Tip:
Highlight text to annotate it
X
Câu hỏi số 2
Diễn tả một khó khăn, thử thách hay
sự rủi ro mà bạn đã trải qua trong đời.
Bạn học hỏi được
gì từ đó...
và nó đã giúp bạn chuẩn bị
cho tương lai như thế nào?
Thưa Trưởng phòng Tuyển Sinh,
tên em là Sutter Keely...
và cho đến hôm qua em vẫn còn
con ghệ ngon vãi cả hàng ra.
Hừm- Em biết là không nên dùng từ
"vãi" ở đây, nhưng em xin lỗi.
Em phải nói thế.
Cứ như kiểu bọn em có sự kết nối.
Nghiêm túc đấy.
Ai cũng biết bọn em.
Ai cũng yêu quý bọn em.
Bọn em là một thế lực
khiến mọi người phải kính nể.
Không muốn khoe chúng em là linh hồn
của mọi bữa tiệc, nhưng sự thật là như vậy.
Chúng em là linh hồn của mọi bữa tiệc
Trước khi có Cassidy,
em không phải loại thích giữ quan hệ.
Nhưng từ khi bọn em đến với nhau,
mọi thứ đã thay đổi.
Nứng vãi hàng.
Em thích cô ấy.
Rất nhiều.
Mọi thứ trong đời em đang thật tuyệt vời.
Em không biết chuyện gì đã xảy ra
Em chỉ đang giúp cậu bạn thân Ricky
được động tay động chân tí.
Ồ, Colleen Marshall kìa.
Cũng được đấy.
Nhưng cao quá.
Tao sẽ trông như con mất thôi.
Ông ơi, tôi chán mấy cái lý do của ông lắm.
Tối nay, phải là tối nay.
Tối nay là tối gì?
Tối nay tao sẽ
giúp mày ghi vài bàn, Ricky ạ.
Làm vài quả ngọt ngào.
Tao không chắc đâu, Sutter.
Sao? Chúng nó là con gái thôi mà.
Thư giãn đê, không sao đâu.
Cái gì đấy?
Có vẻ có cơ hội đấy.
Đúng là người bọn tớ đang tìm.
Xin chào, Tara, Bethany?
Chào các gái.
- Có biết chỗ nào để kiếm bia không?
- Có.
- Tớ nghĩ có thể giúp các cậu được đấy.
- Được. Triển đê!
Triển đê!
Cơ hội ông ạ. Cơ hội đấy.
- Anh hùng của tớ!
- Chuyên môn của tớ mà.
Ờ, Bethany, cậu biết
bạn tớ, Ricky chứ?
Chết mẹ rồi ông ơi. Tôi quên
di động trong xe.
Thôi, các cậu đi trước đi.
Bọn tớ đi sau cũng được.
- Chào. Chào.
- Chào.
- Cậu chém chuyện di động đúng không?
- Lại chẳng.
Tớ muốn đi khỏi đây quá.
Chuyển sang nghe thứ khác được không?
Cậu không thích bài này à?
Tớ thích nó. Nghe rất thư giãn.
Cậu phải nghe cả lời nữa.
- Ai đây?
- Ồ.
Vô hại thôi mà.
Em chỉ ở đấy để giúp đỡ bạn.
- Thế thì có gì sai chứ?
- Này.
Thế mà ngay sau đó, em bị kết tội
là đi quá giới hạn hay gì đó.
Ý em là, đó hoàn toàn chỉ là
hiểu lầm mà thôi.
Con này là con nào?
Em vẫn không tài nào hiểu nối.
- Anh làm cho Ricky.
Anh để nó đi cano với -
Anh đúng là hết thuốc chữa rồi, Sutter!
- Cassidy, đừng có nghiêm trọng thế.
- Thế là hết! Thế là hết!
Thực ra thì,
em cũng không lo lắm.
Chúng em đã có những lúc thăng trầm, chắc rồi.
Nhưng đôi nào chả thế đúng không?
Anh xin lỗi.
Em chỉ cần làm cô ấy bình tĩnh lại,
giải thích mọi chuyện...
cho cô ấy biết cô ấy quan trọng với em thế nào,
bên nhau vui vẻ ra sao...
và tình cảm hai đứa có ý nghĩa nhiều đến mức nào.
Sutter, anh làm gì ở đây?
Cassidy, cái váy em mặc hôm nay
thật là đẹp.
Trông thật lộng lẫy, cái váy đó.
- Cái váy... tuyệt!
- Cảm ơn.
- Cậu ta say à?
- Có thể.
Cứ cho là nếu "say' bằng A
và thứ gì đó bằng B
thì câu trả lời chắc chắn không
- Sutter-
- Này anh bạn, tôi biết thế này hơi khó xử.
- Có lẽ ta nên...
- Không, chả có gì là khó xử cả.
Marcus West nói chuyện với mình.
Quả là vinh dự.
- Này,
- Vinh dự thật đấy!
Sutter!
Tôi hoàn toàn hiểu ý nghĩa
của cụm từ "thốn tận óc"...
nên tôi xin chúc hai người
một buổi tối vui vẻ.
- Sutter, chuyện là...
- Cứ để anh ta đi.
Thế này lái xe tốt hơn.
Cảm ơn vì sự tin tưởng, em yêu.
Em là người thấu hiểu mọi chuyện
trừ tình yêu ra.
Gặp lại sau. (Tiếng Ý)
Mẹ mày.
Ngài muốn khó khăn,
rủi ro? Nó là thế đấy.
Em có chìm trong đau khổ không? Còn lâu,
Trưởng phòng Tuyển sinh ạ. Không phải với Sutter Keely.
Và trong lúc này, tại sao chỉ mình cô ấy
được phép vui vẻ nhỉ?
Tối nay là một đêm tuyệt đẹp,
và mọi thứ mới chỉ bắt đầu.
- Cho xem chứng minh thư.
- Gì vậy anh bạn?
Chứng minh thư, cậu trẻ ạ.
Ờ, em mang đi rồi,
nhưng lại quên nó...
Em nghĩ em để nó ở đó,
có lẽ chỗ phòng tắm.
Xin lỗi, bạn trẻ.
- Này, em biết anh quản lý.
- Không chứng minh thì không được vào.
John? John Lớn... hay là ông bé?
Quản lý ý? John Lớn.
Xin chào các quý cô.
Tôi 18 tuổi và vừa bị bồ đá...
và tôi cần một ly.
Vậy có ai, ai cũng được...
uống rượu với tôi không?
Nước đỏ!
Ý em là...
Này. Đợi đã.
Tôi nghĩ là sau đây
mình sẽ đi chơi mà.
Thôi nào! Mình xin! Mình xin!
Tôi không muốn...
Tôi không cầu xin đâu nhé.
Tôi sẽ cầu xin. Chúa ơi!
Tạm biệt.
Này! Em xinh lắm!
Em rất xinh! Quẩy tung đêm nay đê!
Quẩy tung cmn đêm nay đê!
.: PHUDEVIET.ORG :.
Nhóm dịch: trong_huy, theMast3r
Xin chào?
Này.
Này.
Xin chào?
Này. Xin chào? Chào.
Chào.
Chào.
Chúa ơi. Cậu vẫn sống.
Tớ cứ tưởng là
cậu chết rồi.
Tôi không nghĩ là mình đã chết đâu.
Tôi đang ở đâu thế này?
Cậu đang nằm giữa...vườn nhà người ta.
Cậu biết ai sống ở đây à?
Không.
Chắc là tôi ngủ quên.
Đây. Để tớ giúp cậu ngồi dậy.
Xe của tôi đâu rồi?
Tớ không biết.
Cậu sống gần đây hả,
Sutter?
Sao cậu biết tên tôi?
Mình học cùng trường mà.
Chắc cậu không biết tớ là ai đâu.
Không, tớ biết cậu.
Cậu là, ờ...
Ờ...
Tớ là Aimee. Aimee Finecky.
Tớ đang định nói thế.
Rất vui được gặp cậu, Aimee.
Rất vui được gặp cậu.
Mấy giờ rồi, Aimee?
Khoảng 6h sáng.
Cậu vừa trở về từ
bữa tiệc nào à?
Không, không, tớ đang đi giao báo thôi.
Không phải việc của tớ.
Của mẹ tớ. Nhưng...
bà ấy đi đánh bạc với
bố dượng tớ đêm qua, nên,
Muộn lắm mới về nhà, nên tớ...
Cậu có cần giúp không?
- Giúp giao báo á?
- Ừ.
- Không, không. Tớ làm được. Cảm ơn cậu.
- Tớ có thể giúp mà.
Tớ ổn.
Cảm ơn.
Aimee, cậu sẽ lái xe quanh
khu vực này...
còn tớ thì không biết để xe chỗ nào.
Nên tớ nghĩ là mình
có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Ý cậu thế nào?
Cố nhắm tới đường vào ấy.
Được.
Tớ không ngờ là giao báo
lại là dễ ăn như thế.
- Chắc kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ.
- Ừ. Ý tớ là, mẹ tớ kiếm.
- Cậu không được gì à?
- Không, tớ được một ít thôi.
Phần lớn số tiền được dùng
để trả hóa đơn, nên...
Nghe không công bằng gì cả.
Cậu làm tất cả mọi việc đúng không?
Làm một phần... phần lớn.
Bà ấy là mẹ cậu.
Bà ấy đáng ra phải trả hết hóa đơn.
Tớ nghiêm túc đấy.
Nghe không công bằng gì cả.
Tớ nghĩ cậu không được trả công xứng đáng
cho trò ném báo này.
- Không sao đâu.
- Này, tớ bắt đầu thấy quen rồi.
Cậu mà thấy tớ hồi trước nhỉ.
- Thời chơi ở giải Nhi đồng, tay tớ hồi đó khỏe lắm.
- Thế à?
Ừ. Bố tớ bảo nếu tiếp tục theo đuổi
thì tớ có thể chơi chuyên nghiệp.
Đúng!
Cậu có tài đấy.
Làm tốt lắm.
Chết cha. Trúng con chó rồi.
- Cái gì?
- Tớ không nói đùa đâu.
- Sutter!
- Nó vẫn còn đi được kìa.
Ồ! Chệch tít xuống dưới rồi!
