Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chúc mừng Giáng sinh!
- Cháu tên gì?
- Eric ạ.
Thế cháu muốn được gì
vào Giáng sinh nào, Eric?
Một mô hình xe Johnny Lightning 500.
- Thế cháu có ngoan không?
- Có ạ.
Thế cháu có quý Ông già Nô-el không?
Cháu thật sự quý đúng không?
Ta cùng hát bài "Jingle Bells" nào.
Đứng lên!
Đứng lên! Giơ hai tay lên!
- Đứng yên!
- Cấm di chuyển!
Jimmy, cẩn thận. Hắn có dao đấy.
- Đứng yên, thằng khốn!
- Không!
Đủ rồi. Đừng giết hắn.
Thế là đủ rồi!
- Đứng lên!
- Thôi mà, cho tôi tự đi đi mà!
- Tôi có làm gì đâu.
- Tao đá vỡ mồm mày giờ.
- Làm ơn đi.
- Đứng dậy!
Dừng lại một lúc đi! Dừng lại!
- Jimmy.
- Để nó cho tôi. Tôi muốn đập chết nó.
- Tôi muốn đập chết nó.
- Để tôi nói chuyện với nó nào!
- Mày đã kiếm được một người bạn ở đây rồi đấy.
- Mày sẽ nói tên thằng bán thuốc cho mày chứ?
Lần gần nhất mày nhấc chân là khi nào?
Ai là người cung cấp cho mày hả, Willie?
- Trả lời hắn đi!
- Không!
Là thằng Joe cắt tóc phải không?
Đúng là thằng đấy phải không?
Đừng có đưa cho bọn tao tin nhảm.
Họ thằng Joe là gì?
- Tôi không biết gì hết!
- Cho có thêm cơ hội đi.
Tôi chỉ biết hắn sống ở phố 125.
Ở phía trên tiệm cắt tóc.
Hắn sống bên nào đường?
Bên hướng bắc hay hướng nam?
- Tôi không hiểu ông nói gì.
- Hắn sống ở phía bên nào đường?
- Lần gần nhất mày nhấc chân là khi nào?
- Nhưng ông ta nói về chuyện gì thế?
Một thằng dân Poughkeepsie muốn nói chuyện
với mày. Mày từng đến Poughkeepsie chưa?
- Buông tôi ra đã nào.
- Nói đi. Tao nghe đây.
Mày từng đến Poughkeepsie chưa?
Đến chưa hả? Tao muốn nghe điều đó!
- Rồi, tôi đã từng đến đó.
- Mày ngồi ở thành giường.
Mày cởi giày ra rồi nhấc chân lên,
có đúng không?
- Giờ nói đi!
- Đúng.
Mày lấy con dao gập đâm vào đồng đội của tao.
Mày biết thế nghĩa là sao không, thằng khốn?
Suốt mùa đông tao phải nghe hắn
kêu ca về số điểm bowling của mình.
Tao sẽ bắt mày vì 3 gói ma túy,
để mày được nhấc chân lên ở Poughkeepsie.
Bến tàu phải được mở rộng
thêm 30 mét nữa...
để cho sà lan mới có thể
đón được tàu hàng 500 tấn.
Vậy việc tuyển thêm thủy thủ thì thế nào?
Tuyển thêm 10 người cho mỗi ca.
Công đoàn muốn là 12 cơ.
Chuyện đó không quan trọng.
Vì khi việc mở rộng hoàn tất
chúng ta sẽ đón được các tàu chở dầu lớn
mà giờ đang lên đênh trên biển.
như ông vẫn phong độ như vậy thế?
Phong độ? Tôi làm gì có nổi một ngày
làm việc đúng nghĩa kể từ hồi ngã cần trục đâu.
Cảm ơn.
Chào em.
- Hôm nay suôn sẻ chứ anh?
- Ừ.
Em biết không, anh đã nghĩ
rất kỹ về món quà tặng em nhân chuyến đi
và anh đã tự chọn mua đấy.
Em mở luôn được không?
Được.
Đẹp quá anh yêu à.
Anh thật biết chiều em.
Em yêu anh nhiều
Để em cho anh xem
thứ em đã mua hôm nay nhé.
Em đã đi mua sắm à?
- Vâng.
Dành cho anh đấy, anh à.
Cho anh à?
Ở Mỹ vào mùa đông trời lạnh lắm.
Không có em thì anh vẫn trông
không khác nào một tên phu tàu.
Cảm ơn em nhé.
Hôm nay anh đã gặp lại con gái mình.
Con bé thế nào anh?
Anh chưa từng thấy một ai
vui vẻ như thế.
Nó hỏi chuyện về anh, và hỏi
chúng ta vẫn còn hạnh phúc chứ.
Thế chúng mình sao?
Không hạnh phúc.
Anh cần giúp một tay không?
- Tôi ái ngại cho anh quá.
- Vậy thế quái nào tôi lại biết là hắn có dao?
- Đừng có tin bọn mọi đen.
- Hắn rất có thể là bọn trắng.
- Đừng có tin ai. Anh ốm à?
- Không.
- Anh ốm à?
- Không mà!
- Ta ra quán Chez uống gì đi?
- Jimmy, tôi mệt lắm. Tôi về nhà đây.
Thôi được, một ly thôi.
- Thế uống.
- Con mẹ anh chứ.
Tôi đoán ít nhất phải có 2 thằng bán
thuốc chỗ cái bàn ở góc đằng kia.
Thằng đeo cà vạt mặc áo sơ mi sọc kẻ,
Tôi cũng biết hắn.
Tôi cứ nghĩ ta đến đây để uống rượu nữa.
Thằng hề kia là ai vậy?
Một tay cảnh sát ở quận Queen.
- Để ý thằng khốn vừa nhập bàn kìa.
- Đó là thằng Lucky Do thái.
