Tip:
Highlight text to annotate it
X
Em muốn một mình chống lại
cả thế giới ư?
Trong kiến trúc không có chỗ
cho sự độc đáo.
Không ai có thể vượt qua những thiết kế trong
quá khứ cả. Chỉ có thể bắt chước thôi.
Chúng tôi đã cố gắng dạy em những
thứ được lịch sử chấp nhận.
Nhưng em không chịu học. Em khăng khăng,
bỏ ngoài tai tất cả.
Lúc nào cũng vẽ những tòa nhà quái đản.
Ban giám hiệu không còn cách nào khác
là phải đuổi học em.
Với tư cách trưởng khoa, tôi muốn nói
em sẽ không bao giờ trở thành kiến trúc sư đâu.
Nếu cậu không thỏa hiệp thì sẽ
không tồn tại được đâu.
Nhìn tôi đây này. Chỉ vài năm nữa
tôi sẽ lên đến đỉnh cao...
...của nghề này, vì tôi
cho xã hội thứ họ muốn.
Cậu sẽ không làm được gì đâu.
Cậu muốn làm cho Henry Cameron?
Đương nhiên, lão ta là một kiến
trúc sư lỗi lạc...30 năm trước.
Lão cổ vũ cho kiến trúc hiện đại...
...và thế là "tiêu". Cậu có hiểu không?
Sao cậu lại muốn làm việc cho tôi?
Cậu đang tự hủy hoại đời mình đấy.Biết không?
Tôi nên đuổi cậu ra ngay bây giờ
trước khi quá muộn.
Tôi...tôi ước gì tôi đã làm như cậu
khi còn trẻ.
Tại sao cậu tới đây?
Tôi đã gặp đủ những thằng ngu xuẩn hỗn láo rồi.
Tôi không cần thêm một nhãn quan
ngớ ngẩn luẩn quẩn ở đây nữa.
Cậu thật quá tự cao tự đại. Quá xấc láo.
Cậu quá chắc chắn về bản thân đấy.
Nếu là 20 năm về trước tôi đã vui
lòng đấm vào mặt cậu rồi.
9 giờ sáng mai đến làm việc.
Không, không.
Để nó lại đây. Về đi.
Hượm đã.
Tên cậu là gì?
Howard Roark.
Báo đây. Báo mới đây.
Mua báo Banner đi chú ơi. Tin sốt dẻo đây.
Mua báo chú ơi.
Mua báo Banner đi chú. Báo mới đây.
Báo Banner buổi sáng đây. Tất tần tật tin tức.
Đưa báo cho tao.
Cho tao một tờ nữa.
Đưa cả đây.
Tao bảo đưa hết đây.
Các người...tất cả đều nghĩ
thằng già này lụn bại rồi phải không?
Đấy là tất cả tiền tao có đấy,
nhưng tao vẫn có thể làm thế này.
Tao vẫn có thể...
Howard. Nhìn đây. Trên báo này, nhìn này.
Không có ích gì đâu,Howard.
Sao cậu không chịu bỏ cuộc?
Vào trong đi.
Không ích gì đâu.
Cậu... Cậu tiếp tục những điều
tôi đã bỏ dở.
Truyền nhân của tôi hả?
Hãy nhìn đi.
Cậu chưa tiến thêm được bước nào cả...
...và sẽ không bao giờ.
- Hãy chờ xem.
Đến giờ là bao nhiêu năm cậu
tự làm rồi?
Và cậu có gì đáng xem nào?
Bao năm qua cậu chỉ làm được có 4 công trình.
Thế cũng là kha khá rồi.
Sau những gì cậu đã đấu tranh ư?
Cháu không nghĩ nó sẽ dễ dàng.
Nhưng ai cần cháu sẽ đến với cháu.
Họ không cần cậu đâu, con trai ạ.
Đây mới là cái họ cần.
Báo Banner của Gail Wynand,
tớ báo ghê tởm nhất thế giới.
Cháu sẽ chết đói nếu cứ giữ ý kiến của mình.
Gail Wynand mới cho mọi người thứ họ muốn:
Những thứ tầm thường, phi thẩm mỹ, sáo mòn.
Và hắn đang là kẻ quyền lực nhất.
- Cháu nói sao đây?
- Cháu không quan tâm.
Nhìn đi. Những con người dưới đó.
Cháu có biết họ nghĩ gì về kiến trúc không?
Cháu không quan tâm họ nghĩ gì về kiến trúc hay
bất cứ cái gì.
Ta...Ta không muốn nhìn những điều
họ sẽ làm với cháu.
Ta, Ta... hết thời rồi.
Ta chịu đựng đủ rồi.
Ta không muốn sống trong cái thành phố
của Gail Wynand!
Cho tôi xe cứu thương ngay.
Howard, nhìn những tòa nhà kia đi.
Cao ốc, phát minh kiến trúc vĩ đại nhất
của loài người.
Vậy mà chúng xây như những đền thờ Hi Lạp...
...pha thánh đường Trung cổ, lai tạp
tất cả những phong cách có thể vay mượn được...
...chỉ vì những người khác cũng làm như thế.
Ta đã nói với họ.
Ta đã nói rằng hình thức của công trình
phải tuân theo chức năng của nó.
Rằng nguyên liệu mới đòi hỏi hình thức mới.
Rằng một công trình không thể
vay mượn từ những công trình khác...
...cũng như một người không thể
vay mượn linh hồn của người khác.
Howard, mọi ý tưởng mới trên thế giới này
đến từ bộ óc của một số người...
...cháu có biết cái giá họ phải trả không?
Ta xây cái đó đấy.
Howard, giúp ta một việc.
Ta muốn cháu đốt mọi thứ cháu giữ cho ta.
Giấy tờ, bản vẽ, hợp đồng...
- Tất cả. Đốt hết, cháu nhớ chưa?
- Vâng.
Ta không muốn để lại thứ gì cho
thế giới này.
Ta xin lỗi vì bỏ cháu lại một mình đối mặt với họ.
Howard, vô ích thôi!
Hãy nhượng bộ. Hãy thỏa hiệp.
Không sớm thì muộn cháu sẽ phải thế.
Sao chú lại nói vậy?
Chú đâu có làm thế.
Đấy là lí do đấy.
Vì ta đã không làm thế.
Cháu cũng muốn kết thúc như ta sao?
Đó là tương lai của cháu.
- Cháu muốn như vậy ư?
- Vâng.
Vậy thì cầu Chúa phù hộ cháu,Howard.
Cháu đang trên đường xuống địa ngục đấy.
- Hello, Howard.
- Hello, Peter.
Tôi đi ngang qua đây, vào thăm cậu một chút.
Đã lâu không gặp.
Cậu có biết tuần trước Guy Francon
đã hợp danh với tôi không?
Không.
Cậu thấy đấy, cậu không theo dõi sự nghiệp của tôi.
Còn tôi thì trái lại.
Bây giờ tên công ty là Francon & Keating.
Chắc cậu cũng biết Guy Francon
hiện đang là kiến trúc sư hàng đầu.
Tôi biết.
Tôi đã từng bảo tôi sẽ sớm thành công, cậu nhớ chứ?
- Alo?
- Có phải Western Union?
Không. Nhầm máy rồi.
Cậu đang chờ gì à Howard?
Cậu đang nói về Guy Francon mà.
Tôi chỉ nhắc cậu về điều mà tôi đã dự đoán.
Tôi không muốn thấy cậu đi xuống như này.
Nhớ lúc chúng ta khởi nghiệp không?
Nhìn chúng ta bây giờ này.
Cậu vẫn không chịu hiểu à?
Tại sao cậu tới đây,Peter?
Vì chúng ta là bạn cũ...
...và tôi không muốn thấy cậu lụi bại.
- Tôi đâu có lụi bại.
Oh, đừng giả vờ nữa.
Đã một năm nay cậu không có khách hàng rồi.
Cậu nhầm rồi,Peter.
Một năm rưỡi rồi.
Chắc cậu chỉ còn vài trăm đô, và thế là xong.
Tôi còn $14 và...
...57 cents.
Còn đống hóa đơn này?
Hóa đơn tiền điện?
Đó là giấy báo ngừng cấp điện, còn trong
ngăn kéo là giấy thu hồi nhà.
Cậu định tiếp tục thế nào?
Đấy là việc của tôi, không phải của cậu.
Đây, đừng từ chối,Howard.
Cậu có thể trả tôi sau.
Cậu cần số tiền này.
Cảm ơn cậu, Peter.
Tôi không cần nó.
Nhưng tôi muốn giúp cậu.
Tôi không cho đi và cũng không nhận sự giúp đỡ.
Oh, sao cậu không thôi đi.
- Cái gì?
- Cái điệu bộ đó.
Hay là lý tưởng, theo cách cậu gọi.
Cậu không thể đứng một mình được. Hãy nhượng bộ đi.
Hãy học cách hợp tác với người khác.
Thiết kế những thứ mà mọi người đều làm,
cậu sẽ giàu có, nổi danh.
Cậu sẽ được trọng vọng, sẽ giống như bọn tôi.
Đó là điều khiến cậu khó chịu ư, Peter?
Rằng tôi muốn tự lực cánh sinh?
Có phải không?
Tôi không biết.
Về đi, Peter.
Muộn rồi đấy.
- Cậu mất đồng hồ à Howard?
- Tôi cầm đồ rồi.
Chúc ngủ ngon.
Chúc may mắn.
- Hello?
- Mr. Roark?
- Vâng
- Tôi đã hứa sẽ trả lời ông hôm nay Mr. Roark...
...Nhưng thật không may, ban giám đốc
vẫn chưa quyết định được.
Tôi biết ông đã phải chờ lâu...
...Nhưng bản vẽ của ông cho tòa nhà của
chúng tôi quá lạ thường...
...nên chúng tôi thấy khó quyết định.
Tôi hứa với ông ngày mai sẽ có câu trả lời
Còn nếu không, ông phải đợi qua cuối tuần
...nhưng đến thứ Hai chắc chắn sẽ có.
Ông đã rất kiên nhẫn Mr. Roark.
Ông có thể chờ thêm một chút chứ?
Vâng, tôi sẽ chờ.
Cảm ơn ông.
Mr. Roark, dự án này là của ông.
Ban giám đốc Ngân hàng Manhattan đã
chọn ông làm kiến trúc sư tòa nhà này.
Chúc mừng ông. Ông làm tốt lắm.
Ban giám đốc rất ấn tượng.
Đây là một công trình trọng đại.
Một cơ hội hiếm có cho kiến trúc sư.
Ông sẽ nổi danh khi xây xong nó.
Một cơ hội ông phải chờ nhiều năm rồi.
- Chính xác.
- Nó là của ông.
Với một điều kiện nhỏ thôi...
...nếu ông đồng ý thì ta sẽ kí hợp đồng.
- Đó là?
- À, tất nhiên...
...chúng tôi sẽ không thay thế
thiết kế của ông.
Sự khéo léo trong bản vẽ của ông
đã thuyết phục chúng tôi.
Nhưng vẻ ngoài của nó lại không giống
những phong cách đã có.
Công chúng sẽ không thích nó.
Nó sẽ gây sốc. Nó quá khác lạ, quá độc đáo.
Độc đáo là tốt, nhưng sao lại phải làm quá?
Vẫn có những chừng mực cho chúng ta.
Thế nên chúng tôi muốn làm thiết kế của ông...
...mềm mại hơn với một vài nét sang trọng cổ điển.
Đây.
Chúng tôi muốn cho ông thấy.
Rất đơn giản. Ông chỉ cần làm theo nó.
Chúng tôi muốn ông điều chỉnh như này.
Vừa thanh tân, vừa cổ kính...
...chắc chắn sẽ làm vừa lòng tất cả.
Trung lập.
Cớ gì phải mạo hiểm khi mà ta
có thể đứng trung lập?
Ông thấy đấy, nó không ảnh hưởng gì cả, phải không?
Ta phải tuân theo xu hướng chung, ông hiểu chứ.
Không.
Nếu ông muốn thiết kế này,
ông giữ nguyên nó...
...hoặc không gì cả.
- Tại sao chứ?
Một công trình có tính toàn vẹn của nó.
Cũng như một con người.
Và cũng chỉ hiếm người thôi.
Thiết kế phải đúng với ý tưởng của nó, cấu tạo và
mục đích của nó.
Nhưng chúng ta không thể tách ra khỏi
kiến trúc thông thường được.
Tại sao không
- Vì tất cả mọi người đều chấp nhận những thứ
thông thường đó.
- Không phải tôi.
Ông muốn chống lại những chuẩn mực
chung sao?
Tôi tự đặt ra chuẩn mực của mình.
- Ông định chống lại tất cả?
- Nếu cần thiết.
Nhưng trên tất cả, chúng tôi là khách hàng.
Việc của ông là làm theo chúng tôi.
Tôi không làm kiến trúc để phục vụ khách hàng.
Tôi nhận khách hàng để làm kiến trúc.
Mr. Roark, chúng ta không tranh cãi điều này.
