Tip:
Highlight text to annotate it
X
Sao em lại đến đây?
Anh ổn mà. Anh không có bị thương.
Em mới chính là người bị tổn thương.
Em không thể chịu đựng được nữa.
Mỗi khi nghe thấy còi báo động
là tim em như muốn rơi ra ngoài.
Soo-jeong. Không sao mà, đi thôi.
Ở đây đã có người khác rồi.
Không, không có gì ổn cả.
Ai cần đến người khác chứ?
- Em chỉ cần anh và em thôi.
- Soo-jeong.
Người ta nói anh rất tuyệt vời,
đã khuyến khích rằng anh là một lính cứu hỏa xuất sắc.
Chỉ có thế thôi, đúng không?
Su-jeong, không phải thế đâu.
Và như thế người ta càng nhấn anh
vào sâu hơn trong biển lửa, đúng không?
Soo-jeong, không phải ...
Em biết ...
mọi người làm việc thế nào mà...
Em biết điều đó mà.
Không, em không biết gì cả.
Em quên hết rồi.
Khi anh nói 'mọi người',
thì không có em trong đó,
thế thì làm sao em biết được chứ?
104 đây là số 10,
Báo động có cháy!
Nhìn con xem...
Bây giờ khi mẹ bị ốm,
thì con có vẻ học hành chăm chỉ hơn nhỉ
và không vi phạm lỗi gì cả.
Mẹ nghĩ nhờ con mà mẹ sẽ nhanh khỏe hơn đấy.
Mẹ ơi, khi đó mẹ có thể đến
trước trường con không?
Trường con? Tại sao?
Mẹ biết cách điều khiển giao thông
cho trường học mà. Đúng không mẹ?
Chắc chắn là được.
Ước gì con có thể ốm thay cho mẹ.
Nếu con còn nói như thế nữa
thì con không phải là con của mẹ.
Con tôi bị ốm rồi.
Cầu xin hãy để tôi được thay thế nó.
-Tại sao anh lại làm cho chị ấy khóc?
- Huh?
Oh, em nhìn thấy à?
Anh không làm cô ấy khóc, nhóc ạ.
Nhân tiện, sao mặt em lại dài thượt ra thế kia?
Có phải bạn gái muốn chia tay không?
Hay là, em muốn chia tay, nhưng
không thể nói ra điều đó được?
Em còn quá nhỏ để mà có bộ mặt như thế.
Khi lớn lên, em còn có khối dịp để mà buồn.
Anh à, thế anh làm nghề gì?
Anh à?
Để giữ người anh yêu,
anh giúp cho người ta chia tay nhau.
Điều đó có nghĩa là gì chứ?
Em không hiểu được đâu...
Đây. Cầm lấy cái này phòng sau này em cần.
Cầm đi.
Dịch vụ chia tay.
Đừng có mà cúi mặt thở dài nữa!
Đừng có ngẩng mặt thở dài nữa.
Em nghĩ là chị ấy không muốn gặp anh.
Thật sao?
Nói chị ấy gọi lại cho anh nhé.
Hử?
Anh ta hiểu rồi đấy.
Chị ấy thích anh lắm.
Đừng có lo.
Không sao đâu.
Anh về nhà ăn tối đây.
Tự anh nấu đấy.
Anh đi đây. Gặp lại em sau nhé.
Chị có phải là người bị bỏng đâu chứ.
Sao cứ trốn mãi trong phòng thế?
Để chị yên.
Sao chị cứ như trẻ con thế?
Chị định trốn trong đó đến khi nào?
Chị nói là để chị yên!
Đừng có ở đó mà kêu gào đòi giúp đỡ,
anh ấy mới là người cần chị giúp đấy.
Ít nhất chị có thể nói
"Em yêu anh"
Em còn tốt hơn chị.
Su-Eun.
Em có biết tại sao chị muốn anh ấy cầu hôn chị không?
Tất cả là vì anh ấy đấy.
Nếu anh ấy thú nhận tình yêu của mình và
suy nghĩ về chuyện đám cưới.
Thì có thể anh ấy sẽ nghĩ đến chị
trước khi anh ấy nhảy vào lửa
và làm cho anh ấy sợ lửa một chút
chị nghĩ là chị có thể thay đổi được anh ấy.
Đó là cách điều đó xảy ra nhưng giờ thì
chị phần nào đã lưu luyến với nó.
Tôi có thể thông cảm được,
nhưng nếu anh có thể giúp...
