Tip:
Highlight text to annotate it
X
Từ buổi sơ khai...
chiến tranh đã được khởi đầu trong sự tối tăm...
giữa cái thiện và cái ác.
Cuộc chiến đó có thể lan ra
ở một phạm vi rộng lớn...
hay chỉ trong tâm can
của một cá nhân đơn lẻ...
hay ngay cả 1 đứa trẻ.
Cái ác tồn tại dưới nhiều hình thức...
và thực hiện những âm mưu đen tối nhất.
Trong thời đại chúng ta,
Chúng tự cho mình đơn giản...
"The Hand".
Cái thiện đi theo phương
pháp của tinh thần Kimagure.
Người luyện được phương pháp này
có thể thấy trước tương lai...
và có thể đẩy lùi cái chết.
Truyền thuyết kể rằng
có một chiến binh vô song...
một linh hồn đã mất.
Chiến binh đó là một người phụ nữ...
một đứa con mồ côi mẹ.
Và đó là số phận của cô ấy để lật đổ
sự cân bằng giữa cái thiện và cái ác.
Cô ấy là một kho báu,
và cả hai phía đều muốn tìm cô ấy...
như một loại vũ khí cuối cùng
trong cuộc chiến tranh cổ đại.
- Đội vành đai, tình trạng các cậu thế nào?
- Đội Delta, rõ.
- Alpha, rõ.
- Bravo, an toàn.
Không có vấn đề gì.
Anh không thể ngăn cô ta.
- Không ai có thể ngăn cô ta.
- Cô ta?
Tôi e rằng nếu nói với anh,
anh sẽ không nhận nhiệm vụ.
Đáng nhẽ tôi không nên thuê anh.
Ngài nghĩ ai đến đây vì ngài?
Anh có thể đã nghe về cô ta.
Tên cô ta...
là Elektra.
- Anh có thấy buồn cười không?
- Cô ta là một truyền thuyết, thưa ngài.
Người phụ nữ đó đã chết lâu rồi.
Thực sao? Khi đó có người đã
mang cô ta từ cõi chết trở về.
Anh biết đấy, Bauer, khi anh xong
những việc à tôi đã hoàn thành...
anh sẽ có rất nhiều kẻ thù.
Một chi tiết bí mật của cá nhân tôi...
có thể được mua rất nhiều tiền.
Người phụ nữ không tồn tại đó đã
giết 14 người rong vòng nửa giờ.
Tôi vừa kịp chạy trốn.
Dành 2 ngày liên tiếp ở Monte Carlo để
tự hỏi tại sao cô ta cho tôi đi.
Khi đó cô ta đã đến chỗ tôi.
Tôi đã được sự bảo vệ của chính "The Hand",
người đã cử đến những tay giỏi nhất.
Mặc dù chúng có vẻ thích giết
Elektra hơn là ảo vệ tôi.
Cô ta chém chúng như chém cây lúa mì.
Có lẽ chỉ mất tối đa 10, 15 phút.
Thực sự không thể nghĩ
được sao tôi có thể hoát.
Cho nên tôi mới ở đây.
Và giờ tôi đã hiểu cô ta.
Cô ta muốn tôi cảm thấy...
điều đó giống như việc
không có chỗ để đi...
không có chỗ để tránh .
Đội vành đai của anh thế nào rồi?
Delta, tình trạng của các cậu thế nào?
Không có tín hiệu.
Khốn khiếp.
- Những kẻ ám sát càng giỏi...
- Alpha, Bravo, Báo cáo!
Chúng sẽ tiếp cận anh càng nhanh
trước khi anh biết chúng ở đó.
Alpha! Bravo! Báo cáo!
- Ôi chúa.
Người ta nói Elektra sẽ thì thầm
bên tai trước khi cô ta ra tay.
- Alpha.! Bravo.! Báo cáo đi!
- Quá trễ cho ông chủ của anh rồi, Bauer.
- Nhưng anh vẫn còn cơ hội đấy.
- Ôi chúa!
Anh không thể đánh với 1 linh hồn, Bauer.
- Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau.
Đoán xem có chính xác.
Bộ đồ đỏ
và những con dao đó và...
Giờ chuyện gì sẽ xảy ra?
Cô cứ giết tôi,
đừng do dự? Lạnh lùng?
Đừng lo.
Cái chết sẽ không tệ đâu.
Vâng? Sao cô biết?
Tôi đã chết 1 lần.
Tôi cũng hiểu rằng với tất
cả quyền lực của "The Hand"...
Kho báu đó vẫn né tránh chúng ta?
