Tip:
Highlight text to annotate it
X
1
00:01:42,367 --> 00:01:44,633
Anh đang nghĩ gì thế?
Anh chỉ nghĩ thật là tiện lợi cho
anh biết bao nếu xem như giải
thoát khỏi những.
Mối ưu phiền trị giá $20, 000.
Dork.
Và thật may mắn cho anh biết
bao vì em yêu anh.
Em yêu anh mà, bé cưng.
Tôi 29 tuổi. Tháng sau là 30 rồi.
Hồi còn nhỏ, tôi thường nhắm mắt
lại và cố vẽ ra hình ảnh mình ở
tuổi 30.
Và đây là những gì tôi thấy.
Một công việc tuyệt vời, vẫn chơi
với thằng bạn thân hồi nhỏ.
Và yêu một cô gái xinh đẹp.
Xa xôi quá, chính xác ý tôi định
nói là cuộc đời tôi đã
chuyển hướng.
Khá nhiều so với những gì tôi nghĩ.
Bọn con có chuyện muốn nói
với ba mẹ.
Bọn con có chuyện muốn nói
với ba mẹ.
- Các con đang có
- Một em bé.
- Một em bé à?
- Vâng.
Ôi Trời ơi!
Sao con làm thế được?
À...
- Con được 10 tuần rồi.
- Con 10... Ôi Trời...
- Hoang đường!
- 10 tuần.
- Ôi, đúng, đúng!
- Chúc mừng, Michael.
Phi thường.
Con yêu, champagne!
Mẹ quá mừng rồi.
Được rồi. Champagne.
Chúng ta sẽ uống một ít champagne.
Chúng ta uống mừng đi. Ôi Trời...
- Anh yêu, champagne ở đâu nhỉ?
- Ở trong bar, dưới bồn rửa đấy.
Nào, con thì không được uống
chút champagne nào hết,
nhưng cả nhà sẽ uống mừng con.
Mọi người giỏi chuyện đó lắm.
Được rồi, mẹ quay lại ngay.
Làm ơn đừng nói gì hết cho tới
khi mẹ ở đây.
- Vậy ba nghĩ sao hả?
- À, anh nghĩ đó là một.
Một chuyện trọng đại.
Theo truyền thống thì đó cũng
không phải là chuyện trọng đại
đầu tiên từ khi con trưởng thành.
Trước đó bọn con đã bàn đến
chuyện kết hôn rồi.
Chỉ là.
Ba biết đấy, Michael rất bận rộn
với công việc.
Còn con thì đang dở dang cái luận
án tiến sĩ và rồi.
Con không biết nữa, bây giờ
con thấy kỳ kỳ.
Con không muốn mọi người nghĩ
là tại chuyện đó nên tụi con mới
cưới nhau.
- Vì vốn không phải là vậy.
- Không ai nghĩ thế đâu con.
Ba mẹ nhớ đám cưới Lucy không?
Ôi cục cưng, thôi đi mà con.
Con nhỏ đó là đồ con gái hư.
Gã đó lấy vợ hoàn toàn là do bị
gài bẫy.
Thì cũng vậy cả thôi.
Sẽ không ai nghĩ vậy về con đâu.
Mở ra đi anh yêu.
Ấm quá!
Ừ, dĩ nhiên là ấm rồi.
Chúng ta không bao giờ uống
tới nó cả.
Anh mà mở ra chắc nó nổ
tung mất.
Được rồi.
Cứ sống ở bên rìa đi, Stephen.
Khui ra nào.
Hãy khui rượu vì em đã là
bà ngoại rồi.
- Và em cũng muốn được ăn mừng!
- Được, chúng ta uống nào!
Nào, uống đi ngay khi nó còn
đang nóng.
- Hooray, hooray.
- Cho con này.
- Ôi Trời ơi.
- Ôi Trời...
- Không, một chút thôi mà ba.
- Ly cuối cùng con được uống
đấy nhé.
Được rồi.
Mừng cho con gái của ba và con
trai của con.
- Hoặc là con gái.
- Có thể là con gái. Ba cũng định
nói thế mà.
Và đây là mừng cho chàng trai
trẻ, thủ phạm của tất cả chuyện này.
Không biết ai cảm thấy có trách
nhiệm nhiều hơn nữa.
Khá đúng đấy.
- Chúc mừng.
- Chúc mừng.
Nếu bạn cần ổn định.
Nếu bạn hoàn toàn phải trưởng thành.
Và có con và tất cả những thứ tiếp
nối sau đó.
Thì đây là người phụ nữ mà bạn
muốn làm tất những chuyện
đó với cô ấy.
Bạn không tìm đâu ra được người
tốt hơn đâu.
Chú của anh mập quá.
Tricia thì xưa nay vốn khổng
lồ mà cưng.
Hồi có bầu cô ấy đã béo lên như
mấy cái *** bóng trưng trong
cuộc duyệt binh.
Nhưng sau đó cô ấy lại trở lại
mũm mĩm như ban đầu.
Vấn đề là bây giờ cô ấy mập
hơn cả hồi đó.
Mà anh biết không? Cô ấy liên
tục ăn kiêng đấy.
Cô ấy nói đang ăn kiêng.
Nếu em nhìn vào ví của cô ta.
Trông nó như cái túi của bọn trẻ
đi từng nhà xin kẹo và nói
trick- Or- Treating và được bội thu.
Anh ác quá đi.
Rồi em cũng sẽ mập và xấu đi mà.
Bé cưng, cho dù mập đến cỡ nào
thì em cũng không bao giờ xấu
được đâu.
Chừng nào anh còn tìm được bộ
ngực hoàn hảo này ở giữa.
Thì anh còn hạnh phúc thôi.
Cả cái mông này nữa!
- Em có cái mông xịn nhất trên đời!
- Chờ chút, chờ chút!
Nên nếu nó bự ra thì nó sẽ càng
xinh hơn mà thôi!
- Đi nào! Cái gì? l can't hear you!
- Dừng lại! Dừng lại đi!
Anh không nghe em nói!
Anh thật đáng ghét.
Ôi! Trời ơi, tại sao? Tại sao?
Tôi đã làm gì để phải chịu thế này?
Chỉ tại em là người phụ nữ may
mắn đến không tưởng tượng nổi
đó mà.
Bé bự, anh sẽ ăn với em chứ?
- Ừ, tụi mình sẽ muối dưa ăn chung.
- Hứa nhé?
Ừ, anh sẽ dẫn người anh họ tới.
Tụi mình sẽ ăn chung.
Đừng, như vậy là cả tá đấy.
- Là lzzy. Anh phải đi thôi.
- Không, đừng mà. Không.
Đừng đi.
Anh sẽ về trễ phải không?
Không, vì anh sẽ có kế hoạch với
cái bụng bầu của em sau.
Anh không muốn cho em biết.
Anh sẽ nói chuyện riêng với họ.
Đừng có nghe đấy.
Okay.
Okay, chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Không, không được mà.
Okay, tạm biệt.
Em nghe rồi.
Anh yêu.
Nếu chúng ta không lên kế hoạch
cho chuyện này từ trước thì anh có
thấy phiền không?
Nếu chuyện này đột ngột xảy ra?
Em đang nói gì thế?
Không đời nào.
Sẽ rất tuyệt mà.
- Thật không?
- Ừ.
Anh mà không mặc gì là đè
anh xuống rồi.
Thôi nào Jenna.
Em biết là anh không rảnh mà.
Các cậu tìm ra họ ở đâu thế?
Mừng đám cưới cậu đấy anh bạn.
Có lẽ như các anh em muốn hạ
gục cậu.
Quá đẹp.
Oh, chết rồi.
- Không sao chứ anh bạn?
- Ừ, tôi không sao.
Không sao đâu bạn.
Cứ phọt ra đi bé.
- Anh ấy không sao chứ?
- Ừ, không sao.
- Không, không. Cậu ra không sao.
- Lúc nào cậu ta chẳng thế.
Các em biết đấu, rất khó khăn cho
cậu ta. Mẹ cậu ấy là một phụ nữ
đồng tính.
Và bà ấy mới qua đời.
Các em cứ tiếp tục đi.
Các em đừng bỏ lỡ nhé, vì các em
đang làm đẹp lắm.
Tôi không sao. Được rồi.
- Đi nào, chúng ta nghỉ một chút.
- Không, không.
Chúng ta sẽ nghỉ một chút.
Ra ngoài đi.
Tụi mình hít thở một chút.
Okay? Các em, làm việc tiếp đi.
- Tôi xin lỗi. Đừng bận tâm cho tôi.
- Cẩn thận, coi chừng vấp té.
Bước qua đi.
Chúng ta đi nào.
Tôi chỉ muốn biết thôi.
Cậu biết đấy.
Như là tôi thấy cả cuộc đời mình
phơi ra trước mắt.
Thật hoàn hảo.
Và rồi con khốn đó đã giật phắt
tất cả ra khỏi thôi.
Chỉ là.
Cậu biết không? Nó như là.
Dĩ nhiên, tôi hiểu mà.
Cậu và Jenna 2 mà như 1.
- Các cậu sắp có con à?
- Ừ.
- Chuyện đó mãnh liệt không?
- Khá mãnh liệt.
Tôi ghen với cậu đấy,
đồ bị thịt.
Tôi bỏ việc ở nhà máy phô mai rồi.
Cái gì?
Công tử à, không phải ba cậu vẫn
còn trong bệnh viện sao?
Trời ơi, chỉ là tại tôi không thể
làm tiếp được mà.
Tôi đã nói chuyện với chú Gary
của tôi. Hôm thứ Sáu tôi đã để
lại lời nhắn.
Ông ấy nổi điên lên.
Tôi cũng dám cá thế.
- Tôi bảo với ông ấy là tôi sắp
đi xa một chuyến.
- Cậu sắp đi xa à?
Wow. Cậu đi đâu hả anh bạn?
Six Flags?
Tierra del Fuego.
Đi xe máy.
Nhưng không có ZlP code cậu
khó sống lắm đấy.
Chính xác.
Đi tìm hạnh phúc để lảng tránh
ba mẹ của cậu.
Mừng cho Eva và Mark!
Mừng cho Eva và Mark!
- Chúc mừng!
- Chúc mừng!
