Tip:
Highlight text to annotate it
X
♪♪ [ Slide Guitar: Melancholy ]
♪♪ [ Continues ]
[ Container Clatters ]
♪♪ [ Radio: Mexican Folk Ballad, Muffled ]
♪♪ [ Continues ]
[ Ice Crunching ]
[ Groans ]
[ Body Thuds ]
Cái quái gì thế?
Này.
[ Man With German Accent ]
Cậu có biết mình đang ở
bên nào của biên giới không?
Cậu có tên không?
Có vẻ như...
thứ gì đó đã
cắt mất lưỡi của cậu.
Hoặc là thế, hoặc...
cậu có gì đó phải giấu.
[ Laughing ]
Ah.
Không thể biết được.
Cậu nghe rõ tôi nói rồi đấy.
[ Laughs ]
Ah.
"Walter R. Henderson."
Giờ, tôi muốn hỏi cậu
1 câu hỏi cuối cùng.
Cậu thấy tấm danh thiếp
này chứ?
Có phải là cậu không?
hay là họ hàng của cậu?
Tôi sẽ gọi vào số này...
để xem họ có thể nói cho tôi
cậu là ai không?
Tôi không có đủ giường
để cho người câm đâu.
[ Door Opens, Closes ]
[ Doctor ]
Tổng đài,
tôi cần nối máy.
Los Angeles, California.
Mã vùng —
[ Continues, Indistinct ]
À, sao?
Ông có thể... — Ông có thể nói chính xác
vị trí bệnh viện của ông được không?
Đó là chỗ quái nào?
Ồ, được rồi.
Vâng, ừm...
Được rồi. Tôi sẽ tới
Tôi sẽ tới nhanh nhất có thể.
Ông nói với anh ấy
là tôi sắp tới được chứ? Được rồi.
[ With French Accent ]
Steven, tôi nghĩ là anh sẽ phải
thay đổi cái này.
Đoạn này?
Đúng rồi, vì nó có trong bản in.
[ Man ]
Anne, em yêu?
- Anh vừa nhận được 1 cuộc gọi vô cùng kỳ lạ.
- Từ ai?
Từ bệnh viện nào đó ở Nam Texas...
1 nơi có tên là Terlinqua
Họ nói họ đã tìm thấy Travis.
Ôi không.
Anh định làm gì?
- À, anh sẽ xuống đó và đón anh ấy..
- Ôi, Walt
Anh phải làm gì chứ?
Anh không thể bỏ anh ấy ở đó.
Thế còn Hunter thì sao?
Em phải nói gì với thằng bé?
À, cứ nói với thằng bé
là anh phải đi công tác.
Ý em là về Travis cơ.
À.
Anh nghĩ tốt hơn là
em nên nói thật.
10 đến Van Horn.
90... đến Alpine.
118 phía Nam.
Terlingua.
Cậu hẳn phải là em trai
của cậu câm.
- Câm?
- Ừ.
Họ không nặn được lời nào
từ cậu ta cả.
Hẳn là gặp chuyện rất
khủng khiếp phải không?
Tôi không biết.
Hơn 4 năm rồi tôi chưa gặp anh ấy.
Thế sao?
Rất nhiều điều có thể xảy ra
với 1 người trong 4 năm.
Đủ mọi loại rắc rối...
những rắc rối đắt giá.
Ý ông là sao?
À, ở dưới này...
1 người thỉnh thoảng
tự quẳng mình vào rắc rối.
Và tốn ít tiền
để có thể thoát ra được.
Cậu hiểu ý tôi muốn nói đấy.
Tôi không hiểu.
Tôi muốn ông vào thẳng vấn đề,
vì tôi muốn thấy anh trai tôi.
Được rồi, thưa cậu
Nhưng trước hết tôi muốn
hỏi cậu 1 chuyện.
Anh trai cậu đã bao giờ
bị đâm xe chưa?
Ừm, đâm xe.
Chưa, theo như tôi biết.
[ Chuckling ] Thế thì hẳn là cậu ta
đã gây sự với tay máu mặt nào rồi.
Nếu ông không phiền,
tôi muốn gặp anh trai tôi ngay.
- Cậu ta biến mất rồi.
- Ý ông là anh ấy không ở đây.
Sau khi tôi đi cả quãng đường dài đến đây?
Cậu ấy đã đi khỏi
sáng sớm nay.
Tuy nhiên chúng tôi có
tài sản của cậu ta.
Giữ cho cẩn thận
[ Chuckles ]
Chúng tôi sẽ rất vui lòng được đưa nó cho cậu...
ngay khi cậu quan tâm đến
phần thưởng nho nhỏ cho chúng tôi.
[ Engine Idling ]
[ Grate Clatters ]
[ Walt ]
Travis?
Travis. Này.
Anh không nhận ra em à?
Walt đây.
Em trai anh đây...
Walt
[ Laughs ] Chuyện quái gì đã xảy ra với anh thế?
Trông anh như vừa đi 40 dặm đường gồ ghề vậy.
Mau lên. Vào xe nào. Trav?
Thôi nào.
Đúng rồi.
Mau lên.
Đây, Trav.
Đồ của anh đây.
Em lấy lại nó
ở phòng mạch đằng đó.
Chọn đúng chỗ hạ cánh đấy.
Em không trách anh vì đã chuồn khỏi đó.
Ừm, coi nào. Trav.
chúng ta sẽ phải đi khá là xa đấy.
Anh sẽ không câm như hến suốt
quãng đường còn lại đấy chứ?
Ý em là, thế thì sẽ cô đơn lắm.
Trav?
Anh nói em nghe anh đã biến đi đâu mất
4 năm vừa rồi không?
Anh có gặp hay nói chuyện với
Jane không?
Trời ạ, Anne và em,
bọn em kiểu như đã bỏ cuộc.
Thực ra bọn em...
Bọn em nghĩ a đã chết.
[ No Audible Dialogue ]
Nó khá là...
Ổn.
À...
[ Sighs ]
- [ Slaps Bed ]
- Đúng rồi.
Trav, có lẽ anh nên đi rửa ráy...
anh biết đấy,
đi tắm chẳng hạn?
Em nghĩ em sẽ quay lại thị trấn
và mua cho anh ít quần áo mới.
Anh có thể dùng 1 bộ quần áo mới,
phải không?
Anh đi cỡ giày nào nhỉ?
Được rồi, xem nào.
Có vẻ như em to hơn 1 cỡ, phải không?
Anh lấy đâu ra,
bộ râu đấy thế?
Khá là sành điệu đấy.
[ Chuckles ]
Được rồi. Em sẽ tạt qua thị trấn
và quay lại ngay.
sẽ không lâu đâu.
Anh sẽ ổn phải không. Trav?
Được rồi,
em sẽ quay lại ngay...
[ Curtain Rings Slide ]
[ Shower Runs ]
♪♪ [ Humming ]
[ Exhales ]
[ Shower Running ]
[ Train Horn Blows ]
Mẹ kiếp.
[ Train Approaching, Horn Blowing ]
[ Car Door Opens ]
[ Sighs ]
Nói cho em biết
anh đâu được không, Trav?
Ngoài kia có gì?
Chả có gì ngoài kia cả.
Anh không tin em à?
Em chỉ đang cố gắng giúp anh, Trav.
Thế thôi.
Thôi nào.
Ổn rồi.
Đi với em ra xe nhé?
[ Thunderclap ]
[ Thunder Rumbles In Distance ]
Mặc quần áo mới,
thích phải không?
[ Vehicles Passing ]
[ Pressing Buttons ]
- [ Child On Phone ] Alo
- Chào, Hunter. Bố đây.
- Bố tưởng con đã đi ngủ rồi chứ.
- Con đang xem TV
Đoán xem bố đang đi
thăm ai ở Texas này.
- Ai thế?
- Bố của con.
Con có nhớ bố của con không?
- [ Hunter ] Không.
- Không tí nào?
- I remember Con nhớ là bố trông gầy gầy.
- [ Walt Laughs ]
- [ Walt ] Thế à?
- Con nghĩ thế.
- Biết gì không.
- Con không biết.
Ta sẽ đưa bố về con về thăm.
[ Coughs ]
Travis.
Anh còn nhớ cu con anh không?
Hunter.
Thằng bé ở với bọn em.
Thằng bé đã ở với bọn em từ khi
anh biến mất.
Bọn em không biết phải làm gì khác
nên bọn em giữ cháu lại.
Một ngày thằng bé
cứ thế đứng trước cửa nhà
Tất cả những gì nó nói là
có người đã mang nó đến đây bằng ôtô
Nó không biết chuyện gì
đã xảy ra với anh và Jane.
Bọn em đã thử tất cả những cách
có thể nghĩ được để tìm anh hoặc Jane.
Bọn em đã cố tìm cô ấy.
Cô ấy cũng biến mất.
Bọn em không biết phải làm gì nữa.
Travis...
Em không biết
anh đã gặp phải những rắc rối gì.
Em không biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng, mẹ nó chứ,
em là em trai anh.
Anh có thể nói với em.
Em mệt vì phải độc thoại lắm rồi.
[ No Sound On TV ]
[ Rain Falling ]
[ Object Clatters ]
Làm ơn cho loại không chì.
Anh biết không, em bắt đầu
mệt mỏi với cái thói quen im lặng này rồi.
- Anh có thể nói.
Em cũng có thể im lặng.
Cả 2 chúng ta sẽ sớm câm như hến
suốt phần còn lại của chuyến đi.
- [ Travis ] Paris.
- Anh biết không... Cái gì?
Paris.
Paris?
Cậu đã từng tới Paris chưa?
- Chưa.
- Giờ chúng ta đến đó được không?
Nó hơi ngược đường đấy.