Vâng. Có thể nếu chúng
ta thuyết phục sớm hơn...
và năng nổ hơn...
Anh dám đổ lỗi cho
Sư phụ Roshi?
Có vẻ phương pháp của chúng ta
đã quá ôn hòa với Kirigi.
Không hẳn.
Nhưng nếu chúng ta không thể
sử dụng được loại vũ khí đó...
cho phép tôi đảm bảo nó sẽ không rơi vào
tay của những kẻ dùng nó để chống lại chúng ta.
Sư phụ, cho phép tôi.
Những việc như thế sẽ phải tiến
hành một cách êm đẹp, nhẹ nhàng.
Khi đó công việc sẽ trôi chảy,
Meizumi, nhưng phải nhanh.
Kirigi?
Vâng, thưa Cha.
Hãy kiên nhẫn.
Cô nghĩ sẽ an toàn,
khi để cửa không khóa như thế hả?
Geez, Elektra, cô muốn kết
thúc với 1 viên đạn vào đầu.
Tôi mang cho cô 1 phi vụ nho nhỏ.
Không, dừng lại, McCabe. Đừng đi đến đó.
Tôi vừa mới lau sạch.
- Sao cô luôn làm thế?
- Loại bỏ D.N.A.
À, D.N.A., tất nhiên rồi.
Tôi ngu quá. Nghe này, tôi chỉ mang đến cái này.
Tôi biết cô thích nhìn.
- Tất cả đó à?
- thấp hơn 10%.
- Một nửa Barbados?
-Và một nửa ngân hàng ở Isle of Man.
Cô có thể làm tốt hơn với số tiền đó.
Tôi biết 1 gã. Tôi có thể dẫn cô đến gặp...
- Không, cảm ơn.
- Hoặc không. Nhưng...
Nhìn này, tôi không muốn nói cách cô làm việc...
nhưng đúng là một con người
cần hy vọng thứ này, E.
Chúng ta chỉ nhận tiền cho DeMarco.
Có cần thiết không?
Phải kết thúc.
Vậy sao?
Elektra.
Làm chứ?
Được rồi.
Đằng nào, truyền thuyết đó cũng lan đi.
Ngoài ra, chúng muốn giết tôi.
Tất nhiên.
Chắc chắn rồi.
Và, nói về điều này,
với tư cách là cộng sự của cô...
tôi buộc phải nói chúng ta chỉ có
một lời chào mời mới đầy sức hấp dẫn...
- Nhưng phi vụ cuối cùng đó...
- Bỏ nó đi. Tôi cần nghỉ ngơi.
- Ý hay đấy. Tôi chỉ nói rất nhiều tiền.
- Tôi mệt lắm.
Cô mệt ư?
Thôi nào, khi đó cô sẽ ngủ ngon hơn...
Vì cô có tiền, con cái, cô biết thế mà.
Ý tôi, kể cả cô thất bại?
Rất nhiều tiền,
phi vụ mới này.
- McCabe.
- Được rồi. Cô biết gì không?
Thôi, cô muốn đi nghỉ, đi nghỉ.
Gọi tôi khi cô muốn làm.
Bao nhiêu?
Cứ nói đi.
2.
À, họ sẽ tặng cho người khác.
Họ sẽ không trả cho người khác.
Cô nói đúng đấy.
Họ yêu cầu rất cụ thể với cô.
Địa điểm ở trong đó.
Tôi sẽ gọi khi biết mục tiêu.
Hãy nghỉ sớm đi.
Cô có thể muốn suy nghĩ 1 chút.
- Một lần nữa!
Con biết phương pháp đó chứ, Elektra?
Kimagure, khả năng kiểm soát thời gian...
tương lai...
kể cả sự sống và cái chết.
Tôi biết mình giỏi nhất ở đây.
không giỏi nhất.
Mạnh nhất.
Con hiểu sự mãnh liệt và nỗi đau đớn.
Nhưng con không biết phương pháp đó.
- Hãy dạy con.
- Đó là mục đích của ta.
Ta không thể dạy.
Ta muốn con đi.
Đó có phải là cuộc thử nghiệm không, sư phụ?
Không, không phải.
Cứ đi đi.
Con không có nơi nào để đi.
Khách hàng nói ông ta cần cô ở đó
trước vài ngày...
và nói đó là 1 phần của phi vụ.
- Tại sao?
- Không biết.
- Ông ta chỉ muốn cô đợi.
- Tôi chỉ muốn làm xong sớm vụ này.
Này, tôi cũng thế. Nghe này, sao cô
không kể cho tôi về khung cảnh ở đó?
