Tip:
Highlight text to annotate it
X
Như những bệnh dịch trước đây...
hàng ngàn mạng sống mất đi
bắt đầu từ 1 tế bào rất nhỏ.
Lẽ tự nhiên của con người là tìm
cho ra được 1 lý do chính đáng...
hoặc 1 sự kiện hợp lý.
Nhưng vi rút không chọn
thời gian hay không gian.
Nó không ghét bỏ hay
thậm chí không quan tâm.
Nó chỉ tự nhiên xảy ra.
Về nhà của các bạn đi.
Vi rút Reaper lây lan khắp dân cư
vùng Glasgow...
như 1 cơn bệnh cảm.
Không có cách nào chặn đứng.
Không có thuốc chữa hay
phòng chống gì cả.
Nó lấy mạng vài ngàn người
ngay trong tuần đầu tiên.
Đây là ngày tận thế rồi.
Nhằm chế ngự sự kích động,
quân đội đã được sử dụng.
Đường xá bị chặn đứng.
Các luật cấm kị được ban hành.
Đi nào cưng.
Chúng ta phải đi bộ thôi.
Sân bay, cầu cảng và biên giới
đều bị thít chặt.
Scotland là nơi bị cách ly.
Người dân được lệnh ngồi ngay tại nhà
để tránh đi chu du, tiếp xúc...
và ngồi yên đó, đợi chờ
sự giúp đỡ.
Lùi lại.
Để chúng tôi qua.
Tránh đường. Lui ra.
Tránh đường mau.
Này, tôi đang nói
với ông đấy.
Nằm xuống ngay lập tức.
Mọi người nằm xuống.
Đừng bắn.
Chết tiệt.
Lui lại!
Tránh đường.
Để chúng tôi đi đi!
Tấn công.
Con không sao chứ?
Đồ khốn.
Nhìn mẹ này con.
Nhìn...
Đi mau.
Giữ vững.
Hơi ga.
Bình tĩnh đi con.
Cứu tôi với.
Đem nó đi với chúng tôi đi
Lùi lại!
Chúng ta quá nặng rồi!
Chúng ta phải bay ngay.
Lùi khỏi máy bay mau!
Cho con bé 1 cơ hội đi.
Không, chờ đã!
Anh làm cái gì thế?
Quay lại máy bay mau!
Đưa con bé đi đi.
Chúng ta phải đi ngay!
Giữ chặt nhé con!
Mọi việc sẽ ổn thôi.
Đi nào!
Lùi lại!
Cầm lấy.
Con bé sẽ hiểu.
Giữ chặt nhé con!
Eden!
Bức tường cao 30 bộ làm từ
thép chống đạn...
và đi dọc theo bức tường La mã
cổ đại 2000 năm trước...
kéo dài 18 dặm từ Đông sang Tây,
chia cắt nước Anh ra làm đôi.
Nước ven bờ bị làm đục và
bầu trời bị cấm vận...
đồng thời lệnh bắn được ban hành
với bất kì chiếc máy bay nào xâm phạm.
Ý tưởng rất đơn giản,
nội bất xuất ngoại bất nhập.
Họ không cần quan tâm đến
phần thứ hai.
Những người bị bỏ rơi ở vùng cách li
đều bị bỏ mặc đến chết.
Những luật xã hội được ban hành
cùng lúc với các xác chết.
Con đường thấm đầy máu như
những người còn sống.
X ác chết cháy ngùn ngụt cùng với
tội ác, hãm hiếp tràn lan khắp nơi.
Ngọn lửa tràn khắp thành phố
cho đến người cuối cùng ngã xuống...
trở thành những kẻ man rợ,
ăn thịt chó, chuột...
rồi cuối cùng là ăn thịt lẫn nhau.
Hàng tháng trôi qua, ngọn lửa
tang tóc bắt đầu mờ dần...
Ngay lúc tia sáng bắt đầu tắt đi...
thì đất nước phía Bắc bắt đầu
được ghi nhớ vào trong lịch sử.
Cùng lúc với việc chính phủ
quay lưng lại với khu vực nóng bỏng...
thì cả thế giới cũng quay lưng
lại với nước Anh.
Hàng trăm ngàn người thất nghiệp,
vô gia cư và nghèo đói...
làm cho tình hình trở nên
càng lúc càng căng thẳng.
Chỉ là vấn đề thời gian...
trước khi quy luật tự nhiên
tự lấy lại cân bằng.
- Mục tiêu trong tầm ngắm.
- Bắt đầu thu.
Sinclair, Richter là người thương gia
lớn nhất thành phố.
Tôi muốn anh ta còn sống.
Nghe rõ.
Tôi và chiếc tàu bị mắc cạn
trên cái đảo này 25 năm rồi.
Đây là công việc toàn thời gian
để giữ cho nó không bị rời ra.
Theo tôi. Coi chừng cái đầu.
Nhóm tốt nhất mà tôi tìm thấy đấy.
Rẻ và sạch sẽ.
Vui chưa nào?
Rất hài lòng.
Suy.t.
Cái quái gì thế?
Mày toi rồi.
Lấy cái va-li.
Bỏ súng xuống.
Thằng khốn. Bạn của mày đâu?
Nói mau!
Tao sẽ rời khỏi chỗ này còn sống
và mày thì chết chắc.
Lùi lại! Mày mà tới gần nữa...
là tao bắn vỡ óc nó.
Sinclair, dù cho cô muốn làm gì
đi nữa thì cũng đừng có bắn.
Cô làm cái quái gì thế Sinclair?
Cô ta điên rồi!
Bảo cô ta lùi lại mau.
Tôi ra lệnh cô không được
bắn đấy Sinclair.
Richter, anh có 1 lối thoát
duy nhất thôi!
Bỏ súng xuống hoặc cô ta
sẽ bắn anh!
Anh không còn cơ hội nào đâu.
Tao sẽ bắn nó đấy.
Sinclai. Đừng bắn!
Chết tiệt!
Tôi không bao giờ
quen với nó đâu!