Chưa, em chưa bao giờ tới Châu Âu
Anne luôn muốn tới đó.
Vì cô ấy đến từ Pháp,
anh nhớ chứ?
Nhưng dường như bọn em không bao giờ
có thời gian vì em bận chuyện cơ quan quá.
[ Family Chattering ]
Đi nào, Trav.
- Có chuyện gì thế?
- Chúng ta đi đâu đấy?
Chúng ta sẽ bay đến L.A
Anh sẽ không sợ bay
đấy chứ?
Chúng ta...
Chúng ta sẽ rời mặt đất?
- Vâng.
- Tại sao?
Bởi vì quá xa để có thể lái xe.
Nó sẽ tốn thêm 2 ngày.
Em không có thời gian, Trav.
- Tại sao?
- Vì...
Coi nào, chỉ là bay thì dễ dàng hơn,
Trav.
Nhanh hơn. Thôi nào.
[Jet Engine Roar ]
[ Walt ]
Đưa anh về nhà nào,
được chứ?
Em sẽ đưa anh về nhà, giúp anh ổn định,
và rồi anh có thể làm gì anh muốn.
[ Travis ]
Cho tôi ra, nếu không tôi sẽ nhảy.
[ Woman ] Thưa ông, chúng ta không thể
dừng máy bay mỗi lần có người sợ.
[ Walt ] Anh không thể lên máy bay
và rồi từ chối rời khỏi mặt đất được.
Anh không làm thế được.
Đây không phải là thế giới hoang dã.
Giờ anh sống với con người.
Được chứ?
[ Woman ]
Đáng ra ông nên thuê
máy bay riêng.
Ông có nhận ra là ông
đang làm cản trở bao nhiêu con người không?
[ Walt ]
Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi.
Tôi xin lỗi.
Được chưa?
- [ Travis ] Được rồi, tôi ổn rồi.
- [ Woman ] Tạm biệt
[ Walt ]
Chuyện này bắt đầu
hơi lố bịch rồi đấy. Travis.
[ Travis ]
Cậu sẽ bỏ tôi à?
Không, em sẽ không bỏ anh.
Cậu bỏ tôi đi cũng được.
Anh không biết, em yêu. Không.
Anh ấy... Anh ấy hoảng loạn
hay gì đó.
À, thử máy bay khác
cũng sẽ không có tác dụng gì.
Không phải tại cái máy bay.
Anh ấy sẽ lại đòi xuống.
À, bọn anh sẽ phải lái xe.
Thế thôi.
- [ Woman On P.A. ]
Tin nhắn cho Joy Stockwell.
- Ừ, sẽ mất thêm nguyên 2 ngày
[ Woman On P.A. ]
Austin sẽ đến bất cứ lúc nào.
Tôi không hiểu sao anh phải dùng
đúng cái xe anh dùng trước đây.
Chúng giống nhau cả.
Tất cả những xe chúng tôi có đều là
T-Bird, Old Chevy hay tương tự thế.
Tôi còn không chắc là tìm
được cái xe lần trước anh thuê.
Tôi biết, tôi biết.
Anh trai tôi để quên thứ gì đó trong xe.
Bọn tôi hy vọng có thể tìm lại
nó trong xe.
Ồ, thế thì tôi chỉ cần gọi
phòng đồ thất lạc trong trường hợp đó.
Không, không.
Chúng tôi phải có cái xe đó.
À, tôi không thể làm thế.
Không có cách nào tìm ra cái xe đó cho anh.
- Tại sao? Cô có biển số xe ngay đây.
- À, đúng thế, nhưng...
Cứ cho chúng tôi biển số xe.
Chúng tôi sẽ tìm nó.
Nhưng tôi không thể để anh
ở bãi đỗ xe.
Tại sao không?
Chúng ta đang đứng trên đó đây.
Tôi phải mời anh quay lại
văn phòng với tôi.
- [Jet Engine Roar ]
- Travis!
Sao?
Em không nghĩ là chúng ta
sẽ thuê được cái xe cũ.
[ Woman ] Nhưng tôi có thể cho anh thuê
đúng loại xe anh từng thuê.
Chúng ta cần cái xe đó, Walt.
Làm sao chúng ta vào được cái xe khác?
Làm ơn cho chúng tôi biển số
được không?
Thôi nào. Đi mà.
Được rồi.
Biển số xe là 667DJ P.
6 - anh nhớ chưa?
- [ Walt, Travis ] 667DJ P.
- Đúng thế.
- Nó... có 1 lằn gờ trên mui.
- Đúng rồi.
- [ Walt ] Cái gì thế?
- Sao?
Anh cầm cái gì trong tay thế?
- 1 tấm ảnh.
- Ồ? Ảnh gì?
1 tấm ảnh...
chụp Paris.
Paris? Thật à?
Ừ. Ảnh chụp
1 phần của Paris.
Anh lấy đâu ra 1 tấm ảnh
của Paris?
- Em xem được không?
- Được.
Đây sao?
Đây là Paris.?
Em thấy trông giống hệt Texas.
Đúng thế.
Paris ở Texas?
- Nó ở ngay đây trên bản đồ.
- Thật sự có 1 nơi tên là Paris, Texas à?
Nó ở ngay đây.
Làm cách nào anh lại có tấm ảnh
chụp 1 cái ghế trống ở Paris, Texas?
Nó là của anh.
Em biết, nhưng sao
anh lại có nó?
Ừm, anh mua nó ở bưu điện...
lâu rồi.
Anh mua tấm ảnh chụp 1 bãi đất trống
trong bưu điện.
[ Clicks Tongue ]
Không. Anh đã mua mảnh đất.
- Ồ, anh đã mua lô đất.
- Đúng thế.
Ồ, để em xem lại nào.
Không có gì ở trên đấy cả.
[ Laughs ]
Trống không.
Tại sao anh lại muốn mua
1 lô đất trống ở Paris, Texas?
Ừm...
anh quên mất rồi.
Đây, Trav.
[ Travis ] Em có nhớ tên đầu
của mẹ là gì không?
- [ Walt ] Mary.
- Không, anh biết.
Ý anh là, ừm, tên...
trước khi mẹ cưới bố cơ.
- [ Walt ] Tên thời con gái của mẹ?
- Đúng rồi.
Anh không nhớ tên thời con gái
của mẹ?
Không.
Zaquine.
[ Travis ]
Zaquine. Phải rồi,
tên Tây Ban Nha.
- Ông ngoại là người Tây Ban Nha.
- Thế à?
[ Train Horn Blowing ]
Em không tin nổi.
Cuối cùng anh đã
quyết định ăn.
Ăn uống và nói chuyện.
Anh sẽ trở lại vùng đất của người sống
trước khi anh kịp nhận ra, Trav.
Em có muốn anh lái xe không?
Hẳn rồi.
Anh có nghĩ là anh còn nhớ cách không?
Cơ thể anh nhớ.
Em có thể ngủ trong lúc anh lái.
Được rồi.
[ Yawns ]
Trav...
có nghĩ là có thể anh đã
sẵn sàng đề...
nói em nghe chuyện quái gì đã xảy ra
với anh suốt 4 năm qua không?
Không, chưa.
[ Birds Chirping ]
[ Sighs ]
Travis?
Sao?
[ Sniffles ]
Chúng ta đang ở đâu, Travis?
Chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao chúng ta ra khỏi
đường cao tốc?
Chúa ơi!
Em còn không được ngủ yên
5 phút mà không có chuyện.
Tại sao anh lại rẽ ra đây?
Anh không biết anh rẽ ra ở đâu.
Không có tên
Nhất quả đất luôn.
Chúng ta đững giữa sa mạc Mojave
ở chỗ không có tên.
Anh có thể tìm lại
đường cao tốc.
[ Train Horn Blowing ]
Trav, em muốn nói chuyện với anh
1 chút về Hunter.
Giờ thằng bé lên mấy rồi?
Tháng 1 là nó tròn 8 tuổi.
- Vậy là nó 7 tuổi.
- Đúng thế.
Chuyện mà em muốn nói là, ừm...
[ Clicks Tongue ]
À, giờ nó... nó như
1 phần của gia đình.
Anne và em giờ như
bố mẹ của nó.
- Anne là vợ em.
- Đúng thế. Anh còn nhớ cô ấy, phải không?
Không. Thằng bé có nghĩ
em là bố nó?
À... Anne đã nói với nó
là anh sắp về.
Nó nghĩ anh là ai?
Em đã nói với nó anh
là bố nó.
Nhưng, coi này...
Anh đã di xa 1 thời gian dài, Trav.
Anh đã đi bao lâu?
Em có biết không?
4 năm.
4 năm có phải là
quãng thời gian dài không?
[ Sighs ]
Với 1 thằng bé.
Đó là 1 nửa quãng đời của nó.
Nửa quãng đời của một thằng bé.
- Anh nhớ ra rồi.
- [ Walt ] sao?
- Tại sao anh mua mảnh đất đó.
- Ồ, tại sao?
À, có lần mẹ đã nói với anh là...
đó là nơi bố và mẹ lần đầu,
ừm, ngủ với nhau.
- Ồ. Ở Paris, Texas?
- Đúng thế.
- Mẹ đã nói với anh thế?
- Ừ.
Thế nên...
anh biết được rằng đó là nơi anh...
anh đã bắt đầu.
Ý anh là anh,
Travis Clay Henderson.
Họ đặt cho anh cái tên đó.
Anh đã bắt đầu ở đây.
- Paris, Texas, hả?
- Ừ.
Vậy anh nghĩ là anh có thể
được hình thành ở đó?
- Ừ.
- Anh có thể đã đúng, Travis.
Bố luôn đùa về chuyện đó.
Đùa thế nào?
Ông ấy... Ông ấy giới thiệu mẹ
là cô gái ông ấy đã gặp ở Paris.