Chúng tôi đã quyết định rồi.
Chúng tôi muốn thay đổi như thế.
Ông có chấp nhận những điều kiện không?
Tương lai của ông
đang bị đe dọa đấy.
Đây có thể là cơ hội cuối cùng cho ông.
Thế nào?
Có hay không, Mr. Roark?
Không.
Ông biết mình đang làm gì chứ?
Tôi biết.
Roark, cậu hoàn toàn mất trí rồi.
Cậu không thể nhượng bộ một lần ư?
Cậu còn phải sống chứ.
- Không phải theo cách này.
- Còn cách nào?
Cách nảo mà không phải làm việc?
Tôi thà đi làm công nhân.
- Ông có hiểu nổi không?
- Không.
Chính ông là người tiến cử Roark từ đầu.
Ông đã chọn anh ta. Rằng anh ta sẽ thích hợp.
- Không phải sao?
- Chính ông đã gợi ý thay đổi thiết kế.
Ông bảo anh ta sẽ chấp nhận.
Phải rồi, chính tôi.
Tôi đã bảo các ông, Mr. Gail Wynand muốn
những công trình có yếu tố cố điển.
- Vậy sao ông chọn anh ta?
- Một thí nghiệm, thưa các quý ông.
Một thí nghiệm rất thú vị.
Giờ chúng ta làm gì?
Tất nhiên là tìm một người khác.
Vâng, Mr. Toohey.
Tôi chắc ông cũng biết tôi không mưu cầu gì
cho bản thân,Mr. Wynand.
Động cơ duy nhất của tôi, đó là mối quan tâm
không chút vị kỉ dành cho bằng hữu.
Tòa nhà mới của Ngân hàng Manhattan
là một thương vụ quan trọng...
...và ông đang giữ quyền quyết định, ông Wynand.
Ban giám đốc đã định chọn một
KTS nhưng không thành.
Họ muốn ông lựa chọn giúp.
Tôi thấy có nghĩa vụ đưa ra lời khuyên của mình.
- Ông tiến cử ai?
- Ngôi sao đang lên của nghề KTS...
...Peter Keating.
Không có ai khác bằng anh ta.
Đó là ý kiến chân thành của tôi, Mr. Wynand.
Tôi cũng tin ông.
- Ông tin?
- Tất nhiên, nhưng Mr. Toohey...
...tại sao tôi phải nghe ý kiến của ông?
À thì, tôi là nhà phê bình kiến trúc của Banner mà.
Toohey thân mến,
đừng nhầm tôi với người đọc của chúng ta.
Tôi...tôi đã tiện mang đến đây một số
mẫu tốt nhất của Peter Keating.
Ông có thể xem và đánh giá.
- Nếu ông đã từng thấy những tòa nhà này...
- Tôi thấy rồi.
Chúng là những công trình xuất sắc của 2000 năm trước,
khi người ta xây lần đầu tiên.
Nhưng chắc là ông không thích thứ
gọi là kiến trúc hiện đại?
Nó thật vô dụng, tạo ra bởi một số kẻ theo
chủ nghĩa cá nhân buông thả.
Giá trị nghệ thuật được tạo nên bởi một tập thể...
...nơi mỗi người uốn mình theo chuẩn mực của số đông.
- Tôi đã đọc trong bài báo của ông hôm qua.
- Thế hả?
Cảm ơn ông.
Sự vĩ đại trong tính cách của Peter Keating
ở chỗ, sự thực là chẳng có tính cách nào...
...ghi dấu trên những công trình của anh ta cả.
- Chính xác.
Do đó anh ta đại diện cho không chỉ bản thân mà là cả quần chúng.
Và sản sinh ra những cục gạch khổng lồ lát đá hoa cương.
Chắc là tôi không thuyết phục được ông rồi.
Sao, không phải.
Ông đang làm được rồi.
Keating không có giá trị...
...thế nên hắn ta có lẽ là lựa chọn
chuẩn xác cho tòa nhà đó.
Chắc anh ta sẽ nổi ngay.
Ông không mong tôi chọn một
người xứng đáng đấy chứ?
Tôi chưa bao giờ thuê một KTS giỏi
cho bất cứ ngân hàng, khách sạn nào...
...hay những công trình thương mại
tôi từng xây.
Tôi cho công chúng thứ họ muốn, kể cả
bài báo của ông,Mr. Toohey.
Tôi hiểu là ông sẽ chọn Peter Keating?
Tôi thật sự không quan tâm. Những tay KTS thời thượng đó
ai cũng thế thôi.
Dù sao tôi nghĩ ông đưa ra một phương án tốt.
Tôi nghĩ mình sẽ quyết định theo lời khuyên của
mục Chuyên gia Kiến trúc trên Banner.
Phải rồi,Mr. Wynand.
Nhưng ông không phải chuyên gia duy nhất,Mr. Toohey.
Ông có một đối thủ.
Tôi nên hỏi cả Dominique Francon nữa.
- Vâng thưa ngài?
- Bảo cô Francon vào phòng tôi.
- Cô Francon và tôi hay có ý kiến khác nhau.
- Hẳn rồi.
- Alo.
- Mr. Wynand, tôi biết là không phải...
...nhưng cô Francon không có trong văn phòng.
Tôi có cần gọi về nhà
và bảo cô ấy đến ngay không ạ?
Không cần.
Ông không định đi tìm...
Ông biết không, Toohey?
Sẽ có ngày tôi phát ngán vì ông đấy.
Tôi sẽ cố cho ngày đó đến muộn.
Sao anh vào được đây?
Người hầu gái dẫn anh vào.
Mà không báo trước?
Em không mong cô ấy cũng như em đấy chứ.
Em là người duy nhất ở New York này
từ chối sự có mặt của anh đấy.
Sao anh lại tới đây?
Anh cần em ở văn phòng. Em vắng mặt.
Trước đây anh chưa bao giờ đích thân
đi tìm nhân viên như này mà?
Anh mong em chú ý điều đó.
Anh muốn hỏi ý kiến em...
...về một việc mà em sẽ rất hứng thú.
Anh phải chọn KTS cho tòa nhà của
Ngân hàng. Em có tiến cử ai ko?
Không ai cả.
Em chẳng biết một KTS nào có thực lực cả.
Và anh thì không tìm một người có
thực lực.
Nếu anh cho em quyền quyết định?
- Em chẳng thiết.
- Không?
Ellsworth Toohey đang sốt sắng giao
dự án cho Peter Keating.
Peter Keating chỉ là KTS hạng ba.
- Vậy ư? Anh ta là đồng sự của cha em đó.
- Phải rồi.
- Chẳng phải em đã đính hôn với anh ta?
- Đúng vậy.
Nếu anh lấy việc khích em giúp đỡ sự nghiệp
của Peter làm trò mua vui...
...thì anh nhầm rồi.
Em không quan tâm đến sự nghiệp anh ta.
Đúng là anh đang cố khích em,
nhưng anh không lấy đó làm trò vui.
Anh muốn gặp Peter Keating.
Em có thể thu xếp một bữa tối cho anh ko?
Chúng ta sẽ bàn thêm về dự án.
- Nếu anh muốn.
- Nhân tiện, nếu là người khác vắng mặt...
...anh đã đuổi việc rồi đấy.
Em biết.
- Em đã bị đuổi việc?
- Em muốn thế ư?
Dù sao em cũng ko quan tâm.
Em biết không, em có thể làm nhiều thứ
hơn là viết báo vặt về kiến trúc.
Em có thể tiến xa với thời báo Banner...
...nếu em yêu cầu anh.
Em không muốn tiến xa gì với Banner cả.
Nói anh nghe xem điều gì hấp dẫn em?
Anh muốn tìm ra điều đó.
Đừng cố, anh Wynand.
Em không bao giờ ham muốn gì cả.
Anh có biết khi anh vào
em đang làm gì ko?
Em có một bức tượng thần từ Châu Âu.
Em rất yêu thích nó...
...nhưng em đã đập vỡ nó.
- Ý em là?
- Em đã ném nó ra cửa sổ.
- Tại sao?
Như thế em sẽ không phải thích nó nữa.
Em không muốn bị gắn kết với bất cứ
điều gì. Em thà hủy hoại nó...
...còn hơn để nó là một phần của
cái thế giới chôn vùi thẩm mỹ và tài năng này.
Thế giới của đám đông hỗn độn,
của báo Banner.
Giờ anh còn muốn ăn tối với em ko?
Hơn bao giờ hết.
Thật là một cơ hội tuyệt vời.
Tôi sẽ cố gắng hết sức.
- Tức là anh muốn nhận dự án này?
- Muốn ư?
Vì nó tôi có thể đánh đổi cả linh hồn.
Ý anh rất chính xác.
Cái gì cũng có giá của nó.
Như ở đây, cái giá là anh
phải hủy hôn với cô Francon.
Hủy hôn?
Tại sao?
Anh thích nghĩ tại sao cũng được.
Tùy anh đánh giá động cơ của tôi,
nhưng đó là điều kiện tôi đưa ra.
- Dominique?
- Em không giúp anh đâu.
Đó là việc giữa anh và Mr. Wynand.
- Nhưng em có đồng ý?
- Đó là lựa chọn của anh.
Việc đính hôn của chúng ta giúp
anh trở thành cộng sự của cha em.
Sự bảo trợ của ông Wynand sẽ còn
giúp anh nhiều hơn thế.
Hẳn đây là một trò đùa, ông Wynand.
Không ai làm như thế cả.
Họ làm nhiều nhưng không nói ra đấy thôi.
Tôi nhận là tôi đang làm
một điều đáng ghê tởm.
Vì chân thật là cực độ bạo tàn.
Tôi...
Tôi không biết nên làm gì.
Rất đơn giản. Anh nên tát
thẳng vào mặt tôi.
Và cậu nên làm thế từ 5 phút trước.
Không?
Anh không muốn làm thế ư?
Tất nhiên, Anh không nhất thiết
phải chấp nhận.
Anh sẽ từ bỏ dự án?
- Không.
- Tốt lắm Mr. Keating.
Giờ tôi nghĩ tốt nhất là anh nên đi.
Sáng mai hãy gọi cho tôi,
ta sẽ kí hợp đồng.
Nếu đó là điều em muốn,
anh cũng không ngăn.
Chúng ta nên chín chắn một
chút, phải ko?
Tôi bảo đảm chúng ta sẽ
không có vấn đề gì,Mr. Wynand.
Chúc ngủ ngon.
Sao anh lại làm thế?
Anh nghĩ em sẽ đồng ý như Peter?
Anh nghĩ có thể chiếm được em như anh vẫn làm?
Tất nhiên ko. Anh đơn thuần muốn cho em
thấy, tất cả đàn ông đều mua chuộc được.
Và em đã nhầm khi khinh thường anh.
Không thể đối xử chân thật với người khác được.
Chúng ta hoặc phải tuân theo,
hoặc phải điều khiển.
Anh chọn điều khiển.
Một người chính trực
sẽ không làm thế.
Không có người đàn ông chính trực.
Anh đủ kinh nghiệm để chứng minh.
Anh sinh ra ở Hell's Kitchen.
Anh vươn lên nhờ tạo ra báo Banner.
Đó là một tờ báo đê tiện đúng không?
Nhưng nhờ nó anh đạt được mục đích.
- Mục đích gì?
- Quyền lực.
Sao anh lại cố thanh minh với em?
Anh không cố thanh...
Phải.
- Đó là việc anh đang làm.
- Tại sao?
Anh nghĩ em biết tại sao.
Anh thấy ko?
Em tin rằng em là một trong
những kẻ dị thường anh biết.
Một phụ nữ hoàn toàn vô cảm.
Em đính hôn với Peter Keating...
...vì anh ta là người tầm thường
nhất em tìm được.
Và em biết em sẽ ko bao giờ yêu.
Em chưa từng yêu ai sao?
Chưa, và sẽ ko bao giờ.
Nếu em có yêu, thì sẽ lại
giống như bức tượng kia.
Anh biết. Anh chấp nhận.
Anh muốn em cưới anh.
Nếu khi nào em muốn trừng phạt
mình vì một tội khủng khiếp...
...thì em sẽ cưới anh.
- Anh sẽ đợi.
Dù em lấy lí do gì.
- Anh sẽ được gặp lại em sớm chứ?
- Vài ngày nữa em rời thành phố.
- Em đi đâu?
- Đến chỗ cha em ở Connecticut.
Ở đó em sẽ ko gặp ai cả.
Thực ra em tìm kiếm cái gì?
Tự do: không ham muốn, không kì
vọng, không phụ thuộc.
Ồ Miss Francon.
Cô làm gì ở đây?
Tôi đến đây nghỉ hè.
Cha tôi cho tôi quản lý ngôi nhà.
- Tôi muốn đến xem mỏ đá.
- Để tôi dẫn cô đi.
Đây là mỏ đá granite xám tốt
nhất Connecticut.
- Tháng trước, chúng tôi bán...
- Người đàn ông kia là ai?
