Tip:
Highlight text to annotate it
X
Xác ướp mèo tìm thấy trong di tích.
Giống mèo mới bán tại đây.
Phù thuỷ.
Quỷ sứ.
Các nghi thức tôn thờ mèo.
Vòng cổ bằng móng mèo.
Bị lấy cắp.
Một gia đình được một phụ nữ
mặc áo đen cứu thoát.
Con báo biết bay.
Nhập khẩu loại mèo Mau Ai Cập.
Nhập vào Mỹ năm 1 940.
theo Công chúa Nga bị lưu đày...
Mọi việc đã bắt đầu
vào ngày tôi chết.
Nếu có 1 lời cáo phó thì nó sẽ
nói về cuộc đời tầm thường
của 1 phụ nữ tầm thường
không ai nhớ đến.
Nhưng đã không có lời cáo phó
bởi vì ngày mà tôi chết...
Cũng chính là ngày tôi
bắt đầu sống.
Nhưng đó là sau này cơ.
Cuộc đời tôi thế này đây...những
ngày bình thường nối tiếp nhau...
nhờ công việc của tôi,
1 công việc chỉ là phiên bản
của nỗi đam mê của tôi.
Xin lỗi, xin lỗi cô.
Lẽ ra giờ này tôi là 1 hoạ sĩ rồi.
Thay vào đó, tôi lại thiết kế
quảng cáo cho kem dưỡng da.
Chị có vẻ ghiền thứ đó quá, Sally.
Ừ, phép màu trong
1 cái lọ nhỏ đó nhé.
Mà ở đâu chị có?
Chưa sản xuất kia mà.
Thiếu gì cách để có.
Thôi.
Lại nhức đầu.
Sao căng đầu và nặng quá.
Trong chính xác 1 tuần nữa...
ta sẽ bắt đầu đưa ra thị trường
sản phẩm mang tính
cách mạng nhất trong
công nghiệp mỹ phẩm...
từ khi có... xà phòng.
Beauline...
Beauline không những chỉ che
dấu hậu quả của lão hoá da...
mà còn làm đảo ngược quá trình đó.
Tuy nhiên...mọi sự thay đổi
đều đi đôi với hy sinh
Chồng tôi và tôi đã quyết định
rằng đã đến lúc
tôi phải rút lui không làm gương
mặt đại diện cho Hedare nữa.
Vừa qua đã là 15 năm tuyệt vời...
nhưng chúng tôi đã quyết định...
chọn một gương mặt mới để
làm biểu tượng của Beauline.
Đúng vậy.
Drina.
Tương lại của sắc đẹp Hedare.
Và bây giờ, kính thưa quý vị...
rất mong gặp lại tất cả...
tại tiệc chiêu đãi để có thể cùng
chúng tôi chúc mừng Drina
và sự thành công của công ty.
Cẩn thận đó George... cô ấy
chưa đủ tuổi uống rượu đâu.
Bạn có nhiều tài hơn bất cứ ai
trong toà nhà này!
-tôi vẫn nói với bạn hoài!
- Sai, đây là lần quảng cáo đầu tiên
và nó phải thật hoàn hảo!
Chúc may mắn!
Em không im được à?
Cứ phải gây sự như vậy sao?
Sao vậy, George?
Làm anh mất hứng ư ?
Vào đi!
Lúc này em làm sao vậy?
Chào ông Hedare. Ông có còn
muốn gặp tôi không...hay...
-Ngồi đó.
-Vâng.
Tôi không hài lòng chút nào.
Cái này.... chẳng giống chút gì
với điều mà tôi muốn!
-Thật không hiểu cô nghĩ sao.
-Tôi xin lỗi...
Nhìn màu đỏ này này. Sai hết.
-Tôi đã bảo là đỏ sậm!
-Nhưng ông bảo...
Tôi biết tôi nói gì!
-Vâng...có lẽ tôi đã hiểu sai ý ông.
-Rõ ràng như vậy.
Ông Hedare. Tôi có thể chỉnh sửa
nếu ông cho tôi 1 cơ hội để...
Tôi không trả lương cho những
người bất tài!
Thật không hiểu sao tôi cứ nghĩ
cô lại có óc thẩm mỹ
hơn là khi chọn quần áo.
À, và làm ơn làm móng tay
cho sạch sẽ dùm tôi!
Trời ơi, George. Để cô ấy
mang về chỉnh lại đi.
Cô ấy giỏi và anh cũng biết vậy.
Thôi được. Cho cô đến tối mai.
-Nửa đêm mai.
-Cảm ơn ông.
Xin lỗi...xin chào...!
anh chị có thể...
Vặn nhỏ lại...tiếng nhạc
1 chút...
Được không?
Miu à, sao lại lên đó vậy?
Lại đây! Lại đây nào!
Chờ đấy, để ta trèo ra.
Mi kẹt ở đó à?
Này cô ơi, đừng, đừng!
Dù cô có nghĩ gì...cô có buồn
việc gì...cũng đừng nhảy!
Tôi là cảnh sát...để tôi giúp cô.
-Tôi không sao!
-Nghe tôi nói!
Để tôi giúp cô nhé? Cô tên gì?
Patience Phillips.
Trên kia có 1 con mèo...
Phải rồi, phải rồi, Patience.
con mèo rất đẹp...
-Rất xinh.
-Nó không còn ở đó nữa.
Và chắc chắn là mất nó thì
cô buồn lắm.
-Căn hộ số mấy?
-22.
Cố bám chắc!
-Cô ổn chứ?
-Vâng.
-Cô chắc là sẽ không sao chứ?
