Tip:
Highlight text to annotate it
X
tonthatduc dịch
tặng vucovu-hdvietnam.com
TESS DÒNG HỌ D' URBERVILLES
- Chào ông.
- Chào ngài John.
Xin ông thứ lỗi.
Lần trước, chúng ta gặp nhau
trên con đường này...
... và tôi nói, "Chào ông ",
và ông trả lời: " Chào ngài John. "
Hình như thế.
- Hôm nay lại thế.
- Tôi đã làm thế.
Sao lại gọi tôi là " Ngài John" khi tôi là
gã Jack Durbeyfield thô kệch, ông luật sư?
Chỉ là ý định bất chợt của tôi thôi.
Nhân tiện, tôi là Parson Tringham.
Tôi đã có một khám phá về ông
trong khi tìm theo một số cây gia phả...
... cho lịch sử quận mới của chúng ta.
Tôi là nhà sưu tầm đồ cổ, ông biết không.
Ông, Durbeyfield,
là dòng dõi trực tiếp của...
... nhà hiệp sĩ d' Urbervilles.
- Thực sự ông không biết điều đó à?
- Trước đây tôi chưa bao giờ nghe nói đến, thưa ông.
Ông ngẩng đầu một chút để tôi có thể
nhìn nghiêng khuôn mặt ông.
Ừ, đó là nhà d' Urberville
mũi và cằm.
- Thô hơn xưa một chút, nhưng cơ bản vẫn thế.
- Không tin vào mắt mình nữa.
Theo hồ sơ, ông thuộc dòng dõi
ngài Pagan d' Urberville...
... đến từ Normandy với Ngài William.
(quận công xứ Normandy-Pháp,
sau lên ngôi vua Anh)
Tôi đã làm việc quần quật
và sống khổ sở trong ngần ấy năm?
Vâng, tôi nghĩ ông có thể
biết gì về chuyện đó.
Đó là sự thật, ở nhà tôi có một chiếc thìa bạc cũ
và một con dấu chạm khắc...
... nhưng tôi không để ý đến chúng lắm.
Bây giờ dòng họ d' Urbervilles ở đâu?
Không ở đâu cả.
Chôn trong hầm mộ gia đình
tại Kingsbere -sub- Greenhill...
... liệm trong quan tài chì gắn gia huy
dưới vòm đá cẩm thạch.
- Và ở đó có biệt thự của dòng họ tôi?
- Không còn gì cả.
Và cũng không còn đất?
Không có gì cả?
Những ngày xa xưa,
dòng họ ông đã từng có rất nhiều đất.
Tôi có thể làm gì đây, thưa ông?
Vâng, như vậy....
- Tôi chẳng thể làm gì?
- Chẳng thể làm gì...
trừ tự dằn vặt mình bằng suy nghĩ:
" Sao dòng họ danh giá lại sa sút thế."
Xin chào...
... ngài John.
Sao không uống một vại bia
với tôi, thưa ông?
Có một thùng bia lớn vừa nấu xong
tại quán "Xịn từng giọt".
Mặc dù không ngon bằng quán của Rolliver.
Ngài John d' Urberville.
Đó là con người thật của mình.
Chuyện gì đây?
- Đây là nhóm khiêu vũ của chúng em, thưa ngài.
- Nhóm khiêu vũ?
- Nhưng bạn nhảy của các cô đâu?
- Họ vẫn chưa xong việc.
Lát nữa họ sẽ đến đây.
- Ông sẽ tham gia với chúng em đến lúc đó chứ, thưa ông?
- Rất hân hạnh...
... nhưng một bạn nhảy
sẽ không đủ cho mọi người.
Một còn tốt hơn là không có.
Thật buồn khi không có ai ôm
để giữ thăng bằng.
Đừng trơ trẽn thế chứ.
- Cậu đang làm gì thế?
- Tớ định giải khuây một chút. Thôi nào.
Cậu toàn làm trò nhảm nhí.
Nhỡ ai đó thấy chúng ta thì sao.
Được rồi, đi đi. Đừng chờ tớ.
Tớ sẽ đuổi kịp các cậu trong năm phút.
Ngài? Này, này, này, ngài?
Này, ngài?
Cuộc đời đã xác nhận
ta là một quý ông.
- Cao quý nhất trong quận!
- Lạy Chúa, ôi, lạy Chúa.
Này, có phải cha cậu
đang đánh xe về nhà không.
Không có người nào trong cả vùng Wessex
có cốt cách hơn ta!
Bố mệt mỏi, thế thôi.
Ông đã đi nhờ xe
vì con ngựa của chúng tớ đã chết.
Cậu biết hết mà.
Tôi có rất nhiều tổ tiên là hiệp sĩ.
Không ai ở toàn vùng Wessex này
có cốt cách cao quý hơn ta.
Rất mừng vì con đã về.
Con ở đâu về thế?
Con định thay quần áo và giúp mẹ.
Con chờ ở đây. Mẹ muốn nói với con
đã xảy ra chuyện gì.
Chúng ta vừa mới biết
ta là dòng họ quyền quý lớn nhất quận...
... rất lâu trước thời Oliver Crumble...
... từ thời bọn dị giáo Thổ Nhĩ Kỳ.
Với đài tưởng niệm và lăng mộ...
... với con dấu và gia huy,
và Chúa biết tất cả những điều đó!
Thảo nào bố đứng
như hình nộm trên xe vậy.
Họ thật của chúng ta là d' Urberville.
Đó là lý do ông ấy trở về nhà đầy phong cách,
không phải vì ông ấy đã uống rượu.
Bố đang ở đâu?
Đó là một mục sư nói với ông ấy
về chuyện dòng dõi này.
- Nhưng bây giờ bố ở đâu?
- Ừ, để cho con biết sự thật...
... ông ấy buồn bã, ông ấy đến
quán Rolliver để lấy lại sức.
Bố sẽ tìm được rất nhiều sức lực
ở dưới đáy cốc bia.
Rất tốt, mẹ sẽ đi và lôi ông ấy về.
Chúng ta sẽ quay về trước khi con biết điều đó.
Nào, nghe đây, hãy là một cô gái tốt
và ru đứa út ngủ cho mẹ.
Nó đây.
Đây à?
Cái thìa có thể nhỏ,
nhưng dòng họ tôi rất vĩ đại đấy.
- Jack, tôi có một kế hoạch.
- Chúng tôi sở hữu xe cộ, bất động sản...
-... và biệt thự không đếm xuể.
- Nghe tôi này.
Trong đó có tí tiền nào không?
Thật tốt khi liên quan đến một chiếc xe tứ mã,
ngay cả khi ta không được cưỡi.
Tôi đã nghĩ từ lúc ông cho tôi biết tin.
- Tôi đã có một kế hoạch.
- Nó nhắc tôi nhớ, bà ạ.
Tốt nhất bà tìm cho tôi con dấu chết tiệt đó của ta,
hoặc tôi sẽ cho bà một trận.
Nghe này. Có một quý bà
mang họ d' Urberville...
... sống ở Trantridge.
Ừ, bà ta không có cửa
sánh với chúng ta.
Một chi nhỏ của dòng họ,
không còn gì phải nghi ngờ.
Tôi sẽ cược họ không nhớ lại
thời vua Norman đâu.
Có thể thế, nhưng bà ấy giàu có.
Hàng đống tiền của bà ta sẽ đủ cho chúng ta.
Có thể lắm. Ta phải cử
con Tess của chúng ta đến cầu xin họ hàng.
- Cầu xin họ hàng à?
- Tại sao hai chi...
... của cùng một họ
không được đến thăm nhau?
Chắc chắn sẽ đưa nó đến
một cuộc hôn nhân lớn.
Vậy mai nó phải đến đó.
Hãy uống vì điều đó. Bà Rolliver!
Cưng, con đây rồi.
Bố mẹ đang định về.
Nhưng mẹ đang bắt con đi ăn xin.
Ăn xin. Con đang nói gì thế?
Tất cả đều cùng dòng họ mà.
Nếu họ túng thiếu,
mẹ chẳng lừa phỉnh họ một câu nào.
Tất cả chúng ta đã trải qua
những thăng trầm, Tess.
Nào, con phải đi gặp bà ấy...
... và yêu cầu bà ấy giúp chúng ta
khỏi rắc rối.
Nếu tử tế, bà ấy sẽ nhận con.
Mẹ đừng mong bà ấy sẽ giúp chúng ta.
Nào, nào, con yêu của mẹ.
Với khuôn mặt xinh đẹp của con,
con có thể thuyết phục bà ấy làm bất cứ điều gì.
Con sẽ cố được việc.
Durbeyfield, ông quyết đi.
Nếu ông nói phải đi thì nó sẽ đi.
Ừ, con gái, con có muốn đến thăm
người bà con thân thích của chúng ta không?
- Con không phải kẻ cơ hội, bố.
- Đó, nó không muốn!
Tôi không thích con tôi
chịu ơn những người họ hàng xa lạ.
Tôi là trưởng một chi cao quý
của dòng họ...
... và tôi phải nghĩ đến niềm kiêu hãnh của mình.
Toàn khoe khoang về tổ tiên của ông.
Ít nhất họ sẽ mua cho chúng ta
một con ngựa mới.
Tất cả đều mới lạ.
Vâng, thưa người đẹp...
... tôi có thể giúp gì cho cô?
- Em đến gặp bà d' Urberville.
- Tôi sợ rằng không thể.
Bà tàn phế rồi.
Cô có việc gì với bà ấy thế?
Tôi là con trai bà.
Không có việc gì đâu, chỉ là....
