đó thôi.
Nghe nè, Jack, bây giờ thì
chỉ có tôi hỏi anh thôi.
Nhưng rồi sẽ có thêm The New York Times
và Sporting News.
- Anh cần phải suy nghĩ về chuyện này.
- Họ hỏi gì thì tôi trả lời nấy.
Được thôi, có câu hỏi này cho anh đây:
Nếu như một tay ném bóng da trắng
ném vào người anh thì sao?
Nghe nè, họ sẽ tìm cách để chọc tức anh.
Anh cần phải chuẩn bị sẵn sàng.
Nghe nè, nghe nè.
Anh có nhớ...
Anh có nhớ khi anh đứng
lên đĩa đập bóng...
...anh luôn muốn thấy bóng bay đến
thật chậm không?
Anh cũng sẽ muốn mấy câu hỏi này
đến thật chậm như vậy.
Này, Jackie. Jackie, liệu anh có tin mình sẽ
chơi được với mấy anh chàng da trắng này?
Uh, tôi không gặp vấn đề gì với dân
da trắng ở quân đội hay ở UCLA.
Anh sẽ làm gì nếu một tay ném
bóng da trắng ném trúng đầu anh?
Ừ, Jack.
- Tôi sẽ né.
- Ê, trả lời hay đấy.
GIỌNG NAM: Ê, Jack, vị trí
mọi khi của anh là gì?
Tôi từng chơi ở vị trí shortstop.
Anh định cướp vị trí của Pee Wee Reese à?
JACKIE: Àh...
Reese chơi cho Brooklyn.
Còn tôi vẫn đang cố để được vào Montreal.
Này, Jack. Này, Jack, đây có
phải chuyện chính trị không?
Đây là chuyện kiếm tiền.
GIỌNG NAM: "Là chuyện kiếm tiền." Nghe cậu ta nói không?
"Đây là chuyện kiếm tiền."
Đùa hả trời.
Ừ. Chúc may mắn nhé Hop.
Clay, đây là Jackie Robinson.
Jackie,tôi muốn anh gặp Clay Hopper.
Quản lý của đội Montreal Royals.
Jack. Người ta gọi tôi là Hop.
Hôm nay tụi tôi không tập được mấy.
Chỉ ném bóng lòng vòng, rồi đập vài cú.
Chắc anh có thể ra ném
bóng với mấy cậu kia.
Jorgensen, lại đây!
Anh không sắp cậu ta ở vị
trí shortstop hả, Clay?
Oh, cậu ta đang làm quen nhanh lắm.
Tay cậu ta quá yếu để chơi ở shortstop.
Tôi nghĩ gôn hai mới là vị trí cho cậu ta.
Tôi đồng ý.
Clay...
...tôi cần anh khiến các cầu thủ khác cư xử
đàng hoàng xung quanh cậu ta.
Đối xử với cậu ta như
với mọi đồng đội khác.
Hmm, mm-hm.
- Cứ tự nhiên, cùng hoạt động nhịp nhàng.
- Mm-hm.
Cứ như siêu nhân vậy.
"siêu nhân" hả?
Ý tôi là, đừng làm quá,
ngài Rickey.
Đó vẫn chỉ là một thằng mọi thôi.
Vào đi. Lấy gậy đi. Ai xung phong đây?
GIỌNG NAM 2: Khá lắm, các cậu!
Clay, tôi biết cái thái độ đó là một phần
di sản văn hóa của cậu.
Và cậu đã bú mớm định kiến
chủng tộc từ sữa mẹ rồi...
...nên tôi sẽ cho qua câu nói đó.
Nhưng tôi cho cậu biết:
Cậu hoặc là phải quản lý Robinson
cho công bằng và đúng đắn...
...hoặc là sẽ bị cho thất nghiệp.
Vâng, thưa ngài.
GIỌNG NAM 3: Đi thôi! Nhanh lên, các cậu, đi nào!
Làm tốt lắm, Jackie.
BROCK: Nào, nào, coi ai đây này.
Jackie, tôi là Brock.
Chào mừng đến Sanford, Florida.
Cảm ơn đã cho chúng tôi trú.
Đây là thời đại của những người tử tế mà.
- Wendell, tôi luôn rất vui được gặp anh.
- Tôi cũng thế.
À, vợ tôi đang nấu ăn bên trong.
Các anh biết bà ấy hỏi tôi cái gì không?
Sáng nay bà ấy hỏi:
Ta phải chiêu đãi một người hùng
món gì đây?
Heh, um, thưa ông Brock, tôi
chỉ là một cầu thủ thôi.
Oh, không, không.
Anh đi mà nói chuyện với mấy cậu bé da màu
chơi bóng chày ở Florida hôm nay ấy.
Với chúng, anh đúng là một người hùng.
GIỌNG NAM 1: Của bà đây, thưa bà.
GIỌNG NỮ: Cảm ơn ông.
Của con đây.
GIỌNG NAM 2: Bảng tỉ số, mua bảng tỉ số đi!
Ed! Phải đứng sát mẹ chứ.
Mẹ à, con 10 tuổi rồi mà!
Đi nào.
GIỌNG NAM 3: Chào mừng quý vị đã đến
với trận đấu giữa Brooklyn Dodgers...
...và đội dự bị của họ ở giải Minor,
Montreal Royals.
GIỌNG NAM 4: Tiến lên nào, Pee Wee!
GIỌNG NAM 3:
Đang ở vị trí đập bóng cho Royals...
...là số 9, Jackie Robinson.
GIỌNG NAM 5: Biến ra khỏi đây đi!
Mạnh mẽ lên nào, Jackie!
GIỌNG NAM 6: Cút đi, thằng mọi!
Jack chai mặt lắm. Ảnh sẽ ổn thôi.
À, thế còn cô?
Thì tôi cũng phải ráng để
sớm được như vậy.
GIỌNG NAM 7: Tự hào đi, Jackie!
Nhìn nó kìa,
đen như con át bích!
Ê, thằng mọi!
Mày mà cũng chơi bóng chày hả?
GIỌNG NAM 8: Đập một
cú home run đi, Jackie!
Xin Chúa hãy để Jackie cho họ
thấy khả năng của chúng con.
- Con xin đấy.
GIỌNG NAM 9: - Được lắm, Jackie Robinson!
GIỌNG NỮ: Tiến lên nào, Jackie!
GIỌNG NAM 10: Cố lên, Jackie!
TRỌNG TÀI: Ném hỏng!
Họ trao cho cậu cơ hội rồi!
Làm gì đó đi chứ!
GIỌNG NAM 11: Cố lên, Higbe!
Cho nó tắt đài luôn đi!
TRỌNG TÀI: Ném hỏng!
Durocher, kêu cậu ta ném
mấy cú strike đi chứ!
Cho cậu ấy đập bóng đi!
Cố lên nào, cố lên nào!
GIỌNG NAM 12: Cậu ấy
không sợ anh đâu, Higbe!
GIỌNG NAM 13: cho anh ta
biết tay đi, Jackie!
TRỌNG TÀI: Ném hỏng!
Coi nào, tân binh.
mày không định vung gậy hả?
Higbe, bình tĩnh lại. Cứ đưa bóng
qua bên này cái đi, được chứ?
TRỌNG TÀI: Ném bóng hỏng lần bốn!
GIỌNG NAM 14: Tệ quá đi, Higbe!
Mới đi được một gôn thôi mà.
Sao trách họ được chứ?
GIỌNG NAM 15: Giỏi lắm, Jackie.
GIỌNG NAM 3:
Bước lên để đập bóng cho Royals...
...là số 3, Spider Jorgensen.
GIỌNG NAM 16: Cố lên, Hig!
Được rồi, Higbe, bình tĩnh lại đi.
Ta làm được mà, chàng trai. Ta làm được mà.
Làm đi nào.
Nào, ném qua đi chứ!
Còn đợi gì nữa?
TRỌNG TÀI: An toàn!
GIỌNG NAM 17: Coi nào, đứng dậy đi, Jack.
TRỌNG TÀI: Ném hỏng lần một!
Được lắm, Jackie!
GIỌNG NAM 18: Cẩn thận, Jack.
Coi ám hiệu kìa.
BRAGAN: Nó chạy kìa!
GIỌNG NAM 19: Thằng chạy gôn kìa!
BRAGAN: Chạy đi chứ!
GIỌNG NAM 20: Quay lại!
HIGBE: Bắt nó đi, Schultzy!
Bắt nó, Schultzy!
SCHULTZ: Được rồi!
STANKY: Mày định làm gì đây hả?
Coi nào!
BRAGAN: Bên ngoài! Bên ngoài!
STANKY: Nhanh lên, Bragan!
Nhanh lên! Bên ngoài kìa!
- Làm ngay đi!
BRAGAN: - Cố lên, Stanky! Cố lên, Stank!
Ooh.
Này, được lắm!
Ê! Mày không hiểu gì hết à?
Khi tao rời vị trí thì
mày phải chạy về chứ.
Làm gì vậy? Cậu có thể vờn
với nó sau mà! Tập trung ném đi!
Coi nào! Ném bóng ra điã!
Ném bóng ra đĩa đi!
Coi nào, Higbe, đừng lo về thằng chạy gôn.
Lo loại thằng đập bóng đi.
TRỌNG TÀI: Tạm ngưng!
Bóng lỗi.
Chạy gôn, chiếm gôn chính đi.
Thằng chó đẻ.
Cậu ta không đến đây để chơi bóng,
cậu ta đến để giết người mà.
Là sao vậy? Mẹ không hiểu.
Anh ném bóng làm rơi bóng. Đó là bóng lỗi.
Nên Jackie ghi được điểm.
Nhưng cậu ta có làm được gì đâu.
Ồ, có chứ mẹ.
Anh ấy làm anh kia bối rối.
Cậu ta... gì cơ?
BROCK: Phù.
Tôi hy vọng Jackie ngủ ngon giấc.
Chơi bóng chày dưới nắng cả ngày?
Là tôi thì chắc chết mất.
- Người ta đối xử với cậu ấy thế nào?
- À thì cũng ổn cả.
Đó là theo như tôi thấy.
Ừ thì ở đâu cũng có thể
mong gặp được người tốt mà.
Kể cả ở Sanford này.
Cậu ta có ở trong đó không?
Ông đang muốn tìm ai?
Tay cầu thủ da đen.
Cậu ta có trong đó không?
Cậu ấy đang ngủ rồi.
Chắc ông phải quay lại vào buổi sáng.
Không, tôi không quay lại đâu.
Nhưng mấy tay khác thì đang tới đây.