Và ông ấy sẽ đợi, ừm,
trước khi ông ấy nói "Texas"
cho đến khi mọi người nghĩ rằng
đó... ông ấy ám chỉ...
Ông ấy sẽ đợi trước khi nói "Texas"
cho đến khi mọi người nghĩ...
sau khi mọi người nghĩ ông ấy
nói về Paris, nước Pháp.
Ông luôn cười không ngớt
về chuyện đó.
[ Travis ]
Vậy là em sống ở Los Angeles hả?
À, bọn em sống ở vùng ngoại ô,
nhưng em làm việc trong thành phố.
Thế à?
Em làm gì?
Em làm bảng quảng cáo.
Vậy ra em là người
làm ra những cái kia, phải không?
Anh rất thích chúng.
1 vài cái rất đẹp
Em không phải là người duy nhất
trên thế giới làm chúng, Trav.
[ Freeway Traffic In Distance ]
Trav? Đằng này.
Đẹp phải không?
Mới ở đây được 3 tháng.
Em thực sự thích nó, nhưng
em đã bị dính 1 đòn kinh tế nặng nề, nói để anh biết.
- Giống mọi người trong thời điểm này.
Chào em yêu
Mọi thứ ổn cả chứ?
Hẳn rồi.
Bọn em nhớ anh lắm.
Ừ, anh cũng nhớ em.
[ Exhales ]
- Vào đi
- Travis.
Chúa ơi.
Bọn em đã bắt đầu băn khoăn
liệu có được thấy lại anh nữa không.
Đã lâu lắm rồi.
Anh có chuyện đi
vui vẻ chứ?
Ừ, ổn cả.
Hunter?
Hunter, đây là Travis.
Chào.
[ Raw Vegetables Crunching ]
Em cá là lúc đi qua sa mạc Mojave
rất nóng.
Đúng thế.
Thật tệ là 2 người
phải lái xe.
Đã xảy ra chuyện gì?
À, chỉ là Travis, ừm,
không thích bay.
Ồ, em không trách anh.
Em không thể chịu nổi máy bay nữa,
nhất là từ khi bọn em sống trong ngôi nhà này.
Tất cả những gì bọn em nghe được
là tiếng máy bay ngày qua ngày.
Con thích thế.
[ Crunching ]
Anh từng bay rồi, phải không,
Travis?
Không.
Ồ. Em cứ tưởng em nhớ
đã có lần Jane nói với em...
là 2 người đã cùng nhau bay đến Dallas...
hay nơi nào đó.
Ừm...
Có lẽ em nhầm.
[ Game Beeping ]
[ Travis Clears Throat ]
[ Beeping Continues ]
Em yêu, anh ấy chưa ngủ trên giường
kể từ khi về đây. Anh thề có Chúa.
Anh còn không nghĩ
việc đó là cần thiết.
Thế thì anh ấy ngủ ở đâu?
À, anh ấy không ngủ.
Anh ấy phải ngủ
ở đâu đó.
Được rồi, nhưng anh không nghĩ
là anh ấy sẽ dùng đến nó.
Rồi sẽ có lúc anh ấy mệt.
Ồ, có khăn tắm cho anh, Travis.
Và đồ lót và tất
của Walt.
- Ồ.
- [ Kisses ] Chúc ngủ ngon.
- Chúc ngủ ngon
- [ Kisses ]
Cảm ơn.
[ Walt Yawns, Chuckles ]
Được rồi
[ Clears Throat ]
Chợp mắt tý đi.
Ừ.
- Ngủ ngon nhé.
- Được rồi.
♪♪ [ Singing Folk Song In Spanish ]
♪♪ [ Singing Continues ]
♪♪ [ Ends ]
[Jet Engine Roar ]
Anh đã đánh chúng.
Anh tốt quá, Travis.
Anh có muốn vào nhà
ăn sáng không?
Anh không đói à?
Chúng ta sẽ có bánh quế dâu.
Anh có thích không?
Anh có muốn ăn 1 ít không?
Có cà phê nóng trong lò
nếu anh muốn uống.
Nhìn cái xe tải kia kìa.
[ Kisses ]
[Jet Engine Roar ]
Chào.
[Jet Engine Roar ]
- Quyết định đánh nó, hả?
- Ừ.
Anh đã làm gì... đánh xi à?
Em có thể kiếm cho anh việc này
ở sân bay.
Này. Em có muốn thử đôi bốt mới
này không?
Được, anh có thể đi chúng.
Cảm ơn.
[ Coughs ]
[ Anne ]
Travis?
Em đang vội để đưa
Hunter đến trường đúng giờ.
Chiều nay bọn em sẽ quay lại.
Số điện thoại văn phòng của Walt
ở trên bàn ăn.
Hẹn gặp lại
- Ừ
- Tạm biệt
[ Train Horn Blowing In Distance ]
[ Sighs ]
- Anne?
- vâng?
Anh đã nghĩ là. Có thể, ừm,
anh có thể gặp Hunter sau giờ học.
và bọn anh có thể đi bộ
về nhà cùng nhau nếu thằng bé muốn.
Ồ có vẻ như là một ý kiến hay, Travis.
Đi bộ về nhà?
Con không muốn đi bộ về nhà, mẹ ơi.
- Tại sao?
- Chả ai đi bộ cả. Mọi người đều đi xe.
- Thôi nào, Hunter.
- Không.
Con đi bộ về nhà 1 lần trong đời
thì có làm sao đâu.
- Không, không. Anh không muốn.
- Con không muốn đi bộ, mẹ ơi. Mọi người...
- Travis, em năn nỉ đấy. Thằng bé sẽ đợi anh trước cổng
- Mọi người sẽ thấy con.
Walt có thể chỉ cho anh đường tới đo.
Không xa đâu.
Và vào xe đi, Hunter.
Chúng ta đã muộn sẵn rồi.
[ Car Door Closes ]
[ Hunter, Muffled ]
Mẹ ác thế.
[ Engine Starts ]
[Jet Engine Roar ]
[ Children Shouting, Chattering ]
Tuyệt vời.
[ Chattering Continues ]
[ Boy ]
Tớ trượt lớp mẫu giáo.
- Tớ đi với cậu được không?
- Hẳn rồi.
[ Whistle Tweets ]
[ Starter Cranking ]
[ Whistle Tweets ]
[ Children Chattering ]
[ Thunder Rumbling In Distance ]
[ Anne ]
Em thật sự xin lỗi
vì chuyện này, Travis.
Không dễ dành gì với thằng bé,
Anne.
[ Rain Falling ]
Anne, ổn rồi.
Nó ở trong này.
Con đang làm gì thế?
lái xe.
- Tới đâu?
- Chỉ lái thôi.
Con không trốn ở đây đấy chứ?
Không.
Hunter, Travis là bố để của con.
Con có biết thế phải không?
Bố, bao giờ thì họ sẽ làm tàu vũ trụ
như làm ô tô?
Hunter, bố đang hỏi con.
Con trả lời được không?
Sao ạ?
À, Travis đã đến trường gặp con,
và muốn đi bộ về cùng con về nhà.
Không ai đi bộ cả.
Đó không phải là vấn đề.
Travis là bố đẻ của con,
và ông ấy muốn nói chuyện với con.
Tại sao?
Về cái gì?
Được rồi, đi nào.
Đi ăn tối thôi.
[ Walt Sighs ]
Này Trav, anh có nhớ khoảng thời gian...
mà Anne và em đã xuống thăm anh
5 năm trước không?
Không.
Anh và Jane ở dưới Texas,
ngay trên bờ biển.
Hunter khoảng 3 tuổi.
Anh không nhớ sao?
- Không.
- Con nhớ. Chúng ta đã đi câu cá.
Đúng rồi. Bố đã quay vài đoạn phim trong
chuyến đi đó và chép lại tất cả.
Em nghĩ có thể anh muốn xem
vài tập.
Đó là gì?
Phim. Anh biết đấy, phim Super 8
Ồ.
Walt, có lẽ Travis không muốn.
Sao?
À, có thể anh ấy muốn đợi 1 thời, gian
trước khi xem nó.
[ Sniffles ]
Tùy anh ấy thôi.
Em chỉ nghĩ là có thể
anh muốn xem.
Phim hả, hẳn rồi.
Tuyệt. Có nhiều thứ hay ho lắm.
Có nhiều cảnh quay tuyệt vời
có Hunter.
Con đã xem rồi.
Thì con sẽ phải xem lại.
- Đi nào. Giúp bố dựng máy chiếu.
- Vâng.
- [ Projector Whirring ]
- ♪♪ [ Guitar: Mexican Ballad ]
[ No Audible Dialogue ]
[ Anne Chuckles ]
- Là con đang lái xe
- Bố biết. Con sẽ lái xe giỏi.
[ Chuckles ]
[ Laughs ]
Đến giờ đi ngủ rồi, Hunter.
[ Clicks Tongue ]
Ôi mẹ.
Đừng than vãn.
Hơn 10h rồi.
- Chúc bố ngủ ngon.
- Chúc con ngủ ngon.
[ Kisses ]
Mmm.
Chúc bố ngủ ngon.
Mẹ có nghĩ là bố kia còn yêu
mẹ kia?
Làm sao mẹ biết được, Hunter?
Con nghĩ là còn.
- Sao con biết.
- À, cái cách bố nhìn mẹ kia.
Ý con là trong phim?
Vâng, nhưng đó không phải là mẹ kia.
Ý con là sao?
Đó chỉ là mẹ kia trên phim...
từ lâu rồi...
trong 1 dải ngân hà rất, rất xa...
[ Laughs ]
[ Freeway Traffic In Distance ]
[ Plate Clatters ]
- Ông đang tìm gì thế?
- Tôi đang tìm...