Tôi thấy ở đó thật kì diệu.
Cô biết đấy, cô phải...
1, 2, 3, 4, 5.
- Cố lên, Elektra. Cứ đạp chân.
5 phút nữa thôi.
Đừng dùng tay.
Đừng lười biếng. Chỉ dùng chân.
Cố lên!
Đẩy nào!
Nikolas. Anh yêu, làm ơn.
Nó chỉ là đứa trẻ.
Tiếp tục, Elektra.
Tiếp tục.
Chúa ơi! Có chuyện gì với cô thế?
Cô có thể giết cháu đấy!
Cháu làm gì ở đây?
Không có gì. Cháu là bạn
của những người làm xe kéo.
Chết tiệt. Cô đã làm rách viền áo của cháu.
- Sao cháu vào trong được?
- Cửa trước không khóa.
- Không phải vậy.
- Đúng thế mà.
Mọi người ở đây đều cho cháu
vào nhà mọi lúc. Cô cứ hỏi đi.
Nó đã bị phá.
- Thế cô là ai? Tên cháu là Abby.
- Cháu định ăn cắp cái gì?
Không gì cả.
Cô nghĩ cháu là?
Ow!
Làm ơn đừng gọi cảnh sát.
Cha cháu sẽ giết cháu mất.
Ở nơi khác trên TG,
họ đã chặt tay của cháu rồi.
Whoa.
Sao cô làm được như thế?
Ra khỏi đây.
Mẹ?
Ôi, không.
Anh biết tôi không thể ngồi mãi, McCabe.
Hãy cho tôi biết cái tên.
Khách hàng nói muốn cô ở đó sớm
vài ngày. Muốn cô đợi.
- Không chỗ để đi...
- Cái chết sẽ không tệ đâu.
- không chỗ để tránh.
- Ông ta muốn cô đợi.
- Cô cứ giết tôi, đừng do dự?
- Ông ta muốn cô đợi.
Anh tìm tôi phải không?
Chào.
Cô là người thuê mới phải không?
Eddie Ferris, ... ông ta nói
1 người phụ nữ trẻ đã thuê được 1 tháng.
Anh muốn gì?
Xin lỗi. Vì sự bất tiện này, nhưng...
Cô có thấy 1 cô bé...
13 tuổi, tóc vàng quanh đây không?
Con gái tôi, Abby.
- Chúng tôi đã cãi nhau ngày hôm qua...
- Tôi thấy cô bé buổi chiều tà.
- Ồ, cô thấy sao?
- Cô bé phá cửa vào nhà tôi.
Khỉ thật. Vậy sao?
Ừ, nó biết những thợ làm xe kéo...
Nó không lấy thứ gì của cô chứ?
- Không.
- Tốt.
Nếu cô bé làm hỏng thứ gì,
tôi sẵn lòng đền cho cô. Tôi là Mark Miller.
Chúng tôi ở trong 1 cabin nhỏ, dưới đó 2 nhà.
Được rồi, cảm ơn.
Chào, cô đã liên lạc với McCabe.
Nhưng làm ơn đừng để lại tên.
- Đừng để lại tin nhắn.
- McCabe...
Tôi phát ốm khi phải ngồi đây.
Chúng ta không lấy được
cái tên sớm, tôi đi dạo đây.
Này.
Cháu đứng đó bao lâu rồi?
Gần 1 phút.
Cô đã nói gì với bố cháu?
Có phải cô nói cháu đã phá cửa nhà cô?
- Đúng vậy, vì cháu đã vào trong.
- Thôi nào, cô đừng kể cho ông ấy.
Cháu nghĩ cô rất tuyệt.
- Không đâu.
- Đúng thế, không đùa.
Giờ ông ấy đã biết chuyện của cháu.
Ông ấy nhờ cháu đến mời cô dùng bữa giáng sinh.
- Dùng cái gì?
- Giáng sinh?
Bữa tối? 25 tháng 12?
Cô biết hôm nay là giáng sinh chứ?
Cảm ơn. Cô không thể
Cô có việc phải làm.
Chuyện gì? Mọi việc đều nghỉ.
Cô đang trên 1 hòn đảo.
Thôi nào. Làm ơn?
Chỉ là 2 bố con cháu mỗi đêm...
và cháu buồn vì không có chiếc đầu lâu.
Cháu làm gì thế?
Không có gì. Tại sao?
- Cháu đang đếm?
- Không.
Vậy, cô đến chứ? Làm ơn?
Vì nếu cô không đi, cháu vẫn
cứ phá cửa nhà cô đấy. Hmm?