Và họ không vui khi thấy anh ta
chơi bóng với dân da trắng...
...ở Sanford đâu.
- Thưa ông, để tôi nói cho ông biết.
- Không, nghe tôi nói đi, chàng trai.
Tốt hơn hết là mấy anh
hãy biến khỏi đây đi.
Bởi vì một khi họ tới đây
mà anh ta vẫn còn ở đó...
...thì sẽ có rắc rối đây.
Hiểu chứ?
Rắc rối đấy.
Rắc rối, rắc rối, rắc rối.
Thưa ông Brock.
Tôi mượn điện thoại nhà ông được không?
Đánh thức cậu ta dậy và đưa cậu ta đi.
Đưa cậu ta lên xe và chạy đến
bãi Daytona. Làm ngay đi.
Uh, oh, và này, uh, Wendell...
...dù có ra sao cũng không được
cho cậu ta biết lý do của chuyện này...
Tôi không muốn cậu ta có ý định...
...ở lại đó để đánh nhau.
GIỌNG NAM 1: Cậu ta đâu?
GIỌNG NAM 2: Không biết.
Chắc anh ta đang đi lấy cái khác.
GIỌNG NAM 1: Ê, Jim. Anh dẫn thằng
nhóc đó ra khỏi thị trấn hả?
GIỌNG NAM 2: Ê, nhìn nè.
Cái gì vậy?
Ông ta muốn gì vậy?
Ê, ê, ê!
Cái quái gì vậy hả Wendell?
Có một ông tới khi cậu đang ngủ.
Ổng nói là sắp có thêm người tới.
Vừa rồi rất có thể là bọn họ.
Ngài Rickey ra lệnh phải đưa cậu qua
bãi Daytona càng sớm càng tốt.
Thế sao anh không nói vậy từ đầu?
Ngài Rickey sợ anh sẽ không chịu đi.
Anh sẽ muốn ở lại để chiến đấu.
Anh cười cái quái gì vậy hả?
Tôi cứ tưởng anh đánh thức tôi dậy
vì tôi bị đuổi khỏi đội.
Khiếu hài hước của anh ngộ thật đấy.
GIỌNG NAM 1: Số hai, số hai!
Bắt cậu ta lại. Loại cậu ta đi!
TRỌNG TÀI: An toàn!
GIỌNG NAM 2: Anh quá nhanh
so với họ, Jackie!
Được rồi, tốt lắm. Tốt lắm, chàng trai!
GIỌNG NAM 3: Loại thằng mọi đó khỏi sân đi!
Được rồi, Spider, giúp cậu ta ghi điểm đi.
Tiến lên.
GIỌNG NAM 4: Tụi tôi canh nó rồi.
GIỌNG NAM 5: Số bốn! Số bốn! Sốn bốn!
GIỌNG NAM 3: Đừng dừng lại!
GIỌNG NAM 4: Nó đang vượt qua kìa!
An toàn!
OFFICER: Ra khỏi sân đi.
- Gì cơ?
- Ra khỏi sân. Ngay.
- Tại sao?
- Tại vì mày đang làm trái luật chứ sao.
Mấy thằng mọi không được
chơi với dân da trắng.
Mày ra khỏi sân hay là vô tù.
Ông mà xài cái đó thì phải
đánh tôi vào giữa hai mắt đấy.
Ê này, đợi đã. Cậu ta làm gì sai chứ?
Ở đây tụi tao không chấp nhận cho
tụi mọi hòa lẫn với dân da trắng.
Tụi bây không còn ở miền bắc nữa.
Phải cách ly tụi nó ra.
Brooklyn Dodgers sẽ không làm thay
đổi cách sống của tụi tao được.
Dẫu sao thì quê mày ở đâu vậy?
Tôi từ Greenwood, Mississippi.
Ha, ha, quái thật, nhóc,
đúng ra mày phải hiểu chuyện hơn chứ.
Giờ thì kêu thằng mọi đó biến đi.
RACHEL: Thế rồi anh làm gì?
Ồ thì anh nói:
"Vâng, thưa ông.
Tôi biến đây, tôi biến đây, tôi biến đây.
- Sẽ không có rắc rối gì đâu."
- Không đời nào!
- Thật đấy. Thật đấy
- Ha, ha.
Rồi anh đi tắm.
Và tụi anh thua 2-1.
Ôi.
Vâng, thưa ông.
Tôi biến đây, tôi biến đây.
Ồ không, em không thoát khỏi anh được đâu.
Jack ơi.
Lùi lại đi, Rae.
Tôi muốn anh biết chuyện này.
Ừ, gì hả?
Tôi muốn anh biết tôi
mong anh sẽ chơi tốt.
Rất nhiều người ở quanh đây cũng vậy.
Nếu một người có tài, thì họ cần được
trao cơ hội công bằng, thế thôi.
Chào chị.
JACKIE: Ngài muốn gặp tôi sao, ngài Rickey?
Cỏ Bermuda mọc ở đây tốt thật.
Phải chi tôi cũng trồng được
vậy ở Brooklyn.
Vâng.
Tôi thích cái mùi của chúng
khi họ cắt cỏ.
Ê, tôi cũng thế.
Jackie...
...tôi rất vui sướng...
...để thông báo cho cậu là cậu đã giành
được một suất trong đội Montreal Royals.
Thứ ba này, khi họ đi về phía bắc
để đấu trận mở màn với Jersey City...
...thì anh cũng sẽ có mặt trên tàu.
Tôi sẽ không khiến ngài phải thất vọng.
Ừ, tôi biết.
Nếu ngài không phiền,
thì tôi muốn đi báo cho vợ tôi biết.
Ah, gửi lời chúc của tôi cho cô ấy.
Ngài Rickey à?
Sao ngài lại làm chuyện này?
Tôi kinh doanh bóng chày mà.
Với cậu và những cầu thủ da đen khác
mà tôi mong sẽ mang về vào năm sau...
...tôi có thể xây dựng được một đội hình
thắng cả cúp World Series.
Và thắng World Series nghĩa là sẽ có tiền.
Anh có tin chuyện đó không?
Tôi nghĩ chuyện tôi tin vào
cái gì không quan trọng.
Quan trọng là tôi làm được gì.
Đồng ý.
Vì vậy...
...Tôi muốn cậu làm cho mấy tay ném bóng
lo lắng đến phát rồ.
Cứ chạy theo ý cậu thích.
Đôi khi anh sẽ bị bắt lại,
nhưng chả sao cả.
Ty Cobb cũng bị bắt hoài đấy thôi.
Cậu cứ việc chạy qua mấy cái gôn đó
như ma đuổi.
Hãy khiến bọn họ khiếp sợ.
Vâng, thưa ngài.
GIỌNG NAM: Tàu tới Atlanta
và hướng tới phía bắc đang đón khách.
Tàu tới Atlanta và hướng tới
phía bắc đang đón khách.
Anh ấy kia rồi
Tất cả lên tàu!
Cậu nhóc.
Tớ vẫn còn nghe thấy anh ấy.
Tớ vẫn còn nghe thấy anh ấy.
Bắt đầu trận đấu!
GIỌNG NAM: Và đây là đội hình
của đội khách Montreal Royals.
Đập bóng đầu tiên, vị trí trung tâm,
Marv Rackley.
Đập bóng thứ hai, vị trí gôn hai,
Jackie Robinson.
Đập bóng thứ ba, vị trí cánh trái,
George Shuba.
Này, chị ổn chứ?
Chắc tôi bị bệnh rồi.
Xin lỗi nhé, Wendell.
GIỌNG NAM: Bắp rang! Mua bắp rang nào!
Ổn chứ, cưng?
Tôi bị bệnh.
Chả hiểu sao nữa.
Mm, cảm ơn chị.
Cô có kinh lần cuối khi nào?
Có khi cô có mang rồi.
GIỌNG NAM: Đập bóng cho Montreal,
số 9, Jackie Robinson.
GIỌNG NAM 1: Cố lên nào, Jack!
Cố lên, Jackie.
- Cố lên, anh đập bóng.
GIỌNG NAM 2: - Đập bóng lên đây nào!
Whoo!
Có khi anh ta là siêu nhân thật.
GIỌNG NAM 3: Giỏi lắm.
Ôi, Jack.
Bố của bố bỏ đi.
Bỏ đi khi tụi bố...
...còn ở Cairo, Georgia.
Hồi đó bố chỉ mới hơn
con bây giờ 6 tháng.
Bố không nhớ mặt ông ấy.
Không có gì tốt. Không có gì xấu.
Không gì cả.
Nhưng con sẽ nhớ bố.
Bố sẽ mãi bên con cho đến cuối đời.
Sao cơ?
RICKEY: Alô, Leo.
Anh đang làm gì vậy?
Tôi đang chơi bowling.
Không, tôi đang leo núi ở dãy Alps.
Tôi đang ngủ đây, ngài Rickey.
Trời còn tối mà.
RICKEY: Một đơt tập huấn mùa xuân
nữa sắp tới rồi, Leo. Ở Panama.
Tôi muốn biết thái độ của
anh về Jackie Robinson.
Tôi chả có thái độ gì cả.
RICKEY: Kinh thánh tám lần dạy ta phải
thương yêu láng giềng như chính bản thân ta.
Đó là một trong những điều răn
thường găp nhất của Chúa.
DUROCHER: À thì tôi không
biết nhiều về Kinh thánh đâu.
Nhưng tôi cũng có học hành đàng hoàng.
Một con voi mà giúp tụi mình thắng
thì tôi cũng sẵn sàng dùng...
...và để kiếm chỗ cho nó thì
tôi sẵn lòng đuổi cả em mình.
Oh, ai dám đụng tới tôi chứ?
Ở đây tụi tôi chơi vì tiền.
Chiến thắng là mục tiêu duy nhất.
Cậu ta dễ mến không?
À thì nếu ý anh là mềm mòng thì không.
Không, không hoàn toàn.
Tốt, cậu ta không được phép mềm mỏng.
- Trai tốt thường bị thua thiệt.
- Thế còn gái tốt?
RICKEY: Vậy là anh không
phản đối gì cậu ta?
Hòan toàn không.
Giờ tôi đi ngủ được chưa?
- Được.
DUROCHER: - Tốt.
RICKEY: - À, Leo này.
- Sao hả?
Kinh thánh cũng có một đôi
chỗ nói về tội gian dâm đấy.
Tôi chắc là nó nói nhiều thứ
về nhiều thứ lắm. Ngủ ngon.
Giờ anh làm gì với em đây?
Em tưởng anh biết.