Tôi không nghĩ là ông
có 1 điếu thuốc đấy chứ?
Chừng nào cô mới tự mua? Cô có biết
nó mắc đến mức nào không?
Ông nghĩ tại sao tôi lại
hút thuốc của ông chứ?
Michaelson là người tốt.
Không phải là giỏi nhất...
nhưng làngười tốt.
Chuyện gì xảy ra thế?
Tự xem đi!
Dù gì đi chăng nữa.
Tôi không thể nhớ là
bà ta trông như thế nào.
Tất cả chỉ là cái tên và địa chỉ
trên bức phong bì nơi tôi chưa hề
đi đến bao giờ.
Tôi đã thấy cách cô đánh nhau.
Và nó làm cho cô rất hung bạo.
Cô làm theo cách của mình...
và cô sẽ gây khó khăn đấy.
Hãy giúp tôi 1 việc.
Về nhà và nghỉ ngơi đi.
Làm đi nào.
Lùi lại.
Lùi lại!
Cám ơn, đó là tất cả.
- Cararis.
- Thủ tướng.
- Bao lâu rồi?
- 2 tiếng trước.
- Thì sao?
- DDS đã kiểm tra tuyến đường...
khi họ tìm ra những nạn nhân
bị lây nhiễm.
- Đó là vi rút Reaper.
- Chúa ơi.
Nó quay trở lại rồi.
Trời ạ George.
Anh bị làm sao thế thế?
An ninh quốc gia. Tôi e rằng chúng ta
phải đi trong vòng 5 phút nữa.
Hãy vào thẳng vấn đề nhé.
Chúng ta đều biết tại sao
chúng ta có mặt ở đây.
Jane.
Năm 2023, khi mực thuỷ triều dân cao
đe doạ làm ngập lụt Luân đôn...
chúng ta đã cho mở rộng bờ bao
sông Thames.
Như là 1 cung thành, hệ thống
kênh rạch này...
bao bọc toàn bộ thủ đô
phía bắc và con sông.
Kế hoạch của chúng ta là làm ngập
toàn bộ vùng phía trên đó...
kể cả tuyến đường sắt.
Cô muốn làm cho 12 triệu người
chết chìm trong đó à?
Đó là ưu tiên hàng đầu. Chúng ta
phải ra quân luật ngay lập tức.
Di tản mọi người ra khỏi trục đường...
và chặn các tuyến đường,
lập các trạm xá.
- Chỉ có cách đó mới có thể di tản.
- Làm đi.
Đó là cách hay nhất để
cô lập tất cả mọi người...
như những con cá mòi...
nhưng cô sẽ trộn lẫn
toàn bộ vi rút vào trong đó...
và cả thành phố này
sẽ không hơn gì đống hỗn độn.
Khi bắt đầu dồn dân chúng thì
họ sẽ trở nên hoảng loạn...
mất kiểm soát, tội phạm, giết người...
đó chỉ mới là bắt đầu.
Cái chết sẽ đến mà không
thể nào tưởng tượng nổi...
và đến lúc đó chúng ta chẳng thể
làm bất cứ việc gì nữa.
Chúng ta phải nghĩ về việc
hàng triệu cái chúng ta cứu được.
Ông đang nói về con người
hay là giấy tờ báo cáo thế?
Ngài Nelson. Ông gặp tôi tại
văn phòng được chứ?
Nếu chỉ là những lời nhảm nhí
thì hãy nói nhanh đi.
Tôi có việc phải làm, tôi phải
đi ra ngoài đó ngay.
Michael.
Chúng tôi sẽ cho ông coi 1
vài thứ tuyệt mật...
và sẽ là những tiềm năng
đầy hứng khởi.
Khi bức tường được dựng lên,
chính phủ vào lúc đó, rất tự nhiên...
muốn biết chuyện gì đang xảy ra
ở bên phía bên kia.
Nên họ đã sử dụng 1 vệ tinh
của quân đội...
để theo dõi toàn bộ
Ediburgh và Glasgow.
30 năm qua nó liên tục
chụp những tấm hình...
và gửi về những thứ mà chúng ta
mong đợi. Thành phố hoang tàn.
Cho đến 3 năm sau, thứ này xuất hiện.
Con người.
Ngay giữa đường phố Glasgow.
Những người sống sót?
Còn thứ gì khác nữa?
Nếu còn người sống sót thì
sẽ có thuốc chữa.
Chúng ta chỉ cần bắt tay vào.
Chúng ta đã có sẵn
1 nhóm chờ lệnh.
Chúng ta chỉ cần 1 người
dẫn đầu họ.
Ai đó dẫn họ vào và
tìm ra thuốc chữa...
và chuyển về tay của chúng ta
trước khi quá muộn để dâng cao mực nước.
Ông không biết là có bao nhiều
người còn sống ngoài đó đâu.
Và nhóm sẽ không thể nào tìm ra họ
kịp lúc.
Và họ có thể bị lây nhiễm.
Đó là thứ mà nhóm
sẽ phải tìm hiểu.
Ông đã biết họ tồn tại trong
3 năm khốn kiếp vừa qua...
nhưng ông lại giấu nó dưới
gấu áo của mình.
Scotland đã chết từ rất lâu rồi.
Hôm qua, tôi bật tin tức lên
vào lúc 6 giờ...
họ đã phản ứng lại.
Nhưng nếu trong vòng 48 giờ, tôi
quay lại với những người còn sống...
họ sẽ không dám manh động...
mà sẽ quay qua lạy lục
tôi về thuốc chữa đó.
Về mặt chính trị thì người còn sống
là thời gian, mà chúng ta đang cạn dần.
Chúng ta còn 48 giờ nữa.
Tôi cần những người giỏi nhất
của ông ngay lập tức.
Được thôi.
Tôi biết người phù hợp
với cái giá của ông.
Vào trong xe đi, trời mưa
to lắm đấy.
- Họ biết lâu chưa?
- Đủ lâu.
- Nhưng chuyện đó không quan trọng.
- Quan trọng với tôi.
Còn những người sống sót
ở ngoài đó.