Chẳng ai nhận ra được hắn
nếu không có danh bạ của hắn đâu.
Bàn đó có thể chụp
một bức ảnh gia đình đẹp đó.
Bài nữa đi!
Bài nữa đi!
Vậy còn tên cuối cùng có vẻ
phóng khoáng đó. Anh biết hắn chứ?
Không, thế anh?
Hắn vung tiền khắp nơi cứ như là
bọn Nga Sô chiếm được Jersey rồi ấy.
Anh nghĩ sao nếu ta nán lại
một lúc và bám đuôi ai đó?
Thôi nào. Vui thôi mà.
Bám đuôi ai đây?
Thằng Mễ với con tóc vàng.
Để làm gì? Anh muốn đút
xúc xích vào lỗ con ả hả?
Ừ đấy.
Cô ơi, tôi có thể nhìn kỹ
đôi giày của cô được không?
Monica.
- Ai ở đằng kia vậy?
- Tôi ***ết được.
- Hắn vừa hôn phải không? Nhìn xem nào.
- Tất nhiên rồi, bọn chúng là anh em họ mà.
Ừ, nói tạm biệt đi nào.
Giờ hắn đang làm gì thế?
- Hắn gọi một chiếc Hudson Terraplane đến.
- Không, không
- Bình tĩnh.
- Được thôi.
Làm việc nào.
Cloudy, tôi cược là
hắn dẫn chúng ta đến khu bọn Ý.
Rồi ta cũng kệ hắn thôi, Popeye à.
Thằng cha này xoàng lắm.
7 giờ sáng rồi.
Tôi không tin nổi.
Bình tĩnh nào. Anh không thích nữa à?
Nếu đó không phải vụ giao dịch thuốc, tôi sẽ
biểu anh một cửa hàng lớn ở phố Bloomingdale.
Phố Alexander đi. Tôi thích cửa hàng đồ chơi cơ.
Hắn quay xe lại kìa.
Vượt qua hắn đi. Rẽ bên trái.
Alain.
Mọi chuyện thế nào rồi?
Khá tốt.
Một công việc tẻ nhạt.
Nhưng buộc phải làm.
Bạn của ta đến muộn rồi.
Thật sai lầm khi kéo hắn vào.
Sai lầm sao?
Khôn khéo mới đúng.
Hắn là ngôi sao truyền hình,
người nổi tiếng đấy.
Hắn có thể tự do
đi bất cứ nơi đâu.
Ngoài ra, hắn cũng cần tiền.
Tôi không tin tưởng hắn.
Hãy tử tế với hắn.
Ai biết được, nhỡ đâu hắn
lại mời ông lên TV.
Henri. Anh đến rồi thì tốt quá.
Đây là đối tác của tôi,
Pierre Nicoli...
Henri Devereaux
Alain, tôi đã suy nghĩ về lời đề nghị
của ông và tôi đồng ý chấp nhận.
Bạn chúng ta tên là Boca.
Salvatore Boca. B-O-C-A.
Người ta gọi hắn là Sal.
Hắn là một người tình tuyệt vời.
Hắn từng bị bắt vì tình nghi
cướp có vũ trang. Giờ nghe này
3 năm trước hắn từng cố chặn cướp xe
của cô Tiffany ở đại lộ 5 ngay giữa ban ngày.
Hắn có thể lĩnh án 2 đến 5 năm,
nhưng Tiffany không muốn khởi tố.
Và cảnh sát bên Nam Mahattan nghĩ rằng
hắn là hậu duệ gì đó của một gã tên DeMarco.
- "Thế còn con phò của hắn?"
- "Tên ả là Angie. Một đứa tinh quái. "
Cô ta đang lĩnh án treo
do tội ăn cắp hồi năm trước.
Một con nhóc chính hiệu.
19 tuổi theo giấy đăng ký kết hôn.
19 rồi cũng thành 50 thôi.
- "Còn gì nữa không?"
- "Hắn quản một cửa hàng từ 1 năm rưỡi nay. "
Kiếm một phát được 7000 đô trong năm.
Nhờ thế hắn kiếm được hai chiếc xe
và được ngồi bàn đó tại quán Chez hả?
Chiếc Ford LTD là của vợ hắn,
còn chiếc Comet thuộc về anh của hắn, Lou.
Hắn nhúng tay vào việc buôn bán
ma túy ở Ward's Island.
"Hắn từng vô tù 2 năm trước,
tội cướp và hành hung.
Xe Cadillac đen.
Biển số *** New Jersey.
RWN-264. Tôi biết tên kia. Chúng tôi từng
thấy hắn ở ngoài khách sạn Pike Slip hồi trước.
Anh muốn tặng một cái áo sơ mi cho bạn gái,
Em làm mẫu được không?
Tốt nhất là đừng để chồng em nghe thấy.
Nó nghe được thì anh cũng không sợ.
Nó làm gì anh được nào?
Được, vậy anh trả em bao nhiêu?
- 50 đô 1 giờ.
- 50 đô 1 giờ?!
- Em chấp nhận giá 200 đô.
- Không, anh không đủ sức.
Tôi sẽ gọi lại sau nhé.
Tạm biệt.
Này, 1 rưỡi rồi đấy.
Anh không đợi được em đến lúc 2 giờ đâu.
- Anh làm việc ở gần đây à?
- Bên kia đường.
Đây là lần thứ ba trong tuần
hắn đến đây.
- "Anh có kiếm được gì ở tòa nhà đó không?"
- "Không. Tôi đã kiểm tra danh sách khách thuê rồi."
Còn nhớ nam diễn viên Don Ameche không?
Anh ta sống ở đây.
Ừ, vài người khác cũng vậy.
- "Cái tên Joel Weinstock không gợi lên điều gì à?"
- "Anh lại đùa à? "
Không, hắn sống tại đó.
Hắn tài trợ việc tuồn hàng ra khỏi
Mexico cách đây 3 năm trước.