Con sẽ chăm sóc cho mẹ chứ?
Không à? Con nên làm chứ.
Mm-hm.
Con sẽ chăm sóc cho mẹ của bố chứ?
Lại đây nào, bé con.
- Nào.
- Lại đây, bé con, bà đỡ được cháu rồi.
Hứa là anh sẽ viết thư cho em nhé?
Anh có bao giờ không viết đâu?
Em muốn anh biết là em ở cạnh anh,
dù chỉ là qua mặt chữ trên giấy.
Rae...
...Em luôn ở trong tim anh.
Anh sắp thành công rồi, mà anh càng gần
thành công thì họ sẽ càng hung bạo.
Đừng để họ hạ được anh.
Không đâu.
Chúa tạo ra anh kiên cường mà.
Hmm.
Hẹn gặp anh ở Brooklyn sau 8 tuần.
Có khi sẽ là Montreal.
Chắc chắn sẽ là Brooklyn.
Em biết là vậy.
Các cậu nghĩ tại sao Rickey lại bắt
ta chơi trận mùa xuân ở Panama chứ?
Ổng muốn ta làm quen
với khán giả da đen.
Ổng muốn có nhiều dân da đen
hơn là da trắng chúng ta.
Và ổng muốn ta làm quen với
việc có thằng Robinson ở cạnh.
HIGBE: Ahem. Được rồi, ahem.
Nghe nè. Tôi viết được thế này.
"Chúng tôi, những cầu thủ Brooklyn
Dodger chính thức, sẽ không thi đấu...
...trên cùng mặt sân với
Jackie Robinson."
Được đấy.
Kirby Higbe.
- Tôi sẽ ký.
- Được.
Bảng Tuyên ngôn Độc lập
của Brooklyn Dodger.
Đúng thế.
Đưa đây tôi.
- Các cậu chắc chứ?
- Thế cậu muốn chơi chung với một thằng mọi à?
GIỌNG NAM 1: Skip cho cậu
chơi bên cánh trái hả?
GIỌNG NAM 2: Vâng, hôm nay thôi.
GIỌNG NAM 3: Này, Robinson.
- Ông muốn tôi làm gì với cái thứ này?
- À thì cậu sẽ chơi ở gôn một.
Huấn luyện viên à, cả đời tôi
chưa bao giờ chơi ở gôn một cả.
À, là thế này:
Brooklyn đã có cầu thủ gôn hai rất tốt.
Và có Pee Wee Reese ở shortstop.
Nhưng gôn một thì vẫn còn trống.
STANKY: Mời vào.
HIGBE: - Này, Stank.
- Có chuyện gì?
À thì tụi này đang có một
bản kiến nghị, Stank.
Để bắt Robinson ở lại Montreal.
Đó mới là chỗ của hắn.
Không ký bây giờ được đâu, các cậu.
Tôi đang hơi khó ở.
Để tôi nói chuyện với các cậu sau nhé?
SUKEFORTH: Bóng bay nhanh hơn đấy, Jack.
Góc tới cũng rất khác so với gôn hai.
Có nhiều thời gian chuẩn bị ở gôn hai lắm.
Cậu bắt đầu hiểu rồi đấy.
Tay cậu cứ như đeo chì vậy, Jack.
Găng tay mới đấy, găng ở đây to hơn,
Jack. Cậu sẽ phải làm quen với nó.
Đưa tôi cây viết.
Cậu biết không, ngài Rickey muốn cậu
trình diễn được thứ bóng chày bắt mắt.
Giỏi đến mức các cầu thủ Dodger
sẽ phải muốn có cậu trong đội.
Đúng rồi đấy.
Cho nên tôi đã suy nghĩ vê chuyện đó...
...và tôi tra từ "bắt mắt" trong từ điển.
Nó có nghĩa là "Thu hút sự chú ý."
Bắt mắt.
Nghe nè, chuyện là vầy: tôi còn có vợ
và con nhỏ mà tiền thì không có.
Cho nên tôi không muốn can dự
vô chuyện gì cả đâu...
Cậu phải bỏ tên tôi ra thôi, Dix.
Tôi không quan tâm chuyện này đâu.
- Thế rủỉ họ cho hắn chơi shortstop thì sao?
- Đúng vậy.
Đúng đấy, Pee Wee.
À thì tôi nghĩ là nếu anh ta đủ
giỏi để chiếm chỗ của tôi...
- ...thì anh ta cũng xứng đáng thôi.
- Ôi trời.
Ôi, thế quái nào mà được.
Hắn không có máu lạnh để chơi
bóng chày ở giải lớn đâu.
- Đúng đấy.
- Vậy cứ để anh ta thể hiện đi.
Robinson hoặc là chơi được hoặc là không.
Chuyện tự nó sẽ đâu ra đó thôi.
SUKEFORTH: Nó sẽ bay vụt qua cậu đấy.
Nên cậu phải đặt chân phải
lên cái bao này khi nó tới.
Đúng rồi. Đẹp đấy, Jackie.
Được, Jackie. Bật cái chân đó lên.
Khi bóng tới thì cứ bật
cái chân phải đó lên.
Bật lên...
Đừng để chân ở đó.
Sao cơ, ngài Rickey.
RICKEY: Bạn ta bên báo chí ngủ hết chưa?
Ở cả vùng này chỉ còn tụi
mình thức thôi, ngài Rickey à.
RICKEY: Về cái vụ bản kiến nghị này, Leo à.
Tôi nghĩ là cố tình vi phạm
luật thì đáng phải...
...mạnh tay đôi chút.
Tôi giao cho cậu nhé, Leo.
Ngủ ngon.
Ngủ ngon, ngài Rickey.
- Vậy ta làm gì ở đây đêm hôm thế này?
- Leo bảo phải tập hợp mọi người lại.
- Đang ngủ ngon mà.
- Tập hợp ở dưới bếp hả?
Dậy đi, mấy quý cô! Dậy đi!
Tôi vừa biết rằng vài người trong các cậu
không muốn ở chung đội với Robinson.
Và các cậu còn lập cả một bản
kiến nghị mà tất cả sẽ cùng ký.
Các cậu biết các cậu có
thể làm gì với nó không?
Mang đi mà chùi mông ấy.
- Oh, coi nào, Leo.
- Coi cái gì?
Cầu thủ phải sống chung, tắm chung.
Thật bất công khi
lại ép bọn tôi như vậy.
Hơn nữa, tôi còn một cửa hàng kim khí...
Kệ xác cái cửa hàng của cậu chứ, Dix!
Và cậu không thích thế thì kệ xác cậu.
Ngài Rickey sẽ rất vui lòng được
sắp xếp một vị trí khác cho cậu.
Tôi không quan tâm cậu ta
da đen hay da vàng...
...hay cậu ta có sọc như ngựa vằn.
Nếu Robinson giúp ta thắng, mà theo
những gì tôi thấy thì cậu ta có thể,...
...thì cậu ta sẽ được chơi cho đội này!
Thích cậu ta đi, cam chịu đi,
chuẩn bị tư tưởng đi, vì cậu ta sẽ tới đây!
Và hãy nghĩ về chuyện này khi
đặt mình xuống giường tối nay.
Cậu ta chỉ mới là người đầu tiên thôi.
Mới là người đầu tiên thôi.
Mỗi ngày sẽ lại có thêm
người tiếp bước cậu ta...
..họ có tài và họ khao khát được chơi.
Oh, đúng vậy, họ sẽ tràn
vào, cào cấu và lặn ngụp.
Nên tôi mà là các cậu thì tôi sẽ
quên vụ này đi và lo chuyện trên sân...
...vì các cậu mà không
tập trung hơn vào công việc...
...thì họ sẽ đá các cậu
bay khỏi sân đấy!
RICKEY: Bragan, phần lớn
các đồng đội của cậu đã...
...từ bỏ vụ kiến nghị vớ vẩn này rồi.
Cậu thật sự đến đây để nói với tôi là cậu
không muốn ở chung đội với Robinson à?
Vâng, thưa ngài.
Bạn bè của tôi ở Birmingham
sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi.
Thế còn bạn bè của cậu ở Brooklyn thì sao?
Tôi không biết.
Hmm.
Vậy thì tùy cậu.
Miễn là cậu hứa rằng cậu sẽ
chơi hết mình cho đội...
...cho đến khi tôi có thể
bán cậu sang đội khác.
Ngài nghĩ là tôi muốn làm người khác thất vọng?
Tôi không bỏ cuộc đâu, thưa ngài.
Rõ ràng là cậu chỉ đang làm
bản thân mình thất vọng thôi.
Taxi!
Ê, Jack.
Là anh nữa hả.
Ừ. Là tôi nữa đây.
Vậy thì có gì không ổn hả, Jack?
Xe đâu rồi?
Hướng này.
Họ không bắt cậu ở lại Montreal
mãi được đâu.
Sau mấy trận đấu biểu diễn này,
họ sẽ phải chuyển cậu lên thôi.
Cậu chả có gì để nói hết hả?
Cậu có bao giờ tự hỏi tại sao
tôi lại ngồi sau gôn ba...
...với cái máy đánh chữ
ở trên đầu gối không?
Có bao giờ nghĩ tới chuyện đó chưa?
Đó là vì nhà báo da đen không
được ngồi trong khu báo chí.
Vậy nên biết gì không?
Robinson à, cậu không phải là người
duy nhất phải đương đầu với khó khăn đâu.
Tôi xin lỗi.
Anh đã giúp đỡ tôi trong chuyện này...
...nhiều hơn bất kỳ ai
ngoài Rae và ngài Rickey.
Nhưng chắc vì vậy tôi mới thấy khó chịu.
Ý cậu là sao?
Tôi không thích phải dựa dẫm vào ai cả.
Tôi không thích phải dựa dẫm vào
bất kỳ ai vì bất kỳ chuyện gì.
Chưa bao giờ.
Cậu thật hết thuốc chữa, Jack Robinson.
Này.
Tôi lái xe tiếp được không, hay
tôi nên thả cậu xuống để cậu đi bộ?
Hmm?
"Branch Rickey không dám gây xáo trộn
tinh thần của đội...
...nên điều duy nhất đang khiến Robinson
không thể gia nhập Dodgers...
...rõ ràng là thái độ của các cầu thủ.
Nếu thái độ đó có thể mềm mỏng đi nhờ
vào kỹ năng chơi bóng của Jackie...
...thì anh ấy sẽ được gia nhập đội vào
khoảng giữa ngày 10 và 15 tháng 4.
Còn nếu không thì năm nay Robinson
sẽ phải về lại Montreal."
