Tip:
Highlight text to annotate it
X
Tháng 10 là tháng của phát minh.
Vậy ngay đây, Statler Toyota đang có
doanh số tốt nhất năm...
cho tất cả loại xe Toyota đời 1985.
- Các bạn sẽ không thể tìm ra chiếc
xe tốt hơn...
với giá cả cũng như dịch vụ tốt hơn
chúng tôi ở Hill Valley này.
Đó là Statler Toyota ở dưới phố
của Hill Valley.
Nhưng hãy nhanh lên. Mức giá này
chỉ áp dụng đến hết...
Ngài nghị viện mong đợi sự bỏ
phiếu ngày hôm nay.
Chuyển sang tin khác, chính quyền tại
khu nghiên cứu hạt nhân Thái Bình Dương...
Đã phủ nhận tin đồn rằng một chiếc
cặp chứa chất phóng xạ...
Đã bị đánh cắp khỏi trung tâm hai tuần
trước.
Một nhóm khủng bố Lybi đã nhận trách
nhiệm cho việc này.
- Tuy nhiên, giới chức vẫn có ý kiến
khác nhau...
Cho một lỗi nghiệp vụ trong việc này.
F. B. L. , đang điều tra vụ này, cũng
không có ý kiến.
12 thùng thuốc phiện đã biến mất trên
bờ biển Boca Raton, Florida,
ngày hôm qua.
Chào, tiến sĩ?
Tiến sĩ?
Chào Có ai ở nhà không?
Einstein, đến đây nào nhóc.
Chuyện gì vậy? Oh, Chúa ơi.
Ôi, Chúa ơi!
Tởm thật. Chuyện gì thế?
Whoa.
- Rock 'n' roll.
- Này, chào.
- Marty, là cháu à?
Vâng, tiến sĩ.
Bác đang ở đâu vậy?
Bác đã tìm thấy cháu rồi. Cháu đến gặp
bác tại phố buôn bán Twin Pines Mal
đêm nay lúc 1: 15 được không?
Bác sẽ làm 1 chuyện rất quan trọng.
Bác cần cháu giúp.
- 1: 15 sáng à? Tiến sĩ, có chuyện
gì à?
- Ừ.
- Bác đã ở đâu suốt cả tuần vậy?
- Làm việc.
- Con Einstein ở đó với bác không?
- Có, nó ngay đây.
Bác đã quên thiết bị của mình suốt
tuần qua đó.
Thiết bị à. Nó làm bác nhớ ra điều này, Marty.
Đừng đụng vào dàn âm thanh nhé.
Có khả năng nó bị quá tải đó.
Rồi. Cháu sẽ nhớ.
Tốt. Gặp lại cháu tối nay nhé.
Đừng quên đó.
- 1: 15 sáng, phố mua sắm Twin Pines.
- Đúng rồi.
- Phải tiếng đồng hồ đó không?
- Phải, là 8:00.
Tuyệt! Thí nghiệm của bác đã
hoạt động!
Chính xác là chậm 25 phút!
Chờ đã. Chờ đã, tiến sĩ.
Bác bảo giờ đang là 8:25 à?
- Chính xác.
- Khỉ thật!
Cháu trễ học rồi.
The power of love
is a curious thing.
Make one man weep
Make another man sing.
Change your heart
to a little white dove.
More than a feelin'
That's the power of love.
You don't need money
Don't take fame.
Don't need no credit card
to ride this train.
Lt's strong and it's sudden
and it's cruel sometimes.
But it might
just save your life.
That's the power of love.
That's the power of love.
Can you feel it.
- Chào, Jenifer.
- Marty, đừng đi lối này. Thầy
Strickland đang tìm bạn đó.
Nếu bạn bị bắt, thì bạn đã trễ 4
lần liên tiếp rồi đó.
Được rồi, đi nào. Mình nghĩ ta an toàn rồi.
Lần này không phải lỗi của mình.
Tiến sĩ đã để đồng hồ chậm 25 phút.
Tiến sĩ à? Tôi có được biết là em vẫn
lê la với tiến sĩ Emmett Brown không, McFly?
Tsk, tsk, tsk, tsk, tsk. Giấy đi muộn
cho em này, tiểu thư Parker.
Và một cho em, McFly. Tôi tin là em
đã 4 lần đi trễ rồi.
Để tôi cho em lời khuyên nhé, chàng trai trẻ.
Cái người gọi là tiến sĩ Brown nguy hiểm đó.
Ông ta thật sự là điên.
Chơi với ông ta, em sẽ gặp rắc rối đó.
Oh, phải, thưa thầy.
Em thật sự có vấn đề về tác phong đó.
Em là một người lơ đễnh.
Em làm tôi nhớ đến bố em khi ông ta đến đây.
Ông ấy cũng là một người lơ đễnh nữa.
Giờ em đi được chưa, thầy Strickland?
Tôi có thấy ban nhạc của em trong bảng
phân công cho buổi khiêu vũ tới.
Sao lại phải tốn công thế, McFly?
Em chẳng có cơ hội nào đâu.
Em giống ông già nhà em quá.
Không người nhà McFly nào từng
làm nên điều gì trong lịch sử của Hill Valley.
Phải, ừm, lịch sử sẽ thay đổi.
Nhóm kế.
- Được rồi.
Bọn em là, uh... Bọn em là nhóm Pinhead.
- 1, 2, 3...
Được rồi, đủ rồi. Cảm ơn các em.
Thôi nào. Thôi nào.
Thầy e là các em ầm ỹ quá.
Nhóm kế.
Mời nhóm kế.
Hãy tái bầu cử thị trưởng Goldie Wilson.
Sự phát triển có trong tên đệm của ông.
Quá ầm ỹ. Mình không thể tin được.
Chúng mình sẽ không bao giờ có cơ hội
chơi trước bất cứ ai.
Marty, một lời từ chối
không phải là hết cho thế giới này mà.
Mình chỉ không nghĩ mình bị tách
khỏi âm nhạc.
Nhưng bạn giỏi mà, Marty.
Bạn thật sự giỏi và băng thử giọng của bạn hay lắm.
Bạn nên gửi đến công ty thu băng.
- Như là tiến sĩ luôn nói đó.
- Mình biết.
Nếu bạn tập trung làm, bạn có thể
đạt đến bất cứ thứ gì đó.
Lời khuyên tốt đó, Marty.
Được rồi. Nếu mình gửi một băng và
họ từ chối thì sao?
Nếu họ bảo mình không giỏi thì sao?
Và nếu họ nói, ''Anh không có tương lai'' thì sao?
Mình không nghĩ mình có thể
chấp nhận sự từ chối đó.
Chúa ơi. Mình bắt đầu nghe giống bố mình rồi.
- Bố bạn không tệ thế đâu.
- Hãy cứu lấy tháp đồng hồ.
Bác ấy sẽ cho bạn mượn chiếc xe vào tối mai.
Hãy coi chiếc 4x4 kìa.
- Tuyệt thật.
- Khiêng lùi lại.
Một ngày nào đó, Jenifer.
Một ngày nào đó.
Không tuyệt sao khi ở trên chiếc xe đó bên hồ?
Để một đôi túi ngủ ở đàng sau xe.
Ngủ dưới bầu trời sao.
- Thôi đi nào.
- Gì thế?
Mẹ bạn có biết không? Tối ngày mai đó?
Không, ra khỏi thành phố mà. Mẹ mình
nghĩ mình đi cắm trại với mấy đứa bạn.
Mẹ mình sẽ nổi điên lên khi biết mình đi với bạn.
Mình sẽ được nghe một bài diễn thuyết mẫu mực...
về việc mẹ không bao giờ làm
những điều đó khi còn nhỏ.
Ý mình là mẹ mình sinh ra là một nữ tu ấy.
Mẹ bạn chỉ cố giữ bạn đứng đắn hơn thôi.
Mẹ có vẻ làm không tốt nhỉ.
- Tệ thì có.
- Hãy cứu lấy tháp đồng hồ.
Cứu lấy tháp đồng hồ.
Mayor Wilson đang tài trợ một
hành động thay thế tháp đồng hồ.
30 năm trước, một tia sét
đã đánh trúng tháp đồng hồ...
Và đồng hồ từ đó đã ngưng chạy.
Chúng tôi ở tổ chức bảo tồn Hill Valley...
nghĩ rằng nó nên được bảo tồn như ban đầu...
như một phần lịch sử và di sản.
- 25 xu đây.
- Cảm ơn.
- Đừng quên lấy tờ rơi nhé.
- Đúng rồi.
Cứu lấy tháp đồng hồ!
- Chúng ta đã ở đâu nhỉ?
- Ngay lúc này này.
- Jenifer!
Bố mình đó. Mình phải đi đây.
- Mình sẽ gọi tối nay.
- Mình sẽ ở nhà bà.
Đây, để mình cho bạn số điện thoại.
Chào nhé.
That's the power of love.
That's the power of love.
First time you feel it
it might make you sad.
Next time you feel it
it might make you mad.
But you'll be glad, baby
when you've found.
That's the power
makes the world go round.
And it don't take money.
Don't take fame.
Don't need no credit card
to ride this train.
Lt's strong and it's sudden
lt can be cruel sometimes.
But it might
just save your life.
Giấy phép California, Bravo, Tango,
Delta 6- 2- 9.
Đang kéo về trạm sửa chữa.
Bất cứ đơn vị nào xin trả lời.
Tuyệt lắm. Hoàn hảo.
Tôi không thể tin được anh cho tôi mượn xe...
mà không nói xe có điểm mù.
Tôi suýt bị chết đó.
Nghe này, Biff, tôi chưa bao giờ...
nghĩ nó có điểm mù trước kia.
Chào con trai.
Anh mù à, McFly? Nó kia kìa.
Anh giải thích thế nào về cái xác xe kia?
Ừm, Biff, tôi có thể...
Tôi có thể nhờ...
bên bảo hiểm của anh trả cho
thiệt hại đó không?
Bảo hiểm của tôi à?