Cậu biết không, Aimee Finecky...
Trước khi gặp cậu,
tớ đã có một đêm tồi tệ.
Tớ nghĩ lúc nào đó
mình nên ăn trưa cùng nhau.
Được.
- Thứ Hai thì sao?
- Được. Thứ Hai nhé.
Con dậy sớm thế.
- Vâng.
Họ bắt mẹ làm tăng ca.
Thêm lần nữa.
Chết tiệt, Sutter.
Mẹ bảo con treo lên rồi cơ mà?
Nhìn cái áo nhăn nheo chưa này.
Chỉ mất khoảng hai giây để phơi cái áo
cho mẹ. Đòi hỏi thế là quá nhiều à?
Con quên mất. Con xin lỗi.
Mà có phải là con làm gì nhiều ở đây đâu.
Này, con làm rất nhiều đấy nhé.
Mẹ xin lỗi. Không nên làm gián đoạn
việc ăn sáng của con.
Mẹ ơi, con xin lỗi.
Đôi khi con làm mẹ
nhớ đến bố con.
Được rồi, có thức ăn thừa
trong tủ lạnh.
Mẹ không về ăn tối nhé.
Hay con gọi điện cho chị cũng được.
Này Sutter?
Lần sau khi mẹ nhờ con làm gì...
Con yêu mẹ nhiều đến phát đau đây này.
- Đau vì con yêu mẹ rất nhiều.
- Con biết đau đớn thực sự là sao không?
Ai mà biết được ăn tối và xem phim
mà mất đến 30 đồng?
Thì những người đã từng hẹn hò biết.
Nhưng phần tuyệt nhất ông ạ,
là em ấy còn chả quan tâm.
Ẻm giả hết tiền bỏng ngô và mọi thứ.
Ẻm cứ như...
- Sao?
- Ờ...
- Thế đã hôn chưa?
- Rồi.
- Tốt. Có thêm cháo lưỡi chưa đấy?
- Tất nhiên.
- Ngon.
- Cảm ơn ông.
Vậy trưa nay cậu muôn ăn gì
hả bạn hiền? Tớ đói lắm rồi.
Chẳng phải cậu định ăn trưa với em gì đấy à?
Chết mẹ.
Suýt thì quên.
Tớ phải nói với cậu, Sutter.
Aimee Finecky à?
Đó là một lựa chọn lạ lùng
để xoa dịu vết thương đấy.
Chuyện không phải như thế.
Không phải mà. Cậu thấy tớ có hứng thú
gì hẹn họ với Aimee Finecky không?
Tớ nghĩ ẻm là người tốt...
thế mà bị mẹ bắt
đi giao báo...
vào 5h sáng hàng ngày,
6 ngày trong tuần, trả một nửa hóa đơn.
Aimee chả thèm phản ứng lại nữa.
- Tệ thật.
- Chuyện đó thật khó chịu.
Rồi, thế vai trò của cậu là gì?
Ý tớ là,
tớ có thể giúp đỡ ẻm.
Vậy, nếu 2 đường thẳng cắt nhau,
thì nó sẽ giao nhau ở...
Trả lời tôi nào... một đường thẳng.
Một điểm. Một đoạn thẳng.
- Ồ, đến giờ ăn trưa rồi,
các con giời gặp may đấy.
Đừng quên làm bài tập nhé.
Sutter.
Ở lại gặp tôi.
Hả?
Em Keely, mời ngồi.
Tôi cần nói chuyện với em.
- Nhưng em có việc phải đi.
- Tạm biệt. Tạm biệt, Hannah.
Mai đừng đi muộn nữa nhé.
Cảm ơn.
Em, cài áo vào.
- Xin chào?
- Có chuyện gì vậy?
Tôi để ý là em chưa
nộp bài tập.
Buồn cười thật.
bởi, thực ra thì, tối qua em làm rồi.
Và em... tất cả... em đã viết vào...
- Giúp tôi một việc. Đừng nói nữa.
- Được rồi.
- Có chuyện gì vậy ạ?
- Em cho tôi biết.
Sutter, tôi chỉ muốn em thành công mà thôi.
Em biết thế. Nhỉ?
- Em biết. Em biết.
- Nếu em thất bại, là tôi thất bại.
Tôi thích việc mình làm. Tôi thích em.
Tôi không muốn thất bại.
Em cũng không muốn thầy thất bại.
Đó là vì sao cả hai ta sẽ không thất bại.
Em sẽ cố gắng.
Em đang tạo ra bước ngoặt.
Khiến tôi tin em đi.
- Tôi muốn tin em.
- Em đã thấy thông minh hơn rồi đây.
Được rồi.
Để xem em trả lời thế nào.
Nếu góc tù lớn gấp hai lần
góc kề bù...
thì số đo mỗi góc là bao nhiêu?
- Đúng như tôi nghĩ.
- Nhưng nó có trong bài tập đâu!
Có trong bài tập đấy! Ngồi yên!
Ta sẽ làm cùng nhau.
Ta sẽ làm bài tập cùng nhau. Hay lắm.
Này.
Điên thật.
Cậu đi nhanh cỡ nào?
Khoảng 30 - 40 km/h.
- Và cậu nhảy ra khỏi xe?
- Ừ.
Cái gì?
Lúc đó tuyết rơi, nên tớ tưởng là không đau.
Nhưng đau thật đấy.
Thật đáng kinh ngạc.
Tuyệt thật đấy.
Cậu đúng là người biết lắng nghe.
Không, tớ-
Được rồi.
Đến lượt cậu.
Ừm, tớ nhớ hồi...
Tớ nghĩ là năm thứ hai.
Cậu đến lớp thể dục mà
đội cái đầu biểu tượng của trường.
Cậu nhất quyết không chịu cởi ra.
Buồn cười thật đấy.
Rất hài hước.
Ừ. Nhưng ý tớ là,
chuyện của cậu là gì?
- Chuyện của tớ á?
- Ừ.
Ừm... tớ không có
câu chuyện nào cả.
Ý cậu là gì?
Ai cũng có câu chuyện để kể hết.
Chắc là không phải tớ.
Ừm, được thôi. Vậy thì,
cậu là người thế nào?
- Tớ là người thế nào?
- Ừ.
Cậu biết đấy.
Ai cũng có đặc điểm riêng hết.
Larry Rourke? Phê.
Grey Jacoby là cu nhà giàu.
Vậy đặc điểm của cậu là gì?
Tớ không biết.
Tớ thích nghĩ là một người
có nhiều hơn một đặc điểm.
Cậu hiểu không?
- Ừ.
- Chào, Aimee.
Thế là cuối cùng cậu ta cũng đến nhỉ?
- Đây là Kristal.
- Chào, Kristal. Sutter Keely.
- Rất vui được gặp cậu.
- Ờ, tôi biết cậu là ai rồi.
Aimee, đi thôi.
Câu lạc bộ tiếng Pháp.
Họ đang đợi mình kìa.
Nhanh lên.
Tớ rất xin lỗi. Chúa ơi,
tớ quên khuấy mất CLB tiếng Pháp.
Không, không sao đâu.
Này, cậu có học lớp hình học
của thầy Aster không?
Có, năm đầu tiên.
Tớ cứ nghĩ là môn này
có vẻ dễ.
Kiểu thế.
Tớ không biết.
Thế à?
Cậu thì thấy dễ rồi.
Cậu có phiền không, phụ đạo cho tớ ý?
Thấy ấy cứ nói liên tục.
Tớ chẳng hiểu thầy ấy nói gì cả.
Chắc rồi. Tất nhiên.
Được. Cứ, ờ...
Cậu cứ gọi cho tớ nhé.
Gọi cho tớ.
Tuyệt vời.
Tớ cũng rất vui được gặp cậu.
Thật là vinh hạnh.
Gặp lại sau nhé.
Được. Tạm biệt.
- Bác có gu về nơ con bướm đấy.
- Cảm ơn.
Đó là cái cháu thích.
Nếu bác mà không mua thì cháu lấy ngay.
Gặp con ở nhà nhé.
Tạm biệt.
- Này?
- Cháu nghĩ thế nào về cái này?
- Bác làm tốt hơn rồi đấy.
Nhìn rất đẹp. Cái đẹp nhất
mà cháu từng thấy.
Được.
- Khi nào thì bác định nhận nuôi cháu đây?
- Bác xin lỗi.
- Nuôi 2 cái tàu há mồm là quá đủ rồi.
- Được rồi. Lời đề nghị vẫn còn đấy.
- Mình đang nói về cái gì ấy nhỉ?
- Ừm, Cassidy.
- À.
- Vâng.
Bác thích cô bé.
Vâng. Cháu cũng thế.
Cứ nghĩ nó sẽ là người
đẩy cháu ra khỏi số không.
Số không? Bác đang nói gì vậy?
Dan, cháu đang phóng hết tốc lực đây này.
Cái gì?
Aimee!
Shane, im ngay!
- Chào.
- Chào.
- Cậu thế nào?
- Tớ ổn.
- Tốt. Mời vào.
- Được.
Chào.
- Đây là Shane, em trai tớ.
- Chào, Shane.
- Nó vừa mới học đấy.
- Chất đấy.
- Vào phòng tớ học cũng được.
- Dẫn đường đi.
Ồ.
Căn phòng... đẹp thật đấy.
Cảm ơn cậu.
Tớ cố giữ sạch sẽ.
Tại đồ đạc ở khắp mọi nơi.
- Cậu đọc nhiều nhỉ? Cậu thích đọc sách à?
- Thật ra là có.
Tớ yêu sách.
Phần lớn là truyện khoa học viễn tưởng.
Có vài quyển trinh thám nữa.
Và những loại khác.
- Truyện này kỳ lắm.
- Quyển này á?
- Cậu chọn đúng quyển rất kỳ luôn.
- Kỳ là tốt.
Phải cổ vũ cho sự kỳ quái mới đúng.
Nhưng mà nó khác lắm.
Truyện viết ngược à?
Ừ. Đó là cách đọc.
Cậu thấy đấy, bắt đầu...
ở đây...
ngay từ đầu.
- Hiểu rồi.
- Hay thật.
- Gleaming Planet. Gleaming Planet.