Hmm. Cô phải thay quần áo.
Tuyệt!
Cháu là Abby.
Elektra.
Elektra. Tuyệt.
Bố đã nói không rời khỏi nhà mà.
- Bố không hề biết con đã biến mất.
- Abby.
Lạnh lẽo, Bố.
Chúng ta có khách.
Xin lỗi.
Con bé bảo là anh mời tôi.
Tôi không muốn...
- Tôi chỉ...
- Hmm. Uh-uh.
- Không. Làm ơn, ở lại
Tôi rất vui khi cô ở đây.
Ừ, cô dùng bia chứ?
Rượu?
Nước.
Tên cô ấy là Elektra, Bố.
- Elektra.
Giống như bi kịch.
Cha mẹ cô hẳn phải rất hóm hỉnh.
Không hẳn.
Vì vậy bạn ấy xem tất cả những gã
đẹp trai thích con... chỉ là bạn, Bố...
bạn ấy bỗng nhiên làm đổ màu tràn lên khắp
mô hình của con ở Taj Mahal.
Bởi thế con đã bôi keo lên giày bạn ấy.
Con đã hưởng án treo cho việc đó,
và cuối cùng con bị trục xuất vì đánh nhau.
Nhưng đó là biện pháp quay trở lại
trong ngày, ở...
Baltimore.
Bố hơi ngạc nhiên vì thấy con ở
nơi của những người làm xe kéo.
Không nhiều người thuê
nhà trong những năm gần đây.
Chỉ trong tháng này, vì công việc.
Cô làm gì vậy?
Ồ, thời kỳ ngừng SX, giảm lương.
- Loại công việc đó.
- Hmm.
- có vẻ buồn nhỉ.
- Abby.
Không, rất buồn chán.
À, cô thích vòng tay của cháu.
Cháu biết đó là cái gì không? Đây.
Chúng là chuỗi hạt chiến binh.
Xuất xứ từ Inđônêxia.
Hàng thế kỷ trước, cháu phải là chiến binh giỏi
nhất ở ngôi làng để giành được chúng.
Wow.
Cháu mua chúng ở eBay.
Có một trường ở trên đảo phải không?
Ừ, chúng tôi đang cố
học ở nhà một thời gian.
Cháu học ở trình độ Đại học.
Và cháu có thể tự làm bài tập đại số.
Con bé là một sinh viên giỏi.
Cách cư xử cũng là một vấn đề.
Con có quyền tranh cãi,
và con không nói chuyện nhảm nhí.
- Đừng nói chuyện đó...
- Này, Abby!
Được rồi.
Bỗng nhiên tôi ôm một cô bé.
- Cô bé rất cứng cáp.
- Cô có thể nói, huh?
- Hầu hết mọi người nghĩ con bé lười biếng.
- Không, tôi không.
Chúc mừng giáng sinh?
Mẹ con bé đâu?
Cô ấy chết cách đây 2 năm.
Đằng sau Baltimore?
Đúng. Lái xe uống say.
Mẹ tôi chết khi tôi còn trẻ.
Tôi nên đi.
- Tôi có việc.
- Thôi nào, còn sớm mà.
Cảm ơn vì bữa tối.
Hmm.
- Chuyện gì?
Chào. Cô vừa nhận được kiện hàng.
- Cả hai.
-Tiền sẽ gấp đôi.
Đúng, đó là món tiền rất lớn.
- Có vấn đề gì?
- Không.
Tốt. Sẽ không có vấn đề đâu.
Tôi sẽ gọi khi xong việc.
Điểm toán thế nào?
Bố nghĩ nó khó sao?
Ý cô là sao, cô không làm được?
không bây giờ hoặc không bao giờ?
- Quá nhiều thay đổi. Không đủ thông tin.
- Thông tin?
E, họ sẽ cử người khác.
Cơn bão chúng ta đang chờ...
cuối cùng đã đến.
- Nó đã di chuyển đến vùng Seattle-Tacoma
- Bố sẽ lấy bao cát từ nhà kho.
Đây là một trò hề. Họ làm nó có vẻ
rất thú vị, nhưng đó chỉ mưa.
Nếu con không bận, con gái, cảm
thấy rảnh thì hãy buộc cửa sổ lại.
Ngay bây giờ!
Mark.!
Tôi có thể nói chuyện với anh?
Chúng ta nói chuyện bên trong?
Vâng, được rồi.
Này, chuyện gì thế?
Cháu có thể vào phòng ngủ trong 1 phút được
không, Abby? Cô cần nói chuyện với bố cháu.
Ngay bây giờ!