- Eva và Mark!
- Eva và Mark!
Tôi thật choáng ngợp.
Vì phép màu này.
Đã xảy đến với tôi.
Và tôi cũng rất hạnh phúc được
các bạn đến tham dự để chia vui.
Hạnh phúc nhất của tôi là gặp
được cô ấy.
Cô ấy đẹp quá phải không?
So với em thì đâu là gì.
- Có phải anh mới nói aw không?
- Đúng rồi.
Cảm ơn rất nhiều vì các bạn
đã đến.
Cả hai chúng tôi đều choáng ngợp.
Oh, không.
Anh sẽ quay lại sau.
Hướng 2 giờ.
- Cứ tưởng cô ta không đến.
- Tôi biết. Cậu nghĩ cậu ấy thấy
cô ta chưa?
Chắc chắn là rồi.
- Bọn tôi nói chuyện với cô một
chút được không?
- Tất cả các anh à?
Arianna, cô làm gì ở đây thế?
Cô biết cậu ấy sắp nổi điên mà.
Thế anh muốn tôi làm gì, Chris?
Trốn sau một tảng đá à?
Không, nhưng nhạy bén một chút
thì tốt hơn.
Cậu ấy suy nhược rồi, Ari.
Đi đi, chúng tôi yêu cầu cô đấy.
Đừng làm thế.
Làm cái gì?
Tôi chẳng làm gì cả.
Chết tiệt.
Cô làm gì ở đây thế?
Họ cũng là bạn tôi mà.
Đi uống chút đi nhé, lzzy.
Ari.
Ari!
Ở đây có cả 500 con người đấy.
Nếu anh không chịu đựng được
tôi thì cứ làm ngơ đi.
Không chịu đựng được.
Này, này!
Tôi sẽ làm mọi chuyện kết thúc
ở đây, nhé?
Tôi sẽ phải làm gì đây khi cô
cứ lảng vảng ở khắp nơi thế này?
lzzy, tôi sống cuộc đời của tôi.
Anh cũng nên làm thế đi.
Sao em mù thế hả? Nhìn đi!
Đó phải là chúng ta mới đúng.
Đó là điều em luôn muốn, từ hồi
em 16 tuổi.
Đó là điều em luôn muốn
làm với anh.
Tốt hơn các anh nên đưa
anh ấy đi đi.
Oh, chết tiệt.
- Anh sẽ đưa em lên giường!
- Không, không, không.
Tôi đã lên giường với con khốn đó!
- Đi nào. Anh nói năng thô lỗ quá.
- Cô ta đâu có đáng để làm thế.
Tôi biết, Tôi biết.
Gặ con khốn ấy tôi xúc động quá.
Tôi sẽ quay lại ngay!
Cưng đang nhảy. Cưng khiêu vũ.
Cưng dậm chân salsa.
Đi nào. Này.
- Anh đang làm quái gì thế?
- Đâu có gì. Thằng bé vẫn bình
thường cho tới khi.
Nó đâu có sao.
Nó sợ quá đấy mà.
Nó đâu có sợ.
Vậy tại sao nó lại gào lên hả Chris?
Nó gào lên vì thấy cô đang đi tới.
Hay quá ha.
Sao anh không ở yên đây mà
hưởng thụ đi?
Thư giãn đi.
Tôi sẽ đi đây.
Cho phép tôi nghỉ chút nhé.
Lisa. Chờ chút.
Tôi còn phải chịu đựng chuyện
này bao lâu nữa đây?
Anh đang uống gì thế?
Tôi đang cố quyết định xem tôi
sẽ say đến mức nào.
Tôi nghĩ là cho tôi một chai bia đi.
Ừ, tôi cũng vậy.
Cảm ơn.
Trước giờ chúng ta gặp nhau
chưa nhỉ?
Trông tôi quen lắm à?
Không.
- Okay, tôi là Kim.
- Michael.
- Hân hạnh được làm quen.
- Hân hạnh được làm quen.
- Vậy ra anh là bạn của chú rể à?
- Thật ra là bạn từ hồi tập bò.
- Dễ thương thật đó.
- Vâng. Phần lớn là thế.
Anh thông cảm một chút nhé?
A lô.
Vâng, đến ngay mà. Ngay lập tức.
Tạm biệt.
Tôi đi cùng ba người bạn, mà từ
lúc đến đây họ đã muốn đi rồi.
Anh chờ chút được không?
Tôi sẽ quay lại ngay.
Thật đấy.
Từng người bạn của tôi lần lượt
kết hôn.
Giống như là bọn họ theo cùng
một trường phái vậy.
Và hoàn toàn ám ảnh tôi để tôi
phải theo.
Họ đại loại như là nếu cô không
kết hôn sớm, cô sẽ già đi rồi không
có con được đâu.
Anh biết sao không?
Vì tôi không muốn có con.
Tôi cho rằng không phải vì tôi
có khả năng sinh sản thì tôi
buộc phải sinh con.
- Tôi là Ken.
- Danielle.
Thật thú vị phải không?
Vâng. Khá là điên rồ hả?
Trông nó giống như một căn
nhà nhỏ hay là gì đó vậy.
Vâng.
Anh không phiền nếu tôi.
Vâng, mời cô.
Vậy là anh đã có bạn gái
phải không?
Vâng.
Câu đó hơi ngắc ngứ một chút.
Hai người có rắc rối à?
- Trông tôi có vẻ gặp rắc rối à?
- Mọi người mà tôi biết đều đang
trải qua cơn khủng hoảng.
Tôi biết là đến tuổi trung niên
anh cũng không bị đâu, nhưng.
Tôi nghĩ là sẽ có gì đó xảy ra cho
sự trao đổi chất của chúng ta.
Sự trao đổi chất của chúng ta?
Ừ, ý tôi là ngày nay thế giới
biến đổi quá nhanh.
Và chúng ta theo đuổi mọi thứ
quá nhanh.
Và chúng ta bị điên đầu nhiều
hơn thế hệ cha mẹ chúng ta.
Cảm nhận trái tim tôi đi.
Thấy nó nhanh thế nào không?
Đúng là một trái tim đập nhanh.
Vì chúng ta chưa bao giờ ngừng thở.
Anh phải nhớ thở đấy, nếu không
anh sẽ chết.
Oh, xin lỗi.
- Chào!
- Chào.
Anh có thấy Michael ở đâu không?
Không.
Okay. Cứ tiếp tục đi nhé.
Và đừng lo, vì cơn khủng hoảng.
Hay là những cơn khủng hoảng
nhỉ?
Tôi nghĩ đó là khủng hoảng.
Đúng rồi. Ý tôi đó.
Những cơn khủng hoảng, chúng
đến rồi đi.
Thỉnh thoảng.
Thỉnh thoảng chúng ta không biết
là chúng đến hay đi.
- Anh đang có một cơn khủng hoảng
dài phải không?
- Tôi không biết nữa. Có lẽ.
Tôi chỉ nghĩ về cuộc đời tôi
sau này.
Mà trong đó mọi thứ đã được
lên kế hoạch trước.
Cô biết không?
Kiểu như tôi biết trước chuyện
gì sẽ xảy ra.
Không có gì phải ngạc nhiên nữa.
- Vậy thì chán lắm.
- Tôi biết.
- Vậy anh làm gì?
- Than phiền. Tôi đoán thế.
Không, ý là anh làm gì
Ý là anh làm nghề gì?
Oh, cô hỏi anh làm gì? là hỏi
nghề nghiệp của tôi à?
- Vâng.
- Xin lỗi. Tôi là kiến trúc sư.
Còn cô?
- Tôi là nhạc công.
- Oh, hay quá.
- Thổi sáo.
- Oh, hay thật đấy.
Vâng. Ý tôi là tôi cũng có học
một chuyên môn.
Tôi đâu có ngốc.
Nhưng tốt nghiệp trung học xong.
Nếu tôi thích làm gì, thì đó là nghề
mà tôi thích.
Năm nay cô sẽ tốt nghiệp à?
Hai năm nữa. Wow.
Trông cô kìa. Hai năm nữa.
Vâng.
Well, đừng bỏ lỡ nhé.
Đại học là quãng thời gian đẹp
nhất đời tôi đấy.
Đầy hồi ức, hả?
Tôi phải về thôi.
- Với cơn khủng hoảng của anh à?
- Cơn khủng hoảng của tôi đang
chờ tôi.
- Chúng ta đi nhé?
- Ừ.
Okay.
Cẩn thận đấy.
Để tôi giúp cô đứng lên.
- Anh có sao không?
- Ừ.
Ừ à?
- Tôi đoán đó là một cái cây đẹp hả?
- Ừ, tôi thích cái cây đó.
Thôi được rồi.
Bạn tôi kia rồi.
Nên có lẽ tôi gặp lại anh sau nhé?
Vâng. Hay lắm.
Hay lắm.
Anh có như là muốn lấy số
phone của tôi hay là gì đấy không?
Vâng. Vậy thì hay lắm.
Sao?
Anh có viết không?
Không.
Này, nếu một lúc nào đó anh
muốn đến khoa tôi học.
Thì tôi được ra ngoài lúc 5h các
ngày thứ Hai, Tư, Sáu đấy.
Tôi thường gặp gỡ bạn bè ở Terrace.
Được rồi.
Okay.
Chào.
Nhìn cô ta đi.
6 tuần, thế mà cô ta tìm được
người khác rồi đấy.
Công tử ơi, bình tĩnh đi.
Hắn ta chắc chắn là đồ đồng
tính rồi.
- Cái gì?
- Hắn là dân đồng tính đấy.
Nhìn hắn đi.
Đâu có người thuần đàn ông nào
lại có kiểu như thế.
Cậu nghĩ thế à?
Ừ, ý tôi là.
Cậu biết đấy, đối với tôi thì trông
hắn chẳng ra gì, nhưng đúng là
trông hắn bảnh thật.
Bắt được anh rồi!
Anh trốn em nhé?
Không, anh ở đây suốt mà.
Đừng lo.
Anh đã bỏ lỡ cảnh cô ấy ném cái
đai nịt bụng rồi.
Anh thấy con của Lisa có đẹp không?
Thằng bé xinh lắm.