Đó là xe của anh mà.
Bảo hiểm của anh phải trả nó.
Và tôi muốn biết ai sẽ trả cho cái này.
Tôi đã làm đổ bia khi bị đụng trúng đó.
Ai sẽ trả phí giặt ủi cho tôi đây?
- Uh...
- Và những bản báo cáo của tôi đâu?
Tôi vẫn chưa hoàn thành, nhưng tôi nghĩ
nó không cần cho đến...
Chào? Này? Có ai ở nhà không?
Hở?
Nghĩ đi, McFly. Nghĩ đi!
Tôi phải có thời gian để nhờ ghi lại.
Anh có nhận ra điều gì sẽ xảy ra khi
tôi nộp báo cáo với nét chữ của anh không?
Tôi sẽ bị đuổi việc đó.
Anh không muốn điều đó xảy ra,
phải không?
- Có không?
- Dĩ nhiên là không rồi, Biff.
Tôi sẽ không để điều đó xảy ra đâu.
Giờ thì, coi này. Tôi sẽ hoàn thành
những báo cáo đó tối nay...
Và tôi sẽ đưa nó sáng mai.
Đừng sớm quá nhé. Thứ bảy
tôi ngủ trễ đấy.
Giày anh chưa cột kìa.
- Đừng dễ mắc lừa thế, McFly.
Nơi này thu xếp gọn nhỉ.
Tôi đã nhờ kéo xe đó đến nhà
cho anh...
Và tất cả những gì anh có cho tôi
là một lon bia nhẹ à?
Đang nhìn gì thế, đồ đần?
Chào mẹ cậu giùm tôi nhé.
Bố biết con định nói gì, con trai,
và con đúng đó.
Con đúng đó.
Nhưng, ờ, Biff tình cờ là giám sát của bố...
Và bố e rằng bố không giỏi trong
việc... đối đầu đâu.
Nhưng còn cái xe, bố.
Ý con là, ông ta làm hư nó.
Ông ta làm nó tan tành.
Con cần xe đó tối mai, bố.
Bố có biết nó quan trọng thế nào
với con không?
Bố biết, và tất cả những gì
bố có thể nói là...
Bố xin lỗi.
Tin bố đi, Marty, con nên đi...
mà không cần lo lắng gì về tất cả
những điều trầm trọng này...
Và đau đầu về việc tại bữa khiêu vũ nọ.
Bố đúng đó.
Điều cuối cùng em cần là đau đầu đấy.
Mấy đứa, chúng ta sẽ phải tự ăn
cái bánh này thôi.
Cậu các con Joey không được phóng
thích ra rồi.
Nếu các con gọi cho cậu thì tốt đấy.
- Cậu Jailbird Joey?
- Đó là em trai mẹ mà.
Phải. Thật là ngượng khi có
một ông cậu ngồi trong tù.
Tất cả chúng ta đều mắc sai lầm
trong đời, mấy đứa ạ.
- Khỉ thật, con trễ mất.
- David, cẩn thận giữ mồm đó!
Đến đây và hôn mẹ trước khi đi nào.
Coi nào, mẹ. Nhanh lên.
Con trễ xe buýt mất.
Gặp lại bố sau nhé.
Whoo! Tới lúc bố đổi cái dầu bóng rồi đó.
Oh. Ha- Ha- Ha.
Này, Marty. Em không phải là
dịch vụ trả lời điện thoại cho anh.
trong khi anh ở bên ngoài nhăn nhó
với cái xe...
Jenifer Parker đã gọi anh hai lần rồi đó.
Mẹ không thích cô bé đó. Bất cứ cô gái nào
gọi cho bạn trai đều muốn có rắc rối.
Oh, mẹ. Gọi điện thoại cho con trai thì có gì đâu.
Mẹ nghĩ nó thật kinh khủng.
Các cô gái theo đuổi các chàng trai.
Khi mẹ bằng tuổi các con,
mẹ chưa bao giờ theo đuổi con trai hay gọi...
hay ngồi trong xe đã đỗ
với một cậu con trai bao giờ.
Vậy làm sao mà con
có thể gặp được ai đó chứ?
Ừm, nó sẽ đến thôi.
Giống cái cách mẹ đã gặp bố các con.
Thật là ngu ngốc.
Ông ngoại đã tông vào bố.
Duyên số đó các con.
- Dù sao thì...
Nếu ông ngoại không đụng bố,
thì các con không ai được sinh ra đâu.
Phải.
Mẹ vẫn không hiểu bố các con
đang làm gì giữa đường lúc đó nhỉ.
Là gì đó, George? Đang ngắm chim à?
Gì vậy, Lorraine? Gì thế?
Dù sao thì, ông các con đã tông bố...
và mang bố vào trong nhà.
Bố các con trông thật vô dụng.
Giống một con cún lạc vậy,
và tim mẹ đã rung lên vì điều đó.
Phải, mẹ, chúng con biết. Mẹ đã
kể chuyện này nhiều rồi. Mẹ đã thương hại bố.
Vậy là mẹ đã đi cùng bố đến buổi khiêu
vũ ''Fish Under The Sea''.
Không. Là ''Enchantment Under The Sea''.
Buổi hẹn đầu tiên. Mẹ sẽ
không bao giờ quên được.
Đó là cái đêm có bão chớp,
phải không, George?
Bố các con đã hôn mẹ lần đầu tiên
trên sàn nhảy đó.
Và ngay lúc đó mẹ nhận ra rằng...
Mẹ sẽ sống cả đời này với
bố các con.
Oh, không! Ha- Ha- Ha- Ha- Ha.
Alô.
Marty, cháu không ngủ đấy chứ?
Ah, tiến sĩ. Ah, không.
Không, không phải thế đâu.
Nghe này, chuyện này rất quan trọng.
Bác đã quên cái máy quay.
Cháu có thể lấy nó tại chỗ bác
trên đường đến không?
Có. Cháu đang đến đây.
- Einstein! Chào, Einstein, tiến sĩ đâu?
Tiến sĩ!!
- Marty! Cháu làm được rồi!
- Phải.
Cháu mừng đến với
thí nghiệm mới nhất của bác.
Đây là cái bác đã chờ đợi cả đời.
- Uh, ừm, đó là DeLorean.
- Được đó.
Tất cả câu hỏi của cháu sẽ được
giải đáp ngay thôi. Giờ thì quay đi rồi
chúng ta sẽ tiếp tục.
- Là chiếc Devo à?
- Giờ đừng quan tâm đến nó.
- Không phải lúc này đâu.
- Cháu sẵn sàng rồi.
Xin chào. Tôi là tiến sĩ Emmett Brown.
Tôi đang ở khu để xe
của phố buôn bán Twin Pines.
Bây giờ là sáng thứ 7, ngày 26/10,
1985, 1: 18 sáng.
Đây là thí nghiệm thời gian số một.
Đến đây nào, Einie. Vào đó đi.
Đi nào. Vào đi. Ngồi xuống đi.
Thắt dây an toàn vào nào.
Whoa, whoa. Được rồi.
Xin hãy chú ý rằng đồng hồ của Einstein...
Là chính xác đúng bằng
với đồng hồ tôi đang giữ đây.
- Được chứ? Tốt rồi.
- Được rồi. Kiểm tra rồi, tiến sĩ.
Đi vui vẻ nhé, Einstein.
Cẩn thận cái đầu đó.
Bác để thứ đó cùng với xe hơi à... ?
- Coi này.
- Phải. Được rồi.
Được rồi.
Chúa ơi!
Không phải bác! Là cái xe!
Nếu những tính toán của bác đúng...
Khi chiếc xe này chạy với tốc độ
88 dặm một giờ...
Cháu sẽ thấy điều hay lắm.
Coi chừng! Coi này!
Ah! Bác đã nói gì với cháu nào?
88 dặm một giờ đó!
Sự dịch chuyển thời gian diễn ra đúng
1:20 phút sáng và 0 giây!
Ah, Chúa ơi!
Chúa ơi, tiến sĩ!!
Bác làm biến mất Einstein rồi!
Bình tĩnh nào. Bác chẳng
làm biến mất thứ gì cả.
Cấu trúc phân tử của Einstein
và chiếc xe hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
- Vậy cả hai đâu rồi?
- Câu hỏi đúng phải là,
''Cả 2 đang ở thời điểm nào?''.
Thấy chứ, Einstein đã trở thành con vật
đầu tiên du hành thời gian đó!
Bác đã đưa nó đến tương lai!
Một phút trong tương lai, chính xác là thế.
Chính xác là 1:21 sáng và 0 giây.
Chúng ta sẽ gặp cả hai đó.
Chờ chút đã. Chờ chút đã, tiến sĩ. Uh...
Bác định nói là bác đã làm ra
cỗ máy thời gian...
Trong một chiếc DeLorean à?
Nếu cháu định làm một cỗ máy thời gian,
sao không cho thêm tí kiểu dáng chứ?
Ngoài ra, thép không gỉ
sẽ làm cho luồng tán sắc...
- Coi chừng!
- Gì? Sao thế? Nó nóng à?
- Nó lạnh.
Lạnh thật.
Ah, ha- Ha! Einstein, con quỷ nhỏ!
Đồng hồ Einstein chính xác là chậm hơn
một phút so với đồng hồ bác và vẫn đang chạy!
- Nó không sao.
- Nó ổn rồi.
Nó hoàn toàn không biết
chuyện gì đã xảy ra.
Với nó thì chuyến đi chỉ mới tức thì thôi.
Đó là lý do đồng hồ của nó
chậm hơn bác một phút.
Nó đã vượt qua một phút đó
để đến ngay thời điểm này.
Đến đây nào.
Bác sẽ chỉ cháu nó hoạt động ra sao.
Trước tiên, cháu bật mạch thời gian lên.
Dòng này sẽ chỉ cháu sẽ đi đâu...
Thứ này chỉ cháu đang ở đâu,
thứ này chỉ cháu đã ở đâu.
Cháu nhập thời gian đến bằng bàn phím.