Đây không phải là nhiệm vụ
tư thù mà tôi nhờ cô.
- Hãy tập trung vào nhiệm vụ.
- Ai đứng sau lưng chuyện này? Hatcher?
Hatcher là kẻ đứng đầu thương thuyết
nhưng Canaris là tên giật dây.
Ông ta là tay nắm quyền thực sự.
Và ông ta không phải là người
để cô chống lại đâu.
- Tôi à?
- Tôi nghiêm túc đấy.
Nếu sự thật được phơi bày thì
cả Hatcher, chính phủ...
và hệ thống chết tiệt này
sụp đổ.
Và không bao giờ Canaris để
chuyện này xảy ra nữa.
Khi cô đi qua bức tường đó
thì không còn luật lệ...
- hay trợ giúp gì nữa.
- Tốt hơn là vậy.
Hãy giữ nó cho tôi nhé.
Ông không có thuốc lá không?
Không hút thuốc trong máy bay và
tôi cũng không hút thuốc.
Cũng hay.
Tiến sĩ Marcus Kane...
là người dẫn đầu trong việc
nghiên cứu vi rút này.
Ông ta bị kẹt lại ở vùng nóng.
Phòng nghiên cứu của ông ta
nằm trong khu vực cách li của Glasgow.
Nếu người nào có khả năng phát minh
ra thuốc chữa thì đó chính là ông ta.
Tôi khuyên cô nên bắt đầu
từ phòng nghiên cứu.
Cô sẽ gặp lại chúng tôi tại
bức tường...
và bắt đầu hướng về phía Bắc
bằng 2 xe thiết giáp.
- Tại sao không bay?
- Scotland vẫn là vùng cấm bay.
Hatcher cần phải để cho việc này
ít được biết càng tốt.
Nếu chúng tôi không trở ra thì
không ai biết chúng tôi vào.
Cô còn 46 giờ nữa.
Nếu cô không trở ra kịp thì
thành phố Luân đôn cùng người dân...
sẽ bị bỏ mặc đến chết.
Nếu có nó thì tôi sẽ
tìm ra bằng được.
Cô sẽ cần nó. Đây là thiết bị định vị
toàn cầu, nó sẽ cho cô biết vị trí
hiện tại của mình.
Chúng tôi sẽ có 1 chiếc tàu chiến
chờ cô đến.
Quá nhiều cho việc quá ít.
Nếu tìm ra thuốc giải thì
việc này chẳng còn ý nghĩa nữa.
Chuyện gì xảy ra nếu tôi
không tìm ra gì cả?
Vậy thì cô không cần
phải quay trở lại.
Vì sự an toàn của bạn,
hãy quay trở về nhà.
Đông Luân Đôn đang chịu bộ luật
quân sự.
Chúng ta đang làm gì thế Canaris?
Hãy bình tĩnh và lắng nghe đi.
Nếu có bất kì điều kì diệu nào...
Sinclair sẽ tìm ra được thứ cần tìm
và quay về kịp lúc...
và nên nhớ sự thật đây chính
là lỗi của chúng ta đã để nó xảy ra.
Quá nhiều người bị nhét chặt vào
kìm kẹp này rồi...
và đó sẽ trở thành 1 nơi hoàn hảo
để vi rút có thể lây lan.
Và chúng ta càng cứu nhiều...
thì cơ hội cho việc đó xảy ra
càng cao.
Chúng ta có cơ hội để tự xây
cho mình 1 căn phòng bảo vệ.
- Ý ông là sao hả?
- Chúng ta đang chiến tranh, thủ tướng à.
Đó là chiến thuật cơ bản.
Để người chết được chết.
Khi cả thế giới đều dõi theo?
Khi sự dối trá to từng này
thì chúng ta có thể trốn đi được mà.
- Sibnclair! Bay tốt chứ?
- Ổn.
Hạ sĩ Norton. Chào mừng đến
nơi không người này.
Tại sao lại nói thế?
Không có 1 sự sống nào kéo dài
cả dặm về phía nam bức tường này.
Canh gác thì sao?
Hệ thống tự động suốt
20 năm qua.
Giờ đây nó chỉ bắn vào những
sinh vật hoang dã thôi.
Nhóm đã đến cách đây 2 giờ.
Họ đang chuẩn bị trong đó.
Hãy yêu cầu họ chuẩn bị cho xong.
Chúng ta đang chống lại thời gian.
Vâng thưa sếp.
- Họ đã sẵn sàng chứ?
- Tôi đã cho họ biết rõ...
về nhiệm vụ và
về tiến sĩ Kane.
Sếp Sinclair. Chandler, chuyên viên
thiết giáp, tôi sẽ lái cho sếp.
Nó có thể xấu xí nhưng nó
di chuyển rất ngọt.
Động cơ Twin 12,
thép chống đạn dày 2 inch...
và nó sẽ chống tất cả đạn từ
30mm cho đến đạn hoá học.
- Vé đi hoàn hảo chứ hả?
- Họ tìm đâu ra thứ này thế?
Họ đi tuần trong khu vực nóng...
khi hệ thống tự động. Hầu hết
mọi thứ chỉ rác rưởi.
Chỉ có 2 thứ này còn hoạt động.
Thưa sếp, trung sĩ Read,
người lái xe tăng.
- Chào sếp.
- Tiếp tục đi trung sĩ.
- Tay súng, Miller và Carpenter.
- Chào sếp.
Chúng ta có gì nào?
Áo giáo sinh học.
Loại giáp chiến và cơ động.
Bảo vệ chúng ta 24 /24 và dễ dàng
di chuyển nhất.
Đúng là thứ con gái cần.
Loại siêu nhỏ, bom bọt silicon.
- Đây là vũ khí tiền tuyến mà?
- Đây là quà tặng của Canaris.
Chúng ta có rắc rối sao?
- Có vấn đề gì sao?
- Không.
Không có vấn đề gì cả.
Tốt lắm.
Đây là khoang của chúng ta,
tiến sĩ Talbot và Stirling...