Anh biết không, em nghĩ là em
thích con gái, nhưng bây giờ em
lại muốn có con trai.
- Thế anh thấy sao?
- Con gái.
Em cũng vậy.
Thôi nào, sao em cứ nhìn anh
chằm chằm thế?
Nếu em chết thì anh làm sao?
Anh tự ủi đồ.
Anh có bao giờ thử nghĩ là em
sẽ chết không?
Tin anh đi.
Anh có để ý em mà.
Vậy anh sẽ làm gì?
Ra ngoài tìm vài đứa trẻ trẻ.
Chỉ biết ngồi im và cười thôi hả?
Anh đã tính tìm ai chưa?
Anh biết không, hôm đó em đã
rất ghen ty.
Với chính con gái của chúng ta.
- Anh biết tại sao không?
- Em nói đi anh mới biết.
Cái cách Michael ngắm con bé.
Anh có thấy thế không?
- Anna, chẳng liên quan gì
- Như thể chúng là của nhau.
Em chỉ muốn một lần được biết
điều đó là thế nào.
Chỉ một lần thôi.
Cưng à, thì anh cũng là của em mà.
Chuyện đó có văn bản rõ ràng mà.
Thử nói giỡn tiếp đi rồi biết.
Chúa ơi.
Oh, nhìn này.
Giường của chúng ta tiện nghi
hơn rồi đấy.
Chris!
Chris, anh đang làm quái gì thế?
Anh ở trong đó 20 phút rồi!
- Cho anh một phút nữa thôi.
- Không! Em đã cho anh 20 phút rồi!
Bây giờ ra khỏi đó mà giúp em
một tay đi!
Matthew đang khóc, khắp người
em dính đầy nước tiểu mà em thì
chẳng tìm đâu ra được cái tã cả.
- Ai vậy?
- Là Marvin ở nhà kế bên!
Cửa trước nhà quý vị đang bị cháy!
- Này. Không, đừng nói gì cả.
- Đi ra.
Anh điên lên vì em.
Anh yêu em mà.
- Tôi nghiêm túc đấy.
- Anh yêu em chết đi được.
Thôi mà, nhìn em kìa.
Em đẹp quá.
Tôi sẽ gọi cảnh sát, đó là chuyện
tôi sẽ làm đấy.
Không, không, đừng mà em.
- Trả điện thoại tôi đây!
- Không!
- Trả điện thoại tôi đây!
- Không!
Nghe anh một lần thôi!
Hãy nhìn vào mắt anh và nói
em không còn yêu anh nữa đi.
Tôi không còn yêu anh nữa.
- Anh từ chối phải chấp nhận
điều đó!
- lzzy, đi về đi!
- Em thật sự muốn đuổi anh sao?
- Đúng!
- Em nói thế sao?
- Tôi nói thế đấy.
Okay.
Ari.
Anh sẽ yêu em mãi mãi.
- Chào.
- Chào.
Cậu đang làm gì thế?
Kenny sẽ đi cùng tôi đến Nam Mỹ.
Cậu thật sự nghiêm túc đấy chứ?
Quỷ ơi, nói thật mà.
- Tôi nên đi với cậu.
- Ừ, đúng đó.
Lisa làm cho tôi điên cái đầu.
Tôi không chịu đựng được nữa.
- Kenny đâu?
- Cậu ta.
Anh chỉ mới có một cơ hội thăng
tiến khác.
Rồi ba mẹ em có thể giúp anh
một số chi phí.
Anh chỉ không nghĩ đó là một
ý kiến hay.
Tại sao? Cha mẹ thì phải làm gì
đó cho con cái chứ.
Mà anh biết không, tiền trả góp
hàng tháng.
Chắc chắn là không đắt hơn tiền
thuê nhà chúng ta đang trả đâu.
Thật ra cũng không hẳn là vấn
đề tiền bạc đâu, Jenna.
Vậy thì là gì?
Em đã không hề đề cập đến từ
K H.
Bởi vì em biết những cuộc nói
chuyện như thế trước sau gì rồi
cũng làm anh phát cáu.
Anh đã nói là anh sẽ cưới em nếu
em kể tên ra được ba cặp vợ chồng.
Mà em quen biết sống với nhau
được quá 5 năm.
Ừ, và em vẫn còn có ba mẹ em
và cặp vợ chồng dễ thương ở ngoài
biển để làm một ví dụ mà.
- Không tính mấy con vịt đấy.
- Họ bên nhau cả đời đấy. Nhé?
Sao vậy bé cưng?
Anh sợ cái gì?
Anh không biết.
Chỉ là dường như nó giống như.
Đoạn kết.
Đoạn kết.
Wow. Chúng ta sắp là một gia
đình rồi, Michael.
Anh biết. Anh không có ý đó.
Nếu anh chưa sẵn sàng thì cứ
nói cho em biết.
- Vì nếu không thì chúng ta đang
là cái gì đây?
- Không đâu! Anh rất hào hứng mà!
Không ai ép anh trong chuyện
này cả.
Ngay từ đầu anh luôn có cơ hội
để nói ra mà!
Em bình tĩnh được không?
Hormone của em đang nổi khùng kìa.
Ôi Trời ơi!
Đừng bêu riếu hormone của em.
Anh không thể nào rành mạch
hơn được sao?
Anh chỉ đang nói những gì mà tờ
tạp chí của em nói, và chúng ta
đang làm thế mà.
- Thế cái gì?
- Chúng ta đang nói về cảm giác
của chúng ta.
- Anh nói đúng.
- Cái gì?
Anh xin lỗi, anh không thể
Anh có vấn đề ở đây.
Anh không nghe rõ.
Em nói gì thế.
Em nói là anh nói đúng.
Oh, anh nói đúng.
Anh nói đúng phải không?
Anh muốn làm một gia đình với
em, đúng không?
Đúng.
- Vì nếu anh không muốn thì cũng
không sao đâu.
- Nhìn anh đi.
Anh muốn.
Tốt. Vì nếu anh không muốn
em sẽ giết anh chết trong giấc ngủ.
- Mà điều đó chỉ làm hỏng đi tất
cả mọi thứ thôi phải không nào.
- Ừ, như thế tồi tệ lắm.
Anh yêu em.
Em yêu anh.
Em xin lỗi.
Cô ấy chỉ làm cho mọi thứ không
thể chịu đựng nổi. Trời ơi.
Cứ như là những gì tôi cố làm.
Khiến cho cô ấy có cảm giác không
kiểm soát được đứa bé.
Ừ.
Này. Có chuyện gì vậy?
Đâu có gì.
Cậu sẽ đi với lzzy chứ?
- Đi đâu?
- Đến Nam Mỹ.
Oh, vâng. Không.
Cái gì? Cậu vừa nói là cậu sẽ
đi mà.
Tôi biết, anh bạn, nhưng ở đây
cuộc sống của tôi đang hoàn hảo.
Sao tôi lại phải đi hả?
Thôi mà.
Chào. Tôi là Danielle.
Hiểu ý tôi không?
Hi, tôi là Chris.
- Chào.
- Chúng ta đã gặp nhau ở đám cưới.
Ừ, chào. Ừ, chúng ta đã gặp nhau
ở đám cưới.
Chờ chút. Chờ chút.
Tôi xin dừng một chút tại đây.
Xin lỗi nhé, cuộc sống ở đây của
cậu đang hoàn hảo như thế nào?
Cậu nói lại cho tôi rõ được không?
Vì tôi nhớ là khi cậu tốt nghiệp.
Cậu dự định đi giúp đỡ dân
châu Phi mà.
Giúp đỡ bọn trẻ?
Gì cũng được.
Cậu đã định giúp họ.
Vậy mà bây giờ cậu giả vờ cứng rắn.
Rồi mỗi đêm mỗi vật lộn với
một cô nàng khác nhau à?
Chuyện cậu cứng rắn hơn tôi hay
không thì có gì vui đâu.
Và điều thứ hai nhé công tử.
Tôi không hề mỗi đêm mỗi vật
lộn với một cô nàng khác nhau.
Tôi không thế.
Okay, cậu nói đúng.
Không phải hàng đêm, mà là
từng đêm một.
- Cậu là thằng khốn.
- Cái gì? Để cô ấy biết thì tốt hơn mà.
Để anh biết thì tốt hơn.
Anh ấy làm những gì anh ấy muốn
Tôi làm những gì tôi muốn.
Chúa ơi, cậu nghe chưa?
Cô ấy hoàn hảo quá.
Em thật hoàn hảo.
Anh yêu em mất rồi.
Có lẽ em còn chị em gái nào giới
thiệu cho cậu ấy không?
Ừ, tôi rất mừng cho cả hai người,
nhưng ở đây tôi đang đưa ra một
lời đề nghị cho cậu.
Và cậu đang bỏ lỡ đấy,
cậu sắp sửa thổi bay đi hết.
Nhận lấy thất bại. Nhận lấy cơ hội.
Cậu hay nói thế với tôi mà.
Khi nào cậu sẽ nhận lấy cơ hội
đó để làm lại lần nữa?
Khi cậu 50 tuổi, hay là như một
vài tên hải tặc Na Uy.
Ôm lấy một bà mập nổi lềnh bềnh?
Tôi nói cho cậu biết, cậu 29 tuổi
rồi đấy, Kenny.
- Tôi 28 tuổi.
- Không, cậu 29 tuổi.
Cảm ơn.
Chết thật, đúng rồi.
Trong 20 năm nữa, tôi cũng sẽ
ngồi trên cùng một cái ghế.
Còn cậu sẽ tự hỏi Tại sao mình
không nắm lấy cơ hội đó với lzzy?
Tại sao mình không làm gì vui
thú cho đời mình.
Thay vì chỉ đi câu cá băng ở
hồ Mendota mà thôi?
Thấy chưa, những gì mà cậu không
hiểu đấy, lzzy, ví dụ như đi câu
cá băng.
Trò khoan băng câu cá làm cho tôi
vui. Thật đấy.
Và cậu đừng có mà đến rồi biên
soạn lại cuộc đời tôi.
Chỉ vì đời cậu không hạnh phúc.
Đừng làm thế.
Không, chính cậu mới đang làm thế.
Không, tôi đã.
- Chờ chút, cậu đi đấu đấy?