-Con mèo kia kìa!
Vậy là cô nói thật? Đúng là cô
leo ra để cứu con mèo của cô.
Không phải mèo của tôi...
chỉ là 1 con mèo.
Cứu mèo người khác nữa à?
Vu đó thì khác nữa.
tôi phải đi làm, Chúa ơi!
-Cảm ơn anh đã cứu tôi.
-Chúc cô may mắn!
Cảm ơn anh!
Dù sao thì cũng đâu có ai
đánh bại nổi thời gian...
Mặc dù em đã chiến đấu hết mình,
đúng không nào?
Beauline là 1 phép lạ, đúng không?
Đúng, đúng vậy.
Hôm nay anh bận lắm.
Chiêu đãi khách và mời rượu.
-Đừng chờ cửa anh nhé, em yêu.
-Em đã hết chờ từ lâu rồi, George.
Và bữa trưa ngày mai nữa.
Huỷ giúp anh luôn...
-Có vấn đề à?
-Anh nghĩ là không...
Nhưng Slavicky cứ gọi anh suốt.
Các nhà khoa học đó...
còn tệ hơn là người mẫu nữa.
Cứ phải dỗ dành họ như dụ trẻ con.
Anh sẽ cho em biết lịch mới,
chào nhé.
Này , có anh chàng đẹp trai
đang đi tới đấy, sau lưng.
Ôi Chúa ơi.
-Chào cô Phillips.
-Chào anh.
Đây là anh cảnh sát mà em
kể chị nghe hồi nãy đấy.
Thanh tra Lone. Tom Lone.
1 cái tên khá hay...Tom Lone.
Vần với Cone...Phone...
Bone...
Vần chơi cho vui vậy,
không quan trọng đâu!
Thôi, tôi trở về góc làm việc đây.
-Chào!
-Chào.
Sao anh...tim ra...
Cô đánh rơi 1 thứ.
Có vẻ như mới 1 ngày mà
tôi biết nhiều quá hả?
Của cô đây à?
Vâng.
-Đẹp quá.
-Cảm ơn anh.
Làm tôi nhớ đến tranh Chagall...
Rất thanh nhã...mà đơn giản...
theo đúng truyền thống của
các bậc danh hoạ Hà Lan.
-Ấn tượng quá.
-Đừng...
Tôi thấy sách vở ở nhà cô nên đã
đọc qua 1 chút để đến đây nổ chơi.
- Thật tình là tôi rất thích.
-Cảm ơn anh.
Tôi muốn xin lỗi cô về sáng nay...
vi đã tưởng cố định tự sát.
Tôi xin đền lại cô 1 chầu cà phê.
Có 1 chỗ ngay góc Đại lộ 6.
Quán Recchio.
Hay là mai...1 giờ trưa?
sea mađana a la una?
Đồng ý.
Đồng ý nhé? Vậy ngày mai...1 giờ.
-Phải bảo đảm cô ta đến nhé.
-Tuân lệnh.
-Tôi tin chị đấy.
-Nếu tôi không làm xong việc...
Anh cứ còng tôi và vất chìa khoá đi.
Hẹn gặp lại ngày mai.
Tuyệt vời!
Patience, đó là 1 anh chàng
đang trồng cây si đó!
-Chị nghĩ vậy à?
-Còn muốn sao nữa?
Có nhiều việc phải làm nhé.
Thứ nhất, làm ơn cạo lông đùi đi.
Thứ 2, phải mặc bộ đồ da màu đen.
mà tôi đã mua tặng, nhớ chưa?
Trước hết, đó chỉ là đi uống cà phê...
và thứ 2, tôi sẽ không bao giờ...
không bao giờ mặc
bộ quần áo da đó!
Alô? Tôi là Patience, bộ phận
thiết kế...
Tôi cần một người đến nhận...
Nhưng phải giao cái này
trước nửa đêm!
Tôi biết là không phải tại cô...
Thôi được, để tôi tự mang đi.
Có ai ở đây không?
Thôi đi, Slavicky, cậu bắt đầu có
lương tâm từ khi nào?
Tôi không cần biết nếu Sở Y Tế
không tim ra giải pháp
cho các cơn đau đầu, buồn nôn,
những cơn ngất xỉu...
Đó là những triệu chứng vô hại!
Có ai đây không?
Ta đang biến khách hàng thành
những con nghiện...
Nó có gây nghiện tôi
cũng chấp nhận.
Nhưng những tác dụng phụ do
sử dụng lâu ngày này...
Việc ấy sẽ không xảy ra nếu
họ tiếp tục sử dụng...
và ta sẽ bảo đảm họ tiếp tục
dùng vi đó là thu nhập của ta.
Tôi không còn chắc nữa!
Có ai ở đây không?
Tôi đã nghĩ là có thể chấp nhận...
Tôi không thể sống nếu cứ tiếp
tục biến người ta thành quỷ.
-Chúa ơi.
-Phải ngưng vụ này đi.
Đâu thể đưa ra thị trường cái này.
Ai đó?
Tôi đến ngay!
Xin mời ra đây. Chúng tôi chỉ
muốn hỏi vài câu thôi, được không?
Xin lỗi...nhưng tôi nghĩ là
tôi đi nhầm...
-Cậu làm gì vậy?
-Đừng làm vậy nữa!
Cô ta đâu rồi?
Cô ta đi xuống lối ống thoát nước.
Không biết được cô ta
có nghe gì không.
Không thể liều được. Thủ tiêu đi.
Đóng cửa lại.
Patience Phillips,
tôi tự hào vi bạn đó.
hy vọng là giờ này bạn đang
ngồi ở quán cà phê...
và đang nhấm nháp kem và
liếm kem trên môi chàng...