Em khó nói quá.
- Không có việc gì đâu, thưa ông, không.
- Thú vị đây, gì nữa?
Không, thưa ông.
Thật ngu ngốc, em....
- Em sợ em không thể nói cho ông biết.
- Đừng để ý.
Tôi thích những thứ ngốc nghếch.
Hãy thử lại đi, em thân mến.
Em đến, thưa ông, để nói với ông rằng...
... chúng ta cùng một dòng họ.
Dòng họ nghèo?
- Vâng.
- Stokes à?
Không, d' Urbervilles.
Ừ, ừ, ý tôi là d' Urbervilles.
Cho tôi biết...
... em thích dâu không?
- Vâng, khi đúng mùa.
- Đây, chúng đã có sẵn đây rồi.
Chúng em đã trở thành họ Durbeyfield...
... nhưng có nhiều bằng chứng
rằng chúng em thuộc họ d' Urbervilles.
Đó là người chơi đồ cổ tin rằng
chúng em thuộc họ này, vì vậy mẹ nói...
... chúng em nên giới thiệu mình
cho ông biết...
... như là chúng em bị mất con ngựa...
... và chúng em là chi lâu đời nhất
của dòng họ.
Tôi hiểu.
Vậy, em đã đến và giành cho tôi
một cuộc nói chuyện lịch sự, thực sự...
... lại liên quan đến chuyện khác.
- Em đoán là có.
- Có. Vâng, không hại gì.
Em thích tự dùng tay mình.
Đừng quá rụt rè, em họ xinh đẹp của tôi.
Đây.
Lại đây, cái này nữa.
Đó là vị trí hoàn hảo.
Tin tôi đi.
Em sẽ như chùm hoa nhỏ!
- Có chuyện gì vậy?
- Một cái ***.
Em họ, vẻ đẹp có giá của nó.
Em không đói lắm. Thật đấy, em không đói.
Vô lý.
Em phải ăn một chút gì đó
trước khi đi.
Không có chuyến xe nào tử tế
từ đây về làng em.
Anh sẽ xem có thể giúp gì cho em.
Nhưng nghe này, Tess,
đừng nói đến những chuyện vô nghĩa
về họ D' Urbervilles nữa.
Đơn giản là Durbeyfield, hiểu không?
Nó là một họ rất khác.
Em không mong đợi gì, thưa ông.
" Liên quan đến con gái ông bà,
hơn nữa sau chuyến thăm của cô ấy...
... chúng tôi viết để thông báo cho ông bà
chúng tôi sẵn sàng...
... để xem xét cho cô ấy tham gia giúp...
... quản lý một trang trại gia cầm
kiểu mới.
Nếu, sau một thời gian thích hợp,
con gái ông bà...
... chứng minh đạt yêu cầu,
chúng tôi sẽ đảm bảo cho cô ấy...
một chỗ ở thoải mái...
và mức lương tốt.
Câu trả lời sớm nhất của ông bà
sẽ được đánh giá cao. "
Rốt cuộc, con có quyến rũ
tất cả bọn họ không?
Cho con xem lá thư đó.
- Ai đã viết nó?
- Ai?
Bà d' Urberville, tất nhiên.
Xem chữ ký này.
Con? Quản lý một trang trại gia cầm à?
- Con thực sự không nghĩ rằng con nên đi.
- Gia cầm.
Đó chỉ là cách bà ấy đưa con đến đó
mà không làm con hy vọng quá nhiều.
Bà ấy sẽ coi con như họ hàng.
Này! Con dấu!
Nó đây!
Y như của chúng ta.
Nhìn nó đi, mọi người.
Một con sư tử lớn đang chồm lên
và trên cùng có một lâu đài.
Không thể phủ nhận nó, con gái.
Bà d' Urberville nhận ra
máu thịt của chính mình.
Nhưng bà ấy chưa bao giờ nhìn thấy con.
Ừ, con không thể mong đợi bà ấy
vòng tay ôm vai con...
... như thế thật vô lý.
Nhưng con trai bà ấy chào đón con.
Cậu ấy gọi con "em họ" đúng không?
Nhưng con muốn ở đây với bố mẹ.
Tạm biệt bố.
- Con đi à?
- Vâng. Chào bố.
Tạm biệt, con gái.
Trông con thật dễ thương.
Tay anh họ trẻ của con...
... nói với cậu ta, trở nên sa sút...
... bố sẽ bán tước hiệu cho cậu ta.
Ừ, bố sẽ bán nó, nhưng với một giá hợp lý.
Không ít hơn một ngàn bảng, nhớ nhé.
Thế là ổn, nói với cậu ta
bố sẽ lấy một ngàn bảng.
À, bây giờ bố đang suy nghĩ về nó...
... cậu ta có thể có nó với một trăm bảng.
Bố sẽ không khăng khăng đòi thứ vặt vãnh.
Năm mươi bảng.
Hai mươi bảng, nói với anh ta thế,
và không bớt một xu nào nữa.
- Danh dự gia đình là danh dự gia đình.
- Thôi nào, đến lúc đi rồi.
Con muốn đi một đoạn
với chị Tess.
Con cũng thế, bây giờ chị ấy đi
để kết hôn với người anh họ lịch lãm của chúng ta.
Chị không muốn nghe chuyện đó nữa đâu.
Mẹ, sao mẹ lại nhét
những chuyện vô nghĩa thế vào đầu chúng?
Chị ấy sẽ làm việc cho một người họ hàng giàu có,
các con yêu quý...
... và giúp chúng ta kiếm đủ tiền
để có một con ngựa mới.
Mẹ ơi, con không muốn chị Tess của chúng con
trở thành một quý bà đâu.
(Phụ đề tiếng Anh thiếu 1 dòng)
Đừng giữ tay anh!
Ôm eo đi!
Hơi vô ơn đấy, em gái tinh ranh.
Sao lại buông anh ra khi em thấy an toàn?
Ông điên rồ đến nguy hiểm.
Anh nói, rất cá tính đấy.
Khi mọi người đang ở trên đỉnh đồi,
họ phải xuống bằng cách nào đó.
Nhưng chắc chắn không phải phi nước đại.
Thật vui khi được người đẹp
nhỏ bé và dũng cảm như em vặn vẹo.
Anh luôn phi nước đại xuống dốc.
Em không thể tự vỗ ngực để nóng máu được.
Nhưng có lẽ ông không cần phải
làm thế một lần nữa.
Có lẽ không.
Còn tùy.
Một nụ hôn trên đôi môi thắm
hoặc thậm chí đôi má đào...
... và anh sẽ đánh xe bằng tốc độ
của một con sên, danh dự đấy.
Nhưng em không muốn hôn, thưa ông.
Dừng lại, dừng lại, em xin ông!
Được rồi, làm như ông muốn.
Em không quan tâm.
Nhưng em nghĩ ông muốn che chở em,
như một người bà con.
Bà con chết treo ấy.
Em thật nhạy cảm
với một thôn nữ đấy.
- Ôi, mũ của em!
- Whoa, cậu bé.
Trông em còn đẹp hơn nếu không đội nó!
- Lên nào, nào. Lên đi em.
- Không, thưa ông.
- Em sẽ không đi với anh à?
- Không, em sẽ đi bộ.
Đến Trantridge ít nhất 4 dặm đấy.
Nếu là 20 dặm em cũng không quan tâm.
Cô coi chừng Dollop, tay quản gia ấy.
Gã là một con quỷ.
Không phải ông Alec.
Giành nửa đời mình trên lưng ngựa...
... và phần đời còn lại theo đuổi
những người như chúng ta.
Mẹ ông ta là một linh hồn già cả say sưa,
nhưng thực sự không gây rắc rối gì.
Ta thật sung sướng vì bà ấy bị mù.
- Bà d' Urberville's bị mù à?
- Mù tịt.
Họ thật của họ là Stoke.
Sao lại thế?
Đó là ý của bố ông Alec.
Ông đã mua họ này
từ một gia đình quý tộc sa sút...
... để mình trở lên quan trọng.
Chị đang làm gì thế?
Bà chủ đang chờ gà đấy.
Nhanh lên, tôi quên mất.
Nào, cô bắt con Phena đó...
... và con này.
Con đằng kia và con trắng.
Vậy, cô là người mới đến.
Ừ, gà của ta thế nào?
Đây là Strut.
Hôm nay nó có vẻ không ổn,
đúng không?
Nó sợ một người lạ bắt, ta đoán thế.
Và Phena?
Ừ, ừ.
Chúng hơi sợ hãi một chút.
Phải không, các con tội nghiệp của ta?
Không sao đâu.
Chúng sẽ sớm quen với cô thôi.
Cô có biết huýt sáo không?
Huýt sáo, thưa bà?
Có, huýt sáo theo giai điệu.
Một chút ạ.
Sau đó, cô sẽ phải luyện tập
hàng ngày.
Ta nghĩ rất nhiều về bầy gà của mình,
nhưng cũng phải xem xét bầy sẻ ức đỏ của ta.
Ta đã có một chàng trai trẻ,
người huýt sáo cho chúng rất hay,
nhưng anh ta đã đi.
Chúng đã bị bỏ rơi trong nhiều ngày.
Sáng nay cậu chủ Alec huýt sáo cho chúng,
thưa bà.
Nó à.
Nghệ thuật hay tự nhiên cũng không tạo ra
một thứ dễ thương hơn em, em họ Tess.
Khi thấy cái miệng xinh đẹp
thổi và huýt...
... mà không ra một âm thanh nào.
- Đó là một phần công việc của em, thưa ông.