- Tôi định cho hai quả hạch của
tôi đi ngủ.
Chúc ngủ ngon.
Chúc ngủ ngon.
Chúc ngủ ngon.
- Ngủ ngon.
- Chúc ngủ ngon.
- Em yêu anh.
- Anh cũng vậy, em yêu.
Vậy nên tôi nghĩ là nếu chúng ta
chuyển garage đến chỗ của nó
hiện nay.
Thì không có lý do gì quý này.
Sẽ làm tăng thêm toàn bộ sức nặng
cho toà nhà.
Và như thế, giữa mùa đông.
Tất cả những người này có thể nhìn
ra cửa sổ, thấy cây cối.
Và thậm chí có thể nghe chim hót.
- Loại chim gì?
- lm đi, Ryan.
- Như là khía cạnh gì
- lm đi, Ryan.
- Xin lỗi.
- ***.
- Rất thú vị đấy, Michael.
- Cảm ơn.
Tôi chỉ hơi lo một chút về
giá cả thôi.
Anh nghĩ sao hả Chris?
Tôi nghĩ là tôi sắp bỏ vợ.
- Vậy anh đã nói với cô ấy chưa?
- Không, chưa nói.
Tôi không biết tôi sẽ làm chuyện
đó như thế nào, nhưng.
Tôi chỉ biết là tôi mệt mỏi khi phải
nghe nói là tôi vô tích sự đến thế nào.
Ôi Trời ơi.
Tôi đã nghĩ là nếu tôi có con với
cô ấy, điều đó sẽ làm chúng tôi
đến gần nhau hơn.
Không làm cho chúng tôi có cảm
giác đang tàn sát lẫn nhau.
Tôi đã mắc bẫy, Mike.
Tôi mắc kẹt vào cái bẫy khốn
kiếp đó.
- Chào.
- Chào.
Thú vị thật, tôi đã.
Tôi đã lái xe đến gần đây, rồi tôi
nhớ ra là cô có nói cô sẽ ra đây.
Anh thường lái xe đi ngang đây
lắm hả?
- Và nghĩ đến việc sẽ học thổi sáo.
- Hay đấy.
- Tôi nghe nói nơi này đẹp lắm.
- Vâng. Khá đẹp.
Vậy là anh đã không đến đây để
gặp tôi à?
Tôi có một cuộc hẹn.
- Cô muốn đi chung không?
Tôi có xe hơi.
- Tôi sống gần đây lắm.
Tôi sẽ đưa cô đi.
- Oh, không. Thật tình là rất gần mà.
- Tôi đưa cô đi. Để tôi đưa đi mà.
Okay.
- Này, rất vui được gặp anh.
- Tôi cũng rất vui được gặp anh.
- Vậy tôi sẽ đi đâu đây?
- Đi thẳng tới trước.
Vậy khi tôi đi khỏi bữa tiệc thì
anh làm gì?
Chỉ là, cô biết đấy, tôi chơi bời
với bạn bè, và mọi người.
Anh không thích đám cưới à?
Thật tình là không.
Chúng làm cho tôi khá mệt mỏi.
- Tại sao?
- Tôi không biết. Chúng chỉ.
Đối với tôi chúng luôn mang tính
áp đặt, cô biết không?
Ý tôi là nếu cô yêu ai đó.
Tại sao cô lại cần một album ảnh
của của một đám người say trong
bộ cánh màu đen để làm chứng?
Wow. Anh thật sự cảm thấy thế à?
Anh có biết khi tổ chức chứng nhận
hôn nhân được thành lập.
Con người ta chỉ sống được đến
30 tuổi không?
Vậy là năm sau tôi sẽ chết.
Tôi sẽ mặc một bộ váy nóng bỏng
nhất để dự đám tang của anh.
- Tôi sống ở đây.
- Oh, ở đây à?
- Okay.
- Vâng.
- Đúng là cô sống gần thật.
- Tôi đã bảo mà.
Vậy là cả ngày hôm đó đúng là
một cơn ác mộng cho anh hả?
Tất cả những mối quan hệ đó
tan vỡ ngay trước mắt anh.
À, nó cũng không hoàn toàn kinh
khủng cho lắm.
Cả kỳ cuối tuần dài anh làm gì?
Ý tôi là hầu hết bạn bè tôi đều
ra khỏi thành phố đi chơi.
Tôi không biết. Tôi chỉ định.
Tôi không biết.
Anh muốn đi ăn tiệc với tôi không?
Được.
- Ừ nhé?
- Ừ.
Okay, hay lắm.
Đây, để tôi đưa anh cái này.
- Viết xinh đấy.
- Cảm ơn. Tôi thích màu tím.
- Đừng nghĩ đến việc phải chịu
đựng tôi nhé.
- Okay.
Được rồi.
- Chào.
- Gặp lại sau nhé.
- A lô!
- Anh đang ở đâu thế?
Em đã gọi đến văn phòng.
Họ nói anh không có ở đó.
Anh đang trên đường về nhà.
Sao vậy? Có chuyện gì à?
Chúng ta có một buổi sonogram.
Anh quên rồi à?
Ôi Trời ơi. Jenna, suýt nữa anh
quên rồi. Anh xin lỗi. Khi nào vậy?
5:45. Đến sớm nhé anh.
Chúng ta vẫn còn làm được mà.
Được rồi.
Anh sẽ đến đó trong 10 phút nữa.
Mày đang làm cái quái gì thế?
Mày đang làm cái quái gì thế?
Bây giờ thì em hiểu anh rồi, như
thể là em chưa bao giờ bỏ đi.
Ôi Trời ơi, chỉ cần anh hiểu là
em đã tự xỉ vả mình hàng ngày.
Em đã thế đấy.
Em nghĩ về anh từng ngày.
- Anh cũng nhớ em lắm.
- Oh, vâng. Đồ ba xạo.
Em rất vui được gặp anh.
- Vậy sao em lại biến mất?
- Anh biết tại sao mà.
Em không thể kiểm soát tình cảm
em dành cho anh. Anh biết mà.
Anh biết không. Nghe này.
Em đã nghĩ là em có thể thôi
hờ hững.
Và đó là cách duy nhất em có thể.
Có lẽ em có thể cứu vãn cuộc
hôn nhân của em.
Một cách nghiêm túc.
- Em đã cứu vãn được cuộc hôn
nhân của em chưa?
- Không.
Anh xin lỗi.
- Ừ.
- Anna, Anna.
Anh đã có gia đình.
- Anh cái gì?
- Với một bé trai 2 tháng tuổi.
- Anh không khi nào nghiêm túc được.
- Có, anh nghiêm túc đấy.
- Vợ anh bao nhiêu tuổi?
- Có gì khác nhau đâu?
- Nói em nghe đi. Cô ấy mấy tuổi?
- Không, chuyện đó đâu quan
trọng gì.
Nói đi! Cô ấy mấy tuổi?
Cô ấy 35 tuổi.
- Trời đất, cô ta đáng tuổi con gái em.
- Có gì khác nhau đâu.
Dù sao thì em cũng không bao
giờ rời bỏ ông ta mà.
Hãy hạnh phúc nhé.
Anna.
Chết tiệt thật, Anna!
- Ông ấy có ở đây không?
- Có.
Nhưng ông ấy đang có bệnh nhân.
Chào anh yêu.
- Anna, có chuyện gì vậy?
- Không có gì, em chỉ muốn nói
chuyện với anh thôi.
À, nếu em quay lại đây trong 40
phút nữa.
Em chỉ muốn nói với anh là em
vừa ngủ với một người đàn ông khác.
Rất vui được gặp anh.
Xin cô thứ lỗi.
Anna, chỉ là.
Đến đây với anh.
Oh, nào, anh phản ứng lại đi.
Có lẽ nếu anh kéo lê em vào một
góc riêng từ trước thì chuyện này
đã không xảy ra.
- Có chuyện quái gì thế?
- Chuyện đã ba năm trước rồi.
Hôm nay em gặp lại ông ấy.
Ông ấy sẽ bỏ vợ và ra đi với em.
Đó là tất cả những gì anh cần
phải biết.
Anna, anh hiểu là em muốn làm
một cú bất ngờ cho anh.
lm đi!
Vì Chúa, xin anh hãy im đi.
Em không muốn nói ra chuyện đó
bây giờ đâu.
Và em cũng không muốn anh hiểu.
Em muốn có ai đó phải đổ máu.
Vì anh không phải là người đó,
nên em không cần anh đâu.
-... Ngón tay.
- Bị ám ảnh rồi.
- A lô.
- Mẹ đã bỏ ba con.
Có chuyện gì vậy mẹ?
Không có gì.
Bởi vậy mẹ mới bỏ ông ấy.
- Cái gì? Mẹ
- Con yêu, mẹ chỉ muốn con biết là.
Mẹ rất mừng cho con và đứa bé.
Mẹ không ghen ty. Với con đâu.
Và nếu con cần mẹ thì cứ gọi cho
mẹ, được không?
Mẹ yêu con.
Mẹ yêu con.
Có chuyện gì vậy?
Là Jenna, ông ấy có ở đó không?
Rồi sau đó.
Cái đệm biến đổi thành một cái
bánh khổng lồ đang cháy.
Tôi thật lòng xin lỗi vì đã làm
gián đoạn.
Nhưng con gái ông gọi điện thoại
và cứ luôn nói là có chuyện khẩn.
Okay.
Tôi xin phép một chút nhé.
Mẹ nói với con là mẹ bỏ đi.
Có chuyện gì vậy ba?
Con gái à, mẹ con đang trải qua
một thời kỳ khó ở.
- Đừng biện hộ cho mẹ.
- Đâu có.
Ba biết không, con sẽ đến đó ngay.
Chuyện này lố bịch quá.
Jenna, ba không sao đâu.
Chỉ là giữa ba và mẹ con có vài
việc ấy mà.
Rồi ba mẹ sẽ giải quyết được.
Xưa giờ ba mẹ vẫn vậy.
Ngay lúc này, ba muốn con phải
tự chăm sóc cho mình, được không?
Okay.
Ba chắc là ba không cần có ai
để tâm sự một chút chứ?
Tin ba đi, bệnh nhân hiện nay
của ba đã tâm sự đủ rồi.
Okay.
Okay, con yêu.
