Tip:
Highlight text to annotate it
X
Chúng tôi không cố thủ được nữa, thưa ngà!
Tướng Hummel , ngài phải đưa chúng tôi
ra khỏi chỗ này ngay!
Ta sẽ không bỏ rơi các anh đâu.
Ta sẽ không bỏ rơi anh đâu, con trai.
Mẹ kiếp, thưa ngài! Chúng tôi phải chờ
bao lâu nữa? Chúng tôi mất 15 người rồi.
Thưa ngài, chúng đang thiêu
chúng tôi như bão lửa.
Tướng Hummel đây. Các ông phải
đưa người của tôi ra khỏi đó ngay!
Chúng tôi không được phép tới phòng tuyến
sau lưng địch, thưa ngài.
Họ sẽ không đến cứu chúng tôi phải không,
thưa ngài?
Thưa nghị sĩ Weaver và các thành viên đáng kính
của Ủy ban Phụ trách Lực lượng Đặc biệt
Tôi đến để phản đối sự bất công
nghiêm trọng này.
Bắn!
Chuyện này phải chấm dứt.
Anh nhớ em nhiều lắm.
Anh có việc phải làm, Barb.
Anh không thể làm việc này
khi em còn sống.
Anh đã cố gắng.
Em biết là anh đã cố làm tất cả mọi thứ.
Và anh vẫn chưa đạt được
sự quan tâm của bọn họ.
Hãy hy vọng việc này sẽ làm cho
bọn họ hoan hỉ.
Nhưng cho dù xảy ra chuyện gì,
xin em đừng hiểu sai về anh.
Lính gác, hãy báo cho sĩ quan phụ trách
là Tướng Hummel đi cùng nhóm
kiểm tra an ninh.
Vâng, thưa ngài.
Thưa ngài, rất vinh hạnh được đón ngài.
Cậu biết đấy, ít nhất chúng ta
cũng có thể lấy một ít...
- Còn lâu mới đến lúc đổi phiên gác, hả?
- Đúng, đúng vậy.
Tôi có thẻ mở cửa rồi. Chúng ta có
30 phút trước khi những mũi lao đó rơi ra.
Đi thôi!
Thẻ mở cửa, thưa ngài.
Làm đi.
2.400 băng đạn, xong.
- Ngoài kia mưa to quá!
- Cho tôi vào, được chứ?
Xong!
- Tôi muốn 16, Thiếu tá!
- Đi thôi!
Sơ tán!
Khóa cửa!
- Không! Không!
- Khóa cửa!
- Không!
- Khóa cửa!
- Cứu!
Cho tôi ra khỏi đây! Oh, Lạy Chúa!
Cho tôi ra khỏi đây! Oh, Lạy Chúa!
Cho tôi ra! Cho tôi ra!
Ra ngoài.
Cút ra khỏi đây!
Xin lỗi.
Rút lui thôi.
- Thế là 5 đô nhá, Isherwood.
- Đồ khốn kiếp.
Các anh rảnh chân rảnh tay quá hả.
Đúng! Hàng đây rồi! Mang ngay
lại đây cho tôi nào. Cảm ơn, Phil!
Cái gì thế?
Sao cậu phải gửi tới đây?
Carla sẽ không đồng ý. Cô ấy cho là
quá ngu khi mua 600 đô một cái đĩa than.
Carla đúng đấy. Sao cậu không bỏ ra
13 đô mua một cái CD?
Thứ nhất, vì tớ là fan hâm mộ
điên cuồng của Beatles.
Và thứ hai, cái này nghe hay hơn.
Có thể rất nghiêm trọng.
Có thể là khí sarin.
Một con chó ở sân bay JFK đánh hơi
thấy mùi gì đó trong cái thùng này...
đóng dấu gửi cho một trại tị nạn Bosnia.
Có thể là bột giặt,
hoặc có thể là khí sarin.
Trại tị nạn Bosnia?
Ở Hoa Kỳ có nửa triệu người Serby cư trú,
Marvin. Người Serby không thích người Bosnia.
Các cậu có muốn mặc đồ bảo hộ không?
- Cậu có mang theo mấy con gián không?
- Có đây.
Khóa kín không khí, Stanley.
Các cậu tiến hành được rồi.
Ngày 1 tháng Mười. 09:00
Đặc vụ Stanley Goodspeed,
Đặc vụ/Thực tập sinh Marvin Isherwood...
kiểm tra sơ bộ thùng bằng gỗ.
Nghi ngờ có khí sarin bên trong.
- Marvin, sarin là...
- G.B. Khí độc cực mạnh.
Đúng rồi.
Nào, hãy nhìn xem.
Chúng ta có vài cuốn tạp chí khiêu dâm.
Những Cô Em Thời Kỳ Đồ Đá
Mới Vào Nghề. Lập dị thật.
Và,... Không phải là dấu hiệu tốt.
Xin chào, búp bê em bé.
Nhìn xem, Stan.
- Xin chào, Stanley!
- Marvin! Marvin, đừng!
- Xin chào, Stan.
- Cứt thật! Lùi lại! Lùi lại!
- Tôi muốn xả khí.
- Chờ chút.
Chúng ta sẽ xả sạch căn phòng
trong 50 giây! Các cậu sẽ ổn thôi.
Lạy Chúa!
O.K, Tôi có tin xấu và
tin rất xấu.
Tin xấu là đây là loại khí ăn mòn
và nó đang gặm mòn quần áo bảo hộ.
- Nó chảy đầy tay tôi!
- Tin rất xấu là...
có đủ chất nổ C4 và khí độc để nổ tung
toàn bộ căn phòng này và...
giết sạch cả tòa nhà. Sức công phá cực mạnh.
- Tất cả ra khỏi phòng mau!
Khóa chúng tôi bên trong.
- Vòi phun nước đâu, Lonner?
- A-xít đang ăn mòn bộ...
Nó đang gặm hết bộ đồ của tôi!
Được chưa? Cứt!
- Rửa sạch chúng tôi!
- Vòi phun nước đâu?
Chúng tôi đang mở. Sắp có rồi.
Chỉ là vấn đề lưu lượng nước thôi.
Ồ, đúng là vấn đề khốn nạn, Lonner.
Sửa ngay đi!
- Đang sửa đây! Anh còn bao nhiêu thời gian?
- 01 phút 10 giây.
- Nhìn này!
- Chúng ta sẽ làm sạch căn phòng.
- Bảo họ dùng atropine, ngay!
- Atropine, Isherwood.
- Cái gì?
- Nước đâu, Lonner? 01 phút!
- Marvin, chất atropine, ngay!
- Tiêm vào tim trước khi quần áo chảy ra.
Cứt!
Ép anh ta tiêm thuốc đi.
- Nước đâu?
- Mang cái đó tránh xa tôi ra!
Thôi nào, Phil, sửa ngay, vì Chúa!
- Tiêm atropine ngay, Stan, vì Chúa!
- Chúng ta hỏng rồi.
Chất độc đang trộn vào nhau.
Cậu còn đợi cái cóc gì nữa, Stanley?
Tiêm thuốc ngay bây giờ đi!
- Đ.M! Cứt! Oh, Đ.M, cứt thật!
- 40 giây!
Nếu quần áo chảy ra...
Các anh chết thì tất cả chúng ta sẽ chết hết!
Tiêm thuốc vào tim và phá quả bom ngay!
- Thôi nào, làm đi, Stan!
- Cứt! Nếu tiêm trượt thì sao? Tôi chả thấy gì cả!
- Làm ngay đi!
- To thế này cơ mà. Ông muốn tôi tiêm vào tim à?
- Các ông dở hơi à?
- Nước tới rồi! Đang tới!
O.K, tới ngay!
Hệ thống phun nước hoạt động.
Còn bao nhiêu thời gian?
20 giây!
Không kịp rồi.
15.
Ôi, cố lên.
Xong!
Đưa tôi ra khỏi cái phòng
khốn nạn này ngay!
Suýt nữa tôi tự đâm cái này vào tim.
- Stan?
- Ê, em yêu.
Chào, cưng.
Hôm nay em có một ngày thật thú vị.
Ờ, chính anh cũng có một ngày thú vị.
O.K, anh kể trước đi.
Vài thằng khủng bố quyết định gửi
một gói đồ, một thùng kẹo,
mà anh buộc phải vô hiệu hóa
trước khi nó thổi bay cả cơ quan.
Sau đó anh nghỉ luôn cả ngày.
Uống rượu vang, chơi ghi-ta.
Thư giãn.
- Wow!
- Anh nói thật, cưng. Thế giới ngày càng tồi tệ.
Anh thật sự tin là nếu ai đó thậm chí nghĩ tới
việc có một đứa con trên đời này...
thì sẽ bị coi là một hành động độc ác.
Anh biết, anh nói năng bừa bãi,
Anh phàn nàn. Xin lỗi.
- Chuyện của em là gì, em yêu?
- Em có bầu.
Xin lỗi?
Em có bầu.
- Thật hả?
- Vâng.
- Wow!
- Anh chỉ định nói thế thôi sao, "wow" là sao?
- Em có bầu á?
- 3 tuần.
Làm sao em biết? Ý anh là,
làm..làm sao em biết?
Xanh! Nó chuyển thành màu xanh
nên em đi khám bác sĩ.
- Ồ, anh không có ý nói như vậy, phải không?
- Lúc nào?
À, vừa rồi khi anh nó về việc có con ấy mà...
và có con là một hành động độc ác.
- Anh chỉ nói lúc đấy thôi.
- Stanley, lúc đó? Anh vừa nói cách đây 7,5 giây.
Ồ, lạy Chúa!
Từ lúc đó tới giờ nhiều chuyện đã xảy ra.
Nghe này, thậm chí mình còn chưa cưới.
- Em biết. Thật buồn cười khi anh nói vậy.
- Buồn cười á?
- Anh có yêu em không?
- Tất nhiên là anh yêu em.
Tốt.
- Anh có cưới em không?
- Ô, ô...ê, Cảnh sát Hôn nhân đây, dừng xe lại!
Thôi nào, Stanley.
Giờ em đang cầu hôn anh đấy.
The Rock là nơi nổi tiếng nhất và là
nhà tù đáng sợ nhất từng được xây dựng.
Có thật là chưa từng có ai trốn thoát?
À, đó là sự thật. Từ năm 1936
đến năm 1963 khi nhà tù đóng cửa,
đã có 14 vụ đào tẩu.
Người ta tin rằng không ai vào được bờ,
ít nhất là còn sống.
Không, ê, ê, ông bạn. Rất tiếc, nhưng
du khách không được phép tới chỗ này.
- Tao không muốn gây chuyện! Mày muốn không?
- Không.
- Lại đây.
- Đi!
- Ê, các cô bé? Xin chào. Các bé vui vẻ cả chứ?
- Vâng.
Các bé làm giúp bác một việc được không?
Việc này thật sự, thật sự rất quan trọng.
Bác muốn các bé nói với cô giáo là các bé
cần quay lại thuyền và về nhà ngay lập tức.
Kính thưa quý vị,
Chào mừng quý vị đến Broadway!
Những căn phòng này giam giữ...
những kẻ cặn bã đáng sợ nhất ở Mỹ.
Kính thưa quý vị, tôi, Ranger Bob,
chân thành mời quý vị thử làm tù nhân
tại Alcatraz, tất nhiên là tạm thời thôi.
Xếp hàng!
Khá chật chội, phải không, hả?
Giống như súc vật bị giam cầm.
Trải qua 2 năm trong đó...
- Có chuyện gì vậy? Tua du lịch này có vấn đề sao?
- Tua này chấm dứt rồi, Bob.
Du lịch cái kiểu khỉ gì thế này?
Tướng Hummel, Đại úy Frye
và Darrow có mặt, thưa ngài.
Chào mừng tới The Rock, các bạn. Đậu
trực thăng phía sau và triển khai theo kế hoạch.
- Rõ, thưa ngài.
- Đi thôi!
Tôi không được phép mang súng.
Ồ, cô không được phép mang súng sao?
Tôi có một khẩu.
Tôi mà biết xảy ra chuyện này, tôi đã
mang theo khẩu súng khốn nạn đó! Cứu!
Được rồi, các bạn, đây sẽ là nơi ở mới của ta.
Tom, tôi muốn đặt Trung tâm Chỉ huy tại đây.
- Tôi muốn thiết lập liên lạc.
- Rõ, thưa ngài.
Lắp vệ tinh tại đó.
Tôi muốn có liên lạc lúc 16:00.
Làm đi.
- Hệ thống thiết lập xong.
- Có một chỗ có thể xâm nhập trong nhà tắm.
- Chúng ta đang bố trí hệ thống chống xâm nhập.
- Tôi mang theo một thiết bị riêng, thưa ngài.
Đây là một thiết bị chống rung động.
Nó được chế tạo riêng.
Không ai biết về thiết bị này.
- Nó hoạt động thế nào?
- Chúng ta đánh lừa chúng bằng tia lazer.
Sau đó nếu chúng chạm vào thiết bị này,
chúng nằm trong tay ta.
Kính thưa quý vị,
quý vị đang bị giam giữ ngoài ý muốn.