Đi đi, Abby.
- Anh là ai? Đừng dối tôi.
- Gì?
Chúng không chỉ giết anh.
Chúng sẽ giết Abby.
- Chết tiệt!
- Bố!
Đi!
Chạy đi, Abby!
Phòng tắm! Nhanh lên!
- Ở lại với Abby!
- Được rồi.
[Gasps]
- Elektra!
- Abby!
- Không!
Ohh!
Chết tiệt.
Quay lại!
Quay lại! Đi!
Nhanh lên.
Sẽ còn đến nữa.
Những gì sắp đến sẽ rất tồi tệ.
Ta tin Kirigi muốn gửi
đến hội đồng của "The Hand".
Sư phụ tôn kính...
Bất chấp sự khéo léo và tài tình của
ngài...
ngài đã thất bại khi
giải quyết vấn đề "kho báu".
Huh!
Sư phụ Roshi đã giao nhiệm vụ đó cho tôi.
- Chính xác.
- Và người của tôi đang chăm lo việc đó.
Người của ngài đã chết rồi!
Bị người phụ nữ đó giết,
Elektra, không phải người Nhật.
Bu...
Lực lượng của cậu thật kinh tởm!
Sư phụ Roshi...
"The Hand" không thể để
thua "Kho báu" thêm 1 thế hệ nữa.
Vì vậy tôi xin thỉnh cầu ngài
cho phép cho tôi nhận nhiệm vụ này.
Có lẽ chỉ với một ít sự tinh tế...
Quân của tôi không thể bại
dưới tay một người phụ nữ.
Nhiệm vụ là của cậu.
Hãy hoàn thành, và chứng tỏ cậu
xứng đáng đứng đầu hội đồng này.
Tôi sẽ nhường chỗ.
Ôi, thật tuyệt. "The Hand".
Cho tất cả mọi người.
Vậy ai sẽ giúp cô thoát ra vụ này, E?
- Stick ư?
- Cứ đưa tôi vị trí của hắn.
Được, không thành vấn đề.
Tôi sẽ xử lý.
Khỉ thật.
Đang bận hả, ông mù.
Cú đánh 2 chạm 3 băng vào các lỗ 4-3-2-1-6.
Ừ, ông không cần phải nêu ra
những cú đánh của mình. Chỉ phát đầu thôi.
Đó là phát đầu tiên.
Whoa, whoa.
Aw, ông đùa tôi đấy hả.
Bi số 8 trong góc đó.
- Gã mù, đồ con lừa.
- Để tiền của cậu ở trên bàn.
Đây là 1$, Abs.
Chơi trò nào đó đi.
- Sao con luôn phải bỏ lỡ dịp tốt này chứ?
- Cứ đi đi.
Elektra. Vẫn dáng đi đó.
Vẫn mùi thơm đó.
Họ cần ông giúp.
Lại đây.
Đây là Mark Miller.
Mark và con gái, Abby,
đang bị "The Hand" săn đuổi...
và họ cần ông bảo vệ.
Tôi để họ ở đây với ông.
"The Hand" là thương vụ của ông, không phải của tôi.
Và cô đã cứu họ. Tại sao?
Cô tưởng tượng xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?
Tôi thực sự không có thì
giờ để nghĩ về chuyện đó.
Bản năng ngầm.
Khi đó tôi và cô sẽ trở về nơi
chúng ta bắt đầu, Elektra.
Cô chưa bao giờ hỏi tại sao "The Hand"
lại theo đuổi họ?
- Họ không biết.
- Thực sao? Ngài Miller không biết sao?
Tôi biết.
"The Hand" muốn thứ mà anh ta không thể đưa.
Anh ta cố chạy trốn.
Và cái gì?
Chúng giết vợ tôi, mẹ Abby.
Không có tài xế say xỉn nào cả.
Tôi đã nói dối.
Anh rất xuất sắc.
Tại sao cô cứu họ, Elektra?
Một sự ăn năn?
Một sự trả giá cho tội lỗi của cô?
Cô ấy đã nói với anh cô ấy thực sự làm
gì để sống không, Ngài Miller?
Cô ấy đã cứu cuộc đời tôi và con gái tôi.
Như thế là quá đủ.
Rồi anh đã đi về phía may mắn của con đường.
- Chết tiệt, ông là thằng khốn!
- Vì với hầu hết mọi người...
Thôi nào, Elektra...
Cô không thể thay đổi.
Chúng ta sẽ làm gì?
Elektra?
Chúng ta sẽ làm gì?
Cháu phải chạy trốn.
