Tip:
Highlight text to annotate it
X
- Mấy giờ thì đấu?
- 7g30 bắt đầu giao bóng.
-Tối nay ai ném bóng?
-Tiant's
-Gã Cuba đó...Ném mạnh lắm.
-Đấu với gã đó phê đấy.
-Tối nay đấu với đội nào? Yankees?
-Ừ, Yankees.
1 quả bóng bay đến mình
với vận tốc 92 dặm/ giờ...
Làm sao kịp suy nghĩ nữa.
Anh nghĩ Fisk sẽ thủ thế ra sao?
Gần đây anh ta cũng khá nổi đó.
Nếu anh ta ghi bàn 2 lần...2 lần thôi,
tôi sẽ sơn hàng hiên cho anh.
Chơi luôn.
Nắp cống !
Chờ chút, tớ lấy cho.
Xin lỗi anh em, tớ đâu ngờ
ngờ gạt bóng mạnh vậy.
Cậu biết không Dave,
có lẽ đúng đấy.
Hey...
Các cậu biết cái gì đã nhất không?
-Gì?
-Được lái xe...
Chỉ lái quanh khu phố thôi.
Thế à?
Có ai để chìa khóa trên xe
không nhỉ?
Tớ mà lấy xe người khác,
bố tớ giết tớ chết mất.
Chỉ lái xe quanh khu nhà,
ai bảo ăn cắp xe?
Bố cậu có giết cậu vì viết
tên mình không?
Đấy.
Bây giờ tên mình sẽ ở đó mãi.
Tớ nữa.
Mãi mãi.
Này cho hỏi 1 chút.
Chúng mày phá hoại tài sản
công cộng ngang nhiên như thế à?
Hả?
Ra đây.
Lại đây ! !
Có phải thế không?
-Thưa không.
-Không ạ.
-Không.
-Không gì?
Thưa không.
Mày là thằng lì nhất bọn, đúng không?
Đúng là du đãng !
Chúng mày ở quanh đây?
Ngay kia.
Còn mày?
Đằng kia ạ.
Còn mày. Mày ở đâu, nhóc?
-Đường Rester.
-Mẹ có nhà không?
Đi về gặp bà ấy, cho bà ấy
biết con cái thế nào.
Lên xe.
Lên xe !
Lên.
2 đứa mày về khai thật với mẹ
việc đã làm hôm nay đi.
Đừng để tao thấy chúng mày
phá hoại lề đường nữa đấy.
Con nói sao?
Ai bảo Dave lên xe?
Ông cảnh sát.
Ông ấy có huy hiệu vàng.
***ết đó là cảnh sát?
Có thấy gì trên huy hiệu không?
-Không...không thấy gì.
-Ông ta có đồng phục không?
Đồng phục theo quy định?
-Đó là cảnh sát !
-Ông ấy bắt Davey rồi !
-Lúc ấy các con làm gì?
-Chúng con viết tên trên xi măng ướt...
Các con vẽ trên xi măng và chơi
khúc côn cầu, mà họ bắt Dave?
-Chẳng nghĩa lý gì hết.
-Có chuyện gì vậy, Bố?
Làm ơn...
Làm ơn...đừng.
Làm ơn...
Xin ông, đừng !
-Có thấy nó chưa?
-Trông thảm hại quá !
Chúa ơi !
Hôm nay con đã gạt bóng tốt đấy !
Bố, con hụt gôn mà.
Nhưng tư thế giao bóng hay.
Cái đó là chính.
Con sẽ chẳng bao giờ
chơi bóng giỏi.
Con là con trai bố.
Bố là Dave Boyle.
Siêu sao hụt, Trung học Trinity
từ 1978 đến 1982.
Con sẽ là 1 cầu thủ xuất sắc.
-Thấy nắp cống đằng kia không?
-Thấy.
Ngày trước lúc bé, bố hay chơi
ở đường này.
Nắp cống đó đã nuốt hết những
quả bóng của bố và bạn bè.
Chơi bóng chày, khúc côn cầu
gì cũng xuống đó.
Nếu có thể dỡ nắp cống đó lên...
...có lẽ sẽ thấy có
cả ngàn quả bóng dưới đó.
Thế à? Con thử tìm nhé?
Lên xe.
Thôi mà bố, giúp con tìm bóng đi.
Để mai.
Về nhà sớm kẻo mẹ lại trông.
Jimmy. Jimmy.
Trái đất gọi Markum !
-Gì đấy, Pete?
-Bỗng nhiên hàng thiếu quá nhiều.
Marlboro hết và Winston
cũng không còn nhiều.
-Rồi sao?
-Như vậy là lời sẽ ít...
...Và lời nhiều hơn
thì tôi mới được lên lương.
Vậy sao không đặt hàng thêm?
Ừ, nhưng nếu Pháp y gọi,
anh sẽ là chứng cớ ngoại phạm của tôi.
-Bố !
-À, con.
Tối nay con đi chơi với Eve
và Diane lúc 7g 30.
Đừng về trễ quá.
Mai là lễ rửa tội của em con đấy.
-Chúa ơi, nghe cứ như là...
-Nghe như bố ai hả?
Ừ, bố của ai đó.
Không phải của bố.
-Chào Bố.
-Ừ.
Vui nhé con.
-Con đi nhé.
-Ừ, con đi.
Brendan.
-Anh làm em sợ hết hồn !
-Xin lỗi. anh không muốn bố em thấy.
Ông ấy thấy anh lẻn vào xe em,
là ông ấy bắn bỏ !
Còn nếu ông ấy thấy cảnh này?
Bắn anh, bắn chết luôn.
Đã 6 giờ rồi.
Anh phải gặp em cho đỡ nhớ.
Em trễ giờ gặp Eve và Diane mất.
Ngày mai nhé?
Đúng kế hoạch?
Ừ, mai.
Cho anh xuống góc đường đi !
-Bình tĩnh !
-Nó cứ lách qua đầu xe tôi !
Nó cứ lách qua đầu xe tôi !
Nó lách qua đầu xe tôi !
Theo tôi suốt từ đường Lynnfield.
Nó muốn giết tôi hay sao đó !
Thằng khốn kiếp !
Càng cãi thì càng nhận tội...
Không biết nữa. Hay là vớ đại 1 tay
luật sư có xe xịn đâu đây cho rồi.
Devine?
-Cậu nhìn gì đó?
-Khu phố cũ.
-Xong rồi, Sean, tôi có thể trực...
-Không...không cần đâu.
1 số anh em lát nữa sẽ
ra quán Cantab?
Thôi, Jen. Có khi thôi.
Cảm ơn cô nhé.
Ừ.
-Bà xã chia tay cách đây 6 tháng?
-Rồi sao?
Jenny Coughlin...trông cũng được...
thân hình, giọng nói, tay nghề...
Đến nỗi những tên đồng tính còn
phải suy nghĩ lại.
Ý anh nói gì đây?
Cô ta chỉ muốn ngủ với cậu,
không đòi cưới. Sao tỉnh bơ vậy?
Cô ấy tôn thờ Sean Devine đấy !
-Tôi có gia đình rồi, *** à.
-Bill Clinton cũng vậy, có sao đâu.
6 tháng nay cậu đâu nói gì với Lauren.
Cô ấy gọi suốt đấy chứ.
Gọi mà chẳng nói gì?
Vụ này hơi bị lạ đấy.
1 ngày nào đó điện thoại sẽ reng
và cô ấy sẽ nói lý do ra đi.
Vậy sao? Hay cô ấy còn chờ cậu
lên tiếng trước?
Cố lên, cố lên !
The pitch. A swing and a line drive
into right field. A base hit.
Tôi không nghĩ lần này
họ thắng được.
Cho chúng tôi 3 bia nhé?
Nào, ra đây.
Bọn con gái thật chán hết sức.
-Nhảy đi !
-Ừ, phải rồi.
Phải con gái của
Jimmy Markum không?
-Các anh thua là chắc rồi !
-Phải đấy.
Ừ.
Tôi biết nó từ khi nó còn bé...
A ball and two strikes. Two on, two out.
Dave.
3 giờ sáng rồi ! !
Anh đi đâu về?
Ôi, Chúa ơi !
Anh lỡ tay rồi !
Sao vậy anh?
Gã nọ định cướp tiền,
anh định đánh hắn và hắn đâm anh.
Nhìn tay anh kìa,
phải đi bệnh viện thôi !
Không, không đến nỗi...
vết thương không sâu lắm đâu.
Máu quá chừng. Anh không muốn đi Bệnh viện.
Chúa ơi, Dave.
Lại đây, lại đây.
Anh đi đến xe, và gã nọ
bước đến xin mồi lửa.
Anh bảo không hút thuốc
và hắn bảo hắn cũng không hút.
Tim anh bắt đầu đập thình thịch
vì chung quanh không có ai...
-Chúa ơi !
-Và đó là lúc anh thấy con dao.
Hắn nói "Cái ví hay mạng của mày,
tao phải có 1 trong 2 cái."
-Hắn nói vậy à?
-Ừ.
Anh định bỏ chạy,
và đó là lúc hắn đâm anh.
-Ban nãy anh bảo đánh hắn trước.
-Chúa ơi, Celeste, để anh nói hết đã.
Xin lỗi anh.
Anh nổi điên lên, em ạ, anh...
Anh giận tối mặt.
Anh túm đầu hắn đập xuống đất...
Máu me khắp nơi.
Có thể anh đã giết hắn rồi.
Giết hắn?
Anh cảm thấy...
...cô đơn quá...
vì lỡ làm người khác đau.
Ừ, nhưng anh buộc
phải làm thế, phải không?
Điều đó khiến anh thấy...
...lạc lõng quá.
Được rồi...
Anh à, anh cứ đi tắm.
Em sẽ lo giặt quần áo.
-Vậy à?
-Ừ.
Này.
911, police services.
What's the nature of your emergency?
There's, like, this car with blood in it,
and the door's open.
- What's the location of the car?
- Sydney Street.
It's in the Flats by Pen Park.
Me and my friend just found it.
- Son, what's your name?
- He wants to know her name.
Your name, what's your name?
We're so *** out of here.
Good luck, man.
Dispatch, this is Unit 33.
We're gonna need a crime-scene tech,
and you might want to notify Homicide.
Thirty-three, have you
found a body yet? Over.
No, but by the looks of this car,
we'll find one sooner or later.
-Gì?
-Tôi đang kẹt cứng ở cửa hàng.
Và cần người giúp 1 tay...
Cậu và Katie lo 6 người còn chưa
xong làm sao lo giúp ở nhà thờ được?
-Vấn đề là Katie không có đây.
-Chờ chút.
10 phút nữa tôi đến.
Gọi Sal đi, bảo đến 8 giờ thay
vì 10 giờ.
Nó không đến cửa hàng,
rủi biến luôn ở nhà thờ rồi sao?
Nó sẽ có mặt.
Nó lại làm hỏng bét ngày hôm
nay nữa cho anh xem.
Nó còn làm hỏng bét ngày nào
của em nữa không?
Anh còn 2 đứa con gái khác,
đừng quên.
Anh sẽ có mặt ở nhà
thờ trước ai hết, em đừng lo.
Có chuyện gì ở đây thế?
-Pete, có ai đến chưa?
-Chưa.
Katie không gọi sao?
Không.
- Hello?
- Drew, Jimmy.
Xin lỗi vì đánh thức anh nhé.
Tôi gọi tìm Katie.
Ừ, hình như có nó ở đây.
Chờ chút nhé, tôi đi hỏi lại.
Chúc 1 ngày tốt lành.
No, it was Diane Cestra
who slept over. No Katie.
Eve said she dropped her off at around
1:00. Didn't say where she was going.
Đừng lo, tôi sẽ tìm ra nó.
- She seeing anybody maybe?
- 19-year-old girls, who can keep a tally?
- That's the cold truth, bud.
- I'll talk to you later.