Tôi đang ăn kem đây.
Nghe này, có gì vui ...
nhớ gọi điện kể nhé.
Alô, Patience, Tom đây.
Tôi có đợi...
mà không thấy cô.
Tôi phải về cơ quan cho nên ...
...xin chào.
Miu à, bây giờ phải về nhà đi nhé.
-Bà là Ophelia Powers?
-Vâng.
-Tôi bắt được con mèo của bà và...
-''Nửa đêm''.
Trước đây nó chưa dẫn ai
về nhà bao giờ.
Xin mời cô vào!
Tôi không vào được. Tôi phải đi!
Trễ lắm rồi!
-''Nửa Đêm''.
-Sao ạ ?
Đó là tên của nó.
Đó là loại mèo Mau của Ai Cập,
1 giống mèo rất hiếm.
Người ta bảo nó có nhiều quyền
phép đặc biệt.
-Như xuất hiện bất thình lình?
-Và vài thứ nữa.
Mèo của bà...
Socrates, không được uống cà phê!
Chúng sẽ dữ nếu có caffeine.
Chính cô trông cũng mệt mỏi quá.
Lũ mèo có vẻ thích cô 1 cách
đặc biệt đó.
Tôi đang trải qua 1 ngày thật
khó khăn...
Chưa chi tôi đã không thể nhớ
phần lớn của ngày hôm qua...
-Biết đâu tôi có thể giúp cô...
-Vâng...
Nhưng thật ra bà không phải
bận tâm.
Tôi không biết tại sao tôi ở đây...
-Nên...
-Xin cô cho tôi biết...
Tôi đã trễ giờ đi làm lắm rồi...
xin lỗi bà...
Cô nên trở lại chơi...
Lúc nào tôi cũng ở nhà.
Cỏ mèo.
Mình không sao...
Mình không sao...không sao hết!
Philips, cô có điên chưa hả?
Cô đã không giao bản
thiết kế điều chỉnh...
Cô không biết nó ở đâu...
và cô không biết bởi vì...
nguyên văn cô bảo là...
không nhớ đã để chúng ở đâu!
Sư bất tài lười biếng của cô
thật quá đáng!
Cô có nghe tôi nói không đó?
Tôi xin lỗi!
Xin lỗi à?
-Xin lỗi chưa đủ đâu!
-Nếu vậy để tôi nói lại...
Tôi tiếc từng giây phút làm việc
với một lão khó chịu
bất tài và ích kỷ như ông!
Dọn dẹp nhanh lên. Tôi
đuổi việc cô.
Khoan!
Tôi đâu có ý nói vậy!
Hay là có?
Thật anh hùng!
Tôi không biết phải tả làm sao...
như là tôi đang nói...
mà cũng không phải là tôi đang nói!
Chị hiểu không?
Tôi thì không dám nói, nhưng cũng
may là có người lên tiếng như vậy!
Chị không hiểu! Tôi chỉ muốn làm
cho ông ấy bực tức!
-Xin lỗi, bạn làm gì vậy?
-Dị ứng chó...
Có lẽ?
-Này, mất việc rồi, nhớ chưa?
-Nhưng ...đẹp quá!
Sally?
Bạn biết là khi nhập viện
để theo dõi bệnh ,
thì thực tế họ không theo dõi ta chút
nào hay không?
-Họ có nói chị bị gì không?
-Họ không hề biết.
Nhưng họ có làm nhiều
thử nghiệm hay hay.
Với lại, bạn cũng phải thấy bác
sĩ của mình nữa.
-Thấy rõ là chị khoẻ lắm rồi!
-À, mà sẵn đó, cho tôi hỏi...
Tình hình với anh chàng thanh tra
khiêm nhường nhỏ nhẹ...
mà nồng nhiệt say đắm
hôm nọ đến đâu rồi?
Không đi tới đâu đâu Sai.
Patience, lúc nào bạn cũng nghĩ
là không đi tới đâu.
Không được mà...ít ra, lần này
tôi cũng có lý do để nói như vậy.
-Tin tôi đi.
-Này...
đã đến lúc tôi không thể để cho
bạn phá hoại một điều tốt rồi đấy.
Nếu lỡ bể điều gì, sửa chữa đi.
Tôi quý bạn và anh ta
cũng sẽ quý bạn nữa.
Đi đi và nhớ ngọt ngào như
đường nâu vậy.
Tôi đi gặp bác sĩ đây.
Trông tôi có yếu đuối không đấy?
Làm người tốt là điều ở trong tâm
ta vi ta đã quyết định như vậy.
Chú không nói điều đó là dễ, và
không phải người ta chọn làm kẻ xấu
nhưng chú muốn các cháu
sống khác...
Muốn các cháu sống tốt hơn,
rõ chưa?
-Vâng!
-Vâng!
-Cháu xem súng của chú nhé?
-Không.
-Các em có biết là...
-Chú có bắn không?
Không!
Rốt cuộc là phải làm người tốt,
nghe rõ chưa?
-Vâng.
-Ra sân chơi bóng đi.
Ở đồn họ bảo anh có thể ở đây.
-nên tôi mang cà phê đến.
-''Xin lỗi''.
Anh cũng can đảm mới dám
đối mặt với 1 lũ giặc nhỏ như vậy.
-Không ai đi cùng à?
-Anh làm việc 1 mình.
-Phần lớn thời gian.
-Vi anh thích hay là..?
Đúng rồi. Trước đây tôi
cũng có bạn đồng sự
nhưng ai cũng bảo tôi làm việc
nghiêm túc quá.