Các anh là người nghiên cứu
về vi rút sao?
Đúng thế, sếp khoẻ chứ?
Tôi nghiên cứu từ 2024,
Stirling thì từ 2031 .
Cho đến khi sự thông thái
vô hạn của Hatcher...
đã quyết định hỗ trợ toàn bộ
chương trình 3 năm vừa qua.
Chúng tôi đã thử mọi thứ
nhưng vẫn chưa thành công.
Tôi hi vọng chuyến đi này của sếp
sẽ đáng giá.
Cũng vài người nghĩ thế.
Nghe rõ này.
Tôi muốn mọi người sẵn sàng
và quay lại trong vòng 10 phút.
Mở cửa ra.
Súng an ninh đã được vô hiệu hoá.
Được rồi Chandler, đi nào.
- Chết tiệt.
- Chandler, sao thế?
Chandler, tại sao anh ngưng lại?
- Tôi nghĩ chúng ta đụng phải gì đó.
- Sếp?
- Nói lại xem nào.
- Tôi nghĩ cô nên xem thứ này.
Được rồi Miller, sẵn sàng và
đi xem thử xem.
Chandler, phóng hoả mai đi nào.
Chandler này, thứ gì trắng và đen
đầy cả ra nào?
Tôi không thấy thiệt hại gì nhưng
bò của anh đã làm hỏng rồi.
- Ụm bò.
- Được rồi, quay vào trong đi.
Cô có biết tiến sĩ Kane là người
giỏi nhất trong lĩnh vực này không.
Tài liệu ông ta nghiên cứu về vi rút
đầy ra trong lúc tôi còn học trường Y.
Cơ bản ông ta dạy tôi
mọi thứ tôi biết...
nhưng tôi chưa hề gặp
ông ta bao giờ.
Hồ sơ này bị ngưng 25 năm qua.
Chính phủ đang cố gắng ngăn chặn
mọi thông tin từ vùng nóng.
Không muốn mọi người biết
chuyện xảy ra tệ đến mức nào trong đó.
Tôi không nghĩ chúng ta có thể
ở lại đây lâu hơn nữa.
Đạo đức đã rời bỏ những
người đó, những tay giết người...
Dường như họ đã lấn sâu
vào nhóm lính chẳng ra gì...
và ẩn nấp trong các bệnh viện
mà run rẩy...
rồi theo dõi những tờ báo cáo
của quân đội gửi về...
cho đến khi toàn bộ nguồn điện
bị tắt mất.
Lửa đã lan ra, nguồn điện bắt đầu
trở nên le lói...
và thức ăn lẫn nước uống
bắt đầu cạn dần.
Chúng ta có thể nghe được tiếng
khóc than trong đêm khuya.
Rồi họ bắt đầu ăn thịt lẫn nhau.
Ngoài đó là thời cổ đại.
Quân nhu xuống thấp.
Những chướng ngại không thể
trụ nổi nữa.
Thời gian của chúng ta đang
dần hết...
Đây là lúc tiến sĩ Marcus Kane
từ bỏ.
Những con số đó là sao?
Đó là số người trong nhà
cần giúp đỡ.
Đó là cái mà họ được kêu
hãy ở trong nhà.
An toàn.
Stirling, anh biết gì về tuyến lửa?
Đó là chó săn của phòng thí nghiệm
chứ không phải là phẫu thuật.
Đó là thứ chúng ta cần.
Tuyến lửa là vùng không khí giữa
mục tiêu và vũ khí...
nơi mà viên đạn bay rất nhanh.
Đó là nơi cuối cùng anh muốn
ở lúc bắn súng.
Nếu có chuyện gì xảy ra thì
quay ra sau lưng tôi ngay! Hiểu không?
Anh không muốn tôi bắn nát óc
anh ra đâu. Đó là thứ tôi hiểu.
Lùi lại!
Được rồi, kiểm tra các góc đi.
Chúng ta an toàn.
Fresno, chúng tôi ở tầng 5,
chúng tôi đang đi vào.
Nghe rõ, mọi thứ đều im ắng.
Tôi nghĩ là tivi có vấn đề.
Talbot, Stirling, 2 anh
tiến tới đi.
Làm sao chúng ta có thể
tìm ra thứ gì trong đám hỗn độn này?
Cứ tìm tiếp đi.
Sẽ rất tốt nếu chúng ta biết
chúng ta đang tìm thứ gì.
Bằng chứng cho việc nghiên cứu
của Kane. Tôi sẽ biết khi thấy nó.
Cám ơn nhiều. Việc đó
giúp ích kha khá đấy.
lm đi Carpenter.
Sếp! Chúng ta có người
còn sống sót.
- Chandler, nghe không rõ!
- Có 1 cô bé gái còn sống!
Ngoài đường kìa.
Dù gì đi nữa cũng đừng
đụng vào cô bé!
Chandler, hãy theo dõi cô ta nhưng
đừng tiếp cận cô bé.
Nhắc lại, đừng tiếp cận cô bé.
Chandler, anh làm cái gì thế?
Anh nghe Sinclair mà!
Quay vào trong ngay!
- Cô ta cần giúp đỡ mà!
- Không, Chandler.
Fresno, lê cái mông lông lá của
anh vào trong ngay.
Không sao đâu, Ổn rồi.
- Chandler! Có nghe không?
- Cô ta còn sống nhưng yếu lắm.
Cô ta phải được cô lập
để chúng ta xem xét.
Được rồi, đưa cô ta vào trong đi.
- Sếp, phòng thí nghiệm chưa bị đụng vào.
- Cứ tìm đi, chúng tôi sẽ theo dõi.
Talbot, nằm xuống ngay!
Chết tiệt!
- Rút ngay lập tức.
- Nghe rõ.
- Chụp được Stirling rồi.
- Tôi cần cây đuốc.
Sếp! Kiểm tra cửa sau đi.
Chết tiệt!
- Chandler, vào trong xe mau.
- Tôi đang vào đây.
Chết tiệt!
Chúng ta đi nào!
Chúng ta không ra bằng đường đó đâu.
