Tip:
Highlight text to annotate it
X
Central Services
Vui lòng khách đến,
vừa lòng khách đi.
Xin chào.
Tôi muốn nói với các bạn về các loại ống.
Đường ống của bạn trông
có cũ kĩ, lạc hậu không?
Mẫu đường ống mới của Central Services...
... với hàng trăm màu sắc khác nhau...
... phù hợp với gu của từng người.
Hãy nhanh tay khi hàng vẫn còn,
đến ngay Central Services gần nhất.
Nhiều màu sắc phù hợp
với yêu cầu riêng của bạn.
Đến với chúng ta ngày
hôm nay từ Bộ Thông tin là...
... Phó Thủ tướng Eugene Helpmann.
Chào buổi tối, David.
Việc gia tăng các vụ đánh bom
khủng bố gần đây là tại đâu?
Thiếu tinh thần thượng võ.
Một nhóm người tàn bạo...
... có vẻ như đã quên mất
cái đạo đức ngày xưa.
Chúng không chịu được việc
ngồi nhìn người khác thắng.
Nếu bọn chúng biết chơi theo luật...
... chúng sẽ thành công hơn đấy.
Tuy vậy thưa ông Helpmann, vẫn có
những người bảo lưu ý kiến của mình...
... rằng Bộ Thông tin đã trở nên
quá lớn và khó kiểm soát.
David, trong một xã hội dân chủ,
thông tin là thứ cực kì quan trọng.
Thưa Phó Thủ tướng, nó tiêu
tốn đến 7% tổng sản phẩm quốc nội.
Tôi hiểu mối quan tâm
của những người đóng thuế.
Họ muốn tiền mình đóng được dùng hợp lý.
Vì vậy nên chúng tôi luôn bám sát
các nguyên tắc của việc truy hồi thông tin.
Hoàn toàn đúng đắn và công bằng...
... rằng những kẻ phạm tội
phải trả tiền cho thời gian ở tù...
... và chi phí của quy trình truy hồi
thông tin cho mục đích thẩm vấn.
Ông có tin chính phủ sẽ thắng
trong cuộc chiến với khủng bố?
Có chứ.
Chúng tôi đã nắm mọi đường
đi nước bước của chúng...
... và sẽ làm chúng không kịp trở tay.
Tôi có thể nói rằng
bọn chúng sắp thua rồi.
Nhưng ông Helpmann, chiến dịch
đánh bom này đã kéo dài 13 năm rồi.
May mắn của kẻ mới.
Cảm ơn nhiều, ngài Phó Thủ tướng.
Cảm ơn anh, David.
Và một Giáng sinh an lành cho các bạn.
"Scrooge không chỉ nói suông."
"Anh ta đã làm hết và còn hơn thế nữa."
"Và Tiny Tim, người đã không chết..."
"... anh trở thành người bố thứ hai."
"Anh trở thành một người bạn
tốt trong cái ngày xa xưa ấy."
"Và cứ thế, Tiny Tim đã chứng kiến..."
"... Chúa ban phước lành cho chúng ta."
Mấy cậu cứ đi vòng quanh thế.
Nào giờ ta nói "Này, này"
Đừng có ném thế.
Thế là thành ném xa rồi.
Xin lỗi, nhưng chúng tôi không còn chỗ trống.
Không có chỗ trống.
Ai đấy?
Ai vậy?
Không!
Sau đây tôi xin thông báo,
với quyền lực được giao...
... theo chương 476...
... rằng ông Buttle Archibald, trú tại
412 Tháp Bắc, Tòa nhà Shangrila...
... được triệu tập đến Bộ Thông tin để thẩm vấn...
... và rằng ông ta phải chịu
trách nhiệm về mặt chi phí...
... theo như Điều lệnh RB/CZ/907/X.
Xin kí vào đây.
Các người đưa ông ấy đi đâu?
Đây.
Cảm ơn.
Xin kí lần nữa.
Lần này ấn mạnh tay vào. Tốt.
Tất cả chuyện này là sao?
Đây là biên lai cho chồng bà.
Và đây là biên lai của tôi
cho biên lai của bà.
Bà Buttle, bà có sao không?
Người của Sở Xây dựng đây!
Người của Sở Xây dựng đây!
Cẩn thận mấy thứ chết người đó chứ.
Sao các người không lướt đi?
Đừng có lo cưng.
Chả có gì phải lo cả.
Lão Tuttle dưới kia mới phải lo kìa.
Tuttle? Ông ấy tên Buttle.
Chắc là có nhầm lẫn rồi.
Nhầm lẫn?
Bọn này không bao giờ nhầm.
Bọn này lại quay về dùng
hệ Mét mà không bảo gì cả.
Bà Buttle, bà có sao không?
"Buttle. "
"Buttle, Archibald. "
Ô chết tiệt!
Mẹ kiếp!
Anh...
Anh Lowry, anh vào đây được chứ?
A.
Có ai thấy Lowry không?
Có ai thấy Sam Lowry không?
Sam.
A lô. Sam. Anh ở đâu thế?
Hả?
- 11 giờ!
- Thế ạ?
Ông Kurtzmann.
Ông thức muộn thế.
Thế à?
- Tại cái đồng hồ chạy sai.
- Tôi biết. Nghe này.
Cái của ông cũng thế ạ?
Vâng, tôi sẽ đến nhanh nhất có thể.
Khẩu súng này để làm gì?
Thưa Sơ, đây là một khẩu súng tiểu liên 9 ly...
... được dùng trong cận chiến.
Sam!
Jack!
- À.
- Lâu rồi không gặp nhỉ.
Anh làm gì ở đây thế?
Không mong rồng đến nhà tôm đấy.
- Có chuyện gì không?
- Chuyện gì? Không có.
Mọi thứ ổn cả.
Alison vẫn eo ót lắm, bọn trẻ khỏe.
Giờ tôi lên Mức Bảo mật năm rồi,
tức là ông Helpmann phải dựa
vào tôi nhiều hơn. Một năm tuyệt vời.
Giọng anh có vẻ lo lắng.
Lo lắng? Tôi á? Nếu có người
khiến tôi phải lo, Sam, thì là cậu đấy.
Sam. Cậu bị sao vậy?
Cục Lưu trữ?
Sam?
À, Jack, gặp anh tôi mừng lắm.
Tôi sắp muộn rồi.
Hãy nghe lời người bạn này đi.
Đời cậu đi nhầm đường rồi.
Cục Lưu trữ là chỗ xó bếp.
Mức Bảo mật chả có tí giá trị nào cả.
- Khó để mà người ta chú ý đến.
- Tôi biết. Tuyệt vời.
Phi thường.
Gặp anh sau, Jack.
Cho tôi hỏi thăm Alison và cặp sinh đôi.
- Sinh ba.
- Sinh ba?
Giời đất, thời gian trôi như bay.
Một bức phác họa rất rõ ràng.
Chắc chắn, linh động.
Tiếp.
Tôi muốn báo cáo một vụ bắt người sai.
Cô phải sang Cục Chỉnh lý.
Phòng ban khác.
Tôi đã đến Cục Chỉnh lý rồi.
Họ bảo tôi đến đây.
Rằng phải viết đơn ở đây.
- Cô có biên lai bắt người không?
- Có.
Có đóng dấu chưa?
Đóng dấu?
Không, chưa đóng dấu, thấy không.
Tôi không thể viết đơn nếu
cái này chưa được đóng dấu.
Thế tôi lấy dấu ở đâu?
Cục Chỉnh lý.
Nó cứ bật mấy phim cổ.
Thế là không bình thường, đúng không?
Có thể là cái máy hoạt động sai.
Không phải do máy.
Do không khớp số chứng minh thư.
Tuttle nợ £31.06 trong tài khoản
chứ không phải Buttle.
- Giời ơi! Một nhầm lẫn!