Anh nhớ chị bạn Sally của tôi
không? Chị ấy bảo...bảo là tôi
-...thiếu ''sinh tố vui''.
-Tôi không nghĩ thế.
Chị ấy bảo thế.
-1 bàn 1 chơi 1 nhé?
-Ai?
-Cô ấy và chú?
-Vâng.
Làm đi chú.
Cô muốn chơi không?
Lâu lắm rồi tôi chưa chơi lại đấy
Cho cháu xin lại bóng đi cô.
Trông cô đâu có
''thiếu sinh tố vui'' chút nào.
Ông Hedare nhờ báo với bà
rằng ông sẽ ở nhà máy cả ngày.
Nếu ý cậu nói ''nhà máy'' là
Khách sạn 4 mùa , và ông ấy đến đó
dạy cho Drina sử dụng quầy rượu...
thì coi như tôi biết rồi.
-Ông ấy chỉ nói là...
-Wesley, từ ngày cưới đến giờ...
ông ấy chẳng nói với tôi được
câu gì ra hồn cả.
Alô?
Ngoài trang thiết bị y tế hiện đại,
chỗ này chưa thiết kế quầy rượu đấy.
-Thấy rõ là chị khoẻ thật rồi.
-Nhờ những thứ thuốc
mà tôi không thể nào nhớ tên nổi.
Sao, tình hình thế nào ?
-Đang ăn vụng buổi chiều.
-Trời ơi,
tôi chỉ hỏi bạn đã làm lành với
anh bạn thanh tra xinh trai chưa.
Có lẽ rồi đấy.
Kể nữa đi. Nhanh lên. Ở đây
sốt ruột muốn biết lắm đấy.
Bọn tôi chỉ nói chuyện...
và đập bóng chơi 1 chút.
-Bạn biết chơi bóng rổ hả?
-Hinh như là có đấy.
-Hạ anh ấy sát ván!
-Patience, tôi đã dạy bạn những gì?
Không bao giờ nên thắng đàn
ông trong các môn thể thao...
Như thế người ta bị sốc tâm lý đó.
Tôi đâu có ý đó, nó cứ xảy ra
như vậy đấy.
Tôi nói thật...có 1 điều lạ...rất lạ...
đang xảy ra...Tôi nhảy
chồm lên anh ấy nữa.
Cái đó gọi là sự quyến rũ...
sự hấp dẫn giữa thú và thú.
-Chị nghĩ vậy à?
-Ừ.
Nếu mọi việc tệ hơn thì sao?
Nếu lần sau mà...
Lần sau?
Anh ta mời bạn đi chơi nữa à?
-Anh chàng đó dễ thương đấy!
-Ừ, nhưng điều đáng lo nhất
là tôi đây này. Cứ như tôi không
phải là tôi nữa!
Nếu vậy lần sau thì cứ nghĩ là
tôi đi cho thoải mái.
-Sally...
-Tôi đùa đấy. Cứ tự nhiên thôi.
Tự nhiên?
Được, em sẽ cố.
Thôi, cúp nhé. Bố bọn trẻ tương
lại đến đấy. Tôi gọi lại sau nhé.
Xin lỗi, hình như tôi đang sốt đấy ạ.
Này! Tắt máy đi!
Muốn gì, anh chiều?
Xin lỗi...đây là nhà riêng,
tiệc riêng.
Nhưng trường hợp của em thì
anh có thể làm 1 ngoại lệ...
Rất hân hạnh...nhưng anh
có thể nào...vặn nhỏ nhạc lại...
Để tôi làm 1 mình!
Này, làm gì đấy, con điên?
Xin lỗi, anh vừa nói gì đấy?
300
00:40:02,000 --. 00:40:05,000
Tiếng nhạc còn to quá à?
Nghe chưa? Như vậy là yên lặng.
Tao chỉ muốn như vậy thôi.
Liệu mà đừng làm ồn!
Cảm ơn vi buổi tiệc. Vui lắm.
''Mở ra trong trường hợp hẹn
với bạn trai - Sally và Lana'
Đúng là nghiệp dư.
Chúng mày nghĩ là có thể vào
đây vét hết được như vậy à?
Quả là 1 ý kiến...hoàn hảo!
Đó là 1 mẫu độc nhất vô nhị
Từ Ai Cập.
Chúng khai là cô ta phóng
nhanh như mèo.
-Chúng gọi là gì nhỉ?
-Mèo cái?
Miêu nữ?
Bánh kem!
Mèo ở Ai Cập Cổ Đại.
Bast Tôn kính,
Thần Hạnh phúc và Thịnh vượng.
Sinh đối với Thần mặt trời.
Mèo Mau Ai Cập,
nhập vào Mỹ năm 1940.
''Nửa đêm''!
Tôi đã biết là cô sẽ trở lại lúc cô
sẵn sàng.
Nữ thần Bast.
Mèo là vật thiêng liêng của Nữ
thần Bast, và là sứ giả của Thần.
Bà...bà đã viết quyển sách này?
Tôi đã là giáo sư trong 20 năm...
Và người ta đã không
công nhận 10 năm
để tôi có thể vào Viện hàn lâm
Bast là nữ thần toàn năng
của mặt trăng và mặt trời.
là biểu tượng sự hai mặt trong
1 người phụ nữ.
Khiêu khích... bảo vệ nhưng
cũng dữ dội.
Nhưng...những việc này liên quan
gì đến tôi?
Điều gì đã xảy ra đêm hôm trước?
Tôi cũng không nhớ nữa.
-Cô muốn tôi nói cô nghe chứ?