Ôi, lạy thánh Pete.
Câu ta đập bóng đạt .625 trong
trận đấu biểu diễn với họ kia mà.
Chúng ta, họ... Với chúng ta!
Chết tiệt thật!
Jane Ann, cô có đó không?
Branch Rickey.
Vâng, là tôi đây.
Ủy viên hội đồng gì cơ?
À, vâng, nối máy với ông ấy đi
Ủy viên Hội đồng Bóng chày.
Branch. Ha! Ông khỏe không?
RICKEY: Tốt thôi, Happy.
Tôi giúp gì được cho ông đây?
Ông nghĩ sao về chuyện loại Durocher ra
khỏi mùa này hả Branch?
Uh, xin thứ lỗi, Happy, hình như ông
nói là loại Durocher trong một năm?
HAPPY:
Tôi vừa được thông báo hôm nay...
...từ Tổ chức Thanh niên Công giáo,
họ thề sẽ tẩy chay bóng chày...
...nếu Durocher không bị trừng phạt vì
hành vi vi phạm đạo đức của ông ta.
Ông đùa đấy à.
Tôi ước gì là vậy, nhưng đó là vụ liên quan
tới một cô diễn viên ở California.
Cô ta vừa ly dị, mà nguyên nhân
là do Durocher.
Người ta nói có khi bọn họ còn
tổ chức đám cưới trái phép.
Ông đang giỡn với tôi đây mà.
Không có.
Vấn đề là vầy, Branch à...
...cái tổ chức này, họ mua nhiều vé và
nước uống lắm...
...nên tôi không dám làm họ phật ý đâu.
Tôi xin lỗi,
tôi nói thế có gì sai không?
Happy, ông thừa biết là chúng tôi
đang phải đương đầu với sóng gió mà.
Tôi cần có Durocher để lèo lái đội.
Chí có anh ta mới có thể chịu được
nhiều khó khăn như thế này.
Thậm chí anh ta còn thích thế nữa.
Ông chặt mất cánh tay phải của tôi rồi!
Tôi không làm gì khác được.
Tôi phải treo giò quản lý
của anh thôi, Branch.
Leo Durocher sẽ bị cấm tham gia
bóng chày trong một năm.
Happy, ông không được làm vậy,
đồ chó đẻ!
GIỌNG NAM: Cuộc tìm kiếm
người thay thế Leo Durocher...
...vẫn tiếp tục,
theo một nguồn tin đáng tin cậy...
...cựu quản lý của Yankee, Joe McCarthy,
đã từ chối lời đề nghị...
...của Branch Rickey để tiếp quản
đội Brooklyn Dodgers.
Ông ta không phải là
người duy nhất từ chối.
Và khi mà mùa giải 1947 sắp bắt đầu...
...Dodgers vẫn chưa có quản lý.
Alô
JANE: Anh Robinson à?
Tôi là Jane Ann ở văn phòng của ông Rickey.
Ông ấy muốn gặp anh ngay.
Ông có một hợp đồng cần anh ký.
Hợp đồng để tôi ký.
Vâng.
Alô?
Ôi trời!
RICKEY: Clyde, anh xong nhiệm vụ rồi.
Jane Ann, cô vào đi.
Nhanh nào.
Harold, đánh điện cho báo chí. Bảo họ là:
"Hôm nay, đội Brooklyn Dodgers...
...đã mua lại hợp đồng của Jackie
Robinson từ đội Montreal Royals.
Anh ấy sẽ lên trình diện ngay lập tức."
Em yêu anh.
Anh yêu em.
GIỌNG NAM: Nhìn kìa.
Này, cậu đang tìm tủ đồ hả, con trai?
Theo tôi nào.
Tôi là Hermanski. Chào mừng tới Brooklyn.
Xin chào.
Này, anh bạn. Tôi là Ralph Branca.
Xin chào.
Xin chào. Được rồi.
Hôm nay tôi mới được báo.
Tôi chỉ chuẩn bị được vầy thôi.
Ngày mai tôi sẽ lo đâu ra đó.
Được chứ?
Được ạ.
GIỌNG NAM 1: Robinson, cho chúng tôi
chụp một pô ảnh nhé?
GIỌNG NAM 2: Robinson, xoay một vòng nào!
Coi nào, Robinson.
GIỌNG NAM 3: Chúc may mắn, thưa ngài!
GIỌNG NAM 4: Biến khỏi đây đi!
GIỌNG NAM 5: Tụi tao cóc cần mày đâu!
Biến khỏi đây đi!
Vâng! Anh ấy kia rồi!
GIỌNG NAM 7: Bắt đầu trận đấu!
Thêm một ngày khai mạc nữa, Harold à.
Chỉ có tương lai, không có quá khứ.
Đã sang trang mới rồi, thưa ngài.
BARBER: Xin chào tất cả.
Ông già Tóc đỏ tường thuật từ
trên cao khán đài sân Ebbets.
Chào mừng đến với ngày khai mạc mùa 1947
của đội Brooklyn Dodgers.
Như nhiều bạn đã biết, đội Dodgers
kết thúc mùa trước với kết quả 96-60.
Rất đáng khen ngợi, nhưng vẫn ít hơn
hai trận so với St. Louis,...
...là đội đã thắng cúp World Series.
Năm nay Dodgers muốn làm tốt hơn và đoạt luôn chức vô địch.
ANNOUNCER-:
Đội Dodgers đập bóng...
Tiến ra đĩa để thực hiện lượt đập đầu tiên
của mình ở giải là tân binh của Dodgers:
Jackie Robinson.
Jackie đích thị là một cầu thủ da đen.
Đội Dodgers hiện vẫn không có quản lý...
...sau khi Leo Durocher
bị đình chỉ hồi đầu tuần.
GIỌNG NAM 1: Cậu làm được mà Jackie!
BARBER: Một buổi chiều ấm áp.
Johnny Sain trông tự tin
khi thực hiện cú ném của mình...
...ý tôi là anh ta thậm chí có thể ném một
cái đùi cừu vượt qua một con sói đói.
Oh, và đó là một cú đập mạnh
hướng về phía gôn ba.
Elliott chụp lấy và ném
bóng qua bên kia sân.
Bị loại!
BARBER: Và Robinson bị loại.
Coi nào! Trọng tài, đeo kính vào đi!
Ông sai rồi! Al, ông quyết định sai rồi!
Ông sai rồi!
BARBER: Một tình huống suýt sao ở gôn một.
Tình huống hòa thường được xử có lợi cho
người chạy nhưng lần này thì không.
Vậy là anh vẫn chưa có cú đập
thành công đầu tiên.
Đội Giants cho Mize
đập bóng lượt cuối à.
Rất tiếc về chuyện của Leo.
Chuyện không thể tránh khỏi mà.
Tôi hỏi là liệu cô ta có đáng để
làm thế không, cậu ta bảo có.
Nghỉ hưu thế nào rồi?
Oh, ổn cả.
Anh biết đấy, hoa hồng các thứ...
Thật là tốt khi người ta
có đầy đủ sức khỏe,...
...tiền tài...
...và không cần phải làm gì cả.
Ử thì, tôi đang hạnh phúc lắm.
Thật vậy sao?
Anh biết không, khi tôi rời đội Cleveland
hai năm trước...
...tôi đã hứa với bà xã là sẽ
không bao giờ mặc bộ đồng phục nào nữa.
Hoa hồng đẹp...
...và tôi ngủ ngon hơn.
Hoa hồng và ngủ nghê là
hai thứ rất tuyệt, Burt à.
Nhưng ông có thể tha hồ ngủ khi xuống mồ,
còn hoa thì có thể đặt đầy bên trên.
Nhưng ông thì đã chết đâu hả, Burt.
Muốn nói chuyện gì đây hả Branch?
Tôi cần ông giúp tôi
quản lý Dodgers, Burt à.
- Không.
- Gượm đã nào.
Chúng tôi là con tàu không có thuyền trưởng
mà giông bão thì đang kéo tới.
Tôi xin lỗi, không được đâu.
Ông không nhớ bóng chày sao, Burt?
Nhớ mỗi khi làm việc cùng các cầu thủ?
Nhớ việc giúp đội bóng
trở nên hoàn thiện nhất?
Nhìn vào mắt tôi và nói ông không nhớ xem.
Bóng chày là cuộc sống duy nhất
cho một lão già như tôi.
Nhưng tôi đã hứa với vợ rồi, Branch à.
Ông hứa với vợ là sẽ
không mặc dồng phục nữa.
Ông đâu có hứa là sẽ không quản lý nữa.
Cứ mặc đồ vét và thắt cà-vạt
như Connie Mack ấy.
Coi nào, Burt.
Ông quyết định sao hả?
Burt, tôi cần ông.
Ông quyết định sao?
Được rồi các cậu. Các cậu?
Các cậu à?
Tôi biết các cậu dã được báo tin rồi.
Tôi là quản lý mới của các cậu.
Tôi không có nhiều điều để nói.
Chỉ là, uh...
...đừng lo lắng...
...khi lão Burt Shotton này làm quản lý.
Có tôi hay không các cậu
vẫn có thể vô địch.
Tôi không...
Tôi không thể làm gì để
gây tổn hại cho các cậu cả.
Vậy nên, uh...
Cậu là Robinson à?
Tôi cũng đoán vậy.
Vậy nên hãy cứ ra đó và đánh bại...
Ta đang đấu với ai nhỉ?
Đội Giants, Burt à.
Đội Giants! Hãy đánh bại đội Giants!
ANNOUNCER: Bước lên đập bóng là số 42...
...cầu thủ gôn một, Jackie Robinson.
Hãy nhớ lời tôi nói hôm nay.
Bọn da đen sẽ đá đít cầu thủ
da trắng ra khỏi bóng chày.
Không phải định kiến đâu.
Là vấn đề sinh lý học đấy.
Bọn họ có xương gót chân dài hơn.
Vì vậy họ có lợi thế về tốc độ.
ANNOUNCER: Đây là Robinson.
Jack đang nắm đoạn cuối gậy...
...Chân sau đặt vào phía cuối ô đập bóng,
tư thế cởi mở, đầu gối chùng xuống.
Jack vung gậy.
Bóng bay vút về bên trái.
Hartung chỉ biết đứng nhìn và...
Thế là hế! Home run rồi!
Jackie Robinson đã có
cú home run đầu tiên của anh ở giải Major.
Đó có phải là do xương gót chân
dài hơn không hả Bob?
"Xương gót chân dài hơn."
Xin lỗi, tôi tới trễ.
Lớp học kéo dài quá.
Không sao đâu.