Thử nói cháu muốn coi
thời điểm tuyên bố độc lập.
Hay chứng kiến sự ra đời của Chúa Giêsu.
Đây là thời khắc lịch sử của khoa học.
Ngày 5/11 , 1955.
Phải. Ngày 5/11 , 1955.
- Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Đó là ngày bác nghĩ ra việc
du hành thời gian.
Bác còn nhớ rõ lắm. Lúc đó
bác đang trong nhà tắm, tay cầm đồng hồ.
Sàn sứ trơn. Bác đã trượt ngã,
đầu đập xuống bồn rửa.
Lúc đó, bác đã có một khám phá.
Một viễn cảnh. Một hình ảnh trong
đầu bác. Một bức ảnh của thứ này.
Chính thứ này làm cho
việc du hành thời gian diễn ra.
Tụ điện thông lượng.
- Tụ điện thông lượng à?
- Nó đã ngốn mất 30 năm và tài sản cả gia đình...
để đi đến ngày hôm nay.
Chúa ơi, đã lâu thế rồi sao?
Nhiều thứ đã thay đổi quanh đây.
Bác nhớ đây đã từng là một nông trại.
Ông già Peabody sở hữu tất cả nơi này.
Ông ta đã có một ý tưởng điên rồ
về việc trồng cây thông.
Đây là, ờ... Đây là nhiệm vụ nặng thật, tiến sĩ.
Tuyệt lắm. Nó có chạy
bằng xăng thông thường không?
Thật không may là không.
Nó cần thứ mạnh hơn. Phóng xạ.
Uh, plutonium. Chờ đã nào. Bác định...
Bác định nói thứ này là hạt nhân nguyên tử à?
Này, này. Cứ quay tiếp đi.
Không, thứ này chạy bằng điện,
nhưng bác cần một phản ứng hạt nhân...
Để tổng hợp một dòng điện 1. 21 gigawatt.
Bác không đến cửa hàng mua rồi.
Bác đã ăn cắp nó.
Dĩ nhiên. Nhờ một nhóm người Lybi.
Chúng muốn bác chế cho chúng một trái bom.
Vậy là bác đã lấy phóng xạ và cho chúng
một trái bom, với nhân là những mảnh
của máy pinball cũ.
- Đi nào! Lấy cho cháu một bộ đồ
kháng phóng xạ nào.
- Chúa ơi!
Giờ an toàn rồi. Mọi thứ đều ổn.
Đừng quên những cuộn băng đó.
Bác cần nó làm dữ liệu đó.
Để nó lại đây. Chúng ta đi nào.
Whoop! Quên đi mất cái vali của mình.
Ai biết họ cần đồ lót côtông trong tương lai.
- Bác dị ứng với đồ nhân tạo.
- Tương lai.
- Đó là nơi chúng ta đến.
- Đúng rồi.
25 năm sau trong tương lai.
Bác luôn mong đến tương lai,
nhìn nhiều năm sau...
xem sự phát triển của con người.
- Tại sao không chứ?
- Bác cũng có thể thấy ai sẽ thắng...
25 giải World Series tới.
- Uh, tiến sĩ. Uh, nhớ nhìn qua cháu
trong tương lai nhé.
- Hở?
Chắc rồi. Quay đi.
Ahem!
Tôi, tiến sĩ Emmett Brown...
Sẽ dấn thân vào một cuộc hành trình lịch sử.
Tôi đang nghĩ gì thế nhỉ?
Bác hầu như quên mang theo phóng xạ dự trữ.
Làm sao mình về nhỉ?
Chuyến đi một chiều à.
- Chắc bác điên rồi.
- Gì thế, Einie?
Oh, Chúa ơi. Chúng tìm ra bác rồi.
Bác không biết thế nào những chúng tìm ra rồi.
- Chạy đi, Marty!
- Ai? Ai thế?
Cháu nghĩ là ai? Bọn Liby đó.
Chúa ơi!
- Để bác dụ chúng!
Tiến sĩ, chờ đã!
Không!
Đồ khốn!
Đi ngay!
Đi nào!
Coi nào! Đi đi! Khỉ thật!
Chúa ơi!
Khỉ thật!
Để coi các người có thể
đạt đến tốc độ 90 dặm không.
Chúa ơi, gì thế? Gì thế, bố?
Nhìn như một máy bay...
không có cánh vậy.
Đó không phải là máy bay. Nhìn này.
- Đừng nhìn!
- Nghe này... Whoa!
Xin chào?
Uh, xin lỗi.
Xin lỗi về cái chuồng ngựa nhé.
Nó đã biến đổi thành người rồi!
Bắn đi!
Coi này, tên biến đổi khốn kiếp!
- Nó chạy rồi!
- Dừng lại!
Bắn đi bố!
Cây thông của tôi! Tại sao...
Đồ khốn! Mày giết cây thông của tao rồi!
Được rồi, McFly. Suy nghĩ nào.
Đó chỉ là giấc mơ thôi.
Chỉ là một giấc mơ cực kỳ...
Whoa! Nghe này, hai người cần giúp tôi.
Đừng dừng lại, Wilbur! Lái đi nào!
Không thể.
Điều này điên thật.
- Oh, coi nào.
- Tuyệt thật.
Mr. Sandman.
Mr. Sandman.
Mr. Sandman.
Bring me a dream.
Make her complexion
like peaches and cream.
- Give her two lips
like roses in clover.
And tell me that
my lonesome nights are over.
Sandman.
- L'm so alone.
Don't have nobody
to call my own.
Please turn on
your magic beam.
Mr. Sandman
bring me a dream.
Mr. Sandman
bring me a dream.
Make her the cutest
that l've ever seen.
Hãy nhớ, những công dân,
tương lai trong tay mọi người đó.
Nếu các bạn tin vào sự phát triển,
hãy tái bầu cử thị trưởng Red Thomas.
Sự phát triển có trong tên đệm của ông ấy.
Nền tảng phát triển của thị trưởng Red Thomas...
Là có thêm công việc,
nền giáo dục tốt hơn...
Sự phát triển đô thị lớn hơn
và thuế thấp hơn.
Vào ngày bầu cử,
hãy bầu cho người xứng đáng.
Hãy tái bầu cử thị trưởng Red Thomas.
Chắc đây là giấc mơ rồi.
Raised in the woods
so's he knew every tree.
Kilt him a b'ar
when he was only three.
Davy.
Này nhóc, làm gì thế, nhảy khỏi tàu à?
- Gì?
- Cái phao cứu hộ đó là gì thế?
Cháu chỉ muốn dùng điện thoại.
Ừ, đàng sau đó.
''Brown. ''.
- Tuyệt. Bác còn sống.
Coi nào.
Bác có biết 1640 Riverside ở...
Cậu định gọi gì à?
Ah, phải. Cho cháu... Hoá đơn đi.
Hoá đơn? Tôi không thể đưa hoá đơn
nếu cậu không gọi gì cả.
Đúng. Cho cháu một Pepsi miễn phí đi.
Nếu cậu muốn một Pepsi,
cậu sẽ phải trả tiền đó.
Vậy cho cháu thứ gì đó
không có đường, được chứ?
Thứ không đường đây.
Này, McFly.
Mày nghĩ mày đang làm gì vậy?
- Biff.
- Tao đang nói với mày đó, McFly,
đồ bọ Ailen!
- Oh, chào, Biff. Chào mọi người.
Mọi người khoẻ không?
- Làm xong bài tập cho tao chưa?
Ừm, thật ra thì, mình thấy,
vì đến thứ hai mới cần đến...
Chào? Xin chào? Có ai ở nhà không?
Này, nghĩ đi, McFly.
Nghĩ đi.Tao phải có
thời gian sao chép lại đó.
Có nhận ra nếu tao nộp bài của mình
với nét chữ của mày thì thế nào không?
Tao sẽ bị đá khỏi trường đó.
Mày không muốn thế, phải không?
- Phải không? Không chứ?
- Dĩ nhiên không rồi.
Tôi không muốn đâu.
Đang nhìn gì thế, đồ đần?
Tên này mặc đồ cứu hộ này.
Hắn nghĩ hắn sẽ chết chìm hay sao ấy.
Còn bài tập của tao thì sao, McFly?
Uh, được rồi, Biff.
Ừm, tôi, uh...
Tôi sẽ hoàn thành xong tối nay...
Và sẽ mang vào sáng mai.
Đừng sớm quá đấy. Chủ nhật
tao hay ngủ muộn. Giày chưa cột kìa!
- Đừng dễ lừa thế, McFly.
- Tao không muốn thấy mày ở đây thêm nữa.
- Được rồi. Được rồi. Bye- Bye.
- Gì thế?
- Anh là George McFly!
Phải. Còn cậu là ai?
Tại sao anh lại để
những tên đó quấy rầy vậy?
- Vì chúng bự con hơn tôi.
- Hãy đứng vững vàng đi cậu nhóc!
Hãy tự trọng đi chứ.
Anh không biết là nếu người ta
đè đầu cưỡi cổ anh lúc này...
Thì họ sẽ làm thế cả đời anh luôn đó.
Nhìn tôi này. Anh nghĩ
tôi sẽ làm cả đời ở nơi tồi tàn này à?
- Cẩn thận đó.
- Không, thưa ngài!
Tôi sẽ làm gì đó cho mình.
Tôi sẽ đi học lớp bổ túc ban đêm.
- Một ngày nào đó, tôi sẽ làm ai đó đấy.
- Phải. Anh ta sẽ làm thị trưởng.
Phải, tôi...
Thị trưởng! Ý tưởng hay đó!
Tôi có thể vận động làm thị trưởng.
- Một thị trưởng da màu. Hay nhỉ.
- Cứ chờ và xem đi, ông Carruthers.
Tôi sẽ làm thị trưởng. Tôi sẽ trở thành
người quyền lực nhất ở Hill Valley...
Và tôi sẽ làm trong sạch thành phố này.
Tốt. Anh có thể bắt đầu bằng việc
lau sàn nhà đó.