- Không có gì. Anh sẽ dạy em.
Anh sẽ không chạm một ngón tay vào em.
Nhìn nhé? Anh sẽ dừng chính xác chỗ anh đang đứng.
Bây giờ em xem anh nhé.
Đừng mím môi quá chặt.
Làm như thế này này.
Thổi nhẹ nhàng.
Nhẹ nhàng.
Thử đi.
Không, không. Thử lại.
Một lần nữa.
Đó. Em sẽ xoay xở tốt đấy
bây giờ anh sẽ để em bắt đầu.
Nói cho anh biết, Tess,
em có thấy mẹ anh hơi kỳ quặc không?
Em hầu như không biết về bà, thưa ông.
Ừ, lúc này anh không được bà mến cho lắm.
Nhưng em sẽ được quý mến
nếu cư xử tốt với vật nuôi của bà.
Nếu em gặp bất kỳ khó khăn nào...
... đừng gặp Dollop...
... mà hãy gặp anh.
Sao? Cô không thích
một điệu nhảy sao?
Em mệt gần chết.
- Khi nào các anh về?
- Sớm, sớm thôi.
Này, người đẹp của anh.
Em đang làm gì ở đây
vào lúc đêm hôm này?
Em đang chờ những người khác, thưa ông...
... không nhớ rõ đường về nhà.
Anh chỉ có một cái yên ngựa.
Đến nhà trọ với anh.
Anh sẽ thuê một cái bẫy cho hai ta.
Không, không. Cảm ơn ông,
nhưng em hứa sẽ chờ họ.
Rất tốt. Em gái ngớ ngẩn.
Xin tự nhiên.
Cái gì đang chảy xuống lưng cô thế?
À, tôi biết rồi!
Đó là mật!
- Mày dám cười tao à, con ranh.
- Em không thể nhịn được.
Không cười nhiều hơn người khác.
Mày nghĩ mày là bà hoàng
của Trantridge...
... vì mày là thứ yêu thích nhất
của anh ta.
Cô ấy có nói gì đâu.
Để cô ấy yên.
Tao sẽ cho mày biết. Tao xứng đáng bằng hai mày
cái loại ra vẻ nho nhã kia.
Nếu tôi biết chị là loại người thế này...
... tôi không bao giờ hạ mình
chơi với chị.
- Tao sẽ cho mày thấy.
- Này, nông dân.
Chuyện gì om sòm thế?
Nhanh lên, nhảy lên ngồi cạnh anh.
Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa thôi!
- Chúng ta đang ở đâu?
- Đi qua The Chase.
The Chase?
Chắc chắn chệch đường của chúng ta rồi.
Khu rừng này là một trong những khu rừng
lâu đời nhất và đáng yêu nhất ở Anh, Tess.
Em không nghĩ nó xứng đáng
được ngắm...
... vào một đêm đẹp đẽ Chúa ban
như thế này sao?
Có, nhưng....
Không nhưng nhị gì. Có một cô gái đẹp.
Anh sẽ thành thật với em.
Anh đang hạnh phúc.
Anh đang cố gắng kéo dài giây phút này.
Lúc nãy em run rẩy đằng sau.
Bây giờ anh có thể cảm thấy hơi ấm của em
đang tỳ vào anh.
- Em vẫn còn lạnh?
- Không, bây giờ thì không.
Anh sẽ cho con ngựa
đi qua bên kia một chút.
Nó sẽ đi nhanh hơn
sau khi nghỉ ngơi.
Cho anh biết...
-... chuyện gì xảy ra với con ngựa của cha mẹ em?
- Họ không còn ngựa nữa.
Họ đã có từ thứ hai tuần trước.
- Ông đã...?
- Thứ lỗi cho anh vì đã nhắc đến chuyện đó.
Anh nghĩ bố mẹ em
sẽ viết thư cho em.
- Em không biết phải nói gì nữa.
- Không có gì.
Anh biết, với bố em có một con ngựa mới
quan trọng như thế nào.
Thật đấy.
Bố em nên cảm ơn em.
Em rất biết ơn ông.
Thực sự biết ơn.
Nhưng em gần như không muốn
ông làm thế.
Vâng, em gần như không muốn.
- Đó là một sự sỉ nhục à?
- Ồ, không.
Em chắc chắn ông rất tử tế.
Từ khi em đến với chúng tôi,
anh đã sống trong đau khổ.
- Vậy ngày mai em sẽ đi, thưa ông.
- Thật vô lý.
Anh không muốn em đi.
Đó là điều cuối cùng anh muốn.
Còn chút hy vọng nào cho anh không?
Không một chút gì sao?
Tess.
Anh sắp chết vì em.
Em không thấy sao?
Thứ lỗi cho em.
Ôi, làm ơn tha thứ cho em.
- Ông có đau không?
- Không, không có gì. Không có gì.
Ông đang chảy máu.
Ôi, Chúa ơi.
Sao em lại có thể làm thế cơ chứ?
Anh đây.
Đừng ngốc thế chứ.
Mở cửa đi.
Em đang bắt anh làm ồn, Tess.
Mẹ anh thính lắm.
Bà sẽ nghe thấy.
Đủ rồi đấy, em yêu.
Mở ra.
Sao lẻn đi...
... như kẻ trộm thế?
Và vào sáng sớm thế này?
Không ai có thể ngăn em đi.
Ít nhất để anh đưa em về nhà.
Trừ khi em quan tâm đến việc quay lại.
Em sẽ không thể trở lại.
- Vì sao em khóc?
- Em chỉ nghĩ...
... Em được sinh ra ở đó.
Ừ, tất cả chúng ta
đều được sinh ra ở đâu đó.
Em - em ước gì mình chưa bao giờ được sinh ra.
- Ở đây hoặc bất cứ nơi nào khác.
- Em u sầu ngớ ngẩn, Tess.
Em có thể giữ riêng vẻ đẹp của mình
đủ để chống lại bất kỳ người phụ nữ nào.
Nữ hoàng hay thường dân.
Anh nói với em như một người thực tế
người muốn điều tốt cho em.
Nếu khôn ngoan, em sẽ cho thế giới thấy
vẻ đẹp rạng rỡ...
... trước khi phai tàn.
Tại sao không sống hết mình?
Chúng ta không đối xử tệ với nhau chứ?
- Thời gian qua em đã mù quáng, đó là tất cả.
- Đó là những gì tất cả phụ nữ đều nói.
Sao ông dám nói thế?
Tất cả những gì phụ nữ nói,
vài phụ nữ cảm thấy thế nào,
ông đã bao giờ trải qua chưa?
- Được rồi. Anh thừa nhận mình đã sai.
- Làm ơn, hãy dừng lại.
Em muốn xuống đây.
Anh rất tệ, anh đoán thế.
Rất nhiều thói xấu chết tiệt.
Anh bẩm sinh đã xấu thói,
và anh đảm bảo sẽ chết rất tệ.
Nghe này, Tess...
... nếu xảy ra hoàn cảnh gì,
em hiểu chứ?
Nếu em vướng vào những rắc rối,
những khó khăn nhất...
... chỉ cần gửi cho anh một dòng,
và em sẽ có bất cứ thứ gì em cần để quay lại.
Em thực sự không trở lại sao?
Tạm biệt, em họ bốn tháng của anh.
Tạm biệt.
Tess?
Thật vô ích khi cô ấy giả vờ ghét nó...
... và muốn bên cạnh nó trong nhà thờ.
Cô ấy yêu con mình.
Đứa bé đáng thương.
Nó không được thế giới này đón nhận.
Xin chào, ông Durbeyfield.
- Ông đến có việc gì?
- Việc gì à?
Đứa trẻ. Tôi phải rửa tội cho nó
trước khi Chúa ôm nó vào lòng.
Ông đang nói về đứa trẻ nào?
Tất cả con tôi đã được rửa tội.
Ông nên biết thế.
Durbeyfield, đừng đùa với Đấng Toàn Năng.
Tôi không đùa, thưa ông, tôi làm việc!
Tôi làm việc! Như một con vật trên cánh đồng.
Ông có thể nhắn với Đấng Toàn Năng
tôi nói thế.
- Cháu tôi chết mất.
- Đáng ra bà nên cẩn thận hơn.
Dù muốn hay không, Jack,
đứa bé đó đã ra đời.
Nó ở đây, dưới mái nhà của ông.
- Không đúng sự thật.
- Bố, hãy minh mẫn.
Vì lòng trắc ẩn, hãy để mục sư vào!
Ông ta sẽ không đặt chân vào ngôi nhà này.
Hãy bước qua xác tao!
Tên tao đã đủ ô nhục lắm rồi.
Vì lòng bao dung của Chúa, hãy thương xót.
Hãy thương xót đứa bé.
Hãy trút giận lên con.
Nhưng hãy thương xót con của con.
Đứa bé của con.
Con muốn hỏi vài điều, thưa cha.
Ừ, nói đi, cô gái. Ta đang lắng nghe đây.
Mỗi chúng ta đều chia sẻ nỗi buồn
trong cơn hoạn nạn của con, con ta.
Tất cả chúng ta đều là một phần
trong cơ thể đau khổ của Chúa.
Con trai con đã được rửa tội.
Rửa tội? Ai làm?
Con làm, đêm qua.
Con đã theo những thủ tục gì?
Con đánh thức tất cả các em con dậy...
... và yêu cầu tất cả
quỳ xuống cầu nguyện.
Liza -Lu cầm cuốn sách cầu nguyện đang mở.
Một ngọn nến nhỏ.
Và sau đó?