- Planet.
Đây có phải-
Là cậu đang bay trong không gian không?
Không. Đó chỉ là một nhân vật trong
quyển sách tớ thích.
- Ngốc xít lắm.
- Không, nếu cậu thích nó, thì nó không ngốc tẹo nào.
Vậy...
Cô ấy có gì đặc biệt vậy?
Cô ấy điều khiển thứ gọi là Neexo Ark.
Và cô ấy lãnh trách nhiệm
đào tẩu khỏi Thiên hà Đen tối...
và cứu hệ sao Gleaming Planet.
- ♪ Ba-ba-bah ♪
- ♪ Ba-ba-bah ♪
Hay.
Tớ không biết. Nó có vẻ hơi lạ và... gì đó, nhưng...
Cô ấy thực sự...
là người tuyệt vời.
Kiểu như người hùng của tớ.
Thế thì cậu sẽ là người hùng của tớ
nếu giúp tớ giải đống bài hình này.
Tớ không thể hiểu...
mình đang đọc cái gì.
Có phải quyển này không?
Đúng.
Cậu học đến đâu rồi?
"Học". Từ đó hơi nặng đấy.
Góc "C" và góc
là góc bù-
Góc bù. Hiểu rồi. Hiểu rồi.
Cậu là giáo viên tuyệt vời, cô Finecky.
- Vậy cậu hiểu rồi à?
- Tất nhiên.
Tốt.
Cái tớ không hiểu là
tại sao tớ phải học thứ này.
Nghiêm túc đấy, như kiểu học tính-
Đường đồng phẳng và góc-
Đi làm thì ai thèm
tính độ dốc chứ?
- Aimee?
- Ai mà cần thứ này?
Đi ra đây ngay.
Con bảo là đi mua sữa cơ mà.
- Con sẽ mua.
- Vì Chúa, làm ngay đi!
Tớ xin lỗi.
Không sao đâu.
- Có lẽ tớ nên...
- Ừ...
Này, thứ 7 có bữa tiệc...
và tớ nghĩ cậu nên đi với tớ.
- Tớ á?
- Ờ.
- Cái gì?
- Đúng, tớ sẽ sang đón cậu.
Thế được không?
Ừm...được?
- Đấy là câu trả lời hay câu hỏi?
- Không, không. Đấy là câu trả lời.
- Nếu cậu không muốn đi...
- Không, muốn mà. Tớ...
Tớ rất muốn đi.
Cảm ơn.
- Tớ cầm hộ nhé?
- Tớ cầm được rồi.
Cậu ổn chứ? Tốt.
- Thấy chỗ nước không?
- Ừ.
- Đừng có xuống đấy.
- Đừng?
Bẩn lắm. Không nên.
Hình như có người bậy ở đó. Đây.
Tớ không uống đâu.
Cứ cầm đi.
Nó tạo ra vẻ là cậu đang vui.
Cậu không cần phải uống.
Xin chào mọi người?
Đến lâu chưa?
Đây là, Aimee Finecky.
Các cậu biết cậu ấy chưa.
Này, Cody, cậu hay đọc sách
đúng không?
Cậu đã đọc bộ
Gleaming Planet chưa?
1 hay 2 quyển.
Quên bảo cậu,
tối qua tớ vừa đọc 1 quyển.
- Thật à?
- Ừ. Đọc hay phết.
- Tập nào?
- Quyển mà Shirei Migoto...
chiến đấu với bá chủ thiên hà
và bắt đầu phá đám lão.
- Tớ biết! Cô ấy tuyệt thật.
- Cổ rất tuyệt.
Tớ thích truyện đấy.
Cậu đã đọc Solar Bolt chưa?
Ừ.
Solar Bolt rất hay.
Có nhiều phần rất cấp tiến giữa-
Này. Xin lỗi vì đã cắt ngang.
Hình như mình chưa quen nhau.
Tớ là Sutter Keely.
- Tớ là Cassidy.
- Tiệc tùng vui không? Cậu bắt tay giỏi thật.
- Cảm ơn.
- Làm với tớ cốc bia nhé?
Tớ đang nói chuyện dở.
Cậu vẫn ở đây đúng không?
Bọn tớ sẽ quay lại ngay.
Chỉ đi uống bia thôi mà.
Đi thôi. Đi thôi.
Không tin nổi cậu.
- Tớ sẽ quay lại.
- Cảm ơn.
Đừng cười với em như thế.
Anh không dừng được.
Em biết thế mà.
Sutter. Thôi đi.
Có lẽ... thế được rồi.
- Cassidy. Chào.
- Chào!
- Sutter.
- Marcus.
- Anh phải đi đây. Em đi với anh chứ?
- Vâng.
- Đi nào.
- Vâng.
- Rất vui được gặp cậu.
- Lần sau nhé.
Gảy nhẹ tay một cái thôi.
Làm nhanh gấp đôi.
Này. Chuyện gì thế ông?
- Chào Sutter?
- Mọi chuyện ổn chứ?
- Ừ.
Tớ định đi lòng vòng một chút.
Cậu đi với tớ nhé?
- Ừ. Mình đi nhé.
- Ngon.
- Tốt.
- Cụng ly nào.
- Rất vui được gặp cậu.
- Rất vui được gặp cậu.
Tớ xin lỗi vì nó
cứ quấy rầy cậu.
Cậu ấy có làm gì đâu.
- Không sao đâu.
- Thế à? Tốt.
Uống hết chưa?
- Ồ. Tớ thử được không?
- Cái này á?
- Thứ này không dễ xơi đâu.
- Thử một ngụm thôi.
- Cậu chắc không? Đây. Thử đi.
- Ừ.
Làm một hơi.
Khá mạnh đấy.
- Chúa ơi.
- Ghê thế.
- Tớ biết.
- Biết ngay mà! Bảo cậu rồi.
Làm sao cậu uống được?
Tớ không biết. Chắc là vì tớ
uống quen rồi.
Tớ không biết.
- Cậu biết ai cho tớ cốc bia đầu tiên không?
- Ai?
- Bố tớ.
- Thật á?
Ừ. Hồi tớ còn 6 tuổi.
Bố thường dẫn tớ đi xem bóng chày
vào thứ Bảy và cho tớ uống ké vài ngụm.
- Cậu có say không?
- Không.
Nhưng, uống rất ngon.
Ấm cả người.
Thế bây giờ bố cậu đâu?
- Ông ấy là phi công.
- Thật à?
- Ừ, ông ấy bay khắp đất nước.
- Sutter, ông ấy giỏi thế.
Ổng ngon lắm. Tớ chả hiểu sao ổng lại
ở với mẹ tớ lâu đến thế, nhưng
Họ ly dị rồi à?
Ừ. Mẹ tớ bắt ổng ra đi
lâu lắm rồi.
- Cậu uống thêm không?
- Có.
Thử nó?
Sao lại không nhỉ?
- Nghe cứ như mình có cùng một bà mẹ ấy.
- Sao lại thế?
Ừm, ví dụ nhé...
Tớ vừa được nhận vào đại học, nhưng
chẳng đời nào mẹ lại cho tớ đi, nên...
- Cậu được vào đại học?
Thật tuyệt vời!
- Ừ. Cảm ơn cậu. Ở Philadelphia.
- Chúc mừng cậu.
Cái hay ở chỗ đó là nơi
chị tớ đang sống, nhưng...
Aimee, tớ không biết nói gì.
Điều đó thật quá tuyệt.
- Chúc mừng. Quá ngon.
- Có phải điều gì to lớn đâu.
Và chắc là tớ không được đi đâu, nên...
Cậu nói gì vậy?
Mẹ tớ... tớ phải giúp bà ấy
đi giao báo.
Mẹ cậu thì liên quan gì?
Việc giao báo á?
- Đúng. Mẹ chỉ có một mình...
- Aimee, mẹ cậu là người lớn rồi.
Bả có thể tự đi
giao báo một mình.
Chắc chắn là cậu phải
đến Philly.
Chắc 100%,
cậu sẽ đến Philly.
- Không đâu. Nhưng tớ...
- Có.
Chả có nhưng nhị gì cả.
Cậu không hiểu à?
Cậu là một người thiên tài
xuất chúng...
và quanh cậu toàn những người
bảo cậu là cậu chẳng nên trò trống gì.
Và chuyện đó phải chấm dứt.
Cậu cần đứng lên bảo vệ bản thân mình.
- Như thế nào?
- Như thế nào? Tớ sẽ dạy cậu.
Làm thêm một hớp nữa đi.
Để nó trôi xuống.
Trôi xuống họng!
Rồi, bây giờ nói theo tớ.
Mẹ, mẹ đéo được quấy rầy con ữa.
- Cái gì?
- Đúng.
- Không!
- Có.
- Tớ không thể...
- Nói đi.
Mẹ, đừng quấy rầy con nữa.
Không. Cậu phải nói thêm từ "đéo" nữa.
- Tớ không thể.
- Có, cậu có thể.
- Làm đi. Nói đi.
- Mẹ, đéo được quấy rầy con nữa.
- Đéo.
- Đệch! Đéo!
- Làm đi! Đéo- Đúng!
- Đéo!
Đéo quầy rầy con nữa nhé!
- Đúng rồi.
- Chúa ơi.
- Chúa ơi!
- Đúng rồi!
- Đéo! Hay đấy!
- Chúa ơi, cảm giác sướng thật!
Ai nữa? Ai nữa? Mình thích rồi đấy.
Tớ không biết... đéo nhúng mũi vào
chuyện của tao nữa, Kristal!
- Đù má, Kristal.
- Ừ, đù má...
- Thế còn bạn trai cũ thì sao?
- Chúa ơi.
- Cần phải chửi thêm cả bạn trai cũ nữa.
Không. Tớ chưa có ai cả.
Cứ chọn bất kỳ thằng nào
làm cậu khó chịu là được,
mà làm cậu ghét,
và chúng nó thì...
Tớ không có bạn trai cũ.
- Cái gì?
- Ừ.
Cậu đã 17 tuổi rồi.
Thế mà chưa có bạn trai cũ à?
- Không. Bọn con trai không thích tớ kiểu đấy.
- Thật á? Bất ngờ đấy.