Tôi xin lỗi về điều đó.
Chúng tôi không hề có ý định
làm hại mọi người.
Quý vị sẽ được phóng thích ngay sau khi
chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Nghiêm!
Nghỉ, các bạn.
Không được phạm sai lầm, các bạn,
chúng ta đang làm theo cách thức gây tổn hại.
Với Thiếu tá Baxter và tôi, đây là chiến dịch
cuối cùng trong sự nghiệp kể từ Tết 1968.
Tương tự như Đại úy Hendrix,
Trung sĩ Pháo thủ Crisp,
những người đã phục vụ dưới quyền tôi
trong Chiến dịch Bão táp Sa mạc.
Đại úy Frye, Đại úy Darrow, đây là chiến dịch
đầu tiên của tôi với các bạn và lính của các bạn.
Và tôi phải nói, vì tư cách của các bạn
phản ánh danh tiếng của các bạn.
- Cảm ơn, thưa Tướng quân.
- Cảm ơn, thưa ngài.
Chúng ta đã giành được vị trí này
bằng sự bình tĩnh, chính xác và táo bạo.
Trong việc này chúng ta phải có thêm quyết tâm.
Chúng ta sẽ bị coi là những kẻ phản bội,
những kẻ tội phạm nghiêm trọng nhất.
Có thể bị xử tử.
Cách đây 200 năm,
một vài người mang tên Washington,
Jefferson và Adams...
đã bị người Anh quy là những kẻ phản bội.
Và giờ đây, họ được gọi là những người yêu nước.
Giờ này, chúng ta cũng vậy.
Theo ý Chúa, không tới 48 giờ nữa...
các bạn sẽ rời khỏi hòn đảo này bằng trực thăng chiến đấu
dưới sự yểm trợ của con tin và Đầu đạn Khí X.V.
Nơi đến của các bạn: Một quốc gia
không có hiệp ước dẫn độ.
Mỗi người sẽ được trả một khoản tiền
1 triệu đô-la.
Nhưng các bạn sẽ không bao giờ
có thể đặt chân lên mảnh đất quê hương.
- Các bạn có thể chịu đựng việc đó không?
- Có, thưa ngài!
Những người lính thuộc lực lượng
Marine Force Recon...
được tuyển lựa để tiến hành những
hoạt động phi pháp trên toàn thế giới.
Khi họ không trở về,
gia đình họ được nghe những chuyện
bịa đặt về những gì đã xảy ra với họ...
và bị từ chối khoản tiền bồi thường.
Tôi đã rất tức giận về những lời dối trá
này trong suốt cuộc đời binh nghiệp!
Ngay tại đây và ngay bây giờ,
những lời dối trá đó sẽ chấm dứt!
Chúa phù hộ tất cả các bạn.
Mọi người vào vị trí.
Tôi là Giám đốc FBI Womack.
Ngài giám đốc, hãy cẩn trọng.
81, tôi nhắc lại,
81 thường dân đang chịu sự giám sát
của tôi ngay tại thời điểm này.
Ông phải thực hiện các biện pháp để
đảm bảo đây này là một vụ bí mật nội bộ.
Ai vậy?
Ngài giám đốc, ngài gặp một vấn đề
cực kỳ nghiêm trọng.
Một khẩu đội tên lửa mang Khí V.X.
hiện được triển khai...
để thực hiện một vụ tấn công chết người vào
cư dân sinh sống tại khu vực Vịnh San Francisco.
- Tôi sẽ gọi lại lúc 01:00 để tuyên bố yêu cầu của tôi.
- Tôi muốn biết tôi đang nói chuyện với ai.
Thiếu tướng Francis X. Hummel,
Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ, gọi từ Alcatraz.
Hết!
- Tôi sẽ hủy các cuộc hẹn của ngài.
- Gọi cho Lầu Năm Góc.
Và gọi cho văn phòng ở San Francisco.
Có vẻ như Alcatraz đã được mở cửa trở lại.
Đêm qua, tướng Hummel đã dẫn đầu
một nhóm binh sĩ thiện chiến...
dưới vỏ bọc một cuộc thực tập an ninh,
cướp đi 15 quả tên lửa Khí độc V.X.
Trong vụ đó ông ta đã mất một người.
Đó là Tướng Hummel ở Việt Nam.
Tôi nghĩ lúc đó ông ta là thiếu tá.
Ba chiến dịch ở Việt nam, Panama,
Grenada, Bão táp Sa mạc.
Ba huân chương Purple Hearts,
hai huân chương Silver Stars...
và Huy chương của Quốc Hội...
Chúa ơi! Người này là một anh hùng!
Tôi nghĩ từ "huyền thoại" mới có thể
mô tả đúng hơn, ông Sinclair.
Giờ ta có thể thêm bắt cóc và tống tiền
vào danh sách chiến công của ông ta.
Ông Sinclair, Tướng Hummel
là một người đáng kính trọng.
Tướng quân, là ông ấy.
Frank, tôi là Al Kramer.
Chào, Al, ông có khỏe không?
Tôi chả biết nữa, Frank.
À, mà sao ông không nói với tôi.
Có nhiều người rất, rất lo lắng
đang ở đây, Frank.
Tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề.
83 trinh sát Thủy quân Lục chiến đã hy sinh
trong rất nhiều chiến dịch mà tôi chỉ huy.
47 người hy sinh ở Bắc Lào và Nam Trung Quốc.
Miền Nam Trung Quốc? Chúng ta chưa bao giờ
thừa nhận là đã gửi quân tới Trung Quốc.
Ai thế? Xưng tên đi.
Chánh Văn phòng Nhà Trắng
Hayden Sinclair, thưa Tướng quân.
- Cậu bao nhiêu tuổi, Chánh Văn phòng Sinclair?
- Tôi 33.
Ồ, ông Sinclair, chắc chắn ông chẳng biết
cái khỉ gì về những điều tôi đang nói.
Khi ông tròn 9 tuổi, tôi đang chỉ huy các
chiến dịch phi pháp tại Trung Quốc,
và người của tôi chịu trách nhiệm về...
về việc hạ sát 200 quân địch.
Al, khóa mõm cái ông Sinclair này lại.
Hắn đang làm phí thời gian của tôi.
À, anh muốn tiếp tục không, Frank?
Còn nhớ Chiến dịch Bão táp Sa mạc không?
Những vụ tấn công vào phòng mổ bằng bom
thông minh, được lấp liếm khá tốt trên CNN?
Lính của tôi trên mặt đất dẫn đường
chính xác tới mục tiêu bằng tia laze.
20 người trong số họ đã bị bỏ rơi đến chết
tại Bát-đa khi vụ xung đột chấm dứt.
Không có khoản tiền nào được
chi trả cho gia đình họ.
Không có huy chương nào được trao.
Những người đó chết vì tổ quốc, và thậm chí họ
không được hưởng tang lễ theo nghi thức quân nhân.
Việc này không thể chấp nhận được.
Các ông sẽ chuyển 100 triệu đô-la...
từ tài khoản của Công ty Thương mại Hồng Hải
Grand Cayman tới một tài khoản do tôi chỉ định.
Từ số tiền đó, những khoản bồi thường
trị giá 1 triệu đô-la sẽ được trả cho...
mỗi gia đình của 83 quân nhân đó.
Số tiền còn lại tôi sẽ phân phát
theo ý mình.
Các ông đã rõ chưa?
Ngoại trừ Công ty Thương mại Hồng Hải.
Công ty đó là cái gì?
- Tự xưng tên đi.
- Tôi là Giám đốc FBI Womack, thưa Tướng quân.
Đó là một quỹ đen nơi Lầu Năm Góc cất giữ
khoản tiền thu được từ việc buôn lậu vũ khí.
Chúa ơi, Frank! Đây là thông tin mật.
Các ông báo cho giới truyền thông,
tôi sẽ phóng tên lửa.
Các ông từ chối trả tiền,
tôi sẽ phóng tên lửa.
Các ông có 40 tiếng, từ giờ đến trưa mai
để dàn xếp việc chuyển tiền.
Tôi biết biện pháp đối phó của các ông.
Các ông và tôi đều biết là không có cơ hội.
Hummel gọi từ Alcatraz.
Hết.
Được. Chúng ta phải nhận diện các con tin
và liên hệ với gia đình họ.
Kể cho họ điều gì đó. Dựng lên một câu chuyện,
chúng ta phải giữ bí mật chuyện này.
Nếu vụ này lộ ra, thành phố San Francisco sẽ
náo loạn. Tôi đang nói về tình trạng vô chính phủ.
Đợi một chút, đợi một chút.
Tỉ lệ tổn thất có thể xảy ra khi phóng...
một quả tên lửa với Khí Độc V.X. là bao nhiêu,
Tướng quân Peterson?
- Sáu mươi hoặc bảy mươi.
- Ồ, thế thì cũng không tệ lắm.
- Ngàn. Bảy mươi ngàn người chết!
- Ô.
Một thìa chất này rơi xuống sàn,
khả năng giết người lan rộng 100 feet.
Một thìa chất độc này nổ trong khí quyển...
sẽ giết chết tất cả các sinh vật sống
trong bán kính tám tòa nhà.
Hiểu vấn đề chưa?
À, Hummel có ý nói gì về biện pháp
đối phó của các ngài, thưa Tướng quân?
Chất độc tiêu chuẩn thường bị chặn bằng bom
***. Nó sẽ đốt cháy chất độc khi được kích nổ.
Hiện giờ, vấn đề với Chất khí độc V.X. là...
nó được thiết kế đặc biệt
để chống lại bom ***.
Đó là khi, ừm, sử dụng plasma nhiệt nhôm.
Tướng quân Peterson?
Các hệ thống đốt bằng plasma nhiệt nhôm
có thể cháy đủ nhiệt độ để phân hủy V.X.,
nhưng chúng vẫn đang ở giai đoạn thử nghiệm,
chưa được đưa vào sử dụng.
Hummel biết điều này. Chúng ta đang
đối mặt với một thằng khốn kiếp thông minh.
Phải làm gì để trang bị plasma nhiệt nhôm
cho các máy bay F-18...
trong vòng 36 tiếng?
- Đúng là thiên tai.
- Xin lỗi?
Được, chúng ta có thể thử.
Nhưng tôi đặc biệt nhấn mạnh, các ngài
nên coi đây là biện pháp dự phòng.
Vậy thì chúng ta phải tiến hành
biện pháp chính. À, Đô đốc?
Thưa ngài, Tôi sẽ cử người chỉ huy trên bộ
của lực lượng SEAL, Trung tá Anderson.
Ông Womack, chuyên gia hóa/sinh
giỏi nhất của ông là ai?
- Oh, thích thật. Oh, yeah.
- Rất hấp dẫn.
- Anh thích cái bím tóc của em không?
- Oh, yeah, những cái bím tóc thật là hư đốn.
Hư đốn quá. Hư đốn quá.
Y như loại kem Amaretto với nước trái đào.
- Không phải lúc này.
- Đừng, Stan, đừng trả lời.
- Không phải lúc này!
- Đừng, đừng trả lời. Không sao đâu.
- Anh phải trả lời. Cơ quan gọi đấy, em yêu.
Họ biết anh đang ở nhà.
Làm sao họ có thể biết anh đang ở nhà?
FBI mà em.
Stanley!
Goodspeed.
À, vâng. O-O.K., vâng.
Tôi sẽ, tôi sẽ xuống, vâng,
10 phút nữa tôi sẽ xuống.
Không, anh không xuống.
- Anh phải đi San Francisco.
- Không, anh không đi.
Stanley, không, anh không phải đi San Francisco.
Anh đang đùa đấy à? Anh phải ở đây
và nói chuyện với em về mọi việc.
- Anh phải đi, em yêu.
- Ồ! Em theo đạo Thiên Chúa! Anh có nhận ra không?
Em có bầu mà lại chưa cưới. Việc này
gây rắc rối nghiêm trọng cho em.
Em không thể tin anh được.
Không, không.
Anh yêu em.
Anh sẽ cưới em.
Chỉ là anh chưa kịp chuẩn bị,
thế thôi.
- Hãy đến San Francisco.
- Thật sao?
Đúng, anh chắc đây chỉ là
một cuộc diễn tập thôi.
Đăng ký khách sạn.
Gọi sẵn rượu sâm-panh.
- Rồi chúng ta sẽ làm nốt việc còn dang dở?
- Chính xác.
- Anh yêu, anh sẽ cưới em chứ?
- Em biết thế mà.
Anh sẽ cưới em!
- Ô, cưng, cố lên. Phát này nhanh thôi mà.
- Oh, oh, anh phải đi ngay.
Việc xâm nhập bằng lính nhảy dù trong đêm
không thực hiện được vì đang là trăng tròn.
Tương tự việc tấn công trực diện
từ phía bờ biển.
Nếu chúng ta gây chiến và có súng nổ,
Hummel có thể phóng tên lửa.
Lựa chọn duy nhất của chúng ta
là tấn công từ phía trong nhà tù.
Chúng ta xâm nhập hòn đảo thông qua các
đường hầm phía dưới nhà tù mà không bị phát hiện...
và trèo lên ngay chỗ trung tâm nhà tù, bằng
cách đó, ta có thể đánh úp bọn Thủy quân Lục chiến.