Sau đó, con giữ con mình thế này
trên chậu rửa.
Ừ.
Con nhỏ ít nước lên trán đứa bé,
và con nói:
"Ta làm phép rửa tội cho con...
... nhân danh Cha,
Con và Thánh thần. "
- Con có làm dấu thánh giá không?
- Vâng, con cũng làm thế.
Liệu có giống như cha
nếu cha rửa tội cho đứa bé?
Trước mặt Chúa, ý con là thế.
Phải, con yêu của ta.
Nó sẽ giống nhau.
Vậy cha sẽ cho nó
được chôn cất theo nghi lễ Thiên chúa giáo?
Đó là chuyện khác.
Chuyện khác? Tại sao ạ?
Ừ, tổng thể sẽ liên quan đến cả làng.
Không chỉ có hai chúng ta,
con hiểu không.
Cha sẽ không làm thế, thưa cha?
Dù chỉ một lần?
Ta xin lỗi.
Con cầu xin cha, xin cha làm ơn.
Ta đã nói với con rồi.
Đó là đòi hỏi quá nhiều.
Vậy con không yêu cha nữa.
Sẽ không bao giờ con đến
nhà thờ của cha nữa.
Không bao giờ.
Không bao giờ!
- Này, ông Crick.
- Hả?
Cái gì, đã đến đây rồi à?
Chúng tôi không mong cô đến trước ngày mai.
Từ đây đến Weatherbury khá xa đấy.
- Marlott, thưa ông. Cháu từ Marlott đến.
- Phải, Marlott.
Ừ, còn xa hơn nữa.
Cô có chịu đựng được ở đây không?
Nó khá thoải mái
cho đám thô lậu...
... nhưng chúng ta không sống
trong một hộp dưa chuột bao tử.
Cháu đã quen với việc đó.
Tôi đã từng biết một phần quận của cô
từ khi tôi là một cậu bé.
Tốt. Đến đây.
Ừ, cô sẽ muốn nghỉ ngơi một lát
và ăn chút thức gì đó.
Cháu muốn bắt đầu luôn,
cháu đã sẵn sàng.
Ôi, thôi nào.
Cô phải đói chứ.
Không, cảm ơn.
Một ít sữa là đủ.
Vâng, nếu cô có thể nuốt,
cứ thế đi.
Đó là thứ mấy năm nay tôi không động đến.
Nó cứ như chì trong ruột tôi vậy.
Tôi nghĩ mấy con vật này
không cho tất cả số sữa chúng có.
Đó là do có một tay mới trong chúng ta.
Tôi đã biết trước nó sẽ xảy ra.
Họ cho rằng vào lúc đó
sữa đi lên sừng chúng.
Bất cứ ai cũng sẽ nghĩ chúng ta
quay trở về thời Trung Cổ.
Có vẻ tôi không tiến bộ nhiều.
Nhẹ nhàng thôi, thưa ông. Nhẹ nhàng.
Whoa, nào.
- Làm được thế là kỹ năng , không phải sức mạnh.
- Và các ngón tay đau nhức của tôi nói cho tôi biết.
Bà Crick rất tự hào đến vắt sữa
với chúng ta, và đó là thực tế.
Tuy nhiên, vẫn còn phải lo lắng một chút.
Và chúng ta ăn như gà chọi.
Không, ở đây cậu sẽ thích nó.
Ông Crick, ông ấy là một người rất tử tế.
Chỉ là sở thích thôi. Ông có
ghế riêng cho gia đình trong nhà thờ.
♪Dairyman *** all the week
On Sundays, Mr. Richard Crick ♪
Ai đang chơi vậy?
Ông Clare.
Ông Clare.
Ông ấy học vắt sữa.
Angel Clare, ông ấy được gọi thế.
Angel.
Đó không phải tên phổ biến.
Ông ấy chẳng bao giờ nói với chúng ta,
thật đáng tiếc.
Tại sao?
Ông ta coi khinh thường dân?
Hoàn toàn ngược lại.
Ông thường chế giễu các gia đình lâu đời.
Khá đơn giản.
Ông là con trai một Mục sư
với tâm hồn nông dân.
Ông ấy đã thử việc tại trại cừu.
Bây giờ ông ấy đang học vắt sữa
với ông Crick.
Nhưng ông ấy chống đối gì
với những gia đình cũ?
Ông nói rằng họ...
... cổ lỗ.
Đó là linh hồn cô đang cố trốn thoát.
Đó là bánh mì, thế thôi.
Không, đó là khi ông hắt hơi,
như ông đang muốn thổi linh hồn của mình đi.
Như tôi thấy, không có linh hồn nào
có thể rời bỏ thân xác trước khi cơ thể chết.
Chuyện gì xảy ra nếu một người
rơi vào trạng thái hôn mê, ông chủ Crick?
Vâng, đó là vấn đề khác.
Linh hồn tồn tại bên trong bạn,
nhưng bạn không thể cảm thấy nó.
Nhưng đôi khi ta có thể làm cho
linh hồn rời khỏi cơ thể chúng ta.
Sau đó thì sao, cô gái?
Chỉ nằm trên cỏ vào ban đêm...
... và nhìn thẳng vào vài ngôi sao sáng.
Và nhìn chằm chằm vào nó
với tất cả sức lực của mình.
Và từ từ, ông sẽ cảm thấy
mình đang rơi vào bầu trời...
... cách cơ thể mình hàng dặm...
... mà dường như ta không
cần thứ gì nữa.
Tess!
Sao lại bỏ chạy thế?
- Em sợ à?
- Không, thưa ông. Không phải ngoài này. Không.
- Nhưng em sợ gì bên trong à?
- Trời, có.
Về cái gì?
Em không thể nói chính xác được.
Sữa bị chua à?
Không.
Sợ hãi cuộc sống, nói chung thế?
Vâng, thưa ông.
Tôi cũng thế. Rất thường xuyên.
Cuộc sống là một câu đố. Cô nghĩ thế không?
Có lẽ...
... bây giờ ông diễn đạt theo cách đó.
Vô ích thôi. Sẽ không được.
Nếu vẫn tiếp tục,
tôi sẽ phải gọi Conjurer Trendle.
Tôi không nói rằng tôi tin ông ta, nhớ đấy.
Nhưng nếu không hoạt động,
tôi phải cố thử thôi.
Ai đó ở đây đang yêu, tôi chắc đấy.
Điều đó có thể gây ra việc này, tôi đã nghe nói thế.
Conjurer Fall,
ở gần Casterbridge.
Ông ta rất khéo tay
từ khi tôi còn là một cậu bé.
Thật đáng tiếc.
Bây giờ ông ấy đang bị giun ăn.
Ông nội tôi thường đến
Conjurer Mynterne tại Owlscombe.
Nhưng gần đây không có nông dân nào
giống ông ấy nữa.
Ai đó đang yêu, tôi nói với ông thế.
- Có chuyện gì vậy?
- Máy làm khô bơ không hoạt động.
- Tại sao vậy?
- Theo ý tôi...
Hôm nay nóng quá.
Tôi nghĩ tốt hơn tôi nên ra ngoài.
Họ nói nó xảy ra
khi người ta yêu.
Tôi nhớ hồi còn con gái....
Đừng xô đẩy.
Trông ông ấy rất buồn.
Ông ấy đang nghĩ gì nhỉ?
Ừ, không phải việc của chúng ta.
Cậu có thể tin thế.
Cậu là một người thích hợp để nói chuyện đấy, Izz.
- Tớ đã thấy cậu rồi.
- Cậu thấy gì?
Đó là hôm trước.
Tớ thấy cậu hôn bóng ông ấy.
Ông ấy lại quay lại này.
Đôi mắt thân yêu....
Khuôn mặt yêu quý....
Ông Clare yêu quý.
Thật là khủng khiếp khi nghĩ ông ấy
sẽ không bao giờ cưới bất kỳ ai trong chúng ta.
Nhiều khả năng, ông ấy sẽ yêu cầu chúng ta vắt sữa
con bò của mình rất nhiều lần trong năm.
Chúng ta phải làm gì đây?
Chúng ta phải xếp đá làm đường.
Chúng mình sẽ muộn mất.
- Ông ấy đến nhà thờ không?
- Không, không bao giờ.
Mình ước ông ấy sẽ đến.
Các cô trông như con mèo sợ nước.
Ngày Chủ nhật của chúng em là trên hết, thưa ông.
Rất tốt. Tôi sẽ đưa cô qua nguyên vẹn.
Không, không, em quá nặng.
Vô nghĩa. Tôi có thể mang
tất cả bốn cô cùng một lúc.
Ôm tôi nhé. Thế đó.
Tớ nên vòng tay quanh cổ
và nhìn vào mắt anh ấy.
Không có gì trong đó đâu.
Sẽ có lúc cho tất cả mọi thứ
dưới thiên đàng.
Thời điểm để hôn và thời điểm để âu yếm.
Thật xấu hổ với cậu, Izz.
Đó là trong Kinh thánh.
Tớ luôn chú ý đến những câu thơ hay nhất
trong nhà thờ.
Nếu ông muốn giúp em,
có lẽ em có thể men theo cạnh đường.
Tess.
Tôi đã đưa ba phần tư rắc rối đi
vì chỉ muốn mình em.
Nó tức giận. Nó không hiểu gì.
Nó sẽ đá đổ thùng.
Thứ lỗi cho anh, Tess yêu quý.
Anh không biết chuyện gì xảy ra với anh.
Chỉ có một lý do thôi.
Anh yêu em.
Đúng, anh yêu em.
Angel?