- Chắc chắn rồi, bọn nó thích cậu mà.
- Không, không.
Tớ vừa thấy hai thằng soi cậu đấy.
Erik Wolff và Cody Dennis
thích cậu 100% rồi.
Bọn tớ chỉ nói chuyện thôi mà.
- Không. Nhất định là...
- Thật mà.
Sao cậu lại nghĩ là
bọn nó không thích cậu?
Bởi vì tớ...
Bởi vì cái gì?
Cậu rất xinh mà.
Chúa ơi. Không!
Thử đi? Sao lại không nhỉ?
tất nhiên là cậu sẽ đi prom rồi.
tớ sẽ đưa cậu đi.
Hãy đi prom với tớ nhé,
Aimee!
Tớ đồng ý.
Vậy cậu sẽ đi cùng bạn ấy đến prom?
Ờ. Có gì to tát đâu.
Cậu bắt đầu lập kế hoạch, Sutter.
Đây là chuyện lớn đấy.
Có gì đâu. Tớ chỉ cố gắng giúp
bạn ấy thôi mà.
- Quên khuấy mất. Sutter người giải cứu.
- Chuẩn không cần chỉnh!
Và nếu bạn ấy đổ cậu thì sao?
Im đê!
Cậu đùa à?
Này, Sutter.
Aimee đây.
Tớ không biết hôm nay
cậu có định đến học không...
nhưng tớ không nghe cậu nói gì, nên...
Ừ, ngày hôm qua
chúng mình đã rất vui vẻ.
Cảm ơn cậu.
Nói chuyện sau nhé.
Tạm biệt.
Hay cơn sấm chớp.
- Trên mái nhà.
Hôm đó thật đáng nhớ.
Em... chưa từng cảm thấy
như vậy với ai.
Cũng không thường xuyên đâu.
Trừ với anh.
Thật ra thì, bây giờ anh
cũng cảm thấy thế.
Anh cũng thấy giống em.
- Thôi đi.
- Cái gì? Cass. Anh nghiêm túc đấy.
Khi mình ở bên nhau,
cứ như chúng ta không thể bị đánh bại.
Mấy thứ vớ vẩn, cả thế giới...
những trách nhiệm...
những vấn đề, mọi thứ...
Mọi thứ dường như biến mất
khi anh bên em.
Nhưng không phải lúc nào cũng vui vẻ được.
Anh phải trở nên đứng đắn.
Này, anh nghiêm túc 100% đây.
- Về cái gì?
- Về chuyện không nghiêm túc.
Anh đã đăng ký học đại học chưa?
Anh không cần đại học.
Ai mà cần chứ?
Này, không phải vậy...
anh có mọi thứ anh cần đây rồi.
Anh có công việc, anh có xe,
anh có một cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh.
Em biết về vẻ đẹp ở trong trường lớp
hay đọc trong sách, nhưng cái này không phải.
Đó không phải vẻ đẹp.
Cái ở đây, cái này mới là vẻ đẹp thực sự.
Con người em.
Là những gì em cần.
Anh say rồi.
Anh say?
Kệ nó! Em cũng say!
Chả liên quan.
Được rồi, tùy. Anh đúng...
Em cũng đúng.
Ý anh là, em phải tận hưởng
từng khoảnh khắc.
Khoảnh khắc? Em..
Em muốn...
Em muốn nhiều hơn
là một khoảnh khắc.
- Em muốn...
- Cái gì?
Em muốn một tương lai.
Và anh không thể cho em điều đó.
Ồ.
Ồ.
Ừm...
được thôi.
Xin anh đi đi, Sutter.
- Đừng.
- Hãy đi đi.
Được thôi.
Có chuyện gì giữa cậu và Cassidy vậy?
- Này anh bạn, tớ không muốn rắc rối.
- Nói cho tôi sự thật.
Không có gì cả, anh bạn.
Cô ấy quên tớ rồi.
Tớ cũng thế.
- Cậu cũng thế à?
- Bọn tớ nói chuyện, và...
Ồ! Được rồi!
Thôi nào.
Chúng tớ đùa vui,
nhưng không có chuyện gì xảy ra cả.
Tớ thề với cậu.
- Tớ hỏi cậu được không?
- Ừ.
Tại sao cô ấy không thể đùa vui với tớ?
- Cái gì?
- Tại sao cô ấy không thể đùa vui với tớ?
Tớ không giống cậu.
Tớ không biết cách làm cô ấy cười.
Ông ơi, ông là Marcus West cơ mà.
Ông là ngôi sao điền kinh.
Ông là trưởng khóa. Ông là tuyệt nhất!
Tên cái hội từ thiện mà ông sáng lập là gì nhỉ?
Liên minh hy vọng.
Liên minh cmn hy vọng, anh bạn!
Quá hay luôn!
- Cậu không cần tớ giúp. Cậu quá giỏi rồi.
- Không, chuyện không phải như vậy.
Cách mà cô ấy nói về cậu.
Tớ muốn cô ấy nói về tớ như vậy,
nhưng không được.
Marcus, tin tớ đi.
Cậu không muốn như tớ.
Tớ hay cợt nhả, đúng thế.
Còn cậu, cậu làm được mọi thứ.
Cậu sẽ thay đổi thế giới.
Cậu và Cass rất đẹp đôi.
Tin tớ đi.
Cậu chỉ hơi căng thẳng thôi.
Hơi căng một tí.
Cậu nên thoải mái hơn. Hiểu không?
- Ừ, ừ. Có lẽ thế.
- Không phải chuyện nào cũng cần nghiêm túc.
- Ừ.
- Ý tớ là cậu có thể thư giãn.
Vì cậu rất tuyệt.
Hãy vui vì là chính cậu.
Sống cho hiện tại.
Nâng niu nó.
Ừ.
Này, cảm ơn vì...
Cảm ơn vì đã tâm sự với tớ, Sutter.
Tớ rất cảm kích.
- Không có gì đâu. Chuyện nhỏ thôi.
- Tớ rất cảm kích. Thật đấy.
- Muỗi thôi..
- Xin lỗi về...
Không sao đâu.
Tốt.
- Này, Sutter.
- Chúng nó nghĩ sai về cậu rồi.
- Thế là sao.
Cậu không phải trò cười như mọi người nghĩ, anh bạn.
Cậu nghĩ cậu là ai?
Vua của Mexico à?
Cậu không có lảng tránh về
chuyện này được đâu, Sutter.
Aimee kể cho tôi
về bữa tiệc bên hồ rồi.
- Và?
- Và giờ cậu tránh mặt cậu ấy.
Tớ không tránh mặt.
Thật không? Cậu đã gặp cậu ấy
sau bữa tiệc chưa?
Cậu đã gọi điện chưa?
Bớt đeo bám tớ tí đi,
cho tớ tí khoảng cách.
Biết ngay là học từ cậu.
Cậu ấy cũng nói y như thế.
Tốt.
Thế là không tốt.
Aimee không giống cậu, Sutter.
Cậu ấy là người tốt. Cậu ấy không cần
cậu gây thêm khó khăn đâu
Cái mà Aimee không cần là cậu
ra lệnh cho cậu ấy như ông chủ.
Cậu không nên đối xử với cậu ấy như vậy.
Cảm ơn.
- Chào.
- Chào. Có chuyện gì vậy?
Không có gì.
Cậu đến làm gì đấy?
Tớ có thấy cậu bảo sẽ đến đâu.
Ờ, thực ra tớ không định đến...
nhưng lúc lái xe đi lòng vòng tớ nghĩ,
bất kể mình bận rộn thế nào...
Mình phải đến thăm Aimee.
Vậy nên... tình hình cậu thế nào?
Tớ tốt. Rất tốt.
Cậu thì sao, Sutter?
- Tớ cũng ổn.
- Tốt.
Nghe tớ nói này.
Chị gái tớ, chị ấy tổ chức một bữa tiệc
cho bạn bè...
và chị ấy bắt tớ đến.
Tớ không biết là cậu có chị gái đấy.
Ừ. Chị em tớ không thân nhau lắm.
Nhưng cậu có muốn đi cùng tớ không?
- Đi đến bữa tối?
- Đúng.
- Ừ. Tất nhiên rồi.
- Thế thì ngon.
Mấy giờ vậy?
10 phút.
- Ồ, 10 phút nữa à? Được.
- Ừ.
Thế nên tôi quay lại bàn đó và nói...
"Tôi có thể giúp gì cho các bạn nữa không?"
Và họ nói...
Được, em sẽ để anh nói.
Anh nói gì vậy?
Tôi ngả lưng ra sau ghế,
ưỡn ngực ra và nói...
"Em có thể cho anh số, người đẹp ạ."
Đúng rồi. Và tôi còn không biết
anh ấy là luật sư giỏi nữa.
Tôi cứ thế đưa số thôi.
Và tôi rất vui vì mình đã làm điều đó.
Và từ đó đến nay,
cô ấy đã không phải làm việc nữa.
Anh ấy nói đúng.
Đúng thế.
Nghe kể chuyện hai người
đúng là mở mang tầm mắt.
Cảm ơn, Sutter.
Bây giờ một đôi hạnh phúc
quả là hiếm có khó tìm.
Cứ như là tất cả mọi người đều li dị vậy.
Không phải thế đâu.
Đúng mà?
Bố mẹ mình. Bố mẹ Aimee.
Hầu hết bố mẹ bạn em nữa.
- Thằng bé cũng có lý đấy.
- Cảm ơn, Joe.
Bố mẹ tớ thì không.
Tớ tưởng cậu nói bố mẹ cậu
đã li dị.
- Không.
- Thấy chưa Sutter?
Tình yêu đẹp chưa chết.
Bố tớ mất rồi.
Cái gì?
Chị rất xin lỗi.
Không. Không sao đâu.
Không phải lỗi của chị.
Vì sao vậy?
Ý em là,
bố em là người tốt.
Ổng chỉ có một vấn đề nhỏ
với thuốc giảm đau thôi.
Cũng hơi điên.
Ổng cố dừng lại nhiều lần rồi.
Nhưng một hôm chị em về nhà và thấy
ông ấy nằm trên sàn bếp...
và chị ấy phải
vuốt mắt cho bố.
Chuyện đó khá là... căng thẳng.