Ngoài trời rét quá, tôi không muốn
bé bị bệnh khi đến sân.
Cho bé ăn đi nhé.
Đồ ăn của bé đều ở trên bàn kia.
Bé sẽ được ấm áp và yên bình ở đây.
Cảm ơn cô, Alice.
BARBER: Cuối lượt thứ nhất.
Trời đang dần đen hơn.
Trông khá đáng sợ.
Eddie Stanky đang ở gôn một.
Và Jackie Robinson đang ra đĩa để đập bóng.
Có một cơn gió nhẹ thổi
từ phải sang trái sân.
Không có lợi lắm cho
một cầu thủ thuận tay phải.
Ê! Thằng mọi!
Thằng mọi đen!
Ê, sao mày không biến về mấy
cánh đồng bông vải đi hả?
Tao trông thấy mày đu cây ra khỏi rừng mà.
Chapman, quản lý của Phillies,
hình như đang nói gì đó với Robinson.
Chapman, vốn là một cầu thủ nóng tính...
...vẫn mang theo tai tiếng đó
cả khi đã thành quản lý.
CHAPMAN: Mày khỏe không vậy?
Trông mày không được khỏe đó.
Thằng mọi, thằng mọi!
Coi nào, thằng mọi, thằng mọi!
Chào mừng đến với giải lớn, thằng tân binh!
Coi nào, đứng dậy đi.
Không chịu nổi thì biến đi,
thằng tân binh.
Đúng không hả, Bobby?
CHAPMAN: Động tác đẹp đấy.
Bỏ nón xuống đất đi,
có khi người ta cho mày ít tiền đấy.
Biểu diễn đi, thằng mọi.
Nhún nhảy chút đi.
- Làm đi!
- Cậu ấy sẽ ổn, cậu ấy sẽ ổn thôi.
CHAPMAN: Được rồi, thằng mọi.
Nhào vô đi.
Mày phải cẩn thận trong cái nắng này.
Da đen như nhựa đường thì dễ bị chảy đấy.
GIỌNG NAM 3: Có vậy mà
cũng không đánh được à?
GIỌNG NAM 4: Lần nữa đi!
Một cú strike luôn!
CHAPMAN: Sao mày không đi kiếm cái thằng
bị mày đuổi...
...xuống giải Quốc tế đi hả?
Đó là giải của tụi da đen phải không?
Ai vậy hả?
Ai bị mày làm cho mất việc vậy hả?
Coi nào, Jackie.
BARBER: Robinson đang đợi bóng.
Vung gậy và bóng bay sang trái.
Ennis đã đợi sẵn để loại
cầu thủ đối phương.
Trời đang dần trong xanh hơn,
ánh mặt trời đang len lỏi qua các đám mây.
Tụi mọi không biết chơi bóng.
Không sao, cậu ấy chịu được mà.
Chúa tạo ra cậu ấy kiên cường mà.
BARBER: Tỉ số vẫn chưa được mở,
cuối lượt thứ tư.
Spider Jorgensen
đang đứng trước gôn một một chút.
Jorgensen, một tân binh,
mùa trước chơi cho Montreal.
Ném bóng.
Và Stanky đánh một cú
thẳng ra phía phải sân.
-GIỌNG NAM: Đứng thấp thôi. Được rồi.
-PHÁT THANH: Đập bóng tiếp theo cho Dodgers
Jackie Robinson.
CHAPMAN: Ê!
Ê, Pee Wee!
Ê, thằng mọi đó làm gì cho tụi bây...
...mà tụi bây chịu cho nó uống nước
chung vòi với tụi bây vậy hả?
Hả?
Hy vọng tụi bây không tắm chung với nó.
Vì tụi bây sẽ nhếch nhác lắm!
Ê! Thằng mọi!
Mày thích đàn bà da trắng hả?
Tối nay mày lại tòm tem với
vợ thằng nào bên Dodger đây?
TRỌNG TÀI: Tạm ngưng!
Đợi đã, tạm ngưng, dừng lại.
Nó còn phải ngủ một chút.
Ê, vợ thằng nào vậy?
Chắc là tao biết đó!
Dixie hả?
Xin lỗi. Dixie,
tao ghét phải báo cho mày biết.
Tao thấy cô ta đi hơi nghiêng ngả đấy.
Không sao đâu.
Không sao đâu.
Trông nó cũng tốt mà.
Phải không hả?
Coi nào, thằng mọi, thằng mọi!
BARBER:Đang có hai cầu thủ
đứng ở gôn chở Robinson.
Cú ném từ Leonard.
Vung gậy,
một cú đánh mạnh thằng lên.
Seminick đợi sẵn bên dưới.
- Ê, home run hả?
GIỌNG NAM 3: - Ờ.
Nếu cậu chơi trong ống thang máy.
Dễ như bỡn, và Robinson bị loại.
Mày không ở đây được đâu, thằng mọi!
Nghe không hả?
Sao mày không thử nhìn vào gương đi?
Đây là bộ môn của dân da trắng.
Hiểu không?
Nhét nó vô cái sọ khỉ của mày đi!
Nhìn em nè cưng.
Nhìn em nè cưng. Nhìn em nè.
Không!
Không.
Thằng chó đẻ da trắng nào
mở miệng ra nữa...
...thì tôi sẽ đấm nó gẫy răng.
RICKEY: Cậu không được làm vậy, Jack à.
Chẳng lẽ tôi cứ phải để thế này sao?
RICKEY: Những người đó
sẽ phải bị trừng phạt.
Tôi cũng bị trừng phạt vậy.
Tôi đang phải sống trong địa ngục đây.
Cậu bị gi không quan trọng nữa, Jack à.
Cậu đã tham gia chuyện này rồi.
Cậu không có quyền làm phiền lòng
những người...
...đã tin tưởng, tôn trọng,
và cần cậu.
Vậy à?
Nếu cậu đánh trả, người ta sẽ không nói là
Chapman đã ép cậu.
Người ta sẽ nói là cậu nổi điên.
Và cậu không thuộc về nơi này.
Ông có hiểu cảm giác khi có người
làm chuyện này với ông không?
Không.
Không.
Nhưng cậu thì biết.
Cậu mới là người...
...đang sống trong địa ngục.
Nơi hoang vu.
Bốn mươi ngày.
Tất cả.
Chỉ có cậu.
Tôi không làm được cái quái gì cả.
Đương nhiên là được!
Cậu có thể ra ngoài kia và đập bóng!
Cậu có thể chạy gôn và ghi điểm.
Cậu có thể giúp ta thắng trận này.
Chúng tôi cần cậu.
Mọi người đều cần cậu!
Cậu là liều thuốc giải, Jack à!
GIỌNG NAM: Đi nào, các cậu.
Họ đang phòng ngự.
GIỌNG NAM: Ra ngoài đó đi.
Khôn khéo nhé, các cậu.
Đi thôi!
Ai sẽ chơi ở gôn một đây?
Tôi sẽ cần một cây gậy mới.
BARBER: Phillies đã có tám lượt đập
không có điểm, và Dodgers có bảy.
Tỉ số vẫn chưa được mở,
khi đã đến nửa cuối lượt thứ tám.
CHAPMAN: Được rồi, thằng mọi.
Ê, nhóc!
Đồ con khỉ!
Ê, thằng mọi,
tao biết mày nghe thấy tao mà.
Mày biết tại sao mày ở đây chứ hả?
Mày ở đây để giúp Rickey
kiếm tiền vé từ tụi mọi.
Mày không thuộc về chỗ này đâu, thằng mọi!
Ngồi xuống.
Nếu không tao sẽ bắt mày ngồi.
CHAPMAN: Mày có vấn đề gì hả, Stank?
Mày là vấn đề đấy, thứ đồ nhục nhã.
Mày là hạng người quái quỷ gì vậy?
Mày biết cậu ta không thể chống trả mà.
Sao không gây sự với người nào có thể đi.
Tao không đánh nhau với mày đâu,
bị đuổi khỏi sân thì sao.
Stanky đang tranh cãi với
đồng đội cũ Chapman.
Cả hai đều nổi tiếng hay gây rối.
Stanky chơi ở gôn hai và
Chapman ngồi ở ghế huấn luyện.
Ta còn phải chờ xem trọng tài
sẽ xử lý thế nào...
...vì ông ấy có toàn quyền
để đuổi Stanky khỏi sân.
Ê, số 12! Đủ rồi đấy.
Về chỗ ngồi đi.
Câm miệng lại,
không thì tao sẽ bắt mày câm miệng.
Không được làm thế nữa.
Ê, Stank? Mày thấy sao khi
là thằng mọi cho thằng mọi?
Tao không biết nữa, Chapman. Mày thấy sao
khi là một cục phân thô bỉ?
BARBER: Tới lượt Robinson.
Ném bóng.
Và Jack đập một cú nhẹ vượt khỏi gôn hai.
GIỌNG NAM 1: Xin lỗi!
BARBER: Cú đập không đáng kể cho lắm,
nhưng Jackie đã đến được gôn một.
Tiến lên nào, Jackie.
PHÁT THANH:
Cầu thủ chơi giữa sân, số 7, Pete Reiser.
BARBER: Pete Reiser bước vào
ô dành cho cầu thủ đập bóng.
Robinson lại đang đứng trước
gôn một khá xa.
Anh đang hăng như mèo gặp mỡ.
GIỌNG NAM 2: Quay lại.
- Whoa!
- An toàn!
BARBER:Các fan trung thành ở
Flatbush đang lên tiếng khen ngợi Jack...
...vì kiểu chơi mạo hiểm này...
...chính là thứ họ mong đợi
nơi đội bóng của mình.
GIỌNG NAM 3: Chơi bóng đi.
Thực hiện đi.
Cướp gôn đi, cưng. Ghi điểm đi.
- Strike lần ba, anh bị loại.
GIỌNG NAM 4: Trượt đi!
TRỌNG TÀI: An toàn!
BARBER: Dodgers
đang có một cơ hội rất tốt...
...khi Robinson đang có
được cơ hội ghi điểm.
GIỌNG NAM 5: Giỏi lắm.
BARBER: Gene Hermanski trẻ tuổi
bước ra đĩa, hôm nay anh chơi bên phải.
Cố lên!
BARBER:Hermanski đánh một cú ra bên trái..
...và Robinson đã có thể chạy về gôn chính
ngay trong lần chạy đầu tiên...
...đây có thể là điểm quyết định trận đấu.
Được lắm.
GIỌNG NAM 6: Jackie!
GIỌNG NAM 7: All right!
Này, Robinson!
Cảm ơn.