ừm, người bố
- Bố của ông?
- Không, không. Chỉ là 1 người bố, bố nào cũng được.
1 ông bố trông thế nào?
Có rất nhiều loại ông bố khác nhau,
ông Travis.
À, tôi chỉ...
chỉ cần 1 người.
- Ông nghĩ là ông sẽ tìm được ở trong đó?
- Tôi không biết tìm ở chỗ nào nữa.
Ồ, tôi hiểu rồi.
Ông muốn trông giống 1 ông bố.
- Đúng thế.
- Mmm.
[ Chuckles ]
Nói tôi nghe.
Ông có muốn là 1 ông bố
giàu có không?
ừm, không.
- vậy là ông bố nghèo?
- Không.
Thế thì là gì?
- à, ở giữa
- Không, không. Không có ở giữa. phải không?
Ông phải là 1 ông bố giàu
hoặc 1 ông bố nghèo
- Giàu
- [ Laughs ] Tốt.
Đợi chút. Xem nào.
Nào. Được rồi.
Xem nào.
- Sao hả?
- Đẹp đấy..
[ Laughing ]
Được rồi. Ông phải nhớ 1 điều.
Để trở thành 1 ông bố giầu,
Ông travis...
ông phải nhìn lên trời
và không bao giờ cúi xuống đất, được chư?
Nhìn đi.
Cao hơn tẹo nữa.
Như thế.
Bước đi nào.
Không phải. Như thế...
Ông phải bước dứt khoát vào.
[ Murmuring ]
Với sự tự tin.
Ông hiểu chứ.
Với sự tôn trọng.
- À, lòng kiêu hãnh
- Chính nó.
Lòng kiêu hãnh.
Nào.
Ừm...
Đúng rồi.
- [ Children Chattering In Distance ]
- [ Clears Throat ]
Bác ấy là ai thế?
Cậu có biết không?
Có. Đó là bố tớ.
[ Children Laughing, Chattering ]
[ Hunter ]
Không. 2 người là anh em.
Không, 2 người đều là...
2 người đều là bố.
Không. Bỏ đi.
- Nhưng đều là bố của ai?
- Bố của tớ
Làm...Làm sao mà cậu
lại có 2 bố?
Chắc là may mắn
- Thôi, chào
- Chào.
[ Trash Can Clatters ]
[ Hunter ]
Đó là bộ vest của bố con.
Ý con là Walt
Con gọi Walt là bố cũng không sao.
Đúng thế, bố mượn nó của Walt.
Cậu ấy nói không vấn đề gì.
Những tấm ảnh này là gì?
Đó là bố của bố...
và là ông nội của con.
- Tên ông là gì?
- Travis.
- Giống tên bố
- Mm-hmm.
Giờ ông ở đâu?
Ông đã mất...
vài năm sau tấm ảnh này.
Trong chiếc xe đó.
- Ồ. Ông đã mất.
- Mm-hmm.
Nhưng bố có cảm thấy được
là ông đẫ mất?
Ý con là sao?
Bố biết những lúc ông đi lại
và nói chuyện phải không?
- Ừ.
- Thế bố có cảm thấy rằng ông đã mất không?
Có. Đôi khi.
Bố biết là ông đã mất.
Con chưa bao giờ cảm thấy
là bố đã chết.
Con luôn cảm thấy bố ở quanh con.
- Thế à?
- Con cũng cảm thấy mẹ nữa.
- vậy sao?
- Bố không cảm thấy thế à?
Có.
Đó là bố hồi còn ở hải quân.
Hmm. Bố là đại tướng?
[ Laughing ]
Không. Đó là lúc bố...
Đó là lúc bố ở trong ban nhạc.
- Ồ.
- Ban nhạc của trường trung học.
Đây là con.
Bố thích tấm này.
Nhìn mà xem.
Trông thật hoang dã.
Thật lạ là khi...khi...
khi có nước ở giữa.
Và rồi biến thành chẳng cái gì cả.
Rồi nó...bùm...
Ừ. Đó là 1 tấm ảnh đẹp.
Và đây là mẹ của bố.
bà nội con.
Em không biết nữa.
Có vẻ như mọi thứ giữa chúng ta
đã thay đổi quá nhanh...
kể từ khi Travis tới.
Cái gì đã thay đổi.
em chỉ thấy lo thôi.
- Lo về Travis?
- Không.
Thế thì là gì?
Về những gì sẽ xảy ra với chúng ta
nếu chúng ta để mất Hunter.
[ Exhales ]
Chúng ta sẽ không mất Hunter.
Thế tại sao anh cứ
ẩn họ lại gần nhau?
Nó cũng gần giống như việc
anh muốn thằng bé đi.
- Ai?
- Hunter.
Anh biết em đang nói gì mà.
Anh cứ liên tục ủng hộ cho
công việc cha-con của họ.
Đấy không phải là "công việc"
Travis là bố nó,
và Hunter là con của anh ấy.
[ Conversation Continues, Muffled ]
Đó là sự thật.
Tất cả chúng ta đều biết.
- Travis là anh trai anh.
- Em biết.
Thế cái đống ủng hộ
nhảm nhí này là sao?
Em muốn chúng ta tiếp tục
giả vờ rằng chúng ta là bố mẹ của con trai của anh trai anh?
Em nghĩ là Hunter sẽ tin chuyện đó
bao lâu nữa?
[ Anne ]
Em chưa bao giờ giả vờ.
Em yêu nó, như thể
nó là máu mủ ruột thịt của em
[ Walt ]
Anh cũng thế.
[ Footsteps Approaching ]
- Chào, Anne.
- Chào, Travis.
Anh không ngủ nhiều,
phải không?
Travis.
Có chuyện em phải nói với anh.
Em đã định không nói, vì bằng cách nào đó
chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu không biết.
Em còn chưa bao giờ
nói với Walt hay Hunter.
Là gì vậy?
Sau khi Hunter tới sống với bọn em.
Jane đã từng gọi
để hỏi thăm về thằng bé.
Chị ấy bắt em hứa
không được nói với ai là chị ấy đã gọi.
[ Travis ]
Cô ấy có hỏi về anh không?
Có, lúc đầu.
Cô ấy đã gọi từ đâu.
Nơi nào đó ở Texas.
Những nơi nào?
Để em nói nốt đã, Travis.
Sau những chuyện đã xảy ra
giữa anh và Jane...
chị ấy quyết định rằng
Hunter nên sống với bọn em.
Chị ấy nói chị ấy không thể
là mẹ của thằng bé nữa.
Cô ấy đã ngừng làm mẹ nó
từ rất lâu trước đó rồi.
Travis, em không muốn có cảm giác
mình đang giấu diếm chuyện gì đó.
Cô ấy còn trẻ.
Cô ấy mong muốn điều gì đó.
Anh không thể tìm ra là gì.
Anh đã không nhận ra
mình cuồng nộ đến thế nào.
[ Sighs ]
Hơn một năm trước,
chị ấy ngừng gọi.
Từ đó đến giờ
em chưa nghe tin gì của chị ấy.
Không gì cả?
Không một lời.
Nhưng trong cuộc gọi
cuối cùng...
chị ấy bảo em mở
1 tài khoản ngân hàng cho Hunter.
1 tài khoản ngân hàng?
Giờ tất cả những gì
em biết về Jane là...
chị ấy đến ngân hàng đó
vào mùng 5 hàng tháng...
và gửi tiền cho Hunter.
Jane vẫn gửi tiền cho nó.
đôi khi là 100 đô-la.
đôi khi là 50 hoặc là 5
Cho tương lai của Hunter.
Em đã bảo ngân hàng
lần theo điện chuyển tiền.
Nó đến từ 1 ngân hàng ở Houston.
Ngân hàng nào?
Em đã ghi lại tên của nó
nếu anh muốn.
- Hôm nay là ngày mấy?
- Mùng 1 tháng 11.
[ Imitating Concussions ]
"Ta không nghĩ là chúng ta nên tiếp tục làm chuyện này nữa."
"Ngươi nói đúng."
[ Imitating Concussions ]
"Haha. Ý ta là chuyện kia cơ."
"Ôi."
♪♪ [ Band: Tex-Mex ]
♪♪ [ Man Vocalizes ]
♪♪ [ Man Sings In Spanish ]
♪♪ [ Tex-Mex Continues, Fades ]
[ Man Ranting, Shouting ]
Tất cả các người sẽ bị tóm
với đống bỉm trên người!
Đó là một lời hứa!
Tôi sẽ hứa với các người
bằng mạng sống của mẹ mình!
Ở đây, hôm nay,
trên chính mạng sống của mẹ mình...
thứ đang ở trên hành tinh xanh
của Chúa...
Thứ mà những kẻ không phải sinh ra ở
trong ống cống...
nên biết và thấu hiểu
đến tận xương tủy!
Chúng sẽ xâm chiếm tận giường
của nhà các ngươi!
Chúng sẽ lôi các người ra khỏi
bồn tắm ấm áp!
Chúng sẽ nhổ các người ra khỏi
những chiếc xe thể thao sang trọng!
không có nơi nào...
không có 1 nơi nào trong
cái thung lũng khốn nạn này...
Tôi đang gào lên từ cổ họng mình...
đến tận sa mạc Mojave khốn kiếp
và hơn cả thế...
qua cả Barstow...
và mọi nơ khác trong thung lũng
đến cả Arizona.
Không có nơi nào trong số đó
sẽ được coi là chốn an toàn!
Sẽ không có chốn an toàn!
Tôi có thể đảm bảo với các người
rằng chốn an toàn đã bị tiêu diệt!
Xóa sổ!
Tất cả các người sẽ bị trục xuất
và không có đường về!
Sẽ không về đến đâu cả!
và nếu các người nghĩ rằng
nó sẽ vui vẻ...
thì các người
sẽ còn thứ khác ập đến.