Angel.
Xin chào, Mercy. Thứ lỗi cho anh.
Anh không nhìn thấy em.
Tha thứ cho anh.
Chào mừng anh về nhà.
- Em khỏe không?
- Rất tốt.
Tạ ơn Chúa. Em thấy anh thật rạng rỡ
và khỏe mạnh.
Không khí trong lành, có lẽ thế.
Anh đến để nghỉ ngơi
với các em anh à?
Họ đến đây à? Anh không biết.
Không, anh chỉ đến thăm cha mẹ một chút
có một số việc gấp cần giải quyết.
Vậy em sẽ không giữ anh nữa.
Dù sao em cũng phải trông
lớp học Kinh thánh.
(Tiếng Pháp) ,
Tạm biệt anh, Angel.
- Angel!
- Angel! Con trai mẹ.
Con xin lỗi bố. Con không có thời gian
báo trước con sẽ đến.
Có lẽ con đã quên mất cách viết.
Bằng một cây bút, nhớ chưa?
Con mang đến cho bố mẹ
mấy món ngon của trang trại.
Bánh pudding đen
và một chai rượu mật ong.
Bánh pudding đen à?
Sự thật là bố mẹ đã hối hận...
... khi ít nghe tin tức về con.
Bố phải thua anh ấy thôi.
Dùng tất cả thời gian của mình
với cừu và gia súc...
... gần gũi hơn với thiên nhiên
nhưng xa thêm trường Oxford.
Bố sẽ nhắc con, Felix...
... một nền tảng giáo dục đại học
không có ý nghĩa gì...
... trừ khi nó góp phần
vinh danh Thiên Chúa.
Nó cũng góp phần
vinh danh con người.
Chỉ ở vị trí thứ hai thôi.
Anh học nghề đến đâu rồi?
Nó sắp kết thúc.
Còn gì giá trị hơn tinh thần thanh khiết.
Phải vậy không, bố?
Cả hai đi đôi với nhau, con trai ta.
Bố cho chúng em biết
anh có ý định lập nghiệp.
Ừ.
- Ở phần nào của thế giới?
- Anh không biết nữa.
Có thể các thuộc địa.
Chúa giúp chúng ta.
Nó sẽ hợp với loại nuôi trồng
trong tâm trí anh.
- Thuộc địa nào?
- Sự lựa chọn khá rộng.
Hoặc con có thể định cư ở nước ngoài.
Một số nơi cấp đất cho người nhập cư
rất thuận lợi.
Brazil, ví dụ thế.
Vẫn chưa hết ngạc nhiên.
Vẫn chưa định cư ở đâu hết.
Anh đến đây để bàn bạc về nó đây.
Nó nằm trong những việc khác.
Chúng ta sẽ dùng chút
mật ong thơm ngon của bà Crick chứ?
Ô, con xin lỗi, con quên mất.
Rượu mạnh là gốc rễ của mọi tội lỗi.
Nào con trai, nói chuyện riêng tư
của con cho bố mẹ nghe đi.
- Có chuyện gì nghiêm trọng à?
- Không nghiêm trọng, nhưng rất quan trọng.
Sự thật là...
... bố mẹ có nghĩ rằng giờ là lúc
con nên kết hôn?
Ừ, thực đấy, con trai. Đúng, thật đấy.
Bố mẹ đã tranh luận
cùng một câu hỏi.
Thật ạ? Và bố mẹ ủng hộ người vợ kiểu nào...
-... Cho một nông dân tài năng như con?
- Người Kitô giáo thực sự, một phụ nữ tôn kính Chúa.
Là người sẽ giúp đỡ
và an ủi con trong tất cả mọi việc.
- Phần còn lại là chuyện nhỏ thôi.
- Đừng ngần ngại, con trai thân yêu.
Đừng ngần ngại?
Hãy kết hôn với người mà trái tim con
khao khát: Mercy Chant.
Có thể cô ấy say mê
trang hoàng nhà thờ quá mức...
... với các đồ linh tinh rẻ tiền, hoa,
đăng ten vụn và tương tự...
... nhưng đó chỉ đơn thuần là một sở thích nữ tính.
Nó sẽ hết thôi.
Mercy là một cô gái trong trắng và đức hạnh.
Ồ, vâng. Con biết cô ấy trong trắng
và đức hạnh.
Nhưng lòng trung thực bảo con báo cho bố mẹ
rằng con có kế hoạch khác.
- Các kế hoạch khác?
- Rất nhiều ạ.
Marry Chant hợp với bố mẹ
hơn là với con.
Con không nghi ngờ gì về phẩm chất cô ấy.
Con đang nói về khuynh hướng của riêng con.
Con trai yêu của mẹ!
Angel, hãy nhớ
con đang nói chuyện với cha mẹ con.
Con biết điều đó.
Con đã biết về người phụ nữ
con định kết hôn.
Tên cô ấy là Teresa Durbeyfield.
Bố, mẹ, con tôn trọng bố mẹ.
Con cũng tôn trọng Mercy Chant
và không nghi ngờ gì...
... dù bố mẹ có giúp hay không,
cô ấy sẽ tìm được một người chồng xứng đáng.
Đối với con...
... tâm trí con đã quyết.
- Anh đây rồi.
- Tess.
Bây giờ anh muốn hỏi em điều này.
Em sẽ làm vợ anh chứ?
Anh yêu em bằng cả trái tim
và tâm hồn mình.
Nhưng chuyện gì vậy?
Em....
Em không thể....
Em không thể làm vợ anh.
- Em không yêu anh sao?
- Ồ, có chứ. Vâng.
Em muốn thuộc về anh
hơn bất cứ ai trên thế giới.
Nhưng tha thứ cho em.
Em không thể cưới anh.
Đó là Chúa nhân từ, người đã xếp đặt
chàng trai trẻ đẹp con vị mục sư
trên đường con đi.
Con phải tin thế.
Nhưng đối với câu hỏi của con...
... mẹ nói với con nó khá riêng tư
và nặng nề...
... vì thế đừng nói một lời
về rắc rối đã qua của con.
Không một lời nào, con gái của mẹ,
không một lời nào với cậu ấy.
Mẹ, mẹ....
Tess, tại sao ý tưởng
trở thành vợ anh...
-... làm em phật lòng?
- Nhưng em chưa bao giờ nói thế.
Nó sẽ an ủi em rất nhiều.
- Chỉ đơn giản là em không thể.
- Tại sao?
Em có người khác à?
Anh không xứng đáng được biết sự thật sao?
- Sao?
- Không phải bây giờ.
- Vậy khi nào, để sau à?
- Để sau.
Nhưng tại sao?
Em sẽ cho anh biết khi chúng ta về nhà.
Khi anh biết, có thể anh không còn yêu em nữa.
Hãy để em chờ đợi đến lúc đó.
Người Luân đôn sẽ uống chúng
vào bữa sáng ngày mai à?
Có, nhưng pha loãng,
trong trường hợp nó bốc lên đầu.
Chúng ta chưa bao giờ thấy những người lạ này....
Trước đây anh đã gặp em rồi,
anh biết không?
Anh đã gặp à?
Anh đã không khiêu vũ với em.
- Đó là ở Marlott.
- Tất nhiên.
- Thật không thể tin được.
- Bây giờ anh nhớ rồi à?
Tessy, Tessy....
- Nào, cô gái của anh.
- Vâng.
Có thể không bao giờ em đủ can đảm
để kể anh nghe câu chuyện của em.
Sau đó để ăn ý với câu chuyện quý báu của em.
Anh sinh ra ở nơi nào đó
và vào năm nào đó
Em được sinh ra ở Marlott...
... và lớn lên ở đó.
Khi rời trường, em học lớp sáu.
Họ nói em sẽ là
một giáo viên giỏi.
Nhưng gia đình em có rắc rối.
Bố không còn là công nhân giỏi.
Ông uống rượu, và em...
Cha mẹ em, họ....
Sau đó có chuyện xảy ra.
Một thứ gì đó
thay đổi đời em. Em....
Họ....
Họ phát hiện ra
chúng em không phải họ Durbeyfields...
... mà là d' Urbervilles.
Nào, tiếp đi.
Vâng, thế đó.
Cái gì?
Vâng, d' Urbervilles
là một dòng họ lâu đời.
Anh biết.
Trên thông tin về...
... dòng họ đó
mẹ em nghĩ rằng....
Họ đã gửi....
- Em đã có một...
- Một cái gì?
Em đã nói anh ghét các dòng họ lâu đời.
Và đó là tất cả những rắc rối?
Không vấn đề gì, Tess.
Hãy nói em sẽ làm vợ anh.
Nói đi, Tess. Nói đi, tình yêu của anh.
Vâng, vâng, vâng.
Tuổi trẻ của em...
... người giản dị của em...
... và xa lạ
trong hoàn cảnh của em...
... có thể làm giảm tội lỗi của em.
Nhưng từ khi em bận tâm về nó...
... Em có tội.
Em phải chịu tội...
... vì Chúa thấy phù hợp
để đưa con em đi.
Nếu những gì em vừa viết...
... không thể thốt qua đôi môi em
với sự hiện diện của anh...
... khi em đã lặp đi lặp lại
cả nghìn lần trong trái tim em...
... đó vì em sợ
mất anh mãi mãi.
Với tình yêu của anh...
... Em vượt qua sợ hãi
và mang cho anh bức thư này.
Khi anh nhận được, Angel...
... anh sẽ nắm phần còn lại
cuộc đời em trong tay anh.
Em hy vọng...
... Em run rẩy...
... Em yêu anh.