Nhìn các em khoái hơn
nhìn các bà nhỉ?
-Tôi ra ngoài hút 1 điếu nhé?
-Cho cậu hút luôn cả gói.
Tôi giúp gì được không, Brendan?
Không thưa ông.
Tôi tìm loại trà mà mẹ tôi thích.
-Đó là trà Barry. Hàng kế.
-Cảm ơn.
-Chừng nào Sal đến?
-Cũng sắp rồi.
-Thế thôi à, Bren?
-1 gói Globe.
Tôi tưởng Katie làm việc chủ nhật?
Cậu mến con gái chủ tôi à, Bren?
Không, chỉ thỉnh thoảng gặp vậy thôi.
Em gái nó hôm nay làm lễ Rửa tội.
Cảm ơn.
Thôi đi, Ray.
Cho tôi hỏi câu này nhé. Jimmy?
Nói đi.
Sao cậu ghét thằng nhóc đó vậy?
Không phải ghét. Thằng nhóc câm đó
không làm cậu nổi da gà sao?
Không.
Ray câm thì không, Brendan.
Nó rất hiền. Ra dấu với anh nó
ngay cả khi không cần.
Nó không muốn anh nó cô đơn.
Anh nhìn Brendan y như anh sắp...
...thẻo mũi nó rồi bắt nó nuốt vậy.
-Đâu có, thật à?
-Thật chứ.
Sal kìa. Cũng vừa kịp.
-Xin chào !
-Trung sĩ.
Đúng ra vụ này của Thành phố
nhưng công viên lại của tiểu ***.
Nên...nếu cái xác ở đó...
thì vụ này là của ta.
Cậu nghĩ họ đã làm mất chứng
cớ nhiều không?
Vào đó thì biết.
1 ông cha xứ tự đi vào phòng cấp cứu...
1 con dao xẻ thịt đâm vào cổ....
Ông hỏi y tá...
Này, máy bán Coca để đâu?
-Y tá có nói không?
-Tom, biết gì về chiếc xe?
Giấy đăng ký xe trong hộp trước...
Chủ xe là Katherine Markum.
-Ôi, trời.
-Biết cô ta à?
Có lẽ. Có thể là con của 1 người
tôi biết.
Có 1 cái ví và bằng lái trong balô...
Mới 19 tuổi.
-Chết. Đúng nó rồi.
-Có sao không? Thân với ông bố à?
Lúc còn bé. Bây giờ chỉ vẫy
tay chào đầu phố cuối phố thế thôi.
19 tuổi.
Mẹ kiếp.
Cậu ấy sẽ rất đau khổ vì việc này.
Anh đừng làm nó cười chứ.
Cánh cửa để mở, đèn cháy.
Máu trên cửa trái, loa,
máu trên tay lái nhiều hơn...
...quanh lỗ đạn này.
Đạn xuyên qua lưng ghế...ngang vai.
Thủ phạm đứng bên ngoài xe...
...cô gái mở cửa đập vào hắn...
Thủ phạm chạy vòng qua...
...bắn cô ấy vào vai, có thể là cánh tay...
Cô gái bỏ chạy qua bãi cỏ...
-Anh nghĩ sao?
-Ừ. Nghe cũng được.
Mình Chúa.
-Mình Chúa.
-Amen.
Chúa ơi, Jimmy, con chúng mình.
Mình Chúa.
Mình Chúa.
Mình Chúa.
Có lẽ cô bé đã trốn ở đây 1 lát...
Tên sát nhân xuất hiện, cô bé chạy...
Qua phía bên kia...cô chạy tiếp...
Có lẽ phải gọi thợ lặn luôn đi.
Mình Chúa.
Mình Chúa.
Lâu rồi cậu chưa gặp lại
ông bố hay sao?
Từ khi còn bé đã hết gặp...thỉnh
thoảng cũng đụng mặt nhau.
Trông cũng xinh chứ hả?
-Bố, bố ơi !
-Con của bố. Vui không?
Mặc áo này ngứa ngáy quá !
Bố không mặc mà còn
ngứa nữa đây.
Bố mẹ rất tự hào vì con.
Chào em.
Dave, trong báo không thấy nói gì
đến việc ấy. Em đã kiểm tra 3 lần.
Lúc ấy khuya, rất khuya.
-Chào Mikey.
-Con chào Bố.
-Con muốn tập bóng sáng nay không?
-Vâng, có. Đi nhé bố.
Đi đi bố.
Mike, mặc áo vào !
Cảm ơn Mẹ.
-Jimmy.
-Gì thế , Ed?
Họ chận đường Sydney suốt
từ Crescent đến Dunboy.
Boo Bear Durkin thấy có người nhái
xuống sông nữa. Sao diện thế?
-Lễ rửa tội của Nadine.
-Vậy ra đây làm gì?
Chỉ tò mò thế thôi.
Đó là xe con gái tôi !
Xe con gái tôi !
Con chó đang đánh hơi cái gì
bên chuồng gấu cũ.
-Muốn đi lại đó không?
-Ừ, đi.
- Trooper Devine?
- Yeah, go ahead.
We got a guy on Sydney
says he's the father.
Tiêu rồi.
- Got a psychologist on the scene yet?
- En route.
Cứ giữ anh ta Bình tĩnh cho
đến khi bác sĩ đến.
Asking for you. Says he knows you.
Not taking no for an answer.
And he's got some guys with him.
- What guys?
- Crazy-looking guys.
-Anh em nhà Savage.
-Vẫy chào đầu phố cuối phố, hả?
Thôi được rồi, tôi ra.
-Hey, guys.
-Cháu chúng tôi trong đó !
-Cho chúng tôi vào đi !
-Chúng tôi đang làm việc !
-Cho vào đi !
-Mẹ kiếp !
Cửa hàng bánh chúng tôi đằng này !
- Nick, Val, Bình tĩnh.
- Khốn nạn thế !
-Đủ rồi !
-Nick.
Đến nhà Drew Pigeon, hỏi con gái
ông ta. Katie đã ở đó tối qua.
-Kevin, đi thôi !
-Này !
2 đứa con gái đó là bạn bè,
đừng mạnh tay.
-Nhưng phải hỏi cho ra.
-Xong ngay.
Vâng, tôi nghĩ vậy. Vâng.
Jimmy, tôi đây !
-Có nó trong đó không?
-Bọn tôi vẫn đang tìm.
-Đừng nói dối nữa !
-Xe con gái tôi ngoài kia !
-Tôi hiểu rồi.
-Và trong xe có máu !
Có chó khắp nơi ! Sao lại phải để
chó tìm con gái tôi vậy, Sean?
Bởi vì bọn tôi đang tìm, nghe không,
Jimmy? Coi như con của cậu mất tích.
- Trooper Devine?
- Yeah, say again.
Sergeant Powers says you need
to get in here ASAP.
- Your location?
- The old bear cage. It's a *** mess.
Đồng ý.
Nhớ đừng để anh ta vượt rào.
Còn kềm bấm rào đó không?
Bấm rào chận ở đường Sydney dễ thôi.
Làm đi.
There's a massive search underway
for a woman missing in Buckingham Flats.
All we know now
is there are signs of foul play...
...in a car found abandoned
outside of Pen Park.
Now, police officers have moved in
quickly and cordoned off the area...
...but even as we speak,
a crowd of spectators has gathered.
We don't know more than that,
but we will stay on the story.
Until later, this is Jim Smith
reporting for WB 56, 10:00 news.
Sẵn sàng chưa? Đánh đi !
Đưa hết ra sau !
Thật, chưa từng thấy cảnh tượng
như vậy bao giờ !
Sao, thấy gì rồi?
Chúa ơi.
Có đúng không?
Ừ.
Để ông bố nhận dạng
ở nhà xác sau.
Máu là từ vết nứt ở sọ,
sau đầu cô ta.
Cô ta bị đập đầu nhưng
không chết vì cú đập...
Cô ta bị bắn 1 lần nữa.
Hình như là súng nòng 0.38.
Tôi biết nói với anh ta sao đây?
"Jimmy...
Chúa bảo cậu còn nợ 1 mạng người,
nên đã đến lấy đi."?
-Ê !
-Đứng lại !
-Tóm lấy anh ta. Chận lại !
-Anh kia !
-Tôi phải vào đó !
-Bình tĩnh !
-Nắm lấy tay !
-Giữ lại ! Nhanh !
-Cho tôi vào, đồ khốn !
-Bình tĩnh !
-Để tôi vào ! !
-Có nó ở đó không?
-Sean, có con tôi trong đó không?
-Cho tao vào ! Đồ khốn nạn !
Con tôi có đó không? Có nó
đó không? Có hay không?
Ê, từ từ !
Ông bố đó !
Có con tôi trong đó không?
Quân khốn nạn !
Phải là con tôi trong đó không?
Nhìn thẳng tôi mà nói:
Có nó trong đó không?
-Buông ra !
-Sean, phải con tôi trong đó không?
Phải con tôi trong đó không?
Không ! Không !
Ôi... Không !
Chúa ơi, không !
Chúa ơi, không !
Chưa ai nói gì cả, phải không?
Em nói gì vậy?
Anh chưa thấy nó, phải không?
Có thể không phải nó, phải không?
Jimmy?
-Jimmy, xin anh...
-Xin anh cái gì?
-Làm ơn...
-Làm ơn điều gì hở em?
Đúng rồi.
Đó là Katie.
Con gái tôi.
Cà phê mới pha.
Chúng tôi cần tìm hiểu
ngược dòng thời gian...
...những chi tiết nhỏ làm thành
1 vụ án.
Những chi tiết mà ta có thể
quên sau 1 ngày hay 2...
Cậu có bao giờ nghĩ 1 chọn lựa nhỏ
có thể thay đổi cả 1 đời không?
Tôi nghe kể mẹ Hitler đã có ý
phá thai...
Đến giờ chót, bà ấy đổi ý.
Hiểu tôi muốn nói gì không?
Ý cậu là sao, Jimmy?
Nếu tôi và cậu đã lên chiếc xe đó
thay vì Dave Boyle thì sao?
-Xe nào?
-Tôi không hiểu.
Nếu tôi đã bước lên xe ngày đó
đời tôi có lẽ đã khác đi.
Vợ trước của tôi, Marita.
Mẹ của Katie...
...cô ấy rất đẹp.
Nẩy lửa.
Phụ nữ La tinh rất nẩy lửa...
và cô ấy biết rõ.
Phải thật can đảm mới đến gần
cô ta được...và tôi đã làm điều đó.
Ngày ấy bọn tôi 18 tuổi...
Cô ấy mang bầu Katie.
Vấn đề là chỗ đó, Sean.
Nếu tôi đã lên xe đó...
ngày nay đời tôi coi như bỏ đi.
Tôi sẽ không có can đảm đến
gần cô ấy...
...và Katie sẽ không bao giờ ra đời.
Và nó sẽ không bị ám sát,
cậu hiểu không?
-Lúc này còn gặp Dave không?
-Anh ấy lấy chị họ Celeste của tôi.
Hôm qua Katie đi làm về mấy giờ?
Khoảng 7g 30 tối.
Trông nó có vẻ gì lạ không?
Không. Nó ngồi với tôi và 2 đứa
em nó lúc cả nhà ăn...
Hôm đó nó đi ăn tối với bạn nó.
-Eve Pigeon và Diane Cestra?
-Vâng.
Nó nói chuyện với Nadine về
Lễ Rửa tội...
...rồi sau đó nó lên
phòng gọi điện thoại 1 lát.
Sau đó, khoảng 8 giờ...nó đi.
-Cô biết nó nói chuyện với ai không?
-Không.
Ông không phiền nếu chúng tôi
theo dõi hồ sơ điện thoại chứ?
-Không, cứ việc.
-Thế thì tốt.
Anh bảo đã ở cửa hàng với con gái
gần hết ngày thứ 7, đúng không?