Chúa ơi!
Cháy đi, đồ khốn!
Chết tiệt.
- Chandler, cháy rồi.
- Làm như tôi không biết hả?
Thưa sếp, chúng ta bị tấn công!
Nhắc lại, chúng ta bị tấn công!
Chết tiệt!
Thiết giáp 1 bị hạ rồi.
Chết tiệt!
Nhắc lại, thiết giáp 1 bị hạ,
chúng ta mất Chandler rồi!
- Chết tiệt.
- Vào thang máy xuống tầng 1 ngay.
- Vào đi.
- Không được, không có điện.
Vào trong đó ngay đi.
- Hạ sĩ. Bắn bảo vệ.
- Nghe rõ.
- Miller, lựu đạn hơi.
- Sao cũng được.
- Chơi nào.
- Súng ngắn.
Sếp, chúng ta làm gì thế?
Chúng ta đi xuống.
Kéo đi!
Sếp à, cô điên rồi.
Chết tiệt. Kiểm tra đi nào.
Đi mau lên.
Miller, mở nó ra mau.
Chết tiệt!
Chúng ta vào mau.
Đi thôi.
Đi mau. Mau lên!
Có ai bị thương không?
Mọi người ổn chứ?
Tôi ổn.
Chuyện quái gì xảy ra thế?
Chúng ta bị phục kích rồi.
Read! Ngưng xe đi!
Read! Coi chừng.
- Stirling, anh ổn chứ?
- Ổn.
Tôi thì không.
- Read thì sao?
- Cô ta ch6ét rồi.
- Chết tiệt thật!
- Được rồi. Lấy mọi thứ đi nào.
- Miller, bảo vệ Norton.
- Bảo vệ.
Chờ đã, buộc ga-rô nào.
Tôi biết mà.
- Norton, vào đại lộ.
- Nghe rõ!
- Stirling, đi theo anh ta đi.
- Anh ta cần tôi giúp.
Đi vào đây,
Di chuyển mau lên.
Ra sau lưng tôi!
Miller, đi cùng Talbot đi.
Chết tiệt! Sếp đi đi.
Đi đi sếp.
Đồ khốn kiếp.
Chết tiệt.
Tôi hết đạn.
Bỏ tay ra. Talbot.
Không thể bỏ anh ta lại.
Đi thôi nào.
Bọn man rợ.
Tên này cho Sol.
Chết tiệt.
Tôi xin lỗi.
Tôi không muốn đâu.
Nhưng nếu cô cứ như vậy...
Thấy chưa? Lại nữa rồi.
Tôi xin lỗi.
Cô làm tôi phát điên lên.
Hãy nói đi.
Mày là ai? l
Chuyện đó thì sao chứ?
Chịu đau đi hả?
Vì mày muốn thế mà?
Norton gọi Sinclair.
Nghe rõ chứ?
Norton gọi Sinclair.
Nghe rõ chứ?
Sớm muộn gì chúng ta phải
công nhận rằng...
họ đã chết.
Tôi xin lỗi, nhưng...
Chúng ta vẫn phải làm việc của mình
dù cho có Sinclair hay không.
Công việc của tôi giờ
chính là anh.
Nếu chuyện gì xảy ra cho anh,
tiến sĩ Stirling, chúng ta sẽ chết.
Thử lại nào, cô là ai?
Cô từ đâu đến?
Tôi biết Kane không gửi cô đến đây,
ai gửi hả?
Những đồ đó từ đâu ra chứ?
X e tăng, súng đạn.
Nói mau.
Mày vừa nói Kane à?
Cô phải nói to mới nghe đúng không?
Sao nào?
Đồ khốn.
Chúng tôi đến từ bức tường.
Biết ngay mà.
Biết ngay là hắn đã nói dối.
- Ai nói dối?
- Kane.
Tên khốn đó nói không có gì
ở ngoài đó mà.
Không có 1 tia hi vọng nào cả.
Nhưng tao biết.
Tao biết 1 ngày sẽ có ai đó
đến và chứng tỏ hắn sai.
Nếu Kane còn sống thì tôi
cần phải tìm ông ta.
Suy.t.
Tiết kiệm hơi đi.
Cô là của chúng tôi rồi.
Và cô sẽ sống khi chúng tôi
vẫn còn cần cô.
Cô thấy đấy, nếu cô đến
từ bức tường đó...
vậy cô phải có kế hoạch
để quay trở lại.
Chúng tôi đã thử và thất bại.
Tôi đã thấy quá nhiều bạn bè
của mình chạy đến cánh cổng đó...
nhưng trước khi chạm được vào,
họ đều bị bắn...
cho đến chết.
Nếu cô là người dẫn đầu thì
chúng tôi sẽ đi hết đường.
Cưng à, anh có thể ăn
cưng ngay đấy.
Cô có thể quên cái gã
khốn kiếp Kane được rồi đấy.
Hắn là quá khứ rồi.
Nhưng cô chính là tấm vé đến
vùng đất hứa của chúng tôi.
Tao nghĩ mày sẽ khá là
thất vọng đấy.
Tôi sẽ là người quyết định nó.
Nghe rõ không?
Chúng đang đói đấy.
Đến lúc cho ăn rồi.
Chúng ta phải để cô ta còn sống.
Hãy coi chừng đấy.
Đồng hồ đẹp đấy.
Tôi nghe anh nói rồi.
Tôi cần nói với anh.
- Sẽ đến lượt cô sau!
- Sol!
Ngọn gió xoay chiều rồi.
Cho họ thấy đi.
Không!
Kính thưa quý ông quý bà,
người dẫn đầu...
là ánh dương của mọi người.
Sol đây!
Thưa quý ông quý bà...
Tôi có 1 món đồ quý giá hôm nay.
Rất là quý.
Kane nghĩ ông ta có thể bảo
chúng ta phải làm gì...
và chúng ta trả lời
Mẹ kiếp ông!
Mẹ kiếp ông!
Đây là thành phố của chúng ta.
Dù cho họ gửi ai đến đây,
chúng ta sẽ bắt chúng.