Ừ, tôi có nghe rồi.
Hắn đang đến Ward's Island.
Chúng ta vớ bở rồi. Sao hắn làm thế nhỉ?
Có thể là hắn đi gặp anh trai.
Ừ, có khi lại một vụ chuyển hàng khác.
Ừ, khỏi cần theo nữa.
Nghe này, Popeye đang ở đây!
Ra khỏi quầy, đứng dựa vào tường,
và giơ tay lên đầu. Làm đi, nhanh lên!
Ra nhanh lên! Úp mặt vào tường.
Quay ra hướng kia. Nhanh!
- Bỏ tay ra khỏi túi.
- Quay mặt lại.
Quay mặt lại. Úp vào tường.
Này, mày làm rơi cái gì thế?
Nhặt nó lên.
- Nhặt nó lên! Làm đi!
- Chúng mày nhìn gì thế?
Rồi, mang ra đây. Bỏ tay
ra khỏi túi quần mau.
- Tên mày là gì?
- Doyle.
- Nói rõ xem?
- Ngài Doyle.
Lại đây. Mày đã nhấc chân bao giờ chưa?
Hả? Ra tít đằng kia.
Giơ tay lên trên đầu.
- Giơ tay lên trên đầu.
- Bọn tao đã bảo chúng mày là chúng tao sẽ quay lại mà.
Chúng tao còn quay lại cho đến khi
chúng mày cút sạch khỏi quán này.
Nhìn vào thằng bên cạnh.
Nếu nó vứt cái gì, cái đó sẽ là của mày.
Đây là đâu thế này? Bệnh viện à?
Quay lại, thằng kia.
Cái gì thế này?
Nó là của mày hả?
Đứng thẳng lên, thằng chó.
Để tay mày lên đầu ngay.
- Mày muốn bị bắt hả thằng béo?
- Mẹ nhảm thật.
Để ý đấy. Lúc sau chúng tao
sẽ hỏi vài câu.
Quay đầu lại.
Được rồi, thằng kia im ngay! Im!
Có đứa nào muốn dùng
sữa lắc không?
Tốt, lại đây. Mày và mày nữa.
Này thằng lông lá! Lại đây.
Nhấc ngay mông khi tao gọi! Mày đấy!
Cả mày nữa, thằng hói. Lại đây.
Đặt nó lên quầy.
- Đặt nó lên trên quầy!
- Quái gì ở đó vậy?
- Để tay lên đầu.
- Cả hai tay.
Thằng kia, mày làm rơi cái gì đó.
Nhặt nó lên.
Mày muốn gãy tay à?
Đặt nó lên đây mau.
Xem mày còn gì không.
Xoay người lại.
Mày bị bắt giữ. Cả mày nữa.
Vào trong buồng điện thoại mau!
Vào trong đấy. Úp mặt vào tường,
đặt tay lên tường và tự đóng cửa lại đi.
Thằng kia!
Thằng tóc xoăn! Mày đi đâu thế hả?
- Mày gọi tao hả em?
- Phải, tao đang gọi mày đấy! Lại đây!
- Có chuyện gì thế?
- Mày vừa ở đâu ra?
- Trong kia.
- Tao khám mày nhé?
- Được, tao có gì đâu mà.
- Mày dùng thuốc hả?
Không, mày là ai thế? *** Tracy
à? Tao đã bảo người tao không có gì mà.
- Mày nghĩ tao đùa mày à?
- Tao không có gì mà!
- Nếu tao khám ra, mày biết sẽ thế nào rồi đấy.
- Ừ, tao đã bảo là tao không có gì mà.
Bỏ tao ra! Tao sẽ nện mày một trận đấy!
Đưa tao một đồng xu.
Nhanh lên!
Tao đã bảo là không có gì mà.
Cái chó gì mà mày phải nhắm vào tao thế?
Cái chốn này tởm thật!
- Mọi chuyện sao rồi?
- Vẫn tốt đẹp, cậu em à.
Chẳng có gì ngoài kia cả. Toàn thứ vớ vẩn.
- Chẳng có gì ở đây đâu. Không đứa nào có cả.
- Tôi có một cái tên đây. Sal Boca. Khu Brooklyn.
- Boca?
- Ừ. B-O-C-A.
- Chưa từng nghe về hắn.
- Thế còn vợ hắn Angie?
Chẳng gợi lên cái gì cả.
Nhưng có tin bóng gió gì đó đấy.
- Về cái gì?
- Một vụ giao hàng.
Trong tuần này hoặc tuần sau.
Tất cả sẽ kiếm đủ.
- Vậy ai mang đến?
- Ai biết được?
- Anh muốn bị ở chỗ nào?
- Hả?
- Anh muốn bị đấm bên nào?
- Khốn thật. Bên này.
Bắt nó đi!
Tao sẽ kiểm tra chỗ này.
Nếu chúng không biết mày, thì mày toi đấy.
- Tao tưởng tao đã bảo chúng mày đứng yên mà!
- Nhớ phải cắt tóc trước thứ Bảy đấy.
Bọn tao đi đây. Tạm biệt.
Nhúc nhích đi. Bảo tất cả
là tiếng nữa bọn tao sẽ quay lại.
Tốt lắm, nhưng khu vực của các anh là
Bedford-Stuyvesant, không phải Ridgewood.
Hãy biệt phái chúng tôi! Cho chúng tôi cơ hội đi,
ít nhất cho đến khi chúng tôi tìm ra đang có gì ở đây.
Tất cả đều muốn Weinstock. Có thể đây là hướng
điều tra đúng. Chúng tôi xứng đáng được vậy.
Anh không thể tống vô tù một tên từng đi
tù ba lần bằng những điều dại dột thế đâu
Người này chẳng hề làm điều gì cả.
Anh sẽ bị mất chức vì lạm quyền đấy.