Người nào cơ cô Francon?
Ko, quên đi.
Sao lúc nào anh cũng nhìn tôi chằm chằm vậy?
Cùng lí do cô nhìn tôi thôi.
Tôi ko hiểu anh nói gì.
Nếu thật vậy thì cô phải ngạc nhiên hơn,
và ít cáu kỉnh hơn chứ cô Francon.
Anh biết tên tôi.
Khó mà ko biết với sự "kín tiếng" của cô.
Đừng hỗn hào, tôi có thể đuổi việc anh ngay đấy.
- Để tôi gọi quản lý nhé?
- Không cần.
Anh đã biết tôi là ai, thì đừng nhìn tôi
như thế khi tôi đến nữa.
Dễ gây ra hiểu lầm.
Tôi ko nghĩ vậy.
Vào đi.
Chào cô Francon.
Cô gọi tôi à?
Đúng.
Anh có muốn kiếm thêm chút tiền ko?
Có chứ cô Francon.
Phiến đá hoa đó vỡ rồi,cần phải thay.
Tôi muốn anh thay nó.
Vâng thưa cô.
Bây giờ thì nó đã hỏng và cần phải thay.
Anh có biết loại đá đó và chỗ mua nó ko?
- Có thưa cô Francon.
- Làm đi. Thay nó cho tôi.
Vâng thưa cô Francon.
Ồ tôi xin lỗi.
Chắc anh nghĩ tôi đang cười anh, nhưng ko phải.
Tôi ko muốn quấy rầy anh.
Tôi chắc là anh đang nóng lòng
muốn xong việc và ra khỏi đây.
Ý tôi là chắc anh mệt rồi.
Chắc anh phải muốn nói chuyện gì đó chứ.
Ồ vâng, cô Miss Francon.
À thì?
Tôi nghĩ cái lò sưởi này quá xấu.
Thật sao? Ngôi nhà này được cha tôi thiết kế đấy.
Anh hiểu gì về kiến trúc mà nói cơ chứ.
Đúng vậy.
Chúng ta đổi chủ đề nhé?
Vâng thưa cô Francon.
Nói chung có 3 loại đá hoa: trắng, mã não và xanh.
Cái cuối cùng thực chất ko phải đá hoa.
Đá hoa thật là sản phẩm biến đổi của đá vôi
dưới tác dụng nhiệt và lực.
Áp lực là một yếu tố quan trọng.
Nó dẫn đến những kết quả khó
kiểm soát được.
Kết quả gì?
Sự thâm nhập của các thành tố
ngoại lai từ đất.
Tạo nên những vệt màu trên đá hoa.
Còn đây là đá trắng tinh.
Cô nên cẩn thận, cô Francon.
Khi ko chấp nhận thứ gì khác ngoài viên đá y hệt.
Đây là đá hoa Alabama, rất tốt, rất khó tìm.
Tôi nên làm gì vs phiến đá hỏng?
Để nó đấy. Tôi sẽ cho chuyển đi.
Được rồi.
Tôi sẽ mua một phiến mới
và chuyển đến cho cô.
- Cô muốn như thế chứ?
- Chắc chắn rồi.
Tôi sẽ báo cô khi nó đến.
Tôi phải trả anh bao nhiêu?
Giữ cả đi.
Cảm ơn cô,Miss Francon.
- Tạm biệt và chúc ngủ ngon.
- Chúc cô ngủ ngon, cô Francon.
Vào đi.
Anh này đến từ mỏ đá thưa cô.
Anh là ai?
- Pasquale Orsini.
- Anh cần gì?
Anh chàng cao to ở mỏ đá
bảo tôi đến thay phiến đá cho cô.
Phải, phải rồi. Tôi quên mất.
Làm đi.
Sao anh ko đến lắp đá?
Tôi nghĩ việc ai đến đâu có quan
trọng với cô, ko phải vậy sao cô Francon?
Chào cô Francon.
Cô khỏe ko?
Chỗ ông có một người.
Một người đàn ông cao, gầy làm thợ khoan.
- Anh ta đâu rồi?
- À, anh chàng đó hả, đi rồi.
- Đi rồi?
- Anh ta đã nghỉ việc và tới New York, tôi nghĩ vậy.
- Khi nào?
- 2 ngày trước.
Tên anh ta...?
Không, không. Tôi ko muốn biết tên anh ta.
- Nếu cô muốn tôi tìm anh ta thì...
- Ko.
I don't know what to do. I give up.
Tôi đi quá giới hạn rồi. Hết chất xám rồi.
- Sẽ không được lâu đâu.
- Làm cho xong thì đơn giản thôi.
Nhưng tôi đang rất bí.Chúng ta
cần thứ gì đó để tăng người đọc.
Tôi phải lập một cuộc vận động
và tôi ko bik phải vận động cái gì.
Phản đối độc quyền xe hơi thì sao?
Đã làm 2 năm trước rồi, sau đó
còn phản đối rau đóng hộp.
Phản đối Phố Wall.
Giờ thì biết phản đối cái gì?
Cô rất thông minh, cô có kế gì ko?
- Xin lỗi tôi ko giỏi việc này.
- Gail Wynand đang chờ kết quả.
Báo Banner phải năng động hơn.
Tôi vắt sạch óc rồi mà vẫn chưa
nghĩ ra được thứ gì để phản bác.
- Có đấy.
- Cái gì?
Đây.
- Ai quan tâm đến một tòa nhà chứ?
- Còn tùy ông làm thế nào.
Một sự lăng mạ nghệ thuật và mối họa
cho an toàn công cộng. Nó có thể sập bất cứ lúc nào.
- Chưa một ai từng dùng cách xây này.
- Thì sao?
Chủ của nó là Roger Enright,
một trong những gã vị ngã đó.
Cứng đầu và giàu xụ.
Mà phản đối người giàu thì luôn an toàn.
Mọi người sẽ giúp ông...
- Giàu đứng đầu.
- Phải.
- Howard Roark là ai?
- Tôi ko biết.
Nghĩ xem, một tòa nhà sang trọng sụp đổ...
...trong khi còn bao người nghèo khổ
sống trong khu ổ chuột.
Ta có thể cho thêm mục phiếm Chủ nhật về
những cô gái đẹp...
...là nạn nhân của khu ổ chuột.
- Với những bức ảnh màu.
Ông nói đúng.
Một ý tưởng tuyệt vời.
Tôi tin Wynand sẽ duyệt.
Ông biết tòa nhà Enright House
là một tuyệt tác mà.
Tuyệt tác của tuyệt tác.
Ellsworth, thực ra ông mưu tính gì?
Tôi dám cá là ko ai biết điều đó.
Dù sao họ sẽ hiểu.
Khi thời cơ đến.
Chúng ta sẽ có ba góc nhìn hay:
Câu chuyện cao quý về nghệ thuật rởm đời.
Chuyện giật gân về những cây cột sắp sập.
Chuyện cảm động về người nghèo.
Người đọc sẽ hào hứng
mà ko phản bác
Làm gì có ai phản bác cơ chứ...
chỉ là một tòa nhà thôi.
- Đầu tiên tôi sẽ...
- Ko cần chi tiết thế.
Được rồi, cứ thế đi.
Toohey lo liệu được.
Thật bất ngờ, và em thật khác những
vị khách thường ngày của anh. Ngồi đi.
Anh đồng ý công kích tòa nhà Enright?
Phải. Nó sẽ gây xôn xao dư luận.
Tuần sau anh đi biển, anh sẽ đi cả mùa đông.
Thứ này sẽ khiến họ bận rộn.
Anh đã xem bản vẽ của Enright House?
Chưa.
- Hãy xem đi.
- Để làm gì?
Tòa nhà đó là một kiệt tác kiến trúc.
- Điều đó ko quan trọng sao
- Ko.
Anh sẵn lòng hủy hoại nó để mua vui cho công chúng?
...để cho họ có thứ bàn tán ư?
Chính sách đó là thứ khiến Banner phát triển như hôm nay.
Đừng mong anh thay đổi nó.
Anh từng hỏi điều em muốn làm.
Em đã cố gắng để ko nhờ vả ai...
...nhưng bây giờ em phải xin anh.
Hãy hủy chiến dịch công kích này.
Tay KTS đó là bạn em à?
Em chưa bao giờ gặp anh ta.
Em ko biết và cũng ko quan tâm.
Thế sao em lại hạ mình vì nó?
Vì nó thật vĩ đại.
Trên đời này những thứ đẹp đẽ và cao quý quá hiếm hoi.
Em hạ mình vì một công trình của con người.
Em hạ mình vì sự vĩ đại.
Em đang chỉ trích anh đấy à?
Em xin anh Wynand.
Dominique, anh có thể cho em tất cả...
...trừ tờ Banner.
Vì nó anh đã phải hi sinh cả cuộc sống, đánh đổi ko biết bao mà kể.
Anh sẽ ko vì bất kì ai mà hủy hoại nó.
Anh có quyền làm theo ý mình.
Em có quyền không cùng anh làm điều đó.
Hãy nhận đơn từ chức của em.
Anh xin lỗi.
Vô ích thôi.
Em ko thể chống lại anh. Em ko có lựa chọn.
Em biết.
Trong khi hàng nghìn người
ko có lấy một mái nhà...
...thì tiền của công sức lại được phí phạm
để xây nên một công trình dị hợm...
...mang tên Enright House.
Nó được thiết kế bởi Howard Roark,
một tay nghiệp dư xoàng xĩnh...
...nhưng cao ngạo
coi ý mình cao hơn mọi quy luật.
Các bạn đều là KTS, các bạn phải thấy
một người như Howard Roark...
...là một mối họa cho tất cả chúng ta.
Sự mâu thuẫn hình khối quá lớn.
Làm sao chúng ta có thể xây nhà
cạnh tòa nhà đó?
Tôi tin là các bạn hiểu.
Nếu các bạn kí vào đơn phản đối...
...báo Banner sẽ sẵn sàng công bố.
...và chúng ta sẽ thắng, vì chúng
ta có cả nghìn người...
...nghìn người đấu một người.
Ngày càng nhiều. Nhìn đi.
Thư gửi tòa soạn.
Hàng nghìn bức thư la ó về Enright House.
Ellsworth, ông quả đại tài.
Sao ông thấy trước được phản ứng của họ?
- Roark.
- Ông Enright.
Cảm ơn anh.
- Đừng để tâm đến dư luận?
- Tôi đâu có.
Tôi đã bị ném đá quá nhiều
giờ chẳng xi nhê nữa.
Tôi khởi đầu là một thằng đào than.
Có được hôm nay là nhờ...
...làm theo đánh giá chân thực của bản thân
mặc kệ ng khác nói gì.
Khi anh già hơn, anh sẽ thấy đó là
cách duy nhất để thành công.
- Tôi biết.
- Họ ko vừa đâu.
Và sẽ còn ghê gớm hơn, đừng lo.
- Anh sẽ thắng.
- Tôi vẫn đang thắng mà.
- Chỉ cần tòa nhà đó là đủ nói lên tất cả.
- Tôi chỉ cần nó làm chứng cứ.
Tôi cũng sẽ làm vậy.
Tôi sẽ là người đầu tiên chuyển vào đó.
Một bữa tiệc chào mừng sẽ được tổ chức
vào ngày khánh thành.
Tôi sẽ mời báo chí, KTS, nhà phê bình đến chiêm ngưỡng.
Chắc họ nghĩ chúng ta sẽ xin lỗi.
Nhưng chúng ta sẽ ăn mừng.
Tôi ko có gì để nói về tòa nhà này cả.
Chúa cho chúng ta đôi mắt và bộ não. Nếu bà
ko tận dụng được nó, thì đó là thiệt thòi của riêng bà.
Ông ko muốn thuyết phục tôi sao?
Sao tôi lại phải quan tâm điều đó cơ chứ.
Dù Howard Roark là ai, tôi cũng
đang thấy lo sợ cho số phận anh ta.
- Sao vậy? Cô ko nghĩ anh ta tài năng ư?
- Anh ta quá tài năng.
- Dominique.
- Chào anh, Peter.
Thật vui gặp lại em.
Hôm nay trông em rất lộng lẫy.
Em nghĩ sao về tòa nhà
Anh đang thăm dò ý kiến mọi người?
- Thăm dò?
- Để so sánh các ý kiến ấy.
Để làm gì? Để anh biết anh nên nghĩ sao à?
À ta phải để tâm đến ý kiến của công chúng chứ.
Đừng bao giờ thuê một KTS thiên tài.
- Tôi ko thích thiên tài. Họ thật nguy hiểm.
- Như nào?
Khi anh có tài hơn người khác
anh đang ngầm sỉ nhục họ.
Anh không thể đòi hỏi một
phẩm chất không thể chia sẻ.
Ồ tôi ko hiểu được điều sâu sắc ấy.
Tôi chơi chứng khoán.
Tôi cũng chơi chứng khoán của tâm hồn...
...và tôi làm "cò".