Chúng ta sẽ nấu chúng.
Chúng ta sẽ ăn chúng.
Ăn chúng đi.
Đây rồi.
Không! Không!
Nấu hắn đi!
Làm ơn đi.
Tránh ra.
Đồ khốn.
Đúng thế.
Nếu đói sao không thử
ăn 1 miếng thịt của người quen đi.
Này.
Làm sao tôi có nước uống chứ?
Đặt chìa khoá vào và vặn
từ từ đi nào.
Đâu có đau lắm đúng không?
Chờ đã! Cho tôi ra.
Tôi sẽ giúp cô.
Cô có thể giúp tôi sao?
Cô muốn trao đổi gì?
Tôi nghe cô nói với Sol rồi!
Cô nói cô đến từ bên kia bức tường.
Không, đừng bỏ tôi lại.
Hắn ta sẽ giết tôi.
Cô phải yêu cầu hay hơn kìa.
Tôi sẽ giúp cô tìm Kane.
- Cô biết Kane ở đâu sao?
- Ông ta là cha tôi mà.
Nếu cô nói dối...
thì cô sẽ ước gì mình
vẫn ở lại đây.
Theo tôi và hãy hạ thấp
giọng của mình lại.
Coi chừng.
Đi được rồi đấy.
Đi nào.
- Nhanh lên Trung Sĩ.
- Sinclair, đây là Norton, cô ở đâu thế?
Đang di chuyển, gặp tôi tại sân ga
ở đường Hoàng Hậu.
Sân ga tại đường Hoàng Hậu,
nghe rõ.
Đi nào.
Tìm con đó đi.
Nhanh lên.
Joshua, không sao đâu.
- Chúng ta có thể tin cô ta.
- Cô ta trông nguy hiểm lắm.
Đúng thế.
Norton, nghe rõ chứ?
Vào đi.
Trông an toàn đấy.
Đi nào.
Tao mà bắt được mày...
tao sẽ chặt đầu mày ra.
Chạy đi thằng khốn.
Coi nào!
Mau lên! Cố lên đi!
Chân nó!
Cố lên!
Lối này!
Mẹ kiếp, tránh ra!
-Nổ máy đi!
-Norton, nếu anh có thể nghe tôi,
sân số 4!
Cô có đi hay không?
Coi nào!
Cố lên! Chạy mau đi!
Tiêu mày rồi! Thằng khốn!
Coi nào, Stirling!
Không!
Coi nào!
Stirling, nằm xuống!
Đi mau!
Coi nào!
Chạy đi!
Cố lên! Chạy đi , đại tá! Mau lên!
Coi nào!
Không!
Cô đưa chúng tôi đi đâu đây?
Một nơi an toàn.
Xin lỗi vì xem thường, nhưng chúng tôi
không có thời gian chơi trò an toàn..
Cô đã nói đưa chúng tôi đến Kane,
và tôi cần gặp ông ấy ngay.
Tôi chỉ nói giúp cô tìm ông ấy,
Tôi không thể đưa cô đến ông ấy.
Tại sao không?
Bởi vì ông ấy sẽ giết tôi.
Và nếu ông ấy biết các người từ
đâu đến, ông ấy sẽ giết tất cả.
Từ khi Sol bỏ đi, ông ấy nghi ngờ
mọi người kể cả tôi.
Người của ông ấy sợ bị ông ấy
bắt tra tấn hay bị giết.
Cô là bằng chứng sống của
1 thế giới bên ngoài bức tường đó.
Ông ấy đã nói với tất cả chúng tôi là
không có gì sống sót bên ngoài đó.
Cô ở đây và làm gì trong thành phố?
-Tôi đến tìm em trai tôi. Sol.
-Tên điên đó là em trai cô sao?
-Đó là 1 kẻ làm hỏng gia đình.
-Họ đang có chiến tranh.
Và chúng tôi bị kẹt ở giữa.
Nơi nào là gì vậy?
-Lối tắt xuyên qua ngọn núi.
-Chúng tôi thường xuyên dùng nó.
Trông như kho hàng cũ của
quân đội hay là gì đó.
Là gì cũng được, họ đã vội vã bỏ
đi. Cả cửa cũng không khoá lại.
Chúa ơi, họ có gì ở đây chứ,
1 con thuyền mất tích à?
Không biết, nhưng cánh cửa thép
đằng sau dày đến 12 ly đấy.
Sao cũng đuợc, có ai đó
muốn giữ nó an toàn.
Có người đến đấy.
Telamon.
Chạy đi.
-Khoan đã, Telamon là ai hay là cái gì?
-Hắn là đao phủ của Kane.
Coi nào. Mau lên.
-Thôi nào.
-Cô có thể đi, tôi ở lại.
Đưa tôi vũ khí của anh
và biến mau đi.
Cô thật sự không bỏ cuộc,
đúng không?
Tôi nghĩ kế hoạch của cô tồi tệ
nhưng tôi sẽ ủng hộ cô.
Có vài điều mà không phải
ngày nào anh cũng thấy.
Không! Không! Joshua!
Không! Không! Không!
Coi nào!
Mau lên! Chạy đi!
Trung sĩ, hạ vũ khí của anh xuống !
Chúng ta cần có Kane nhanh
như có thể và đây là cách đó.
Ừ , đúng vậy. Khỉ gió thật.
Tôi hy vọng cô biết
cô đang làm gì.
Wayward, đứa con gái đã quay lại.
Cô đã đem vài người bạn đến.
Đến đằng bức tường đi.
Chúng tôi muốn thấy Kane.
Ta biết họ đang nhìn chằm chằm.
Đó là lý do chúng ta chọn nơi này.
Ngoài tầm nhìn, ngoài suy nghĩ.
Ta cho rằng đó chỉ là vấn đề thời gian,
trước khi họ phái người khác
để trả lời câu hỏi.
Tại sao anh sống khi lẽ ra
anh đã chết?
Đó là những gì cô muốn biết,
đúng không?
Hãy trả lời ông ấy!