Vâng... Chờ một chút ạ.
Bố. Đừng nói với mẹ chuyện này nhé.
Tôi nghe nói mẹ nó bị ung thư đấy.
Bố bạn là bác sĩ đúng không?
- Bạn có biết gì về ung thư không?
- Đương nhiên rồi
- Nếu người ta bị ung thư thì sao?
- Sẽ chết. Ai bị ung thư cũng sẽ chết cả.
Mà sao thế? Có ai bị à?
Không...
Mẹ... Mẹ!
Mẹ, mẹ khỏe rồi à?
Dĩ nhiên! Sao mà mẹ lại không khỏe được chứ?
Con có biết là mẹ muốn thổi còi
đến thế nào không hả?
Mỗi khi nhìn thấy con là mẹ rất là khỏe.
Mẹ, chờ con chút.
Mẹ, thổi còi đi mẹ.
- Ở đây à?
- Vâng.
Khách hàng : Jun Young Joo
Nhắn tin đến : Min Chung Bum
Lí do chia tay : bạo lực quá mức
Nhà ở : Jungu
Mày là thằng giao hàng hả?
Giao hàng? Ờ, không.
Không hả?
Vậy mày là thằng quái nào hả?
Tôi... Tôi được cô Jun Young-ju
cử đến.
Jun... Jun Young-ju
Cái tên nghe quen quen...
Là mày hả? Mày là kép mới của nó hả?
Không, tôi là... Cô ấy bảo tôi đến...
Câm miệng, thằng khốn.
Nói với cô ta
Nếu muốn nói gì thì đến đây.
Rác rưởi.
Gì nữa đây?
Cô Young-joo muốn chia tay.
Bạo lực quá mức...
Cút xéo đi thằng khốn!
Coi chừng cái mạng mày, thằng chó chết.
- Gì chứ?
- Khoan, khoan...
Tôi đã chuyển lời nhắn.
Anh đã nghe rồi chứ?
Không có nghe gì cả! Đừng có mà
xía mũi vào chuyện đời tư của người khác nhé!
Tôi không phải thương lượng về quan hệ,
chỉ là chia tay thôi!
Biến đi! Cút đi!
Này, tao không nghe gì cả.
Cút đi!
Mày không nghe tao nói gì hả thằng kia?
Anh phải nghe tôi nói!
Em nghĩ là em sắp chết vì đói mất.
Ha-seok!
Em có chuyện muốn nói với anh.
Gì hả? Từ từ nào.
Anh cũng có cả khối chuyện muốn nói đây.
Ăn trước đã rồi nói chuyện nhé.
Em nói là em đói lắm mà.
Sook-hyun! Ăn thử đi, ngon lắm đấy.
Một lần, một lính cứu hỏa đã cứu
một cô gái thoát khỏi biển lửa.
Mọi người đều xa lánh cô gái,
nhưng anh ta lại chăm sóc cô ta
như một tên điên.
Người lính cứu hỏa và cô gái,
họ đã vượt qua những chống đối mạnh mẽ.
Thế là người lính cứu hỏa và
cô gái bắt đầu hẹn hò, đúng không?
Không, anh chàng hẹn hò với chị cô ta.
Cô ấy là người phụ nữ trong mơ của anh ta.
Anh không vui khi thấy em à?
Em vẫn thường phải ra dấu,
nên em quên mất cách nói thế nào rồi.
Em chỉ nhớ cách nói bằng tay thôi,
chứ không nói bằng lời được.
Nó cứ nằm mãi ở đầu lưỡi em thôi.
Nhưng đó là những lời mà ngay cả
khi em nhớ cách nói,
em cũng sẽ không nói.
Có lẽ em chỉ muốn nghe điều đó từ anh.
Anh cũng có điều muốn nói với em,
nhưng không phải ở đây.
Nơi này không phải là nhà hàng trên không,
và khong có rượu.
Anh không thể đối xử với em
như là một công chúa được.
Này này!
Có chuyện gì trên này thế này?
Anh không được dùng của công
vào việc riêng như thế chứ.
Lính cứu hỏa như chúng ta sao có thể
hành động như thế được chứ?
Giải thích rõ đi.
Được rồi, dính chặt vào nhau đi.
Tôi sẽ chụp cho một bức tuyệt đẹp.
Đừng có đứng đó mà cười chứ.
Thôi chúng tôi đi đây.
Anh có biết hắn ta đi đâu không?
Có thể là New York hoặc Paris.