Đó có thể là 1 xô nhớt sên...
nhưng tin tôi đi...
Tôi biết mình đang nói
cái quái gì!
Tôi không điên!
và đừng bảo là tôi
không cảnh báo các người!
Tôi đã cảnh báo!
Tôi đã cảnh báo tất cả các người!
Em cứ tưởng anh sợ độ cao.
Không, anh không sợ độ cao.
Anh sợ bị rơi.
- Ồ, thế à? Thế đừng nhìn xuống là được.
- Không. [ Chuckling ]
Thật tệ là mọi vật trông không
giống như ở dưới đất.
Ý anh là sao?
à, trên này mọi thứ rõ ràng hơn.
[ Travis ]
Có lẽ nên làm rõ mọi chuyện.
[ Walt ]
Vâng, đêm qua em đã nói chuyện với
Anne.
Cô ấy khá là giận.
Ừ, anh biết.
Anh sẽ đi.
- Cái gì?
- Anh sẽ đi.
Này, em không nói với anh
chuyện này để bảo anh đi.
- Em không đuổi anh đi, Travis.
- Anh biết.
Thế thì có ích gì?
Sẽ chẳng giải quyết được gì cả.
Anh sẽ đi tìm Jane.
Bằng cách nào?
Đã 4 năm rồi.
Chị ấy đã hoàn toàn biến mất.
Em đã cố tìm chị ấy.
Em đã làm tất cả. Không thể tìm được.
À, anh chưa thử.
Anh có thể tìm được cô ấy.
- Điều gì làm anh tự tin thế?
- Anh chỉ biết vậy thôi.
- Giờ chúng ta xuống được chưa?
- Chưa!
Mẹ kiếp!
Anh nói em nghe chuyện gì đã xảy ra, Travis!
Em phát mệt vì cái sự
bí ẩn chó chết này rồi.
Em đã nuông chiều anh như 1 đứa trẻ
kể từ khi em đón anh ở sa mạc.
Giờ nói em nghe
chuyện gì đã xảy ra giữa anh và Jane.
Mẹ nó!
Em biết.
Đó không phải là việc của em.
[ Travis ]
À, anh sẽ cần phải lấy, ừm...
Tiền, thẻ tín dụng...
[ Walt ]
Hẳn rồi. Anh có thể lấy...
- [ Travis ] Em biết là anh sẽ trả lại cho em.
- Quên chuyện đó đi. Anh cứ dùng.
[ Travis ]
Anh sẽ tìm được cô ấy. Walt
[ Engine Stops ]
[ Children Chattering, Shouting ]
Hunter!
Đó là xe của bố à?
Ừ. Lại đây nào!
Quá ổn!
Cái này không tồi.
Anne cho nó vào bữa trưa mỗi ngày.
Phô mai con bò cười. Dính lắm.
Phô mai gì cơ?
Con bò cười.
Bố thích nó.
- Bố?
- Ơi?
Suốt thời gian đó
bố đã đi đâu?
Mexico.
Sao lại thế?
Bố không biết đi đâu nữa.
Mẹ đã đi đâu?
Bố không biết.
Nhưng giờ,
mẹ đang ở đâu đó ở Houston.
Đó là chỗ có trung tâm vũ trụ.
Ừ.
Đó là chuyện bố muốn nói với con.
- Giờ bố phải đi.
- Tại sao?
Vì bố sẽ đi tìm mẹ.
Còn con thì sao?
Bố vừa tìm thấy con mà?
Con đi cùng được không?
Còn Walt và Anne thì sao?
Ý bố là chúng ta sẽ
không bao giờ trở lại đây nữa?
Có chứ, nhưng...
bố chưa biết là bao giờ.
Con muốn đi cùng.
Con cũng muốn tìm mẹ.
Bao giờ mình đi?
Bây giờ.
Thế thì đi thôi.
Đầu tiên chúng ta sẽ phải
đi mua đồ cho chuyện đi.
vâng.
[ Hunter ] Chúng ta phải mua áo jacket, áo phông,
bàn chải... những thứ như thế.
Có khi còn cả bộ đàm nữa.
Bộ đàm? để làm gì?
Phòng xa thôi.
- [ Hunter ] Bố biết gì không?
- Biết gì?
Cả dài ngân hà này...
cả vũ trụ này...
từng gói gọn trong
1 cái chấm cỡ này.
- Và... và bố có biết chuyện gì đã xảy ra?
- Chuyện gì?
Nó bùm... và nổ tung.
Mọi thứ bay tứ tung khắp nơi
và hình thành nên không gian.
- Chỉ có khí gas. Tất cả bay lơ lửng
- Trái đất á?
Đúng thế. Trái đất chỉ là khí gas.
và...và mặt trời hình thành,
và nó quá nóng...
nên trái đất biến thành
1 quả bóng to và cứng...
- Thế à?
- Toàn nước... không có gì ngoài đại dương...
- Thế à?
- Thế nên có động vật biển.
Rồi dưới biển, 1 ngọn núi lửa nổ...
bùm...
Và nham thạch nóng hòa vào nước
và tạo thành đá để tạo nên đất liền.
Con có biết cách gọi
điện thoại trả tiền không?
- Con gọi tổng đài viên và nói là con...
- Con biết.
Tốt. Thế thì gọi Walt và Anne đi.
Tại sao?
Bởi vì... như thế 2 người sẽ không lo về con,
2 người sẽ biết con ở đâu.
- Con sẽ nói gì?
- Cứ nói sự thật.
Nói với họ, ừm, là con đi với bố
và chúng ta sẽ đến Texas.
Họ sẽ phát điên lên mất.
Bố biết.
Nhưng con có thể xoay sở được.
- Được chứ?
- Tại sao bố không làm được?
Bố không thể
Tại sao?
Bởi vì phải là con.
[ Sighs ]
Trời ạ.
Tại sao bố không làm được?
[ Phone Rings ]
- Alo
- Chào, bố.
Hunter. Con đang ở đâu?
Con có biết là mấy giờ rồi không?
Bố đã gọi tìm con khắp nơi.
[ Hunter ]
Travis có 1 cái xe tải.
Bố ấy đang nói về...
Ừ, ừ.
Hunter nghe bố nói này.
Chính xác con đang ở đâu.
[ Hunter ]
Ở San Bernardino.
San Bernardino?
Hunter, ý con là sao?
con đang ở San Bernardino?
- Để em nói chuyện với nó.
- Đợi đã. Tại sao?...
- Để em nói với nó.
- Được rồi, được rồi.
Hunter?
Con không sao chứ?
[ Hunter ]
Vâng.
- Con đang làm gì thế?
- Con đang trong 1 chuyến đi.
- Cùng với Travis?
- Vâng.
Bọn con đã mua bộ đàm,
và con...
- Con đang đi đâu?
- Bọn con đang trên đường tới Texas.
Nói mẹ nghe con đang ở đâu?
Hunter
Cứ nói cho mẹ nghe.
[ Hunter ]
Bọn con đang ở trạm xăng
Tên nó là gì?
- Texaco.
- Ôi chúa tôi.
Hunter, con bảo Travis quay xe lại...
Và quay về đây ngay...
Con hiểu không?
Để mẹ nói chuyện với Travis.
[ Whispering ]
Con phải làm gì?
[ Whispering ]
Cứ... cúp máy đi.
Tạm biệt mẹ.
Con phải đi rồi.
Hunter.
Hunter!
[ Sniffles ]
Họ có điên lên không?
Có, mẹ đã điên lên.
- Con không hối hận vì đã đi, phải không?
- Không.
Con có thể quay về bất cứ lúc nào con muốn.
- Chỉ cần nói với bố, nhé.
- Con không muốn quay về.
Bố biết. Nhưng trong trường hợp
con thay đổi quyết định.
[ Helicopter Whirring In Distance ]
[ Sighs ]
- [Jet Engine Roar In Distance ]
- ♪♪ [ Humming "Fr`wre Jacques" ]
♪♪ [ Continues Humming ]
Con đã từng gọi
cô ấy là "mẹ"
Anne?
Vâng.
Giọng cô ấy rất buồn.
Bố biết.
Bố nghĩ giờ mẹ trông thế nào?
Bố không biết.
Con có nhớ gì về mẹ không?
Không hẳn.
Chỉ từ những gì con xem
ở những bộ phim đó.
Lúc đó trông bố hạnh phúc.
Ừ.
Mm-mmm. Con giữ lấy.
Chúc ngủ ngon
[ Hunter ]
Bố, nếu 1 người đặt 1 đứa trẻ xuống...
để đi với vận tốc ánh sáng
trong 1 giờ...
Nếu anh ta đi với vận tốc ánh sáng...
anh ta sẽ...
anh ta sẽ quay trở lại sau 1 tiếng.
Anh ấy sẽ già hơn 1 tiếng,
nhưng đứa bé sẽ trở thành 1 ông già.
[ Travis On Walkie-Talkie ]
Ồ, thế à?
Thế anh ta sẽ mất bao lâu
để tới Houston?
À, nếu... nếu đi với tốc độ đó.
con áng chừng khoảng 3 giây.
Lại đi.
Bố không hiểu đoạn cuối.
Sẽ mất khoản 3 giây để
đi từ California tới Houston.
bằng tốc độ ánh sáng
- [ Hunter ] Đây là Houston ạ?
- [ Travis ] Ừ.
Làm sao chúng ta tìm thấy mej
trong 1 thành phố lớn thế này?
- Bố biết mẹ sẽ ở đâu.
- Ở đâu ạ?
1 ngân hàng. Mẹ sẽ đi gửi tiền
trong 1 ngân hàng ngày hôm nay.
[ Hunter ]
Đây là 1 ngân hàng?