Ba phải quay vào làm việc đây.
- Ba à.
- Hả?
Là con gái đấy.
Bọn con sẽ có một đứa con gái.
Ba nói gì đi.
Ba.
Ba rất mừng.
Con yêu, ba phải đi đây.
Được không con?
Okay.
Gặp lại ba sau nhé.
Con thương ba lắm.
Gặp lại con sau.
Ba cũng thương con.
Ba thương con.
Giữ lại đó đi.
Anh đến kịp lúc lắm.
Người nhà của em vừa ghé qua.
Em muốn anh gặp mọi người.
Cái gì?
- Joey.
- Khoẻ không Ken?
Tôi sẽ đi với cậu.
Cậu là thằng chó chết.
- Tôi nghiêm túc đấy anh bạn.
Khi nào chúng ta sẽ đi?
- Chó, đừng giỡn nữa.
Tôi không giỡn. Anh nói đúng.
Nếu bây giờ chúng ta không rời
Wisconsin thì chúng ta không
bao giờ làm được.
Hơn nữa, nếu không có tôi,
cậu đâu có biết định hướng.
- Cậu nói thật chứ?
- Tôi nói thật.
- Cậu nói thật.
- Tôi nói thật.
- Cậu có tiền mặt không?
- $5, 000.
- Cậu?
- $700.
- Và một đống phô mai.
- Mừng cho phô mai.
- A lô.
- Anh còn làm việc bao lâu nữa?
Chắc chắn là không, không đâu.
Anh về nhà ngay bây giờ được không?
Em chỉ cần anh vài phút thôi.
Matthew cứ om sòm suốt ngày.
Em nghĩ là tại dạ dày của con.
Em cần một ít sữa dê.
Được rồi, anh về nhà ngay.
Cảm ơn anh.
Okay.
Em xin lỗi. Em xin lỗi.
Em xin lỗi. Em không thể để chúng
ta phải chịu đựng nhau mãi thế này.
Chúng ta cần phải cố gắng nhiều
hơn, đúng không?
Em sẽ cố gắng nhiều hơn.
Anh không thể.
Cái gì?
Chẳng tốt đẹp gì đâu, Lise.
Chẳng có kết quả gì đâu.
Anh đang nói gì thế?
Nhìn đi, chúng ta phải chấp nhận
chuyện này.
Việc này đang phá huỷ chúng ta
và sẽ phá huỷ của Matty.
Ai vậy?
- Ai?
- Tên cô ta là gì?
Cái gì? Không, không phải anh
đang nói chuyện đó.
Vậy chính xác thì anh đang nói
chuyện gì hả Chris?
Anh đang nói là thử.
Anh đang nói là chúng ta thử xa
nhau một thời gian, ít nhất là
một lần trong đời.
Để làm cái gì?
Để nuôi con à?
Để xây dựng gia đình?
Cái gì hả Chris?
Không, em chỉ đang cố hiểu anh
nói cái quái gì thôi.
Hoặc là anh có suy nghĩ kỹ những
gì anh nói không?
Chết tiệt.
Dĩ nhiên là anh có nghĩ những gì
anh nói.
Đó là tất cả những gì anh nghĩ!
- Thật không?
- Đúng vậy.
Hay là anh chỉ nghĩ cho mình?
Em tưởng thế này là tốt cho con
mình sao?
Đứa bé đó sẽ ghét chúng ta.
Nếu nó lớn lên mà phải chứng
kiến chúng ta cãi nhau suốt ngày.
Là vậy đó à.
Còn em thì sao?
- Em dễ bị từ bỏ như vậy sao?
- Lisa, anh yêu em.
Đừng nói câu chó chết đó với tôi!
Chris, anh chẳng hiểu gì về tình
yêu cả!
Lisa. Nghe này.
Chúng ta có rắc rối, và chúng ta
phải đối diện với nó.
Oh, anh nói đúng, Chris.
Anh hoàn toàn đúng.
Cút đi luôn đi, thằng khốn nạn.
Anh biết không? Nếu anh muốn
đi thì cứ đi đi.
Em giải thoát cho anh.
Cứ tự do đi đi.
Nhưng anh đừng hòng mà mơ gặp
lại em hay con anh lần nữa,
đừng hòng!
Lisa, thôi đi mà.
Chúa ơi, thôi đi em.
Đi đi, làm ơn đi đi.
- Mẹ đang ở nhà trọ à?
- Không, là một khách sạn.
Chỗ đó đẹp lắm.
Họ có một phòng tập thẩm mỹ.
Thôi mà mẹ. Con xin mẹ mà.
Chuyện này điên rồ quá.
Mẹ chọn làm chuyện đó mà.
Mẹ sẽ sớm tìm ra một chỗ ở thôi.
- Rồi mẹ nghĩ là mẹ có thể bắt
đầu lại à?
- Ý con là ở tuổi mẹ sao?
- Đúng, ý con đấy.
- Mẹ còn thở được, đúng không?
Mẹ vẫn còn ở đây.
Thời gian cũng lâu rồi mà.
Ba sẽ hiểu ra thôi.
Không, đó đó không phải là
vấn đề của chuyện này.
Ba mẹ đã sống cùng nhau từ hồi
còn đi học, đúng không?
Ừ.
Vậy con có biết trong suốt thời
gian đó mẹ hối tiếc điều gì
nhất không?
- Con không nghĩ có chuyện đó đâu.
- À, tại mẹ giấu con đấy.
Thôi, tin con đi mẹ.
Mẹ không giỏi che giấu cảm xúc đâu.
Thật không?
Con xin lỗi. Mẹ cứ cố làm cho
chuyện này khó khăn lên vì
mẹ muốn như thế thôi.
Đàn ông dễ dãi lắm.
Vậy là con đã ở với Michael,
sao nhỉ.
- Ba năm, đúng không?
- Dạ.
Và con chỉ mất chưa tới nửa giờ
để biết anh ấy muốn gì.
- Wow. Oh, con thật may mắn.
Chúa ơi.
- Mẹ à.
Mẹ biết chính xác ba muốn gì.
Và mẹ biết cách làm cho ba vui
sướng cũng như hối tiếc.
Người phụ nữ nào cũng biết.
Nếu mẹ buồn thì mẹ à, đó là lỗi
tại mẹ, không phải tại ba đâu.
Buồn.
Con lúc nào cũng là con gái của
ông ấy.
Và nếu lần này con muốn đứng
về phía ông ấy thì được thôi.
- Không phải là chuyện phe phái
gì cả đâu mẹ.
- Đừng!
Đừng giả vờ là con biết chuyện
gì xảy ra trong cuộc hôn nhân
kéo dài 30 năm.
Vì con không có dẫn chứng gì cả.
Con chẳng biết gì cả.
Con có sao không?
Mẹ xin lỗi.
Mẹ không muốn làm con giận.
Làm ơn cho chúng tôi ít trà
chamomile nhé.
- A lô.
- Chào, là Michael đây.
Chào, Michael!
Tụi này đang nghĩ về anh đây.
Thật không? Loại suy nghĩ gì thế?
Anh biết chính xác là loại suy
nghĩ gì mà.
- Anh đang làm gì thế?
- Anh đang ở chỗ làm.
Ừ, em đang thử hình dung ra đây.
Văn phòng của anh ở đâu?
Là Zander- Cohen.
Đó là một công ty kiến trúc khá lớn.
Nguy nga đấy. Anh có cửa sổ
nhìn ra ngoài không?
Có, tầm nhìn đẹp lắm.
Có à? Vậy anh có thấy được em
đang làm gì không?
Không dễ thế đâu.
- Em không sao đấy chứ?
- Ừ, em không sao. Em xin lỗi.
Vậy tối nay tụi mình vẫn gặp
nhau chứ?
Ừ. Được rồi, ừ.
Vậy là 8h đúng không?
Em muốn anh đón em không?
Ừ, 8h. Em sẽ chờ.
Được rồi, tuyệt lắm.
Chào.
Ai thế?
Chỉ là một người bạn thôi.
Cậu có bạn nào mà tôi không
biết nhỉ?
Bạn học ở trường.
Đang sắp ly hôn.
Nhân tiện, tôi nhờ cậu giúp một
chuyện này nhé.
Cái gì?
Cái gì?
Tối nay tôi định đi chơi với cậu
ta nhưng Jenna thì rất ghét anh
chàng này.
Nếu cậu không ngại, tôi sẽ nói
là đi với cậu nhé.
Cậu lừa dối cô ấy à?
Cái gì?
Chỉ là một người bạn học cũ thôi.
Không. Đừng lôi tôi dính vô
chuyện này, làm ơn đi.
Sao cậu lại lừa dối Jenna cho
được hả?
Cô ấy thật hoàn hảo.
Cô ấy xinh đẹp.
Cô ấy yêu cậu.
Cậu còn đòi hỏi gì hơn nữa?
- Tôi sẽ nói với cô ấy là tôi ở chỗ cậu.
- Không. Michael, cậu đang làm gì vậy?
Đừng nói với cô ấy là cậu đi với tôi.
Không, tôi sẽ khai hết đấy.
Tôi không nói dối được.
Cả hai người các cậu sẽ thù tôi
mãi mãi.
Cho tôi đứng ngoài chuyện này đi.
- Tôi có lòng tin vào cậu.
- Không. Lại đây. Michael. Lại đây.
Michael, Michael.
Này, Michael, lại đây một chút đi.
Ông chủ tôi dặn nói với anh là
có một gã.
Rất muốn mua cái này sẽ đến vào
ngày mai.
Nhưng hắn chết tiệt rồi.
Ý tôi là tôi đã làm việc ở đây
được ba năm rồi.
Nhưng anh là người đầu tiên
tôi để cho xem nó đấy.
Dù sao thì cứ đốt thật nhiều cỏ
dại trong đó. Như vậy là tốt đấy.
- A lô.
- lzzy, ba con, ông ấy đang hấp hối.
Con phải về nhà ngay.
Okay.
Mẹ sẽ gọi cấp cứu và cứu hoả.
Con về nhà ngay.
Chris sẽ dọn đến nhà Kenny à?
Anh nghĩ vậy, như thế họ sẽ có
thể nghiệm ra vài điều.
Em không hiểu được.