Nó thật tuyệt, hoàn hảo, nhưng tôi ko muốn sống
trong một ngôi nhà như này.
Tôi sẽ ko thể cảm thấy thoải mái như
ở nhà, ông hiểu ko?
- Thoải mái và tung tẩy, như ở nhà ấy.
- Đúng, ko thể.
- Dominique.
- Dạ thưa cha.
Cha ko hiểu nổi sao con lại chấp nhận thứ lộn xộn này.
Một phong cách thô thiển.
Con định phản bác thế nào?
Con sẽ ko phản bác.
Ông Francon, cái cầu thang kia
ko tồi. Ý tưởng rất thông minh.
Tôi có thể dùng nó cho tòa nhà tôi đang làm...
...tất nhiên với một chút điều chỉnh.
Nếu cho nó thêm chút sang trọng thì được.
Một chút hoa mỹ kiểu Hy Lạp.
Ý tưởng thiết kế rất tuyệt.
Tôi có thể dùng nó.
Xin chào. Tôi chờ anh mãi.
Anh là khách mời danh dự tối nay,
và ko chỉ là xã giao đâu nhé.
Anh muốn gặp ai trước tiên?
Cô Dominique Francon đang nhìn chúng ta.
Nào.
Miss Francon, đây là anh Howard Roark?
Anh là...
...Howard Roark?
- Vâng thưa cô Francon.
Anh ko biết thôi, cô Francon
có liên hệ tới anh đấy.
Cô ấy đã từ chức ở báo Banner
để phản đối chiến dịch đả kích tòa nhà.
- Sao ông biết?
- Tôi nghe kể.
- Tôi ko muốn ông Roark biết điều đó.
- Tại sao ko?
Vì đó là một hành động vô ích.
Dominique ko chịu nhận, nhưng cô ấy rất ngưỡng mộ
công trình của anh. Cô ấy hiểu nó.
- Tôi tin là cô ấy hiểu.
- Vậy sao?
- Nhưng anh ko biết tôi.
- Tôi vẫn hay đọc các bài báo cô viết.
Tôi rất thích chúng.
Nếu anh nhớ những gì anh đọc...
...chắc anh hiểu chúng ta khác xa nhau.
Tôi nhớ từng dòng.
Tôi ước gì ko nhìn thấy tòa nhà này.
Nó là thứ khiến ta ngưỡng mộ, khao khát...
...đến độ chi phối chúng ta,
Và tôi ko dễ bị chinh phục.
Điều đó còn tùy thuộc vào năng lực
của người chinh phục, thưa cô.
Thế nào?
Roger, sao ông lại đưa anh ta đến?
Sao lại cho anh ta gặp những người này?
Ông không thấy anh ta ko có cơ hội thắng sao?
Vào đi.
Anh tin là em sẽ đến mà.
Em đã ko biết tên anh, trong khi anh
đã biết tên em.
Vậy mà mấy tháng qua anh ko tìm em.
Anh muốn em phải tìm tới anh.
Nếu anh thấy vui khi giày vò em...
...thì em sẽ cho anh toại nguyện hơn thế.
Em yêu anh, Roark.
Anh có hài lòng ko khi biết em
đã đau đớn thế nào suốt mấy tháng qua...
...sợ hãi rằng ko bao giờ tìm được anh,
sẵn sàng đánh đổi cuộc sống...
...chỉ để được gặp lại anh?
Nhưng anh biết vậy mà. Anh muốn em nếm trải điều đó.
- Phải.
- Sao anh ko chế giễu em đi? Anh đã thắng.
Em ko còn đủ kiêu hãng để ngừng lại nữa.
Em yêu anh bất cần tự trọng, ko hối hận.
Em đến để nói...
...rằng anh sẽ ko bao giờ gặp lại em nữa.
Có phải em muốn biết em có thể
làm anh đau khổ hay ko?
Có, em có thể.
Roark, anh là tất cả những điều em khao khát.
Đó là lí do tại sao em đã mong ko
bao giờ gặp người như anh.
Em thà rời bỏ anh, còn hơn nhìn anh bị hủy hoại...
...bởi thế giới này.
- Em lo sợ điều gì?
- Em biết họ sẽ làm gì với anh.
Thiên tài của anh đã xây nên Enright House.
Vậy mà anh lại làm việc như khổ sai ở mỏ đá.
- Anh tự chọn như vậy.
- Tại sao?
Em ko hiểu ư?
Có. Vì anh ko chịu hạ mình.
Họ sẽ vùi dập anh, đưa anh về lại mỏ đá ấy.
- Anh đã thoát khỏi đó rồi.
- Thật ko?
Anh nghĩ Enright House là khởi đầu?
Đó là án tử cho anh.
Đã có khách hàng nào mới đến vs anh chưa?
Chưa.
Họ ko đến đâu.
Họ căm ghét anh vì công trình của anh.
Họ ghét sự chính trực của anh.
Họ ganh ghét vì họ biết ko thể
mua chuộc anh hay sai khiến anh.
Họ sẽ ko để anh yên đâu.
Roark, họ sẽ hủy hoại đời anh.
Em sẽ ko ở đây để chứng kiến đâu.
Em muốn rời bỏ anh ư?
Anh đã yêu em, kể từ lần đầu nhìn thấy em, em biết mà.
Em đã cố thoát khỏi nó.
Anh phải khiến em học cách chấp nhận nó.
Em sẽ xa anh sao?
Phải.
Vậy anh ko cản em đâu.
Roark,anh ko hiểu sao?
Em ko muốn rời xa anh.
Hãy cưới em đi?
Em muốn ở bên anh.
Chúng ta sẽ mua một ngôi nhà nhỏ
ở làng quê...
Đừng cười em. Em có thể mà. Em sẽ
nấu nướng,giặt giũ, lau nhà...
...còn anh sẽ bỏ kiến trúc.
Nếu anh từ bỏ, em sẽ mãi mãi bên anh...
...bằng ko, em ko chịu nổi nhìn
anh tự hủy hoại mình.
Nó sẽ như thế. Anh phải tự cứu mình.
Hãy làm một nghề vô nghĩa.
Và ta sẽ sống chỉ cho nhau mà thôi.
Anh ước gì có thể cho em thấy anh
cũng muốn thế nhường nào.
Roark, anh đồng ý hay ko?
Không.
Em phải học cách bình tĩnh trước
thế giới và mặc kệ.
Anh phải để em hiểu điều đó.
Khi em đã hiểu, em sẽ quay về với anh.
Họ ko thể hủy hoại anh, Dominique.
Anh sẽ đợi em.
Anh yêu em.
Anh nói điều này cho những năm tháng
sắp tới mà chúng ta phải chờ đợi.
Giá mà em có thể làm gì để thoát khỏi anh.
Anh ko thể ngờ em ra tận đây gặp anh.
Nếu dối lòng thì anh có thể nghĩ
em ko thể chờ để gặp anh.
- Đúng là như vậy.
- Anh rất vui...
...cho dù lí do của em là gì.
Em chân thật khuyên anh đừng cảm thấy thế.
Anh biết. Lí do của em là gì?
Nếu em muốn anh làm cho em điều gì nữa
anh rất muốn làm hài lòng em.
Ko. Em ko đến để yêu cầu anh
mà là để thực hiện yêu cầu của anh.
Anh còn muốn cưới em ko?
Hơn tất thảy mọi ước muốn anh có.
Em sẽ lấy anh.
- Anh ko muốn hỏi gì ư?
- Ko.
Cảm ơn, như thế dễ dàng hơn cho em.
Dù là lí do gì anh cũng chấp nhận.
Điều anh mong mỏi ở cuộc hôn nhân này
là việc của riêng anh mà thôi.
Anh ko cần hứa hẹn và cũng ko ràng buộc gì cả.
Nhân tiện, vì điều này ko quan trọng
với em, anh yêu em.
Ko, Mr. Roark, có quá nhiều dư luận phản đối ông.
Công ty tôi ko thể dính vào dư luận được.
Chúng tôi ko thể thu hút sự công kích về mình.
Tôi xin lỗi nhưng ông ko thể làm dự án này được.
Giám đốc công ty đã nói:
"Ông đừng mong chúng tôi giơ đầu chịu báng."
Tôi ko mong.
Chào ông Roark.
Tôi luôn mong một ngày được gặp
ông thế này, một mình.
- Chắc ông ko ngại tiếp chuyện tôi chứ.
- Về cái gì?
Đó là công trình đáng nhẽ là của ông.
Rất nhiều nhà như thế đang mọc lên,
những cơ hội từ chối ông và đến với những kẻ bất tài.
Ông đi dạo, trong khi người khác làm công việc
ông thích nhưng ko thể thực hiện.
Thành phố này đã quay lưng với ông.
Và tôi là người đã làm tất cả.
- Ông ko muốn biết động cơ của tôi?
- Ko.
Tôi đang chống lại ong, và sẽ luôn chống lại
ông bằng mọi cách có thể.
- Ông cứ làm điều ông muốn.
- Ông Roark, chỉ có chúng ta ở đây.
Sao ông ko nói điều ông nghĩ về tôi?
Nhưng tôi ko nghĩ về ông.
Tuyệt quá, Mr. Roark. Xuất sắc.
Từ khi tôi nhìn thấy Enright House,
tôi đã biết ông là người tôi cần.
Nhưng tôi chỉ e ông ko muốn xây một
trạm xăng nhỏ nhoi...
...sau khi đã xây những cao ốc.
Ko có công trình nào ko quan trọng.
Tôi sẽ kiến trúc cho bất cứ ai cần tôi.
Ở bất cứ đâu, miễn là tôi được làm theo ý tôi.
Sự nghiệp của ông cũng khác thường
như những tòa nhà của ông vậy.Tôi chưa thấy ai vượt qua cuộc công kích
của Banner.
Mọi thứ đều chống lại ông.
Làm sao ông vượt thoát?
- Anh nghĩ gì về chiến dịch của Banner?
- Một thứ bùa mê chí mạng với những kẻ ngốc nghếch.
Chẳng phải anh tự trả lời câu hỏi rồi sao?
Nhưng ông đã có thời kì khốn đón vì Banner.
Ko. Những năm qua, tôi đã tìm được
một số người muốn công trình của tôi...
...những người nhìn bằng chính mắt mình,
nghĩ bằng chính bộ óc mình.
Những người như thế có thể hiếm, có thể
vô danh, nhưng họ thay đổi thế giới này.
- Sao ông tìm được họ?
- Tôi ko tìm. Họ tìm đến tôi.
Những người tìm đến tôi, chính là những người như tôi.
Đây có vẻ là một việc quan trọng.
Tôi đã xếp lịch hẹn cho ông,
3h chiều ở văn phòng ông ta.
- Ông ta?
- Ông ấy gọi điện nửa tiếng trước.
Ông Gail Wynand.
- Tôi ko nghĩ anh muốn làm việc cho tôi.
- Tại sao?
Chắc anh cảm thấy khinh bỉ tôi
khi thấy những thứ tôi đã cho xây.
- Ông quả là một người chân thật.
- Cảm ơn anh.
Đây là lần đầu tiên có người nói như thế...
...và là một trong số ít lần tôi như thế thật.
Tôi muốn anh xây một thứ, ko phải cho
công chúng, mà là cho tôi.
- Đó là?
- Nhà của tôi...
Một ngôi nhà thôn dã cho tôi và vợ tôi.
Có phải bà Wynand chọn tôi ko?
Ko. Cô ấy ko biết gì cả. Đây là việc riêng của tôi.
Tôi đã nhìn thấy những ngôi nhà khắp đất
nước này. Mỗi khi thích cái nào...
...tôi hỏi ai thiết kế, và câu trả
lời luôn là: Howard Roark.
Tôi muốn anh hiểu tôi ko có nhiều
tôn trọng cho bất cứ thứ gì...
Điều tôi tôn thờ duy nhất, và cũng ít gặp nhất...
...đó là tài năng của những người như anh.
Tôi tin ông.
Nếu điều đó làm anh khó chịu thì đừng nói thế?
Ko phải.
Đừng nhìn những thứ tôi xây mà đánh giá tôi.
Những thứ kiến trúc thương mại rẻ tiền
và tờ Banner giúp tôi...
...thuê được anh xây nhà cho mình.
Đó là phương tiện, anh là mục đích.
Đừng biện minh cho quá khứ. Ko cần đâu.
Anh thật có dũng khí.
Ko ai dám nói vậy với tôi.
Nhưng anh đúng. Tôi đang biện minh.
Anh thấy đấy, tôi cần anh.
Ngôi nhà đó rất quan trọng với tôi
và anh là người duy nhất thiết kế được nó.
Ông muốn kiểu nhà gì?
Xa thành phố. Tôi mua đất rồi.
Ở Connecticut, 500 mẫu.
Kiểu nhà ư? Chi phí tùy anh.
Bề ngoài, tùy anh. Mục đích...
Tôi xây ngôi nhà này vì tôi yêu
vợ tôi một cách điên dại.
Sao vậy? Anh thấy ko liên quan?