Tess.
Em yêu.
Hạnh phúc dường như dựa trên
tính phàm ăn của anh.
Anh sắp chết đói.
(TƯ BẢN-Các Mác)
Ôi, nhìn kìa! Họ đang đến!
Nhanh lên, nhanh lên, bà Crick!
Họ sẽ vượt chúng ta đến nhà thờ trước!
Angel!
Angel, làm ơn, em phải nói với anh.
Chuyện gì thế?
Em muốn thú nhận tất cả lỗi lầm
trong quá khứ của em. Tất cả!
Để sau đi, em yêu. Sau khi chúng ta đã kết hôn
chúng ta sẽ nói với nhau tất cả mọi chuyện.
Anh cũng phải thú nhận
một số thiếu sót của riêng mình.
Ta yêu cầu và giao trách nhiệm cho hai con...
... các con sẽ phải trả lời
như trước ngày phán quyết khủng khiếp...
... nơi những bí mật của trái tim
được tiết lộ.
Nếu một trong hai con biết
bất kỳ trở ngại nào...
... có thể không hợp pháp
để tiến tới hôn nhân...
... các con hãy thú nhận ngay bây giờ.
Con có đồng ý người phụ nữ này
là người vợ hợp pháp...
... sống cùng nhau sau lễ nghi của Chúa...
... trong giai đoạn thiêng liêng của hôn nhân?
Hãy yêu, an ủi,
tôn vinh và bảo vệ cô ấy...
... trong lúc ốm đau cũng như khỏe mạnh
và từ bỏ mọi thứ khác...
... để sống cùng cô ấy,
đến khi cái chết chia lìa đôi lứa?
Con đồng ý.
Chào mừng ông bà.
Ông Plunkett bảo tôi
ở nhà tiếp đón ông bà.
Căn phòng ông bà thuê
ở tầng trệt...
... nhưng ông Plunkett phải đến Manchester...
... do đó ông bà sẽ có cả ngôi nhà
cho riêng mình.
Ông bà sẽ thấy thoải mái ở đây.
Ngôi nhà có chiều hướng hơi ẩm ướt.
Nhưng sáng nay tôi đã đốt lửa trong phòng khách.
Còn thực phẩm, xem nào,
tôi đã chuẩn bị đồ ăn nguội cho bữa tối.
Và kèm theo một chai rượu vang ngon.
Ngày mai, nếu ông bà muốn...
... Tôi sẽ mang lại cho ông bà một ít
rượu táo tuyệt vời của chồng tôi. Ông ấy tự làm đấy.
Các phòng bình thường.
Phòng ngủ của ông bà.
Một bất ngờ nhỏ, thưa bà.
Tôi mạn phép. Con trai tôi chặt nó
trong rừng. Đó là chiếc giường tốt.
Tôi nghĩ ông bà sẽ thích.
Và bây giờ tôi sẽ để ông bà với nhau.
Tạm biệt.
Đâu là tay anh và đâu là tay em?
Tất cả đều là của anh.
Em mở đi.
Của em đấy.
Đồ trang sức của gia đình.
- Chúng giành cho em à?
- Tất nhiên.
Thật sao?
Đeo đi.
Đeo luôn đi.
Chúa ơi, em đẹp biết bao.
Hãy đến và xem đi.
Anh phải thú nhận một điều,
tình yêu của anh.
- Anh có gì phải thú nhận à?
- Tại sao không?
Em đánh giá anh quá cao rồi.
Nghe này.
Anh muốn em tha thứ cho anh...
... và đừng giận anh
vì trước đây không nói cho em biết.
Anh không nói gì vì sợ mất em.
Anh sẽ nói ngắn gọn, em yêu.
Không lâu trước khi chúng ta gặp nhau...
... anh sống ở Luân đôn một thời gian.
Ở đó...
... anh đã gặp một người phụ nữ
lớn tuổi hơn mình.
Đó là quan hệ sai trái.
Một chuyện buồn.
Nó đã kết thúc sau vài tuần.
Đó là tất cả những gì phải nói.
Em có tha thứ cho anh không?
Angel....
Em thật tốt bụng và cao quý.
Anh đã sợ em nổi giận.
Em cũng có một lời thú nhận, Angel.
Một chuyện đại loại thế.
Nói với anh ở bàn ăn. Chúng ta sẽ nói chuyện
trong bữa ăn tối. Anh đói rồi, em đói không?
Em đã nói với anh...
... Em cũng có lời thú nhận như của anh.
Thú nhận gì thế?
Em sẽ nói ngắn gọn.
Họ anh ta là d' Urberville.
Như em.
Alexander d' Urberville.
Gia đình anh ấy đã mua tước hiệu.
Họ thật của họ là Stoke.
Số phận đã đưa em đến làm việc...
... với những người họ hàng giả
khác xa lối sống dân dã của em.
Alec....
Alexander...
... đã lợi dụng em...
... dựa vào sức mạnh của mình
và nỗi sợ hãi của em.
Em đã trở thành tình nhân của anh ta
trong tuyệt vọng.
Không có tình yêu.
Như anh...
... chuyện buồn của em đã kết thúc
sau vài tuần.
Em có con...
... nhưng đứa bé mất sớm.
Cuộc sống của em bị hủy hoại
cho đến ngày em gặp anh.
Anh ra ngoài đây.
Anh không tha thứ cho em?
- Em đã tha thứ cho anh, Angel.
- Ừ, anh biết.
Nhưng anh....
Anh không tha thứ cho em?
Em đã từng là một người.
Bây giờ em đã khác.
Thật đau xót.
- Angel?
- Thật đau xót.
Angel, anh cười thế là có ý gì?
Sao anh có thể nói chuyện với em kiểu này?
Nó làm em sợ.
- Sao anh làm thế?
- Em không phải người phụ nữ anh yêu.
- Vâng, vậy sau đó em là ai?
- Một người phụ nữ khác trong hình dạng của cô ấy.
Anh ấy nói....
Anh ấy nói mình không phải
người phụ nữ anh yêu thương...
... mà là người phụ nữ khác trong hình dạng của mình.
Angel! Angel, làm ơn.
Em chỉ là một đứa trẻ...
... một đứa trẻ khi xảy ra chuyện đó.
Em không biết gì về đàn ông.
Em thật đáng thương.
Anh chấp nhận em.
- Vậy anh không tha thứ cho em.
- Anh tha thứ cho em.
Nhưng tha thứ không phải là tất cả.
Và cũng không yêu em nữa?
Anh không thể không liên hệ
đến sự thiếu kiên quyết của em...
... với sự sa sút của gia đình em.
Dòng họ sa sút bao gồm
thiếu ý chí và hành vi suy đồi.
Anh nghĩ em là một đứa trẻ hoang dã.
Nhưng em là người cuối cùng trên đường
thoái hóa của giới quý tộc.
Bữa sáng đã sẵn sàng.
Anh có thể giải thoát khỏi em.
Em vừa nói gì?
Anh có thể giải thoát khỏi em.
Bằng cách ly dị em.
Chúa ơi.
Sao em có thể nghĩ đơn giản thế?
Em gần như một đứa trẻ,
quá non nớt.
Quá dốt nát, anh đoán thế.
Để đó!
Em là vợ anh, không phải đầy tớ.
Em là vợ anh...
... nhưng anh không muốn
sống với em.
Ý anh là muốn đi à?
Anh không thể ở lại
mà không khinh thường mình.
Và còn tồi tệ hơn,
mà không khinh em.
Làm sao chúng ta có thể sống với nhau
trong khi người đàn ông đó vẫn tồn tại?
Anh ta là người chồng đương nhiên của em...
chứ không phải... anh.
Em có thể thành thật để nói anh ở lại?
Không.
Nhưng hoàn toàn cần thiết
khi một người trong chúng ta vẫn còn ở đây...
... để tránh một vụ bê bối.
Ít nhất chúng ta phải giữ thể diện.
Ồ, vâng, chúng ta phải giữ.
Nhưng em sẽ làm gì?
- Em có thể về nhà.
- Em chắc không?
Vâng. Nếu anh bỏ em lại,
em sẽ về nhà.
Nên thế đi.
- Đến Cross in hand rồi, thưa ông.
- Vâng, tôi biết.
Đi nào.
Nào, chúng ta hãy rõ ràng về việc này.
Chúng ta không còn tức giận trong lòng,
cho dù chuyện gì đã xảy ra...
... giữa chúng ta mà hiện giờ
anh không thể chịu đựng.
Anh sẽ cho em biết nơi anh đi,
và nếu anh nghĩ anh có thể chịu đựng được...
... nếu có khả năng,
anh sẽ đến tìm em.
Em sẽ chờ.
Cho đến lúc đó, tốt hơn em đừng cố
trở về với anh.
Cho đến lúc đó, em không trở về với anh.
Đúng thế.
- Em có thể viết thư cho anh không?
- Ồ, có chứ.
Nếu em bị bệnh hoặc cần bất cứ điều gì.
Chúc một ngày tốt lành, ông Clare!
Tôi mang đến cho ông một số hàng tạp phẩm.
Có một con gà,
ít xúc xích, một số thịt xông khói.
- Cảm ơn bà rất nhiều.
- Tôi đem một ít bơ...
-... Một ít bột mì, trứng...
- Quá nhiều.
Cặp mới cưới lúc nào cũng đói, thưa ông.
Từ đêm nay trở đi,
tôi sẽ tự nấu ăn cho mình.
Sự thật là, bà thấy đấy,
đôi lúc tôi không cần nhiều.