- Ít nhất không phải của chúng ta.
Thế hả? Thế của ai?
Cục Truy hồi Thông tin.
Nhìn xem. Một thủ tục điện tử
đã được yêu cầu xúc tiến với...
... Buttle Archibald,
một công nhân sửa giày...
... nhưng bên Cảnh sát lại gửi biên lai
tới Tuttle Archibald, một kĩ sư nhiệt.
Ôi, yên tâm rồi.
Uống trà đi, Sam.
Cám ơn.
Tôi sẽ không biết phải làm sao
nếu cậu được thăng chức đấy.
- Ôi Giời, đừng có lo.
- Nhưng nếu họ thăng chức cho cậu...
Tôi đã nói với ông rồi.
Tôi sẽ từ chối thôi.
- Thế sao? Thật không?
- Thật.
Cậu được thăng chức này.
Lại là mẹ cậu phải không?
Tay trong chứ gì.
Sam, đến lúc con phải lớn lên
và biết chịu trách nhiệm rồi đấy.
Ông bố tội nghiệp con sẽ phát hoảng
nếu con vẫn chưa được lên chức. Ối!
Mẹ ơi, con chỉ mong mẹ
đừng can thiệp vào nữa.
Con không cần thăng chức.
Con vừa lòng với công việc hiện tại rồi.
Không đúng.
Jack Lint là một bài học cho con đấy.
Đầu óc nó sao bằng con,
nhưng nó có tham vọng.
Con chả có tham vọng gì cả.
May là con có mẹ và Phó Thủ tướng.
Ông Helpmann đã rất thân thiết với bố con.
Thôi nào bà Lowry.
Đừng có tức giận.
Anh Lowry, xin đợi ngoài tiếp tân.
Anh làm bà ấy thêm vết nhăn đấy.
Cố gắng thư giãn nào bà Lowry.
Tôi sẽ làm bà trẻ lại 20 tuổi.
- Ha!
- Ồ dê, bác sĩ Jaffe. Anh đúng là thiên tài.
Anh có muốn làm Cục trưởng Cục Quân y không?
Ai mà tôi chả quen biết.
Khi nào xong việc thì họ sẽ
không nhận ra bà nữa đâu.
Đầu tiên
ta sẽ loại bỏ vùng da thừa.
Giờ đến các mô nhão
dưới mắt và trên trán.
Ngon lành.
Giờ tôi sẽ đẩy...
... các nếp nhăn...
... ngay ở dưới tóc
vào đường dây tóc.
Giờ đến phần da nền.
Nhẹ thôi.
Sẽ hơi nhớp đấy nhé.
Và bà ấy giờ đẹp gấp đôi khi trước.
Tada!
Ôi Giời, nó có tác dụng kìa.
Quý bà Lowry. Trông bà hôm nay tuyệt lắm.
Giáng sinh an lành.
Chào, Spiro. Giáng sinh an lành.
- Anh nhớ con trai tôi chứ, Samuel.
- Dĩ nhiên rồi.
Chúng tôi đến gặp bà Terrain.
Vâng. Bà ấy đang đợi đó ạ.
- Mẹ, con tưởng ta sẽ bàn chuyện.
- Sẽ bàn.
- Ida.
- Ôi giời, bà ta dẫn cô gì đến nữa.
Alma. Bà khỏe không?
Trông bà đẹp lắm.
Xin chào, Shirley.
Cảm ơn, Spiro.
- Muối?
- Chưa đến lúc.
Sam, Giáng sinh vui vẻ.
- Xin lỗi đã đến muộn nhé.
- Cảm ơn.
Giờ Alma
bà định dùng món gì nào?
Tôi không thể quyết được là
nên chọn món số một hay số hai.
Lời khuyên của anh là gì nào, Spiro?
Chỉ có riêng tôi với bà thì
hôm nay nên chọn món số hai.
- Cảm ơn, Spiro.
Shirley, con ăn gì?
Giữa tôi với quý cô,
thì là món số một.
Bà Lowry?
Vứt bố kiêng với khem đi.
Xin cho tôi món số tám.
Một lựa chọn rất nhạy cảm thưa Bà.
- Quý anh?
- Xin một bít tết. Tái. Mẹ...
- Số nào thưa Quý anh?
- Tôi không biết số.
- Mẹ ơi...
- Cái này. Đây.
Cũng được. Cảm ơn.
Alma! Đồ xấu xa.
Bà bắt đầu điều trị rồi nhé.
- Xin mời chọn số.
- Bà nhận ra hả.
Anh phải chọn số!
Tôi phải kể tất cho bà nghe.
Món số ba.
- Mẹ ơi, nghe con này. Con không...
- Món số tám.
Thịt bê om sốt vang.
Thật quá hồi hộp. Tôi đã bỏ bác sĩ
Jaffe và đến với bác sĩ Chapman.
Món số hai. Vịt sốt cam.
- Bác sĩ Chapman?
- Xin phép.
Lão axit?
Thật tình, Ida! Chỉ vì kĩ thuật của
ông ấy mang tính cách mạng...
Tôi có gọi bác sĩ Jaffe
là gã đồ tể đâu.
Món số một, tôm sốt Maynonnaise.
Xin lỗi, Alma. Tôi không có ý nói...
Không sao, Ida. Chỉ là...
Bít tết. Món số ba.
Quý bà, quý ông...
Chúc ngon miệng.
- Cảm ơn.
- Cảm ơn.
Shirley.
Muối không?
Chúng ta nói đến đâu ấy nhỉ?
Thế này mà là tái à.
Nhân đây, Alma, tôi đã thấy một ý tưởng tuyệt
vời nhất cho quà Giáng sinh ở chỗ dược sĩ.
Phiếu mua hàng.
Phiếu mua thuốc.
Ô, nghe tuyệt thật!
Có hiệu lực ở bất kì bác sĩ
và gần như mọi bệnh viện lớn.
Khám phụ khoa cũng dùng được nhé...
Cả mổ lấy thai nữa.
Xin lỗi thưa Bà. Tôi không biết nói gì đây.
Chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.
Tôi sẽ làm gì đó ngay.
Thật tình, Sam! Sao cháu
không làm gì bọn khủng bố đi?
Đang là giờ nghỉ trưa ạ.
Ngoài ra đó là việc của phòng ban khác.
Thật ra, Alma, có một việc mà
tôi cực kì muốn kể với bà.
Nhìn này. Sam đã được thăng chức
lên Cục Truy hồi Thông tin nhé.
Ô tuyệt vời quá!
Chúc mừng, Sam!
Thôi ngay! Con sẽ không thăng chức.
Con không sang Cục Truy hồi Thông tin đâu.
Nếu mẹ thích chọc gậy bánh xe
thì con sẽ chỉ cho mẹ chỗ mà chọc.
Hạt tiêu?
Con phải đi đây.
Sam, con còn chưa ăn tráng miệng.
Con không ăn. Con không
muốn lên chức. Chả muốn gì hết.
Dĩ nhiên là con phải muốn cái gì đó rồi.
Con phải có hy vọng, ao ước, mơ mộng!
Không có gì hết. Kể cả ước mơ.
Sam.
Sam!
Ôi trời ơi.
Xin chào. Central Services?
Tôi ở số 579B, Dãy 19, khu Tây bắc "D."
Lối rẽ đầu tiên từ cao tốc Green Pastures
ở cầu chui Orange Blossom.
Tôi có rắc rối với máy điều hòa.
Đây là trường hợp khẩn cấp.
Cảm ơn vì đã gọi tới Central Services.
Vì sự thiếu hụt nhân viên tạm thời...
... Central Services không thể tiếp nhận
các cuộc gọi từ 11 giờ đêm đến 9 giờ sáng.
Chúc một ngày tốt lành.
Cuộc gọi này không được lưu lại.