Đúng và không.
Chủ yếu tôi ở phía sau kho.
Có gì lạ không?
Cãi vã với khách hàng, chẳng hạn?
Không, nó rất tự nhiên, vui vẻ.
Nó...
Nó sao?
Cũng không có gì.
Này, chi tiết nhỏ nhất cũng có
thể quan trọng.
Chỉ vì lúc nó còn bé...ngay sau
khi mẹ nó mất...
...tôi vừa mới ra tù
và không thể để nó 1 mình.
Nó có khóc hay không
cũng không sao...
...nhưng đôi khi nó có ánh mắt như
thể nó sẽ không bao giờ thấy mình nữa.
Hôm thứ 7...trong chốc lát
nó đã nhìn tôi như vậy.
-Ok.
-Chỉ là 1 ánh mắt.
Đó là thông tin. Chúng tôi thu thập thông tin,
kết hợp xem khớp vào đâu. Các chi tiết nhỏ.
Anh đã đi tù?
-Chúa ơi.
-Nữa rồi.
-***.
-Chỉ hỏi thôi mà.
16 năm về trước tôi gỡ lịch
2 năm vì tội cướp ở Deer Island.
Biết vậy có giúp tìm ra kẻ đã giết
con tôi không? Tôi cũng thắc mắc đó.
Thôi, bỏ việc ấy đi.
Trở về vấn đề chính.
-Xin lỗi.
-Không sao, không sao.
Được rồi anh Markum.
-Được rồi.
-Ừ, này , Jimmy...
...ngoài ánh mắt Katie nhìn ông,
còn gì nữa không?
Có 1 tên nhóc...
Tôi nói gì vậy, chỉ mới sáng nay...
Gì? Nhớ lại đi. Những chi tiết
nhỏ cũng quan trọng...
Tên nhóc Brendan Harris vào
cửa hàng như thể định gặp nó...
-Chúng đâu có biết nhau nhiều...
-Lẽ nào chúng là bồ bịch nhau?
-Không.
-Sao cậu chắc vậy?
Sean, cậu hỏi cung tôi đó à?
Làm bố thì phải biết chứ.
Chị Markum, Katie có hay
đi chơi với ai không?
Hiện giờ thì không có ai...
theo như chúng tôi biết trước đây.
Ngày mai tôi sẽ nói hết...
Bây giờ ở nhà còn mấy đứa bé
đang hỏi chị chúng nó đâu.
Được. Cảnh sát sẽ đưa 2 anh chị về.
Và nếu 2 anh chị có nghĩ ra điều gì...
...bất cứ điều gì...xin cứ gọi chúng tôi.
Anh ta bảo gì về việc suýt lên xe
hơi của ai lúc còn bé?
Tôi, Jimmy và 1 đứa nữa tên Boyle
lúc đó đang chơi ở trước cửa nhà...
Có chiếc xe trờ đến và bắt Dave đi.
-Bắt cóc?
-Ừ. Những tên giả làm cảnh sát.
Bảo Dave lên xe hơi và giam cậu ấy
4 ngày trước khi cậu ấy thoát được.
-Có bắt được không?
-1 tên chết.
Tên kia bị bắt...tự treo cổ
trong phòng giam.
Anh bạn Markum của cậu...mới nhìn
qua là biết có quá khứ ngồi tù.
Tù cũ ai cũng căng thẳng
họ hay gồng đôi vai.
Anh ta mới mất con...cũng phải
gồng chứ.
Đó là trong lòng. Còn căng thẳng
ở vai, đó là nhà tù.
Nguyên nhân chết. Đạn bắn vào đầu,
không phải do đánh đập.
-Còn gì nữa?
-Cô ấy và bạn bè đi chơi ở các quầy bar.
Chúng tôi đang phỏng vấn bất cứ
người nào có thể thấy họ.
1 điều nữa...balô trong xe hơi...
...có nhiều tờ bướm về Las Vegas
và 1 danh sách khách sạn ở Vegas.
Cũng không có gì nhiều lắm.
Cậu thấy sao, Devine?
Chúng tôi sẽ tìm ra thủ phạm.
Đúng. Thôi, làm việc đi.
-Chỉ nói được có vậy thôi à?
-Ông ấy cũng vui vậy !
Sean nghe.
-Alô?
-Phải Lauren không?
Em đang ở Manhattan...
Anh nghe tiếng xe là biết.
Hắn có đứng bên em không?
Tiếng con khóc đó à?
Lauren, ít nhất cũng cho anh
biết tên của con chứ.
Ừ, nói chuyện với em vui nhỉ.
Chào !
Có ngạc nhiên không?
Cũng đâu phải lần đầu...
Thấy con bé đó không? Thấy chưa?
Có thấy nó không?
-Tôi có nghe tiếng xe đụng cái gì...
-Đụng gì? 1 chiếc xe khác?
-Không, không lớn như thế.
-Như đụng phải lề đường?
Vâng, có lẽ.
Rồi nghe tiếng động cơ kẹt số...
và có ai đó nói 'Chào !'
-Có người nói "Chào"?
-"Chào."
Sau đó là 1 tiếng động lớn.
-Có thể nào là tiếng súng?
-Vâng, có thể.
-Bà có nhìn ra cửa sổ không, Bà Prior?
-Ôi, không.
Lúc ấy tôi đang mặc áo ngủ.
Mặc áo ngủ thì tôi không
bao giờ nhìn ra cửa sổ.
Giọng nói bà nghe, đó là giọng
nam hay nữ?
Nữ...
Hình như vậy.
-Vậy là cô gái quen tên sát nhân.
-Ừ.
Rất tiếc đã làm phiền bà.
-Jimmy.
-Theo.
Con gái tôi thế nào?
Annabeth ra sao?
-Vẫn cố gắng.
-Bỏ vào thùng đá đi.
Có tủ lạnh không? Bỏ vào.
Ngay đây được rồi.
Còn cậu thế nào rồi?
-Chưa thấm lắm, Theo.
-Thế à?
Thấm rồi thì đau lắm đấy.
Khi Janey của tôi mất,
6 tháng sau tôi chẳng làm ăn gì ra hồn.
Nhưng con cái tôi khi ấy đã lớn...
Ít nhất cũng còn được vậy.
Phần cậu thì còn trách nhiệm
với gia đình.
Trách nhiệm với gia đình?
Ừ. Cậu phải lo cho con
tôi và 2 đứa nhỏ. Đó là ưu tiên một.
Ông tưởng tôi quên điều đó chắc?
Chỉ là một điều cần nói ra, vậy thôi.
Cậu sẽ qua vì cậu là đàn ông.
Như tôi đã nói với Annabeth,
vào ngày cưới của 2 người
"con đã có 1 người chồng đúng
nghĩa đó."
-Y như người ta bỏ nó vào bao.
-Sao?
Katie nó trông như vậy đó,
lúc tôi thấy nó trong nhà xác.
Y như người ta bỏ nó vào bao
rồi lấy ống nước đập cái bao.
-Vậy...
-Còn Janey thì chết trong giấc ngủ.
Bà ấy đi ngủ, không thức dậy.
Thanh bình.
-Cậu khỏi nhắc Janey.
-Con gái tôi bị giết.
Chúng bắn nó. Ta đứng đây thì nó
đang ở trên bàn giảo nghiệm...
...bị kềm kép rạch ngực, mổ xẻ...
...và ông giảng giải về trách nhiệm
gia đình cho tôi nghe sao?
Gặp ông vui đấy, Theo.
Eve, họ hỏi gì thì cứ nói đi.
-Cô ấy hẹn hò với ai?
-Chúng tôi đã trả lời anh em Savage.
-Anh em Savage?
-Họ có đến đây hôm qua.
Tốt. Bây giờ trả lời chúng tôi đi.
Cô ấy đi chơi với ai?
Cũng không có ai đặc biệt.
3 người đã cùng đi ăn chia tay,
đúng không?
-Sao?
-Cô ấy định rời thành phố, đúng không?
-Để đi Las Vegas?
-Sao ông biết?
Cô ấy rút tiền trong tài khoản...
Có số điện thoại khách sạn...
Nó muốn đi khỏi chỗ này...
Bắt đầu 1 cuộc đời mới.
1 cô gái 19 tuổi không bao giờ
đi Las Vegas 1 mình.
Vậy, cô ấy đi với ai?
Nói đi. Cô ấy đi với ai?
Brendan.
Xin lỗi?
-Brendan.
-Brendan Harris?
Brendan Harris, vâng.
Có địa chỉ không?
Chào Dave.
Chào Jimmy.
Xin lỗi, tôi chỉ ra hút 1 điếu.
Tự nhiên.
Ngồi xuống đi. Ngồi đi.
Cả ngày nay không có dịp nói
chuyện với cậu.
Cậu ổn chứ?
Còn cậu, ổn chứ?
Tay cậu sao vậy?
Cái này à?
Tôi giúp người bạn chuyển ghế dài...
và lỡ kẹt tay vào cánh cửa.
Thiếu gì cách để bị thương,
đúng không?
Cũng vui khi gặp lại cậu.
Thế à?
2 bà vợ chúng mình sao rồi?
Có lẽ họ cũng ổn.
Celeste đã giúp nhiều,
cảm ơn cô ấy dùm tôi nhé.
Cũng dễ chịu nhỉ,
ngồi không ngoài này thế này?
Ừ.
Tôi thật không chịu nổi việc lục tủ
lạnh để dọn chỗ cho ngần ấy thức ăn...
...mà vài ngày nữa
thế nào cũng phải bỏ.
-Lãng phí quá.
-Ừ.
Tôi không thể để thứ gì trục
trặc trong những ngày tới.
Bởi vì đó là những gì người ta
sẽ nhớ về nó...
1 điều có thể nói về
Katie ngay khi nó còn bé xíu...
...nó rất đâu ra đó.
Lúc tôi ra tù...
...cậu nhớ chứ...sau khi Marita mất...
...tôi nhớ tôi đã sợ con gái mình...
...còn hơn là đã từng sợ ngồi tù.
Tôi đã thương yêu nó...
...nhất là...
...vì khi 2 bố con ngồi trong bếp đêm đó...
...cứ như là chúng tôi là 2 người
cuối cùng trên thế gian, 2 người bị bỏ quên.
Không ai thừa nhận.
Và tôi bắt đầu bực bội quá, Dave,
vì tôi không khóc được vì nó.
Con gái tôi
và tôi không khóc được.
Jimmy.
Cậu đang khóc đấy thôi.
Ừ, mẹ kiếp.
Tôi chỉ muốn ôm nó 1 lần chót.
Nó chỉ mới 19 tuổi thôi mà.
Cậu cần tôi để cậu
yên 1 mình không?
Không. Cứ ở đây vài phút nữa,
nếu cậu không phiền.
Được mà, Jimmy. Đâu sao.
Lần chót cậu thấy
Katie Markum là khi nào?
-Ông không nghĩ tôi làm gì cô ấy chứ?
-Cô ấy không bị sao cả. Cô ấy chết rồi.
-Tôi không có giết cô ấy.
-Hỏi lại. Lần chót thấy Katie là khi nào?
Khoảng 8 giờ, tối thứ 7...
Khoảng 8 giờ.
Brendan, khoảng 8 giờ hay là 8 giờ?
Khoảng 8 giờ.
Bọn tôi ăn 1 chút ở quán Hi-Fi,
rồi cô ấy đi gặp Eve và Diane.
Tại sao Jimmy Markum
không ưa cậu?
Tôi cũng không biết.
Nhưng ông ấy bảo Katie là
không muốn cô ấy quen tôi
hay bất cứ ai trong nhà Harris.
Cái gì? Tên cướp đó nghĩ hắn tốt
hơn gia đình mình sao?
-Ông ấy không phải cướp !
-Cướp ! 1 tên cướp cạn rẻ tiền !
Con gái hắn biết đâu cũng y vậy.