Và nếu may mắn, ta có thể chiếm các vị trí
đặt tên lửa mà không tốn một viên đạn.
Tôi không hiểu. Anh... anh đã nghiên cứu
các sơ đồ kiến trúc?
Vô dụng. Alcatraz đã bị phá dỡ hết
và xây lại trong nhiều năm.
- Dưới đó là một mê cung.
- Không cần hỏi nhiều, các ngài.
Chúng ta cần tin tức tình báo trực tiếp
về hệ thống đường hầm ngầm.
- Thế còn giám đốc nhà tù trước đây?
- Đã qua đời năm 1979.
Tất cả những lính gác mà chúng ta
đã liên hệ đều vô dụng.
Ừm, có một người mà tôi nghĩ
là có thể giúp chúng ta.
- Việc này là vì an ninh quốc gia.
- Không!
Chính vì an ninh quốc gia mà chúng ta
đã ở đây lần đầu tiên cách đây 33 năm.
Tôi biết! Tôi biết một ngày nào đó
vụ này sẽ trở lại và cắn chúng ta.
Quên đi! Hắn ta không tồn tại.
Hắn ta thực sự tồn tại! Chúng ta chỉ
quên hắn trong 30 năm.
- Chúng ta đã tống giam hắn và vứt chìa khóa đi.
- Ồ, thật tốt là chúng ta đã làm vậy.
Hắn đã trốn khỏi hai nhà tù an ninh tối đa.
Và nếu hắn mò được ra phố...
Hắn sẽ không mò được ra phố, Jim.
Cách đây 30 năm hắn là một đặc vụ cao cấp
của Lực lượng Tình báo Không quân.
Giờ hắn bằng tuổi tôi rồi,
vì Chúa!
Mỗi đêm tôi đều phải dậy đi tiểu ba lần.
Chúng ta không thể mạo hiểm đưa hắn ra.
Hắn là một nghệ sĩ trốn tù chuyên nghiệp.
- Lạy chúa. Đẹp quá, hả...
Đẹp, máy bay đẹp quá.
Tiến sĩ Goodspeed.
James Womack.
- Hân hạnh được gặp ngài, thưa ngài.
- Xin chào đón ông.
- Cảm ơn.
Anh được đánh giá rất cao.
Cử nhân. Columbia;
Thạc sỹ, Tiến sĩ, Johns Hopkins.
Khoa hóa sinh, Khoa chất độc.
Ồ, tôi là một trong số những người may mắn
yêu công việc của mình, thưa ngài.
Thực hiện công trình hóa học đầu tiên khi 7 tuổi.
Đốt cháy hết cả lông mày.
Con mèo nhà tôi cũng mất tích luôn.
Dính vào nghề này từ đó.
Anh biết gì về Khí Độc V.X?
Chất lỏng. Thuốc trừ sâu thất bại được
phát hiện do một sai lầm vào năm 1952.
À, thực ra, cũng giống như kiểu
rượu sâm-panh.
Các thày tu dòng Francis cho rằng
họ đang làm rượu vang trắng.
Không hiểu sao các chai rượu đó
lại sủi ga. Thế là sâm-panh ra đời.
- Và rồi toàn bộ việc này...
- Khí độc, Tiến sĩ Goodspeed.
Nó rất, rất khủng khiếp, thưa ngài.
Một trong những thứ mà chúng ta
ước ao là đừng bao giờ phát minh ra.
Đây không phải là một bài "diễn tập", phải không?
Không, Tiến sĩ Goodspeed,
không phải là một bài diễn tập.
- Xin chào ngài.
- Xin chào, ông Giám đốc.
Đây là Ernest Paxton, đặc vụ phụ trách
chiến dịch Bờ biển phía Tây.
- Tiến sĩ Goodspeed.
- Hân hạnh được gặp ông.
- Xin chào ngài.
Thật là một ngày thú vị.
Tù nhân đang ở đây. Ta đi chứ?
Hiện giờ người của tôi chưa thể tìm được
hồ sơ về gã này. Vậy hắn là ai, thưa ngài?
Hắn tên là John Mason,
công dân Anh Quốc...
bị tống giam tại Alcatraz
vào năm 1962, trốn thoát năm 63.
Tôi từng có ấn tượng là chưa có ai
trốn được khỏi Alcatraz, thưa ngài.
Paxton, đừng cãi!
Người này không có giấy tờ chứng minh
nhân thân, cả ở Mỹ lẫn Anh Quốc.
Hắn không tồn tại. Hiểu không?
Tôi chỉ muốn biết một điều:
Làm sao hắn trốn được khỏi The Rock.
Đặc biệt là lộ trình mà hắn đã đi
xuyên qua lòng hòn đảo.
- Các giấy tờ đã được sắp xếp, thưa ngài.
- Chúng tôi đã sẵn sàng trao cho hắn lệnh phóng thích.
Paxton, không trang bị vũ khí cho Mason.
Tôi biết hắn quá rõ.
Nếu ngài biết hắn, vậy sao
ngài không hỏi cung hắn?
Không, hắn nhớ mặt tôi. Tôi không muốn
cơn giận dữ của hắn làm hỏng việc.
Được, tôi sẽ chăm sóc hắn.
Ông Mason, Tôi là Đặc vụ Phụ trách,
Ernest Paxton.
Phụ trách cái gì? Chơi tao
thêm 30 năm nữa à?
Tôi không biết gì về những vấn đề
trước đây của ông. Tôi có mặt ở đây vì...
có một tình huống đặc biệt mà chúng tôi
cảm thấy ông có thể giúp đỡ chúng tôi.
Ồ, đó là cái gì vậy?
Tôi đã bị giam cầm lâu hơn cả Nelson Mandela,
vậy có lẽ ông muốn tôi nhậm chức tổng thống.
- Không phải vậy.
- Mmm, tiếc thật.
Tôi có cảm giác như Alcamedes.
- Ai vậy?
- Alcamedes. Ông ta bị nhà vua tống giam thời Hy lạp cổ.
- Như ngài Walter Raleigh. Cùng chung số phận.
- James Đệ Nhất.
Thậm chí một người thông minh
như ông cũng phải biết là,
đang có vấn đề gì đó ở đây.
Aleksandr Solzhenitsyn?
Vâng, Tôi biết ông ta. Có phải ông ta
chơi hockey cho đội Red Wings?
- Đúng thằng cha đó.
- Nói thẳng ra, bố già.
Tôi cũng chẳng quý ông hơn
là ông quý tôi chút nào.
Nhưng tôi đến đây để đưa cho ông
một đề nghị hợp pháp.
Ông có muốn nghe những gì tôi
sẽ nói hay không?
Bằng mọi giá, Paxton thân mến.
Bằng mọi giá.
Chúng tôi gặp rắc rối tại một nơi
mà tôi cho là ông biết rõ.
Có một vụ bắt cóc con tin tại Alcatraz.
- Con tin à?
- 81 du khách.
The Rock đã trở thành một điểm du lịch?
Sao chúng ta không nói thẳng ra, hả?
Ông biết rõ The Rock.
- Ông đã trốn trại.
- Đúng, thành công.
Đúng. Vậy sao ông không cho chính mình
một đặc ân khi giúp đỡ chúng tôi?
Ý tôi là, sẽ rất hay nếu ra tù
trong khi ông vẫn còn mạnh khỏe.
Hả? Khi bút vẫn còn chút mực.
Trong khi xem xét đề nghị của ông,
Tôi muốn một căn hộ tại
Khách sạn Fairmont.
Ông biết tôi ở đây để dành cho
ông một sự thương lượng.
Tôi không ở đây để khom mình
và hôn đít ông.
Đây. Một đồng 25 cent.
Hãy cho mình một đặc ân. Gọi luật sư đi.
Ông sẽ trở lại nhà tù.
- Ông... ông lại tống ông ta vào tù?
- Tôi không tống hắn vào đâu cả.
Tôi chỉ cho hắn một thứ gì đó để nghĩ ngợi.
Với tất cả lòng kính trọng, thưa ngài,
Tôi nghĩ chúng ta không có thời gian...
để ông ta ngồi đó và suy nghĩ.
- Ồ, thật sao?
- Không, Goodspeed nói đúng.
- Cậu đi nói chuyện với hắn.
- Tôi á?
- Đúng.
- Thưa ngài, Tôi không đủ trình độ làm việc đó.
- Cậu là nhân viên FBI!
- Chuyên... chuyên môn của cậu là gì nhỉ?
- Vũ khí hóa học.
Đừng nói vậy!
- Ông muốn tôi nói dối?
- Đúng, hãy nói dối.
Chúng ta còn không đầy 24 giờ.
Cứ thử đi.
O.K.
Chào.
Tôi là đặc vụ, à,
ừm, L-Liên ***...
FBI. À...
- À, ... Tôi là Stanley Goodspeed.
- Tất nhiên cậu đúng là cậu.
Ít nhất hắn cũng nói đúng tên mình.
- Tất nhiên tôi là tôi.
- Và cậu gặp tình huống khẩn cấp.
Đúng vậy.
Và cậu cần tôi giúp.
Chính xác.
- Cà-phê.
- Không, không, Tôi không uống. Cảm ơn.
Hãy mời tôi cà-phê.
Ô, được! Thực ra, tôi cũng đã định...
Làm ơn hãy mang một ly cà-phê vào đây.
Và hãy đề nghị tháo những thứ này ra.
Ông Mason, thật ra...
- Đừng đùa nữa.
- Như một hành động để bày tỏ thiện ý của cậu.
- Tù nhân đề nghị tháo còng tay.
- Không, không, không, không.
Sao các ông không tiến thêm một bước
và tháo còng tay cho ông ấy?
Tôi đoán đó là cách duy nhất.
Đây là lệnh tha và khế ước phóng thích
của Văn phòng Chưởng Lý.
Ông sẽ là người tự do, miễn là ông chịu hợp tác.
Vậy, nếu ông chỉ việc ký tên,
vào chỗ, ờ,
có ghi là...
- "Chữ ký"?
- Đó... Đúng vậy. "Chữ ký."
Timeo danaos
et dona ferentis.
"Tôi khiếp sợ bọn Hy Lạp
ngay cả khi chúng mang quà tới."
Ồ, đúng là người có học!
Điều đó bác bỏ khả năng cậu
là một đặc vụ hiện trường.
Trên thực tế, tôi là một
đặc vụ hiện trường, thưa ông Mason.
- Thật à?
- Vâng.
- Bộ phận nào?
- Chống khủng bố.
Vậy là ông được đào tạo về vũ khí,
chất nổ và kỹ thuật chiến đấu.
Rất kỹ.
Vậy thì Khách sạn Fairmont.
O.K.
Tôi muốn một căn hộ,
tắm rửa, cạo râu...
và một bộ complet.
Tôi có thể gợi ý, à, việc cắt tóc không?
- Tóc tôi bị lỗi mốt à?
- Trừ phi ông là một tay chơi ghi-ta 20 tuổi ở Seattle.
- Thể loại nhạc Grunge.
- Grunge?
Vâng... O.K, cảm ơn rất nhiều.
Được. Gọi cho Fairmont. Đóng cửa toàn bộ nơi đó
nếu cần thiết, nhưng tôi muốn hắn bị nhốt kỹ.
Và hắn có tối đa là 2 giờ.
- Rất tốt, Goodspeed.
- Sao ông không làm luôn một chuyến tới Tahiti?
- Tôi sẽ chuyển giấy này cho Chưởng Lý.
- Không, đưa cho tôi. Đưa cho tôi Reynolds.
Hãy đưa luật sư Reynolds ra ngoài.
Có xe đang đợi ông. Cảm ơn.
Đó là một tài liệu cấp liên *** đã được ký,
thưa ngài. Việc này có bất hợp pháp không?
Cậu chưa quen với toàn bộ sự thật, Goodspeed.
Với tất cả lòng kính trọng, thưa ngài, tôi muốn
được giải thích rõ. Tôi đã hứa với người đó.
Mẹ kiếp! Cậu tham gia một vụ bí mật nội bộ,
nhưng cậu cóc cần phải biết.
Chỉ là, à, chỉ là tôi hơi tò mò thôi, nhưng...
Ngài Walter Raleigh,
Alcamedes, Solzhenitsyn,
họ, ừm, tất cả bọn họ đều bị
giam cầm trái pháp luật.
Womack! Sao tao chẳng thấy ngạc nhiên
gì nhỉ, cái thằng cục cứt kia!
Ê, bình tĩnh! Bình tĩnh!
Ê, chúng tôi không có nhà.
Hãy để lại tin nhắn.
Chào, em yêu, là, à,
là anh đây.
Em nghe này, đừng tới San Francisco.
Anh nhắc lại, đừng tới San Francisco.
- Stanley, không!
- Carla.
- Carla.
- Em chẳng thèm đến đâu!
Chờ đã. Car...
Carla là ai? Sao anh lại không muốn
cô ấy tới San Francisco?
Ông tham gia một vụ bí mật nội bộ,
nhưng ông cóc cần phải biết.