Vì cái gì?
Ta ở chung đội mà.
Tôi còn biết làm gì khác chứ?
Đập tốt đấy.
Chỉ vì một thằng tân binh mà
phải làm quá như vậy sao?
Nó chỉ đập được có 10, 12 chứ mấy.
Các người làm nó hư mất.
Chapman, anh có nghĩ chính
chuyện đó làm anh thua không?
Không. Tôi nghĩ là cú đập ra
bên trái đó làm tụi tôi thua.
Anh có cho là anh hơi nghiêm
khắc với Robinson không?
Không. Nghe nè, tôi đối xử với cậu ta hệt
như cách tôi đối xử với Hank Greenberg...
...chỉ khác là tôi gọi anh ta là
'thằng Do thái' thay vì 'thằng mọi'.
Mỗi khi tụi tôi đấu
biểu diễn với đội Yankees...
...tụi tôi lại gọi Joe DiMaggio
là "thằng Đông Âu."
Được chứ? Họ cười đùa về chuyện đó.
Và hết trận thì quên sạch.
JACKIE: Anh không cần biết
họ có thích anh hay không.
Anh không tới đây để tìm bạn.
Anh không cần biết họ có tôn trọng anh không.
Anh hiểu rõ bản thân mình.
Anh có đủ lòng tự trọng.
Nhưng anh không muốn họ đánh bại mình.
Họ sẽ không bao giờ đánh bại được anh.
Hôm nay suýt nữa thì họ làm được.
Ngày mai tôi sẽ đến chỗ Phillies...
...và tôi sẽ vặn cổ tên Ben Chapman đó!
Tôi nói gì vui lắm à?
Khi tôi mới nói với cậu về Robinson...
...cậu đã phản đối ý định đó.
Nhưng giờ bỗng dưng cậu
lại lo lắng cho cậu ta.
Tôi tự hỏi tại sao.
- À thì bất cứ ai đàng hoàng đều sẽ...
- Là sự cảm thông đó, Harold
Trong tiếng Hy Lạp,
nó có nghĩa là 'chịu đựng.'
"Tôi cảm thông với anh"
nghĩa là "Tôi cùng anh chịu đựng."
Cái tay quản lý của Philadelphia, uh...
Thật ra hắn lại đang giúp tôi đấy.
- Giúp?
- Vâng.
Hắn đagn tạo ra sự
cảm thông dành cho Jackie.
"Philadelphia" là tiếng Hy Lạp.
Có nghĩa là "tình huynh đệ".
JANE: Có Bob Bragan cần gặp
ngài, thưa ngài Rickey.
Anh ta muốn cái quỷ gì đây?
Được ra, cho anh ta vào.
Cậu muốn gì đây, Bragan?
À ừ, Thưa ngài Rickey, tôi, ừm...
- Tôi muốn, um...
- Cậu muốn cái gì?
Tôi muốn được ở lại, thưa ngài.
Nếu vẫn còn kịp.
Còn Robinson thì sao?
Thế giới đang biến đổi, thưa ngài.
Tôi cho là mình có thể
chịu đựợc sự biến đổi đó.
Thật không tin được. Tôi chỉ nói suy nghĩ
của mình, mà họ bán tôi đi luôn.
Đây không còn lại nước Mỹ nữa.
Vùng đất của tự do và lòng dũng cảm đâu hả?
Nghe tôi nói không?
Họ bán anh đi đâu hả, Hig?
Pittsburgh.
Đổi lấy tiền và một tay
ngưởi Ý tên Gionfriddo.
Pittsburgh. Ý tôi là...
Chúc may mắn, các cậu. Các cậu sẽ cần đấy.
Pittsburgh!
Branch, là Herb đây.
RICKY:
Herb à. Tôi giúp được gì cho ông đây?
Branch,
ta biết nhau bao lâu rồi?
Oh, 20 năm, có khi còn hơn.
Đúng vậy.
Đã cùng nhau vượt qua nhiều chuyện nhỉ.
Vậy nên, ừm, hãy tin tôi khi tôi nói
là khi Brooklyn đến đây ngày mai...
...các ông không thể mang
thằng mọi đó theo
Tại sao vậy, Herb?
Và nhân tiện thì tên cậu ta
là Jackie Robinson đấy nhé.
Ừ, Branch,
Tôi biết cậu ta có tên...
...nhưng tụi tôi chưa sẵn sàng cho
mấy chuyện này ở Philadelphia.
Tụi tôi sẽ không thể đấu với
các ông nếu thằng đó ra sân.
Đội của ông làm gì thì tùy ông thôi, Herb.
Nhưng ngày mai,
đội của tôi sẽ đến Philadelphia...
...với Robinson.
Và nếu tụi tôi thắng trận vì đối phương
bỏ cuộc thì thì đành vậy thôi.
Nhắc cho ông nhớ...
...tỉ số sẽ được tính là 9-0 nhé.
Ông theo đuổi chuyện này lâu quá rồi đấy.
Ông đang cố chứng tỏ cái gì vậy hả?
Ông nghĩ Chúa có thích xem
bóng chày không hả, Herb?
Hả...? Chuyện đó thì liên quan quái gì?
Có nghĩa là sẽ có ngày
ông phải đi gặp Chúa...
...và khi ngài hỏi vì
sao ông không ra sân...
...đấu với Robinson ở Philadelphia...
...và ông nói đó là do
cậu ta là người da đen...
... thì đó không phải là
câu trả lời xác đáng đâu!
Được rồi, các cậu, ta có 20 phút để nhận
phòng và di chuyển tới Shibe, nhanh nào!
GIỌNG NAM: Này!
Này. Ra ngoài.
Và mang cái xe đó ra khỏi đây.
Ồ, không, không, chúng tôi có đặt chỗ mà.
Chúng tôi là đội Dodgers.
Không, các anh không được chào đón ở đây,
khi mà các anh có dân da đen đi chung.
Ý ông là chỉ Robinson không
được ở đây thôi, đúng không?
Không, ý tôi là cả đội
các anh đều bị từ chối.
- Tụi tôi ở đây 10 năm rồi mà.
- Và các người cũng phải tránh xa nó lâu như thế.
Đợi đã. Ta nên bàn bạc lại chuyện này.
Ai bắt các người làm vậy?
Đội Phillies à?
Họ không cho ta ở đây đâu, các cậu.
Họ không chấp nhận ta ở đây.
À chắc số 42 có đủ bạn trong
thị trấn để ta ở nhờ nhỉ.
GIỌNG NAM: Tụi tôi phải làm theo quy định.
SUKEFORTH: Tụi tôi có đặt chỗ mà.
- Tại sao hả?
GIỌNG NAM: Đó là quy định!
Thế nghĩa là sao?
Chả có nghĩa gì cả.
Khi không vào được khách sạn,
thì phải kiếm nhà người quen thôi.
Phải không?
Sao hả?
Anh muốn gì ở tôi đây hả Walker?
Một lời xin lỗi.
Một lời xin lỗi? Vì chuyện gì?
Vì những chỗ như thế này?
Không. Vì đã biến mùa giải
năm nay thành trò hề.
- Này, các cậu.
- Tôi là cầu thủ, được chứ?
- Tôi tới đây để chơi bóng!
- Tôi cũng thế.
Tôi tới đây để chiến thắng.
Chúng ta đều muốn thắng.
Vậy nhất trí rồi chứ?
Làm sao thắng được khi
phải ngủ trên xe bus?
Có khi nó sẽ giúp cải
thiện cú đập của anh đấy.
- Coi chừng miệng mồm của mày đấy!
- Coi chừng tay của mày đấy!
- Đừng bao giờ nói với tao kiểu đấy nữa!
- Coi chừng tay mày đấy!
Nghe tao nói không? Mày coi chừng đấy!
- Tính nhổ nước bọt vô tôi đó hả?
- Làm vậy có khi sẽ giúp ông đỡ hơn đó.
- Các người xéo về nhà đi.
- Thôi đủ rồi!
Này, tập làm quen đi các cậu.
Chuyện từ giờ sẽ như thế đấy.
Tụi mình sẽ như cái sở thú vậy!
Tao không đi đâu cả!
Tao ở ngay đây!
"Đang tồn tại một băng đảng phân
biệt chủng tộc ngay giữa chúng ta.
Họ không che mặt,
cũng không dùng dây thừng."
Đang nói cậu đấy, không phải tôi đâu.
"Ta nên nhớ rằng kẻ thù của đất nước này...
..thật sự không nằm ở bên kia biên giới."
Chắc là một thằng Do Thái
viết bài đó đấy mà.
Tôi không quan tâm là ai viết.
Nó lên trên báo đây này!
Không ổn rồi, Ben.
Làm cả đội Phillies
trông phân biệt chủng tộc.
Cậu phải làm gì đó thôi.
Tôi hả?
Nghe nè, tôi đang bảo vệ bóng chày mà.
Đã đến lúc cậu phải bảo
vệ đội Phillies rồi đó.
Chuyện bắt đầu trong sân thì sẽ kết
thúc trong sân, không nhưng nhị gì nữa.
Được rồi.
- Này, các anh.
- Này.
Xin thứ lỗi. Chào cậu. Jackie.
À, Wendell, ừm...
Một yêu cầu vừa được gửi đến.
À, Ben Chapman, quản lý của Phillies.
Các anh biết rồi đấy.
Uh, ông ta muốn chụp hình với cậu.
Anh xỉn đó hả, Harold?
Không. Không. Ước gì được vậy.
Không, ngài Rickey nghĩ đó là một ý hay.
Ngài ấy bảo tin này sẽ có mặt
trên báo thể thao khắp nước.
Một tấm gương cho thấy ngay cả người
cứng rắn nhất cũng có thể thay đổi.
Chapman không thay đổi đâu.
Ông ta chỉ muốn tránh mất mặt thôi.
Ngài Rickey nói vậy cũng chả sao.
Miễn là trông như ông ta đã thay đổi.
Jackie, cậu đã thấy mấy
câu hỏi đến thật chậm.
Giờ chỉ cần mường tượng tấm
ảnh này đến còn chậm hơn.
Chapman nói ông ta sẽ xuống đây.
Hoặc ông ta có thể gặp anh ở đường hầm.
Không.
Ngay trên sân.
Để mọi người có thể thấy.
Bộ Thế chiến thứ ba bùng nổ rồi hả?
Nhìn mấy người kìa.
Họ còn lôi cả ông dậy nữa hả, Baum.
Vụ này chắc lớn lắm đây.
Nghe nè, tôi muốn nói vài lời...
Jackie đã được chấp nhận
vào giới bóng chày...