Hắn không thể là trùm của Brooklyn vì có
1 quán cà phê, 2 cái ô tô, và đến câu lạc bộ đêm được.
Nhưng nếu hắn có bắt tay với Weinstock,
thì ta sẽ làm được một cú lớn đấy.
Cú lớn cái con khỉ! Cùng lắm
hắn chỉ bán 2 hay 3 gói ma túy thôi.
Tôi chẳng muốn ngăn anh đi uống cà phê đâu
nếu tôi nghĩ hắn chỉ là hạng xoàng.
Dự đoán của anh lần trước phản tác dụng đấy, Doyle,
hay anh đã thực sự quên về lần đó rồi hả?
Chúa ơi, Jimmy,
có chuyện gì với mấy người vậy?
Năm nào anh cũng dẫn đầu về các vụ bắt giữ ở bên chống ma túy. Năm ngoái là 100 vụ phải không?
Xuất chúng đấy. Nhưng anh bắt được bọn nào hả?
Một thằng học sinh mặc quần ngố
bị chứng co giật?
Anh túm cổ một thằng phục vụ phòng
vì nó có 3 điếu thuốc giấu dưới lót giày?
Walter, chúng ta được báo cáo là không có "hàng" ở ngoài đường phố, đúng không?
Thực ra nó như một sa mạc toàn bọn
khốn kiếp đang chờ được thanh tẩy vậy.
Mẹ kiếp, nó rất có cơ sở. Thằng chủ
tiệm cà phê, hắn giơ mặt ra...
trong câu lạc bộ với tất cả lũ con phe.
Chúng uống rượu cùng nhau.
Sau một ngày một đêm, chúng tôi
bám đuôi hắn tới tận Brooklyn.
Chúng tôi theo hắn như hình với bóng cả tuần,
rồi chúng tôi túm được ai nào? Joel Weinstock.
Giờ anh phải cho chúng tôi tiếp tục!
Các anh đều tin mấy thứ vớ vẩn này à?
Tôi sẽ đi cùng anh ta.
- Thế các anh cần gì nào?
- 1 máy nghe trộm.
Không, 2 đi. 1 ở cửa hàng,
1 ở trong nhà.
Các anh có biết tôi phải xin lệnh
của tòa án cho mấy cái đó không?
- Nhưng anh sẽ thử mà.
- Ta đều biết anh sẽ làm được, Walt.
Popeye, anh vẫn còn cái kiểu
nhấc chân lên ở Poughkeepsie à?
Tôi đã nghe về chuyện đó.
Tôi không thể tin được.
Vì vậy tôi đã tự hỏi mình.
Tôi có xu hướng suy nghĩ về
những vấn đề của chính mình mà...
Ông Devereaux, đây là
lần đầu ông đến New York?
- Vâng, lần đầu tiên.
- Tại sao ông lại đi bằng tàu?
Vài tuần tới sẽ rất là
khó khăn đối với tôi,
và đại dương là nơi duy nhất mà
điện thoại không reo suốt cả ngày.
Ông có đồng ý với kết quả cuộc khảo sát gần đây
đã nói lên rằng ngài thị trưởng Lindsay
là người đàn ông quyến rũ nhất thế giới không?
Vâng, tất nhiên rồi.
Đây là trát và lệnh của tòa án về máy
nghe trộm. Thẩm phán cho anh 60 ngày.
Mulderig và Klein sẽ hỗ trợ các anh.
Họ sẽ thực hiện các vụ mua bán.
Hãy nhớ phải luôn thông báo cho họ
mọi thứ mà các anh làm đấy.
Anh có biết Doyle không?
Có biết. Linh cảm tuyệt vời của anh ta
đổi lấy cái chết của 1 cảnh sát tốt.
Nếu đây là cách anh bắt đầu vụ này, sao anh
không ở nhà và giúp bọn tôi đỡ bực mình hả?
- Vì đây là quan điểm của tôi.
- Anh nên nhét nó vào lỗ đít
Thế nào cũng được.
Bill, xin anh đấy, hãy cho họ cơ hội.
Anh ta đến đây với một chút thông tin cơ bản.
Anh từng làm việc với anh ta, từng có mâu thuẫn,
nhưng đừng vì thế mà làm hỏng việc.
- Nếu có vấn đề gì, hãy đến gặp tôi.
- Simonson, hãy cho tôi yên một lúc.
Thử một lần xem nào. Nếu anh có vấn đề
gì, hãy đến gặp tôi. Tôi sẽ xử lý với anh ta.
- Tôi hài lòng khi làm việc cùng với anh ta.
- Anh ta là cảnh sát tốt.
- Đôi khi anh ta cũng linh cảm tốt lắm.
- Biết rồi. Thôi để tôi yên đi.
Hãng Mackel Brothers ở Floride
mời bạn tham gia một chuyến đi nghỉ tuyệt vời.
Hãy tạm biệt với ô nhiễm không khí,
tắc đường, giá cắt cổ, thuế leo thang...
và cái lạnh của mùa đông đáng ghét.
Mackel Brothers sẽ đưa bạn tới
Florida , một nơi trong lành tươi mát.
Thời tiết nắng ấm quanh năm
và một ngôi nhà tuyệt vời để bạn sở hữu.
Hãy gọi cho hãng Mackel Brothers ngay bây giờ...
Popeye.
Popeye.
- Sao?
- Là tôi, Cloudy. Mở cửa ra đi.
Tôi không thể.
- Thế là sao? Anh ổn chứ?
- Ừ, tôi ổn
Anh tự mở cửa vào được không?
Chuyện gì vậy?
Cái con điên điên đó.
Nó dùng còng tay khóa tôi lại rồi.
- Chìa khóa ở đâu?
- Đằng kia.
Chào cô em!
Còn ai bị thương trong vụ chịm tàu này không?
Tôi tưởng đã bảo anh ép dẻo
mấy thứ đồ này rồi cơ mà.