Vì trên thực tế, tôi ở một mình
trong một hoặc hai ngày.
Vợ tôi có nghĩa vụ
về thăm cha mẹ.
Trời ơi.
Ai trong gia đình ốm à?
Không phải đâu.
Nó đã được thu xếp từ trước.
Còn về phần tôi,
trong khi bà Clare đi vắng...
-... Tôi sẽ nói chuyện với bà sau.
- Tôi để cái giỏ lại nhé?
Thế à, hôm nay sẽ dùng giỏ này.
Cảm ơn nhiều.
Em chỉ ghé qua trên đường về nhà, thưa ông.
Em chỉ muốn chúc tốt lành.
Ông và bà Clare.
Bà ấy không có ở đây.
Tôi sắp đi, như cô thấy đấy.
Tôi sẽ rời nước Anh.
Tôi đã quyết tâm đi đến Brazil.
- Brazil ư?
- Phải.
Vâng, sau đó xin vui lòng nhắn bà Clare
em hy vọng cuộc hành trình hợp với bà ấy.
Hiện giờ cô ấy chưa đi.
Tôi sẽ đi trước để xem xét nơi đó...
... và xem cuộc sống ở đó thế nào.
- Retty thế nào?
- Ôi, khỏe hơn bao giờ hết.
- Và Marian?
- Marian nghiện rượu, thưa ông.
- Thật sao?
- Vâng. Ông Crick đã đuổi chị ấy.
Còn cô, Izz, cô khỏe không?
Khi ông đi, thưa ông, em sẽ ra sao?
Đó, đã nói ra được rồi.
Tạm biệt ông.
Tạm biệt, Izz.
Izz!
Nếu bây giờ tôi yêu cầu em
đi với tôi...
... đến Brazil với tôi...
... câu trả lời của em là có?
Đi với ông, giờ phút này
em sẽ bỏ lại tất cả mọi thứ.
Em biết nó có nghĩa gì
trong con mắt xã hội không?
Em sẽ không quan tâm.
Em yêu tôi nhiều không?
Em... Em đã luôn yêu ông.
Hơn Tess?
Không.
Không hơn chị ấy.
Không ai có thể yêu ông hơn Tess.
Chị ấy đã trao cuộc đời mình cho ông.
Em không thể hơn được.
Tất cả là phù hoa.
- Xin chào, người đẹp của tôi.
- Chào ông.
Khá muộn cho một cô gái
đi một mình trên đường.
Em bị lạc đường à?
Lên đây ngồi cạnh tôi,
và tôi sẽ đưa em đi một quãng.
Sao em tránh người khác thế.
Lên xe với tôi, tôi nói rồi.
Nhưng tôi biết cô rồi.
Cô là cô ả ưa thích
của ông Stoke d' Urberville's!
Cô đừng quá tự hào
vì làm ông ta ngỏng một chân lên, hả?
Con đĩ!
Đúng Tess bé nhỏ của mẹ rồi!
Búp bê tội nghiệp, trông con lôi thôi quá.
Con lạnh quá.
Đây.
Uống thứ này vào.
Nó sẽ làm con ấm tận xương.
Nào, tình yêu của mẹ, uống đi.
Phải sống chứ.
Con đừng bắt mình đi nữa.
Thậm chí cuối cùng vận rủi cũng qua thôi.
Hứa với mẹ đi.
Con không thể tiếp tục.
Ngày mai con sẽ thấy khá hơn.
Ôi, không, con không thể tiếp tục nữa.
Con muốn....
Nếu đủ can đảm, con muốn chết.
Đừng nói vớ vẩn thế.
Sao không về với mẹ sớm hơn?
Mẹ sẽ giang tay đón con,
con gái mẹ.
- Ở đây có việc làm không?
- Ở nơi tồi tệ này ư?
Luôn luôn có việc ở đây
nếu họ có thể chịu đựng được.
Lại đây. Con dùng một chút
súp ngon của mẹ nào.
Sau đó...
... con phải cởi bộ quần áo lôi thôi
và trang điểm cho mình...
... để cho mẹ phải ghen tị nào.
Tessy nhỏ bé của mẹ.
Cô là người mới à?
Hóa ra là cô à?
Tất cả hai người đã làm đây ư?
Một cuộc phô diễn sức mạnh yếu ớt.
- Cô ấy chưa quen công việc.
- Ở đây tôi không dùng người vô dụng.
Chúng tôi chỉ được trả tiền cho những gì chúng tôi làm,
vậy có sự khác biệt nào không?
Đừng cãi.
Tôi muốn dọn sạch toàn bộ chỗ này.
Tôi sẽ ở lại muộn.
Tốt hơn nên thế.
Đừng để ý thằng Groby đó.
Kiểu của hắn thế.
Không, Chúa yêu thương chúng ta.
Không phải ta được sa vào chĩnh gạo đâu.
♪Dairyman *** all the week♪
♪On Sundays, Mr. Richard Crick♪
Ở đây nó không dùng để cầu nguyện, cô gái.
Có một lời nguyền ở nơi này.
- Đây có phải Cross- in hand không ạ?
- Đúng nó đấy.
Trong thời cổ đại, để trị một kẻ bất lương,
họ tra tấn hắn ở đây.
Họ đã đóng đinh tay hắn vào cột,
và sau đó treo cổ hắn ta.
Xương của tội nhân nằm
dưới đó đến nay, tôi đã nói rồi đấy.
Ôi, cha thân mến. Cha nghĩ gì
về những người tử tế này?
Thứ ba. Rất vui.
- Tạm biệt.
- Đến tối nhé.
Gì thế?
Bà tìm thấy gì?
Một đôi giày cũ.
Cả đôi à?
- Vâng.
- À, thật bất thường.
Vẫn còn tốt.
Thật xấu xa khi vứt bỏ
một đôi giày như thế.
Chúng có thể dùng cho người nghèo.
- Bà nên đem chúng về nhà.
- Tôi sẽ đem.
- Có một ít bùn.
- Vâng.
Chào ông.
Đằng kia. Ông Groby.
Anh không biết gì
về hoàn cảnh của em.
Không biết chút gì
đến khi mẹ em viết thư cho anh.
- Mẹ tôi?
- Bà đã viết...
... những gì em nên nói với anh
từ lâu.
Anh đến luôn.
Tess.
Tại sao không bao giờ em nói bất cứ điều gì?
Tôi không có gì để nhờ anh cả.
Không phải thế.
Em khoác niềm tự hào vô lý của em
như cái áo tu khổ hạnh.
Và em làm anh sai lầm nhiều hơn
con người thật của anh.
Trái với ý muốn của anh.
Anh đã làm nghĩa vụ của anh cho đứa bé.
Thề danh dự, anh đã làm.
Danh dự.
Anh muốn đưa em đi
khỏi nơi tồi tệ này.
Nó không xứng đáng với em.
Cái gì hấp dẫn em ở nơi đau khổ xa lạ này?
Hãy tỉnh lại.
Đi với anh.
Bố em đang ốm.
Em biết chưa?
Có.
Họ lo sợ điều tồi tệ nhất.
Nếu ông mất, gia đình em sẽ bị đuổi.
Họ cũng sẽ túng thiếu như em.
Anh chân thành muốn giúp em.
Có vẻ không ai quan tâm.
Dù sao ai là chồng em?
- Sao hắn có thể từ bỏ em thế này?
- Hãy để tôi yên!
Tess!
Nếu đi quá xa,
bướng bỉnh sẽ trở thành ngu ngốc.
Em yêu cảnh cực nhọc này?
Có thể anh chỉ là một người họ d' Urberville giả,
nhưng ngón tay anh có thể giúp em nhiều hơn...
... nhiều hơn tất cả dòng máu
quý tộc của tổ tiên em.
Anh có lý.
Em biết anh mà.
Hãy quên tất cả những điều này đi.
Và quên cả con lừa
mà em gọi là chồng em.
Nào, đánh tôi đi.
Tôi sẽ không khóc.
Một khi đã là nạn nhân,
thì sẽ luôn luôn là nạn nhân.
Đó là thói thường.
Đã một lần anh là chủ em.
Anh sẽ vẫn là chủ.
Nếu em là vợ của bất kỳ gã đàn ông nào...
... em vẫn là của anh.
Chồng yêu quý của em...
Chồng yêu quý của em...
... Em sẽ chết mất
trừ khi em nhận được thư anh.
Tất cả thư của em
vẫn chưa được trả lời.
Anh có nhận được thư em không?
Em khao khát duy nhất một điều...
... và đó là được gặp lại anh.
Hãy quay về với em, Angel.
Hãy quay lại và cứu em
khỏi những đe dọa.
Bất kỳ người bình thường nào
sẽ coi đây là một tình huống lố bịch.
Anh muốn giúp em...
... em và cả gia đình em.
Nhưng không.
Em muốn biến mình
thành dân digan sao.
Hãy đi đi.
Nói cách khác, bà Clare...
... bà đang yêu cầu tôi
để bà chết đói trong yên bình?
Đi đi!
Em nên lịch sự chút.
Điều gì xảy ra với tôi
và bầy con nhỏ tội nghiệp của tôi?
Chúng tôi là gia đình Durbeyfield.
Nó được viết ở đó, phải không?
Ồ, nó được viết rõ ràng,
tôi công nhận với bà...
... nhưng các phòng đã được mua.
Chẳng bao giờ bà đặt tiền cọc.
Ý ông ấy là nộp tiền vào tài khoản, mẹ.
Trong cuộc sống có nhiều thứ
quý hơn tiền bạc, thưa ông.