Có vài thứ tuân theo lằn ranh đó.
Hãy để chúng ta một mình!
Câu trả lời khá dễ dàng.
Trong vùng đất bị nhiễm bệnh,
người nào miễn dịch là vua.
Vậy nếu là quyền lực đơn thuần
thì tại sao phải che dấu ?
Sao ông không tự xuất hiện chứ?
Cô nghĩ chúng ta được chọn lựa
kẻ sáng tạo ra chúng ta sao?
Không, không, không. Chúng ta
không được chọn lựa gì cả.
Chúng ta đã được đưa đến.
Những bức tường bao quanh
các người,
chúng mới được xây dựng đây.
Và chúng tôi cũng vậy. Những gì
chúng tôi tạo nên ở đây từ tro tàn
là dòng máu thuần khiết.
không bị lây nhiễm từ thế giới
bên ngoài,
cho đến bây giờ.
Ông đã tìm được thuốc chữa bệnh sao?
Thậm chí đến giờ anh vẫn cố
níu kéo hy vọng.
Nếu tôi là anh, tôi sẽ bỏ ngay
tư tưởng như thế.
- Luôn luôn có hy vọng mà.
-Nhưng thuốc chữa thì không.
Chẳng bao giờ có cả đâu.
Chúng tôi thắng thế ở đây
không bởi vì khoa học,
mà là thông qua lựa chọn tự nhiên.
Những kẻ sống sót được sàng lọc.
Chúng tôi dành được
quyền sống ở đây.
Được thanh lọc từ những kẻ
như các người.
Đem họ đi đi.
Ông không muốn biết tại sao
chúng tôi ở đây à?
Các người đến đây là đã đủ
có tội rồi.
Đó là virút Thần Chết.
Nó đã quay lại.
Và nếu hắn đụng vào tôi lần nữa,
tôi sẽ giết hắn ngay tại chỗ, thề đấy.
Họ dám phái cô đến đây
yêu cầu tôi giúp đỡ sao?
Là họ đã khơi mào ngọn lửa này.
Họ có thể đốt cháy nó!
Luân Đôn, Bên Trong Khu Vực Nóng
Để Tay Lên Đây
Để tay phải của bạn lên màn hình.
Bây giờ nhìn vào trong
máy quét võng mạc.
Chúng ta đang mất đi thành phố
của chúng ta.
Tôi tốt nhất nên ra ngoài đó.
Đã đến lúc đưa ông ra rồi,
ngài thủ tướng.
Đang lên tầng 6.
Làm thế nào gã đàn ông này---
Cách ly ông ấy. Đưa ông ấy vào
trong văn phòng và làm ngay đi.
-Đi thôi, ngài.
-Tôi không hiểu làm sao tôi lại...
-xin dừng khoảng cách!
-Canaris, tôi---
-Canaris!
-Lùi ra ngoài!
Canaris!
Bắn tốt lắm.
Tôi đang cố gắng cứu ông ta đấy.
Con đã đem ô uế vào thế giới chúng ta.
Con phải được tẩy sạch.
Làm đi.
Làm ơn đi, Cha. Con van đấy.
Xin cha mà! Không!
Cha ơi! Không! Cha!
Cha ơi!
Không!
Cô, quay lại.
Trói tay cô ta lại.
Sinclair, họ đã làm gì trước khi
họ gọi cho cô vậy?
Vườn địa đàng.
Thế đấy, vườn địa đàng. Tôi vẫn
nghĩ kế hoạch này tệ như phân.
Vậy, hãy kể cho tôi.
Ở ngoài đó bây giờ như thế nào?
Ông quan tâm điều gì chứ?
Tôi tò mò thôi.
Vẫn tệ như cũ,
1 kỷ nguyên khác biệt.
Vậy chúng tôi đã làm đúng bởi đã
giữ trọn vẹn bản sắc chúng tôi.
Ông không có ý quay lại sao?
Ông từng là 1 bác sĩ mà.
Và vì sao ông đã dừng
sự chu đáo lại?
Tôi cũng từng là người có lý tưởng.
Đó là đêm mà họ đóng
những cánh cổng lại.
Đêm đó, tôi đã mất tất cả.
Vợ tôi, gia đình tôi.
-Cô không hiểu được nỗi đớn đau.
-Ông đã chọn việc trốn tránh.
Vợ ông và gia đình ông
có thể vẫn còn ở ngoài đó.
Ông không nghĩ về nỗi đớn đau
của họ sao?
Suốt 25 năm qua không đêm nào tôi
ngủ mà không nghĩ đến giây phút đó.
Cô là quái gì mà nói với tôi
về đớn đau? Cô biết gì chứ?
Thậm chí cô đã mất mát gì đâu?
***!
Cha muốn gặp cô đấy.
Tránh ra!
Đừng nghĩ chuyện đó nhé.
Tôi không có hứng thú đâu.
Stirling, lấy chìa khoá đi!
Lùi lại.
Tránh đường mau, đồ đần độn!
Ở trong đó đấy!
Bác sĩ, không phải lúc này.
Lựu đạn. Dễ thương quá.
Thật đáng yêu. Mau nào, bác sĩ!
Tôi sẽ nói ông biết tôi đã mất gì.
Tôi đã mất trí đấy.
Hành quyết tù nhân! Ngay bây giờ!
Cho người phòng thủ!
Chúng ta đã bị tấn công!
Thế đấy.
-Đep lắm.
-Vậy hả? Đi, đi, đi mau!
Bọn chúng ở đâu?
Chúng đâu rồi?
Lũ khốn!
Anh, kết liễu cô ta đi.
Khỉ thật.
Cally!
Mau lên! Ta không có thời gian đâu!
Coi chừng. Coi nào. Mau lên.
Đem ngựa đến mau!
Đi đi! Chạy mau!
-Coi nào!
-Hãy lấy những ngọn đuốc!
Của anh đây.
Trung sĩ, chặn cửa lại.
Đi nào.
Trung sĩ, kiểm tra xem có máy
phát điện dự phòng hay không.