Cẩn thận, hắn cắn anh bây giờ.
Tốt. Sở chỉ huy Dã chiến đã hoạt động.
- Hai giờ nữa tôi sẽ ở đó.
- Tôi không có vũ khí, thưa ngài.
- Tôi không có vũ khí thưa ngài.
- Anh có vấn đề gì không?
Tôi đã để vũ khí lại trong ngăn kéo.
Một khẩu súng?
Để làm gì?
Anh là một thằng pê-đê chuyên về hóa học mà.
Không, trên thực tế, tôi là một kẻ cực kỳ pê-đê
chuyên về hóa học. Nhưng tôi vẫn cần có súng.
Đưa cho anh ta một khẩu.
Kể từ hồi ở học viện ra, cậu đã bắn lần nào chưa?
À, phục vụ phòng?
Nghe này. Tôi ở tầng thượng.
Có phục vụ ăn uống không?
Xin chào!
- Anh là thợ cắt tóc?
- Không. Nhà tạo mẫu.
Thợ cắt tóc.
- Chỉ dùng tông-đơ. Không dùng kéo.
- Không dùng kéo? Ông đùa chắc, không dùng kéo!
Ý tôi là, khác nào bảo với Picasso là "không bút vẽ"?
Nếu có kéo, gã này có thể giết chết cậu.
Giờ tôi chẳng thể cắt dái thằng nào bằng
kéo tỉa cây, đúng không?
Sao chúng ta không cắt ở ngoài trời nhỉ?
Hãy tận hưởng chút nắng.
Kẻ nào đã làm việc này với ông? Việc này
thật sai trái. Trên thực tế, thật bẩn thỉu!
Ồ, đó là kiểu grunge.
Đại loại như vậy.
Liệu chúng ta có thời gian để dùng một gói protein
rong biển và có thể một chút thuốc nhuộm?
Không.
O.K. Hắn ta không được dễ thương lắm, phải không?
Đúng vậy.
Ai đó đã gọi đồ ăn.
Không thể bỏ phí được.
- Các người chẳng bao giờ ngừng ăn uống à?
Khi nào miễn phí thì không.
- Chúng ta đang làm nhiệm vụ.
- Ê, lo gì. Hắn chỉ là một lão già.
Sếp đang theo dõi đấy. Thôi nào,
hãy... Thử nếm món tôm hùm này đi.
- Mm-hmm.
- Thư ký của tôi đây sẽ thanh toán hóa đơn.
Vậy mày có gì dành cho tao, Womack,
khi việc này kết thúc?
Ông sẽ trở lại cuộc sống, Mason.
Nhưng mày không thể cho tao cuộc sống
trong những năm đã qua.
- Tại sao tao phải tin mày?
- Tôi hứa với ông.
Muốn bắt tay để giữ lời không?
- Đứng im, thưa ông!
- Ô, trời ơi!
Cứu!
Bỏ súng xuống nếu không tôi sẽ
bỏ sếp của anh.
Ông sẽ không làm vậy!
Giữ lấy!
- Hắn đang trở nên rất nặng.
- Vậy kéo ông ta lên.
Xin đừng!
Cứu! Cứt thật!
Thôi nào, ăn sò đi.
Nào, bắt đi.
Anh đi mà kéo hắn!
Cứu! Cứu! Cứu!
- Mason đâu? Mason đâu?
- Cứu! Chờ chút!
- Mason đâu?
- Mason đi rồi!
Không có gì.
Phòng khách không có!
Ô, lạy Chúa tôi! Ô, lạy Chúa tôi!
Tất cả các đơn vị, Caretaker đây.
Báo động. Hắn đang ở trong khách sạn!
O.K, Tôi không muốn biết chuyện gì. Tôi không
nhìn thấy ông ném người đó qua ban-công.
Tôi chỉ quan tâm xem ông có
hài lòng với việc cắt tóc không?
Bình tĩnh!
Cẩn thận, đồ ngu,
Mày bẻ gãy tay tao bây giờ!
Coi chừng!
Ô, không!
Cẩn thận!
- Ê, cẩn thận!
- Hắn ở đằng kia!
Ê!
Đây là xe Humvee của tôi. Tôi không muốn nó bị bẹp
hoặc trầy xước, nếu không tôi đập vỡ mặt anh đấy.
Ê! Dừng lại! Ê!
Ê, tôi đang ở trong phòng ngủ với Jack Powell!
Ê, gọi bảo vệ! Đi!
FBI.
Tránh ra!
Whoa! Whoa!
Kẻ tình nghi lái chiếc Humvee màu đen,
chạy hướng tây về phía California.
Tốc độ xấp xỉ 70 dặm/giờ.
Tránh đường!
Tôi muốn giăng lưới bắt thằng khốn này,
nghe rõ chưa?
Gã này đâm vào mọi thứ để cản đường chúng ta!
Hy vọng là có bảo hiểm!
Oh, sao lại không nhỉ?
Ông đang chậm dần!
A-lô?
Tôi chỉ mượn cái xe Humvee của anh thôi!
Thông tin?
San Francisco?
À, Jade Angelou.
Là A-N-G...
Xin chào mừng tất cả mọi người.
Hôm nay các bạn thấy sao?
Chờ chút!
Con mẹ nó!
Whoa-oa!
Ô, không!
Chúng ta sắp đâm!
Tự cứu mình đi!
Ô, cục cưng của tôi!
Ô, không!
Ô, không.
Ô, Chúa ơi!
Ô, Chúa ơi!
Ê, ông bạn, ông vừa làm tan tành
mẹ nó chiếc xe Ferrari rồi.
- Không phải xe của tao.
Cái này cũng không!
Khốn kiếp thật!
Thằng khốn ấy nó bị làm sao thế?
Tao sẽ tìm ra nó! Thằng bỏ mẹ đấy
không trốn mãi được đâu.
- Vũ khí hóa học. Isherwood.
- Marvin, tìm Trại cải tạo Liên *** Wolfburg.
Tù nhân là Mason, John.
Ê, Stan, nghe này, tôi sẽ từ cái cơ quan
chính phủ khốn nạn này.
Tôi sẽ tới Orkin để thiết kế motel. Ngon lành, hả?
Nghe đây, tôi vừa cướp xe máy của một thằng nhóc.
Điên lắm rồi đây, O.K? Wolfburg. Được chưa?
Ừ, có đây rồi. Được rồi, Magrane, Masconi, Masters.
Không có Mason.
Tìm tháng 2 năm 1976. Ai được chuyển tới
Wolfburg từ San Quentin?
Thật kỳ lạ. Họ có hồ sơ y tế.
Có nơi sinh. Glasgow.
Nhưng không có tên.
Đợi chút, đợi chút. Họ có ghi người thân.
Jade Angelou, ở số 32
Stenson Drive, San Francisco.
Jade?
Không, Stacy. Bạn của Jade.
Con sợ đến một mình sao?
Đúng.
- Không sao đâu.
- Tớ sẽ ở ngay đây nếu cậu cần.
Bức ảnh sau cùng của con mà bố có,
con khoảng 10 tuổi.
Vâng?
Tôi tìm được một bức ảnh của ông
trong đống đồ của mẹ sau khi bà mất.
À, ừ? Sao chúng ta không đi dạo nhỉ?
Tôi tóm được hắn rồi. Quảng trường Fine Arts.
Mẹ con, à... bà ấy rất đặc biệt.
Đúng, đúng vậy.
Nhưng tôi nghĩ chúng ta không nên
lãng mạn hóa chuyện giữa ông và bà ấy.
Gặp nhau ở một quầy bar sau
buổi hòa nhạc của Led Zeppelin.
Cặp với nhau, và kết quả là có tôi.
Bố cho là mọi chuyện sẽ khác đi
nếu như...
Nếu sao? Sáu cảnh sát liên ***
không đạp cửa...
và lôi ông trở lại nhà tù?
- Tôi xin lỗi.
- Không sao.
- Vậy, họ thả ông ra à?
- Ừ.
Thế thì tốt.
Ông đã làm gì?
J...
Jade, hiện giờ bố không có nhiều thời gian.
Nhưng bố sẽ quay lại.
Và, à...
- Có lẽ chúng ta có thể...
- Cái gì? Chúng ta có thể cái gì?
Con biết không, con hầu như là
bằng chứng duy nhất để chứng minh...
là bố tồn tại.
Nhưng tôi không biết ông.
Đó chính là điều mà bố muốn thay đổi?
Bố đã tập nói những câu này hàng ngàn lần
để khi chúng ta có dịp gặp nhau.
Bố con mình đang ở đây,
thế mà bố quên hết rồi.
Tôi cũng không biết tôi phải cảm thấy sao nữa.
Jade, bố không phải là người xấu.
Nếu con có thể tin điều đó,
đó sẽ là một sự khởi đầu.
O.K.
Đến để bắt ông à?
Ông lại trốn tù phải không?
Sao ông lại đến gặp tôi?
FBI, thưa bà.
Cha của bà đang làm việc cùng chúng tôi.
Ông ấy đang giúp chúng tôi giải quyết
một vụ rất nguy hiểm.
- Ông ấy à?
- Vâng, thưa bà.
John, tôi đoán có lẽ ta phải đi thôi?
Bất kỳ điều gì anh yêu cầu, Stanley.
Cảm ơn vì điều đó.
Lẽ ra ông có thể xử lý việc đó theo cách khác.
Kết thúc tán gẫu được chưa, ông tướng?
Ông làm tôi suýt chết hai lần.
Quai hàm tôi đang đau như dần!
- Tốt.
- Thằng khốn nạn kia!
Tao mà được lựa chọn, tao sẽ
còng chân mày đưa về Wolfburg...
và giam mày như một con chó suốt
phần đời còn lại của mày!
Mày đã phá hoại một nửa thành phố!
Giờ hãy nói cho tôi biết về
những hầm ngầm đó.
Nếu ông biết rõ hệ thống đó, nó sẽ
dẫn ông đi bất kỳ nơi nào ông muốn.
Được, có một ống dẫn vào tại đây, dưới mực
thủy triều thấp. Đó có phải là lối vào tốt nhất?
Đúng. Chính xác đó là nơi tôi đã đi ra.
Phía dưới bể chứa nước, có một chỗ nối
với hệ thống nhiễm khuẩn bị bỏ hoang.
Bao nhiêu feet?
À, 57 bước chân.
Từ đó ta sẽ đi đâu?
Từ đó ta sẽ đi đâu?
Câu hỏi hay đấy.
- Tôi không biết.
- Cái gì?
Ý tôi là, tôi sẽ biết khi chúng ta
ở trong đó.
Không. Mày sẽ không đi.
Hãy chỉ cho chúng tao trên bản vẽ.
Tao không thể! Bản vẽ của tao nằm trong đầu.
Tao đã ở dưới đất 3 ngày trong bóng tối,
chờ lúc thủy triều thích hợp.
Đừng lo. Tao sẽ nhớ lại tất cả.
Mày sẽ không đi đâu cả, Mason.
Chờ chút. Việc này có thể là cơ hội
duy nhất mà những người ở đó có được.
Nếu ông ta không đi, vậy chúng ta
lôi ông ta từ trong tù ra làm quái gì?
- Anh ta thông minh đấy.
- Tôi lôi hắn ra để giúp các anh vào, không phải đi cùng.
Nếu đây là cách duy nhất để có được những
thông tin mà tôi cần, vậy thì ông ta sẽ đi.
Hắn sẽ gây chuyện với các anh.
Ông làm hại người của tôi,
tôi sẽ chôn sống ông ở đó.
Nào, Womack,
mày phải chọn giữa The Rock
và một vụ khó khăn.
Cánh tay mày thế nào rồi?
Tiến sĩ Goodspeed, mục tiêu là
chiếm được các dàn phóng tên lửa,
sau đó vô hiệu hóa chất độc V.X.
Từ những hình ảnh chụp bằng vệ tinh, chúng ta
biết chất độc được để tại nhà xác của nhà tù...
ngay tại đây; những điểm màu này.
- Anh đã bao giờ thấy những thiết bị này chưa?
- Chưa, thưa ngài, nhưng tôi đã nghiên cứu chúng.
Tôi nên bắt đầu chỉ dẫn cho người của ngài
về việc tháo dỡ và phân giải chất độc.
Ở đây rõ ràng là chùm hóa chất
cũng như tên lửa được bố trí khéo léo,
- Vậy ta hãy bắt đầu.
- Không cần thiết như vậy.
Ồ, rất cần đấy, thưa ngài.
Sức mạnh của loại hóa chất này
vượt ngoài sức tưởng tượng của các ngài.
Một thảm họa sinh thái, thưa ngài.
Thêm vào đó, bản thân những
thiết bị này cũng rất phức tạp.
Đó là lý do khiến anh đi cùng chúng tôi.
- Tôi á?
- Anh là chuyên gia mà. Có vấn đề gì không?
Ngài định nói là tôi sẽ đi,
sẽ ra ngoài đó, dưới nước?
Ồ, lúc nãy anh muốn một khẩu súng.
Giờ anh sẽ có một khẩu súng
và một bộ đồ lặn.
Anh từng tham gia tình
huống chiến đấu nào chưa?