Chừng nào có thể, càng xa càng tốt.
Nam Mỹ. Châu Phi.
Thay đổi tên. Thay đổi vẻ bên ngoài.
- Cô không đi với 2 bố con cháu sao?
- Không.
- Cô không thể.
- Sao lại không? Đó không phải là
một phần luật lệ hay đại loại thế?
Cô không có luật lệ, Abby.
- Sao chúng ta có thể tự bảo vệ mình?
- Chúng ta sẽ ổn thôi, Abby.
Không, không phải thế.
Tỉnh lại đi, bố. Chúng ta không!
Chúng vẫn cứ săn đuổi chúng ta.
Cứ như Mẹ.
Lên xe đi.
Lên xe đi!
Chuyện gì thế?
Cô ta dưới con đường.
3 người trên bãi đổ xe.
Chúng ta cần giết sát thủ gaijin trước.
Chúng ta nên đi bây giờ sao?
Không phải ở đây.
Theo dấu chúng.
Cô là cầu thủ bóng đá.
Vậy cô, um...
Cô thực sự giết người để kiếm sống?
Đúng thế.
Tại sao?
Đó là thứ cô thành thạo.
Thật tồi tệ.
Đúng vậy.
Ồ, ồ, một sát thủ bất đắc dĩ.
Xin lỗi vì đã lôi anh vào vụ này, McCabe.
Tôi cũng vậy.
Chào, cháu là Abby
Chào, Abby. Chú tự hỏi cháu làm gì ở đây.
Có rất nhiều phòng trong nhà. Cứ vào
và tự sử dụng bất kì thứ gì các bạn cần.
- Cảm ơn.
- Không có chi.
Cô muốn kéo cò súng,
hay tôi nên làm nhỉ?
Ôi, E.
Cô đang xé tan tôi ra đấy, cưng à.
Tôi nói cô đã phá,
và đang phá.
Tôi chỉ muốn đưa họ đến nơi an toàn,
cho họ cơ hội.
Họ vừa mới chết, E.
Họ không có cơ hội.
Đừng tiếp tục với họ nữa.
Tôi cần hộ chiếu.
- Tôi cần vé máy bay.
Được. Thêm vào vé mùa đến các Hồ lớn .
Đi đi.
Bố không muốn kể cho cô ấy mọi chuyện.
Con ghét nói dối.
Sao chúng ta không thể kể cho cô ấy?
- Chúng ta không biết gì về cô ấy.
- Cô ấy đã cứu chúng ta.
Vì cô ấy thực sự không biết chúng ta là ai
. Nếu cô ấy biết...
- Cô ấy là bạn của con.
- Bạn của con ư?
Cô ấy là người bạn duy nhất của con.
- Và con không muốn chết với...
- Con sẽ không chết!
Đừng bao giờ nhắc lại chuyện đó.
- Được chứ?
- Vâng.
Elektra?
Chuyện gì thế? Có gì nhầm lẫn không?
Họ bảo cháu thay gổi hình dạng, nên...
Không...
Cháu trông xinh lắm.
Cảm ơn.
Cô có thể chỉ cháu cách dùng những thứ này không,
cái kẹp salad?
- Sais.
- Sais.
Chúng không dành cho cháu.
Cháu muốn học cách tự bảo vệ mình.
Chúng là những vũ khí tấn công.
Dành để giết người.
Cô sử dụng chúng.
Cô không muốn cháu giống cô.
Cháu muốn.
Cháu có muốn học thứ gì đó thực sự khó không?
Vâng. Thứ gì ạ?
Lại đây.
Bây giờ ngồi xuống.
- Nhắm mắt.
- Thứ này là gì, yoga phải không?
- Không, nó là Kimagure.
- Kimagure.
Nó giá trị hơn việc học sử dụng vũ khí...
Vì nó cho phép cháu thấy được
những điều sẽ xảy ra trước khi nó xảy ra.
- Thật kì diệu. Sao cô làm được?
- Tập trung.
Suy ngẫm.
Hãy tự mình đi và thấy mọi điều xung quanh
mình. Nó không hề dễ dàng.
Cô mất bao lâu để làm chủ được?
Thực sự cô chưa hoàn thành bài huấn luyện của mình.
Cô chỉ biết để đủ giữ mạng sống của mình.
Nhưng có những người thầy chân chính như Stick
mới có thể sử dụng Kimagure mang trả lại cái chết.
- Wow.
- Nhắm mắt lại và thở.
Ngồi yên lặng.
Shh!
Anh thế nào?
Chúng tôi vẫn sống.
Cảm ơn.