Đây là trường hợp khẩn cấp.
Không. Tôi cần một kĩ sư nhiệt.
- Cảm ơn vì đã gọi Central Services.
- Mẹ kiếp.
A lô.
- A lô.
- A lô.
Xin chào anh Lowry.
Vâng. Ai đó?
Bỏ điện thoại xuống và giơ tay lên.
Hả? Ai đó?
Từ từ và nhẹ nhàng thôi.
Để tay ở chỗ tôi thấy được.
Ông làm cái gì thế?
Harry Tuttle. Kĩ sư nhiệt.
Tuttle?
Ông làm ở Central Services?
Tôi đã gọi Central Services.
Dạo này họ hơi quá tải.
May tôi nghe được cuộc gọi của anh.
Ông...
Đợi đã. Thế súng ống là sao đây?
Đề phòng thôi.
Tôi từng bị gài bẫy rồi.
Giờ một đống người ở Central Services
đang muốn xử lý Harry Tuttle.
Đừng bảo là việc này bất hợp pháp nhé?
Có và không.
Nguyên tắc là chỉ có nhân viên của Central
Service mới được sờ vào đống này.
Cậu giữ cái này được không?
Bây giờ với một mớ luật lệ với quy định mới,
họ chả có nhân viên nào ra hồn nữa cả.
Thế nên là họ cứ lờ đi,
chỉ cần tôi cẩn thận là được.
Nếu họ mà chứng minh được
là tôi động vào đồ của họ...
... thì đó lại là chuyện khác.
- Không phải đơn giản hơn nếu làm...
- Cầm cho tôi cái này nhé?
Xin lỗi. Được.
Không phải đơn giản hơn nếu
ông làm cho Central Services sao?
Không thể chịu được...
- Đang nóng lên rồi đấy.
- Không chịu được cái gì?
Giấy tờ. Không thể chịu nổi việc giấy tờ.
Nghe này.
Cả hệ thống này có thể cháy và
tôi thậm chí không được mở...
... vòi nước nếu chưa điền đơn 27 B/6.
Giấy với tờ khỉ gió.
Tôi cho là mỗi người đều
phải chịu một phần nào đó.
Tại sao? Tôi làm trò này là vì nó
có tính hành động và kích thích.
Đi đến bất cứ đâu có rắc rối, đỡ tay
xách nách mang, đến rồi đi một mình.
Giờ chúng chia nát cái xứ này ra rồi.
Không đơn từ là cấm có làm gì được.
Thấy rồi. Vấn đề là cái này.
- Ông sửa được không?
- Không.
Nhưng tôi có thể nối tắt bằng cái này.
Tôi thì sao cũng được.
- Cậu có đợi ai không thế?
- Không.
Đợi đã! Đợi đã nào!
Đèn pin.
- Central Services.
- À vâng.
- Anh đã gọi điện?
- Anh đã gọi điện?
- Điều hòa bị hỏng?
- Điều hòa thưa anh?
Không, nó... nó ... nó không sao.
Nó được sửa rồi.
- Sửa.
- Sửa?
Ý tôi là nó lại tự chạy rồi.
- Nó tự sửa!
- Nó tự sửa?
Đúng!
Máy làm gì biết tự sửa.
Anh ta động vào nó rồi, Dowser.
- Tôi nghĩ anh ta động vào rồi, anh Spoor.
Xin lỗi khiến các anh mất công đi.
Tôi nghĩ bọn này sẽ ngó qua một tí.
Hai anh có giấy 27B/6 không?
A 27B/6?
Xem anh làm gì ông ta rồi này!
Vậy anh có giấy 27B/6 không?
Làm... gì có.
Nhưng bọn này sẽ lấy một cái.
- Không sao. Không sao.
- Không sao?
Xin lỗi. Tôi hơi cứng nhắc chuyện giấy tờ.
Ý tôi là ta sẽ ra sao nếu không
tuân theo đúng các thủ tục?
Bọn này sẽ quay lại.
Bọn này sẽ quay lại!
Cảm ơn đã đến.
Bọn này sẽ quay lại, quân khốn nạn!
- Cám ơn.
- Để chúng tôi chỉ anh thấy.
Cảm ơn, Lowry.
Đúng là người tốt lúc khó khăn.
Tình cờ là tôi làm ở Bộ Thông tin.
- Hả?
- Và...
Tôi tình cờ được biết là
Cục Truy hồi Thông tin...
... đang tìm Archibald Tuttle,
kĩ sư nhiệt.
Ông, có lẽ nào...
Là ông không?
Những người bạn tốt gọi tôi là Harry.
Cục Truy hồi Thông tin hả?
Toàn tay to.
Sao họ lại muốn bắt ông?
Đến lúc đi rồi.
Xin lỗi.
Này, ông nhất định phải để tôi trả công.
Việc này mất bao nhiêu tiền?
Ô thôi nào. Cậu đã giúp tôi rồi đó.
Kiểm tra hành lang đi.
Cảm ơn nhé.
Nghe này, có phúc cùng hưởng
có họa cùng chịu.
Đi nào.
Không có ai.
Tôi nghĩ Kurtzmann đang bắt đầu nghi ngờ.
Hôm nay chiếu phim gì?
Casablanca.
Anh Lowry, mời anh vào trong này.
Lowry!
Sam Lowry!
Ơn trời là cậu ở đây.
Chúng ta rắc rối to rồi.
Nhìn cái này.
- Là một tấm séc.
- Tiền hoàn trả cho Tuttle.
Tuttle?
Buttle. Ý tôi là Buttle.
Có sự nhầm lẫn ngay từ đầu.
Ông ta bị Cục Truy hồi Thông tin làm quá tay...
... và có người đang bắt ta đổ vỏ.
Tôi xem qua được không?
Chưa bao giờ thấy séc hoàn tiền cả.
Tôi cá là của Jeffrie.
Đúng.
Hắn ta luôn tin rằng người ta
phải trả thêm tiền cho việc thẩm vấn.
Và "B, " hắn ta ghét tôi.
Ta phải tìm cách tống cái này đi!
Thì gửi cho người khác.
Tốt hơn cả là gửi cho Buttle.
Dù sao cũng là séc của ông ta.
Tôi đã thử rồi. Nhưng nhìn đi này.
Thấy chưa?
Bên đếm dân số thì ghi
là "không còn hoạt động."
Máy chủ Trung tâm thì ghi là "đã bị xóa."
Đợi đã.
Cục Truy hồi Thông tin thì
ghi là "không còn chạy."
Bên Cảnh sát thì ghi "đã bị loại trừ."
- Bên Hành chính thì ghi "Đã xong."
- Ông ta chết rồi.
Chết?
Thế thì teo rồi.
Giờ còn lâu ta mới
đẩy được cái thứ này đi.
Ta làm gì giờ, Sam?
Thử tìm người thân xem.
Người thân!
Veronica?
Tấm séc số bao nhiêu?
À, 27156789
/074328K.
Lưu vào bộ nhớ.
Ngân hàng Trung tâm.
Bà Veronica Buttle.
Đã chuyển.
Tạ ơn trời phật.
Cậu muốn uống chút trà không?
Có rắc rối.
Bà ta không có tài khoản ngân hàng.
Thế thì xong rồi.
Tôi đi treo cổ quách cho xong.
Trước cái lần cải tổ bậc bảy ngu ngốc
thì làm gì có mấy chuyện thế này chứ.
Cái thứ Simmons đang làm.
Và ông ta với Jeffries lúc nào cũng ăn trưa cùng nhau.
Quân khốn nạn!
Hoặc ta có thể làm mất cái thứ
đằng sau tủ hồ sơ hoặc đại loại thế
đốt hoặc ăn béng đi.
- Nghe này, có một cách.
Đến gặp bà Buttle,
cho bà ta kí vào tấm séc.