-Vâng.
Cô đã chết rồi.
Sao? Tôi...mà chết à?
Tôi đang đứng đây!
Cô đã chết, và đã sống lại.
Bà điên quá rồi. Bà nuôi mèo
nên điên quá rồi.
''Nửa đêm'' đã biết số phần của cô...
nên nó đã thử cô.
Để biết cô có xứng đáng với
điều nó sắp bạn cho cô hay không.
1 điều có thể thay đổi cả
cuộc sống của cô
và cho cô 1 cuộc đời mới.
Không phải chỉ có 1 mình cô đâu. Nó
đã cứu nhiều người khác trước cô.
Cô xem đi.
Những người đàn bà mèo không bị
ràng buộc bởi các quy luật xã hội ...
Họ có thể làm theo ý thích...
Đó vừa là một ân sủng, vừa
là một lời nguyền.
Cô sẽ thường cô độc và bị hiểu lầm...
Nhưng cô sẽ có một sự tự do mà
chưa người phụ nữ nào khác có.
Cô đã trở thành 1 người đàn bà mèo...
Từng hình ảnh, từng mùi vị...
từng âm thanh đều tăng cường độ...
Kiêu hãnh, độc lập...
Hoàn toàn tự tin trong mọi
phản xạ con người.
-Vậy, tôi không còn là Patience nữa?
-Cô vẫn là Patience...
và cô là 1 người đàn bà mèo.
Hãy nhận đi. Cô đã sống trong
lồng giam suốt đời mình
Bằng cách chấp nhận
con người mình
Tất cả con người mình,
cô sẽ được tư do.
và tự do là quyền lực.
Mi đã cứu mạng ta, Nửa Đêm.
Nhưng đã có kẻ nào đó giết ta...
và ta phải tim ra là ai...và tại sao.
-Đã xử lý Slavicky xong chưa?
-Xong rồi.
-Ai hỏi thì bảo tôi ở đây suốt đêm
-Chắc rồi.
Giữ tiền lẻ đi.
-Cô em cần gì?
-Rượu nga trắng, không ***
Không pha Kailua.
Có đây, không pha.
Tim gì à?
Đêm nọ, mày giết 1 cô gái.
Cô ta là người hiền lành...
tai sao thế?
Mèo nuốt lưỡi mày rồi sao?
Người ta bảo tôi xả nước ở
ống xả. Nên tôi đã làm theo.
-Tai sao?
-Tôi đâu có biết. Beauline.
Loại kem đó có vấn đề, cô ta
lỡ nghe điều gì đó, tôi không biết.
Và Hedare đang che giấu điều đó.
Tôi không thể sống với ý nghĩ
là đang biến người ta thành quỷ.
Trông lạ quá!
-Chị thích không?
-Đẹp quá!
-Còn tóc?
-Mê nhất mái tóc!
-Trông được không?
-Quá được rồi còn gì!
Quen anh chàng đó vậy mà
tốt cho bạn đó!
-Nếu có chê, nhớ chuyển cho Sally!
-Đưa đồ nghề tôi đây!
-Chị ghiền thật.
-Ừ.
Có quà này.
-Rốt cuộc, chị có hết bệnh không?
-Hôm nay tôi khoẻ rồi...
Họ bảo phải nằm nghỉ thêm vài ngày.
Nhìn kìa. 1 cô nàng điên giả mèo
đã giết Tiến sĩ Slavicky đêm qua.
Hành động của 1 người điên
sẽ không thể ngăn cản
việc đưa Beauline ra thị trường.
Tuần sau chúng tôi sẽ
tiến hành theo kế hoạch...
bởi vì chúng tôi phải làm điều đó
cho những phụ nữ của đất nước này.
Đúng là làm tàng.
Trời, lại gần hết rồi.
Sai, chị bị đau đầu lâu chưa?
-Khoảng 1 tháng?
-Làm giúp em 1 việc, đừng dùng nữa.
-Tai sao?
-Vi nó làm chị bệnh, tin em đi.
Phòng thí nghiệm gởi trả.
À, vụ án mạng Slavicky.
Có khi cậu cũng nên xem qua.
Bob, tớ hỏi cái này. Liệu bà xã
cậu có trèo ra cửa sổ...chỉ để
-cứu 1 con mèo hoang không?
-Có thể...
Nếu con mèo lỡ ngoạm pizza
của cô ấy.
-Nét sổ của chữ ''r''
-Phải do 1 người viết hay không?
Đây cũng không phải là
1 khoa học chính xác...
Nhưng ở chữ đầu tiên...
khoảng cách rộng chứng tỏ
1 con người cô độc...
và chữ O có móc đi ra...
không tự tin chút nào.
Nét chữ của 1 người chuyên đi
làm vừa lòng kẻ khác.
Bây giờ, nếu ta nhìn đuôi
của chữ ''y'' này...
1 con người hết sức tự tin...
gần như giận dữ.
và chữ ''o'' thì...người này không
sống theo quy luật chút nào.
-Vậy đó là 2 người khác nhau?
-Rất khác nhau.
Cho 2 cô em này chung
1 căn phòng sẽ vui lắm đó.
Cuối tuần này có gì vui không?
Bây giờ thì có đó.
Em không nghĩ là
phải nhường anh à?
Em không phải vậy.
-Vậy là sao?
-1 đứa thất bại!
Anh hỏi câu này nhé?
Nghe nói em đã làm cho Hedare...
1 người đã bị giết ở đó...
Xin lỗi , xin lỗi!
Em có nghĩ là có ai có thể
thù oán gì công ty hay không?