Cái hồ sơ này giống hệt anh.
- Một thứ hổ lốn.
- Đưa cho tôi cái quần cái?
Đưa đây.
- Anh lấy được giấy phép rồi à?
- Ừ.
Thêm hai thằng bên liên *** nữa.
và Klein.
Ta cần mấy cái *** đó
để làm gì vậy?
Vì bộ phận của chúng ta
làm tiêu tốn đến 908 đô,
còn chúng thì có thể lấy bất cứ
thứ gì mà chúng muốn từ chính phủ.
Của anh à?
Ở New York có 5
bãi xe ô tô lớn.
Mỗi bãi xử lý khoảng 1000 xe mỗi tháng.
Những chiếc nào chủ xe không đòi lại
thì được bán đấu giá tại đây.
Những chiếc này do đỗ xe
sai pháp luật phải không?
Không. Nhiều chiếc liên quan đến
các vụ phạm pháp, một số bị vứt bỏ.
Như ông biết đấy, ông Charnier,
đây là nguồn cung cấp sắt
phế liệu chính của ông.
Ông này trả giá 30. Có ai 35 không?
- 35.
- Ông này 35. Có ai 38 không?
- Có, tôi đây.
- 38 đằng kia. Có ai 40 không?
- 40.
- 40 đằng kia. Có ai 41 không?
40 lần một, 40 lần hai.
Đã bán cho ông kia với giá 40 đô.
Giờ giá bắt đầu với món hàng số tiếp theo: 42399.
Người đội mũ màu đen...
Ông ta là người mua.
- 10 đô.
- $10 đằng này. Có ai 12 không?
- 12.
- 12 đằng này, 12. Có ai 14 không?
- 14.
- 14 đằng này. Vậy có ai 16 không?
- 16.
- 18.
18 đằng kia. Có ai 20 không?
- 20.
- 20 đằng này. Có ai 22 không?
- 22.
- 22 đằng này. Có ai 24 không?
- 24.
- 24 đằng này. Có ai 25 không? 25, có ai trả không?
- 25.
- Tôi nghe thấy 25. Có ai 26 không?
25 lần một, 25 lần hai.
Đã bán cho người trả giá 25 đô.
Mọi chiếc xe bán tại đây hôm nay...
- "Anh đang ở đâu thế?"
- "Anh đang lo chuyện làm ăn. "
Anh nói thế là ý gì vậy?
Quá nửa đêm rồi đấy.
Anh biết, anh phải gặp
vài người vào tối nay.
Xong việc với những người đó và quay về
đây ngay. Nhớ mang về cả pizza nữa đấy.
Anh kiếm đâu ra được
pizza vào giờ này chứ?
Cố đi, anh hiểu không?
Anh không biết phải đến chỗ nào
để tìm thấy một tiêm pizza còn mở cả.
- "Sal?"
- "Đây. "
Đừng có quên lũ "cá trổng" đấy nhé.
- "Salvatore?"
- "Vâng, đúng rồi. Xin chào "
- Là ai đấy?
- "Vâng, đây là Sal. Ông khỏe không?"
- Nghe như giọng người nước ngoài.
- "Hãy gặp tôi vào thứ tư tại khách sạn nhé?"
- Giọng Pháp.
- "Tôi có thể tin ở anh không?"
- "Vâng. Vậy mấy giờ?"
- "12 giờ trưa. Được không?"
Vâng, được.
Chắc đây là mấy củ khoai nhỏ thôi.
Anh thừa biết là có thể bắt chúng mà, Doyle.
Vẫn giấu súng dưới mắt cá chân à?
Vài người giải thích lý do
mà anh làm thế là để
khi anh gặp một em xinh tươi
và lúc anh mải sờ xoạng em ấy,
em ấy không thể phát hiện ra anh là cớm.
Tôi bảo thật nhảm nhí. Đó là mánh để
rút súng ra thật nhanh mà không ai để ý.
Bill, sao anh không ngậm mồm lại hả?
Hắn đang vượt lên trước xa quá rồi.
Anh sẽ để xổng hắn mất.
Lạy chúa, di chuyển xe đi!
Chuyện quái gì ở đây vậy?
Klein, Cloudy đây. Anh nghe thấy không?
Lạy chúa, nhanh lên!
Cloudy đây. Anh nghe thấy không?
Nghe này, chúng tôi mất dấu hắn trên cầu rồi.
Ừ, thấy hắn rồi. Hắn đang lái xe
lên phía bắc East River Drive.
Thứ lỗi cho tôi.
Anh lo tên Sal.
Tôi lo gã để râu.
Vậy tôi đi theo Sal đây.
- Anh uống loại đỏ hay loại trắng?
- Đổ hết lên tai anh ấy.
- Sao thưa ngài?
- Vâng, người vừa vào thang máy tên gì vậy?
Tôi dám chắc đó là một gã người Pháp.
Hắn cũng phát hiện ra tôi rồi.
Hắn sống ở tầng 4, nhưng lại lên tầng 6.
Thằng cha này khôn khéo đấy.
Tên kia cũng là Pháp. Hắn đã thuê phòng tại
khách sạn Edison, còn gọi một con hàng đến nữa.
Anh nên tóm cổ hắn ngay lúc đó.
- Ai theo dõi hắn vậy?
- Klein.
- Thế còn Sal?
- Chúng tôi đặt hắn lên giường ngủ qua đêm rồi.
Sao anh không đi ngủ luôn, Doyle?
Anh trông như thằng rồ ấy.
Thôi nào.
Nghe này, tôi và đồng sự của tôi
đã lo vụ này ngay từ ban đầu.
- Tôi không muốn gã FED nào quậy phá đâu.
- Vụ nào? Đến giờ anh đã chứng tỏ được cái gì đâu.
Anh nên ngậm mồm lại, không thì
tuần tới tôi sẽ vào viện hỏi thăm anh đấy.