Anh ấy có con nhỏ mà.
Anh biết, nhưng thôi đi, em đã
thấy họ ở bên nhau rồi đấy.
Cô ấy là loại mất trí.
- Là lỗi cô ấy sao?
- Chẳng phải lỗi ai cả. Chỉ là.
Anh không biết. Anh nghĩ cậu ta
cần phải nói chuyện với ai đó.
- Okay.
- Anh không muốn đi trễ.
- Em sẽ ở chỗ ba em tới khoảng 11h.
- Okay.
Trời ơi, có chuyện gì thế này?
Mọi người xung quanh chúng ta
cứ lần lượt bỏ nhau.
Anh hiểu.
- Vui vẻ nhé.
- Cảm ơn.
- Chào!
- Anh có dù mà!
Em không cần đâu!
- Ôi Trời ơi!
- Trời ơi!
Ôi Trời ơi, áo em bết sát vô
người rồi.
Anh nhìn thấy hết mất thôi.
Đừng lo, anh hứa là anh không
nhìn đâu.
Vậy thì em sẽ bị tổn thương đấy.
- À, anh không muốn làm em
bực mình.
- Vậy à.
áo em ướt hết rồi.
Okay. Chúng ta đi đâu đây?
Đi thẳng. Quẹo trái.
Một loại tiệc của anh hả?
Anh chưa bao giờ tham gia vô
nhóm nào cả.
Anh quá nghiêm trang mà.
Anh cá là ngay từ hồi 19 tuổi
anh đã giống với lúc 29 tuổi rồi.
Nói chuyện đó, nếu anh được làm
lại lần nữa.
Anh sẽ phải hiểu rằng sau khi
tốt nghiệp.
Chẳng ma nào thèm quan tâm xem
kết quả học tập của anh cao
hay thấp.
Này! Kim!
Chào!
Đây là Sara, và Bridgitte và John.
- Này. Khoẻ không?
- Tốt.
Xin lỗi chuyện đó nhé.
Xin vui lòng để lại lời nhắn sau
khi nghe tín hiệu.
Chris, là Jenna đây. Cả Michael
và anh đều khoá máy.
Nghe này, ba của lzzy vừa mất.
Chúng ta phải đến đó ngay, nên
em đoán là các anh đã ở đó rồi.
Chào.
Cứ đi đi. Ba không sao đâu.
- Con muốn mọi việc đều ổn, ba à.
- Ba biết.
Đi đi. Hãy quan tâm đến bạn bè con.
Ba không sao đâu. Thật đấy.
Quý khách không có tin nhắn nào.
Quay về thư mục chính.
- Xin chào.
- Chào Jenna.
- Cháu rất tiếc.
- Cảm ơn cưng.
Cảm ơn.
Cảm ơn vì cháu đã đến. Vào đi.
Mọi người đang ở phòng sau.
- Okay.
- Cảm ơn.
Chào. Cảm ơn em đã đến.
- Em không biết phải nói gì.
Anh ổn chứ?
- Không. Anh không biết nữa.
Việc cuối cùng anh muốn làm
cho ông ấy đã không làm được.
Ông cụ hiểu là anh thương ông mà.
- Chào.
- Chào.
Này, Michael đâu rồi?
Anh ấy đi chơi với Chris.
Em không liên lạc với các
anh ấy được.
Không, Chris đang ở trong bếp đấy.
- Vậy em sẽ quay lại ngay.
- Okay.
Chào.
- Michael không có ở đây.
- Sao lại không?
Anh không biết.
Em thử tìm ở nhà xem.
Xin chào, bạn đang gọi cho
Michael và Jenna...
Này, anh ấy không có nhà, và
điện thoại di động thì vẫn tắt.
Anh đã nói với anh ấy là anh đến
đây. Anh ấy biết, đúng không?
Anh đã nói với anh ấy.
Ý anh là.
Cái gì? Có không?
Ôi Trời ơi. Tôi không định làm
chuyện này mà.
- Tôi không làm được.
- Là cái gì?
- Có chuyện gì thế?
- Không làm được cái gì?
- Chris? Chris,
không làm được cái gì?
- Jenna, thôi đi mà.
- Không làm được cái gì hả Chris?
- Đáng lý anh phải nói chuyện
với Michael.
Nói với anh ấy chuyện gì hả Chris?
Anh đang nói cái quái gì thế?
Nghe này, xin em đừng hỏi anh
thêm một câu hỏi nào nữa hết.
Đáng lý cậu ấy phải nói cho em biết.
- Nói em biết chuyện gì?
- Anh không biết!
- Anh ấy đâu?
- Anh không biết!
- Bây giờ anh ấy đang ở với ai?
- Anh không biết!
Anh ta có gặp ai không?
- Sao em lại hỏi anh?
- Nói thật em biết đi.
Anh ấy còn có ai khác nữa hả Chris?
Nhìn vào em này!
Anh đang nhìn em đây.
Anh không biết liệu cậu ấy có
đi gặp ai khác nữa không.
Anh không biết à.
Làm sao mà anh lại không biết?
Anh không biết gì cả.
A lô, là Michael đây.
- Để lại tin nhắn
- La hét gì thế?
- Anh ấy đã đi đâu?
- Anh không biết, Jenna!
Michael, gọi tôi ngay khi cậu
nhận được tin nhắn.
Tôi sẽ giết cậu.
Ôi Trời ơi! Anh đang làm cái quái
gì thế? Anh đang gọi cho anh ấy à?
- Không, đó không phải là cậu ấy.
- Để nói với anh ấy cái gì?
Chuyện này là sao đây?
- Chuyện quái quỷ gì vậy?
- Thật tình là anh chẳng có ý kiến
quái gì cả.
- Có, anh phải có. Anh quen cô
ta phải không?
- Cho anh nghỉ một lát.
- Không được.
- Anh quen cô ta phải không?
- Không! Họ chỉ mới gặp nhau thôi.
Yên lặng đi em.
- Cái gì?
Jenna, họ chỉ
Nghe anh nói này. Whoa!
Trời ơi, tôi sẽ giết anh ta.
Lại đây. Jenna! Lại đây!
Lại đây! Lại đây! Jenna!
Họ chỉ là bạn bè thôi!
Chó chết!
Em làm anh cảm thấy trẻ lại tới
10 tuổi.
10 tuổi à?
Vậy là em đang dụ dỗ trẻ con rồi.
Xuất sắc.
Em đang cố làm cho anh mất tinh
thần, đúng không?
Em hầu như mất hết lý trí rồi.
Đi nào.
Chúng ta về phòng em đi.
Bạn cùng phòng của em đi rồi.
Em có thể thức cả đêm làm tình
cùng anh.
Ôi Trời ơi.
Anh không thể.
Anh không ở lại được.
Anh phải đi thôi.
- Không, đừng đi mà.
- Có chứ.
Anh phải đi thôi.
Chuyện này không đúng.
- Có mà.
- Không, không, không.
Kim, không phải đâu.
Và anh không biết những gì anh
nghĩ lại xảy ra đêm nay.
Anh chắc chắn là những gì anh
hy vọng đã xảy ra đêm nay.
Nhưng chẳng hay họ gì.
Anh thật lòng, thật lòng, thật lòng
muốn lao vào em.
Vâng. Em biết thế.
- Em biết thế à?
- Ừ.
Dấu hiệu mờ ảo.
Nhưng anh không thể.
Anh không thể nào.
Anh xin lỗi.
Michael?
Okay.
Sẽ không sao cả.
Anh ấy sẽ về nhà.
Anh ấy sẽ về nhà.
Anh ấy sẽ về nhà.
A lô, đây là Michael...
Làm cho em một chuyện nhé.
Cái gì?
Về nhà, nói với cô ấy là mọi chuyện
kết thúc rồi và bỏ cô ta đi.
- Anh không thể.
- Cái gì? Anh là một người thú vị.
Anh có thể ở đây với em ngay
lúc này.
Trừ khi anh biết có gì đó anh đã
bỏ lỡ trong đời.
Anh đâu thể để mọi thứ ràng buộc
anh. Ý em là.
Những mối quan hệ, có thể có,
có thể không.
Em sẽ là sự lựa chọn cuối cùng
của anh để tìm thấy hạnh phúc.
Vào trong đi anh.
Anh không thể.
Okay. Chúc ngủ ngon.
- Jenna?
- Anh đang ở đâu?
Anh đang ở đâu?
Không! Không! Không!
Oh, chết rồi!
- Jenna, anh bị tai nạn.
- Anh khốn nạn lắm!
Anh bị tai nạn xe hơi!
Anh đã đi với con chó cái nào
hả đồ khốn nạn?
Jenna!
Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!
Mình biết chuyện này sẽ xảy
ra mà!
Mình biết chuyện tồi tệ này sẽ
xảy ra mà.
Anh đây. Anh về đây.
Michael, sao anh lại dối em?
Em đang nói gì thế?
Anh đã làm gì cả đêm?
Anh ở chỗ Chris.
Trời ơi, anh là tên dối trá khốn kiếp.
Anh làm em muốn bệnh đấy.
Anh đã ở chỗ Chris, anh thề mà.
Là cậu ấy đấy. Em muốn hỏi cậu
ấy không? Em có thể hỏi cậu ấy.
Chris?
Jenna đã biết hết mọi chuyện rồi.
Tôi không kể với cô ấy.
Michael? A lô?
Anh không muốn em nói chuyện
với anh ấy à?
Tại sao vậy, tại vì anh là một
kẻ dối trá phải không?
Anh không làm gì sai cả, Jenna.
Cô ta là ai?
- Em đang nói gì vậy?
- Em muốn biết cô ta là ai.
Em đang làm chuyện này rối lên
đấy bé cưng.
Anh đã ở với ai hả Michael?
Cô gái anh từng gặp.
Chẳng có gì đâu.
Chẳng có gì cả.
Cô gái anh từng gặp.
Chẳng có gì đâu.
Chẳng có gì cả.
Anh có ngủ với cô ta không?
Nói đi, tên khốn nạn, anh có
lừa dối tôi không?
Anh đã hôn cô ấy.
Đó chỉ là một nụ hôn và hoàn toàn
chẳng có gì khác cả bé cưng à!
Anh đã làm một việc thật ngốc!