...và đội Philadelphia
chúc anh mọi sự may mắn.
Tôi hy vọng thử thách mà chúng tôi bắt
anh trải qua sẽ giúp anh tiến bộ.
GIỌNG NAM 1: Chụp hình nhé?
Bắt tay làm hòa.
Muốn làm hòa không?
Chắc rồi.
Ta sẽ dùng một cây gậy.
Vậy thì ta sẽ khỏi phải đụng chạm.
- Được rồi.
GIỌNG NAM 2: - Coi nào, các anh.
- Được rồi, làm thôi.
GIỌNG NAM 3: - Đẹp lắm. Đứng đây đi.
GIỌNG NAM 4: Tấm nữa nào. Nhìn đây đi, Ben.
BARBER:
Ostermueller đang đứng ở ụ ném bóng.
Ostermueller vốn rất thận trọng.
Anh là một trong những tay
ném bóng chậm rãi nhất.
Vung tay và...
Ôi trời! Anh ném trúng đầu Jackie Robinson.
Và Jackie đã nằm sân!
Mày làm gì vậy hả,
Ostermueller?
Ê!
Ostermueller, đồ gàn! Đừng quên là
mày cũng sẽ phải lên đập bóng nhé!
Ê, sẵn sàng thôi, thằng khốn!
Ồ vậy hả? "Thằng khốn" hả?
Tao đập mày ngay mặt bây giờ.
- Tao đập mày như ngư lôi đấy!
- Nó không thuộc về chỗ này!
Lùi lại! Thôi đi!
Tao sẽ gửi mày về cho
cho Schmeling và Goering...
...cùng với đám bạn Quốc xã quá cố của mày!
GIỌNG NAM 1: Muốn gây sự hả?
GIỌNG NAM 2: Nó không thuộc về chỗ này!
Chúng chỉ là một lũ dốt nát thôi.
Hmm?
Nếu họ mà hiểu anh hơn,
thì họ sẽ phải thấy hổ thẹn.
Tôi giúp được gì cho cậu hả, Pee Wee?
À thì, thưa ngài Rickey, chuyện là vầy.
Trận đấu ở Cincinnati tuần tới đấy.
Ừ. Chuyện đi quan trọng đấy.
- Ta còn cách ngôi số một ba trận nữa thôi.
- Vâng, thưa ngài.
Ngài biết tôi tới từ Kentucky đấy.
Vậy thì Cincinnati cũng như nhà anh vậy.
À thì...
...tôi vừa nhận được thư này.
Rõ ràng là có vài người không vui
khi thấy tôi chơi với Robinson.
Huh?
"Đồ yêu mấy thằng mọi.
Coi chừng đó.
Tụi tao sẽ xử mày,
đồ dân miền bắc."
Cũng thường thôi mà.
Với tôi thì không, thưa ngài.
Cậu nhận được bao nhiêu lá thư
như vầy rồi, Pee Wee?
Một thưa ngài. Vậy còn chưa đủ sao ạ?
Gì đây ạ?
Tôi cho cậu biết chúng không phải là gì.
Chúng không phải là thư từ hội fan của
Jackie Robinson.
"Cút khỏi giới bóng chày
không thì con mày sẽ phải chết."
"Bỏ bóng chày hay là con vợ mọi của mày..."
"Biến hay bị giết."
Jackie có biết không?
Dĩ nhiên là biết.
Và FBI cũng biết.
Họ đang lo lắng về một
lời đe doạ ở Cincinnati.
Nên xin lỗi vì tôi không lo lắng về việc
cậu bị gọi là "Đồ dân miền bắc".
Cậu nên cảm thấy tự hào.
À thì, tôi chỉ muốn chơi bóng thôi,
thưa ngài. Vậy thôi.
Ừ, tôi hiểu.
Tôi chắc là Jackie cũng
chỉ muốn chơi bóng thôi.
Tôi chắc cậu ta không muốn dẫn đầu
giải về hiệu số đập bóng.
Tôi chắc cậu ta ước gì người
khác không muốn giết mình.
Nhưng thế giới không còn đơn giản nữa.
Chắc nó chưa bao giờ đơn giản cả.
Bóng chày đã phớt lờ nó,
nhưng giờ thì không thể nữa.
Vâng, thưa ngài.
BARBER: Chưa có cú đập trúng hay
pha chạy gôn nào cho Dodgers.
Đến lượt đội Reds đập bóng.
Bố nghĩ Pee Wee sẽ ghi
được bao nhiêu điểm ạ?
À, bố cũng không biết nữa.
Hồi bố còn nhỏ, bố từng thấy Honus
Wagner ghi ba điểm một trận.
- Ta phải chờ xem thôi.
- Wow, được thế thì tuyệt.
Tụi tao không muốn mày ở đây!
Ê, thằng mọi!
Biến khỏi Cincinnati đi!
Tụi tao không muốn mày ở đây!
Biến về Brooklyn đi!
GIỌNG NAM 2: Ê, thằng mọi! Tao nói mày đó!
Biến khỏi Cincinnati đi!
Tụi tao không muốn mày ở đây!
Thằng mọi!
Tụi tao không muốn mày ở đây!
Fan của Cincinnati đang biểu lộ sự không
hài lòng khi Dodgers tổ chức phòng ngự.
Jackie Robinson ở gôn một.
Eddie Stanky ở gôn hai.
Spider Jorgensen ở gôn ba. Và
đội trưởng Pee Wee Reese ở shortstop.
Hỏi bất kỳ ai và họ sẽ cho biết lưỡi dao
cạo Gillette Superspeed là tuyệt đỉnh.
Có thể là lưỡi dao cạo
bén nhất bạn từng thấy.
Nhìn bén, Cảm thấy bén, Trở nên bén.
GIỌNG NAM 3: Tụi tao không
muốn mấy thằng mọi ở đây!
Họ nói gì cũng mặc.
Ta đến đây là để chơi bóng.
GIỌNG NAM 4: Đuổi nó ra khỏi sân đi!
Chỉ là mấy gã nghiện
còn mải lo chuyện Nội chiến đấy mà.
Đúng ra tụi này đã thắng cuộc chiến quái
quỷ đó nếu giữ được mấy cánh đồng ngô.
Chỉ tại bị hết đạn thôi.
Chúc may mắn lần sau vậy, Pee Wee.
Không có lần sau đâu, Jackie.
GIỌNG NAM 5: Ê, Reese! Đồ dân miền bắc!
Chúng ta chỉ lo chuyện ỏ đây, lúc này thôi.
Hiểu ý tôi chứ?
Cảm ơn cậu, Jackie.
Sao lại cảm ơn tôi?
Gia đình tôi từ Louisville
đến đây xem trận đấu.
Tôi cần cho họ thấy.
Tôi cần cho họ thấy tôi là ai.
Ê, số 1!
Chơi bóng hay xã giao đây?
Chơi bóng, trọng tài à.
TRỌNG TÀI: Bắt đầu trận đấu!
GIỌNG NAM 6: Đừng có sợ họ!
Chơi bóng nào.
Có thể mai tất cả chúng ta sẽ mang số 42.
Làm vậy thì họ sẽ không phân biệt được ta.
GIỌNG NAM 7: Cố lên, Jackie!
Cho tôi hỏi cái này nhé, Jackie.
Tại sao cậu chỉ vào tắm sau
khi mọi người đã xong?
Cậu mắc cỡ hả?
Tôi không muốn người khác
cảm thấy không thoải mái.
Chúng ta là một đội.
Và đang có một loạt trận thắng.
Coi nào, một nửa số trận thắng
của ta là nhờ cậu.
Cậu là người can đảm nhất tôi từng thấy.
Cậu dẫn dắt cả đội,
mà lại sợ đi tắm hả?
Coi nào, đi tắm với tôi đi, Jackie.
Ý tôi không phải là...
Cái đó dễ gây hiểu lầm.
Ý tôi không phải là chỉ tắm với tôi thôi.
Ý tôi là sao tất cả chúng ta
không cùng đi tắm.
- Ý là...
- Hả.
Là một đội,
tại sao ta không cùng tắm.
- Ê. Branca.
- Sao?
- Thôi đi.
- Ờ.
Tôi thôi rồi.
Chúng ta đang ở trận cuối trong
chuỗi 4 trận với Cardinals.
Hai đội đang chiến đấu để chiếm ngôi số một.
Giờ đang là nửa đầu lượt 11, tỉ số là 2 đều.
Để tóm gọn cho các bạn vừa mở đài.
Diễn biến khá là cân bằng...
...Robinson đã giúp Stanky ghi điểm
với cú đập ở lượt 3.
BARBER: Và Dixie Walker làm được tương tự
với cú đập ở lượt 8.
Gôn hai! Gôn hai!
BARBER: Nhưng vậy vẫn chưa đủ...
...vì Cardinals
đã gỡ hòa với hai điểm ở lượt 9.
Đây là một trận đấu quan trọng
cho đội Red Birds.
Họ đang kém năm trận...
...và Dodgers vẫn chưa rời ngôi
số một từ ngày 30 tháng 6.
Người ta gọi anh là "Đồng quê."
Slaughter đã bốn trận rồi không đập trúng.
"Chữa lửa" Casey đang thực hiện đợt ném thứ hai.
Trận đấu này đang căng như dây đàn.
Caasey đang vung tay.
Slaughter đập một cú bóng xà mạnh hướng về
Reese, và anh ném sang cho Jack ở gôn một.
BARBER: Ôi trời!
Robinson đang nằm sân.
Slaughter đã đạp vào chân anh.
GIỌNG NAM 2: Khốn thật! Mày cố tình mà!
Mà đạp chân cầu thủ của tao rồi!
Đứng dậy đi, Jackie.
Đỡ cậu ấy dậy đi. Đỡ cậu ấy dậy đi.
Nằm yên đi. Bác sĩ sắp ra rồi.
Hugh, thằng nào mà vậy nữa thì đập vào mặt nó.
Cho nó tỉnh ra.
- Không. Đỡ tôi dậy.
GIỌNG NAM 3: Đừng, nằm xuống đi. Ở yên đây.
Không. Đỡ tôi dậy!
Yên nào, nhóc.
Cứ lo loại hắn ta đi.
Lo loại hắn đi.
Hiều chứ?
Trận này quan trọng lắm.
Cứ lo loại hắn ta đi.
Chơi bóng nào.
- Kiên cường lắmn, Jackie.
STANKY: - Loại hắn ra nào.
Jackie, cậu nói sao hả?
Anh ta cố tình đạp cậu à?