Xin lỗi.
Đúng là... đen tối thật.
Dù sao thì, đó là...
em biết cuộc hôn nhân của em sẽ tốt đẹp.
Thế à?
Em đã nghĩ kỹ rồi.
Em và chồng sẽ sống
ở một trang trại nuôi ngựa...
và em sẽ làm cho NASA.
Và ảnh sẽ làm
một việc hoàn toàn khác.
Để chúng em bù trừ cho nhau.
Chúng em sẽ có những điểm chung...
nhưng cũng có lúc trao đổi
những quan điểm khác biệt...
để cho, cuộc sống
không trở nên tẻ nhạt.
Em chắc là sẽ làm được.
Nghe như một giấc mơ vậy.
Tôi nghĩ có ước mơ cũng tốt.
Mọi người nhỉ?
- Cho những giấc mơ.
- Cho những giấc mơ.
- Tớ muốn hỏi cậu một chuyện.
- Được thôi.
- OK.
- OK.
Điều cậu nói ở bữa tiệc là thật chứ?
Cái gì?
- Cái gì?
- Cậu biết mà!
- Tớ không nhớ.
- Có.
Cái chuyện về buổi prom ấy.
Ừ, tất nhiên là tớ nhớ rồi.
Cậu đùa tớ à?
Làm sao tớ có thể quên chuyện như vậy được?
Không, ý tớ là...
Nếu cậu đổi ý
hay không muốn đi nữa thì...
Tớ sẽ hiểu mà.
- Cậu nói cái quái gì vậy?
- Không, tớ chỉ...
Tớ sẽ không bao giờ mời cậu
nếu tớ không muốn đi cùng cậu.
- Tớ biết.
- Tớ sẽ không...
Tớ sẽ không làm thế.
- OK.
- OK.
Ý tớ chỉ là đôi khi
mọi người thường đổi ý.
- Không phải tớ.
- Và chuyện đó cũng chẳng có gì.
Và tớ vẫn chấp nhận
nếu cậu không muốn đi.
Nghe tớ này.
Tớ sẽ không mời cậu
đi prom...
nếu tớ không muốn
đến đó cùng cậu.
- Thật á?
- Thật.
Được.
Đến đây nào.
Đến đây nào.
- Tạm biệt.
- Tạm biệt.
Sutter.
- Cái gì?
Này anh bạn.
Vẫn trong tầm kiểm soát.
Cái gì trong tầm kiểm soát?
Cậu có bao giờ nghĩ rằng
tớ bị bạn ấy cuốn hút không?
Không. Không bao giờ.
Đấy, vì cậu chưa bao giờ
nhìn ngắm cậu ấy.
Bảo cậu hay, khi cậu
thật sự nói chuyện với cậu ấy...
cậu sẽ thấy con người cô ấy.
Tớ không chắc đâu.
Cô ấy rất xinh đẹp.
"Xinh đẹp"?
Đây không phải cậu, Sutter.
- Nói gì thế ông?
- Cậu sẽ làm tan vỡ trái tim cô ấy.
Thì trong trường hợp xấu nhất,
tớ sẽ cho cô ấy trải nghiệm có bạn trai.
Đấy là trường hợp xấu nhất?
Không hề. Không.
Được, tớ không biết nữa.
Cậu và tớ biết tối đa một tháng nữa
là cô ấy sẽ chán tớ.
- Rồi quên tớ.
- Được, nhưng nếu không thì sao, rồi sao nữa?
Nếu không thì đó sẽ là chuyện lạ đấy.
Em thích anh nhiều lắm.
Em thích anh.
Ta có nên...
cởi áo ra không?
Anh làm trước.
Được thôi.
- Ú òa.
- Anh tuyệt thật đấy.
Quá tuyệt.
Đến lượt em.
- Em cũng phải cởi?
- Ừ.
Đừng cười. Nhé?
Anh hứa sẽ không cười.
- Ố ồ.
- Không cười nữa. Anh hứa rồi.
- Cái gì?
- Đừng nói nữa.
Em đùa à? Em đẹp lắm.
Em thích anh, Sutter...
rất nhiều.
Anh có muốn làm không?
- Ừ.
- Được.
- Còn em?
- Ừ? Được.
- Đợi tẹo.
- Đây.
- Ồ.
- Em lấy cái này ở đâu ra?
- Em không biết.
Thế này tốt hơn.
Cẩn thận là tốt nhỉ?
Chuẩn bị kỹ càng rồi.
Mang vào chưa?
- Rồi.
- Có cần em giúp không?
- Không, không.
- Anh chắc chứ?
Anh ổn không?
- Có.
- Tốt.
- Trời ơi.
- Cái gì?
Không có gì.
- Mình làm nhé?
- Vâng.
- Này.
- Sao?
Anh rất vui vì gặp được em.
Em cũng thế.
Được.
Làm... làm chậm thôi.
Làm thật chậm nhé.
Nhé?
Xin lỗi.
- Xin lỗi.
- Không sao đâu.
- Được.
- Em ổn không?
Có.
Tốt.
Kể cho em một bí mật nhé?
Là gì vậy?
Bố anh không phải là phi công.
Cái gì?
Ừ, thật ra thì anh
không biết bố làm nghề gì...
hoặc ở đâu.
Sao cơ Sutter?
Anh chỉ bịa ra vì
bố đã vắng mặt hơn nửa cuộc đời anh...
và...
Anh đoán là anh nhớ ổng.
Ôi Chúa ơi.
Không ai biết ông ấy ở đâu à?
Mẹ anh biết,
nhưng bả không chịu nói.
- Thế à?
- Ừ.
Bà ấy không làm thế được.
Ông là bố anh mà.
Anh biết. Nhưng bà cứ làm.
Đã làm.
Sutter, đó không phải là...
Cái gì?
Ừ.
- Mình giao kèo với nhau nhé.
Em sẽ đương đầu với mẹ em
nếu anh cũng làm thế với mẹ anh.
Anh nghĩ sao?
Anh nghĩ...
em là người phi thường.
Em xem được không?
- Anh xin lỗi vì không thuê được limo.
- Không sao đâu.
Nhưng đây...
là cách để anh đền bù
lại cho em.
Thôi đi, anh không phải tặng
em thứ gì hết.
Anh biết. Nhưng anh muốn làm.
Anh tự gói lấy.
- Em mở ra nhé?
- Ừ.
- Anh tự bọc?
- Bằng báo.
- Đẹp lắm.
- Cảm ơn em.
Làm mãi mới xong đấy.
- Được. Cảm ơn anh.
- Không có gì đâu.
Em không biết đó là thứ gì,
nhưng cảm ơn.
- Cái gì?
- Anh biết. Em có thích không?
- Em yêu nó!
- Thật không? Tốt lắm.
- Có cả tên em trên đó à?
- Ừ.
- Cảm ơn anh.
- Em thích là tốt rồi. Không có gì.
- Anh không phải làm thế mà.
- Anh biết, nhưng phần hay nhất là, nó đầy rượu rồi.
- Đầy thật.
- Hầu như là thế.
- Anh uống rồi à?
- Anh làm một ngụm, để xem có hiệu quả không.
- Chúc may mắn à?
- Ừ.
- Sẵn sàng chưa?
- Rồi.
- Nâng bình.
- Nâng bình.
- Cho em, Aimee Finecky.
- Cho anh, Sutter Keely.
Ồ. Chào.
Ricky!
Bảnh trai lắm người anh em.
Rất là bảnh.
Này.
- Cho em.
- Cảm ơn anh.
Quý cô của tôi.
- Đẹp thế.
- Làm một ít nhé?
- Vâng.
♪ Everywhere we are,
people party like a rock star."
- Cảm ơn.
- Cô ấy nhảy đẹp thật đấy.
- Ai cơ?
- Cassidy.
- Ồ, anh không để ý.
- Zô.
- Zô.
Sao hai người không ra nhảy?
Bài sau bọn mình sẽ ra.
Thôi nào. Đây là prom mà.
- Aimee, nhảy với tớ.
- Không. Tớ không nhảy đâu.
Tớ không biết nhảy.
Nhưng may cho em, anh lại
nhảy cực giỏi.
Anh có thể chỉ cho em.
Không, em ổn mà. Mọi người...
Mọi người cứ đi đi.
- Em chắc không?
- Có. Tất nhiên rồi.
Được thôi.
Anh đi nhé.
Chúc vui vẻ.
Cậu ấy trông xinh đấy.
Thế cậu đã chuốc rượu cậu ấy chưa?
Thế cậu muốn dạy dỗ tớ về chuyện đó
hay muốn nhảy nào?
Thôi. Tớ muốn nhảy. Tớ muốn nhảy.
Đưa tay lên.
Đưa tay lên.
Tốt. Cứ làm như thế đi.
- Zô.
- Zô.
Tối nay tuyệt quá.
Cứ như là ai cũng hát hò...
và nhảy múa...
và yêu nhau.
♪ Lookin' up at the stars above ♪
Anh hạnh phúc quá.
Ý anh là,
đây là đêm của chúng ta.
Đây là thời tuổi trẻ
hồn nhiên nhất của chúng ta.
♪ Holding hands and making love ♪
♪ Ooh, baby ♪
Anh yêu tất cả mọi người.
Thật đấy. Anh yêu tất cả.
Tôi yêu các bạn!
♪ Oh, baby. ♪
Đi nào. Nhảy với anh.
- Đi nào. Đi nào.
- ♪ You're so baby. ♪
♪ Sandy beaches
We're makin' love ♪
♪ As a tide rolls in on us ♪
♪ Feels so good
walkin' side by side ♪
Xin lỗi. Em không biết cách
nhảy như Cassidy.
Này. Em nhảy như Aimee.
Như thế là hoàn hảo.
♪ Oh, baby. ♪
♪ You're so baby. ♪
♪ You're so baby. ♪
Chúa ơi.
- Chuyện gì vậy?
- Sutter. Sutter.
- Sao?
Đoán đi! Đoán đi!
Chị em gọi hôm nay...
Và nói chắc gần như 100%...
là kiếm được việc cho em ở hiệu sách.
- Ở Philadelphia à?
- Đúng!
- Thật tuyệt vời. Em yêu sách mà.