- Bỏ qua đi.
- Đừng có bảo tôi bỏ qua cái gì.
Ngừng lại ngay, lạy chúa!
Chẳng ra đâu vào đâu cả.
Thôi đi ngủ đi.
Đang dâng lên. 180.
200. Biểu tượng chất lượng tuyệt hảo.
210. Được chính phủ Mỹ phê duyệt.
220. Phóng thẳng lên mặt trăng.
Câu lạc bộ "thuốc phiện của tháng". Bít tết bò thăn.
230. Chất độc bảng A.
Đúng là thuốc nổ.
Hàng nguyên chất 89%.
Tuyệt nhất tôi từng thấy.
Nếu chỗ còn lại cũng thế này,
ông có thể kinh doanh nó ít nhất là 2 năm.
- Thế nó có bõ nửa triệu đô không?
- Bao nhiêu cân?
- 60.
- 60 cân.
8000 đô 1 cân hả? Tôi sẽ điều chế loãng
thứ này lên 420 cân để bán ở ngoài đường.
Bằng cách bán với liều lượng nhỏ,
nó sẽ trở thành 32 triệu đô.
Cảm ơn, Howard. Hãy lấy nốt
chỗ kia cho anh và chúc ngủ ngon.
Không phải chỗ đấy, chỗ bé thôi.
- Tôi đoán ta đã có một vụ làm ăn rồi phải không?
- Cái ta đã cơ ở đây, Sal à, là một cuộc xét nghiệm.
Một vụ giá nửa triệu đô hả? Có thể lắm.
Có thể thôi à?
Thôi nào, gã kia vội lắm. Hắn cần miếng ăn ngay.
Hắn muốn mang tiền về Pháp mà.
Gã này không chơi vòng vo đâu. Nghe này,
đây là gã tinh quái nhất mà tôi từng gặp đấy.
Thế còn tôi là thằng ngu sao?
Sao phải vội thế làm gì?
Hắn có thể đi xem vài buổi diễn,
đi lên mái tòa nhà Empire State.
Đừng có chơi tôi, Weinstock. Tôi đã mất
nhiều thời gian lo liệu vụ này lắm rồi
Thế anh muốn gì, huân chương à? Đây là
giải đấu quốc tế đầu tiên của anh đấy, Sal.
Điều tôi đã học là: Bình tĩnh đi,
cẩn thận đi, thì không phải tiếc gì.
Nghe này, tôi cẩn thận lắm rồi đấy.
Đó là lý do mà điện thoại của anh bị nghe trộm,
còn bọn FED thì nhung nhúc quanh anh như bọ chét.
- Hắn sẽ bán rẻ cho bọn khác mất
- Cứ để hắn làm để hắn hiểu ra rằng không dễ
để kiếm được nửa triệu tiền mặt đâu.
Không có gì phải vội trong làm ăn kiểu này cả.
Hàng đến đây rồi! Ta có thể làm cuộc
trao đổi trong vòng 1 tiếng là xong mà.
Nghe này, hắn sẽ bỏ đi
nếu ta không làm gì đấy.
Thằng này kiếm tiền kiểu đấy đó.
Hắn hệt như những gì người ta nói về hắn.
Thế còn anh, Sal? Anh hệt như
những gì người ta nói về anh à?
Mẹ thằng khốn.
Cảm ơn.
- Xin chào?
- Doyle đây. Tôi đang theo dõi tên người Pháp.
Ừ, biết rồi. Chúng tôi biết khu
Westbury kín đáo như một cái lều mà.
Khu Westbury cái con khỉ! Tôi theo hắn
đến tận ga tàu điện ở Grand Central này.
Có chuyện quái gì ở trên đó vậy?
Tôi thấy hắn ra ngoài khách sạn,
hắn bay nhảy tự do như chim ấy.
Anh nói về chuyện quái gì thế?
À ừ...
Nghe này, tôi không quan tâm có bao nhiêu
người phục vụ làm cho anh đã bị bệnh.
Không, tôi không làm ở chỗ đó đâu.
Được rồi, anh cũng vậy nhé.
Bán cho tôi ít nước nho?
Chú ý cửa đang đóng.
Thằng khốn kiếp!
Bán cho tôi một vé
khứ hồi đến Washington.
- Tiền mặt hay séc?
- Tiền mặt.
Tiền mặt là 54 đo. Phiền ông điền tên vào
cả hai tờ vé trước khi làm thủ tục bay.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt. Chúc bay tốt.
- Sao thưa ông?
- Một vé khứ hồi đến Washington.
- Sao?
- Mọi chuyện như dự kiến.
Khôn khéo. Tốt đẹp.
Tôi chỉ cần thêm vài ngày nữa.
Người khác nghĩ chúng ta nên bình tĩnh
một thời gian để đảm bảo không có cảnh sát.
Anh kiếm cho tôi một tên khờ hả?
Anh biết tại sao tôi lại bảo anh
đến gặp tôi tại Washington không?
Tôi không có nổi 5 phút ở New York
mà không bị bám theo bởi một cảnh sát.
Nghe này, tôi đang thẳn thắn với ông mà.
Tôi cần thêm chút thời gian.
Người của tôi nghĩ ta phải tìm thời điểm
tốt hơn để giao dịch, thế thôi mà.
Hạn chót là cuối tuần này.
Nghe này, Charnier,
ông phải thông cảm chứ.
Đấy là vấn đề của anh.
Ừ, cả của ông nữa đấy.
Rất vui khi gặp lại anh.
Người bạn Mỹ của chúng ta
đã trở nên quá thận trọng rồi.
Thế lịch trình có ảnh hưởng gì không?
Chúng ta đành phải theo thôi.
Nhưng chúng định làm gì?
Tôi không biết.
Boca đang trở nên sợ hãi.
Hắn thấy cảnh sát khắp nơi.