Rất nhiều người. George Hedare
không phải là người hiền lành gì...
Ông ấy đuổi việc em đó.
Sao, em thành tình nghi rồi sao,
thanh tra?
Không.
Có vẻ như mình kẹt ở đây
1 lúc lâu đó.
Anh vội à?
Me!
Em bám chắc nhé. Anh phải
xuống giữ cái này lại.
Me ơi!
Cũng có giống đấy.
Đường cong của chữ ''S''...
Cháu can đảm lắm biết không?
Chúc vui nhé.
- Bình tĩnh nhé bạn trẻ.
-Chào cô!
Ổn cả rồi anh.
Anh không biết em làm sao...
ấn tượng thật đấy.
Em thấy anh đu xuống,
nên em bắt chước đấy.
-Em biết gì không?
-Gi?
Mình phải liên hoan.
Tối nay anh mời em đi ăn nhé?
Em thích lắm nhưng tối nay
thì không được.
Em còn chút việc
phải làm cho xong.
Vào lầm nhà rồi đó!
Con bé giả mèo giết Slavicky
đây, đúng không?
-Chẳng lẽ bà tin những gì TV nói sao?
-Mày muốn gì?
-Chồng bà, ông ấy có nhà không?
-Tôi ở đây...
đâu có nghĩa chồng tôi
cũng ở nhà?
Buồn quá nhỉ?
Nếu chồng bà về...bảo ông ta tôi
đã biết hết về Beauline...
Bệnh tật và chết chóc chứa đầy
trong một lọ kem!
Lấy nó rửa lavabo tôi còn
không dám nữa.
-Thôi đi, tôi dùng nó bao lâu nay.
-Chết thì bà ráng chịu.
Bởi vì kẻ đã giết Slavicky
đã làm vậy
để giữ bí mật về sự độc hại
của Beauline.
Cô bảo chồng tôi giết người
hay sao?
Đề nghị bà cho tôi biết
ông nhà ở đâu...
tôi sẽ tự mình hỏi ông ấy.
Lẽ ra tôi phải giật mình mới đúng?
Cãi rằng chồng mình vô tội?
Nhưng sự thật là...
Ông ấy có thể làm mọi thứ...
Muốn ghìm chồng tôi à?
Ông ấy ở đây.
-Cảm ơn.
-Tôi muốn giúp cô.
-Làm sao liên lạc được?
-Tôi không đăng ký.
Giữ điện thoại tôi đi.
Goi cảnh sát đến đi...
Có chuyện thật khó tin đây này.
-Em nghĩ thật mất thì giờ...
-Đừng.
-Đừng gì?
-Đừng nghĩ gì cả.
Coi như đó là điều kiện của
quan hệ đôi ta.
Phần này là hay nhất.
Cô là cái quái gì...
Thấy móng tay tôi chưa?
Vừa đi làm xong đấy!
Xin lỗi...lỡ tay 1 chút!
Làm ơn đứng lên ngay!
Tôi biết về Beauline...và biết
ông đang che giấu những gì.
Patience đã biết điều đó,
nên ông giết cô ấy.
-Tôi đâu có giết cô ấy!
-Đừng để những lời cuối cùng
của ông là những lời nói láo!
Đứng yên!
Đứng yên!. Đừng cử động!
Xuống đây, từ từ thôi.
Mèo chỉ đến khi thích...
chứ không phải khi được bảo.
Tôi sẽ không nói lại lần nữa đâu.
Quay lại và để tay lên đầu đi.
Cô bị bắt!
Tôi bắt anh đấy.
-Cô đùa đấy à?
-Tôi thích đùa như vậy.
-Không xong đâu!
-Anh có vẻ yêu công việc nhỉ?
-Không chịu vui chơi à?
-Cứ đợi đấy.
Cẩn thận, dây điện cao thế!
Giữa 2 ta cũng có 1 tia lửa đó chứ!
-Lần đầu tiên thì chưa được!
-Đừng tự hào quá đáng!
-Anh biết gì về 2 ta nào?
-Không đời nào có ''2 ta''!
Sao uổng thế?
Hết rồi!
Thôi được rồi. Ai có thể
thấy trong bóng tối?
Tôi thấy đấy.
Thật là tai hoạ! Tai hoạ khủng khiếp!
Sao cô ta biết việc ấy?
Mà cô ta là ai?
Không sao đâu. Anh khỏi lo.
Tuyệt vời. Chúng ta đang trên
bờ vực phá sản...
và em chỉ biết khuyên là
'Đừng lo' thôi sao?
Lời khuyên của em cho anh...
George...là hãy sống nghiêm túc...
bớt đi chơi với các
bé gái vừa sinh ra
cùng ngày với di động đời mới
Ít nhất 1 lần trong cuộc đời
khốn khổ của anh, George,
Hãy cư xử như đàn ông!
Tuyệt vời! Beauline quả là
hiệu nghiệm, đúng không?
Nhìn này Sai, chị thấy sao?
Muốn đi nhà thờ hay là quyến
rũ chàng đấy ?
Góp ý kiểu gì vậy?
-Tôi dỏm quá!
-Dỏm từ thứ 5 đến chủ nhật
-đâu có sao!
-Nếu anh ấy không thích ...
con người thật của em thì sao?
Thắc mắc làm gì, Patience?
Nếu thích bạn thì anh ta sẽ thích
toàn bộ con người bạn.
Xin chào Bà Hedare, tôi về.
Về đi.
Đẹp nhỉ?
-Cảm ơn.
-Em cũng đẹp...
nhưng tôi đang nói đến đàn cá.