- Em biết! Thật hoàn hảo.
- Đó là công việc hoàn hảo cho em.
- Thật đấy.
Nó sẽ giúp em trả tiền học, và...
Em đã nói chuyện với mẹ chưa?
Chưa.
Nhưng em sẽ làm.
một lúc nào đó.
Đẹp quá.
Đúng.
Xin lỗi.
Đến đây.
Xin lỗi.
Vũ phu.
Xin lỗi.
Quay lại chuyện em nói.
Em đang nghĩ...
rất nhiều thời gian gần đây...
nhiều hơn bình thường...
và em nghĩ là anh nên đi cùng em.
- Đến...
- Philly.
- Phila- Philly.
- Đúng!
- Em đã nghiên cứu kỹ rồi.
Anh có thể đi học
dự bị đại học...
và ta có thể cùng
kiếm việc trong thành phố.
Nếu được thế thì tuyệt vời lắm.
Anh đã đến Philly bao giờ chưa?
Anh đã thấy Quả chuông Độc lập chưa?
- Chưa.
- Em cũng thế, nhưng...
nhưng xem ảnh thì đẹp lắm.
Rất tuyệt vời.
Em đã cân nhắc chuyện này
lâu rồi đúng không?
- Đúng, đúng đấy.
- Thế à?
Và điều hay nhất là...
khi em nói chuyện với chị...
- Ngoài chuyện về Quả chuông?
- Đúng. Có nhiều thứ hay lắm!
Chỉ nói là ở đó
có rất nhiều căn hộ trống...
- Nghe em đi. Em đang nói đây.
- Anh đang nghe. Đang nghe mà.
Chỉ nói là có cả đống
chỗ cho thuê trong tòa nhà của chỉ...
do kinh tế và mọi thứ, nên...
Ta có thể chuyển đến đó...
vào cuối tháng 6, cùng nhau.
Và không hề đắt đỏ tí nào
và rất tuyệt và...
Anh nghĩ sao?
Anh nghĩ điều đó thật tuyệt.
- Thật à?
- Ừ.
Em làm rồi.
Làm gì?
Nói chuyện với mẹ.
Em cứ thế bước đến và nói...
"Đây là cuộc đời của con, và con sẽ không để
mẹ ngăn cản con làm điều đó."
- Sau đó thì sao?
- Lúc đầu cũng không suôn sẻ lắm.
Nói đủ thứ
và cố làm em thấy có lỗi và ở lại...
nhưng em nói,
"Nếu con lo được, con sẽ ra đi...
và mẹ sẽ không thể làm
được gì để cản con hết."
Quá tuyệt. Anh tự hào về em.
Cảm ơn. Em cũng thế.
Không tệ lắm đâu. Rồi anh sẽ thấy.
- Cái gì?
- Khi anh làm điều đó.
- Em nói chuyện gì vậy?
- Sutter! Ta có giao kèo rồi.
Ừ nhỉ. Anh không biết nữa.
Sao? Anh làm được mà.
Tin em đi.
- Nhưng với anh thì khác.
- Không.
Được, nói theo em nào.
Nói, "Mẹ ơi, con muốn gặp bố.
Con muốn gọi cmn điện cho bố."
Thế không công bằng.
- Có chuyện gì à?
- Không có gì.
- Chỉ muốn hỏi mẹ một chuyện.
- Hỏi đi.
- Chuyện gì vậy?
- Về bố.
- Ồ, Sutter.
- Con muốn nói chuyện với bố.
- Mẹ không nghĩ đó là ý hay đâu.
- Tại sao không?
Ổng là bố con.
Còn mẹ là mẹ con, và con
vẫn sống trong nhà mẹ.
Con chỉ muốn gọi điện thôi mà.
Sutter, mẹ đang làm việc.
Chúng ta sẽ nói chuyện này sau.
Được chứ?
Thảo nào ổng bỏ mẹ.
Em thấy quang cảnh sau nhà
thế nào?
Chị và Joe trồng hoa lily ở đằng kia.
Không biết em nhìn thấy chưa.
Vâng, nhìn đẹp lắm.
Rất đẹp.
Này, Holl, như em nói qua điện thoại.
Em muốn hỏi chuyện về bố.
- Em lại muốn đào xới chuyện đó lên à?
- "Đào xới"? Ý chị là...
Bố không phải là người mà
chị phải đào xới. Ổng...
Ổng giỏi lắm.
Chị có nhớ không? Ổng thường hay
kể chuyện cho chúng ta trong lều ở sân vườn.
- Chị có nhớ không?
- Chị nghĩ là chỉ kể cho em thôi.
Vậy chị có nhớ
chuyến đi Mexico...
và ổng bắt chị em mình đi hỏi mọi người
xem Bảo tàng Dây lưng ở đâu không?
Và tại sao lại không có
kem actiso?
Chuyện đó hài vãi!
Đừng có nhìn... Vui mà.
Xấu hố thì có.
Không phải đâu. Hôm đó rất vui.
Mọi người yêu quý chúng ta.
Họ khoái em vì em
còn bé và dễ thương.
Mấy anh cũng khoái chị nữa.
Họ yêu chị.
Nghĩ chi là hot girl muchacha.
- Chị thích mà.
- Ừ thì...
Ừ.
Ít ra thì ổng
còn biết cách kết bạn.
Chuẩn vãi nồi.
Vậy chị có biết chuyện gì
xảy ra giữa bố và mẹ không?
Ông ấy ngoại tình.
Đấy là do mẹ kể.
Và em nghĩ mẹ nói dối à?
Em không nghĩ mẹ nói dối,
nhưng em nghĩ mọi chuyện đều có hai mặt.
- Thử nghĩ mà xem.
- Sutter...
Mẹ không cho chúng ta gặp bố.
Thậm chí còn không cho biết bố ở đâu.
Hãy nói về chuyện khác đi.
Cô bạn Aimee của em thế nào rồi?
Chị phải công nhận
là hơi đáng ngờ.
Mẹ còn chả cho em số của bố.
Em không thể nói chuyện với ổng.
Cứ mối khi em hỏi,
là mẹ lại từ chối.
Chị có thể hỏi số của ổng
cho em được không?
Xin chị đấy.
Chị không cần phải hỏi.
Chị biết ông ấy ở dâu.
Cái gì?
Cảm ơn.
Cảm ơn.
Này, Sutter?
Khi nào đến ăn cơm nhé?
OK. Em sẽ đến.
Hứa đấy.
Xin chào.
Ừm... bố à?
Cậu gọi nhầm số rồi.
Không, là con, Sutter đây.
Sutter?
Ồ, Sutter, con thế nào rồi?
Ờ. Con ổn cả.
Nghe giọng con...
Nghe giọng con như một người đàn ông rồi.
Này, thế con vẫn còn chơi bóng chày chứ?
Cái gì?
Ý bố là, tay con...
dù hơi nhỏ so với bạn cùng lứa...
nhưng con là tay ném cừ khôi đấy.
Con vẫn chơi bóng chứ?
Con ngạc nhiên là bố vẫn nhớ điều đó.
Sao con lại nói thế?
Tất nhiên là bố nhớ rồi.
Con vẫn còn ném chứ?
Không hẳn.
Dạo này con không chơi nhiều nữa.
Tiếc thật. Con ném bóng cừ lắm.
Có cánh tay rất khỏe.
Vậy, mẹ...
Vậy mẹ với Holly thế nào rồi?
Họ vẫn ổn.
Quá ổn là đằng khác.
Tốt, tốt.
Quá dữ luôn nhỉ, con trai.
Tốt lắm.
Nghe này, bố,
Con có thể gặp bố được không?
Gặp bố?
Tất nhiên là con có thể gặp bố rồi.
Sao con lại hỏi câu như thế?
Con cứ đến gặp bố
bất cứ lúc nào con muốn.
Thật à?
Sao con lại nói thật à?
Tất nhiên là con gặp bố thoải mái.
Con mà sang lúc 3h thứ Sáu
thì bố sẽ dẫn con đi xem trận đấu.
Ồ, thật à, bố?
Thế thì quá tuyệt bố ạ.
Con rất thích.
Còn xa không?
Đi mất 3 tiếng nữa.
Này, Aim, cảm ơn em.
- Vì cái gì?
- Anh sẽ không làm nổi nếu không có em.
Đến rồi đây.
Có lẽ làm một ngụm whiskey cho chắc.
Gõ lại xem?
Ai đấy?
Chào.
Bố, con Sutter đây.
Chết mợ. Tất nhiên rồi.
Con... trời ơi. Bố...
Nhìn con này.
Tất nhiên rồi. Con...
- Con đã cao hơn bố rồi này.
- Vâng, hè vừa rồi con nhổ giò.
Ừ. Trông con...
Không, bố đang định...
- Bố định-
- Bố khỏe không? Ôm nào.
- Chào.
- Chào.
- Chào. Và đây là...
- Ôi, con xin lỗi. Đây là Aimee.
- Chào.
- Đây là bạn gái con.
- Aimee, đây là bố anh.
- Aimee, cháu thế nào?
- Rất vui được gặp cháu.
- Rất vui được gặp bác.
Thật hay khi nhìn thấy,
Sutter có gu bạn gái
không chê vào đâu được.
Nó... di truyền cái đó từ bác đấy.
Là của bác truyền lại đấy.
Nhìn con kìa.
Con đến không đúng lúc lắm.
Bố đang định ra ngoài,
đi chơi với mấy ông bạn.
Nhưng con đã ở đây rồi,
nên nếu con đi cùng được thì rất tốt.
- Vâng.
- Con muốn đi không?
- Con rất muốn, nhỉ?
- Tất nhiên rồi.
Có được không? Nếu con đi xe,
con có thể đi theo bố đến đó.
Chỉ ngay gần đây thôi.
Ta sẽ làm vài ly. Nghe hay chứ?
- Ngon. Vâng, tới luôn.
- Tốt.
Này các ông.
Đây là con trai tôi, Sutter.
Sutter, đây là bạn bố.
Chào cháu.
Và đây là người phụ nữ xinh đẹp nhất ***.
Đây là Roberta.
Em thế nào?
Tuần trước anh nói là "nhất nước."
Ý anh là cả đất nước.