Bà ta có thể đổi tiền
ở một tiệm bánh kẹo.
Thật xuất sắc, Sam.
Tôi còn làm hộ ông nữa nhé.
Đây, cấp phép cho tấm séc đi.
Kí vào đây, đây và đây.
Tôi nghĩ là gẫy xương.
Cổ tay tôi bị trật rồi.
Đúng là thảm hại mà!
Để tôi làm cho.
Được rồi. Tôi đi làm đây.
Sam?
Cậu tốt với tôi quá.
- Nhìn em kìa, cô bé.
- Nhìn ông kìa.
Xin chào. Các cháu có thể cho ta biết...
Biến đi!
Tôi không bao giờ khai đâu!
Bà Buttle?
Bà Buttle?
Bà có phải là bà Buttle không?
Tên tôi là Lowry.
Sam Lowry.
Tôi là người của Bộ Thông tin.
Tôi đến để đưa bà một tấm séc.
Thật ra là một khoản hoàn tiền.
Đã có một nhầm lẫn.
Nhầm lẫn?
Họ không hay nhầm lẫn lắm, nhưng...
À, chúng ta đều là người cả mà.
Có chuyện gì với cái...
Thật ra, việc tôi đến đây đưa bà
tấm séc không chính thống cho lắm...
... khi mà mọi hình thức thanh toán bình
thường đều thông qua Máy tính Trung tâm.
Nhưng khi có một vài khó khăn... nhất định...
... chúng tôi nghĩ thay vì trì hoãn...
... thì chúng tôi sẽ trao tận tay cho bà.
Bà biết đấy, Giáng sinh rồi còn gì.
Chồng tôi chết rồi phải không?
Tôi đảm bảo với bà, bà Buttle,
là Bộ rất cẩn thận...
... về việc theo dõi và xử lí
bất kì sai sót nào.
Nhưng nếu bà có bất cứ phàn nàn nào...
... tôi cũng sẽ rất vui lòng gửi
cho bà một mẫu đơn chuẩn.
Các người làm gì với xác ông ấy rồi?
À, chuyện đó tôi không biết, bà Buttle.
Vậy tôi cứ đưa tấm séc nhé.
Vậy nếu bà không phiền thì
xin kí vào hai cái biên lai này...
Tôi sẽ rất vui được để bà yên tĩnh một mình.
Ông ấy chẳng làm gì cả.
Ông ấy là người tốt!
Các người làm gì với xác của ông ấy hả?
Thế này không mang lại gì đâu, bà Buttle.
Tôi không cần phải đến đây, bà biết đấy.
Tôi giết ông!
Thôi đi.
Anh có sao không?
Anh có sao không?
Bà Buttle, bà có sao không?
Là cô!
Đợi đã! Dừng lại! Đừng đi!
Dừng lại! Tôi không có liên quan
đến chuyện kia! Đợi đã!
Dừng lại!
- Đi đi.
- Cô ấy tên là Jill.
Hả?
Jill?
Jill gì?
Jill gì?
Layton.
Jill Layton.
Cháu ngoan lắm.
- Cháu làm gì ở đây?
- Cháu đợi bố.
Ông ấy sẽ rất vừa lòng khi về đấy.
Sam, tôi vừa gặp bên Giao thông.
Cậu không biết gì về chuyện một
cái xe cá nhân mất tích đấy chứ?
Xe cá nhân?
Gì cơ?
Ôi bọn ngu ngốc,
tôi có một cái xe cá nhân.
Tôi sẽ làm giấy tờ vào sáng mai.
Mọi chuyện ổn cả với bà Tuttle...
À, tấm séc của bà Buttle?
Tôi có thể quên đi được chưa?
Thật yên tâm quá.
Cậu biết đấy, tôi cứ bị ác mộng.
Đồ trời đánh thánh vật!
Chuyện gì thế?
Tôi không nghĩ là ông biết
cách lách luật IRQ/3 nhỉ?
Mọi thông tin về các nghi phạm
cấp độ ba đều là tuyệt mật.
Cần phải thông qua Cục Truy hồi Thông tin,
và đừng mơ họ nói cho ta biết gì nhé.
Có một cách khác.
Chấp nhận đề nghị thăng chức.
Đúng.
Không!
Không thể.
Cậu đã từ chối rồi.
Tôi đã kí vào đơn đâu.
Tôi kí hộ cậu rồi.
- Không có.
- Thế mà có đấy.
Không có!
Có đấy!
- Ông làm thế làm gì?
- Không phải cậu muốn thế sao?
Tôi không biết.
Tôi không biết mình muốn gì nữa.
Về thôi, trước khi họ tắt đèn.
Có một cách khác.
Chấp nhận được thăng chức
lên Cục Truy hồi Thông tin.
Sam!
Ôi Chúa ơi! Chuyện gì đây?
Việc khẩn cấp.
- Tôi có gọi cái gì khẩn cấp đâu!
- Thế hả?
Đây là trường hợp khẩn cấp!
Một ngày tốt lành. Cuộc gọi không được ghi âm.
Đây. Kí vào.
Cái gì đấy?
Giấy 27B/6. Thế cậu nghĩ là cái gì?
Spoor, lại đây!
Nhìn đi! Tôi tìm thấy rồi!
Spoor! Spoor!
Lại đây, Spoor!
Là một van nối tắt trên máy biến thế.
Tên phá hoại Tuttle đã ở đây đúng không?
Anh nói cái gì vậy?
Ai sửa đường ống này?
Tôi nói rồi mà. Nó tự sửa.
Thế hả? Thế cái này ở đâu ra?
Central Services.
Họ không để yên cho lũ phá hoại đâu.
Phá hoại hả?
Lạy giời, chỗ này giờ trông kinh quá.
Đợi đã!
Đừng bảo các anh để nguyên thế này chứ?
Tại sao không? Anh xì mũi
ra là nó tự sửa mà phải không?
Các người làm gì với xác ông ấy?
♪ Bà Ida Lowry mong chờ sự có mặt của anh... ♪
♪ ... ở nhà bà ấy tối nay từ 8:30... ♪
♪ ... cho đến nửa đêm... ♪
♪ ... để ăn mừng sự thành công của... ♪
♪ ... ca phẫu thuật thẩm mỹ vừa rồi... ♪
♪ Điện tín. ♪
Cảm ơn.
Phí điện trả lời đã được trả trước.
Thế hả?
2. 3...
♪ Mẹ ơi, con xin lỗi nhưng
con không thể đến dự tiệc... ♪
Anh không cần phải hát.
Không à?
Không phải cô đến hơi muộn à?
Buổi tiệc bắt đầu một tiếng trước rồi.
Vâng. Nhiều việc tồn đọng quá.
Ai cũng phàn nàn cả.
- Ô.
- Ngoài ra ổn cả chứ?
Ông Helpmann, tôi rất muốn được
làm việc cho Cục Truy hồi Thông tin.
Ông Helpmann, tôi tìm
cô gái muốn chết. Không... không!
Giấy mời của anh đâu?
Đừng bắn! Mẹ ơi!
Sam. Mẹ vui là con đã đến.
Vào đi.
- Mẹ?
- Vào đi.
Ối giời ơi, có phải là mẹ đấy không?
Dĩ nhiên rồi.
Không đẹp tuyệt vời sao?
Mẹ vừa tháo băng chiều nay.
Nào vào nhập cuộc vui đi con.
Mọi người đều ở đây cả rồi.
Ông Helpmann có ở đây không?
Ông Helpmann có đến,
và ông ấy muốn nói chuyện với con đấy.
Hay quá. Con có chuyện cần nói với ông ấy.
Ông ấy bảo con là người đầu
tiên từ chối đề nghị thăng chức.
- Ông ấy nghĩ con nên đi khám bác sĩ.