Công việc điều tra cũng như
hẹn hò vậy thôi...
...một sự đuổi bắt.
Em có vẻ thích Sushi hả?
Ngon không?
Vậy à...kể em nghe về tên
tội phạm đã thoát thân đi.
-Người phụ nữ mèo?
-Vâng.
-Em nghe nói về cô ta à?
-Vâng.
Hấp dẫn, áo da đen, roi da...
Cô ta hôn anh đó.
-Thật vậy à?
-Ừ.
-Em thấy sao?
-Còn tuỳ...
Tuỳ anh có thích các cô gái xấu
tính không đấy chứ.
Chỉ thích những cô dễ bắt thôi.
Nghe này Patience. Tội phạm
thì không xong với anh đâu.
Cũng được, xấu, tốt...cũng phải
có cái gì lưng chừng, đúng không?
Có lẽ không đơn giản như vậy...
Hãy nói về em đi.
-Đồng ý.
-Làm hoa sĩ thì như thế nào?
Em cũng đâu thật sự là hoạ sĩ...
Ừ thì ...có. Đúng là em
có học hội hoạ...
nhưng rồi sau đó em đã
tim ra việc làm...
ở 1 công ty quảng cáo và...
bây giờ em...không hề biết
em là ai... hết biết rồi.
Anh biết .
Em khác người.
Em rất đặc biệt.
-Và anh thích điều đó ở em.
-Cảm ơn anh.
Anh nói thật. Và anh muốn
tìm hiểu em nhiều hơn.
Cũng có vài điều em phải giải thích...
Chẳng hạn như?.
Kiểu tóc mới của em?
Không hẳn như vậy...
Này...
Em muốn nói gì cũng được.
Em...em...
Em ghét mưa lắm.
Bạn nãy em nói gì?
Cũng không có gì quan trọng.
Tom?
Tôi đây.
Cô đã nói đúng về bí mật của
Beauline... thật không tin được
nhưng cô nói đúng.
Beauline chứa chất độc.
Tôi có bằng chứng...
Phải ngăn cản George.
2 ta phải hợp lực cản ông ấy.
Ngày mai ông ta sẽ họp báo để
công bố đưa Beauline ra thị trường
Beauline sẽ được bán vào thứ 2 .
''Anh có việc phải đi. ''T.''
''Xác suất phù hợp - 99,9%%''
Bà đã tim được những gì?
Đủ chứng cớ để cho 1 người nào
đó vào tù 1 thời gian dài...rất dài.
Đó là tất cả những gì họ đã muốn
tôi làm cho ho...
Tôi chưa bao giờ đẹp như vậy...
quyền lực như vậy...
Và rồi, tôi 40 tuổi, và họ đã
cho tôi xếp xó.
Tất cả ở đó...bên bàn làm
việc của tôi.
Thấy chưa? Giả làm móng mèo
hơi khó...
nhưng tôi làm cũng khá đấy chứ.
Bà đã giết ông ấy.
Sẽ không ai ngăn cản Beauline
được tung ra thị trường.
Slavicky cũng không,
George cũng không
và chắc chắn là cô lại càng không.
Xin lỗi, tôi bất lịch sự quá.
Mời cô dùng chút gì nhé?
1 lon cá ngừ, 1 bát sữa?
Hay 1 khẩu súng bốc khói?
Khẩu súng mà cô em
vừa nã hết đan
vào chồng tôi đằng kia.
Anh George! Cứu tôi!
Có ai cứu tôi với!
Patience...
Anh rất tiếc.
Anh nghĩ em có thể tước súng
của anh nếu em muốn.
Nếu em muốn, đúng.
Em nói thật.
Slavicky đã có chứng cớ
rằng Beauline chứa nhiều độc tố.
Vi vậy mà Laurel đã giết anh ta.
George cũng đã khám phá điều đó,
và bà ấy cũng giết ông ấy nữa.
-Bà ấy đã nguỵ tạo mọi thứ!
-Phòng thử đạn đã kết luận
2 nạn nhân đó đã chết vi đan
từ khẩu súng trong tay em.
-Đó là tay của Catwoman!
-Có khác gì đâu!?
-Không quan trọng gì sao?
-Em không hiểu sao?
Tất cả các chứng cớ, từng chi tiết
một đều chỉ vào em!
Còn em? Anh có thể tin em.
-Anh có nhớ lần đầu gặp em không?
-Nhớ.
-Anh đã thấy gì?
-1 cô gái tim cách cứu 1 con mèo.
Không đâu. Anh đã thấy
1 cô gái điên...
đang tim cách trèo ra cửa sổ...
và tất cả những chứng cớ...
đều là ở đó.
Em cần anh tin tưởng em.
Làm sao tin được?
Anh đâu còn biết em là ai nữa?
Cũng là cô gái ở bên anh đêm qua....
Đưa trở về phòng giam đi.
Cô ta đã giết chồng tôi!
Làm mèo ngoan nhé.
Cứ nhìn sự việc
như thế này đi Lone.
Coi như cậu đã mất 1 cô bạn gái,
nhưng đã phá được 1 vụ án.
-Thế à?
-Ừ.
Nửa đêm...Xin chào.
''Người đàn bà-mèo lại giết
thêm 1 mạng người.''
Cô đã sống cả đời mình
trong một lồng giam...
Cô có thể tư do...
và tự do là quyền lực.
Việc này không phải chỉ liên quan
đến ta không mà thôi, Nửa Đêm ạ.
Mi biết không? 1 con chó đã
ngậm chìa khoá đưa cho ta rồi.
Thôi về đi.
Không có điều gì khác hơn điều đó!