Cứ tự cho là hên đi Bren.
Katie có các tờ bướm về Vegas.
Nghe nói cô ấy định đi với cậu.
Chúng tôi định
đi vào ngày Chủ nhật.
Đến đó, 2 đứa tôi sẽ làm lễ cưới.
Kế hoạch là vậy đấy.
Con định bỏ mẹ đi à?
Không thưa 1 tiếng?
-Mẹ, con cũng có định thưa mẹ...
-Trốn đi y như bố mày vậy.
Đó là Ray, em tôi, và bạn nó, John.
Chào các cháu.
Nó không biết nói.
Ông bố thì luôn mồm mà con
thì lại câm. Cuộc đời công bằng thế đấy.
Họ đến hỏi chị Katie.
2 đứa đi xem tivi hay làm gì đi.
Giữa 12g30 và 2 giờ sáng Chủ nhật,
cậu đã ở đâu, Brendan?
Tôi ngủ.
Bà có thể xác nhận chứ, bà Harris?
Tôi có thể nói nó đóng cửa
phòng lúc 10 giờ...
Và nó xuống ăn sáng lúc 9 giờ.
Còn nó có leo ra cửa sổ và xuống
bằng thang thoát hiểm thì tôi đâu có biết.
Cậu sẽ phải qua kiểm tra
điện tâm đồ. Liệu làm nổi không?
Tôi yêu cô ấy biết bao.
Tôi sẽ không bao giờ còn
có cảm giác đó nữa.
Điều đó không bao giờ có lần thứ 2.
Phần nhiều,
1 lần còn chưa chắc có.
Celeste.
-Xin lỗi, Jimmy. Cậu làm tôi hết hồn.
-Chị còn làm gì ở đây?
Tôi cũng không biết nữa.
Tôi không biết. Tôi chỉ...
Annabeth đi ngủ chưa?
Có, tôi có bảo cô ấy uống 1
viên an thần.
-Cho tôi 1 viên nữa nhé?
-Ừ.
1 ly thôi, rồi chị phải về.
Jimmy, tôi có thể ở lại nếu
cậu cần tôi ở lại với Annabeth.
Thôi, chị làm thế đủ rồi.
Cảm ơn chị và Dave đã đến.
Thôi được, Jimmy.
Tôi sẽ trở lại.
Sáng sớm mai tôi sẽ trở lại.
Hẹn gặp lại.
Chúc ngủ ngon.
-Chúc ngủ ngon.
-Ừ. Chào.
Alô?
Chúa ơi, Lauren.
Nói gì đi chứ?
"Chào Sean hôm
nay đi làm thế nào?"
Oh, me? I'm tired of wishing things
made sense.
I'm tired of caring about
some dead girl...
...and there's just gonna be
another one after her.
Phải cho những tên sát nhân vào tù
vì đó là nơi mà chúng phải ở cả đời.
Người chết thì
vẫn cứ là người chết.
Chúa ơi...
...tối nay anh không chịu nổi nữa.
Anh chỉ...
Anh không chịu nổi.
Chào em.
Bởi vì...
...đôi khi người đàn ông
không hề đàn ông 1 chút nào.
Mà chỉ là 1 cậu bé.
Cậu bé đã trốn thoát đàn sói.
Con thú xuất hiện lúc hoàng hôn.
Vô hình.
Yên lặng.
Sống trong 1 thế giới...
...mà những người
khác không bao giờ thấy.
Thế giới những con đom đóm
Chỉ được thấy như 1 vệt sáng
lướt nhanh qua khoé mắt.
Quay đầu lại nhìn thì nó
đã tan biến vào không trung.
Mình phải điều chỉnh lại tư tưởng...
Ngủ 1 giấc dài...
Và đứa bé sẽ trở về khu rừng...
...với những con đom đóm của mình.
Nó ngủ chưa anh?
Jimmy và mọi người ổn chứ?
Cũng ổn.
Lạ thật.
Phải có 1 việc như thế này cậu
ấy và anh mới thân lại.
Dave? Dave.
Em vẫn chưa thấy báo chí nói gì.
Về điều gì?
Về điều gì chứ?
Anh không biết, có lẽ hắn
không bị thương nặng như anh nghĩ.
Đó là 1 tên cướp.
Hắn đâu có đến bệnh viện.
Vâng.
Ừ.
Đằng nào, việc ấy cũng không
quan trọng, đúng không?
Anh muốn nói là
Katie Markum đã chết.
Điều đó lúc này
quan trọng hơn nhiều.
Bố biết trong lòng, 1 cách nào đó,
bố đã gây ra cái chết của con...
...nhưng bố không hiểu cách nào.
Brendan Harris qua cuộc thử
nghiệm tâm đồ 1 cách xuất sắc.
Tốt. Tôi không thích
giải pháp đó mấy.
Ừ, cũng tội nghiệp.
Tí nữa sẽ có báo cáo về đầu đạn.
Trong khi chờ đợi, có các chủ quán rượu...
...những người sẽ
rất sẵn lòng hợp tác.
Nếu xét mức độ tội ác, có lẽ...
Hay là Dave Boyle?
Có phải gã đã từng là bạn cậu lúc
còn bé không? Gã bị bắt lên xe?
Có thể.
Gặp anh ta cũng được. Anh ta biết cậu,
và sẽ không xem ta là cớm.
-Không hé môi dù với bất cứ lý do gì.
-Để rồi xem.
Boyle !
-Lâu quá hả? 7 hay 8 năm rồi.
-Ừ.
Ừ, khỏe không?
Michael, con tôi.
Chào Michael. Cháu sao rồi?
Chú tên Sean.
Chú là bạn cũ của bố cháu.
-Vẫn còn làm cảnh sát à?
-Phòng Án mạng. Đây là bạn tôi.
-Trung sĩ Powers. Chào.
-Cậu rảnh không?
-Bọn tôi hỏi vài câu nhanh gọn thôi.
-Tôi định đưa Michael đến trường.
-Chỉ vài phút thôi.
-Hay thế này, chúng tôi cùng đi với nhé?
Đồng ý.
Trông cậu khá nhỉ?
-Nghe nói tiền thuê nhà lại lên.
-Ừ, lại cải tạo đô thị.
Họ thay nhà của bố tôi bằng 1
cao ốc chung cư.
Hôm nọ chúng tôi có đi qua đó.
Phải có cách nào để ngăn họ chứ?
Hôm nọ có 1 người bạn của
tôi vừa bảo...
"Khu này phải có 1 đợt sóng tội
ác để nhà đất xuống giá bớt 1 chút. "
Nếu các cô gái cứ bị ám
sát trong công viên thì mơ
ước đó thành sự thật đấy.
Dave.
Xin gọi tôi là Dave.
Ban nãy bố có chửi thề.
Bố biết rồi.
Con đi trước đi Michael.
Bố và chú cần nói chuyện.
Đi đi.
-Sao, gì đấy, Sean?
-Cậu biết chuyện Katie Markum chứ ?
Ừ. Hôm qua tôi có đến Jimmy.
Celeste đang ở đó.
-Celeste là ai?
-Vợ tôi.
-Còn Jimmy thì sao?
-Cũng khó biết. Cậu biết mà.
-Ừ, lý do bọn tôi đến...
-Này, tôi có gặp con bé...
Katie. Tôi không biết cậu biết chưa.
Ở quán McGill, đêm nó chết
Chúng tôi định hỏi về việc đó.
Chúng đã đến nhiều quán rượu...
Tên cậu có trên danh sách khách ở McGill's.
Chúng nhảy múa trong quán
cũng nổi bật lắm.
-Cũng xỉn rồi chứ gì?
-Ừ nhưng đâu có sao.
Đâu có thoát y hay làm bậy gì...
Chúng chỉ mới có 19.
Chúng về lúc mấy giờ?
Tôi về lúc 1 giờ.
Có lẽ chúng đi 15 phút trước tôi.
-Vậy là khoảng 12g 45?
-Có lẽ vậy.
Cậu có thấy cái gì lạ hay ai...?
Michael.
-Như gì?
-Tôi không biết.
1 gã nào đó trông chừng chúng?
1 gã nào đó có ánh mắt hận thù,
1 kẻ thù ghét đàn bà?
Không...nếu không có vụ nhảy múa
thì quán xá cũng bình thường thôi.
-Thưa bố con đi học.
-Có tiền mua sữa chưa?
Mẹ kiếp lúc trước
tôi chán đi học thật.
Sao?
Ừ, tôi cũng thế, Sean à.
1 điều nữa thôi, ông Boyle.
Ông đi đâu sau khi rời McGill?
-Về nhà.
-Đến nhà khoảng 1g 15, phải không?
-Khoảng đó, vâng.
-Thôi được.
Dave, cảm ơn cậu nhiều.
Lúc nào đi uống bia nhé?
-Ừ, cũng được đấy, Sean.
-Đồng ý.
Gì?
Điều gì đã xảy ra cho anh ta
trong chiếc xe đó nhỉ?
Tin nổi điều này không chứ?
Mẹ ơi, cũng y như ở cửa hàng
Donut...và đắt gấp 15 lần.
Cậu biết không, nếu lấy đi
tình yêu, tiền bạc hay thù hận...
...thì cũng chẳng còn bao nhiêu
động cơ nữa đâu.
Nếu vụ Markum này là ngẫu
nhiên thì...tiêu rồi.
Ừ, chắc chắn. Nhưng bà lão Prior
đâu có nghe tiếng la nào.
Chỉ nghe 1 tiếng súng...
trước đó là 1 tiếng chào...
...điều cho ta biết là cô
gái quen thân hay là biết thủ phạm.
Cô ấy rẽ vào ngõ không quá nhanh...
Cần số kẹt, xe ngừng.
-Cô ấy chào, hắn nổ súng.
-Cô ấy xô cửa vào hắn, bỏ chạy.
Sao lại rẽ mà không
đạp thắng trước?
-Không biết, chắc có cái gì ngoài đường.
-Có thể.
Cô con gái của Markum
cân nặng chừng...55 ký?
-Có xô cửa đủ mạnh làm hắn ngã không?
-Có lẽ hắn đã té ngửa.
Bạn Dave của cậu có vẻ
như vừa bị ngã bật ra sau vậy.
Này, sao tự nhiên chuyển qua
Dave Boyle vậy?
-Mới vừa suy ra thôi.
-Đó chỉ là 1 người trong quán rượu !
Chỗ cuối cùng Seany,
Chỗ cuối cùng con bé đến.
Anh ta nói dối.
Cậu thấy tay anh ta mà.
Ừ. Thấy bàn tay rồi.
Cậu muốn điều tra Dave Boyle thật à ?
Tìm hiểu chút thôi.
Tôi đề nghị 2 giờ viếng,
từ 3 đến 5, và từ 7 đến 9.
-Được.
-Thế thì tốt.
-Ông đã nghĩ đến hoa chưa?
-Chiều nay tôi sẽ gọi Knopfer.
Tốt.
Còn thông báo?
Thông báo?
Vâng, cáo phó. Chúng tôi có thể lo việc
ấy nếu ông cho biết thông tin cơ bản.
Hay ông thích chấp điếu thay vì hoa?
Con gái tôi đâu?
Dưới nhà, ở tầng hầm.
Tôi muốn thấy nó.
Bố sẽ tìm ra hắn, Katie.
Bố sẽ tìm ra hắn trước khi
cảnh sát tìm ra.
Bố sẽ tìm ra hắn, bố sẽ giết hắn.
Ông nói chi, thưa ông?
Cáo phó.
Nội dung là..."Katherine Markum...
..."con gái thương yêu của James
và Marita, đã mất...
..."con gái nuôi của Annabeth, chị của...
"Chị của Sara và Nadine."
-Nữa à?
-Ừ. Bọn tôi dai thế đấy.
-Đến thăm Jimmy à?
-Có.
Có tìm ra...manh mối gì chưa?