Thị trưởng Goldie Wilson.
Nghe hay đấy.
Này, bố! George!
Này, cái anh trên xe đạp ơi!
Anh ta là tên nhìn trộm!
- Bố!
Này, chờ... Chờ đã. Anh là ai?
Stella! Một tên nhóc
nhảy vào xe bố này!
Ra ngoài đây ngay! Giúp bố mang
nó vào nhà ngay!
Mẹ à?
Phải không?
Đó, đó. Thư giãn đi.
Cậu đã ngủ gần 9 tiếng rồi đó.
Con có... Một ác mộng.
Con nghĩ con đã trở lại đúng lúc.
Tệ thật.
Ừm, giờ cậu an toàn rồi...
Trong năm 1955.
- 1955?
Cô là...
Cô là...
Tên mình là Lorraine.
- Lorraine Baines?
- Phải.
Nhưng cô, ờ...
Cô quá...
Cô quá... mảnh mai!
Thư giãn nào, Calvin. Bạn có
vết bầm trên đầu kìa.
Ah! Quần tôi đâu?
ở đàng đó... Trên hòm đồ của tôi.
Tôi chưa bao giờ thấy quần lót tím
trước đây, Calvin.
Calvin? Tại sao... Tại sao cô cứ
gọi tôi là Calvin?
Đó là tên bạn, phải không?
Calvin Klein.
- Nó có ghi trên quần lót của bạn đó.
Tôi nghĩ mọi người gọi bạn là Cal,
phải không?
Không, thật sự, người ta...
gọi tôi là Marty.
Oh.
Rất hân hạnh được gặp, Calvin...
Marty...
Klein.
- Bạn có phiền khi tôi ngồi đây không?
- Không.
Tốt. Không, tốt mà.
- Có một vết bầm ở đó đó.
- Ahh!
- Lorraine, con ở trên đó à?
Oh, Chúa ơi! Mẹ tôi đó!
Nhanh lên! Mặc quần vô đi!
Nói tôi nghe, Marty, cậu
ở bến cảng bao lâu rồi?
- Xin lỗi?
- Tôi nghĩ cậu là một thuỷ thủ.
Đó là lý do cậu mặc đồ cứu hộ.
Ừm, nhân viên cứu hộ ạ.
Sam, cái cậu anh đụng đây này.
Cậu ta không sao. Tạ ơn Chúa.
Cậu đang làm gì ở giữa đường thế?
Đừng để ý đến bác ấy.
Bác ấy đang hứng chí đấy.
Thôi loay hoay với cái đó đi.
Vào đây ăn tối nào.
Cậu đã biết Lorraine rồi.
Đây là Milton, đây là Sally...
Đó là Toby, và đàng đó trong cái nôi
là em bé Joey.
Vậy ra đây là cậu Joey.
- Cậu nên quen với việc
có song chắn đi, cậu nhóc.
Phải. Joey thích ở trong nôi lắm.
Nó khóc mỗi khi chúng tôi đưa ra ngoài,
nên chúng tôi để nó trong đó.
Ừm, Marty, hy vọng cậu thích
bánh mì thịt.
Ừm, cháu thật sự nên...
Ngồi đây này, Marty.
Sam, thôi cái đó đi
và vào ngồi ăn tối ngay.
- Oh, ho, ho! Nhìn nó chạy này.
Giờ chúng ta có thể coi Jackie Gleason
trong khi đang ăn.
***! Zoom!
Cái tivi đầu tiên nhà mình đó.
Bố vừa mua nó hôm nay.
Nhà bạn có tivi không?
Ừm, phải, có... hai cái.
Wow! Anh chắc giàu lắm.
Oh, con à, anh ấy đang đùa đó.
Không ai có hai tivi đâu.
Này... Này, cháu coi phim này rồi.
Đây là dạng cổ điển.
Đây là khúc Ralph mặc đồ
như người ngoài hành tinh.
Ý anh là sao? Đây là phim mới mà.
Ừm, phải, anh đã coi chiếu lại.
- Chiếu lại là sao?
- Em sẽ biết thôi.
Cậu biết không, Marty,
cậu trông thật quen với tôi.
Tôi có biết mẹ cậu không?
Có, cháu nghĩ là có.
Vậy tôi muốn gọi cho bà ấy.
Tôi không muốn bà ấy lo cho cậu.
Bác không thể. Ừm...
Là, ờ, không có ai,
không có ai ở nhà cả.
- Oh.
- Chưa đâu.
Oh.
Uh, mọi người có biết Riverside Drive
ở đâu không?
ở cuối thành phố đó. Một dãy phố
qua Maple.
Phía cực đông thành phố.
Một dãy phố qua Maple. Đó là đường
John F. Kenedy Drive.
John F. Kenedy là ai thế?
Mẹ ơi?
Vì bố mẹ của Marty đang đi xa...
Bố mẹ có nghĩ cậu ta nên ở lại
đây tối nay không?
Dù sao thì, bố suýt nữa
đã cán chết cậu ấy.
Đúng vậy, Marty.
Tôi nghĩ cậu nên ở lại đây.
Đó là trách nhiệm của chúng tôi.
- Ừm, cháu không biết nữa.
- Và cậu ấy có thể ngủ trong phòng con.
Cháu phải đi đây! Cháu phải đi đây.
Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Thật tuyệt. Mọi người thật tuyệt.
Gặp mọi người sau nhé.
Rất lâu sau.
Chàng trai trẻ này lạ thật.
Tên ngốc thì có.
Chắc là do di truyền từ bố mẹ.
hai người đó chắc cũng ngốc luôn.
Lorraine, con mà có bạn trai như thế,
bố từ con luôn đó.
Tiến sĩ?
- Đừng nói gì hết.
- Tiến sĩ!!
Tôi không muốn biết gì về cậu hết.
- Nghe này, tiến sĩ... Tiến sĩ...
- Yên lặng!
- Đừng nói gì hết. Yên lặng.
- Bác phải giúp...
Tôi sẽ đọc ý nghĩ của cậu. Để coi nào.
Cậu đến từ một nơi rất xa phải không?
- Phải. Chính xác.
- Đừng nói gì hết!
Cậu muốn tôi mua bài giới thiệu
về tờ báo The Saturday Evening?
- Không!
- Đừng nói gì hết!
Yên lặng.
Uh... Quyên góp à.
Cậu muốn tôi quyên góp...
Cho hội cứu hộ trẻ Youth Auxiliary.
Tiến sĩ...
Cháu đến từ tương lai.
Cháu đến đây trong cỗ máy thời gian
bác đã chế tạo.
Giờ thì, cháu cần bác giúp quay về...
Năm 1985.
Chúa ơi!
Cậu biết thế đó là gì không?
Điều đó có nghĩa là cái thứ này chẳng
hoạt động được gì hết!
Tiến sĩ, bác phải giúp cháu. Bác là người
duy nhất biết cỗ máy thời gian hoạt động thế nào.
Máy thời gian?
Tôi có phát minh cái nào thế đâu.
Được rồi. Được rồi. Cháu sẽ
chứng minh cho bác thấy.
Nhìn giấy phép lái xe của cháu này.
Hết hạn năm 1987.
Nhìn ngày sinh của cháu này.
Cháu thậm chí còn chưa sinh ra.
Và nhìn hình này này.
Đó là anh trai cháu, em gái cháu
và cháu đây.
Nhìn áo len của nó này, tiến sĩ.
''Lớp học 1984''?
Một sự làm giả hình tầm thường.
Họ đã làm mất đầu anh cậu.
Cháu đang nói thật.
Bác phải tin cháu.
Vậy gọi cậu là, ''cậu bé tương lai, ''.
Hay tổng thống nước Mĩ năm 1985?
- Ronald Reagan.
- Ronald Reagan? Tay diễn viên đó à? Ha!
Vậy ai là phó tổng thống?
Jerry Lewis?
Và tôi nghĩ Jane Wyman là đệ nhất phu nhân.
- Chờ đã, tiến sĩ!!
- Và Jack Beny là bộ trưởng bộ tài chính!
- Tiến sĩ, bác phải nghe cháu!
- Ta đã có đủ trò đùa cho tối nay rồi.
- Chúc ngủ ngon nhé, cậu bé tương lai!
- Không, chờ đã, tiến sĩ. Tiến sĩ!!
Vết bầm trên đầu bác. Cháu biết chuyện
xảy ra rồi. Bác đã kể cháu nghe cả câu chuyện đó.
Bác đang đứng trong nhà tắm
tay cầm đồng hồ...
Và bác đã té đập đầu vào bồn rửa tay...
Và đó là lúc bác nghĩ ra tụ điện phân luồng...
Điều khiến cho chuyện
du hành thời gian diễn ra.
Có gì đó với bộ phận khởi động,
nên cháu giấu nó... ở đây.
Sau khi bác té...
Bác đã vẽ ra cái này.
Tụ điện phân luồng.
Nó làm việc rồi!
Nó làm việc rồi!
Cuối cùng tôi cũng phát minh
ra cái gì đó chạy được rồi!
Chắc là nó hoạt động rồi.
Chúng ta phải đưa nó
về phòng thí nghiệm của bác.
Chúng ta sẽ đưa cháu về nhà!
Đây này, Tiến sĩ. Nó đây.
Đừng quan tâm. Giờ đừng quan tâm.
Là tôi đây rồi! Là bác đây rồi!
- Tôi là một ông già!
- Tôi là tiến sĩ Emmett Brown.
Tôi đang ở trong bãi đỗ xe
phố mua bán Twin Pines.
Tạ ơn Chúa, bác vẫn còn tóc.
Bác đang mặc gì thế?
Đây là bộ đồ kháng phóng xạ.
Đồ kháng phóng xạ à?
Dĩ nhiên...
Điều này... Thật là đáng kinh ngạc.
Một máy quay mang theo được.
Hèn chi tổng thống của cháu phải là
một diễn viên. Ông ta phải trông
thật tốt trên tivi.
Whoa. Tới phần này rồi đây.