Ko. Ông nói tiếp đi.
Tôi ko thể chịu đựng khi thấy cô ấy
bên những người khác.
Đó ko phải là ghen tuông.
Còn tệ hơn thế, và lớn hơn thế.
Tôi ko thể chia sẻ cô ấy với bất kì ai.
Tôi muốn một ngôi nhà của riêng tôi và cô ấy.
Anh có thể nghĩ về nó như một pháo đài...
...và một ngôi đền.
Một ngôi đền cho Dominique Wynand.
Tôi muốn anh gặp cô ấy trước khi thiết kế.
Tôi đã gặp vài năm trước.
- Vậy thì chắc anh cũng hiểu.
- Tôi hiểu.
Hãy bắt đầu ngay. Dừng mọi thứ khác anh đang làm lại.
Tôi sẽ trả mọi...
Thứ lỗi cho tôi.
Quen làm việc với những KTS tồi quá rồi.
Tôi còn chưa hỏi anh có muốn làm ko.
Có, tôi sẽ làm.
- Có chuyện gì thế Gail?
- Chào em yêu. Sao em hỏi vậy?
- Anh trông như thể anh đang hạnh phúc.
- Anh cảm thấy trẻ lại...
...như thể ngày đầu tiên, tin tưởng
con đường phía trước là trong sạch...
...và sự chân thật có tồn tại.
- Anh muốn nó tồn tại.
- Phải. Anh chưa từng nhận ra...
...anh muốn vậy dường nào.
Dominique, tối nay trông em đẹp lắm.
Ko. Đó ko phải điều anh muốn nói. Đó là:
Lần đầu tiên anh cảm thấy anh có một quyền lợi với em.
- Anh nghĩ anh chưa có?
- Phải, anh nghĩ anh chưa bao giờ đạt được.
Nhưng giờ anh tin là ko gì có thể kéo em khỏi anh...
Ko gì cả và ko ai cả.
- Em ko yêu anh, Gail.
- Anh biết...
...nhưng em cũng chưa từng yêu ai khác.
- Điều gì làm anh nghĩ thế?
- Như thế mới là em.
Em ko bao giờ khuất phục, nhưng em cũng ko còn căm ghét anh.
Phải. Em nhận ra hai ta có rất nhiều điểm chung.
Chúng ta đều có sức mạnh, nhưng ko có lòng dũng cảm.
Cùng là những kẻ bội tín theo một cách nào đó.
Nếu như vậy anh cũng thấy như mình đã
được tha thứ tối nay.
- Tại sao?
- Anh ko biết.
Em luôn muốn xa lánh thế giới này.
Em có muốn về miền nông thôn, rời xa mọi thứ...
...xa tờ Banner ko?
- Có, em muốn.
Anh đã cho xây một ngôi nhà cho hai ta.
Đó sẽ là món quà lớn nhất anh dành cho em.
Nếu anh từng phạm lỗi gì trong đời này
ngôi nhà đó sẽ minh oan cho anh.
- Ai là người thiết kế?
- Thiên tài duy nhất anh từng gặp.
Tên là Howard Roark.
Gail.
Anh có nhớ vì sao em bỏ tờ Banner?
Đó là vì một chiến dịch...
...chống lại Enright House.
Phải chỉ là một chiến dịch nhơ bẩn của Banner thôi phải ko!
Ko đang để anh nhớ, phải ko Gail?
Anh đã bày nên quá nhiều thứ đó.
Rồi bỏ đi du lịch.
Anh ấy chỉ là một KTS bị anh đem làm mồi cho dư luận.
Nó làm tăng người đọc. Phải ko Gail?
Khi nói chuyện anh ta ko nhắc đến chuyện đó.
Tại sao anh ta phải làm thế?
Anh ta biết anh ta đã thắng.
Anh ấy là người cao thượng.
Anh ko cần sự cao thượng.
Em ko bao giờ nghĩ anh ấy sẽ thắng anh,
nhưng đó là sự thật.
Có lẽ cả anh và em, chúng ta đã nhầm.
Anh ấy đã chứng tỏ mình có quyền khinh bỉ chúng ta.
Vậy ư? Anh ko thể để bất kì kẻ nào làm như vậy.
Ko có người đàn ông chính trực nào cả, đúng ko?
Anh đã gặp một người như thế đấy.
Ko hề. Hắn ta chẳng tốt đẹp gì hơn chúng ta.
- Nếu có thì sao?
- Nếu vậy anh sẽ vùi dập hắn.
Ko ai có thể vùi dập anh ấy được.
Anh sẽ làm được.
Sao anh nhận việc này? Anh ko căm thù tôi?
Ko. Tại sao cơ chứ?
- Anh muốn tôi nói trước à?
- Về cái gì?
Enright House.
Ông đã quên rồi mà. Hãy để nó trong lãng quên đi.
Tôi biết những gì Banner đã làm với cậu
nhưng tôi ủng hộ mọi thứ...
...của tờ báo.
- Tôi đâu có yêu cầu ông rút lại chúng.
Anh Roark, tôi ko có mặt ở đây vào thời điểm đó...
...nhưng tòa soạn đã làm theo những gì tôi bảo.
Nếu tôi ở đây, tôi cũng sẽ làm tương tự.
- Đó là đặc quyền của ông.
- Anh ko tin là tôi sẽ làm thế.
- Ko.
- Tôi không cần lời khen hay...
...sự thương hại từ anh. Ngồi đi.
Tôi muốn kí hợp đồng đưa anh
thành KTS duy nhất...
...cho tất cả những tòa nhà tôi sẽ thầu.
Nếu anh đồng ý, anh sẽ thành triệu phú.
Nếu ko, tôi coi như là anh sẽ ko
xây bất cứ thứ gì nữa.
Chắc anh cũng biết tôi ko thích bị từ chối.
Tôi muốn anh thiết kế những công trình thương mại...
...theo cách mà công chúng muốn.
Anh sẽ xây khách sạn, lăng tẩm...
...và nhà văn phòng kiểu Hy Lạp.
Anh sẽ lấy tài năng trời phú của mình để phục vụ...
...nhu cầu của đại đa số.
Đó là điều tôi muốn.
Tất nhiên rồi. Tôi rất vui lòng.
Đơn giản thôi.
Đây là thứ ông muốn.
Lạy Hồn, ko bao giờ.
Vậy thì im mồm đi và đừng cho tôi thêm một đề nghị nào nữa.
Tôi ko tin được vẫn có người cố dụ tôi đấy.
- Tôi thực có ý đấy, trước khi nhìn thấy thứ kia.
- Tôi biết mà.
Anh đang rất mạo hiểm đấy.
Ko hề. Tôi có một đồng minh mà tôi có thể tin được.
- Gì thế, lòng chính trực của anh ư?
- Của ông, ông Gail.
Sao anh nghĩ vậy?
Sao ông ko chịu thừa nhận điều ta đã biết
khi vừa gặp nhau?
- Đó là?
- Tôi và ông giống nhau đấy.
Ông đang nói Gail Wynand của tờ New York Banner đấy ư?
Tôi đang nói đây.
Gail Wynand của Hell's Kitchen...
...người có trí lực để tự vươn lên...
...nhưng cũng là người đã chọn một cách vươn lên quá tệ.
Đừng. Anh ko nên dính vào tôi.
Anh ko nên ở lại đây.
- Ông muốn đuổi tôi?
- Anh biết là tôi ko thể mà.
Tôi sẽ nói tôi nghĩ sao về bức vẽ này.
Ông nói rồi.
Tôi sẽ mang về nhà cho vợ tôi xem.
Tôi muốn cô ấy trực tiếp cảm ơn anh.
Anh có thể đến ăn tối với chúng tôi tối nay ko?
Đi chứ?
Được.
- Howard.
- Chào ông, Gail.
Hai người đã biết nhau rồi.
- Chào ông Roark.
- Chào bà Wynand.
Cảm ơn ông đã thiết kế cho chúng tôi.
Thật là một trong những ngôi nhà đẹp nhất của ông.
Nếu bà thích thì tôi tin là đã hoàn
thành nghĩa vụ với ông nhà rồi.
Nghĩa vụ gì?
Thiết kế một "ngôi đền" dành cho bà.
Tôi nên coi đó là tấm lòng của
Gail hay của ông đây?
Của cả hai.
Tôi rất cảm kích.
Nhất là khi tôi tưởng ông sẽ từ chối.
Tại sao?
Việc trước đây ko làm ông muốn từ chối sao?
- Ko.
- Cảm ơn anh, Howard.
Tôi ko bao giờ nghĩ ông sẽ quên và thỏa hiệp.
Chẳng phải anh nói sẽ vùi dập ông Roark đây sao?
Anh đã cố, nhưng thất bại.
Cả hai người đang thừa nhận thất bại ư?
Bà muốn gọi như thế ư?
Tôi nghĩ đó là thắng lợi cho cả hai.
Cảm xúc của ông, một khi đã nói ra...
...có bao giờ rút lại ko?
Không bao giờ.
Bà đã xem thiết kế sàn của tôi chưa?
Tôi cũng muốn biết sắp đặt phòng như thế đã ổn chưa.
- Phòng ư?
- Phải, phòng khách.
...Nó sẽ mở ra một mái hiên nhô ra hồ.
- Em có thấy cửa sổ phòng ngủ ko?
- Chúng ta sẽ đón ánh nắng đầu tiên mỗi sáng.
- Anh nghĩ em có thế sống trong đó ư?
- Tại sao?
- Em xin anh.
- Đừng bắt em sống ở đó?
- Tại sao chứ?
Dominique, em sao thế?
Ko sao cả.
Điều này luôn nhắc nhở em.
- Sau vụ Enright House, chúng ta ko có quyền làm thế.
- Xin bà hãy quên Enright House đi.
Vâng, ông Roark.
Nếu tôi hiểu thì tôi đã ko thấy hoảng. Tôi đã làm gì?
- Tại sao lại thế?
- Anh đang mè nheo gì vậy?
Tôi ko đùa đâu. Tôi đã tuột dốc ko phanh
từ khi Guy Francon nghỉ hưu.
Ngày càng ít việc. Khách hàng ko
tìm tôi nữa. Tại sao?
Cậu là thứ thời trang, Peter.
Thời trang luôn thay đổi.
Nhưng tôi đã ở đỉnh cao.
Sao tôi lại rơi xuống mà ko có lí do?
Đừng ngạc nhiên, tự hỏi tại sao cậu
lên đỉnh cao được ấy?
Nhưng ông từng nói tôi là
KTS vĩ đại nhất hiện nay đó thôi.
Có thể có hai lí do tôi nói vậy.
Có thể tôi muốn tôn vinh cậu...
...cũng có thể tôi muốn sỉ nhục sự vĩ đại.
Tôi tưởng ông ủng hộ tôi.
Tất nhiên. Tôi ủng hộ tất cả mọi người.
Tôi là bạn của loài người mà.
Nói đi, cậu đến đây làm gì?
Tòa nhà Cortlandt Homes.
Cậu đùa hả.
Nếu tôi có thể thiết kế...
...một thứ như Cortlandt Homes,
nó sẽ cứu tôi.
Nhưng Cortlandt Homes sẽ là đỉnh cao
của mọi dự án nhà ở.
Một bước tiến hiện đại của thế giới.
Ông có thể giúp tôi mà.
Ông có những mối quan hệ.
Đừng quên đây ko phải là dự án của Wynand.
Tôi chỉ là một người cố vấn ở dự án này.
Ko gì khác ngoài một chuyên gia kiến trúc.
Ông chỉ cần tiến cử tôi...
Nhưng cậu nghĩ cậu có thể
thiết kế nó ư Peter?
Họ chưa tìm được ai làm được cả. Họ đang bế tắc.
Cậu có biết vấn đề lớn của kinh doanh nhà ở ko?
Đó là kinh tế.
Làm sao để thiết kế một ngôi nhà
có thể cho thuê rẻ nhất.
Cortlandt Homes phải là một công trình hài hòa được...
...kiến trúc và kinh tế một cách tốt nhất.
Cậu nghĩ cậu làm được điều đó?
Tôi sẽ cố gắng hết sức.
Cố mấy cậu cũng ko làm được đâu Peter.
Nhưng nếu cậu muốn, thì cậu có thể thử.
Đây là các tài liệu cậu cần.
Hãy làm kế hoạch sơ bộ.
Cố gắng giải quyết vấn đề. Tôi sẽ gửi cho họ xem.
Ông cho tôi cơ hội ư?
Những KTS giỏi nhất đều đã thất bại.
Ko gì có thể thực hiện mà ko cần một ý tưởng cốt lõi.
Những ông bạn đó có đất, có tiền, có nguyên vật liệu...
...nhưng ko có người nào có ý tưởng.
Howard, tôi là một kẻ kí sinh. Tôi đã sống dựa bao năm qua.
Anh đã giúp tôi hồi ở trường.
Mọi thứ tôi làm đều là ăn cắp từ anh
và những người như anh.
Tôi chưa từng có ý tưởng nào của riêng mình.