Ngân hàng kiểu gì thế nhỉ?
[ Travis ]
Trông như kiểu phục vụ tại xe.
Con chưa bao giờ thấy 1 ngân hàng nào như thế.
Bố cũng vậy.
Có nhiều ô tô quá,
chúng ta sẽ không bao giờ tìm thấy mẹ.
Ồ, chúng ta sẽ tìm được.
Thôi nào.
Chúng ta sẽ tách ra,
và sẽ tìm được nhiều chỗ hơn. Được chứ?
Vâng. Chúng ta có thể dùng bộ đàm.
Này. Giờ con sẽ đi.
- Bố sẽ thả con ở đây.
- Vâng.
[ Truck Door Opens, Closes ]
Bố có nghe thấy con không?
Hết.
[ On Walkie-Talkie ]
To và rõ.
- [ Walkie-Talkie Static ]
- [ Hunter ] Tốt.
Hunter ở vị trí 1. Hết.
Travis ở vị trí 2.
Chúng ta đã bao sân.
Con đã bảo đây không phải là đồ chơi.
Hết.
10-4. Hết và ngắt.
[ Helicopter Whirring In Distance ]
[ Clanging, Hammering ]
[ Tires Screech ]
[ Walkie-Talkie Beeps ]
Bố! Mẹ vừa rời khỏi ngân hàng!
Lại đây!
Bố, bố nghe con nói không?
Bố nghe được không?
[ Walkie-Talkie Beeps ]
Mẹ đang rời khỏi ngân hàng!
Lại đây!
- [ Walkie-Talkie Beeps ]
- [ Hunter ] Bố!
Mau lên! Bố!
Dậy đi! Dậy đi!
Mẹ đang đi rồi!
Mẹ đang rời khỏi ngân hàng!
Bố! Dậy mau đi!
[ Stammers ]
Mẹ ở đâ...
[ Continues Stammering ]
Bố đến đây!
- Ôi, không!
- [ Walkie-Talkie Beeping ]
[ Tires Screech ]
Mẹ đi đường này!
- Đường nào?
- Đường này!
Con chắc đó là mẹ chứ?
Mau lên, mau lên, mau lên!
Đi nào!
Hunter, con có nhìn thấy rõ mẹ không?
[ Hunter ]
Đó hẳn phải là mẹ.
Con biết đó là mẹ.
[ Travis ]
Chúa ơi, bố hy vọng
là chungs ta chưa mất dấu mẹ.
[ Hunter ]
Cái đống sắt vụn này
có đi nhanh hơn được không?
Có 10000 cái xe ở đây, Hunter.
Làm sao chúng ta tìm được mẹ?
- Là cái nào?
- Nhanh lên, bố! Nhanh lên!
Màu gì... Màu gì...
Cái xe màu đỏ, phải không?
Vâng. 1 chiếc Chevy màu đỏ.
Thế...
Con có thấy gì không?
Bố không biết nó giống cái nào Hunter.
Con sẽ phải giúp bố.
Con có thấy nó không?
Không. Chưa.
- Con thấy mẹ rồi! Thấy mẹ rồi!
- Đâu? Đâu?
Ở làn đó! Ở làn đó.
- Làn nào?
- Làn bên phải!
Được rồi.
Bình tĩnh. Bố thấy rồi.
Được rồi.
Có phải là mẹ không?
Nhìn xem phải không. Con nhìn được không?
- Con không biết được
- Đợi chút.
Giờ có 2 cái xe đỏ.
Là cái nào?
- Hả?
- Ừm, cái bên phải... cái bên trái!
- Con chắc chứ?
- Vâng. Là cái bên trái.
- Được rồi.
- [ Tires Screeching ]
- Con có chắc là cái này?
- Vâng.
Bố hi vọng là con đúng,
Hunter.
Nếu chúng ta đi theo nhầm xe,
chúng ta sẽ phải đợi thêm cả tháng nữa.
- Lúc đó con sẽ lên 8 tuổi.
- Con sẽ gì cơ?
Lúc đó con sẽ được 8 tuổi.
[ Laughs ]
Lại gần hơn đi.
Chúng ta có thể vẫy tay!
Không, không.
Không được lại gần quá.
Chúng ta có thể làm mẹ sợ,
và mẹ có thể sẽ bị tai nạn.
- Được chứ?
- Vâng
Con nghĩ thế.
À...
bố không hiểu mẹ đang đi đâu.
- Có thể là đi làm. Bố nghĩ sao?
- [ Tires Screech ]
Ừ. Có thể.
Con thấy giống xe của con gái.
Có thể là của mẹ không?
Có thể. Vào xe tải,
và bố nói con nghe kế hoạch.
vâng.
Cuốn cửa sổ lên,
khóa cửa xe lại.
Và nếu có ai nói chuyện với con,
nói với họ là bố đang ở trong và sẽ quay ra ngay.
- Được chứ?
- Vâng.
- Con ổn chứ?
- vâng.
[ Imitates Engine Running ]
♪♪ [ Electric Guitar ]
[ Woman ] Tất cả các cô trật tự đi được không?
Tôi vẫn đang tập
[ Man On P.A. ]
Trung sĩ Jojo, cho gọi cô,
Bàn 22.
Trung sĩ Jojo, bàn 22.
[ Woman ] Được rồi, bài mới, bài mới,
mọi người sẽ mê nó.
Những cô gái ở đấy đã bỏ ra quá nhiều thời gian
với đàn ông đến mức hầu hết họ sống 1 mình.
Nhưng thật khó khăn khi sống 1 mình
ở 1 thành phố như thế này.
Có rất nhiều thứ bạo lực
xảy ra ở đây.
Ví dụ như... hiếp dâm, giết người.
Nhất là từ lực lượng cảnh sát.
[ Women Chattering ]
Những cuộc làm tình 4 người...
những thứ bạo lực.
và khi các cô sống 1 mình,
các cô sẽ nghĩ về.
"Liệu mình có cần
sự bảo vệ nào đó ở nhà?"
và nếu là con gái, cô có thể sống với
đang ông... hoặc sống với 1 con chó.
Đó là 1 quyết định khó khăn,
nói để các cô biết.
- Người bình thường nào lại muốn sống...
- [ Man ] Y tá Bibs. Bàn số 7 cần cô.
- với thứ gì đó ghét tắm rửa...
- Y tá Bibs, bàn số 7.
và ị ra thảm, và nhai đồ lót
của chủ.
Chó, mặt khác, thật sự đáng yêu.
Chúng có cái mũi be bé xinh xinh,
cái đuôi dễ thương.
- Lại nữa?
- Ngoài kia có rất nhiều người bệnh.
- [ Singer ] Chuyện này với tôi giống 1 hành động của chó
- [ Comedienne ] Đúng thế.
Nghe chút rock'n'roll nào.
Xin chào, khỏe không?
Nghe mọi người chơi nào.
Đánh cho hay vào.
Càng ngày càng hay lên!
♪♪ [ Bass Guitar ]
♪♪ [ Guitar, Drums Join In ]
- ♪ There was a little girl ♪
- [ Man ] Thưa ông?
- ♪ Who lives in the wild ♪
- Ông lên nhầm chỗ rồi.
- ♪ Who loved to complain ♪♪
- Còn quá sớm.
Tất cả các cô gái đều ở dưới.
[ Woman ]
Mọi người, đây là...
Làm ơn đánh cho đúng...
tôi bắt đầu khó chịu rồi.
♪♪ [ Bass Guitar ]
♪♪ [ Guitar, Drums Join In ]
♪ There was a little girl ♪
[ Man On P.A. ]
Má Dana, cho gọi cô. Bàn 19.
Má Dana, bàn 19.
♪♪ [ Continues, Muffled ]
[ Man Chattering ]
[ Metal Clattering ]
[ Man ]
Xin chào?
♪♪ [ Stops ]
[ Door Creaks ]
[ Man ]
vâng. Bạn muốn gặp ai?
Tôi muốn gặp 1 cô gái tóc ngắn, thẳng,
màu vàng khoảng 25 tuổi.
Được. Cô ấy đang xuống.
Giữ máy nhé.
[ Footsteps Running ]
[ Out Of Breath ]
Chào, cưng.
Ôi, hạnh phúc quá.
Cưng biết đấy, 23... em đã làm ở 23 trên 24 bàn
ở chỗ này.
à...
Bể bơi nữa là 24
Thế... hôm nay em có thể giúp gì cho anh?
Em có ý này.
Chơi bóng nước thì sao?
Vui đấy.
Vui lắm đấy.
Không? À, ừm nói anh nghe này.
tại sao anh không nói cho
Y tá Bibs nghe anh bị đau ở đâu?
- Có thể em sẽ chữa được.
- tại sao em không nhìn anh?
Em đang nhìn anh đây.
Không, nhưng anh ở đây.
Em không thấy anh à?
Nghe này, cục cưng, nếu em thấy được cưng,
em đã không làm ở đây.
À, thế em thấy gì?
Em thấy cái mà anh thấy.
Y tá Bibs.
Y tá Bibs và 1 con ngựa cao su.
Ồ. Ồ, tôi hiểu rồi.
[ Chuckles ]
Cảm ơn em, Y tá Bibs.
Cảm ơn.
[ No Audible Dialogue ]
♪♪ [ Band, Muffled ]
[ Door Creaks ]
- [ Door Squeaking ]
- [ Woman ] Xin chào.
[ Clears Throat ]
Anh có đó không?
Em thấy đèn vẫn bật,
nên em đoán hẳn anh có ở đó.
Hmm?
[ Sniffles ]
Anh không muốn nói chuyện cũng được.
Đôi khi em cũng không muốn nói chuyện.
[ Sighs ]
Em chỉ muốn yên lặng.
Em ngồi xuống được không?