- Hãy định nghĩa từ "chiến đấu," thưa ngài.
- Shep?
Đột nhập dưới nước để chiếm lại một pháo đài
bất khả xâm phạm do một đội quân tinh nhuệ...
Thủy quân Lục chiến Mỹ chiếm đóng cùng
81 con tin và 15 quả tên lửa hành trình...
trang bị Khí Độc V.X.
Ồ. Tình huống đó thì không, thưa ngài.
Xin lỗi.
- Đây.
- Cảm ơn.
Trông anh không được khỏe lắm.
Thực ra, trông anh chả khác gì một đống cứt.
Bụng dạ tôi đang sôi sùng sục.
Anh không sao chứ?
Ý tôi là, anh sẽ vượt qua vụ này chứ?
Tôi không biết.
Tôi đã lường trước việc tương tự
thế này sẽ xảy ra,
nhưng chả ai chuẩn bị trước được.
Hiện giờ tôi... tôi chịu trách nhiệm...
về cả thành phố.
Nghe này, tôi biết vụ này
không dễ dàng đối với anh.
Hãy nhớ là anh được đào tạo để đối phó
với những tình huống kiểu này...
tin tôi đi, nó sẽ thật sự đáng nhớ.
Ngoài ra, anh được đội SEAL
tinh nhuệ nhất Hoa Kỳ bảo vệ.
O.K. Ông nói đúng.
Tôi sẽ trực bên máy.
Tôi sẽ nói chuyện để giúp anh vượt qua.
Còn điều này nữa.
Thật khủng khiếp.
Kh-không, thật tuyệt vời,
ngoại trừ là không phải.
Bạn gái tôi đang có bầu...
và cô ấy đã bay tới đây để gặp tôi.
Hãy chú tâm vào những việc
anh sẽ làm đêm nay.
Tôi sẽ cho người đi đón bạn gái anh
và đưa cô ấy tới trung tâm chỉ huy này.
- Hummel!
- Chào, Frank. Lou Linstrom.
Tôi đang ở Nhà Trắng với
Tướng quân Kramer.
À, Frank, chúng tôi gặp một vài
trục trặc với việc chuyển khoản.
- Đừng nói về khó khăn, hãy nói về giải pháp.
- Chúng tôi đã nói chuyện với tổng thống,
và tôi biết anh hiểu rất rõ quan điểm
của tổng thống về vấn đề khủng bố.
- Nên chúng tôi muốn...
- Chuyện này không phải là khủng bố, mà là công lý.
Việc này sẽ khiến các người phải nhớ,
những tên chính trị gia vô ơn.
Việc này sẽ không đi tới đâu, Frank.
Thế thì để tôi nói cho các ông biết
nó sẽ đi tới đâu.
15 quả tên lửa chứa Khí V.X. sẽ
dội vào trung tâm San Francisco.
Các ông có 17 giờ để chuyển tiền.
Hoặc hãy chuẩn bị đón bão,
thưa các ngài.
- Ý kiến của Mojave ra sao?
- Tướng Peterson không thể đưa ra...
sự đảm bảo tuyệt đối về kế hoạch
plasma nhiệt nhôm.
Thế là rõ rồi.
Bật đèn xanh cho đội SEAL.
Xếp hàng!
Được rồi, hãy nghe cho kỹ.
Ông Mason sẽ dẫn đường cho chúng ta.
Trung úy Shepard sẽ giám sát
chặt chẽ ông ta.
Ông thở, cậu ấy sẽ thở cùng ông.
Ông buồn đái, cậu ấy sẽ giúp ông.
Hiểu chưa?
Tiến sĩ Goodspeed là chuyên gia của chúng ta.
Khi anh ta giải quyết xong mối đe dọa, ta sẽ
bắn pháo hiệu màu xanh và chờ viện quân tới.
Không được phạm sai lầm, các cậu.
Ta chiến đấu vì mạng sống của chính mình...
chống lại vị chỉ huy vĩ đại nhất
trong Cuộc chiến tranh Việt nam.
Một mất một còn.
Có ai hỏi gì không?
Lên đường!
Xin mời, át chủ bài.
Bật camera giám sát.
Mọi thứ đặt ở đây phải không?
Bật camera giám sát chưa?
Rõ, thưa ngài.
Đã kết nối.
Shep, dụng cụ đặc biệt
dành cho ông Mason ra sao?
À, xem nào. Ta có...
1/4 lít dầu trong chai.
Ba vòng gioăng đệm và mặt nạ chống thấm.
Sử dụng pháo sáng xanh để làm hiệu
sau khi giải quyết xong mối hiểm họa.
Nào, đây là chất atropine.
Nếu các bạn tiếp xúc với khí độc,
các bạn có 20 giây để tiêm vào tim.
Đừng giở trò với tôi.
Nó có thể cứu sống anh.
Phát hiện ba chiếc trực thăng
sức chở 275.
Phạm vi: 6,000 mét.
Trung tâm Chỉ huy FBI?
- Ồ, tôi chỉ muốn biết chuyện gì đang diễn ra.
- Không.
Nghe này, Stanley Goodspeed là bạn trai tôi
Nói đúng ra, anh ấy là... chồng chưa cưới.
- Anh ấy đâu?
- Bí mật, thưa quý cô.
O.K. vậy thì anh cứ việc ngồi đây mà
đóng vai một thằng đầu đất.
Ê, cô đi... Con mẹ nó chứ!
Trực thăng chim mồi bắt đầu
xâm nhập Alcatraz.
Một chiếc mất tín hiệu, thưa ngài.
Một chiếc mất tín hiệu.
- Chỉ thấy 02 chiếc bay vào. Mất một chiếc.
- Cứt!
Vào thời của tôi, chúng tôi chỉ dùng
một ống thở với hai cái chân vịt.
- Thời của ông?
- Đúng. Cậu không đọc lý lịch của tôi à?
Tôi không... tôi không biết gì về ông.
- Hmm. Tôi lại biết một chút về anh, Godspell.
- Goodspeed.
Goodspeed, Godspeed,
Godspell,
anh chưa từng bao giờ học về
chống khủng bố cả.
Vậy hãy chắc chắn anh sẽ
không làm cả bọn chết oan.
- Vào vùng tối.
- Chế độ quan sát trong đêm!
Raider One đã hạ dưới tầm ra-đa,
hướng tới Đảo Châu Báu.
Thưa ngài, có hai chiếc trực thăng
bay về phía đông và bỏ đi.
Chim mồi à?
- Chuẩn bị dàn trận!
- Chúc may mắn, Trung tá.
Thưa ngài, Raider One đã tới vùng thả quân.
Stanley không phải là người bơi giỏi. Ý tôi là,
anh ấy thậm chí không dùng được ống thở.
- Mọi người, sẵn sàng chưa?
- Sẵn sàng!
- Sẵn sàng!
- Sẵn sàng! Sẵn sàng!
Được, thiết bị lặn đã triển khai và
Đại bàng đã xuống nước.
Thiếu tá, tôi muốn có quân tuần tra
phía tây hòn đảo.
- Tuần tra kép.
- Vâng, thưa ngài. Hendrix!
- Anh chỉ huy đội tuần tra.
- Rõ, thưa ngài.
Đi thôi. Ra ngoài!
Ra ngoài! Ra ngoài!
Đại bàng đã xâm nhập The Rock.
Họ đã vào phòng ngập nước.
Cám ơn rất nhiều, ông Mason khốn kiếp.
Ông đã dẫn chúng tôi vào
một nơi không có lối ra.
- Có ý kiến gì không, Dillinger?
- Tìm đường ra ngay. Ta dễ bị bắn lắm.
Thời gian rất chặt chẽ.
Đứng sát cửa trước khi tôi mở.
Tôi muốn biết ông định làm thế nào?
Qua lối này.
- Ông định chơi tôi à.
- Tôi nhớ rõ quy luật thời gian.
Tôi chỉ hy vọng nó không thay đổi.
Ông dính vào một trong những
vòi phun lửa kia, đi đời nhà ma ngay.
- Cảm ơn.
- Sếp, ngài bảo không được rời mắt khỏi ông ta...
Nhanh thôi, Trung úy.
Chúc một ngày tốt lành.
- Anh moi lão này ở đâu ra thế?
- Bí mật.
Đã kiểm tra, thưa ngài.
Không phát hiện được gì.
- Không có gì.
- Bảo họ trấn giữ ngoài đó.
Tiến lên!
Có vẻ như hắn đã chơi chúng ta,
thưa sếp.
Tôi biết mà. Thằng khốn đó trốn rồi.
Chào mừng quý vị tới The Rock.
- Mason.
- Không, không.
Đó là đường ngầm. Nó sẽ làm
các anh rơi vào hang chuột.
Làm đi!
Thưa ngài, Đại bàng đã chọc thủng
hệ thống đường ngầm.
Thú vị lắm hả?
Chắc chắn là thú vị hơn ngày thường.
Đọc sách triết học, tránh để không
bị hiếp tập thể trong nhà tắm.
Mặc dù dạo này việc đó không còn là vấn đề lớn.
Có lẽ nhu cầu tình dục của tôi bị giảm sút.
Phát hiện hoạt động địa chấn
tại lưới chắn bão. Phía Bắc.
Tiếp tục tuần tra khu vực đó.
Tiến lên!
Sếp, ngừng lại. Phát hiện chuyển động.
- Họ nghe thấy âm thanh ở phía trên, thưa ngài.
- Đứng yên.
Nằm xuống, nằm xuống.
Đường cống phía tây không có gì.
97 bước tới phòng tắm.
Đại bàng đã tới đường hầm vào.
Đang ở ngay dưới phòng tắm, thưa ngài.
Thiết bị quan sát.
- Có động tĩnh.
- Tôi có linh cảm không tốt về chuyện này.
Yên lặng.
Cảm biến phát hiện chuyển động.
- Chùm tia cắt ngang nắp cống.
- Xử lý đi.
Sếp, tia hồng ngoại chiếu vào
một loại thiết bị phản chiếu gì đó.
Có thể là một lăng kính.
Tôi muốn dùng gương
để cắt tia hồng ngoại,
trả tia hồng ngoại về nguồn phát
và di chuyển lăng kính.
Phát hiện chuyển động tại thiết bị
báo động trong phòng tắm, thưa ngài.
Chúng ta có khách. Đi thôi.
Xong. Đi được rồi.
- Đ.M nó! Biết ngay thế nào cũng có chuyện mà!
- Đi!
Đứng yên.
Chúng ta sẽ phong tỏa khu vực này.
Họ đang tiến vào phòng tắm, thưa ngài.
Họ đang phong tỏa khu vực đó.
Ngồi yên.
Hạ vũ khí xuống! Hạ vũ khí!
- Đứng yên!
- Đừng bắn!
- Hạ vũ khí xuống!
- Đừng bắn!
Một cái bẫy khốn nạn.
Tướng Hummel đây.
Hạ vũ khí xuống. Hạ vũ khí!
Anderson đây, Tướng Hummel.
Trung tá. Chỉ huy.
Trung tá Anderson, nếu ông quan tâm
đến mạng sống của binh lính,
ông phải hạ lệnh cho họ cài chốt
an toàn và hạ vũ khí xuống đất.
Không thể thế được.
Thưa ngài, chúng tôi biết lý do ngài ở đây.
Chúa chứng giám, tôi đồng ý với ngài.
Nhưng cũng như ngài, tôi đã thề sẽ
bảo vệ tổ quốc chống lại bất kỳ kẻ thù nào,
ngoại ***, thưa ngài, và nội ***.
Tướng quân, chúng ta có chung
một dòng máu yêu nước.
Ngài biết rất rõ là tôi không thể
đưa ra mệnh lệnh đó.
Chúng ta toi rồi.
Các ông bị bao vây từ trên cao, Trung tá.
Tôi sẽ không nói lại lần thứ hai.
Đừng làm điều gì ngu ngốc.
Không ai buộc phải chết ở đây cả.
Những người đi theo Tướng quân, các bạn
phải giữ lời thề của Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ.
Các bạn quên rồi sao?
Chúng ta đều có những đồng đội
mà ta còn nhớ.
Một vài người đã bị Lầu Năm Góc
chà đạp và lãng quên.
- Nhưng điều đó không cho phép các bạn nổi loạn!
- Anh gọi đó là gì thì tùy!
Anh dưới đó, chúng tôi ở trên này.
Anh đến nhầm chỗ rồi, Trung tá!
- Đứng yên!
- Trung tá, lần cuối cùng.
Hãy bảo lính của anh khóa chốt
an toàn và hạ vũ khí xuống đất.
- Tôi không thể ra mệnh lệnh đó!
- Tôi sẽ không nói lại lần nữa!
- Tôi sẽ không ra mệnh lệnh đó!
- Anh bị làm sao thế, hả?
- Đứng yên!
- Oh, lạy Chúa tôi!
- Bắn bỏ mấy thằng khốn này đi.
- Lần cuối. Ra lệnh cho người của ông...
Ngừng bắn!
Đừng đi.
Ngừng bắn!
Ngừng bắn!
Cứt! Con mẹ mày!
Để tôi lên. Để tôi lên!