Hắn không nói sai đâu.
Cái gã đã bám theo tôi
tại ga tàu điên ngầm...
Hắn là vấn đề của chúng ta.
Để tôi xử lý hắn cho.
Còn có những tên khác nữa.
Đến thứ sáu ta sẽ rời khỏi đây.
Chúng tôi tìm thấy ma túy trên
người thằng nhóc lái xe thể thao.
- Bạn gái nó ngồi sau. Cũng chết rồi.
- Hãy xem xét kỹ chiếc xe này.
- Tôi đã bảo phải theo dõi thật kỹ Boca mà.
- Jimmy, thôi bỏ đi. Hỏng việc rồi.
Nếu có giao dịch, thì nó đã diễn ra lúc này rồi.
Ta đã chẳng còn giấy phép cũng như vỏ bọc nữa đâu.
Nghe này, giao dịch vẫn chưa diễn ra.
Tôi biết điều đó. Tôi linh cảm được mà.
Lần trước nhờ linh cảm của anh
mà cuối cùng 1 cảnh sát bị chết.
Dừng lại! Hai người có dừng lại không!
Thôi đi! Tự mà cấu áo mình ấy!
Chuyện gì với anh vậy hả?
Jimmy, anh phí phạm 2 tháng vì chuyện này rồi.
Anh sẽ không bắt được tên nào
trong khi đi khắp thành phố để tự
sướng thế này! Giờ quay lại làm việc đi!
Anh bị đuổi ra khỏi chiến dịch này!
Cúi xuống! Đi ra khỏi đây ngay!
Kệ cô ta! Chạy đi!
Kệ cô ta. Có tay bắn tỉa ở trên kia đấy.
Dừng tàu lại! Hắn đang bị cảnh sát truy nã!
- Chặng kế tiếp là ở đâu?
- Đại lô 25.
Dừng lại!
Dừng lại!
Cảnh sát đây! Tôi cần
xe anh vì việc gấp.
Vậy bao giờ tôi lấy lại được?
Lạy chúa?
Dừng lại! Đứng yên!
- Cấm dừng lại.
- Nhưng mà...
- Cấm dừng lại hoặc tao giết mày.
- Tôi phải dừng ở chặng kế tiếp.
Phanh lại xem, tao sẽ thổi bay đầu mày.
- Có chuyện gì vậy?
- Tôi không biết. Ngồi xuống đi, cứ bình tĩnh.
Coke! Coke, anh sao thế?
Này, Coke, anh sao thế?
Không được trả lời.
Này, Coke, anh sao thế?
- Lùi lại.
- Bình tĩnh nào.
Chạy tiếp đi.
Anh sẽ không thoát được với
chuyện này đâu. Hãy bỏ súng xuống.
Lùi lại!
- Đưa nó cho tôi.
- Tao bảo lùi lại!
Dừng lại!
Đứng yên!
Hãy ra khỏi đây ngay!
Nhanh lên. Nhấc mông lên đi.
Tôi không tìm được cái vé khốn kiếp đấy nữa.
- Người kia đâu rồi?
- Anh ta đang lấy xe. Ở phía sau đấy.
Cảm ơn.
- Tôi có thể giúp gì ngài nữa không?
- Có.
- Anh có vé của anh chưa?
- Tôi phải vứt cái của tôi đi rồi.
Thế ông đã mua loại vé gì?
Hắn trong xe Lincoln màu nâu.
Biển đăng ký ở nước ngoài.
Hắn đang đi bộ hướng ra đường Front.
Thấy rồi. Angie đang trong chiếc
xe Ford LTD đỗ đằng kia.
Tốt. Anh ở lại với cô ta nhé.
Chúng tôi sẽ ngồi lên chiếc Lincoln.
Đó là chiếc xe "bẩn" đó, Cloudy.
Ta sẽ ngồi đây cả đêm
nếu buộc phải thế.
Mầy giờ rồi?
4 giờ 10.
- Sao cơ?
- 4 giờ 10.
Đây là lần thứ ba bọn này
vòng qua khu này rồi.
Được rồi, hãy bắt chúng!
Đứng yên!
Đứng yên! Giơ tay lên đầu!
Đứng yên đấy. Nếu chúng mày động đậy
tao sẽ thôi tung đầu chúng mày.
- Chuyện quái quỷ gì thế?
- Mày làm gì thế hả? Úp mặt vào tường?
Ai là thằng đứng đầu? Ai đứng đầu
chúng mày? Mày hả? Mày làm gì ở đây hả?
- Đi chơi thôi.
- Ai gửi chúng mày xuống đây? Hãy cân nhắc khi nói.
- Chúng mày làm gì ở đây?
- Chúng tôi thấy chiếc xe
Chúng tôi định ăn trộm xe.
Tất cả chỉ có thế.
Còng chúng lại.
Đi nhanh lên, nhanh lên!
Chẳng có gì ngoài lũ trộm xe
gốc Tây Ban Nha khốn kiếp!
- Chẳng có gì cả ngoài cái bản đồ New York.
- Anh định chơi khăm tôi à?
Chính là chiếc xe bẩn này.
Vào trong và tháo tung nó ra!
Tháo nó ra.
Chẳng có gì cả, Jimmy.
Cái này rắn chắc lắm.
Chưa ai từng động vào chiếc xe này
từ khi nó xuất xưởng ra khỏi nhà máy.
Nó chẳng có gì cả.
Tôi không tin anh đâu, Irv.
Ma túy giấu ở trong xe.
Vậy anh tìm đi. Còn tôi chịu rồi.
Chúng tôi không thể dành cả ngày ở đây được.
Chúng tôi đã ở đó hơn hai tiếng rồi.
Xin ngài hãy kiên nhẫn.
Nghe này, chiếc xe đã bị
mất vào tối qua.
Đầu tiên họ dẫn chúng tôi đến Pier One,
rồi là đây. Sau đó thì sao nữa nào?