- Được.
- [ Giggles ]
Cảm ơn.
[ Sighs ]
Chân em suốt ngày bị mỏi
vì đứng nhiều.
[ Sighs, Blows ]
Đây là lần đầu anh tới à?
- Ừ.
- Ồ! [ Laughs ]
Tất cả những thứ này hẳn phải
lạ lẫm với anh đúng không?
Anh nhận ra rằng em không thể thấy anh
cho dù anh có thể thấy em?
Chuyện đó cũng cần phải làm quen.
Ồ.
Em... em có đang nhìn vào
mặt anh không?
[ Laughing ]
Chúa ơi. Chả liên quan.
[ Laughing ]
Ồ.
[ Clears Throat ]
Nếu, ừm...
nếu anh muốn nói gì,
em sẽ chỉ nghe thôi.
Được chứ?
Em là người rất giỏi lắng nghe đấy.
Có điều gì...
Em không biết.
Có gì em có thể làm cho anh không?
[ Sniffles ]
Em cởi áo len ra nhé?
Em sẽ cởi áo len ra.
Không, không. Không. Đừng.
Làm ơn.
Làm ơn để nó lại.
Em xin lỗi.
[ Sighs ]
Em chỉ không biết chính xác
là anh muốn gì.
Anh không muốn gì cả.
Thế tại sao anh lại tới đây?
Anh... anh muốn nói chuyện với em.
Anh có gì muốn nói với em à?
[ Sighs ]
Không.
Anh có thể nói với em.
Em có thể giữ bí mật.
Tất cả những gì em làm
chỉ là nói chuyện thôi à?
À, vâng.
Vâng, hầu như là thế.
Và lắng nghe.
Em còn làm gì khác nữa?
[ Clicks Tongue, Sighs ]
[ Laughing ]
- tại sao em lại cười
- Em xin lỗi.
Em xin lỗi.
Thế em còn làm gì nữa?
Không có gì đáng noi cả.
Bọn em không được phép
gặp khách hàng.
[ Travis On Speaker ]
Thế em gặp họ ở đâu?
Em có về nhà với họ không?
Không.
Bọn em không được phép
có bất cứ mối quan hệ bên ngoài nào với khách hàng.
Ừ, nhưng em có thể gặp họ
nếu em muốn phải không?
Ý anh là, em có thể về nhà với họ nếu em muốn
Mọi nơi đều nói thế.
Em kiếm thêm được bao nhiều tiền?
Em kiếm thêm ngoài lề được bao nhiêu tiền?
Em xin lỗi. Em nghĩ có thể
anh muốn nói chuyện với những cô gái khác.
Em sẽ xem xem có tìm
được cho anh cô khác không
Không. Không !
Làm ơn, làm ơn!
Làm ơn đừng đi.
Em chỉ nghĩ em không phải
là người mà anh muốn nói chuyện.
Làm ơn.
Làm ơn, đừng đi. Anh xin lỗi.
[ Sighs ]
Được rồi.
Anh, ừm... anh xin lỗi.
Không sao.
Anh biết đây, em...
Em biết đôi khi nó khó khăn
thế nào khi nói chuyện với người lạ.
Cứ thư giãn đi.
Thả lỏng và nói em nghe
anh đang nghĩ gì.
Em sẽ lắng nghe...
anh nói.
Em không ngại lắng nghe đâu.
Em làm chuyện đó suốt.
Mẹ có ở trong đó, phải không?
[ Brakes Squeal ]
[ Hunter ]
Gì đây bố?
1 lô đất trống.
Bố đã mua mảnh đất đó khi chúng ta
còn ở bên nhu, với mẹ con.
Bố nghĩ là ngày nào đó
chúng ta sẽ sống ở đấy.
Ở đâu?
Paris, Texas.
Đó là chỗ nào vậy?
Nó gần sông Red.
Con thích nó không?
[ Sighs ]
Ý bố là chúng ta sẽ sống
trên bùn?
[ Laughs ]
[ Sighs ]
Tại sao bố lại nghĩ thế?
Ghê quá.
- Đợi đã. Con đi đâu thế?
- ra xe.
Còn chai nữa không?
Đi nào, bố!
Đây không phải là chỗ
để mang 1 cô gái lòe loẹt đến.
Phải không? Nếu con có 1 cô gái lòe loẹt,
con có mang cô ta đến 1 nơi như này không?
Cô gái lòe loẹt là gì ạ?
Ôi, chúa ơi!
Mẹ của bố...
Không phải mẹ con...
mẹ của bố...
chưa bao giờ là một phụ nữ lòe loẹt...
Bà ấy...
Bà ấy chưa bao giờ muốn là 1 phụ nữ lòe loẹt.
Bà ấy còn chưa bao giờ giả bộ như thế cả.
Thế bà là gì?
Bà giản dị lắm.
Giản dị và tốt bụng.
Bà rất tốt.
Nhưng bố của bố...
Bố của bố có, ừm...
Ông ấy đã có 1 ý tưởng...
ông ấy có 1 ý tưởng trong đầu
mà khá là...
khá là... khá là bệnh hoạn.
Ý tưởng gì?
Ông có một ý tưởng về bà ấy...
và...
ông nhìn bà ấy...
nhưng ông không thấy bà ấy...
Ông ấy... có ý tưởng này...
và ông nói với mọi người rằng
bà ấy tới từ Paris.
Đó là 1 trò đùa lớn...
nhưng ông ấy bắt đầu suốt ngày
nói với mọi người thế...
và cuối cùng nó không còn là trò đùa nữa.
Ông ấy...
Ông ấy bắt đầu tin vào điều đó.
Và ông ấy thực sự đã tin
đó là thật.
Và bà ấy...
Ôi, chúa ơi.
Bà ấy rất xấu hổ.
Bà ấy...
Bà ấy...
Bà ấy rất ngượng.
[ Snoring ]
Đi nào, con trai.
[ Engine Starts ]
Bên trái, bố ơi.
[ Traffic Light Clattering ]
Hunter, bố đây.
Bố đã sợ rằng sẽ không bao giờ
có thể nói những lời đúng với con...
Mặt đối mặt...
nên bố sẽ cố làm cách này.
khi lần đầu bố thấy con.
ở chỗ Walt...
bố đã hy vọng tất cả mọi điều.
Bố đã hy vọng được cho con thấy
bố là bố của con.
Con đã cho bố thấy
bố đúng là thế.
Nhưng điều to lớn nhất mà
bố hy vọng.
không thể thành sự thật.
Giờ bố biết điều đó.
Con thuộc về mẹ con...
[ Tape Playing: Deep Breath ]
Con thuộc về mẹ con...
Bố là người đã chia cách con và mẹ...
và bố nợ con việc
đưa 2 mẹ con về với nhau.
nhưng bố không thể ở bên con.
Bố không thể chữa lành chuyện đã xảy ra.
Đó là cách mọi việc phải thế.
Bố còn không thể nhớ nổi
chuyện gì đã xảy ra.
Nó như 1 khoảng trống.
Nhưng nó đã bỏ mặc bố 1 mình
theo cái cách mà...
bố chưa thể vượt qua.
và giờ đây, bố thấy sợ.
Bố thấy sợ lại phải
bước đi lần nữa.
Bố thấy sợ những gì
bố có thể tìm ra.
Nhưng bố còn sợ hơn...
việc không đối mặt với
nỗi sợ này.
Bố yêu con, Hunter.
Bố yêu con hơn cả cuộc sống của mình
[ Clicks Off]
Chào.
Anh nói với em 1 chuyện được không?
Chắc chắn rồi. Bất cứ thứ gì a thích.
Nó khá dài dòng.
Em có rất nhiều thời gian.
Anh biết mấy người.
Những người nào?
2 người.
[ Clearing Throat ]
Họ yêu nhau...
Cô gái... rất trẻ...
khoảng 17 hay 18, a đoán thế.
Và chàng trai... già hơn khá nhiều.
Anh ta khá bà bù xù và hoang dã.
Và cô gái rất đẹp, em biết không?
Vâng.
Và cùng nhau họ biến mọi thứ
thành 1 cuộc phiêu lưu...
và cô ấy thích điều đó.
1 chuyến đi bình thường xuống
hàng tạp hóa trở nên...
đầy sự phiêu lưu.
Và họ suốt ngày cười vang vì
những thứ ngốc nghếch.
Anh ấy thích làm cô gái cười.
và...
họ không quan tâm nhiều đến thứ khác.
vì tất cả những gì họ muốn làm
là ở bên nhau.
Họ luôn ở bên nhau.
Nghe có vẻ họ đã rất hạnh phúc.
[ Chuckles ]
Đúng thế.
Họ đã thực sự hạnh phúc.
Và anh ấy... anh ấy yêu cô ấy hơn...
những gì anh tưởng.
Anh ấy không chịu nổi việc phải xa cô,
vào ban ngày khi anh ấy đi làm.
Nên anh ấy bỏ việc...
để được ở nhà với cô ấy.
Rồi anh ấy làm 1 công việc khác
khi tiền đã cạn...
Và rồi anh ấy lại bỏ việc
Nhưng không lâu sau,
cô ấy bắt đầu lo lắng.
- Về việc gì?
- Tiền, anh đoán vậy.
- Không đủ tiền.
- Ừm.
Không biết bao giờ
tấm séc tiếp theo được gửi tới.
Vâng, em biết cảm giác đó.
Thế nên anh ấy bắt đầu
thấy giằng xé trong lòng.
Ý anh là sao?
À, anh ấy biết rằng phải làm việc
để hỗ trợ cô.
nhưng anh ấy cũng không thể
chịu nổi việc phải xa cô ấy.
Em hiểu.
Và càng xa cô ấy, anh ấy càng điên lên...
cho đến lúc anh ấy thực sự lên cơn điên.