Đừng. Đừng đi.
Hết rồi.
Ôi, lạy Chúa!
Mason.
- Phát hiện chuyển động.
- Ai?
- Hai người bọn họ!
- Ai vậy?
- Đại bàng 11 và 12.
- Đó là Goodspeed và Mason.
- Tôi biết mà.
Tôi phải thành lập ngay một đội khác.
Chúng ta phải chuyển qua kế hoạch 2.
Cái gì, lại thêm một cuộc thảm sát nữa?
Không đời nào.
Ta có một tên tù già 60 tuổi và một con chuột
ở phòng thí nghiệm. Tôi nói anh biết, hết rồi.
Với Mason thì không.
Goodspeed, tôi sẽ không giết anh.
- Ông đi đâu vậy?
- Ra khỏi hòn đảo chết chóc này.
Cái gì? Để làm gì?
Goodspeed.
Goodspeed, có nghe rõ không?
Của anh đấy.
- Thưa ngài?
- Tình hình thế nào?
Tình hình là họ chết hết rồi.
Chết hết rồi!
Chỉ còn tôi và Mason.
Ông ta nói là sẽ bỏ đi.
Không thể được.
Anh nghe rõ không? Không thể được!
Có vấn đề đấy, thưa ngài.
Ông ta có súng.
Thế anh có gì, Đ.M, súng nước à?
- Không, thưa ngài.
- Đuổi theo và chặn hắn lại.
Tôi không muốn thế này.
- Lạy Chúa, tôi không muốn thế này.
- Ông biết việc này có thể xảy ra, Frank.
- Ồ, có thể bây giờ họ sẽ trả tiền.
- Cũng có thể không, Đại úy.
Vậy có thể ta cần hành quyết một vài con tin.
- Một thằng còn sống!
- Cho hắn một viên đạn.
- Nghe thấy gì không. Kết liễu hắn đi!
- Cất súng đi, Đại úy.
Thưa ngài?
Các ông đã phạm một sai lầm khủng khiếp.
Và thêm một vài anh em nữa
của chúng tôi đã chết vô ích.
Bọn khốn các người đã ép
tôi vào tình thế này.
Tôi muốn nói chuyện riêng với ông,
ngay bây giờ.
Giờ thì ông bảo với tôi đây là
một vụ việc bí mật.
Tôi cho ông biết, ngay bây giờ tôi cần biết
John Mason là thằng đếch nào, thưa ngài.
Được, anh muốn biết chứ gì?
Năm 1962, J. Edgar Hoover...
đứng đầu cơ quan FBI, một vài người
nói là đứng đầu chính phủ.
Ông ta giữ cuốn vi phim chụp hồ sơ của
các nhân vật cao cấp Hoa Kỳ và Châu Âu:
De Gaulle, các Nghị sĩ Quốc hội Anh,
thậm chí cả Thủ Tướng.
Tôi muốn nói, ông ta biết những việc
bẩn thỉu của tất cả mọi người trên thế giới.
Đúng, tôi biết tất cả những chuyện đó.
Thế Mason thì có liên quan gì?
Mason là tên gián điệp Anh Quốc
đã đánh cắp các hồ sơ đó.
Nhưng các nhân viên FBI đã
bắt được hắn tại biên giới Canada.
Tất nhiên, chính quyền Anh Quốc
tuyên bố họ chả biết hắn là ai.
Và chúng tôi bỏ tù hắn mà
không cần xét xử...
cho đến khi hắn lòi cuộn vi phim ra,
nhưng hắn chẳng đời nào làm thế.
Ồ, tôi ngạc nhiên là Hoover không
sử dụng con gái mình làm đòn bẩy.
Hoover chết năm 72.
Cô ta chưa ra đời.
Ngày nay, FBI đã khác trước.
Vậy ông bỏ tù hắn chung thân mà không xét xử!
Thảo nào mà hắn không nổi khùng.
Người này biết những bí mật riêng tư nhất
của chúng ta trong nửa thế kỷ qua:
Người ngoài hành tinh đổ bộ xuống Roswell,
sự thật về vụ ám sát J.F.Kennedy.
Mason đang giận dữ, hắn ta rất nguy hiểm,
hắn làm một sát thủ được đào tạo.
Và hắn là hy vọng duy nhất mà ta có.
Mason! Mason!
81 vẫn còn ở trên kia.
Ừ, tôi cũng thế.
Được, ông muốn cứng đầu à?
Ông muốn cứng đầu với tôi à?
O.K. FBI!
Đứng yên, thằng khốn!
- Tôi sẽ bắn.
- Không, anh sẽ không bắn.
- Bỏ súng xuống.
- Anh không phải loại người đó.
Thử xem.
Tôi có thể, anh thì không.
Ngoài ra, súng của anh
đang cài chốt an toàn.
Goodspeed, xử lý vụ đó chưa?
Chưa.
- Ông ta lấy hết súng rồi, thưa ngài.
- Cứt thật!
Ông nói đúng, tôi không dùng súng
và tôi không đạp cửa xông vào.
- Đây là những gì tôi làm.
- Tôi không mang kính.
Trên đó viết Chuyên gia Vũ khí Hóa học.
Đúng vậy.
Có một thằng điên ở trên kia, ông bạn,
với 15 quả tên lửa trang bị
vài thứ cực kỳ khốn nạn.
Thằng Womack dối trá.
Lẽ ra cậu nên bảo với con gái tôi.
Vụ này bí mật. Nghe này,
tôi cũng lâm vào hoàn cảnh tương tự.
Họ giữ bạn gái tôi trong thành phố
với một đứa bé trong bụng.
Nghe này, tôi có thể tháo ngòi tên lửa.
Thực sự có thể.
Nhưng tôi cần ông giúp đỡ,
và tôi cần ngay bây giờ.
Thưa ngài, vũ khí và thiết bị liên lạc
radio của người này đã biến mất!
Cứt, ta gặp một vấn đề khá mệt mỏi.
Xả toàn bộ các đường ống.
Có một mê cung trên hòn đảo quỷ quái này.
Kiểm tra tất cả các lối ra mà các anh tìm thấy.
Rõ, thưa ngài.
Thậm chí nếu ông trốn được
khỏi hòn đảo,
ông cũng không thể trốn được
những quả tên lửa đó.
Ông định đi đâu? Đi đâu?
Ông định, định làm gì?
- Hãy chỉ cho tôi nhà xác ở đâu, Mason.
- Tôi ra khỏi đây.
Con gái ông thì sao? Mason?
Chả biết nữa.
Theo tôi thấy, thật sự ông không còn
lựa chọn nào khác, phải không?
Tôi không nghĩ là ông có.
Chạy!
Chúng tấn công ta.
Đốt cháy chúng đi.
Cái này sẽ nổ to đây.
Tôi không hiểu. Sao đột nhiên
ta mất liên lạc bằng radio?
Chúng ta mất liên lạc.
Vẫn còn thiết bị định vị.
- Vậy tiếp theo thì sao?
- Gì?
Ông muốn lựa chọn kiểu nào?
- Không có.
- Tôi đã nghĩ như vậy.
Được, đi nào.
Đây là khu vực cổ xưa nhất tại Alcatraz.
Cậu có biết nguyên bản đây là một
pháo đài từ thời Nội Chiến?
Thế à? Ông biết đấy, tôi cũng thích môn lịch sử,
có lẽ khi chuyện này kết thúc, ông với tôi
có thể mở cửa hàng bán đồ lưu niệm.
Nhưng giờ thì tôi chỉ... tôi chỉ...
muốn tìm thấy mấy quả tên lửa.
Đừng thúc tôi.
Chúng ta đang tới nhà xác.
- Có chắc là cậu đã sẵn sàng làm việc này?
- Tôi sẽ cố hết sức.
Cố hết sức?
Những kẻ thua cuộc luôn rên rỉ
về việc cố gắng hết sức.
Người chiến thắng thì về nhà
và ngủ với nữ hoàng khiêu vũ.
Carla đã từng là nữ hoàng khiêu vũ.
- Thế à?
- Ừ.
Thiết bị định vị cho thấy họ đang
đi về phía nhà xác, thưa ngài.
Cố lên, cố lên. Anh có thể làm được, Tiến sĩ.
Chắc mày chẳng bao giờ do dự.
Tôi nghĩ ông đang bắn quá gần mấy quả tên lửa.
Hãy bắn hắn, không phải tên lửa.
Có tin gì chưa, Giáo sư?
Không phải tên lửa!
Không phải tên lửa!
Tao có thứ này cho chúng mày.
Ô, O.K. Đây là thứ tởm lợm nhất
mà tôi từng thấy.
Mason,
ông không trân trọng nó,
nó sẽ giết ông đấy.
Đặt nó ra đằng kia.
Ông đã tiếp xúc nhiều với xác chết.
Điều đó có bình thường không?
- Gì, cậu nói cái chân á?
- Đúng, cái chân ấy.
- Ừ, chuyện thường thôi.
- Tôi khó tập trung quá.
- Ông có thể làm gì đó được không?
- Làm thế nào? Giết hắn lần nữa à?
Nghe này, tôi chỉ là một nhà hóa sinh.
Hầu như tôi chỉ làm việc với bình thủy tinh
và sống một cuộc đời yên ổn.
Tôi lái một chiếc Volvo, màu be.
Còn ở đây tôi phải đối mặt với...
một trong những chất độc giết người khủng khiếp
nhất thế giới mà người ta từng biết.
Vậy mà ông còn chế giễu tôi sao?
Dưới hình dạng những chuỗi ngọc thanh nhã.
Thật không may,
rất không ổn định.
Chính xác thì thứ này có thể làm gì?
Nếu quả tên lửa phun ra chất này,
nó có thể giết sạch cả một thành phố.
Thế à? Nếu anh đánh rơi một viên thì sao?
Rất vui, nó sẽ quét sạch tôi và ông.
- Như thế nào?
- Nó là một loại chất ức chế cholinesterase.
Không cho não gửi thông tin xuống
dây thần kinh tủy sống trong vòng 30 giây.
Bất kỳ sự tiếp xúc qua da hay hô hấp,
ông sẽ biết ngay.
Cảm thấy đau nhói ở lưng khi
chất độc chiếm lĩnh hệ thần kinh.
Đừng di chuyển cái đó!
Cơ bắp cứng đờ,
ông không thể thở được.
Đau đến mức ông muốn đập gẫy lưng,
móc ruột lôi ra ngoài.
Nhưng đó là sau khi da
của ông đã chảy nhẽo ra.
Lạy Chúa.
Ồ, tôi nghĩ ta rất muốn giờ phút này
Chúa đứng về phía chúng ta, phải không?
Nên những gì tôi đang làm là tháo bỏ
các con chíp điều khiển hệ thống...
để tên lửa rơi xuống biển sau khi phóng 500 feet.
Được rồi, để tôi đỡ cái đó.
Ông có thể bỏ tay. Được rồi,
lùi lại. Lùi lại!
Thưa ngài, chưa thấy
nhóm ở nhà xác báo cáo.
Chim Ó 1, Chim Ó 1. Chim Ó đây. Hết.
Chim Ó 1. Chim Ó đây.
Nói đi, chết tiệt thật!
Vẫn còn người ở đó.
Đi thôi!
Bọn chuột vẫn còn sống! Bao vây nhà xác.
Bao vây nhà xác.
Đi, đi, đi, đi, đi, đi, đi.
Frye, Darrow, khẩn trương.
Chúng ta có khách!
Đứng đây.
Hội quân ở nhà xác.
Đi thôi.
Goodspeed, nhanh lên.
Đến đây.
Tuyệt. Tôi thích áp lực.
Tôi ăn nó vào bữa sáng.
Nhanh lên. Hết giờ rồi.
Còn ba quả tên lửa nữa. Ta phải tìm thấy chúng.
Nhanh lên!
Xong!
Tôi già quá rồi.
- Nó chạy đi đâu đấy?
- Tôi không biết.
Thưa ngài, tất cả chíp điều khiển đều biến mất.
Đại úy, tôi đoán cậu quan tâm
chưa đúng mức tới bọn chuột.
- Chưa, thưa ngài.
- Có hai người chết ở đây...
- thúc giục cậu đi làm nốt công việc.
- Rõ, thưa ngài.
Rõ, thưa ngài!
Rio, Royce, đi thôi!
Đi thôi!
- Ông thực sự không biết nó dẫn tới đâu à?
- Không, tôi không biết.
Nó bắt đầu tăng tốc. Ông có
biết cách làm nó chậm lại không?
Không, không biết.
Lạy Chúa.
Mason, ông ổn chứ?
Ừ, tuyệt vời luôn, thằng đần!
- Chúng đang tới.
- Ai?
- Thủy quân Lục chiến!
- Đâu?
- Chuyện quái gì đang xảy ra thế?
- Hạ hắn đi.
Không! Không! Không!
Mason!
Mason!
Thằng khốn kiếp!
Chết đi! Chết đi! Chết đi!
Tôi rất mừng là cậu không lưỡng lự quá lâu.
Ông làm thế nào vậy?
Tôi được những người giỏi nhất huấn luyện.
Tình báo Anh Quốc.
Đi thôi.