Có lẽ chúng ta nên giúp bọn họ
gặp nhau trước khi anh ta đi chứ.
Cô có biết vì sao không có chú lùn nào
kết hợp được với Bạch Tuyết không?
Bọn họ không ai có thể nói với cô ấy
họ đã cảm thấy thế nào. Không một ai!
Tất cả bọn họ đều xấu hổ vì mình là người lùn.
Sự thật thì...
Sự thật thì, Bạch Tuyết cũng thích người lùn.
Khi Hoàng Tử xuống ngựa,
hắn ta thực sự... ờ
thực sự cũng lùn.
Đó là một bí mật,
nhưng thực tế thì hắn ta là người trẻ nhất.
Người thứ tám, đã được kết nạp vào.
Cô có biết vì sao mụ hoàng hậu phù thủy
bị chết một cách kinh khủng không?
Vì mụ đã bị gương thần lừa gạt!
Khi cô nhìn người yêu của mình,
thì đừng có nhìn bằng gương,
mà hãy nhìn bằng tim của mình.
Cái này là cái gì đây?
Không phù hợp với em rồi.
Đậm quá.
Chào!
Anh làm gì ở đây thế?
Anh có chuyện này muốn nói.
Chuyện gì chứ?
Anh sẽ nói với em sau.
- Không nói luôn được à?
- Lát nữa.
Ôi, em phải đi đây.
Em sẽ gọi cho anh sau nhé.
Anh sẽ chờ!
Xin chào.
- Xin chào.
- Xin chào.
- Hôm nay cô hơi muộn đấy nhé.
- Vâng... xin lỗi ạ.
- Soo-jung.
- Vâng?
Tối nay sẽ mưa đấy.
Đã vào mùa mưa rồi.
Ô, thật sao?
Cám ơn chị!
Này, số 8!
Tôi đã rất tò mò... không biết cô trông thế nào
Mắt cô, mũi...
Cô rất đẹp.
Hơn cả trong tưởng tượng của tôi nữa.
Đừng có nhút nhát thế chứ... Chàng ngốc ạ.
Đó là do trang điểm và ánh sáng đấy.
Chờ đã, chúng ta còn chưa biết tên nhau.
Tên cô là gì thế?
Su-eun.
Su-eun... Tên cô cũng đẹp nữa.
Nhưng Su-eun này, sao cô không nói gì thế?
Toàn là tôi nói không à.
Nói gì đi.
Hey, cô không nói được à?
Tôi xin lỗi... tôi chỉ...
Sao lại phải xin lỗi chứ?
Đâu phải anh làm tôi bị thế này chứ.
Anh phải nói điều đó ngay hôm nay
trước khi nó quá muộn.
Anh đã từng cứu một phụ nữ khỏi đám cháy...
Cứu một người đàn ông khỏi chết đuối...
Nhưng bây giờ,
bây giờ...
anh muốn cứu một người đàn ông đang yêu.
Anh biết đã muộn, nhưng...
Hãy chấp nhận nhé.
Sân vận động sẽ được mở cửa
từ 9h sáng đến 10h tối.
Bộ phận hành chính sẽ cố gắng thu hút
các công dân từ các tầng lớp khác nhau.
Bây giờ là một số tin vắn cuối ngày.
Tối hôm nay, một ngọn lửa đã
bùng phát tại một nhà máy giày ở Dobong-gu.
Ngọn lửa dã giết chết hai lính cứu hỏa
đang làm nhiệm vụ...
và một nạn nhân thứ ba chưa được nhận dạng.
Hai lính cứu hỏa bị chết là
Suh Ki-soo 40 tuổi và
Lee Jin-woo 30 tuổi.
Lee Jo-hyung 38 tuổi đã bị bỏng nặng
à đã được đưa vào bệnh viện.
Thảm họa xảy ra ở
tâng hầm của tòa nhà
nơi các lính cứu hỏa
cố gắng dập tắt ngọn lửa.
Cuối cùng, cô Hong sẽ tiếp tục
với bản tin thời tiết tối hôm nay.
Đã có mưa trên toàn quốc.
Theo Cục Thời tiết, cơn mưa đã
chấm dứt đợt nắng nóng 20 ngày vừa qua
và bắt đầu cho một mùa mưa mới.
Mùa mưa sớm có thể...
sẽ kéo dài trong vòng một tháng.
Đặc biệt bắt đầu trong tháng tới,
các cơn mưa sẽ...