Anh ấy bắt đầu tưởng tượng ra
đủ thứ.
ví dụ như?
Anh ấy bắt đầu nghĩ
cô đang lén lút hẹn hò những người đàn ông khác.
Anh ấy đi làm về và
buộc tội cô...
gian díu với người khác.
Anh ấy quát tháo cô và đập vỡ đồ
trong xe moóc.
Xe moóc?
[ Travis On Speaker ]
Ừ.
Họ sống trong 1 cái xe moóc.
Xin lỗi,
nhưng có phải anh là người đã gặp em hôm kia?
Em không có ý tò mò.
Không.
Ồ.
[ Chuckles ]
Em cứ tưởng là em đã nhận ra
giọng của anh.
Không. Không phải anh.
à há.
Tiếp tục đi.
Anh ấy bắt đầu nghiện rượu...
và anh ấy ra ngoài đến khuya
để thử cô ấy.
Ý anh "thử cô ấy" là sao?
Để xem cô ấy có ghen không?
[ Laughs ]
Ừm.
Anh ấy muốn cô ghen,
nhưng cô không ghen.
Cô chỉ lo cho anh ấy...
nhưng chuyện đó
còn làm anh ấy tức điên hơn.
Tại sao?
Bởi vì...
anh ấy nghĩ nếu cô ấy không bao giờ ghen
thì có nghĩa là cô ấy không thật sự quan tâm đến anh.
Ghen tuông là 1 biểu hiện
của tình yêu với anh ấy.
và rồi 1 đêm...
1 đêm cô ấy nói với anh rằng
cô ấy đã có bầu.
Cô ấy đã mang bầu được 3 hay 4 tháng.
và anh ấy còn không biết.
Và rồi đột nhiên mọi thứ thay đổi.
Anh ấy ngừng rượu chè
và có 1 công việc ổn định
Anh ấy được thuyết phục rằng giờ cô yêu anh
vì cô đang mang trong mình đứa con của anh.
và anh ấy sẽ cố gắng hết mình
để dựng nên 1 mái ấm cho cô.
Nhưng những thứ buồn cười bắt đầu xảy ra.
Thứ gì?
Anh ấy còn không để ý thấy nó lúc đầu.
Cô ấy bắt đầu thay đổi.
Kể từ ngày đứa bé ra đời, cô ấy bắt đầu
cáu giận với mọi thứ quanh mình.
Cô ấy nổi xung lên với mọi thứ.
Kể cả đứa bé có vẻ
cũng là 1 sự bất công với cô ấy.
Anh ấy cố gắng
làm cô ấy cảm thấy ổn.
mua các thứ cho cô,
đưa cô ra tiệm ăn tối 1 lần 1 tuần.
Nhưng có vẻ không có gì
làm cô ấy hài lòng.
Trong 2 năm,
anh ấy chiến đấu để mang họ lại với nhau...
- như những ngày họ mới gặp nhau...
- [ Quiet Sob ]
nhưng cuối cùng anh biết rằng
chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Thế nên anh lại uống rượu.
Nhưng lần này,
nó trở nên tồi tệ.
Lần này, khi anh ấy về nhà
lúc đêm muộn.
cô ấy không lo cho anh,
cũng không ghen.
Cô ấy chỉ giận điên lên.
Cô ấy kết tội anh giam cầm cô ấy
bằng cách làm cho cô ấy có con.
[ Whimpers ]
Cô ấy đã nói với anh rằng
cô ấy mơ đến việc trốn thoát.
Đó là tất cả những gì cô mơ...
trốn thoát.
Cô mơ thấy mình trong đêm tối,
khỏa thân chạy xuống 1 con đường cao tốc...
chạy qua những cánh đồng...
chạy qua những con suối.
luôn luôn chạy
Và lúc nào cũng vậy, cứ đến khi
cô ấy gần chạy thoát, anh sẽ lại ở đó...
Anh ấy cản cô lại...
Anh ấy cứ hiện ra
và cản cô lại.
Và khi cô kể cho anh về
những giấc mơ đó, anh tin chúng.
Anh ấy biết cô phải bị ngăn lại,
hoặc cô sẽ rời xa anh mãi mãi.
Thế nên anh buộc 1 cái chuông
vào cổ chân cô.
để anh có thể nghe thấy
nếu ban đêm cô ra khỏi giường.
Nhưng cô ấy đã tìm ra cách làm cái chuông
không kêu bằng cách nhét 1 cái tất vào trong đó...
và từ từ ra khỏi giường...
và đi vào đêm tối.
1 đêm anh bắt được cô
khi cái tất rơi ra...
và anh nghe thấy tiếng cô
đang cố gắng chạy ra đường cao tốc.
Anh bắt được cô,
lôi cô quay lại cái xe moóc.
và trói cô vào lò bằng thắt lưng của anh.
Anh cứ bỏ cô ở đó
và quay lại giường.
- và nằm đó, nghe cô la hét.
- [ Whimpering ]
Và rồi anh nghe tiếng
con trai mình la hét.
Anh thấy bất ngờ với
bản thân mình vì...
anh ấy không còn
cảm thấy gì nữa.
Tất cả những gì anh ấy muốn làm là ngủ.
Và lần đầu tiên...
anh ước mình được ở thật xa...
lạc trong 1 miền quê hẻo lánh,
bao la nơi không ai biết anh.
nơi nào đó không có ngôn ngữ...
hay đường phố.
Và anh ấy mơ về nơi đó
mà không biết tên của nó.
và khi anh tỉnh dậy
anh ở trong đống lửa.
Có những ngọn lửa xanh
đang đốt cháy ga giường của anh ấy.
Anh ấy chạy qua những ngọn lửa...
đến chỗ 2 người duy nhất
mà anh yêu thương...
Nhưng họ đã biến mất...
Tay anh đang cháy
và anh lao mình ra ngoài và...
và lăn trên nền đất ướt...
Rồi anh ấy chạy.
Anh không bao giờ
quay lại nhìn đám cháy.
Chỉ chạy.
Anh chạy cho tới khi mặt trời lên...
và anh không thể chạy được nưa...
Rồi khi mặt trời lặn...
anh lại chạy.
[ Quiet Sob ]
Trong 5 ngày liền, anh cứ chạy như thế...
cho đến khi mọi dấu hiệu của con người...
biến mất.
Travis.
Nếu em tắt đèn ở bên đó,
em có nhìn thấy được anh không?
Em không biết.
Em chưa bao giờ thử.
Em có thấy anh không?
Có.
Em có nhận ra anh không?
Ôi, Travis.
Anh có mang Hunter theo.
Em có muốn gặp nó không?
Có.
Em muốn gặp con đến mức
em còn không dám tưởng tượng ra thằng bé nữa.
Anne đều đặn gửi ảnh của con cho em...
cho đến khi em bảo cô ấy dừng lại.
Em không thể chịu được... nỗi đau...
của việc nhìn con lớn lên
và bỏ lỡ điều đó
Tại sao em không giữ con với em, Jane?
em không thể, Travis.
Em không có cái mà em biết là con cần.
Em không muốn dùng con
để lấp đầy những sự trống vắng...
Giờ con cần em, Jane...
và con muốn gặp em...
Thật sao?
Ừ.
Thằng bé... thằng bé đang đợi em.
Ở đâu?
Trong thành phố...
Ở khách sạn.
The Meridian.
Phòng 1520.
1520.
Anh sẽ không đi, phải không?
Anh không thể gặp em, Jane.
Đừng đi.
[ Sniffling ]
Em...
Em đã từng bịa ra
những lời nói dài với anh sau khi anh đi.
Em đã từng suốt ngày
nói chuyện với anh.
cho dù em có 1 mình...
Em đi quanh hàng tháng trời
nói chuyện với anh.
Giờ em không biết phải nói gì.
Nó dễ dàng hơn khi em
chỉ hình dung ra anh.
Em còn tưởng tượng ra anh
nói chuyện lại với em.
[ Sighs ]
Chúng ta có những
cuộc nói chuyện dài...
2 chúng ta.
Nó gần như thể anh có ở đó.
Em có thể nghe thấy anh.
Em có thể nhìn thấy anh, ngửi thấy anh.
Em có thể nghe giọng anh.
Đôi khi tiếng anh đánh thức em dậy.
Nó đánh thức em dậy vào giữa đêm...
như thể anh đang ở trong phòng với em.
Rồi...
nó từ từ phai nhạt đi.
Em không thể hình dung thấy anh nữa.
Em đã cố nói thật to với anh
như em đã từng làm.
nhưng không có gì ở đó cả.
Em không thể nghe được anh...
Rồi...
em bỏ cuộc
Mọi thứ dừng lại.
Anh...
Cứ thế biến mất.
Giờ em làm ở đây.
Em nghe được giọng anh
suốt ngày dài.
[ Sighs ]
Mọi gã đàn ông...
đều có giọng của anh.
Anh sẽ nói với Hunter...
là em sắp tới.
- Travis?
- Sao?
Em sẽ tới.
Tốt.
Meridian Hotel.
Vâng.
Phòng 1520.
[ Sniffles ]
[ Vehicles Passing In Distance ]
[ Hunter Imitating Explosions ]
Phải rồi!
"Tại sao, đồ"...
Đúng rồi.!
[ Imitating Explosion ]
Đúng rồi.
[ Imitating Gunfire ]
[ Imitating Gunfire, Fighting ]
[ Siren Wailing In Distance ]
Tóc mẹ bị ướt!
[ Imitates Scissors Cutting ]
[ Kisses ]
[Jane ]
Ôi!
[ Sniffles ]
[ Sighs ]
♪♪ [ Slide Guitar ]
[ Truck Engine Starts ]
Dịch bởi:
GK
♪♪ [ Ends ]