Chỉ đến viếng thôi.
Cậu đi đâu đấy?
Annabeth thèm hút thuốc,
nên tôi đi mua vài điếu. Lát gặp lại.
Mà này, anh Boyle,
tay anh sao vậy?
Thùng nghiền rác. Cánh cửa kẹt
và tôi cho tay vào, nó lại chạy.
-Ngu thật.
-Đau nữa.
Thùng nghiền rác. Xạo.
Ừ thì cũng đâu có nghĩa người ta
là sát nhân. Thôi, vào đi.
-Nghe nói cô cần 1 điếu.
-Cảm ơn.
- Tôi bỏ hút cách đây 10 năm, tin nổi không?
- Cần thì cứ hút thôi.
Mời vào. Để tôi gọi Jimmy.
Chị có vài thứ phải mua,
1 giờ nữa chị quay lại.
Chị không phải quay lại. Celeste.
Em không sao đâu.
-Chắc không?
-Celeste Boyle?
Vâng.
Tôi là Sean Devine, 1 người bạn
cũ của Dave. Đây là *** Powers.
Bà Boy.
Hân hạnh biết anh.
Thôi, tôi đi đây.
Ôi chán quá.
Lại bỏ quên sổ tay trong xe rồi.
-Vậy ra lấy đi.
-Ừ.
Xin theo tôi.
Celeste, cho phép hỏi chị 1 câu nhé?
-Tôi?
-Tối thứ 7 Dave về lúc mấy giờ?
-Sao?
-Chỉ là 1 việc nhỏ...
Nhưng chúng tôi kiểm tra thời gian
về bất cứ thứ gì liên quan đến Katie.
Có lẽ Dave có nói chị biết là có
thấy cô gái ở quán McGill's.
Anh nghĩ Dave giết Katie à?
Ôi không. Chúa ơi, tôi đâu có
nói vậy. Sao tôi lại nghĩ thế chứ?
-Tôi không biết.
-Không...không...Chỉ để tìm hiểu...
...giờ nào cô ấy ở ngoài
đường nếu biết Dave về nhà khi nào...
Nhà của cô cách
quán McGill chừng 5 phút...
...và Katie đã rời quán 15 phút
trước Dave. Chị hiểu ý tôi rồi chứ?
Tôi ngủ.
Tối thứ 7, khi Dave về nhà,
thì tôi đang ngủ.
Ok. Cảm ơn chị nhiều.
Xạo !
Đúng rồi, nó là bạn trai Katie, Jim à.
Chúng định trốn đi Vegas.
Bọn tôi thấy vé máy bay có tên chúng.
Brendan Harris cũng đã xác nhận.
Anh nhớ đã nói gì không?
Cách nó nhìn anh hôm thứ 7 như
thể sẽ không bao giờ thấy anh nữa.
-Phải Brendan Harris giết con tôi không?
-Không.
Chắc chắn 100%?
Nó qua kiểm tra 1 cách xuất sắc,
và tôi cũng thấy nó yêu con bé thật.
Jimmy, cho tôi tò mò 1 chút...
Sao cậu lại ghét thằng nhóc đó vậy?
Nó bảo Katie nói cậu sẽ từ Katie nếu
đi chơi với 1 người bên nhà Harris.
Tôi biết bố nó. Bố nó tên là
"Just Ray" Harris.
Sao vậy?
Vì lúc đó trong xóm có quá
nhiều đứa tên Ray...
Có Ray Bucheck Khùng,
Ray Dorian Tâm thần.
Tên độc có người xí hết nên
người ta gọi hắn là Just Ray.
Bọn tôi không hợp tính.
Thật tình là tôi không ưa hắn.
Hắn bỏ vợ con lúc bà ấy
mang bầu thằng bé câm.
Không biết nữa.
Có lẽ cha nào con nấy thôi.
Tôi không muốn Brendan hay
bất cứ ai tên Harris đi chơi với
Katie, hay đứa con gái nào của tôi.
Thật không ngờ lại phải nhắc
đến Just Ray Harris !
Thế này nhé. Chúng tôi đã hỏi
nhiều nhân chứng...
Điều tra những người đã có
mặt trong quán rượu...
Chúng tôi đã gặp rất nhiều
người đã được thẩm vấn trước đó...
...do 1 hay nhiều anh em nhà Savage.
-Rồi sao?
-Nhà Savage không phải cớm, Jim à.
Nhiều người không khai với cảnh sát đâu Sean.
Mong anh hiểu...anh Markum.
Và để nói cho rõ ràng
thì đây là vụ án của chúng tôi.
-Bao lâu?
-Cái gì bao lâu?
Bao lâu thì cậu mới tóm được
kẻ giết con gái tôi?
Anh mặc cả với chúng tôi sao?
Mặc cả?
Cậu ra thời hạn cho chúng tôi à ?
Chúng tôi sẽ hết mình vì Katie,
anh Markum, nếu anh vui lòng.
Cứ tìm kẻ đã giết con tôi, Trung sĩ.
Tôi không cản trở gì đâu.
Không nên để Markum và băng
Savages làm xóm giềng...
-...kinh sợ, ớn đến cổ.
-Lúc trước ai cũng sợ họ.
2 anh em cách nhau có 11 tháng.
Mẹ chúng đẻ năm 1 hay sao ấy.
Du đãng số một.
Có kết quả về đầu đạn của
vụ Markum rồi đó.
-Ừ, tìm ra chưa?
-2 anh sẽ thích lắm.
Hoàn toàn khớp.
Súng là loại Smith 0,38...
...từ 1 lô súng lấy cắp của 1 cửa hàng
súng ở New Hampshire năm 1982.
Cây súng đã làm chết Katherine
Markum từng được sử dụng trong
1 vụ cướp quán rượu năm 1984.
-Ở Buckingham
-Khu Căn hộ?
Rome Basin. Cửa hàng rượu
Looney. Tôi có lấy hồ sơ đây.
Có 2 tên cướp. Chúng đã bắn
cảnh cáo vào tường.
-Bọn tôi đã lấy đầu đạn từ đó.
-Hay lắm.
Biết ngay 2 anh sẽ ưa mà.
Không sao đâu Ray.
Đừng lo.
Mẹ bảo thế à?
Rằng như vậy tốt hơn !
Anh yêu chị ấy !
Em biết như vậy là sao không?
Hả?
Anh xin lỗi.
Không...em sai rồi.
Anh sẽ không bao giờ còn cảm
thấy như vậy nữa.
Ngay đây. Nó đi vào 1 chai rượu
Jack và kẹt trong tường ở đây.
-Dễ sợ quá.
-Đáng sợ hơn là bị uống sữa nữa.
Kể lại nhé. Hai gã đó bước vào...
Mang mặt nạ cao su.
Vào lối này.
Đó là kho chứa hàng.
Phía sau có cửa
dẫn đến 1 bến dỡ hàng.
Lúc nào tôi cũng khóa cánh cửa đó.
Nên có lẽ chúng đã có chìa khóa.
Chìa khoá?
Ông bảo đó là việc làm có nội ứng?
Phải thế thôi. 1 trong 2 tên
đã từng làm cho tôi 1 lúc nào đó.
Lý do duy nhất chúng bắn cảnh
cáo đó là vì có lẽ chúng đã biết...
...tôi giữ cái này ở dưới quầy.
-Ông có báo cảnh sát như vậy chứ?
-Có.
Họ đã xem qua hết sổ
sách thuê nhân công của tôi...
Hỏi hết những người từng làm
việc cho tôi.
-Không hề bắt ai cả.
-Ông còn bản sao hồ sơ đó chứ?
Có trong thùng ở văn phòng kia kìa,
nhưng tôi biết rõ là ai.
Thế à?
Đó là 1 gã tôi đuổi việc
trước đó vài tuần...
Vài ngày sau vụ cướp hắn
bước vào đây
Mặt cười nham nhở thật đáng ghét.
Và thế là tôi biết ngay.
Làm sao căn cứ vào 1 nụ cười
mà thưa kiện?
Ông nhớ tên người đó chứ?
Cậu tưởng tôi lẩm cẩm rồi sao?
-Không ạ.
-Tên là...
...Ray Harris.
Bọn tôi vẫn gọi là Just Ray.
Chúng lại dùng súng đó cho
1 tội ác khác hay sao?
-Vâng, đúng vậy.
-Cảm ơn ông đã giúp, ông Looney.
Em đi đâu về đấy?
Ra ngoài.
Anh xem gì đấy?
1 phim ma cà rồng.
Tay này vừa bị mất đầu rồi.
Em đi đâu về đấy, Celeste?
Em chỉ ngồi trên xe...
...bên dòng sông. Anh biết đấy...
...suy nghĩ việc này việc nọ.
-Suy nghĩ việc gì?
-Anh biết mà.
Không. Làm sao anh biết được.
Mọi thứ...hôm nay.
Về cái chết của Katie.
Và Annabeth, và Jimmy...
...những việc ấy.
Những việc ấy.
Em biết anh đang nghĩ gì không?
Về ma cà rồng.
Chúng làm sao anh?
Chúng không chết...
Nhưng anh nghĩ có khi
như thế lại hay vô cùng.
Có thể 1 ngày nào đó ta thức dậy
và quên đi như thế nào...
...là con người.
Biết đâu khi ấy mọi việc lại ổn.
Anh đang nói gì thế Dave?
Ma cà rồng em ạ. Người hoá sói.
Anh nói tầm xàm rồi.
Em nghĩ anh giết Katie à?
-Celeste.
-Sao?
-Lúc này là như thế đúng không?
-Sao anh lại nghĩ vậy?
Từ lúc em biết Katie mất,
em không ngó ngàng gì đến anh nữa.
Trông em có vẻ như sợ anh.
-Dave !
-Gì?
Em không nghĩ gì hết,
em chỉ bối rối thôi, ok?
Thậm chí cả anh bạn Sean
của anh cũng hỏi...
Đó không phải là bạn anh,
nếu em chưa biết.
Anh ấy hỏi em về anh.
Hỏi anh về lúc mấy giờ.
-Rồi em nói sao?
-Em bảo em đang ngủ.
-Em lanh trí đấy !
-Chúa ơi, Dave !
-Sao anh không báo về tên cướp?
-Tên cướp?
Tên cướp ! Anh hiểu các suy nghĩ
của em rồi đấy. Hiểu rồi..
Anh về nhà với máu me đầy mình
cùng đêm Katie bị giết...
...thì tức là anh giết nó, đúng không?
Mẹ kiếp !
Henry...
Gì ?Henry?
Henry và George.
Anh chưa bao giờ kể ai nghe
điều đó cả.
Tên của họ đó.
Không phải là buồn cười quá hay sao?
Ít nhất đó cũng là tên họ
tự xưng...nhưng...
...họ là sói...và Dave...
...là đứa bé đã trốn thoát
đàn sói trở về.
Anh nói gì vậy, Dave?
Anh nói đến Henry và George.
Họ dẫn anh đi suốt 4 ngày...
Ném anh xuống 1 căn hầm tối tăm
với một cái túi ngủ...
Trời , Celeste...
...họ đã vui chơi thoả thích.
Lúc ấy đâu có ai đến cứu Dave.
Dave đã phải giả vờ là người khác.
Anh nói là đã lâu lắm rồi...
...từ khi anh còn bé?
Dave...
Dave chết rồi.
Không biết ai đã ra khỏi
căn hầm đó nhưng chắc chắn
không phải là Dave !
Em thấy không...
Mẹ kiếp...
Cũng như ma cà rồng thôi.
1 khi điều đó đã vào người ta rồi...
...thì nó ở lại.
Cái gì ở lại?
Em có biết là ở Rome Basin có
nạn trẻ em mại dâm không?
Sao?
Mẹ kiếp ! !
Anh không suy nghĩ
mạch lạc nữa, Celeste.
Anh báo em biết...
...anh không suy nghĩ mạch lạc nữa.