Đừng cảm ơn tôi, Mark.
Làm ơn, anh không biết tôi đang làm gì.
Cô đã làm gì ở đó?
Tôi biết chắc mà.
Cô ở đó để giết chúng tôi.
Tôi đã biết ngay khi cô đã thuê nơi ở của những
người làm xe kéo.
Tôi không phải người tốt
bị dính líu với.
Tôi không hỏi bất cứ điều gì.
Tôi xin lỗi.
Vâng, tôi ghét thế.
E, quay lại.
Quay lại mau!
- Chuyện gì thế?
Con chim đó đã lảng vảng quanh đây từ ngày
hôm kia.
Chúng ở đây.
- Chúng ở đây.
- Hãy dùng xe tải.
- Chúng ta không dùng nó.
- Nhưng đó là cách tốt nhất.
Tin tôi đi.
Chưa đến lúc.
Vào hầm rượu.
Có một đường hầm.
Dẫn đến vườn cây ăn quả. Đi hướng bắc.
Còn anh?
- Khỉ thật.
Đi thôi.
- Cẩn thận.
- Giữ họ an toàn.
- Ôi trời...
Đừng nói tôi là rạp xiếc trong thị trấn, nhé?
Tôi đã bảo cái gì nhỉ.
Các anh có thể giết tôi,
Vì tôi sẽ không nói.
Không cần thiết phải nói.
- Nhưng tôi chấp nhận nửa lời đề xuất đầu tiên.
Họ đang ở trong rừng.
Typhoid, Stone, Tattoo.
Đưa Kinkou,
dẫn đến đó ngay. Nhanh lên.
Khoan đã.
Cứ theo tôi.
Tiếp tục chạy.
Vào đó đi.
Mark, Nhanh lên. Đi đi.
Elektra.
- Elektra!
- Shh.
Nhanh lên! Chạy đi, Abby! Chạy đi!
Nhanh lên!
Sao cháu không nói với cô?
- Elektra.!
- Abby, không!
Để con đi!
À, cháu là kho báu nhỏ, phải không?
Cuộc chiến đã kết thúc.
Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu.
Về thôi, Abby.
Con bé đã an toàn.
Một ngày nào đó, lão già.
Cô sẽ ổn thôi.
hãy nghỉ ngơi.
Đừng tìm đối thủ của con nữa.
Đã biết hắn ở đâu rồi.
Ta mù, và ta thấy nhiều hơn con nhìn thấy,
vì ta không nhìn.
Ông không có quyền lôi tôi vào chuyện này, Stick.
Toàn bộ cuộc chiến với "The Hand", mọi thứ,
tất cả chỉ vì con bé, phải không?
Chúng gọi con bé là "Kho báu".
Con bé là một thiên tài từ khi mới 4 hay 5 tuổi.
Tin tức lan truyền rất nhanh.
"The Hand" muốn con bé phục vụ cho chúng.
Chúng cố truy bắt con bé.
- Cha nó đã cuỗm nó đi.
- Và ông đã sắp đặt chuyện này...
Bản hợp đồng, McCabe, tất cả những việc này...
ông thuê tôi giết họ.
Cô được quyền đưa ra ý kiến.
Một người cha và con gái của anh ấy, Stick.
Ông đã điều khiển tôi rất khéo léo.
Tôi ư?
Tất cả là 1 sự thử nghiệm sao?
Mọi thứ từ ngày ông đuổi tôi đi,
tất cả là 1 sự thử nghiệm ư?
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi mắc sai lầm?
Một vài bài học không thể dạy được, Elektra.
Chúng phải được trải nghiệm mới có thể hiểu được.
Khi con đến đây, con tràn đầy sự giận dữ.
Những chuẩn mực phép tắc con từng có,
đã bị hủy hoại bởi tính thô bạo và những bi kịch.
Đó không phải là phương pháp.
Không phải phương pháp của chúng ta.
Ông đã nói ra những câu đố.
Nó dùng để cảnh báo học sinh của ta.
Ta luôn biết trái tim con thuần khiết.
Con chỉ cần thấy nó từ chính mình .
Còn Abby?
Chừng nào Kirigi còn sống,
Con bé chỉ an toàn khi ở đây.
Nó không có sự lựa chọn.
2, 3, 4, 5.
1, 2, 3, 4.
2, 3, 4. 1...
Vẫn phá cửa và vào cô thấy.
Xin lỗi.
Cháu cần nó.
Cứ tiếp tục tập luyện.
Cháu xin lỗi vì đã dối cô.
Đừng xin lỗi.
Cháu chỉ làm những gì cần làm.