Và đây là con trai tuyệt vời của anh,
Sutter Keely.
Roberta.
Còn đây là bạn gái nó,
- Aimee.
- Aimee.
Đẹp trai nhờ gen của mẹ đúng không?
Cô ấy thi thoảng vẫn nhạy cảm vậy đấy.
Nghe này, con ra ngồi chỗ kia nhé.
Bố sẽ lấy đồ uống.
- Được không?
- Bàn kia?
Này, Sal.
Cho tôi hai ca nhé.
Con chưa đến Key West bao giờ à?
Chưa.
Key West là nơi phải đến.
Key West có những lúc mặt trời lặn
trông như kẹo bơ vậy...
với kem dâu phủ lên trên.
Và nó cứ thế tan biến vào đại dương.
Và ai cũng có ly trên tay...
và nụ cười trên gương mặt.
Đó là Key West đấy.
- Ồ.
- Nghe thật hoàn hảo.
Đúng là hoàn hảo, và bố ước
con có thể ở đó với bố.
Vậy tại sao bố lại ra đi?
Sao con lại hỏi thế?
Key West.
Sao bố lại rời khỏi Key West?
Vì bố hết tiền.
Nên bố phải rời khỏi đó.
Nếu bố có thể ở lại được,
thì đã làm rồi, tin bố đi.
Này, con sẽ ra bật một bài
ở hộp nhạc.
Tốt. Làm đi, trong lúc bố ra lấy thêm nước.
Được thôi.
Tốt.
Đúng rồi.
Bài này.
Chuẩn bài luôn.
♪ I wanna live fast,
love hard, die young ♪
♪And leave a beautiful memory♪
♪ I wanna live fast,
love hard, die young ♪♪
Ca mới.
Rót thôi.
Của con này, anh bạn.
Cảm ơn bố.
- Cô Aimee.
- Cảm ơn bác.
Thật là tuyệt nhỉ?
- Cảm ơn. Cái gì tuyệt cơ?
- Bài hát đó.
Bố thích bài này không?
Bài này á?
Nghe cũng được.
Thể loại này mẹ con
thích nghe hơn.
Mẹ?
Sao bố lại...
Nhạc này vui mà.
Con không tưởng tượng nối
mẹ lại thích nghe kiểu nhạc này.
Con nói cái quái gì vậy?
Khi bố cưới mẹ con,
mẹ là người hài hước nhất bố biết.
Mẹ con là định nghĩa của hài hước.
Không có ai hài hước hơn...
Biết gì không?
Đừng nói xấu mẹ ở đây.
Vậy, chuyện gì xảy ra?
Ý con là gì?
Giữa bố và mẹ, đã có chuyện gì?
Mọi chuyện không ổn thỏa.
Chuyện là thế đấy.
Bố biết đây,
mẹ đổ lỗi cho bố vê mọi thứ.
Con bảo vệ bố. Luôn là thế.
Bố rất cảm kích, bởi vì
đó không hoàn toàn là lỗi của bố.
Chính xác.
Mỗi câu chuyện luôn có hai mặt.
Quá đúng.
Và dù giữa hai người có chuyện gì...
mẹ không thể đuổi bố ra
khỏi nhà như thế được.
Mẹ không đuổi bố ra khỏi nhà.
Ý bố là sao?
Ý bố là, mẹ không đuổi bố ra khỏi nhà.
Mà là bố ra đi.
Cái gì?
Để bố kể con nghe.
Bố phải ra đi.
Bố rất muốn ở bên con. Thật đấy.
Hơn tất cả mọi thứ,
bố rất muốn.
Gia đình có ý nghĩa với bố hơn mọi thứ.
Nhưng sự thật là chuyện giữa bố và mẹ...
không hay ho chút nào.
Có thể nói nôm na
bố không thuộc kiểu người của gia đình,
không phải theo nghĩa truyền thống.
Bố đã làm những điều mà bố không tự hào gì.
Nhưng bố bảo con này.
Bố không sống trong quá khứ.
Bố sống ở thực tại
bởi nó có ý nghĩa hơn cả.
Con hiểu không?
Em nghĩ đó là ý hay đấy.
- Này...
- Sao ạ?
Giúp bố một việc nhé?
Trả cho bố chỗ này. Bố sẽ quay lại ngay.
Bố.
Em còn không biết anh có con trai.
Cảm ơn vì thông tin.
Này.
- Anh ổn chứ?
- Ừ. Ừ.
- Không sao đâu.
- Phải giả tiền nữa.
Ông ấy không có đồng nào.
Em có...
Em có mang tiền không?
- Có.
- Chỗ này không đủ.
- Em có từng đấy thôi à?
- Nghe này...
Roberta uống hơi nhiều...
nên bố sẽ đưa cổ về nhà,
hiểu không?
- Được chưa?
- Bố muốn con đi theo không?
Không, không, không.
Không cần thiết.
Chắc phải đi mất hơn tiếng.
Bố à, bọn con cũng không có việc gì.
Con đi cùng được mà.
Bọn con có thể đi theo.
Không cần thiết đâu.
Con biết làm thế nào là hay nhất không?
Các con cứ đợi ở nhà bố.
Vâng, bố,
bọn con đi cả quãng đường để gặp bố.
Bố biết,
và bố rất vui về điều đó.
Nhưng bố sẽ gặp lại các con
ở nhà sau tiếng nữa nhé.
- Ổn không?
- Vâng.
- Thế cũng được.
- Con sẽ làm thế. Vâng.
Tốt. Gặp lại các con sau.
Mình đi về thôi.
Cứ đợi đi.
Mới có... Sutter à!
Em chắc là ông ấy
muốn quay lại mà.
Aimee.
Không, nếu không phải vì bà ta,
chắc chắn là ông ấy sẽ quay lại ngay.
Ừ, và nếu ổng không ngoại tình...
thì gia đình anh vẫn còn nguyên,
và anh sẽ là lớp trưởng lớp Giáo Lý.
Sutter.
Cái gì?
Em yêu anh.
- Anh có nghe em nói không?
- Có.
- Sutter, em yêu anh.
- Không, làm gì có.
- Có mà.
- Không. Em nhầm rồi.
Sutter, em không nhầm.
- Em không yêu anh.
- Có mà!
Em lầm rồi.
Em không yêu anh. Hiểu chưa?
Em chỉ đang say và biết ơn
vì có người đến trong đời và thích em.
Dừng lại. Dừng lại ngay.
Đừng cố gắng phá hỏng mọi chuyện.
Phá hỏng chuyện gì?
Em nghĩ chuyện này là gì, Aimee?
Anh nói cái gì... Sutter!
Chúa ơi. Chúa ơi. Anh có sao không?
- Cái gì?
- Anh có sao không?
- Không.
- Anh có đau không? Có chỗ nào...
Aimee, thôi đi!
Không. Anh không ổn chút nào.
- Chúa ơi.
- Anh có đau không?
Aimee, em bị làm sao vậy?
Anh vừa suýt nữa giết em,
còn em lại đi lo anh có bị sao không.
Ừ, em muốn chắc chắn là anh không sao.
Em bị cái đéo gì vậy?
Em không thấy là anh
không tốt với em à?
- Em phải tránh xa anh ra!
- Anh nói gì vậy?
Em cần tránh xa anh ra!
Aimee, ra khỏi xe ngay.
Không, em sẽ không ra khỏi xe đâu!
Ra khỏi xe ngay.
Biến ra khỏi xe của anh! Biến!
- Biến ra khỏi xe anh!
- Chúa ơi, Sutter.
Chúa ơi!
Em xin lỗi, Sutter.
Cái đệt! Aimee!
Bs. Brandon, 2744.
Bs. Brandon, 2744.
Cho cậu chọn đấy.
Cảnh sát hay gọi bố mẹ.
Cậu ta may mắn đấy. Bạn gái cũng thế.
Không phải ai cũng có cơ hội thứ hai đâu.
Sutter.
Ngay.
Đây không phải điểm "F".
Tôi tưởng em tầm sư học đạo ở đâu.
Em có mà.
Được thôi, em cần điểm "C" cuối kỳ,
không là sẽ trượt lớp của tôi.
Em... em sẽ cố gắng hơn.
Không đâu.
Tôi không hiểu em, Sutter.
Em là một cậu bé thông minh, biết suy nghĩ.
Em có muốn tốt nghiệp không vậy?
Em... em không biết.
- Sao cơ?
- Em đang nói thật đấy.
Em không biết nữa.
Ai cũng bảo em phải bước tiếp đi.
Em không thấy trở thành người lớn
có gì hay ho cả.
Thầy có hạnh phúc không?
Chào.
Chào. Em thấy thế nào?
Em ổn. Còn anh?
Rất mừng được gặp em.
Chúng ta nói về chuyện đó nhé?
Anh đồng ý.
- Anh rất xin lỗi, Aimee.
- Sutter, thôi đi.
- Được.
- Không sao cả.
Em biết. Không sao cả.
Ta có thể vờ
như chuyện đó chưa bao giờ xảy ra.
Ta sẽ không bao giờ
nói về nó nữa. Nhé?
Em không muốn có thứ gì ngăn cản
chúng ta đến Philly.
Với em anh là tất cả.
- Chào anh.
- Chào.
- Nhìn này. Chào.
- Chào.
Cầm hộ em.
- Uống không?
- Không. Anh không muốn.
- Thật á?
- Ừ. Anh không sao.
Được.
- Gia đình anh có đến không?
- Không, anh bảo họ là tuần sau.
Được.
Có lẽ em nên đến chào cậu ấy.
Được.
Bố mẹ tự hào về con lắm.
Cầm hộ chị nhé?
Chà, bọn mình đã tới đích rồi.
Anh đoán thế.
Em rất vui.
Em tự hào về anh, Sutter.
Chúc mừng.
Vậy khi nào em sẽ đi Texas?
Em tưởng anh biết.
Em không đi Texas nữa.
Em sẽ đi cùng Marcus.
California.
Đúng.
Cái gì? Cass.
- Sutter.
- Thôi nào. Em nghiêm túc đấy à?
Ý anh là, em không nghĩ nó hơi...
- Sao?
- Anh không biết.
Dường như hơi...
- Em đi thật à?