Anh phải ra ngoài trấn tĩnh lại 1 chút.
Đồng ý.
Đồng ý.
Từ vụ súng đạn này sẽ có thể có
1 hướng điều tra khác.
Tôi không nghĩ vậy.
Súng của Just Ray
thì liên quan gì đến Dave?
Súng ống có thể truyền tay...
Just Ray có thể đã biến,
nhưng súng thì chưa hề.
Sáng mai ta sẽ gặp lại Brendan Harris.
Còn tôi thì bảo Dave Boyle.
Bàn tay anh ta. Bà vợ trông sợ hãi thấy rõ.
Đúng là họ dấu điều gì đó nhưng
Dave Boyle cũng như Brendan Harris.
Boyle khớp với vụ này. Trên 30 tuổi...
da trắng, việc làm không ổn định.
Lúc nhỏ bị cưỡng bức tình dục.
Về mặt giấy tờ, hắn ở tù mới phải.
Katie Markum đâu có bị
cưỡng bức tình dục, thấy không?
Nếu nghĩ như anh, thì phải có
yếu tố tình dục vào đó.
2 người là bạn lúc còn nhỏ.
Chính vì vậy mà cậu cũng liên can.
Anh ta không phải là bạn tôi.
Nếu anh nói đúng,
tôi sẽ rút còng ra sớm hơn anh.
Jimmy.
Cậu thức khuya thế?
Ừ, cậu nữa.
Lạnh quá hả?
Ừ, lạnh.
Cậu biết không...tôi...
Tôi vẫn hay ra đây ngồi...
...trong những năm gần đây...
...ngồi để chờ Katie đi chơi ở đâu đó về.
Khoảng nửa đêm, tôi bảo Annabeth,
"Anh ra hàng hiên ngồi 1 lát.."
Điều lạ nhất...
...là làm thế thì nó lại về.
Tôi có gặp nó.
Gặp ai?
Katie. Tối thứ 7 tôi có đến McGill.
-Cậu có gặp Katie tối thứ 7?
-Chưa có dịp nói với cậu.
Cậu có nói chuyện không?
Có gật đầu chào thôi.
Sau đó nhìn lên, nó đã đi rồi.
Nhưng...
...Jimmy...
...trông nó...
...rất vui.
Tôi phải đi bộ tiếp.
Chúc ngủ ngon.
-Anh lấy xe của anh ta.
-Xe anh ta được chính thức kéo về.
-Từ trước cửa nhà anh ta?
-Không, nó được bỏ lại ở Rome Basin...
...kế con đường đến công viên.
Cũng may, con đường đó thuộc phạm vi tiểu ***.
Coi như 1 lũ nhóc đã lấy cắp xe...
-...lấy đi chơi 1 vòng.
-Sao, rồi tại sao anh làm vậy?
Sau khi cậu đi tối qua,
tôi đã định gặp Boyle, làm anh ta sợ...
Tôi đến nhà anh ta, nhìn vào xe,
xem có gì...thấy có máu.
-Máu.
-Ghế trước của Dave. B âm.
-Nhiều không?
-Cũng nhiều. Có máu nhiều
hơn trong thùng xe. Rất nhiều.
Máu O cùng loại với Katie Markum.
Khoan, Katie Markum không hề
vào thùng xe của ai hết.
Nó bị rượt trong
công viên và chết ở đó.
-Cũng đủ để thẩm vấn chứ.
-Hồ sơ của anh sẽ bị loại.
Tôi sẽ nói là xe được tìm thấy ở
ngoài đường, cho an toàn.
-Như vậy là tốt nhất cho chủ nhân.
-Lục soát, lập hồ sơ.
Bingo.
Cậu muốn nói chuyện
với anh ta hay là tôi cho về?
-Dave ở đây à?
-Tôi giữ anh ta ở đây 1 giờ rồi.
Cử 2 gã to con, xấu trai nhất
dẫn anh ta về.
Nói đi, Boyle !
Chúng tôi biết tay anh sưng vù không
phải vì kẹt ở nắp thùng nghiền rác...
-Thế à? sao anh biết được?
-Tại sao vợ anh sợ anh?
Cô ấy biết sự thật tay anh bị gì à?
Cho tôi 1 chai Sprite nhé?
Sao anh không nói thật việc
gì đã xảy ra hôm thứ 7 đi Boyle?
Anh đã nói dối.
Đó là ý kiến của anh. Muốn
nghĩ thế cũng được.
-Này, anh cho việc này là vui lắm à?
-Không, tôi mệt, và tôi nhức đầu.
Chẳng những tối qua tôi mất
xe anh lại không chịu trả cho tôi.
Thôi được rồi.
Được.
Nói đi, anh Boyle, sao lại có máu
trong xe?
-Máu gì?
-Bắt đầu với ghế đằng trước nhé.
Nhìn anh ấy làm gì?
Cho tôi xin chai Sprite
được không, Sean?
Được thôi.
À, tôi hiểu ra rồi.
Cậu đóng vai cớm hiền đấy à?
Sao không mang cho tôi
luôn món xá xíu luôn cho tiện.
Tôi không phải người hầu của cậu,
Dave. Cậu phải chờ thôi.
Ừ, nhưng cậu phải hầu 1 người nào
đó, phải không, Sean?
Máu trên ghế xe trước, Dave.
Trả lời trung sĩ đi.
Ở sân sau nhà tôi có 1 hàng rào
bằng xích ***.
Tôi và con tôi ném bóng mỗi chiều
khi nó đi học về.
Nó bắt đầu khá hơn, nên các quả bóng
đều rơi bên kia hàng rào.
Nên tôi đã trèo qua nhặt,
nhưng tôi ngã...
...bị thương chỗ các mấu sắt ngay đây.
Máu chảy quá trời.
10 phút sau,
tôi phải đón Michael ở trường.
Có lẽ lúc lên xe,
tôi vẫn còn chảy máu.
Anh thuộc nhóm máu nào?
B âm.
Thế à?
Khớp với kết quả phân tích.
-Đấy, xong rồi.
-Chưa đâu.
Máu trong thùng xe không phải
máu B âm.
Làm gì có máu trong thùng xe?
Tôi không biết.
Anh không biết có nửa lít máu
trong thùng xe sao?
-Không hề.
-Đừng có thái độ đó, Dave.
Ra tòa rồi sẽ như thế nào đây?
Anh không biết tại sao có máu người
nào đó trong thùng xe anh sao ?
Có sao đâu. Anh đã nộp đơn mà.
Hồ sơ gì?
Hồ sơ mất xe. Chiếc xe đâu phải
do tôi sử dụng tối qua.
Nên bọn ăn cắp xe đã dùng nó
vào việc gì, anh phải tìm cho ra chứ.
Bởi vì nếu thế thì chúng
là những kẻ tệ hại rồi.
Bây giờ xin chai Sprite
được chưa, Sean?
Ai bảo anh đi tắt làm gì?
Thật không chấp nhận được.
Những gì trong xe, thì luật sư
bảo là của bọn ăn cắp xe.
-Tôi bẻ anh ta được.
-Anh ta vừa làm ta đuối lý !
Cậu vẫn nghĩ là Dave hiền lành...
-Đó có phải là vấn đề không? Không.
-Vấn đề là gì?
Có thể tìm hiểu từ cây súng.
Chính cây súng.
Ok. Có thể.
Vậy làm gì với Dave đây?
Kệ. Trả tự do đi.
Hay là thập giá kiểu Celte?
Ai cũng thích loại đó.
Hay loại đá hoa đỏ đây.
Hay bia có hình ảnh.
Kiểu này.
Tốt lắm. Đẹp và đơn giản.
Jimmy !
Annabeth bảo anh ở đây.
Bọn tôi đã đi hỏi nhiều người
như anh yêu cầu.
-Thế à?
-Ừ.
Jimmy, không phải vì anh đã
ngồi tù thay tôi 2 năm...
Và cũng không phải là tại tôi
dở hơi hay kém tài...
Katie là cháu tôi. Không ruột rà
gì nhưng nó là người trong nhà,
và bọn tôi thương nó như cháu ruột.
Tôi không thắc mắc cậu, Val.
Có gì đấy?
Cớm đang điều tra khắp nơi.
Lần đầu tiên thấy họ tích cực như vậy.
Quán rượu, cửa hàng...đâu cũng hỏi.
Gái điếm, nhân viên quầy rượu nào
bọn tôi hỏi cũng đã được hỏi cung.
-Luật pháp đã ra tay, Jimmy.
-Còn con trai Just Ray?
Im như thóc.
Không gây phiền hà gì cho ai cả.
Tôi có hỏi Diane và Eve.
Chúng bảo nó yêu con bé.
Jimmy, chúng bảo nó yêu con bé.
-Có muốn chúng tôi dợt nó không?
-Thôi.
Bây giờ thì ngưng đi.
Còn gì nữa không?
Gì?
Val, có muốn nói gì thì nói đi.
Nói đi.
Sean Devine và đồng nghiệp đã
ghé thăm Dave Boyle.
Dave đã ở quán McGill.
Có lẽ họ hỏi anh ta như mọi người khác.
Sáng nay tôi nghe nói có việc khác.
-Có cảnh sát mặc đồng phục đến nữa.
-Có thể họ đã quên hỏi điều gì đó chăng.
Không đâu.
Lúc họ đi, họ dẫn anh ta theo.
Cho anh ta ngồi ghế sau, nếu
anh hiểu ý tôi nói.
"Raymond Matthew Harris,
sinh ngày 9-6, 1957.
"Con trai đầu,
Brendan Seamus, sinh 1983."
Cũng cùng năm mà Just Ray bị liên
can đến 1 vụ lừa gạt thẻ xe điện ngầm.
Công ty bãi nại, và hắn bị đuổi việc.
Sau đó làm việc linh tinh,
kể cả bán hàng ở cửa hàng rượu Looney.
Đã được hỏi cung về vụ cướp ở đó.
Trong năm đó cũng được hỏi cung về 1
vụ cướp khác ở cửa hàng rượu Blanchard.
...lại được trả tự do vì thiếu chứng cớ.
-Nhưng lúc đó hắn đã có tiếng.
-Nổi danh như cồn.
"1 bạn cũ , tên Edmund Reese,
chỉ điểm Raymond...
...trong vụ cướp sách
truyện tranh hiếm năm 1985."
Truyện tranh? Vui vậy?
Xin lỗi. Sách đó đáng giá
150.000 đô la đấy.
Ôi, xin lỗi.
"Raymond đã hoàn trả số sách đó
nguyên vẹn. " Ngồi tù 1 năm.
Khi ra tù đã trở thành
1 con nghiện ma tuý.
Sau đó đã đi làm đàng hoàng để
có thể chơi ma tuý tiếp?
Thấy rõ là không rồi.
Bị tóm gọn trong 1 chiến dịch
kết hợp của Cảnh sát -FBl...
...vì tội vận chuyển hàng ăn cắp qua
ranh giới tiểu ***. Cả 1 xe tải thuốc hút.
-Có phong cách đấy chứ.
-Mà cũng dại nữa.
Lấy xe tải ở Đảo Rhode,
lái vào tận Massachusetts.
-Vì vậy mới có cảnh sát Liên ***.
-Do đó, lần đó là tiêu đời...nhưng...
...hắn lại không ngồi tù ngày nào.
-Hắn đã tố cáo người khác.
-Có vẻ như vậy. Sau đó là trắng án.
-Đến tháng 8 1989, hắn biến mất.
-1, hắn chết rồi. 2, hắn theo
chương trình Bảo vệ Nhân chứng...
...3, hắn lặn sâu rồi xuất hiện...
...để giết bạn gái của con trai hắn?
Nghe không xong đâu.
1 tình nghi chính trong 1 vụ cướp 18
năm về trước cũng sử dụng cùng hung khí.