Không, không. Cái pittong này
hoạt động bằng điện...
Nhưng bác cần một phản ứng
hạt nhân để tổng hợp 1. 21 gigawatts...
Bác đã nói gì thế?
Cái pittong này hoạt động bằng điện,
nhưng bác cần một phản ứng hạt nhân...
để tổng hợp dòng điện 1. 21 gigawatts...
1. 21 gigawatts!
1. 21 gigawatts.
Trời ơi!
Chuyện...
Gigawatt là gì thế?
Làm sao tôi có thể bất cẩn thế?
1. 21 gigawatts!
Trời, làm sao mình có thể tạo ra
được chứ? Không thể được phải không?
Tiến sĩ, tất cả những gì chúng ta
cần là một ít phóng xạ.
Oh! Bác chắc trong năm 1985...
Phóng xạ có sẵn trong mọi cửa hiệu...
Nhưng trong năm 1955, một chút
khó khăn đó.
Marty, bác xin lỗi, nhưng bác e
là cháu kẹt ở đây rồi.
Whoa, tiến sĩ, kẹt ở đây à?
Cháu không thể kẹt ở đây.
Cháu có cả một cuộc đời trong năm 1985.
- Cháu có một cô bạn gái.
- Có đẹp không?
Tiến sĩ, bạn ấy đẹp. Bạn ấy...
Cô ấy yêu cháu. Nhìn đây này.
Nhìn bạn ấy viết gì đây này, tiến sĩ.
Ý cháu là đó là tất cả.
Tiến sĩ, bác là hy vọng duy nhất của cháu.
Marty, bác xin lỗi, nhưng
nguồn năng lượng duy nhất có thể tạo ra...
Dòng điện 1. 21 gigawatts là một tia sét.
- Bác nói gì?
- Là một tia sét.
Thật không may, cháu không bao giờ
biết ở đâu hay khi nào nó xảy ra đâu.
Chúng ta sẽ làm ngay.
Đây rồi!
Câu trả lời đây rồi.
Nó nói rằng có một tia sét...
Sẽ đánh vào tháp đồng hồ lúc 10:04 tối.
Tối thứ 7 tới!
Nếu chúng ta có thể khai thác nó...
đưa nó vào tụ điện nguồn...
thì có thể được rồi đó.
Tối thứ 7 kế...
Chúng ta sẽ đưa cháu về lại tương lai!
Được rồi. Thứ 7 tốt đấy. Thứ 7 tốt.
Cháu có thể ở một tuần năm 1955.
Cháu có thể đi chơi. Bác có thể chỉ cho cháu.
Chuyện đó hoàn toàn không được.
Cháu không được rời khỏi nhà này.
Cháu không được gặp bất cứ ai
hay nói chuyện với họ.
Bất cứ điều gì cháu làm đều gây những
xáo trộn nghiêm trọng trong tương lai đó.
Cháu hiểu chứ?
Rồi, cháu hiểu.
Cháu có giao tiếp với ai trước khi đến đây không?
Cháu... Cháu đã đối mặt với bố mẹ cháu.
Trời ơi!
Cho bác coi hình về nhà cháu lần nữa đi.
Y như bác nghĩ. Điều này
đúng lý thuyết đây. Nhìn anh trai cháu này.
Đầu anh ấy biết mất rồi.
Cứ như là bị xoá ấy.
Xoá không còn tồn tại.
Whoa! Nơi này dọn sạch sẽ thật.
Nhìn cứ như mới toanh ấy.
Nhớ nhé, theo giả thuyết của bác,
cháu đã chen vào cuộc gặp đầu tiên của bố mẹ cháu.
Nếu họ không gặp nhau, họ sẽ không
yêu nhau, kết hôn và có con.
Đó là lý do anh trai cháu biết mất khỏi hình.
Kế tiếp là em gái cháu, và nếu cháu
không sửa chữa đe doạ này, cháu sẽ là người kế.
- Nghe nặng thật đó.
- Trọng lượng thì có ăn nhập gì đến đây.
- Ai là bố cháu thế?
- Là đó đó.
Được rồi, được rồi mọi người.
Ha, ha, ha, ha. Vui thật.
Mấy bạn thật trưởng thành rồi.
Có lẽ cháu được nhận nuôi đó.
Được rồi, được rồi đó.
- Được rồi, nhặt sách của mình lên.
- McFly.
Đó là Strickland.
Chúa ơi, ông ta thậm chí không có tóc à?
Đứng thẳng lên nào.
Anh là một đứa lơ đễnh.
- Anh có muốn là một đứa lơ đễnh
đến suốt đời không?
- Không.
- Mẹ cháu có thấy anh ta chưa?
- Cháu không biết.
Cháu nghĩ là mẹ cháu cảm thấy tội
cho bố cháu vì bị ông cháu đụng.
Ông đã đụng cháu đó.
Đó là ảnh hưởng ''Florence Nightingale''.
Nó xảy ra trong bệnh viện
khi y tá yêu bệnh nhân của mình.
Đi nào, nhóc.
Chào, George, anh bạn.
Tôi đã tìm anh suốt.
Nhớ tôi không, người
đã cứu anh hôm nọ đó?
Oh, phải.
Tốt. Có người tôi muốn anh gặp.
Lorraine?
Calvin!
Mình muốn bạn gặp bạn tốt của mình
George McFly.
Chào. Thật vinh dự được gặp bạn.
- Đầu bạn thế nào rồi?
- Uh, tốt, ổn rồi.
Mình đã rất lo cho bạn
tối hôm bạn bỏ đi đó.
- Không sao chứ?
- Đi nào. Chúng ta trễ mất! Nhanh!
- Xin lỗi. Mình phải đi đây.
Cậu ấy không phải là con tàu ước mơ sao?
- Cô ấy thậm chí còn không nhìn anh ta nữa.
- Nghiêm trọng hơn bác nghĩ đây.
Tạm thời, mẹ cháu có cảm tình với cháu...
thay vì bố cháu đó.
Whoa. Chờ đã, tiến sĩ.
Bác đang nói cháu là...
Mẹ cháu... mê cháu sao?
- Chính xác đó.
- Whoa. Nặng thật đó.
Lại cái từ đó nữa: nặng thật đó.
Tại sao mọi chuyện đều nặng trong tương lai nhỉ?
- Có vấn đề gì với lực hút trái đất à?
- Gì cơ?
Cách duy nhất khiến hai người đó
kết đôi là nếu họ chỉ có một mình.
Vậy nên cháu phải để hai người đó...
Gặp nhau theo một dạng giao tiếp...
- Gì cơ, ý bác là hẹn hò à?
- Đúng!
- Dạng hẹn hò nào chứ?
Người ta làm gì ở thập niên 50 nhỉ?
Họ là bố mẹ cháu. Cháu phải biết chứ.
Sở thích thông thường của hai người là gì?
Họ thích làm gì cùng nhau?
Ừm, không có gì cả.
Nhìn này! Có lễ hội khiêu vũ kìa.
Dĩ nhiên! Lễ hội khiêu vũ
The Enchantment Under The Sea!
Họ phải đến đó. Đó là nơi
họ hôn nhau lần đầu tiên.
Đúng rồi nhóc.
Cháu đeo bố cháu như keo...
Và chắc rằng anh ta sẽ đưa mẹ cháu
đến buổi khiêu vũ.
George, anh bạn.
Nhớ cô gái mình giới thiệu không?
Lorraine đó?
Anh đang viết gì thế?
Uh, những câu chuyện...
khoa học viễn tưởng về những vị khách...
đến trái đất từ hành tinh khác.
Hay nhỉ! Toi không biết anh có thể
làm gì đó sáng tạo cơ đấy.
- Cho tôi đọc với nào.
- Oh, không, không.
Tôi... Tôi chưa bao giờ
để ai đọc truyện của mình đâu.
Tại sao không chứ?
Ừm, nếu họ không thích thì sao?
Nếu họ bảo mình không giỏi thì sao?
Tôi nghĩ nó hơi khó
cho người khác hiểu được.
Ừm, không.
Không, không khó lắm đâu.
Vậy, George, về Lorraine...
Cô ấy thật sự thích anh đó.
Cô ấy bảo mình hỏi xem cậu
có muốn mời cô ấy...
- Đến vũ hội Enchantment Under The Sea.
- Thật à?
Oh, phải. Tất cả những gì anh cần làm
là đến đó và hỏi cô ấy.
Gì cơi, ngay đây, ngay lúc này à?
Nếu cô ấy từ chối thì sao?
Mình không biết mình có thể nhận lời
từ chối đó không.
Ngoài ra, mình nghĩ
cô ấy sẽ đi với ai khác đó.
Ừm, ai thế?
Biff.
- Hôn cái nào. Coi nào.
- Thôi đi.
Cưng muốn mà.
Anh biết cưng muốn mà.
Anh biết mà.
- Im ngay cái mồm dơ dáy đó đi.
Tôi không phải loại con gái đó.
- Ooh.
Có lẽ cưng chưa biết đó thôi.
Tránh xa tôi ra.
Nghe rồi đó. Cô ấy bảo mày tránh...
ra đó.
Ừm, làm ơn đi.
Thì sao nào?
Biết không, mày đang tìm...
Đánh đi, đánh đi.
Vì bạn là người mới, ừm,
tôi sẽ bỏ qua đó...
hôm nay thôi.
Vậy thì im đi...
và biến khỏi đây ngay.
George!
Sao cậu cứ theo tôi thế?
Nghe này, George.
Tôi đang nói với anh, George...
Nếu anh không mời cô ấy đến khiêu vũ...
- Anh sẽ hối hận cả đời đó.
- Nhưng tôi không thể đến.
Tôi sẽ lỡ mất chương trình truyền hình
ưa thích, Science Fiction Theater.
Phải, nhưng, George,
Lorraine muốn đi với anh.
- Cho cô ấy đi đi.
- Này, tôi không sẵn...
để mời Lorraine đi khiêu vũ đâu.