Ông không thể đuổi những đứa trẻ mất cha
ra ngoài đường.
- Đó là một tội ác!
- Thưa bà.
Lòng mến khách thiêng liêng đâu rồi,
cứ như giữa những kẻ Thổ Nhĩ Kỳ ngoại đạo!
Xin vui lòng, thưa bà,
đó hoàn toàn là lỗi của bà.
Chúng tôi sẽ xem xét điều đó.
Chúng tôi đúng là con cháu
dòng dõi hiệp sĩ d' Urbervilles.
Không ai vứt chúng tôi ra đường
như cam thối...
... không phải trong ngôi nhà của tổ tiên chúng tôi.
Xương của dòng họ tôi vẫn trong hầm mộ ở đó,
vẫn nằm trong quan tài của họ!
- Mẹ, con xin mẹ. Đừng kích động thế.
- Không, con gái mẹ. Những gì là sự thật vẫn là sự thật.
Đôi mắt người cha tội nghiệp của con
đang dõi theo chúng ta.
Chúng ta đừng làm ông ấy phải xấu hổ.
Chúa sẽ bảo vệ con chiên của mình,
và kẻ ác sẽ bị trừng phạt.
Vậy bà có ở lại đây không đấy?
Không, con người tốt bụng của tôi, chúng ta sẽ đi.
Người tốt bụng? Phải tận dụng con vật của tôi.
Tôi còn phải quay lại Marlott.
Không, chờ đã! Chờ đã!
Nào, dỡ tất cả xuống.
- Ở đâu?
- Đây.
- Ở đây ư?
- Vâng, ở đây.
Chúng tôi sẽ cắm trại
cạnh nhà thờ của chúng tôi...
... đến khi người cùng tổ tiên của chúng tôi
tìm thấy chúng tôi nơi trú ẩn.
Nào, đi nào, các con.
Vào việc đi.
Tại sao con luôn lạc lối?
- Ai đó?
- Con đây, cha. Angel.
Con trai mẹ. Con tội nghiệp của mẹ.
Con đã bị bệnh,
nhưng giờ con khá hơn rồi.
Sao anh cư xử tàn ác
với em vậy, Angel?
Em không xứng đáng bị đối xử vậy.
Em đã suy nghĩ kỹ càng...
... và không bao giờ,
không bao giờ em tha thứ cho anh.
Anh thật tàn nhẫn.
Em sẽ cố gắng quên anh.
Tất cả những gì em đã nhận được
từ tay anh chỉ là bất công.
Ông Durbeyfield.
Xin lỗi?
Ông là Durbeyfield?
Họ không sống ở đây nữa.
Từ khi nào?
Từ khi John Durbeyfield chết.
Ông có biết họ đi đâu không?
" John Durbeyfield, 1832-1888.
Đúng hơn là d' Urberville...
... là dòng họ một thời hùng mạnh...
... bắt nguồn
từ một dòng dõi lừng lẫy...
... từ Ngài Pagan d' Urberville, một trong những hiệp sĩ
của Đức vua William Chinh phạt.
Sao dòng họ hùng mạnh vậy lại suy sụp?
Ồ, đúng. Đúng thật.
Cho phép con? Cho người nghèo.
Tôi muốn giải quyết
cho thợ nề.
Anh ta chưa bao giờ được trả tiền cho tấm bia này.
Họ là một gia đình kỳ lạ.
Nếu ông Tringham giữ mồm miệng
có thể sẽ tốt hơn.
Tôi muốn gặp bà Clare.
Bà Clare.
Tess.
Vâng, tôi biết. Cô ấy không có ở đây.
Bà là Durbeyfield?
Vâng.
Cô ấy sống ở đâu?
Tôi không biết.
Tôi là chồng cô ấy.
Tôi đoán ngay mà.
Cho tôi biết cô ấy đang ở đâu.
Xin làm ơn cho tôi biết.
Buông nó ra. Để nó yên.
Con gái tội nghiệp của tôi
đã chịu đựng quá đủ rồi.
Nó không muốn gặp ông nữa,
thưa ông. Không bao giờ.
Bà Durbeyfield...
... xin hãy thương xót con người cô đơn, tồi tệ.
Cho tôi biết tìm cô ấy ở đâu.
Tôi cầu xin bà.
- Nó đang ở Sandbourne.
- Sandbourne?
Nhưng ở đâu?
Bây giờ đó là một thị trấn lớn.
Đó là tất cả những gì tôi biết. Sandbourne.
Xin lỗi.
Tôi đang tìm bà Clare.
Ông có cơ hội nào
biết địa chỉ của bà ấy không?
Không. Này, George.
Cậu có biết Clare nào trong khu vực của cậu không?
Clare?
Không, chúng tôi đón rất nhiều
du khách đến đây, ông biết đấy.
Hoặc Durbeyfield. Cô Durbeyfield.
- D' Urberville ở Herons.
- Đúng rồi, d' Urberville!
- Có một nhà trọ, thưa ông. Không thể nhầm đâu.
- Nơi nào?
Vâng?
Thứ lỗi cho tôi
đã gọi cửa vào giờ này...
... nhưng có Teresa d' Urberville
ở đây không?
- Bà d' Urberville, ý ông là thế?
- Vâng.
Xin mời vào
Bà có thể nói với cô ấy rằng một người thân
nóng lòng muốn gặp cô ấy?
Bây giờ khá sớm.
Tôi sẽ nói tên gì?
- Angel.
- Ông Angel à?
Không, Angel. Đó là tên thánh của tôi.
Cô ấy sẽ hiểu.
Tôi sẽ đi xem cô ấy dậy chưa.
Tess.
Anh đến cầu xin em tha thứ.
Quá muộn rồi.
Quá muộn?
Vợ yêu của anh...
-... Anh đến tìm em.
- Không.
Đừng lại gần em, Angel, làm ơn.
Quá muộn.
Quá muộn rồi.
Anh không còn như cũ nữa.
Anh cũng đã đau khổ.
Anh quỳ gối cầu xin em tha thứ cho anh.
Vâng.
Ô, vâng, vâng.
Nhưng em nói với anh, quá muộn rồi.
Anh không biết mọi chuyện? Anh không...?
- Sao anh tìm được đến đây?
- Anh đã...
Anh gặp mẹ em.
Em đã chờ và chờ đợi anh...
... nhưng anh không đến.
Em đã viết thư cho anh, và anh đã không đến.
Anh ấy đã đối xử tốt với em,
với tất cả chúng em.
Anh ấy đã giành em lại với anh ấy.
Anh ấy ở trên gác.
Đi ngay đi, Angel.
Đi đi, làm ơn.
Và đừng bao giờ trở lại nữa.
Chào em yêu.
Nào, có chuyện gì thế?
Em thấy không khỏe?
Là lý do tại sao em ngất xỉu?
Phải không?
Không à?
Ừ, anh biết.
Chúng ta đang chán nản như mọi khi.
Vì Chúa.
Cố gắng và nỗ lực.
Em gặp ác mộng à?
Brazil, có lẽ thế?
Trạng thái kích động buổi sáng của em
càng ngày càng nhạt.
Đừng quên chúng ta phải ăn trưa
với nhà Bennetts.
Anh muốn trông em đoan trang.
Như một người họ d' Urberville thực sự.
Em đến để nói với anh em đã giết anh ta.
Em đã làm thế.
Em không biết vì sao.
Em không biết.
Lúc đó... lúc đó em tát anh ta
bằng găng tay của em.
Miệng anh ta chảy máu.
Em nghĩ em có thể có khả năng....
Vâng.
Vâng, từ hôm đó.
Ý em là gì?
Ý em là em đã giết anh ta.
Anh sẽ không rời bỏ em.
Anh sẽ bảo vệ em bằng tất cả
sức mạnh của mình.
Dù em làm hay không làm bất cứ điều gì,
anh yêu em.
Anh yêu em.
Họ sẽ treo cổ em chứ?
Chúng ta phải xuống ga tới
và đi bộ về hướng bắc.
Họ sẽ tìm chúng ta
tại các cảng ở Wessex.
Khi ta đến phía bắc,
chúng ta sẽ ra nước ngoài.
Anh chuẩn bị một bữa ăn ở đây.
Thậm chí có cả một chai rượu vang nữa.
Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.
Chúng ta phải đi ngay.
Chúng ta phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt.
Cuộc sống của em không chỉ là một vài tuần?
Sao không chờ họ ở đây?
Tới khi họ bắt em.
Anh sẽ cứu em.
Em có nghe thấy không?
Anh sẽ cứu em.
Sao chúng ta không nghỉ ở đây?
Anh sợ là không. Ban ngày nơi này
có thể nhìn thấy cách xa hàng dặm.
Đêm nay không có ngôi sao nào.
Có lẽ chúng ta có thể để
linh hồn ta bay cùng nhau.
Họ tế thần ở đây?
Không. Thờ mặt trời, anh tin thế.
Đó là một đền thờ ngoại giáo.
Lâu đời hơn các thời đại.
Lâu đời hơn dòng họ D' Urbervilles.
Anh có nghĩ
chúng ta sẽ gặp lại nhau sau khi chết?
Em sợ, Angel. Em sợ.
Vô ích, thưa ông.
Đã báo động cả nước.
Cô ấy đang ngủ. Chỉ một chút thôi.
Họ đến bắt em à?
Ừ.
Em đã sẵn sàng.
Tess D'Urbervilles bị treo cổ
ở thành phố Wintoncester
trước kia là thủ phủ tỉnh Wessex.
Translated from subshare's English subtitle
opensubtitles.org
Thank you!