Con trai của hắn đã đi chơi
với nạn nhân, như thế cũng nhiều rồi.
Biết gì về bạn bè
của Just Ray không?
Để xem nhé:
"Đồng phạm được ghi nhận"
Reginald Neil Công tước,
Kevin Sirraci Sát thủ, Nicholas Savage...
...Anthony Waxman."
Và 1 người tên James Markum.
Mỗi ngày khám phá 1 điều hay.
-Các anh tìm tôi?
-Tôi là Sean Devine. Còn đây là *** Powers.
Xin lỗi, tôi phải trở vào họp.
Vậy ông đã chỉ huy 1 nhóm biệt kích
ở Ban Trọng An vào những năm 80?
-Cũng nhiều nhóm.
-Ông bắt một tên: Ray Harris.
Hắn đã cướp một xe tải thuốc hút từ
1 trạm xăng ở Cranston, Đảo Rhode.
Tài xế vào nhà vệ sinh,
và Harris chơi luôn xe tải.
-Chúng tôi đã tóm hắn ở New Bedford.
-Nhưng Harris vẫn tự do.
Không phải, hắn đã tố 1 người khác.
Cảnh sát Boston đã can thiệp để lấy
thông tin về 1 vụ khác, hắn đã khai.
Tố ai?
Tên là gì nhỉ?
Tên này cùng 3 tên khác đã cướp
phòng vé trường đua...60 ngàn.
Jimmy Markum.
Thằng nhóc chừng 19, 20. Lanh lợi vô cùng.
Có cả 1 băng. Không bao giờ bị tóm.
Harris có bao giờ
làm nhân chứng ở tòa không?
Chưa bao giờ. Markum đã gỡ lịch
thay cho anh em trong băng.
DA đã sợ không đủ chứng cớ và
hắn đã thương lượng.
2 năm tù...
những năm tù sau thì treo.
Vậy Jimmy Markum không bao
giờ biết Ray Harris tố cáo mình à?
Ray Harris đã biến mất 2 tháng...
...sau khi Markum
trở về với thế giới tự do.
Các cậu hiểu thế nào ?
Chào Jimmy. Chào Val.
-Chào, khỏe không?
-Cũng khỏe.
Okay. Hey.
-Chào Celeste.
-À, chào Jimmy.
-Cho tôi gặp 1 chút nhé?
-Lát nữa tôi vào sau.
Vào phòng làm việc của tôi đi.
Đẹp trời chứ hả?
Có gì cứ nói đi, Celeste.
Không sao đâu.
Tối qua tôi đã dẫn Michael...
...thuê phòng trọ.
Đồng ý.
Tôi không biết nữa, Jim.
Có thể tôi sẽ bỏ Dave luôn.
Chị bỏ Dave?
Ừ.
Thật ra...
...gần đây anh ấy điên điên thế nào ấy.
Tôi bắt đầu sợ anh ấy quá.
Anh biết điều gì nữa không?
Tôi biết anh ấy bị cảnh sát
bắt sáng nay...
Anh ấy gặp Katie đêm nó bị giết
và đã không nói tôi nghe...
...mãi đến khi cảnh
sát hỏi mới nói với tôi.
Tôi biết anh ấy có bàn tay sưng vù
như thể vừa đấm vào tường...
Còn điều gì tôi cần biết
nữa hay không?
Ngồi đây...
Thế này...
Lúc 3 giờ sáng Chủ nhật...
Dave trở về nhà người đầy máu
của ai đó...
Anh ấy nói sao?
Rằng anh ấy bị cướp...Rằng...
anh ấy đã đập đầu
tên cướp ngoài đường.
Rằng...
...anh ấy có thể đã giết hắn.
Nhưng trong báo chí
lại không thấy nói đến.
-Celeste?
-Gì?
-Celeste?
-Gì?
Celeste?
Chị có nghĩ Dave giết
Katie của tôi không?
Ừ, được rồi.
Được rồi.
Ôi Chúa ơi.
Được rồi.
Chúa ơi !
-Hãy nói về bố cậu đi Brendan.
-Sao?
Bố cậu. Ray lớn.
Cậu nhớ ông ấy mà.
-Lúc ông ấy ra đi, tôi mới lên 6.
-Vậy cậu không nhớ bố?
Tôi chỉ nhớ chi tiết nhỏ.
Bố có mùi kem bôi tóc và
mùi kẹo cao su...
Bố...
Sao?
Có nhiều tiền lẻ trong túi.
Nghe leng keng lúc ông ấy bước đi.
Lúc nào cũng nghe tiếng bố vào nhà.
Và nếu tôi đoán đúng số tiền lẻ
đoán gần đúng bố cũng cho hết.
Cậu có nhớ bố cậu có súng không?
Không.
Lúc ông ấy đi cậu chỉ 6 tuổi thôi,
thế mà cậu chắc như vậy à?
Có gì mới?
-Gì đấy?
-Những thứ 2 anh yêu cầu.
Tờ tường trình, bản phân tích đạn,
dấu tay...Cuộn băng 911. 1 mớ.
Rồi, cảm ơn.
Ban nãy đang nói đến súng
của bố cậu.
-Tôi nói rồi, bố tôi không có súng.
-Thế thì chúng tôi được thông tin sai.
-Lần chót nói chuyện với cậu là khi nào?
-Không hề có.
Không có?
Ông ấy bảo ra quán uống rượu
rồi không bao giờ quay trở lại.
Nhưng mẹ cậu không bao giờ
báo ông ấy mất tích, tại sao?
Bởi vì ông ấy không mất tích.
-Tháng nào ông ấy cũng gởi tiền.
-Gởi tiền?
500 đô mỗi tháng. Như đồng hồ.
-Từ đâu?
-Tem bưu điện ghi là Brooklyn.
-Sao cậu biết là ông ấy?
-Chứ còn ai khác?
Ai ngoài ông ấy lại gởi tiền như thế?
Me tôi bảo bố tôi như thế...
Làm việc gì tồi tệ...rồi tìm cách
đền bù lại.
Nhưng sao 2 ông cứ hỏi
bố tôi có súng hay không?
Cậu biết vì sao rồi mà.
Không, tôi không biết.
Cây súng đã giết bạn gái cậu...
...chính là cây súng bố cậu đã
dùng trong 1 vụ cướp 18 năm về trước.
Vậy...
Cậu có muốn nói gì nữa không?
Bố tôi không hề có súng !
Cậu nói dối !
Tôi về được chưa?
Hay ông định buộc tội tôi
là giết Katie?
Chào Dave Boyle !
Khỏe chứ?
Chào Val !
Nick.
2 cậu sao rồi?
-Cũng được.
-Nhưng bết quá.
Katie.
Đúng là 1 bi kịch.
Ừ.
Bọn tôi địng đi làm vài ly bia
rồi tìm gì ăn.
Thế à?
Ừ, anh đi không?
Hôm nay nhậu ban ngày thay vì
nhậu tối thử xem.
-Nhưng tôi phải về nhà sớm.
-Ai chẳng thế Lên xe đi
-Lên xe đi.
-Đồng ý.
Chầu đầu tiên là tôi đãi.
Vậy mới được chứ.
Tôi nghĩ thằng nhóc nói láo về
khẩu súng, cậu thấy sao?
-Còn ông bố?
-Không biết nữa. Hay là Just Ray còn sống?
80 ngàn đô...
Không phải ông bố gửi
thì còn ai vào đây?
Này, thôi về nhà làm 1 ly đi.
-Quên vụ này 1 chút đi.
-Ừ.
Cuộn băng 911 có gì hay không?
-Tôi tưởng cậu nghe.
-Tôi lại nghĩ là anh nghe.
911, police services.
What's the nature of your emergency?
There's, like, this car with blood in it,
and the door's open.
- What's the location of the car?
- Sydney Street.
It's in the Flats by Pen Park.
Me and my friend, we just found it.
- Son, what's your name?
- He wants to know her name.
- Your name, what's your name?
- We're so *** out of here.
Good luck, man.
Sáng tỏ vấn đề quá hả?
Thôi đi ăn chút gì đi.
Cô ấy.
-Cái gì ?
-Thằng nhóc trên băng.
- Son, what's your name?
- He wants to know her name.
-Nó nói "Tên cô ta"...
-Có chết đi nữa thì nữ cũng là nữ.
Sao nó biết được? Cô gái chết
trong công viên kia mà.
Sao nó biết máu trên xe là
của phụ nữ?
Quay lại đi.
1 lần nọ bọn tôi định vét
1 tay sưu tập tem...
-Trói ông ta lại, gom hàng rồi biến.
-Này.
Lúc đó có tôi, Nicky và tên
nhóc Carson Leverett.
Carson khốn kiếp.
Tôi thề thằng nhóc đó không tự
cột giây giày được !
Bọn tôi mặc áo vét đàng hoàng
để đừng bị lộ...
Bọn tôi lên thang máy, nó ngừng, 1 bà
lão bước vào...rồi bà ấy hét lên ! Hét quá chừng !
Val nhìn tôi, còn tôi thì nhìn Carson.
Tôi cứ nghĩ "Sao lại thế nhỉ?"
Vì thằng ngu đó nó vẫn còn mang
mặt nạ !
Cái mặt nạ ngu ngốc đó !
Đúng là thằng ngu !
Đến lúc đó 2 cậu mới thấy sao?
Các phi vụ khác vẫn bị hoài.
Vì vậy bọn tôi nhớ Jimmy...
Cậu ấy chu đáo, việc gì cũng
biết trước.
Theo cậu, vì sao anh ấy gác kiếm?
Chỉ 1 lý do đơn giản : Katie.
Còn 2 anh em?
Sao? Bọn tôi? Sống lương thiện?
Vụ đó buồn cười đấy !
Bọn tôi như dơi...quen với bóng
đêm rồi. Ban ngày chỉ để ngủ.
1 ly nữa nhé?
-Phải uống ít, để bụng ăn sau.
-Đừng dở hơi với chúng tôi chứ !
Nào, đứng lên.
Phải biết điệu chứ !
Xích qua , Dave.
-Dave.
-Hoan hô, Val, vậy mới được chứ !
-Cậu sao rồi?
-Tôi hơi xỉn.
Uống vì con cái ta.
-Tôi thích quán này nhất.
-Ừ.
Yên tĩnh, không ai quấy rầy.
Lý tưởng nhất là không ai
làm phiền ta trong đời này.
Không ai làm gì ta hay người
thân của ta, đúng không, Dave?
-Nhất trí.
-Nhất trí.
Anh bạn này vui thật,
Làm mình có hứng quá hả?
Ừ...
Anh bạn Dave của tôi.
Kevin, mang cho bọn tôi 1 chai đi.
-Uống đi, Dave.
-Nào.
Cảm ơn Kevin.
Co1 nhớ lần ta dẫn ray Harris
ra đây không?
Ai cũng gọi gã đó là "Just Ray,"
nhưng Val đây gọi hắn là Ray "Bạc cắc".
Hắn đi đâu cũng có cỡ 10 đô tiền lẻ...
...chắc phòng khi gọi điện đi
Iraq hay sao đó.
Cậu sao vậy, Dave?
Dave?
-Cậu có sao không?
-Mẹ kiếp, tôi sắp nôn rồi.
Nào, nào.
Dave, ra cửa sau đi.
Huey không khoái dọn rửa nhà vệ sinh đâu.
Ray !
Anh em ra đây vì sợ tôi rơi
xuống sông à?
Ra đây 1 chút đi.
Ngồi xuống.
Để tôi kể cậu nghe về Ray Harris.
Đó là 1 đứa bạn...
vẫn hay vào tù thăm tôi.
Anh ta trông nom Marita, Katie,
mẹ tôi, để xem họ có cần gì không.
Đó cũng là đứa đã tố cáo tôi.
Phản tôi.
-Khủng khiếp vậy !
-Lúc ấy vợ tôi bị ung thư.
-Tôi nhớ...