Tôi đã ăn bám anh, căm ghét anh vì điều đó
nhưng tôi đang ở đây để cầu cứu anh.
- Nói đi.
- Cortlandt là cơ hội cuối cùng của tôi.
Tôi ko thể thiết kế nó. Tôi đã cố.
Tôi đến để xin anh hãy thiết kế nó cho
tôi, như hồi ở trường.
Vẽ nó, nhưng hãy để tôi kí tên.
Thực ra anh chẳng có lí do gì để làm thế.
Vì nếu anh giải quyết được vấn đề
thì anh đã tự đến với họ và nhận việc rồi.
- Anh nghĩ tôi có thể qua mặt Toohey?
- Ko.
Ko phải chỉ có ông ta. Tôi sẽ ko bao giờ...
...được nhận bởi bất kì hội nhóm nào...
...nhưng tôi muốn làm dự án này.
Anh sẽ thiết kế Cortlandt cho tôi?
Nếu anh trả giá đủ.
Howard tôi sẽ trả bất cứ giá nào.
Hãy cho tôi một động cơ để làm nó.
Ko có lí do nào đáng để anh cứu tôi cả.
- Đúng.
- Nhưng đây là một dự án nhân đạo.
Nghĩ về những người sống ở khu ổ chuột đi.
Nếu anh cho họ một nơi ở tử tế, anh đã làm một việc thiện cao cả.
Anh có chịu làm vì lợi ích của họ ko?
Ko. Người làm việc cho người khác
ko công thì là nô lệ.
Tôi ko cho làm nô lệ là một việc thiện cao cả.
Dưới bất cứ hình thức, mục đích nào.
Tôi có thể trả anh tiền ko?
Có đấy.
Giờ nghe đây.
Tôi đã cố giải quyết bài toán xây dựng
chi phí thấp vài năm nay.
Đã tính đến những cải tiến, những vật liệu mới...
...những phương án tuyệt vời để xây rẻ,
đơn giản và thông minh.
Tôi hào hứng với nó vì tôi muốn giải quyết nó.
Tôi hiểu.
Peter, trước khi cậu định đi làm cho người khác...
...cậu phải học cách làm thứ đó đến cùng đã.
Mà để làm đến cùng, cậu phải thực sự yêu
công việc đó, chứ ko phải yêu người khác.
Chính công việc của cậu chứ ko phải vì từ thiện.
Tôi cũng sẽ vui nếu ngôi nhà tôi xây giúp
người ta có chỗ ở tốt hơn...
...nhưng đó ko phải động cơ tôi làm nó,
ko phải lí do, ko phải phần thưởng.
Phần thưởng cho tôi, mục đích của tôi,
cuộc đời tôi, là chính công trình đấy.
Những công trình do tôi xây nên theo cách của tôi.
Ngoài ra ko có gì quan trọng cả.
Tôi luôn muốn làm một dự án tầm cỡ...
Tôi chưa từng nghĩ đến một ngày sẽ có cơ hội này.
Tôi sẽ nói thứ tôi muốn anh thực hiện.
Tôi sẽ thiết kế, anh kí tên.
Anh sẽ giữ tiền thù lao, nhưng anh phải đảm bảo...
...tòa nhà sẽ được xây đúng như tôi thiết kế.
- Tôi hiểu.
- Ko ai được chỉnh sửa, anh hay bất kì ai.
Đó là điều kiện tôi đưa ra.
Ý tưởng của tôi thì mãi là của tôi.
Ko ai có quyền điều chỉnh hết.
Những ai cần thì phải chấp nhận chúng, hoặc ko gì cả.
Được thôi Howard.
Tôi xin đảm bảo.
Thề danh dự.
Mọi người sẽ bảo anh là ngớ ngẩn.
Và tôi như cướp trắng của anh.
Anh sẽ có mọi thứ xã hội có thể cho anh.
Tiền bạc, danh vọng...
...còn tôi sẽ lấy thứ mà...
...ko ai có thể cho tôi trừ bản thân tôi.
Tôi sẽ được xây Cortlandt.
"Sau hai năm mỏi mòn tìm kiếm giải pháp...
...thiết kế của KTS Peter Keating
là một công trình nổi bật...
...với một nơi ở tốt nhất được xây với giá thấp nhất."
- Anh đang muốn làm gì vậy?
- Ý anh là sao?
Anh nghĩ tôi tin vào chữ kí của thiết kế ư?
Ai thiết kế công trình đó?
Peter Keating.
Em nói xem?
- Chuẩn rồi.
- Anh định làm gì vậy?
- Đừng nói chuyện này nữa.
- Ok.
Tôi sẽ ko cố đoán động cơ của anh...
...nhưng tôi sẽ nhận ra công trình của anh ở bất kì đâu.
Howard, tôi chưa bao giờ thể hiện lòng biết ơn với ai...
...nhưng tôi thấy rất biết ơn anh
khi được sống trong ngôi nhà anh xây.
Tôi đang cảm nhận được nhiều thứ tôi chưa từng mong.- Là gì?
- Vẻ đẹp của sự sở hữu.
Tôi là một triệu phú ảo. Tôi chỉ là
một tài sản của công chúng...
...như một thứ bảng giá.
Nhưng giờ nơi đây là của tôi. Tôi thấy bình an ở đây.
Sao hôm qua anh ko đến? Tôi mong anh mãi.
- Văn phòng nhiều việc quá.
- Anh đang tự hành hạ mình.
- Anh làm việc quần quật bao nhiêu năm qua.
- Anh thì ko thế chắc?
Phải. Chúng ta phải nghỉ ngơi một chút.
Du thuyền của tôi mới tút lại.
Tôi đang định rong buồm một chuyến.
Tôi muốn đi lâu lắm rồi. Hãy đi cùng tôi.
Gail, anh đang bị ám ảnh à?
Roark là gì với anh?
Tuổi trẻ của anh.
- Hồi trẻ anh giống anh ấy ư?
- Ko, anh ấy hơn anh nhiều.
Đó là ước mơ của anh khi anh 16 tuổi.
Em nghĩ là anh Roark ko thể đi biển cùng anh đâu.
Sao ko, có chứ bà Wynand,
tôi rất vui lòng.
Tôi tưởng anh ko bao giờ chịu nhường
công việc cho người khác.
Tôi ko nhường. Tôi chỉ đi nghỉ
thôi, lần đầu tiên.
Ông sẵn sàng đi xa nhiều tháng?
Tôi thích thế chứ.
Thật khó tin, anh nghĩ là em đang ghen.
Tuyệt vời!
Tôi càng biết ơn anh đấy,
vì làm cô ấy ghen tôi.
Nào thôi đừng nhăn nhó nữa. Anh sẽ đi lấy đồ uống.
Chúng ta hãy uống mừng cho chuyến đi.
Roark.
Roark, đừng đi.
Em ko thể chịu được thêm nữa.
Em ghen tị...
...vì anh và vì mọi thứ anh làm cho hắn,
vì thứ tình bạn phi lý của anh và hắn.
- Em ko muốn anh đến đây hay làm bạn với hắn.
- Tôi ko muốn nói về điều này, bà Wynand.
Howard, đó là nơi tôi sinh ra.
Hell's Kitchen.
Giờ tôi sở hữu gần hết khu đó. Tất cả các tòa nhà.
TÔi đã quyết từ năm 16 tuổi, đó sẽ là nơi tòa nhà
Wynand được xây lên...
...và nó sẽ là tòa nhà cao nhất thành phố.
Sao thế? ANh có muốn làm ko?
- Anh chẳng muốn quá đi chứ lị?
- Tôi sẽ đánh đổi mọi thứ cho nó.
- Đó là điều ông muốn nghe?
- Gần như thế.
Tôi sẽ ko lấy mọi thứ của anh,
nhưng làm anh kinh ngạc cũng được rồi.
Tôi sẽ bắt đầu xây trong vài năm tới.
Anh có biết nó ý nghĩa như nào với tôi ko?
- Có, tôi biết ông muốn gì.
- Một công trình kỉ niệm của đời tôi.
Khi tôi chết, nó sẽ là hiện hữu của tôi.
Và thành tựu lớn nhất của tôi cũng
sẽ là thành tựu lớn nhất của anh.
Tòa nhà Wynand do Howard Roark xây nên.
Tôi đã mong đợi nó từ khi lọt lòng.
Chắc ngày anh ra đời...
...anh cũng đã chờ đợi điều lớn lao nhất.
Nó sẽ ở kia, trong khung cảnh Hell's Kitchen.
Tôi sẽ cho anh cơ hội đó.
Anh Keating,đừng tranh cãi nữa.
Chúng tôi đã cử ông Prescott và ông Webb
làm hợp tác thiết kế với anh.
- Để làm gì?
- Đây là một dự án lớn.
Anh có thể chia sẻ công việc với 2 người đó mà.
Đừng ích kỉ. Hơn nữa, 3 cây chụm lại nên hòn núi cao.
Nhưng các ông đã chấp nhận thiết kế của tôi.
Phải. Nó rất tuyệt, nhưng tôi phải thêm vài cải tiến.
- Cải tiến gì?
- Thì, thứ này hơi trống trải.
Nên cho thêm ban công vào.
Ban công? đề làm gì?
Để cho thêm tính người.
Nên trang hoàng cổng vào thêm một chút.
Tôi ko cho phép. Đây là tòa nhà do tôi thiết kế.
Thế chúng tôi ko được đóng góp gì ư?
Chúng tôi cũng muốn thể hiện mình chứ.
Qua tác phẩm của một người khác ư?
Cái quái gì đây?
Mọi tác phẩm đều thuộc sở hữu của công chúng.
Tôi ko cho phép. Ông ko hiểu ư?
Tôi ko thể.
Sao thế Peter?
Làm sao vậy?
Trước đây cậu có bao giờ cãi lại khách hàng đâu.
- Dự án này thì khác gì chứ?
- Họ đang làm hỏng tòa nhà.
- Ồ có thể.
- Anh sợ gì chứ?
Hợp đồng nói rõ Cortlandt sẽ được xây...
...đúng theo thiết kế, và tôi chỉ nhận
làm khi điều kiện đó được thỏa mãn.
- Hợp đồng là gì chứ?
- Anh lạc hậu quá, Keating.
- Nhưng chúng ta đã kí hợp đồng.
- Cậu định làm gì? Kiện à?
Cứ kiện đi. Cậu sẽ thấy đấy là điều ko thể.
Nhưng các ông ko có quyền!
- Quyền là gì Peter?
- Quyền của ai?
Oh, nói nhiều làm gì. Hãy bắt tay làm đi.
Tôi ko thể làm được gì, Howard.
Họ vô cớ thay đổi nó.
Khi mà ai cũng có quyền thì lại
chẳng ai có quyền cả.
Tôi đã cố phản lại, nhưng họ cứ xoay tôi vòng vòng.
- Tôi đành chịu.
- Hẳn rồi.
Tôi ko thể liên lạc được với anh.
Tôi đã chờ anh quay về.
Tôi rất lo sợ.
Giờ anh định làm gì?
Họ đã lo lót hết, tôi ko kiện được họ.
- Ko cần.
- Cậu muốn tôi thú nhận sự thật ko?
- Với tất cả mọi người?
- Ko.
Tôi muốn đưa cậu số tiền mà họ trả tôi?
Tôi xin lỗi.
Howard.
Cậu định làm như nào?
Bây giờ cậu phải để tôi lo.
Sao em lại tới đây?
Vì em ko thể chịu đựng được nữa.
Anh đã đi xa hàng tháng.
Em phải gặp lại anh, một mình.
Đi đi.
Roark,em ko có ý nghĩa gì với anh sao?
Anh ko thể trả lời bây giờ được.
Anh đã xa lánh em bao năm qua.
Em đã cố quên anh, nhưng ko thể.
- Anh biết em sẽ ko bao giờ quên anh.
- Anh biết.
Em ko bao giờ nghĩ chính Gail sẽ
đưa anh về bên em.
Giờ anh hiểu tại sao em ko chịu đựng nổi chưa?
Sống trong ngôi nhà của anh,
gặp anh hàng ngày như người lạ...
...ko được nhìn anh và nói với anh rằng em...
Đừng nói điều đó.
Anh ko nhớ sao?
Anh đã từng nói anh...
...cho những năm tháng mà ta sẽ phải chờ đợi.
Roark, em biết...
...anh hiểu những gì em cảm thấy bao năm qua.
Anh và em ko thể thay đổi điều đó.
Em sẽ bỏ Gail.
Anh có thể từ chối gặp lại em,
nhưng em sẽ bỏ anh ta.
Trước khi làm thế, em có thể giúp anh ko?
- Có.
- Em sẽ làm mà ko hỏi gì chứ?
Được, Roark, bất cứ điều gì anh muốn.
Em đã thấy Cortlandt Homes?
Rồi. Em biết họ đã làm gì công trình của anh.
Tối thứ 2 tới, anh muốn em lái xe tới đó.
Em phải tới một mình.