- Thực ra mẹ ơi, con đã quyết định...
Ồ, Louis! Louis, anh biết Sam rồi đấy.
Có tin được không đây?
Chỉ nhờ tôi và cái dao bé nhỏ.
Cắt, cắt,
xẻo, xẻo.
- Có tin được không?
- Xin chúc mừng.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
Giời ạ, đúng thế.
Phải nhìn bà ấy trần trụi cơ.
Mặt chỉ là chuyện nhỏ khi so với núm và mông.
- Không có đường lông nhá.
- Thật tình, Louis!
Tôi tìm bà khắp nơi, Ida.
Mẹ. Con cần nói chuyện với ông Helpmann.
- Ơ con gà này.
- Này cưng.
Giờ cậu thấy mẹ cậu sao hả?
Nó không có tác dụng mãi đâu.
Xin phép.
Bác sĩ Chapman, ông vừa nói gì cơ?
Kĩ thuật đó. Tôi đã thử rồi.
Có hiệu quả đấy, nhưng không bền.
Sáu tháng nữa là trông
chả khác gì Ngoại Moses ngay.
Nhìn đây, Chapman.
ít nhất người của tôi trông không giống như bị tẩn.
Các người đã làm gì với xác ông ấy?
- Bà bị cái quái gì thế này?
- Có một chút rắc rối.
Bác sĩ Chapman nói thế là bình thường
với làn da mỏng manh như của tôi.
Không có gì phải lo cả.
Ông ấy hứa sẽ được
tháo băng sớm thôi.
- Thật ra có người cháu muốn gặp.
- Ta biết.
Đây rồi.
Ta sẽ để đôi chim câu một mình nhé.
Xin chào, Shirley. Giời ạ.
Nào!
Cô có muốn uống gì không?
Trẻ lại bao nhiêu tuổi!
Nghe này, Shirley...
... mẹ tôi và mẹ cô, có vẻ như họ nghĩ là...
Nghe này, tôi rất là hãnh diện và...
Tôi chỉ không muốn làm cô hiểu nhầm.
Không sao đâu.
Tôi cũng không thích anh mà.
Sam!
Jack. Xin phép nhé, Shirley.
Tôi xin lỗi.
- Sam! Cậu nhớ Alison không?
- Chào buổi tối.
Alison. Sam Lowry. Bạn cũ.
Alison, vâng, dĩ nhiên rồi.
- Trông cô khác quá.
- À thì già hơn hai tuổi mà.
- Và cô ấy có "làm" ở bác sĩ Jaffe.
- A.
Cô ấy không thích tôi kể cho người
khác, nhưng thật ra là khoái lắm đấy.
- Tôi đã biết là có gì khác mà.
- Nhớ ngày xưa nó nhô ra thế nào không?
Hả?
À vâng. Có chứ.
- Cứ băn khoăn không biết có phải đồ thật không.
- Hả, tai tôi?
- Bác sĩ Jaffe kẹp tai cô ấy lại.
- À vâng, đó là ý...
Cứ băn khoăn là cô ấy
có dùng áo lót có mút không.
Ông Helpmann!
Tai giả...
- Xin chào, Jack.
- Ông còn nhớ vợ tôi chứ, Alison?
Đương nhiên rồi.
Barbara phải không?
Barbara khỏe lắm. Cảm ơn ông.
Rất là khác. Còn ông thế nào?
- Cũng ổn cả, cảm ơn.
- Thế thì hay quá.
Xin chào, Sam. Ida nói có thể cậu sẽ đến.
Cậu có rảnh chút không?
Cho chúng tôi xin phép nhé?
Vâng, dĩ nhiên rồi.
Đi nào, Alison - Barbara.
Sam,
tôi cần cậu giúp.
Cảm ơn nhiều, Sam.
Ông Helpmann, tôi mừng là mình có ích.
- Nếu tôi có thể giúp cậu...
- À thật ra...
Bố cậu và tôi đã từng rất thân.
Dĩ nhiên Jeremiah là đàn anh của tôi
nhưng chúng tôi là bạn thân đấy.
Đặc biệt là sau vụ đánh bom.
Và tôi giữ tên tuổi ông ấy
sống mãi cùng với văn phòng này.
Nó như thể là ông ấy vẫn
ở đó trò chuyện cùng tôi.
"'Ere I am (Tôi ở ngay đây)
"J. H."
Hồn ma trong cỗ máy.
Tôi biết ông ấy sẽ muốn tôi giúp cậu.
Và tôi đã hứa với mẹ cậu...
... rằng tôi sẽ đưa cậu vào
Cục Truy hồi Thông tin.
Nhưng tôi biết được rằng...
À, thực ra, ông Helpmann, tôi đã đổi ý.
Tôi đã quyết định chấp
nhận việc thuyên chuyển...
... nếu như vẫn chưa quá muộn.
Quá muộn?
Tôi phải nói câu đó mới đúng.
À... Vậy thì tôi...
Chào mừng đến với
Cục Truy hồi Thông tin.
Tên tôi là Lowry.
Sam Lowry.
Tôi được chỉ định
đến ra mắt ông Warrenn.
Tầng 30 thưa anh.
Ông ấy đang chờ anh.
- Ông không cần khám người tôi à?
- Không, thưa anh.
- Cần xem căn cước không?
- Không cần, thưa anh.
- Tôi có thể là bất kì ai đó.
- Không thể, thưa anh.
Đây là Cục Truy hồi Thông tin.
Thang máy đến rồi, thưa anh.
Một nửa là khủng bố,
còn lại là nạn nhân.
Chắc chắn là không!
Tên tôi là Lowry, ông Warrenn. Sam Lowry.
Hủy việc đó. Được.
Mừng cậu gia nhập đội. Có.
Không! Đừng có kì cục thế, Jenkins.
Có.
- Còn về những hóa đơn này...
- Có. Có. Cậu thích nó ở đây. Gửi trả lại.
Chúng ta có một đội xuất sắc...
Họ đùa à? Mấy tay trùm đấy.
Không, sao ra 3 bản. Tôi mong việc to tát hơn...
Hai bản sao đến Sở Tài chính!
Chỉ có tôi với cậu, Lowry, phòng ban này...
Không! Bảo bên Lưu trữ lượn mẹ đi!
... chuẩn bị được nâng cấp...
A! Đến nơi rồi.
Con số rất riêng trên cánh cửa của riêng cậu.
Và sau cánh cửa này là
văn phòng của riêng cậu.
Xin chúc mừng, DZ/015.
Chào mừng gia nhập đội.
Có! Không! Hủy cái đó!
Gửi hai bản sao đến Bộ Tài chính!
Anh không được mượn thêm ghế!
Ở đây chỉ còn mỗi một cái và tôi phải dùng!
Gì cơ?
Xin lỗi.
Anh là ai?
Tên tôi là Lowry.
Sam Lowry.
À phải.
Anh chàng hàng xóm mới.
Tên tôi là Lime.
Harvey Lime.
Chào mừng đến Phòng Xúc tiến.
Nghe này, anh có phiền nếu tôi
mượn máy tính một chút không?
- Hả?
- Vâng, mười phút rồi tôi trả ngay.
Cậu muốn mượn máy tính
của tôi sang phòng cậu?
Phải. Chỉ vài phút thôi.
Tôi bảo cậu thế này nhé.
Cậu cho tôi biết cậu cần gì
rồi để tôi làm cho.
Tôi hơi bị rành cái này đấy.
Cũng được.
- Tôi cần vài thông tin về một cô gái tên Layton.
- Gái, hả?
- Hiểu rồi.
- Vâng.
Tôi biết tuổi với vài đặc điểm nhận dạng
nhưng cần thêm địa chỉ nhà hoặc chỗ làm.
Là cô gái trong mơ của cậu phải không?
Nghe này, cứ để tôi dùng máy của anh.