Tại sao các ông lại đỗ xe
ở trên bến cảng vậy?
Các ông sống ở khu trung tâm Manhattan
và bị mất xe ở gần cầu Brooklyn?
Ông Devereaux đang khảo sát địa điểm
cho một bộ phim của truyền hình Pháp.
Ông ấy đã để xe lại
để ra ngoài tìm bối cảnh.
Chúng tôi nghe người cảnh sát có thẩm quyền
bảo rằng chiếc xe đã được mang đến gara này.
- Tôi yêu cầu mang trả nó lại ngay lập tức.
- Xin ngài kiên nhẫn cho.
Chúng tôi nhận 400 đến 500
chiếc xe mỗi ngày.
Ông Devereaux là một vị khách
quan trọng của đất nước này.
Ông ấy làm việc với sự hợp tác và
tham gia tuyệt đối của chính phủ nước ông.
Đây là ủy nhiệm thư đến
từ đại sư quán Pháp.
Trừ khi ông muốn điều này được nói đến trong phim,
tôi yêu cầu ông xác định vị trí chiếc xe ngay lập tức.
Đây là nơi cấm hút thuốc. Phiền ông
dập tắt điếu thuốc của mình.
Trọng lượng của chiếc xe khi ông
đảm nhận nó là bao nhiêu, Irv?
2180 kg.
Ông chắc chứ?
Đúng mà. Nó nặng 2180 kg
khi được mang tới cửa hàng.
Nhà sản xuất ghi là 2120 kg.
Vậy là chênh lệch 60 kg.
Khi nó được mang đi từ Marseilles
trọng lượng đã là 2180 kg rồi
Vẫn chênh lệch 60 kg.
Jimmy nói có lý.
Nghe này, tôi đã tháo hết sạch ra rồi
ngoại trừ tấm ốp ở cửa xe thôi.
Thôi nào, Irv.
Thế là thế quái gì vậy?
Khốn kiếp.
Thằng chó đẻ.
Được rồi.
Tôi có thứ này cho anh này, Randy.
Nó vừa được gửi đến từ nam Mahattan.
- Ai là Devereaux?
- Tôi là Devereaux. Sao vậy?
Tôi xin lỗi, ngài Devereaux, nhưng chúng tôi
có rất nhiều xe ở đây và thật khó mà tìm...
- Ý anh là chiếc xe bây giờ đang ở đây hả?
- Vâng, nó đỗ ở ngay bên ngoài.
Bọn chúng đã ăn trộm
xe của ông ở ngoài đường hả?
Khốn thật. Ông sẽ phải trả tiền
cho việc kéo chiếc xe về đây đó.
Tôi đã được nghe những chuyện xảy ra ở
New York, nhưng không ai đề cập chuyện này cả.
Ừ, New York là vậy đấy.
Đây là lần đầu ông đến đây hả?
Phải. Vậy xe tôi đâu?
Ngay đằng kia thôi. Lần này ông đã
gặp may đấy. Nó vẫn còn nguyên vẹn.
Không một vết xước.
Đời ông sao may thế.
Henri.
Tôi đợi anh nãy giờ đấy.
Anh lấy được chiếc xe chưa?
- Nó ở trong gara đấy.
Anh có bị theo dõi không?
- Tôi không biết.
Tôi cần được giúp đỡ thêm...
Tôi không biết đang xảy ra chuyện gì,
nhưng với tôi thế là đủ rồi.
Cảnh sát đã biết anh mang
chiếc xe vào trong nước.
Nó khiến anh trở thành đồng phạm đó.
Đồng phạm cái gì thế?
Ông lôi tôi vào vụ gì vậy hả?
Ông đã nhờ tôi giúp đỡ,
tôi đã làm như ông yêu cầu.
Nhưng giờ anh có cơ hội lớn đây.
Tôi không muốn gặp rắc rối thêm đâu.
Không giúp đỡ gì hết nữa.
Bình tĩnh đi. Hãy tin tưởng tôi.
Đây là một tình huống phức tạp,
nhưng rồi sẽ tốt đẹp cả thôi
nếu anh làm y như lời tôi nói.
Henri này, anh sẽ được
nhiều tiền hơn trong vụ này.
Tạm biệt, Alain.
Ta đi thôi.
Tôi không ngạc nhiên
nếu tôi bị bám theo đâu.
- Nghe này, gặp lại anh ở nhà bố tối nay nhé.
- Đồng ý anh à. Cẩn thận nhé.
Bọn chúng chặn cầu rồi!
Cảnh sát đây. Các người đã bị bao vây.
Hãy giơ tay lên và đi ra!
Cảnh sát đây. Các người đã bị bao vây.
Bắn trả bọn chúng!
Ngừng bắn!
Dừng lại!
Chúng đang đi ra! Hãy ngừng bắn!
Popeye. Là tôi đây mà.
Gã người Pháp ở trong phòng đó.
Bỏ súng xuống!
Là Mulderig.
Anh đã bắn Mulderig rồi.
Thằng khốn đó ở đây. Tôi đã
thấy hắn. Tôi sẽ đi bắt hắn.
Joel Weinstock đã bị đưa ra xét xử.
Được phóng thích do "thiếu bằng chứng".
Angie Boca chỉ gây ra tội nhẹ. Được hưởng án treo.
Lou Boca bị buộc tội đồng lõa
và tàng trữ ma túy. Được giảm án.
Henri Devereaux, bị buộc tội đồng lõa.
Bị giam 4 năm tại nhà tù liên ***.
Alain Charnier đã trốn thoát. Có tin
hắn đang ẩn thân tại Pháp.
Điều tra viên Doyle và Russo đã được thuyên chuyển ra khỏi bộ phận chống ma túy và được bổ nhiệm chức vụ khác.
Dịch phụ đề Sangeras @A4AS Vnbits Subteam