- Đó là một việc ngu ngốc. Anh rất xin lỗi.
- Đồ bệnh hoạn, tôi muốn bệnh theo anh rồi.
Gái điếm à?
Kim à? Anh cài số điện thoại
vào trong máy di động à?
- Con điếm bẩn thỉu đó là ai?
- Anh đâu có ngủ với cô ta!
- Con điếm chết tiệt này là ai?
- Anh đâu có ngủ với cô ta!
- Không. Nhưng anh có muốn,
đúng không?
- Không!
- Bẩn thỉu. Cô ta đẹp hơn tôi à?
- Không!
- Đồ dối trá!
- Không, Jen!
Bây giờ tôi biết phải làm gì đây?
Bây giờ tôi biết phải làm cái
quái gì đây hả?
Anh đã phá hỏng hết rồi!
Em nghe anh được không?
Chẳng có gì cả đâu!
Chẳng có gì?
Anh đã hôn cô ta.
Anh đi chơi với con đàn bà khác
cả đêm. Tôi thì đang có thai.
- Chuyện quái vậy mà anh dám
nói là không có gì à?
- Đúng! Không!
Anh hôn con nhỏ đó mấy lần?
Đừng có hòng mà dối tôi đấy.
Vài lần.
Oh, Trời ơi, anh làm tôi
muốn bệnh luôn!
Nhưng chuyện đó chẳng có ý nghĩa
gì cả bé à.
Cô ấy làm anh nhận ra.
Anh muốn dành cả phần đời còn
lại của mình bên em.
Bây giờ thì anh đã hiểu điều đó.
Tôi đang có thai 3 tháng còn anh
vừa mới ra đường ngủ với con khác!
10 năm nữa thì chuyện thì sẽ
còn tới đâu?
Làm sao tôi có thể tin được lời
anh thêm lần nữa?
Jenna.
Anh đi chết đi.
Chấm hết.
- Jenna.
- Cút ra ngoài ngay.
Tôi sẽ nói chuyện với anh khi anh
quay về cuốn gói đi.
Có lẽ lúc quay về Kimmy có thể
giúp anh đấy.
- Jenna, chúng ta đang có con.
- Không.
Không, chỉ có tôi có con thôi.
Tôi mới là người mang thai,
không phải anh.
Và con bé thà không cha còn hơn
có một người cha dối trá như anh!
Em quá kích động rồi.
Chỉ là vài cái hôn thôi mà.
Sau ba năm, Jenna, chuyện này
sẽ xảy ra.
- Không phải với tôi, không thể!
Cút đi.
- Đi đâu?
Cút khỏi đây mau!
Quay về với con nhỏ Kim chết
dẫm của anh đi.
Cái gì, anh định đâm anh sao Jenna?
- Cút đi!
- Em mất trí rồi à?
- Cút ra khỏi đây mau.
- Em loạn óc rồi à?
- Cút đi cho mau!
- Đồ chết tiệt! Đồ chết tiệt!
- A lô.
- Chào. Đừng gác máy.
Xem nào, em rất xin lỗi về mọi
chuyện trước đó, em nghĩ là.
Trời ơi, chắc là em say quá, hay
là gì đấy.
Nhưng nếu em hứa là sẽ cố không
hôn anh, hay là gì khác.
liệu anh có đến và nói chuyện
với em không?
Em thật sự muốn nói chuyện
với anh.
Anna?
Anna?
- Chào anh.
- Chào em.
Em hứa em sẽ không chạm vào
anh đâu.
Sao anh lại đi mà không nói
lời nào?
Anh có việc phải làm.
Anh không muốn đánh thức em.
Em thấy chìa khoá xe của anh không?
Anh không thể chờ thêm phút nào
để chạy về với cô ấy, đúng không?
Em tìm giúp anh chìa khoá xe
đi được không?
Em đã làm gì?
Em chẳng làm gì cả, Kim à.
Em rất tuyệt vời.
Em rất tuyệt vời.
Đêm qua thật hoàn hảo.
Đây.
Cảm ơn em.
Anh sẽ gọi cho em nhé?
Anh sẽ gọi em.
Mở cửa ra, Jenna.
Tôi đang thu dọn đồ. Hãy quay
lại sau đi. Rồi ngôi nhà sẽ
trống trơn thôi.
Không. Em phải đến nói chuyện
với anh. Mọi chuyện không thể
kết thúc thế này được.
- Như tôi đã làm chuyện này. Nhấc
chân anh lên. - Anh có tội. Anh đã
gây ra một lỗi lầm kinh khủng.
Chết tiệt!
Jenna, mở cửa ra!
Michael?
- Có chuyện gì à?
- Mọi chuyện vẫn ổn.
Tôi chỉ tự nhốt mình bên ngoài thôi.
- Jenna, em đang có con của chúng ta!
- Ừ, có lẽ thế, có lẽ tôi sẽ không
sinh nó ra đâu.
Đừng bao giờ nói thế, Jenna.
Đừng bao giờ nói những lời như
thế lần nữa!
Tôi có thể làm tất cả trò gì tôi
muốn. Chúng ta chưa cưới nhau,
không nhớ à?
- Cả hai chúng ta đều tự do.
Như ý anh muốn.
- Anh đã có lỗi.
Anh nói đúng. Quá muộn rồi anh bạn.
Nhấc chân anh lên xéo đi.
Chào.
Chào con gái.
Có chuyện gì vậy con?
Jenna?
Con yêu.
Oh, con yêu.
Con gái, có chuyện gì vậy con?
Được rồi, đi nào.
Đi nào, vào nhà đi con.
Oh, cục cưng
Cục cưng à, con sẽ không sao đâu.
- Jenna?
- Chào anh, làm em đây.
- A lô.
- Cô ấy có ở đó không mẹ?
Anna?
Con sẽ đến ngay.
Mẹ đừng nói gì với cô ấy nhé.
Em biết lúc này trông em như một
cục nhọt nhức hết cả mông.
Nhưng em phải đến gặp anh.
- Chào.
- Chào.
Em biết anh đang nghĩ kiểu như là
Con khùng này, tránh xa ra dùm đi.
Nhưng em có một thứ cho anh.
Anh không muốn biết nó là gì à?
Em đã làm cho anh, một đĩa CD
nhạc hoà tấu hay nhất từ xưa tới giờ.
Ý em là có cả đống thứ trong đó.
Như là ban nhạc Madison hay nhất.
Mà em cá là anh chưa từng nghe.
Và nó giống như bản nhạc đầu
tiên chúng ta cùng nghe vậy.
Và dĩ nhiên trong bài hát này
có cả em thổi sáo nữa.
Mà chắc như thế thì anh sẽ nghĩ
là kinh khủng đến chết được.
Nhưng em nghĩ là nó.
- Kim.
- Cái gì?
Có vài chuyện anh phải nói với em.
Có vài chuyện anh phải nói với em.
Anh đã có con với một người phụ
nữ mà yêu vô cùng.
Anh đã nói với em là anh ngột ngạt,
anh muốn bỏ cô ta mà.
Anh biết. Anh đã rất ngột ngạt, Kim.
Anh đã rất bức bối.
Và nếu anh kéo em vô chuyện
này thì đúng là anh sai rồi.
Sao anh không nói với em là anh
có con?
Vì anh là thằng khốn.
Anh đã làm chuyện xấu.
Anh không có lời thanh minh nào cả.
Anh chẳng có gì để nói với em.
Ngoài câu xin lỗi cả, và em chẳng
hề có lỗi gì hết.
Sao người nào cũng nói thế là sao?
Sao không phải là anh chọn em
nếu anh ngủ với em trong một phút.
Và rồi chọn em là người tiếp theo?
Anh xin lỗi, Kim.
Anh phải đi đây.
- Được rồi.
- Được rồi.
Không, cậu sẽ khoẻ thôi.
Cậu là thằng tài xế dở nhất trên đời.
Không đời nào. Không hề.
Này, các cậu nghĩ là các cậu có
thể đùa với tôi được mấy dặm đây?
Tôi đã bảo là cả chặng đường
sẽ khá hơn nhiều mà.
Tôi không định giỡn chơi cậu đâu.
Tôi nghĩ là có một trạm xe buýt.
- Có trạm xe buýt ở dưới kia à?
Tốt quá.
- 4 dặm đấy.
Vì các bạn tôi không cho tôi
quá giang, nên.
Tôi nghĩ là trời sắp mưa đấy.
Xin lỗi vì tôi không theo được,
các bạn ạ.
- Không, đừng xin lỗi mà.
- Không đâu. Anh đã làm đúng
đấy anh bạn.
- Nhớ gửi bưu thiếp nhé.
- Ừ.
Gọi cho tôi nhé.
Bay đi nào.
Con gái.
Michael đang đến đây đấy.
- Mẹ nói anh ta là con ở đây à?
- Cậu ấy biết.
Thôi mà mẹ.
Jenna, con yêu, xem nào. Mẹ biết.
Mẹ biết là con đau lòng đến
chết đi được.
Nhưng mẹ xin lỗi, mẹ thật lòng đấy.
Nhưng con biết không, cách đây
hai ngày con đã nói với mẹ là chuyện
này tất yếu sẽ xảy ra mà.
Ba mẹ đã sống với nhau 30 năm
rồi mẹ à.
Tụi con thì vẫn chưa cưới nhau
mà anh ta đã lừa dối con rồi.
Mẹ biết. Mẹ biết.
Và ngay lúc này đây con thật sự
không cần mẹ bênh vực cho anh
ta đâu, được không nào?
Mẹ đâu có. Chẳng có gì để bênh
vực cả. Thật là đê tiện. Cậu ta
đã làm một chuyện kinh khủng.
Mẹ, chuyện đó đâu có gì là kinh khủng.
Đó là chuyện không thể tha thứ được.
Không thể tha thứ?
Anh muốn gì hả?
- Anh chỉ muốn nói chuyện với
em thôi!
- Cút khỏi đây đi! Chấm hết rồi!
- Jenna?
- Anh không nghe à? Chấm hết rồi!
- Vậy chúng ta nên làm gì đây?
- Cho cậu ta vào.
Cảm ơn ạ.
Không, chờ chút. Để mẹ nói
chuyện lại với con bé.