Giờ nghĩ lại, tôi nên làm nhà thơ hay nông dân.
O.K.
O.K, ba giờ nữa tổng thống sẽ đến.
Chỉ thị của ông ấy là đánh lừa Hummel
cho đến khi không quân sẵn sàng hành động.
- Tin tức của Mojave thì sao, Tướng quân?
- Vẫn như cũ, Lou.
Họ đang làm hết sức.
- Tới đây.
- Quỳ xuống. Quỳ xuống!
Bọn SEAL, nghe đây. Chúng mày
đang giữ vài thứ của tao.
Chính xác là 12 con chíp điều khiển.
Để tao nhắc mày nhớ, ở đây có năm mạng
để đặt cược, toàn dân thường.
Nói đi.
- Nói đi!
- Tôi, à, à...
- Nói tên mày đi.
- Tên tôi là Larry Henderson.
- Ôi, trời.
- Tôi có 3 đứa con.
Và họ đang chĩa súng vào đầu tôi.
Chúng mày có đúng 3 phút để trả lại
các con chíp tại sân tập thể dục...
- hoặc ông Henderson sẽ mất đầu.
- Ôi, không.
Ê. Cái...
Còn 3 cái nữa.
Cậu tìm và tháo chúng, O.K?
- Được.
- Được.
Tôi sẽ cố trì hoãn Hummel
để cậu có thêm thời gian.
Ê, thế còn đầu ông Henderson?
O.K? Ý ông là gì?
O.K.
- Tướng quân.
- Mày là thằng quái nào thế?
Tôi là tất cả những gì còn lại của quân địch.
Đây rồi.
Đứng yên.
Cứ tưởng mình đi lính đã là lâu.
- Tên và quân hàm, anh lính thủy.
- Thực ra là Bộ binh.
Trả lời đi. Và phải gọi ông ấy là
"thưa ngài Tướng quân."
Đại úy John Patrick Mason,
thưa ngài Tướng quân,
Lực lượng Không quân Đặc biệt Hoàng gia.
Tất nhiên, đã nghỉ hưu.
Ông đi xa nhà quá, Đại úy.
Làm thế quái nào mà ông lại dính vào vụ này?
Ồ, tôi là người duy nhất biết về nhà tù này.
Tôi đã từng làm khách tại đây.
Chào cưng.
Ê, quay lại đây, thằng nhóc.
Chúng có cho ông biết tôi là ai và
tại sao tôi lại làm việc này không?
Hay chúng lại chỉ lợi dụng ông như
chúng đã làm với tất cả mọi người?
Tất cả những gì tôi biết thì ông thật
vĩ đại ở Việt nam. Tôi xem trên ti-vi.
Vậy thì ông không biết ý nghĩa của việc đưa
những người con ưu tú nhất trên thế giới ...
vào trận đánh và sau đó chứng kiến họ bị
cái chính phủ khốn kiếp của mình phản bội.
Tôi không hoàn toàn thấy được ông yêu quý
hồi ức về những người đã chết thế nào...
bằng việc giết hại hàng triệu người khác.
Đây không phải là một trận chiến.
Đây là một hành động điên cuồng,
thưa ngài Tướng quân.
Cá nhân tôi, tôi nghĩ ngài là một
thằng cực kỳ ngớ ngẩn.
"Cây tự do phải được tưới nhiều lần...
bằng máu của những người yêu nước
và bọn bạo chúa." Thomas Jefferson.
"Lòng yêu nước là tinh hoa của tội ác,"
theo Oscar Wilde.
- Cảm ơn vì đã chứng minh quan điểm của tôi.
- Mấy con chíp điều khiển đâu?
Mấy con chíp điều khiển đâu?
- Tôi đã phá hủy rồi.
- Một hành động tồi tệ, anh lính.
Có nghĩa là ngài sẽ hành quyết
cả hai chúng tôi?
Rất may cho mày là ông già Hummel
muốn mày còn sống.
Vì tao sẽ rất hân hạnh nếu được
mổ bụng mày, thằng nhóc.
Tao sẽ rất hân hạnh
được mổ bụng mày
Thằng nhóc
"Tao sẽ rất hân hạnh nếu được
mổ bụng mày, thằng nhóc."
Những người này bị sao vậy, Mason?
Chỗ nào trên đảo này
cũng tràn ngập căm phẫn vậy à?
Theo kiểu nhẹ dạ tuổi dậy thì ấy?
Ông không nghĩ thế sao?
Rất bức xúc, rất nhiều triệu chứng kiểu,
"Em 16, em đang rất giận bố em"?
Trưởng thành giùm cái đi!
Chúng ta bị kẹt trên hòn đảo này...
...với một lũ Thủy quân Lục chiến bị loạn thần kinh.
Thật hổ thẹn cho bọn chúng!
Dù sao, tôi mới phá được một quả.
Còn hai quả nữa.
- Mason?
- Tôi đây.
Tôi nghĩ thật là tuyệt vời...
khi những tù nhân trong này
không được phép nói chuyện.
Không được nói chuyện.
Sao ông làm được thế?
À, hy vọng nuôi dưỡng hy vọng.
Một ngày nào đó tôi sẽ được
hít thở không khí tự do.
Có thể đi gặp con gái tôi.
Những hy vọng khiêm tốn nhất, nhưng,
nó khiến cho người ta tồn tại.
Sao họ lại bỏ tù ông, John?
Chuyện dài lắm.
Tôi không đi đâu cả.
Lần liên lạc cuối cùng với người của ta
ở Alcatraz là lúc nào?
7 tiếng trước.
Plasma nhiệt nhôm đã sẵn sàng.
- Gọi tổng thống cho tôi.
- Mời ngồi.
Các cậu, tự đánh giá dấu hiệu trên trên mặt đất.
Nếu chúng ta nhận được lệnh khai hỏa,
Nhiệm vụ của các cậu là đốt cháy,
phá hủy toàn bộ đảo Alcatraz.
San bằng toàn bộ hòn đảo
không chừa một chỗ nào.
81 thường dân Mỹ và một số
lính thủy đánh bộ Hoa Kỳ...
sẽ mất mạng trong cuộc tấn công này.
Sao ông không đưa cho họ cuộn vi phim...
để giải quyết vấn đề?
Hừm. Một khi lấy được
cuộn vi phim, họ sẽ bức tử tôi.
- Đó là cách giải quyết vấn đề của bọn họ.
- Và rồi ông chịu chết ở đây.
Điều này khiến tôi nghĩ đến một vấn đề.
Năm đó, khi ông trốn ra...
Ông đi xuống dốc trượt dẫn vào lò,
trên xe goòng, xuyên qua đường hầm
tới trạm phát điện,
rồi băng qua dưới máy hơi nước...
Rất ngoạn mục.
Và chui vào bể chứa nước,
thông qua ống cấp nước.
Nhưng vậy thì làm cách nào, thề có Chúa,
ông đã thoát khỏi được buồng giam vậy?
Sở dĩ tôi hỏi,
là vì trong hoàn cảnh chúng ta hiện nay,
nó sẽ rất hữu dụng đó!
Bí mật của dân chuyên nghiệp, con trai.
Wow.
Thưa tướng quân, còn hai quả tên lửa nữa.
Một quả ở ngọn hải đăng và một quả trên mái.
Và cả hai đều sẵn sàng khai hỏa, thưa ngài.
- Tướng quân, ông có nghe tôi nói không?
- Tôi nghe rõ, Đại úy.
Tôi chỉ muốn biết chắc thôi.
Chúng ta có nên chuẩn bị khai hỏa không,
Tướng quân?
Tôi sẽ chỉ huy chiến dịch, Đại úy.
Rõ, thưa ngài.
Thời gian sắp hết, thưa ngài.
Hãy cho Tướng quân biết về thời gian, thưa ngài.
- Tôi biết rất rõ về thời gian, Đại úy.
- Vâng, thưa ngài. Chỉ là nhắc ngài thôi.
Tôi và mọi người ở đây luôn sẵn sàng
lên đạn và khai hỏa.
Mason, ông đi đâu vậy?
Cách đây 30 năm tôi đã thề là
sẽ không chết trong cái chuồng xí này.
Ông không thể bỏ đi! Ở đó có một
thằng điên đang sẵn sàng bấm nút!
Shh. Sẽ có lính bắn tỉa xử lý hắn.
Dừng lại, Mason.
Mason, dừng lại.
Hummel sẽ không làm vậy.
Ông ấy là quân nhân, không phải kẻ giết người.
- Tôi đọc được điều đó trong mắt ông ấy.
- Ông đọc trong mắt ông ta?
Mọi việc đều ổn cả!
- Tôi không thể trông chờ cơ may đó.
- Sao cậu to mồm thế?
Còn 3 phút nữa, thưa ngài.
- Chúng sẽ không gọi, Frank.
- Ồ, chúng sẽ gọi.
Chúng sẽ gọi nếu ta bắn
một quả tên lửa vào đít chúng.
Thưa ngài.
- Hummel.
- Chào, Frank. Al Kramer đây.
- Mọi chuyện thế nào?
- Thế ông nghĩ mọi chuyện thế nào'?
- Nghe này, chúng tôi cần thêm 1 giờ nữa, Frank.
- Các ông có 3 phút.
Nghe đây, Frank, chúng tôi phải xin giấy phép
cuối cùng của tổng thống.
Các ông có 3 phút.
Frank, xin ông đừng làm gì ngu ngốc.
Họ muốn thêm 1 giờ nữa.
Vớ vẩn. Thật là vớ vẩn, thưa Tướng quân.
Chúng đang nói dối!
Chúng tưởng ta là lũ ngốc, thưa ngài.
Chúng đang xỏ mũi chúng ta, thưa ngài.
Ra lệnh khai hỏa đi, Tướng quân.
Làm đi, Tướng quân.
Hãy chứng tỏ mình là ai.
Nhiệm vụ chưa hoàn tất!
Của tôi thì xong rồi.
Khi việc này kết thúc,
cậu sẽ về nhà,
chở Carla và con cậu trong cái xe Volvo màu be.
Còn tôi sẽ chết hoặc quay lại nhà tù,
cũng giống nhau cả thôi.
Ông không được bỏ đi.
Thôi được, tôi sẽ tự làm một mình.
Tôi được đào tạo 3 tuần về vũ khí.
Tôi sẽ đá văng...
cả một trung đội toàn Thủy quân Lục chiến.
Không thành vấn đề.
- Thiếu tá, kết nối với khẩu đội trên mái.
- Vâng, thưa ngài.
Mạch điều khiển phóng tên lửa
đã kết nối với mái nhà, thưa ngài.
Đi nào!
Năng lượng la-de bật!
- Ôi, không.
- Tao bảo quỳ xuống!
Tên tôi là Stanley Goodspeed. Tôi là
chuyên gia vũ khí hóa học của FBI.
- Thủy tinh hay nhựa?
- Cái gì?
- Thủy tinh hay nhựa? Thủy tinh hay nhựa?
- Câm mồm!
Vì nếu gió đổi chiều sau khi
anh phóng những quả tên lửa đó,
- tất cả chúng ta đều chết.
- Câm mồm!
Đời anh sẽ kết thúc trong
bình thủy tinh hoặc túi nhựa.
Vậy, nếu anh tính toán kỹ,
h-hãy đưa súng cho tôi...
- và hãy đi tìm những quả tên lửa đó?
- Tao bảo mày ngậm mõm lại...
- Ông đã lựa chọn đúng đắn.
- Tôi quyết định vì tôi không muốn con anh...
lớn lên mà không có bố.
Lần cuối cùng tôi bơi trong cái kênh này,
tôi trạc tuổi anh bây giờ.
Đằng nào đời tôi cũng xong rồi.
Nhanh lên.
Vũ khí chuẩn bị xong.
Tôi đang chờ lệnh khai hỏa.
Chết tiệt, hạ đội SEAL là việc bất đắc dĩ...
- Nhưng còn cái này? Chúng ta làm thật sao?
- Này, đây là việc công.
Đã nhập mã truy cập.
Vũ khí sẵn sàng khai hỏa.
Tọa độ phóng:
Sáu, bảy,
năm, bốn, năm, chín.
Vũ khí đã sẵn sàng.
Tôi đang chờ lệnh khai hỏa.
Xác nhận.
Chờ lệnh.
Tôi đang chờ lệnh khai hỏa, Tướng quân.
- Bắn.
- Bắn!
Tên lửa rời bệ phóng!
Tên lửa rời bệ phóng!
Xuất xứ: Alcatraz,
67253725.
- Mục tiêu là gì?
- Mục tiêu 185 độ nam - đông nam.
- Tốc độ?
- 300. Hướng thẳng về phía Oakland.
Trận đấu bóng đá.
Ôi, lạy Chúa.
Tên lửa hoàn toàn đổi hướng.
Hướng mới: 275 độ tây.
Hướng ra biển, thưa ngài.
Lạy chúa!
Tên lửa mất độ cao. Đang rơi
Đang rơi, 300 feet, 200, 100.
Tên lửa nổ dưới nước.
Cái quái gì thế?
Trượt rồi.
- Tuyệt thật.
- Rất tuyệt.