-Cô không sao chứ?
-1 người như tôi...
luôn luôn đứng xuống
đôi chân của mình
Chồng tôi từng mơ ước
đến 1 thế giới
mà người phụ nữ nào
cũng có thể đẹp
như mình hằng ao ước.
Anh ấy đã dành cả đời mình
để thực hiện giấc mơ đó.
Và với tư cách là Tổng Giám Đốc
mới của công ty Hedare,
tôi nhất định sẽ biến
giấc mơ đó thành hiện thực
bằng cách công bố ngày đưa
Beauline ra thị trường là ngày mai.
Cảm ơn bà rất nhiều.
Tôi đã rất mong có được
1 lọ như thế này.
Chồng tôi hẳn sẽ muốn cô
có nó trước cả mọi người.
-Thanh Tra Lone, thật bất ngờ.
-Xin chào.
Xin giới thiệu...đây là người
đã truy bắt kẻ ám sát chồng tôi.
-Tôi gặp riêng bà 1 lát nhé?
-Ở văn phòng tôi, trên lầu.
Đi nhanh lên. Phải giao hàng
cho kịp nửa đêm.
Cô ta đứng bên xác của chồng tôi.
-Tại sao cô ta không giết bà?
-Vi không kịp.
Cô ta cũng không có động cơ.
Tôi đâu có biết.
Còn nếu tôi bảo là tôi biết sự thật?
Rằng tôi biết ai đã giết chồng bà?
Rằng tôi biết về Beauline?
Thanh tra, anh làm như tôi là
tình nghi vậy.
Và nếu tôi nói rằng
tôi có chứng cớ trong tay?
Nếu anh có chứng cớ, tại sao tôi
chưa bị còng nhỉ?
Bà là một phụ nữ thông mình,
bà Hedare. Đẹp...Giàu có...
-biết đâu, ta có thể thoả thuận điều gì đó.
-Và chứng cớ kia...
anh sẽ thủ tiêu nó,
hay gán tội cho cô gái kia?
Nếu đó là điều bà muốn tôi làm.
-Còn anh, anh muốn gì?
-Bà vừa cho tôi điều tôi muốn...
Bà vừa khai thủ phạm là bà đấy.
Tại sao anh lại nghĩ đó là tôi?
Bởi vì tôi đã tin tưởng vào
1 người bạn.
Bạn của anh hại anh rồi đấy.
Đừng ngu ngốc, Laurel.
Bà đâu thể giết cảnh sát !
Tôi đã quen phải làm những việc
mà tôi không muốn làm.
Gởi lời thăm chồng tôi nhé.
Dễ thương nhỉ? Cảm ơn.
Bây giờ ta có thể giết hết cả 2!
Khoan, phải đứng lại đã.
-Anh sao rồi?
-May mà bà ấy bắn dở...
Nghe này...
Anh xin lỗi...lẽ ra anh đã
phải tin em ngay từ đầu.
Anh nhầm tôi với người khác đó.
Thôi mà Patience.
Tôi sẽ đi phía này.
Thật không ngờ tôi đã tin bà.
-Bà thật giả dối!
-Còn cô là một người hùng à?
1 tên cướp?
1 con quái vật!
Nếu mày không có danh tánh,
sao lại phải giữ bí mật?
Bởi vì bà đã giết tôi!
Bà đã ra lệnh xả ống thoát nước.
Tôi là Patience Phillips.
Chỉ có thế thôi à?
Không làm gì được ta đâu!
Ngưng dùng nó thì
da sẽ thoái hoá...
nhưng dùng liên tục...làm da
trở thành cứng như đá.
Và không hề biết đau đớn gì.
Mày là 1 con bé đang sợ hãi...
ăn mặc linh tinh...
Mày chẳng là cái gì cả!
Mày không cho ta
giết tên cớm kia.
Mày muốn cứu anh ta sao?
Tự cứu lấy mình đi!
Hết rồi đó.
Đoán thử xem.
Chưa hết đâu!
Đưa tay đây!.
Cứu tôi!
Có lẽ em không anh hùng gì...
nhưng em cũng không hề giết người.
Em biết không. Lời khai của
Laurel trên băng cũng đủ
để kết thúc vụ án này dễ dàng.
Nếu Patience có mặt trong
nhà giam sáng mai...
thì sẽ rất khó chứng mình
đó là Người đàn bà-Mèo.
Đúng vậy.
''Người Đàn bà Mèo vạch mặt
Hedare. Cứu nhiều mạng sống.''
Tuyệt vời. Cảm ơn anh.
Em đâu có biết dâu tươi
có thể tuyệt đến thế.
Ngày mà em chê't...cũng là ngày
em bắt đầu cuộc sống mới
''Cảm ơn bà vi tất cả
Thương nhiều, Patience''
''Trong cuộc sống trước
của em, em đã mong
''gặp ai đó thấy được
điều gì đặc biệt nơi em.
''Anh đã thấy điều đó,
''và em sẽ mãi mãi quý anh vì vậy
''Nhưng điều em thật sự cần là
chính em nhìn thấy điều đó ở em.
''Bây giờ em đã thấy rồi...
''Tom, anh là một người tốt...
''nhưng anh sống trong 1 thế giới
''không có chỗ cho 1 kẻ như em.
''Đôi khi em là người tốt...rất tốt...
''Đôi khi em cũng xấu...
''nhưng chỉ xấu ở
chừng mực em muốn.
''Tự do là quyền lực
''1 cuộc sống không sợ hãi...
''không ai chế ngự...
là cuộc sống đã được bạn cho em...
''Hành trình của em đã bắt đầu.''