Cậu cứ đùa.
Dính đến gái thì đừng hòng cản tôi.
Đưa tờ giấy đây nào.
Quỷ tha ma bắt! Nó hỏng rồi!
Anh đã bật lên đâu.
À phải.
Này, cậu đứng đây cản chân tôi quá.
- Cậu về phòng rồi khi nào xong tôi gọi.
- À...
Đi đi. Tôi không trốn mất
cùng cô ta đâu mà sợ.
Thôi được.
Sam!
Sam.
Đừng đi.
Xin anh.
Sao?
- Máy tính là thế mạnh của tôi mà lại.
- Để tôi xem nào.
"Jillian Layton. Màu da: trắng.
Tóc: vàng. Mắt: xanh. Cao: 1m62."
"Đặc điểm nhận dạng: sẹo bên trái..."
Chỉ có thế này thôi hả?
Tốt nhất là nên từ từ
khi mà phụ nữ họ còn ngại.
Đưa tôi xem nào.
Này! Của tôi mà!
"Layton.
Tài xế xe tải.
"Mọi thẩm vấn mời đến văn phòng
có thẩm quyền của 412/L, phòng 5001."
Lấy vali mới. Tôi cần cái thang.
Giúp gì anh nào?
À tôi đang tìm nhân viên 412/L.
Ông ấy sắp xong rồi.
Ừ, tôi biết ngay mà.
Anh vào được rồi đấy.
Không phải cái đó. Đó cái đó.
Vâng.
Xin lỗi.
Anh là nhân viên số 412/L?
Xin phép!
Jack!
A! Tớ nghe là cậu mới vào làm.
Chúc mừng, "DZ/015."
Cảm ơn.
Anh là nhân viên số 412/L?
Là tôi đấy.
À, Sam, Giáng sinh vui vẻ nhé.
- Cảm ơn, Jack.
- Cậu làm chỗ mới ổn cả chứ?
Ừ cũng được.
Jack, tôi cần vài thông tin.
Ô, Sam, đây là Cục Truy hồi Thông tin
chứ không phải Tuyên truyền nhé.
Này! Amy!
Đừng ném bóng vào đây.
- Con không phải Amy. Con là Holly.
- Bố gọi con là Amy hả cưng? Xin lỗi nhé.
- Sinh ba đây hả?
- Một trong ba đứa đấy.
Barbara đưa hai đứa kia
đi sắm đồ Giáng sinh rồi.
- Jack.
- Giờ đưa bố cái xanh kia.
Sao không? Barbara là tên
đẹp mà. Quý vị không thích à?
Ừ, được đấy.
Nào ta cùng đi lấy thôi.
Tớ cần tìm một cô gái.
Nào, Chloe, giờ cho chú Sam thấy
là con xếp được thành từ "Mèo" nào.
Con tên Holly.
Xin lỗi con yêu. Đúng vậy.
- Mèo.
- Đây là cô ấy.
Layton. Ối chết tiệt.
- Cậu biết nhiều chưa?
- À không nhiều lắm.
- B58/732 có ý nghĩa gì với cậu?
- Buttle.
Cậu lúc nào cũng nhanh nhảu, Sam.
Còn ai biết không?
Warrenn? Helpmann?
Tôi không biết.
Tôi chỉ biết anh đã bắt nhầm người.
Phòng Trung chuyển Thông tin bắt nhầm người.
Người bị bắt nhầm đến chỗ tôi
với tư cách người bị bắt đúng.
Tôi tin hắn ta là có tội.
Tôi nói có sai không?
Anh đã giết Buttle?
Sam, có những yêu cầu nghiêm khắc được
đặt ra để tránh xảy ra mấy việc thế này.
Không phải lỗi của tôi khi bệnh tim của
Buttle không có trong hồ sơ của Tuttle.
Jack. Tôi thực sự cần biết về...
Tuttle?
Giờ thì ta phải đưa tên Tuttle ra tòa và thẩm vấn
hắn với cùng một mức điện thế như Buttle?
Và làm giả thông tin bên Sở Điện.
Tuttle đã làm gì?
Bọn tôi nghi hắn là một tay phá hoại hoạt động đơn lẻ.
Để chấm dứt vụ này thì tôi
chỉ cần cái cô Layton đây.
- Cô ấy đã làm gì?
- Cô ta đã chứng kiến vụ bắt Tuttle, à... Buttle.
Sau đó cô ta cứ đi lung tung đưa ra
mấy lí lẽ điên rồ, rõ là mượn gió bẻ măng.
Cô ta làm việc cho ai đó,
và rõ là không phải cho ta.
- Xong rồi. Đằng kia, con yêu.
- Khủng bố?
Ngài Lint, khách hàng tiếp theo đã được đưa đến.
- Cảm ơn, Myrtle.
- Jack, sao không để tôi thử đi bắt cô ta cho?
Tôi sẽ... tôi sẽ khử cô ta.
Thế nghĩa là sao, Sam?
Tôi không muốn dây vào mấy việc vô vị đâu nhé.
Đừng làm thế.
Sao tôi lại không cố gặp cô ấy vì anh? Tôi...
Tin tôi đi, Jack.
Thôi nào. Vứt đi. Mẹ sắp về đấy.
Đưa tôi hồ sơ cô ấy.
Này, tin tôi đi mà, Jack.
Thôi được. Cậu lại đây.
Được rồi, nhưng vì Chúa, đừng làm mất đấy.
Con ngồi đây, Mary. Sam.
Đừng lo.
Tôi sẽ đến chỗ cô ta.
Ăn mặc như thế thì cậu
không đến được chỗ nào đâu.
Đây.
Thử cái này xem.
- Chào con.
- Chào bố!
À, nhưng mà, Jack, tôi...
Mặc vào cậu giai to xác.
Cháu không nhìn khoai cậu đâu mà sợ.
Để hắn ta đi.
Trier phải không?
Chết tiệt!
- Ê! Ra khỏi đó ngay.
- Sao cơ?
Đó là thang máy của Phó Thủ tướng.
Xin lỗi. Tôi đang vội.
Lại đây con giai.
Cho bọn này xem căn cước nào?
Căn cước? Ôi trời.
Đây không phải quần áo của tôi.
Này, việc này để sau không được sao?
Không được.
Tôi sẽ phải viết một báo cáo.
Giờ thì... Ê! Cậu kia! Đứng lại!
Hai cậu kia, đuổi theo!
Vâng thưa Sếp!
Dừng lại!
Dừng lại! Đừng có...
Làm tốt lắm các đồng chí. Phản ứng nhanh đấy.
Xuất sắc.
À... Tôi sẽ lo cô ta cho.
Tốt. Tốt lắm.
Được rồi.
Đây là một vấn đề tuyệt mật...
Và tôi sẽ viết về cách xử lí rất
tốt của các cậu vào báo cáo.
Giỏi lắm.
Giáng sinh an lành, Dawson.
Xin mời đi theo tôi.
Xin mời? Được chứ. Đúng rồi.
Tốt lắm, các bạn. Rất xuất sắc.
Trang phục đẹp đấy.
Rất tốt. Cảm ơn.
Không, không. Mời đi lối này.
Đi thẳng.
Ta đi đến văn phòng của tôi
Cứ đi tiếp đi.
- Này! Đứng lại!
- Cái gì cơ?
Quay lại đây!
Nhặt hết mấy cái này lên!
- Nào! Nhặt lên!
- Ôi giời...
Thật đáng xấu hổ!
- Cậu không hiểu tiếng Anh hả?
- Ô! Nhặt mấy cái khỉ gió...
Ôi giời ạ.
Đứng lại! Đúng rồi! Đi thôi!
Cô làm cái gì thế?
Vì Chúa, đi tiếp đi!
Ra khỏi xe tôi.
Hả? Lái đi!