Và không ai trên hành tinh này...
làm tôi thay đổi quyết định đâu.
Science Fiction Theater.
- Ông là ai?
Im lặng nào, người trái đất.
Tên ta là Darth Vader.
Ta là người từ hành tinh Vulcan
ngoài trái đất đây.
- Marty!
- Marty! Marty!
- Chào, George.
Anh không đến trường.
Anh làm gì cả ngày hôm nay thế?
Tôi ngủ quên.
Này, tôi cần cậu giúp đỡ.
Tôi phải mời Lorraine đi chơi,
nhưng tôi không biết làm thế nào.
Được rồi, nghe này. Xắn quần vào đi.
Cô ấy ngồi trong quán cà phê đó.
Chúa ơi! Làm sao bạn...
Làm sao anh thay đổi quyết định thế, George?
Tối hôm qua, ông Darth Vader
đến từ hành tinh Vulcan...
và bảo nếu mình không mời Lorraine
đi chơi, ông ta sẽ làm tan chảy óc của mình.
Uh, cứ giữ chuyện đó
bí mật giữa hai ta nhé, được chứ?
- Oh, phải, phải.
- Được rồi. Cô ấy đó, George.
- Giờ thì cứ vào trong đó và mời cô ấy.
- Được rồi.
- Nhưng tôi không biết nói gì cả.
- Nói gì cũng được, George.
Nói điều gì thật tự nhiên,
bất cứ gì anh mới nghĩ ra đó.
Chẳng có gì trong đầu tôi cả.
Chúa ơi, George. Thật là phép lạ
khi tôi được sinh ra đó.
- Gì? Gì cơ?
- Không có gì, không có gì đâu.
Này nhé, bảo cô ấy định mệnh đã
mang hai người đến với nhau.
Nói rằng cô ấy là người phụ nữ đẹp nhất...
anh từng thấy trên thế gian này.
Những cô gái thích thế đấy.
Anh đang làm gì thế, George?
Đang ghi lại, nghe hay đó.
- Được rồi, đi nào. Anh lo được không?
- Oh, được.
Lou, cho tôi một ly sữa.
Chocolate.
Và coca.
Lorraine? Định mệnh của mình...
đã mang mình tới bạn.
- Gì cơ?
- Oh.
Ý mình muốn nói là...
Chờ đã. Mình biết bạn à?
Có, có chứ.
Mình là George.
George McFly.
Mình là định mệnh của bạn.
Ý mình...
Định mệnh của bạn.
Oh.
Này, McFly!
- Oh, trời.
Tao đã nói mày không nên
đến đây nữa chứ.
Ừm điều này sẽ làm mày tiêu tốn đó.
Mày có bao nhiêu tiền nào?
Ừm, anh muốn bao nhiêu nào, Biff?
Được rồi, ngốc.
- Giờ tôi sẽ...
- Whoa, whoa, Biff. Gì thế?
Đó là Calvin Klein. Oh, Chúa ơi,
anh ta là ước mơ đó.
Whoa! Nhóc này! Nhóc, dừng lại!
Dừng lại!
- Dừng lại.
- Này!
Anh sẽ trả lại sau, được chứ?
- Anh làm gãy nó rồi!
Trở lại đi!
Wow! Nhìn kìa!
Bắt nó!
Đến xe nào, đi!
- Hắn đang cưỡi gì thế?
- Một cái ván có bánh xe.
Bạn ấy đúng là 1 giấc mơ.
- Nhanh lên!
- Coi chừng cái xe đó!
- Tao sẽ tông nó.
Khỉ thật!
Whoo!
Cảm ơn nhóc nhiều lắm.
Tao sẽ tóm được nó.
- Bạn ấy từ đâu đến nhỉ?
- Phải, bạn ấy ở đâu thế?
Mình không biết...
nhưng mình sẽ tìm ra.
Ôi, Chúa ơi. Chúng tìm ra bác rồi.
Bác không biết làm thế nào,
nhưng chúng đã tìm ra rồi. Chạy đi, Marty!
Ôi, Chúa ơi. Chúng tìm ra bác rồi.
Bác không biết làm thế nào,
nhưng chúng tìm ra rồi. Chạy đi, Marty!
Tiến sĩ?
Uh, chào, Marty. Bác không nghe
cháu bước vào.
Thiết bị này hấp dẫn thật.
Nghe này, tiến sĩ.
Có điều cháu chưa nói với bác về
cái đêm cháu ghi hình.
Thôi, Marty, đừng nói với bác.
Không ai được biết quá nhiều
về sinh mệnh của mình cả.
- Bác không hiểu rồi.
- Bác hiểu chứ.
Nếu bác biết quá nhiều về tương lai của bác,
bác có thể làm nguy hiểm đến sự tồn tại của mình...
cũng giống như cháu vậy.
Bác... Bác đúng đó.
Giờ để bác cho cháu coi kế hoạch bác
đưa cháu về nhé.
Chú ý coi mô hình này này.
Bác không có thời gian để làm nó
đúng tỉ lệ và tô màu nó.
- Tốt rồi mà.
- Oh, cảm ơn, cảm ơn.
Được rồi, giờ chúng ta sẽ dẫn cáp điện
công nghiệp nặng...
từ đỉnh tháp đồng hồ, xuống...
mắc ngang nó qua đường
nhờ hai cái đèn đường.
Trong khi đó chúng ta sẽ gắn thêm
vào cỗ máy thời gian...
một cây sào và một cái móc...
chạy thẳng vào tụ điện nguồn.
Vào đúng thời điểm...
cháu bắt đầu từ cuối con đường này...
chạy thẳng đến cáp, tăng dần lên
tốc độ 88 dặm một giờ.
Theo như tờ bướm, chính xác 10:04 tối...
thứ 7, sét sẽ đánh trúng tháp đồng hồ...
dẫn truyền qua đường cáp...
theo cái móc làm vật trung gian...
truyền công suất 1. 21 gigawatt
vào tụ điện nguồn...
Và đưa cháu lại năm 1985.
Được rồi, giờ nhìn đây này.
Cháu lên dây cót xe và thả nó ra.
Bác sẽ tạo ra dòng điện.
Sẵn sàng.
Đặt vào.
Thả ra.
Bác làm cho cháu tự tin lên nhiều đó, tiến sĩ.
Đừng lo. Bác lo về các ý tưởng.
Cháu lo việc bố cháu.
Nhân tiện, hôm nay thế nào rồi?
Anh ta đã mời cô ấy đi chưa?
- Cháu nghĩ thế.
- Cô ấy nói gì?
Là mẹ cháu đó!
Cô ấy theo cháu xuống đây!
Nhanh lên!
Che cỗ máy thời gian lại đi.
Chào, Mar... Cal... Marty.
Mẹ... Lorraine.
Uh, làm sao bạn biết mình ở đây?
Mình đã theo bạn.
Uh, đây là, uh, Tiến... Bác...
Bác mình... bác Brown.
- Chào bác.
- Chào.
Uh...
Marty, diều này có vẻ hơi vội...
nhưng mình nghĩ bạn...
Bạn có thể mời mình...
đến vũ hội Enchantment Under
The Sea thứ 7 này được không?
Uh, ý bạn là...
Chưa ai mời bạn à?
Chưa.
Chưa đâu.
- Còn... Còn George thì sao?
- George McFly?
Oh, bạn ấy... Bạn ấy thông minh và,
nhưng, uh, không...
Ừm...
Mình nghĩ một người đàn ông nên mạnh mẽ...
để anh ta có thể tự lập...
và bảo vệ người phụ nữ anh ta yêu.
Không à?
Có chứ.
Mình vẫn không hiểu.
Làm sao mình có thể đi với cô ấy...
nếu cô ấy đã đi với cậu rồi?
Ừm, vì, George, cô ấy muốn đi với anh.
Cô ấy chỉ chưa biết thôi.
Đó là lý do chúng ta sẽ cho cô ấy thấy,
George McFly, anh là một tay chiến.
Anh là người có thể tự lập...
người sẽ bảo vệ cô ấy.
Phải, nhưng tôi chưa đánh nhau bao giờ.
Này, anh không cần phải đánh đâu...
Dad- Dad- Daddio.
Anh sẽ đi cứu cô ấy, được chứ?
Được rồi, dượt lại kế hoạch nào. 8:55,
anh sẽ ở đâu?
- Tôi sẽ ở chỗ khiêu vũ.
- Đúng. Và tôi sẽ ở đâu?
Cậu sẽ ở trong xe với cô ấy.
Đúng, vậy khoảng 9:00,
cô ấy sẽ tức giận với mình.
Tại sao thế?
Ừm, vì, George, những cô gái đẹp
thường nổi giận...
khi mấy gã lợi dụng họ.
Oh! Ý bạn là sẽ sờ...
Không, George, coi nào.
Chỉ là diễn thôi, được chứ?
Được rồi. Vậy, 9:00,
anh sẽ đi qua khu đỗ xe.
Anh sẽ thấy cảnh gây lộn trong xe.
Anh bước lên, mở cửa và nói...
theo cách của anh, George.
Oh! Uh...
Này, cậu kia,
bỏ cái tay ra khỏi cô ấy mau!
- Cậu nghĩ tôi nên chửi thề không?
- Chắc rồi.
Khỉ thật, George, chửi thề đi.
Được rồi. Giờ tiếp nào.
Anh sẽ đấm vào bụng tôi.
Tôi sẽ ra khỏi đó, được chứ?
Và anh và Lorraine sẽ sống hạnh phúc suốt đời.
Oh, nghe dễ quá nhỉ.
Tôi chỉ... mong là không quá sợ thôi.
George, không có gì phải sợ cả.
Tất cả chỉ là phải tự trọng thôi.
Tôi biết nếu bạn tập trung...
bạn có thể tạo ra bất cứ gì.
Thời tiết Hill Valley tối thứ 7 này.
hầu như quang tạnh, ít mây.
Chắc là có bão chứ?
Chẳng lẽ không tin tương lai sao?