-Ray đã khiến tôi không thể...
...ở bên cô ấy lúc cô ấy hấp hối
Chết thì ai cũng chết 1 mình, nhưng có
tôi thì cô ấy đã chết nhẹ nhàng hơn.
Sao lại kể tôi nghe những việc này?
Tôi bảo Ray quỳ đằng kia và bắn
hắn 2 lần, vào cổ, vào ngực...
-Lúc tôi làm thế, 2 người đều khóc.
-Jimmy...
Anh ta van xin tôi...
Vợ thì có thai...Brendan còn nhỏ...
Anh ta bảo biết tôi, biết
tôi là 1 người tốt.
Cậu nghĩ sao, Dave?
Tôi có tốt không?
Mày ghét ai?
Nói đi, ai?
Không ghét ai hả?
-Cậu nghĩ tôi đã làm gì?
-Khi tôi giữ anh ta dưới nước...
Tôi đã có thể thấy Chúa lắc đầu...
không giận dữ...
...cách ta nhìn 1 chú chó con
đã ị ra thảm.
Mày thương ai?
Mày thương tao.
Còn mẹ?
Mày thương tao thì tao
muốn nghe mày nói !
-Cậu nghĩ tôi giết Katie sao?
-Đừng nói, Dave, đừng nói.
Tôi có giết 1 người,
nhưng không phải là Katie !
Lại câu chuyện cướp đấy à?
Không phải là cướp, mà là 1 tên quấy rối trẻ.
Hắn đang sờ mó 1 đứa bé trong xe hắn
Đó là 1 con sói, 1 con ma cà rồng !
Biến đi đi !
Chạy đi ! !
Dave, run !
-Cậu đã giết 1 gã hiếp trẻ em.
-Ừ, tôi và thằng bé.
-Thằng bé bị hiếp đó đã giúp cậu.
-Ôi, không...không phải.
-Cậu vừa bảo cậu và thằng bé !
-Không, bỏ đi !
-Đầu óc tôi lung tung như vậy...
-Vợ cậu nghĩ cậu đã giết con tôi.
Sao để cô ta nghĩ vậy thay vì
nghĩ cậu đã giết 1 gã hiếp trẻ?
Những kẻ như vậy chết thì không
ai quan tâm. Sao không nói thật?
Không biết nữa. Có lẽ tôi cũng
đã thành ma cà rồng...
Không phải tôi giết Katie.
Tôi không nghe ai nói đã tìm
ra 1 cái xác nào !
- Tôi cho hắn vào thùng xe của tôi.
- Để tên khốn này phân trần nữa sao?
-Giết đi, giết đi cho rồi !
-Không phải tôi giết nó !
lm đi, im đi ! Tất cả im hết !
Đây là chuyện con gái tôi !
lm hết đi !
-Mẹ kiếp !
-lm đi !
Nó chỉ 19 tuổi !
-Tôi không giết Katie !
-19 tuổi !
-Nhìn tôi này, Jimmy !
-Tôi nhìn đây Dave.
Tôi nhìn cậu đây !
Sao cậu lại làm vậy?
Tôi và con tôi...tôi và Celeste
Có quá nhiều điều phải làm lại...
Làm lại từ bây giờ đi. Bắt đầu
ngay đi. Hãy nói thật.
Đừng nói dối,
đừng dấu diếm gì nữa.
Tôi muốn về với Celeste.
Tôi chỉ muốn ôm Celeste.
Nói đi rồi về. Tôi đã nói phần tôi,
cậu phải nói phần cậu. Thú nhận đi.
-Thằng bé...
-Nói về thằng bé lần nữa...
là tôi rạch bụng đó.
Tôi cứ tưởng mình không còn làm
việc này nữa...
Giết người ta và vất xác xuống sông.
Hãy nhận mình đã làm gì đi Dave
rồi tôi sẽ để cậu sống.
Cứ nói lớn lên, rồi tôi sẽ để cậu thở.
Nói đi, rồi sẽ được sống.
Nhận tội đi Dave.
Hãy nhận mình đã làm gì.
Nhận tội đi, nhận tội đi !
Tao biết mày nói được...
Vậy nói đi !
Nói là mày thương tao !
Đừng nhìn nó, nhìn tao này.
Nói đi. Nói mày thương tao !
-Nó không bao giờ làm gì mà không có mày !
-Buông tôi ra ! Thôi !
Tao trở lại đó !
Mày thương tao đến nỗi
mày phải giết bạn gái tao à ?
Nói, thằng quái đản !
Nếu không tao sẽ giết !
Nói đi ! Nói !
Nói đi ! Katie !
Nói đi nếu không mày sẽ chết !
Này, đưa đầu súng xuống đất
nghe chưa?
Đó là súng Sig, đúng không?
Sao không rút ra bắn tôi đi?
Tôi không muốn làm trẻ em đau.
Hình như có người làm trước
rồi thì phải.
Brendan, anh ấy đánh tôi !
-Làm tôi gãy mũi rồi !
-Chúng tôi sẽ bắt Brendan,
-Đưa cậu ấy vào tù.
-Tôi không muốn nó vào tù !
Tôi muốn nó chết !
Khốn nạn !
Khốn nạn !
Nhận tội đi Dave...
...và tôi sẽ để cậu sống.
Cứ nói lớn lên, và tôi sẽ
để cậu sống.
Có thể cậu sẽ đi tù...
...nhưng cậu sẽ sống. Nhận đi Dave.
Hãy nói mình đã làm gì, nói đi !
Ừ.
Ừ, tôi làm việc ấy.
Tại sao?
Tại sao? ! !
Đêm đó ở McGill,...
...nó khiến tôi nhớ lại 1 giấc mơ tôi từng có...
Giấc mơ gì?
1 giấc mơ tuổi trẻ...
Tôi không nhớ là có 1 giấc
mơ như vậy.
Giấc mơ đó à?
Ừ, giấc mơ đó.
Nếu cậu đã vào chiếc xe hơi đó
thay vì tôi, thì cậu sẽ hiểu.
Nhưng tôi đã không lên chiếc
xe đó, Dave.
Lại đây. Chính cậu đã lên xe...
Tội ác chôn dấu ở đây, Dave...
Rửa sạch tội ác ở đây....
-Này...hắn còn sống kìa.
-Tôi thấy rồi, Val.
Tôi chưa sẵn sàng...
Tôi đã nói rồi, Dave.
This part, you do alone.
Khó ngủ hả?
Ừ. Tôi cũng vậy.
Suýt nữa chết vì 1 viên đạn.
Tóm được thủ phạm rồi, Jim.
Tóm ai?
Thủ phạm giết Katie. Tóm gọn.
Chúng? Nhiều người?
Chỉ là 1 bọn nhóc. Con út
của Ray Harris, Ray nhỏ.
Và 1 đứa nữa. John O'Shea.
Vừa nhận tội cách đây 1 giờ.
Không nghi vấn gì à?
Không.
Tại sao?
Chúng không biết.
Chúng đang chơi với súng...
thấy 1 chiếc xe trờ tới...
...1 đứa nằm ra đường...xe lách,
kẹt cần số. Đó là Katie.
O'Shea bảo chỉ định làm cô bé sợ,
nhưng súng nổ.
Cô bé dùng cửa xe đập nó và chạy.
Chúng đã đuổi theo để cô ấy
không có thể cho ai biết.
Còn vết đánh đập?
Ray nhỏ có 1 cây khúc côn cầu.
Thôi được rồi, Bình tĩnh.
Hít thở sâu đi.
Nhìn tôi này.
Jimmy, nhìn tôi đi.
Celeste Boyle có gọi tôi.
Cô ấy hốt hoảng, bảo Dave mất
tích, bảo cậu biết cậu ấy ở đâu.
Chúng tôi cần gặp cậu ấy.
Cảnh sát Boston thấy xác chết của
1 gã trong khu rừng sau nhà McGill.
Xác chết? 1 người đàn ông?
Ừ. 1 tay chuyên hiếp trẻ có 3 tiền án.
Họ muốn hỏi Dave về việc ấy.
Jimmy...
...lần chót cậu gặp Dave là khi nào?
Lần chót tôi thấy Dave...
Ừ, Dave Boyle.
-Dave Boyle.
-Đúng rồi, Jimmy. Dave Boyle.
Đó là 25 năm về trước...ở đằng
sau 1 chiếc xe hơi.
Jimmy, cậu đã làm gì?
Cảm ơn vì đã tìm ra sát nhân
của con tôi, Sean à.
Giá mà cậu làm
nhanh tay hơn 1 chút.
Cậu có định gởi Celeste Boyle
500 đô 1 tháng không?
Đôi khi tôi nghĩ...
Tôi nghĩ cả 3 đứa chúng mình đã
lên chiếc xe đó.
Và những việc này chỉ là 1
giấc mơ, cậu biết không?
1 giấc mơ, ừ.
Thưc tế...
...mình vẫn là những chú nhóc 11 tuổi
bị giam trong 1 căn hầm...
...tưởng tượng ra đời mình sẽ
ra sao nếu thoát được.
Có lẽ cậu nói đúng.
Làm sao ai biết được?
Alô, Sean đây.
Anh rất tiếc.
Anh muốn em biết điều đó.
Anh đã khiến em xa lánh anh.
Em cũng rất tiếc.
Mọi việc thật rối bời...
Yêu anh...ghét anh....
Về nhà nhé?
Anh có đổi khóa chưa?
Chưa.
Mọi thứ cũng y như lúc em ra đi.
- Nora.
- What's that?
Nora. Đó là tên con gái chúng mình.
Nora à?
Anh thích lắm. Nora.
Anh đã giết Dave.
Anh giết cậu ấy và ném cậu ấy
xuống sông Mystic.
Nhưng anh đã giết lầm người.
Anh đã làm vậy đấy.
Và anh không xoá được
việc mình làm.
Jimmy.
Để em đặt tay lên tim anh.
Đêm qua...
Lúc tới giường bọn trẻ...
em bảo chúng anh rất nhân từ.
-Em bảo anh đã thương yêu Katie...
-Annabeth.
...bởi vì anh đã tạo ra nó.
Và đôi khi, anh thương yêu nó
nhiều đến nỗi...
-...quả tim anh tưởng chừng như có thể vỡ tan.
- Thôi đi em.
Em bảo chúng bố chúng cũng
thương yêu chúng như vậy.
Rằng anh có 4 quả tim và chúng tràn đầy...
...tình thương và điều đó có nghĩa
là không bao giờ phải lo sợ điều gì...
Và bố của chúng sẽ làm bất
cứ những gì phải làm vì người thân.
Và điều đó thì không bao giờ sai.
Không bao giờ sai dù bố chúng có
phải làm gì đi nữa.
Và chúng đã ngủ yên.
Em bảo 'Tối qua'. Em biết à?
Celeste có gọi, tìm anh.
Chị ấy sợ có việc chẳng lành
Chị ấy kể về anh Dave.
Kể cho em nghe như đã kể với anh...
Thứ vợ gì...
...lại đi nói về chồng như vậy?
Sao lại đi kể với anh chứ?
-Sao em không cho anh biết?
-Bởi vì như em nói với bọn trẻ...
Bố chúng là 1 vị vua.
Và vua thì biết phải làm gì,
và sẽ làm.
Cho dù có khó khăn đến đâu.
Và bố chúng sẽ làm những gì
phải làm vì những người thân yêu.
Và chỉ có điều đó là quan trọng.
Ai cũng có thể yếu đuối, Jimmy.
Mọi người, trừ chúng ta.
Ta sẽ không bao giờ yếu đuối.
Và anh...
Anh sẽ cai quản cả thành phố này.
Jimmy...lát nữa...
...ta dẫn con đi xem diễu binh nhé?
Katie hẳn sẽ thích như vậy
Michael !
Michael ! Michael !
Michael !
Michael !
Subtitles by
SDI Media Group
[ENGLISH]