Nhưng vẫn còn một quả.
Chuyện gì xảy ra với quả tên lửa?
Chuyện quái gì với tọa độ vậy?
Chuyện gì đang diễn ra vậy?
Thưa ngài! Thưa thiếu tá!
- Đại úy, ra ngoài.
- Nói cho tôi biết đi, thưa ngài.
Đại úy, ra ngoài!
Gọi Lầu Năm Góc cho tôi.
Chuyện quái gì thế, Frank?
- Tôi nói, chuyện quái...
- Dù anh có muốn bất phục tùng,
- ...thì cũng nên tỏ ra tôn trọng hơn.
- Bỏ đi, Tướng quân.
- Ông đang làm cái quái gì thế?
- Tôi chưa sẵn sàng giết những người đó.
- Hãy gọi Lầu Năm Góc. Yêu cầu thêm thời gian.
- Không!
Làm đi, Frank!
Chúng ta sắp mất kiểm soát rồi.
Anh mới mất kiểm soát.
Những người khác vẫn còn rất bình tĩnh.
- Chúng ta cần một thời hạn mới.
- Bỏ điện thoại xuống.
- Các binh sĩ đã bắt đầu mất kiểm soát rồi.
- Họ là Thủy quân Lục chiến!
Thế à?
- Tôi muốn nói chuyện với Tướng Kramer.
- Tôi yêu cầu anh với tự cách bạn cũ.
- Bảo ông ta nghe điện thoại ngay.
- Tôi ra lệnh cho anh với tư cách thượng cấp.
- Tôi là Thiếu tá Baxter.
- Tôi cho anh cơ hội cuối với tư cách người có súng.
Bỏ điện thoại xuống.
- Tôi nghĩ ông chưa sẵn sàng giết người.
- Tôi đang bắt đầu muốn giết đây.
Nghỉ.
Họ cần một quyết định, thưa Tổng thống.
Mấy tiếng đồng hồ vừa qua...
là khoảng thời gian dài nhất,
đen tối nhất trong đời tôi.
Làm sao cân đo được
mạng sống của con người?
Một triệu thường dân
đổi lấy 81 con tin.
Và ở giữa là Frank Hummel.
Chúng ta đã lờ đi, ruồng bỏ, đánh giá thấp...
một người lính vĩ đại như Frank Hummel,
và những người con của nước Mỹ đã phải
trả giá cho sự hờ hững đó bằng máu...
Sự thật và bi kịch là đồng dạng.
Chúng ta đang trong cuộc chiến chống khủng bố.
Mà chiến tranh có nghĩa là tổn thất.
Đây là cuộc gọi tồi tệ nhất
mà tôi từng thực hiện.
Phê chuẩn việc không kích.
Hồng Lôi gọi Đài chỉ huy.
Yêu cầu cất cánh.
Với lượng hỏa lực mà họ
sẽ dội xuống đó...
- Đài chỉ huy gọi đội không kích. Sẵn sàng cất cánh.
- Sẽ kết thúc trong vài giây nữa thôi.
Thời gian bay tới điểm dội bom:
17 phút.
Xin lỗi, thưa ngài Tướng quân, với tất cả
lòng kính trọng, chuyện gì đang xảy ra?
- Ngài đổi tọa độ phải không, Tướng quân?
- Đúng vậy, Đại úy.
Vậy, giờ chúng nghĩ ta nhu nhược, bọn Liên ***?
Chúng nghĩ ta không dám làm thật.
Chúng sẽ tấn công ta bằng tất cả những gì
chúng có. Không quân và hải quân.
- Chúng sẽ đưa ta về Thời kỳ Đồ đá bằng bom đạn.
- Chúng không biết ta cố tình bắn trượt.
Tuyệt. Chúng ta không nhu nhược,
nhưng chúng ta bất tài. Đúng không?
Tôi không thích giọng điệu của anh, Đại úy.
Chúng ta đã chuẩn bị cho tình huống này.
Đưa V.X. lên trực thăng,
mang con tin và sơ tán.
Tôi sẽ gánh hậu quả một mình.
Xin lỗi, thưa Tướng quân,
thế còn số tiền khốn nạn đó thì sao?
Không có tiền nong gì cả. Nhiệm vụ chấm dứt.
Đống cứt này kết thúc rồi.
Các anh đang nói chuyện với
một vị Tướng. Hãy duy trì kỷ luật.
Tôi không còn là lính, Thiếu tá.
Khi chúng tôi bắt con tin, chúng tôi đã trở thành
lính đánh thuê. Lính đánh thuê phải được trả tiền!
Tôi muốn lấy số tiền đó!
Nhiệm vụ này hoàn toàn là uy hiếp bạo lực.
Tôi sẽ không giết 80,000 người vô tội.
Các anh nghĩ tôi mất trí sao?
Chúng ta tháu cáy. Họ gọi như vậy.
Nhiệm vụ chất dứt.
Ai nói về việc tháu cáy vậy, thưa Tướng quân?
Lùi lại, Đại úy.
Lùi lại, Đại úy!
Thiếu tá, tôi ra lệnh cho anh đưa những
người này ra trực thăng và sơ tán.
- Đó là một mệnh lệnh đơn giản, Thiếu tá!
- Không đơn giản vậy đâu, Frank.
Trung sĩ Crisp,
canh chừng Tướng quân.
Tôi sẽ giảm bớt trách nhiệm
cho ngài, thưa ngài.
Trung sĩ!
- Tôi sẽ tước khẩu súng đó, thưa ngài.
- Ý cậu là khẩu này sao?
Thiếu tá Baxter, hoặc anh theo
chúng tôi hoặc anh chống lại chúng tôi.
Vinh hạnh lớn nhất của đời tôi là
được phục vụ dưới quyền ngài, Tướng quân.
Nhưng cũng như anh ta đã nói,
hết rồi.
Cứu ông ta.
Mason!
- Lạy Chúa, tôi đã làm gì vậy?
- Quả tên lửa cuối cùng ở đâu? Ở đâu?
- Quả tên lửa cuối cùng đâu?
- Ngọn hải đăng.
- Ngọn hải đăng.
- Đi!
Darrow, tới ngọn hải đăng.
Tao sẽ chăm sóc mấy thằng khốn này!
1, 2, 3! Ăn đi!
Chết đi con.
Lại đây. Lại đây,
thằng cứt gà kia!
Mày bắn tao, tao đánh rơi cái này.
Cả hai cùng chết.
Nào. Nào. Đừng sợ. Tao sẽ không hại mày.
- Thôi nào.
- Mày có biết cái này hoạt động thế nào không?
Mày có biết cái này hoạt động thế nào không?
Nào, nào.
Tao không cần súng.
Tao sẽ bỏ súng xuống.
Nào, chơi thôi. Nào, nào.
Nghe này, tao nghĩ tao và mày bắt đầu
nhầm một bước. Stan Goodspeed, FBI...
Hãy nói về âm nhạc. Mày có thích
Elton John hát bài "Rocket Man" không?
Tao không thích những thứ vớ vẩn.
Ô, mày...
Tao sẽ đưa nó lên vì, à, vì mày.
Mày là "Rocket Man".
Không!
- Mày có khoái cái đó không?
- Tên lửa thứ hai đã khai hỏa!
Nó rơi xuống vùng vịnh, thưa ngài.
Không nổ.
Cứt thật!
Darrow!
Mở cửa ra!
Nào.
Mở cửa ra!
Ê, thằng kia!
Mày chết với tao, con ơi.
O.K.
Thấy rồi. Tao thấy mày rồi, cưng.
Nào.
Đồ khốn!
Đội trưởng Hồng Lôi Không kích đây.
Thời gian tới mục tiêu: 7 phút.
Thằng người Anh. Mày biết
ông già tao là người Ai-len không?
Duy trì tốc độ 450.
Đ.M mày!
Chỉ có tao và mày.
Tao muốn con chíp khốn nạn đó!
Mình thích áp lực.
Tao biết mày ở đây,
tao biết mày nghe thấy tao nói.
Nào, hãy bước ra như một người đàn ông.
Tăng tốc lên 500.
Thằng khốn! Chết đi!
Tao sẽ bóp cho mày lòi ra 1 triệu đô
của tao. Mày chết chắc rồi.
Ăn đi, thằng khốn!
Phi đội nghe rõ.
60 giây đến mục tiêu.
Hướng về phía 142 độ.
Khi anh ta giải quyết xong mối đe dọa,
ta sẽ bắn pháo hiệu màu xanh
và chờ viện binh tới..
- Hãy xiết chặt đội hình.
- Cầu Chúa phù hộ linh hồn các người.
Đừng để điều đó xảy ra. Ông có thể
làm điều gì đó. Cầu xin ông.
Áp sát mục tiêu.
100 feet dưới tầm ra-đa.
Đã thấy mục tiêu. Vào đi
Hồng Lôi đây. Đạn đã lên nòng.
Đạn đã lên nòng.
Thời gian tới mục tiêu: 12 giây.
Thời gian: 10 giây.
Giữ vững, quý vị.
Tôi thấy khói xanh!
Tôi thấy khói xanh!
Đây là C. Q, One, C. Q, One! Khói xanh!
Chúng tôi thấy khói xanh! Hết.
- Đưa tôi! Đưa tôi! Hủy!
- Hủy!
- Phi công trưởng, hủy, hủy, hủyt!
- Chúa ơi...
Tôi khai hỏa rồi!
- Ôi, con mẹ nó chứ!
- Ôi, lạy Chúa!
Tránh đường. Để tôi qua nào.
Để tôi qua nào!
Các phòng giam không bị bắn.
Bom rơi vào phần sau hòn đảo.
Tôi chán ngấy việc cứ phải cứu anh suốt.
Anh qua được tuổi dậy thì tôi cũng thấy lạ.
Tôi thấy vụ này sẽ là một chuyện
tuyệt vời anh kể cho con lúc đi ngủ.
Ông khùng thật, Mason. Bọn trẻ sẽ bị ác mộng.
Tôi sẽ rỗng túi cho bác sĩ tâm thần mất.
Goodspeed, nói đi.
Goodspeed, Goodspeed,
nghe thấy không? Nói đi!
- Quét tất cả các tần số radio.
- Goodspeed, nghe thấy không? Nói đi!
Goodspeed, nghe thấy không? Nói đi!
Goodspeed, nghe thấy không? Nói đi!
Goodspeed đây.
- Con tin còn sống không?
- Tất cả bọn họ.
Goodspeed, Womack đây.
Mason thì sao?
- Hắn chết rồi, thưa ngài.
- Chết thế nào? Khi nào?
Đến đón tôi đi.
Womack đã xé lệnh phóng thích của ông, John.
Nhưng, tất nhiên, tôi biết hắn sẽ xé.
Thiết bị lặn và bình khí thở chắc
vẫn còn ở chỗ chúng ta đã lên bờ.
Nếu ông có thể tới Khách sạn Pan Pacific,
có quần áo, 200 đô trong quyển Kinh thánh.
Phòng 26.
Lâu lắm rồi tôi chưa từng nói
cảm ơn ai cả.
Nhưng, cảm ơn anh.
Stanley, đây là lúc chúng ta
chia tay, đúng không?
Nhưng... tôi chắc anh biết từ nguyên gốc
của tên mình "Goodspeed."
Đúng, Godspeed: Chúc ai đó
thượng lộ bình an. Sao vậy?
Nếu anh muốn làm một chuyến,
Tôi xin giới thiệu Fort Walton, Kansas.
Tôi đã nghĩ về Maui.
Không.
Hãy quên Maui đi.
"Nhà thờ Thánh Michael,
Fort Walton, Kansas.
"Hàng ghế đầu, chân bên phải.
Rỗng ruột."
Đây có phải là thứ mà tôi nghĩ không?
Mason?
- Xin chúc mừng, Tiến sĩ Goodspeed. Làm tốt lắm.
- Cảm ơn ngài.
Anh biết không, đã có lúc,
tôi đã nghĩ anh sẽ không làm được.
Rất tốt, con trai.
Vậy, Mason đâu?
Bốc hơi luôn. Nổ văng ra biển.
Nổ văng ra biển hả?
Vâng.
Đồ con hoang tội nghiệp.
Goodspeed, Mason đâu? Xác hắn đâu?
Tôi muốn thấy thằng khốn đó!
Bốc hơi rồi, thưa ngài.
Xin lỗi quý vị.
Cái gì? Bốc hơi á?
Xác chết mà bốc hơi được?
Đúng! Hoàn toàn, thưa ngài.
Nhà thờ Thánh Michael,
hàng ghế đầu, chân bên phải.
Hàng ghế đầu, chân bên phải.
Ăn trộm! Ăn trộm!
Ôi, được rồi, cưng, nhanh lên!
- Dừng lại! Ăn trộm! Dừng lại!
- Xin lỗi!
- Nhanh nào, cưng!
- Anh lấy được rồi! O.K, đi nào!
- Dừng lại! Dừng lại!
- Xin lỗi!
Dừng lại! Ê, ê, thằng kia!
Đồ ăn trộm! Đồ ăn trộm!
Em yêu, em có muốn biết thực sự
ai đã giết J.F.Kennedy không?