Em phải làm sao cho giống một người qua đường vô tội...
Roark, em biết anh đang định làm gì.
Đây là một bài test phải ko?
Xem em có dũng cảm bằng anh, em có
còn lo lắng cho anh ko...
...xem em có thể giúp anh làm việc mạo hiểm nhất...
Em muốn đoán là gì cũng được.
Nghe đây. Khi anh nói xong, đừng nói
là em sẽ giúp anh hay ko.
Nếu em quyết định là có, đừng nói gì cả...
...chỉ cần chắc chắn em sẽ làm thôi.
Được rồi, anh nói tiếp đi.
Lái xe đến đó vào 11 giờ 30 phút...
Xe tôi hết xăng. Tôi có thể dùng điện thoại ko?
Xin lỗi bà, điện thoại ở đây hỏng rồi.
Trạm xăng gần nhất ở đâu?
Ngay phía cuối đường.
Ông có thể đến đó nhờ người giúp tôi ko?
Hiển nhiên rồi thưa cô. Rất vui lòng.
Anh làm gì đấy hả?
Bắt tôi đi. Tôi sẽ trả lời tại tòa.
Chúng ta ko phải đợi tòa sơ thẩm mới định tội được hắn.
Howard Roark bản chất đã có tội rồi.
Có người kháo rằng hắn thiết kế Cortlandt.
- Nếu thế thì sao?
- Xã hội cần một công trình nhà ở.
Đó là nghĩa vụ của hắn phải hi sinh ước muốn cá nhân...
...và đóng góp bất kì ý tưởng nào chúng
ta yêu cầu và điều kiện ta đưa ra.
Xã hội là ai?
Chính là chúng ta.
Con người tồn tại chỉ để phục vụ con người.
Con người ko là gì khác ngoài công cụ để
thỏa mãn nhu cầu của người khác.
Hi sinh bản thân là quy luật của thời đại chúng ta.
Kẻ chối từ phụng sự...
Howard Roark, kẻ vị ngã cực đoan...
Phải bị trừng trị!
Chúng ta chưa thực sự hiểu được
sự vĩ đại của con người.
Chúng ta cứ lải nhải ca tụng sự hi sinh bản thân.
Hãy dừng lại và suy nghĩ.
Một người có thể nào hi sinh sự chính trực,
quyền lợi, tự do của mình...
...đức tin, cảm xúc thật và tư duy độc lập của mình?
Đó là những thứ tài sản cao quý nhất.
Vì cái gì mà anh ta phải hi sinh chúng? Vì ai?
Hi sinh bản thân ư?
Chính bản thân là thứ chúng ta không thể và không được hi sinh.
Đó là linh hồn của một con người.
Những người ko chịu hi sinh nó là những người
ta đáng kính trọng hơn ai hết...
...và họ là ai?
Họ là những người như ông Howard Roark.
Hãy cho in và đăng trang nhất ngay sáng mai.
Vâng thưa ông Wynand.
Gail, ông mất trí rồi à? sao lại bảo vệ...
Im đi, ko tôi cho ông ngậm miệng bây giờ.
Cả thành phố đang chống lại hắn ta.
Đứng đơn độc sẽ rất nguy hiểm ...
Với tờ báo đại chúng, đó là tự sát!
- Ý kiến công luận có ...
- Công luận là do tôi tạo ra.
Lần này tôi sẽ đấu tranh cho điều tôi tin tưởng.
Ông định lần đầu tiên chống lại tất cả ư?
Phải, lần đầu tiên trong đời.
Đồ ngốc, sao em phải cố như vậy?
Em có biết kính vỡ rất nguy hiểm ko?
- Ko đau mà.
- Lần tới nếu em định làm...
...nạn nhân vô tội, hãy để anh chỉ cho.
Em ko phải cứa cổ tay đâu.
Cảnh sát có tin em ko liên quan ko?
Có, họ phải tin. Em suýt chết còn gì.
Họ ko biết rằng em có thể mạo hiểm
mạng sống vì anh ta.
- Ai cơ?
- Howard.
Chẳng phải em luôn đấu tranh cho anh ta ư?
Anh vui vì em làm vậy, vì đó là cho anh ta.
Anh vui anh ta đã làm vậy.
- Anh ấy phải làm.
- Đúng.
- Họ đã bắt anh ấy chưa?
- Anh ấy đang tạm được bảo lãnh.
- Anh ấy nói gì với họ?
- Ko gì cả.
Anh ấy từ chối phát biểu.
Họ đều khăng khăng anh ta vô tội, nhưng
ko tìm được động cơ.
Họ nghĩ anh ấy thiết kế Cortlandt...
...nhưng ko chứng minh được.
- Dư luận có phản ứng ko?
Gay gắt hơn bao giờ hết.
- Báo chí có chống lại anh ấy ko?
- Chỉ trừ một tờ duy nhất?
Gail, nếu anh ủng hộ anh ấy ...
Đừng nịnh nọt anh. Đây là trận chiến anh
đã chờ đợi cả đời.
Anh biết anh phải đền bù như thế nào.
Đây sẽ là sự chuộc tội của anh.
Lần này tờ Banner sẽ phụng sự thánh chiến.
Em đã mong anh tới.
- Bây giờ em có muốn hỏi anh gì ko?
- Ko.
Anh có thể sẽ bị giam hàng năm. Em có thấy sợ ko?
Ko. Em sẽ chịu đựng cùng anh mọi thứ.
Em đã từng mất anh vì lo sợ anh phải chịu đựng.
Giờ em sẽ đường hoàng đứng bên anh.
Em sẽ chịu tất cả sự sỉ nhục, chế giễu, thị phi.
Em yêu.
Anh.
Em là vợ Gail Wynand.
Nên em ko bị nghi ngờ.
Mọi người đều tin em ở đó vô tình.
Nếu em cho họ biết chuyện của hai ta...
...thì đó là tự thú rằng anh đã làm việc đó.
Đó là lí do anh nhờ em giúp?
Để ngăn em quay lại bên anh?
Phải.
Dominique, nếu anh bị kết án...
...anh muốn em ở lại với Gail.
Và ko được nói chuyện của anh và em với Gail...
...vì hai người sẽ cần có nhau.
Được, nếu anh muốn thế...
...nhưng nếu anh được tha?
Bây giờ chưa nói được.
Anh sẽ được tha.
Đó ko phải là điều anh muốn nghe từ em.
Nếu họ kết tội anh...
...nếu họ giam anh, ko cho anh thiết kế nữa...
...nếu họ ko cho em gặp lại anh nữa...
...em cũng ko gục ngã đâu.
Em biết cách chống đỡ nó.
Em ko còn sợ những điều đó nữa.
Đó là điều anh muốn nghe bao năm qua.
- Ai thiết kế Cortlandt?
- Hãy để tôi yên.
- Quá muộn rồi Peter.
- Để tôi yên!
- Ai thiết kế Cortlandt?
- Sao ông muốn giết Roark?
Tôi ko muốn giết hắn. Tôi muốn hắn vào tù.
Bảo đi hắn sẽ đi, bảo ngồi hắn phải ngồi.
- Tôi muốn hắn phải nghe lời.
- Thực ra ông muốn gì?
Quyền lực. Anh nghĩ quyền lực là gì?
Súng? Tiền?
Cậu ko thể biến người ta thành nô lệ
khi cậu chưa khuất phục được linh hồn họ.
Giết chết khả năng suy nghĩ và hành động theo chính kiến.
Trói họ lại với nhau, dạy họ cách nhượng bộ, nghe lời.
Như thế mới buộc cổ họ được.
Ôi Ellsworth.
Cậu nghe tôi thuyết giáo bao năm nhưng cậu ko đủ...
...trí tuệ để hiểu.
Sao tôi lại sỉ nhục sự vĩ đại
và tung hô những kẻ xoàng xĩnh như cậu?
Vì những người vĩ đại ko chịu sai khiến.
Tại sao tôi cổ vũ hi sinh bản thân?
Nếu cậu thủ tiêu ý thức của người khác về giá trị
cá nhân, họ sẽ phục tùng cậu.
Cậu có thể làm điều đó với Howard Roark? Ko?
Nên đừng hỏi tại sao tôi muốn vùi dập hắn.
Đó là bản chất của họ, những lý tưởng cao quý.
Cậu thì tin vào tôi.
Bây giờ cậu còn gì nào?
Nào nói đi. Ai thiết kế Cortlandt?
Howard Roark.
Với điều kiện?
Nó phải được xây đúng như bản vẽ.
Viết vào đây.
Thú nhận đầy đủ vào.
Cậu là thành công lớn nhất của tôi đấy, Peter.
Một kẻ hoàn toàn ko cá nhân.
Ích kỉ? Họ bảo tôi thế à?
Đúng thôi. Tôi sống dựa trên quyết định
của mình và vì lợi ích của mình.
Họ thích nói gì thì tùy.
Đến lúc anh ra tòa sơ thẩm, ko ai kết tội anh đâu.
Công chúng sẽ nghĩ điều tôi muốn họ nghĩ.
Tờ Banner sẽ cứu anh.
Dominique, em thấy tại sao anh
yêu tờ báo đó rồi chứ ? Nó cho anh quyền lực.
Anh chắc ko Gail?
Rồi em sẽ thấy. Anh điều khiển thành phố này.
Chưa từng thất bại.
Đây là lần đầu anh thử với một...
- Alo?
- Xin cho gặp Gail Wynand.
- Tôi đây
- Gail, Alvah đây.
Nói đi Alvah?
Keating đã thú nhận
Roark thiết kế Cortlandt.
- Toohey có bản thú tội với chữ kí.
- Sao?
Nó đã lên trang nhất các tờ báo khác
nên tôi cũng phải theo
Ở nguyên đấy. Tôi đến ngay.
Sao thế anh?
Ellsworth Toohey đã có lời thú nhận của Peter Keating.
Nó sẽ lên trang nhất ngày mai, kể cả Banner.
Dù gì tôi cũng ko quan tâm công luận,
đừng lo cho tôi.
Tôi sẽ đấu tranh cho anh dù có phải
đánh đổi mọi thứ tôi có.
Nếu tôi ko đuổi việc được ai nữa thì
tôi mới đóng cửa tòa soạn...
...
Họ đã bỏ chúng ta.
Những người giỏi nhất. Họ đều
thân với Toohey.
- Họ ko làm việc mà ko có ông ấy.
- Ellsworth Toohey đã bị đuổi việc rồi.
Tôi ko hiểu tại sao Ellsworth
có quyền lực đến thế.
Tôi ko để ý ông ta đã lôi kéo từng người
và giờ đã có tất cả.
- Còn tôi là chủ tờ Banner.
- Vậy ư ông Wynand?
Vậy là ông cũng đuổi theo quyền lực Mr. Wynand...
...và ông nghĩ ông rất thành công.
Ông cho những người ko thực tế như tôi
một đống ý tưởng...
...để lũng đoạn trong khi ông còn
mải kiếm tiền.
Ông nghĩ tiền là quyền lực ư?
Ông non nớt quá.
Ông đã đủ vô lại với những tham vọng của mình rồi.
Đó là lí do tôi sẽ trở lại đây...
...và khi đó, tôi sẽ là chủ tờ báo này.
Lúc đó hẵng hay. Giờ thì biến đi.
- Thông minh quá.
- Phải phải.
Chúng ta phải làm những gì có thể
để đấu tranh.
Tôi vừa đuổi đầu bếp vì thấy
cô ta đọc Banner đấy.
Gail, chúng ta làm gì đây?
Tôi ko tìm được ai cả.
Họ từ chối mọi mức lương.
Ko ai muốn làm cho Banner.
Ko ai muốn đọc nó.
CHúng ta còn tiếp tục đến bao giờ?
Đến khi ko thể nữa.
Gail, hãy cho em làm việc trở lại
Giờ em tự hào làm việc cho Banner.
Nhanh nào.
Hãy biên tập những bài này.
Rồi đưa cho Manning.
- Trả lại hết à?
- Ừ.
Làm tôi thấy sợ. Trông như những
miếng gỗ ở nghĩa trang.
Và còn tăng lên từng ngày.
Ko ai còn mua Banner nữa.
Họ đang tự sát.
Làm việc cật lực mà ko ai mua báo.
XOng chưa bà Wynand?
Còn trang bìa nữa, chưa hoàn thiện
nhưng phải cho in thôi.
Tôi cho Manning về nghỉ rồi.
Anh ấy gần như xỉu.
Jackson bỏ rồi, nhưng ta vẫn tiếp tục được
Bài của Alvah tệ quá.
Tôi đã sửa lại.
Đừng nói với anh ta, bảo là Gail làm.
Vâng.
Mọi việc sẽ ổn thôi, sẽ ổn thôi Gail.
Banner ko giúp gì được Howard.
Nó đang hại anh ấy.
Nó làm nhiều người chống lại anh ấy hơn
Anh ấy ko quan tâm đâu, hãy ủng hộ anh ấy.
- Đừng bỏ cuộc.