- Đúng, em sẽ đi.
Chúc mừng em.
Có lẽ anh nên...
đến thăm hai người chẳng hạn.
Chưa đến California bao giờ.
Có vẻ hay.
Em không nghĩ đó là ý hay đâu, Sutter.
Có lẽ không hay lắm thật.
Xin lỗi. Chỉ là...
- Em...
- Này, anh hiểu mà. Đừng lo.
Em đang cố làm những điều
không có hại cho em.
Anh hiểu.
Không sao đâu.
Sutter.
Em không giận anh đâu.
Anh biết.
Anh sẽ luôn là
bạn trai cũ yêu thích của em.
Utter.
Vâng.
Lên lầu gặp chú được không?
Có lẽ cháu cũng thấy,
dạo gần đây mình không đắt khách lắm.
Và vì nguyên nhân đó,
chú chỉ có thế giữ một phụ việc.
Chú thích cháu, Sutter...
nhưng quan trọng hơn,
khách hàng cũng vậy...
nên chú nghĩ cháu là người chú nên giữ.
Tuyệt vời ông mặt trời.
Đợi một giây đã.
Chú đã suy nghĩ rất kỹ...
và cách duy nhất để cháu
được ở lại...
là cháu hứa với chú 100%...
rằng cháu sẽ không
say sưa khi đi làm nữa.
Và chú nghiêm túc đấy.
Một giọt cũng không. Hiểu chưa?
Bởi vì nếu có...
thì chú phải để cháu ra đi.
Cháu hiểu không.
Có.
Nên...
Cháu hứa được không?
Chú bắt thóp cháu rồi, Dan.
Chú biết cháu không thể hứa thế được.
Chú cảm kích về sự chân thật của cháu.
Lúc nào cháu cũng thẳng thắn với chú mà.
Cảm ơn vì cơ hội này.
Cảm ơn.
Chú nghĩ nếu chú là bố cháu...
đây là lúc chú sẽ thuyết giảng cho cháu...
về việc cháu đang làm gì
với đời mình.
Dan, nếu chú là bố cháu,
chú sẽ không phải làm thế đâu.
Chuyến xe 710 hiện đang đón khách
đi Washington DC...
Baltimore và Philadelphia.
Cô gái, tôi cần phải cho xe chạy.
Chỉ hai phút nữa thôi.
Cháu hứa.
Xin lỗi.
Xe phải đi ngay.
Được. Cảm ơn.
Các bác có nghĩ là
cháu đã làm đúng không?
Cho cháu hay cho cô bé?
Cháu phải để nó ra đi.
Cháu phải cứu cô bé đó.
Đó chính là...
cháu cứu bạn ấy.
Cháu không sai.
Cháu là người hùng.
Cháu là vua.
Cháu là vua.
Nhìn cháu kìa, Sutter.
Cháu bao tuổi rồi, 22, 23?
Vâng.
Tuyệt.
Cháu có cả cuộc đời phía trước.
Bác cũng thế mà.
- Cháu nghĩ thế à?
- Tất nhiên rồi.
Nhìn chú đi. Chú còn trẻ trung lắm.
Chú là một đứa trẻ.
- Chú á?
- Chú còn...
Chú còn rất nhiều
thời gian để sống.
Vậy chúng ta làm một ly nhé?
Cho những người trẻ.
♪ Why must I be alone? ♪
Đậu.
Đậu.
Đậu.
Đậu.
Có chuyện quái- Sutter?
Chúa ơi.
Vừa mới dựng chỗ đó xong.
- Con bị làm sao vậy?
- Mẹ quan tâm làm gì?
Xin lỗi?
Mẹ không quan tâm đến con!
Chưa bao giờ quan tâm đến con cả.
Sutter!
Có phải vì con giống bố quá không?
Có phải vì thế mà mẹ ghét con?
Mẹ không thể
nhìn thẳng vào con, đúng không?
Con nói gì vậy?
Con là con của mẹ!
Cũng là con ổng nữa.
Con giống ổng y hệt.
Con không hề giống ông ta.
Sutter.
Mẹ sẽ cho con số,
con có thể đên gặp ông ấy.
- Để thấy hai người khác nhau thế nào.
- Con tưởng mẹ không muốn con gặp ổng.
Mẹ... mẹ chỉ cố
bảo vệ con khỏi...
Mẹ đã sai, được chứ?
Mẹ muốn con đi gặp bố ngay.
Con đã đi rồi.
Holly cho con số của ổng.
Tuần trước con đã lái xe đến đó.
Mẹ đã đúng.
- Sutter.
- Mẹ đã đúng ngay từ đầu.
Con không phải người như bố.
Sutter, nghe mẹ nói này.
Nghe mẹ đây. Người đàn ông đó...
chưa bao giờ yêu ai ngoài bản thân mình.
Tim ông ta lớn từng này.
Nhưng con...
con yêu quý tất cả mọi người.
Con là người có trái tim
lớn nhất mẹ từng biết.
Khi con học lớp ba, và Ricky
phải đi nạng... con có nhớ không?
Con đã mang sách hộ nó.
Mang cặp nó mỗi ngày.
Và khi con chín tuổi
và Rosemary Clark bị mất mẹ?
Con mời cô bé đến sống cùng chúng ta.
Con bảo rằng
mẹ sẽ là người mẹ mới.
Con lúc nào cũng
là người đặc biệt, Sutter.
Đó là lý do tại sao
ai cũng yêu quý con.
Không ai yêu quý con cả.
Sutter, con nhầm lẫn hết rồi.
Nghe mẹ nói không?
Con nhầm lẫn hết rồi.
Tên em là Sutter Keely,
và em 18 tuổi.
So với các bạn khác,
em không gặp nhiều khó khăn bằng.
Không nhiều lắm.
Ngài biết đấy, đời có lúc như cứt.
Đời có lúc không thuận lợi, chắc rồi.
Nhưng thế mới là đời,
đúng không?
Nhưng thử thách thực sự trong đời em...
Trắc trở thực sự...
là chính em.
Luôn luôn là em.
Đã lâu lắm rồi,
em không còn sợ hãi.
Sợ bị thất bại...
làm người khác thất vọng...
làm tổn thương người khác...
làm tổn thương chính mình.
Trước đây, em luôn cảnh giác
và tập trung vào những thứ khác, người khác...
Nếu em không cảm thấy nó,
thì nó không thể làm em đau được.
Em phạm sai lầm...
Em không chỉ quay lưng với nỗi đau,
em còn quay lưng với mọi thứ khác...
cả tốt lẫn xấu...
cho đến khi không còn gì cả.
Sống ở hiện tại cũng tốt.
nhưng điểm hay nhất của hiện tại
là vẫn có ngày mai.
Và em sẽ trân trọng mỗi ngày.
Chân thành,
Sutter Keely.
Tái bút: Em không biết
hạn nộp đã hết hay chưa.
Chắc là rồi...
Cũng không sao...
Có thể quá muộn cho bài luận.
Nhưng không quá muộn với em.
Thế nhé.
.: PHUDEVIET.ORG :.
Nhóm dịch: trong_huy, theMast3r
Bài hát: Song for Zula
Biểu diễn: Phosphorescent
♪ Some say love is a burning thing ♪
Có người nói tình yêu là thứ cháy bỏng
♪ That it makes a fiery ring ♪
Nó vây quanh ta bằng vòng lửa rực cháy
♪ Oh, but I know love ♪
Nhưng anh coi tình yêu
♪ As a fading thing ♪
là thứ dễ phai mờ
♪ It's just as fickle as a feather in a stream ♪
Nó trôi qua như chiếc lông trong dòng nước
♪ See, honey, I saw love ♪
Em ơi, anh đã biết yêu
♪ You see, it came to me ♪
Nó tìm đến với anh
♪ I put its face up to my face.
Anh muốn nhìn tận mặt nó
♪ So I could see ♪
Để thấy rõ
♪ Yeah, then I saw love ♪
Rồi anh thấy tình yêu
♪ Disfigure me ♪
Làm biến dạng anh
♪ Into something I am not recognizing ♪
Biến anh thành thứ anh không nhận ra
♪ You see, the cage, it called ♪
Tình yêu cũng như nhà giam
♪ I said, "Come on in"
Anh nói, "Xin mời vào"
♪ I will not open myself up this way again ♪
Anh sẽ không mở cửa trái tim như thế nữa
♪ I lay my face to the soil ♪
Anh cúi đầu xuống đất
♪ And all my teeth to the sand ♪
Để cho cát ngập vào răng
♪ I will not lay like this for days now upon end ♪
Anh sẽ không làm thế này bao giờ nữa
♪ You will not see me fall ♪
Em sẽ không thấy anh sụp đổ
♪ And see me struggle to stand ♪
và cách anh vùng vẫy để đứng vững
♪ To be acknowledged by some touch from his gnarled hands ♪
Để được bàn tay già nua đó chạm vào và chấp nhận
♪ You see, the cage, it called ♪
Tình yêu cũng như nhà giam vậy
♪ I said, "Come on in" ♪
Anh nói, "Xin mời vào"
♪ I will not open myself up this way again ♪
Và anh sẽ không mở cửa trái tim như thế nữa
♪ You see, the moan is bright ♪
Em thấy không, trăng rất sáng
♪ In that treetop night ♪
Ngay phía trên ngọn cây
♪ I see the shadows that we cast in the cold, clean light ♪
Anh thấy bóng mình phủ xuống dưới anh trăng lạnh
♪ Now my feet are gold ♪
Giờ chân anh màu vàng
♪ And my heart is white ♪
Còn tim anh màu trắng
♪ And we race out on the desert plains all night ♪
Và chúng ta chạy đua trên hoang mạc suốt đêm
♪ See, honey, I am not some broken thing ♪
Em thấy không, anh không phải thứ dễ sụp đổ
♪ I do not lay here in the dark waiting for thee ♪
Anh không phải nằm đây chờ đợi ai trong bóng tối cả
♪ No, my heart is gold ♪
Không, tim anh bằng vàng
♪ And my feet are light ♪
Và chân anh rất nhẹ
♪ And I am racing out on the desert plains all night ♪
Và chúng ta chạy đua trên hoang mạc suốt đêm♪