Hãy vẽ lại đi nhé.
Thực ra, tôi sẽ ra đi du học vào tháng tới.
Tôi biết rồi.
Vì thế nên tôi mới cho anh thấy mặt đấy.
Tôi chưa từng cho ai nhìn thấy đâu.
Có vài thứ tôi thực sự muốn vẽ trước khi ra đi.
Nếu có cơ hội, tôi nghĩ tôi có thể vẽ thật đẹp.
Tôi thực sự nghĩ...
là mình có thể vẽ rát đẹp.
Tôi cũng đã biết đièu đó.
Anh muốn vẽ tôi,
nhưng nó đã không được như anh mong đợi.
Dù sao cũng cám ơn anh vì đã nói ra như thế.
Nhưng tôi không muốn nghe thêm nữa.
Nếu không,
sẽ mất mát thêm nhiều nữa.
Tạm biệt.
Khách hàng : Choi SukHyun,
Nhắn đến : Jung Ha Seok
Lí do chia tay : đã tìm thấy tình yêu mới
Nhà ở : Mapo
Anh Jung Ha-seok.
Tôi được cô Choi Sook-hyun nhờ đến đây.
Anh biết cố ta chứ, đúng không?
Cô Sook-hyun nhờ tôi chuyển lời nhắn này đến anh.
Cô Sook-hyun muốn chia tay với anh.
Cô ấy thấy quá khó khăn để nói với anh,
nên tôi đã đến thế.
Anh hiểu chứ?
Cô Sook-hyun nói cô ấy đã gặp được người mới.
Dĩ nhiên anh là một người tốt,
và cô ấy đã yêu anh.
Nhưng một tình yêu mới đã xuất hiện.
Đừng làm mọi chuyện trở nên nặng nề.
Hãy cầu chúc những điều tốt đẹp
cho tình yêu mới của cô ấy.
Và cô ấy hi vọng rằng...
Anh cũng sẽ tìm được một tình yêu mới.
Với tất cả lòng chân thành của cô ấy.
Anh đã nghe rồi chứ, đúng không?
Mẹ!
Sẽ ổn thôi.
Cô sẽ nhanh khỏe thôi.
Ju-young!
Mẹ...
Bố, đừng khóc. Mẹ nghe thấy đấy.
Mẹ... Mẹ ơi!
Từ giờ con sẽ ngoan mà!
Mẹ ơi, mẹ đừng có chết.
Mẹ ơi, mẹ đừng chết...
Mẹ ơi, con xin mẹ!
Mẹ ơi,... đừng mà!
Từ giờ con sẽ cư xử đàng hoàng mà.
Cô Eom Ju-young?
Tôi đến từ dịch vụ chia tay.
Cô biết cậu Park Hwi-chan chứ?
Cậu ấy đã nhờ tôi đến đây.
Tôi đã nghỉ làm việc này,
nhưng cậu ấy là khách hàng cuối cùng của tôi,
nên tôi đặc biệt đến đây vì cậu ấy.
Bây giờ... tôi sẽ chuyển lời nhắn
từ cậu Park Hwi-chan.
Cậu Hwi-chan không muốn rời xa cô.
Đây là một trường hợp khác biệt.
Cậu Hwi-chan muốn cô đứng lên lần nữa.
Ai chứ?
Park Hwi-chan.
Con trai tôi.
Vâng...
Con trai cô có một thứ muốn cô xem.
Và đó là...
Cậu ấy vẽ có đẹp không?
Câu ấy nói trước đây cậu ấy không thể vẽ đẹp...
bởi vì cô quá xinh đẹp.
Cô không sao chứ?
Hwi-chan nói cậu ấy sẽ làm bất cứ
điều gì cô bảo, giũ lại nhật kí,
và sẽ không nói dối nữa,
vì thế hãy...
Nói với con trai tôi...
Cám ơn nó...
đã vẽ tôi... rất đẹp.
Tôi sẽ.
Mẹ... Mẹ ơi...
Xin lỗi vì để cô phải chờ lâu.
Xin mời ngồi.
Cô muốn uống gì không?
Không, cám ơn. Lí do anh muốn gặp tôi là...?
Chúng tôi tìm thấy vài thứ khi
đang điều tra vụ tai nạn này.
Tôi nghĩ tốt hơn là nên cho cô xem.
Và đây là những thứ tìm thấy trong
quần áo của anh Lee Jin-woo.
Soo-jeong.
Em cũng vậy.
Em cũng yêu anh.