- Anh ko thể cứu anh ấy.
Anh ấy sẽ chiến thắng bằng cách của mình.
Anh ko cứu được anh ấy. Anh ko còn quyền lực nữa.
Anh chưa bao giờ có.
Ko ai nghe anh cả, vì họ chưa từng tôn trọng anh.
Anh ko phải là người điều khiển dư luận.
Mà là dư luận điều khiển anh.
Nếu anh ko bỏ cuộc anh sẽ tự cứu
bản thân và tờ Banner.
Anh chưa bao giờ làm chủ Banner cả, mà là họ.
Những người đọc.
Đây là tờ báo của họ, ko phải của anh.
Chẳng còn gì nữa cả.
Gail, đừng bỏ cuộc. Đừng bỏ cuộc.
Ông nên bỏ cuộc đi.
Chúng tôi ko thể để việc này tiếp diễn.
Chúng tôi là ban giám đốc. Chúng tôi
có điều để nói.
Chúng ta mất quảng cáo, mất công chúng, vì cái gì?
Vì một lí do nghiêm túc hay vì
một thằng đặt thuốc nổ?
Đây là gì, một vấn đề trí tuệ ư?
Chúng ta đang mất nguyên tắc thì phải?
Gail, Gail, vô ích thôi.
Ta phải đưa Ellsworth Toohey trở lại.
Ta phải đảo ngược ý kiến về vụ Cortlandt.
Phải chống lại Roark.
Wynand, đây là quyết định cuối cùng rồi.
Có hay ko?
Bỏ cuộc, hoặc là đóng cửa Banner.
Ông nên bỏ cuộc đi.
Thôi được.
Tôi xin kính mong quý vị tại tòa...
...hãy dùng chính kiến của mình để quyết án.
Các vị đã nghe phần trình bày của các nhân chứng.
Lời thú nhận của Peter Keating
đã nói rõ...
...Howard Roark là một kẻ cá nhân tàn nhẫn...
...đã phá hủy Cortlandt Homes
phục vụ một mục đích ích kỉ.
Vấn đề các vị phải quyết đinh
cũng là câu hỏi lớn của thời đại:
Con người ta có quyền tồn tại hay ko
nếu từ chối phụng sự xã hội?
Hãy để lời tuyên án của các vị trả lời.
Tôi xin hết.
Mời bào chữa.
Thưa Tòa, tôi ko có nhân chứng nào cả.
Tôi xin tự bào chữa.
- Hãy thề trung thực.
- Ông có thề sẽ nói sự thật...
...hoàn toàn và duy nhất...
...nhân danh Chúa ko?
- Tôi xin thề.
Hàng ngàn năm trước đây con người
đã học được cách tạo ra lửa.
Có lẽ người đầu tiên đó đã bị chết cháy
khi anh ta dạy đồng loại cách gây lửa.
Nhưng anh ta đã để lại cho họ
một món quà do anh ta khám phá.
Anh ta đã xóa đi đêm đen trên Trái Đất.
Trải qua nhiều thế kỉ, có những người
đã mở ra những con đường mới...
...với bàn tay trắng và một khối óc.
Những người kiến tạo, những nhà tư duy, nghệ sĩ,
nhà khoa học, nhà sáng chế...
...họ đã một mình đối đầu với
sự phản ứng của cả một thế hệ.
Những tư tưởng mới bị phản đối...
...những phát minh mới bị chế nhạo...
...nhưng những người sống bằng
năng lực của mình vẫn tiến lên.
Họ chiến đấu, họ tổn thương và trả giá.
Nhưng họ chiến thắng.
Không người kiến tạo nào làm việc với
thôi thúc phải phục vụ đồng loại mình.
Và đồng loại còn căm ghét sáng tạo của anh ta.
Động cơ duy nhất của anh ta, đó là chân lý.
Mục tiêu duy nhất của anh ta, đó là những kiến tạo.
Những sáng tạo, chứ ko phải những người dùng nó...
...công trình của anh ta, chứ ko phải
lợi ích mà mọi người hưởng từ nó...
...chính công trình ấy khiến chân lý của
anh ta thành hình.
Người kiến tạo đặt chân lý lên trên mọi thứ,
trên mọi người.
Anh ta tiến lên bất chấp mọi người đồng ý hay ko...
...với sự chính trực là nguyên tắc sống duy nhất.
Anh ta ko phụng sự bất kì ai.
Anh ta sống vì bản thân mình...
...và chỉ bằng cách ấy anh ta mới
đạt được...
...những thành tựu vinh quang của loài người.
Đó là bản chất của mọi thành tựu.
Con người chỉ có thể tồn tại bằng cách tự tư duy.
Con người sinh ra với hai bàn tay trắng.
Bộ óc là thứ vũ khí duy nhất, và tư duy là
một đặc tính cá nhân.
Không tồn tại một bộ não tập thể.
Người tư duy phải tự suy nghĩ và hành động
theo tư duy của mình.
Một bộ óc luận chứng không thể
làm việc dưới sự cưỡng ép.
Nó không thể phục tùng nhu cầu hay
thiên kiến của người khác.
Nó ko phải một thứ để hi sinh.
Người kiến tạo giữ vững quan điểm của mình.
Những kẻ sống nhờ thì hùa theo ý kiến người khác.
Người kiến tạo tư duy.
Những kẻ sống nhờ bắt chước.
Người kiến tạo tự lao động.
Kẻ sống nhờ thì ăn cắp.
Người kiến tạo chinh phục tự nhiên.
Kẻ sống nhờ chỉ lo chinh phục người khác.
Người kiến tạo cần sự độc lập.
Anh ta ko phục tùng hay ra lệnh.
Anh ta đối với người khác bằng sự
trao đổi tự do và quyết định tự nguyện.
Còn kẻ sống nhờ thì mưu cầu quyền lực.
Hắn muốn tất cả cùng chung một
hành động, cùng phụng sự.
Hắn lí luận rằng con người chỉ là công cụ
cho mục đích của người khác...
...rằng mọi người phải nghĩ giống nhau,
hành động giống nhau...
...và phải sống như nô lệ bất chấp bản ngã
và hạnh phúc cá nhân, phụng sự nhu cầu của người khác.
Hãy nhìn vào lịch sử.
Mọi thành tựu lớn nhất chúng ta có...
...đều đến từ những công trình độc lập
của những khối óc độc lập.
Còn những thảm kịch và sự tàn phá...
...đều đến từ những nỗ lực chèn ép
con người vào những cỗ máy ko có trí óc, ko có tâm hồn.
Không có quyền cá nhân...
...ko có tham vọng...
...không có ý chí, hi vọng hay danh dự.
Đó là một mâu thuẫn từ thời cổ đại.
Nó có một cái tên khác.
Mâu thuẫn giữa cá nhân và tập thể.
Đất nước của chúng ta - đất nước
phát triển nhất của lịch sử loài người...
...hình thành dựa trên nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa cá nhân.
Nguyên tắc về quyền không thể xâm phạm của con người.
Đây là đất nước nơi mọi người có
quyền tự do tìm kiếm hạnh phúc.
Tự do phát triển, tự do sáng tạo,
chứ không bỏ cuộc.
Tự do làm giàu, ko phải chịu khổ sở.
Tự do vươn tới thành công, chứ ko phải lấy cắp.
Tự do tin tưởng nhận thức về giá trị bản thân
là tài sản cao quý nhất...
...và tin tưởng lòng tự trọng là
phẩm chất tốt đẹp nhất của mình.
Hãy nghĩ xem.
Đó là những thứ mà chủ nghĩa tập thể
đang mượn tay quý vị để hủy hoại...
...trên trái đất này.
Tôi là một KTS.
Tôi có thể thấy thế giới
dựa trên những nguyên tắc xây dựng nên nó.
Và cái thế giới mà chúng ta đang xây dựng,
tôi ko thể cho phép mình có mặt.
Ý tưởng của tôi là tài sản của tôi.
Nó đã bị cướp khỏi tôi, qua vi phạm hợp đồng.
Không có ai đếm xỉa đến tôi.
Họ tin rằng sáng tạo của tôi thuộc về
người khác, và họ có thể thay đổi tùy thích.
Họ không hỏi ý tôi...
...mà tự cho rằng tôi phải phục vụ
họ vô điều kiện, không lợi lộc.
Giờ các vị đã biết vì sao tôi cho nổ Cortlandt.
Tôi thiết kế ra Cortlandt...
...tôi đã biến nó thành công trình khả thi...
...thì tôi có quyền phá hủy nó.
Tôi đồng ý thiết kế nó vì tôi
muốn nó được xây như ý tôi.
Đó là cái giá tôi đưa ra cho công việc của mình.
Và tôi chưa được trả công.
Tòa nhà của tôi đã bị biến dạng bởi ý thích
của một số người được lợi từ nó...
...và đổi lại họ không cho tôi gì cả.
Tôi đến đây để nói rằng tôi ko công nhận...
...quyền lợi của bất cứ ai đối
với cuộc đời tôi cả.
Cũng như đối với năng lực của tôi,
với những thành quả của tôi.
Không quan trọng ai sẽ thắng hôm nay.
Đây là điều tôi phải nói.
Thế giới này đang lụi tàn trong cơn
mê muội của sự hi sinh cá nhân.
Tôi đến đây để nói lên điều đó...
...nhân danh tất cả những con người
độc lập còn lại trên thế giới này.
Tôi muốn nói lên nguyên tắc sống của mình.
Tôi ko cần làm việc cho ai, hay sống dựa vào ai.
NGuyên tắc của tôi là: một người có quyền...
...tồn tại vì chính bản thân mình.
Xin nói thêm, các vị lưu ý sự thiệt
hại về tài chính...
...của chủ thầu không nằm trong phạm
vi đánh giá của các vị.
Trách nhiệm đó...
...là vấn đề sẽ được định đoạt...
...ở tòa án dân sự.
Ở đây các vị chỉ quan tâm đến trách nhiệm hình sự.
Quyết định xem bị cáo...
...có tội hay vô tội...
...đối với hành vi đó.
Các vị là những người quyết định duy nhất...
...có nhiệm vụ...
...quyết định bị cáo có tội hay ko.
Mời Chánh án.
Mời chủ tọa.
- Bồi thẩm đoàn đã quyết định chưa?
- Chúng tôi đã có quyết định, thưa Chánh Án.
Mời bị cáo đứng lên.
Quyết định của bồi thẩm đoàn là?
Vô tội.
Tôi đã mua lại mọi thứ của Cortlandt.
Nó là của tôi, và cũng là của cậu.
Cậu sẽ xây lại nó cho tôi.
Theo cách cậu muốn.
Ngài Roark, ông Gail Wynand muốn hỏi ngài có thể
gặp ông ấy ở văn phòng ko.
- Ông ấy gọi điện à?
- Ko, thư kí của ông ta.
Có. Bảo cô ấy là có.
Mr. Roark, cuộc nói chuyện này là cần thiết
nhưng cũng rất khó khăn với tôi.
Xin hãy làm như tôi nói.
Vâng ông Wynand.
Xin hãy đọc hợp đồng này và kí,
nếu nó hợp ý ông.
Đây là?
Hợp đồng thiết kế tòa nhà Wynand.
Xin ông nghe kĩ, Mr. Roark.
Tôi đã đóng cửa tòa soạn báo Banner.
Banner không còn tồn tại nữa.
Tôi muốn việc xây dựng tòa nhà Wynand
được bắt đầu ngay.
Nó phải là tòa nhà cao nhất thành phố.
Ông cứ thiết kế theo ý muốn của ông.
Ông sẽ có toàn quyền định đoạt.
Nhưng tôi ko bao giờ muốn gặp lại ông nữa.
Xin hãy đọc hợp đồng và kí vào.
Ông còn chưa đọc.
Hãy kí cả hai bản.
Cảm ơn ông.
Đây sẽ là tòa cao ốc cuối cùng được xây tại New York.
Thành tựu cuối cùng của loài người trên trái đất...
...trước khi tự hủy hoại mình.
Loài người sẽ ko bao giờ hủy hoại mình ông Wynand ạ...
...cũng như sẽ ko bao giờ coi
mình đã bị hủy hoại.
Chừng nào họ còn làm những điều như này.
- Như thế nào?
- Như tòa nhà Wynand.
Đó là tùy ở anh.
Những thứ đã chết...
...như tờ Banner...
...chỉ là một thứ "phân bón" tài chính
để biến nó thành hiện thực thôi.
Đó mới là chức năng đúng của chúng.
Tôi từng nói tòa nhà đó sẽ là đài tưởng niệm của đời tôi.
Giờ thì chẳng còn gì để tưởng niệm nữa.
Tòa nhà Wynand sẽ không có gì...
...ngoài những thứ ông cho nó.
Hãy xây nó thành công trình tưởng niệm
cho tinh thần của ông, điều tôi đã khát khao có được.
Tôi có thể gặp ông Roark ko?
Mr. Roark ở tầng trên cùng.
Bà là?
- Vợ ông ấy.
- Ồ.