Cháu biết đó, Marty, bác sẽ buồn khi
thấy cháu đi đó.
Cháu thật sự làm đời bác thay đổi.
Cháu đã cho bác điều gì đó để hướng tới.
Tưởng tượng năm 1985...
khi bác thành công với cái này...
bác sẽ có cơ hội du hành thời gian!
Thât khó để chờ 30 năm
để kể cháu nghe...
về mọi chuyện đã xảy ra những ngày này.
Bác sẽ nhớ cháu lắm, Marty.
Cháu cũng nhớ bác.
- Tiến sĩ, về tương lai...
- Không!
Marty, chúng ta đã thoả thuận rằng
biết chuyện tương lai...
có thể rất là nguy hiểm.
Thậm chí nếu cháu có thiện chí,
nó có thể phản tác dụng trầm trọng.
Có gì cháu muốn nói với bác...
bác sẽ tìm hiểu thật tự nhiên.
''Tiến sĩ Brown kính mến...
Vào cái đêm cháu trở lại đúng thời điểm...
bác sẽ bị...
bắn bởi bọn khủng bố.
Xin hãy lưu ý cần thiết...
để ngăn chặn thảm hoạ khủng khiếp này.
Bạn của bác...
Marty. ''.
Chào tiến sĩ Brown. Dây đó làm gì thế?
Oh, chỉ là thí nghiệm thời tiết thôi.
- Ông có gì đây thế?
- Không, không, đừng đụng vào!
Một thiết bị cảm nhận thời tiết mới
đặc biệt thôi.
Ông có giấy phép đó không?
Dĩ nhiên có chứ.
Đợi chút để tôi tìm nó ở đây.
Bạn có phiền nếu chúng ta...
đỗ lại... một chút không?
- Hay đấy. Mình thích dừng lại.
- Huh?
Marty, mình gần 18 rồi.
Mình đã đậu xe trước đây rồi.
Gì thế?
Marty, bạn trông lo lắng. Sao thế?
Không.
- Không.
Lorraine, Lorraine, bạn đang làm gì thế?
Mình lấy từ tủ của mẹ mình đấy.
Ừm, bạn không nên uống nó.
- Tại sao không?
- Vì bạn...
bạn sẽ hối hận sau này đó.
Marty, đừng cứng nhắc thế chứ.
Mọi người đều uống được cả.
Trời, bạn hút thuốc nữa à?
Marty, bạn bắt đầu nói giống
mẹ mình đó.
Chúng tôi sẽ nghỉ giải lao chút,
nhưng chúng tôi sẽ quay lại sau...
Vậy, đừng ai đi đâu nhé.
Marty? Sao bạn hồi hộp vậy?
Lorraine...
Bạn có bao giờ...
trong 1 tình huống
bạn biết phải làm thế nào...
nhưng khi ở đó, bạn không biết
có thể làm được không?
Oh, ý bạn là bạn sẽ làm gì
trong lần hẹn đầu tiên à?
Ừm, đại loại thế.
- Mình... Mình nghĩ mình biết đó.
- Bạn biết à?
Bạn biết mình sẽ làm gì à?
- Gì thế?
- Đừng lo.
Chuyện này sai rồi.
Mình không biết là gì...
Nhưng khi mình hôn bạn,
cứ như mình đang hôn...
Em trai mình vậy.
Mình nghĩ nó
không có ý nghĩa gì, phải không?
Tin mình đi.
Cảm giác của bạn đúng đấy.
- Ai đó đang đến kìa.
Mày làm tao tốn 300 đô sửa xe,
thằng khốn...
Và tao sẽ đòi nó đây.
Giữ lấy nó.
Để bạn ấy đi, Biff. Bạn say rồi.
Ừm, nhìn chúng ta có gì này.
Không, không! ở đây với mình nào.
Coi nào, Lorraine.
- Để tôi đi!
- Thả cô ấy ra, đồ khốn!
Đưa nó đi đi. Tao sẽ đến sau.
Thừa nhận bạn muốn đi nào.
Đi đi, không phải chương trình truyền hình đâu.
- Này, bỏ nó vào đây này.
- Phải rồi!
Cái đó là cho việc làm rối đầu tao.
Mấy đứa làm gì với xe tôi thế?
Này, im đi, ông già.
Không liên quan tới ông đâu.
Ai nói ''ông già'' thế?
Này, nghe này.
Coi nào, tôi không muốn gây chuyện
với những tay nghiện cần sa, được chứ?
Về nhà mẹ bay đi nhóc.
Biff. Biff. Nhanh lên, Biff.
- Cho tôi ra khỏi đây!
- Này!
Reginald, chìa khoá anh đâu?
Trong xe đây này.
- Nói lại đi.
- Nó trong thùng này này.
Để mình đi!
Coi nào!
Này, anh bạn, bỏ tay ra khỏi...
Oh.
Nhầm xe rồi, McFly.
George, giúp mình! Xin mà!
Quay lại đi, McFly, và đi đi.
- Làm ơn đi, George.
- Điếc à, McFly?
Đóng cửa lại và đi đi.
Không, Biff. Thả cô ấy ra đi.
Được rồi, McFly.
Mày đang muốn kiếm chuyện...
và giờ thì nhận đi.
- Thôi đi!
Biff, anh làm gãy tay anh ta mất!
Biff, không!
Giúp tôi nào, Reginald.
Ow! Khỉ thật! Đứt tay tôi rồi!
- Của ai đây?
- Tôi.
Cảm ơn, cảm ơn nhiều.
Anh làm anh ta gãy tay mất!
Biff. Biff, thôi đi!
Thôi đi! Thôi đi!
Bạn không sao chứ?
Là ai thế?
Là George McFly.
- George McFly à?
- Xin lỗi.
Cơn bão.
Này, các anh phải vào trong đó và
hoàn tất buổi khiêu vũ.
Này anh bạn, nhìn tay Marvin này.
Anh ta không thể chơi được và
chúng tôi không thể chơi nếu thiếu anh ta.
Này, Marvin, anh phải chơi.
Thấy không, đó là nơi
họ hôn nhau trên sàn nhảy...
và nếu không có âm nhạc,
họ không thể nhảy.
Và nếu họ không thể nhảy,
họ không thể hôn nhau.
Nếu họ không hôn nhau, họ không yêu nhau
và em chỉ còn là quá khứ.
Buổi khiêu vũ kết thúc rồi, trừ khi cậu
tìm ra ai đó biết chơi ghita.
Đây là bài hát dành cho
những người yêu nhau.
Earth Angel
Earth Angel.
Will you be mine.
My darling dear
Love you...
George, bạn không định hôn mình à?
Mình... Mình không biết.
Tránh ra đi, McFly. Mình vào đây.
Earth Angel
Earth Angel.
The one l adore.
Này, cậu nhóc, không sao chứ?
Em không thể chơi.
George!
- George!
George?
Xin lỗi nhé.
The vision of your happiness
Whoa- Oh- Oh- Oh.
Earth Angel
Earth Angel.
Please be mine.
My darling dear.
Love you for all time.
L'm just a fool.
A fool in love.
With you.
Phải đó anh bạn, chơi bản khác đi.
Chơi nữa nào.
Oh, không, em phải đi.
Được rồi, anh bạn. Làm cái gì thật
bốc lên nào.
Thứ gì... Bốc à.
- Được rồi.
- Được rồi!
- Được rồi...
Được rồi, đây là một thể loại cũ...
Ừm, nó là thể loại cũ ở chỗ tôi.
Được rồi các anh, nghe này. Đây là
một đoạn ngắn ở khoá Si.
Theo sự thay đổi của em, rồi cố theo,
được chứ?
Way down in Louisiana
down in New Orleans.
Way back up in the woods
among the evergreens.
There stood a log cabin
made of earth and wood.
Where lived a country boy
name of Johny B. Goode.
He never ever learned
to read or write so well.
He could play the guitar
just like he's ringin' a bell.
Go, go
Go, Johny, go, go.
Go, Johny
Go, go, go.
Go, Johny, go, go.
George, mình nghe bạn hạ đo ván Biff.
Tuyệt lắm.
George, bạn có nghĩ đến việc tranh
cử làm lớp trưởng không?
Johny B. Goode.
Go, Johny, go, go.
Go, Johny, go, go, go.
Go, Johny, go, go.
Go, Johny, go, go, go.
Johny B. Goode.
Chuck! Chuck, Marvin đây.
Em họ anh đây, Marvin Berry?
Anh đang tìm thể loại mới phải không?
Ừm, nghe đây này!
Tôi nghĩ mọi người vẫn chưa quen.
nhưng con của mọi người sẽ thích đó.
Lorraine.
Marty, âm nhạc thú vị lắm.
Uh, phải.
Uh, hy vọng bạn không ngại, nhưng George
hỏi anh ấy có thể đưa mình về không.
Tuyệt! Tốt lắm. Tốt lắm, Lorraine.
Mình có cảm nhận về hai người mà.
Mình cũng có cảm giác thế.
Nghe này, mình phải đi,
nhưng, uh...
mình muốn nói với bạn...
mang tính chất giáo dục một chút.
Marty, chúng tôi sẽ gặp lại bạn chứ?
Cam đoan điều đó.
Ừm, Marty, mình muốn cảm ơn
vì tất cả lời khuyên tốt đó.
Mình sẽ không bao giờ quên đâu.
Đúng rồi, George.
Ừm...
Chúc may mắn nhé.
Oh, còn một điều nữa.
Nếu hai người có con...
và một trong số chúng, khi nó 8 tuổi...
thình lình làm cháy thảm phòng khách...
thì nhẹ nhàng với nó thôi.
Được rồi.
''Marty. '' Tên hay đó.
- Khỉ thật! Thằng bé đâu rồi?
Khỉ thật!
Khỉ thật!
Cháu trễ rồi! Cháu có
khái niệm thời gian không đó?
Này, coi nào! Cháu phải thay đồ.
Bác nghĩ cháu định về
với bộ đồ xưa thế ư?