- Anh chạm vào người tôi. Không ai được làm thế.
- Cô làm cái...
Mình xin! Lái đi!
Cô lái đi được không! Vì...
Chết tiệt. Tránh ra. Để tôi lái.
Đừng có chạm vào cái gì hết!
Ổn cả mà anh Sĩ quan. Xin cảm ơn.
Mọi chuyện đều trong tầm kiểm soát.
Chết tiệt.
Họ đang đến kìa.
Này lái đi. Xin cô lái đi.
Tin tôi đi. Cô đang bị nguy hiểm.
Cô đang rắc rối to đấy.
Xin hãy lái đi.
Tin tôi đi mà.
Lái đi rồi tôi sẽ giải thích mọi chuyện.
Xin anh... Ra khỏi xe của tôi.
Được rồi, là cô tự chuốc lấy đấy nhé!
Tôi là nhân viên của
Cục Truy hồi Thông tin...
... số DZ/105!
Và tôi bắt cô vì tội... Lái đi không tôi bắn toác sọ!
Đi!
Này, tôi xin lỗi về chuyện đó nhé.
Chạm vào cô mà không xin phép ấy.
Tên tôi là Lowry.
Sam Lowry.
Tôi... Tôi đã...
Cô sẽ không tin đâu và tôi
biết chuyện này khó tin...
... nhưng tôi đã mơ về cô suốt.
Không, không phải thế.
Ý tôi là tôi yêu cô.
Trong mơ tôi yêu cô.
Ý tôi là... thật lạ thường phải không?
Dù sao thì...
Cô... cô... Cô không tin phải không?
Chắc là cô nghĩ tôi bị loạn trí chứ gì?
Điên. Khùng.
Không! Tôi nghĩ anh rất hấp dẫn.
Hả?
Ừ ừ, ngồi yên đó.
Để tôi ngắm anh xem nào.
Ố dè. Chuẩn rồi.
Đẹp trai, quyến rũ.
Đúng tuýp người của tôi.
Tôi không tin cô.
Tại sao không?
Tôi... tôi đâu may mắn đến vậy.
Chuẩn mợ rồi.
Cô không tin tôi phải không?
- Chúng ta không nên đến đây.
- Tôi có việc phải làm!
Nhưng họ đang nấp ở quanh đây.
Trời đất, anh lại hoang tưởng.
Chả có tí gì thực tế cả.
Đợi! Đợi đã!
- Ta nên lấy xe và bỏ trốn thôi!
- Thế hả? Đi đâu?
- Đâu cũng được, càng nhanh càng tốt.
- Chả có chỗ nào cả!
- Chỉ cần xa là được!
- Thế vẫn chưa đủ xa!
Jill!
Có gì trong cái bưu kiện thế?
- Quà Giáng sinh.
- À.
Nặng thế.
Một món quà Giáng sinh nặng.
Anh không tin thì cứ mở ra.
Không! Không cần.
Tôi sẽ làm hỏng gói quà mất.
Với cả, nếu muốn cô tin tôi thì
tôi cũng phải tin cô, đúng chưa?
Anh không thấy khó chịu cái công
việc ở Cục Truy Hồi Thông tin sao?
Tôi cho là cô thích có khủng bố hơn.
Anh đã gặp bao nhiêu tên khủng bố, Sam?
Bằng xương bằng thịt ấy?
- Bằng xương bằng thịt?
- Ừ.
Ờ thì... hôm nay là ngày làm đầu tiên của tôi.
Chặn đường.
- Chúng ta làm gì bây giờ?
- Bình tĩnh.
Đừng có giảm tốc độ.
Đừng đi chậm lại!
Đừng dừng lại. Xin cô đấy.
Làm như tôi nói đi. Đi.
Anh làm gì thế hả đồ ngu?
Thành công rồi! Chúng ta đâm thẳng qua!
Nhanh lên! Cứ đi tiếp di! Tránh ra!
Đi tiếp! Đi tiếp! Nhanh nữa lên!
- Bỏ chân cô ra!
- Tránh ra!
Nhanh lên! Nhanh nữa lên!
- Nếu ta quẳng cái nhà đi thì sao?
- Đừng có chạm vào cái gì hết!
Đừng sờ vào đấy!
Ta thành công rồi! Ta thành công rồi!
Ồ không.
Và cháu thích quà Giáng sinh gì nào?
Thẻ tín dụng riêng.
- Sao chúng ta lại đến đây?
- Anh đi đi!
- Này, sao ta không đến nhà tôi nhỉ.
- Quên đi.
Cô không tin tôi sao?
Tin anh? Tin anh hả?
Một gã cướp xe tôi, làm tôi mất việc...
... khiến cảnh sát thành phố truy tìm mình?
Tôi tin anh quá đi chứ lại.
Tôi chỉ muốn giúp cô thôi.
- Cô không tin tôi, tôi cũng không tin cô.
- Có gì trong cái bưu kiện đó?
Cô giữ nó an toàn trong xe.
Hẳn là cái gì đó đặc biệt lắm.
Tôi cũng giữ anh an toàn trong xe.
Anh có phải "cái gì đặc biệt" đâu.
- Sao cô dám... Tôi sẽ mở nó ra.
- Đừng có sờ vào đó!
Sam!
Là tôi đây!
Và Shirley!
Bà Terrain.
- Cái đó giữ được đấy.
- Sam.
Xin chào, Shirley.
Trời đất ơi, mặt bà bị làm sao thế kia?
Rắc rối nhỏ trong rắc rối to.
Nhưng bác sĩ Chapman nói tôi sẽ sớm...
... như một chú linh dương gazen con thôi.
Cậu mua quà Giáng sinh cho mẹ chưa?
À vầng, có chứ.
Một thứ nho nhỏ.
Shirley và ta hay đến đây "nhắm".
Bọn ta thích đồ lót lãng mạn.
Sam, chụp ta với cái này nào.
Ối trời đất.
- Sam, cậu đi đâu đấy?
Jill?
Ối trời ơi.
Cô có sao không?
Cô không xứng đáng được thế!
Thật là một việc làm ngu xuẩn!
Sao cô có thể làm thế? Nhìn những người này xem!
Chúa ơi!
Nó là một quả bom.
Tôi nên mở nó ra mới phải.
Tôi đã ngồi ngay cạnh nó...
Thật là một việc ngu ngốc.
Bom của anh đây này, đồ khốn nạn!
Đồ hối lộ cho mấy thằng hề lãnh đạo như anh đấy.
Đây!
Đừng có chạm vào bà ấy!
Bà ấy bị thương!
- Đừng có chạm vào cô ấy!
- Không!
Dừng lại!
Sam, không! Sam! Đằng sau kìa!
Mấy cái mũ này làm đầu ngứa quá.
Thôi đừng nhắc đến nữa.
Nó làm chảy cả đống mồ hôi.
Đôi khi còn chả nhìn thấy đường.
Tôi cũng may thật.
Có lông mày rậm.
Nó giữ cho mồ hôi chảy ra quanh tai.
Jill!
Ờ. Ai đây?
Tôi không biết.
Một gã ở Cục Truy hồi Thông tin.
Bọn này lúc nào chả lảng vảng chỗ đồ lót.
Cô ấy đâu rồi?
Jill, có phải cô đó không?
Xin lỗi anh.
Nó thuộc sở hữu của chính phủ.
Jill! Trả lời tôi đi!
Tôi đang tìm một cô gái tóc vàng.
Cô ấy cao vừa phải, mắt xanh.
Tôi không biết đâu anh.
Họ kiểm tra cái đó ở sở chỉ huy.
Không được phép đâu anh ơi.
Còn đáng giá hơn công việc bọn này đấy.
Jill, cô phải ở đây chứ! Jill!
Này anh, anh có thể điền vào
đơn nếu anh là người thân.