Chúng ta sẽ cần đến nó
và phải nhanh lên.
Cô hãy chọn đi.
Hãy thử cái hộp đó đi.
Không!
Các người nhìn gì chứ?
Phá sập thứ chó chết đó đi!
Màu đẹp đấy. Tôi sẽ lấy nó.
Tôi sẽ đổ xăng cho xe.
-Cô đi đâu vậy?
-Tôi sẽ tìm 1 cái điện thoại.
Giúp tôi với cái này đi.
Mau lên, bọn đần độn các người!
Coi nào!
Hoàn hảo đấy.
-Ra phía sau đi!
-Cái đó là gì vậy?
Tôi sẽ cho cô biết nó là gì.
Nelson.
Chúng tôi đã có hàng.
Chúng tôi đang trên đường về.
Cô tốt nhất về đây nhanh lên.
Canaris giờ là chỉ huy.
Hatcher đã chết.
Đưa máy cho ông ta đi.
Của anh đây.
Vâng?
Anh vẫn muốn phần thưởng của
anh chứ? Vậy làm theo tín hiệu này.
Dò tìm nguồn.
Gửi báo cáo trực tiếp cho tôi.
Được rồi, có thế thôi.
Ta đi nào.
Giữ vững vị trí trong khi tôi đi vắng.
Phận sự anh đến đây đã hết.
Chúng tôi sẽ xử lý từ đây.
Thật chết tiệt!
Đồ khốn!
Nhấn hết gas đi!
Tôi mệt mỏi vì chạy trốn
lũ khốn đó rồi.
Bám chắc vào!
Hay lắm!
Tăng tốc lên!
Bọn chó!
-Tệ thật!
-Lạy Chúa!
Quá gần rồi.
Anh nghĩ vậy à?
Ngồi vững vào,
chúng ta đi dạo đây.
Cô mất trí rồi sao?
Chó thật!
Bọn chúng đấy.
Coi nào!
Không!
Không! Không! Không!
Không! Không!
Tôi van đấy.
Làm ơn dừng lại!
Cô sẽ giết chúng tôi mất.
Cally!
Buông cô ấy ra, thằng quái!
Cally!
Được rồi.
-Mày thích đau đớn hả?
-Ừ!
Thử cái này đi!
Nhấn hết gas đi!
Không.
Cally!
Cally! Cally! Cally!
-Không!
-Tệ thật.
Không! Ngừng lại!
Lũ khốn dơ bẩn chúng mày!
Chó chết!
Tiêu rồi!
Chuyện chết tiệt gì sẽ xảy đến,
Sinclair?
Họ muốn thuốc chữa bệnh của tôi.
Thiếu tá Sinclair.
Cô đã làm tôi lo lắng đấy.
Cô có nó chứ?
Tôi đã có nó.
Đội y tế đâu rồi?
Đừng gây khó khăn nữa.
Cô đã làm rất tốt.
Chúng tôi sẽ tiếp quản từ đây.
Stirling, đưa cô ấy ra đi.
Ông hẳn đã quên Stirling. Anh ấy dồn
rất nhiều tâm trí vào việc này đấy.
Được rồi. Ta đi thôi.
Chúng tôi hiểu phải cần
đến sự hy sinh.
Chúng ta rời đi đã lâu, tốt nhất
chúng ta sẽ sắp xếp lại từ tro tàn.
Một khi vi rút đã ăn hết thịt tươi,
ta sẽ đi nước cờ của chúng ta.
-1 câu hỏi đúng lúc.
-Biến ông thành anh hùng trong 1 giờ.
Cô nói cô đã có thuốc chữa.
Vậy nó ở đâu?
Cô ấy là thuốc chữa. Những kẻ
sống sót được miễn dịch.
Chúng ta có thể dùng máu
cô ấy để chế tạo vắc-xin.
-Hãy giao cô ấy đây.
-Cô ấy không đi bất cứ đâu
mà không có tôi.
-Đại úy.
-Hãy đứng phía sau tôi.
Giao cô ấy ra đây ngay.
Hãy đi với họ.
Tôi không tin ông ta.
-Không có sự chọn lựa đâu.
-Vậy như thế sao?
Tôi không có gì để mặc cả
với điều đó.
Tôi đã làm phần việc của tôi.
-Bây giờ đến lượt anh.
-Nhiều người đã chết
vì chuyện này đấy!
Đó là tất cả vì cô sao?
1 công việc?
Đúng vậy.
Bây giờ, đưa cô ấy đi đi.
-Chuyến đi khó khăn hả?
-Quá đủ khó khăn.
Ông không ủy lạo tôi
1 điếu thuốc sao?
Hãy đi với tôi. Tôi sẽ đưa cô
tất cả thuốc lá mà cô muốn.
Đáng tiếc.
Tôi có thể xài người như cô.
Con bé xinh đẹp quá.
Cô ổn chứ?
Chưa bao giờ tốt hơn.
Làm sao ông tìm được tôi vậy?
Tôi từng là 1 cảnh sát mà.
Tôi không còn cần đến nó nữa.
Thật vậy sao?
Canaris đã có những gì
hắn muốn rồi sao?
Đúng vậy.
Tôi cảm thấy hắn sẽ ôm chặt
lấy nó 1 lát.
Tệ thật.
Đừng lo lắng.
Hắn đã trả lại cho tôi vài thứ.
Tất cả chứng cứ ông cần
để lôi Canaris xuống.
Hắn sẽ truy đuổi cô đấy.
Vậy thì hắn sẽ biết
phải tìm tôi ở đâu.
Coi nào.
Hãy làm hộ tôi 1 việc nhé.
Lái xe cẩn thận vào.
Chúc may mắn.
Chúng ta rời đi đã lâu, tốt nhất
chúng ta sẽ sắp xếp lại từ tro tàn.
Một khi vi rút đã ăn hết thịt tươi,
ta sẽ đi nước cờ của chúng ta.
Biến ông thành anh hùng trong 1 giờ.
Nếu các người thấy đói,
thử ăn miếng thịt bạn của các người đi.