Jenna. Mở cửa đi con.
Michael không có ở đây.
Cậu ấy đi ra ngoài với ba con rồi.
Jenna.
Con có gì muốn bào chữa không?
Con không biết, con con sai rồi.
Con sợ.
À, đó là một cuộc cãi vả đáng
nguyền rủa.
Con không quan tâm đến việc
làm cho con bé hiểu con à.
Con đang nghĩ cái quái gì thế?
Chỉ là con buồn chán thôi sao?
- Không, con chỉ là thằng ngốc.
- Ngốc nhiều nữa là khác.
Chú công nhận đấy.
Con yêu cô ấy, chú Stephen.
Bây giờ con mới nhận ra con yêu
cô ấy nhiều hơn bất kỳ ai khác
trên đời này.
Thôi nói về tình yêu đi.
Mọi thằng khốn trên đời này đều
nói là hắn yêu ai đó.
- Chẳng có ý nghĩa gì.
- Nhưng đó là sự thật.
Nó vẫn chẳng có ý nghĩa gì.
Những gì con nghĩ chỉ quan trọng
đối với con thôi.
Những gì con làm với người con
yêu mới là quan trọng.
Chỉ tính nhiêu đó thôi.
Và con đã làm đúng thế chưa?
Con chỉ nhìn phần đời còn lại của
con và thấy nó không có gì đáng
ngạc nhiên cả.
Thế đấy.
Ý con là nó hay đấy.
Nhưng rồi chỉ có thế.
Điều gì làm con nghĩ chuyện này
sẽ không xảy ra lần nữa?
- Con biết là sẽ không mà.
- Oh, đúng.
Đi nào!
Chẳng lẽ chúng ta không học được
gì từ những lỗi lầm sao?
Con đã làm những chuyện kinh
khủng, nhưng con cũng học hỏi
được từ đó.
Con đã gặp lại cô gái da rám nắng
đó, và con chùn bước.
Chẳng lẽ chú nói với con là trong
suốt cuộc hôn nhân của mình, chú
chưa bao giờ chùn chân sao?
Chú không có à?
Không bao giờ sao?
- Không bao giờ.
- Oh, điều đó làm con thấy tuyệt lắm.
Con nghĩ vậy vì chú chưa từng bị
ai quyến rũ à?
Con nghĩ rằng người đàn bà đó.
là cô nàng rám nắng cuối cùng
để cho con thấy là cô ta cần con à?
Nhìn chú đi.
Chú đã không gặp lại cô nàng rám
nắng cuối cùng của chú.
Cô ấy sẽ là người cuối cùng
con hôn.
Con yêu con gái của ba,
ba Stephen ạ.
Và có lẽ điều đó chẳng có ý nghĩa
gì với ba, nhưng con đang đứng đây.
Ba là ba của cô ấy. Con đang nhìn
vào mắt ba để nói với ba rằng.
Con sẽ làm tất cả mọi thứ trên đời
này để đưa con gái ba quay về
với con.
- Thật không? Còn gì nữa không?
- Con sẽ làm mọi thứ.
- Ai cũng nói thế. Nhưng họ không
thành tâm.
- Nhưng con thành tâm.
Được, rất đơn giản.
Cứ làm những gì nó vốn phải thế.
- Đơn giản thế đấy.
- Dạ.
Nếu con không đầu hàng thì con
không thất bại đâu.
Con biết không, không phải mọi
chuyện suôn sẻ hết là con mới
đúng đâu.
Và con đã không cố gắng để
kiềm chế tất cả.
Con biết không, cuộc đời này
đa phần chỉ là màu xám thôi.
Và nếu con khăng khăng đòi hỏi
nó trắng hoặc đen.
Thì con sẽ rất bất hạnh đấy.
Đó là triết lý sống dễ dàng cho
mẹ, mẹ à.
Xem nào, mẹ không cố thanh minh
cho những gì mẹ đã làm với ba con.
Nhưng sự thật của vấn đề là cả
ba và mẹ đều bỏ cuộc.
Nhưng bây giờ ba mẹ đang cố
gắng bắt đầu lại, cố gắng rất nhiều.
Để hoà hợp lại với nhau.
Bằng cách lắng nghe nhau,
đó là một việc mà trước giờ ba mẹ
chưa từng làm.
Con gái cưng à, cho dù con có quyết
định gì với Michael, thì cũng hãy đi
mà nói chuyện với cậu ấy.
Dù đau lòng đến thế nào đi nữa.
Đừng bỏ qua dễ dàng như thế.
Con bé ở trong phòng.
Con người ta ai cũng biết sự thật.
Họ có thể không thích, hay không
muốn biết, nhưng thường thì họ
luôn biết đấy.
Nói dối là con sẽ đánh mất con bé.
Chuyện này sẽ không bao giờ
xảy ra nữa. Con hứa đấy.
Sao anh lại làm chuyện kinh khủng
đó với em?
Vì anh sợ.
Anh biết gì không?
Em không muốn nghe câu đó.
Anh nói là có con không sao đâu.
Thế em muốn anh phải nói gì hả
Jenna?
Anh thấy thật dễ sợ vì cuộc đời
anh đã kết thúc à?
Anh thấy thật dễ sợ vì anh chưa
sẵn sàng làm cha à?
Ý anh là một người đàn ông đâu
thể nào nói được câu đó với người
phụ nữ đang mang thai con của mình.
- Em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.
- Không, anh nói đúng, không đời nào
em tha thứ.
Dù sao thì đó cũng đâu phải là
cách anh cảm nhận chuyện này.
Không, bây giờ anh đang cảm thấy
tội lỗi. Anh vẫn còn sợ.
Anh chỉ sợ những gì em sắp nói
với anh.
Ừ, đó là sự thật.
- Anh sợ thật à?
- Jenna, anh sợ.
Em cũng vậy, anh ngốc à.
Em cũng sợ em sẽ là người mẹ tồi.
Rồi anh không yêu em nữa,
rồi anh bỏ mặc em, rồi.
Em sẽ không muốn anh, rồi tất
cả chúng ta phải chia lìa nhau.
Rồi em không biết phải làm gì.
- Bé cưng, chuyện đó sẽ không xảy
ra đâu.
- Sao anh biết được?
Vì anh hiểu rồi.
- Bây giờ anh mới hiểu, chứ trước
giờ anh đâu có hiểu.
- Đúng.
Bây giờ anh đã hiểu.
Đêm qua anh nói thật với em chứ?
Anh không ngủ với cô ta à?
Anh đã nói thật với em.
Nhưng rồi anh đã quay lại đó.
Anh đi chết đi!
Jenna. Bình tĩnh lại đã! Nghe anh
nói đi này. Anh đang nói thật
với em mà.
- Anh cút đi mau!
- Anh đang nói thật với em đấy.
Cút đi! Cút đi! Cút đi! Cút đi!
Anh xin lỗi. Anh chỉ muốn mình
hoàn toàn trung thực với em thôi.
Jenna, anh có thể nói dối để bước
vào cánh cửa ấy ngay lập tức,
nhưng anh đã không làm.
Còn gì quan trọng hơn sự thật
nữa hả Jenna?
Nhưng không thể là sự thật rằng
anh đã ngủ với người khác!
Jen?
Hãy nghe anh một lần thôi mà.
Anh rất xin lỗi.
Bé à, anh rất xin lỗi mà.
Jenna, làm ơn đi em...
- Đừng động vào tôi!
- Nghe anh một giây thôi.
Anh muốn có em!
Anh muốn có con!
Tránh tránh xa tôi ra!
Em định đi đâu vậy, Jenna?
Jenna?
- Tránh xa tôi ra!
- Nghe anh đi mà!
Jenna?
Dừng lại! Anh yêu em.
- Chết tiệt thật.
- Jenna? Jenna?
Đừng có hòng mơ đến chuyện
bước vào nhà. Ý tôi là thế đấy
Michael.
- Okay. Anh sẽ vào nhà cho coi.
- Còn khuya, anh đừng hòng.
Nhưng anh sẽ không đi đâu cả.
Anh sẽ không đi, Jenna.
Trước sau gì em cũng phải ra mà
nói chuyện với anh thôi.
Đi đi!
Anh không thể! Anh xin lỗi.
Anh không thể.
Anh yêu em, anh không xứng
đáng với em, nhưng đây là mái
ấm của chúng ta.
Đây là gia đình của chúng ta,
Jenna à, và anh.
Anh sẽ không rời khỏi cái cổng
này cho tới khi em nói chuyện
với anh.
Jenna?
Chào em.
Anh không quay lại đâu.
Mà anh xin lỗi.
Anh sẽ dọn đến chỗ Kenny.
Anh vẫn còn là cha thằng bé mà.
Okay. Tốt.
- Chào con trai.
- Anh có thể bắt đầu từ giờ.
Chào.
Xin lỗi?
Lise?
Em cạn kiệt sức lực rồi, Chris.
Những gì anh cần ở trong này.
Nếu cần gì thêm thì cứ gọi.
Nếu không, mỗi thứ Hai em sẽ
đến gặp anh.
Ba đây, con trai.
Ba sẽ không bao giờ bỏ con.
Michael? Michael?
- Còn đang sủi bọt đấy!
- Cảm ơn, Réjean.
Cảm ơn.
Anh còn nhớ ngày bà em mất không?
Jenna?
Nhớ cách họ cho em vào để em
hôn tạm biệt bà không?
Từ ngày đó đã có một nỗi đau
như thế này trong lòng em.
That l had never felt before.
Và từ đó đến nay em chưa bao
giờ cảm thấy như thế nữa.
Em cảm thấy như em đang mặc
áo tang cho từng sự kiện quan
trọng trong đời mình.
Chúng ta.
Nhưng chúng ta không chết, Jenna.
Bé à, chúng ta đâu có chết.
Chúng ta chỉ quay lại với nhau thôi.
Anh xin em.
Anh van em mà.
Làm ơn yêu anh để chúng ta quay
về như ngày xưa đi.
Em không nghĩ là em có thể đâu,
Michael.
Ừ, vậy thì chúng sẽ bắt đầu cái
gì đó mới hơn, chúng ta sẽ cùng
cố gắng, đúng không?
Sao lại không cố gắng được chứ?
Jenna?
Jenna?