Cháu không muốn dối cô.
Bố cháu cũng thế.
Việc không nói với cô làm cháu phát ốm.
Ai cũng dối cả, Abby.
Không ai nói sự thật về họ.
Kể cả cô.
Đặc biệt là cô.
- Thời kỳ tạm ngừng SX và giảm lương.
- Như thế đó.
Và việc đếm.
- Xin lỗi?
- O.C.D.
Cô không có O.C.D.
Cô có khi cô là đứa trẻ,
nhưng cô đã không làm nó từ nhiều năm rồi.
Cô cứ làm nó.
Khi cô đi chậm như thế.
Thế cô làm gì?
Cô đang đếm mà?
Đừng có chế giễu.
Cô vẫn giỏi hơn cháu.
Có thể.
Có muốn khám phá không?
Cháu sẽ đi tìm bố.
- Đừng đánh.
Cháu đang đánh đó.
Cháu sẽ sớm giỏi hơn cô.
Cháu chỉ là đứa trẻ
Cháu không muốn ở đây.
Cô muốn gì?
Kết thúc chuyện này, anh và tôi.
Không sự giúp đỡ từ Stick và cha anh.
Người chiến thắng sẽ được tất cả.
Và tôi giết cô,
kho báu nhỏ là của chúng tôi.
Và khi anh thua,
cô bé sẽ tự do mãi mãi.
- Đồng ý chứ?
- Đồng ý.
Chúng ta sẽ gặp nhau nơi mọi việc bắt đầu.
Nơi bắt đầu cũng sẽ là nơi kết thúc.
Ít nhất với cô
Cô gái thông minh.
Chúng ta lại gặp.
Giờ cô sẽ nhớ.
Cô không thể làm được chuyện gì.
Vậy sự cân bằng được trao cho tôi.
Để cô ấy đi.!
Cô bé dũng cảm.
Cô dạy dỗ nó tốt đấy.
Nhưng đã đến lúc để thay chủ mới.
Đó có phải những gì lão mù dạy cháu?
Không đủ mạnh.
Nhưng cháu sẽ học cách lường trước đối thủ.
- Abby...
- Cháu sẽ không rời cô đâu.
- Cháu là hình phạt cho kẻ thù.
- Cũng như cô.
1, 2, 3.
Tattoo, Kho báu đang ở đây.
Hãy ở ngay sau cô.
Lại gần đây, Abby.
Elektra!
Trò bịp bợm.
Tôi đã thấy trước đây.
Abby, Cháu ở đâu?
- Elektra?
- Không chính xác.
Cháu biết đấy, ta cũng là kho báu...
và ta không muốn bị thế chỗ.
Vậy chúng ta hãy phù hộ cho cái chết
giữa ta và cháu.
Abby!
Đủ rồi. Đã đến lúc kết thúc
Tôi đã nói,
cô không thể làm được mà.
Cô không được nhanh nhẹn, Elektra.
Thôi nào, cố lên.
đẩy, đẩy, đẩy.
Cố lên. Hãy đẩy, đẩy, đẩy, đẩy!
Tiếp tục đi, Elektra.
Tiếp tục đi.
Cháu chỉ là đứa trẻ.
Cháu không muốn ở lại đây.
Elektra.
Đừng lo, Elektra.
Tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô bé.
Abby.
Khỉ thật. Cố lên.
Abby.
Abby, Hãy nghe cô.
Hãy nghe cô.
Ta luôn biết trái tim con thuần khiết.
Chỉ cần con thấy nó hướng về chính mình.
Này, cô bé chiến binh.
Lại đây.
Lại đây, Abby.
Cô đang tìm cháu.
Chào.
Cảm ơn.
Hãy chăm sóc tốt con bé.
Xin lỗi.
Vâng, tôi ghét điều đó.
Vậy, điều gì tiếp theo? Kirigi biến mất.
Không ai sẽ bắt cháu.
Trở lại trường?
- Đến bãi biển và tắm nắng.
- Và ăn kem.
Ôi.
Cô đã mang lại sự sống cho cháu.
Cháu đã giúp cô là chính mình.
Cháu sẽ lại cô chứ?
Chúng ta sẽ tìm thấy nhau.
Làm ơn đừng để con bé như con.
Tại sao không?
Hóa ra con cũng không quá tệ.
Con không muốn cô bé quá đau khổ.
Còn tùy cô bé.
Đằng nào, Sống trở lại sẽ
không như lần đầu, phải không?
Thỉnh thoảng...
Có khi còn tốt hơn.
Translated by Kangkok - Bitvn.net