Giờ thì xin vui lòng dừng lại.
Xin lỗi đồng chí nhé.
Quy định nó thế.
Tôi không cần biết ở
Cục Lưu trữ cậu cư xử thế nào.
Cục Truy hồi Thông tin là
một cơ quan hành pháp.
Chúng ta tự hào với danh tiếng
của mình và phải bảo vệ nó.
Cái xe cá nhân vẫn chưa được giải trình!
Tôi tưởng tôi bảo cậu lo việc đó rồi mà.
Còn cái mớ lộn xộn này là thế quái nào?
Không có việc để làm
tức là làm việc hiệu quả.
Thánh thần ơi.
Chất vấn của bên An ninh.
Điều tra một tấm séc của
Ngân hàng Trung tâm?
Yêu cầu giải trình về một biên lai
thất lạc của phòng Kế toán?
- Ông Warrenn, tôi cần tìm hiểu về...
- Đứng dậy!
Tôi không biết đang có chuyện gì, Lowry.
Nhưng đừng nghĩ nhờ vào bạn bè và
quan hệ ở trên mà cậu đòi dọa tôi.
Liệu mà cố gắng đi!
Lime, tôi cần dùng máy của anh.
Xin lỗi.
Lúc này đang hơi bận.
Có vẻ như cậu có nhiều việc phải làm đấy.
Chết tiệt.
Dĩ nhiên anh có thể kiểm tra
xem cô ấy bị bắt hay chưa.
Xin lỗi, Sam. Tôi e là vụ này đã
trở nên phức tạp hơn... lúc trước.
Nhưng cô ấy vô tội, Jack.
Cô ấy chả làm gì sai cả.
Đi mà nói với vợ những tay
cảnh sát bị tung xác chiều nay ấy.
Cô ta không làm việc này một mình.
Chúng tôi vừa có báo cáo rằng
Tuttle đã phá hỏng cả một căn hộ...
... và phá hoại Central Services ở gần đó.
Thật ra là hình như ngay khu nhà cậu.
Nếu tôi là cậu thì tôi nên
coi chừng thì hơn, Sam. Chào.
Nhưng, Jack, cậu không nghĩ Tuttle
và cô ấy cùng một phe đấy chứ?
Có đấy.
Vẻ đẹp của nó đấy.
Công việc của ta là tìm ra
sự liên quan và lật tẩy chúng.
Vụ nhầm lẫn Buttle-Tuttle rõ ràng
là được lên kế hoạch từ bên trong.
Nhưng, Jack!
Cô ấy vô tội, Jack.
- Sam, lúc nào cũng thân thiết?
- Đúng rồi, Jack?
Cho đến khi chuyện này
kết thúc thì tránh xa tôi ra.
Là ông.
Có chuyện gì đây?
Máy điều nhiệt của anh
hỏng rồi, cả mấy thứ khác nữa.
Cả mấy thứ khác nữa!
Hello? Hả?
Cái này cho anh, nhưng
vì anh không còn sống ở đây...
- Hả?
- Chắc vậy.
Có biết đây là cái gì không?
Đây là giấy H2206...
... cho phép cưỡng chế thi hành
quyết định trưng dụng căn hộ này...
... nhằm mục đích tu sửa cần thiết.
Xin lỗi, nhưng mình cứng
nhắc chuyện giấy tờ lắm.
Ông ta cứng nhắc
chuyện giấy tờ lắm đấy!
Quân khốn nạn!
- Ông làm gì đấy?
- Suỵt.
Ối giời ơi.
Ối giời ơi.
Cái mùi! Dừng lại!
Nó đang tràn đầy...
Vãi phân!
Có phúc cùng hưởng,
có họa cùng chịu mà nhóc.
Jill!
Trời ơi. Cô có sao không?
- Có chuyện gì từ khi...
- Mặt của anh. Có đau không?
Không, anh không sao.
Anh lo cho em phát bệnh.
- Ai thế?
- 1 bạn của anh. Ông ta...
Chết tiệt. Chúng ta đi khỏi đây nhanh.
Đi nào. Nhẹ nhàng thôi.
Đây.
Nhanh. Nhanh lên.
Anh chắc là không sao đấy chứ?
Chắc chắn mà.
Giáng sinh mẹ anh đi vắng.
Bà ấy đang ở chỗ phẫu thuật thẩm mỹ.
Ngày mai tháo băng quấn mặt.
Anh đi thì khóa cửa nhé.
Đừng nghe điện thoại của bất kì ai.
Anh không đi lâu đâu.
- Anh đi đâu đấy?
- Anh biết làm sao để cứu em rồi.
Tin anh đi. Anh làm được.
Nhưng anh không được đi mà thiếu em.
Xin lỗi, Dawson. Ông gọi văn phòng
ngài Helpmann hộ tôi được không?
Tôi e là mình không thể, thưa anh.
Anh phải thông qua kênh chuẩn.
Và ông không thể cho tôi biết kênh
chuẩn là gì vì nó là tuyệt mật.
Tôi mừng khi thấy Bộ vẫn nối tiếp truyền
thống tuyển dụng những con người xuất sắc.
Cảm ơn, Dawson.
Không, không, không, Arthur!
Cậu đang lên Sol giáng.
Phải nghỉ lấy hơi.
Sẵn sàng chưa? Một, hai, ba.
"'Ere I am, J.H."
Hồn ma trong cỗ máy.
E-R-E-l-A-M-J-H.
Ông Helpmann.
Jill.
Ai đấy?
Anh nghĩ sao?
Có phải em không?
Gì?
Em không còn tồn tại nữa rồi.
Anh đã giết em.
Jill Layton chết rồi.
Làm tí xếp hình với người chết không?
Mừng Giáng sinh.
Cô ấy chết rồi.
Đây là một người bạn của tôi.
Không!
Sam!
Các người làm cái...
Jill, không!
Đứng cố chống lại nữa con giai.
Nhận tội nhanh đi.
Cậu mà không chịu nhượng bộ thì chỉ có
phá hỏng chỉ số tín nhiệm của mình thôi.
Jack?
Jack!
Jack! Jack!
Im mồm!
Jack.
Jack. Jack, tôi vô tội mà.
Xin anh đấy.
- Giúp tôi với.
- Quân khốn nạn.
Jack?
Jack, tất cả chuyện này là hiểu nhầm.
Xin anh đấy, Jack.
Tháo mặt nạ ra đi.
Quân ngu xuẩn khốn nạn.
Jack.
Sao cậu có thể làm thế với tôi?
Jack, tôi sợ.
Cậu biết tôi cảm thấy
thế nào không, đồ đầu đất?
Đây là một mối quan hệ chuyên nghiệp.
Jack.
Jack, không, anh không được.
Đừng, Jack, xin đừng.
Jack, không! Đừng!
Xin anh, Jack! Không!
Cậu có sao không?
Tuttle!
Gọi tôi là Harry.
Đi thôi!
A, anh Lowry.
Rất mừng là anh đã đến được.
Mời đi lối này.
Một mất mát quá lớn.
Mẹ cậu đã ở bên bà ấy cho đến phút cuối.
Bà Terrain đã nhận được
món quà tuyệt vời nhất.
Bà ấy đến với thế giới bằng một thể xác mới.
Và đi khỏi đây với
một thân xác không mới lắm.
Nhưng tâm hồn thì không bao giờ già đi.
Bà Lowry!
Mẹ ơi.
Sam!
Mẹ?
Đừng có gọi ta như thế nữa.
Mẹ, làm ơn đi!
Gã này có làm phiền nàng không?
Mẹ ơi!
Đi đi.
Đây là một khoảnh khắc thiêng liêng.
Cậu ta thoát rồi, Jack.
Tôi e là ông đã đúng, ông Helpmann.
Anh ta đi rồi.
Dịch: Dr. House-Phudeviet.org