Bố cháu đã làm được. Nó hiệu quả lắm.
Bố đã hạ đo ván Biff bằng một đấm.
Cháu không biết sao bố có thể làm thế.
Bố chưa bao giờ chống lại Biff suốt cả đời.
- Chưa bao giờ ư?
- Không. Tại sao thế? Có chuyện gì ạ?
Được rồi!
Chỉnh thời gian cháu đến nào.
Đây là thời gian chính xác cháu đã đi.
Phải đưa cháu về đúng thời điểm đó.
Nó sẽ giống như cháu
chưa bao giờ bỏ đi vậy.
Giờ thì, bác đã kẻ
một đường sơn trắng ở cuối đường...
Đàng kia đó.
Đó là nơi cháu xuất phát.
Bác đã tính toán chính xác cự ly...
Dựa vào thông số
gia tốc và sức cản của gió...
sẽ đúng lúc sét đánh...
Và chính xác là 7 phút và 22 giây.
Khi cái chuông đồng hồ này kêu lên,
cháu phải đạp ga đó.
Đúng rồi.
Ừm, bác nghĩ đó là mọi thứ rồi.
- Cảm ơn bác.
- Cảm ơn cháu.
Gặp lại cháu trong 30 năm nữa.
Cháu hy vọng thế.
Đừng lo!
Miễn là cháu đụng cái dây đó...
bằng cái móc ở tốc độ 88 dặm một giờ...
dòng điện lập tức truyền vào xe...
Mọi thứ sẽ ổn thôi.
Được rồi.
- Thứ này nghĩa là sao đây?
- 30 năm sau bác sẽ hiểu thôi.
Là về tương lai, phải không?
- Nó là thông tin về tương lai!
- Chờ chút đã nào!
Bác đã cảnh cáo cháu.
Hậu quả sẽ khôn lường đó!
Tiến sĩ, đó là mối nguy hiểm
bác phải đón nhận nó.
- Sinh mạng bác phụ thuộc vào nó!
- Không!
Bác từ chối chấp nhận trách nhiệm.
- Trong trường hợp đó,
cháu sẽ phải nói thẳng ra!
Trời ơi!
Cháu lấy sợi cáp! Bác sẽ
quăng dây xuống cho cháu!
Được rồi! Cháu hiểu rồi!
- Whoo- Hoo- Hoo!
Tiến sĩ!!
- Được được, đi nào!
- Được rồi! Đưa lên đi!
Đi nào!
- Tiến sĩ!!
- Hở?
Cháu phải nói với bác về tương lai!
- Gì?
- Cháu phải nói về tương lai bác!
Gì?
và đêm cháu quay lại, bác sẽ...
- Oh!
Tiến sĩ!!
Oh!
Đi đi!
- Không, tiến sĩ!!
- Nhìn thời gian đi!
Cháu không còn đến 4 phút đâu.
Nhanh lên đi!
Phải rồi!
Khỉ thật, tiến sĩ!!
Sao bác lại phải xé lá thư đó?
Nếu mình có thêm thời gian nhỉ.
Chờ đã nào.
Mình sẽ có thời gian mình muốn.
Mình có cỗ máy thời gian.
Mình về sớm hơn và cảnh báo bác ấy.
Được rồi, 10 phút chắc là đủ rồi.
Được rồi. Thông số thời gian đã bật.
Đang tập trung nguồn điện.
Động cơ chạy. Được rồi.
Không, không.
- Coi nào, coi nào.
Không phải lúc này chứ.
Coi nào.
Coi nào.
Đi thôi, đi thôi. Lần này thôi.
Coi nào.
Thôi mà, coi nào!
Tiến sĩ.
Rồi! Ha- Ha!
Chúng tôi đã rà soát tất cả suốt đêm.
Tên say rượu điên khùng.
Whoo!
Được rồi. Oh, Red.
Ông trông tuyệt thật. Mọi thứ đều tuyệt.
124.
Mình vẫn còn thời gian.
Cháu đến ngay, tiến sĩ!!
- Không! Không lần nữa chứ!
- Coi nào, coi nào!
Này!
Bọn Liby.
Không! Đồ khốn!
Đi nào!
Tiến sĩ!! Tiến sĩ!!
Oh, không!
Bác còn sống.
Áo chống đạn à?
Làm sao bác biết?
Cháu chưa bao giờ
có cơ hội nói với bác mà.
Còn tất cả câu chuyện làm xáo trộn
tương lai thì sao?
tiếp tục du hành thời gian à?
Ừm, bác nghĩ, quái thật.
Vậy bác định đi đến bao xa?
Khoảng 30 năm.
Bác nghĩ đó là chu kì tuyệt vời.
Hãy xem cháu khi ở đó nhé, được chứ?
Có lẽ cháu sẽ 47.
Chắc rồi.
- Bảo trọng đó.
- Cháu cũng vậy nhé.
Đúng rồi. Bye- Bye, Einie.
Oh, bác nên coi lại sàn xe.
- Nó hơi xóc đó.
- Được rồi.
Take me away.
L don't mind.
Just better promise me
l'll be back in time.
Gotta get back in time.
Gotta get back in time.
Get me back in time.
Thật là ác mộng.
Nếu Paul gọi em, nói anh ta
em làm ở tiệm bán đồ trễ lắm.
Linda, đầu tiên, anh không phải
dịch vụ trả lời điện thoại cho em.
Hơn nữa, một người tên Greg hay Craig
gọi em mới lúc nãy đó.
- Là ai, Greg hay Craig?
- Anh không biết.
- Anh không thể biết hết bạn trai của em.
- Này.
- Chuyện quái gì thế?
- Ăn sáng.
Gì thế, em lại ngủ quên thay đồ à?
Phải. Em...
Phải. Anh... Anh đang mặc gì thế, Dave?
Marty, anh luôn mặc vest khi đi làm.
- Em không sao chứ?
- Ừ.
Em nghĩ chúng ta cần trận đấu lại, George.
- Đấu lại à? Tại sao? Em đang đùa à?
- Không.
- Chào.
- Chào.
Bố! Mẹ!
- Con có đụng đầu không?
- Marty, con không sao chứ?
2 người trông tuyệt quá.
Mẹ, mẹ mảnh mai thật.
Sao thế, cảm ơn con, Marty.
George!
Chào con nhé.
- Chào, Dave. Linda.
- Chào mẹ.
Marty, quên mất. Jenifer Parker gọi đó.
Mẹ thích bạn ấy đó, Marty.
Thật là một cô gái dễ thương.
Không phải tối nay đi chơi sao?
Gì? Gì thế mẹ?
2 con không đi chơi hồ à?
Con đã chuẩn bị hai tuần rồi mà.
Mẹ, chúng ta đã nói về điều này rồi.
Làm sao con có thể đi chứ?
Xe bị hỏng rồi.
- Hỏng?
- Tan tành à?
- Gì thế?
- Nó xảy ra khi nào thế?
- Con chắc nó không sao mà.
- Tại sao bố luôn là người cuối cùng
biết về mọi chuyện nhỉ?
Thấy không?
Biff đang ở ngoài chùi dầu bóng đó.
Biff, tôi muốn anh lần này chùi cả hai lớp
không phải một .
Tôi sắp làm xong rồi đây.
Biff, đừng qua mặt tôi.
Tôi... Tôi xin lỗi, ông McFly.
Ý tôi là
tôi đang bắt đầu chùi lớp 2 đây.
Ah, Biff. Đúng anh rồi đó.
luôn cố lảng tránh điều gì đó.
Anh phải luôn ở trên Biff suốt từ thời cấp 3.
Dù sao thì, nếu không nhờ anh ta...
- chúng ta sẽ không bao giờ yêu nhau.
- Đúng rồi.
Ông McFly! Ông McFly, đến rồi đây.
Oh, chào, Marty.
Tôi nghĩ đó là sách mới của cậu.
Oh, cưng ơi!
Tiểu thuyết đầu tay của con này.
như bố luôn nói, nếu con chú ý làm...
- con có thể làm được bất cứ gì
- Oh, Marty, chìa khoá đây này.
Nó được đánh bóng rồi, cho tối nay đó.
Chìa khoá à?
Đi xe thì sao nào thưa ngài?
Jenifer! Bạn là ảo ảnh à? .
Để mình nhìn bạn nào.
Marty, bạn cứ làm như chưa thấy mình
cả tuần nay vậy.
Chưa mà.
Bạn không sao chứ?
Ổn cả chứ?
Oh, ổn.
Mọi chuyện đều ổn.
Marty! Cháu phải trở về với bác!
- Về đâu?
- Trở lại tương lai.
Chờ đã nào.
Bác đang làm gì thế, tiến sĩ?
Bác cần nhiên liệu.
Đi nào. Nhanh lên! Vào xe đi.
Không, cháu vừa về, được chứ?
Jenifer ở đây này.
Chúng cháu sẽ đi xe mới đi chơi.
Ừm, mang bạn ấy theo. Chuyện này
cũng liên quan đến bạn ấy đó.
Bác đang nói gì thế?
Chuyện gì đã xảy ra trong tương lai vậy?
- Chúng cháu trở thành tệ hại hay gì đó à?
- Không, không, Marty.
Cả cháu và Jenifer đều tốt.
Là con của các cháu cơ, Marty.
Có chuyện với con các cháu.
Này, tiến sĩ, chúng ta phải lùi lại.
Chúng ta không có đủ đường để đạt tốc độ 88.
Đường à? Nơi chúng ta đi
không cần đường đâu.
Tell me, Doctor.
Where are we goin'this time.
Ls this the '50s.
Or 1999.
All l wanted to do.
Was play my guitar and sing.
So take me away.
L don't mind.
But you better promise me
l'll be back in time.
L gotta get back in time.
Don't bet your future.
On one roll of the dice.
And better remember.
Lightning never strikes twice.
Please don't drive 88.
Don't wana be late again.
So take me away.
L don't mind.
But you better promise me
l'll be back in time.
Gotta get back in time.
Gotta get back in time.
Get back, get back.