Các ông đã thấy rồi mà.
Chân tôi nằm trong ô,
cậu ta bị loại mà vẫn cứ nhào vào.
- Cố tình à?
- Slaughter nói rằng chỉ là tai nạn thôi.
Vậy thì còn hỏi tôi làm gì nữa?
- Anh cho là Slaughter nói dối à?
GIỌNG NAM: - Anh ta có nói dối không?
Tôi có cho là anh ta nói dối không à?
Mấy người tính viết cái gì đây?
- Ra khỏi đây đi! Ra đi!
- Coi nào, Rickey, để cậu ta kể cho hết đã!
RICKEY: Đi đi, để tôi nói
chuyện với cầu thủ của tôi.
- Anh ta có nói dối không hả, Jackie?
- Đi ngay!
- Được rồi, được rồi.
- Lo khâu cái chân đi, lạy thánh Pete.
Tụi tôi chỉ đang làm nhiệm vụ
thôi mà, Rickey.
RICKEY: Trông được đấy, Babe.
BABE: Cảm ơn, thưa ngài.
Có chính kiến là điều mọi
đàn ông đều cần phải có.
Dân da đen mà vậy thì nhiều
người sẽ thấy khó chịu.
Cậu biết sáng nay tôi thấy gì không?
Tôi đi ngang qua một bãi cát,
một thằng bé da trắng đang chơi đập bóng.
Biết nó làm gì không?
Đợi một cú ném bóng nhanh hả?
Nó đang đóng giả làm cậu.
Bôi cát vào tay.
Vung gậy với tay duỗi dài ra,
hệt như cậu.
Một đứa bé da trắng đóng giả
làm một người da đen.
Sao ngài lại làm vậy hả, ngài Rickey?
Chúng ta đã thắng
chủ nghĩa phát-xít ở Đức.
Giờ là lúc ta phải thắng chủ nghĩa
phân biệt chủng tộc ở quê nhà.
Không.
Tại sao?
Tại sao ngài lại làm chuyện này?
Coi nào.
Cho tôi biết đi.
Tôi yêu bộ môn này.
Tôi yêu bóng chày.
Tôi đã cống hiến cả đời cho nó.
Bốn mươi mấy năm trước, tôi vừa chơi vừa
huấn luyện ở trường đại học Ohio Wesleyan.
Chúng tôi có một anh bắt bóng da đen.
Tay đập giỏi nhất đội.
Charlie Thomas. Một chàng trai tốt bụng.
Tôi đã chứng kiến cậu ấy sụp đổ,
chỉ vì màu da của mình.
Và tôi đã không giúp được nhiều.
Tôi tự thuyết phục mình là có,
nhưng thật ra là không.
Có điều gì đó bất công ngay trong
bản chất của bộ môn tôi yêu thích.
Và tôi đã phớt lờ nó.
Nhưng đã đến lúc...
...tôi không còn có thể phớt lờ được nữa.
Cậu...
Cậu đã giúp tôi yêu bóng chày trở lại.
Cảm ơn cậu.
JACKIE:
Chuyến đi dài cuối cùng trogng năm nay.
Và cả hai trông buồn nhỉ?
Cố đừng chân chừ khi đập bóng.
Em đùa đấy à?
Chính vì vậy nên họ mới ném
bóng nhanh vào phía trong.
Cứ đỡ mấy cú đó...
...rồi sớm hay muộn họ cũng
phải ném bóng vòng cung.
Rồi sao nữa, huấn luyện viên?
- Vậy à?
- Mm-hm.
Em biết đấy, tụi anh mà
thắng đủ trận nữa...
...thì tụi anh sẽ vô địch.
Anh cứ về nhà an toàn.
Vậy là quá đủ rồi.
Em luôn ở trong tim anh
SMITH: Kể từ hồi 4/7, Brooklyn
Dodgers đã có một loạt trận thắng...
...và đánh bại được mọi ke thách thức.
Suốt thời gian đó và suốt mùa giải này...
...tôi đã chứng kiến Jackie
Robinson hy sinh thân mình...
...vì một mục đích cao cả.
Và ý tôi không phải là vì đội Brooklyn
Dodgers, mặc dù anh cũng làm vậy vì họ.
Anh là một người can đảm.
Một thế lực mạnh mẽ của thiên nhiên,
anh phức tạp hóa mọi thứ, trừ bản thân anh.
Anh đang thay đổi cả thế giới
và không để nó thay đổi mình.
Nhưng bóng chày không phải quần vợt.
Nó là trò chơi đồng đội.
Khởi đầu là cùng nhau hợp lại.
Sát cánh bên nhau là một bước tiến lớn.
Nhưng hợp tác làm việc chính
là yêu cầu để chiến thắng.
Bị loại!
Jackie, đồ khỉ gió,
tôi muốn hôn cậu quá!
Bắt đẹp đấy.
Của cậu hay của tôi?
SMITH: Cuối mùa giải,
trong chuyến đi xa cuối cùng...
...Jackie Robinson và Brooklyn
Dodgers đang làm được điều đó.
Họ đã đánh bại Cardinals
và đang tiến tới chức vô địch.
Sếp à, ta thành công rồi.
Ta thành công rồi,
ta đánh bại Cincinnati rồi!
RICKEY: Tuyệt lắm, Harold.
Một trận thắng nữa thôi là được.
Ngày mai ai ném bóng cho Pirates vậy?
Ostermueller.
BARBER:
Fritz Ostermueller đang ở ụ ném bóng.
Anh đạt hiệu số 12-8 ở mùa này.
Trận đấu hôm nay ở Pittsburgh
là một trận quan trọng.
Chỉ cần thắng là Dodgers sẽ có
được cúp vô địch quốc gia...
...Đội Yankees đã thắng
cúp vô địch nước Mỹ.
Đang có một mối thăm thù trên sân...
...vì Ostermueller đã ném trúng
đầu Robinson hồi đầu mùa...
...gây ra một cuộc tranh cãi lớn khi đó.
Hai đội đã có những xáo trộn lớn...
...để giờ đây Ostermueller lại
đứng trước mũi của Dodgers...
...khi mà họ đang theo đuổi danh
hiệu đã vụt khỏi tay họ năm ngoái.
Cố lên, Jackie, tiến lên nào!
BARBER: Cú ném bóng.
Và Robinson không đập. Bóng hỏng lần một.
- Coi nào, Fritz, loại thằng này đi!
- Mày không thuộc về chỗ này.
Không bao giờ.
BARBER: Robinson đang đứng chắn ngay đĩa.
Jack chưa chịu thua bất kỳ tay
ném bóng nào suốt mùa giải này.
GIỌNG NAM: Được lắm, Jackie!
Mày không làm gì được cậu ta đâu, Ostermueller!
Cậu ta sẽ hạ mày!
BARBER: Ostermueller vung tay và ném .
Bóng bay thấp và trượt, bóng hỏng lần hai.
Fritz đang ném bóng xung quanh Jackie...
...hay như họ thường nói,
là khiến cậu ta phải rượt đuổi.
Robinson có kết quả thi đấu
tốt đối với một tân binh...
...đập bóng đạt .301 với 31 cú đập đúp
và 10 cú home run.
Anh đã ghi được 27 điểm trong mùa này
và vẫn chưa bị loại khi chạy gôn.
Đương nhiên,
Ostermueller sẽ phải cẩn thận.
BARBER: Tỉ số đang là 3-0.
Robinson đang kiên nhẫn
chờ đợi cơ hội vung gậy.
Ném cho tao một cú có thể đập được xem nào.
Mày muốn hả?
Mày sợ gì chứ?
Mày sợ gì chứ?
BARBER: Ostermueller đang chờ ám hiệu.
Cẩn thận với những thứ mày muốn nhé.
BARBER: Và đây là cú ném.
Ồ, và bóng bay xa về bên trái.
Kiner đang lao đi,
nhưng chắc là không kịp.
Ra xa, ra xa, ra xa hơn...
Oh, ho, ho, bác sĩ ơi!
Robinson đã có cú giao bóng mình muốn!
Là một cú home run.
Và trừ khi có bất ngờ xảy ra...
...đội Dodgers sẽ tham gia
cúp World Series!
GIỌNG NỮ: Yes!
Anh ấy thành công rồi!
Pittsburgh!
Yes!
Giỏi lắm, Jackie!
BARBER: Jack đang chya5 về gôn chính,
và khán đài ở Forbes...
...đang nhận ra một điều đặc biệt.
Cũng như vậy,
tôi gần như có thể nghe tiếng hò reo..
...từ tận Flatbush ở Brooklyn.
GIỌNG NỮ: Jackie, yeah, yeah!
Robinson vòng qua gôn ba...
...hướng về gôn chính...
...thật ngọt ngào.
Ngợi ca Brooklyn
Branch Rickey được bầu vào...
...Thánh đường Danh dự của
Bóng chày Quốc gia năm 1967
Pee Wee Reese được bầu vào năm 1984
Wendell Smith trở thành nhà
báo thể thao gốc Phi...
...đầu tiên gia nhập Hiệp hội
Phóng viên Bóng chày Mỹ năm 1948
Edie Stanky sau chuyển sang quản lý
St. Louis Cardinals,...
Chicago White Sox, và Texas Rangers.
Ralph Branca ba lần được
vào đội hình All-star.
Ông thắng 21 trận trong năm 1947.
Hiện sống và làm việc ở Rye, New York
Năm 1948, Ben Chapman bi sa thải
và không bao giờ được quản lý nữa.
Dixie Walker bị bán vào mùa sau...
...cho Pittsburgh.
Ed Charles trở thành cầu thủ
bóng chày ở giải Major
Ông thắng World Series năm 1969
cùng với đội Miracle Mets.
Rachel Robinson thành lập quỹ
Jackie Robinson năm 1973.
Quỹ hỗ trợ học bổng cho sinh viên
cao đẳng trên cả nước.
Jackie Robinson được trao giải
tân binh xuất sắc nhất năm 1947.
Năm 1948, có thêm Roy Campanella
và năm 1949 là Don Newcombie.
Năm 1955, ông thắng New York Yankees
và đoạt cúp World Series...
Ông chiếm gôn chính ngay lượt đầu.
Ông được bầu vào Thánh đường
Bóng chày Quốc gia năm 1962.
Hàng năm, vào tháng tư, tất cả cầu thủ ở MLB...
...mặc áo số 42 để tưởng nhớ thành tựu của Jackie...
...cả trong và ngoài sân cỏ.
42 là con số duy nhất được treo
vĩnh viễn trong toàn giới bóng chày.
Dịch bởi Dantae